Giáo Viên Thực Tập
|
|
Chương 107: Gặp mặt
Một màn này, khiến cho hai mắt Thẩm Duyệt trừng lớn, cô nhìn thoáng qua Thẩm Hoa Vinh nằm trên mặt đất hộc máu, trong mắt không có chút nào thương cảm nào, chỉ có hưng phấn. Trong miệng lại không nhịn được lẩm bẩm
"Hảo, hảo, ha ha..."
Trần Thông nhìn xem Thẩm Hoa Vinh bị hắn đánh cho hộc máu, lại không có chút cảm giác nào, đi đến gần, đá lên thêm một cước.
"Tốt lắm, dừng tay." Thẩm Duyệt khóe miệng hơi vểnh, từ từ nói ra.
Trần Thông nghe lời Thẩm Duyệt nói, quả nhiên là dừng tay. Mà Thẩm Hoa Vinh nằm trên mặt đất vốn cho là mình chết chắc rồi, không nghĩ tới còn có thể giữ được mạng sống, nhìn Thẩm Duyệt ở trước mắt vênh váo tự đắc, trong nội tâm phức tạp. Muốn mở miệng nói nhưng không biết phải nói gì?
Thẩm Duyệt tự nhiên cũng không thèm để ý tới phản ứng của Thẩm Hoa Vinh, hai mắt sáng lên nhìn xem Trần Thông hiện tại.
Ngay cả Thẩm Duyệt cũng không nghĩ tới, cô ta vốn là muốn giết Trần Thông, nhưng mà làm cho cô ta không nghĩ tới chính là Trần Thông lại mạng lớn không chết, ngược lại đã lấy được thực lực mạnh như thế, thật khiến cho người ta khó có thể tưởng tượng được. Thẩm Duyệt thật muốn ngửa mặt lên trời cười to, trời cao đãi ngộ với cô ta đến cùng cũng không tệ, tốt, thật sự là tốt!
Thẩm Duyệt đắc ý, ngẩng đầu nhìn một cái lưới phòng hộ, bên ngoài tang thi lực công kích độ đã giảm bớt, nghĩ đến không bao lâu nữa, những tang thi kia sẽ thối lui.
Mà tiểu tiện nhân Vân Khởi kia tại lần này bỏ toàn lực chống cự tang thi tiến công, bỏ ra không ít công sức cùng tài lực là chuyện không có cách nào xóa bỏ, đến lúc đó, chờ tiểu tiện nhân kia ra tay, nghĩ đến chính mình liền gặp nguy hiểm đi?
Thẩm Duyệt nhìn thoáng qua Trần Thông ở bên cạnh, mặc dù Trần Thông hiện tại thay đổi rồi, nhưng mà bên cạnh Vân Khởi còn có nhiều dị năng giả như vậy, cô ta khẳng định không phải là đối thủ của Vân Khởi, cho nên, cô ta phải nhanh chóng rời đi thôi.
Chỉ là mẹ phải làm sao bây giờ?
Thẩm Duyệt trầm mặt, hướng tới phía ngoài thành mà đi, Trần Thông sít sao đi sau lưng Thẩm Duyệt, mà Thẩm Hoa Vinh đang nằm trên mặt đất, hơi há miệng nghĩ muốn lên tiếng, nhưng chỉ phun ra một bún máu liền hôn mê bất tỉnh.
Thẩm Duyệt mang theo Trần Thông trở về phòng nhỏ âm u kia.
Vân Khởi đã chống đỡ vài ngày này, sắc mặt cũng có chút tái nhợt, bất quá nhìn xem lực công kích của tang thi ở ngoài lưới phòng hộ, khóe miệng nhếch lên một tia cười lạnh, cần phải nhanh đi?
Ở phía ngoài tường thành, tứ đại gia tộc nhìn xem tang thi đã có vẻ suy yếu, biết rõ thắng lợi trong tầm mắt rồi!
"Oanh!"
Đột nhiên một tiếng kêu động trời, ở phía sau tang thi vang lên, mọi người đều là cả kinh, không biết chuyện gì xảy ra?
"Hô!"
Chỉ thấy một bóng dáng bay trên trời mà đến, sau đó lại thấy một người bóng dáng khác lập tức đuổi kịp, hai người ở giữa không trung không ngừng đánh nhau, mỗi lần đánh nhau, sinh ra ảnh hưởng đánh thẳng ra xung quanh khiến cho tang thi ở bốn phía tan xương nát thịt.
"A! ! !"
Chứng kiến loại tình cảnh này, trên tường thành tất cả mọi người nhịn không được phát ra một tiếng kinh hãi!
Nhưng khi thời điểm nhìn rõ hai người kia, mọi người nhịn không được phát sinh một tiếng hoan hô, nguyên lai một trong hai người đó lại là con người, một người khác hai mắt đỏ bừng, toàn thân tản ra sát khí, đúng là tang thi.
"Là thiếu gia!"
Cảnh vệ viên đứng bên cạnh Khung Chỉ, thấy rõ bóng dáng trên không trung, nhịn không được sắc mặt đỏ lên, kích động hướng về phía Khung Chỉ kêu lên:
"Là thiếu gia a!"
Khung Chỉ đã sớm thấy rõ một trong hai bóng dáng đó là con trai của mình, chứng kiến con trai cùng tang thi đánh khó phân thắng bại, hung ác dị thường, trong nội tâm lo lắng đồng thời lại có chút tự hào!
Mà người trong tứ đại gia tộc, có rất nhiều người biết Khung Phong, sau khi nhìn thấy một trong hai bóng dáng đó là Khung Phong mừng rỡ đồng thời trong nội tâm lại có chút phức tạp, không nghĩ tới chỉ một đoạn thời gian không gặp, tiểu tử Khung gia lại mạnh hơn rồi.
"Xuy" Một tiếng vang thật lớn, một mảnh khói độc tràn ngập không trung, giống như bao phủ toàn bộ bầu trời, lại như một cái lưới lớn, đem Khung Phong sít sao khóa trụ.
Mọi người nhịn không được vì Khung Phong lo lắng, hiện giờ bọn họ không quản cái gì mà phân chia quyền lực gì gì đó, bọn họ hiện tại cũng hy vọng Khung Phong có thể thắng lợi, dù sao cuộc chiến này bọn họ đã tiêu hao quá nhiều và cũng mất đi quá nhiều.
"Oanh!"
Đột nhiên, một đạo bóng dáng theo từ bên trong làn khói độc lao ra, là Khung Phong, sau khi Khung Phong lao ra, lại đột nhiên xoay người, một chưởng đánh vào trên người tang thi chạy phía sau, tang thi bị đánh thân thể chấn động, lập tức một cánh tay bị đánh nổ tung.
Tang thi ánh mắt âm độc nhìn xem Khung Phong, âm lãnh cười cười, rồi lập tức xoay người chạy trốn.
Khung Phong nhìn xem tang thi chạy trốn cũng không có đuổi theo, hắn hiện tại mặc dù không sợ tang thi kia, nhưng muốn giết nó, nhưng vẫn là không đủ.
Tang thi vương chạy trốn, tang thi cũng bắt đầu hoảng loạn lên, đội hình bắt đầu hoảng loạn.
Mà mọi người trên tường thành phát ra từng đợt tiếng hoan hô, bọn họ biết rõ trận này bọn họ đã thắng lợi.
Lập tức bọn họ có ý trí chiến đấu cao hơn công kích tang thi mạnh yếu, đem tất cả lực lượng toàn bộ đều phóng thích đi ra.
Tang thi rốt cục. . . Lui!
Mặc dù cũng không có không ít tang thi cấp thấp ở ngoài thành, nhưng mà chúng đã đối với căn cứ không tạo được cái thương tổn gì.
Tất cả mọi người đều hoan hô ăn mừng...
Lưới phòng hộ ở phía trên căn cứ cũng được thu lại, tang thi ở trên bầu trời đã không có còn dư lại bao nhiêu, Vân Khởi thở phào nhẹ nhõm, đứng lên.
"Hội trưởng, chúng ta đã thành công!"
"Thật sự là quá tốt!"
"Hội trưởng..."
Trong công hội mọi người ôm chằm lẫn nhau, cảm giác sống sót thật sự là quá tốt, hai ngày nay bọn họ lo lắng hãi hùng từng giây từng phút, hiện giờ bọn họ càng thêm quý trọng cuộc sống bây giờ.
Trên tường thành, Khung Chỉ nhìn xem con trai càng lớn càng thành thục chững chạc, trong mắt từ từ đều hiện lên vẻ kiêu ngạo, nhịn không được tiến lên, lấy tay nện vào bả vai Khung Phong, cười nói:
"Tiểu tử thúi, làm tốt lắm!"
"Ha ha!" Đối mặt được cha khen ngợi, Khung Phong cũng nhịn không được bật cười.
Lần này tang thi đoàn mặc dù tản đi rồi, nhưng mà tổn thất của bọn họ cũng không ít. Bất quá tứ đại gia tộc sau khi chứng kiến thực lực Phong nhi, nghĩ đến sẽ phải kiêng kỵ vài phần.
Khung Chỉ cao hứng kéo Khung Phong trở về trong thành, hai ngày nay mệt muốn chết rồi, sau khi trở về, định phải nghỉ ngơi cho thật khỏe!
Trên tường thành mọi người rối rít cười đùa cùng bằng hữu, kéo nhau đi ăn mừng, gánh nặng áp chế trong lòng tản đi, tất cả mọi người trong nội tâm đều buông lỏng.
Ngày này căn cứ tràn đầy vui vẻ, tràn đầy tiếng cười nói, tất cả mọi người đều đi trên đường lớn, trong căn cứ tứ đại gia tộc để ăn mừng thắng lợi này, thế nhưng hào phóng xuất ra lương thực cùng một chút rau dưa, miễn phí cho tất cả mọi người trong căn cứ vào ăn.
Mặc dù lương thực có đã có chút mốc meo, rau dưa cũng có chút nát, nhưng là đối với người trong căn từ lúc mạt thế kéo tới cơm không đủ no mà nói thì đây không thể nghi ngờ là chuyện đáng giá để ăn mừng.
Mà có vài người lại không bỏ được nghỉ ngơi, căn cứ vì kích thích mọi người giết tang thi, một lần nữa ra nhiệm vụ, giết 100 tang thi cấp một liền ban thưởng một cân lương thực.
Tang thi cấp một đã không nhiều lắm, nhưng tang thi động vật cấp một lại có rất nhiều, mặc dù 100 con tang thi mới được một cân lương thực, nhưng chuyện này ít nhất cấp thêm hy vọng cho rất nhiều người, dù sao tang thi cấp một vẫn tương đối dễ dàng giết chết.
Coi như là người bình thường cũng có thể giết chết, cho nên rất nhiều người bình thường, sau khi biết rõ tin tức này, thậm chí ngay cả nghỉ ngơi đều không bỏ được, trực tiếp ra khỏi cửa thành, phải cố gắng giết nhiều tang thi một chút.
Tang thi đã tản đi, nhưng mà rất nhiều tang thi động vật cấp thấp không có trí lực, còn rất nhiều đều ở bên ngoài căn cứ, cấp rất nhiều cơ hội cho mọi người, mặc dù trong đó tránh có thể chết, nhưng mà rất nhiều người trên mặt càng nhiều hy vọng hơn.
Trước kia rất nhiều người cho rằng mạt thế là thiên hạ của dị năng giả, chỉ có dị năng giả mới có thể sinh tồn được, rất nhiều người bình thường đều bị chết đói, nếu không chết, cũng là tầng lớp nghèo đói nhất trong xã hội, lúc nào cũng ăn không đủ no mặc không đủ ấm.
Ở thời điểm tất cả mọi người đang ăn mừng, Vân Khởi ra lệnh cho người đi bắt mẹ con Thẩm Duyệt cùng Thẩm Hoa Vinh, lần này cô tuyệt sẽ không ở nuông chiều ba người này, nhất định phải khiến ba người bọn họ vì hành vi ngu xuẩn phải trả giá cao bằng sinh mạng.
Về phương diện khác, Vân Khởi đem nhân vật cấp cao tâm phúc trong công hội triệu tập lại, mặc dù nguy cơ tang thi giải trừ, nhưng mà cũng cô bại lộ không ít bí mật. Vì phòng ngừa những người kia giết người cướp của, Vân Khởi lệnh cho tất cả mọi người tăng cao cảnh giác, dưới tình huống vạn bất đắc dĩ, có thể buông tha cho công hội.
Người do Vân Khởi phái đi ra bắt mấy người Thẩm Duyệt đã trở lại, nhưng lại không có phát hiện mẹ con Thẩm Duyệt, chỉ phát hiện Thẩm Hoa Vinh nằm ở trên đường ăn xin.
Lúc này Thẩm Hoa Vinh, cơ hồ là toàn thân tê liệt, mắt miệng méo nghiêng, toàn thân tát phát ra mùi thúi.
Thẩm Hoa Vinh vốn cho là hắn liền chết đi như vậy, không nghĩ tới trước khi chết còn có thể nhìn thấy Vân Khởi, giãy giụa lấy giơ tay lên, run rẩy chỉ Vân Khởi, trong miệng phát ra thanh âm mơ hồ
"Tiểu Khởi a. . . Xem ở ta là cha của ngươi, cứu ta. . . Cứu ta."
Lúc này trong phòng chỉ có Vân Khởi, Vân Khởi cười lạnh một tiếng, trước cô dung túng Thẩm Hoa Vinh, còn không phải là vì ngày hôm nay sao?
Vì có thể danh chính ngôn thuận giết Thẩm Hoa Vinh, cô đối Thẩm Hoa Vinh nhưng là vô cùng dung túng đấy a!
Cô vốn cũng không phải là Vân Khởi chân chính, nếu như Thẩm Hoa Vinh thức thời, cô có lẽ sẽ xem xét hắn là cha Vân Khởi, trừng phạt hắn một phen, lưu lại cho hắn một cái mạng.
Nhưng mà Thẩm Hoa Vinh tự mình tìm đường chết, ở đâu có thể oán được cô đâu!
Thẩm Hoa Vinh biết rõ hắn đã đắc tội chết với đứa con gái này rồi, nhưng mà hắn là biết rõ tính tình của đứa con gái này, ôm một tia hi vọng cuối cùng, hy vọng Vân Khởi giống như trước đây có thể buông tha hắn.
"Tiểu Khởi a. . ." Thẩm Hoa Vinh nước mắt giàn giụa
"Đều là do Thẩm Duyệt làm hại ta a, ngươi không nên trách cha được hay không, trước kia đều là cha không tốt, cha sẽ sửa, sẽ sửa, ngươi liền tha thứ cha đi?"
Cha? Vân Khởi cười lạnh, người đàn ông ở trước mắt cô cũng xứng làm ba của cô? Ba của cô chưa bao giờ là hắn.
Vân Khởi ngồi xổm xuống, nhìn xem Thẩm Hoa Vinh
"Tha thứ cho ngươi?"
Thẩm Hoa Vinh gật đầu mạnh
"Tiểu Khởi, ta là của ngươi cha a, cha ruột a, tha thứ cho ta đi."
"Cha?" Vân Khởi cười lạnh
"Ngươi cũng xứng?"
Nghe Vân Khởi nói như thế, Thẩm Hoa Vinh nhịn không được gào khóc "Đều là cha có lỗi, đều là do cha có lỗi, ngươi giết ta đi, giết ta đi."
Vân Khởi biết rõ Thẩm Hoa Vinh đây là lấy lui làm tiến, chẳng lẽ hắn cho rằng cô thật sự không dám giết hắn?
"Tốt, ngươi đã tự mình tìm chết, ta làm con gái này, tự nhiên muốn thỏa mãn nguyện vọng của ngươi!"
“A?" Thẩm Hoa Vinh sững sờ.
Hắn chỉ là đang muốn nhắc nhở Vân Khởi, hắn là cha ruột của cô, hắn không tin Vân Khởi thật sự dám giết hắn.
Nhưng mà hắn thật sự không nghĩ tới Vân Khởi có thể nói như thế, thế nhưng nói muốn thành toàn cho hắn, muốn giết hắn.
Không, không, hắn không muốn chết, không muốn!
Nhìn xem Thẩm Hoa Vinh trong mắt sợ hãi cùng không thể tin, Vân Khởi cũng biết, Thẩm Hoa Vinh như thế nào cam lòng chết dễ dàng thế đâu?
(Ka: Trước Ka xin lỗi các bạn bữa nay dồn việc để đi công tác, quá bận, mong các bạn bỏ qua, tuần này có lẽ ra chương không đều. Sau thì các bạn đừng nghĩ tg quá ưu ái cho TD, theo cách nghĩ của Ka thì kiếp trước TD là nvc nhưng do VK được LT trùng sinh vào nên thay đổi thôi, nên dùng từ ngữ của nữ phụ văn thì TD là con gái ruột của tg a, là 1 con gián siêu sống dai a )
|
Chương 108: Rời đi!
Vân Khởi tay vung lên, một trận kình phong quét qua, Thẩm Hoa Vinh ở trên mặt đất ngay cả kêu thảm thiết cũng không có kịp phát ra một tiếng, liền tắt thở, ngược lại được ra đi thanh thản.
Vân Khởi ra lệnh cho người ở phía bên ngoài tiến vào đem Thẩm Hoa Vinh mang đi
"An táng thật tốt!"
Thủ vệ nghiêm túc gật đầu, bọn họ đều là có thể hiểu được, hội trưởng đại nhân bây giờ nhất định rất khó chịu.
Ở nơi mạt thế này, người bình thường sau khi chết, vì phòng ngừa ôn dịch, hoặc là vi khuẩn bệnh độc, thi thể cũng là ở trong vòng hai giờ liền hỏa táng.
Sau khi hỏa táng, tro cốt cũng bị đổ bừa bãi vào một góc. Mà chỉ có một vài người có thân phận đặc thù mới có thể lấy được một ngôi mộ, mà Vân Khởi không thể nghi ngờ là người trong đám người có đãi ngộ đủ đặc thù ấy.
Thẩm Hoa Vinh tự nhiên là dính một chút phúc lợi của Vân Khởi, mới có thể sau khi hỏa táng, liền có một ngôi mộ nhỏ.
Chờ sau khi toàn bộ căn cứ an tĩnh lại, đã là một ngày sau đó rồi. Vân Khởi đứng trên tầng thượng công hội, nhìn xem đêm đen nhánh vô cùng, đột nhiên, Vân Khởi lỗ tai vừa động, Vân Khởi cười lạnh:
"Nếu đã đến đây, liền đi ra đi!"
"Vèo! Vèo! Vèo!"
Một đám người mặc đồ đen trong nháy mắt xuất hiện, đem Vân Khởi bao vây vào giữa.
Vân Khởi có thể cảm nhận được, những người mặc đồ đen này ít nhất cũng là dị năng giả cấp sáu, thật sự là quá để mắt tới cô a.
Những người mặc đồ đen này thật sự là một câu nói nhảm cũng không có, đi lên liền trực tiếp động thủ, Vân Khởi phóng thích tinh thần lực, người mặc đồ đen ở xung quanh động tác trong nháy mắt chậm lại, bị Vân Khởi kiềm chế.
Vân Khởi một quyền đánh ra, hai người mặc đồ đen trong nháy mắt liền chết, người mặc đồ đen ở xung quanh liếc mắt nhìn nhau, mặc dù biết lợi hại Vân Khởi, nhưng là không nghĩ tới Vân Khởi khó có thể đối phó như thế này.
Bất quá Vân Khởi bất quá là một người, bọn họ nhiều người như vậy, chẳng lẽ còn không đối phó được một mình Vân Khởi sao?
Vân Khởi mặc dù chiếm thượng phong, nhưng người mặc đồ đen càng đến càng nhiều, Vân Khởi bắt đầu muốn bất ngờ chạy trốn, người mặc đồ đen động tác tăng nhanh, Vân Khởi hôm nay phải chết.
Nhưng mà Vân Khởi quá mức lợi hại, có thể từ trong vòng vây Vân Khởi chạy thoát.
Người trong công hội, sớm đã bị vài người trong đại thế gia âm thầm mua chuộc, Vân Khởi đi thẳng đến trên đường cái.
Người trên đường cái thấy đột nhiên xuất hiện Vân Khởi cùng đám người mặc đồ đen kia sợ hết hồn.
Người mặc đồ đen trong nội tâm âm thầm kêu. Biết rõ hôm nay là không thể nào giết Vân Khởi được rồi, vừa định muốn rút lui.
Lại không nghĩ tới Vân Khởi thế nhưng lớn tiếng kêu lên:
"Quyền gia, Tiết gia, Ngô gia bọn người các ngươi ngụy quân tử, tiểu nhân, lúc tang thi đột kích, nếu không phải do ta xuất ra tinh thạch, lúc này ở đâu còn có căn cứ? Không nghĩ tới căn cứ vừa mới bảo tồn, các ngươi liền nghĩ muốn giết ta?"
Vân Khởi vẻ mặt phẫn hận
"Các ngươi đã ác độc như thế, vậy cũng đừng trách ta Vân Khởi lòng dạ độc ác!"
Trên đường cái người lại đột nhiên thoáng cái sửng sốt, bọn họ không nghĩ tới thế nhưng có thể nghe chuyện động trời đó!
Người mặc đồ đen biết rõ nguy rồi, không có nghĩ đến Vân Khởi làm ra chuyện như thế này, dĩ nhiên cũng rất tùy tiện đem chuyện nói ra, thật sự là ngoài dự liệu của bọn họ.
Tình huống trước mắt, người mặc đồ đen biết mình xử lý không được, chỉ có thể vung tay lên, mang theo thuộc hạ rút lui.
Vân Khởi gặp người mặc đồ đen rút lui, trong nội tâm cười lạnh, đối với đám người trên đường cái giống như còn chưa kịp phản ứng nói:
"Các vị, ta Vân Khởi tự giác chưa từng làm qua chuyện có lỗi với căn cứ, ngược lại ở lúc tang thi đột kích, vì căn cứ an toàn anh dũng chống cự, không nghĩ tới căn cứ vừa mới không việc gì, bọn họ liền chịu không được Vân Khởi ta, Vân Khởi ta hôm nay liền dẫn đầu công hội lính đánh thuê rời đi căn cứ, ở thành phố Z một lần nữa thành lập trụ sở thuộc về ta, các vị cáo từ!"
Vân Khởi nói xong, cũng không để ý tới đám người xung quanh hỗn loạn, trực tiếp biến mất ở không trung.
Hôm nay hết thảy, Vân Khởi sớm đã dự liệu, biết rõ kia vài đại thế gia là sẽ không bỏ qua cho mình, đáng hận là lực lượng của cô bây giờ còn yếu. Nếu cùng tứ đại thế gia liều mạng một cái ngươi chết ta sống, nhưng đến cuối cùng đạt được lớn nhất ích lợi chính là tang thi, đem tang thi tiêu diệt hết điều kiện tiên quyết, những thứ ngụy quân tử kia vẫn có một chút tác dụng, tạm thời lưu họ tên bọn họ.
Mà đám người Cao Lôi, Dung Ly đã sớm ở Vân Khởi hạ ám hiệu, mang theo nhân viên trung thành với công hội ly khai khỏi căn cứ, đi thành phố Z.
Vì bọn họ sắp kiến tạo căn cứ đánh hạ trụ cột của chính mình. Thành phố Z là trung tâm toàn nước, rời xa biển cả, không có tang thi ở biển cả công kích, nhưng mà trong căn cứ có vài thế lực lớn chiếm giữ, muốn thanh trừ vài thế lực lớn cũng không phải là dễ.
Thành phố Z mặc dù không bằng căn cứ thủ đô, nhưng là theo điều tra, trong căn cứ thành phố Z có ít nhất cũng 1 triệu người là nhân loại còn sống.
Vân Khởi tiêu sái rời đi, nhưng mà vài đại thế gia lại gặp họa, Vân Khởi một thân một mình quật khởi cũng rất truyền kỳ, danh vọng ở trong căn cứ rất cao, chớ đừng nói chi là lần này chống lại tang thi, Vân Khởi làm ra cống hiến, đó là quá rõ ràng .
Danh vọng của Vân Khởi càng tăng lên, trong căn cứ không biết có bao nhiêu người sùng bái Vân Khởi. Nhưng mà khiến cho tất cả mọi người cũng không nghĩ tới , trong căn cứ đối với đại công thần này chẳng những không có ngợi khen, ngược lại muốn phái người sát hại Vân Khởi.
Lúc ấy trên đường cái nhiều người mặc đồ đen như vậy vây công một mình Vân Khởi, không biết bị bao nhiêu người chứng kiến, chuyện này muốn giấu giếm căn bản là không thể nào.
Hơn nữa, lúc ấy Vân Khởi mình cũng nói là vài đại thế gia muốn giết cô, lại khơi dậy sự phẫn nộ của dân chúng. Điều này cũng tạo thành uy tín vài đại thế gia ở trong căn cứ giảm xuống mạnh, tạo thành về sau trong căn cứ rất nhiều người rời khỏi căn cứ, tới hướng trụ sở mới của Long Chau công hội sinh sống.
Vân Khởi duy nhất không có nói Khung gia đối với cô động thủ, trong căn cứ người đối Khung gia ngược lại rất bội phục, uy tín của Khung gia trong lúc nhất thời thế nhưng áp chế qua cả Quyền gia, chớ đừng nói chi là trong Khung gia còn có một thiếu niên anh hùng!
Khung gia cùng Vân Khởi quan hệ luôn luôn là thật tốt, lần này Vân Khởi trốn đi, tự nhiên là cùng với Khung Chỉ liên lạc qua.
Tam đại thế gia âm thầm đi tìm Khung Chỉ, muốn Khung Chỉ cùng ra tay, giết chết Vân Khởi, đến lúc đó bảo bối trong tay Vân Khởi, tự nhiên sẽ là do tứ đại thế gia cùng hưởng.
Mạt thế ai cũng không phải là người ngu, dựa vào Vân Khởi tùy tiện lấy vật gì đó, bọn họ đã sớm đoán được Vân Khởi trong tay có bảo bối khó lường.
Bảo bối như vậy, sao lại không có ai không động tâm, chỉ cần có thể đạt được kiện bảo bối kia, như vậy trở thành đứng đầu thiên hạ, cũng không phải là không thể được.
Căn cứ Thành phố Z cách thành phố B có ba ngày lộ trình, nếu như ở trước mạt thế, lái xe nhanh nhất mà nói, một ngày cũng đã đến, nhưng mà sau mạt thế, lộ trình thỉnh thoảng gặp một chút tang thi ngăn cản con đường, hành tẩu tự nhiên không thông thuận như vậy.
Đám người Cao Lôi cùng Dung Ly toàn bộ tốn gần một tuần lễ mới đi đến thành phố Z.
Lần này người đi theo Vân Khởi tới đây không đơn giản chỉ có nhân vật cao cấp trong công hội, còn có người đối với Vân Khởi dị thường chân thành hâm mộ, nhân số ước chừng có một ngàn người. Trong tay Vân Khởi có không gian vật tư phong phú, ăn lại là nhiều không kể xiết, nhiều người cô cũng nuôi nổi.
Ở cửa căn cứ thành phố Z có rất nhiều người lui tới, đều là mấy người một đội, có một thân mệt mỏi, sau lưng đeo túi xách, vào căn cứ, nghĩ đến chắc là người ở bên ngoài hoàn thành nhiệm vụ trở lại căn cứ. Còn có người tinh thần vô cùng phấn chấn theo từ bên trong căn cứ đi ra ngoài chấp hành nhiệm vụ.
Cửa có người gác, trong tay cầm súng máy, mặc dù súng máy đối với dị năng giả không có bao nhiêu tác dụng, nhưng là dùng để uy hiếp người bình thường vẫn rất có hiệu quả.
Người gác cửa rất lớn lối, mọi người tiến vào căn cứ đều bị bọn họ hung hăng vơ vét, dị năng giả thì hoàn hảo không sao, nếu như là người bình thường, vậy bọn họ thái độ ngạo mạn, thật là khiến cho trong lòng mọi người muốn giết bọn họ bao nhiêu lần rồi.
Vẫn còn có người gác cửa coi như là có chút ánh mắt, nhìn thấy đội ngũ Vân Khởi có hơn một ngàn người, vội lên trước hỏi thăm, thái độ cũng thân thiện rất nhiều
"Xin hỏi chư vị là muốn vào thành?"
Dung Ly nhìn thủ vệ kia một cái, không lưu dấu vết nhìn qua Vân Khởi thấy gật đầu, liền tiến lên phía trước nói:
"Đúng vậy, không biết muốn chúng ta nộp bao nhiêu lương thực?"
Thủ vệ kia có thể cảm giác được đám người kia tuyệt đối không đơn giản, ít nhất không phải là cái tiểu thụ vệ gác cổng như hắn có thể đắc tội được, vội nói:
"Dị năng giả không cần nộp bất kỳ vật tư gì, nhưng mà người bình thường muốn nộp ít nhất phải một cân lương thực vật tư."
Một cân lương thực?
Đối với dị năng giả thường xuyên làm nhiệm vụ ngược lại không coi vào đâu, nhưng là đối với người bình thường mà nói, cũng đã là không thấp.
Dung Ly nghe thủ vệ kia nói xong, liền cười nói:
"Vậy thì thật là thật trùng hợp, đoàn người chúng ta đều là dị năng giả ngược lại giảm đi không ít vật tư đâu!"
Thủ vệ kia nghexong liền biến sắc, không đợi hắn phân phó cái gì, bên cạnh đã có người thật nhanh chạy ra xa, cũng không biết đem tin tức này thông báo cho thế lực tứ phương trong căn cứ đó chứ.
Trước kia cũng là chưa từng xảy ra chuyện như vậy, căn cứ có hai thế lực lớn, Cát lão đại, thủ hạ có ba trăm dị năng giả, trong đó có hai trăm đều là đi theo Cát lão đại cùng đi thành phố Z giành chính quyền .
Nhưng mà ngay cả lão đại thành phố Z được xưng ngân hồ lão hồ ly Từ lão đại thủ hạ cũng bất quá mới sáu trăm dị năng giả, nhưng mà đội ngũ trước mắt này nói ít cũng có gần ngàn người, nếu như một cổ thế lực lớn như thế này vào căn cứ, đây chính là đảo mắt liền áp chế qua Từ lão đại, trở thành chủ nhân căn cứ a!
Thủ vệ há to miệng, không nói gì thêm, thân thể hơi có chút run rẩy, chắn trước mặt Dung Ly, rõ ràng muốn tránh ra thân thể, nhưng là nghĩ đến cái gì, lại chỉ có thể ngăn cản trước mặt Dung Ly, không để cho đoàn người bọn họ tiến vào.
Vân Khởi biết rõ, một cổ thế lực này bọn họ, đã khiến cho tất cả thế lực của toàn bộ thành phố Z chú ý, bọn họ không nghĩ đến sẽ tiến vào căn cứ.
Bất quá, Vân Khởi cô nếu đã đến đây, liền không có tính toán cứ như vậy đi, bằng thực lực của cô, hơn nữa những người ở dưới tay cô này, nghĩ đến trong căn cứ không ai có thể ngăn trở bọn họ.
Cát lão đại là một người đàn ông đầu trọc hơn ba mươi tuổi, vóc người hơi mập, trước mạt thế là một chủ lò giết mổ. Bình thường làm người coi như là trượng nghĩa, trong tay lại có tiền, lại thích kết kết giao bằng hữu, cả ngày uống rượu đánh bài, trong tay ngược lại cũng tập kết không ít người.
Mạt thế tiến đến, thức tỉnh dị năng hệ kim, mang theo trợ thủ, đi tới nơi thành phố Z này, xem như cắm rễ rồi, trở thành thế lực lớn thứ hai của căn cứ.
Cát lão đại làm người rất háo sắc, ngày hôn nay, đang lúc hắn chơi đùa với người vợ thứ 19 mới thu vào, liền bị người quấy rầy làm mất hào hứng.
Cát lão đại rất mất hứng thầm mắng một tiếng, ngoài cửa tiểu đệ tự nhiên biết rõ lão đại mất hứng, nhưng mà mới vừa đạt được tin tức kia, hắn cũng chỉ có thể nhận mệnh gõ cửa.
Cát lão đại mất hứng đẩy ra mỹ nhân trong ngực trơn bóng, lại hung hăng sờ bóp, lúc này mới hùng hùng hổ hổ mặc quần áo vào, mở cửa.
Nhìn đến ngoài cửa tiểu đệ, mất hứng hỏi:
"Xảy ra chuyện gì? Gấp gáp như vậy, không biết lão tử có chuyện quan trọng còn phải làm sao?"
|
Chương 109: Địa phương mới!
Chứng kiến bộ dáng mất hứng của Cát lão đại, tiểu đệ gõ cửa kia gấp rút làm ra vẻ mặt nịnh nọt cười nói:
"Lão đại thứ tội a, không có chuyện trọng yếu, ai dám quấy rầy ngài hào hứng a?"
Cát lão đại tự nhiên biết rõ tiểu đệ nói là thật, nhưng là trong lòng hắn chính là không thoải mái, nghe được lời nói của tiểu đệ, mới thong thả ung dung hỏi:
"Rốt cuộc xảy ra chuyện trọng yếu gì, khiến ngươi gấp rút như vậy?"
Tiểu đệ nhìn bộ dáng Cát lão đại thoải mái tự tại như vậy, trong lòng liền không nhịn được oán thầm, trên mặt lại làm ra vẻ mặt ngưng trọng
"Lão đại, theo người của chúng ta đến báo, nói là ngoài trụ sở một cỗ thế lực khổng lồ đến đây, số lượng dị năng giả khoảng chừng một ngàn người!"
"Cái gì?" Cát lão đại chính đang đeo caravat, được nghe lời ấy, căng thẳng, kéo cà vạt hết sức, thiếu chút nữa tự siết chết hắn.
"Khụ khụ khụ. . ."
Cát lão đại một bên buông cà vạt, vừa nói:
"Bao nhiêu người tới?"
Xem con mắt Cát lão đại kia trừng so với nhãn bò còn lớn hơn, vậy tiểu đệ vội nói:
"Một ngàn người!"
"Một ngàn người!" Cát lão đại hít một hơi khí lạnh, Từ lão hồ ly chỗ đó cũng bất quá mới có sáu trăm dị năng giả, có thể ở căn cứ xưng vương xưng bá, nếu một cổ thế lực như này vào căn cứ, kia đến lúc đó ai xưng vương còn không nhất định đâu?
Cát lão đại có thể ngồi ở vị trí người đứng đầu, tự nhiên cũng không phải là một người đơn giản.
"Kia. . . Những người kia hiện tại ở đâu?"
"Liền ở ngoài thành!"
"Đi!" Cát lão đại híp híp mắt, nhấc chân đi ra ngoài
"Kêu thêm người."
"Vâng!"
Từ lão hồ ly, nói lão cũng coi như cũng lão, bất quá năm nay mới năm mươi tuổi, trước mạt thế cũng chỉ là một ông lão bình thường, nhưng mà sau mạt thế tiến đến, Từ lão hồ ly thức tỉnh dị năng, thân thể ngược lại trở nên cường tráng hơn so với người trẻ tuổi, cộng thêm đầu óc linh hoạt tính kế chồng chất, trở thành chủ một thế lực đầu tiên ở thành phố Z cắm rễ.
Từ lão hồ ly không có yêu thích khác lạ, chỉ thích uống trà, trước mạt thế là một lão tỏng giám đốc công ty lớn, trong tay không thiếu tiền, sau mạt thế, thủ hạ lại có nhiều người như vậy, nhưng mà theo mạt thế tiến đến, trà cũng càng ngày khan hiếm. Trước kia xem thường từng vụn trà, hiện tại muốn có một ấm cũng đều rất không dễ dàng.
Từ lão hồ ly đang ở nhà uống trà, trà này là do thủ hạ thật vất vả lắm mới đổi lấy được một chút bột trà Long Tỉnh, trước mạt thế một hộp bất quá cũng chỉ bảy tám chục tệ, nhưng mà bây giờ thật là đào kim đáy bể.
Từ lão hồ ly khuôn mặt thanh tú, đầu tóc đen nhánh, thân thể mặc dù nhỏ gầy, thế nhưng gầy gò thân thể lại che dấu được tuổi thạt của hắn, nếu như chính hắn không nói, người khác thấy nhiều lắm là nói hắn chỉ mới có sắp ba mươi tuổi, không có ai tin tưởng đây đã là lão nhân trên năm mươi tuổi rồi.
Từ lão hồ ly đúng là dị năng giả hệ tinh thần, cho nên không người nào dám xem nhẹ hắn.
Từ lão hồ ly chậm chạp đem nước nóng rót vào trong chén trà, nghe trà cỗ mùi thơm ngát, nhịn không được vẻ mặt hưởng thụ nhắm mắt lại.
"Cốc! Cốc! Cốc!"
Từ lão hồ ly hai con mắt đang nhắm lại, nghe được tiếng đập cửa, nhịn không được nhíu lông mày.
Bình thường những người này cũng biết hiện giờ là thời gian trà chiều của hắn, sẽ không có ai đang lúc này đi quấy rầy hắn, lúc này sẽ là ai tìm đến hắn?
Hơn nữa, căn cứ ở phía ngoài tang thi đoàn tấn công đến mới là chuyện đại sự quan trọng, chứ bình thường đều là một chút chuyện lông gà vỏ tỏi, nghĩ đến cũng không có gì lớn chuyện.
Từ lão hồ ly chậm chạp mở miệng
"Vào đi!"
Đi vào là thủ hạ tín nhiệm nhất của Từ lão hồ ly Lý Tam Thuận.
"Chuyện gì a?" Từ lão hồ ly nhìn thoáng qua Lý Tam Thuận, hai mắt lại nhắm nghiền
"Có chuyện gì đáng giá khiến ngươi tự thân xuất mã a?"
Lý Tam Thuận nhìn xem bộ dáng định thần nhàn hạ kia của Từ lão hồ ly, liền không nhịn được sốt ruột nói:
"Đại ca, ngươi mau dậy đi, ngoài thành đến đây một nhóm người, khoảng chừng một ngàn dị năng giả!"
"Cái gì?" Từ lão hồ ly thoáng cái giật mình đứng dậy, nhìn Lý Tam Thuận hỏi
"Một ngàn dị năng giả? Ngoài thành?"
Đối mặt với ánh mắt không thể tin kia của Từ lão hồ ly, Lý Tam Thuận khẳng định gật đầu
"Đúng vậy, lão đại, cho nên ngài mau đi ra xem một chút đi."
"Một ngàn dị năng giả? Thật sự là một cỗ thế lực không nhỏ a! Là ai đây?" Từ lão hồ ly nghĩ tới phụ cận có kia một cổ thế lực thế nhưng nào có thể có một ngàn dị năng giả?
Nhưng mà nghĩ tới nghĩ lui, cũng không nghĩ ra một cái thế lực nào nhiều dị năng giả như thế.
Như vậy cổ thế lực này, từ lão hồ ly tự nhiên rất coi trọng, dù sao một cổ thế lực lớn như vậy, có thể vượt qua thực lực của hắn, hắn ở căn cứ này chiếm giữ lâu như vậy, đã sớm cho mình là chủ nhân của căn cứ này, ở đâu cho phép người khác tới tranh đoạt vị trí với hắn?
Từ lão hồ ly ánh mắt có chút khẽ nheo lại, sau đó mới nói:
"Tam thuận kêu lên các huynh đệ đi theo ta," nói liền đứng lên
"Ta lại muốn nhìn một chút người kia là thần thánh phương nào muốn đến căn cứ của chúng ta nơi này cắm rễ."
"Xem một chút, đến cùng này là cường long qua đường hay là cường hào ác bá!"
Vân Khởi nhìn xem ở cửa thủ vệ vây tới càng ngày càng nhiều, mặc dù những thủ vệ này phần lớn đều là người bình thường, nhưng mà Vân Khởi vẫn còn đứng tại nguyên chỗ không hề động, nàng phải đợi chính là những người sau lưng mấy người thủ vệ này.
Không đầy một lát, Cát lão đại dẫn đầu đi ra ngoài cửa thành.
Cát lão đại liếc mắt liền thấy được Vân Khởi đứng ở giữa đoàn người ngoài cửa thành.
Con mắt của Cát lão đại liền ngốc ra, thời điểm liếc mắt thấy được Vân Khởi đứng ở trong đám người, Cát lão đại con mắt trong phút chốc sáng ngời, gắt gao nhìn chằm chằm Vân Khởi.
Vân Khởi đột nhiên cảm giác được một cỗ ánh mắt nóng bỏng, nhìn lại, vừa hay chạm vào cặp mắt háo sắc của Cát lão đại kia. Vân Khởi nhịn không được nhíu mày, sau khi chứng kiến bộ dáng kia của Cát lão đại, Vân Khởi xác định này là chủ thế lực lớn thứ hai thành phố Z Cát lão đại trong tư liệu rồi, nghe nói Cát lão đại này rất háo sắc, xem đến nói cũng không phải không có lý. Cát lão đại chậm rãi đi tới, nhìn xem rất là có khí thế, đi đến trước mặt Dung Ly, ánh mắt lại chớp cũng không chớp nhìn chằm chằm Vân Khởi.
"Vị huynh đệ này, mang theo nhiều người như vậy đi tới căn cứ này, là có chuyện quan trọng gì muốn làm a?" Cát lão đại cười tủm tỉm nhìn xem Dung Ly
"Nếu như cần Cát lão đại ta hỗ trợ, ta nỗ lực trợ giúp."
Ý trong lời nói của Cát lão đại nói, Dung Ly tự nhiên là nghe ra dược, đó chính là
'Làm xong chuyện tình thì nhanh cút đi, chúng ta nơi này không hoan nghênh ngươi!'
Dung Ly cười cười, đối Cát lão đại gật gật đầu, cười nói:
"Này không nên phiền toái vị đại ca, chúng ta chỉ là đi qua nhìn xem căn cứ thành phố Z không sai, nghĩ lại lần nữa muốn an cư thôi, không có ý tứ gì khác."
Nghe lời nói của Dung Ly nói, khiến cho Cát lão đại trong nội tâm trầm xuống, xem ra, đám người này thật muốn cắm rễ ở căn cứ.
Cát lão đại sắc mặt tuy không thay đổi, nhưng trong mắt không đếm xỉa tới, cũng nhiều vài phần thận trọng
"Huynh đệ, này toàn bộ trong nước căn cứ nhiều như vậy, như thế nào liền chọn trúng thành phố Z đâu?"
Dung Ly nhìn xem Cát lão đại kia mang theo khuôn mặt sương lạnh tươi cười, trong lòng tự nhiên không sợ, trấn định như xưa tự nhiên nói
"Chẳng qua là cảm thấy thành phố Z không sai thôi."
"Vậy ta nếu là không đồng ý đâu?" Cát lão đại sắc mặt rốt cục thay đổi.
Dung Ly nghe lời Cát lão đại nói, khuôn mặt tươi cười cũng thoáng cái lạnh xuống, chính là đang muốn nói chuyện tiếp, liền nghe thấy một trận tiếng cười sảng khoái đến
"Ha ha ha... Nơi này thật náo nhiệt a!"
Người nói là một người đàn ông tương đối gầy khoảng ba mươi tuổi dẫn đầu một đoàn ngoài từ trong căn cứ đi ra.
Nhìn thấy người này, Vân Khởi liền lập tức cảnh giác, người này nghĩ đến trước mắt chính là thế lực lớn nhất ở thành phố Z này Từ lão hồ ly.
Trải qua tư liệu Khung Chỉ cung cấp cho nàng, Vân Khởi biết rõ Từ lão hồ ly trước mắt này thật không phải là một nhân vật đơn giản, xem đến nàng phải giữ vững tinh thần rồi.
Nhìn thấy người đến là ai, sắc mặt Cát lão đại cũng biến đổi, lập tức trên mặt trở nên trầm xuống, quay mặt đi, lại là một bộ dáng xem thường.
Vân Khởi con mắt nheo lại, theo trong tài liệu nàng biết rõ, Từ lão hồ ly này cùng Cát lão đại tựa hồ bất hòa, trước mắt xem ra, hai người này tựa hồ thật đúng là có cái mâu thuẫn gì đó rồi.
Từ lão hồ ly đi đến bên người Cát lão đại, giống như cười mà như không nhìn xem Cát lão đại
"Không nghĩ tới ở đâu cũng có thể gặp được ngươi Cát con lừa ngốc?"
"Ngươi?" Cát lão đại nghe Từ lão hồ ly ở trước mặt mọi người gọi hắn là Cát con lừa ngốc lập tức sắc mặt đại biến, lúc này mắng:
"Từ lão hồ ly người khác sợ ngươi nhưng ta không sợ, ngươi lại dám chê cười ta, cẩn thận ta đánh ngươi!" Cát lão đại nói liền hướng từ lão hồ ly dựng lên một quả đấm.
"A? Ta mắng ngươi cái gì?" Từ lão hồ ly cũng không sợ hãi, không nhanh không chậm trêu chọc Cát lão đại.
"Ngươi?" Cát lão đại đầu óc tự nhiên không có xoay chuyển mau như Từ lão hồ ly, sắc mặt đến mức đỏ bừng, cũng không có nói ra.
"Ha ha ha..."
Từ lão hồ ly trên mặt mang theo nụ cười đắc ý đi qua trước mặt Cát lão đại, dẫn tới tiểu đệ sau lưng Cát lão đại trên mặt cũng trở lên sương lạnh trừng mắt nhìn Từ lão hồ ly.
Người Từ lão hồ ly mang theo tự nhiên cũng không cam chịu yếu thế liền trừng trở về, nhân mã hai phe không ai phục ai.
"Ha ha ha, làm cho chư vị chê cười, " Từ lão hồ ly cười đối bới Dung Ly nói:
"Không biết huynh đệ xưng hô như thế nào?"
"Dung Ly!"
"Người khác đều gọi ta là Từ lão hồ ly, huynh đệ nếu coi trọng ta gọi ta một tiếng Từ đại ca!" Từ lão hồ ly vươn tay cùng Dung Ly nắm chặt lại.
"Từ đại ca!" Dung Ly cũng cười hô một tiếng. "Ha ha. . . Hảo! Hảo!" Từ lão hồ ly nhìn xem thật cao hứng.
"Huynh đệ từ đâu tới đây a?" Từ lão hồ ly nhìn xem Dung Ly, không lưu dấu vết bắt đầu thăm dò đến.
"Chúng ta là theo căn cứ thành phố B mà đến!" Dung Ly cười nói, cũng không có giấu giếm cái gì, nên biết sẽ cho biết.
Từ lão hồ ly nghe thấy điều này, trong lòng chính là động, sau đó đối với Dung Ly nói:
"Bên ngoài không phải là địa phương nói chuyện, huynh đệ nếu là không chê, liền tiến vào, hai anh em chúng ta nói chuyện thật tốt một chút."
Từ lão hồ ly nói liền mời mọc đám người Dung Ly vào thành.
"Này?" Dung Ly có chút chần chờ.
"Huynh đệ đường xa mà đến, nghĩ đến chúng huynh đệ đã mệt mỏi, sao không ở nơi của Chương ca ca này nghỉ ngơi một chút cũng tốt a!"
Từ lão hồ ly vẻ mặt thành khẩn, Dung Ly đành phải đáp ứng, lập tức đoàn người đi theo Từ lão hồ ly vào thành.
Cát lão đại ở bên cạnh oán hận nhìn xem, trong mắt lóe sáng.
|
Chương 110: Loạn!
Vào căn cứ, căn cứ thành phố Z diện tích rất lớn cùng những công trình được xây dựng rất đồ sộ, bán kính xung ranh rộng ít nhất mười mấy hai chục dặm, bên trong những con đường có chút dơ dáy bẩn thỉu nếu để cùng căn cứ thành phố B so sánh thì chắc chắn không có biện pháp so với.
Bên trong căn cứ người bình thường sắc mặt vàng như nến, cảnh tượng đi lại vội vã, sống lưng còng xuống, ánh mắt chết lặng, một dáng vẻ đau khổ tuyệt vọng.
Từ lão hồ ly là lão đại lớn nhất của căn cứ, chỗ ở tự nhiên là trung tâm của căn cứ. Nơi ở của Từ lão hồ ly là một tòa biệt thự diện tích mấy ngàn mét vuông, xung quanh trồng không ít trái cây rau dưa.
Vân Khởi nhìn thoáng qua cũng biết Từ lão hồ ly này cuộc sống trôi qua tương đối thoải mái.
Từ lão hồ ly cũng đang âm thầm quan sát đoàn người Vân Khởi. Vân Khởi mang theo những người này là những nhân vật cấp cao trong công hội, thân thủ tự nhiên đều rất tốt, tùy tiện đem ra ngoài cũng đều được coi là cao thủ.
Từ lão hồ ly âm thầm tính toán, ra được kết luận chính là đoàn người này không dễ chọc, muốn để đám người đi ra ngoài được, xem ra phải có một mưu kế hoàn hảo mới được!
Bất quá hắn ngược lại nghe nói được, căn cứ kinh đô bên kia, Long Châu binh đoàn đánh thuê giống như ly khai khỏi căn cứ kinh đô, dường như hội trưởng công hội kia có một cái bảo bối khó lường. Bảo bối kia đến cùng cũng không biết là cái gì, có thể khiến mấy thế gia kia tranh đoạt lẫn nhau?
Những người kia không phải là nhóm người trước mắt này đi?
Nếu như là vậy? Vậy hắn đã có thể. . . ?
Từ lão hồ ly đè xuống lửa giận trong lòng, bắt đầu tính kế. Từ lão hồ ly để cho thủ hạ dẫn đoàn người ngồi ở phía bên ngoài, đưa cho mỗi người một ly nước trong, cùng một chút bánh bao. Còn Dung Ly bị Từ lão hồ ly mời đến bên trong biệt thự nói chuyện.
"Xem bộ dáng các huynh đệ là muốn đặt chân ở lại căn cứ?" Từ lão hồ ly thử hỏi.
"Đúng vậy!" Dung Ly làm ra một bộ dáng phiền muộn nói
"Mạt thế sinh sống gian nan, các huynh đệ còn có nhiều người như vậy phải nuôi sống, nhìn xem căn cứ thành phố Z cũng không sai, ngược lại muốn ở nơi này an cư lập nghiệp, tìm nguồn sống a."
Từ lão hồ ly gật gật đầu, sau đó cười nói:
" Lão Từ ta, bản lãnh khác không có, nhưng tại trong căn cứ này lời nói coi như là có thể nói, huynh đệ nếu là có cái gì cần giúp đỡ , cứ việc nói."
Từ lão hồ ly nói như thế, Dung Ly tự nhiên sẽ không khách khí với hắn, vội nói cám ơn. Sau đó vẻ mặt khó xử nói:
"Không dối gạt Từ lão ca, huynh đệ lúc này quả thật có một chút chuyện khó giải quyết muốn Từ lão ca hỗ trợ."
Từ lão hồ ly sửng sốt một chút, hắn vừa rồi chỉ là khách khí một chút, cũng không có nghĩ đến người trẻ tuổi này, nhanh như vậy liền muốn hắn hỗ trợ. Bất quá Từ lão hồ ly hắn là ai, trong nội tâm mắng một trận, nhưng trên mặt không chút biến sắc hỏi:
"Huynh đệ cứ việc nói, chỉ cần lão ca ta có thể làm được, ta tự nhiên sẽ làm hết sức."
"Tốt lắm, " Dung Ly vẻ mặt cao hứng
"Từ lão ca cũng biết, ta lần này mang theo nhiều người tới đây như vậy, Từ lão ca đối với căn cứ tương đối quen thuộc, hy vọng Từ lão ca có thể giúp ta nhanh chóng tìm được một chỗ rộng rãi một chút, để ta có thể an bài chỗ ở cho các huynh đệ của ta."
Từ lão hồ ly nghe lời này, gật đầu nói
"Chuyện này cũng không khó, chỉ là. . ."
"Chỉ là cái gì?" Dung Ly vội tiếp miệng hỏi.
"Chỉ là, huynh đệ ngươi cũng biết, căn cứ này mặc dù không nhỏ, nhưng người ở cũng là rất nhiều a, này giá đất?"
"Oh." Dung Ly gật đầu hiểu rõ
"Huynh đệ hiểu, tự nhiên sẽ không làm khó đại ca."
Từ lão hồ ly gặp Dung Ly dễ nói chuyện như thế, vui vẻ trên mặt sâu hơn, nhưng trong lòng thì càng thêm thận trọng, nhìn người tuổi trẻ trước mắt một bộ dáng đã tính trước, xem ra trong tay nắm giữ không ít đồ a!
Mấy người Vân Khởi ở bên ngoài đợi một tiếng đồng hồ, chỉ thấy Từ lão hồ ly cười vẻ mặt hòa ái, tự mình tiễn Dung Ly ra khỏi cửa, thậm chí còn nhiệt tình mời Dung Ly ở lại ăn cơm, khiến cho Dung Ly không ngừng cự tuyệt mới thôi.
Sau đó, Từ lão hồ ly thật sự phái người mang theo đám người Vân Khởi đi tới địa phương được bố trí. Mọi người sau khi đi tới nơi được bố trí, cũng nhịn không được ngạc nhiên, địa phương này thật sự không nhỏ a, chỉ là không khỏi quá mức đơn sơ một chút.
Nói đơn sơ thật đúng là có chút cất nhắc rồi, phòng ở trước mắt nơi đó là đơn sơ a, đây là chuồng heo đi?
Chỉ thấy một mảnh đất trống ở phía trước, địa phương khoáng đạt, ít nhất cũng có hơn vạn mét vuông, địa phương này thật cũng không nhỏ, chỉ là nơi này tường rào rách rưới, giống như là bị tạc đạn nổ qua vậy. Trên mặt đất cũng lầy lội không chịu nổi, bên trong chỉ có mấy gian phòng dùng gỗ xây dựng thành lều trại đơn giản, còn bị rỉ nước, còn lại không có gì cả.
Người được phái tới đưa đám người Vân Khởi tới tựa hồ là cảm giác ngại ngừng, cười cười vài tiếng liền như một làn khói chạy mất.
Xem ra bọn họ thật đúng là không được hoan nghênh đâu!
Bất quá, đây cũng là cũng không làm khó được Vân Khởi.
"Mọi người không cần lo lắng!" Vân Khởi mở miệng.
Tất cả mọi người nhìn về phía Vân Khởi, trong mắt đều là tín nhiệm, bọn họ tin tưởng, mặc kệ gặp cái dạng khó khăn gì, hội trưởng của bọn họ, đều có thể giải quyết!
Vân Khởi phất tay, trên mặt đất lập tức xuất hiện một đống chất đầy lều thượng hạng, các dây lều đều là dùng da trâu tỉ mỉ chế tác chắc chắn, dùng có thể coi là được thư thái. Loại lều này ở mạt thế đã trở thành vật quý hiếm, không nghĩ tới trong tay hội trưởng bọn họ còn có nhiều như vậy.
Kỳ thật đây chỉ là một phần nhỏ lều trong tay Vân Khởi, trăm triệu vạn tệ, mua sắm đều chính là tính toán kĩ càng.
"Mọi người trước tạm thời ở tại nơi này, ngày mai, chúng ta ở chỗ này thành lập trụ sở căn cứ điểm của chúng ta."
"Vâng!" Mọi người hào hứng tăng lên.
Đám người Vân Khởi nhất cử nhất động, đều bị thế lực trong căn cứ chú ý, nhìn thấy đám người Vân Khởi có thể dễ dàng liền lấy ra nhiều lều thượng hạng như vậy, trong lòng bọn hắn lại rung động.
"Lão đại, ngươi nói bọn họ có thể là Long Châu binh đoàn đánh thuê?" Lý Tam Thuận trừng to mắt nhìn Từ lão hồ ly, vẻ mặt không dám tin.
Người bình thường có lẽ không biết, dù sao đây cũng không phải là chuyện trước mạt thế, khoa học kỹ thuật phát triển như vậy, tin tức truyền qua nhanh chóng, sau khi mạt thế tiến đến, phương thức tuyền tin đều bị cô lập, mặc dù không ít người biết rõ chuyện một quãng thời gian trước căn cứ thành phố B bị tang thi vây công, nhưng mà có rất ít người biết, Long Châu lính đánh thuê công hội ở trong thời điểm đó bắt đầu bày ra thực lực.
"Ngay cả tứ đại thế gia đều phải kiêng kỵ lính đánh thuê công hội, như thế nào sẽ là đám người kia a?"
"Uh, " từ lão hồ ly trên mặt lúc này cũng mất cợt nhả như ban ngày, trở nên ngưng trọng rất nhiều,
"Phải là bọn họ."
Ngoại trừ cái kia lính đánh thuê công hội, còn có người nào lực lượng cường đại như vậy, có thể tụ tập hơn một ngàn dị năng giả. Nghĩ tới đây Từ lão hồ ly lại có chút nhức đầu, tựa hồ lính đánh thuê công hội cũng không chỉ có một ngàn dị năng giả, ít nhất hơn vạn, bất quá này một ngàn dị năng giả, hẳn là những người trung thành với công hội.
"Kia lão đại, chúng ta nên làm cái gì bây giờ?" Lý Tam Thuận có chút ủ rũ "Chẳng lẽ muốn đem chúng ta giang sơn vất vả giành được, chắp tay nhường cho người ta?"
"Chắp tay nhường người ta?" Từ lão hồ ly cười lạnh "Đồ đạc của ta ai cũng được động vào."
"Đi, phái người liên lạc với vài đại thế gia căn cứ thành phố B, nghĩ đến, những người kia có thể đối với những người này cảm thấy hứng thú," Từ lão hồ ly tính toán.
Đến lúc đó chờ những thế gia kia phái người tới giết những người kia, địa bàn này vẫn như cũ là của hắn, nhưng mà nếu đã ở địa bàn của hắn bắt người, chỗ tốt như vậy tự nhiên hắn cũng có một phần.
Mặc dù hắn không rõ ràng lắm, trong tay mấy người kia có bảo vật gì, nhưng là hắn tin tưởng, tuyệt đối có thể khiến cho mọi người ngạc nhiên mừng rỡ một phen.
Ngày hôm sau, Vân Khởi mang theo Cao Lôi cùng Đồng Hạo đi trong căn cứ tra xét tình huống, lưu lại Dung Ly cùng đám người xây dựng căn cứ điểm.
Bọn họ phái người đi phát truyền đơn tuyên truyền, sau đó thành lập căn cứ điểm.
Trước mạt thế, Vân Khởi từng nghĩ tới sẽ phải xây tòa nhà lớn, cho nên một chút công cụ, tài liệu sử dụng để xây Vân Khởi đều mua không ít. Tất cả mọi thứ trong tay Vân Khởi, có thể xây tới trên trăm cái cứ điểm đều không có vấn đề.
Truyền đơn phát, liền hấp dẫn vô số người, bởi vì điều kiện thật sự là quá hậu đãi.
Trước đây công nhân nộp đơn, chẳng những một ngày tam được bao ăn, còn một ngày cấp cho một cân lương thực, một ngày một cân lương thực, coi như là dị năng giả cũng không nhất định có thể có thu hoạch như vậy.
Căn cứ phần lớn đều là người bình thường, bình thường khuân gạch xây căn cứ mỗi ngày ăn cũng không đủ no, còn muốn không ngủ không nghỉ làm việc, nhưng mà nơi này chỉ cần ban ngày làm việc, khi trời tối liền nghỉ ngơi, điều kiện tốt như vậy, đi nơi nào tìm.
Trong lúc nhất thời, vốn là địa phương trống trải, chật kín cả người.
"Cố dùng ta đi, ta là kiến trúc sư, tốt nghiệp trên tiến sĩ a!"
"Cố dùng ta đi, nhà chúng ta mấy đời đều là thợ đúc tượng!"
"Cố dùng ta đi, ta..."
Vân Khởi thậm chí còn có thể nhìn thấy ngay cả mấy đứa nhỏ tren lấn lên phía trước, muốn nộp đơn, bất quá bọn họ cũng biết bọn họ không có kỹ thuật gì, bất quá bọn họ chỉ cần ăn cơm no là được, không cần lương thực.
Dung Ly quản lý hết thảy mọi chuyện, Vân Khởi để cho Dung Ly chọn lựa một chút vài đứa nhỏ có tư chất tốt, muốn bồi dưỡng làm tử trung cho công hội.
Công hội muốn phát triển, không có người trung thành sao được?
Những hài tử này, nếu như thời gian dài ăn không đủ no, rất nhanh sẽ chết đói, thậm chí phải làm việc nặng tới mệt chết, lúc này, công hội thu dưỡng bọn họ, để cho bọn họ cơ hội có thể trở thành người trên mọi người, nghĩ đến bọn họ sẽ đối với công hội mang lòng cảm kích.
Vân Khởi đi trên ngã tư đường, nhìn xem người ta từng đoàn lui tới, đột nhiên một tiếng thê lương thảm thiết ở chỗ không xa vang lên.
"Ăn cướp a! Ăn cướp a!" Chỉ thấy một người phụ nữ trung niên đầu tóc mặt mũi dơ bẩn, chính đuổi theo một người đàn ông ở phía trước cách đó không xa.
Người đàn ông kia vừa nhìn cũng biết là kẻ chuyên đi ăn cướp, chạy cũng thật nhanh, ở đâu mà người phụ nữ trung niên kia có thể đuổi theo kịp , mà người chung quanh nhìn thấy lại là không có một ai đi lên muốn ngăn cản.
Người phụ nữ kia vẫn không muốn buông tha cho người đàn ông đã đoạt của mình cũng bất quá chỉ là nửa cái bánh bao, nhưng mà kia là khẩu phần lương thực của con cô, cô đói bụng cũng không sao, nhưng con của cô vẫn còn nhỏ a.
Mắt thấy người đàn ông kia chạy trốn, Cao Lôi nhìn Vân Khởi một cái, trong nháy mắt chạy đến bên cạnh người đàn ông kia, một cước đạp vào người người đàn ông kia, đem kia nửa cái bánh bao trả lại cho người phụ nữ trung niên kia. Loại chuyện như vậy Vân Khởi cũng cả kinh nhưng mà thấy cũng không thể trách rồi.
Người chung quanh đã chết lặng, nhìn thấy cướp bóc giống như là không nhìn thấy, vẫn làm chuyện của mình. Người phụ nữ kia gắt gao siết chặt bánh bao trong tay mình, nước mắt nước mũi tràn đầy, không ngừng đối với Cao Lôi nói lời cảm tạ, sau đó mới vẻ mặt cảm kích rời đi.
Cao Lôi vẻ mặt mất hứng
"Tiểu Khởi, cái căn cứ này trị an thật sự là quá rối loạn."
Vân Khởi gật đầu, cô đã thấy được, thời điểm ở căn cứ thành phố B, bởi vì có tứ đại thế gia duy trì trật tự, phía ngoài căn cứ trị an cũng so với nơi này trị an tốt hơn rất nhiều, chớ đừng nói chi là ở bên trong thành.
Nhưng mà ở chỗ này cướp bóc đã đã trở thành chuyện thường ngày, thấy nhưng không thể trách rồi, nhưng mà cái căn cứ này đến cùng là có rất loạn.
"Chị, bọn họ thật đáng thương!”
Đồng Hạo nhìn xem những đứa trẻ ở ven bên đường ánh mắt dại ra, nếu như không phải là gặp được Chị Vân Khởi, nghĩ đến hắn cũng không khác với bọn họ là bao nhiêu.
Vân Khởi sờ sờ đầu Đồng Hạo, đứa nhỏ này đi theo bên cạnh cô, tuổi mặc dù nhỏ, nhưng đã bắt đầu có thể một mình đảm đương một phía
|
Chương 111: Ước chiến
Căn cứ thành phố Z thật là so với căn cứ thành phố B diện tích nhỏ hơn rất nhiều, ở rât nhiều phương tiện cũng kém, tường thành mặc dù liên tục gia công thêm cao và dày, nhưng mà cùng căn cứ thành phố B vẫn là kém hơn rất nhiều.
"Hội trưởng. . . Hội trưởng. . ."
Chỉ thấy một thành viên công hội bước nhanh đi đến, trên mặt tràn đầy lo lắng.
"Xảy ra chuyện gì?"
Nhân viên công hội đi đến bên cạnh Vân Khởi, tức giận nói:
"Hội trưởng, cái Cát lão đại kia dẫn người tìm đến đòi tra xét, người của chúng ta đã ngừng xây dựng công trình, đang đợi ngài trở về quyết định."
Vân Khởi không nghĩ tới Cát lão đại này lại mau tìm đến cửa tới quấy rối như thế.
"Hừ, thật sự là chán sống." Cao Lôi hừ lạnh một tiếng, trãi qua mạt thế tôi luyện mặc dù giúp cho hắn trở nên thêm trầm ổn, nhưng mà cũng càng ngày càng cường đại.
"Trở về!"
Vân Khởi lúc trở lại căn cứ, chỉ thấy bên trong căn cứ vây quanh một vòng một vòng người xem náo nhiệt. Rất nhiều người cũng biết căn cứ hôm qua có một nhóm người khó lường tới, hôm nay liền nhìn đến Cát lão đại tìm đến rồi, rất nhiều người trong nội tâm đương nhiên muốn nhìn xem Cát lão đại lợi hại đâu? Còn có một nhóm người lợi hại mới tới này?
Cách xa liền có thể nghe đến một người ác thanh ác khí hô:
"Không có Cát lão đại chúng ta cho phép, các ngươi liền không thể ở chỗ này xây dựng phòng ở."
Người nọ giọng nói ra được sự lớn lối.
"Đúng thế, không có được lão đại của chúng ta cho phép không được phép xây nhà. . ."
"Cũng không hỏi thăm một chút lão đại nhà chúng ta là ai?"
Cát lão đại nghiêng cái đầu, khóe miệng hiện ra nụ cười đắc ý, nhìn xem thủ hạ của mình không ngừng khiêu khích.
Vân Khởi nhìn xem Cát lão đại ở giữa trung tâm, trong nội tâm nghi hoặc, ngày hôm qua cô là gặp qua Cát lão đại, trực giác của cô cho thấy Cát lão đại không phải là một người lớn gan như vậy, không nghĩ tới lúc này mới không đến một ngày, có thể biết được chính mình thực lực không đủ, nhưng còn dám khiêu khích người của cô, đây là kế của ai thế? (Đoạn này nguyên bản, có thể ka ngốc ko hiểu, thực sự ko hiểu tỷ ấy đang nghĩ cái gì)
Thời điểm Cát lão đại vừa tới, Dung Ly còn xuất ngôn khuyên vài câu, coi như là cấp cho Cát lão đại một chút mặt mũi. Bọn họ trước mắt chuyện quan trọng nhất là gây dựng sự nghiệp một cách vững chắc, sau đó mới có thể tìm người tính toán.
Nhưng mà. . . Dung Ly nhìn thoáng qua ánh mắt lộ ra khiêu khích nhìn xem hắn của Cát lão đại, thần sắc không động, nhưng trong lòng hiếu kỳ, Cát lão đại này nếu quả như thật có đầu óc, liền không nên dây vào bọn hắn(Đám người VK), người có thức lực cùng thế lực mạnh hơn hắn(Cao lão đại) rất nhiều. Nhưng mà chuyện vốn không nên đã xảy ra, nhưng bây giờ đã đã xảy ra, Cát lão đại này đến cùng đang suy nghĩ gì?
"Gọi hội trưởng của các ngươi ra?"
"Đúng, mau đi ra!"
Vân Khởi dưới chân dùng sức, trực tiếp bay lên không trung, rất nhiều hội viên nhìn thấy Vân Khởi vội vàng đứng nghiêm, cung kính nhìn xem Vân Khởi.
Mà Cát lão đại một khắc nhìn đến Vân Khởi kia, tâm liền không nhịn được hung hăng rung động, đồng tử co rụt lại, trong nội tâm thận trọng, trên mặt lại vẫn là mang theo cái dáng vẻ không đếm xỉa tới khinh miệt cười, nhìn xem Vân Khởi.
"Không biết, Cát lão đại hôm nay tới có chuyện gì a?"
Cát lão đại mắt lộ ra tham lam nhìn chằm chằm Vân Khởi, ánh mắt tùy ý mà vô lễ
"Không nghĩ tới hội trưởng xinh đẹp quá, không biết có hay không. . ." Cát lão đại nói, ánh mắt lộ ra thèm thuồng.
Nghe lời nói Cát lão đại, hội viên công hội ánh mắt trong nháy mắt đều lạnh.
"Hừ, " Vân Khởi hừ nhẹ một tiếng
"Cát lão đại đây là đang khiêu khích ta sao?" Vân Khởi không nhanh không chậm nhìn chằm chằm Cát lão đại.
"Ha ha. . ." Cát lão đại khô khốc nở nụ cười hai tiếng
"Mỹ nữ không nên tức giận a" nói tay muốn khoác lên trên bờ vai Vân Khởi.
Vân Khởi bên cạnh nhanh chóng tránh thoát.
"Mẹ kiếp!" Cát lão đại gặp Vân Khởi tránh thoát tay của mình, trong nháy mắt bộc phát, hướng về phía Vân Khởi la mắng:
"Tiện nhân, ngươi dám né lão tử. . ."
Còn không đợi Cát lão đại nói xong, Vân Khởi cũng đã nhanh chóng ra tay, một cái tay hung hăng được kết trụ cái cổ Cát lão đại. Cát lão đại con ngươi trừng lớn cực đại, hai tay muốn đẩy tay Vân Khởi ra, nhưng mà cánh tay kia có thể tay không giết chết tang thi, lại không thể cấp Vân Khởi mang một ít tổn thương.
Thủ hạ Cát lão đại gặp lão đại bị Vân Khởi chế trụ ở cái cổ, kinh hoảng vội vã muốn tiến lên, muốn cứu lão đại nhà mình ra. Nhưng mà thủ hạ Cát lão đại vừa động, hội viên công hội liền tiến lên gấp rút ngăn cản xung quanh Vân Khởi, không để cho những người kia đến gần Vân Khởi. Song phương trong lúc đó mắt thấy liền muốn đánh nhau rồi.
"Đây là thế nào?" Một tiếng mang theo tức giận tiếng quát ở bầu trời nổ vang, phảng phất sấm sét bình thường, đánh thức mọi người.
Vân Khởi quay đầu, là Từ lão hồ ly.
Từ lão hồ ly mang theo thủ hạ, chính đứng bên ngoài vòng vây, nhíu lại lông mày, nhìn xem đám người.
"Đây là thế nào?" Từ lão hồ ly dưới sự hộ vệ của thủ hạ, dần dần đến gần.
Đi đến bên cạnh Vân Khởi, chứng kiến Cát lão đại bị Vân Khởi bóp cổ, đã sắc mặt đỏ lên, nhịn không được nhìn có chút hả hê nói:
"Là Cát đầu trọc a, ngươi làm sao? Là như thế nào đắc tội với Vân hội trưởng rồi?"
Cát lão đại trong cổ họng, phát ra, . . . . . . Thanh âm, nhìn xem Vân Khởi ánh mắt hung ác mà tàn bạo.
Từ lão hồ ly làm như xem đủ rồi diễn, mới quay sang Vân Khởi nói:
"Vân hội trưởng, hạ thủ lưu tình a."
Vân Khởi nhìn xem Từ lão hồ ly không nói gì, Từ lão hồ ly đón ánh mắt Vân Khởi, thở dài, nói:
"Vân hội trưởng, Cát đầu trọc này mặc dù ở trong mắt ngài không coi vào đâu, nhưng mà tại đây căn cứ vẫn có vài phần thực lực, Vân hội trưởng, lúc này giết hắn rồi, đối với ngài lại đại đại bất lợi a!" Vân Khởi nhìn thoáng qua Từ lão hồ ly, nhìn xem trên mặt Từ lão hồ ly cái dáng vẻ 'Ta là đang lo lắng cho ngươi a' nhẹ nhàng cười một tiếng, sau đó một phen cầm Cát lão đại trong tay giống như là rác rưởi mà ném qua một bên, đem Cát lão đại ném cho thủ hạ của hắn, thủ hạ Cát lão đại vội vã đem Cát lão đại tiếp nhận.
"Khụ khụ. . ." Cát lão đại rốt cục có thể hô hấp không khí, một tay che lấy cái cổ, ánh mắt lại gắt gao nhìn chằm chằm Vân Khởi, tứ thanh khàn khàn nói: "Chuyện này, ta sẽ không từ bỏ ý đồ !"
Từ lão hồ ly mắt lộ ra khó xử nhìn thoáng qua Vân Khởi, gặp Vân Khởi cũng lạnh lùng nhìn chằm chằm Cát lão đại, liền thở dài một tiếng nói:
"Nếu đã như vậy, hai vị không ngại nghe ta một lời, như vậy đi, nếu như hai vị cũng không muốn từ bỏ ý đồ, như vậy hai vị liền chọn ngày đánh thôi!"
"Đánh?"
"Đánh nhau?"
Hai người đồng thời tò mò nhìn về phía Từ lão hồ ly.
Từ lão hồ ly đón ánh mắt tò mò của hai người, chậm rãi nói:
"Nếu như hai vị nguyện ý có thể hẹn một đoạn thời gian, hai người đơn độc đả đấu, người thua phải nghe theo người thắng, như thế nào?"
Từ lão hồ ly sau khi nói xong, liền nhìn xem Vân Khởi cùng Cát lão đại.
Vân Khởi tin thực lực của mình có thể đánh bại Cát lão đãi, Từ lão hồ ly sao lại không biết?
Dù sao ở bên trong căn cứ nàng điều tra qua, Cát lão đại này chính là một gã đàn ông ngốc nghếch lỗ mãng a. Mà Từ lão hồ ly là một người tâm cơ sâu không lường được, người như vậy sẽ không trước thu thập tư liệu của mình sao?
Nếu như mình cùng Cát lão đại đơn đả độc đấu nhất định chính mình sẽ thắng, phải nói từ lão hồ ly cố ý hướng về mình, Vân Khởi cũng không tin, lão hồ ly này là người có tinh thần trọng nghĩa như vậy.
Như vậy trong hồ lô của Từ lão hồ ly đến cùng là lại bán thuốc gì?
Chẳng lẽ là muốn mượn tay của mình ngoại trừ Cát lão đại.
Cát lão đại mắt lộ ra chần chờ, giống như không cách nào quyết định.
"Nếu như Cát lão đại sợ hãi, vậy liền quên đi, chỉ cần có thể cấp Vân hội trưởng nói một lời xin lỗi là tốt rồi, " nói vẻ mặt liền khinh bỉ nhìn xem Cát lão đại.
Cát lão đại lập tức nổi giận, giọng nói dương cao nói:
"Có cái gì không dám?" Mắt lộ ra khiêu khích nhìn xem Vân Khởi
"Sợ chính là tiểu tiện nhân này đi, đến lúc đó ta nhất định muốn hung hăng giáo huấn ngươi."
Vân Khởi nhìn xem Cát lão đại nhảy nhót lung tung, không nói gì.
"Ở nơi nào tỷ thí?" Cát lão đại bực mình hỏi.
"Nếu như hai vị nguyện ý, liền Từ ta đến an bài đi." Từ lão hồ ly tức thời đề nghị.
Cát lão đại không có phản đối, chỉ hừ lạnh một tiếng, gật đầu nhẹ, rồi sau đó hung hăng trừng mắt Vân Khởi, một ngón tay dựng thẳng lên, từ xa điểm điểm Vân Khởi.
Vân Khởi không nói gì, thời điểm nhìn qua Từ lão hồ ly, khóe miệng lại hơi nhếch lên lên thoáng cười cảm kích nói
"Thật sự là cảm kích ngài, hôm nay nếu như không phải là ngài, ta sẽ có thể sẽ phải cùng Cát lão đại sử dụng vũ lực a."
Từ lão hồ ly cũng cười vẻ mặt từ ái nói
"Vân hội trưởng không nên khách khí, " rồi sau đó cười vẻ mặt chân thành nói:
"Mặc dù chúng ta hôm qua mới gặp mặt, nhưng mà ta đối Vân hội trưởng cảm giác như mới quen đã thân từ lâu rồi a."
"Vân hội trưởng chỉ cần không trách ta thì tốt rồi" Từ lão hồ ly nhìn xem Vân Khởi.
"Không, ta làm sao sẽ trách ngài đâu?" Vân Khởi vẻ mặt cảm kích
"Ta biết rõ ngài là vì tốt cho ta, gặp ta mới đến căn cứ, không có trụ cột, dễ cùng Cát lão đại phát sinh xung đột, ngài là vì muốn tốt cho ta, ta vẫn là biết."
Từ lão hồ ly hài lòng nhìn xem Vân Khởi
"Ngươi biết là tốt rồi, ta chính là xem Vân hội trưởng vừa tới nơi này, thật sự là không tốt cùng Cát lão đại xung đột."
Vân Khởi vẻ mặt cảm kích gật đầu, một mực không ngừng cảm kích Từ lão hồ ly, Từ lão hồ ly rốt cục hài lòng rời đi.
Trụ sở tiếp theo tiến trình khôi phục, Dung Ly đi đến bên cạnh Vân Khởi, nghi ngờ nói:
"Hội trưởng, lão hồ ly này không đáng tín nhiệm, không biết hắn đang đánh cái chú ý gì?"
Vân Khởi gật đầu
"Ta biết rõ, mặc kệ hắn đánh cái chú ý gì, đều vô dụng, không có bất kỳ người nào có thể ngăn cản chúng ta quật khởi."
Buổi tối, Vân Khởi cùng Cát lão đại liền nhận được tin tức từ Từ lão hồ ly, nói rõ thời gian địa điểm trận đấu đã quyết định, ngay tại ba ngày sau, địa điểm ở trụ sở huấn luyện.
Vân Khởi cùng Cát lão đại cũng không có ý kiến, vì vậy thời gian địa điểm, liền định xuống!
Bởi vì công hội cho điều kiện rất ưu việt, người đến xin xây dựng cũng rất nhiều, căn cứ bất quá ba ngày, cũng đã rất không giống với trước.
Ngày mai sẽ tới thời điểm cùng Cát lão đại đấu, ở trong lều của Vân Khởi, nhân viên cấp cao đều tụ tập ở bên trong.
"Hội trưởng, ngày mai ta đi cùng với ngài?" Cao Lôi tính toán trước khi nói ra.
"Đúng vậy, Chị, ta cũng muốn đi cùng" Đồng Hạo cũng kiên định nhìn xem Vân Khởi.
"Đúng vậy, hội trưởng, ta cảm giác, cảm thấy Từ lão hồ ly một bụng ý nghĩ xấu xa, ngài vẫn là mang theo nhiều thêm vài người đi thôi” Dung Ly cùng một số hội viên đề nghị.
Vân Khởi mỉm cười nhìn mọi người
"Yên tâm đi, ta chỉ mang theo Cao Lôi cùng Đồng Hạo đi."
"Hội trưởng, có phải hay không mang thêm hai người đi cùng a?"
"Đúng vậy, mang ít người quá."
"Mang quá nhiều người, liền nhìn không ra lão hồ ly kia đánh lại cái gì chú ý, đến lúc đó cứ như vậy. . ." Vân Khởi chậm rãi nói ra kế hoạch của mình!
Nàng đương nhiên biết rõ Từ lão hồ ly lần này sở dĩ tích cực như vậy, nhất định là đánh cái chủ ý xấu xa gì đó, bất quá mặc kệ Từ lão hồ ly đánh lại cái chú ý gì, nàng đều nhất định khiến cho hắn lòi ra cái đuôi cáo, sau đó hung hăng chém xuống, cấp cho lão hồ ly kia lưu một cái dạy dỗ đến cả đời đều không quên được!
|