Fanfic Jensoo | Sủng Vật Của Tiểu Soo
|
|
96
Tình huống chính xác là Jisoo bởi vì trận mưa kia làm cho nhập viện , không phải khi không cơ thể lại yếu đuối như vậy . Chính là trong một năm nghĩ rằng nàng rời xa trần thế , cô sống cũng như đã chết , không quan trọng bữa ăn giấc ngủ , cứ đi làm về liền mua vài chai rượu lại mộ của nàng tỉ tê tâm sự . Bệnh cũng không chữa trị , một lòng chỉ muốn chết theo cùng nàng . Vì thế khiến cho sức khỏe của bản thân càng trở nên suy nhược , chỉ một trận mưa liền phải truyền một chai nước biển . " Trời , sao bạc bẽo vậy . Bảo Bối chị không phải tống em vô viện liền bỏ đi chứ ? " Jisoo tỉnh lại một màn đơn độc , còn chưa kịp rớt vào ba giọt nước mắt cho số phận bi ai liền nghe thấy có tiếng người ngoài cửa . " Nội à , con có công chuyện cần phải giải quyết , con không nói chuyện với nội nữa đâu " " Ê , ta còn chưa nói xong , cháu gái cưng con về đến thành phố liền biết tay ta " Jisoo nghe thấy tiếng giày trên nền gạch liền nằm xuống nhắm mắt lại , giả vờ như bản thân còn chưa tỉnh muốn tranh thủ sự thương xót từ nàng một chút . Jenne từ sáng nay đã ở đây với cô , hiện tại người ta đã đi ngủ hết rồi nàng vẫn còn chưa biết bữa trưa là gì nữa . Cô vốn dĩ định nằm lì ở đó cho Bảo Bối một chút lại đưa tay sờ lên trán , ai ngờ nàng chỉ vừa mới đưa tay lên liền nghe thấy âm thanh ở bụng cô kêu âm ỉ . Không phải chứ , bụng à ngươi làm ta mất mặt . " Đồ heo này " Jennie mắng một câu liền lấy tiền ra bên ngoài mua đỡ phần cháo , lúc này Jisoo mới mở mắt ra cảm thấy vô cùng nhục nhã . Bây giờ là bệnh nhân nên mới có cửa được thương , sau này thì phải tìm cách gì để có sức ảnh hưởng với chị ấy lại nhỉ ? " Tỉnh rồi thì tự lấy cháo mà ăn " Mải mê suy nghĩ khiến bản thân bị Jennie đi vào phát hiện cũng không biết , nàng bỏ lại phần cháo trên bàn liền bỏ ra bên ngoài . Jisoo lúc này cố chạy theo , kết quả phải truyền thêm chai khác vì cái chai vừa rồi bị cô làm bể . " Em có thể bớt nhoi một chút không vậy ? " " Chị có thể ngồi yên một chút không vậy ? " Nàng mặc kệ không thèm nói chuyện với cô , Jisoo hiện tại lại thui thủi ngồi ăn một mình . Ủa mà đi chăm sóc bệnh thì phải có tâm chứ , nghĩ đến đó liền cố tình làm cho muỗng cháo rơi luôn vào tay mình . Kệ , bỏng thì bỏng , hiện tại cô đã có thể được Bảo Bối mềm lòng thiện lương đút cho ăn . " Bảo Bối " " Em đừng hòng nhờ tôi bất cứ chuyện gì nữa " Chỉ là sốt thôi cũng không phải bị liệt , à không nên chửi người ta như vậy . Nhưng rõ ràng làm được hết lại cứ kêu nàng , bây giờ là hoàn cảnh gì ? Bộ thân lắm ? " Em bị truyền một chai bự chà bá như vậy , còn không thể đi vệ sinh sao ? " " Tự mình đi " " Đi không có nổi , chị chỉ cần dìu em vô tới trỏng em tự làm mà " Nếu như tên xấu xa đó không làm ra bộ dạng sẽ " giải quyết " luôn tại chỗ , nàng cũng không cần đỏ mặt tía tai dẫn cô vào bên trong lâu như vậy . Loại người gì chỉ có đi vệ sinh thôi cũng lâu hơn người khác , hiện tại đã không được ưa thì nhìn thế nào cũng thấy ghét . Đỉnh điểm giới hạn của Jennie không phải là khi Jisoo đòi hỏi quá nhiều chuyện , mà kể từ lúc cô từ nhà vệ sinh đi ra đến giờ liền trầm ngâm im lặng . Lúc người ta léo nhéo bên tai thì bảo rằng người ta nhoi , lúc người ta không thèm nói chuyện thì Kim tiểu thư đây cảm thấy vô cùng uất ức . " Em cũng không phải là bệnh nan y , chiều nay thì em có thể ra viện rồi " " Ừm " " Tiền viện phí tôi coi như đang làm từ thiện , không cần phải trả lại " " Hm " Rõ ràng nàng đang nói chuyện vô cùng nghiêm túc , vậy mà tên này lại chỉ vu vơ trả lời cho có . Không phải là bạn nhỏ đây cả gan xem thường nàng , mà thực chất bạn ấy đang bận suy nghĩ vài vấn đề hết sức quan trọng đến tương lai hạnh phúc sau này . " Bảo Bối , em có chuyện rất nghiêm túc muốn nói với chị " " Biết nói chuyện sao ? " - Jennie vẫn còn đang uất ức chuyện vừa rồi , nhưng vẫn như vậy trả lời một câu hờn mát chứ không ừm ờ như tên đó . " Em đã suy nghĩ rất lâu , cuối cùng cũng đưa ra quyết định này " " Không nói nhanh được thì tốt nhất là im luôn " " Mình chia tay đi " Không gian bỗng nhiên rơi vào một trạng thái trầm mặc , điện thoại trên tay của Jennie xém một chút rơi xuống đất . Tên này suy nghĩ cả nửa ngày vấn đề quan trọng chính là chuyện này đây , nói một câu chia tay nghe qua nàng phải nên vui mừng mới phải . " Jisoo , kể từ lúc tôi vì em tự vẫn thì mối tình này cũng đã chấm dứt rồi " " Bảo Bối ... " Cô với gọi theo khi nàng đã rất nhanh bỏ ra ngoài , đáng lẽ tôi phải nên vui mừng vì em rốt cuộc cũng hiểu chúng ta không thể nào quay lại . Vậy mà ngày hôm nay trên chuyến xe về lại nơi Seoul nhộn nhịp , tôi lại để mặc cho mình vì em mà không thể nào yên giấc nổi , khóe mắt không thể bị gió ngồi trời tác động mà vẫn trở nên vô cùng khô khốc . Từ lúc Jennie rất nhanh ra khỏi phòng bệnh , Jisoo cũng không có như vậy mà đuổi theo nữa . Chỉ là bị dầm mưa một tiếng , cũng không phải bị người ta đánh đến thần kinh . Nhưng đối với lời chia tay lúc nãy của mình , một chút cũng không hối hận . Còn có thể ở giường bệnh ung dung ngồi ăn hết số nho Jennie mua , lắm lúc còn cười đến hí ha hí hửng . ------------------------ Một mặt thì ỉ ôi năn nỉ nàng tha thứ cho mình , sau đó liền như vậy nói với nàng một câu chia tay không hề chuẩn bị trước . Jennie đêm hôm đó về đến nhà của ông nội liền bỏ vào phòng , sáng ra nhìn thấy mắt của nàng sưng húp ông cũng không tra ra được nguyên do . Nàng còn nói nếu như ông còn hỏi nữa , nàng sẽ dọn ra ngoài ở riêng luôn . Ông nội đối với cháu gái cưng không dám manh động , nhưng vẫn ghi thù cái tên xấu xa nào dám động đến cháu gái của mình . Bất quá Jennie chỉ ủ dột một ngày duy nhất , mấy ngày sau liền có thể trở lại kinh doanh đến lợi hại . Chiến lợi phẩm hôm nay chính là thu mua thành công BM từ một công ty khác , trước đây khi Kim Jinwoo vào tù thì Kim Thị đã đem BM bán lại để trả nợ , chứ không bỏ ra một đồng nào từ tiền của họ . " Nội , kể từ hôm nay con chính thức quay trở lại BM " " Ê con không thể nói như vậy nha , công ty của chồng con , à không Tae Hoon con bỏ cho ai ? " " Công ty của Tae Hoon con chỉ tạm thời quản lý giúp anh ấy , nhưng hiện tại em của Tae Hoon đã lên thay " " Vậy còn công ty của ông nội con " Chính là trong khoản thời gian Jennie điều trị , ông mở lên một tập đoàn hòng để đánh bại Kim Thị . Trong bộ máy đó toàn là tay chân thân tín của ông , dự định sau khi Jennie tỉnh hẳn sẽ giao lại cho nàng . Bây giờ lại dám bỏ ông cù bơ cù bất như vậy ... " Đám người đó ai cũng giỏi , con không biết đâu , ngày mai con sẽ đến BM " " Con còn nhớ cái con nhóc đó chứ gì ? Đừng có tưởng ta không biết nha " " BM là của con gầy dựng , con không muốn nó lọt vào tay người khác " Jennie dạo gần đây cảm thấy có vẽ ông nội buồn chán , hay tìm người để gây gỗ . Có điều nàng không xem đó là mối quan hệ căng thẳng , ngược lại cãi với người già hóa trẻ con có phần giải trí . " Mà con dám nói con không nhớ tới nó không ? " " Nội , con bây giờ xem công việc là trên hết . Từ lâu cái người đó không còn quan trọng với con , đó là chưa nói tới cũng đã chia tay rồi " Ông nội nghe nói tới đã chia tay liền muốn nhảy chân sáo , ơ nhưng mà sau khi Jennie đi khỏi ông mới chợt suy nghĩ ra vấn đề . Lúc cháu ta tự vẫn không có con nhóc đó ở đó , sau một năm ta lại không để cho hai đứa gặp mặt nhau . Vậy thì nói chia tay lúc nào mới được chứ ? " Cháu gái cưng , con mà quay lại với nó ha , ta sẽ không đánh nó mà đánh con cho xem " Sau khi cái được gọi là chia tay xảy ra được hơn một tháng , Jennie thật sự là vùi đầu vào công việc để khôi phục lại BM . Trong khoảng thời gian này nếu như nói không nhớ liền không phải , nhưng tính ra có vẻ như là oán hận lại có phần nhiều hơn như vậy . " Sao hả ? Bà xã , em dạo này ổn chứ ? " " Em thật mệt đó , phải làm sao đây ? " " Có cần anh bay về với em không ? " Dạo gần đây Tae Hoon lại cứ hay chọc ghẹo Jennie như vậy , nàng đối với mấy danh xưng đó cũng chỉ cười vui vẻ cùng anh hợp xướng . Mối quan hệ của bọn họ bây giờ thật tốt , ít nhất ra không cảm thấy ngượng ngùng như lúc trước . " Không cần đâu , đợi đến cuối năm về đây đưa em đi du lịch đi " " Theo dự định nếu đám cưới thì anh cũng sẽ đưa em đi hưởng tuần trăng mặt vào dịp đó " " Đưa hay không tùy anh nha , bây giờ em phải đi làm việc " Jennie nghe thấy tiếng gõ cửa bên ngoài liền nói lời tạm biệt Tae Hoon , có rất nhiều người lúc trước làm việc ở BM dưới thời của nàng bây giờ đều lần lượt xin quay lại . Chính vì thế trong suốt một tháng nay bộ phận nhân sự đều làm phiền nàng , không ngoài dự định lại chính là người của họ liên tục đập cửa gọi nàng . " Tôi nhớ hình như anh nói đến chiều nay đã hoàn thiện hồ sơ rồi mà , còn có người đến phỏng vấn " " Phải , tôi đã nói hết vị trí rồi mà cô ấy vẫn nằng nặc đòi gặp Tổng giám đốc nói chuyện " Jennie nhìn thấy mồ hôi rơi luôn từ hai bên thái dương của anh ấy , đủ biết có người làm loạn đến thế nào . Quả thật không biết là ai muốn gặp nàng nói chuyện , nàng có thể không cần phải xuống nhưng lại muốn giúp bộ phận này bớt nhốn nháo đi . " Tổng giám đốc ~~~ " " Mọi người ra ngoài đi , tôi có chuyện riêng cần giải quyết " - Lý nào bản mặt tên khó ưa này lại đập thẳng vào mắt nàng , nhưng rốt cuộc vẫn không để mọi người chứng kiến tên này bị mất mặt mà . " Đám người mấy người thấy chưa , chị ấy thật coi trọng tôi lắm đó , còn ở đó đuổi tôi " Jennie mặc kệ cô ba hoa thế nào , đợi cho mọi người đi hết lập tức thay đổi sắc mặt khiến cô xém chút chịu không nổi . So với lớn tiếng chửi người , lúc chị ấy nghiêm mặt lại còn muôn phần đáng sợ . " Lập tức biến ra ngoài cho tôi " " Bảo Bối , à không Tổng giám đốc ... em thật tình muốn tới đây xin việc . Chị nên công tư phân minh ..." " Về công em là Giám đốc của PCY , không lý nào đến đây xin việc . Về tư thì tôi thật sự không ưa em , chúng ta cũng không còn gì để nói nữa " Haizz Tổng giám đốc đại nhân nhà chị , em bộ không nhìn ra chị đối với chuyện chia tay một tháng trước ghi thù sâu đậm . Thật lòng là em đã giải thích hết lời , năn nỉ hết cách nhưng chị vẫn không chịu tha thứ cho em . Thì tốt nhất là chia tay luôn , sau đó em sẽ thành tâm cua lại chị chắc sẽ dễ hơn nhiều . " Tổng giám đốc , chị sợ làm chung với em hằng ngày tiếp xúc , nhịn không nổi sẽ yêu lại em " " Em có cần tôi đập vài cái cho tỉnh không ? Lập tức cút đi cho tôi " " Chị không biết đâu , chị hai thật sự đáng ghét . Em chỉ sai sót một bản hợp đồng liền tống em khỏi công ty , còn ra lệnh cấm với những công ty khác . Chị không nhận em , em thật sự sống không nổi " Chị hai thân mến , vì hạnh phúc cả đời của em chị cố mà mang tiếng xấu . Ủa mà sao nói đến thê lương như vậy chị vẫn không cảm động , đừng có nói tuyệt tình dữ vậy nha . " Công ty nhà em em cũng phá , tôi nhận em làm gì ? " " Bậy , tại chị hai nhỏ mọn , Tổng giám đốc chị không có như vậy đâu ha , mà thôi đi chắc chị sợ yêu lại em rồi " Giới hạn cuối cùng cũng bị chọc đến , Jennie thật sự chỉ muốn cầm chổi chà để tống cô đi . Nhưng đột nhiên suy nghĩ lại một số tình huống , liền nói còn một vị trí cuối cùng dành cho cô , nếu như cô không làm được thì từ nay về sau biến khỏi mắt nàng . " Em biết chị không có độ lượng cho em làm trợ lý của chị như trước , chị đừng tưởng tống em vô kho thì em ngán " " Xin lỗi kho bảo quản cũng không có phần của em , nếu muốn làm chỗ này thì đi theo tôi " Jisoo trong lòng cảm thấy bất an , rốt cuộc nơi dừng chân lại chính là phòng tạp vụ . Có thể nói nơi này cũng có tầm quan trọng lắm , tức là phòng này bị hư điện , phòng kia bị ngắt máy , phòng này cần mua ghế , phòng kia cần máy lạnh đều phải thông qua phòng tạp vụ của cô . Bảo Bối , chị muốn đì em đến chết ? " Không làm được thì tôi gọi cho Lisa đến hốt em về ... " " Ai .. ai nói em làm không được , ngay ngày mai em sẽ bắt đầu làm , Tổng giám đốc không biết chị hôm nay mấy giờ về vậy ? Nè , nè Tổng giám đốc à " Bảo Bối em chỉ muốn hỏi khi nào chị về để em hộ tống cho an toàn , cũng đâu có phải hẹn chị đi dùng cơm đâu cần gì bỏ đi một nước . Ê nhưng mà làm tạp vụ thì khi nào mới ngốc đầu lên được ? Chị cho em làm tài xế lái xe đưa rước chị cũng được vậy . Kỳ cục quá đi ... ------------------------ " Giám đốc của mấy người đâu rồi , tại sao cả buổi sáng hôm nay không nhìn thấy đâu hết ? " - Lisa sáng ra phải đi họp , họp về cũng không thấy cô , liền đi tìm thư ký của cô hỏi rõ . " Tổng giám đốc , giám đốc để lại cho người một bức thư liền bỏ đi rồi ạ " Lisa còn tưởng là Jisoo lại giở trò chọc ghẹo mình , nhưng rốt cuộc thứ đập vào mắt lại là đơn xin nghỉ việc . Bố cục kết cấu vô cùng đơn giản , chỉ vỏn vẹn đúng một câu đầy vội vã : + " Chị hai , vì hạnh phúc cả nửa đời sau này của em út chị , cái ghế này chị kiếm người khác ngồi đi " " JISOO ..." To be continued...
|
97
Điện thoại của Lisa gọi đến cô điều không bắt máy , thậm chí chị ấy có tìm đến ngay cửa căn hộ , cô cũng chỉ cố thủ trong nhà không hề có lòng ra giao chiến . " Lập tức quay trở về PCY mau lên coi " " Chị hai , em bây giờ là người của BM rồi , chị đừng có mà um sùm mãi thế " " Được lắm Jisoo ... " Lisa ở bên ngoài rủa cô muốn nửa ngày , cho đến khi bảo vệ nói lý do chị ấy làm ồn khu vực này liền mời chị ấy rời khỏi . Trên đường quay trở về vẫn không ngừng miệng hướng về Jisoo mà chửi , để ráng chống mắt lên chờ coi cái ngày mà Jennie đuổi thẳng cổ cô đi lúc đó cái mặt sẽ tệ hại thế nào . " Bình thường cũng không thấy chị hai dữ như vậy ? " Jisoo chính là cảm thấy bản thân mình vô tội , không biết được bỏ ngang chiếc ghế kia đã làm cho Lisa phải vất vả ra sao ? Là cái ghế dành cho Giám đốc đó , nói tìm đại một người vô ngồi là được chắc . Người ta nói ngày trước khi đi làm nên chuẩn bị tâm lý một xíu , nhưng công việc hiện tại chính là chỉ bao gồm tạp vụ , cũng chỉ là vô ai kêu gì làm đó thôi cũng không có gì đáng quan ngại . Có điều là làm ở cái phòng này thì chỉ khi nào phòng của nàng có hư đồ mới cần đến , mà phòng của Tổng giám đốc xài đồ chắc không có cơ hội hư hoài đâu hả ? " Sao rồi ? Bảo Bối nhà mấy người cho mấy người chức vụ gì đây ? " - Yejin trong chuyện này cũng có phần bày mưu tính kế , vì thế đối với thành quả cũng khá là quan tâm đi . " Phòng tạp vụ , đúng là tức chết tôi " Jisoo dạo gần đây đối với Yejin giống như Kelly năm đó , chính là quân sư kèm theo " cái thùng rác " chứa đầy bầu tâm sự . " Ít nhất ra còn có thể gặp mặt Bảo Bối của mấy người , nếu như chị ấy mà đì chị làm trong tổ vệ sinh thì mới là thảm cảnh " Ừ nói tính ra cũng phải , nếu như trong tình huống Jennie bắt cô làm thì cũng phải làm . Lúc đó thì cho dù có khóc đến hai hàng nước mắt cũng chỉ là vô ích , cũng nên xem chức vụ hiện tại đã là muôn phần phúc đức . " Thôi ráng mà cua lại người ta đấy , đừng có phí công ba mẹ chị và em " " Yên tâm , Bảo Bối chính là miệng cứng lòng mềm " Yejin hiện tại cũng một phần bớt lo cho cô , ngày trước nhìn thấy con người này cả ngày buồn bã cô ấy cũng không vui gì lắm . Quyết định dùng để cua lại Jennie , thật ra cũng chính là nhờ thông tin ngày hôm đó cô ấy truyền đến . Trước đây thiệp cưới của hai người họ đã đến được tay ba của Yejin , nhưng chỉ mới vài hôm trước ông ấy lại nói với con gái mình là nó đã bị hủy . Chính vì Yejin nói cho cô biết chuyện này , Jisoo mới dám đánh cược thêm một lần nữa là Jennie vẫn còn yêu mình . Chính vì như vậy mới không tiếc công bày ra đủ chuyện , cốt là muốn Jennie chịu không nổi rốt cuộc cũng thừa nhận lòng mình . ------------------- " Trời , không phải chứ ? Đường đường là con gái Kim* Thị , giám đốc của PCY lại đến công ty chúng ta làm tạp vụ " Không cần xoay người lại cũng đủ biết là đám bà tám bọn họ , từ sáng đến giờ cứ như không có chuyện gì làm . Ở sau lưng cô thì thào bán tán đủ thứ chuyện , bộ Bảo Bối thuê đám người này về để sân si chuyện thiên hạ chắc . " Máy của cô đã được lắp đặt xong " Mặc kệ là trong lòng có bao nhiêu sự bùng phát , đều như vậy cố gắng cả người kìm chế lại . Không có muốn chỉ mới đi làm có ba ngày liền bị đuổi , lại còn bởi vì một nguyên nhân hết sức tào lao như vậy . " Cảm ơn " Đám người ở phòng này quả thật đáng ghét như nhau , một câu cám ơn cũng cố tình nói thành ngữ điệu khó nghe vô cùng . Có điều cô lại không rảnh đâu quan tâm bọn họ , từ sáng đến giờ cô đã như vậy bị kêu đi hết từ phòng này tới phòng khác . Chỉ có duy nhất phòng của Tổng giám đốc là không thèm ngó tới cô , khiến Jisoo sau ngày thứ ba đi làm về liền mặt mày rũ rượi . Nhưng cũng không hẳn là tình hình cứ như vậy tồi tệ , thật ra vẫn còn một số phòng rất dễ thương . Giống như là phòng văn thư trước đây cô thực tập , hay phòng marketing lúc trước mới vào có một buổi liền bị Bảo Bối tống vào kho . Mấy chị vẫn nhớ rõ như in về cô , lại còn không có phân biệt đối xử cô giống như đám người mấy hôm trước . " Soo , ngồi xuống nghỉ xíu rồi làm tiếp em " Cô thuận theo bọn họ ngồi xuống nghỉ mệt một chút , đúng lúc nhìn thấy Tổng giám đốc đi ngang liền cố tình nói cho người ta nghe thấy . " Mấy chị thật sự là ngày càng đẹp ra đó , lại còn tốt bụng nữa " " Lại miệng lưỡi ngon ngọt " Bọn họ ở bên đó cười cười nói nói , lại rất nhanh nhìn thấy Tổng giám đốc một tay chống hông nhìn vào họ . Jisoo nhìn thấy nét mặt này của nàng liền thỏa mãn , nhất định nàng sẽ lại nghĩ cách làm khó dễ phòng marketing cho xem . " Tháng này tôi sẽ thưởng thêm cho phòng , lần trước mọi người làm rất tốt dự án đó " Nè , chị bây giờ là đang sai tâm lý đó . Tình huống này chị phải nên nổi giận mới đúng chứ , lý nào chị lại còn mặt tươi hơn hoa nói rằng phòng này có thưởng ? Sau đó còn như vậy bước nhanh ra khỏi phòng , giống như có xem qua em cũng là không hề tồn tại . Chiều hôm đó cô cáo bệnh nhờ mọi người giúp mình công việc , phòng này ai nấy đều dễ dãi như nhau nên giúp cô hoàn thành tất cả . Lúc tan ca mọi người không nhìn thấy cô , tưởng đâu cô đã như vậy về trước rồi . Nhưng không tốt số đến thế , buổi chiều không biết ăn phải phần thức ăn gì . Chỉ mới nửa tiếng sau cô đã phải ngồi lì trong toilet , đến lúc cơn " nguy cấp " đó qua đi thì mọi người cũng đã đều tan sở . " Chết bằng cách nào không chết , chết trong toilet thì thật sự hết đầu thai mà " Jisoo từ bên trong đi ra vẫn không ngừng ôm bụng , vốn dĩ định cố gắng đi về lại nghe thấy bảo vệ nói có người làm luôn ca tối . Tổng giám đốc của bọn họ lúc nào cũng siêng năng như vậy , có điều sức khỏe sợ rằng không đảm bảo . Jennie ở trước đống giấy tờ còn tồn lại của mình thở dài một tiếng , công việc đúng là giải quyết mỗi ngày nhưng vẫn cứ chất chồng thành núi . Bất quá nàng cũng không muốn ngược đãi bản thân mình như vậy , nhanh chóng đi xuống bên dưới tòa nhà ăn tạm phần cơm cũng không tính là đạm bạc . Lúc cô dự định vào bên trong tìm nàng thì thấy nàng đã bước ra bên ngoài , may mắn là cô đã rất nhanh phản xạ khiến cho Jennie không thể nhìn thấy mình . Vài phút sau khi Jennie đã sử dụng thang máy để xuống bên dưới , Jisoo vì thế quyết định đột nhập vào căn phòng vừa rồi tìm lại một chút cảm giác thân quen đi . Thiết kế vẫn y như lúc trước khi Jennie cố tình làm lại từ tay Kim Jinwoo , thứ đầu tiên đập vào mắt lại chính là chiếc bàn làm việc to lớn khi xưa . Bất giác cả gương mặt của cô đều đỏ ửng , chính là khi cô nhìn thấy vài vết xước ẩn hiện trên bàn . Đây còn không phải lúc trước cô làm trợ lý phòng này , cứ hôm nào thừa năng lượng một chút liền đặt đại bảo bối này lên bàn ân ái hay sao ? Bảo Bối , móng tay của chị cũng xài được lắm , chiếc bàn bị cào đến nhiều chỗ như vậy . Ê khoan đã , Tổng giám đốc nói thiếu tiền mua bàn sẽ không có người tin . Lý nào có nhiều tiền như vậy lại để cái bàn này chương ướng như thế , mỗi ngày làm việc liếc ngang liếc dọc bộ không thấy gian tình hiện hữu hay sao ? Bảo Bối , chị cũng không có phải là hiền tuệ chi đâu . Nói mới nhớ , mục đích của cô khi vào đây là để giở trò với một số thiết bị trong phòng của nàng . Cái đầu tiên được nhắm đến chính là thứ đang phù phù thổi ra làn gió mát đó , Bảo Bối không có biết tiết kiệm điện gì cả , cô chỉ là giúp nàng một chút làm cho nó ngưng hoạt động thôi . " Làm cái gì ở đây ? " Nàng thật sự có thể hù chết cô , cũng may cái máy lạnh kia cô đã giải quyết rồi . Lúc nàng vào phòng chỉ là cô đang giúp nàng lau bàn ghế một chút , sẵn tiện tìm xem mấy khung hình của hai người họ không biết nàng đã giấu nơi đâu . " Thì thì em đi tìm chị " " Mắc cái gì giờ này không về , đến phòng tôi rốt cuộc em đã phá thứ gì " Trời không phải Bảo Bối chị hay đến vậy luôn chứ , Jisoo trong phút chốc nhất thời cứng miệng không sao trả lời được . Liền cố tình bắt qua chuyện khác , tránh để Bảo Bối nhớ sự nóng nực của căn phòng hiện tại . " Chị đi đâu mới về vậy ? Đói bụng hả ? Để em xuống dưới lầu ... " " Không cần , ở dưới hết rồi " " Vậy em đưa chị đi ăn ha ? " Jennie không trả lời cô chỉ quay lại bàn làm việc dọn dẹp đồ của mình , Jisoo cảm thấy hôm nay gặp phải may mắn rồi . Bảo Bối tại sao lại có thể dễ dàng nhận lời của cô đến như vậy , mặc kệ cứ xem như ngày hôm nay rốt cuộc cũng có chuyển biến tốt . " Chị muốn ăn trong nhà hàng hay lề đường ? " Trước đây lúc cô làm chưa được bao nhiêu tiền, lúc đưa nàng đi ăn là thường xuyên ăn ngoài lề có điều lại kín đáo hơn mấy cặp đôi khác . Ngoài miệng thì Jennie luôn nói cô keo kiệt , nhưng thực chất nàng lại thích không khí ngồi ăn như vậy hơn . " Ở nhà " Lúc này cô thật sự giống người ta nói câu : Thụ sủng nhược kinh , không phải chứ bây giờ lại còn đòi tiến triển đến về nhà nấu cơm ăn đầm ấm . " Tránh ra coi , cho người ta về " " Phải , rong chơi đủ rồi về thôi Bảo Bối " " Em bị hâm à " Nàng dĩ nhiên không cần hỏi cũng biết Jisoo nghĩ gì , nằm mơ đi nàng mới tha thứ cho cô , nói chi là tha thứ dễ dàng như vậy . " Ủa , là chị không theo em về à ? " " Tránh ra coi " Jisoo lúc này không nói rõ có bao nhiêu ủy khuất , lúc trưa đã không để người ta trong mắt , bây giờ lại còn không xem cô ra gì . Cục tức này nói sao cũng trôi không được , ngay lập tức muốn dùng vũ lực để bắt Jennie phải ở đây nói rõ ngọn ngành . " Phải đó , anh lập tức lên đây đi , con người này đang cản trở tôi về nhà " Trong một phút không hiểu chuyện gì xảy ra , cô đã như vậy bị giải xuống phòng bảo vệ làm việc đến hơn nửa tiếng . Chẳng những vậy còn bị đánh một thẹo vào sổ , biểu hiện cho việc cuối tháng này sẽ theo mấy cái thẹo đó mà trừ lương . Cô ở trong đó bao nhiêu thời gian , là trong bấy nhiêu thời gian đó một trăm một vạn lần rủa Jennie . Đừng để cô có cơ hội đem nàng đặt lên bàn một lần nữa , nếu không thì móng tay của Jennie nhất định sẽ không còn nguyên vẹn . ---------------- " Sao lại nóng đến như vậy ? " Jennie sáng sớm đã đến văn phòng làm việc , bởi vì thời tiết sáng nay khá lạnh nên không phải bật điều hòa . Cho đến lúc trưa liền mồ hội rịn ra vài giọt , đã khiến nàng ngay lập tức mở lên chiếc máy lạnh đã bị cô nhúng tay đầy bí hiểm . " Cho người lên phòng của tôi xem máy lạnh nhé " Nàng chỉ mới nói đúng một câu , người đang nghe máy ở phòng tạp vụ đã lập tức ngắt cuộc gọi . Ngay sau đó vài phút cửa phòng của nàng nghe thấy tiếng gõ cửa , dạo này phòng tạp vụ lại siêng năng đến như vậy hay sao đây ? " Vào đi " " Tổng giám đốc ~~~ , máy lạnh ..." " Biến ra ngoài cho tôi , tôi không có gọi em " " Bảo Bối mọi người đã đi ăn trưa hết rồi , chỉ còn mỗi em thôi " " Vậy không sửa nữa , đợi mọi người làm việc thì gọi một người lên đây " Lần này Jisoo cũng không thèm chai mặt ở lại nữa , bộ Tổng giám đốc mấy người có giá lắm hả . Haizzz , dĩ nhiên là không có giá rồi , bởi vì chính xác hơn lại chính là vô giá . Jisoo dĩ nhiên biết như vậy , liền thi triển bước tiếp theo một cách đầy tội lỗi . " A , Jisoo sao đến giờ này mới xuống ăn " " Em ăn không vô , nên đi pha sữa uống , mấy chị có hứng thú không ? " Nếu như mấy chị gái cũng tính là dễ thương ở phòng tạp vụ này , biết chỉ một câu nói liền khiến bản thân phải như vậy ở lì trong toilet , sẽ không dại dột mà nghe theo cô nói hai từ " hứng thú " . Chính là Jisoo cô từ khi cua lại Jennie đã tạo nghiệp rất nhiều , mấy gói thuốc xổ đó chia nhỏ ra bỏ vào ly sữa thật tiệp màu . Cũng tự bản thân biện minh rằng mình chỉ đang giúp người khác vệ sinh đường ruột , chứ không hề có ý hại họ đến từ toilet bước ra có đi cũng không nổi . " Tại sao lại là em ? " " Thức ăn trong công ty chị không vệ sinh , mấy chị ăn vào đều ở lì trong toilet " " Tại sao chỉ có phòng tạp vụ bị , thật đáng chết em dám giở trò trong công ty của tôi " Mồ hôi lạnh cũng không phải mới bắt đầu rơi , nhưng Jisoo vẫn cố thề thốt rằng mình rất chi vô tội . Lúc cô thề còn nói thêm , tất cả những lời cô vừa nói cũng chỉ là nói cho vui , xin thần phật làm ơn đừng để tâm về nó . " Bảo Bối , chị nóng đến khó chịu mất rồi kìa , thôi thì cứ để em sửa một chút . Rất mau liền biến khỏi mắt chị ... " Jennie bất quá đành phải để cho cô làm , sau đó còn có thể biến đi . Chứ nếu không con người này nhất định là không chịu rời khỏi , cứ vài phút lại léo nhéo bên tai nàng thật phiền phức . Vốn dĩ không có gì cần sửa , cô lại cố gắng làm ra bộ dạng không thể bận rộn hơn để kéo dài thời gian . Lúc này Jennie nhận được cuộc gọi từ Tae Hoon , nhất thời muốn Jisoo nghe thấy nàng bây giờ hạnh phúc ra sao ? " Bà xã , cuối tháng này anh sẽ về thăm em " " Được , tới đó anh muốn ăn gì ? Nhà hàng hay lề đường đây hả ? " Jisoo nghe thấy mấy câu này , liền muốn bay đến bóp chết Bảo Bối đi . Chị dám như vậy chọc em tức chết , đừng có mà giả vờ diễn kịch nữa . Chị với Tae Hoon cũng đã hủy hôn rồi ... " Đồ em nấu vẫn là ngon nhất " " Được , lúc đó anh muốn ăn gì em liền nấu " Tới nước này thì quả thật cô chịu hết nổi rồi , cô chính là muốn lao đến giật điện thoại của nàng , hét vào mặt tên Tae Hoon đó . Nhưng lại quên mất bản thân đang đứng trên ghế cao , liền hụt chân té ngã . Rõ ràng bản thân nhìn thấy mình rơi xuống , nhưng đến lúc chạm đất lại vô cùng mềm mại . Đến lúc này mới mở mắt ra nhìn thử , không phải chứ đè chết Bảo Bối rồi ... " Chị bị sao vậy hả ? Tự nhiên đứng ở đó lại chạy qua đây làm gì ? " Thiệt tình là làm cô đau lòng đến chết mất , cô thà tự mình té đến gãy xương cũng không có muốn Bảo Bối này trầy xước . " ... " Nàng nếu như không sợ tên này bị gì , bây giờ cũng không cần thê thảm như vậy . Cả người giống như bị chặt ra làm mấy khúc , vậy mà tên xấu xa này lại còn lớn tiếng chửi nàng . Tay của cô lại vẫn còn đang đặt trên ngực của nàng không chịu lấy xuống , thật sự là muốn đưa tay lên đánh cho một cái thỏa thích . Ơ nhưng mà , tại sao lại đau như vậy ... " Tay của tôi ... " " Bảo Bối , chị sao hả ? " - cô nghe thấy tiếng kêu của nàng , kèm theo đó là mồ hôi rịn từ hai bên thái dương đổ xuống . Cũng đủ biết được Jennie của lúc này tràn đầy đau đớn ... + " Đau , đau quá... " Nàng quả thật là đau đến mức nước mắt cũng như vậy rơi ra , mặc kệ kẻ đang ở trên người mình là ai đi nữa . Cũng không biết là tay của nàng là bị trật hay gãy , chỉ biết hiện tại nàng đối với Jisoo tràn đầy căm phẫn . Đã ghét lại còn ghét hơn ... To be continued....
|
98
Vào một buổi tối tiết trời hoàn hảo , Jennie không hiểu sao mình lại tỉnh dậy trong một không gian quái lạ . Cổ quái lạ đang nói tới chính là nhìn thấy hiện tại đang ở nhà của mình , chính là căn nhà trước đây cùng tên xấu xa đó thế nào sinh sống . " A " Jennie lúc này muốn ngay lập tức rời khỏi , nhưng quán tính chống tay xuống giường bước xuống đã làm nàng như vậy hét lớn , cơn đau nhức ngay lập tức truyền lên không sau tả nổi . " Bảo Bối , chị lại làm cái gì đây hả ? " Jisoo cô là đang ở sau nấu cho Jennie một phần cháo , vẫn còn đang trong giai đoạn nêm nếm liền nghe thấy tiếng kêu của nàng . Rốt cuộc là bỏ luôn nồi cháo kia vẫn còn đang sôi sùng sục chạy vào , Bảo Bối lại quấy rối nữa rồi thật là phiền chết người ta . " Tôi muốn về nhà , tránh ra " " Thì là ở đây còn gì ? " " Là nhà của tôi và Tae Hoon " Jisoo lúc đầu không có khóa cửa phòng , bây giờ liền mặt đen hơn than ra ngoài khóa cửa lại . Tiếp tục với cái nồi cháo của mình , bỏ mặc một mình nàng trong đó mà Tae Hoon này Tae Hoon nọ . Lại phải nói đến lúc cô đè nàng ở trong phòng Tổng giám đốc , Jennie lúc đó đau đến nước mắt có bao nhiêu đều giống như tuôn ra hết . Jisoo lo lắng ngay lập tức bế nàng đưa vào bệnh viện , rất may mắn là không xui đến mức gãy xương . Nhưng chính cái màn nắn khớp lại làm cho Jennie đau đến ngất đi , cuối cùng chính là cô lại bế nàng đưa vào xe trở về căn hộ . Thật ra cô cũng nghĩ đến sẽ đưa Jennie về nhà của nàng , nhưng đến đó nhìn từ xa thì chỉ thấy ông nội . Nếu như để cho ông thấy nàng bị như vậy , lại chính là ở bên cạnh cô mới bị thì nhất định sẽ đánh chết cô . Tính tới tính lui quyết định đem về nhà tịnh dưỡng , sau khi khỏi hẳn sẽ giao trả lại cho ông nội . Nhưng tình huống bây giờ là cô không trả đó , Bảo Bối cứ yên phận mà ở trong đó đi . " Tay của chị chỉ bị trật thôi , vài ngày khỏi rồi em cho đi " - cô đem cho nàng tô cháo cũng như vậy khuyên can , tránh để cho Jennie cứ đập cửa lại chạm phải tay đau . " Không cần đặt xuống , tôi không ăn " " Chị có quyền không ăn , nhưng em cũng sẽ không cho chị uống thuốc . Nhưng như vậy thì đừng hòng cái tay chị khỏi , mà không khỏi thì đừng mơ ra khỏi đây " Bình thường nàng đã không có mạnh hơn cô , bây giờ lại thêm vô phương mà thoát ra được với cái tay bị bó lại . Tô cháo đó thật sự là phải ăn , còn là ăn trong một nỗi bi ai không thể nói . " Thuốc của tôi đâu ? " " Ăn còn chưa hết , đừng có nhiều chuyện " Được , nàng bây giờ là cá nằm trên thớt có chết cũng không ai cứu . Hiện tại sẽ gáng nghe theo lời cô , đợi khi tay nàng lành lại thì công việc đầu tiên phải làm , chính là ký giấy quyết định đuổi việc cô . " Bảo Bối ngoan , bây giờ giúp chị đánh răng " Jisoo từng nói cái tay trái của Jennie không xài được , nàng không thuận tay này một chút nào cả . Bây giờ có cầm bàn chải thôi cũng không thể đánh được ? Xui xẻo thế nào lại bị tên này đè đúng ngay tay thuận của nàng , đến bây giờ không thể làm gì cả . " Bảo Bối , cảm giác nằm trên giường của mình có phải thật thích không ? " - đã qua một năm rồi cái giường này mới có nàng nằm đó , bất giác chịu không nổi mà khóe mắt chợt đỏ hoe . " Ra sofa mà ngủ , chỗ này không phải chỗ của em " " Mặc dù căn hộ này giấy tờ nhà là tên chị , nhưng chị hiện tại cũng chẳng phải không cần nó ? " " Tôi có cần hay không cũng không muốn cùng em một chỗ " Cô quả thật là nuông chiều Bảo Bối nàng quá rồi , người đó chỉ mới dùng dằng một chút đụng phải cánh tay đau nhói . Cô đã như vậy xách gối ra sofa ngủ , ủa sao giống cái thời mà hở một chút liền đuổi cô ra sofa thế nhỉ . Jisoo ở bên ngoài lăn qua lăn lại một chút liền ngủ mất , ngược lại Jennie một giường một nệm lại khó lòng ru mình chợp mắt được . Lý nào là nàng ngủ một mình không được chứ , chẳng phải một năm qua cũng không có tên này ở bên cạnh đó hay sao ? Haizzz , lý thuyết là nói như vậy nhưng thực tế sáng ra hiện ngay trước mắt . Tuy rằng Jisoo không được ngủ chung Bảo Bối , nhưng giống như có hơi nàng trong nhà cũng ổn . Ngược lại phần của Jennie thì khổ ghê lắm , hai cái túi tiền lớn chính là đặt ở ngay bọng mắt của nàng . Xung quanh đồng tử cũng là bộ dạng đỏ ngầu thiếu ngủ , rốt cuộc Jisoo nhìn thấy liền đau lòng chết được . " Bảo Bối không phải chứ , sao chị thành ra thế này " " Tôi thành bộ dạng gì cũng không phải chuyện của em " Vốn dĩ cô định sẽ tốt bụng đem nàng đi ngủ một chút , nhưng nghe thấy âm thanh từ dạ dày của nàng vang nhẹ . Liền đem phần cháo từ nồi hôm qua hâm lại , sau đó cố gắng dùng mọi cách khiến Jennie ăn được một nửa mới đem nàng dỗ ngủ . " Bảo Bối ngoan , đừng động đậy đau mất " " Tránh ra , tôi có chồng rồi đó " " Biết rồi biết rồi , chị có chồng rồi ha " Làm như ai cũng không biết chị đã hủy hôn , còn ở đó mà đem lý do này nói đi nói lại . Bất quá Jisoo cô cũng không nghĩ vạch mặt nàng , dù gì cũng nên cho người ta một chút thể diện . Jennie chính là mệt mỏi quá độ , nằm ở đó một chút liền như thế ngủ mất . Lúc này con người vừa bị nàng đuổi ra đã lén lút vào lại trong phòng , bao nhiêu sủng nịnh đều hiện lên tầm mắt . Bất quá cô cũng chỉ là ngắm nhìn một chút , sau đó có hơi hướng nàng đặt nhẹ một nụ hôn giống như là chuồn chuồn đạp nước . Tay của Jennie bác sĩ nói chỉ cần tịnh dưỡng mười ngày nửa tháng , nhưng công việc ở công ty của nàng quả thật chất chồng thành đống . Nhưng tên đáng ghét đó lại giam cầm nàng ở nhà , nói rằng nàng muốn đi làm thì cứ việc bước qua xác của cô . Lúc cô đi làm thì nhờ Yejin đến chăm sóc Jennie , sau khi trở về liền đem đống tài liệu đó về giúp nàng giải quyết . Jennie dĩ nhiên biết cô làm sao có thể lấy dễ dàng đến vậy , còn không phải trước đây nàng quá dung túng cho cô nên không cho phép lắp camera trong phòng nàng . Nếu như không có nàng ở trong đó , cửa sẽ tự động đóng chặt hiện bảng mật mã . Dĩ nhiên dấu vân tay có thể vào ngoài nàng ra thì còn ai khác ngoài cô nữa chứ . " Bảo Bối , chị có cần xem qua em giải quyết chúng ra sao không ? " Trước đây khi Jisoo làm trợ lý của nàng , đã có thể giúp nàng giải quyết rất nhiều chuyện của công ty . Một năm nay lại làm Giám đốc điều hành của PCY , có thể nói giúp Bảo Bối đại nhân làm việc này cũng không có gì quá sức . " Sao thế ? " Rõ ràng mấy hôm trước tuy rằng Jennie có chống đối cô khi bắt nhốt nàng ở đây , nhưng vẻ mặt của nàng cũng không đến mức có phần ủy khuất như lúc này . Cả một buổi chiều cũng không nói chuyện với cô , cho đến lúc tối mặc cho cô có bao nhiêu cưng chiều hay hâm dọa đều không màn ăn uống . Chỉ nằm yên một chỗ xoay mặt ra chỗ khác , khiến cho Jisoo thật sự hết cách đành phải ra hỏi Yejin . " Em chăm sóc Bảo Bối của tôi như thế nào bây giờ như tự kỷ vậy ? " - dĩ nhiên lúc cô kéo Yejin ra ngoài tra khảo , Jennie ở trong phòng không nghe rõ rốt cuộc hai người họ nói cái gì . " Bảo Bối của chị vừa nhìn thấy mặt em đã như vậy , còn không phải là ghen sao ? " Lúc ở công ty cũng có chọc cho nàng ghen , nhưng rốt cuộc nàng vẫn đem cô đạp ra khỏi mắt đấy thôi . Nhưng lần này là nhìn thấy Yejin đến nhà của bọn họ , à tức là nhà trước đây lại nổi lên một cơn tức tối . Đó là còn chưa nói Yejin đối với mọi ngõ ngách trong nhà đều quen thuộc , khiến cho Jennie không thể nào suy nghĩ được là Yejin chưa từng đến đây . " Ờ mà tại sao em đối với nhà của tôi mọi ngõ ngách đều quen thuộc thế ? " Cô là chưa từng đem Yejin về đây lần nào ngoại trừ lần này , vì thế nào cô ấy thứ gì cũng biết làm cho Bảo Bối ghen sống ghen chết thế này . " Có một đêm là sinh nhật của em , chị lôi em ra bờ sông ngồi uống đến bản thân đi không nổi . Em là phải lôi chị về theo địa chỉ chị nói , lên tới căn hộ chị nôn hết vào người em , chính vì như vậy ... " Nghe Yejin nói sự việc ngày hôm đó cô giống như mơ ngủ , sao một chút cũng không nhớ ra thế nhỉ . Ơ nhưng mà vụ lôi Yejin ra bờ sông uống vật vã thì hình như có thật , thì chính là hôm đó cô ở chỗ đấu giá bị vợ chồng người ta làm cho khổ sở đến mức nào . " Thì ra là vậy ? " " Em còn chưa nói xong , chị hôm đó chính là nôn hết vào quần áo em . Em dĩ nhiên phải vào nhà chị tắm rửa , sau đó là lấy quần áo của chị mặc để về . Còn áo của em thì phải đem giặt rồi , chính là chị đem đồ của em bỏ vào tủ lúc nào ai biết " Hôm đó Jisoo tới sáng vẫn còn chưa tỉnh , nhìn thấy đống đồ phơi bên ngoài thì đem vô bỏ tủ thôi . Không để ý trong đó có một cái áo trắng chẳng thuộc về cô đi ... " Em đừng có nói Bảo Bối thấy áo của em nhé " " Hôm nay em đến đây cũng là đem đồ trả chị , ai lại nhớ đến nhiều chuyện tới vậy . Bảo Bối của chị vừa thấy liền mặt mày đen lại , sau đó thấy thêm em lấy đồ em từ trong tủ của chị , thì chân chính như vậy cả ngày hôm nay " Trời ơi thật sự tức chết cô rồi , Bảo Bối không phải chị nghĩ em dắt gái về nhà làm mấy chuyện đó chứ hả . Trong khoảnh khắc Jisoo đang bận vào bên trong giải thích , lúc này Yejin đã thừa dịp rút lui càng nhanh càng tốt . Mấy người này còn yêu nhau như vậy thì trở về với nhau đi , cần gì mà cứ phải làm khổ tâm nhau thế không biết . " Bảo Bối à , nghe em giải thích với . Chuyện là ... " Jisoo cứ như vậy nói hết lại mấy lời mà Yejin nói lúc nãy , nhưng Bảo Bối rốt cuộc một câu cũng không trả lời đi trả lời lại . Lúc này cô mới như vậy tiến tới lay nhẹ lấy người nàng , mới phát hiện được thì ra nàng đã như vậy ngủ mất rồi . Có điều giờ này lại không phải giờ để ngủ , Jennie chính là mệt mỏi quá độ dẫn đến bản thân mới như vậy ngủ thiếp đi . Lúc cô đem nàng ôm vào lòng còn phát hiện , mặt của đại bảo bối đã bị nước mắt làm lem luốc hết rồi . Sao lại phải khóc chứ , còn chưa hỏi rõ em mọi việc có phải như vậy hay không nữa . Chị đúng là ... ---------------- Sau sự việc đêm hôm đó Jennie thật sự đá cô ra khỏi tầm mắt của mình , cô cũng khó lòng mà áp dụng chính sách bắt nàng ở lại được nữa . Chỉ cần ngày nào cô còn ép nàng ở lại , thì Jennie cũng giống như không thiết sống đem đồ ăn đập bể chứ không thèm động đũa . Rốt cuộc chính là cô thua cuộc đành phải để nàng quay trở về nhà ông nội , cũng rất may dạo này ông nội bực mình cháu gái cưng nên đã đi du lịch hơn một tuần rồi . Vì thế Jennie quay trở về cũng không cần tìm cớ giải thích vết thương của mình , cũng không cho gia nhân nói lại . Cô bây giờ thì thảm lắm , hơn một tuần rồi Bảo Bối đi làm lại . Nhưng quả thật đối với cô ngày càng xa cách , có thể nói là cô so với bác lao công còn không được Bảo Bối nói đến một câu . " Chị giận em hả ? Em cũng đã giải thích với chị rồi mà " " ... " Phòng Tổng giám đốc không có việc gọi cho phòng tạp vụ , nhưng Jisoo vẫn sử dụng dấu vân tay mở cửa đi vào bên trong dày mặt với nàng . Lần này quả thật là cô bị oan ghê lắm , nên hầu như ngày nào cũng lên ám nàng như vậy . " Em phải làm sao chị mới hết giận em đây ? " " Bảo Bối , đừng như vậy mà " Lúc trước nàng ít ra còn lên tiếng đuổi cô đi , còn bây giờ thì đúng thật là xem cô như ruồi muỗi bay qua . Có đưa tay lên đập cũng không thèm nữa ... Rốt cuộc Jisoo ở đó trốn việc hơn một tiếng lại lủi thủi đi về phòng , thôi đi bây giờ nàng đang ghét cô đến như vậy thì đừng có lảng vảng nhiều , đợi đến khi Bảo Bối bớt giận vài hôm đã . " Mới có một tiếng đã đi , đúng là đáng ghét nhất vẫn là em " Phải , bạn nhỏ của chị không biết có đáng ghét nhất không . Nhưng chị quả thật là vô dụng nhất rồi , người ta làm chị giận đến như vậy , chị rốt cuộc vẫn chịu không nổi quan tâm đến người ta . Mấy hôm sau đó Jisoo vẫn ngoan ngoãn làm việc cho các phòng còn lại , nhưng đến khi phòng Tổng giám đốc kêu lên thì cô không có xung phong như trước . Jennie là cố tình gọi cô lên sửa đồ , để có thể nhìn thấy cái mặt bí xị đó của cô làm cho nàng vui . Nhưng lần nào cũng toàn là người khác ... " Jisoo đâu ? " - đến lần thứ tư Jennie rốt cuộc phải lên tiếng hỏi , chẳng lẽ dạng người này là năn nỉ người ta không được liền quay ra giận ngược lại đó chứ . " Em ấy bị bệnh rồi , nên em lên thay ạ " " Được rồi " Jennie nghe thấy người đó bị bệnh liền có chút lo lắng , bạn nhỏ của nàng à không phải , cái tên đáng ghét đó rất ít khi nào bị bệnh đi , nhưng mỗi lần bệnh đều ì ạch kéo dài đến một tuần hơn . Không biết là có ai lo cho không nữa ? Hôm đó nghe nói ở phòng tạp vụ Jisoo cáo bệnh xin về sớm , Jennie sau khi tan ca rất muốn đến căn hộ xem thử coi đã bệnh đến mức độ nào . Nhưng nếu như cứ như vậy đi đến đó bị hỏi ra sẽ giải thích sao đây , hay cứ lấy cớ là nàng để quên đồ ở đó nên về lấy rồi đi nhỉ . Jennie đấu tranh tâm lý cũng thật lâu , cuối cùng cũng như thế quyết định đi tới căn hộ xem qua tên xấu xa đó ra sao ? Nhưng chính quyết định đó của nàng khiến cho cả một đêm hôm đó , cô gái của tôi chính là hối hận cũng không kịp rồi mà . Thì chính là tên bạn nhỏ thật sự bị bệnh , cộng thêm Bảo Bối giận cô lâu như vậy càng khiến bản thân u ám . Xin về sớm cũng không thèm ăn uống gì , thuốc mua rồi cũng không uống . Ai biết Yejin lại đến đó đúng lúc vậy chứ , thấy cô như vậy liền đem ly nước ép cô uống thuốc . Nhưng khi Yejin ra đến nhà sau lại xém bị dọa đến chết , chính là cái thể loại con không chân đang bò vô nhà đầy gớm ghiếc. " Rắnnnnnn " Yejin chính là hoảng sợ quá mức liền vừa hét vừa chạy lên nhà trước , trong lúc cô lại chạy ra nhà sau xem có chuyện gì . Thật ra là va chạm đến mức té lăn vào nhau , đầu của cả hai cũng u thành hai cục . Nhưng tình tiết không quan trọng thì không cần nhắc đến nhiều , mà nên tập trung diễn tả tình trạng lúc bấy giờ . Cô là đang áp chặt lấy cả người Yejin , môi còn như vậy mà cướp mất nụ hôn đầu đời của người ta . + Đại tiểu thư Kim Gia trước không thấy , sau không thấy liền một màn nhìn thấy ngay cảnh này . Bạn nhỏ , em thật biết cách dằn vặt tôi ... " Bảo Bối , chị đừng đi " " Jisoo , chị trả nụ hôn đầu đời lại cho emmmmm " Ôi nhưng mà ai đuổi theo ai thì mặc kệ , cái thứ sinh vật gớm ghiếc kia vẫn cứ thong thả bò vào nhà ... như thế mà huýt sáo =))) To be continued...
|
99
Bình thường cũng không thấy nàng chạy nhanh đến như vậy , sao cứ mỗi khi bị hiểu lầm chưa nghe giải thích đã không thấy hình dạng gì thế nhỉ ? Jennie cứ mỗi khi có chuyện không vui đều muốn uống rượu , trước đây là Jisoo không cho phép nàng duy trì thói quen này . Nhưng bây giờ nàng muốn uống cũng không cho ai cản nữa ... " Chị ơi , chị uống nhiều rồi . Người thân của chị số điện thoại là gì vậy , để em gọi cho họ đến đưa chị về " Phục vụ nữ ở đây khá là hiểu chuyện , từ nãy đến giờ có rất nhiều người nhìn thấy bộ dạng này của nàng mà thèm thuồng . Cô ấy chỉ sợ nếu như Jennie còn uống nữa , sẽ bị người ta đem đi " đàn áp " cũng khó mà biết được . " Người thân gì ? Đâu có người thân , đâu có đâu " - Jennie là lâu rồi không uống , dĩ nhiên với số lượng này đã bị say đến bí tỉ rồi " Chị nhớ đại một số người nào chị quen đi " Điện thoại của Jennie không thể để người khác cầm lấy , nên mật mã cài đặt là cấp cao . Vì thế cô nhân viên phải lấy điện thoại của mình gọi , nhưng nhất thiết phải cần nàng đọc số . " 086... " - nàng cứ như vậy mà đọc lại số của người nào đó , giống như là có say cách mấy cũng nhớ như in vậy . " Số này là ai của chị ạ ? " " Của bạn nhỏ đó , không biết sao ? " Cô nhân viên cũng theo số đó gọi cho cô , rất may sau hai hồi chuông thì đã có người nghe máy . Nhìn thấy hiện số lạ cô đã không muốn nghe rồi , nhưng mà cứ như vậy vuốt nghe thử xem rốt cuộc là tên nào dám làm phiền cô vào lúc này . " Chị gì ơi , bạn của chị đang uống đến say khướt rồi . Chị đến đưa cô ấy về với ... " " Hả ? Giữ chị ấy ở đó tôi đến ngay " Cô cũng không phải không nghĩ được Jennie sẽ đi uống rượu , nhưng mà cô đã tìm hết mấy quán trước đây cũng không thấy . Sao lại chui được đến cái bar nào lạ hoắc như thế chứ , cô thật sự phải quẹo vô bốn cái hẻm mới tìm ra được . " Bảo Bối , chị làm em lo chết rồi " Lúc cô đến nhân viên quán bar đó vẫn đứng bên cạnh ôm kè kè nàng , bởi vì Jennie ngồi trên ghế cao lại cứ ngã qua ngã lại , cũng may là người đang ôm chị là con gái mới lớn đấy , nếu không chị thật sự biết tay em . " Ai kêu tên này tới dạ ? Ai cho dạ ? " Nàng nhìn thấy bản mặt hiện tại rất khó ưa kia , liền hướng về phía nhân viên hỏi lớn . Ngay lúc này Jisoo đã kịp đi đến ôm lấy nàng , cô nhân viên đó rốt cuộc cũng thoát khỏi con ma men này đi . " Chị quậy đủ chưa , đi về " " Không về , lỡ tới rồi thì ngồi xuống uống với tôi đi " Jennie cầm lên ly rượu đưa trước mặt cô , Jisoo dĩ nhiên là không thèm uống vì thế nàng lại nốc sạch một ly này . Jisoo cô đặt Jennie dựa vào bức tường , đi đến quầy thanh toán . Đến khi quay ra không còn thấy nàng cầm cái ly nữa , mà là sử dụng luôn cả chai để uống rồi . " Bảo Bối , tại sao không nghe lời như vậy ? " " Buồn ... hức ... buồn mà " " Ai làm cái gì mà buồn ? " " Em uống đi , uống rồi nói cho nghe ha " Cô không phải sợ nàng không nói , nhưng là muốn uống cho bỏ ghét để Jennie không còn gì để uống nữa . Nàng nhìn thấy cô chịu uống , liền cười đến vui vẻ . Nhưng sau đó liền rất nhanh khóc đến thương tâm , cô ngồi ở đó phải ôm chặt lấy nàng xoa xoa lưng để dỗ . " Sao vậy ? " " Em tại sao lại như vậy , em một mặt nói yêu tôi , làm mọi thứ cho tôi tha thứ . Nhưng tôi còn chưa tha thứ cho em , em lại làm tôi thất vọng " " Bảo Bối ngoan đừng khóc , em không có làm gì hết " " Tae Hoon anh ấy rất tốt với tôi , em lại làm cho tôi khổ sở nhiều như vậy . Tại sao tôi vẫn cứ cố quay về gặp em , tại sao vậy ? " Mặc dù hiện tại Jennie chính là đang có vẻ trách móc cô , nhưng Jisoo nghe thấy mấy lời của nàng nói trong lòng liền nở hoa như vậy . Bảo Bối chị ấy nói , chị ấy quay về tìm cô đã cho thấy chị ấy đối với cô là chưa từng thay đổi . " Nghe em nói , em đối với chị cũng là toàn tâm toàn ý " " Đàn ông trên đời này xấu xa thì đúng rồi , tại sao em không phải đàn ông mà em cũng xấu xa như vậy hả ? " Chất giọng của nàng càng lúc càng lớn như vậy , đàn ông ở trong quán Bar này cũng bị nàng chửi đến đen mặt hết lên . Jisoo thấy thế liền kéo nàng về , nhưng Jennie lại một mực không chịu . " Được , chị muốn uống có đúng không ? Em uống với chị ... " Cô thật sự là bị nàng chọc tức chết , lôi Jennie đi hỏi phục vụ có phòng nào riêng tư cho cả hai nhậu đến sáng mai không ? Phục vụ chỉ cho cô đến mấy căn phòng nằm sâu hút bên trong , còn là cái loại giống như vô cùng bảo mật . " Phụ nữ với phụ nữ cũng cần đến mấy phòng đó ? " Mặc kệ là ai có nhu cầu thắc mắc , cô rốt cuộc cũng kéo Jennie vào được bên trong . Căn phòng nhìn thấy thì cũng bình thường thôi , nhưng ngồi lâu một chút sẽ cảm thấy vô cùng ám mụi " Em đưa tôi vô đây làm gì ? Em nên đưa Yejin của em vô mới phải " " Yejin nào của em ? Bảo Bối cạn ly " " Cạn lyyyy " Cả hai con người này say say xỉn xỉn , sợ rằng tối nay làm cái gì ngày mai cũng đều không nhớ nổi . Cô từ khuyên can trở nên xúi giục , cũng may dạ dày của Bảo Bối nhà cô đã được chữa lành rồi . Nếu không sẽ vô cùng tệ hại ... Cái thứ được gọi là ám mụi bây giờ chính là thứ hương kỳ lạ trong phòng , nó được phóng thích từ Pheromone , thứ thành phần vô cùng quan trọng để kích thích dục vọng phát sinh đi . Hơn nữa bây giờ ở trước mặt cô , Bảo Bối làm đổ rượu vào người của mình chảy qua khe ngực , lại còn nhìn thấy nét mặt đỏ hồng đầy kích thích đó . Khó trách lâu ngày không gần gũi , bây giờ nổi lên đầy ham muốn ... " Bảo Bối ... " Hai người một phòng , không ai ngăn cản . Lại là trong tình huống bị kích thích đến như vậy , Jisoo hiện tại không cần biết có " cua " lại được nàng hay chưa . Chỉ biết bây giờ cả cơ thể cô đang áp chặt nàng vào ghế sofa, hơi thở vang lên ở bên tai nàng gọi thành một tiếng ... Jennie còn chưa nghe rõ cô nói gì , cả đôi môi liền bị Jisoo vô thức ngậm lấy . Hơi thở hòa quyện lâu ngày hòa hợp , vẫn không tránh khỏi đê mê cùng nhau cộng vũ , cô chìm đắm trong chính sự ngọt ngào từ đôi môi anh đào chiếm hữu , chỉ hận bản thân không thể nào xâm nhập sâu hơn vào khuôn miệng nhỏ nhắn đó của nàng thêm . " Ưm ... không cho em hôn ... không cho " Jisoo đại háo sắc này hôn nàng đến mức sắp chết rồi , lúc Jennie đẩy ra được cũng đã hình thành một sợi chỉ bạc . " Bảo Bối , em muốn chị " " Đôi môi này của em đã dùng để hôn Yejin , em không sạch sẽ , tránh ra " " Là sự cố , không tính " " Ưm... " Trong một năm qua cô sạch sẽ đến như vậy , cho dù buổi chiều cô có hôn Yejin cũng không thể tính thành ra như thế . Còn đạo lí gì chứ ? Giờ phút này là Jennie thật chất không thể chạy khỏi , cho dù có làm người xấu cô cũng muốn làm một lần . Ngay lập tức cuối xuống bế nàng đi lại bệ cửa sổ , gạt phăng tất cả vật trang trí ở đó để nàng ngồi xuống . Đôi môi đó bởi vì kích tình khi nãy đã ửng lên sắc đỏ , ngay lập tức một lần nữa bị cô tiện nghi chiếm dụng . Jennie còn chưa kịp đẩy cô ra , bàn tay đó đã lần mò vào bên trong xoa nắn một bên ngực của nàng . Không biết bởi vì men rượu làm nàng dần yếu đi không chống cự , hay chính sự kích tình quá đổi cao tay đã khiến Jennie dần dần nuông chiều cảm xúc . Jisoo hôn đến Jennie thật sự cần dưỡng khí , đã rời khỏi môi đó cùng lúc xé nát áo của Jennie . Cởi phăng áo nhỏ kích tình đen nhánh , đem ngực của nàng thế chỗ cho đôi môi sưng đỏ mút mát không ngừng . " Đau , không cho mà " Bề ngoài là nói như thế nhưng hai tay của Jennie chỉ có thể bấu vào khung cửa , thực tế là không đẩy được cô ở nơi ngực của mình rời khỏi . Jisoo càng làm càng mạnh bạo , thực sự phải để đôi tiểu bạch thỏ của nàng sưng đỏ mới chịu rời khỏi . " Đừng ... " Vốn dĩ Jennie có hành động nương theo cho đến khi nút quần của mình bị kéo khóa , lúc này một chút lý trí còn sót lại cố gắng ngăn cản ngón tay đó của cô . Jisoo nhìn thấy mặt của nàng cũng đã đỏ lên hết , liền cười nhẹ cách hai lớp quần hôn lấy Tiểu Nini. " Bảo Bối , em thật sự rất muốn chị . Được không ? " " Không , em không thương tôi ... ưm " Jennie vẫn chưa nói hết , đã cố gắng kéo căng quần của nàng làm nơi đó bị bó chặt lại còn có phần hơi nhô lên . Khi Tiểu Nini dần dần hiện rõ , cô rốt cuộc đỉnh điểm bức điên người nàng bằng cách liếm theo khe rãnh đó , ma mãnh nở nụ cười nham hiểm . " Ưn ... đừng mà " Cô ở đó trêu nàng đến mức nơi đó cảm nhận được hơi ấm , lúc này thừa lúc nàng không để ý , đem tất cả những thứ còn sót lại trên người nàng cởi bỏ . " Bảo Bối , lấy tay ra " Jennie trong lúc cơ thể bại lộ liền sợ hãi lấy tay che lại , lại càng khiến cô muôn phần kích thích . Năn nỉ một lúc nàng giống như không còn sức chống cự , thập phần buông lỏng . " Ưn ... " Cũng trong lúc này cô ở dưới người nàng khẽ cười thỏa mãn , chen vào giữa hai chân nàng giống như không còn kẻ hở . Đem một chân của Jennie để trên vai của mình liền ở nơi Tiểu Nini miết lấy , một năm qua nơi mà chưa có ai từng chạm đến . Cảm giác tê dại ùa về theo những tiếng mút mát của cô , cả người cũng không còn căng cứng . " Em ... a... " Cô đối với Jennie dục vọng chỉ có tăng lên chưa từng giảm xuống , ở giữa hai chân nàng càng liếm láp lại càng say mê . Đến khi hai bên phiến thịt đỏ hồng mãi mê tê dại , mật dịch tuôn đến ướt cả gương mặt đang cố gắng chạm vào . Nhưng cô không có sự dừng lại , cô thật sự đối với Tiểu Nini thập phần mong nhớ ... " A , khó chịu , thật khó chịu " Cô mải mê đem hương vị mình yêu thích thưởng thức , lúc này Jennie bị thứ mê dược từ thứ chất xúc tác kia hứng tình cực điểm . Đem nơi tiếp xúc với môi lưỡi của cô tăng thêm ma sát , Jisoo lúc này cũng biết được đã đến lúc sử dụng thứ vũ khí của mình rồi . Cứ một ngón rồi lại một ngón luồn lách đi sâu vào nơi đã lâu không hề khám phá , cảm giác vẫn giống như vậy hồi hộp háo hức nghe được tiếng rên thỏa mãn của Jennie . Cô đã đi vào đến ngón thứ ba , cảm giác hai cánh hoa bị cô nông vào sưng đỏ đã vô cùng chật hẹp . Đến lúc này mỗi một lần thúc đẩy vào bên trong đã làm cho Jennie phải cắn môi thật chặt , nói không đau chỉ là lừa người dối mình , nhưng cảm giác sung sướng đã lấn át đi hết tất cả sự tổn thương trầm trọng đối với hoa tâm . " Nhẹ một chút , chậm .. chậm lại .. aa " Lực đạo không hề giảm đi , lại nhanh chóng đem Jennie đạt tới cao triều . Mật dịch sau một năm mới được giải phóng , đều chen nhau chảy ra bên ngoài . Một ít vươn lại trên bệ cửa sổ , còn lại khắc khắc đều bị cô nuốt sạch . Nàng thật sự đã mệt mỏi lắm rồi , nhưng cô có vẻ như càng làm càng sung sức . Trực tiếp bế Jennie đặt xuống chiếc giường to lớn đó , đem quần áo của mình cùng với của Jennie đều trên sàn bừa bộn . " Bảo Bối , đừng ngủ . Em còn muốn chị ... " " Đồ háo sắc này , tôi không chịu nổi em , về kiếm Yejin của em mà giúp em thỏa mãn " Jennie bảy phần say ba phần tỉnh trách móc cô , nhưng đối với sự áp chặt của cô lúc này dường như cũng chưa hề chống cự . " Bảo Bối , chị đang ghen sao ? " " Tôi không có quyền ghen sao ? Em nói đi , nói đi ... " - nàng bây giờ quả thật đã bị rượu làm cho hồ đồ rồi , bây giờ là cái gì cũng khui hết ra rồi . " Có chứ " " Tại sao vậy ? Sắc đẹp , địa vị hay trí tuệ tôi có gì không bằng cô ấy . Tại sao em bỏ rơi tôi , cái đồ phụ bạc này " " Có , chị ở trên giường không bằng em ấy " Bây giờ là Bảo Bối ghen đến sống chết rồi , cô cũng không ngại đem nàng chọc đến độ bóc hỏa . Không ngờ Jennie không trở mặt , còn kéo sát người cô xuống tự nguyện kích tình . Thật đúng là hôm nay không ăn chết chị , cũng không phải con người . Jisoo nghĩ liền làm , đem Jennie xoay trở lại quỳ vào một góc trên giường nệm . Bản thân không cho nàng có cơ hội trở mình liền từ phía sau xâm nhập , hoa huyệt trải qua một lần kích tình ẩm ướt tiếp tục chịu tác động nông vào sâu thẳm . Lực đâm vào không hề cố định , lúc mạnh lúc nhẹ thật sự khiến cho Jennie chịu không nổi thở dốc . Cô bắt lấy gương mặt của nàng tiếp tục dày dò đôi môi đầy khao khát , tiếng rên rỉ trải qua một hồi lâu cho đến khi tâm động của nàng co rút tống ra bên ngoài thêm một lần mật dịch , sợi chỉ bạc cũng như vậy thoát ra từ hai đôi môi kích tình hòa quyện . " Không muốn nữa , thật mệt " Một khoảng drap giường đã bị tình dịch của nàng làm loang lỗ , nhưng Jisoo vẫn không hề có ý định buông tha cho nàng . Jisoo đối với nàng sử dụng tư thế đã lâu lắm rồi mới làm , đem tiểu bạn nhỏ của mình áp chặt lấy Tiểu Nini không ngừng đưa đẩy . Trong cơn say Jennie vẫn cảm nhận được cảm giác này thật tuyệt , chân chính hòa quyện vào nhau khiến cho cảm xúc của cả hai bùng nổ . Âm thanh " chèm chẹp " va chạm từ nước tình vừa rồi của Jennie cùng với cô đồng thanh hòa quyện , cảm giác nóng rát kích tình cực điểm khiến nàng một lần nữa co thắt mà phóng thích , thật sự làm ướt hết cửa mình của cô vô cùng ấm nóng . " Aa.. " Nàng trải qua ba lần lên đỉnh nhưng tên này lại cứ đem nàng ra so sánh , mật dịch từ lần thứ ba còn chưa ra hết bên ngoài . Jisoo đã đem ba ngón tay của mình xâm phạm , cứ mỗi lần cô đâm sâu vào người Jennie là nước tình lại theo tác động lại tuôn ra ngoài tạo thành lớp bọt nhỏ li ti đầy phấn khích . + " Sâu quá , lấy ra ... " " Bảo Bối , Bảo Bối ~~~ " Kèm theo âm thanh rên rỉ đến cực điểm của nàng , Jisoo chung thủy ở bên tai của nàng gọi khẽ . Màn đêm trôi qua thời khắc này thật chậm , hoa tâm khắc khắc bị xâm nhập không nhận biết được điểm dừng . To be continued ...
|
100
Một đêm họ ở bên cạnh nhau không biết đã làm loại chuyện gì , chỉ tội cho Yejin vừa bị mất nụ hôn đầu tiên lại còn bị người ta lôi ra nhắc liên tục , rốt cuộc cũng bị hắc xì đến không thể nào ngủ được nữa . BM sáng nay có một cuộc họp khá quan trọng , nhưng Tổng giám đốc của bọn họ bây giờ vẫn còn không xuống nổi giường . Nghe nói thư ký của nàng đã gọi đến cháy máy , nhưng dĩ nhiên là không có ai nghe cho đến cuối cùng phải xin lỗi các cổ đông dời lại . Tội nghiệp thư ký của nàng , cả buổi sáng hôm đó đều bị người này nhằn đến bị người khác mắng , trong lòng khóc thành ba dòng sông cầu khẩn ai bắt cóc Tổng giám đốc thì hãy thả chị ấy dùm . Lúc Jennie tỉnh lại chính là chiều hôm đó , hình như vào khoảng 2h thì phải , lúc nắng đã chiếu ngang tầm mắt khó lòng ngủ nổi . Trong mơ nàng cứ liên tục có cảm giác bị núi đè , cho đến khi mở mắt ra nhìn thấy một màn không thể nào không tin nữa . Nàng cùng với cái dạng nàng ghét nhất đang lõa thể giao triền , chính là đại háo sắc lúc này vẫn còn đang ngậm lấy đầu ti của nàng trong mơ mà nút nút >.< . Lúc Jennie dự định đưa chân đá tên này ra khỏi người mình , hạ thân đau nhức đến khiến nàng khóc không ra nước mắt . Tiếng hét đó làm Jisoo đang ở trong xuân mộng cũng phải tỉnh dậy ... " Bảo Bối , chị sao vậy ? " " Lấy cái tay khốn kiếp của em ra " Tối qua lúc Jisoo làm đến hiệp n thì Jennie đã ngủ mất , cô bởi vì cơn cảm mạo chưa hết lại phi tốn nhiều sức lực nên cũng ngất đi luôn . Mật dịch cả một đêm khô lại , ngón tay đang ở trong người của Jennie có khác gì bị đổ xi măng đâu . Tức là không lấy ra được ... " Đồ chết tiệt này , em lấy thứ quỷ đó ra cho tôi " " Chết rồi không lấy ra được , phải đi đến bệnh viện rồi " Jisoo nhìn thấy nét mặt đỏ ửng của Jennie liền thích thú , lại cả gan đem nàng chọc ghẹo . " Tôi chết cho em vừa lòng , tôi không đến đó " " Hoy hoy không khóc , lấy ra được mà , thương " Sao dạo này Tổng giám đốc kêu ngạo của cô lại thích khóc thế nhỉ , Jisoo bế nàng đi vào trong phòng tắm dùng nước rửa sạch . Nhưng trong lòng cứ suy nghĩ , không biết chị ấy có nhớ tối hôm qua vì sao phát sinh không nhỉ ? Lúc cô đem Jennie ra lại bên ngoài mặc đồ vào cho nàng cùng mình , cả hai ngồi trên giường không ai nói tới ai lời nào . Rốt cuộc cô chịu không nổi phải là người lên tiếng trước , mặc kệ chị ấy hôm qua rõ ràng cũng có câu dẫn cô mà . " Em , chị ... tức là chị có nhớ hôm qua chúng ta vì sao mới như vậy không ? " " Không cần nói nhiều , tôi sẽ xem như đây là tình một đêm . Em không cần quan trọng nó ... " " ??? " Thì ra Bảo Bối là nhớ tất cả , nhưng lại ở nơi cô nhận bọn họ giống như qua đường với nhau . Đúng là thật biết cách chọc cô tức chết ... " Em đối với chị không phải chỉ muốn một đêm , Bảo Bối " Đây chính là lời tỏ tình hay xin lỗi vậy ? Đúng là chưa từng thấy ai nham nhở như bạn nhỏ của nàng . Mặc dù bây giờ nhìn thấy cô cũng không quá ghét như trước , giờ phút này đột nhiên nhớ đến câu nói trước đây của Jisoo . Cô khi đó nói rằng ông bà có câu : Vợ chồng đầu giường cãi lộn cuối giường hòa , nên cứ mỗi lần Jennie nàng giận , là y như rằng tên đó đem nàng lăn lộn từ đầu giường cho đến cuối giường liền hết giận , nghĩ ra cũng có phần công hiệu . Nhưng quả thật nàng muốn dạy cho tên bạn nhỏ một bài học , chính là muốn sau này tên này bớt làm khổ nàng một chút . " Jisoo , em không phải không biết tôi là người tùy tiện lắm . Năm đó còn bị báo chí đưa tin cùng với anh trai của tôi ở trong khách sạn , em hiểu rõ hơn ai hết mà " " Bảo Bối , là em có lỗi với chị . Chị đừng nói vậy , chị không phải người tùy tiện " Nàng không biết nét mặt bây giờ của cô thảm hại ra sao ? Chỉ biết năm đó cô thật sự ghim một nhát vào tim của nàng , thật khó để lành lại trong một khoảng thời gian như vậy . " Tôi nói rồi em tin hay không cũng được , tôi đối với em phát sinh chuyện này không có nghĩa tôi còn yêu em , em đừng quan trọng đêm hôm qua của tôi và em nữa " Jennie thời khắc này rất muốn bỏ đi để triệt để dạy cho cô bài học , nhưng cơ thể của nàng không được vì thế chỉ có ngồi yên ở đó . Những tưởng bạn nhỏ của nàng nghe xong sẽ nổi trận lôi đình , nhưng cô lại chỉ bỏ ra bên ngoài rất nhanh . Lúc trở về đưa vào tay nàng một tuýp thuốc sau đó bỏ đi , đến chiều tối ngày hôm đó cũng không thấy cô quay trở lại . Jennie mang theo một bụng ủy khuất tự mình về , tên này vì sao không năn nỉ nàng lâu hơn một chút . Đừng có nói cô không biết giận , cô hiện tại đối với nàng giận ghê lắm . Cô không phải đối với ai cũng phát sinh chuyện đó , cô đối với chuyện tối qua xem trọng đến như vậy . Nhưng nàng lại nói với cô bọn họ chẳng khác gì tình một đêm , rốt cuộc Jennie xem cô là gì chứ ? --------------- Một tuần sau đó cô cũng không có gặp lại nàng , nhưng lần này lại không phải là Jennie tránh cô . Jisoo quả thật giận thật rồi , suốt một tuần cô ở phòng tạp vụ không nói với ai tiếng nào cả . Cho đến khi phòng Tổng giám đốc gọi cô lên , cô cũng còn tránh né như trước mà đích thân mình lên sửa chữa . Có điều có gặp Jennie cũng chỉ gật đầu một cái , lại giống như đối với người khác , một câu cũng không nói . Sau khi sửa xong thiết bị máy tính trong phòng của nàng liền gật đầu thêm một cái đi ra , hoàn toàn xem Jennie đang ngồi ở sofa là không hề tồn tại . " Em không biết nói chuyện sao ? " - nàng khẳng định nàng không có tiền đồ , nàng rất dễ mềm lòng khi người này đối với nàng như vậy . " Tổng giám đốc , máy cũng đã hoạt động được rồi . Tôi xin phép ... " " Là đang lẫy tôi ? " Nàng thật sự không có ý định chọc cô đến khó chịu như vậy , nhưng dù gì đó cũng chỉ là một câu nói , cô tại sao lại bị một câu nói như vậy khiến tâm tình không vui chứ . " Tổng giám đốc , ở công ty đừng nói chuyện ngoài lề . Em còn nhớ trước đây là chị đã dạy em như vậy , xin phép " Nàng nhìn ra được cô không phải đang diễn kịch , mà thật sự đối với nàng bây giờ vô cùng giận . Bất giác khi người đó bỏ đi , nàng cảm thấy thứ cảm giác cô đơn lại quây quanh mình không sao chịu nổi . Chiến tranh lạnh diễn ra suốt một tháng , Jennie thật sự là mất ăn mất ngủ với chuyện này . Nàng chính thức suy nghĩ lại lời nói của mình , dự định muốn xuống nước một chút xin lỗi cô về chuyện đó . Nhưng buổi chiều lại nhận được cuộc gọi , Tae Hoon nói hôm nay sẽ về nước thăm nàng . Vì thế lời xin lỗi rốt cuộc phải dời lại sau ... " Anh về đây chỉ để thăm em sao ? " - Jennie cùng với Tae Hoon ra ngoài dùng cơm , nhìn thấy một sấp giấy trên bàn liền mỉm cười hỏi rõ . " Anh còn muốn hợp tác một công trình với em , sao hả bà xã ? " " Đợi em xem qua đi rồi tính , nhưng mà anh cẩn thận cái miệng của anh đấy " Dạo gần đây nàng đã bị người ta khởi nghĩa chiến tranh lạnh rồi , bây giờ tránh được thì nên tránh mấy lời này . Mắc công lại bị hiểu lầm , rồi lại giải thích thì phiền phức chết được . " Em sợ bồ nhí của em nghe thấy sao ? " " Bồ nhí cái đầu của anh " Chuyện của Jennie thì Tae Hoon biết cũng không có ít , chính là nàng xem anh ấy như tri kỷ nên thường hay tâm sự với anh ấy . Tae Hoon biết người Jennie yêu không chỉ là con gái , còn là dạng nhỏ tuổi hơn nàng . Vì thế thường hay chọc Jisoo là bồ nhí của Jennie , chính là biểu thị cho câu người yêu nhỏ tuổi chứ không phải theo nghĩa người ta hay dùng . " Sao vậy ? Lại cãi nhau với người ta ? " " Có cãi nhau thì tốt rồi , chính là em ấy bây giờ xem em như không khí vậy " Nàng đem lại sự việc mấy tháng nay kể lại cho Tae Hoon , nhưng dĩ nhiên là một câu cũng không nhắc đến chuyện xảy ra tối hôm đó , bộ muốn Tae Hoon cười chết nàng hay sao ? " Anh thật sự không có bênh được em , bây giờ em đã biết tại sao năm xưa em ấy đối với em như vậy . Tại sao em còn phải cố chấp chứ ? " " Em biết thì sao đây ? Anh không biết những ngày tháng đó đối với em hình thành tâm ma , cứ mỗi lần em có ý muốn quay lại với em ấy . Nó đều hiện lên ngay lập tức , nhắc nhở em nếu tha thứ cho em ấy , cũng rất có thể lại một ngày lặp lại hình ảnh này " Tae Hoon thật sự không hiểu Jennie vào năm đó thê thảm ra sao ? Anh ấy chỉ biết nàng tự vẫn , nhưng không biết trước đó mới thật sự là đau thấu tâm can đến mức nào . " Anh chỉ muốn nói với em đời người ngắn ngủi , hôm nay còn nhìn thấy nhau chưa chắc ngày mai gặp lại . Em cứ đem thanh xuân của mình ra phí phạm , sau này có muốn hối hận cũng không kịp " " Miệng quạ nhà anh , nói lại đi " Bọn họ ở bên cạnh nhau ăn xong bữa cơm cũng nói xong không biết bao nhiêu chuyện , Tae Hoon vẫn khách sáo như trước đưa Jennie về . Còn định vào gặp ông nội nói về chuyện hủy hôn lần trước , nhưng Jennie nói lại ông giận nàng đi du lịch biệt tăm biệt tích rồi . Điều đó khiến Jennie thật sự cười một trận sảng khoái , cảm thấy mối quan hệ của anh ấy và nàng bây giờ thật tốt đẹp . Từ chuyện nàng cùng Tae Hoon đi ăn hay cùng nhau về nhà cô đều biết , nhưng lý do vì sao cô biết thì có trời mới biết . Mặc dù biết rằng hai người này đã hủy hôn , nhưng nếu như mối quan hệ của cô và nàng cứ căng thẳng như vậy . Khó trách có một ngày Tae Hoon lại rước mất Bảo Bối của cô ... + " Thôi đi , hay là xuống nước trước vậy ... " Nhưng mà không được , là chị ấy xúc phạm cô không khác gì gái bao a ( >.< ) . Ở đó mà tình một đêm với nhiều đêm , thật sự là không thể dễ dàng tha thứ . Về phần của Jennie thì cả một đêm hôm đó cũng khó lòng ngủ được , lời của Tae Hoon cứ như vậy ám ảnh nàng . Cái gì được gọi là hôm nay còn có thể gặp , nhưng ngày mai có khi lại không còn thấy nhau nữa chứ ? Có khi tốt không linh xấu lại linh , thật sự là biết cách gieo mầm sợ hãi . To be continued ...
|