Trọng Sinh Chi Cường Thế Trở Về
|
|
Chương 99: Tiểu Cửu đáng yêu! Flina đi theo!
"Đồng...đồng bạn?" ánh mắt Flina nghi hoặc nhìn Hạ Thiên Tịch, trong lúc nhất thời còn không hiểu đồng bạn trong lời Hạ Thiên Tịch là ý tứ gì? "Đúng vậy, đồng bạn." Hạ Thiên Tịch gật gật đầu sau đó giải thích: "Chính là đồng bọn của ta, có thể tuyệt đối tín nhiệm, không có phản bội, tin tưởng cực hạn, cũng không chỉ ở trường quân đội số 1, ta hy vọng ngươi có thể gia nhập cùng chúng ta nắm tay đi tới chỗ cao hơn, không biết ngươi có hứng thú này hay không?" Flina chớp chớp mắt, nàng thực nhanh liền minh bạch ý tứ của Hạ Thiên Tịch. Tuy rằng bọn họ hiện tại đã trải qua trăm cay ngàn đắng tiến vào trường quân đội số 1, nhưng nếu muốn đứng ở chỗ cao, trường quân đội số 1 cũng chỉ là nấc thang đầu tiên của bọn họ mà thôi. Hiện tại Hạ Thiên Tịch mời nàng gia nhập, chính là hy vọng nàng có thể cùng bọn họ kết hợp cùng nhau vượt qua cái nấc thang này, từng chút từng chút hướng từng bước lên nấc thang cao hơn. Trong lòng Flina có kích động, nàng là một nữ nhân, trước nay đều không hề nghĩ tới nhiều như vậy, có thể tới trường quân đội số 1 cũng đã là ngàn ân vạn tạ, tuy nói thời đại này cũng không giống như cổ đại là nữ nhân không bước ra khỏi cửa nhà hai bước, nhưng nữ nhân ở thời đại này vẫn như cũ là một quần thể phái yếu. Theo địa cầu cổ bị hủy diệt, theo nhân loại biến hóa, tuổi thọ gia tăng...không, thứ nguyên tinh tế từng chút từng chút biến hóa, mà nữ nhân yếu đuối cũng theo thời đại này một chút một chút giảm đi, hiện tại tỉ lệ nam nữ ở thứ nguyên tinh tế đã mất cân đối nghiêm trọng, cho nên nam nhân ở cùng nam nhân là một chuyện cực kỳ bình thường, mọi người đã thấy qua nhiều nên không còn định kiến, huống chi hiện tại công nghệ phát triển, nam nhân cũng có thể mang thai. Flina tin tưởng, nếu nữ nhân không trở nên cường đại hơn, tin rằng không lâu sau nữ nhân trên tinh tế sẽ bị tuyệt chủng. Flina là một nữ nhân, nàng cũng không hy vọng nhìn thấy ngày nữ nhân tuyệt tích này, hiện giờ Hạ Thiên Tịch mời nàng gia nhập, hy vọng bọn họ có thể cùng đi lãnh hội không gian cao hơn, tuy trước mắt lực lượng của bọn họ rất nhỏ, thậm chí trường quân đội số 1 cường đại này cũng chỉ là nấc thang thứ nhất của bọn họ mà thôi, lời Hạ Thiên Tịch nói khẳng định có thể thành công. Nàng tin tưởng lời của Hạ Thiên Tịch, chỉ cần đi theo bước chân của y, nhất định có thể nhìn thấy nơi càng cao xa hơn. "Ta đồng ý." Trong nháy mắt áp xuống thiên ti vạn lũ trong lòng, khuôn mặt Flina kích động đến đỏ bừng, phi thường xinh đẹp. Hiện tại trong lòng nàng luôn có thanh âm kiên định hò hét, nhất định phải đồng ý, bằng không sau này nàng nhất định sẽ hối hận. Cho nên Flina toàn toàn thực hiện theo thanh âm đáy lòng, không chút do dự đồng ý, Hạ Thiên Tịch gật đầu nói: "Ngươi đi theo ta." Y đem Flina tới rừng cây nhỏ nơi mà y và Lăng Thần thường xuyên nửa đêm đều tới, nơi này vừa hẻo lánh lại yên tĩnh, hơn nửa đêm căn bản không có người đến, cho nên Hạ Thiên Tịch quyết định ký kết khế ước với Flina ở chỗ này. Khi ba người tới rừng cây, lúc này ánh mắt Hạ Thiên Tịch trịnh trọng nghiêm túc lại lần nữa hỏi Flina: "Flina, ngươi thật sự đồng ý sao? Ngươi phải biết, nếu ngươi đồng ý sau này không thể thay đổi." Flina hít sâu một hơi gật đầu, ánh mắt trịnh trọng nghiêm túc nhìn Hạ Thiên Tịch nói:"Hạ thiếu, ta tin tưởng ngươi cùng Lăng thiếu, ta nguyện ý trở thành đồng bạn của các ngươi." Đừng nói là đồng bạn, cho dù là đuổi theo bước chân của bọn họ, nàng cũng phi thường vui vẻ. Hạ Thiên Tịch gật gật đầu nói: "Một khi đã như vậy, như vậ sự tình phát sinh tiếp theo có chút không thể tưởng tượng được, ta hy vọng ngươi có thể giữ kín bí mật này, đương nhiên, trước khi để ngươi nhìn thấy những việc này, ta sẽ nói rõ ràng cho ngươi." Feeina gật gật đầu, không biết vì cái gì giờ phút này tim nàng đập đặc biệt nhanh, giống như có cái gì đó không thể tưởng tượng sẽ đã xảy ra, nhưng đáy lòng lại bình tĩnh lại, rõ ràng đang nói cho nàng, sự việc sắp phát sinh này khẳng định an toàn đối với nàng "Trước khi trở thành đồng bạn với ta cần phải ký kết một cái khế ước đồng bạn với ta, gọi là Khế ước bình đẳng, khế ước này ước thúc hai bên chúng ta, nếu muốn giải trừ, chỉ cần hai bên đồng ý, liền có thể lập tức giải trừ, nhưng chỉ cần một bên không đồng ý, một bên khác cố tình giải trừ, như vậy bên đó sẽ bị trừng phạt nghiêm khắc. nhẹ thì biến thành người tàn phế, nặng thì sẽ mất đi sinh mệnh. Hiện tại, ngươi nghĩ kỹ, muốn ký kết khế ước đồng bạn với ta sao?" Ánh mắt Hạ Thiên Tịch nghiêm túc nhìn Flina. Flina tuy chưa từng trải qua những việc này, nhưng cùng biết khế ước đồng bạn theo lời Hạ Thiên Tịch là phi thường quan trọng, nếu nàng có một chút do dự trong lòng, sẽ không thể ký kết khế ước này. May mà, nàng là một nữ nhân thích vươn tới lực lượng cường đại. Cho nên, nàng không có một chút do dự nào trong lòng. Flina không chút do dự gật đầu. "Tiểu Cửu, xuất hiện đi!" Nhìn Flina sảng khoái đều sảng khoái, Hạ Thiên Tịch cũng không hề dài dòng, lập tức gọi ra Tiểu Cửu. Một đoàn bạch quang hiện ra, một cục bột nếp nho nhỏ xuất hiện trên vai Hạ Thiên Tịch, vểnh cái đuôi, hai mắt đậu đen ngạo kiều nhìn Flina Hai mắt Flina tỏa sáng nhìn tiểu Cửu, quả thực manh sủng quá đáng yêu, khiến cho tình thương từ mẫu của nàng nháy mắt tràn ra. Tuy nàng là một nữ hán tử bưu hãn, nhưng cũng không thể thay đổi được sự thật nàng là nữ nhân, là nữ nhân ai cũng đều thích những con vật mềm mại đáng yêu như vậy, cũng khiến nàng quên mất tiểu Cửu xuất hiện như thế nào. "Nữ nhân ngu xuẩn, đừng dùng ánh mắt trần trụi nhìn ta như vậy, ta chính là công." Tiểu Cửu bị ánh mắt của Flina nhìn nháy mắt liền tạc mao, cao ngạo hừ một tiếng nói. "Oa oa oa, còn có thể nói, đây là sản phẩm công nghệ cao gì vậy? Cư nhiên làm được đẹp như vậy? Hạ thiếu, ngươi mua ở chỗ nào vậy? Ta cũng đi mua một cái." Flina không chú ý lời tiểu Cửu nói, hai mắt phát sáng như mắt sói nhìn tiểu Cửu. Hạ Thiên Tịch lại là bị lời nói của tiểu Cửu như sét đánh hung hăng một phen, thì ra chó ma pháp cũng phân công mẫu sao? Mà lúc này Flina đã tiến lên trước vươn tay đem tiểu Cửu còn chưa phản ứng kịp bắt vào trong ngực hung hăng chà đạp, vì thế trong màn đêm yên tĩnh liền vang lên tiếng rống giận phẫn nộ của tiểu Cửu: "Gâu...không cho sờ lỗ tai của ta, gâu...nữ nhân ngu xuẩn, ta chính là công, công...gâu..." Hạ Thiên Tịch nhìn một màn này, sắc mặt quẫn bách, y cũng không biết thì ra Tiểu Cửu còn có thể ngốc như vậy. Lúc này Lăng Thần tiến lên một bước đứng cạnh Hạ Thiên Tịch, hơn nữa vươn tay chủ động dắt tay Hạ Thiên Tịch. Hạ Thiên Tịch nghiêng đầu nhìn một cái, Lăng Thần mím môi không nói lời nào, ánh mắt nhìn một người một chó vui đùa phía trước, nhưng tay hắn lại dùng sức nắm chặt tay Hạ Thiên Tịch. Hạ Thiên Tịch cũng không giãy giụa, đáy lòng lại ấm áp. Lúc này tiểu Cửu thoát ma trảo của Flina oạch một tiếng trở về trên người Hạ Thiên Tịch, hơn nữa lập tức giơ ra móng vuốt mở một cái cúc áo trước ngực y trốn vào bên trong quần áo, phẫn nộ kêu lên: "Nữ nhân ngu xuẩn, còn dám sờ mông ta, nhân loại các ngươi quả thực...quả thực...không biết xấu hổ!" Tiểu Cửu có lẽ là cực kỳ tức giận cực kỳ, ngay cả bốn chữ không biết xấu hổ đều nói ra. Phụt -- Hạ Thiên Tịch bị lời nói của Tiểu Cửu làm chobật cười. "Cười cái gì? Không được cười." Tiểu Cửu vừa nghe Hạ Thiên Tịch cười nhạo mình, lại lần nữa tạc mao, giơ móng vuốt rống giận: "Nhân loại các ngươi quả thực chính là không biết xấu hổ, không biết xấu hổ......" Nói nửa ngày cũng chỉ có bốn chữ này, xem ra đây là bốn chữ chỉ trích nghiêm trọng nhất mà tiểu Cửu có thể nói ra. Hạ Thiên Tịch thần sắc quẫn bách nhìn tiểu Cửu tức giận dậm chân, vui sướng trêu nó: "Tiểu Cửu, ngươi chỉ là một con cún con mà thôi, con người ôm ngươi giống như manh sủng không phải thực bình thường sao?" "Ta không phải manh sủng." Tiểu Cửu lập tức lớn tiếng phản bác, oạch một chút từ trong quần áo của Hạ Thiên Tịch vụt ra tới, đứng trên vai Hạ Thiên Tịch vừa nghiêm trọng vừa trịnh trọng phản bác: "Ta là chó ma pháp." "Chó ma pháp chẳng lẽ không phải chó?" "......" Tiểu Cửu lệ rơi đầy mặt! Chó ma pháp cũng không thể thay đổi được sự thật là chó! "Nhưng ta là công." Tiểu Cửu vẫn phi thường cảm thấy xấu hổ trong lòng, đôi mắt giống như hạt đậu đen trừng Flina vừa phi thường bất mãn vừa có chút ngượng ngùng nói: "Nàng là giống cái, giống cái sao có thể tùy tiện vuốt ve giống đực? Mông ta, lỗ tai ta đều là điểm mẫn cảm, sao có thể để một giống cái không biết liêm sỉ tùy tiện sờ được." Hạ Thiên Tịch bị lời nói của tiểu Cửu chọc cho hắc tuyến đầm đìa, khóe miệng run rẩy nhẫn nhịn sắp nội thương. Ngay cả Lăng Thần nhìn Tiểu Cửu đều cảm thấy Tiểu Cửu là một thứ kỳ lạ. Feeina càng không cần phải nói, bị Tiểu Cửu chọc cho cười đau cả bụng. Tiểu Cửu nhìn vẻ mặt cười nhạo của ba người, chán nản ồn ào: "Nhân loại các ngươi..... Quả thực...... Không biết xấu hổ......" "Ha ha...... Quá ngốc, Hạ thiếu, đây là cún con từ nơi nào tới, quả thực quá ngốc, còn không biết liêm sỉ, ngay cả một con chó cũng có điểm mẫn cảm? Ha ha...... Cười chết lão nương!" Feeina ôm bụng không hề có hình tượng thục nữ ngồi dưới đất cười đến chảy cả nước mắt. "Các ngươi...... Các ngươi......" Tiểu Cửu nhảy lên trừng mắt nhìn ba người, khó thở vèo một chút liền biến mất. Mà Flina nhìn một màn này nụ cười trên môi cương cứng tại chỗ, bị tiểu Cửu đột nhiên biến mất tại hư không dọa, ánh mắt trừng lớn nhìn nơi tiểu Cửu biến mất, miệng tươi cười há hốc vẫn còn duy trì trên mặt, hiện tại quả thực chính là biểu tình như gặp phải quỷ. "Nó...... Nó......" Flina nó nửa ngày cũng không nói ra được một câu hoàn chỉnh, hoàn toàn là chính nàng cũng không biết phải nói cái gì mới được. "Khụ khụ......" Hạ Thiên Tịch sờ sờ cái mũi, vừa mới rồi chỉ lo trêu đùa Tiểu Cửu, quên giải thích, nhìn biểu tình khiếp sợ của Flina, Hạ Thiên Tịch giải thích nói:"Flina, Tiểu Cửu...... ừm, vừa rồi ngươi cũng thấy, là không thể lấy nhận thức của nhân loại mà nhìn nhận tiểu Cửu, cho nên ngươi phải rõ ràng mới có thể ký kết khế ước với ta, một loạt sự việc không thể tưởng tượng được phát sinh kế tiếp đều phải hết sức bảo mật nghiêm khắc." "..." Flina sửng sốt một lúc lâu mới từ trên mặt đất đứng lên, thật sâu hít một hơi, lúc này lại dùng ánh mắt càng thêm kiên định nhìn Hạ Thiên Tịch nói: "Hạ thiếu, ta thực trịnh trọng quyết định về sau chỉ đi theo bước chân của ngươi." Nếu lúc trước nàng tuy không có do dự, nhưng hiện tại nàng càng xác định. Tiểu Cửu không thể tưởng tượng, cũng đại biểu cho Hạ Thiên Tịch không thể tưởng tượng, có Hạ Thiên Tịch không thể tưởng tượng, đó mới là cường đại! Đây, càng khiến Flina kiên định một lòng đi theo y. ..........
|
Chương 100: Ký kết thành công! Thổ lộ tiếng lòng!
Flina nếu đã biểu lộ thái độ, Hạ Thiên Tịch cũng không dài dòng, không khỏi lại lần nữa buồn cười gọi: "Tiểu Cửu, đi ra." "...." Bốn phía một mảnh đen như mực, căn bản không có nửa phần bóng dáng của Tiểu Cửu. Hạ Thiên Tịch không khỏi sờ sờ cái mũi, xem ra Tiểu Cửu thật sự tức giận. "Thật sự tức giận?" Hạ Thiên Tịch buồn cười ở trong đầu cùng Tiểu Cửu nói chuyện. "Hừ hừ." Trong đầu lập tức truyền đến tiếng hừ hừ ngạo kiều của Tiểu Cửu. Nó không phải tức giận mà là nó thật sự tức giận. "Được rồi, trước đừng nóng giận, trước hãy ra hoàn thành ký kết khế ước đi!" Hạ Thiên Tịch không khỏi hảo thương hảo lượng. Kỳ thực, từ sau lần tiểu Cửu và y thẳng thắn nói chuyện, cũng không lại gây nên chuyện gì quá phận, hơn nữa Hạ Thiên Tịch phát hiện, tiểu Cửu chỉ là thích ham chơi một chút, có điểm giống như trẻ con, chỉ cần mọi chuyện thuận theo nó, tiểu Cửu vẫn rất tốt để ở chung. Hạ Thiên Tịch cũng không muốn quan hệ với tiểu Cửu nháo đến cứng nhắc, dù sao tiểu Cửu với cái hệ thống trong đầu y có quan hệ thiên ti vạn lũ. Tiểu Cửu tuy tức giận, nhưng cũng sẽ không thực sự không giúp Hạ Thiên Tịch hoàn thành nhiệm vụ của hệ thống, khi Hạ Thiên Tịch nói xong liền xuất hiện trước mặt Hạ Thiên Tịch, sau đó cao ngạo ngẩng cái đầu nhỏ, móng vuốt nhỏ trên mặt đất nhảy qua nhảy lại vẽ vẽ, Flina nhìn đến hai mắt phát sáng lục quang, tất cả những thứ này đều quá thần kỳ! Chờ tiểu Cửu vẽ xong ma pháp trận, Hạ Thiên Tịch nghiêng đầu nhìn Lăng Thần một cái. Lăng Thần vẫn luôn trầm mặc không nói lời nào ngoan ngoãn buông tay Hạ Thiên Tịch ra, Hạ Thiên Tịch cong cong khóe môi, bảo Flina tiến lên, dù sao cũng đã ký kết khế ước qua với Lăng Thần, lúc này đây, y hoàn toàn chính là ngựa quen đường cũ, thực nhanh liền ký kết xong khế ước với Flina. Đinh -- Hệ thống thông báo: Chúc mừng ngài hoàn thành nhiệm vụ, kế tiếp xin hãy lấy ra thủy tinh cầu, thí nghiệm thuộc tính ma pháp của Flina. Hạ Thiên Tịch lập tức lấy ra thủy tinh cầu từ trong không gian. Flina trừng lớn hai mắt nhìn Hạ Thiên Tịch cách không lấy vật, quả thực kinh ngạc không biết trên mặt nên xuất hiện biểu tình nào mới được. "Flina, đặt bàn tay lên trên thủy tinh cầu là được." Flina tựa hồ còn chưa phản ứng được, vẫn đang trong trạng thái khiếp sợ vì chiêu cách không lấy vật của Hạ Thiên Tịch, nghe theo lời Hạ Thiên Tịch nói, ngốc ngốc vươn tay đặt trên thủy tinh cầu Hạ Thiên Tịch đang cầm trong tay. Lập tức, thủy tinh cầu trong suốt biến thành màu đỏ lửa loá mắt. "Là hỏa hệ ma pháp." Tiểu Cửu nói. Hạ Thiên Tịch gật gật đầu, đem thủy tinh cầu thu hồi vào vòng không gian của mình, hỏa hệ ma pháp đúng là phù hợp với tính tình nóng nảy của Flina. Hơn nữa, Hạ Thiên Tịch còn phát hiện một chuyện hơi quan trọng, hình như ngoại trừ chính y là toàn hệ Ma Pháp Sư, hệ thống sẽ vì y lựa chọn tiểu đồng bọn thuộc tính ma pháp giống với thuộc tính cơ giáp chiến sĩ của bản thân họ, cơ giáp kết hợp với ma pháp, vậy mới là lực lượng cường đại. Vì chứng thực điều này, Hạ Thiên Tịch quyết định lần sau nhìn xem hệ thống lại lựa chọn đồng bọn cho y, có phải lựa chọn người có ma pháp thuộc tính và cơ giáp thuộc tính giống nhau không là biết ngay. Hệ thống thông báo: Thưởng cho Flina một kiện ma pháp đạo bào, một thanh ma trượng, một cái nhẫn không gian. Phần thưởng giống như đúc với phần thưởng của Lăng Thần. Hạ Thiên Tịch lập tức đem phần thưởng của Flina trong không gian ra, đạo bào ma pháp của Flina cũng là một màu đỏ rực, nhìn màu đỏ tươi đẹp rực rỡ này, tin rằng Flina nếu mặc vào tuyệt đối sẽ càng thêm khí chất mê người. Còn ma trượng của nàng lại là - - hai thanh lưu tinh chùy. Hạ Thiên Tịch ánh mắt quẫn quẫn nhìn này hai thanh lưu tinh chùy, theo lý thuyết, này vốn dĩ hẳn là vũ khí cho nam nhân sử dụng, hiện giờ lại cho một nữ nhân, cho dù Flina tính tình hỏa bạo, tính cách cùng hai thanh lưu tinh chùy này lại phù hợp, cũng không nên thật sự cho nàng hai thanh vũ khí thuộc về nam nhân đi! "Oa! Đây là cho ta sao? Ta rất thích." Flina vừa thấy Hạ Thiên Tịch lấy ra hai thanh lưu tinh chùy liền kinh hỉ kêu lên, chấn kinh thời gian lâu như vậy nàng rốt cuộc từ chiêu cách không lấy vật kia của Hạ Thiên Tịch phản ứng lại, liền nhìn thấy trong tay Hạ Thiên Tịch hai thanh lưu tinh chùy vẻ ngoài hoa mỹ xinh đẹp, tràn đầy lực lượng, ngay ánh mắt đầu tiên vừa nhìn Flina liền thích. Hạ Thiên Tịch nhìn ánh mắt thích thú của Flina, giờ tay sờ sờ mũi cái gì cũng không nói nên lời. Chờ Flina kinh hỉ qua đi, Hạ Thiên Tịch lập tức đem nhẫn không gian đưa cho Flina, sau đó giảng giải cho Flina những sự việc có quan hệ tới ma pháp cùng những việc cần chú ý, cách sử dụng nhẫn không gian. "Tóm lại, chờ về sau, ta sẽ cho ngươi và Lăng Thần ăn tẩy tủy đan, đem thân thể các ngươi cải tạo sau mới có thể học tập ma pháp, hiện tại Lăng Thần cũng chưa dùng tẩy tủy đan, vừa lúc rảnh các ngươi liền cùng nhau dùng." "Oa! Hạ thiếu, ta quả thực quá yêu ngươi." Flina hoan hô một tiếng, nàng cảm thấy những sự việc nàng trải qua đêm nay hết thảy giống như một giấc mộng. Ma pháp là gì? Nhẫn không gian là gì? Cách không lấy vật? Quả thực là quá soái, khốc huyễn có phải không? Nếu có thể, Flina thật muốn đi ra ngoài rống to một tiếng biểu đạt tâm tình kích động của mình. Hiện tại, nàng cảm thấy, có thể gặp gỡ Hạ Thiên Tịch quả thực chính là sự tình may mắn nhất đời này của nàng. "Ừm..." Hạ Thiên Tịch còn không nói gì ra tiếng, Lăng Thần đôi mắt như dao nhỏ cộng thêm cường đại khí tràng lạnh lẽo thẳng xông tới, thẳng tắp hướng về phía Flina, đơn âm trầm thấp, rõ ràng từ tính mị lực mười phần, nhưng nghe vào tai Flina quả thực so với ma quỷ xâm nhập còn đáng sợ hơn. Flina đang kích động vạn phần thình lình thân thể lập tức rùng mình một cái, lông tơ toàn thân đều dựng ngược lên, sợ tới mức nàng lập tức nở ra nụ cười ha ha ngượng ngùng nói: "Vậy...Hạ thiếu, ta...ta liền đi trước a!" Flina khổ bức chào hỏi Hạ Thiên Tịch, xoay người liền chạy, nàng sợ nếu nàng chạy chậm một bước, Lăng Thần sẽ thực sự đem nàng đông chết! Kỳ thực, nàng còn có rất nhiều việc muốn hỏi Hạ Thiên Tịch, nàng còn chưa hiểu qua cái gọi là ma pháp, rất muốn để Hạ Thiên Tịch cho nàng xem ma pháp hoa lệ trong truyền thuyết là hoa lệ như thế nào? Nhưng mà... Khí lạnh của Lăng thiếu, nàng quả thực áp lực như núi! Nhìn Flina chạy đi còn nhanh hơn cả thỏ, Hạ Thiên Tịch bất đắc dĩ vuốt mũi nghiêng đầu nhìn Lăng Thần nói: "Ngươi không cần tùy tiện phát ra khí lạnh được không?" Cho dù khí lạnh không tốn tiền, tốt xấu cũng phải biết thu liễm chứ! Lăng Thần ánh mắt lạnh lùng nhìn bóng dáng Flina biến mất sau đó quay đầu nhìn Hạ Thiên Tịch, môi mỏng mím lại, không nói một lời, nhưng cặp mắt kia như đang gắt gao khóa trụ Hạ Thiên Tịch, vẫn không nhúc nhích, bất động như núi. Hạ Thiên Tịch bất đắc dĩ đỡ trán. Một chiêu nhìn này của Lăng Thần, quả thực là khiến người áp lực như núi. "Nói chuyện." Hạ Thiên Tịch nhíu mày. "......" Lăng Thần như cũ trầm mặc, môi mỏng mím chặt, ánh mắt chặt chẽ bao quát Hạ Thiên Tịch. "Mịa!" Hạ Thiên Tịch khí trực tiếp bạo thô, nâng chân đạp một chân Lăng Thần, nhăn mày phát hỏa: "Ngươi CMN rốt cuộc có muốn nói chuyện với lão tử hay không? Hử?" Thời điểm Hạ Thiên Tịch tức giận xuống tay căn bản là không có nặng nhẹ, Lăng Thần bị một cước của Hạ Thiên Tịch lập tức lảo đảo lui về sau vài bước, khó khăn lắm mới dừng lại được, nhíu nhíu mày nhìn Hạ Thiên Tịch đang phát hỏa, ánh mắt gắt gao nhìn Hạ Thiên Tịch nghiêm túc nói: "Tịch Tịch, ngươi là của ta." Chỉ cần Hạ Thiên Tịch dám biểu hiện ra một chút hảo cảm với Flina, hắn thực sự sẽ đi giết chết nữ nhân Flina kia. "Hừ" Hạ Thiên Tịch trực tiếp bị tức giận bật cười, nghiêng đầu hỏi: "Ta là của ngươi?" Lăng Thần lập tức gật đầu thật mạnh, nhấp môi mỏng khẽ ừ một tiếng. "Lần này ngươi nói thật nhanh a!" Hạ Thiên Tịch lạnh lùng trào phúng, lấy mắt liếc Lăng Thần một cái nói: "Ngươi cảm thấy ta sẽ là của ngươi sao?" "Ngươi nhất định là của ta." Lúc này, Lăng Thần trả lời chính là càng thêm nhanh chóng, ánh mắt càng thêm kiên định nhìnHạ Thiên Tịch, ngay cả lời hắn nói đều kiên định không đổi, khiến cho người khác không thể nghi ngờ lời hắn nói. "Thí!" Hạ Thiên Tịch liếc hắn một cái, gợi lên khóe môi cười lạnh: "Lão tử là của chính mình, không phải của ai hết, cho dù là ngươi khác, ngươi cho rằng chỉ bằng ngươi hiện tại, có thể làm ta biến thành người của ngươi sao?" "......" Lăng Thần trầm mặc liếc mắt một cái, nhưng ánh mắt lại kiên định bất di nhìn Hạ Thiên Tịch, sau một lúc lâu mới bình tĩnh nói: "Sẽ có như vậy một ngày." Mặc kệ dùng phương pháp gì, hắn đều sẽ biến Tịch Tịch thành của hắn. Lăng Thần thấp thấp nói, tiếng nói mang theo từ tính, trong bóng đêm phá lệ liêu nhân, nhưng chính thanh âm như vậy, lại kiên định khiến người ta vô pháp phản bác. Hạ Thiên Tịch há miệng thở dốc, cảm thấy bản thân cùng hắn hơn nửa đêm đứng ở chỗ này thảo luận vấn đề như này đúng là thần kinh, sau một lúc lâu thở dài một hơi bất đắc dĩ nói: "Mặc kệ có ngày đó hay không, ít nhất hiện tại ta là của chính mình." "Dù sao, ta nhất định sẽ biến ngươi thành của ta." Ánh mắt Lăng Thần nhìn Hạ Thiên Tịch kiên định không đổi biểu đạt ra lời nói kiên định. Hạ Thiên Tịch liếc nhìn hắn một lúc lâu, mới gợi lên khóe môi tươi cười phong lưu vô hạn: "Nga...quyết tâm như vậy? Nhưng là, ngươi cảm thấy chỉ bằng ngươi hiện tại có thể lọt vào mắt ta hay sao? Hửm?" "......" Lăng Thần lại lần nữa trầm mặc, mím chặt môi mỏng không nói một câu. Hạ Thiên Tịch chán nản, cười lạnh nói: "Lão tử phiền nhất chính là ngươi động một chút liền trầm mặc, Lăng Tần, ta nói cho ngươi, ngươi có bản lĩnh lại trầm mặc lần nữa cho lão tử xem, nếu không thích nói chuyện với lão tử, lão tử cả đời này sẽ không nói với ngươi một lời nào nữa." Hạ Thiên Tịch tàn nhẫn nói. Đồng tử màu bạc của Lăng Thần co chặt, mím môi mỏng, khi Hạ Thiên Tịch lại sắp phát hỏa lần nữa mới thấp thấp nói: "Tịch Tịch, ngươi là người đầu tiên ta thích, ta không biết phải theo đuổi ngươi như thế nào mới khiến ngươi thích ta? Bản thân ta chính là một người không thích nói chuyện..." Điểm này, Hạ Thiên Tịch rất là tán đồng, mỗi ngày Lăng Thần đều là một khuôn mặt than, nếu không có người khác chủ động tìm hắn nói chuyện, hắn sẽ rất khó nói ra một câu. Nhưng Lăng Thần mỗi lần gặp y đều nói rất nhiều, đương nhiên so với người bình thường coi như là ít, nhưng so với trước kia đã xem như là nói nhiều rồi: "Sau khi gặp được ngươi, ta cảm thấy có rất nhiều điều muốn nói với ngươi, nhưng ta lại không biết nói với ngươi điều gì, ta sợ ta nói điều gì đó bị sai, ta nếu nói sai, ngươi có thể càng thêm chán ghét ta hay không?" Lăng Thần thấp giọng nói, tiếng nói trầm thấp, từ tính, trong bóng đêm đặc biệt có một loại mê hoặc, khiến cho lòng Hạ Thiên Tịch giờ phút này liền mềm mại xuống. ..........
|
Chương 101: Ngạo kiều nữ vương! Ngoan ngoãn trung khuyển!
Hạ Thiên Tịch quay đầu lại nhìn Lăng Thần, trong bóng đêm khuôn mặt Lăng Thần có chút mơ hồ, nhưng vẫn không che đậy được dung nhan tuấn mỹ của hắn. Vốn là nam nhân cương ngạnh lạnh như băng, lại trong giờ phút này lộ ra thái độ mềm nhẹ, đặc biệt là giọng nói trầm thấp mang theo một sự mê hoặc, trong lòng Hạ Thiên Tịch giờ phút này bị xúc động. Nếu nói, Lăng Thần và y vẫn nói chuyện cường ngạnh, y trăm phần trăm khẳng định, giữa y và Lăng Thần tuyệt đối sẽ không có khả năng. Hai người ở bên nhau, không thể cả hai người đều là người ương bướng, chắc chắn phải có một người bao dung nhường nhịn bên kia, Hạ Thiên Tịch từ sớm đã nghĩ tới, bản thân trước khi sống lại là một người luôn nhường nhịn, bao dung, cho nên y liền nhận được một kết cục như vậy. Sau khi sống lại y tuyệt đối không có khả năng lại lần nữa đi vào vết xe cũ. Một đời này, y vốn dĩ không muốn sớm yêu đương như vậy, Lăng Thần xuất hiện hoàn toàn là ngoài ý liệu của y, nếu không phải Lăng Thần đối với y lì lợm quấn lấy, Hạ Thiên Tịch dám chắc trăm phần trăm khẳng định, tâm y cũng không thể nhanh như vậy liền mở ra cánh cửa băng giá. Y không phải người thích làm ra vẻ, cũng không nghĩ vì Lancet mà sẽ không hề yêu đương linh tinh, sau khi sống lại tâm cảnh càng rộng rãi, cũng không muốn vì một cái cây mà bỏ cả khu rừng, y trải qua một lần liền không muốn có lần thứ hai. Cho nên, y cùng Lăng Thần hiện tại tuy rằng không chính thức ở bên nhau, nhưng là có thể phát triển đến loại quan hệ so với bằng hữu bình thường tốt hơn như hiện tại, đều là do công lao Lăng Thần đối với y lỳ lợm quấn quýt. Hiện tại, cư nhiên nghe được tiếng lòng trắng trợn của Lăng Thần, trong lòng Hạ Thiên Tịch nói không động là giả. Trước kia, đều là y thật cẩn thận nhìn sắc mặt người khác, hiện tại cư nhiên là người khác thật cẩn thận nhìn sắc mặt của y, trong lòng Hạ Thiên Tịch ấm áp dào dạt, tâm tình lập tức tốt lên, một đôi mắt hoa đào thon dài cười thành hình trăng khuyết, con ngươi đen bóng như sao trời, sáng lấp lánh đặc biệt khiến người bị hấp dẫn, gợi lên khóe môi tươi cười đáng yêu, y ngạo kiều hừ hừ, chớp đôi mắt xinh đẹp nhìn Lăng Thần ngạo kiều nói: "Nói như vậy, ngươi không phải không muốn nói chuyện với ta mà là sợ nói sai sẽ khiến ta tức giận sao?" Lăng Thần lập tức gật đầu, khuôn mặt tuấn mỹ như trung khuyển ngoan ngoãn, quả thực đều khiến người ta không nói được lời nào. Nếu lúc này có người nhìn thấy cảnh này, khẳng định muốn phun máu mũi, đây là hình ảnh nữ vương huấn trung khuyển a, quả thực chói mù mắt có được hay không? Hạ Thiên Tịch tâm tình tốt cười tủm tỉm gật đầu, nhìn vẻ mặt như trung khuyển của Lăng Thần, gợi lên khóe môi, vươn tay, ngón tay thon dài nắm cằm Lăng Thần, cười thấy răng không thấy mắt nói: "Thật ngoan!" Lăng Thần vẻ mặt trung khuyển như vậy quả thực quá ngoan có phải không? Lăng Thần nháy mắt đen xì, khóe miệng không thể khống chế run rẩy vài cái. Nhưng nhìn biểu tình cao hứng như vậy của phu nhân nhà mình, hắn lại không nỡ phản bác. Thôi! Dù sao mặc kệ mình là cái dạng gì, tóm lại chỉ có thể để cho phu nhân của mình nhìn là được rồi. Nhìn Lăng Thần không phản đối, thậm chí mày cũng cũng không nhíu một cái, Hạ Thiên Tịch nhướng mày, thật đúng là ngoan như vậy? Loại cảm giác này, quả thực---không tồi! Hạ Thiên Tịch ngạo kiều nghĩ, cho nên có thể có trung khuyển ngoan như vậy, như thế nào cũng phải thưởng một chút đi! Hạ Thiên Tịch nhón mũi chân, ánh mắt sáng lấp lánh nhìn con người màu bạc của Lăng Thần, trong bóng đem, y nói thầm cũng mang theo một cỗ mị lực khiến người trầm mê. "Nhìn ngươi ngoan như vậy, đây là phần thưởng cho ngươi!" Hạ Thiên Tịch ngạo kiều nghĩ,cho nên có thể có như vậy ngoan trung khuyển, như thế nào cũng muốn tưởng thưởng một chút đi! Hạ Thiên Tịch thanh âm thấp thấp nói, sau đó hôn lên đôi môi lạnh băng của Lăng Thần. Con ngươi màu bạc của Lăng Thần bỗng nhiên co chặt, ngay sau đó đảo khách thành chủ một tay ôm lấy vòng eo của Hạ Thiên Tịch đưa tới lồng ngực của mình, một tay giữ cái ót của y, khiến người không thể nhanh như vậy rời khỏi mình, sau đó chính là đảo khách thành chủ hung hăng xâm chiếm khoang miệng của Hạ Thiên Tịch, bá đạo mãnh liệt giống như càn quét chiến trường... Hạ Thiên Tịch bất đắc dĩ liếc mắt xem thường, vừa mới nói ngoan đâu, này liền hiện nguyên hình, quả thực nam nhân đều là động vật nghĩ bằng thân dưới, không thể cho một chút ngon ngọt, bằng không sẽ lập tức hóa thân thành sói a! ―――――― Ngày hôm sau, Hạ Thiên Tịch mơ hồ mở mắt ra, chớp chớp đôi mắt nhìn ký túc xá trống rỗng, sau đó từ trên giường ngồi dậy, lười biếng ngáp một cái, ánh mắt liếc giường đệm của Lăng Thần, chắn xếp chỉnh chỉnh tề tề, ký túc xá cũng không có người, chắc là hắn ra ngoài. Nhớ tới ngày hôm qua, sắc mặt Hạ Thiên Tịch nháy mắt liền đen, run khóe miệng thề, y nhất định sẽ tuyệt đối không thể lại mềm lòng tùy tiện cho Lăng Thần có trái ngọt ăn. Đừng nhìn Lăng Thần ngày thường là một trung khuyển ngoan ngoãn, mịa! Chỉ cần cho con trung khuyển này một chút ngon ngọt, hắn nháy mắt liền có thể hóa thân thành sói đói, quả thực chính là cmn hung tàn! Mà y ngày hôm qua thực không có mặt mũi cư nhiên bị Lăng Thần hôn đến hôn mê. Hạ Thiên Tịch nhớ tới điểm này, trên trán tràn đầy hắc tuyến, hình như trước khi y té xỉu còn nghe thấy Lăng Thần cười nhẹ một tiếng, nói cái gì...hình như là...chỉ bị ta hôn cũng có thể bị xỉu, phu nhân, sau này ở trên giường ngươi sao có thể thỏa mãn vi phu đây? Ngữ khí than thở, vừa có chút bất đắc dĩ lại vừa sủng nịnh. Nhớ tới những lời này, Hạ Thiên Tịch sắc mặt có thể đen như đáy nồi. Phu nhân cái đệch, vi phu, lão tử dựa vào cái gì phải thỏa mãn ngươi? Hạ Thiên Tịch buồn bực cầm gối đầu của mình hung hăng ném qua giường Lăng Thần, bị hắn ăn đậu hũ còn chưa tính, cư nhiên còn nói ra những lời không biết xấu hổ như vậy, thật đúng là phí phạm một khuôn mặt như vậy. Hạ Thiên Tịch oán hận nghĩ, nhưng càng nghĩ càng cảm thấy không hài lòng, vì thế đi xuống giường giơ chân hung hăng đá lên giường Lăng Thần mấy cái, cho ngươi can đảm dám nói ra lời như vậy với lão tử, lão tử đá chết ngươi, nói cho ngươi biết, lão tử thể lực chính là rất tốt, đến lúc ở trên giường không biết là ai không thể thỏa mãn ai đâu? Hạ Thiên Tịch một bên đá giường Lăng Thần, một bên ngạo kiều hừ hừ nghĩ. "Ngươi đang làm gì?" Lăng Thần mở ra cửa ký túc xá đi vào nhìn thấy Hạ Thiên Tịch đứng ở bên cạnh giường mình, chân còn chưa cả đi giầy, nhấc chân đá đá chăn của mình. Hạ Thiên Tịch bị giọng nói phía sau làm hoảng sợ, hơn nữa đem cái chăn được gấp gọn gàng của người khác thành một mớ hỗn độn, lại còn bị người bắt tại trận, y lập tức khẩn trương, cái chân trắng nõn còn đang đá tới cái chăn của Lăng Thần, đáng sợ hơn chính là, bị Lăng Thần làm cho giật mình, y cũng không thu hồi lực đạo của chân, không đi giày cứ thế đá thẳng phải cái giường cứng như đá, bị đau là ai, kết quả không nói cũng biết. "A ――" Hạ Thiên Tịch đau đớn hét to một tiếng. "Tịch Tịch." Lăng Thần tay mắt lanh lẹ đem hộp cơm trong tay đặt sang một bên, bước nhanh tới phía trước đỡ lấy thân thể lung lay sắp ngã của Hạ Thiên Tịch, khẩn trương dò hỏi: "Làm sao vậy, làm sao vậy?" "Ngươi hỏi làm sao vậy?" Hạ Thiên Tịch đau đớn phát khóc, quay đầu hung tợn trừng mắt lườm Lăng Thần một cái, toàn thân đều run rẩy, vịn vào Lăng Thần nói: "Mau đem lão tử đặt lên giường!" Lăng Thần lập tức đem Hạ Thiên Tịch đặt lên giường, lúc này mới ngồi xổm xuống xem chân Hạ Thiên Tịch, Hạ Thiên Tịch vốn không đi giày, cho dù là chân nam nhân, chân y cũng thật xinh đẹp, hơn nữa làn da trắng sữa, bởi vì vừa rồi y không khống chế lực đạo, đầu tiên nhận tai ương chính là ngón chân cái, móng chân phấn nộn trong suốt trực tiếp bung ra, máu tươi đều chảy. "Sao lại nghiêm trọng như vậy?" Lăng Thần vừa thấy đổ máu, lập tức nhíu mày nói: "Ta ôm ngươi đi phòng y tế." "Đi phòng y tế cái gì?"Hạ Thiên Tịch đau tới phát bực, nhưng vẫn biết giữ thể diện, tuy hiện tại y rất đau, nhưng phòng y tế là địa phương nào? Đó là nơi trị liệu tinh thần lực bị hao tổn và bộ phận bị thương, y chỉ có một ngón chân đụng phải liền đi phòng y tế, này không phải khiến người chê cười sao? "Ngươi bị thương nghiêm trọng như vậy, sao có thể không đi phòng y tế?" Lăng Thần phi thường không đồng ý phản đối, hơn nữa lập tức bế ngang Hạ Thiên Tịch quyết định đưa đi phòng y tế. Đừng nói là Hạ Thiên Tịch ngón chân chảy máu nghiêm trọng như vậy, cho dù trên chân Hạ Thiên Tịch chỉ có một vết xước, hắn cũng sẽ đau lòng muốn chết. Hiện tại, nhìn màu máu đỏ tươi trên chân, Lăng Thần đều muốn đem giường của mình hủy thi diệt tích. Dám có gan bắt nạt phu nhân hắn, quả thực chính là tìm chết. "Bỏ ta xuống, bỏ ta xuống..." Hạ Thiên Tịch lập tức ồn ào, nhưng y không phản kháng lại được đối phương, chút thương tích nhỏ như này còn đi phòng y tế: "Trong phòng đều có hộp cấp cứu, trong hộp cấp cứu có thuốc, ngươi mau đi xem một chút." Lăng Thần nhìn Hạ Thiên Tịch, mím môi mỏng không nói một câu, nhưng là ánh mắt rất kiên định, chính là muốn đem Hạ Thiên Tịch ném thẳng tới phòng y tế. "Nhanh bỏ ta xuống." Hạ Thiên Tịch trực tiếp xụ mặt nghiêm túc hạ lệnh, Lăng Thần nhăn lại mày, bá đạo trực tiếp đem Hạ Thiên Tịch ôm đi. "Ngươi có phải muốn cùng ta giằng có như này, để ta đau chết?" Hạ Thiên Tịch trừng mắt nhìn Lăng Thần, nghẹn miệng nói, hơn nữa liên tục nức nở, một đôi mắt đào hoa xinh đẹp chớp chớp rơi xuống mấy giọt nước mắt cá sấu. Lăng Thần lúc này mới không nói một tiếng đem Hạ Thiên Tịch đặt lên trên giường, hơn nữa khi nhìn thấy Hạ Thiên Tịch khom lưng muốn nhìn ngón chân mình, nghiêm khắc ra lệnh:"Thành thật chút." Ngữ khí vừa có điểm nghiêm khắc nghiến răng nghiến lợi lại vừa bất đắc dĩ. Đối với Hạ Thiên Tịch không nghe lời lại còn làm mình bị thương, Lăng Thần đều hận không thể giáo huấn y một trận mới được! Ngươi nói ngươi cứ ngủ cho tốt đi đá giường hắn làm gì? Bị thương cư nhiên còn không đi phòng y tế? Nếu không phải vừa rồi hắn nhìn thấy mấy giọt nước mắt cá sấu, Lăng Thần nói gì cũng muốn ôm y đi phòng y tế. Đây là lần đầu tiên Lăng Thần nói lời nghiêm khắc như vậy với Hạ Thiên Tịch, hơn nữa con ngươi màu bạc còn hung tợn trừng nhìn Hạ Thiên Tịch một cái, sau đó mới xoay người đi tìm hộp cấp cứu. Hạ Thiên Tịch bĩu môi, ánh mắt nhịn không được nhìn thoáng qua Lăng Thần đang vội vàng tìm kiếm hộp cấp cứu, trong lòng than một tiếng, vẫn là con trung khuyển ngoan ngoãn tối qua khiến người thích hơn! Hừ hừ...
|
Chương 102: Hạ Thiên Tịch làm nũng!
Hạ Thiên Tịch ngạo kiều hừ hừ, đung đưa chân, nhưng ngón chân bị đau vẫn khiến y liên tục hít khí. "Đồ ngốc, ngươi không phải có quang minh ma pháp sao? Sao không biết dùng quang minh ma pháp chữa thương cho mình?" Âm thanh khinh thường của Tiểu Cửu vang lên trong đầu. "Ách...." Hạ Thiên Tịch hậm hực sờ sờ mũi, y thật đúng là không nhớ ra quang minh ma pháp, vì y không thường dùng đến hệ ma pháp này, hơn nữa dùng ma pháp đi trị liệu cơ thể người, y còn chưa có thói quen. "Ngu ngốc" Vừa thấy Hạ Thiên Tịch không nhớ ra, tiểu Cửu lại lần nữa hung hăng mắng thêm một lần: "Trong không gian của ngươi nhiều đan dược như vậy, tùy tiện ăn một viên cũng có thể khiến miệng vết thương của ngươi hoàn hảo như lúc đầu, có vết thương nhỏ như vậy cũng cuống cả lên, nhân loại các ngươi chính là phiền phức." "Được rồi, không phải là hôm qua chỉ đùa ngươi một chút thôi sao?" Hạ Thiên Tịch trợn trắng mắt, sao một con chó con cũng thích mang thù như vậy chứ? "Đó là đùa giỡn sao? Đó quả thực chính là...chính là...khinh bạc" Tiểu Cửu tức giận gầm rú. Nó chính là một giống đực, giống đực, sao có thể để một giống cái đối xử với nó như vậy, nhân loại quả thực chính là không biết xấu hổ! Phốc! Hạ Thiên Tịch thật sự không nhịn được, quan trọng là tiểu Cửu quả thực quá đáng yêu mà! Khinh bạc! nhân loại đi khinh bạc một con chó con? nói ra thật khiến người ta cười rớt quai hàm, nhưng Hạ Thiên Tịch cũng không nói ra, y không hy vọng tiểu Cửu buồn bực rồi ở trong đầu mình ồn ào loạn lên đâu. Lúc này Lăng Thần cũng tìm được hộp cứu thương nhanh chóng chạy lại, ngồi xổm trên mặt đất, ánh mắt lạnh lùng nhìn bàn chân đổ máu của, nhưng giấu trong đáy mắt là sự thương tiếc đã bán đứng biểu tình lạnh băng của hắn lúc này. Hạ Thiên Tịch suy một tiếng, bị thương là y cũng không phải là hán, sao sắc mặt còn thối như vậy? Quả thực so với bản thân bị thương còn thối hơn. Nhưng Hạ Thiên Tịch cũng không hỏi nguyên nhân, cho dù không hỏi thì trong lòng y cũng biết đáp án, không khỏi liền ngạo kiều, nâng chân lên duỗi thẳng đến trước mặt Lăng Thần, ánh mắt Lăng Thần nhìn cũng không nhìn Hạ Thiên Tịch một cái, nhưng chân sau quỳ trên mặt đất, tay cầm mắt cá chân Hạ Thiên Tịch, đem chân Hạ Thiên Tịch đặt trên một chân còn lại của mình, cầm lấy bông vải động tác mềm nhẹ giúp Hạ Thiên Tịch lau vết máu trên chân. "Ai...đau, đau, ngươi muốn ta đau chết à!" Hạ Thiên Tịch đau đến liên tục hút khí. Kỳ thật, thời gian huấn luyện lúc trước y chịu đau đớn còn hơn lúc này nhiều, chút thương tích nhỏ như này quả thực có thể không tính là thương. Nhưng Hạ Thiên Tịch cũng không biết bản thân tại sao lại kêu lên như vậy, y cảm thấy bản thân không nên làm nũng như vậy mới đúng. Nhưng, chính là y cứ thế thốt lên làm nũng, trong giọng nói vừa làm nũng vừa ủy khuất, ngay cả y cũng không có cảm giác được. Lăng Thần lúc này mới nâng mắt lên lạnh lùng nhìn y, nhìn Hạ Thiên Tịch làm nũng mím môi, nước mắt cá sấu đảo quanh hốc mắt, ánh mắt đáng thương hề hề có chút ủy khuất, bộ dáng đáng yêu làm nũng nháy mắt khiến sự lạnh lùng của hắn hòa tan. Lăng Thần âm thầm thở dài một hơi, ngữ khí lại hung tợn răn dạy: "Xem ngươi lần sau còn dám tự làm mình bị thương không?" Ngữ khí hung tợn như vậy, nhưng động tác trong tay lại như cũ nhẹ nhàng, nếu không phải cồn đụng vào da, làm cho miệng viết thương bị đau, Hạ Thiên Tịch tuyệt đối không cảm giác được động tác trên tay Lăng Thần. Hạ Thiên Tịch nhếch lên khóe môi cười cười, trong lòng ngọt ngào giống như ăn mật, tuy hiện tại y có chút tính tình làm nũng trẻ con, nhưng bản thân y một chút cũng không nhận ra, hơn nữa nhìn Lăng Thần cẩn thận che chở mình như vậy, y càng thêm ngạo kiều. Lăng Thần thực nhanh xử lý tốt miệng vết thương cho Hạ Thiên Tịch, sau đó dùng băng gạc vô khuẩn băng bó ngón chân Hạ Thiên Tịch kỹ lưỡng, mới đứng dậy đem hai chân y để trên giường, hung tợn ra lệnh: "Không cho xuống giường" Mệnh lệnh bá đạo, tuyệt đối không cho phép có một chút phản kháng nào. Lăng Thần có thể chịu thua, tiền đề là Hạ Thiên Tịch có thể tự chiếu cố tốt bản thân, nhưng nhìn Hạ Thiên Tịch bị thương, hắn thân là nam nhân liền trở nên cứng rắn hơn. "Nhưng ta còn chưa đánh răng." Hạ Thiên Tịch hừ hừ nói. Lăng Thần hung tợn liếc nhìn Hạ Thiên Tịch, mới nhận mệnh xoay người đi vào toilet. Hạ Thiên Tịch nhướng mày nhếch môi nhìn bóng dáng Lăng Thần, trong ánh mắt ẩn chứa ý cười thật sâu. Rất nhanh Lăng Thần đã đi ra, trong tay cầm bàn chải đánh răng và cái ly của Hạ Thiên Tịch, hơn nữa trong tay còn bưng theo một cái chậu. Trên bàn chải đánh răng đã có sẵn kem đánh răng, cái ly đầy nước, Lăng Thần đem bàn chải đánh răng cùng ly nước đưa cho Hạ Thiên Tịch, sau đó lại tìm tới cái ghế đặt cái chậu lên trên đặt ở mép giường Hạ Thiên Tịch, sau đó lại lần nữa đi vào toilet. Hạ Thiên Tịch nhìn bàn chải đánh răng cùng ly nước trên tay, nhìn nhìn lại cái chậu không ở mép giường, ý cười trên khóe môi càng lớn. Đừng thấy Lăng Thần miệng không hé một lời, thậm chí toàn bộ quá trình đều mang theo một bộ mặt thối lạnh như băng, ánh mắt và ngữ khí lại hung tợn, nhưng trong lòng hắn đang hung hăng đau đớn. Ngay cả việc nhỏ nhặt đều làm chu toàn mọi mặt, không thích nói chuyện, lại ở phương diện sinh hoạt cẩn thận tỉ mỉ chiếu cố nam nhân của hắn, đúng là người đáng để thích. Hạ Thiên Tịch sung sướng nghĩ, lập tức cầm lấy bàn chải đánh răng đánh răng, đem nước súc miệng phun vào trong chậu để mép giường.Chờ Hạ Thiên Tịch đánh răng xong, Lăng Thần lại bưng một cái chậu ra, chậu nước là nước ấm, còn có khăn mặt sạch sẽ, nhìn Hạ Thiên Tịch đánh răng xong, liền đem bàn chải đánh răng cùng chậu nước súc miệng đặt trên mặt đất, sau đó đem chậu nước ấm đặt ở bên cạnh Hạ Thiên Tịch. "Ngươi lau cho ta." Hạ Thiên Tịch làm nũng nhìn Lăng Thần bĩu môi nói. Lăng Thần cong lưng định đem bàn chải đánh răng cùng đồ vật linh tinh mang vào toilet, thình lình nghe được Hạ Thiên Tịch nói như thế, hắn đột nhiên ngẩng đầu. Con ngươi màu bạc đối diện ánh mắt của Hạ Thiên Tịch. Hai người bốn mắt nhìn nhau. Ánh mắt Lăng Thần vẫn lạnh như băng, chỉ là ôn nhu dấu trong đáy mắt đã bán đứng biểu tình lạnh băng lúc này của hắn. Mà Hạ Thiên Tịch, chớp mắt, mở ột đôi mắt to cười hì hì, ánh mắt sáng lấp lánh, hất cằm chu lên cánh môi đỏ tươi, rất có vài phần trẻ con làm nũng. Mỹ thiếu niên đáng yêu như vậy, trong nháy mắt làm Lăng Thần muốn ngừng mà không ngừng được. Rất muốn, rất muốn hung hăng làm y một phen! Lăng Thần nhắm mắt lại đè xuống gào thét trong lòng, một bước sải đến nắm lấy cằm Hạ Thiên Tịch, một tay giữ lấy cái ót của Hạ Thiên Tịch, sau đó hung hăng hôn lên cánh môi của Hạ Thiên Tịch. Nếu không thể ăn y, như vậy chỉ có thể dùng nụ hôn này để giảm bớt gào thét trong lòng hắn. Đừng nhìn Lăng Thần mới mười sáu tuổi, nhưng dáng người hắn thon dài cao lớn, đã hướng tới xu thế phát triển của nam nhân, ở trong mắt người khác, Lăng Thần đã thoát khỏi bóng dáng thiếu niên, đang từng bước một trở thành một người nam nhân cao lớn. Ôm Hạ Thiên Tịch, hôn đến bá đạo nóng bỏng, thẳng đến khi cả người Hạ Thiên Tịch đều không thở nổi, thân thể mềm như bông ngã vào trong lòng ngực hắn, hai chân mềm nhũn, thiếu dưỡng khí nghiêm trọng mới buông Hạ Thiên Tịch ra. Giữa môi hai người là một sợi nước miếng, nước bọt không kịp nuốt xuống trừ khóe môi đỏ tươi của Hạ Thiên Tịch chảy ra, chảy qua cằm, chảy qua cổ, cuối cùng thấm vào cổ áo của Hạ Thiên Tịch. Nhìn một màn dụ hoặc không tiếng động này, con ngươi màu bạc của Lăng Thần nháy mắt bốc cháy lên hừng hực liệt hỏa, liệt hỏa trong mắt dường như có thể khiến người hít thở không thông. Cảm nhận được hơi thở nam tính mãnh liệt phát ra từ người Lăng Thần, đôi con người màu bạc nóng bỏng của hắn giống như đem quần áo toàn thân của y đốt sạch sẽ, bản thân giống như cả người trần trụi đứng trước mặt hắn, Hạ Thiên Tịch rụt rụt thân thể, hung tợn trừng mắt nhìn hắn, ý bảo hắn tốt nhất nên thành thật một chút. Lão tử có thể cho phép ngươi hôn đã là phá lệ khai ân, hiện tại còn muốn ăn lão tử, đừng nói cửa đi, ngay cả cửa sổ cũng không có đâu. Không nghĩ tới, Hạ Thiên Tịch hai má hồng hồng như vậy, đôi mắt ướt át mang theo hơi nước, cánh môi kiều diễm no đủ, hơi thở phì phò, cả người tản mát ra một loại hơi thở tình dục mãnh liệt hấp dẫn phái mạnh, cái nhìn hung tợn của y, không chỉ không có một chút khí thế nào, mà ngược lại càng khiến y tăng thêm vài phần hơi thở mê người. Đây đối với Lăng Thần mà nói quả thực chính là tra tấn. Tuy Lăn Thần vẫn luôn cảm thấy khả năng kiềm chế tự chủ của bản thân không tồi, nhưng là CMN, thứ khả năng kiềm chế tự chủ mà hắn vẫn luôn lấy làm tự hào đứng trước mặt phu nhân ngay cả rắm cũng không bằng. Lồng ngực Lăng Thần kịch liệt phập phồng, nhắm mắt lại hung hăng hô hấp mấy ngụm không khí, mới đem máu sôi trào toàn thân áp xuống, buông Hạ Thiên Tịch ra, đem khăn mặt giặt trong chậu nước ấm, sau đó động tác ôn nhu giúp Hạ Thiên Tịch lau tay cùng mặt. Hạ Thiên Tịch liếc liếc khuôn mặt lạnh lẽo của Lăng Thần, nhướng mày: "Ngươi muốn làm với ta sao?" Lăng Thần ánh mắt nhìn Hạ Thiên Tịch một cái, môi mỏng mím chặt, nhưng lại gật đầu ừ một tiếng. Hắn muốn cùng Hạ Thiên Tịch, không có bất luận khúc mắc gì. Hạ Thiên Tịch là phu nhân hắn nhận định, thân là trượng phu thân thiết với phu nhân là chuyện thiên kinh địa nghĩa. "Nga!" Hạ Thiên Tịch gật gật đầu, cùng là nam nhân, tự nhiên biết một khi tình dục nổi lên có bao nhiêu khó khống chế, ánh mắt y xấu xa liếc nhìn hạ thân Lăng Thần, nhìn không có gì biến hóa, bĩu môi, ngữ khí oán giận mà chính bản thân y cũng không phát giác ra: "Gì chứ? Ta thấy ngươi cũng không phải muốn làm ta như vậy." Không phải nói nam nhân đều là động vật thân dưới sao? Nhìn hạ thân Lăng Thần không có một chút động tĩnh gì, đây là thể hiện hắn muốn làm y sao? Hạ Thiên Tịch oán niệm nghĩ, Lăng Thần không phải là cái kia không được chứ! Lăng Thần nhìn biểu tình như oán phụ của Hạ Thiên Tịch, hầu kết lăn lộn phát ra tiếng cười trầm thấp, tiếng cười trầm thấp thể hiện cho tâm tình tốt của nam nhân, ngữ khí mị hoặc mà nguy hiểm nói: "Tịch Tịch, điểm này ngươi cứ yên tâm, nam nhân của ngươi tuyệt đối có thể khiến phương diện này của ngươi thỏa mãn." Hạ Thiên Tịch bị lời nói không biết liêm sỉ của Lăng Thần đùa giỡn cho nháy mắt đen cả mặt. Nhưng lẽ ra lần này Lăng Thần nên im lặng lại không im lặng tí nào, nói: "Cho nên, để tránh sau này ngươi không thể thỏa mãn được nam nhân của ngươi, thể thuật của ngươi vẫn chưa được." Bị hắn hôn còn có thể té xỉu, thể thuật sao có thể kém như vậy? "Câm miệng." Hạ Thiên Tịch lập tức tạc mao, bị nghi ngờ không được, đây tuyệt đối là vết nhơ lớn của nam nhân. Mẹ nó chính là, bị hôn đến hôn mê, y càng cảm thấy mất mặt. Một cái hôn y cũng có thể bị ngất đi, nếu để người khác biết y còn mặt mũi nào nữa, quả thực quá mất mặt. Hạ Thiên Tịch đô khởi cánh môi, ánh mắt hung tợn trừng Lăng Thần. Đôi đồng tử màu bạc của Lăng Thần tràn đầy ý cười, khóe môi gợi lên tà khí nghiêm nghị, tiếng cười trầm thấp vui sướng vang vọng khắp cả phòng ký túc xá. ..........
|
Chương 103: Nghỉ về nhà ^-^
Ở ký túc xá với Lăng Thần nghỉ ngơi một ngày, Oka mới phát tới tin tức cho hai người, bảo bọn họ 9 giờ sáng mai tập hợp ở sân thể dục, xem ra mọi người an dưỡng ở phòng y tế mấy ngày nay đều đã tỉnh lại. Mà Hạ Thiên Tịch lấy lý do vì chân mình bị thương, hai ngày nay hoàn toàn được Lăng Thần coi là tổ tông mà hầu hạ. Kỳ thực sau khi được Lăng Thần băng bó cẩn thận ngón chân, Hạ Thiên Tịch đã thừa dịp Lăng Thần không chú ý trộm dùng quang minh ma pháp đem miệng vết thương trên ngón chân mình chữa khỏi, đây là lần đầu tiên y dùng quang minh ma pháp trị liệu vết thương, chút tiểu thương này cũng chỉ hao phí một chút tinh thần lực, cũng không cảm giác được mệt như thế nào nữa. Chẳng qua Hạ Thiên Tịch không để cho Lăng Thần biết, có thể nói y thích cái loại sinh hoạt được trở thành tổ tông mà hầu hạ như thế này, lại còn phi thường đắc ý. Mà hai ngày này, Thẩm Hạo và Tinh Dạ cũng không trở lại ký túc xá, không biết hai người bọn họ là không thông qua khảo hạch hay là chưa tỉnh lại ở khoang điều dưỡng, Hạ Thiên Tịch phát cho bọn họ tin tức qua quang não, vẫn không nhận được trả lời, cũng liền không để ý nữa. Còn Flina cũng vẫn luôn không liên hệ với Hạ Thiên Tịch, nàng tuy đối với ma pháp rất là tò mò, nhưng cũng biết hiện tại không phải thời điểm tò mò, quan trọng là, nàng không muốn trở thành người bị Lăng Thần nhớ thương. Phải biết rằng, nam nhân ghen tuông rất là rất đáng sợ. Bị nam nhân lòng dạ hẹp hòi như vậy nhớ thương, nàng về sau tuyệt đối sẽ không có ngày lành. May là Flina có tự mình hiểu lấy, hai ngày nay tuy Hạ Thiên Tịch rất là nũng nịu như tiểu tổ tông, nhưng Lăng Thần lại phi thường vui vẻ mà hầu hạ tên tổ tông này, đây là kẻ muốn cho người muốn nhận, Lăng Thần thật đúng là không muốn người khác đến quấy rầy sinh hoạt ấm áp vui vẻ của hai người. Trong lòng cùng trong mắt hắn, Hạ Thiên Tịch làm nũng như vậy không chỉ không khiến hắn chán ghét, ngược lại càng khiến hắn thích. Phu nhân của mình chỉ biểu lộ một mặt chân thật như vậy ở trước mặt mình, làm một trượng phu muốn sủng phu nhân thì làm sao? Hoàn toàn đủ tư cách! Nhân được tin tức của Oka, hai người lại ngủ một giấc ở ký túc xá, trước 9 giờ sáng hôm sau liền chạy tới địa điểm sân thể dục tập hợp. Lúc này, trên sân thể dục đã có không ít học viên, giống bọn họ đều là học viên dự bị, hiện tại đã thông qua khảo hạch sắp trở thành học viên chính thức của trường quân đội số 1. Trên sân thể dục có không ít người, có đếm mấy trăm người, xem ra người có thể tiến vào trường quân đội số 1 cũng không ít đâu. "Hạ thiếu" Khi Hạ Thiên Tịch đang quan sát người trên sân thể dục, một giọng nói quen thuộc vang lên bên tai, Hạ Thiên Tịch nghiêng đầu liền thấy, cư nhiên là Lori. Lori bước nhanh đi đến trước mặt Hạ Thiên Tịch, một khuôn mặt anh tuấn đầy tinh thần cười rất là sảng khoái nói: "Ta biết ngay các ngươi nhất định thông qua khảo hạch, chúc mừng." Hắn nói, ánh mắt cũng nhìn Lăng Thần. Lăng Thần mặt lạnh gật gật đầu, xem như đáp lại. "Còn ngươi?" Hạ Thiên Tịch nghi hoặc nhìn Lori, Lori đáng thương đúng là đáng thương, không phải bị những người kia đuổi bắt được, mà nguyên nhân là do tự bản thân hắn không đi nổi nữa, cho nên từ bỏ thi đấu. Theo lý thuyết, người rời khỏi khảo hạch không phải là phải trở về sao? "Ta cũng không biết sao lại thế?" Lori cười nói: "Những những học trưởng đó cũng không bảo chúng ta rời đi, nói chúng ta hiện tại cũng coi như là học viên chính thức của trường quân đội số 1." "Vậy thì thật đáng chúc mừng." Hạ Thiên Tịch lập tức chúc mừng, kỳ thực y cảm thấy trường quân đội số 1 tuyển chọn học viên thực quá nghiêm khắc, từ lúc đầu có mấy ngàn người báo danh, đến bây giờ chỉ còn mấy trăm người, tỉ lệ này thật đúng là chênh lệch quá lớn. "Hắc hắc." Lori đắc ý cười cười, vốn tưởng rằng hắn kiên trì thời gian dài như vậy cuối cùng vẫn bị đánh trượt, không nghĩ tới cư nhiên còn có thể tiến vào trường quân đội số 1, quả thực chính là vạn hạnh trong vạn hạnh. Theo thời gian trôi đi, càng ngày càng nhiều học viên tụ tập tới sân thể dục, Hạ Thiên Tịch như cũ không có nhìn thấy Tinh Dạ và Thẩm Hạo. "Sao vậy?" Thấy Hạ Thiên Tịch nhìn ngó xung quanh, Lăng Thần đứng bên cạnh y quan tâm dò hỏi. Hạ Thiên Tịch liền đem nghi hoặc của mình nói ra, sau đó nhăn mày nói: "Theo lý thuyết không thể không nhìn ra, Lori thất bại cũng được giữ lại, Thẩm Hạo và Tinh Dạ cho dù thất bại, cũng nên được giữ lại chứ!" Tại sao hiện tại không thấy hai người bọn họ đâu? "Kia!" Lăng Thần dùng ngón tay chỉ về một phía. "A?" Hạ Thiên Tịch ngẩng đầu nhìn về phía ngón tay Lăng Thần chỉ, rốt cục cách hai người không xa thấy được Tinh Dạ. Tinh Dạ vừa lúc đang đứng cùng Dạ Đồng, hai người bọn họ có lẽ là vừa mới đến, một đầu tóc băng lam dài sắp chạm đất của Dạ Đồng xứng với một khuôn mặt tuyệt mỹ, mắt màu đỏ, hắn chỉ cần đơn giản đứng đó không làm gì, cũng đều hấp dẫn ánh mắt của mọi người. Tinh Dạ đứng bên cạnh hắn, đang ríu rít nói gì đó với hắn, mà Dạ Đồng tuy không có trả lời, nhưng lại cười đến ôn hòa, có vẻ đang nghiêm túc lắng nghe. Hạ Thiên Tịch ngạc nhiên nhìn một màn này, phải biết rằng ở cùng Tinh Dạ lâu như vậy, y phi thường hiểu biết tính cách Tinh Dạ. Có chứng sạch sẽ, chứng cưỡng bách nghiêm trọng, lại là một người phi thường nhát gan, căn bản không dễ dàng cùng người khác nói chuyện, hiện giờ có thể nhìn thấy hắn líu ríu không ngừng như vậy, thật đúng là hiếm thấy! Hạ Thiên Tịch nhìn qua, mà Dạ Đồng hình như cũng phát hiện, cặp mắt màu đỏ như máu không biểu tình nhìn Hạ Thiên Tịch một cái. Hạ Thiên Tịch lập tức kinh ngạc một chút, ánh mắt của Dạ Đồng trong nháy mắt giống như đặc biệt khủng bố, khiến cậu cảm thấy một loại tim đập nhanh trong giây lát. Y cùng Dạ Đồng tuy rằng ở cùng một đội lâu như vậy, nhưng bọn họ cũng không thân không quen mấy, trong đội ngũ Dạ Đồng rất được khen ngợi, vốn dĩ có được một khuôn mặt tuyệt mỹ, lại có tính cách ôn nhu như nước, tuyệt đối là người được phát thẻ người tốt nhiều nhất, nhưng Hạ Thiên Tịch không quên được ánh mắt đỏ như máu trong chớp mắt vừa rồi của Dạ Đồng khiến cho tim y đập nhanh vài nhịp. Hạ Thiên Tịch lần nữa nhíu mày, ánh mắt vừa rồi của Dạ Đồng, thật giống như chỉ là ảo giác của Hạ Thiên Tịch mà thôi. Nhưng Hạ Thiên Tịch cảm thấy phi thường chắc chắc, một màn kia tuyệt đối không phải là ảo giác của y. "Làm sao vậy?" Lăng Thần phát hiện Hạ Thiên Tịch nhíu mày, còn tưởng rằng y không thoải mái, lập tức khẩn trương dò hỏi. Hạ Thiên Tịch lắc đầu nói: "Không có gì." Y đem một thoáng tim đập nhanh vừa rồi đè ở đáy lòng, hiện tại lúc này cũng không phải thời điểm nói này đó với Lăng Thần. Thấy được Tinh Dạ, nhưng mãi tới tận 9 giờ, Hạ Thiên Tịch nhìn tới nhìn lui vài lần trong mấy trăm người này cũng không nhìn thấy bóng dáng Thẩm Hạo đâu, cũng không tìm kiếm nữa, có lẽ Thẩm Hạo có việc gì đó không chừng. Mà lúc này Oka cũng đã tới, hắn nhìn mấy trăm người trên sân thể dụng, lớn tiếng nói: "Yên lặng." Mấy người trên sân thể dục tụ tập lại với nhau, cũng đều là học viên đủ tư cách chịu qua huấn luyện, lời Oka vừa nói ra, mọi người lập tức đình chỉ nghị luận, ánh mắt nhìn về phía Oka. Oka đứng ở chỗ cao hơi hơi mỉm cười, ánh mắt nhìn mọi người nói: "Ta tên Oka, là người chuyên môn phụ trách nhập học cho tân sinh các ngươi, các ngươi có thể gọi ta là Oka học trưởng, mà mấy người các ngươi, hiện tại đã thông qua khảo hạch của trường quân đội số 1." Phía dưới một mảnh hoan hô, bọn họ trải qua bốn tháng, gần nửa năm thời gian mới thông qua đủ loại khảo hạch của trường quân đội số 1, rốt cuộc chính thức trở thành học viên của trường quân đội số 1, quả thực không dễ dàng chút nào. Trên mặt mỗi người bởi vì lời Oka nói mà đầy hân hoan. Mà Oka cũng không dừng lại nói: "Kế tiếp, ta sẽ nói cho mọi người một chút nội quy của trường quân đội số 1, cùng với phân viện của trường, mời tất cả mọi người đều nghiêm túc chú ý lắng nghe." Hiện trường tức khắc càng thêm yên tĩnh, vừa lòng nhìn hiện trường, Oka mỉm cười nói:" Trường quân đội số 1 chia làm ngoại viện cùng nội viện, đương nhiên, mặc kệ là ngoại viện hay là nội viện đều là học sinh của trường quân đội số 1, nhưng nội viện và ngoại viện không giống nhau, ngoại viện là nơi đa số học sinh trường Quân đội số 1 tồn tại, nội viện là nơi rất ít học viên tinh anh mới có thể tiến vào, mà phàm là học viên có thể tiến vào nội viện, chờ ngươi tốt nghiệp trường quân đội số 1 liền có thể trực tiếp nhậm chức quân hàm thượng úy trong quân đội." Ánh mắt mọi người sáng lên, quân hàm thượng úy, đó là tên tuổi vang dội cỡ nào a! Bọn họ một cái học viên vừa tốt nghiệp là có thể tiến vào quân đội nhậm chức thượng úy, này quả thực chính là vinh quang vô thượng! Vừa lòng nhìn biểu tình mọi người, Oka tiếp tục nói: "Nhưng nội viện cũng không phải là nơi dễ vào như vậy, cụ thể phương pháp tiến vào nội viện ra sao chờ các ngươi khai giảng sau sẽ có người giảng cho các ngươi. Hiện tại ta liền nói cho các ngươi về ngoại viện, sau khi tiến vào trường quân đội số 1, tinh tế tệ là không thể dùng, ngoại viên chuyên môn cấp cho học viên một thẻ tích phân, loại thẻ tích phân này ngay từ đầu sẽ cho cá ngươi 100 điểm, về sau các ngươi tiêu dùng trong trường quân đội số 1 không phải là tinh tế tệ, mà là tích phân, đương nhiên, điểm tích phân cũng thực dễ dàng sử dụng hết, này liền yêu cầu các ngươi kiếm lấy, kiếm điểm tích phân như thế nào chờ các người phân ban xong sẽ có đạo sư giảng giải cho các ngươi." "Hiện tại, các ngươi cần phải hiểu, tiến vào trường quân đội số 1, tinh tế tệ là không thể dùng, các ngươi phải nỗ lực kiếm lấy điểm tích phân để sử dụng chi tiêu trong trường quân đội số 1, nghe rõ chưa?" "Đã rõ." Tuy hiện tại bọn họ không biết thẻ tích phân là gì, nhưng người ta cũng nói, chờ bọn họ phân ban sau sẽ có người giảng giải cho bọn họ. "Tốt, kế tiếp, ta sẽ chia các ngươi mỗi người một tờ báo danh, các ngươi đem lựa chọn ban học của mình ghi vào, liền sẽ là phân ban của các ngươi, cho nên các ngươi phải suy nghĩ kỹ nên lựa chọn ban học gì cho ta." Các phân hệ của trường quân đội: 1. Hệ chỉ huy: bồi dưỡng nhân tài quân sự chuyên chỉ huy quản lý 2.Hệ chiến đấu: Bồi dưỡng những nhân tài trời sinh chiến đấu, có năng lượng cường hãn. 3. Hệ cơ giáp: Bồi dưỡng những nhân tài chuyên sửa chữa bảo dưỡng cơ giáp. 4. Hệ điều khiển: Bồi dưỡng những nhân tài có thể điều khiển chiến hạm, những người này cần phải có tinh thần lực cao mới được. Hạ Thiên Tịch nhận được phiếu báo danh, không chút nào do dự chọn hệ chiến đấu, y muốn giống như phụ thân làm thống sao tối cao của liên bang. Mục tiêu của Lăng Thần và Hạ Thiên Tịch là giống nhau, cũng không chút do dự hệ chiến đấu. Rất nhanh học viên đem phiếu báo danh của mình nộp lên, Oka vừa lòng gật đầu nói: "Kế tiếp, cũng chính là liên quan tới vấn đề nghỉ ngơi của các ngươi, không lâu sau sẽ nghỉ tết, cho nên hôm nay các ngươi báo danh xong liền có thể trực tiếp về nhà, sang năm thu được thông báo của trường quân đội số 1 tới báo tin, liền có thể chính thức tới trường quân đội số 1." "Oa!" mọi người hoan hô, bọn họ rốt cuộc trở thành học viên trường quân đội số 1, quả thực quá không dễ dàng, bốn tháng này đối với bọn họ quả thực chính là lịch sử huyết lệ a! Mà bọn họ, cũng trải qua bốn tháng thời gian khảo hạch tuyển chọn mới trở thành học viên của trường quân đội số 1, thậm chí phải vượt qua cửa ải cuối năm, có thể thấy được trường quân đội số 1 là cỡ nào nghiêm khắc. Quyển 1: Trường quân đội số 1-Hoàn..........
|