Chương 108
Vân Ca phát hiện không biết vì sao trong khoảng thời gian này Thần Khải đặc biệt thích dán lấy nàng, hoàn toàn có thể bỏ qua khuôn mặt đen của Huyễn Mạt.
Vân Ca ngược lại không phải không thích nàng ấy dán lấy nàng, nhưng dù sao cũng phải có chừng mực đi?
Vân Ca lần đầu tiên cảm thấy ngốc thiếu này không chỉ chỉ số thông minh hơi thấp, mà chỉ số tình thương cũng tương đương là ở lần thứ ba Thần Khải cắt ngang thời gian hai người thân thiết.
Vân Ca nhìn thoáng qua Huyễn Mạt đã sắp nổi điên, thật sâu cảm thấy phải tìm Thần Khải nói chuyện một chút.
"Tỷ phu không thích muội muội tới tìm ngươi sao?" Thần Khải đáng thương nhìn Vân Ca.
Vân Ca nhìn trời, không thích…
Thần Khải càng thêm đáng thương: "Ai cũng không thích ta…"
Vân Ca lặng lẽ gật đầu: "Ân."
Nếu như ngươi có thể không ở buổi tối đi tìm Lâm Duyên, không ở nửa đêm tới tìm chúng ta, sẽ tốt hơn một chút.
Thần Khải bị Vân Ca trực tiếp làm phát ngốc, không phải nói người tu tiên đều uyển chuyển sao?
Lại một lần nữa lúc buổi tối, Vân Ca thấy Huyễn Mạt rất nghiêm túc bày cấm chế, vui vẻ, trực tiếp từ phía sau lưng ôm lấy Huyễn Mạt: "Ngươi….Muốn làm như vậy?"
Lúc Vân Ca hỏi câu nói này, cũng không nhịn được đỏ mặt lên, tuy rằng hai người đều là lão phu thê rồi nhưng vẫn cảm thấy…
Thân thể Huyễn Mạt cứng một chút, sau đó Vân Ca liền thấy vành tai đối phương cũng nhanh chóng đỏ bừng…
Vân Ca hôn lên vành tai của Huyễn Mạt, sau đó cười đến ấm áp: "Sách về Phật Tu mang từ Vân Phù Môn ra ngươi còn nhớ rõ sao?"
Vành tai Huyễn Mạt đã đỏ đến có thể lấy máu….
.. ( tỉnh lược năm trăm chữ)…..
…………..
Cái gì gọi là phân biệt chủng tộc?
Vân Ca nhìn đám người tiến bộ thần tốc, quan trọng nhất là bọn họ! Không cần! Độ lôi kiếp!!
Không cần độ lôi kiếp, đây là ưu ái cỡ nào nghịch thiên!
Thần Khải có chút kỳ quái xoa đầu, không độ lôi kiếp cũng rất bình thường không phải sao?
Tiểu tổ tông, ở đây cũng không phải thần giới, bình thường cái gì.
Mấy trăm năm qua, có rất ít người tu tiên có thể chân chính phi thăng.
Trong đó nguyên nhân lớn nhất đại khái cũng là bởi vì lôi kiếp.
Nhưng, ma tu hoàn toàn không cần trải qua quá trình này.
Vân Ca đại khái cũng có thể đoán được chắc là bởi vì đối phương là hậu duệ của thần đồ.
Còn cái gọi là thần sáng thế xuất thế, Vân Ca vẫn không có manh mối.
Vân Ca ngược lại không phải là không tin tin tức của thần giới, ngược lại, nàng không ch tin tưởng, thậm chí có thể nói là tin tưởng không nghi ngờ.
Năng lực của Ma tu đề thăng nhanh chóng, vấn đề cần đối mặt cũng theo đó mà đến.
Mỗi một giới độ bão hòa không giống nhau, giống như khi thần của thần giới đến tu tiên giới, vô luận là tu vi hay là những thứ khác đều sẽ bị áp chế, nguyên nhân chủ yếu nhất cũng là bởi vì tu tiên giới không thể thừa thụ áp lực lớn như vậy.
Tế tự rất sớm trước đây cũng đã đưa ra vấn đề này.
Cách nghĩ của Huyễn Mạt cùng Vân Ca là nhất trí, nhưng đối mặt Thần Khải, hai người đều có chút do dự.
Thần Khải…..
Muội muội trên danh nghĩa này, ngoại trừ là người của thần giới, hẳn là không hề có lỗi lầm gì.
Nhưng ngày này rồi cũng sẽ đến.
Ngày hai bên xung đột. Nhất định sẽ đến.
Thần sáng thế sắp xuất hiện, không chỉ dẫn đến rung động ở tại thần giới, ngay cả người tu tiên cũng nhận được tin tức.
Vân Ca nhận được tin tức biết tất cả người tu tiên cũng đang tìm thần sáng thế này, sửng sốt một chút, thiên đạo muốn làm gì?
Vân Ca không chút nghi ngờ tin tức này chính là thiên đạo truyền ra.
Thần giới bên kia, Vân Ca có thể hiểu được là thiên đạo muốn kéo dài thời gian cho ma tu, nhưng tu tiên giới bên này lại là chuyện gì xảy ra?
Vân Ca hoàn toàn không hiểu.
Nhưng còn không chờ Vân Ca hoàn toàn nghĩ rõ ràng, một sự tình càng thêm khiến Vân Ca kinh ngạc đã xảy ra.
Vân Ca muốn dẫn theo ma tu cùng nhau tiến nhập thần giới nhưng thật không ngờ, nàng thật sự tiến nhập thần giới, đáng tiếc không phải dẫn theo ma tu cùng đi, mà là cùng Thần Khải.
Nói rõ ràng một chút, đó chính là nàng một mình bị Thần Khải bắt tiến nhập thần giới.
Hiện tại có thể cũng không phải là Thần Khải, nhưng Vân Ca cũng không biết đối phương vì sao có thể giả trang Thần Khải thành công như vậy, vô luận là nàng hay là Lâm Duyên đều không nhận ra.
Thần thụ còn ở trên người nàng, nhưng Vân Ca lại âm thầm ngăn trở thần thụ có hành động.
Cho dù thần thụ có thể cứu nàng ra, nàng cũng không thể bảo đảm bản thân nhất định có thể tìm tới được kết giới quay về tu tiên giới, huống chi, cho dù tìm được kết giới, nàng cũng không nhất định có thể mở ra.
Cho nên còn không bằng trực tiếp một chút, nhìn một chút xem thần giới phí công sức lớn bắt nàng về rốt cuộc là vì cái gì.
Trong lòng Vân Ca phi thường kỳ quái điểm này, đối phương hạ cấm chế cho nàng cực kỳ ôn hòa, đại đa số hành vi của nàng đều không bị hạn chế.
"…." Vân Ca trấn an thần thụ bên trong đan điền một chút, vẫn không thể hiểu được điểm này.
Đó chính là không để ý đến nàng lâu như vậy , rốt cuộc là mưu đồ gì, quan trọng nhất là Vân Ca phát hiện một vấn đề rất lớn.
Rõ ràng cấm chế là rất ôn hòa, nhưng nàng không cách nào vận dụng linh lực của nàng.
"Tỷ phu…." Một giọng nói rất nhỏ vang lên bên tai Vân Ca.
Vân Ca còn chưa kịp phản ứng đã biết đây là ai, sẽ gọi nàng tỷ phu còn có thể có người thứ hai sao?
"Tỷ phu, ngươi làm sao sẽ bị bắt?" Vân Ca nhìn Thần Khải đã cẩn thận ân thân, khóe miệng giật một cái.
"Làm sao vậy? Tỷ phu không phải sợ, ta sẽ cứu ngươi ra." Thần Khải thấy Vân Ca thần sắc không đúng, vội vàng an ủi.
"Ngươi có thể đi tu tiên giới một chuyến không?" Vân Ca hỏi, nàng có chút lo lắng Huyễn Mạt. Dù sao không phải mỗi người đều có thể chấp nhận chuyện mới vừa tỉnh lại, liền phát hiện thê tử của mình không thấy đâu nữa.
"Không đi được…." Thần Khải bĩu môi, lần trước sau khi trở về, mẫu hậu liền đem ta canh giữ rất nghiêm ngặt!
Thần Khải đột nhiên nhớ đến một chuyện đặc biệt ủy khuất: "Mẫu hậu còn muốn đem ta gả cho một vị thần cùng lớn lên từ nhỏ… Ghê tởm nhất chính là…."
"Thần kia rất xấu rất xấu, không thể nhẫn nhịn!" Vân Ca nói tiếp, nhìn về phía Thần Khải.
Thần Khải kinh ngạc há to mồm, sùng bái nhìn về phía Vân Ca: "Tỷ phu, ngươi thật lợi hại! Làm sao ngươi biết?!"
"Bởi vì ta đã gặp qua vị thần kia, quả thực rất xấu rất xấu, hắn lúc đó giả dạng thành ngươi, nói những lời giống y như ngươi, biểu tình cũng không khác biệt, xem ra quả thật là từ nhỏ cùng nhau lớn lên a!" Vân Ca sâu kín nói.
Đầu Thần Khải có chút xoay chuyển không kịp, nhưng cũng biết Vân Ca thấy người kia tuyệt đối không là chuyện gì tốt, lại vừa liên tưởng tình huống hiện tại của Vân Ca, Thần Khải thoáng chốc liền hiểu ra.
"….." Thần Khải đã phẫn nộ rồi, thảo nào trong khoảng thời gian này nhìn không thấy hắn, đây không phải trọng điểm, trọng điểm là hắn cư nhiên lợi dụng nàng đến lừa gạt tỷ tỷ và tỷ phu!
Vân Ca thật không có ý trách cứ Thần Khải, chuyện này Thần Khải không hề có tham dự.
"Thần Khải, ngươi có thể giúp ta một chuyện hay không, có cách nào truyền tin cho Huyễn Mạt, nói cho nàng biết ta không sao." Vân Ca nhớ đến lần trước nàng biến mất, phản ứng lúc đó của Huyễn Mạt, nàng nghĩ đến liền đau lòng.
Trong lòng Thần Khải áy náy vô cùng, nếu không phải là bởi vì tỷ phu và tỷ tỷ tín nhiệm đối với nàng, chắc chắn sẽ không dẫn đến tỷ phu bị bắt!
"Ta trở lại nghĩ biện pháp!" Thần Khải có chút không cách nào đối mặt Vân Ca.
Vân Ca nhìn đối phương hầm hầm rời khỏi, mới nhớ tới một vấn đề rất nghiêm túc, nàng đã quên hỏi, tại sao đối phương muốn bắt nàng? Quan trọng nhất là sau khi bắt về lại để sang một bên, không thềm để ý. Mưu đồ gì?
Vân Ca không cảm thấy đối phương là vì muốn dùng nàng kiềm chế Huyễn Mạt, bởi vì không cần, nếu như thần giới muốn, dù gì cũng đã có cừu oán cùng thiên đạo, thừa dịp ma tu còn chưa triệt để lớn mạnh, nếu muốn giế hết ma tu và nàng cũng không phải không có khả năng, nhưng vấn đề là, các nàng đã tìm được căn cứ của ma tu, nhưng chỉ là bắt nàng đi, điều này làm cho Vân Ca cảm thấy rất kỳ quái.
Vân Ca không phải là không nghĩ tới việc này có thể có liên quan đến cái gọi là thần sáng thế, nhưng rất nhanh thì bác bỏ, thần sáng thế xuất hiện là tin tức gần đây, huống chi cho dù biết nàng là thần sử, thần giới cũng sẽ không ôn hòa đối đãi nàng như vậy.
……………
Mà bên kia, Thần Khải đã biết sự thật này trong lòng phẫn nộ muốn đi đánh tên vô liêm sĩ kia!
Thần Khải nếu muốn tìm một người vô cùng đơn giản, trực tiếp tìm được rồi, khi nhìn đến đối phương Thần Khải đột nhiên nhớ đến lời Lâm Duyên từng mắng, đột nhiên nhớ đến lần trước mẫu hậu đến tu tiên giới, nàng nói lung tung gây ra họa, nhớ đến lúc trước nàng bị người khác lừa xuống tu tiên giới….
Thần Khải suy nghĩ một chút về nhân sinh của nàng, đột nhiên bi ai từ trong lòng mà đến… Nàng quá quá… Ngu xuẩn….
Thần Khải đứng tại chỗ, không có tiến lên, nếu như nàng chạy đi tìm hắn gây phiền phức, có phải sẽ bại lộ chuyện nàng đi tìm Vân Ca hay không, cũng sẽ bại lộ chuyện nàng âm thầm giả trừ cấm chế của mẫu hậu….
Thần Khải lần đầu tiên suy nghĩ nhiều như vậy….
…………….
Vân Ca cũng không biết vì chuyện của nàng, Thần Khải cư nhiên có thể nghĩ nhiều như vậy, lúc này Vân Ca còn đang quấn quýt một vấn đề, vì sao dưới một cấm chế ôn hòa như vậy mà nàng ngay cả linh lực đều không dùng được?
Thần thụ vốn dĩ yên tĩnh chờ trong đan điền đột nhiên bạo động, Vân Ca phản xạ có điều kiện mà ngẩng đầu nhìn về phía lối vào, quả nhiên, nơi đó xuất hiện vài người.
Vừa rồi thần thụ cũng không quá manh động, là bởi vì Thần Khải tiến vào, thần thụ đối với mỗi thần của thần giới đều phi thường bài xích.
Vân Ca không có mở miệng, thậm chí không có nhìn về phía người tới đến đây, nói chuyện chính là như vậy,, ai mở miệng trước người đó bại lộ tin tức càng nhiều, chí ít bây giờ là như vậy, cho nên Vân Ca vẫn trầm mặc, nàng cũng không tin đối phương đặc biệt đến đây chỉ để nhìn nàng ngây người.
Quả nhiên, đối phương vẫn mở miệng trước.
"Không hổ là mẫu thể có thể dựng dục thần sáng thế….." Trong thanh âm tràn đầy thưởng thức.
"(⊙o⊙)…." Nàng không có nghe lầm đi? Cái gì gọi là dựng dục* ? Cái gì gọi là mẫu thể?! Quan trọng nhất cái gì gọi là mẫu thể dựng dục thần sáng thế?! (mang thai)
Cả người Vân Ca đều không ổn rồi! Thảo nào a! Thảo nào đối phương chỉ bắt nàng đi, thảo nào hạ cấm chế ôn hòa như vậy, thì ra là nguyên nhân này?!
Vân Ca biểu thị một chút cũng không thể chấp nhận nguyên nhân này!
"…." Vân Ca lúc này đây không phải lấy không nói chuyện làm sách lược mà là nàng hoàn toàn không biết nói cái gì cho phải?