Đệt, Ông Đây Là Công
|
|
Chương 15: Hạ Vũ
Lam Đảo gần nhất lại chiêu tuyển một đám thiết kế mới.
Lúc tham gia đón người mới tại buổi tiệc, Hạ Vũ nhận thức một người mới là Diệp Đồng.
Vị Diệp Đồng này đối Hạ Vũ rất có hảo cảm, mà Hạ Vũ cũng rõ ràng người này là cùng loại, cũng muốn làm cơ lão.*
* cơ lão : nằm trên.
Tuy rằng Diệp Đồng bề ngoài xem như không bàn tới, nhiều lắm tính ra bộ dạng cũng sạch sẽ nhã nhặn, nhưng không có đẹp như An Dật.
Nhưng đối với tịch mịch đã lâu của Hạ Vũ mà nói, bên ngoài và vân vân đều là mây trôi, có thể cùng y tiến hành câu thông* mới hợp lý.
* câu thông: trong nghĩa trên là quan hệ ( ta nghĩ là dùng từ câu thông thì hay hơn ^^)
Cùng đi với Hạ Vũ, An Dật cũng biết Diệp Đồng thích Hạ Vũ, vì thế cũng có ý tác hợp hai người bọn họ.
Đối với An Dật mà nói, bất kể đối tượng là ai, chỉ cần có thể làm cho Hạ Vũ hạnh phúc là tốt rồi.
Nhưng Hạ Vũ chung quy đang do dự sự tồn tại của Tiếu Kiệt, không dám quang minh chính đại cùng Diệp Đồng kết giao, hai người cứ như vậy ở trong công ty giằng co quan hệ mờ ám.
Buổi tối hôm nay, Tiếu Kiệt hiếm khi ở nhà cùng Hạ Vũ cùng nhau ăn bữa tối.
Hạ Vũ hiện tại rất giống cái bánh quẩy, hoàn toàn đem nơi này trở thành nhà của mình mà tự do tùy tiện.
“Ngày Lễ Giáng Sinh công ty các ngươi hẳn là được nghỉ ?” Tiếu Kiệt dùng tiếng Trung sứt sẹo hỏi.
Ngồi ở đối diện y, Hạ Vũ đang dùng dao nĩa đem tảng thịt bò phanh thây, ngẩng đầu nhìn y một chút: “A?”
Phát âm không chuẩn, thật sự thử thách khả năng nghe của hắn a !
“Lễ Giáng Sinh không phải ngày rất quan trọng sao?” Tiếu Kiệt chọn chọn mi lại hỏi.
“Trọng yếu cái điểu* a, đó là lễ của người nước ngoài!” Hạ Vũ tức giận nói, hắn mới không sùng ngoại**.
*điểu : 1 tiếng chửi
*sùng ngoại : đại khái là anh ý không thích phong tục nước ngoài.
“Ngươi, thời gian ngày đó đều cho ta đi.” Tiếu Kiệt nói những lời này hoàn toàn là câu khẳng định, không có một chút giọng điệu thương lượng.
Hạ Vũ cầm cái dao nắm chặt, khó chịu nói: “Dựa vào cái gì! Ca ngày đó bề bộn nhiều việc, không có thời gian đi chơi với ngươi!”
Tiếu Kiệt phi thường tao nhã đem một khối thịt bò đưa vào miệng, một lúc sau mới chậm rãi nói: “Ngươi bảo ta là ca ca cũng vô dụng, ít nhất ngày đó thời gian buổi tối phải cấp cho ta.”
Hạ Vũ nhất thời xúc động muốn đập bàn: “Ta không có gọi ngươi là ca ca!”
Tiếu Kiệt không đến nơi đến chốn : “Vậy ngươi liền ngoan ngoãn thời gian này cùng ta đi.”
Hạ Vũ nghiến răng nghiến lợi: “Không được!”
Tiếu Kiệt cuối cùng nhìn mắt Hạ Vũ, ánh mắt y lãnh liệt thâm thúy: “Đừng quên thân phận hiện tại của ngươi.”
Hạ Vũ tức giận cầm lấy dao nĩa hung hăng hướng thịt bò cắm xuống, cố kìm nén : “Cho dù ta đáp ứng cùng ngươi sắm vai một đôi uyên ương, nhưng ngươi cũng không thể can thiệp tất cả chuyện của ta !”
Nhìn thấy vẻ mặt Hạ Vũ tức giận, Tiếu Kiệt vẫn như cũ thực bình tĩnh.
Hắn chính là hơi hơi chọn chọn mi: “Phải không?”
Hạ Vũ thực trịnh trọng gật đầu: “Đúng vậy! Ta có quyền tự do thân thể !”
Tiếu Kiệt đối với lời nói hùng hồn của Hạ Vũ chỉ cười khinh thường một chút.
Hạ Vũ nhìn vẻ mặt của y, trong lòng hận đến nghiến răng, Tiếu Kiệt chết tiệt, đừng tưởng rằng bộ dạng tốt như vậy, hắn sẽ nghe y!
Đề tài về Lễ Giáng Sinh lúc sau cũng bị Hạ Vũ phao tới chín tầng mây.
Thế cho nên hắn biết Diệp Đồng trong lễ Giáng Sinh sẽ tăng ca, cũng cực kỳ chủ động hướng tổ trưởng Lô Du xin tăng ca.
Vốn Lô Du đối với cái gọi là văn phòng tình cảm lưu luyến là cực kỳ phản đối, bất quá nhìn đến sự tồn tại của Diệp Đồng khiến Hạ Vũ đột nhiên trở nên tích cực như thế, y cũng sẽ có ý kiến gì .
Nhận thức Hạ Vũ nhiều năm An Dật nhịn không được mà chấn động.
“Hạ đại nhân ngươi đổi tính ?” An Dật thấy có chuyện lạ, giật mình nói, “Ngươi không phải tôn thờ nguyên tắc không tăng ca sao ? Chỉ cần có thể không tăng ca, ngươi sẽ sống chết cũng không muốn tăng ca a.”
Hạ Vũ vẻ mặt khổ bức: “Ta hiện tại hận không thể cả người đều ở trong công ty mà không ra.”
An Dật lắc đầu thở dài: “Thật sự là đáng thương Hạ đại nhân nhà của ta.”
Hạ Vũ ủy khuất gật gật đầu: “Quả nhiên vẫn là tiểu miêu nhà của ta rất hiểu ta ~”
An Dật: “Tiểu miêu muội ngươi!”
Lúc này di động Hạ Vũ vang lên, vừa thấy là số điện thoại lão tỷ, không nói hai lời liền chạy đến ban công tiếp điện thoại.
“Này?” Hạ Vũ bắt đầu nói.
Tiếng Hạ Lâm lập tức rơi vào trong tai hắn: “A Vũ, lễ Giáng Sinh nếu công ty nghỉ thì quay về tụ họp một chút đi.”
Hạ Vũ vừa nghe lại là lễ Giáng Sinh, liền cảm thấy được một trận đau đầu: “Tỷ, ngượng ngùng, ngày đó ta phải tăng ca.”
Hạ Lâm thanh âm có khó nén được thất vọng: “Nga? Phải không. . . . . . Thực tiếc . . . . . . Đúng rồi, a Vũ, thời tiết cũng lạnh rồi, đệ nhớ rõ mặc nhiều quần áo một chút. Không cần quá mức mệt nhọc, có thể không tăng ca cũng đừng tăng ca . Thân thể là quan trọng . . . . . .”
Hạ Vũ vội vàng đánh gãy lải nhải của nàng: “Đã biết, tỷ. Tỷ cũng là, đừng luôn sống nhờ Tuấn Hoa. Cố gắng mà sống, nếu kinh tế khó khăn, đệ có thể giúp các ngươi .”
Hạ Lâm ha hả cười cười: “Đệ nói ngốc gì a, nhớ rõ đừng loạn tiêu tiền. Đệ về sau cần phải cưới vợ .”
Hạ Vũ vẫn không dám nói cho Hạ Lâm về vấn đề tính hướng của hắn, hắn cảm thấy được chuyện này đối với Hạ Lâm mà nói là quá mức tàn khốc.
Vì thế hắn quyết định giấu nàng cả đời, dù sao nam nhân như hắn, phỏng chừng cũng không có nữ nhân đủ kiên định đi theo hắn.
“Tỷ. . . . . . Đừng quan tâm ta . Ngươi quan tâm chính mình đi, ta đã trưởng thành.” Hạ Vũ không biết vì cái gì liền cảm thấy được cái mũi có chút cay cay.
Tuy rằng Hạ Lâm vận mệnh thực long đong, tìm một trượng phu không đủ tâm, nhưng vẫn hướng tới cuộc sống tràn ngập tốt đẹp.
Con gái của nàng cũng năm tuổi , là tiểu nha đầu thực đáng yêu.
Làm mụ mụ nhiều như vậy năm, Hạ Lâm vẫn thực quan tâm đệ đệ làm công bên ngoài.
Về Chung Khánh Thiên vay mượn nặng lãi, Hạ Vũ rất rõ ràng Hạ Lâm thật ra là cùng đường mới đến cầu hắn .
Bằng không Hạ Lâm cho dù có khổ đến mấy cũng không đối hắn oán giận một tiếng.
“A Vũ, đệ còn nhớ rõ phố Triệu bên cạnh a di Triệu Thiến không? Nàng bộ dạng không tồi, hiện tại mới vừa tốt nghiệp đại học. Đệ nếu có rảnh, ta liền giới thiệu các ngươi nhận thức đi. . . . . .” Hạ Lâm bỏ qua chuyện kia, rồi giới thiệu đối tượng cho Hạ Vũ.
Hạ Vũ có chút bật cười: “Tỷ quan tâm vớ vẩn cái gì a, đệ hiện tại không tính toán tìm đối tượng, tỷ bớt lo đi.”
Hạ Lâm vừa nghe vội vàng nói: “Điều này là sao, đệ cũng 24 tuổi, nên nói tới đối tượng. Tìm bạn, ta cũng có chút yên tâm a.”
Hạ Vũ: “Người ta ghét ta.”
Hạ Lâm: “Như thế nào không được !Đệ đệ ta bộ dạng tuấn tú lịch sự, chính tông dễ nhìn. Nàng như thế nào lại ghét.”
Hạ Vũ: “Tỷ, là chúng ta không xứng với người ta. Tỷ cũng đừng quan tâm vớ vẩn, đệ còn có công tác, trước hết như vậy đi.”
Có chút trốn tránh cúp điện thoại Hạ Lâm, Hạ Vũ trong lòng lại rối loạn.
Nếu như bị Hạ Lâm biết Hạ Vũ hiện tại cùng người xã hội đen dây dưa mơ hồ, phỏng chừng sẽ sợ tới mức ngất xỉu .
An Dật cũng đi tới ban công, y cầm trong tay ly cà phê, lười biếng tựa vào lan can .
“A Vũ, nếu không ngươi trước hết về nhà đi.” An Dật đột nhiên thực nghiêm túc mở miệng nói, “Ta cuối cùng cảm thấy được ngươi cùng Tiếu Kiệt dây dưa không rõ sẽ có kết cục không tốt .”
Hạ Vũ cũng tựa vào lan can, cả người có vẻ có chút suy sụp : “Ta cũng biết. . . . . . Chính là ta sợ chuyện này sẽ bị tỷ của ta biết.”
An Dật thở dài: “Ngươi như thế nào liền mệnh khổ như vậy .”
Hạ Vũ: “Ha hả, đây là số mệnh. Dáng vẻ không giống như là đại thiếu gia ngươi a.”
An Dật: “Thiếu gia muội ngươi, ta với ba ta kinh tế trực tiếp không có quan hệ.”
Hạ Vũ: “Ít nhất ngươi còn có một cái nhà a. Tỷ của ta đã vì y mà bị phụ tình, ta không muốn có một cái cái gì gọi là nhà .”
An Dật nhìn Hạ Vũ, đột nhiên có chút đau lòng cho nam nhân này.
“Không cần thông cảm ta.” Hạ Vũ nói, “Ngươi nếu muốn ta, liền theo ta đi.”
“Theo muội ngươi, lão tử không muốn làm cơ!” An Dật hung tợn nói, “Ngươi không cần ý đồ làm cong ta, ta là thẳng nam!”
|
Chương 16: Diệp Đồng
Rất nhanh, lễ Giáng Sinh đã đến .
Nơi nơi đều tràn ngập không khí vui mừng, nhưng đối với tộc* đi làm mà nói, hôm nay vẫn như cũ vẫn là một ngày bình thường.
*tộc : gia tộc ( ám chỉ mấy người bình thường hay đi làm).
Bất quá mọi người cơ hồ đều đúng giờ ra khỏi văn phòng làm việc, ra vẻ một đám đều có hẹn.
Ngay cả An Dật vẻ mặt đắc ý ly khai công ty.
Hạ Vũ nhìn nhóm đồng sự đều tan tầm về nhà, nhịn không được chua xót nói thầm: “Người thời nay, trừ bỏ tiết thanh minh những ngày hội khác đều có thể trở thành lễ tình nhân.”
Năm giờ còn chưa tới, văn phòng của hắn bây giờ đã không có một bóng người .
Tổ bọn họ, hắn một người lựa chọn tăng ca.
Văn phòng Diệp Đồng cách vách bọn hắn,tổ C thiết kế, y biết được Hạ Vũ cũng ở lại tăng ca, liền đẩy cửa đến văn phòng tổ D của hắn.
“Ha lâu ~( hello)! Tiểu Vũ ngươi sao lại tăng ca a?” Diệp Đồng đi đến chỗ văn phòng Hạ Vũ, cười ha hả .
Tầm mắt Hạ Vũ theo màn hình máy tính đời đến chỗ xuất hiện của Diệp Đồng, ánh mắt không khỏi trở nên ôn nhu.
Hắn cũng cười nói:” Chỉ lễ là Giáng Sinh, dù sao không có việc gì, đơn giản ở lại tăng ca .”
Diệp Đồng ngồi xuống vị trí của An Dật, nói: “Đêm đó cơm chúng ta cùng nhau ăn đi.”
Hạ Vũ gật gật đầu: “Tốt.”
Diệp Đồng đưa tay phải nâng cằm cẩn thận nhìn Hạ Vũ một hồi, giọng điệu có chút đau lòng: “Tiểu Vũ ngươi gần nhất có áp lực rất lớn? Nhìn ngươi tiều tụy không ít.”
Hạ Vũ cười gật gật đầu: “Có lẽ , cuối năm đọng lại nhiều chuyện lắm.”
Diệp Đồng vươn tay trái, nhẹ nhàng gảy tóc Hạ Vũ một chút, giọng điệu rất nhẹ : “Không cần mệt muốn chết rồi.”
Hạ Vũ thật sự thực thích Diệp Đồng ôn nhu như vậy, hắn cho rằng, săn sóc hắn như vậy mới là đối tượng hắn cần, Quý Văn Ngạn trước kia hay Tiếu Kiệt hiện tại, hắn cũng không muốn .
Nếu có thể được Diệp Đồng ôn nhu như vậy, nhất định là chuyện thực hạnh phúc.
“Diệp Đồng.” Hạ Vũ ra tiếng gọi hắn.
“Ân?” Diệp Đồng nhìn hắn ánh mắt đều là ôn nhu .
“Ngươi là không phải thích ta chứ?” Hạ Vũ từ trước đến nay luôn thẳng thắn, hắn đối với loại sự tình này từ trước đến nay không thích vòng vo.
Cùng Diệp Đồng mờ ám như vậy ở chung cũng gần một tháng, Hạ Vũ có chút chịu không nổi loại ôn nhu như gần như xa .
Diệp Đồng ôn nhu cười nói: “Đứa ngốc, ta rõ ràng theo đuổi ngươi như vậy, chẳng lẽ ngươi còn không biết sao?”
Hạ Vũ thực còn thật sự nhìn Diệp Đồng: “Ngươi thật sự muốn cùng ta cùng một chỗ? Không phải chơi đùa, là muốn cùng nhau sống.”
Diệp Đồng gật gật đầu: “Ân.”
Hạ Vũ trong lòng đều nhanh vui mừng , nhưng là hắn vẫn là có chút khó xử : “Vậy ngươi có thể chờ ta không?”
Diệp Đồng khó hiểu nhìn hắn: “Nếu chúng ta lưỡng tình tương duyệt, kia vì cái gì còn muốn chờ?”
Hạ Vũ không có biện pháp nói ra sự thật, chỉ có thể lừa gạt : “Ta có người quấn quít lấy, ta nghĩ chờ ta tự do mới cùng ngươi kết giao, bằng không đối với ngươi không công bằng.”
Diệp Đồng: ” Bạn trai trước của ngươi sao ?”
Hạ Vũ: “Xem như đi. . . . . .”
Diệp Đồng: “Cần ta hỗ trợ không?”
Hạ Vũ lắc đầu: “Không thể thêm rối loạn nữa, ngươi có thể chờ ta không? Chờ ta chân chính rời y , ta sẽ cùng ngươi cùng một chỗ . Có thể chờ ta không?”
Diệp Đồng vẫn như cũ cười đến thực ôn nhu: “Đương nhiên, ta sẽ chờ ngươi.”
Hạ Vũ nhất thời cảm thấy được, hắn thật sự đã tìm được một nửa .
Cùng Diệp Đồng xem như đã xong, không nghĩ tới y bằng lòng chờ đợi hắn, Hạ Vũ trong lòng cảm thấy được hạnh phúc .
“Ta đây đi về trước nga, ăn cơm chiều nhớ rõ tới tìm ta.” Diệp Đồng rất nhanh hôn Hạ Vũ một chút, vui tươi hớn hở cười nói.
Ánh mắt Hạ Vũ cười đến cong lên, hắn gật gật đầu đáp ứng Diệp Đồng.
Nhưng mà Diệp Đồng mới rời vừa đi, Tiếu Kiệt sau lưng liền trực tiếp tới văn phòng Hạ Vũ.
“Ngươi ngươi như thế nào đến nơi này? !” Hạ Vũ không nghĩ tới ngay cả Lam Đảo đều ngăn cản không được cước bộ Tiếu Kiệt .
Tiếu Kiệt nhìn quanh một chút chỉ có Hạ Vũ một người ở văn phòng, ánh mắt nhất thời trầm xuống: “Những người khác đều đi rồi, ngươi để làm chi còn đợi ở chỗ này?”
Hạ Vũ vội vàng kêu lên: “Ta phải tăng ca!”
Tiếu Kiệt không nói hai lời bắt lấy cánh tay Hạ Vũ trực tiếp đem hắn theo chỗ ngồi túm lên: “Tăng cái gì ? Mau nhanh đi theo ta.”
Hạ Vũ ra sức giãy dụa: “Buông! Mẹ nó! Ta sẽ không đi!”
Tiếu Kiệt bình tĩnh nhìn Hạ Vũ, con ngươi màu xanh biếc làm cho người ta hoàn toàn nhìn không thấu.
Hạ Vũ đang muốn lớn tiếng kêu lên, cũng không dự đoán được Tiếu Kiệt tiến tới trước mặt hắn , sau đó bá đạo hôn lên môi Hạ Vũ .
Đây là một cái hôn thô bạo, không hề ôn nhu. Tiếu Kiệt cường ngạnh trực tiếp xâm lược khoang miệng Hạ Vũ, đem hơi thở của Hạ Vũ cướp đi.
Hạ Vũ trừng lớn mắt, không nghĩ tới sẽ bị Tiếu Kiệt đánh lén.
Ngửi được tất cả mùi thơm nhẹ nhàng đều là trên người Tiếu Kiệt , hắn trong nháy mắt mờ mịt .
Tiếu Kiệt hôn làm cho nội tâm Hạ Vũ sụp đổ , hắn đột nhiên thực khinh bỉ hắn, bởi vì bộ dạng Tiếu Kiệt đẹp, cho nên hắn mới có thể dao động sao ?
Riêng là một cái hôn, Hạ Vũ liền phát giác thân thể của chính mình cư nhiên nóng lên .
Quả nhiên là tịch mịch lâu lắm sao ? Chết tiệt!
Tiếu Kiệt hiển nhiên cũng phát hiện thân thể Hạ Vũ biến hóa, tay hắn hướng giữa hai chân Hạ Vũ tìm kiếm, làm Hạ Vũ chảy ra mồ hôi lạnh.
“Ô. . . . . .” Hạ Vũ muốn thoát khỏi cái hôn của Tiếu Kiệt, chính là bị một bàn tay của y chế trụ cái ót, căn bản không thể dời.
Tiếu Kiệt thực vừa lòng nhìn thân thể Hạ Vũ phản ứng, hôn xong, hắn cúi đầ cười: “Ngươi nếu không ngoan, ta ngay tại nơi này thượng ngươi.”
Sắc mặt Hạ Vũ thực không xong nhìn Tiếu Kiệt, nhất thời đúng là không hiểu được.
Ngón tay cái thon dài của Tiếu Kiệt ở trên môi Hạ Vũ thượng nhẹ nhàng xẹt qua, cặp mắt màu xanh biếc kia nháy mắt mê hoặc Hạ Vũ .
“Ngươi thật sự đáng yêu, trời mưa thiên. . . . . .” thanh âm Tiếu Kiệt trầm thấp mà lại gợi cảm.
Khi Hạ Vũ phục hồi tinh thần lại, lúc này mới phát hiện hắn đã ngồi trên chiếc Porsche của Tiếu Kiệt.
Nhất thời, hắn cảm giác có chút trở ngại . Con mẹ nó như thế nào lại bị phần tử xã hội đen nắm mũi dắt đi a!
Nhìn thấy cảnh sắc ngoài cửa sổ rất nhanh di động ,tầm hồn Hạ Vũ đầy lệ.
Hắn còn đáp ứng cùng với Diệp Đồng ăn cơm chiều a!
|
Chương 17: Đại hội
Tiếu Kiệt đem xe chạy đến trung tâm nội thành phồn hoa, nơi nơi đều là đèn đóm rực rỡ .
Đi vào trước cửa khách sạn xa hoa, Tiếu Kiệt đem xe ngừng lại.
Đứa bé giữ cửa khách sạn lập tức cung kính hỗ trợ Hạ Vũ mở cửa xe.
Tiếu Kiệt xuống xe lúc sau liền đem chìa khóa cho một đứa bé giữ cửa trong đó, giúp y hỗ trợ đỗ xe.
Sau đó lôi kéo Hạ Vũ vào khách sạn thập phần xa hoa này.
Hạ Vũ biết đây là khách sạn, đối người bình thường như bọn họ hoàn toàn không có tiền mà tới.
Nghe nói ở trong này ăn một chút cơm, ít nhất tiền đều trên năm số .
Lúc này Hạ Vũ có chút cảm giác giống Lưu bà ngoại tiến vào khu vườn lộng lẫy, hắn cho tới bây giờ không nghĩ tới một ngày có thể ra vào nơi xa hoa này.
“Chúng ta đến đây để làm gì?” Hạ Vũ nhịn không được hỏi Tiếu Kiệt.
Nhưng Tiếu Kiệt không có trả lời hắn, mà là cười tủm tỉm đối hắn dùng tiếng Anh nói một câu: “Ngày chúa giáng sinh khoái hoạt ~”
Hạ Vũ có điểm lăng lăng đáp lại một câu tiếng Anh: “Ngươi cũng ngày chúa giáng sinh khoái hoạt. . . . . .”
Hắn biết đối với Tiếu Kiệt này lớn lên ở Mĩ Quốc, lễ Giáng Sinh tựa như tết âm lịch.
Chính là hắn lại không rõ, ngày quan trọng như vậy, Tiếu Kiệt không phải hẳn cùng với người quan trọng của y cùng nhau trải qua sao? Vì sao lại tìm tới hắn?
Nơi này nhân viên nhìn đến Tiếu Kiệt đều lập tức lộ ra biểu tình tương đương cung kính, lại còn đem bọn họ đưa đến thang máy VIP chuyên dụng.
Vừa tiến vào thang máy, Tiếu Kiệt lại hôn Hạ Vũ.
Bất quá lần này hôn lại trở nên thực ôn nhu, làm cho Hạ Vũ càng thêm mê hoặc .
Hắn hoàn toàn không biết Tiếu Kiệt rốt cuộc đang làm cái quỷ gì.
Phát hiện Hạ Vũ không tập trung, không phối hợp y. Tiếu Kiệt liền hôn hắn điệu bộ nhỏ giọng nói: “Nơi này có theo dõi, ngươi diễn ăn nhập cho ta một chút.”
Tiếu Kiệt khó phát âm tiêu chuẩn, mà Hạ Vũ nghe thế nhưng hiểu .
Vì thế hắn đành phải phối hợp cùng Tiếu Kiệt kịch liệt hôn một cách thực tiêu chuẩn .
Hai người đều là cao thủ tình trường, hôn lên ai cũng không nhường ai, cũng bởi vì dạng này, hai người thật sự thiếu chút nữa vì nụ hôn mà không thể kiềm chế .
Lúc rời thang máy, Tiếu Kiệt nhỏ giọng đối hắn nói: “Đợi ngươi làm bộ như không hiểu tiếng Anh là được.”
Hạ Vũ vốn muốn nói cho hắn, kỳ thật hắn tiếng Anh cũng không tốt, ít nhất so với An Dật còn nạn hơn một chút. Dù sao An Dật đã qua cấp 6, hắn còn không có qua.
Bất quá nếu Tiếu Kiệt nói như vậy, hắn cũng lười làm mấy chuyện uổng công vô ích .
Bọn họ đi vào tầng chín của khách sạn xa hoa, nơi này có đại hội rất lớn.
Tiếu Kiệt mang theo Hạ Vũ đi vào, nhìn bên trong xanh vàng rực rỡ giống như hoàng cung. Hạ Vũ trực tiếp trợn tròn mắt.
Hắn không nghĩ tới Tiếu Kiệt thế nhưng dẫn hắn tới tham gia gặp mặt xã hội thượng lưu này.
Mặt khác tân khách nhìn Tiếu Kiệt dẫn theo một người nam nhân, sớm tập mãi thành thói quen.
“Tất cả đều là thân nhân của ta, ngươi không cần ràng buộc, ở trong này thân phận của ngươi là lão bà ta.” Tiếu Kiệt cười đến phi thường hòa nhã dễ gần.
*thân nhân : người thân
Nhìn sắc mặt Tiếu Kiệt, Hạ Vũ tức giận nghĩ muốn đánh người.
Tuy rằng đáp ứng Tiếu Kiệt giả làm người yêu, nhưng Hạ Vũ chưa từng nghĩ tới muốn đi gặp thân nhân Tiếu Kiệt. Như vậy chẳng phải là càng thêm dây dưa không rõ sao ? !
Tiếu Kiệt thực thân mật ôm bả vai Hạ Vũ, ghé vào lỗ tai hắn hỏi: “Làm sao vậy? Ngươi tốt nhất phối hợp chút, nơi này tất cả đều là hỗn xã hội đen .”
Ngữ khí ôn nhu nói đến, Hạ Vũ nghe được thực rối rắm. Hắn hừ nói: “Ta đã biết, ta sẽ phối hợp với ngươi. Đừng uy hiếp ta.”
Tiếu Kiệt lúc này mới vừa lòng hôn hắn một cái, hoàn toàn không để ý những người ở đây.
Không nghĩ tới Tiếu Kiệt này thế nhưng không coi ai ra gì, Hạ Vũ tức giận đến đỏ mặt.
Tiếu Kiệt nắm tay Hạ Vũ, hướng đến một vị nam tử trung niên.
Vị trung niên kia thoạt nhìn cùng Tiếu Kiệt rất giống, không biết vì cái gì, Hạ Vũ thực khẳng định nam nhân này chính là ba ba Tiếu Kiệt – Tiếu Huyễn.
Quả nhiên, Tiếu Kiệt đi qua dùng tiếng Anh hô một tiếng”Ba ba”
Tiếu Huyễn tựa hồ sớm dự đoán được đứa con bảo bối sẽ đem người yêu mang lại đây, đối với xuất hiện của Hạ Vũ, y một chút cũng không ngoài ý muốn..
Ánh mắt y nghiêm khắc đánh giá Hạ Vũ một chút, sau đó mới dùng tiếng Anh nói: “Hắn chính là người yêu của ngươi?”
Tiếu Kiệt gật gật đầu: “Đúng vậy.”
Tiếu Huyễn lại lại nhìn nhìn Hạ Vũ, sau đó lại đối Tiếu Kiệt hỏi: “Ngươi xác định cùng với hắn kết hôn?”
Thực rõ ràng, y hoàn toàn không đem Hạ Vũ để vào mắt.
Tiếu Kiệt lại thực khẳng định gật gật đầu: “Đúng vậy, ta cùng với hắn kết hôn.”
Tiếu Huyễn nghĩ nghĩ, nói: “Tốt lắm, vậy nhóm ngươi theo ta quay về Mĩ Quốc, đem chứng nhận nói sau.”
Tiếu Kiệt vẫn như cũ thực bình tĩnh nói: “Không thành vấn đề.”
Phụ tử bọn họ nói liên tục, vốn Hạ Vũ quyết định nghe lời làm bộ như không hiểu, nhưng nghe đến kết hôn, hắn không bao giờ … bình tĩnh nữa .
“Chờ một chút!” Hắn dùng tiếng Anh hô.
Tiếu Kiệt cùng Tiếu Huyễn lập tức nhìn về phía hắn.
Tiếu Kiệt nhìn Hạ Vũ cảnh cáo hắn, vì thế lập tức bày ra khuôn mặt tươi cười, đối Tiếu Huyễn dùng tiếng Anh nói: “Ngượng ngùng, ta có lời cùng với Tiếu Kiệt nói một chút.”
Nói xong không để ý phản ứng của Tiếu Huyễn, lập tức giữ chặt tay Tiếu Kiệt kéo ra bên ngoài .
Đem Tiếu Kiệt tới hành lang không có ai, Hạ Vũ lúc này mới dùng tiếng Trung mở miệng nói: “Đây là chuyện gì? Ta khi nào thì cùng với ngươi kết hôn ? !”
Tiếu Kiệt vỗ vỗ vai của hắn: “Ngươi bình tĩnh một chút.”
Hạ Vũ kêu lên: ” Lúc trước chính là giả làm người yêu, ngươi cũng không nói phải kết hôn!”
Tiếu Kiệt không chút hoang mang: “Đi Mĩ Quốc chứng nhận, ở Trung Quốc cũng không bị thừa nhận. Ngươi có gì phải lo lắng ?”
Hạ Vũ khó chịu : “Ta là không quan hệ, chính là ngươi? Nếu kết hôn, thân phận của ngươi chứng phối ngẫu lan viết chính là tên của ta! Ngươi là người Mĩ Quốc, ta là người Trung Quốc! Ngươi có tất yếu làm được loại trình độ này sao? Vì bảo hộ người yêu thích, ngay cả hôn nhân đều có thể hy sinh? !”
Nhìn Hạ Vũ sinh khí, Tiếu Kiệt đột nhiên cúi đầu nói: “Kiệt đã chết.”
Hạ Vũ trừng lớn mắt, không rõ nhìn y.
“Kiệt đã chết, bị ám sát.” Tiếu Kiệt tựa hồ không nguyện ý đi nhớ lại chuyện này, “Ta biết ba ta có đối tượng, nhưng hắn không biết đối tượng của ta là ai. Ta tìm ngươi đóng giả, là vì gạt ba ta.”
* đối tượng : người yêu
Hạ Vũ càng thêm không rõ nhìn y.
“Nếu ba ta biết người yêu của ta bị giết, hắc đạo toàn cầu hết thảy sẽ rung chuyển bất an. Ta không muốn như vậy, ngươi hiểu không?” Con ngươi màu xanh biếc của Tiếu Kiệt tràn ngập một tia không biết làm sao, “Ta thật sự không nghĩ bởi vì chuyện này mà chết nhiều người, ta đáp ứng Kiệt rồi.”
Lần đầu tiên nhìn Tiếu Kiệt khổ sở như vậy, không nghĩ tới Tiếu Kiệt cư nhiên lại đột nhiên thẳng thắn.
Hạ Vũ nhận hắn thực không tiền đồ mà mềm lòng .
Con mẹ nó, Hạ Vũ hắn chính là không muốn gặp người ở trước mặt hắn lộ ra bộ dáng yếu ớt!
“Được rồi, ta và ngươi đi Mĩ Quốc chứng nhận. . . . . .” Hạ Vũ bất đắc dĩ nói, hắn cũng không muốn cho Tiếu Kiệt càng thêm thống khổ.
——————
|
Chương 18
Sự thật vặn vẹo
Mọi chuyện kế tiếp tựa hồ trở lên rõ ràng.
Tết Nguyên đán Hạ Vũ nghỉ ba ngày, sau đó bị Tiếu Kiệt kéo tới Mĩ Quốc chứng nhận .
Hạ Vũ căn bản không rõ ràng lắm, hắn rốt cuộc tại sao có được thẻ xanh Mĩ Quốc ,dù sao đối với Tiếu gia mà nói, chuyện này hẳn là không chút nào khó khăn .
* Thẻ xanh : Thẻ Xanh (Green Card) là một loại giấy chứng nhận cho bạn là thường trú nhân – không phải là công dân của một nước nào đó vừa chính thức mà lại vừa không chính thức.
Hôn lễ lần này tương đối điệu thấp, chỉ có Tiếu Kiệt cùng thân nhân tới tham gia.
Ngày đó, hiện trường hôn lễ bị một đoàn bảo tiêu bảo vệ kín không kẽ hở.
Hạ Vũ trực tiếp bị loại phô trương cấp dọa .
Ngay cả chủ trì hôn lễ mục sư còn bị dọa, do đó không cẩn thận đọc sai diễn văn hôn lễ: “Hạ Kiệt tiên sinh, ngươi nguyện ý cùng Tiếu Vũ tiên sinh cùng nhau cả đời không?”
Hạ Vũ cùng Tiếu Kiệt hai người nhất thời há hốc mồm, không biết vị thần phụ này nói rốt cuộc là ai.
Bất quá trừ bỏ ô long ở ngoài, mặt khác thật cũng thuận lợi.
Chuyện này Hạ Vũ không dám nói cho An Dật, chính là lừa y ba ngày đi du lịch .
Hắn biết nếu An Dật biết, An Dật nhất định sẽ nổi trận lôi đình.
Hắn ở trước mặt đồng sự vẫn là dạng phong lưu phóng khoáng tiêu sái, chỉ có chính hắn rõ ràng, có một chút biến cố .
Tỷ như ở công ty, lúc đối mặt Diệp Đồng, Hạ Vũ hơn một phần tự trách.
Hắn tổng cảm thấy được hắn phản bội người ôn nhu này.
“Tiểu Hạ, cái đề án CASE này ngày mai giao cho ta.” Phó tổ trưởng Từ Văn Quân kêu lên.
Hạ Vũ ở trước màn hình máy tính vội sứt đầu mẻ trán: “Biết rồi biết rồi!”
Tới gần tết âm lịch, càng thêm bận rộn.
An Dật ngồi bên cạnh cũng một bộ dáng bị ngược đãi, nhịn không được lải nhải: “Kháo! Nhiều như vậy sao đuổi cho hết a! Này không phải rõ ràng mưu sát sao? ! Ta muốn đi tìm Trần tổng giám lý luận ! Không cần áp bức người như vậy !”
Hạ Vũ một bên gõ bàn phím một bên đối An Dật: “Ngươi nếu đi tầng 9 tìm Tổng giám, hắn sẽ trực tiếp đem ngươi từ tầng 9 đá xuống cửa sổ.”
An Dật khóc không ra nước mắt: “Ta cảm giác sắp SHI . . . . . .”(shi=chết)
Hạ Vũ cũng mệt mỏi nói: “Ta mới càng muốn SHI. . . . . . Ta còn có một bộ VI không đuổi hết a! Giết ta đi. . . . . .”
An Dật đồng tình vỗ vỗ lưng Hạ Vũ : “Hạ đại nhân là ngươi tự ra giá, bộ VI này giá trị tám mươi vạn, hảo hảo làm.”
Hạ Vũ hừ lạnh: “Ngươi ít vui sướng khi người gặp họa! Tám mươi vạn? ! Làm được trong tay ta có thể có tám ngàn sẽ không sai lầm.”
An Dật: “Cũng không sai lầm , coi như là thưởng cuối năm đi.”
Hạ Vũ: “. . . . . .”
Hai người cứ thế một bên luyên thuyên một bên cắm đầu vào làm.
Qua một hồi, An Dật lại hỏi: “Ai, a Vũ. Lễ mừng năm mới ngươi về với ông bà sao?”
Hạ Vũ lắc đầu: “Lễ mừng năm mới ta đã sắp xếp tăng ca.”
An Dật bất mãn kêu lên: “Ngươi liều mạng như vậy làm gì a! Cũng không phải không có tiền ăn cơm!”
Hạ Vũ bĩu môi : “Dù sao lễ mừng năm mới với ta mà nói cũng không có gì, gấp ba tiền lương !”
An Dật bạch liễu tha nhất nhãn: “Ngươi so với ta còn tham tiền.”
Hạ Vũ không sao cả nói lầm bầm: “Trần tổng giám tết âm lịch tăng ca a, ta chỉ noi gương theo hắn.”
An Dật cắt một tiếng: “Cùng cái loại người này có cái gì đẹp, không phải là một rùa biển sao, có gì đặc biệt hơn người .”
Hạ Vũ: “A Dật, ngươi lại ghen tị .”
An Dật: “Muội ngươi, ta có cái gì phải ghen tị . Ta ghét nhất nam nhân ra vẻ thần bí, tự cho là có bao nhiêu tài giỏi, thiết!”
Khó có được Hạ Vũ có chút đồng tình trong suy nghĩ của y: “Chính là chính là! Có tiền có thế , con mẹ nó không đem người thường xem vào mắt, người như thế sớm hay muộn cũng gặp báo ứng!”
An Dật bạch liễu tha nhất nhãn: “Ta cuối cùng cảm thấy được ta và ngươi nói không cùng quan điểm.”
Hạ Vũ: “Ngươi chỉ do đa tâm . . . . . .”
Tan tầm trở lại biệt thự Tiếu Kiệt, khó có khi Tiếu Kiệt ngoan ngoãn đợi ở nhà.
Nhìn Hạ Vũ đã về, đang ở phòng khách xem TV Tiếu Kiệt liền đối hắn vẫy tay: “Trời mưa thiên, ngươi lại đây ~”
Hạ Vũ vẻ mặt mỏi mệt tiêu sái đi qua: “Để làm gì a? Lão tử mệt chết .”
Chỉ thấy Tiếu Kiệt thực vô tội nói: “Lão tử cái gì a, kỳ thật ta thích Khổng Tử.”
Hạ Vũ khóc không ra nước mắt: “Tiếu đại thiếu gia, ngươi không nên chỉnh ta như vậy!”
Tiếu Kiệt chủ động đi qua đem Hạ Vũ kéo đến sô pha ngồi : “Tết âm lịch ngươi nghỉ, muốn đi đâu chơi?”
Hạ Vũ dùng một loại ánh mắt nhìn chằm chằm Tiếu Kiệt: “Tiếu thiếu gia, ngươi đừng làm ta sợ. Tết âm lịch ta không tính toán cùng ngươi trải qua.”
Tiếu Kiệt chọn chọn mi: “Phải không? Ngươi chính là lão bà của ta, tết âm lịch ngươi không muốn cùng ta thì cùng ai?”
Hạ Vũ lập tức kêu lên: “Con mẹ nó ai là lão bà của ngươi? !”
Tiếu Kiệt thực đương nhiên: “Ngươi a.”
Hạ Vũ lại nhịn không được kêu lên: “Cùng ngươi chứng nhận là vì lừa ba ngươi! Ta không tính toán làm lão bà ngươi! Kháo!”
Tiếu Kiệt lộ ra một bộ thực kinh ngạc : “Di? Ta nghĩ ngươi cùng ta chứng nhận, là bởi vì thích nguyên do của ta!”
Hạ Vũ nghĩ đã gặp trở ngại: “Ngươi con mẹ nó không cần lộ ra vẻ mặt ngu ngốc! Ta con mẹ nó không bao giờ … bị lừa nữa! Ngươi rõ ràng nói gạt ba ngươi, cho nên mới cùng với ta chứng nhận! Ngươi không cần vặn vẹo sự thật!”
Đối mặt Hạ Vũ đang lên án, Tiếu Kiệt vẫn như cũ vẻ mặt bình tĩnh: “Vặn vẹo không phải là cong sao ? Ta vốn chính là cong.”
Hạ Vũ gãi gãi tóc, thần tình cáu kỉnh: “Ngươi ngoại tinh nhân chết tiệt! Không hiểu tiếng Trung cũng đừng nói! Cùng nói chuyện với ngươi ta cuối cùng ta có cảm giác muốn SHI !”
Tiếu Kiệt lập tức nói: “Ngươi muốn thải? Từ nơi này quẹo trái chính là buồng vệ sinh a, ngươi cũng không phải lần đầu tiên tới nơi này. Không cần khách khí như vậy.”
“. . . . . .” Hạ Vũ lại một lần nữa sâu sắc hiểu được, ngôn ngữ không thông là chuyện tình khổ bức cỡ nào.
Bất quá làm cho Hạ Vũ ngoài ý muốn chính là, Tiếu Kiệt thế nhưng có một bộ trù nghệ giỏi.
Bữa tối hôm nay là Tiếu Kiệt tự tay động thủ , điều này làm cho Hạ Vũ có cảm giác không thể tin được .
Hắn vẫn cho rằng Tiếu Kiệt hàm chứa vững chắc là đại thiếu gia có tiền, cùng phòng bếp nơi này là hoàn toàn cách biệt mới đúng .
Cho nên khi nhìn trên bàn cơm tràn đầy một bàn thức ăn phong phú , Hạ Vũ vẫn ở giữa trạng thái khiếp sợ.
“Ngươi là người thứ hai thường thức tay nghề của ta, vinh hạnh đi?” Tiếu Kiệt lộ ra nụ cười vui vẻ hướng Hạ Vũ tranh công, thoạt nhìn lại có loại cảm giác khờ dại đơn thuần.
Hạ Vũ nhìn chằm chằm đồ ăn thoạt nhìn rất thơm , hỏi: “Người đầu tiên là ai?”
Ánh mắt Tiếu Kiệt nháy mắt ảm đạm xuống: “Kiệt.”
“Nga.” Không nghĩ tới đụng đến vị bạn thân, Hạ Vũ vội vàng nói sang chuyện khác, “Ăn sẽ không tiêu chảy đi?”
Tiếu Kiệt chọn chọn mi: “Ngươi hoài nghi ta sẽ hạ độc sao?”
Hạ Vũ vội vàng cười gượng hai tiếng: “Ngươi suy nghĩ nhiều. . . . . . Ta không phải ý tứ này. . . . . .”
Sau đó Tiếu Kiệt tự mình đưa một đôi đũa cho hắn: “Vậy ngươi nếm thử chút.”
Ở trong ánh mắt tha thiết của Tiếu Kiệt, Hạ Vũ đành phải cầm lấy chiếc đũa nhấm nháp đồ ăn Tiếu Kiệt làm.
Ăn một ngụm, không nghĩ đồ ăn thật là ngon.
Nhìn đến hai mắt của Hạ Vũ tỏa sáng, Tiếu Kiệt chỉ biết hùa theo hắn cùng ăn uống .
“Thật không nghĩ ngươi còn có thể nấu ăn.” Hạ Vũ tự đáy lòng nói.
Tiếu Kiệt không chút để ý nói: “Ta từ nhỏ đến lớn đều là một người sống, đương nhiên muốn làm chút gì đó.”
Tuy rằng y nói thực không sao cả, nhưng là Hạ Vũ hiểu được cảm giác này rất đau khổ.
|
Chương 19: Lão tử là công
Nhìn Hạ Vũ vẻ mặt cười tủm tỉm nhấm nháp, Tiếu Kiệt cảm thấy được y động thủ quả nhiên vẫn có giá trị .
Dùng cơm xong, Hạ Vũ mới phát hiện nơi này thiếu một người: “Lí quản gia đâu?”
Đang thu thập bát đĩa Tiếu Kiệt nói: “Hắn có việc đi ra ngoài.”
Hạ Vũ”Nga” một tiếng, sau đó gia nhập thu dọn chén đũa.
Hai người song song đứng cùng nhau, Hạ Vũ trộm ngắm một chút Tiếu Kiệt đang rửa chén. Không khỏi nghĩ thầm nếu nam nhân này chính là người thường sẽ có bao nhiêu tốt đẹp, không có cái loại cuộc sống phức tạp.
Nếu là như vậy, Hạ Vũ nhất định sẽ xuất cả mưu mẹo đem y quăng về nhà .
Đáng tiếc, Tiếu Kiệt không phải người thường.
Tuy rằng Tiếu Kiệt khát vọng hạnh phúc như người bình thường, nhưng Hạ Vũ rất rõ ràng, hai người làm được thật sự quá thấp.
“Ngươi nhìn lén ta, có phải phát hiện yêu thương ta hay không?” Tiếu Kiệt đột nhiên xấu xa mở miệng nói.
Bị bắt phải, Hạ Vũ xấu hổ đem tầm mắt né qua một bên, nói thầm : “Thích, ít tự kỷ . Ai sẽ yêu thượng ngươi.”
Tiếu Kiệt dừng động tác, sau đó buông bát, không có lau khô nước trên tay, trực tiếp động thủ nắm cằm Hạ Vũ.
Hạ Vũ nhất thời không phản ứng , hô hấp lại bị cướp đi .
Tiếu Kiệt bá đạo trực tiếp đem đầu lưỡi tiến quân thần tốc, truy đuổi đầu lưỡi Hạ Vũ đang không ngừng né tránh.
Hạ Vũ dùng sức muốn đẩy Tiếu Kiệt ra, thế nhưng phát hiện nam nhân thủ kính * này không phải bình thường.
* Thủ kính : thân thủ ( trong hoàn cảnh này thì ý nói tay a Kiệt rất mạnh)
Hắn càng giãy dụa, Tiếu Kiệt hôn càng thêm sâu thêm.
“Đừng quên, ngươi đáp ứng cấp ta ấm giường .” Tiếu Kiệt đột nhiên trầm thấp nói ở bên tai Hạ Vũ .
Hạ Vũ trừng lớn mắt, không nghĩ tới Tiếu Kiệt này thế nhưng còn nhớ rõ.
“Ta đột nhiên rất muốn ngươi.” Con ngươi màu xanh biếc của Tiếu Kiệt tràn ngập nhu tình.
Hạ Vũ nhìn ánh mắt của y song thực mê hoặc lòng người, trong lòng không ngừng kêu to: không thể tin tưởng y, không thể tin tưởng y, không thể tin tưởng y, không thể tin tưởng y, không thể tin tưởng y. . . . . . Tuyệt đối không thể tin tưởng y! ! !
Chính là khi Tiếu Kiệt lại ôn nhu hôn hắn, Hạ Vũ nội tâm kích động lệ rơi vội, bởi vì hắn phát hiện hắn thế nhưng không có biện pháp cự tuyệt ôn nhu của y.
Nam nhân quả nhiên là suy nghĩ bằng nửa thân dưới. . . . . .
Hai người cũng không phải tiểu xử nam ngây thơ, hôn đến cháy bỏng, vốn là phản ứng bình thường.
Đợi cho Hạ Vũ bị Tiếu Kiệt áp đảo lên sô pha trong phòng khách, hắn rốt cục ý thức được sự tình có tính nghiêm trọng .
“Kháo! Ngươi con mẹ nó từ từ cho ta!” Hạ Vũ lập tức không để ý rống to, “Lão tử là công! Là công! Ta không để cho ngươi áp !”
Tiếu Kiệt không nghĩ tới Hạ Vũ lại đột nhiên phá vỡ phong cảnh như vậy, vì thế con ngươi nhất thời lạnh xuống: “Cái gì là công?”
Hạ Vũ nghĩ muốn hộc máu : “Chính là TOP! TOP! Ta không muốn bị áp! Kháo, lão tử là công!”
Lần này Tiếu Kiệt rốt cục hiểu được, chỉ thấy hắn vừa cười : “TOP đương nhiên là ta a, ngươi cho là ngươi có thể áp trụ ta sao?”
Hạ Vũ nhìn Tiếu Kiệt cười tốt như vậy, nhất thời tâm lạnh. Chẳng lẽ dựa theo ý tứ của Tiếu Kiệt, là muốn dùng vũ lực trấn áp sao?
“Ta không muốn làm thụ!” Hạ Vũ cực kỳ ủy khuất kêu một câu, sau đó cắn răng ra sức muốn đem Tiếu Kiệt đẩy ngã.
Tiếu Kiệt nhìn Hạ Vũ bắt đầu giãy dụa, thực bình tĩnh chọn chọn mi: “Việc này muốn dùng thực lực nói chuyện, ngươi không có việc gì đem ta áp đảo liền ngoan ngoãn nằm xuống.”
“Ta không muốn! Ta không muốn a! Con mẹ nó, đừng áp ta! Kháo Kháo Kháo! ! !” Hạ Vũ một tiếng thanh thê lương la lên, cuối cùng vẫn bị Tiếu Kiệt chặn .
Bởi vì Tiếu Kiệt dùng miệng mình ngăn chặn Hạ Vũ đang không ngừng la lối.
Hạ Vũ chưa từ bỏ ý định tiếp tục phản kháng, đôi tay Tiếu Kiệt trực tiếp cố định lại tay Hạ Vũ, sau đó một đôi chân trực tiếp cố định phần eo Hạ Vũ, không cho hắn lộn xộn.
Hai người tư thế thoạt nhìn tương đương mờ ám, mà Tiếu Kiệt khí thế rõ ràng đã muốn cường bạo .
“Ngươi nếu không phối hợp, ta liền cường bạo ngươi.” Tiếu Kiệt dùng giọng điệu đương nhiên, “Ngươi ngoan ngoãn, tin tưởng kỹ thuật của ta, ta nhất định sẽ làm ngươi thực thoải mái.”
Hạ Vũ bởi vì bị Tiếu Kiệt hôn có chút thiếu dưỡng mà có vẻ mặt đỏ, hắn nghiến răng nghiến lợi nói: “Lão tử không làm thụ!”
Bất quá những lời này hoàn toàn bị Tiếu Kiệt bỏ qua, y trực tiếp giải khai áo Hạ Vũ.
Hạ Vũ biết kiếp nạn này không thể chạy thoát.
Cùng với giãy dụa làm cho hắn thống khổ, chẳng thuận theo một chút, Hạ Vụ là người biết kiến phong sử đà*. Bởi vậy hắn chậm rãi buông tha giãy dụa phản kháng.
*Kiến phong sử đà : Gió chiều nào theo chiều đấy.
“Ngươi là không phải có luyện qua võ công?” Hạ Vũ thất thân không cam lòng hỏi, bằng không hắn bị một nam nhân cao mét tám áp lại.
Tiếu Kiệt thực thản nhiên đích gật gật đầu: “Ta từ nhỏ luyện võ, ngươi phải biết rằng, nếu ta không tự bảo vệ mình , là sống không được đến lớn .”
Nghe được Tiếu Kiệt nói như vậy, Hạ Vũ trong lòng cuối cùng có chút thoải mái.
“Này! Ta là lần đầu tiên phía dưới, ngươi cho ta nhìn chút!” Hạ Vũ hung tợn nói, nghĩ đến lý tưởng tinh khiết làm công phải tan biến, hắn nhịn không được muốn phát điên.
Tiếu Kiệt nhịn không được cười: “Ngươi đừng khẩn trương như vậy a, ta vẫn đều là TOP, sẽ không làm đau ngươi.”
Bị đặt ở dưới thân y, Hạ Vũ khó chịu rầm rì: “Thiết, ta trước kia cũng đều là TOP, có gì đặc biệt hơn người.”
“Vậy ngươi bây giờ còn không phải nên vì ta mà bị đặt ở phía dưới.” Tiếu Kiệt cười nói.
Hạ Vũ khẽ cắn môi: “. . . . . .”
Tiếu Kiệt mang theo tươi cười cúi người bắt đầu nhẹ nhàng hôn Hạ Vũ, môi, cằm, cổ, xương quai . . . . . . Một đường hôn xuống.
Cảm giác được đầu lưỡi ẩm ướt dừng lại ở trên đầu nhũ, Hạ Vũ hô hấp bắt đầu có chút hỗn loạn.
“Ngươi ngươi. . . . . . Ngươi đừng luôn liếm nơi đó. . . . . . Ân. . . . . .” Hạ Vũ thập phần ngượng ngùng hừ nói.
Tiếu Kiệt ở trước ngực hắn ngẩng đầu: “Chính là ta thích nơi này a.”
Hạ Vũ lúng túng : “Ngươi là biến thái sao ? ! Kháo!”
Tiếu Kiệt xấu xa vươn đầu lưỡi liếm liếm miệng mình, thập phần dụ hoặc lòng người: “Đừng nói lão công của ngươi như vậy.”
Hạ Vũ trong nháy mắt vì biểu tình của y thất thần, về sau oa oa kêu to: “Lão công muội ngươi a!”
Tiếu Kiệt không ngại hắn oa oa kêu to, mà là tiếp tục hành động .
Hạ Vũ bị đầu lưỡi linh hoạt của y dần dần khơi mào cảm giác, dục vọng bắt đầu chậm rãi nảy sinh .
“Cũng là thân thể ngươi thành thật.” Tiếu Kiệt nhẹ nhàng nói, sau đó cởi quần Hạ Vũ .
“Chậm!” Hạ Vũ lập tức cầm lấy quần chính mình, kêu lên, “Ngươi xác định phải làm trong này ? Nếu Lí quản gia trở về vừa vặn nhìn đến làm sao bây giờ a? !”
“Vậy vào phòng đi.” Tiếu Kiệt nhưng thật ra thực sảng khoái đem Hạ Vũ bế dậy, làm cho Hạ Vũ náo loạn đỏ thẫm mặt.
“Oa Kháo! Ta là nam nhân! Ngươi như thế nào có thể ôm ta như vậy!”khuôn mặt Hạ Vũ hồng thấu, không nghĩ tới Tiếu Kiệt cư nhiên ôm theo kiểu công chúa, có thể thấy được lực cánh tay của y có bao nhiêu kinh người.
“Đừng quên trời mưa thiên, ngươi hiện tại là lão bà của ta.” Tiếu Kiệt nhẹ nhàng cắn vành tai hắn, trầm thấp khàn khàn nói.
“Lão bà muội ngươi a! Ngươi là quái vật ngoại tinh nhân!” Hạ Vũ không khỏi trở mình mắt trợn trắng quát.
|