Phu Nhân Tại Thượng
|
|
Chương 22 Đồ Cửu Mị lá gan càng lúc càng phì rồi, khiến nàng thật sự muốn đâm thủng cái phì đảm này. (phì đảm = to gan lớn mật) "Ngươi có biết hành vi vượt quá giới hạn của ngươi, còn có nói chuyện với ta như vậy là phải bị vả miệng." Lý Trì Nguyệt biểu tình ngưng trọng, ngữ khí lạnh lùng. Đồ Cửu Mị vừa nghe vả miệng, lại thấy sắc mặt phu nhân ngưng trọng, lập tức có chút sợ hãi rồi. "Trương má má...." Lý Trì Nguyệt mới vừa mở miệng, Đồ Cửu Mị sợ đến sắc mặt trắng xanh, nàng thế nào lại quên thân phận của nàng cùng phu nhân, dám nói lời lớn mật như vậy cùng phu nhân. Cũng vì phu nhân nhiều lần vẻ mặt ôn hoà đối với nàng, cũng vì phu nhân mỗi lần đều thân cận ngửi hương cùng bụng, nên đã khiến nàng cho rằng phu nhân đối đãi với nàng không giống những người khác, nghĩ đến bản thân quả thật thị sủng mà kiêu, quá mức đắc ý vênh váo rồi. Lý Trì Nguyệt nhìn thấy sắc mặt Đồ Cửu Mị tái nhợt, xem ra nàng vẫn còn biết phân nặng nhẹ, thấy nàng bị hù dọa như vậy, trong lòng Lý Trì Nguyệt có chút đắc ý. Nàng chính là chỉ cho châu quan phóng hỏa, không cho bách tính thắp đèn. "Sau này Cửu Mị không dám nữa." Đồ Cửu Mị có chú hoảng hốt cầu xin tha thứ. "Bỏ đi, lần này niệm tình ngươi có thai, sẽ không phạt ngươi nữa, ngày sau nhất định không được vượt quá giới hạn như vậy nữa." Lý Trì Nguyệt vốn là không dự định phạt Đồ Cửu Mị, bất quá là hù dọa nàng mà thôi, vừa rồi gọi Trương má má căn bản không lớn tiếng, Trương má má không nghe được, tuy rằng Trương má má đại khái là rất muốn nghe được đi. "Tạ ơn phu nhân không phạt, nếu như không có việc gì, Cửu Mị xin cáo lui trước." Đồ Cửu Mị ngữ khí rầu rĩ, chỉ cảm thấy trong lòng cũng là rầu rĩ. Lý Trì Nguyệt gật đầu, nàng nhìn thấy Đồ Cửu Mị tâm tình xuống thấp, không phải là sợ quá mức rồi đó chứ, Đồ Cửu Mị này thoạt nhìn cũng không giống như kẻ chưa từng bị ai hù dọa, có cần phải khoa trương như vậy sao? Lá gan vừa rồi trộm ngửi hương trên người nàng chạy đi đâu rồi? Thật sự là vô dụng, Lý Trì Nguyệt âm thầm nghĩ đến. Đồ Cửu Mị trở về viện, tâm tình vẫn xuống thấp, nàng cũng không biết bản thân rốt cuộc vì sao tâm tình lại không tốt như vậy, rõ ràng vẫn chưa bị phạt, nàng bảo Lục Đào bưng hai đĩa thịt đến, sau khi ăn, tâm tình tuy rằng khá lên một chút, nhưng vẫn chưa hoàn toàn khôi phục, đây là chuyện chưa từng có trước đó. Nàng thở dài một hơi, phu nhân có chút thân cận nàng sẽ khiến nàng đắc ý vênh váo, đã quên thân phận của mình. Phu nhân không chỉ là phu nhân, mà còn là quận chúa, vô luận là thân phận nào , nàng đều không có biện pháp, cho dù phu nhân có hành động thân cận, chưa hẳn đã là phát ra từ nội tâm muốn thân cận nàng, có lẽ chỉ là hưng khởi bố thí cho nàng. Ngày sau nàng cũng không nên quá mức thân cận phu nhân, nếu không cuối cùng sẽ quên quy tắc, làm cho phu nhân tức giận, bị phạt vả miệng thì không xong rồi. Đồ Cửu Mị biết trong lòng là thích thân cận phu nhân, giống như từ nhỏ nàng thích nhất là thân cận muội muội, nhưng muội muội tính tình cũng có chút lãnh đạm, nàng cùng muội muội nói chuyện, thường là nàng nói mười câu muội muội đáp lại ba câu. Có đôi khi nàng vẫn luôn quấn quít lấy muội muội, lúc muội muội thực sự không nhịn được cũng sẽ đuổi nàng, nhưng trong lòng nàng biết muội muội cũng không ác ý, nàng biết trong lòng muội muội người gần gũi nhất chính là nàng. Đối với phu nhân, nàng mới có cảm giác muốn thân cận phu nhân thân cận muốn thân cận muội muội vậy, chỉ là dường như lại có một chút bất đồng so với muội muội. Phu nhân là người muốn thận cận cũng không thể thân cận. Nghĩ đến đó Đồ Cửu Mị kết luận cảm giác phu nhân cho nàng chính là rõ ràng là một miếng thịt béo rồi lại nói cho nàng biết, đó cũng là một cái đầu cá, sẽ biết đâm người.. Sau đó, Đồ Cửu Mị nhiều ngày cũng không muốn đi dạo trong viện, chỉ ở trong phòng học viết chữ, nàng chưa bao giờ chưa bao giờ đối với viết chữ có hứng thú. Hơn nữa Đồ Cửu Mị rốt cục cảm giác được bản thân là người có thai rồi, hiện tại cũng đã sắp bốn tháng, bụng có chút hiển lộ ra, thai nhi trong bụng dường như buổi tối bắt đầu cử động rồi, cảm giác như vậy khiến nàng cảm thấy rất mới lạ, đồng thời nàng nghĩ, nếu như phu nhân biết bụng sẽ động, đại khái lại sẽ muốn sờ bụng nàng. Lý Trì Nguyệt ở trong phòng như trước điều chế không ra mị hương, có chút khó chịu, vì vậy liền tản bộ đến hậu viện, gió nhẹ nhàn nhạt cùng nhàn nhạt hương bạch ngọc lan trong không khí khiến Lý Trì Nguyệt không ngớt không thôi. Lúc đến lương đình, liền thấy nhìn nhuyễn tháp bị Đồ Cửu Mị nằm ngủ qua vẫn còn ở đó chưa xử lý . Nếu là trước kia, nhuyễn tháp bị người khác ngủ qua, nàng đã sớm cho người ném nhuyễn tháp này đi, nhưng người ngủ là Đồ Cửu Mị, trên người người đó cũng không có mùi hôi, ngược lại, là ngậm mị hương, cho dù bị nàng ngủ qua, trong lòng Lý Trì Nguyệt cũng không quá phản cảm, chấp nhận dùng tiếp, dù sao hiện nay tàm tuyết ti cũng là cực kỳ trân quý, không dễ tìm được. Lý Trì Nguyệt nằm trên nhuyễn tháp, chỉ là lưới đánh cá vẫn cô độc treo ở nơi đó, phá hoại phong cảnh. Nghĩ đến chủ nhân của lưới đánh cá kia, sẽ lại nhớ đến mị hương, nghĩ đến mị hương liền muốn ngửi, vì vậy nàng muốn gọi người triệu Đồ Cửu Mị đến để nàng ngửi hương, nhưng lại cảm thấy dường như có chút không được tự nhiên, tuy rằng Lý Trì Nguyệt cảm thấy cảm giác không được tự nhiên đến một cách rất kỳ lạ. Nàng không được tự nhiên cái gì, cho dù Đồ Cửu Mị tránh né nàng, nàng muốn gặp Đồ Cửu Mị, chẳng lẽ nàng ta còn có thể cự tuyệt sao. Lý Trì Nguyệt liền bảo An Nhi triệu Đồ Cửu Mị đến. Thật ra lúc Đồ Cửu Mị bị An Nhi đi gặp đi gặp phu nhân trong lòng có chút vui vẻ, nhưng lại cảm thấy bản thân không tiền đồ, đột nhiên cảm thấy bản thân giống như một con chó phu nhân nuôi, phu nhân vẫy tay một cái nàng liền chạy đến bên cạnh phu nhân, loại cảm giác này hoàn toàn không có cách nào đè nén, tựa như chó thích gặm xương, yêu thích phát ra từ nội tâm. Dĩ nhiên, hiện tại Đồ Cửu Mị cảm thấy bản thân nên an phận làm tốt bổn phận sủng vật, không nên hướng chủ nhân làm ra hành động thái quá, đối với chủ nhân phải thân cận. "Phu nhân triệu Cửu Mị đến có gì phân phó?" Đồ Cửu Mị nhu thuận, ngữ khí hạ thấp nói. Đồ Cửu Mị thái độ cung kính khiến Lý Trì Nguyệt cảm thấy quá mức cố ý rồi, lúc mới vừa vào phủ, cũng không nhìn thấy Đồ Cửu Mị cung kính như vậy, cho nên thái độ đó khiến Lý Trì Nguyệt vạn phần không được tự nhiên. Dĩ nhiên Lý Trì Nguyệt cũng biết Đồ Cửu Mị như vậy đại khái là do di chứng của lần trước đi, tuy rằng nàng không thích thái độ của Đồ Cửu Mị như vậy nhưng cũng không tiện nói gì. Lý Trì Nguyệt cũng phát hiện bụng Đồ Cửu Mị hình như lại lớn hơn một chút rồi, tuy rằng còn chưa đến thời gian định kỳ mỗi tháng Triệu đại phu bắt mạch, nàng cảm thấy ngửi hương xong cũng có thể sờ được rồi. "Ngươi nằm xuống." Lý Trì Nguyệt bảo Đồ Cửu Mị nằm trên nhuyễn tháp của nàng. Đồ Cửu Mị nghe lời nằm trên nhuyễn tháp, nàng đại khái đoán được ý đồ của phu nhân rồi, tuy rằng trong lòng vẫn là rất không tự tại. "Phu nhân mời sờ." Sau khi nằm xong, Đồ Cửu Mị cung kính mời phu nhân sờ bụng. Đồ Cửu Mị nằm trên nhuyễn tháp, dáng vẻ nhu thuận mặc cho ngươi hưởng dụng, khiền Lý Trì Nguyệt chỉ cảm thấy buồn cười, nha đầu này càng xem càng cảm thấy là nàng đang giả vờ. Lý Trì Nguyệt đến gần Đồ Cửu Mị, cúi thấp người, cũng không sờ bụng giống như Đồ Cửu Mị dự đoán, mà chỉ dán sát vào nàng, cũng không giống như bình thường lập tức vùi vào cổ ngửi hương, mà chỉ mặt đối mặt với Đồ Cửu Mị, nhìn nàng chằm chằm. Đồ Cửu Mị thoáng chốc ngây ngẩn, phu nhân nhìn nàng như vậy làm gì, khuôn mặt cách nhau gần như vậy, Đồ Cửu Mị không tự giác cảm thấy khẩn trương. Lý Trì Nguyệt biết Đồ Cửu Mị khẩn trương, liền có một chút hài lòng vì ảnh hưởng của bản thân đối với Đồ Cửu Mị, nàng liền đến gần hơn nữa. Đồ Cửu Mị không biết vì sao lại có cảm giác dường như phu nhân muốn hôn nàng, tuy rằng nàng cảm thấy ý nghĩ này rất kỳ quái, là một ý nghĩ khiến người cảm thấp hổ thẹn, vì vậy khuôn mặt lại đỏ bừng lên. Lý Trì Nguyệt nhìn thấy khuôn mặt Đồ Cửu Mị lại đỏ lên, không phải nàng muốn hoài nghi Đồ Cửu Mị, chỉ là nha đầu này thực sự rất khả nghi, động bất động cũng đỏ mặt, tuy rằng Đồ Cửu Mị dáng vẻ xinh đẹp rất là mị hoặc, nhưng cũng quá dễ đỏ mặt rồi đi. "Ngươi đang suy nghĩ cái gì, sao mặt lại đỏ như vậy?" Lý Trì Nguyệt hỏi. Đang nói chuyện nhiệt khí thổi đến trên mặt Đồ Cửu Mị, Đồ Cửu Mị chỉ cảm thấy dường như khuôn mặt bị đót nóng, nàng cảm thấy hơi thở phu nhân phả ra cũng thơm, khí tựa u lan chính là nói phu nhân đi. " Phu nhân đến quá gần rồi, không quen." Đồ Cửu Mị thành thật trả lời. "Gần một chút, mới có thể ngửi được rõ ràng." Lý Trì Nguyệt dĩ nhiên cũng cảm thụ được nhiệt khí phả lên mặt mình lúc Đồ Cửu Mị nói chuyện, chỉ cảm thấy da mặt có chút ngứa ngáy, nhưng cũng không phải rất đáng ghét. Phu nhân lại ngửi nàng nữa rồi, nhưng bình thường không phải ngửi bên cổ sao, lần này mặt đối mặt dán gần như vậy, rất xấu hổ, nói gì đi nữa, phu nhân nếu thích cao cao tại thượng như vậy thì cứ cao cao tại thượng là được rồi, không nên thế này, khiến nàng hiểu lầm, cho rằng phu nhân đang thân cận nàng, khiến nàng đắc ý vênh váo, cho nên nói, phu nhân thật đáng ghét. Đồ Cửu Mị cảm thấy lá gan nàng đều là phu nhân nuôi phì, chờ nuôi phì rồi, lại một cái bóp chết, chẳng biết vì sao, nàng cảm thấy phu nhân chính là xấu như vậy!
|
Chương 23 "Phu nhân, ngươi luôn như vậy sẽ làm ta nghĩ lầm ngươi đang thân cận ta, một khi ngươi thân cận ta, ta sẽ quên bổn phận của mình, đến lúc đó ngươi lại cảm thấy ta làm càn, lại muốn để Trương má má vả miệng ta....." Đồ Cửu Mị nói rất ủy khuất. "Nói như vậy, đó là lỗi của ta?" Lý Trì Nguyệt cười như không cười hỏi, quả nhiên chỉ mới biểu thị có chút thân cận, lá gan Đồ Cửu Mị lập tức lớn lên. "Phu nhân làm sao lại có lỗi, có lỗi nhất định cũng là của Cửu Mị." Đồ Cửu Mị nói nghe có chút hờn dỗi, cũng không quản ngữ khí của mình có làm cho phu nhân nàng nghĩ nếu như đắc tội phu nhân cũng tốt, vả miệng một lần, lần sau nàng cũng sẽ nhớ lâu một chút, biết phu nhân không thể thân cận, mặc dù phu nhân nhìn như đang thân cận nàng. Lý Trì Nguyệt nghe ngữ khí nghĩ một đằng nói một nẻo của Đồ Cửu Mị, không khỏi nheo mắt , lá gan của nha đầu này lại phì lên rồi, bất quá Lý Trì Nguyệt lần này tựa hồ cũng không phải cũng không phải rất muốn giáo huấn Đồ Cửu Mị. "Nói đến khẩu thị tâm phi như vậy, bản bản phu nhân còn tưởng rằng ta ngang ngược không nói lý." Khuôn mặt Lý Trì Nguyệt rời đi Đồ Cửu Mị, đứng lên nói. Lẽ nào không phải? Đồ Cửu Mị bĩu môi, phu nhân thực sự là khó có được tự mình hiểu lấy, dĩ nhiên câu này chỉ nói thầm trong lòng, Đồ Cửu Mị cho dù có mười lá gan cũng không dám nói ra. "Bản phu nhân bất quá ngửi mị hương trên người ngươi một chút, ngươi cần gì phải ủy khuất?" Lý Trì Nguyệt nhướng mày hỏi. "Phu nhân muốn ngửi thế nào đều tùy ngươi, nhưng không cho ta ngửi ngươi thì thôi đi, còn muốn để Trương má má giáo huấn ta, trong lòng ta không thoải mái. Ta nghĩ ta thích thân cận phu nhân, giống như ta thích thân cận thập muội nhà ta, phu nhân nếu không thân cận,, ta cũng sẽ thu hồi tâm tư này, nhưng phu nhân vẫn luôn làm những việc như vậy, sẽ làm ta nghĩ ngươi cũng giống như thập muội, đều là người ngoài lạnh trong nóng, thật ra trong lòng cũng là thích thân cận ta. Ta đối với phu nhân cũng sẽ giống như đối với thập muội nhà ta, hận không thể móc trái tim ra mà đối đãi." Đồ Cửu Mị bình sứt không sợ vỡ, làm càn một lần, nói ra lời thật lòng, Đồ Cửu Mị lần này đã chuẩn bị tâm lý chịu bị vả miệng. " Ngươi cùng muội muội ngươi cảm tình rất tốt?" Lý Trì Nguyệt ngược lại muốn biết moi tâm can ra đối đãi là cái dạng gì. "Dĩ nhiên, ta cùng muội muội là song sinh, ở trong bụng mẫu thân thì đã cùng một chỗ, chúng ta lớn lên giống nhau như đúc, cho dù là mẫu thân ta có đôi khi cũng sẽ nhìn lầm, chúng ta từ nhỏ cùng nhau lớn lên, so với các tỷ muội bình thường cảm tình đều phải sâu sắc rất nhiều, từ nhỏ, ta có đồ tốt gì nhất định đều sẽ giữ lại cho ta thập muội, sẽ bởi vì nàng vui vẻ mà vui vẻ, cũng sẽ bởi vì nàng mất hứng mà mất hứng, nói chung, nàng so với bất luận kẻ nào đều trọng yếu ." Đồ Cửu Mị nói đến muội muội nhà mình, mới chợt phát hiện bản thân thì ra đã lâu không gặp muội muội rồi, sau này cũng sẽ không cùng một chỗ nữa, tâm tình liền có một chút hạ xuống. "Ngươi đối đãi muội muội ngươi như vậy, nhưng muội muội ngươi cũng là hận không thể đào trái tim ra đối đãi với ngươi ?" Lý Trì Nguyệt hỏi. Nhà nàng cũng có huynh đệ tỷ muội, nhưng từ nhỏ, nàng nhìn không ít thứ tử thứ nữ sẽ không có giao tình gì, hơn nữa không cảm tình thân thiết gì, Đồ Cửu Mị cùng Đồ Thập Mị tình cảm thân thiết, nàng thực sự không thể hiểu được. Tuy rằng nàng cùng tam công chúa coi như có chút tình nghĩa tỷ muội, nhưng phần tình nghĩa này còn cách chỗ xuất phát từ nội tâm đào can đào phế thực sự rất xa. Lý Trì Nguyệt cùng Đồ Cửu Mị ở chung lâu như vậy cũng biết những lời phải làm thiếp thiếp của người quyền quý nhất thiên hạ gì đó nhất định không phải Đồ Cửu Mị nói, có thể nói ra lời này chỉ có Đồ Thập Mị,như vậy suy đoán Đồ Thập Mị sẽ không đơn thuần giống như Đồ Cửu Mị. "Nàng cũng giống như phu nhân, đều là người ngoài lạnh trong nóng, nàng không giỏi biểu đạt tình cảm." Đồ Cửu Mị kiên quyết tin tưởng muội muội cũng là thích nhất thân cận nàng, dĩ nhiên là cũng giống như nàng. Lý Trì Nguyệt nghe Đồ Cửu Mị nói như vậy, trong lòng cười nhạt,. ngoài lạnh trong nóng cái gì bất quá là Đồ Cửu Mị nhất sương tình nguyện, cái gọi là tỷ muội tình thâm bất quá là do bản thân Đồ Cửu Mị tự nghĩ mà thôi. "Ý nguyện thân cân cận đối với ngươi của nàng đại khái là không bằng một nửa ngươi đối với nàng đi, ngươi nguyện ý moi tâm đào phế cho nàng, nàng chưa chắc đã nguyện ý moi tâm đào phế cho ngươi. Lúc trước đáp ứng việc hôn sự với Hầu gia phủ giải vây cho tam ca nhà ngươi, đại khái là chú ý nàng đưa ra, cũng là nàng chủ động muốn gả đi, ngươi ngốc tỷ tỷ lại nóng lòng che chở muội muội, nên liện tự mình gả đến, nàng nhất định cũng nghĩ ngươi sẽ làm như vậy đi." Lý Trì Nguyệt phát hiện bản thân trái lại rất có ý muốn trêu chọc cái gọi là tỷ muội tình thâm của người khác. "Nói bậy, muội muội mới không phải người như vậy." Đồ Cửu Mị không cho phép người khác phỏng đoán muội muội nhà mình như vậy, cho dù là phu nhân nàng thích thân cận cũng là không được. "Cũng rất khó nói!" Lý Trì Nguyệt vốn cũng là thuận miệng nói một chút, sau khi nói ra, đại khái cảm thấy đó chính là chân tướng rồi, một người nói muốn làm thiếp của người quyền quý nhất thiên hạ, tâm tư có thể đơn thuần ở chỗ nào. "Ta không thích ngươi nói muội muội ta như vậy, cho dù đúng là vậy, ta cũng cam tâm tình nguyện, vốn dĩ ta là tỷ tỷ, ta nên thay nàng làm việc này." Cho dù phu nhân nói đúng rồi, nàng cũng sẽ không trách muội muội, Phượng Hoàng vốn dĩ nên bay cao. "Ngu ngốc!" Dáng vẻ Đồ Cửu Mị bao che khuyết điểm khiến Lý Trì Nguyệt cảm thấy cực kỳ chướng mắt, nàng nguyện ý bị muội muội nàng lợi dụng thì liên quan gì một ngoại nhân như nàng ! Đồ Cửu Mị nhìn thấy phu nhân sau khi bỏ lại hai chữ liền phất tay áo rời khỏi, ngay cả bụng cũng không sờ, nàng thực sự không rõ phu nhân đang giận cái gì, hơn nữa tức giận cũng không có gọi ma ma giáo huấn nàng, tóm lại là phu nhân thực sự có chút kỳ quái. Sau đó, Đồ Cửu Mị lại nhiều ngày không nhìn thấy phu nhân, cho dù Triệu đại phu đến bắt mạch phu nhân cũng không xuất hiện trong phòng nàng nữa, cũng không thấy An Nhi, đại khái lại ra ngoài. Nghĩ đến phu nhân tự do tại ngoại, Đồ Cửu Mị liền rất ngưỡng mộ, chim nhốt trong lồng chính là tình cảnh hiện tại của nàng, nếu như phu nhân có thể dẫn nàng ra ngoài thì hay biết mấy. Thật ra Hầu gia mỗi tháng đều sẽ đến thăm nàng hai ba lần, Hầu gia luôn dùng ánh mắt khiến Đồ Cửu Mị rất không thoải mái nhìn nàng, bất quá cũng may Trương má má đều ở bên cạnh, Hầu gia giả vờ ân cần hỏi han một phen liền rời đi, như thế khiến Đồ Cửu Mị cảm thấy thư thái. Lão phu nhân triệu nàng đến phật đường hai ba lần, mặc dù gọi nàng đến nhưng mỗi lần lại chỉ lo tụng kinh niệm phật, để nàng đứng ở một bên, cũng không phản ứng nàng, đợi đã lâu mới hỏi thăm một ít về thai nhi trong bụng, dù sao thì sẽ không quan tâm đến nàng, nàng dùng những lời lễ nghi khách sáo Trương má má đã dạy để đáp lại. Nàng nghĩ lão phu nhân thật ra trong lòng cũng không nguyện ý phản ứng nàng, chỉ vì thai nhi trong bụng nàng mới bớt thời giờ miễn cưỡng phản ứng nàng một chút. Đồ Cửu Mị thật ra cũng rất không thích phật đường của lão phu nhân, nơi này âm u khiến nàng cảm thấy áp lực, còn nhang khói ùm tùm, không khí không tốt, huân đến nàng khó chịu. Nàng đang suy nghĩ lão phu nhân không phải là đã làm việc hổ thẹn lương tâm gì đó, nếu không vì sao vẫn luôn thích ở phật đường, phật đường kia người bình thường đại khái cũng không nguyện ý ở lại bên trong. Thật ra Đồ Cửu Mị đã đoán đúng rồi, với bối cảnh của Bình Âm Hầu, mặc dù không thể so với quyền quý kinh thành nhưng rốt cuộc cũng là hầu phủ, đến đời của Hạng Huy cũng chỉ có Hạng Huy là con nói dõi, đến một thứ tử cũng không có, có thể nghĩ được lúc trẻ tuổi lão phu nhân là tác phong độc ác thế nào rồi. Ngũ phu nhân gần đây dường như cũng có tâm tư, dạy cũng không nhiều, thời gian rãnh rỗi, Đồ Cửu Mị rất thích đến hậu viện, không tự giác vẫn luôn đi đến hậu môn phía sau núi, nàng nghĩ phu nhân trở về có lẽ sẽ từ sau cửa này mà vào. Đồ Cửu Mị căn bản không ý thức được bản thân thật ra là cố ý ở phía sau cửa chờ phu nhân trở về, mà chỉ nghĩ bản thân quá nhàn rỗi mà thôi.
|
Chương 24 Lý Trì Nguyệt lần này xuất môn cũng không may mắn giống như lần trước, có thể gặp được thương thuyền đến từ Ba Tư, sau khi đi một vòng quanh hải cảng, cũng không mua được hương liệu tốt liền đến tìm người môi giới lớn nhất trong thành. Nàng có căn dặn người môi giới giữ lại hương liệu tốt, bất quá lần này người môi giới giữ lại phần lớn đều hương liệu nàng đã có, rất ít hương liệu Lý Trì Nguyệt chưa thấy qua. Bất quá cũng là bình thường, hôm nay số hương liệu có thể gọi ra tên, Lý Trì Nguyệt đại để cũng đã cất trữ không ít, cho nên lần này Lý Trì Nguyệt ra ngoài nửa tháng, gần như là tay không mà quay về. Lý Trì Nguyệt vào hậu môn, liền thấy được Đồ Cửu Mị, nửa tháng không gặp bụng nàng dường như đã lớn hơn không ít, nàng nhìn thấy Đồ Cửu Mị lúc nhìn thấy nàng có chút vui mừng. Nhìn thấy nàng vui vẻ như vậy sao? Bất quá, quả thật đã nhiều ngày không thấy được Đồ Cửu Mị rồi, nàng cũng có chút tưởng niệm mị hương trên người Đồ Cửu Mị. Đồ Cửu Mị nhìn thấy phu nhân một thân nam trang, cũng vì là trang phục công tử nên khiến Đồ Cửu Mị muốn nhìn lại không dám quá minh mục trương đảm mà nhìn, nàng nghĩ phu nhân vận nam trang thật là tuấn tú, hết lần này tới lần khác Hầu gia còn tuấn tú hơn nhiều, tuy rằng thoạt nhìn văn nhược một ít, nhưng hết lần này tới lần khác văn nhược như vậy chính là loại hình thư sinh mà Đồ Cửu Mị thích. Đồ Cửu Mị từ nhỏ quen nhìn phụ thân cùng các huynh tráng kiện thô lỗ, nên thẩm mĩ có chút khác biệt, thích loại nam tử giống như dáng vẻ Lý Trì Nguyệt vận nam trang như lúc này. Bạch diện tuấn tú tiểu thư sinh, thoạt nhìn văn nhã bất phàm, sạch sẽ còn thơm tho, đều vượt qua yêu cầu của Đồ Cửu Mị đối với nam tử. Nàng nghĩ phu nhân mặc kệ là mặc nữ phục hay là cải trang nam tử đều vô cùng dễ nhìn. "Đến đây." Lý Trì Nguyệt vẩy tay gọi Đồ Cửu Mị. Đồ Cửu Mị giống như trúng tà, chân còn nhanh hơn cả ý thức đi đến chỗ phu nhân. Sau khi Đồ Cửu Mị đến gần, Lý Trì Nguyệt vùi đầu vào bên cổ Đồ Cửu Mị, ngửi mị hương trên người Đồ Cửu Mị, nàng cảm thấy bản thân càng ngày càng thích mị hương trên người Đồ Cửu Mị rồi, thơm đến khiến nàng luyến tiếc dời đi. Đồ Cửu Mị sắc mặt ửng đỏ, nàng vẫn chưa hoàn toàn quen được phu nhân vận trang phục nữ tử thân cận, phu nhân vận nam trang thân cận lại càng không quen. Vừa nghĩ phu nhân lúc này chính là cải nam trang, liền cảm thấy càng quái dị,. An Nhi cảm thấy quận chúa vừa thấy Mị phu nhân đã ngửi hương, có chút không thích hợp, lại nói không được chỗ nào không thích hợp, vẫn luôn cảm thấy nhìn cảnh tượng này có chút quỷ dị, đặc biệt là quận chúa còn cải nam trang, hình ảnh thoạt nhìn tựa như một đăng đồ tử tuấn tú đang đùa giỡn thiếu phụ phong tao, dù sao thì Mị phu nhân vừa nhìn cũng giống như người có thai. Sở dĩ nói Mị phu nhân phong tao, bơi vì Mị phu nhân lúc này mị nhãn khẽ cong, mặt tựa hoa đào, thoạt nhìn giống như đang dục cự hoàn nghênh, muốn nói lại xấu hổ. Suy nghĩ như vậy khiến An Nhi có chút đứng ngồi không yên, quận chúa gần như khiết phích ngại Hầu gia thối, không muốn cùng Hầu gia viên phòng, An Nhi còn có thể lý giải, nhưng quận chúa luôn luôn cảm thấy trên người kẻ khác khó ngửi, không muốn cùng người khác thân cận lại cảm thấy trên người Mị phu nhân ngậm hương cũng đã là một việc kỳ lạ rồi, cùng Mị phu nhân thân cận như vậy thoạt nhìn càng có bất thường. "Ngươi thế nào lại đỏ mặt rồi? Vẫn chưa quen được ta ngửi hương sao?" Lý Trì Nguyệt đang vùi vào cổ Đồ Cửu Mị nhìn thấy bên tai nàng đều đỏ, lại lần nữa mở miệng hỏi, nhiều lần như vậy rồi theo lý thì đã quen mới phải. "Phu nhân đang cải nam trang, còn không quen." Đồ Cửu Mị cũng không dám nhìn thẳng phu nhân. Lý Trì Nguyệt nghe vậy, liền muốn thử xem Đồ Cửu Mị có phải hay không giống như suy đoán của nàng lần trước, vì vậy nàng mặt đối mặt Đồ Cửu Mị. "Mẫu nam tử ngươi thích không phải là loại giống như khi ta cải nam trang đấy chứ?" Lý Trì Nguyệt muốn Đồ Cửu Mị nhìn thẳng nàng, liền đưa tay câu cằm Đồ Cửu Mị, khiến khuôn mặt Đồ Cửu Mị nhìn thẳng nàng. Đồ Cửu Mị bị nói trúng tim đen, khuôn mặt càng đỏ hơn, thật ra nàng từ nhỏ đã thích thân cận nữ tử,một số ít nam tử không đáng ghét chính là loại thoạt nhìn không có tính xâm lược, thư sinh yếu đuối tuấn tú, tựa như lục ca nhà nàng người duy nhất không giống với các huynh trưởng khác. Phong độ phiên phiên, văn nhã bất phàm, diện như quan ngọc, đó là nàng thỉnh thoảng nghĩ đến ngày sau muốn gả cho nam tử loại này. Mẫu thân đề nghị gả cho đồ tể, nàng thật ra một chút cũng không thích. "Quả nhiên là như vậy, đáng tiếc ta là nữ tử, nếu không có thể cùng ngươi vụn trộm một phen." Lý Trì Nguyệt ngữ khí ngả ngớn, trong lòng nàng có chút đắc ý, nếu như nàng là nam tử nhất định khiến Đồ Cửu Mị nhất kiến chung tình, mị lực cỡ này nhất định là giá trị, là nữ nhân đều là, tâm tình tốt nàng không ngại đùa Đồ Cửu Mị một chút. "Ta mới không phải người không tuân thủ nữ tắc như ngươi nghĩ." Đồ Cửu Mị hổn hển nói, nói gì đi nữa phu nhân lẽ nào đã quên, là nữ tử cùng nữ tử cũng có thể như vậy! Vẫn luôn trêu đùa nàng như vậy, lẽ nào sẽ không cảm thấy không thích hợp sao? "Chẳng lẽ không thích phu quân của mình chính là thủ nữ tắc sao?" Lý Trì Nguyệt cũng không dự định nhanh như vậy đã buông tha Đồ Cửu Mị. "Vậy phu nhân chẳng phải cũng không thích Hầu gia sao? Nếu như phu nhân thích Hầu gia vì sao lại thay Hầu gia nạp nhiều thiếp như vậy, coi như là phu nhân hiền lành, vì Hầu gia khai chi tán diệp, nhưng từ khi ta vào phủ đến nay vẫn không thấy Hầu gia ngủ lại trong viện của phu nhân, Hầu gia thích mỹ nhân , sao lại không thích phu nhân vốn cũng là mỹ nhân đây?" Đồ Cửu Mị đại khái là bị Lý Trì Nguyệt trêu đùa có chút tức giận, liền đem tất cả cất giấu trong lòng nói ra. Lý Trì Nguyệt vô cùng kinh ngạc nghe được phiên ngôn luận này của nghe được, phát hiện Đồ Cửu Mị mặc dù có có lúc rất ngốc, nhưng có đôi khi lại thông thấu ngoài ý muốn. Nàng quả thật là không thích Hạng Huy, nếu như thích hắn, cho dù nàng không thể sinh đẻ, cũng sẽ không để Hạng Huy nạp thiếp, hiền thục không phải là bản sắc của nữ nhân Lý gia, Lý gia có nhiều nhất là ghen tị, khiến cho người khác tuyệt tử tuyệt tôn cũng không phải chưa từng có, dĩ nhiên tuyệt tự là tối kỵ, công chúa mà làm quá mức khiến hoàng đế cũng không đẹp mặt, dùng gia quan tấn tước để đè ép xuống. Nữ nhi thiên tử không lo gả, nhưng gả không được cho hảo nam nhân trái lại là có. Các Quận chúa cùng công chúa cũng kém không được bao nhiêu, bởi vì không có phụ thân quyền thế như hoàng đế, bao nhiêu cũng sẽ thu liễm một ít so với công chúa, nhưng dò có thu liễm một ít thì bản chất của các nữ nhân Lý thị cũng không có cái gọi là hiền lương thục đức. Tuy rằng nàng so với bọn tỷ muội nhà mình thu liễm rất nhiều, đó là bởi vì thực sự không có người khiến nàng nhiệt tâm, nếu là có một người khiến nàng nhiệt tâm, nàng đại khái cũng sẽ giống như bọn tỷ muội. Nếu đã chọn không ra hàng tốt, gả cho ai thì có cái gì khác biệt, lúc đó phụ vương tuyển chọn Hạng Huy, Hạng Huy rốt cuộc xem như được thông qua trong số Phò mã quận mã, tướng mạo không có trở ngại, gia thế được thông qua, năng lực được thông qua, tính tình được thông qua, nói chung chính là thông qua. Gả đi và vân vân, nàng cũng là cam tâm tình nguyện, nhưng nàng làm sao nguyện ý bị nhà phu quân ràng buộc, tâm tình hảo thì cho nhà phu quân một chút mặt mũi, tâm tình không tốt thì náo loạn đến gà chó không yên. Dĩ nhiên, nàng không phải người thích làm ầm ĩ, trái lại hảo tâm tình thay phu quân nạp rất nhiều mỹ thiếp, nhưng lại ngoài ý muốn trở thành quận chúa rất hiền lương thục đức trong Lý thị, ngoại trừ tam công chúa, dĩ nhiên lúc nghe đánh giá như thế, trong lòng Lý Trì Nguyệt cũng chỉ là cười nhạt. Trong một đống nhân vật phản diện, cũng có một ngoại lệ tồn tại, trong số Phò mã, Phò mã của tam công chúa là có tiền đồ nhất, trạng nguyên lang đương triều, văn võ song toàn, lại là mỹ nam tử khó có được, lại đối với tam công chúa vừa gặp đã yêu, nam tài nữ mạo, vô cùng xứng đôi, truyền thành một đoạn giai thoại, nhưng đáng tiếc tam Phò mã lại là quỷ đoản mệnh. "Bản phu nhân chính là ngại hắn thối." Nàng không thể sinh đẻ, dĩ nhiên không cần thiết phải viên phòng, hơn nữa mùi trên người Hạng Huy lại đúng lúc khiến nàng chán ghét, Lý Trì Nguyệt cảm thấy chuyện khó chịu nhất trên đời chính là bắt nàng ngửi mùi thối, thương cảm đáng thương cho đại hôn ngày đó, nàng quả thực nhịn đến nửa đêm, rốt cục vẫn nhịn không được đuổi hắn ra khỏi phòng. "Ta cũng biết vị đạo trên người hắn không dễ ngửi!" Đồ Cửu Mị đồng tình, thật ra trên người Hầu gia cũng không phải thối, dù sao thì Hầu gia cũng không bị hôi nách, nhưng chính là không dễ ngửi.
|
Chương 25 Lúc Đồ Cửu Mị nghe phu nhân nói ngại Hầu gia thối, cũng có chút hài lòng nhất định là bởi vì các nàng có cùng suy nghĩ. "Làm khó cho ngươi còn phải ngửi mùi trên người hắn ba buổi tối." Lý Trì Nguyệt có chút đồng tình nói. Đồ Cửu Mị cảm thấy khó chịu nhất không phải là mùi hôi, mà chính là bị Hầu gia chạm vào. "Nếu sau này có thể giống như phu nhân, không cho Hầu gia vào phòng thì tốt rồi." Chỉ hy vọng Hầu gia lâm hạnh các phu nhân khác, nàng mới không thích Hầu gia đến. Như vậy nhắc tới, Lý Trì Nguyệt cũng không muốn Đồ Cửu Mị lại bị Hạng Huy chạm vào, dù sao thì mị hương trên người Đồ Cửu Mị là nàng thích, nếu như bị mùi thối trên người Hạng Huy ô nhiễm thì không tốt. "Vậy ngươi nên lấy lòng bản phu nhân, nếu như bản phu nhân vui vẻ có thể sẽ giúp ngươi không bị Hầu gia chạm vào." Lý Trì Nguyệt vì phúc lợi ngửi hương của bản thân cũng đã quyết định không cho Hạng Huy gặp mặt Đồ Cửu Mị, nhưng lại như trước dùng ngữ khí thi ân nói với Đồ Cửu Mị. Đồ Cửu Mị còn nhớ rất rõ ràng lần đầu chủ động đi chỗ phu nhân tạo quan hệ, phu nhân rõ ràng nói không cần lấy lòng nàng, nhưng lúc này lại bày ra dáng vẻ cao cao tại thượng ngươi lập tức đến lấy lòng ta, phu nhân thích thay đổi như vậy cũng được sao? Bất quá nàng dĩ nhiên sẽ không hỏi ra miệng làm cho phu nhân không hài lòng, dù sao thì lấy lòng phu nhân quả thật là có rất nhiều chỗ tốt, vừa nghĩ đến có thể không bị Hầu gia đụng chạm, Đồ Cửu Mị mừng rỡ không ngớt. "Cửu Mị ngu dốt không biết làm sao lấy lòng phu nhân, phu nhân có thể cho một chút gợi ý hay không?" Đồ Cửu Mị nịnh nọt hỏi. "Ngươi rất ngốc, chỉ sợ cũng lấy lòng không được ta." Lý Trì Nguyệt gật đầu nói. Phu nhân nói lời này giống như một cây đao, còn cắm thẳng vào lòng người khác, cũng không quản người ta có bị chảy máu hay không, phu nhân đáng ghét. "Đó là phu nhân khó hầu hạ!" Đồ Cửu Mị nhỏ giọng nói thầm. Đồ Cửu Mị lá gan quả nhiên rất phì, bất quá Lý Trì Nguyệt hảo tâm tình không muốn cùng nha đầu ở nông thôn này chấp nhặt. "Ngươi về phòng mình trước đi, lát nữa lại đến phòng ta." Lý Trì Nguyệt muốn về phòng tắm rửa một phen, sau đó lại gọi Đồ Cửu Mị đến ngửi hương, thuận tiện sờ bụng. "Nga." Đồ Cửu Mị chỉ có thể quay về phòng mình, chỉ cảm thấy mới vừa cùng phu nhân nói được mấy câu, lời chưa nói hết, nàng thực sự rất muốn hỏi phu nhân ở bên ngoài đã là những gì, cũng không biết phu nhân co cho phép nàng hỏi hay không. Đồ Cửu Mị canh thời gian rất chuẩn, một canh giờ sau liền đúng giờ xuất hiện ngoài gian nhà của phu nhân. Bởi vì vừa rồi quận chúa có nói để Mị phu nhân đến gặp, cho nên An Nhi ở ngoài liền dẫn nàng vào. Sau khi Đồ Cửu Mị bước vào, thấy phu nhân xoay lưng ngồi trước bàn trang điểm, vừa lúc tóc dài hẳn là mới tẩy qua. "An Nhi, đến đây chải tóc cho ta." Lý Trì Nguyệt tưởng An Nhi tiến đến, liền bảo An Nhi thay nàng chải đầu bới tóc. Đồ Cửu Mị thật ra vẫn rất muốn sờ tóc phu nhân, giống như lúc ở nhà nàng cũng thích sờ tóc muội muội, muội muội còn từng cười nàng có cổ quái thích sờ tóc. Đồ Cửu Mị cảm thấy cũng không phải là như vậy, nàng cũng không phải thích sờ tóc mọi người, đến nay khiến nàng muốn sờ tóc, ngoại trừ muội muội, cũng chỉ có phu nhân trước mắt, tóc của phu nhân thoạt nhìn vô cùng tốt, lại thường xuyên thả xuống bóng mượt như thác nước, nàng sớm đã mơ ước. Vì vậy Đồ Cửu Mị to gan, đến sau lưng phu nhân, nàng ở nhà cũng thường xuyên thay muội muội chải đầu, muội muội khó tính cũng đều hài lòng, khó có được khen nàng khéo tay, nàng đối với tài nghệ của bản thân vẫn có tự tin nhất định. Lý Trì Nguyệt khứu giác linh mẫn, sau khi Đồ Cửu Mị đến gần liền ngửi được mị hương quen thuộc, chỉ là nàng ngược lại không ngăn cản Đồ Cửu Mị tự chủ trương sờ tóc mình. Đồ Cửu Mị như nguyện chạm được tóc của phu nhân, tóc của phu nhân quả nhiên tốt giống như nàng đã nghĩ, dĩ nhiên nàng yêu thích không buông tay. Đồ Thập Mị sách gì cũng thích xem, y thuật cũng xem qua một ít, biết trên đầu có một số huyệt vị, liền dạy Đồ Cửu Mị, Đồ Cửu Mị ngày thường khéo tay, xoa bóp đến ngay cả Đồ Thập Mị đều khen ngợi không thôi, nàng nói: "Tỷ tỷ biết hầu hạ người khác như vậy, ngày sau ai cưới tỷ tỷ thì chính là đại phúc khí." Vì vậy Đồ Cửu Mị đã quen giúp muội muội chải đầu, tiện thể xoa bóp, đương nhiên cũng sẽ giúp Lý Trì Nguyệt xoa bóp. Lý Trì Nguyệt chỉ cảm thấy da đầu được Đồ Cửu Mị xoa bóp một trận thư hoãn, cảm thấy cả người thư sướng, phối hợp với mị hương trên người Đồ Cửu Mị, dĩ nhiên có cảm giác giống như vào tiên cảnh, nhẹ nhàng phiêu nhiên, Lý Trì Nguyệt toàn thân trầm tĩnh liền không tự giác tựa ở trên người Đồ Cửu Mị, hưởng thụ Đồ Cửu Mị hầu hạ. Sau khi Đồ Cửu Mị xoa bóp xong, liền giúp phu nhân sơ tóc, sau khi sơ xong, cũng không đem tóc phu nhân bó buộc thành kiểu tóc của nữ tử đã thành thân, mà chỉ kết thành kiểu tóc thiếu nữ. Lý Trì Nguyệt nhìn thấy mình bị xem như thiếu nữ, lại có một chút hoảng hốt, giống như năm tháng chưa từng trôi qua, tựa hồ vẫn dừng lại tại thời niên thiếu của nàng. "Sao không vãn lên?" Lý Trì Nguyệt hỏi, nữ tử đã thành thân tóc điều phải bới lên. "Ta cảm thấy phu nhân như vậy rất xinh đẹp." Đồ Cửu Mị thoả mãn nhìn phu nhân, nàng cảm thấy phu nhân lúc này tựa như thiếu nữ, một chút cũng không giống như nữ tử đã thành thân nhiều năm. "Nói càn cái gì, bản phu nhân lúc mười sáu tuổi mới trang diện như vậy, hôm nay ta cũng đã hai mươi rồi, đi ra ngoài ngoại nhân còn tưởng rằng bản phu nhân giả vờ trẻ tuổi, đổi lại." Lý Trì Nguyệt nhìn bản thân thanh nộn dáng vẻ mà cảm thấy không được tự nhiên. "Ta cảm thấy phu nhân ra ngoài, người khác nhất định chỉ cảm thấy phu nhân mới mười tám tuổi." Đồ Cửu Mị thật tình cảm thấy phu nhân còn rất trẻ, bất quá vẫn đổi kiểu tóc khác cho phu nhân, nàng nghĩ phu nhân hẳn là ổn trọng dáng vẻ ổn trọng một chút. Đồ Cửu Mị rất nhanh đã sơ một kiểu tóc thích hợp với phu nhân, nhìn phu nhân, Đồ Cửu Mị cảm thấy phu nhân mặc kệ là trang diện thế nào đều là cực mỹ. Bất quá tuy rằng thay đổi kiểu tóc ổn trọng một ít, nhưng vẫn như trước không bới lên, cũng không biết Đồ Cửu Mị có phải là cố ý hay không. Lý Trì Nguyệt nhìn bản thân trong gương tựa hồ đã thay đổi một chút, phải thừa nhận Đồ Cửu Mị có đôi tay rất khéo léo, tay nghề của nàng so với An Nhi còn muốn tinh xảo hơn một chút. "Ngươi thường xuyên sơ tóc cho người khác sao?" Lý Trì Nguyệt thuận miệng hỏi.. "Ân, tóc của muội muội phần lớn thời gian đều là ta sơ." Đồ Cửu Mị tự hào nói. "Nga, ngươi cũng thường xuyên xoa bóp cho nàng?" Lý Trì Nguyệt hỏi. "Ân, muội muội thường khen ta khéo tay." Dáng vẻ của Đồ Cửu Mị giống như nói ngươi cũng lập tức khen ta đi. Lý Trì Nguyệt nghe vậy, tâm tình vốn rất tốt thoáng chốc trở nên không tốt nữa, nàng cũng không thích mọi chuyện đều xếp sau người khác. "Cũng được thông qua đi, cũng không biết ngươi đắc ý cái gì?" Lý Trì Nguyệt tuyệt đối không thừa nhận vừa rồi là muốn khen Đồ Cửu Mị. Phu nhân quả nhiên là thích hắt nước lạnh vào người khác, vừa rồi phu nhân rõ ràng được nàng hầu hạ rất khá, biểu tình rõ ràng là hưởng thụ, thoáng chốc lại trở mặt rồi, bộ dáng không vui vẻ, phu nhân thật đúng là thích trở mặt. Bất quá phu nhân càng quá đáng hơn nữa, nói: "Ai chuẩn ngươi đụng đến tóc của ta!" Thật ra Đồ Cửu Mị cũng đã chuẩn bị tâm lý cho chuyện này, hơn nữa lúc phu nhân nói những lời này ngữ khí cùng biểu tình nàng cũng có thể tưởng tượng được. "Vậy sau này ta còn có thể chải tóc cho phu nhân không?" Đồ Cửu Mị cẩn thận hỏi, nàng nghĩ phu nhân hẳn là thích nàng chải tóc cho mình đi, dĩ nhiên nàng cũng thích chải tóc cho phu nhân. "Ngươi muốn chải tóc cho ta, thì sau này cũng chỉ có thể cho chải cho một mình ta, không chuẩn chải cho người khác nữa." Lý Trì Nguyệt lạnh lùng nói, nàng không thích chia sẻ cùng người khác, độc hưởng mới được. "Được rồi." Dù sao thì nàng thầm nghĩ chỉ muốn chải tóc cho phu nhân cùng muội muội, muội muội có thể sau này muốn chải cũng không chải được nữa, vậy thì chải chải cho mình phu nhân đi, như vậy nàng có thể quang minh chính đại chạm vào tóc của phu nhân.
|
Chương 26 "Cũng không chuẩn sơ tóc cho muội muội ngươi nữa." Lý Trì Nguyệt nhìn thấy Đồ Cửu Mị trả lời đơn giản như vậy, trái lại cảm thấy Đồ Cửu Mị đang có lệ. " Ai biết lúc nào mới có thể gặp lại muội muội." Muội muội nếu như vào cung, nàng lại ở trong Hầu gia phủ, giống như chân trời góc biển rồi, nghĩ tới đây Đồ Cửu Mị liền nhẹ nhàng thở dài. Lý Trì Nguyệt nghe vậy, lại có một chút lạnh nhạt rồi, Đồ Cửu Mị đáp ứng đơn giản như vậy, không phải bởi vì nàng tranh thắng, mà chỉ vì Đồ Thập Mị không ở đây, không có thể tranh giành, nghĩ đến nàng vẫn xếp sau Đồ Thập Mị và vân vân, nghĩ đến đến đã thấy sẽ không rồi. " Nữ tử sau khi thành gia lập thất, cho dù là tỷ muội, lui tới cũng không nhiều lắm, tất cả mọi người đều là như vậy, có cái gì hảo thương cảm, ngươi cãi bướng." Lý Trì Nguyệt không chỉ không an ủi Đồ Cửu Mị, trái lại nói mát. "Không phải như vậy, chúng ta là song sinh, cảm tình so với tỷ muội bình thường tốt hơn rất nhiều." Đồ Cửu Mị cảm thấy người khác sẽ không hiểu được tình cảm thân thiết giữa nàng và muội muội, phu nhân đặc biệt bạc tình càng không hiểu. " Qua một thời gian nữa, sẽ là đại thọ lục tuần của lão phu nhân, ngươi phải chuẩn bị một chút." Lý Trì Nguyệt chuyển đề tài, nàng phát hiện bản thân cũng không thích từ trong miệng Đồ Cửu Mị nghe được bất luận cái gì liên quan đến Đồ Thập Mị, hết lần này tới lần khác nha đầu này lại nhắc tới Đồ Thập Mị. "Phải chuẩn bị cái gì?" Đồ Cửu Mị là đồ tể nữ nhi, chưa thấy qua tràng diện lớn lao gì, thọ yến thế gia càng không tham gia qua, càng không biết nên chuẩn bị như thế nào. Lão thái tuy rằng cả ngày ăn chay niệm phật, nhưng Đồ Cửu Mị biết thật ra chỉ là lão thái là một người rất không dễ sống chung, mệt Hầu gia thê thiếp đông đảo, bà bà này còn chưa tới phiên nàng hầu hạ, nếu không chỉ cần với quan hệ bà tức này, Đồ Cửu Mị nghĩ đến đã cảm thấy da đầu tê dại. " Tùy ý đi." Lý Trì Nguyệt lại nghĩ một chút, cảm thấy thực sự cũng không cần để Đồ Cửu Mị lấy lòng lão thái thái, Đồ Cửu Mị hiện tại là người trong viện của nàng, ai cũng sẽ không dám khó xử Đồ Cửu Mị, đánh chó còn phải nhìn mặt chủ, huống trên người Đồ Cửu Mị còn mang cốt nhục duy nhất của Hạng gia hiện nay. "......" Phu nhân có nói cũng như chưa nói, biết rõ người ta là kẻ nhà quê, còn không nhắc nhở một chút, đến lúc đó mất mặt thì làm sao a. " Không phải là phải mua thọ lễ quý trọng đó chứ?" Đồ Cửu Mị hỏi. Lý Trì Nguyệt không phủ nhận, lão thái thái quả thật thích thế. " Ngươi có thể mua nổi cái gì quý trọng đây?" Lý Trì Nguyệt nhướng mày hỏi. " Kim đào thế nào?" Đồ Cửu Mị vừa nghĩ đến mua một tiểu kim đào có thể sẽ tiêu mất phần lớn tiền tiêu vặt hàng tháng liền không thể nào vui nổi, người ta làm tiểu thiếp kẻ có tiền chưa được mấy tháng, tiền tiêu tuy rằng mỗi tháng đều khiến nàng thấy đủ, nhưng mới vừa có cảm giác phú thái thái, lại tiêu số tiền lớn đúc kim đào, nghĩ đến đều cảm thấy ruột đau. "Bao nhiêu lớn?" Kim đào không phải là không thể được, trọng điểm kích thước. Đồ Cửu Mị đầu tiên là vươn ngón tay cái, lại cảm thấy kim đào bằng ngón tay cái sẽ đào sạch gia sản của nàng, phải biết của cải của nàng lớn không được đến nắm tay, nhưng kim ngân quý giá, ném đi một đống lớn chỉ đổi về một khối nhỏ, thực sự luyến tiếc, tiếp đó nàng thu hồi ngón cái, vươn ngón út. Lý Trì Nguyệt không khỏi buồn cười ghé vào bàn trang điểm, nàng chưa bao giờ bị người khác chọc cười như vậy. Ngay cả An Nhi đều bị tiếng cười của quận chúa bên trong thu hút, thò đầu vào thăm dò, nàng chưa bao giờ thấy quận chúa cười hài lòng như thế. Đồ Cửu Mị nhìn thấy phu nhân cười đến khoa trương,chậm chạp thu hồi ngón út, cũng giấu nó đi, nàng cũng hiểu được bản thân keo kiệt, tuy rằng nhà nàng so với bách tính bình thường cũng xem như giàu có, nhưng cũng chỉ là giàu hơn nông hộ, tương đối có thịt ăn mà thôi, nhưng xét cho cùng là do người khác nuôi nàng, bản thân cũng không có bao nhiêu tiền thừa, nàng đến Hầu gia phủ mới thấy qua nhiều vàng bạc như thế, nàng còn nghĩ có cơ hội xuất phủ về nhà mẹ đẻ, sẽ hảo hảo hiếu kính mẫu thân nàng, dĩ nhiên luyến tiếc đem toàn bộ tiền tiêu vào người khác. " Ta chính là nghèo như vậy, có cái gì buồn cười." Đồ Cửu Mị bĩu môi, thật có sự buồn cười như vậy sao, phu nhân thế nào còn cười, ghét nhất người nói mát, phu nhân là quận chúa đương nhiên là có tiền, dĩ nhiên cảm thấy tiền dễ có. " Được, ngươi tặng cái gì, lão thái thái đại khái cũng không hài lòng, cho nên ngươi cứ tùy tiện tặng đi, có lòng là được rồi, nàng niệm tình trong bụng ngươi có cốt nhục của Hạng gia, cũng sẽ không làm khó dễ ngươi." Lý Trì Nguyệt nhịn cười, tự giác trấn an Đồ Cửu Mị . Đồ Cửu Mị vừa nghe cái gì cũng không làm hài lòng lão thái thái lạnh đi, lão thái thái nhà bình thường nếu như không hài lòng tức phụ, đều có thể chỉnh đến chết, Đồ Cửu Mị hiện tại cảm thấy thai nhi trong bụng chính là phúc tinh của nàng. " Dù sao thì nàng cũng không hài lòng, vậy cũng không tặng kim đào nữa, đỡ phải lãng phí." Lúc này Đồ Cửu Mị liền biểu hiện ra khôn khéo của hương thôn dã phụ rồi, phải biết mẫu thân nàng ở quê nhà có tiếng là nữ nhân khôn khéo bưu hãn, nàng ít nhiều cũng nữa học được ba phần. "Cũng đúng, kim đào bằng đầu ngón út và vân vân vẫn không nên lấy ra làm mất mặt." Làm sao bây giờ, Lý Trì Nguyệt vừa nghĩ đến hình ảnh vừa rồi Đồ Cửu Mị dùng ngón cái đổi thành ngón út liền muốn cười. Phu nhân thật là xấu, mỗi lần đều bỏ đá xuống giếng, cũng không an ủi người ta, trong lòng Đồ Cửu Mị bất mãn. " Nếu như là sinh thần của phu nhân, Cửu Muội chắc chắn sẽ đúc quả kim đào lớn bằng ngón cái cho phu nhân." Đồ Cửu Mị dáng vẻ hào khí nói, thật ra nghĩ thầm cho dù tặng kim đào bằng ngón tay cái cho phu nhân, phu nhân cũng sẽ chướng mắt, cho nên mới dám dùng ngữ khí hào phóng như vậy. " Có thật không?" Lý Trì Nguyệt biểu thị rất hoài nghi, nàng vẫn nhớ kỹ vừa rồi Đồ Cửu Mị chỉ đưa kim đào bằng ngón út cũng đã không nỡ giống như cắt thịt nàng. " Chỉ cần phu nhân không ghét bỏ." Đồ Cửu Mị kiên trì nói, phu nhân ngài nghìn vạn lần phải ghét bỏ mới được, cướp bần tế phú là phi thường vô lương tâm. " Vậy cũng được, hai tháng nữa chính là sinh thần của bản phu nhân, kim kim lớn bằng ngón cái, tuy rằng nhỏ một chút, nhưng đến lúc đó bản phu nhân vẫn sẽ cố gắng nhận lấy, để tránh cho ngươi cảm thấy bản phu nhân khó khăn." Lý Trì Nguyệt nói rất vân đạm khinh phong, thật ra nàng cảm thấy đùa với Đồ Cửu Mị rất thú vị. "Làm sao có thể, phu nhân trong lòng Cửu Mị là người tốt nhất." Đồ Cửu Mị nghĩ một đằng nói một nẻo, nàng ảo não vì sao vừa rồi lưỡi mình lại cử động nhanh như vậy, một quả kim đào cứ như vậy bay mất, xem ra hai tháng này còn phải nổ lực tiết kiệm ngân lượng. " Bản phu nhân cũng biết ta đối đãi ngươi là vô cùng tốt." Lý Trì Nguyệt nói với Đồ Cửu Mị những lời này tương đương đồng tình. Đồ Cửu Mị không biết phu nhân cảm thấy hài lòng như vậy rốt cuộc là từ đâu mà ra, nàng chỉ cảm thấy phu nhân thật sự hảo ghê tởm, biết rõ người ta luyến tiếc còn muốn người ta tặng kim đào. Bất quá ngẫm lại cảm thấy thật ra tặng kim đào lớn bằng ngón cái cho phu nhân, cũng không đến nỗi không đành lòng như trong tưởng tượng, ngân lượng rất nhanh sẽ tiết kiệm lại được, dù sao thì Hầu gia phủ cũng không cần nàng dùng đến tiền của bản thân, rất nhanh ở tốt. Nàng nghĩ chờ đến sinh thần của phu nhân, trên kim đào nàng tặng nhất định phải khắc tên của nàng, hảo nhắc nhở phu nhân, kim đào này là do nàng tặng, để tránh quá nhỏ phu nhân không nhớ được lễ mọn này. Đồ Cửu Mị hoàn toàn không phát hiện bản thân xoay chuyển tâm tư cũng quá nhanh rồi.
|