Trọng Sinh Chi Cường Thế Trở Về
|
|
Chương 197: Kiêu ngạo nhục nhã! Trưởng quan đã đến
Giờ phút này, thật sự không có ai dám đi cười nhạo đám tân sinh không biết tự lượng sức nữa. Nhìn một màn này, trong nháy mắt vừa rồi đã xảy ra việc gì? Người cười nhạo rốt cuộc phát không ra được bất luận thanh âm gì. "Tốc độ của ngươi không được." Hạ Thiên Tịch đạm mạc tự thuật một sự thật. Thanh âm bình đạm không có bất luận kiêu ngạo khoe khoang nào, nhưng nghe vào trong tai Hạ Cung lại tràn ngập ý vị châm chọc. Hắn chính là chiến sĩ cơ giáp cấp 4, nhưng đối mặt với một tân sinh, lại còn là chiến sĩ cơ giáp cấp 3, tốc độ của hắn lại không bằng cái tân sinh này, thậm chí bị chỉ ra trước mặt mọi người, loại cảm giác này, không thể nghi ngờ chính là hung hăng cho hắn một cái tát vang dội ngay trước mặt công chúng. Mọi người nhịn không được líu lưỡi, da mặt co giật. Tốc độc không được. Hạ Cũng chính là chiến sĩ cơ giáp cấp 4 a, đối đầu với một tên chiến sĩ cơ giáp cấp 3 mà vẫn còn không được, như vậy tốc độ của bọn họ thì sao? Ở trong mắt ngươi có phải biến thành ốc sên hay không! Flina hai mắt tỏa sáng, ánh mắt mang theo sùng bái nhìn Hạ Thiên Tịch, thật không hổ là người nàng đi theo, Hạ thiếu quả thực quá soái. Mấy người Tô Thanh Khê trong mắt lóe ra tia sáng kỳ dị, đồng tử mỗi người đều co lại nhìn chằm chằm vào thiếu niên trên sàn đấu, thậm chí còn đem bản thân đổi chỗ với Hạ Cung, nếu vừa rồi là bọn họ đối mặt với thiếu niên này, không biết có thể tránh thoát một kiếm này của thiếu niên hay không? Tốc độ nhanh như vậy, ra tay nhanh như vậy, căn bản là khiến mọi người không nhìn ra được, ở thời điểm chiến đấu không thể nghi ngờ là một chỗ dựa rất lớn, vì trong chiến đấu, thông thường đều là tốc độ trí thắng. "Hừ!" Hạ Cung lạnh lùng hừ một tiếng, sắc mặt tối tăm tựa hồ đều có thể trực tiếp kết thành vụn băng, cười nhạo một tiếng nói: "Ngươi cho rằng, chỉ là dựa vào tốc độ là có thể thắng được ta sao? Ta chính là chiến sĩ cơ giáp thủy hệ cấp 4!" Cấp bốn đấu với cấp 3, đồng thời là thủy hệ, nếu không có một chút tuyệt chiêu phòng thân, cấp 3 nhất định thua. "Vậy sao?" Hạ Thiên Tịch nhướng nhướng mi, gợi lên khóe môi nhàn nhạt nói: "Vậy đến đây đi, để ta nhìn xem ngươi chiến sĩ cơ giáp cấp 4 này so với chiến sĩ cơ giáp cấp 3 ta mạnh hơn bao nhiêu?" Lời nói bình đạm không gợn sóng, nhàn nhạt không có bất luận phập phồng, nhưng lại có thể kích thích nhẫn tâm, lời nói âm điệu bình đạm như vậy, tuy không có bất luận khiêu khích cùng kiêu ngạo gì, nhưng lại so với y vênh váo tự đắc khiêu khích càng có thể kích thích người. Sắc mặt tối tăm của Hạ Cung như màu đại tiện, khống chế cơ giáp công kích về phía Hạ Thiên Tịch, phía trước cơ giáp vung ra một dải lụa nước màu xanh trong suốt, dải lụa từ nước này đặc biệt mềm mại, quấn lên thanh thủy kiếm của Hạ Thiên Tịch, hai người ngươi tới ta đi không cuốn theo cũng không buông tha đối phương. Kiếm của Hạ Thiên Tịch, tuy không có mũi kiếm sắc bén, nhưng kiếm mang chợt lóe rồi lại biến mất kia sắc bén vô cùng, theo cổ tay linh hoạt của y vũ động, mang theo từng luồng kình phong thổi tóc hai người rối loạn. Mà trong tay Hạ Cung là dải thủy lụa vũ động, giống như một con rắn độc vây quanh thanh kiếm trong tay Hạ Thiên Tịch, theo kiếm vũ động, dải thủy lụa này cũng vũ động dị thường mềm mại xinh đẹp. Hai người ngươi tới ta đi, ngắn ngủn trong nháy mắt cũng đã đánh không dưới một trăm chiêu.Nhìn một màn này trên sàn đấu, hai mắt mọi người thiếu chút nữa đều muốn lồi ra ngoài. Đệch! Chiêu thức hoa lệ như vậy, hai người bọn họ giờ phút này thật là đang thi đấu chứ không phải là biểu diễn xiếc phải không? Quá đẹp quá xuất sắc, nếu ai thi đấu cũng giống như hai người bọn họ, sau này có phải mua vé vào cửa bọn họ cũng nhất định phải xem! Đối với tâm tư của đám người phía dưới, Hạ Cung cũng không biết, nhưng giờ phút này sắc mặt của hắn thật là thối đến không thể thối hơn, vì hắn cũng không làm gì được thanh kiếm trên tay Hạ Thiên Tịch, cho dù hắn là cấp 4, nhưng kiếm vũ động trong tay Hạ Thiên Tịch mang theo lực lượng tựa hồ không phân cao thấp với hắn, thậm chí còn cao hơn hắn, điều này làm cho sắc mặt Hạ Cung càng ngày càng khó coi, nếu cứ dây dưa với y như vậy, cho dù cuối cùng mình có thắng, cũng không vẻ vang. Cũng đúng, hắn cấp bốn đấu với cấp 3, nếu hao hết thể lực của đối phương mà chiến thắng, chứ không phải một chiêu liền thắng, nói ra cũng sẽ khiến mặt mũi hắn không đầy đủ. Sắc mặt Hạ Cung ám ám, không được, không thể cứ như vậy, hắn cần phải có biện pháp để chiến thắng nhanh chóng. Hạ Cung lập tức thúc giục lực lượng muốn thu hồi dải thủy lụa trong tay, nhưng trong một giây này, Hạ Thiên Tịch đã nhận ra ý đồ của hắn lạnh lùng hừ một tiếng, thủy kiếm trong tay y lập tức cũng biến thành một dải thủy lụa dài màu xanh mềm mại, dải lụa trong tay y không dài bằng thủy lụa của Hạ Cung, nhưng dải thủy lụa trong tay y gắt gao quấn lấy dải thủy lụa trong tay Hạ Cung, khiến Hạ Cung nhất thời không có cách nào thoát ra được. Nương theo tâm tính nôn nóng của Hạ Cung, Hạ Thiên Tịch hừ lạnh một tiếng, thân hình nhanh chóng di động. Mà Hạ Cung nhìn thấy Hạ Thiên Tịch trong nháy mắt lại biến mất, trong lòng lập tức cảm giác không tốt, không hề dây dưa nữa, lập tức lui lại, nhưng đã chậm, Hạ Thiên Tịch đã xuất hiện ở phía sau hắn, bên ngoài cơ giáp khổng lồ nhộn nhạo gợn sóng trong suốt, những gợn sóng này ngưng tụ thành từng loại gió lốc nhỏ sau đó bắt đầu hợp thành một trận gió lốc thật lớn, điên cuồng gào thét đem cả người Hạ Cung cuốn vào, đưa lên cao trên không trung, sau đó hung hăng ném xuống đài chiến đấu bên dưới, phát ra một tiếng bịch thật lớn. ......Hiện trường lại lần nữa yên tĩnh không tiếng động. Hạ Cung nằm trên mặt đất phát ra tiếng rên rỉ thống khổ. Mà lúc này, Hạ Thiên Tịch đã thu hồi cơ giáp, y nện bước nhẹ nhàng từng bước một đi xuống sàn đấu tới bên cạnh Hạ Cung, nhìn Hạ Cung sắc mặt trắng bệch hộc ra mấy ngụm máu, Hạ Thiên Tịch nhẹ nhàng cất tiếng như tự thuật một sự thật: "Ngươi quá yếu" Mọi người: "......"Là ngươi quá mạnh được chưa? Hạ Cung bị một câu của Hạ Thiên Tịch kích thích không thở nổi, lập tức lại phun là một búng máu. Hạ Thiên Tịch không nhìn Hạ Cung nữa, nâng lên bước chân đi về phía Lăng Thần. Trong nội tâm mọi người giờ phút này đã không biết phải cảm tưởng thế nào mới được. Đám tân sinh này, năm nay thực là hung hăng cho đám lão sinh bọn họ một cái tát, lại còn rất vang, nghe vào trong tai bọn họ quả thực khiến bọn họ không còn chốn dung thân. "Ngươi thế nào? Có muốn đi tới phòng y tế xem không?" Khi mọi người đang ngốc lăng nhìn Hạ Thiên Tịch, Tô Thanh Khê cất tiếng dò hỏi Hạ Cung. "Không cần." Hạ Cung thối sắc mặt, giãy giụa thân thể đứng lên khỏi mặt đất, bước chân lảo đảo hai bước, vừa muốn nhấc chân đi, thân thể liền mềm nhũn té xỉu trên mặt đất. Phanh ―― Thanh âm không quá vang dội này lại lần nữa khiến mọi người chú ý, mọi người nhìn Hạ Cung té xỉu trên mặt đất, ánh mắt đồng thời nhìn về phía Hạ Thiên Tịch, sôi nổi âm thầm thề trong lòng, về sau tuyệt đối không thể đi chọc hàng này, tâm trả thù của y quá lớn. Hạ Cung không phải té xỉu ngay lúc đầu, mà là nói được mấy câu còn đứng lên được, sau đó lại lập tức té xỉu, khiến mọi người ngộ nhận Hạ Cung là thể lực hết chịu đựng nổi, càng khiến Hạ Cung hung hăng nhục nhã thêm. Mấy người Tô Thanh Khê nhìn thiếu niên đã chạy tới trước mặt Lăng Thần, vẻ mặt cười hì hì muốn tranh công, khóe miệng đồng thời run rẩy, quả nhiên bề ngoài cho dù giống một con cừu non, nhưng bên trong thực tế vẫn là một con sói xám phải không? Tô Thanh Khê lập tức cho người nâng Hạ Cung đang té xỉu vào phòng ý tế. "Mấy tên tiểu tử các ngươi ở chỗ này làm gì?" Tại thời điểm hiện trường lặng ngắt như tờ, một đám trưởng quan đột nhiên xuất hiện. "Trưởng quan." Mọi người vội vã cúi chào. "Ừm." Một vị trưởng quan cầm đầu vẻ mặt nghiêm túc đi tới, phía sau hắn có vài vị trưởng quan đi theo, nhìn ra ít nhất có hơn mười người, vị trưởng quan này sắc mặt nghiêm túc, nhìn mọi người trong sân huấn luyện lập tức nói: "Các ngươi đều ở chỗ này làm gì? Nên làm gì thì làm đi? Lập tức tản ra cho ta." Bị đôi mắt hổ của vị trưởng quan này đảo qua, mọi người tuy rất không muốn rời đi, nhưng giờ phút này cũng không thể không vội vã rời đi được. Otis trưởng quan chính là một người trưởng quản phụ trách tất cả các trưởng quan ở ngoại viện, người của hắn giống như diện mạo, lưng hùm vai gấu, thủ đoạn trừng phạt vô cùng tàn nhẫn, thủ đoạn mạnh mẽ, tác phong cứng rắn căn bản không có ai dám đi chọc giận hắn. Chỉ chốc lát, các lão sinh trong sân huấn luyện đều đi hết, chỉ dư lại Tô Thanh Khê, Vân Bối Nhi cùng Eureka, ngay cả mấy người Tinh Tuyết Y bọn họ cũng không dám chọc tới Otis trưởng quan, lòng bàn chân vội vã như bôi mỡ mà rời khỏi. Đám lão sinh bị hù dọa chạy, nhưng những tân sinh ủng hộ Hạ Thiên Tịch bọn họ lại không nhận biết Otis, tuy bọn họ bị một đôi mắt hổ đảo qua, ánh mắt sắc bén đều dọa bọn họ tiểu ra quần, nhưng bọn họ vẫn không chạy, bọn họ lựa chọn đi theo Hạ Thiên Tịch bọn họ cùng tiến cùng lùi. Otis vừa thấy đám tân sinh còn không chạy đi, mắt hổ lại lần nữa trừng: "Đám nhãi ranh các ngươi, lập tức cút ra ngoài cho ta." Đám tân sinh tuy rằng sợ đến thân thể run bần bật, nhưng vẫn gắng gượng cố đứng ở phía sau mấy người Hạ Thiên Tịch. Otis tức giận lập tức đem mắt hổ trừng qua, quả thực so với chuông đồng còn lớn hơn. "Mẹ cái chim, đám tiểu tử các ngươi có phải da ngứa hết rồi hay không?" Kyznie vừa thấy toàn bộ đều là học sinh lớp mình, tuy lời nói mang theo tức giận, nhưng người sáng suốt đều nhận ra sắc mặt của hắn không có tức giận, trên khuôn mặt nghiêm túc mang ý cười kia rõ ràng chính là kiêu ngạo cùng đắc ý. Lúc này đây, tân sinh do hắn dẫn dắt cho hắn mặt lớn như vậy, hắn có thể không đắc ý sao! Cho dù Kyznie trưởng quan lên tiếng, mọi người cũng không có lui ra. "Đều lui ra cho bổn điện hạ!" Lancet một tay đang đùa nghịch mái tóc vàng của mình rơi xuống, quay đầu ánh mắt hoa lệ nhìn mọi người phía sau hắn. "Này......" Mọi người hai mặt nhìn nhau."Các ngươi đều trước đi ra ngoài đi! Có việc gì chúng ta sẽ lại thông tri cho các ngươi." Hạ Thiên Tịch quay đầu cười nói với mọi người."Vậy Hạ thiếu, nếu là...... Nếu là có việc gì ngươi nhưng nhất định phải nói cho chúng ta biết nha!""Đúng vậy, Lancet điện hạ, chúng ta vĩnh viễn ủng hộ các ngươi.""Lăng thiếu, chúng ta vĩnh viễn ủng hộ các ngươi.""......"Sau khi mọi người kiên định không đổi cho thấy lập trường, mới ngoan ngoãn đi ra khỏi sân huấn luyện! ..........
|
Chương 198: Mười danh ngạch nội viện!
Mấy vị trưởng quan nhìn một màn này, quả thực líu lưỡi trừng mắt. Bọn trẻ ranh chưa cai sữa, bọn họ giáo huấn đám tiểu tử vương bát đản này nhiều năm như vậy còn chưa từng gặp qua đám tiểu vương bát đản nghe lời như vậy, như thế nào hiện tại một đám đều nghe lời quả thực giống như cừu non, đều không cần bọn họ thuần phục. Mấy vị trưởng quan nhìn mấy người thiếu niên trước mặt, quả thực dưới giá trị nhan sắc cho dù nhân tài cũng chịu đãi ngộ khác nhau sao? Tâm tư hiện tại của mấy trưởng quan này, quả thực không cách nào hình dung. Otis trưởng quan nhìn một màn này, da mặt giật giật, thì ra uy nghiêm của hắn đã thoái hóa tới loại trình độ này rồi sao? Xem ra về sau hắn phải đưa ra nhiều hoạt động hơn mới được. Nội tâm trưởng quan Kyznie cũng phi thường hụt hẫng, tuy đám tiểu tử này hắn mới dạy một buổi sáng, nhưng uy nghiêm của bản thân còn không bằng mấy tên học sinh có mẽ ngoài này sao, này đối với đám trưởng quan bọn họ thật đúng là một đả kích không nhỏ. Lớn lên xấu thì sao? Lớn lên xấu cũng không phải lỗi của hắn! Huống hồ, hắn cũng đâu xấu xí lắm! Kyznie nội tâm mỹ tư tư nghĩ. Đương nhiên, Kyznie trưởng quan, ngươi chắc chắn không tính là xấu, chẳng qua so với các nam thần, các ngươi dứt khoát là không đủ nhìn nha. "Khụ khụ..." Chờ các học viên lục tục ra ngoài, Otis ho khan hai tiếng, đánh vỡ không khí mà hắn cảm thấy có chút xấu hổ lúc này, mắt hổ trừng mắt với bảy người trước mặt hỏi: "Mấy người các ngươi đang làm gì? Đều tụ tập ở đây là muốn làm cái gì? Còn chưa được cho phép đã tự mình thi đấu, trường học có quy định, các ngươi có phải muốn bị phạt hay không? Hả?" Đám Hạ Thiên Tịch như mặt ngươi chết nhìn lẫn nhau, trận t hi đấu này không phải là Tô Thanh Khê bọn họ nói ra sao? Tại sao lại có thể là tự mình thi đấu? "Được rồi, các ngươi đều mau đi ra ngoài, về sau không có việc gì không cho phép lại tự làm hẳn là phải chết." Otis trưởng quan chau mày có điểm không kiên nhẫn nói. "Báo cáo trưởng quan, chúng ta không phải tự mình thi đấu." Xem Lancet và Dạ Đồng rõ ràng không có ý tứ muốn nói chuyện, Hạ Thiên Tịch đứng dậy, bọn họ còn dư lại một trận đấu, mắt thấy thắng lợi trước mắt, như thế nào có thể để người quấy rầy? Hiện tại cư nhiên còn chụp mũ bọn họ tự mình thi đấu? Nếu nói, vừa rồi vị trưởng quan này mới nói câu đầu tiên Hạ Thiên Tịch còn không nghe hiểu có ý gì, nhưng câu nói thứ hai, Hạ Thiên Tịch cũng đã nghe ra Otis trưởng quan trong lời nói mang theo nồng đậm khẩu khí bao che cho bọn Tô Thanh Khê. Hắn rộng lượng để mọi người tản ra như vậy, chắc chắn là muốn bảo vệ mặt cho mấy người Tô Thanh Khê, phỏng chừng lần chặt đứt thi đấu này cũng là vị trưởng quan này cố ý chặt đứt. Hạ Thiên Tịch suy đoán một chút cũng không sai, Otis trưởng quan chính là cố ý chặt đứt, thậm chí để bảo vệ cho Tô Thanh Khê bọn họ, mấy người Tô Thanh Khê chính là lão sinh, hơn nữa lại là người xuất sắc của ngoại viện, hiện tại cư nhiên bị một đám tân sinh kiêu ngạo khiêu khích, vấn đề là bọn họ còn không chút sức lực chống cự, nhìn đến ba trận thi đấu, Otis trưởng quan liền hiểu rõ, đám tân sinh này không phải dễ chọc, hắn thật sự nếu không xuất hiện, mặt mũi đám lão sinh này từ trong ra ngoài đều phải ném hết. Hơn nữa, mất mặt không chỉ là học viên, mà còn là đám trưởng quan bọn họ, dạy đám học sinh này mấy năm, còn không bằng mấy đứa tân sinh mới nhập học, có thể nói đám tân sinh này quả thực đã cho đám trưởng quan bọn họ một cái tát vang dội mà! Để giữ gìn một tia mặt mũi cuối cùng của mấy vị trưởng quan cùng đám lão sinh, Otis trưởng quan mới không thể không đi ra, cố ý giả vờ bản thân không biết quy tắc thi đấu này, muốn dùng mấy câu nói dọa cho bọn tân sinh này chạy đi. Nhưng Otis trưởng quan lần này nghĩ sai rồi, mấy người này há là bị hắn dọa mấy câu liền dễ dàng sợ chạy mất sao? Lancet là vẻ mặt cao ngạo khinh thường, bước chân đứng vững vàng, căn bản là không có ý tứ muốn rời đi. Dạ Đồng hai tay khoanh trước ngực, vẻ mặt vân đạm phong khinh, biểu tình việc không liên quan tới mình, nhưng cũng không có chút ý tứ nào là muốn rời đi. Lăng Thần gắt gao đứng bên cạnh Hạ Thiên Tịch, phàm là ý tứ của phu nhân nhà mình, phu nhân nói cái gì, là một trung khuyển ngoan ngoãn, tuyệt đối sẽ không phản đối. Cho nên, Hạ Thiên Tịch vừa thấy mấy người ý tứ không muốn phản ứng vị trưởng quan này, không khỏi thay vị trưởng quan này xấu hổ, y đành phải ra mặt. Ánh mắt Hạ Thiên Tịch nhìn chằm chằm vào Otis trưởng quan cung kính thi lễ nói: "Báo cáo trưởng quan, lần thi đấu này chúng ta và Tô Thanh Khê bọn họ định ra, rất nhiều học viên đều biết, này cũng không phải tự mình thi đấu, đây là có liên quan tới quyết định tiến vào tứ đại thế lực của chúng ta." Otis trưởng quan quả thực muốn trợn mắt, nhìn mấy đứa học viên rắn mặt này, nội tâm điên cuồng hét lên, trách không được không có ai thích Thái tử gia, thật là một kẻ so với một kẻ cứng đầu. Nhưng mà, Otis trưởng quan trong lòng đối với mấy vị thái tử gia này cũng phi thường vừa lòng, chỉ với thành tích này, thực lực này, cho dù hiện tại cho bọn họ tiến vào nội viện, lại bồi dưỡng một đoạn thời gian liền có thể tiến vào quân đội, đúng là một đám toàn chiến sĩ cơ giáp ưu tú nha! "Báo cáo trưởng quan, lần thi đấu này là quy củ từ trước tới nay của chúng ta, cũng không phải tự mình thi đấu." Ba người Tô Thanh Khê (Hạ Cung không ở) trăm miệng một lời nói. Otis trưởng quan cùng mấy vị trưởng quan phía sau hắn tức đến sắp nổ tung cả lỗ mũi, chẳng qua mấy trưởng quan phía sau Otis trưởng quan ngại Otis trưởng quan còn đứng đây nên không dám nói cái gì, nhưng mỗi người hai mắt đều hung hăng trừng ba người bọn họ, không thấy Otis trưởng quan đang bắc thang cho bọn ngươi xuống sao? Sao một đám đều xuẩn như vậy không biết? Ba người đều không quan tâm, ý tứ của mấy vị trưởng quan này bọn họ cũng rất rõ ràng, nhưng trong lòng bọn họ cũng minh bạch, nếu hôm nay trước mặt đám tân sinh này không dám thừa nhận, rụt rè, điều này sẽ làm cho bọn họ sau này sao dám ngẩng cao đầu trước mặt tân sinh được nữa? "Khụ khụ..." Otis trưởng quan chỉ có thể xấu hổ ho khan một tiếng, nếu hiện tại Tô Thanh Khê bọn họ cũng thừa nhận, hắn lại muốn bao che nữa cũng không phải biện pháp, chỉ có thể trừng đôi mắt trâu tức muốn hộc máu nhìn ba người quát: "Các ngươi đều là trứng ngốc sao? Hả? Lão tử thật vất vả tìm cho các ngươi một cái bậc thang cũng không biết tự mình đi xuống, một đám đều không biết hai chữ mất mặt viết như thế nào sao?Hả?" Otis tức giận giơ tay đem cái mũ trên đầu kéo xuống, trước mặt mấy người đi qua đi lại, trong miệng mắng: "Mẹ cái chim, hôm nay mặt mũi của đám trưởng quan chúng ta đều bị các ngươi ném không còn một mảnh, ngươi nói xem các ngươi vẫn là lão sinh sao? Học ở đây mấy năm rồi, các ngươi nói các ngươi là giống gì? Hôm nay cư nhiên bị mấy cái tân sinh giáo huấn, một đám đều đi Hoàng Sa tinh tu luyện nửa năm cho ta, không đủ nửa năm, không cho trở về, có nghe thấy không?" "Vâng, huấn luyện viên." ba người Tô Thanh Khê lập tức cung kính có lễ trả lời. "Vậy còn không nhanh cút đi cho lão tử, nhìn mấy người các ngươi thật khiến cho tâm phiền." Otis không kiên nhẫn hướng vài người xua tay, để mấy người cút càng nhanh càng tốt. Thật là, mặt mũi của đám trưởng quan bọn họ trước mặt đám tân sinh hôm nay đều bị ném tới tận nhà bà ngoại rồi. "Báo cáo trưởng quan, chúng ta còn một trận cuối cùng còn chưa đấu xong." Hạ Thiên Tịch lập tức đứng ra nói, y chắc chắn không muốn cho mấy người này rời đi dễ dàng như vậy đâu. Hôm nay nếu không đem chuyện này giải quyết rõ ràng, ai biết về sau sẽ còn xảy ra việc gì? Tựa hồ không nghĩ tới mấy tên tân sinh này ngay cả mặt mũi của đám trưởng quan bọn họ cũng không cho, mấy người Otis ngơ ngác trừng lớn mắt nhìn Hạ Thiên Tịch, trong ánh mắt đều mang theo hung khí. Làm một trung khuyển sủng lão bà một quả, Lăng Thần sao có thể để bảo bối của mình bị một đám người tùy ý trừng mắt, hừ lạnh một tiếng, cả người bá khí trắc lậu, khí thế lạnh lùng không thua kém gì mấy vị huấn luyện viên này, trận đấu cuối cùng là của hắn và Vân Bối Nhi, lại bị mấy tên trưởng quan này cố ý cắt ngang, hơn nữa Otis còn nơi chốn giữ gìn mấy lão sinh này, Lăng Thần tuy không cảm thấy có gì, nhưng những người này dám trừng mắt tiểu tức phụ như vậy là không được. Hạ Thiên Tịch là bảo bối của hắn, hắn phủng trên tay còn sợ rớt, ngậm trong miệng sợ tan, như thế nào có thể để người bắt nạt. Đừng thấy Lăng Thần còn nhỏ tuổi, thực lực cũng không cao bằng mấy vị trưởng quan này, nhưng khí lạnh cả người phóng ra, một chút cũng không nhỏ, lạnh lùng đến nỗi khiến người xung quanh đều cảm giác được da gà nổi hết cả lên. Đôi mắt phượng màu bạc của Lăng Thần lạnh lùng nhìn các vị trưởng quan một cái nói: "Các vị trưởng quan, ta không ngại các ngài giữ gìn bọn họ, nhưng bọn họ là lão sinh, càng không phải tự mình thi đấu, trận thi đấu này là hai bên người tình ta nguyện, mấy vị hiện tại muốn giữ gìn bọn họ, có phải hay không cũng phải lấy ra đủ thành ý chứ?" Không có thành ý liền muốn thả mấy đám vịt họ nắm trong tay này đi, đừng nói cửa, ngay cả cửa sổ cũng không có một cái đâu. Không nghĩ tới vị tân sinh này thật đúng là to gan lớn mất, mấy vị trưởng quan giờ phút này không thể không than thầm một tiếng, quả nhiên không hổ là Thái tử gia thứ nguyên tinh tế! "Đúng vậy, Otis trưởng quan, ngài cũng không thể vì giữ gìn người đi khi dễ đệ tử của ta đi! Ta nếu không ra mặt nữa, không chừng bọn họ đều sẽ thất vọng buồn lòng." Kyznie trưởng quan e sợ thiên hạ bất loạn lập tức đứng ra giữ gìn mấy người Hạ Thiên Tịch, khuôn mặt nghiêm túc của hắn giờ phút này treo đầy vẻ tươi cười đắc ý, khóe miệng mang theo tươi cười đắc ý thật sâu kia chọc mù mắt chó của mấy vị trưởng quan khác, đắc ý nhếch khóe miệng nói: "Otis trưởng quan, đệ tử của ta cũng không phải là bà ngoại không thương cữu cữu không yêu, ngài nếu muốn giữ gìn bọn họ, trước hết cần cho học sinh của ta một chút thành ý đi!" "Kyznie, ngươi...ngươi..." Otis trưởng quan quả thực hết chỗ nói, như thế nào tên Kyznie mặt lúc nào cũng nghiêm túc này cũng tới quấy rối bọn họ. "Otis trưởng quan, không có biện pháp, bọn họ dù sao cũng là đệ tử của ta, ta không thể để bọn họ trước mặt ta bị người tùy ý bắt nạt, nếu không sẽ khiến bọn họ tâm lạnh nha!" Kyznie vẻ mặt bất đắc dĩ nói. Hạ Thiên Tịch nhìn vị trưởng quan này, không khỏi có một tia hảo cảm với hắn ở trong lòng, nếu vừa rồi Kyznie thật sự không đứng ra, xác thực giống hắn nói, bọn họ sẽ đối với vị trưởng quan này tâm lạnh. Dù sao, sau này Kyznie còn phải mang theo bọn họ mấy năm, nếu hắn hiện tại khiến cho bọn họ tâm lạnh, như vậy lớp học này sau này sẽ không dễ quản lý. Otis nhìn mấy người, rõ ràng là đang trừng mắt nhìn mình, nhìn xem mình sẽ nói thế nào, khóe miệng vừa nhếch, tuy trong lòng hắn rất vừa lòng với mấy đứa tân sinh này, nhưng hiện tại lại bị đám tân sinh ép buộc, trong lòng cũng có nhàn nhạt khó chịu chứ! "Các ngươi sau này có thể không thuộc tứ đại thế lực quản lý!" Mọi người nhướng mà, không cần phải nói, bọn họ thắng, hẳn là nên vậy, Otis nhìn mấy người biểu tình không phục, cắn răng: "Nội dung thêm 1000 điểm tích phân." 1000 điểm tích phân đối với mấy người mà nói có dụ hoặc không nhỏ. Phải biết rằng, là tân sinh, bọn họ hiện tại thiếu nhất chính là điểm tích phân. Hạ Thiên Tịch nhướng mày suy tư một chút. "Otis trưởng quan, mấy người bọn họ về sau nếu không thuộc quản lý của tứ đại thế lực, như vậy làm sao tiến vào nội viện..." Kyznie lập tức đưa ra một vấn đề phi thường trọng yếu: "Có phải hay không nên cho bọn họ một cái danh ngạch điều động nội bộ." "Này không được." Otis trưởng quan lập tức trừng mắt thổi râu, cư nhiên còn được một tấc lại muốn thêm một thước. "Mấy người bọn họ nếu không muốn tiến vào tứ đại thế lực, như vậy danh ngạch tiến vào nội viện liền không có cho bọn họ. Bọn họ nếu muốn tiến vào nội viện, liền tự mình nghĩ cách đi." "Chúng ta đây liền đem một trận thi đấu cuối cùng thi đấu nốt đi." Hạ Thiên Tịch gợi lên khóe môi, nói rất chi là vô lại. "Vậy thi đấu đi." Lăng Thần lạnh lùng nói. Otis trưởng quan tức đến thiếu chút nữa hộc máu, mấy tên tân sinh này có thể tốt hơn được không? Hôm nay cư nhiên làm hắn mất mặt như vậy! "Danh ngạch điều động nội bộ không có." Otis trưởng quan cắn răng nói một cái: "Có thể cho bốn người các ngươi bốn cái danh ngạch thi đấu, đến lúc đó khi nội viện tuyển chọn, các ngươi dùng thực lực nói chuyện đi, có thể tiến vào nội viện hay không liền xem thực lực của bản thân." "Bốn cái không được, ta muốn mười cái." Hạ Thiên Tịch lập tức công phu sư tử ngoạm. Otis trưởng quản thiếu chút nữa hộc máu, đôi mắt càng trừng lớn hơn, vẻ mặt không dám tin giống như nhìn thấy quỷ. Hạ Thiên Tịch càng ngốc càng không thèm để ý tới Otis biến thiên thế nào, về Lăng Thần y có thể làm chủ, nhưng Dạ Đồng và Lancet...Hạ Thiên Tịch quay đầu nhìn về phía hai người, y không biết hai người muốn danh ngạch điều động nội bộ hay là muốn danh ngạch thi đấu? Còn 10 cái? Hạ Thiên Tịch liền nghĩ tới lâu dài, bên cạnh y còn một Flina, hơn nữa danh ngạch nhiều so với ít vẫn hơn, ai biết sau này cần dùng đến thì sao? "Hừ! Bổn điện hạ mới không cần cái gì mà điều động nội bộ!" Lancet khinh thường hừ lạnh một tiếng. "Vậy danh ngạch thi đấu đi!" Dạ Đồng nhàn nhạt nói. Hai người biểu đạt ý kiến của bản thân, Hạ Thiên Tịch lập tức đi nhìn Otis. Bị chọc cho tức đến sắp hộc ra một búng máu Otis thiếu chút nữa té xỉu, cuối cùng cắn răng quát một cái: "Mười cái thì mười cái, các ngươi cũng lập tức cút đi cho lão tử." Thật là, hắn là một trưởng quan phụ trách, thiếu chút nữa bị đám tân sinh này chọc cho hộc máu, quả thực không thể tưởng tượng nổi. Chờ mấy người Hạ Thiên Tịch đi ra ngoài, sân huấn luyện liền còn lại một đám huấn luyện viên, đôi mắt hổ của Otis hung tợn trừng mắt nhìn Kyznie một cái, Kyznie không đau không ngứa đắc ý cười, chọc giận Otis thiếu chút nữa té xỉu, cuối cùng bọn họ chỉ phải nhìn một đám trưởng quan phía sau mình nói: "Ta thấy mấy đứa nhãi ranh này đều thiếu thu thập, một đám các ngươi trở về không lột một tầng da bọn chúng cho lão tử, lão tử liền lột một tầng da của các ngươi, biết không?" "Vâng, trưởng quan" Vì thế, huấn luyện ma quỷ trường Quân đội số 1 bắt đầu rồi~ ..........
|
Chương 199: Nhân vật tiêu điểm! Lăng Thần nổi danh!
Trở lại ký túc xá sau một ngày mệt mỏi, ký túc xá đơn của hai người, tuy nói ký túc xá có chút nhỏ, nhưng chim sẻ tuy nhỏ nhưng ngũ tạng đầy đủ không phải sao! Đồ đạc trong ký túc xá không thiếu thứ gì, đồ điện phòng bếp cái gì đó đều có. Đi ra từ sân huấn luyện, những người ủng hộ bọn họ đều tập thể chờ đợi ở bên ngoài, sau khi nghe nói đám trưởng quan cũng không trừng phạt bọn họ liền thở phào nhẹ nhõm một hơi, nhìn nhiều người ủng hộ bọn họ như vậy, Hạ Thiên Tịch trong lòng hơi hơi cảm động, trước kia y chưa từng nghĩ tới, cũng sẽ có ngày có người ủng hộ y. Nghe thanh âm nghị luận của mọi người, nghe người khác kích động nhắc tới tên của y, trong lòng Hạ Thiên Tịch như có từng dòng nước ấm chảy qua, y cũng không phải một người thích được vạn chúng chú mục, nhưng từ trước kia mỗi người đều chán ghét y tới bây giờ không nói đến mỗi người đều thích, nhưng có thể nhìn ra nhiều người thích y như vậy, Hạ Thiên Tịch vẫn cảm thấy thỏa mãn. Đồng thời, y cũng cảm thấy 10 cái danh ngạch nội viện quả thực quá ít, những người ủng hộ y, y thế nào cũng nên vì những người này tranh thủ một chút, mặc kệ sau này bọn họ có thể tiến vào nội viện được hay không? Khi đó liền xem thực lực của bọn họ, nhưng hiện tại, y cũng nên vì những người này tranh thủ một chút danh ngạch thi đấu cho bọn họ. Hạ Thiên Tịch âm thầm đưa ra quyết định trong lòng, nhất định phải vì những người này nỗ lực một phen. Trưởng quan Otis trong khi răn dạy thì hắt xì hai cái, sống lưng lạnh run. Sau khi giải tán, hai người trở về ký túc xá, Hạ Thiên Tịch vừa đến ký túc xá, cả người lập tức giống như không xương, lười biếng nằm trên giường không muốn động. Vốn dĩ sau khi ra ngoài y còn không cảm thấy mệt lắm, nhưng buổi sáng bị Lăng Thần lăn lộn một hồi, sau đó lại chiến đấu một hồi, hiện tại lại được thả lỏng, y cảm giác cả người đều mệt mỏi. "Mệt mỏi?" Lăng Thần đi lên trước quan tâm dò hỏi."Ừm." Hạ Thiên Tịch từ giọng mũi hừ hừ một tiếng, nhắm mắt lại ngay cả nói cũng không muốn. Lăng Thần thấy y thật sự mệt mỏi, liền khom lưng cởi giày cho y, ôm hai chân y đặt lên trên giường, lấy chăn bên cạnh đắp vào, cúi đầu hôn hôn trán y nói: "Vậy ngươi nghỉ ngơi trước đi!" "Trên người không thoải mái!" Hạ Thiên Tịch hừ hừ lười biếng, đôi mắt hẹp dài nhìn Lăng Thần làm nũng: "Cả người đều là mồ hôi, dinh dính!" Tuy sau khi lăn lộn, Lăng Thần đã tắm cho y, nhưng thi đấu một hồi, cả người y vẫn ra không ít mồ hôi, rất không thoải mái. Giải quyết vấn đề tứ đại thế lực xong, vì chiều nay không có tiết, bọn họ hiện tại trở về cũng mới hơn 5 giờ mà thôi, thời gian còn rất sớm. Lăng Thần nhìn y như con mèo nhỏ làm nũng, nội tâm mềm mại tới rối tinh rối mù, gợi lên khóe môi hôn hôn khóe môi y, tròng mắt màu bạc mang theo ấm áp lập tức có thể hòa tan cả sông băng, vươn hai tay đem người trên giường bế lên, Lăng Thần nheo lại mắt phượng, hơi nhếch lên khóe miệng có vài phần tà khí: "Ta ôm người đi tắm!" Khẩu khí dò hỏi, nhưng lời nói lại khẳng định! "Hừ hừ" Hạ Thiên Tịch nheo lại hai mắt hưởng thụ, hai tay mềm mại như không xương quấn lên cổ Lăng Thần, từ giọng mũi hừ hừ hai tiếng. Hạ Thiên Tịch hoàn toàn ỷ lại vào hắn như vậy, càng khiến Lăng Thần trong lòng càng mềm mại hơn, đôi con ngươi màu bạc giờ phút này tràn ngập ôn nhu. Hắn ôm Hạ Thiên Tịch đi tới phòng tắm, chỉ một lát trong phòng tắm cùng với tiếng nước chảy ào ào còn có thêm vài tiếng rên rỉ nhỏ vụn... Chờ hai người từ trong phòng tắm đi ra, đã là hơn một tiếng sau đó. Hạ Thiên Tịch bọc lấy khăn tắm, cả người lúc này giống như không còn hơi thở được Lăng Thần ôm vào trong ngực, đầu mềm mại mà ngả vào trước ngực của Lăng Thần, nếu nói y trước khi tiến vào phòng tắm cả người là phát ra hơi thở lười biếng, như vậy hiện tại y thật sự giống như xương cốt toàn thân bị rút hết, chỉ còn lại da và máu, tựa như miếng thịt nằm trên thớt mặc người đùa nghịch. Từ phần da thịt bị lộ ra ngoài khăn tắm của y mà xem, da thịt bị hơi nóng khiến cho hồng hồng, màu sắc thật là xinh đẹp, nhưng da thịt phấn hồng cũng điểm xuyết rậm rạp hôn ngân, xem ra vừa rồi ở trong phòng tắm lại có một phen kịch liệt.... Lăng Thần đem Hạ Thiên Tịch sắp ngủ đặt trên giường, xem y cả người híp mắt, khuôn mặt nhỏ tinh xảo khiến hắn không nhịn được lại cúi đầu xuống hôn, sau đó mới xoay người đi tới tủ quần áo lấy áo ngủ ra thay cho y, sau đó ngồi bên mép giường tay đặt ở trên eo y chậm rãi mát xa một hồi, mát xa tầm nửa giờ, Hạ Thiên Tịch lúc này đã ngủ say, Lăng Thần nhìn đồng hồ, hiện tại đã gần tám giờ tối, hôm nay mệt mỏi thời gian dài như vậy, Hạ Thiên Tịch một hồi tỉnh lại chắc chắn sẽ đói. Lăng Thần đứng dậy thay đổi một thân quần áo ra ngoài, chuẩn bị đi siêu thị, mua chút nguyên liệu nấu ăn về, còn đồ ăn trong nhà ăn, hắn cảm thấy còn không ngon bằng mình nấu. Bảo bối của mình mệt mỏi một ngày, hắn muốn an ủi dỗ dành Hạ Thiên Tịch. Trước khi đi nhìn bộ dáng Hạ Thiên Tịch ngủ say, Lăng Thần yên tâm đi ra khỏi ký túc xá. Siêu thị ở trường Quân đội số 1 phi thường lớn, hơn nữa thực phẩm và nguyên liệu nấu ăn phi thường đầy đủ, dù sao rất nhiều ký túc xá cũng trang bị phòng bếp nhỏ, nếu không có nguyên liệu nấu ăn, vậy phòng bếp nhỏ chẳng phải chỉ là bài trí không thôi sao. Cho nên Lăng Thần đẩy xe đẩy đi tới khu thực phẩm lựa chọn nguyên liệu nấu ăn. Hạ Thiên Tịch thực kén ăn, tuy Lăng Thần cảm thấy bảo bối nhà mình quả thực dễ nuôi, nhưng hắn cũng không thể không thừa nhận, Hạ Thiên Tịch kén ăn lợi hại. Y thích ngọt, nhưng ăn nhiều đồ ngọt không tốt cho răng lợi và thân thể lắm, Lăng Thần hơi hơi tự hỏi một chút chuẩn bị lựa chọn nguyên liệu nấu ăn gì để khiến y vừa ăn vui vẻ lại không thương tổn đến thân thể y, hơn nữa hắn cũng chuẩn bị nhiều một chút nguyên liệu nấu ăn, chờ mai này bắt đầu đi học, hắn còn muốn dùng thời gian này làm mấy món ngon miệng cho Hạ Thiên Tịch, nếu không cứ ăn đồ ăn ở căng tin, trước không nói tới tật xấu kén ăn của Hạ Thiên Tịch, y chắc chắn sẽ ăn đến ngán, đến lúc đó phần thịt thật vất vả mới dưỡng ra trong dịp nghỉ này phỏng chừng giảm bớt. Trong ký túc xá có một cái tủ lạnh nho nhỏ, hiện tại tủ lạnh công nghệ cao khi bỏ đồ ăn vào khu vực bảo hiểm, là có thể giữ tươi, đồ ăn cũng sẽ không thay đổi chất, cho nên căn bản không cần lo lắng vấn đề đồ ăn sẽ biến chất. Lăng Thần lựa chọn sử dụng một ít hạt sen cùng ngân nhĩ, còn có một ít đậu gì đó, loại thực phẩm ngũ cốc này dinh dưỡng nhất, còn có thể nấu thành cháo bát bảo thơm ngọt mềm mại, sau đó lại chọn một ít thịt thăn, chuẩn bị làm thịt thăn chua ngọt, nhìn nhìn cá cũng không tệ, liền chọn thêm một ít cá miệng rộng, cá này vừa tươi vừa dinh dưỡng, Hạ Thiên Tịch cũng rất thích, hơn nữa còn phi thường ít xương...Bất tri bất giác, xe đẩy của Lăng Thần đã tràn đầy nguyên liệu nấu ăn... Hơn nữa, Lăng Thần hiện tại đã trở thành nhân vật tiêu điểm của siêu thị. Ký túc xá cao cấp của trường quân đội số 1 tuy có nhà ăn, nhưng người muốn nấu cơm lại ít đến đáng thương, có thời gian nấu cơm không bằng đi tới nhà ăn ăn còn tiện lợi hơn. Cho dù có người nấu cơm, trên cơ bản là một ít nữ sinh, rất ít nhìn thấy nam sinh đi tới lựa chọn nguyên liệu nấu ăn, lại còn lựa chọn nhiều như vậy, càng khiến người chú ý hơn là nam sinh này còn quá đẹp trai. Trong siêu thị, rất nhiều học viên tới mua sắm đồ vật học tập, mặc kệ là tân sinh hay lão sinh, nhìn nam nhân tuấn mỹ vẻ mặt nghiêm túc đứng ở khu thực phẩm lựa chọn nguyên liệu nấu ăn, nội tâm trào ra cảm giác quả thực không biết nên hình dung thế nào mới được. "Thật đẹp trai! Trách không được mọi người đều nói nam nhân khi nghiêm túc là đẹp trai nhất, ta đều có cảm giác trái tim của mình đang đập bang bang muốn nhảy cả ra ngoài rồi." "Nam nhân nội trợ, quá khiến người hâm mộ, ô ô..." "Ta nếu có thể tìm được một người nam nhân như vậy, kiếp sau có làm trâu ngựa ta cũng bằng lòng." "Bọn họ nói, hắn là ai? Lớp nào? Ta thề ta nhất định phải theo đuổi, tuyệt đối phải đem hắn tóm tới tay..." "......" Nữ sinh tụ tập ở siêu thị càng lúc càng nhiều, hơn nữa một truyền mười, mười truyền trăm, rất nhiều người nghe tin mà sôi nổi tới. Chỉ một lát, bởi vì màn đêm kéo xuống, siêu thị còn có chút vắng vẻ trong một giờ lập tức trở nên đông đúc, Lăng Thần đứng ở trước khu thực phẩm vẻ mặt nghiêm túc lựa chọn nguyên liệu nấu ăn bị người ta chụp ảnh post lên mạng, đặc biệt là trên diễn đàn trường quân đội số 1, khi bài post này phát lên, trong vòng mười phút đã xếp vị trí thứ nhất, hơn nữa bình luận đã lên trên một vạn. "Sau khi gần gũi nam thần mà mình ngưỡng mộ, ta cảm giác đời này sẽ không tìm được nam nhân vừa lòng đẹp ý." "Thì ra nam nhân còn biết nấu cơm? Thật muốn ăn!" "Hạ nữ vương đâu? Sao lại để Lăng trung khuyển một mình ra ngoài thế này?" "Oa oa oa! Tân nam sinh trường quân đội số 1 có phải đẹp trai hơn cả Tô Thanh Khê hay không, hơn nữa còn là nam nhân biết nội trợ nữa!" Bức ảnh này lập tức số lượng xem và bình luận tăng lên nhanh chóng, vốn dĩ tân sinh chiều này cũng đã nổi bật, đặc biệt là Hạ Thiên Tịch, Lancet và Dạ Đồng ba người bọn họ ở sân huấn luyện thi đấu đã bị người truyền bá khắp trên diễn đàn của trường quân đội số 1, khiến ba người trở thành nhân vật tiêu điểm trong đám tân sinh của trường quân đội số 1, Lăng Thần vì không thi đấu trận cuối, cho nên người biết hắn cũng không nhiều lắm. Mà hiện tại, do bức ảnh này xuất hiện, gia thế và bối cảnh của Lăng Thần lập tức bị đào ra, hắn nổi danh không thua gì mấy người Hạ Thiên Tịch. Nhưng mà, đối với hết thảy những việc này, Lăng Thần cũng không biết, hắn lựa chọn xong nguyên liệu nấu ăn liền đi tính tiền, những nữ sinh đang chen chúc trên lối đi, sôi nổi tránh đường, đối với việc trở thành tiêu điểm khiến mọi người tụ tập, Lăng Thần đã quen nên cũng không chú ý, thậm chí mọi người chụp ảnh hắn cũng không ngăn cản, dù sao tay mọc ở trên người ta, hắn cũng không thể đi quản người khác. Thời điểm tính tiền xuất hiện một vấn đến nhỏ, xếp hàng trước hắn có một nữ sinh còn thiếu ba tích phân để thanh toán, phải đợi nữ sinh này lựa chọn đồ bỏ lại còn mất mấy phút đồng hồ, Lăng Thần nhìn nhìn đồ vật trong xe đẩy của mình, hắn đã ra ngoài một tiếng, cũng không biết Hạ Thiên Tịch có tỉnh dậy hay không. Cho nên, để không mất thời gian, Lăng Thần liền thay nữ sinh này thanh toán. "Thanh toán cả." Lăng Thần trực tiếp bình tĩnh nói với nữ sinh. "A?" Nữ sinh tựa hồ không nghĩ tới Lăng Thần cư nhiên sẽ nói chuyện với nàng, khuôn mặt kiều mỹ lập tức đỏ bừng, có chút khẩn trương bối rối đứng ở trước mặt Lăng Thần. "Đi ra ngoài." Nhìn nữ sinh này vẫn chưa ra khỏi quầy thu ngân, Lăng Thần hơi nhíu mày. "A...được được." Nữ sinh đỏ mặt lập tức đem đồ vật của mình đặt trên xe đẩy của Lăng Thần, cả người đỏ bừng đứng chờ đợi bên ngoài quầy thu ngân. Hiện tại công nghệ phát triển, căn bản không cần có người ở quầy thu ngân, bọn họ lựa chọn xong đồ vật, chỉ cần đặt lên khu thanh toán, khu thanh toán có người máy công nghệ cao, từ ánh mắt người máy bắn ra ánh sáng bao phủ khắp xe đẩy, lập tức có thể tính toán ra giá trị hàng trong xe. "Tổng cộng 229 điểm tích phân, xin quét thẻ, cảm ơn!" Lăng Thần cầm thẻ tích phân của mình quét qua một khe trên đầu người máy một cái, lập tức đẩy xe đẩy đi ra ngoài. Thẻ của hắn được Otis cấp cho 1000 điểm, cho nên hiện tại hắn cũng là một người có chút tài sản, lập tức tiêu nhiều như vậy, Lăng Thần không chút đau lòng nào. "Cảm....cảm ơn!" Nữ sinh đỏ mặt nhỏ giọng cảm ơn Lăng Thần. Lăng Thần cũng không để ý tới nữ sinh này, lấy ra túi thực phẩm mang theo đồ vật rời đi. Nữ sinh nhìn bóng dáng Lăng Thần trong bóng đêm, cắn cắn môi... Vốn dĩ Lăng Thần cũng không đặt việc này ở trong lòng, ai biết sau này lại rước lấy cho hắn phiền toái không nhỏ, càng khiến cho tình cảm của hắn và Hạ Thiên Tịch xuất hiện nguy cơ thật lớn.... ..........
|
Chương 200: Hình ảnh ấm áp! Nhàn nhạt tình tố!
Trở lại ký túc xá, Hạ Thiên Tịch còn chưa tỉnh lại, Lăng Thần nhìn y ngủ say, trái tim đều trở nên mềm mại, lập tức đem nguyên liệu nấu ăn lấy ra tiến vào phòng bếp nhỏ làm một vài món ăn đơn giản, nấu một nồi cháo bát bảo mềm mại thơm ngọt, Lăng Thần còn cho thêm một chút đường vào trong cháo, đây cũng là để tăng thêm khẩu vị cho Hạ Thiên Tịch, lại xào một đĩa măng và một đĩa rau cần, tuy ăn sáng như này thì không tồi, nhưng bữa sáng thanh đạm như vậy tuyệt đối không phù hợp được miệng lưỡi Hạ Thiên Tịch. Lăng Thần nghĩ nghĩ vẫn là không làm thêm thịt thăn chua ngọt nữa, suy xét đến bây giờ là buổi tối, ăn quá nhiều đồ ngọt không tốt, cho nên hắn mới làm toàn món thanh đạm như vậy, nhưng lát nữa muốn dỗ người ăn cơm vẫn là phải phí một hồi công phu. Nhưng mà, hắn không sợ, hắn thích nhất chính là dỗ bảo bối nhà mình ăn ngủ. Tuy lời này đối với một người nam nhân mà nói có cảm giác người nam nhân này không có chí khí gì cả, nhưng không có biện pháp, ai bảo hắn là thê nô một quả như vậy! Hạ Thiên Tịch đang ngủ mơ màng bị hương vị thơm ngọt của cháo bát bảo trong phòng bếp đánh thức, Lăng Thần vừa lúc từ trong bếp đi ra chuẩn bị đánh thức Hạ Thiên Tịch, hiện tại đã 10 giờ tối, chuẩn bị để y ăn rồi ngủ tiếp. Hắn đi tới mép giường nhìn Hạ Thiên Tịch chớp chớp đôi mắt đào hoa hẹp dài, cả người mơ mơ màng màng, khuôn mặt nhỏ trắng nõn vì ngủ một giấc mà ửng hồng, gò má hồng ngọt như trái đào, cánh môi đầy đặn mê người tản mát ra hương thơm mị hoặc, ánh mắt ướt át sáng ngời, hai mắt có điểm mờ mịt chớp chớp đầy đáng yêu, bức tranh mỹ thiếu niên tỉnh giấc như vậy, thật là rất dễ dẫn phát ra vô hạn dục vọng của nam nhân. Tuy sau khi cùng Hạ Thiên Tịch vượt qua giới hạn, số lần hai người yêu yêu cũng không phải thường xuyên, nhưng Lăng Thần cũng chưa từng để bản thân chịu ủy khuất, dù sao lão bà ở ngay bên cạnh mình, hắn sao có thể để bản thân chịu ủy khuất! Nhưng hiện tại nhìn hình ảnh Hạ Thiên Tịch vừa mới tỉnh ngủ còn có điểm mơ hồ, hắn mới cảm thấy, Hạ Thiên Tịch đối với hắn luôn luôn không đủ, nếu có thể, hắn thật đúng là muốn cả đời liền ôm Hạ Thiên Tịch nằm trên giường mới được! Mỗi người đều nói ấm no sinh tư dục, chỉ cần nhìn bảo bối của mình, nơi nào còn quản no hay không, hắn đều muốn ôm y. Lăng Thần không nói hai lời, cúi đầu hôn một cái rồi lại nói tiếp. Hạ Thiên Tịch ngửi được mùi cháo mơ màng tỉnh lại, ngay sau đó là lực đạo thật mạnh truyền đến trên người, môi bị lấp kín, sau đó chính là một trận kịch liệt hôn môi, khiến cho y thiếu chút nữa hít thở không thông mà chết. Nụ hôn qua đ, Hạ Thiên Tịch nằm ở trên giường thở hổn hển, Lăng Thần dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve hình dáng cánh môi Hạ Thiên Tịch, tiếng nói trầm thấp vang lên đầy nghẹn ngào gợi cảm: "Bảo bối, thật muốn cứ như vậy đem ngươi ôm cả vào trong ngực cả đời không buông ra." Hạ Thiên Tịch lúc này hoàn toàn thanh tỉnh đầu óc, bên tai nghe thấy lời thì thầm của Lăng Thần chọc cười, mặt mày mang ý cười, trong ánh mắt có chế nhạo, gợi lên khóe môi cười cười: "Như thế nào? Ngươi muốn chết ở trên người ta?" "Chết dưới hoa mẫu đơn..." đầu ngón tay Lăng Thần nhẹ nhàng miêu tả khuôn mặt tinh xảo của Hạ Thiên Tịch, động tác thong thả mang theo nhè nhẹ ấm áp, hắn gợi lên khóe môi tà khí lăng nhiên nói tiếp: "...thành quỷ cũng phong lưu." Hạ Thiên Tịch ngoài ý muốn liếc nhìn Lăng Thần một cái, nửa ngày nói: "Ngươi hiện tại da mặt càng ngày càng dày." Không dày sao truy được lão bà?" Lăng Thần tổng kết chiêu thức truy lão bà, gan lớn, thận trọng, da mặt dày! Nhưng vì sợ Hạ Thiên Tịch xù lông, hắn liền không nói ra. "Được rồi, ngươi mau đứng lên, đè chết ta." Hạ Thiên Tịch nhăn mày, đầu óc sau khi thanh tỉnh bụng liền bắt đầu thì thầm kháng nghị, đặc biệt là trên người còn bị đè nặng, đè lên dạ dày y càng kêu to hơn. Lăng Thần ánh mắt nhìn Hạ Thiên Tịch thật sâu, trong mắt kỳ thực còn ý muốn làm, Hạ Thiên Tịch giả bộ không nhìn thấy ám chỉ trong mắt Lăng Thần, miệng mím lại, ánh mắt đáng thương hề hề nhìn nam nhân: "Ta đói bụng." Được rồi, chọn lựa giữa tức phụ đói bụng cùng với bản thân đói bụng, Lăng Thần tình nguyện để bản thân nhịn xuống đói khát cũng không thể để tức phụ chịu đói. Hắn cúi đầu hung hăng hôn một ngụm lên khóe miệng Hạ Thiên Tịch, rồi mới không tình nguyện rời giường. Hạ Thiên Tịch xoa xoa nước miếng bên khóe miệng, cong cong khóe môi, đối với lựa chọn của Lăng Thần y vẫn thực thích, nhưng ngay sau đó y liền nhăn lại mày, hôm qua mới làm, hôm nay buổi sáng lại làm, buổi chiều ở phòng tắm làm một lần, hắn vừa rồi lại muốn làm? Ngươi CMN phương diện kia cũng quá thường xuyên đi! Hạ Thiên Tịch chớp chớp mắt, cảm thấy Lăng Thần quả thực không phải người. Mọi người đều nói, nam nhân 30 tuổi là lúc như lang như hổ, cũng là tuổi tinh lực mạnh nhất, nhưng Lăng Thần năm nay giống y cũng chỉ 17 tuổi mà thôi, tuy bề ngoài bọn họ so với bản thân càng giống đàn ông, nhưng phương diện kia hiện tại đã mãnh liệt như vậy, Hạ Thiên Tịch không dám tưởng tượng đến khi Lăng Thần 30 tuổi y có thể sẽ chết dưới hoa mẫu đơn thật hay không, thành quỷ phong lưu đi? Bị tưởng tượng của mình dọa một phen, Hạ Thiên Tịch lập tức đem tưởng tượng này đó vứt ra khỏi đầu. Lăng Thần từ trong nhẫn không gian lấy ra một cái bàn giường, thời điểm tới trường Quân đội số 1 báo danh, hắn liền mua sắm một đống lớn đồ dùng sinh hoạt đặt trong nhẫn không gian, cho nên hiện tại ở ký túc xá cũng có đồ để dùng. Đem bàn giường đặt trên giường, Hạ Thiên Tịch ngồi ở trước bàn hai tay cầm chén đũa, đôi mắt sáng lấp lánh nhìn Lăng Thần, giống như một con cún con đang chờ đợi chủ nhân cho ăn, khiến tim Lăng Thần cũng mềm mại theo. Đem cháo và rau xanh đặt trên bàn, khuôn mặt cười hì hì của Hạ Thiên Tịch lập tức suy sụp, đầu gục xuống không còn hưng phấn như lúc trước, miệng bẹp bẹp nói: "Vì sao không có thịt?" Y ghét nhất chính là ăn rau xanh, tuy tại thời điểm khắc khổ y sẽ lựa chọn căn một ít, nhưng hiện tại dưới điều kiện cho phép, y vẫn thích ăn thịt. "Ngoan, hiện tại đã quá muộn, ăn nhiều thịt không tốt cho tiêu hóa, ngày mai ta lại làm thịt thăn chua ngọt cho ngươi được không?" Lăng thần ngồi ở trên giường nếm thử vị cháo, không quá ngọt nhưng cũng không quá nhạt, độ ấm vừa lúc có thể ăn vào miệng, mới đem cháo đặt trước mặt hạ Thiên Tịch, thanh âm trầm thấp dịu dàng dỗ dành. Hạ Thiên Tịch nhướng mày nhìn đồng hồ cũng không bắt bẻ nữa, nhưng y vẫn bất mãn bĩu môi đưa ra điều kiện:" Phải có thịt nấu dứa, cá chiên và cánh gà chiên coca." "Được." Đôi mắt màu bạc Lăng Thần dịu dàng nhìn Hạ Thiên Tịch đồng ý. Chỉ cần hắn có thời gian, chắc chắn sẽ làm món Hạ Thiên Tịch thích ăn nhất, đem bảo bối nhà mình nuôi đến trắng trẻo mập mạp. Tuy rằng, có chút giống như vỗ béo heo con. Hạ Thiên Tịch vừa lòng cầm thì múc một muỗng cháo lên ăn, Lăng Thần nhìn y không có động tác gắp rau, không khỏi nhíu mày, nhưng cũng không trách cứ câu nào, tự mình gắp một đũa rau nhét vào miệng Hạ Thiên Tịch. Hạ Thiên Tịch uống một ngụm cháo, Lăng Thần liền gắp một đũa rau xanh nhét vào miệng y, đem hai má y phình phình động động, rất giống như một con chuột hamster, chờ Hạ Thiên Tịch uống xong cháo trong bát, Lăng Thần hỏi một câu:" Uống nữa không?" Hạ Thiên Tịch gật gật đầu, lập tức uống lên hai chén cháo mới tính ăn no, Lăng Thần mới bắt đầu ăn cơm.Hạ Thiên Tịch lười biếng ngồi ở trên giường, vừa mới ngủ mấy tiếng đồng hồ hiện tại lại vừa ăn cơm no còn không cảm thấy buồn ngủ, liền nhìn Lăng Thần ăn cơm. Lăng Thần không kén ăn như y, chỉ cần là đồ ăn y ăn thừa Lăng Thần đều sẽ ăn hết, động tác ăn cơm của hắn cũng không chậm, nhưng động tác lại rất ưu nhã, khiến người cảm thấy nhìn hắn ăn cơm kỳ thực chính là một loại hưởng thụ. Đang nhìn sườn mặt Lăng Thần, khuôn mặt tuấn mỹ, đường cong lãnh ngạnh, đường nét rõ ràng, mắt phượng mê người, khi khóe miệng gợi lên mang theo một phần tà khí, một nam nhân có gia thế bối cảnh như vậy, lại còn biết nấu cơm, quả thực chính là nam nhân mẫu mực. Nam nhân như vậy hiện tại là người của mình, thuộc về y, Hạ Thiên Tịch chỉ nghĩ tới thôi cũng thấy mỹ tư tư, một cỗ thỏa mãn tràn lan trong lòng. Chỉ cần nhìn Lăng Thần, tâm tình của mình đã thực sung sướng. "Đúng rồi, ta còn chưa kiểm tra xem Flina học tập ma pháp thế nào, ngươi nói đã trễ thế này, ta có nên đi tìm nàng hay không?" Hạ Thiên Tịch ảo não một chút, thật vất vả hôm nay có thời gian rảnh, y cư nhiên lại quên mất chuyện này, cũng không biết Flina hiện tại tu luyện thế nào? "Bảo bối, ngươi xác định hiện tại muốn gọi nàng tới." Lăng Thần đem một ngụm cháo và rau xanh cuối cùng ăn xong, buông chén nhướng mày nhìn Hạ Thiên Tịch, mắt phượng híp lại. Giọng nói của hắn trầm thấp nhẹ nhàng bình thản, nhưng Hạ Thiên Tịch lại nghe ra trong lời hắn nói mang theo nguy hiểm. Nhìn nhìn thời gian hiện tại, được rồi, đều sắp rạng sáng, hiện tại thời gian này gọi Flina tới tựa hồ có chút không ổn. Hạ Thiên Tịch hậm hực sờ sờ mũi, vì không để nam nhân nhà mình tức giận, lập tức nói: "Vậy hôm nào đi, đã muộn thế này, trai đơn gái chiếc cũng không tốt." "Hừ." Lăng Thần hừ lạnh một tiếng, mắt phượng mị mị. Hạ Thiên Tịch vẻ mặt ngượng ngùng, thấy Lăng Thần ăn cơm xong rồi, lập tức nói: "Ta đi rửa chén." Mười ngón tay không dính qua dương xuân thủy của y đã từng rửa qua chén? Lăng Thần tuy không thích Hạ Thiên Tịch ở thời điểm này còn nhớ tới một số người râu ria, nhưng mà thấy y thức thời như vậy chỉ tức giận tượng trưng một tí, lại không nỡ trừng phạt y, ngay cả chuyện nhỏ như rửa chén cũng không nỡ để y làm. "Buông." Lăng Thần thấy y thu thập chén đũa nghiêm khắc nói một tiếng. Hạ Thiên Tịch liếc mắt nhìn nhìn hắn. Lăng Thần thu thập chén đũa trên bàn nói: "Ngươi đi nghỉ ngơi trước đi, ta rửa chén xong sẽ tới bồi ngươi." Hắn nói xong, nhanh nhẹn thu thập chén đũa, tư thế cường ngạnh một chút cũng không cho Hạ Thiên Tịch lao động. Hạ Thiên Tịch nhướng mày, gợi lên khóe môi nhìn thân ảnh Lăng Thần bưng chén đũa đ vào phòng bếp, trong lòng ấm áp. ..........
|
Chương 201: Không sợ khổ! Không sợ mệt! Không sợ bẩn!
Ngày hôm sau, chuông vào học vang lên, Kyznie đi vào phòng học, vẻ mặt biểu tình nghiêm túc nhìn mọi người trong phòng học, đặc biệt là khi ánh mắt nhìn đến mấy người Hạ Thiên Tịch còn cố ý dừng lại mấy giây, một tay vỗ vào bục giảng trước mặt, giọng nói thật lớn, dọa mọi người giật thót, đồng thời cũng đem tầm mắt của mọi người tập trung lại. Ánh mắt Kyznie nghiêm túc nhìn mọi người, vẻ mặt không biểu tình nói: "Đối với việc ngày hôm qua ta không muốn nói gì, nhưng mà, tôn nghiêm của trưởng quan là tuyệt đối không cho phép khiêu khích, mấy người các ngươi còn có tinh lực, xem ra ngày hôm qua ta huấn luyện các ngươi còn chưa đủ, hôm nay toàn bộ đều tăng mạnh huấn luyện cho ta." Kyznie lạnh lùng cất lời, ánh mắt nghiêm túc, nâng lên cổ tay nhìn đồng hồ, ánh mắt nhìn lên, lấy mệnh lệnh tuyệt đối không cho người phản kháng ra lệnh: "Hiện tại là 8h10" sáng, trong vòng mười phút hoàn thành 100 cái chống đẩy cho ta, thiếu một cái buổi sáng hôm nay đều không được phép ăn cơm cho lão tử." "Các ngươi còn thất thần làm gì? Còn không mau ra ngoài cho lão tử." Mọi người trong lớp sôi nổi chạy ra khỏi lớp học, xếp thành một đối một nằm sấp xuống tập chống đẩy. 100 cái trong 10 phút, kỳ thực cũng không phải khó lắm, đối với người có thể kiên trì trong ba tháng khảo hạch bọn họ mà nói, này đã xem như thực nhẹ nhàng. Cho nên, trong vòng mười phút, mọi người đều thống nhất hoàn thành nhiệm vụ, mặc kệ là nam hay nữ, phàm là vào trường Quân đội số 1, liền không phân biệt nam nữ, nam và nữ cần phải hoàn thành nhiệm vụ giống nhau, ở chỗ này, không có người quan tâm ngươi là nữ nhân mà giảm bớt nhiệm vụ, cho nên nam hay nữ không hoàn thành nhiệm vụ cũng là đồng dạng cút đi. Trước khi tiến vào trường Quân đội số 1, mặc kệ là nam hay nữ đều phải làm tốt tư tưởng chuẩn bị. Nhìn đồng hồ trên cổ tay, Kyznie còn tương đối vừa lòng, tốt chất thân thể học viên này cũng không tồi, hơn nữa trong lớp còn có mấy hạt giống không tồi, đặc biệt là qua việc ngày hôm qua, đã khiến hắn nở mày nở mặt một hồi trước mặt các vị trưởng quan, đắc ý đến có chút lâng lâng. Còn vì sao hắn vừa rồi nói như vậy? Cũng chỉ là không muốn để mấy người này vì chuyện này mà kiêu ngạo. "Rất tốt, nhưng đây chỉ là khai vị cho buổi sáng ngày hôm nay mà thôi, kế tiếp còn có huấn luyện càng thêm khắc nghiệt đang đợi các ngươi trước mắt." Kyznie khuôn mặt nghiêm túc thực đáng sợ, ánh mắt thu liễm càng khiến mọi người cảm giác được khẩn trương: "Ta nói cho các ngươi, các ngươi nếu lựa chọn trường Quân đội số 1, liền xốc tinh thần lên 200% cho ta, ở chỗ này không phân biệt nam nữ, các ngươi nếu ai tụt lại phía sau lập tức cút xéo cho ta, trường Quân đội số 1 không thu nạp phế vật, rõ chưa?" "Báo cáo trưởng quan, đã rõ." Học viên thống nhất trả lời. "Rất tốt." Kyznie vừa lòng nhìn học viên trước mặt nói: "Hạ Thiên Tịch, bước ra khỏi hàng." Hạ Thiên Tịch chân trái hướng phía trước bước lên một bước, đùi phải lập tức nâng lên khép lại chân trái, gót chân dậm mạnh một cái, đối với Kyznie chào một cái tiêu chuẩn theo nghi thức quân đội nói: "Báo cáo trưởng quan, có." "Từ hôm nay trở đi, ngươi liền là lớp trưởng chính thức của ban A1" "Vâng, trưởng quan." Hạ Thiên Tịch sửng sốt nửa giây lập tức trả lời, y cũng không nghĩ tới, Kyznie cư nhiên sẽ để y làm lớp trưởng. "Lăng Thần, bước ra khỏi hàng." "Báo cáo trưởng quan, có." Lăng Thần vốn dĩ đứng chung một chỗ với Hạ Thiên Tịch, chân hắn bước ra một bước, vừa lúc đứng ngang Hạ Thiên Tịch. Kyznie nhìn khuôn mặt lạnh lùng của Lăng Thần, trong lòng cũng thực vừa lòng, tuy vị này là thái tử gia, nhưng tính tình vị này hắn cũng có nghe nói qua, chẳng qua tính cách quá lãnh, tuy hôm qua không thấy vị này ra tay, nhưng trải qua nhận thức ngày hôm qua cùng hôm nay, hắn liền biết Lăng Thần cũng tuyệt đối không phải một nhân vật đơn giản. Con trai của Lăng nguyên soái, đó chính là người từ nhỏ đã là thiên chi kiêu tử, chắc chắn không tồi. "Từ hôm nay trở đi, ngươi liền là lớp phó của ban A1, trợ giúp lớp trưởng quản lý tất cả mọi việc của ban A1." "Vâng, trưởng quan." Lăng Thần không có bất cứ chần chờ nào trả lời. Phân cho hai người một người là lớp trưởng một người là lớp phó đây cũng là kết luận sau một đêm tự hỏi ngày hôm qua của Kyznie. Ngày hôm qua ở sân chiến đấu, từ đầu tới đuôi đều là một mình Hạ Thiên Tịch chu toàn, Lancet tuy làm vương tử điện hạ của Đế quốc, nhưng hắn quá mức khoe khoang rêu rao, để hắn quản lý lớp, Kyznie không quá yên tâm, còn Dạ Đồng đối với hết thảy bên ngoài đều lãnh đạm, một bộ việc không liên quan tới ta, để hắn quản lý lớp cũng không thích hợp, mà tính cách Lăng Thần quá mức lạnh lùng, tuy có cảm giác tồn tại uy nghiêm, nhưng tác phong cư xử vẫn khiến hắn cảm thấy Hạ Thiên Tịch tương đối khéo đưa đẩy càng thích hợp hơn một chút, cho nên tự hỏi một đêm, hắn liền quyết định cho Hạ Thiên Tịch làm lớp trưởng, Lăng Thần làm lớp phó trợ giúp. "Tốt, xếp hàng, toàn bộ đều chạy tới sân huấn luyện dã ngoại cho ta, ta phải hảo hảo nhìn xem thể thuật của các ngươi như thế nào?" Mọi người lập tức xếp thành một tiểu chi đội chạy tới sân huấn luyện dã ngoại, cuối cùng dừng lại trước một vũng bùn. Đây là một vũng bùn dài 20m, rộng 10m, trong vũng là hỗn hợp nước và bùn màu xám đậm, thoạt nhìn phi thường bẩn. "Đội thứ nhất, tiến lên một bước." Kyznie cũng không quan tâm vẻ mặt của đám học sinh này như thế nào, là một quân nhân, đầu tiên là không sợ khổ, không sợ bẩn và mệt, không có giác ngộ như vậy, là không làm một quân nhân được. "Đội thứ nhất, toàn thể tiến vào, phía trước lăn." Mười người đội thứ nhất bao gồm cả Hạ Thiên Tịch và Lăng Thần, bọn họ không chút do dự thân thể gập chín mươi độ thẳng tắp ngã xuống phía trước, bùm một tiếng mọi người thật mạnh ngập ở trong bùn lầy, hỗn hợp bùn và nước bắn ra không ít bùn hoa, đám bùn hoa này bắn vào người, vào mặt, vào tóc mọi người, quân trang chỉnh tề của bọn họ ngay lập tức cũng bị bùn lầy lấm bẩn, bùn đất nhão dính dán vào da phi thường khó chịu, thậm chí trong bùn còn tỏa ra mùi tanh tưởi, phi thường khó ngửi, bùn đất dính vào chóp mũi, mùi bùn đất bốc lên khiến người ngửi từng trận buồn nôn. Nhưng mà, trước khi vào trường Quân đội số 1, Hạ Thiên Tịch đã chuẩn bị hoàn toàn đầy đủ, cho dù y hiện tại rất không thoải mái trong lòng, nhưng y cũng vẫn cắn răng chịu đựng. Nhưng y nhịn được, không có nghĩa là người khác cũng nhịn được, bùn đất bẩn thỉu như vậy chui vào trong quần áo dính vào làn da, mũi ngửi được mùi hôi thối, còn có trên mặt trên miệng, chỉ cần ngửi một cái đã khiến người không chịu đựng nổi, có một nữ sinh và một nam sinh không chịu được, lập tức đứng lên bò sang một bên nôn khan một trận. "Hai người các ngươi làm gì? Ở chỗ này bày đặt sạch sẽ cái gì cho ta? Lập tức cút trở về, nếu không lập tức lăn khỏi trường quân đội số 1 cho lão tử." Kyznie nhìn động tác của hai người này lập tức tính tình hỏa đại bùng lên. Hai người này viền mắt hồng hồng, trên mặt hỗn hợp bùn lầy thoạt nhìn phi thường đáng thương, nhưng ở chỗ này đáng thương cũng vô dụng. Kyznie đã phát hỏa, bọn họ cũng không dám phản đối, lập tức trở lại xếp hàng bò vào, nếu lau đi bùn đất trên mặt bọn họ, không khó nhìn ra sắc mặt của họ đều là trắng bệch dọa người. Kyznie không để ý tới biểu tình trên mặt của những người này, ánh mắt nghiêm túc nhìn chằm chằm mọi người lại nghiêm túc nói: "Ta nói cho các ngươi biết, ở chỗ này các ngươi tốt nhất thu hồi tính tình kiêu ngạo thiếu gia cho ta, đừng nói hiện tại ta cho các ngươi lăn vào vũng bùn, chính là cho các ngươi uống nước tiểu, các ngươi cũng phải uống cho ta, phục tùng mệnh lệnh là thiên chức của quân nhân, rõ chưa?" "Báo cáo trưởng quan, nghe rõ." Trả lời chỉnh tề vang dội. "Rất tốt, đội thứ nhất, lập tức phủ phục tiến lê, nhanh." "Mọi người nằm sấp trong bùn lầy một tay hướng phía trước dùng sức chống đỡ thân thể, mà vũng bùn vì thân thể bọn họ chuyển động trào lên, bùn lầy càng hướng tới mặt bọn họ bắn tới, tuy chóp mũi ngửi được chính là mùi tanh tưởi, nhưng bọn họ cũng không dám dùng miệng để thở, vì vừa mở miệng bùn sẽ tiến vào trong miệng bọn họ. "Nhanh, nhanh...các ngươi sáng sớm chưa ăn cơm có phải không? Hả? Nhanh hơn nữa." Kyznie rống lớn. Mọi người thân thể không dám có nửa điểm chậm trễ nhanh chóng bò lên phía trước. Cho đến khi đội thứ nhất bò đến một chỗ khác trong vũng bùn, đầu tóc, mặt mũi cùng cơ thể mọi người đã lấm lem toàn bùn đất, trừ bỏ hai con mắt có thể nhìn ra, da thịt bọn họ không có chỗ nào không dính bùn, cho dù mặc quần áo, bùn đất cũng chui vào trong quần áo của bọn họ, màu tóc cũng thống nhất biến thành màu xám đậm, đứng lên từ vũng bùn, mọi người ai cũng biến thành tượng đất đầy mùi hôi thối, nhưng bọn họ không chút do dự lập tức đứng nghiêm. Kyznie thực vừa lòng biểu hiện của đội 1, mắt lập tức nhìn về phía đội 2 lớn tiếng nói: "Đội thứ hai bước ra khỏi hàng, lăn về phía trước." Lancet là ở đội 2, hắn nhìn bùn lầy trước mặt hung hăng nhíu mày thực chặt, nhưng cũng không nói gì. Là điện hạ một nước, hắn tuy kiêu ngạo tự phụ, nhưng hắn cũng không phải là một thiếu gia hoàn toàn không biết gì cả mà tùy hứng ăn chơi trác táng, thế cục Đế quốc trước mắt rất khẩn trương, nếu không phải vì Đế quốc thế cục khẩn trương, hắn cũng không sớm như vậy liền qua loa đính hôn. Hiện tại, hắn tiến vào trường quân đội số 1 mục đích chính là nhanh chóng tăng lên thực lực bản thân, nắm giữ lực lượng quân sự của Đế quốc. Cho nên Lancet cũng không đỏng đảnh phản kháng, Kyznie nhìn một màn này rất là vừa lòng, cũng không biết lúc trước là đứa ngu xuẩn nào nói ba vị thái tử này khó hầu hạ? Ngươi nhìn xem hiện tại, một đám không phải đều thực nghe lời sao? Lại còn đều là hạt giống tốt khó có được. Càng nghĩ, nội tâm Kyznie càng mỹ tư tư, lập tức cảm thấy bản thân kiếm được. Gần một tháng huấn luyện, hai tay giơ trọng vật 15 kg lên xuống ngồi xổm, huấn luyện ở dưới trời mưa to tầm tã. Một tháng qua đi, thể thuật của mọi người lấy tốc độ kinh người tăng lên.
|