Đế Tôn (Trạch Trư)
|
|
Chương 962: Minh Thổ trấn bia. (2) - Đây là...
Giang Nam cũng cảm giác được gần kề một chữ "Trấn", liền cho hắn áp lực lạ thường, chữ "Trấn" đã có chút mơ hồ không rõ, hẳn là lọt vào Đạo Kim Ngọc Bàn ăn mòn, nhưng mà hắn như trước cảm giác được thần tính, thần thức cùng pháp lực của mình, hết thảy lọt vào áp chế thật lớn!
Loại trấn áp này, càng nhiều nữa là đối với tâm linh áp chế, để cho người chỉ cảm thấy sau lưng chữ này, có một Thần Đế trấn áp muôn đời sừng sững ở trên Chư Thiên vạn giới, thân hình quảng đại vô biên, uy nghiêm thâm trầm, không dám khinh nhờn!
Bất quá hắn lại không có bị trấn áp đến thân thể sụp đổ, tu vi tan rã, chỉ là pháp lực vận chuyển khó khăn.
Tuy tấm bia đá có thể trấn áp tâm linh, nhưng đạo tâm của hắn là vững chắc bực nào?
Ngay của Thiên đạo cũng dám đánh nát, huống chi là một vị Thần Đế chết đi?
- Tấm bia đá này xuất hiện ở đáy hồ, chẳng lẽ là bảo vật mà Minh Thổ Thần Đế dùng để trấn áp Đạo Kim Ngọc Bàn?
Tuy pháp lực của Giang Nam bị trấn áp, nhưng thân thể lại hành động không ngại, đi vào đáy hồ đem tấm bia đá dời lên, chỉ cảm giác vô cùng trầm trọng, cơ hồ có thể cùng nhục thể của mình đánh đồng!
- Thứ tốt! Cái này nhất định là bảo vật mà Minh Thổ Thần Đế cố ý để lại cho ta! Nếu ta không lấy, ắt gặp Thiên Khiển!
Giang Nam mở cờ trong bụng, đem tấm bia đá thu nhập bên trong Tử Phủ của mình, thầm nghĩ:
- Nơi này là Minh Thổ đệ nhị trọng, Minh Thổ có tất cả thập bát trọng, một khi đã đến, không bằng bốn phía đi một chút, thử thời vận, cũng có thể mở mang tầm mắt.
Hắn vừa đi vừa đi lĩnh ngộ đạt được lần này, hắn thu hoạch lớn nhất không phải Minh Thổ trấn bia, mà là Thiên Đạo lạc ấn bên trong Đạo Kim Ngọc Bàn. Lần này hắn đánh nát chính là Minh Thổ Thần Đế Đạo Kim Ngọc Bàn hư ảnh, cũng không phải mặt kia trong cơ thể hắn, muốn giải quyết Đạo Kim Ngọc Bàn hư ảnh trong cơ thể mình thì phiền toái rất nhiều, dù sao hắn không có khả năng đối với đan điền của mình đến một cái Vô Úy Ấn, kia là tự sát, Vô Úy Ấn của hắn tuyệt đối có thể đem đan điền oanh bạo, đạo đài Thần Phủ hết thảy đánh cho nát bấy!
Hắn cần lĩnh ngộ Thiên Đạo lạc ấn chất chứa trong Đạo Kim Ngọc Bàn hư ảnh, lĩnh ngộ càng nhiều, Đạo Kim Ngọc Bàn trong đan điền kia gây uy hiếp với hắn liền càng nhỏ, tương lai phải đối mặt Đạo Kim Ngọc Bàn bên trong thiên kiếp liền đối với hắn không có lực uy hiếp quá lớn.
Hắn ở Minh Thổ đệ nhị trọng du lịch mấy chục ngày, tu vi khôi phục đỉnh phong, gặp được đủ loại chỗ kỳ diệu, cùng với ma đầu rất cường đại, cũng nhìn thấy Vạn Phật tháp, Tàng Thiên Hồ Lô các loại Thiên Đạo chí bảo ở bên trong Minh Thổ diễn hóa hình thái.
Hắn đã từng lấy ra Minh Thổ trấn bia đi đối kháng ma đầu bên trong Minh Thổ, lại phát hiện Minh Thổ trấn bia đối với mấy ma đầu này không có chút ảnh hưởng nào, ngược lại lực công kích càng cường hoành, để cho hắn rất là chật vật.
Hắn tinh tế suy nghĩ một chút, lúc này mới chợt hiểu, ma đầu bên trong Minh Thổ bản thân liền chất chứa Đế Uy, lại là ma khí cùng thi khí của Minh Thổ Thần Đế biến thành, trấn bia căn bản không có khả năng khắc chế bọn hắn, ngược lại đối với những ma đầu này mà nói là một đại thuốc bổ, khó trách những ma đầu này nhìn thấy trấn bia liền càng phát sinh mãnh liệt.
Giang Nam đi vào bên cạnh một con sông lớn, có không ít tu sĩ chờ ở bờ sông, xa xa nhìn lại, chỉ thấy mặt sông như biển, bờ bên kia một mảnh hỏa hồng, như là đại hỏa hừng hực thiêu đốt, mà ở phía trước đại hỏa, thì có một lão tăng lái một thuyền lá nhỏ từ bờ bên kia không nhanh không chậm đi tới.
- Tại đây hẳn là giao giới Tam Đồ Hà, phiến hỏa hồng sắc đối diện kia hẳn là Bỉ Ngạn Hoa rồi.
Giang Nam thầm nghĩ.
Bên Tam Đồ Hà, rất nhiều tu sĩ ở bên cạnh Tam Đồ Hà lưu trú, đại đa số người tới đây liền ngắm sông mà dừng, không có qua sông, lẳng lặng đợi chờ lão tăng kia giá thuyền mà đến.
Tu sĩ có thể tới chỗ nầy không phải chuyện đùa, cơ hồ mỗi người cũng có thể được xưng tụng tuyệt đỉnh cao thủ, trong đó thậm chí cũng không có thiếu tồn tại cực kỳ cường đại, Giang Nam có thể cảm ứng được trong cơ thể những người này truyền đến pháp lực mênh mông.
Bất quá, cho dù là những người này cũng không có thử qua sông.
- Trong truyền thuyết Tam Đồ Hà có thể thấy kiếp trước kiếp nầy kiếp sau, vì vậy được gọi là Tam Đồ, Nại Hà chẳng qua là nhánh sông của Tam Đồ Hà.
Một vị lão giả đầu bạc vuốt râu nói:
- Bất quá Tam Đồ Hà trước mắt này, là đạo tắc cùng ma khí thi khí của Minh Thổ Thần Đế diễn biến mà thôi, không phải là Tam Đồ Hà chân chính, tự nhiên không có kỳ diệu như Tam Đồ Hà. Sông này, Đế Uy cùng ma khí thi khí quá mạnh mẻ, tu vi Đạo Tâm cùng thần thức cũng sẽ gặp phải khắc chế, bay đến trên nửa đường Đế Uy càng sâu, không cẩn thận sẽ rơi vào giữa sông. Trong sông đã mai táng không biết bao nhiêu cao thủ, thậm chí còn có Thần Ma thi thể ở trong đó quấy phá, ăn hết người qua sông, cho nên chúng ta vẫn là chờ Hành Chân Phật Đà đưa đò chở chúng ta qua sông thì tốt hơn.
Những người khác rối rít gật đầu, Giang Nam nghi ngờ nói:
- Không có người có thể bằng vào sức một mình qua sông sao?
- Đây cũng không phải không có. Qua sông phải có đại nghị lực, Đạo Tâm cực mạnh, không bị Đế Uy áp chế, nếu không Đạo Tâm có sơ hở, sẽ bị Đế Uy áp chế rơi ở giữa sông, không cách nào qua sông.
Một người lắc đầu nói:
- Có thể qua sông, nhất định phải có Thần Ma chiến lực, không có loại chiến lực này, không cách nào qua sông. Mặc dù có chiến lực Thần Ma cường đại, cũng phải tu thành Đạo Tâm cực kỳ cường đại, giữ vững Đạo tâm của mình không bị Đế Uy trấn áp. Hai cái này thiếu một thứ cũng không được, thiếu bất kỳ cái nào, sẽ gặp Đạo Tâm thất thủ, pháp lực đại loạn, bị Thần Ma trong sông ăn hết.
- Hành Chân Phật Đà chính là Thiên Thần Đại Phật, cho nên hắn có thể giá thuyền ở giữa sông đưa đò.
Lại có một trung niên phụ nhân nói:
- Có hắn trấn áp, Thần Thi Ma thi trong sông công phạt, Hành Chân Phật Đà cũng có thể đỡ.
Thuyền lá giữa sông kia dần dần đến gần, thuyền lá này càng gần liền càng phát ra vẻ khổng lồ, đợi đi tới trước bọn họ mấy trăm dặm, chỉ thấy thuyền con ở trong mắt mọi người đã biến thành một chiếc thuyền lớn dài đến ba bốn dặm, cao tới gần dặm. Mà lão tăng trên thuyền không ngờ là một lão phật khô gầy, thân thể rộng lớn, cầm trong tay sào trúc dài đến sáu bảy dặm, nhẹ nhàng khẽ chống, thuyền lớn liền trượt ra trăm dặm!
Mà ở chung quanh chiếc thuyền lớn kia, tiếng hô không ngừng, tất cả Thần Thi Ma thi hình thể khổng lồ không ngừng từ trong nước hiện ra, thân cao vạn trượng, mấy vạn trượng, hướng lão tăng trên thuyền không ngừng tiến công!
Lão tăng kia giơ tay vung sào trúc, nhẹ nhẹ một chút, sào trúc điểm ra, liền thấy một đầu Thần Thi Ma thi như gặp phải đòn nghiêm trọng, ngã vào trong nước.
|
Chương 963: Tiểu tăng Diệu Đế. Thần Ma thi thể diện mục dử tợn, rối rít từ trong nước nhảy ra, hướng lão tăng kia liên tục xuất thủ, nhưng thủy chung bị sào trúc này đỡ, không thể tới gần một bước.
- Tam Đồ Hà này rốt cuộc mai táng bao nhiêu Thần Ma?
Mọi người thấy mà kinh hồn táng đảm, chỉ thấy thuyền lớn kia dần dần tới gần, khoảng cách bên bờ còn có gần trăm dặm, sào trúc liền từ trên thuyền thăm dò, chỉ thấy sào trúc càng ngày càng dài, hóa thành một trúc cầu khoác lên giữa bờ sông cùng thuyền lớn.
- Chư vị thí chủ, tiểu tăng hữu lễ!
Một tiểu hòa thượng mi thanh mục tú sải bước chạy nhanh, từ trên cầu trúc chạy tới, đứng ở trên cầu hướng mọi người hợp thành chữ thập thi lễ, tiếp theo tay bày một cái kim bát hướng mọi người cười hì hì nói:
- Sư tôn ta phụng Thần Đế chi mệnh ở chỗ này đưa đò, cả đời không được cặp bờ, nếu không chính là không tuân theo Thần Đế chi mệnh. Bất quá đưa đò là một việc cố hết sức, còn muốn làm phiền chư vị thí chủ chấp thuận, cho chút tiền nhang khói. Không cần nhiều, chư vị thí chủ riêng phần mình lấy ra ngàn vạn cân Linh Dịch là đủ.
Mọi người sắc mặt tối đen, có người cả giận nói:
- Hành Chân Phật Đà đưa đò liền thu mấy ức cân Linh Dịch, khoản mua bán này so sánh với đoạt còn có lời!
Tiểu hòa thượng kia cười tủm tỉm nói:
- Đoạt rất phiền toái, chư vị thí chủ tự động đưa tới cửa chẳng phải là tốt hơn sao? Hơn nữa còn có danh tiếng tốt.
Mọi người không khỏi chửi thầm, hết sức không tình nguyện lấy ra ngàn vạn cân Linh Dịch để vào trong kim bát kia, cũng có người không bỏ được Linh Dịch, tính toán lẫn vào trong đám người, thừa dịp loạn lên thuyền.
Tiểu hòa thượng kia thoạt nhìn tuổi còn nhỏ, nhưng tu vi thực lực nhưng cực kỳ cường đại, lấy tay một trảo liền đem mấy cường giả kia nắm lên ném ra ngoài.
- Tiểu hòa thượng này, mạnh vô cùng a...
Mọi người trong lòng cả kinh, mới vừa rồi mấy cường giả kia rõ ràng cũng là Thiên Cung thất trọng, thậm chí ngay cả một trảo của hắn cũng gánh không được, có thể thấy được tiểu hòa thượng này không giống bình thường.
Giang Nam cũng nhẹ kêu một tiếng, nhìn về phía tiểu tăng này, mới vừa rồi tiểu tăng kia lấy tay một trảo, hắn thấy trong đó có tích chứa Thiên Đạo quỹ tích, tuyệt không thể tả, làm cho người ta chỉ cảm thấy Đại Thiên Thế Giới đều ở trong một trảo!
Đây rõ ràng là một loại tuyệt thế Thần Thông thấy rõ Thiên Đạo, cùng Thiên Đạo tích chứa trong Vạn Phật Tháp của chín đại Thiên Đạo chí bảo có sâu xa lớn lao!
Hơn nữa, đây không phải là tham ngộ thiên đạo chí bảo hư ảnh mới có thể lĩnh ngộ ra Thần Thông, mà là thật tiếp xúc đến Vạn Phật Tháp mới có thể lĩnh ngộ ra đại thần thông!
- Tiểu hòa thượng này, nhất định gặp qua Vạn Phật Tháp chân chính, không phải là tìm hiểu hư ảnh, tu vi thực lực của hắn chỉ sợ không thể so với ta thua kém!
Tiểu hòa thượng kia thu phí lên thuyền, chỉ thấy ở trong tràng còn có Giang Nam không có tiến lên nộp thuyền phí, cũng không có lên thuyền, không khỏi hiếu kỳ nói:
- Vị thí chủ này, ngươi không có ý định lên thuyền sao? Nếu như không đủ Linh Dịch mà nói, tiểu tăng có thể cho ngươi chiết khấu 30%.
Giang Nam đang muốn nói chuyện, đột nhiên chỉ nghe một tiếng cười to truyền đến, cất cao giọng nói:
- Hậu bối tu sĩ, há có thể dựa vào người khác che chở qua sông? Sông này có người tới độ, tương lai phải đối mặt sông, lại có ai tới độ? Qua sông, chỉ có thể dựa vào mình!
- Người kia là ai? Lấy Tam Đồ Hà tỷ dụ tương lai phải đối mặt kiếp nạn cùng cửa ải khó, trong tiếng nói thâm ý sâu sắc.
Giang Nam theo tiếng nhìn lại, thấy một thiếu niên tuấn mỹ bước đi, lúc hắn đi lại, dường như bầu trời theo hắn cùng nhau di động, thân thể vừa động, liền có vô số Thiên Thần ca ngợi!
Thân thể của hắn có vô số thần quang bắn ra, thần quang thậm chí dẫn tới hư không sụp đổ, để cho chu vi tám trăm dặm hư không chung quanh ngưng tụ ở chung quanh mình, để cho thân thể của hắn thoạt nhìn cực kỳ vĩ ngạn cao lớn!
Trong lòng Giang Nam rùng mình, đây là một loại Động Thiên cực kỳ cường đại, vận dụng thủ đoạn cực kỳ tinh diệu, cùng thân thể Thần Ma, Thiên Thần ngưng tụ hàng vạn hàng nghìn thời không kia có cách làm khác nhau nhưng kết quả lại giống nhau đến kỳ diệu.
Mặc dù so với Thần Ma tiểu thế giới nhỏ hơn rất nhiều, nhưng mà muốn công kích được người này, cũng cần phí nhiều công sức. Thần Thông cùng pháp bảo đi tới trước người người này, uy lực cũng sẽ lui nhỏ rất nhiều.
Giang Nam cũng có thể thi triển Ma ngục Động Thiên, nhưng hắn vẫn không có thử qua đem Động Thiên hư không cô đọng làm một thể, tạo thành hư không bảo vệ mình, có thể thấy được người này vô luận trí mưu hay tư chất, cũng là tốt nhất!
- Ta vốn cho là, mình đã đem ảo diệu của Động Thiên cảnh hoàn toàn khai phá, bây giờ nhìn lại, Động Thiên cảnh còn có thật nhiều ảo diệu cùng biến hóa, ta chưa từng xác minh.
Giang Nam thầm nghĩ trong lòng.
So sánh xuống, thời gian hắn ở Động Thiên cảnh vẫn còn quá ngắn, mới hai năm, chưa từng ở cảnh giới này nghiên cứu nhiều hơn.
Thiếu niên tuấn mỹ kia cũng không phải là Động Thiên cảnh, mà là đã bước vào Thiên Cung cảnh giới, cụ thể là Thiên Cung mấy trọng hắn không cách nào nhìn ra, bất quá hiện tại người này thi triển là một loại thủ đoạn Động Thiên cảnh, cho dù là Giang Nam cũng bội phục không dứt.
- Cửu Cực Lãng Uyển Thần Thể, Hoa Trấn Nguyên công tử?
Trên thuyền có người kinh hô.
Một lão giả buồn bực nói:
- Hắn không phải là bị người đuổi giết sao? Làm sao có rỗi rãnh đi tới trong Minh Thổ lịch lãm?
Sắc mặt Hoa Trấn Nguyên đen thui, phẫn nộ nói:
- Ta thật sự là bị người đuổi giết, đối phương chính là mấy Thần Ma nổi danh, truy sát ta hàng tỉ dặm, một đối một ta không sợ bọn họ, nhưng mà bọn hắn mặt dày liên thủ, ta liền không địch lại. Ta tới Minh Thổ, chính là tính toán bỏ rơi bọn họ.
- Bị mấy Thần Ma nổi danh đuổi giết hàng tỉ dặm?
Mọi người trong lòng nghiêm nghị, Hoa Trấn Nguyên còn không phải là Thần Ma, liền có thể từ trong tay mấy Thần Ma liên thủ đuổi giết sống đến hiện tại, không hổ là Cửu Cực Lãng Uyển Thần Thể!
- Trấn Nguyên công tử bị Thần Ma đuổi giết hàng tỉ dặm, vẫn còn đẹp trai như vậy!
Một thiếu nữ đang cầm gương, ánh mắt mê ly nói.
Sắc mặt Hoa Trấn Nguyên càng thêm đen, không để ý tới thiếu nữ mê trai kia, quay đầu nhìn về phía tiểu hòa thượng, mỉm cười nói:
- Ngươi là Diệu Đế hòa thượng? Nghe nói ngươi là nhân vật thiên tài tuyệt vô cận hữu của Cực Nhạc Đại Thế Giới, Vạn Phật chi Tổ đối với ngươi khen ngợi không thôi, thậm chí cho ngươi cơ duyên, để ngươi tìm hiểu Vạn Phật Tháp, cho rằng ngươi là nhân vật siêu quần bạt tụy trong chư thiên vạn giới, có thể đứng hàng trước trăm!
Trên thuyền mọi người một mảnh xôn xao, bọn họ chỉ biết tiểu hòa thượng này keo kiệt muốn chết, thiết gà trống cũng phải chảy máu tới uống hai ngụm, nhưng tu vi thực lực cực kỳ cao minh, lại không biết hắn có lai lịch lớn như vậy, ngay cả Vạn Phật chi Tổ cũng đối với hắn vài phần kính trọng, để cho hắn nghiên cứu Vạn Phật Tháp!
|
Chương 964: Lâu thuyền Tam Đồ Hà. (1) Diệu Đế tiểu hòa thượng ở Trung Thiên thế giới tên không nổi danh, người biết hắn không nhiều lắm, nhưng Vạn Phật chi Tổ chưởng khống Thiên Đạo chí bảo, miệng vàng lời ngọc, nói hắn có thể ở chư thiên vạn giới xếp trước trăm, vậy thì nhất định có thể đứng vào trước trăm!
Chư thiên vạn giới, vô số thế giới, thiên tài vô số, trong đó thiên tài trong Trung Thiên thế giới như tinh hà đếm không xuể, có thể đứng vào trước trăm, đây đã là thành tựu khó có thể tưởng tượng!
Tiểu hòa thượng kia hai tay hợp thành chữ thập, cười tủm tỉm nói:
- Phật tổ đối với Hoa thí chủ cũng khen không dứt miệng, từng nói Hoa thí chủ cũng là nhân vật trước trăm.
Hoa Trấn Nguyên hừ lạnh một tiếng, thản nhiên nói:
- Trước trăm sao? Ta không gì lạ. Ta muốn làm, là muốn làm đệ nhất nhân! Diệu Đế tiểu hòa thượng, khó được ngươi tới Trung Thiên thế giới, hết lần này tới lần khác còn muốn trốn ở chỗ này, không dám gặp anh hào thiên hạ, giấu đầu rúc đuôi, làm người ta bất xỉ. Ngươi đi theo Chân Phật Đà tu hành, ở Tam Đồ Hà này đưa đò, không biết ngươi có thủ đoạn, tự mình qua sông hay không?
Diệu Đế tiểu hòa thượng lại cười nói:
- Hoa thí chủ tha lỗi, sư phó của ta dạy không nên cậy mạnh, người trong Phật Môn, phải có tâm bình tĩnh, không nên tranh cường háo thắng.
Hoa Trấn Nguyên cười ha ha, phất tay áo nói:
- Cổ hủ! Hiển lộ tu vi thực lực chính là cậy mạnh, ngươi tu hành còn có thể có ích lợi gì? Cho nên, Hành Chân Phật Đà chỉ có thể làm Thiên Thần, không cách nào tái tiến một bước! Không dám cậy mạnh, chính là trong lòng ngươi còn có một Tam Đồ Hà, không qua sông ngươi liền không cách nào đánh vỡ phật trong lòng, làm sao có thể có đại thành tựu? Ngươi nói có đúng hay không, Huyền Thiên Giáo Chủ?
Ánh mắt của hắn rơi vào trên người Giang Nam, ánh mắt vô cùng sắc bén.
- Huyền Thiên Giáo Chủ?
Mọi người trên thuyền trong lòng lại là cả kinh, rối rít hướng Giang Nam xem ra.
- Là vị thứ nhất đoạt được mảnh nhỏ Thiên Đạo Huyền Thiên Giáo Chủ sao? Mới vừa rồi hắn đứng ở trong chúng ta, thậm chí còn cùng chúng ta nói chuyện, thế nhưng chúng ta không có một người lưu ý đến hắn!
- Nghe nói hắn cũng là Thần Thể, có người ở trong Xuất Vân thành nhìn thấy hắn đại triển phong thái, tự mình cùng một mập mạp thất đức tỷ thí!
Ánh mắt của Hoa Trấn Nguyên dũ phát bén nhọn, ở trên người Giang Nam cùng Diệu Đế tiểu hòa thượng quét qua, trầm giọng nói:
- Huyền Thiên Giáo Chủ, Diệu Đế hòa thượng, cùng mời không bằng vô tình gặp được, không bằng chúng ta thử một lần, xem người nào mới có thể vượt qua Tam Đồ Hà này một chút, như thế nào?
Giang Nam khẽ mỉm cười, Hoa Trấn Nguyên làm cho người ta cảm giác là như lợi kiếm ra khỏi vỏ, hùng hổ dọa người, mà hắn lại làm cho người như cây khô gặp gió xuân, nhẹ giọng nói:
- Ta cũng tính toán qua sông, nếu Hoa huynh mời, vậy thì cung kính không bằng tuân mệnh.
Diệu Đế tiểu hòa thượng mặt mày ủ dột, nháy mắt mấy cái nói:
- Qua sông vừa không có ích lợi gì, tiểu tăng vẫn là thôi đi... Sư tôn, sư tôn, làm sao ngươi giá thuyền bỏ chạy?
Hành Chân Phật Đà trên thuyền không nói tiếng nào vung sào trúc lên, lay động thuyền đi xa, một thanh âm khô cằn truyền đến:
- Diệu Đế, vi sư có thể độ ngươi nhất thời, độ không được ngươi cả đời. Nếu Hoa thí chủ mời, ngươi liền qua sông lại có ngại gì?
Vẻ mặt Diệu Đế tiểu hòa thượng đau khổ, bất đắc dĩ nói:
- Đã như vậy, như vậy hai vị thí chủ, mời.
Hoa Trấn Nguyên cười lạnh một tiếng, cất bước đi vào Tam Đồ Hà, chân đạp mặt nước, hướng mịt chỗ sâu Đại Hà mờ không lường được đi tới.
Giang Nam cũng bước lên Tam Đồ Hà, lập tức cảm giác được Đế Uy hướng mình đánh tới, hơn nữa theo càng xâm nhập Tam Đồ Hà, Đế Uy càng thịnh, trừ Đế Uy ra, còn có ma khí thi khí càng thêm kinh người tràn ngập!
Tam Đồ Hà này, chính là ma khí thi khí ngưng kết thành nước mà tạo thành!
- Ta cảm giác mình giống như là đi ở trên mạch máu của Minh Thổ Thần Đế...
Diệu Đế tiểu hòa thượng từ phía sau đi tới, cùng Giang Nam sóng vai mà đi, hiếu kỳ nói:
- Thí chủ, ta cảm giác được trên người của ngươi có một loại khí tức quen thuộc, chẳng lẻ ngươi cũng nghiên cứu qua Vạn Phật Tháp?
Giang Nam gật đầu cười nói:
- Ta thật sự nghiên cứu qua Vạn Phật Tháp hư ảnh, nhưng Vạn Phật Tháp chân chính không có cơ duyên nhìn thấy.
Diệu Đế tiểu hòa thượng cười nói:
- Ta nhờ Phật tổ xem trọng, ở trong bảo tháp tìm hiểu ba năm, thí chủ, nếu ngươi chịu quy y Phật Môn, Phật tổ khẳng định rất vui mừng, cũng cho ngươi nghiên cứu Vạn Phật Tháp.
Giang Nam lắc đầu nói:
- Ta tục duyên chưa dứt, há có thể quy y Phật Môn? Hơn nữa Giang gia ta hôm nay chỉ còn một mình ta là nam nhi, còn muốn nối dõi tông đường, đem Giang gia ta phát dương quang đại, quy y Phật Môn không cần nhắc lại.
Diệu Đế tiểu hòa thượng ngẩn ngơ, hai mắt sáng lên:
- Ta cũng muốn kết hôn mấy nữ nhân thí chủ, đáng tiếc những lão hòa thượng kia đều không cho, nói Phật Môn thanh tịnh, há có thể cùng nữ thí chủ làm chuyện tình song tu? Sư tôn ta còn nói ta dám làm ra chuyện bực này liền cắt đứt chân giữa của ta, bọn họ quá ngoan cố không thay đổi, ta cũng thuyết phục bọn họ không được...
Giang Nam tức cười, hai người vừa đi vừa nói chuyện, đột nhiên, chỉ nghe Hoa Trấn Nguyên ở phía trước rống giận dử truyền đến, Giang Nam ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy lúc này Hoa Trấn Nguyên bị hai đầu Ma thi từ đáy nước toát ra ngăn lại, vị Cửu Cực Lãng Uyển Thần Thể này cùng Ma thi vung tay, giết đến thiên băng địa liệt!
Thực lực của Hoa Trấn Nguyên đúng là vô cùng mạnh mẽ, giờ phút này xuất thủ, khắp cả người thần quang lượn lờ, ở phía sau hắn, Đạo Đài nặng nề, Thần Phủ, Thiên Cung thần quang đại phóng, trên Đạo Đài có thần quang quấn quanh đạo văn, trong Thần Phủ có thần quang súc tích sinh ra Thần Ma, trong Thiên Cung thì có hàng vạn hàng nghìn Thiên Thần hư ảnh, trung ương trấn giữ một Thần Vương, huy hoàng đại khí!
Mà ở sau ót Hoa Trấn Nguyên, tám đạo Thần Luân chuyển động, Thần Luân này cũng là thần quang súc tích sinh thành, đem Đạo Đài, Thần Phủ, Thiên Cung nhét vào trong đó.
Hắn giống như một Thần minh, chỉ là Trường Sinh Thiên Cung cảnh giới, liền có khí thế Thần Ma, không hổ là Cửu Cực Lãng Uyển Thần Thể!
Hắn tu luyện công pháp cũng cực kỳ cường đại, hẳn là kinh điển cấp bậc Thần Tôn, mặc dù đối phương là Ma Thần chi thi, cũng bị đánh cho Hắc Huyết bay ngang, cốt đoạn gân gãy!
Giang Nam ngắm nhìn chốc lát, trong lòng vạn phần bội phục, nếu như phải phân chia mạnh yếu mà nói, thực lực người này so với hắn mạnh hơn chút ít, đúng là có tiền vốn qua Tam Đồ Hà!
Bất quá, nếu Giang Nam thi triển Vô Úy Ấn, là có thể áp chế Hoa Trấn Nguyên.
- Hoa Trấn Nguyên chính là Cửu Cực Lãng Uyển Thần Thể, Cửu Cực Lãng Uyển khẳng định đối với hắn coi trọng vạn phần, khó bảo toàn thân gia của Hoa Trấn Nguyên còn trên ta, trong tay nhất định là có vài món pháp bảo uy lực to đến kinh người, nếu thật sự động thủ, thắng bại khó nói.
|
Chương 965: Lâu thuyền Tam Đồ Hà. (2) Trong nước nhảy ra càng ngày càng nhiều Thần Thi Ma thi, gào thét liên tục, ma khí thi khí phóng lên cao, đem Hoa Trấn Nguyên vây hãm ở trong đó.
Những Thần Thi Ma thi này chính là cường giả chết trong Tam Đồ Hà, chỉ là sau khi bọn hắn chết, pháp lực hỏng mất, tiểu thế giới bảo vệ thân thể sụp đổ tan rã, không còn tồn tại, vì vậy lực phòng ngự không bằng trước.
Mặc dù không có Thần Thông thay đổi liên tục như khi còn sống, nhưng mà bị Tam Đồ Hà quanh năm suốt tháng ngâm, để cho nhục thể của bọn hắn vô cùng cứng rắn, vượt xa Thần kim, đối phó cũng không dễ dàng, hơi không cẩn thận bị đẩy vào trong nước, cho dù là Hoa Trấn Nguyên cũng sẽ nuốt hận thu tràng!
Hoa Trấn Nguyên Thần Thể hiển nhiên đối với mấy Thần Thi Ma thi này trời sanh có tác dụng khắc chế, mặc dù Hoa Trấn Nguyên bị áp chế, nhưng trên thực tế những Thần Thi Ma thi đó cũng không dám nhích tới gần quá đáng, hiển nhiên sợ hãi thần quang.
Dù vậy, Hoa Trấn Nguyên cũng bị bức phải rất là chật vật, khí huyết cùng thần quang sôi trào cuồn cuộn, đủ loại Thần Thông bộc phát, đối kháng những Thần Thi Ma thi này.
Tất cả Thần Thi Ma thi bị hắn đánh cho tứ chi tung bay, vị Cửu Cực Lãng Uyển Thần Thể này vừa ra tay, Thần Thông mang theo thiên nhiên thần uy, uy năng mênh mông, rất là kinh người!
- Loại cường độ Thần Thể này, đã sắp đuổi kịp ta!
Trong lòng Giang Nam có chút bội phục.
Giang Nam cùng Diệu Đế tiểu hòa thượng rất nhanh vượt qua hắn, Diệu Đế tiểu hòa thượng nháy mắt mấy cái, cười hì hì nói:
- Hoa thí chủ, có muốn hỗ trợ hay không?
- Không cần!
Sắc mặt Hoa Trấn Nguyên lạnh lùng, trầm giọng quát lên:
- Ta chỉ là mượn Thần Thi Ma thi đến cho ta áp lực, để cho ta ở trong chiến đấu đột phá!
Đột nhiên, mặt nước răng rắc một tiếng băng liệt, một đầu ma viên cả người hắc khí lượn lờ từ đáy nước nhảy ra, vung tay lên, Tam Đồ Hà ầm ầm sóng lớn, hung hăng hướng Giang Nam cùng Diệu Đế tiểu hòa thượng đánh tới!
Đầu ma viên này rõ ràng là khi còn sống tu thành Yêu Thần, cường giả trời sanh khống nước, ở trong Tam Đồ Hà lại càng gây sóng gió.
Diệu Đế tiểu hòa thượng đột nhiên thân hình chợt lóe, từ ma viên công kích đến biến mất, sau một khắc tiểu hòa thượng này hiện ra ở ngoài mấy chục dặm, cười nói:
- Giang thí chủ, một mình ngươi cẩn thận, tiểu tăng đi trước một bước!
Hắn vừa dứt lời, mặt nước lần nữa hé ra, một bàn tay tối như mực hướng hắn đắp xuống, muốn đem hắn đắp ở đáy nước!
Diệu Đế tiểu hòa thượng cả kinh kêu một tiếng, vội vàng giơ tay lên ngăn chặn, chỉ nghe oanh một tiếng, thân thể nho nhỏ của hắn đột nhiên tăng vọt, hóa thành một Đại Phật vạn trượng, sinh sôi đem hắc thủ kia cắt đứt, tiếp theo đáy nước truyền đến một tiếng rống buồn bực, một Thần Thi lông xù đen nhánh bước ra mặt nước, hướng hắn giết tới!
Rầm rầm rầm!
Lại có ba đầu Thần Thi từ trong nước chui ra, bốn bề giáp công mà đến.
Mà vào lúc này, Giang Nam giơ tay lên phá vỡ sóng lớn nặng nề, bấm tay liên đạn, ba đạo kiếm quang từ đầu ngón tay kích bắn đi, rõ ràng là Thiên Ý Tru Tiên Kiếm Thần Thông, ba kiếm tạo thành một tòa đại trận, từ trên cổ đầu ma viên kia lần lượt thay đổi mà qua, nhất thời một cái đầu lâu phóng lên cao!
Cho dù là Thần Ma thân thể, không có pháp lực to lớn chống đở tiểu thế giới, cũng không cách nào chống lại ở uy năng Thần Thông của hắn!
Bất quá ma viên này mặc dù rớt đầu, nhưng như cũ chưa chết, lấy tay bắt được đầu của mình, tung người nhảy hướng Giang Nam ầm ầm đập xuống!
Đông...
Ma viên không đầu này rơi xuống, cự sóng ngập trời, một quyền hướng Giang Nam oanh tới.
Giang Nam một quyền đón nhận, sau một khắc đầu ma viên này bay ra ngoài, nhục thể của hắn xa xa không cường đại bằng Giang Nam, quanh thân Giang Nam là dùng Hồng Mông Tử Khí trọng luyện, pháp lực mạnh mẽ, xương cốt cũng là Hồng Mông Chi Cốt, đơn thuần lực lượng còn muốn vượt qua Hoa Trấn Nguyên!
Phải biết rằng, Hoa Trấn Nguyên chính là Vạn Phật chi Tổ tự mình phê bình, cho là hắn có thể ở vô số nhân vật thiên tài trong chư thiên vạn giới đứng hàng trước trăm, chư thiên vạn giới có bao nhiêu tu sĩ?
Mỗi thế giới nhân vật thiên tài so sánh với không trung đầy sao còn nhiều hơn, tính bằng đơn vị hàng nghìn thế giới, trong đó lại có nhiều Đại Thế Giới, cao thủ trẻ tuổi đếm không xuể, có thể đứng vào trước trăm, đã là thành tựu vô số người khó có thể với tới!
Nhân vật có thể bước vào trước trăm, chỉ cần không chết, tương lai sẽ có thành tựu lớn lao, thậm chí từ đó đản sinh ra Thần Tôn, Thần Quân, Thần Đế!
Chẳng qua là, trẻ tuổi nghĩ muốn lớn lên tựa như cùng sóng lớn đãi vàng, thiếu niên hay chết yểu, xếp hạng trước trăm cũng không phải là miễn tử phù, có thể sống đến cuối cùng mới có thể đứng vững vàng ở trong cường giả chi lâm, tiếu ngạo cổ kim!
Từ trong chúng sinh của chư thiên vạn giới tuyển ra một trăm tuyệt thế thiên tài, cho dù là Tịch Ứng Tình cùng Thái Hoàng Lão Tổ cũng không có tư chất này.
Thái Hoàng Lão Tổ là mượn lần lịch lãm Vọng Tiên Đài, cuối cùng có hiểu ra, ngộ ra Huyền Đô Vong Tình Thiên Thư, mà Tịch Ứng Tình là mượn Thái Hoàng áp lực, ngộ ra Bất Xá Thiên Công, hai người bọn họ mạnh là ngộ tính, tư chất đặt ở trong chư thiên vạn giới cũng chỉ là một giọt nước trong biển rộng!
Giang Nam hôm nay đã ở trên thân thể thắng được Hoa Trấn Nguyên, lấy phàm thể làm được một bước này, cũng đủ để kiêu ngạo!
Rầm rầm rầm!
Lũ lụt hé ra, lại có Thần Thi Ma thi từ đáy nước chui ra, gầm thét chạy chồm, hướng Giang Nam đánh tới.
Bất quá chốc lát, bên cạnh ba người bọn họ liền vây quanh hơn mười đầu Thần Thi Ma thi, vây quanh ba người chém giết, ở trên Đại Hà quay cuồng, nhấc lên sóng lớn nặng nề.
Giờ phút này, ba người cũng thi triển ra bản lãnh thật sự, quanh thân Thần Thông không ngừng bộc phát, dũng mãnh về phía trước, cho dù là gặp phải vây khốn, nhưng không ngừng cước bộ, hướng Tam Đồ Hà Bỉ Ngạn bay đi!
Thần Thi Ma thi không có pháp lực ngập trời khi còn sống, mà pháp lực của bọn hắn không thua Thần Ma, cho dù là những Thần Thi Ma thi này cũng không cách nào kéo cước bộ của bọn hắn!
Không ngừng có Thần Thi Ma thi bị ba người bọn họ tháo thành tám khối, ngã vào đáy nước, nhưng số lượng Thần Thi Ma thi trong Tam Đồ Hà rất nhiều, vẫn còn liên tục không ngừng có Thần Thi Ma thi nhảy ra mặt nước.
Chuyện cho tới bây giờ, ba người đều không thể giấu diếm thực lực nữa, riêng phần mình đem pháp bảo của mình tế lên, Diệu Đế tiểu hòa thượng tế lên một cây Hàng Ma Xử, một tòa Vạn Phật Tháp giả, bảo tháp trấn lên đỉnh đầu, bảo vệ quanh thân, Hàng Ma Xử chỉ đông đánh tây, giết ra trùng vây.
Mà Hoa Trấn Nguyên cầm trong tay song tiên, song tiên huy vũ, thỉnh thoảng song tiên rời tay bay lên không, ở giữa không trung như điện lần lượt thay đổi, hóa thành song long, sắc bén vô cùng, song long một quấy, liền đem Thần Thi Ma thi cắn nát, rõ ràng cũng là một bộ thần binh lợi khí không thua Đãng Ma Kiếm!
Rốt cục, ba người giết ở trong sông, một đường đi qua, huyết thủy trải rộng, tràng diện kinh người không chịu nổi.
|
Chương 966: Giáo chủ uy vũ. (1) Đột nhiên, tất cả Thần Thi phù phù phù phù rơi vào trong nước, ẩn nặc biến mất, ba người cũng thở phào nhẹ nhỏm, Diệu Đế tiểu hòa thượng vò đầu, nghi ngờ nói:
- Chẳng lẽ những Thần Thi Ma thi này cũng có ý thức, sợ chúng ta?
Hoa Trấn Nguyên ngạo nghễ nói:
- Đây là tự nhiên, nếu như bọn họ còn sống, cũng nên biết Thần Thể lợi hại!
Giang Nam khẽ cau mày, nhìn hướng tiền phương, chỉ thấy phía trước sương mù đánh tới, sương mù nặng nề khóa sông, đem Đại Hà này phong tỏa, nhìn không thấy Bỉ Ngạn.
- Hai vị, đại sự không ổn, chỉ sợ ta và các ngươi cần liên thủ đối địch.
Trong mắt Giang Nam một mảnh Hỗn Độn Hồng Mông, tiếp theo xuất hiện cảnh tượng khai thiên tích địa kinh hãi, hít vào một hơi thật dài, trầm giọng nói.
Hai người nhìn hai tròng mắt của hắn, trong lòng không khỏi cả kinh, đôi tròng mắt này thật sự quá kinh khủng, để cho hai người cũng có chút ít sợ hãi.
- Giang thí chủ nhìn thấy gì?
Diệu Đế tiểu hòa thượng hiếu kỳ nói.
- Một chiếc lâu thuyền.
Giang Nam trầm giọng nói.
Tiếp theo, hai người Diệu Đế cùng Hoa Trấn Nguyên nghe được thanh âm lướt sóng truyền đến, sau đó bọn họ thấy một chiếc lâu thuyền cả người quấn đầy xiềng xích từ trong sương mù lái tới.
Chiếc lâu thuyền này rách tung toé, trên thuyền hiện đầy họng pháo, trên bong thuyền có thể thấy Hắc Ảnh hình bóng lay động, đó là từng Thần Ma thi thể, ngật đứng ở mũi thuyền, mà ở trung ương chiếc lâu thuyền chiến hạm này, một Đại Phật diện mục dử tợn trấn giữ ở nơi đó, giống như giá thuyền tuần sát Tam Đồ Hà!
Hoa Trấn Nguyên cũng hít một hơi lãnh khí, nhìn bóng ma khổng lồ phô thiên cái địa này bao phủ bọn họ, lẩm bẩm nói:
- Đây là... Thần Tướng của Thần Đế sau khi chết phụng mệnh Tuần Sát Tam Đồ Hà...
Nơi này là Minh Thổ đệ tam trọng phải qua, trước khi Minh Thổ Thần Đế chết, nhất định sẽ chuẩn bị cường binh mãnh tướng, thủ hộ Tam Đồ Hà, tránh cho mình vừa mới chết liền bị những người khác đem phần mộ của mình đào ra.
Thần tướng có tư cách dò xét đế lăng Tam Đồ Hà, tránh cho kẻ thù bên ngoài xâm lấn, nhất định không phải chuyện đùa, mặc dù sau khi chết cũng là tồn tại cực kỳ đáng sợ!
Mặt ngoài chiếc thuyền lớn này quấn đầy xiềng xích vết rỉ loang lổ, ba người Giang Nam nhìn lại, chỉ thấy những xiềng xích kia còn buộc vô số thi thể, có sớm đã hư thối nhiều năm, biến thành xương khô, có thi thể lại còn chưa hư thối, như trước nguyên vẹn, thậm chí còn có người còn sống, hữu khí vô lực bị đọng ở trên thân tàu, hẳn là cường giả không lâu trước ý đồ một mình qua sông, bị những thần tướng tuần tra xem xét Tam Đồ Hà này bắt, trói trên thuyền thị chúng.
Kẻ tài cao gan cũng lớn, ngoại trừ bọn người Giang Nam, Hoa Trấn Nguyên ra, cũng có cao thủ cường đại tới đây, bọn hắn có ít người tự nhiên là không sợ Tam Đồ Hà, muốn không dựa vào Phật Đà phù hộ một mình qua sông, chỉ là thời vận bất lực, kết cục rất thê thảm, bọn hắn gặp lâu thuyền đại hạm dò xét Tam Đồ Hà, không có thể chạy ra vận rủi.
Chiếc lâu thuyền đại hạm này hùng hổ mà đến, dùng xu thế Thiên Địa lui tránh hướng ba người Giang Nam đánh tới, đợi thuyền lớn đi vào trước bọn hắn mười dặm, thuyền này đã to đến nhét đầy Thiên Địa, đem tầm mắt của bọn hắn ngăn cản sạch sẽ, ngoại trừ con thuyền này ra, không còn có bất luận cái gì khác!
- Chân Long giản!
Song tiên trong tay Hoa Trấn Nguyên bay ra, cái Chân Long song giản này giống như giản giống như roi, chính là cột sống của Long Vương chân thần cấp luyện chế thành, uy lực cường đại, Hoa Trấn Nguyên ỷ vào cây giản này từ trong tay Thần Thi ma thi giết ra lớp lớp vòng vây, uy lực của nó so với Đãng Ma Kiếm cũng không kém cỏi, thậm chí ở trên biến hóa, còn muốn hơn Đãng Ma Kiếm một bậc!
Song giản bay lên không, hóa thành Song Long, hướng Thần Ma chi thi trên lâu thuyền mãnh liệt đánh tới, cùng lúc đó, Diệu Đế tiểu hòa thượng đem Hàng ma xử tế lên, Hàng ma xử ngang trời, đằng trước cái pháp bảo này vừa thô vừa to, như một trái dưa hấu, càng về sau càng nhỏ, thượng diện che kín đủ loại Phạn văn, vừa mới động, Lôi Âm đại tác!
Mà ở sau Hàng ma xử, trong hư không hiện ra một hàng Tam Thế Minh Vương hư ảnh, tứ phía bát tí, tám cái tay cùng một chỗ bắt lấy thanh Hàng ma xử này, hung hăng hướng Thần Ma trên thuyền quét tới, rất có xu thế quần ma lui tránh, một xử hàng phục vạn thi!
Đột nhiên, đầu thuyền đứng ra hai thần tướng toàn thân mặc giáp trụ rách rưới, cánh tay nâng lên, hai bàn tay lớn che không, lấy tay một trảo, Chân Long song giản cùng Hàng ma xử rầm rầm đánh vào trong lòng bàn tay hai thần tướng này.
Hai thần tướng kia cánh tay lắc lư, thân hình cũng lắc lư thoáng một phát, nhưng hai chân lại không chút sứt mẻ, phảng phất giống như cái đinh đính ở trên bong thuyền.
- Hai thiên thần...
Diệu Đế tiểu hòa thượng cùng Hoa Trấn Nguyên trợn mắt, ngược lại rút một ngụm hơi lạnh, chiếc lâu thuyền đại hạm này tùy tiện đứng ra hai thần tướng là thiên thần chi thi, mà thần tướng khác đứng ở mũi thuyền khoảng chừng trên trăm, huống chi Phật đà ngồi ở trung ương kia còn chưa nhúc nhích, chỉ sợ thực lực so với những thần tướng này còn muốn cao minh cường đại!
Xùy~~
Kiếm quang ngang trời cao, Giang Nam toàn lực thúc dục Đãng Ma Kiếm, một kiếm phá không mà đi, thẳng tắp như trụ, phá tan hai thần tướng phong tỏa, hướng ác Phật ngồi ngay ngắn ở trong thuyền lớn kia hung hăng đâm tới!
Ác Phật kia diện mục dữ tợn, nâng lên một ngón tay đón kiếm quang, chỉ nghe loong coong một tiếng, kiếm quang tan vỡ, từng đợt kiếm quang nặng nề sụp đổ, trong chớp mắt tất cả kiếm quang của Đãng Ma Kiếm tan rã, lại biến thành một kiếm hoàn quay tròn chuyển động!
- Phụng thượng dụ!
Phía trên lâu thuyền đại hạm, đột nhiên một thần tướng trong đám người kia bay ra, tay nâng một Kim Bảng, bá một tiếng triển khai, kim chói, thi thể thần tướng kia mặt không biểu tình, hốc mắt lõm sâu, thanh âm khàn khàn nói:
- Phụng thượng dụ: Nam Đẩu bộ binh Lang Gia thủy sư, trấn thủ Tam Đồ Hà, như có xâm lấn, tại chỗ hành quyết, giết chết bất luận tội!
Chữ viết trên Kim Bảng kim quang đại phóng, có một loại Đế Uy thâm trầm tràn ngập, lập tức thần tướng kia đem Kim Bảng khép lại, thanh âm khô khan truyền đến:
- Bọn ngươi xông tới đế lăng, quấy nhiễu Thần Đế nằm ngủ, tội đáng chết vạn lần, nay ngay tại chỗ hành quyết, phơi thây đầu thuyền thị chúng vạn năm, bọn ngươi có phục không?
- Ta không phục!
Hoa Trấn Nguyên vội vàng kêu lớn:
- Minh Thổ Thần Đế sớm đã qua đời không biết bao nhiêu vạn năm, hôm nay Thần Đế là Quang Vũ thần đế, ngươi dùng thánh chỉ của Minh Thổ Thần Đế đến định tội của ta, há có thể để cho ta tâm phục khẩu phục? Có bản lĩnh, ngươi xuất ra ý chỉ của Quang Vũ thần đế đến đi!
- Loạn thần tặc tử còn dám nói xạo? Sát!
Lâu thuyền đại hạm ầm ầm đánh tới, ba người Giang Nam vội vàng hướng một bên tránh né, chiếc đại hạm kia đụng nát hư không, ba người vừa mới lách mình đi vào bên trái, đột nhiên chỉ thấy thân hạm từng dãy họng pháo nhấp nhoáng ô quang, thầm nghĩ trong lòng một tiếng không ổn!
|