Chương 95
Sinh hoạt của Vân Ca biến thành, dẫn theo Huyễn Mạt thỉnh thoảng kiểm tra tiến độ ma tu tu luyện, dẫn theo Huyễn Mạt tu bổ kết giới, dẫn theo Huyễn Mạt….
Nga, được rồi, còn có chuyện cuối cùng là dẫn theo Huyễn Mạt xem Thần Khải bị cây thần thụ đá tới đá lui…
Đúng vậy, không sai, không thời khắc nào không dẫn theo Huyễn Mạt!
Bởi vì không chỉ nhận lầm người, miệng lại ra ác ngôn, trong lòng Thần Khải áy náy, không có việc gì liền muốn chạy đến bên cạnh Vân Ca.
Nhưng thần thụ không biết tại sao đặc biệt chán ghét Thần Khải, chỉ cần Thần Khải đến gần một chút thần thụ liền đá ra, nếu như không phải Vân Ca ngăn cản, nhìn ra được Thần Khải cũng không cần đến gần thần thụ cũng sẽ đá ra, Vân Ca thật ra thì vẫn biết tại sao lại có hiện tượng này.
Bởi vì thần thụ thiên đạo thiên đạo cho, mà Thần Khải là thần nữ của thần giới, hai loại này, nếu có thể hảo hảo ở chung vậy mới kỳ quái.
Vân Ca vừa mới bắt đầu còn muốn ngăn cản, sau đó thấy thần thụ cũng không thật sự làm Thần Khải bị thương, hơn nữa….. Thần Khải quả thực cần rèn luyện, một thần nữ, là cái lông gì lúc kết bè đánh nhau cảm giác tồn tại lại có thể thấp như vậy a!
Vân Ca cảm thấy kỹ xảo chiến đấu cùng kinh nghiệm thứ tế của Thần Khải đều quá thấp, nói cho cùng thần thụ cũng không thật sự thương tổn nàng, vậy rèn luyện một chút đi.
Cho nên, Lâm Duyên mỗi ngày đều sẽ thấy Thần Khải sưng mặt sưng mũi….
Nguyên bản Vân Ca lẽ ra muốn rời đi Ma giới, quay về tu tiên giới, Vân Ca nhớ đến bản thân tạo cho đối phương cục diện rối rắm, vì vậy cũng không để nguyên bản Vân Ca rời khỏi, hơn nữa, Huyễn Mạt vì cứu Vân Ca, nguyên bản Vân Ca đã biến thành ma tu.
Không giống như hậu đại của thần đồ, người tu tiên lây dính ma khí cũng không phải chuyện gì tốt, chính là một thân tu vi rất khó khôi phục, hoặc phát cuồng rồi tu vi tăng nhanh. Đương nhiên, nguyên bản Vân Ca thuộc về loại thứ nhất.
Hơn nữa Vân Ca lúc đó ở kết giới đối đầu các môn phái, nếu như nguyên bản Vân Ca ra ngoài, rất nguy hiểm.
Nguyên bản Vân Ca gật đầu, phi thường thức thời đi theo bên cạnh Lâm Duyên, không đến gần Vân Ca nữa.
Mỗi ngày, Vân Ca phát hiện người ưu sầu nhất cư nhiên không phải Thần Khải mỗi ngày bị đánh bị đá các loại, mà là tế tự muốn nói lại thôi….
Vân Ca kiên định cho rằng, nếu tế tự muốn nói lại thôi, vậy nghìn vạn lần không nên hỏi hắn muốn nói gì, hỏi rồi, sau đó bị sét đánh chính là lỗi của nàng.
Nhưng, không ngờ tế tự cường đại a, vẫn tự mình dũng cảm, hỏi ra.
"Thần sử, đây là các cô nương xinh đẹp nhất Ma giới chúng ta." Tế tự mặt mỉm cười nhìn bốn cô nương hắn dẫn đến.
"…." Vân Ca mặc dù có chút nghi hoặc không biết tế tự muốn gì, nhưng có loại dự cảm rất bất hảo, hiện tại hệ thống còn kém hiện lên một câu: "Ngươi có một đám heo đội hữu cùng login….."
"Thần sử….." Bốn muội tử rất có "nam nhân vị" hướng phía Vân Ca ném mị nhãn, sau đó Vân Ca yên lặng dời ánh mắt….
Nhìn về phía Huyễn Mạt đã bắt đầu có chút tức giận bên cạnh…..rửa mắt….
Xin lỗi, tuy rằng nàng không phải nhan khống, nhưng cũng không nên tổn thương nàng a!
Tế tự còn đang cao hứng tiếp tục nói: "Có thể hầu hạ thần sử, là vinh quang lớn nhất của ma tu chúng ta…."
"….." Tế tự, ngươi có nghĩ tới vinh quang này có thể sẽ thành lập trên thống khổ của ta không? Có không? Nhìn ánh mắt như bị vứt bỏ của đồ đệ liền biết lát nữa nàng sẽ bị khi dễ bao nhiêu thảm…
Vân Ca đột nhiên nghĩ đến một số chuyện không nên nghĩ, mặt thoáng chốc đỏ lên, sau đó dời đường nhìn, sau đó thấy tế tự vẻ mặt chờ mong giống như hắn mới là thiếu nữ hiến thân, Vân Ca lại một lần nữa dời đường nhìn, khóe miệng giật một cái: "Tế tự, nghĩ nhiều rồi."
"Vì thần sử phục vụ, đó là chúng ta nên làm." Tế tự ánh mắt lấp lánh a!
Rốt cuộc, Vân Ca cùng Huyễn Mạt bên cạnh muốn lật bàn…
"Tế tự, không cần, ta đã có người ta thích, hơn nữa Ma giới nữ nhân vốn dĩ đã ít……" Hoàn cảnh ở Ma giới quyết định ma tu ít, nữ tính bởi vì duy trì hậu đại, tiêu hao tinh lực thường sẽ dẫn đến sau khi sinh nở bị ma khí triệt để xâm nhập mà chết, cho nên nữ tính thành niên của Ma giới cũng không nhiều.
"Thần sử…." Tế tự nhìn thoáng qua Huyễn Mạt gầy đến không có mấy lạn thịt, trong lòng có chút kỳ quái, thần sử thật kỳ quái, cư nhiên thích loại hình này, Ma giới lấy tráng làm mỹ, xấu như vậy trên cơ bản chưa thấy qua, bây giờ làm thật làm khó hắn, thần sử thích xấu xí, hắn phải đi nơi nào tìm xấu xí ?!
Các muội tử bên dưới sau khi nghe những lời của Vân Ca, đều hướng Huyễn Mạt phát ra ánh mắt hâm mộ, xấu như vậy lại còn được thần sử thích!
Vân Ca luôn cảm thấy ánh mắt của mọi người là lạ, đặc biệt là ánh mắt nhìn về phía Huyễn Mạt, Vân Ca nhanh chóng cho bọn họ lui xuống, nếu không Huyễn Mạt sẽ thật sự nổi giận.
Quả nhiên, vài người vừa đi Huyễn Mạt liền dời ánh mắt: "Thần sử, cho dù ngươi muốn mở một hậu cung, ta thấy cũng có rất nhiều người nguyện ý a!"
Chỉ với kinh nghiệm trước đây của Vân Ca, ứng phó Huyễn Mạt như vậy, cần gì nói nhiều?
Vân Ca trực tiếp ngồi lên đùi Huyễn Mạt, hai tay ôm lấy cổ Huyễn Mạt hạ xuống một nụ hôn nóng bỏng, quả nhiên, trên người Huyễn Mạt lập tức không còn loại khí tức băng lãnh bạo lệ nữa.
Vân Ca buông Huyễn Mạt, vui vẻ: "Ăn dấm thật không có lương tâm, hai người chúng ta cùng một chỗ lâu như vậy, ngươi còn chưa tin ta?"
"…." Huyễn Mạt đỏ mặt, dời ánh mắt.
Vân Ca muốn hôn tiếp, lại đột nhiên bị Huyễn Mạt giữ lại thắt lưng, gắt gao ôm lấy: "Sư tôn…."
Vân Ca chịu không nổi nhất chính là ngữ khí này của Huyễn Mạt, mỗi lần nghe được đều cảm thấy có một cổ cảm giác từ bên tai một đường theo cột sống xuống phía dưới …..
"…." Hai người lặng yên ôm đối phương, cũng không làm gì.
Cung điện rát nát được ma tu một lần lại một lần sửa chữa, tuy rằng không coi là hoa lệ, nhưng là bởi vì là dựa theo sở thích của Vân Ca mà tu sửa nên rất ấm áp.
Huyễn Mạt nhắm mắt lại, khí tức ấm áp vây quanh nàng, đột nhiên có loại cảm giác thiên hoang địa lão.
Nhưng vô luận là Huyễn Mạt hay là Vân Ca đều hiểu, tất cả bình tĩnh cũng chỉ là nhất thời.
Các nàng cần đối mặt những gì không biết ở phía trước, nguy hiểm không biết còn rất nhiều.
Nếu như Ma giới muốn ra ngoài, như vậy thay đổi chính là cục diện của cả bốn giới, có thể ngoại trừ nhân giới không có năng lực, yêu giới bởi vì phong ấn không can dự được, nhưng hai giới khác mỗi thời khắc đều muốn hủy diệt Ma giới.
Tu tiên giới là bởi vì không muốn Ma giới ra ngoài chiếm dụng tài nguyên của bọn họ, mà thần giới không cần lý do, vấn đề lịch sử đã định trước không phải ngươi chết chính là ta chết!
Mà thần giới cùng Huyễn Mạt, Vân Ca còn có mối thù không đợi trời chung.
Tuy rằng Huyễn Mạt một lần cũng không từng nhắc đến, tuy rằng Huyễn Mạt cũng không rõ ràng đối với Thần Khải thế nào, nhưng Vân Ca biết, trong lòng Huyễn Mạt là hận, hận thần giới, hận thần hậu, hận Thần Khải.
Đây cũng là một nguyên nhân vì sao Vân Ca không ngăn cản thần thụ khi dễ Thần Khải, nàng hy vọng Huyễn Mạt có thể tha thứ muội muội chỉ số thông minh ở trạng thái khiếm khuyết này.
Vân Ca nghe Lâm Duyên nói qua vì sao thần hậu có thể tìm đến nhanh như vậy, Vân Ca đổi vị trí mà suy nghĩ một chút, nếu như Thần Khải vô ý hại chết Huyễn Mạt, nàng cũng sẽ không tha thứ cho nàng ấy.
Nhưng….
"Huyễn Mạt, để Thần Khải đi đi." Vân Ca cuối cùng đột nhiên nói.
"…." Huyễn Mạt nhìn Vân Ca, không chịu nói chuyện, trong mắt tràn đầy thống khổ, đại khái là nhớ đến đoạn thời gian kia
Vân Ca nhớ đến lúc Huyễn Mạt hôn mê tỉnh lại ôm hôn nàng, phản xạ có điều kiện mà đặt tay lên tim nàng, tâm Vân Ca co rút, cũng đau đến không thể hô hấp.
"Ta không muốn sau này ngươi hối hận." Vân Ca vuốt ve gò má của Huyễn Mạt, trong mắt tràn đầy yêu thương.
"…." Huyễn Mạt cúi đầu hôn Vân Ca, nàng vẫn luôn biết Vân Ca có bao nhiêu thiện lương, nàng muốn nói cho Vân Ca biết nàng sẽ không hối hận, nhưng nàng sẽ không nói ra miệng, nàng không muốn cho Vân Ca ấn tượng nàng là một kẻ lãnh huyết vô tình.
"Sư tôn…."
"Ân, ngoan." Vân Ca đột nhiên xích một tiếng bật cười: "Ngươi làm sao nhận ra được hai khuôn mặt hoàn toàn khác nhau của ta, ngươi thế nào hoàn toàn không có cảm giác?"
Vân Ca thật sự cảm thấy rất kỳ quái, nguyên bản Vân Ca lớn lên thuộc về lãnh diễm, nàng lớn lên… Ân, nàng cũng nói không rõ, nói cho cùng khẳng định cùng nguyên bản Vân Ca không phải một phong cách, tính cách còn kém xa hơn.
Huyễn Mạt cư nhiên có thể liếc mắt nhìn liền nhận ra nàng ….
Lần trước Huyễn Mạt cũng không có nói, lúc nàng hỏi bị nàng ấy lừa gạt cho qua.
Huyễn Mạt nghe được vấn đề này, thở dài, ánh mắt lấp lánh nhìn Vân Ca: "Ngươi thật sự muốn biết sao?"
Vân Ca gật đầu, nhất định a! Kỹ thuật nhận dạng này quả thật không phải trâu bò bình thường!
"Nếu ta nói là cảm giác, ngươi có tin không?" Huyễn Mạt nhéo cái mũi Vân Ca, cúi đầu đã nghĩ hôn Vân Ca.
Vân Ca che miệng lại: "Không tin ~ ~ không nói không cho hôn ~ ~"
"…." Nhìn sư tôn nhà nàng càng ngày càng cởi mở, tiếu ý Huyễn Mạt trong mắt càng ngày càng đậm, nếu nói ra, sư tôn cũng sẽ không mắng nàng đi?
" Ở trong mắt ta sư tôn ta vẫn là dáng vẻ nàng, luôn luôn." Huyễn Mạt vuốt ve khuôn mặt Vân Ca, lần đầu tiên gặp mặt, nàng nhìn thấy Vân Ca chính là dáng vẻ này.
"???" Vân Ca mở to hai mắt, tình huống gì?! Là cái lông gì tại sao nàng nghe có chút không hiểu a?
"Tinh khiết thiện chi tâm, vì có tinh khiết thiện chi tâm, ta xem mọi người là trực tiếp nhìn thấy bản thể." Huyễn Mạt cảm thấy Vân Ca kinh ngạc rất… Khả ái…..
"….." Lượng tin tức thật lớn! Nàng cần chậm rãi tiêu hóa!
"Đó cũng giống như, ngươi mỗi ngày đều thấy Băng Lăng chính là một con Băng Thú đang lắc lư?!" Vân Ca ngẩng đầu lên, kinh ngạc hỏi.
Vân Ca vĩnh viễn lạc đề, bắt sai trọng điểm…
Huyễn Mạt gật đầu.
"…." Đột nhiên cảm thấy một chút cũng không có cảm động vốn có, làm sao bây giờ? Đã nói hóa thành tro ta cũng nhận ra ngươi, thành quỷ cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi đa dạng các loại kịch bản ân ái đâu?! Là cái lông gì chân tướng lại tàn khốc như vậy?!
"Huống chi…." Huyễn Mạt thêm một câu: "Sư tôn lúc nhìn người, ta vĩnh viễn cũng sẽ không quên."
"….." Vô dụng, không phải ngươi hóa thành tro ta cũng nhận ra sao, củ rích…
Huyễn Mạt nở nụ cười: "Sư tôn ~ ~"
Kỳ thực, Huyễn Mạt không nói cho Vân Ca biết, lần kia nàng đem phật thân cứu Vân Ca, sau đó nàng không còn năng lực kia nữa, loại chuyện này nàng tự mình biết là được rồi Vân Ca không cần biết.
Cho nên về sau nàng nhìn thấy đúng lá dung mạo của nguyên bản Vân Ca, nhưng người nàng yêu nàng làm sao có thể không nhận ra sư tôn của nàng cho dù trên mặt không lộ vẻ gì, lúc nhìn người trong mắt cho tới bây giờ đều là ấm áp, mà Vân Ca giả kia nàng chỉ một cái liếc mắt đã biết đó không phải là sư tôn của nàng…
Cái này, không cần Vân Ca biết. Nàng tự mình biết là được rồi.
Kỳ thực nàng càng thích, dáng vẻ bây giờ của Vân Ca.
"…." Huyễn Mạt trực tiếp bẹp một ngụm hôn lên mặt Vân Ca: "Sư tôn ~ ~ ~" Hô hấp ấm áp phun bên tai Vân Ca, Vân Ca rốt cuộc nhịn không được đỏ mặt…
Được rồi, mặc dù là có năng lực đặc biệt mới nhận ra nàng, nhưng cũng là nhận ra không phải, sẽ không tính toán quá trình nữa.
Vân Ca cuối cùng trong lòng nghĩ đến.
Thành thật mà nói, nàng cũng không phải thiếu nữ mười sáu tuổi, mặc dù có chút thất vọng, nhưng nàng xin thề đó chỉ là một chút, hơn nữa cũng có thể hiểu được, thậm chí cảm tạ Huyễn Mạt có năng lực này, nến không sẽ ngược tâm ngược phế rồi…..