Siêu Sao
|
|
Đệ nhị thập cửu chương: Thử thách hôn môi ( 2 )
Lục Thiên Thần làm khách đột xuất đến thăm cũng không gây trở ngại đến tiến độ diễn thử, dựa theo trình tự người thứ nhất lên sân khấu hôn Chino là Ca Trần, đạo diễn vừa hô bắt đầu thì hai người ôm lấy nhau, thân cao và dáng người của Ca Trần đã định trước người này cho dù có thêm khí thế cường đại, đặt ở trước mặt con ngựa cao to Chino cũng chỉ là một con chim nhỏ nép vào người.
Huống chi tư thái bệnh mỹ nhân của Ca Trần thực sự là không thể chạm vào vạch khí thế.
Từ góc độ chuyên nghiệp đi xem, biểu hiện của Ca Trần kỳ thực cũng không kém, tuy rằng không thể hiện ra dáng vẻ động tác coi đối phương là phụ nữ để hôn, nhưng ngoài ý muốn lại xứng đôi với Chino, một Trung một Tây, một người nhỏ nhắn xinh xắn chọc người yêu thương, một người cao lớn anh tuấn cường thế, Đường Phong khẽ thở dài một cái, kỳ thực phối hợp như vậy nhìn từ trong màn ảnh cũng rất tốt.
Tiếng Anh của Ca Trần không tốt, nhưng vẫn có thể đi học, diễn kỹ của Ca Trần không giỏi, nhưng có đôi khi đạo diễn muốn chính là phần ngây thơ và nguyên thủy như vậy.
Cho dù Đường Phong là ảnh đế, là diễn viên nhiều năm nhận giải thưởng đến mềm tay, nhưng như vậy cũng không có nghĩa cậu có thể tùy ý khinh thường đối thủ, cậu chăm chú quan sát Ca Trần và Chino hôn môi lại không chút nào chú ý tới, Lục Thiên Thần ở một bên ngoại trừ lúc đầu nhìn chằm chằm Ca Trần một hồi, lúc sau hầu như đều là nhìn Đường Phong.
Chăm chú, nghiêm túc, Lục Thiên Thần chưa bao giờ gặp Đường Phong như vậy.
“Tốt, rất không tệ.”
Thời gian kết thúc, đạo diễn Lý Nguy đánh giá không tệ, đôi môi Đường Phong không tự giác mân lên, đây là lần đầu tiên cậu đối mặt ống kính sau khi sống lại, cậu phải nhìn thẳng vào tình huống của cậu, cậu hiện tại không phải là ảnh đế, chỉ là một tiểu minh tinh tuột dốc, cậu vậy mà lại có chút căng thẳng.
Mà Chino đứng đối diện cậu đã nhìn ra.
“Cậu đang hồi hộp, là bởi vì phải hôn tôi sao? Biểu hiện của chúng ta sẽ được ghi lại trong máy quay, nếu như đây là lần đầu tiên cậu hôn đàn ông vậy cứ để tôi là được, nếu như nghĩ hôn tôi khiến cậu khó chịu vậy nhắm mắt lại đi.” Hai tay tùy ý chèn trên thắt lưng, Chino cười nhìn Đường Phong, có kinh nghiệm giao lưu vừa rồi, bọn họ hai bên cũng không lo lắng đối phương nghe không hiểu mình nói gì.
Lời Chino nói thoáng cái khiến cảm giác căng thẳng của Đường Phong tan biến sạch sẽ, cậu nhịn không được trả về một câu: “Mong anh lúc đó đừng biểu hiện giống phụ nữ.”
Đường Phong nhìn thẳng vào người đàn ông cao thẳng đứng đối diện cậu, Chino đích xác có khuôn mặt cực kỳ tinh xảo lại không mất vẻ anh tuấn, trong giới giải trí cho tới bây giờ cũng không thiếu diễn viên nam anh tuấn xuất sắc, chỉ là dung mạo Chino lại là loại có thể khiến người ta liếc mắt nhìn qua là sẽ rất khó quên.
Khóe mắt hơi rủ xuống, con mắt sáng sủa, tròng mắt là màu lam nhạt đẹp, có một loại cảm giác trong sáng như thủy tinh, mắt hai mí lại giống như cắt qua mang theo chút hương vị quý tộc Châu Âu, mũi thẳng khiến toàn bộ vẻ ngoài thêm điểm không ít, ngũ quan khắc sâu giống như từ trong tác phẩm điêu khắc đi ra, tóc ngắn màu vàng nâu.
Một người đàn ông anh tuấn, trẻ tuổi, đầy sức sống, mà lại mơ hồ lộ ra vài phần quý khí gợi cảm.
Đường Phong biết Chino rất anh tuấn, nhưng lúc nhìn gần, vẫn phải cảm thán người này đẹp trai kinh người, thảo nào tên khốn này mấy năm nay liên tục là người đàn ông gợi cảm nhất hành tinh.
“Chuẩn bị cho tốt, bắt đầu đi.” Đứng ở phía sau máy quay phim, xuyên thấu qua ống kính ghi lại nhất cử nhất động của hai người, đạo diễn Lý Nguy lúc này đã hoàn toàn không có ôn hòa và tùy tính như trước, tập trung, hết sức chăm chú.
“Tốt, đạo –” còn chưa nói xong, con ngươi bỗng nhiên biến lớn, hai tay Đường Phong theo bản năng bất thình lình chắn lên ngực người đối diện, rõ ràng còn chưa nói bắt đầu, Chino đã đột nhiên hôn đến.
Tên khốn vô lại chơi xấu này!
Không cam lòng tỏ ra yếu kém, Đường Phong hé miệng chủ động vươn đầu lưỡi cùng giao triền ý đồ đoạt lại quyền chủ động, cậu vươn tay ôm lấy ót Chino, nhắm mắt hôn lên, ngực nghĩ, cậu lúc này đang hôn phụ nữ, là phụ nữ. . .
Sau đó móng vuốt của Chino lớn mật đặt lên mông cậu.
|
Đệ tam thập chương: Ai muốn ngồi xe của anh ( 1 )
Khi hai người đàn ông coi đối phương là phụ nữ chủ động đi hôn môi sẽ gặp phải một loại tình huống, ai cũng sẽ không muốn bị đối phương coi là phụ nữ, lại càng không cam lòng bị đối phương áp chế thành phụ nữ.
Có thể đây là đạo diễn muốn thấy, xem bọn họ rốt cuộc ai mới là ”Đàn ông chân chính”.
Đường Phong kiên định cho là như vậy, cho dù là ghét hôn Chino hơn nữa, cậu cũng sẽ hé miệng đem đầu lưỡi vói vào trong miệng đối phương nỗ lực chém giết chiếm địa vị cường thế.
Chỉ là có đôi khi tuổi tác đại biểu kinh nghiệm diễn nhiều cũng không có nghĩa là kỹ thuật hôn tốt.
Kiểu hôn kịch liệt rất nhanh khiến Đường Phong có chút ăn không tiêu, Chino hiển nhiên là một tay già đời tình trường, biết làm thế nào để khơi mào nhiệt tình của đối phương rồi đánh tan phòng tuyến của đối thủ.
Đường Phong rất muốn cố gắng tập trung tinh thần đối phó tên vô lại này, thế nhưng trong miệng mỗi lần đều bị Chino cường liệt tiến công, móng vuốt của con đại sắc lang này còn một mực ở trên eo mông cậu nắn qua nắn lại, trình độ cường hãn mãnh liệt so với Ca Trần vừa rồi quả thực không biết gấp bao nhiêu lần, thân thể cậu có chút nhũn ra khó có thể hô hấp, bàn tay đè lên Chino bất tri bất giác cũng hạ xuống trên vai đối phương.
Như là đối địch, như là run rẩy, lại hỗn loạn ái muội khiến người bên ngoài khó có thể nắm lấy, đi qua ống kính, Lý Nguy đem hình ảnh hai người kịch liệt hôn đều ghi lại. . .
Có những người hôn môi, cho dù hôn càng thêm kịch liệt cũng sẽ khiến người ta cảm thấy không thú vị.
Có những người hôn môi, chỉ là môi nhẹ nhàng khẽ chạm cũng đủ để cho người bên ngoài cảm thấy tim đập gia tốc;
Mà hai người này rõ ràng là lần đầu tiên gặp nhau, hôn vừa kịch liệt vừa nhiệt tình như vậy, đủ để cho người quan sát xung quanh; cảm thấy nhiệt độ trong không khí thẳng tắp bay lên.
Hình ảnh trần trụi, tràn ngập cảm giác phức tạp như vậy, lại cực có lực đánh không hề bảo lưu bày ra trước mặt mọi người.
Dẫn đầu bại trận là Đường Phong, cậu từng ngụm từng ngụm thở hổn hển, thân thể giống như là bị người tháo sạch sức lực thiếu chút nữa xụi lơ trên mặt đất, khuôn mặt ửng đỏ như sắc hoa hồng, tuy rằng là chật vật không ngớt, nhưng đôi mắt vẫn như cũ nỗ lực duy trì thanh tỉnh.
Tình huống của Chino cũng không tốt ở chỗ nào, trong mắt anh mang theo ý cười nồng đậm, hai tay vẫn như cũ không có ý rời đi trên người người kia, trái lại càng ôm càng chặt.
Đường Phong trừng mắt nhìn Chino, chỉ là lực sát thương dưới tình huống hai mắt có chút ướt át ngược lại càng có vẻ phong tình vạn chủng, Chino hơi nhíu mày muốn nói gì, Đường Phong trực tiếp đẩy người đi tới một bên, vặn mở một chai nước ngửa đầu uống, thân thể nóng kinh khủng.
Đạo diễn Lý Nguy cũng không tuyên bố kết quả diễn thử ở hiện trường, chỉ là để cho bọn họ đều tự trở về đợi điện thoại thông báo.
Lúc đi ra ngoài Ca Trần và Lục Thiên Thần đã đi cùng nhau, hai người không biết đang nói cái gì, để tách ra xấu hổ cùng hai người kia đi thang máy, Đường Phong trực tiếp đi thang lầu.
“Chết tiệt!” Hít sâu một hơi, nghĩ đến vừa rồi cùng Chino quyết đấu mình dĩ nhiên thua đến rối tinh rối mù, Đường Phong nhất thời cảm thấy một trận thất bại.
Nếu như thua ở ngay vòng diễn thử đầu tiên, cậu có thể sẽ không có bất cứ hi vọng gì, hiếm khi đạo diễn Lý Nguy tuyển diễn viên trong nước, lại bị mình phá hỏng.
Không được, mặc kệ lần này diễn thử có thành công hay không, sau đó cậu nhất định phải nỗ lực luyện tập hôn kỹ, bị một người cùng giới hôn đến choáng đầu quả thực là không xong!
Từ tầng mười sáu xuống tầng một cũng không quá lâu, bên ngoài vẫn là mưa to như trút nước, không có dấu hiệu yếu đi chút nào.
“Tiểu Vũ đâu?” Đường Phong đứng ở nhìn một hồi, trong ngoài cũng không có cái bóng của tiểu Vũ, xe cũng không biết đi nơi nào, lúc cậu đang định gọi điện thoại cho tiểu Vũ một chiếc xe thể thao màu đen mờ dừng ở trước mặt cậu.
Cửa sổ xe chậm rãi kéo xuống, Lục Thiên Thần ở trong xe lạnh nhạt nhìn cậu: “Lên xe.”
“Không làm phiền chủ tịch Lục, tiểu Vũ sẽ đến đón tôi.” Người này sao không đi cùng Ca Trần, căn cứ vào chuyện cậu ghét Lục Thiên Thần, Đường Phong theo bản năng từ chối.
“Tôi đã bảo cô ta đi về, cậu có thể ở chỗ này chờ gọi xe, hoặc là lên xe.” Trong giọng nói còn có chút không kiên nhẫn.
Tôi cũng không bảo anh chở tôi, ai bảo anh bảo tiểu Vũ đi?
Đường Phong nhìn thoáng qua bên ngoài, hiện tại trời mưa lớn như vậy, xe taxi tuy rằng đi đi đến đến, nhưng chủ yếu đều đã có người ngồi, loại thời tiết này nếu muốn gọi được xe taxi, đúng là rất khó.
|
Đệ tam thập nhất chương: Ai muốn ngồi xe của anh ( 2 )
Ngoài cửa sổ sấm sét đan xen, mưa rào rơi lách cách nện lên cửa sổ xe lạnh lẽo, mới chỉ là buổi chiều mà thôi, sắc trời cũng đã lờ mờ giống như ngày tận thế đã tới.
Một tay chống lên bên má, Đường Phong nhìn thành thị bị dầm mưa ngoài cửa sổ, tóc đen nhỏ vụn mà có vẻ đặc biệt mềm mại rơi trên gương mặt cậu, đường cong từ cằm tới cổ duyên dáng giống như một con thiên nga đen kiêu ngạo.
Cần gạt nước trên kính chắn gió đều đặn quét qua quét lại, giọt mưa rơi lên, rất nhanh lại bị quét đi, hiệu quả cách âm của xe rất tốt, người ở trong xe không nghe thấy thanh âm bên ngoài dù chỉ là một chút, hậu quả mang đến chính là hiện tại trong xe chỉ có thể nghe thấy tiếng hít thở của hai người đàn ông, đáng lẽ là an tĩnh khiến người ta xấu hổ, đáng tiếc hai người này cũng không phải là người dễ dàng rơi vào xấu hổ.
Một người bình tĩnh tự nhiên lái xe, một người nhớ lại chuyện diễn thử vừa rồi căn bản không thèm để ý đến người lái xe.
“Cậu là ai?” Trong không khí yên tĩnh đột nhiên tuôn ra một câu nói, thanh âm mềm nhẹ, nhưng vang dội bên tai Đường Phong.
“Chủ tịch Lục, tôi là Đường Phong, công nhân của anh.” Cố ý nặng thêm giọng điệu ở hai chữ công nhân, nếu như anh là chủ tịch của một công ty, còn coi tôi là công nhân của anh, vậy xin anh đừng ở trước mặt tôi vui vẻ với người công ty khác như vậy.
Biết rõ Lục Thiên Thần hỏi không phải là cái này, Đường Phong vẫn quyết định giả ngu đến cùng, cho dù đi thử DNA cũng không thể thay đổi chuyện cậu là Đường Phong.
“Cậu đang oán giận tôi không coi cậu là công nhân?” Người này vậy mà cũng theo đề tài nói tiếp.
“Là tôi làm công nhân không tốt.” Thu lại đường nhìn từ ngoài cửa sổ, Đường Phong tựa đầu lên ghế xe mềm mại, cậu híp mắt lại, tuy rằng không quá quen thuộc thành phố S, nhưng cậu chắc chắn con đường này không phải đường quay về biệt thự của Charles.
“Cậu hiểu thì tốt.” Lời này nói đến kiêu ngạo.
Đường Phong nhịn lại xung động khinh bỉ, thờ ơ nói: “Chủ tịch Lục, anh có chắc đường này là đưa tôi về nhà không?”
“Vậy ra cậu đã coi biệt thự của Charles là nhà của cậu? Chỉ có một tháng mà thôi, đến lúc đó cậu nhất định phải dọn đi.” Lục Thiên Thần vẫn như cũ tự nhiên lái xe cũng không trả lời vấn đề của Đường Phong.
Dọn đi là chắc chắn, ở chung với Charles một tháng cũng chỉ là thực hiện ước định của Đường Phong lúc trước mà thôi, hơn nữa Charles nhìn cũng không tệ lắm.
Hiện tại cậu nghĩ đến Đường Phong chỉ từng là một quân cờ trong tay Lục Thiên Thần thì có chút cảm thán, trên đời này một ông chủ có thể làm được như Lục Thiên Thần cũng thật đúng là không dễ dàng.
Để tránh cho mình nhịn không được miệng ra lời độc, Đường Phong lựa chọn nhắm lại miệng mình, hợp đồng quản lý của cậu còn đặt ở trên người Lục Thiên Thần.
Xe chạy nhanh đến một nhà hàng cao cấp nổi tiếng trong thành phố, nơi này lúc Đường Phong làm siêu sao cũng đã tới, hương vị rất tốt, giá cả càng hấp dẫn.
Ông chủ Lục keo kiệt chanh chua lại hà khắc muốn mời cậu đi ăn? Đường Phong ngồi ở vị trí phụ lái nhìn nhìn người ở bên cạnh.
“Ánh mắt của cậu giống như đang nói, tôi keo kiệt đến nỗi sẽ không mời công nhân đi ăn.” Lục Thiên Thần đột nhiên nở nụ cười, người này bình thường luôn luôn một kiểu mặt, hiện tại thoáng cái cười rộ lên không khiến cho Đường Phong cảm thấy anh tuấn hơn bao nhiêu, chỉ có sởn gai ốc.
“Chủ tịch Lục, mắt của tôi không biết nói.” Đường Phong nhìn nhìn cửa xe, rõ ràng vẫn đang khóa, Lục Thiên Thần không mở khóa cậu cũng không thể đi xuống, hai người cứ như vậy ở trong xe làm cái gì.
“Tôi thấy ánh mắt của cậu trái lại rất biết nói.” Lục Thiên Thần hướng Đường Phong vẫy vẫy tay.
Đường Phong khó hiểu nhìn anh.
“Hôn môi.” Vô cùng đơn giản, tự tự nhiên nhiên phun ra hai chữ.
“Chủ tịch Lục, anh đang nói cái gì vậy?” Cậu vừa rồi nhất định là nghe nhầm.
“Hôn môi.” Lục Thiên Thần vươn tay đè lại vai Đường Phong, “Giống như cậu và Chino vậy.”
“Vì sao?” Trước đó anh rõ ràng ghét tôi như vậy.
“Hôn kỹ của cậu quá kém, mất mặt.”
Đây là cái lý do rách nát gì, Ca Trần không kém sao? Ở trong lòng Chino giống như một chú chim nhỏ không hề có sức chống cự, cậu chí ít còn chống đối một hồi lâu.
|
Đệ tam thập nhị chương: ba người thành hoạ
Anh bảo tôi hôn thì tôi hôn, bảo tôi thơm thì tôi thơm.
Đường Phong nhìn Lục Thiên Thần ở vị trí lái xe, ngón tay gõ lên cửa xe, khóe miệng bỗng dưng giương lên: “Vậy ra chủ tịch Lục muốn đích thân chỉ bảo, là vinh hạnh của tôi, chúng ta đây hiện tại là hôn hay đi ăn cơm?”
Vừa nói, thân thể vừa nghiêng gần đến chỗ Lục Thiên Thần, không có một chút ý xấu hổ.
Từ lúc rời khỏi nhà trẻ, Đường Phong đã không biết cái gì là xấu hổ, anh là đàn ông tôi cũng là đàn ông, anh hôn tôi tôi cũng hôn anh, tính cách Lục Thiên Thần rách nát nhưng cũng may bề ngoài không tệ, đi ra ngoài tìm một thanh niên đẹp xin một nụ hôn còn phải mời uống rượu, chủ tịch Lục thật tốt, không chỉ mời ăn còn trợ cấp thêm.
Nếu như Lục Thiên Thần biết hiện tại Đường Phong đang suy nghĩ cái gì không chừng sẽ hộc máu mà chết.
Có lẽ là không ngờ Đường Phong chủ động như thế, trong mắt Lục Thiên Thần nhanh chóng xẹt qua một tia không vui, đến nhanh, đi cũng nhanh, giống như sao băng.
“Chủ tịch Lục?” Tay anh ấn vai tôi, tay tôi cũng ấn vai anh.
Đường Phong cười hai tay đặt lên vai Lục Thiên Thần, trong đôi mắt mỉm cười phản chiếu khuôn mặt lạnh lùng nghiêm nghị của người nào đó.
“Nói đùa thôi.” Lục Thiên Thần hé ra khuôn mặt thoạt nhìn hoàn toàn không giống nói đùa, nói một câu lạnh lùng, sau đó anh thả Đường Phong, mở khóa cửa xe.
Bản thân chiếm tiện nghi tự vui tự buồn là được, được một tấc lại muốn tiến một thước từ trước đến nay không phải là việc người thông minh sẽ làm, Đường Phong tự nhiên cười kéo mở cửa xe đi xuống, không hề đề cập tới chuyện Lục Thiên Thần vừa rồi lùi bước.
Là người đều phải có vài phần mặt mũi, Đường Phong vui vẻ cho Lục Thiên Thần mặt mũi.
Nhà hàng lắp đặt thiết bị cực kỳ sang trọng, lộ ra phong cách cổ xưa, chỉ cần nhìn đồ cổ đặt ở chung quanh là biết đồ ăn ở đây cũng tuyệt đối không rẻ, mỹ nữ nhân viên phục vụ mặc sườn xám dẫn đường ở phía trước, Lục Thiên Thần xem ra là đã sớm đặt chỗ.
Ngoài cửa treo một bảng hiệu: Nhàn Đình.
Lúc đẩy cửa ra là một đình viện nhỏ có cửa sổ trên mái nhà, hoa cỏ nhân tạo bày biện trang nhã, cầu nhỏ nước chảy tô đậm vài phần thanh u, ở giữa đình viện nhỏ đặt một cái bàn trúc, nơi đó đã sớm ngồi một người.
Charles vắt chân ngồi xem trà nghệ vẫy vẫy tay với Đường Phong và Lục Thiên Thần đang đi vào cửa.
Lúc này Đường Phong hiểu rõ, không phải Lục Thiên Thần muốn mời cậu ăn, mà là Charles nhờ Lục Thiên Thần tiện đường đưa cậu tới.
Căn cứ vào Charles xem như là một tình nhân xứng chức lại có phẩm vị, Đường Phong cười chào hỏi đối phương, đương nhiên, Đường Phong ngồi ở vị trí bên cạnh Charles, Lục Thiên Thần ngồi ở đối diện Charles.
Bàn có 4 góc, bên trái Đường Phong là Lục Thiên Thần, bên phải là Charles, đối diện là mỹ nữ biểu diễn trà nghệ.
Charles phất tay bảo mỹ nữ đi xuống, căn dặn có thể đưa đồ ăn lên.
“Thân ái, ngày hôm nay diễn thử thế nào?” Charles tùy ý hỏi hỏi, nhìn khuôn mặt kia là biết người này không thực sự quan tâm.
“Cũng được.” Đồng dạng, Đường Phong cũng không có hứng thú thảo luận công tác trong lúc ăn, ở phương diện này cậu và Charles ngược lại có vẻ tương đồng, không có mấy ai sẽ đi quan tâm công tác của người khác như thế nào, mấy lời xã giao lược bớt đi.
Charles cười cười, làm trò trước mặt Lục Thiên Thần nói: “Tôi nghĩ cậu thích hợp với màn ảnh lớn hơn Ca Trần, nhìn khuôn mặt này, phóng đại mấy lần lên sẽ mê chết người.”
Đường Phong nhấp một ngụm trà, thoải mái đáp lại: “Bình hoa đi nhiều, phóng đại một trăm lần vẫn chỉ là một bình hoa.”
“Người Charles coi trọng sao có thể là bình hoa.” Lục Thiên Thần hiếm khi tán thưởng Đường Phong một câu.
Bầu không khí quỷ dị này khiến Đường Phong chịu không nổi, cũng may hai người kia cũng là người thông minh, tùy tiện nói vài câu rồi bỏ xuống đề tài này, chỉ là những đề tài khác càng khiến cho Đường Phong chịu không nổi.
Cái gì súng ống đạn được, cái gì buôn lậu, cái gì đầu tư điện ảnh tẩy tiền đen. . . Cậu toàn bộ không nghe thấy.
Đường Phong cúi đầu ăn, ưm, hương vị thức ăn rất tốt.
|
Đệ tam thập tam chương: Tình nhân trong mộng ( nhất )
Bầu không khí trong xe dùng cổ quái để hình dung cũng không quá đáng, cũng có thể chỉ có mỗi tiểu Vũ ngồi ở ghế sau có cảm giác này, Charles lái xe và Đường Phong ngồi ở vị trí phụ lái vẫn đều đang tự nhiên nói chuyện với nhau.
Ngày hôm nay phải đi đài truyền hình bàn bạc tiết mục 《 tình nhân trong mộng 》, đây là tiết mục đài truyền hình tương tự tính chất thân cận nhưng lại có chút không giống, nghe nói là công ty chủ động giúp Đường Phong tranh thủ, mặc kệ thế nào cũng chỉ có thể đến sớm không thể đến muộn. Một tiểu minh tinh tuột dốc như Đường Phong có tiểu Vũ là một người đại diện cũng đã coi như không tệ, nào có xe riêng, lúc trước đi phỏng vấn điện ảnh của đạo diễn Lý Nguy cũng là tài xế Charles đưa đi.
Charles vốn đang uống trà xem báo vừa nghe Đường Phong muốn đi công ty thì chủ động đề nghị lái xe.
Tiểu Vũ vốn muốn từ chối, nhưng Đường Phong một ngụm đáp ứng, có người đưa đi còn muốn thuê xe? Tiểu Vũ chỉ là có chút không rõ quan hệ giữa Đường Phong và Charles, chủ tịch Lục từng tự mình căn dặn bảo cô không nên lắm miệng, cô cũng chỉ có thể buồn bực.
“Tiết mục lần này tên gọi là gì?” Hai tay nắm tay lái, Charles tùy ý hỏi.
Đường Phong suy nghĩ một chút, trả lời: “Là một tiết mục thân cận, hình như tên là ‘Tình nhân trong mộng’.”
“Tình nhân trong mộng?” Charles cười nhạo một tiếng.
“Là tiết mục gần đây rất nổi tiếng, mời các cô gái bình thường cùng hẹn hò với nam minh tinh, nhưng mà tôi nghe nói mới đây muốn cải cách, nhất định sẽ càng nổi.” Tiểu Vũ chen vào một câu, nhưng trong lòng cô cũng biết làm một minh tinh bị con gái bình thường từ chối sẽ rất mất mặt. Nguyên nhân chính là vì như vậy, cho dù là nam minh tinh đi tham gia tiết mục, thường thường cũng sẽ bởi vì tiếng tăm của bản thân khác nhau mà có kết cục khác nhau.
Tên tuổi càng cao, có thể cười đáp đến cuối cùng, mà tiếng tăm không lớn, thường thường mấy vòng trước đó sẽ bị loại bỏ, không có tên tuổi gì như Đường Phong nhiều nhất chỉ có thể đi đến nửa đường.
Nhưng đôi khi cũng sẽ có hắc mã xuất hiện, người ở trong tiết mục một lần rồi nổi tiếng cũng không phải không có.
Đường Phong chỉ là cười cười, tiết mục gần đây hình như là muốn tranh đoạt thị suất mà chuẩn bị cải cách, mặc kệ đổi thành cái dạng gì, chuyện cậu đi tham gia tiết mục đã là ván đã đóng thuyền, kết quả thế nào không quan trọng, cậu chỉ muốn bảo trì độ nổi tiếng và thu nhập nhất định là được, nhờ vào tiết mục mà nổi tiếng là chuyện Đường Phong cho tới bây giờ cũng chưa nghĩ tới.
Đã qua vài ngày kể từ lần phỏng vấn điện ảnh của đạo diễn Lý Nguy, cũng không biết kết quả thế nào.
Tới đài truyền hình, Charles gần đây có vẻ rất nhàn rỗi rất tự giác đi theo, mỹ danh viết là tùy tiện đi dạo.
Đường Phong ngồi ở trong phòng làm việc của tổ tiết mục chờ biên tập và người chế tác, nói là ngày hôm nay đến ghi chép tiết mục, nhưng kỳ thực cũng là đến nói chuyện với nhân viên công tác trong tổ tiết mục, dù sao muốn xuất hiện trên một tiết mục cũng không phải nói lên là lên đơn giản như vậy, trước đó cũng phải biết sơ sơ nội dung ba kỳ của tiết mục mới được, còn phải ký kết một loạt hợp đồng điều khoản bảo mật.
Tiết mục chủ bài của đài truyền hình — tình nhân trong mộng, đã từng thông qua người thường hẹn hò với minh tinh mà nổi tiếng, ban đầu chủ đề kỳ một là “Bạch mã vương tử và nữ minh tinh”, lấy nam giới có điều kiện xuất sắc cùng nữ minh tinh hẹn hò, dùng đề tài minh đao ám tiễn lục đục với nhau giữa các nữ minh tinh, tập đầu tiên được phát sóng thì có thành tích nổi bật là thu được thị suất cao nhất, thành công trở thành chương trình tạp kỹ được quan tâm nhất lúc ấy.
Kỳ thứ hai chủ đề là “Cô bé lọ lem và bạch mã vương tử”, lấy đề tài nữ giới bình thường từng bước cải tạo, đến đố kị được hẹn hò với nam minh tinh, thành công bào chế lại kỳ thứ nhất, rất có xu thế vượt qua.
Tập cuối cùng, phát sóng vào cuối tuần này, mà một kỳ tiết mục kết thúc cũng có nghĩa là một kỳ mới của tiết mục bắt đầu.
Dựa theo thói quen của chế tác tổ tiết mục, kỳ thứ ba của “Tình nhân trong mộng” sẽ không dùng “Vương tử và nữ minh tinh” hoặc là “Cô bé lọ lem và vương tử” để tiến hành, chắc sẽ là một nội dung mới của tiết mục?
|