Dạy Bạn Cách Theo Đuổi Nam Thần
|
|
Chương 10 Có người cảm thấy Lam Sơn là người quá lãnh đạm, ngược lại tôi cảm thấy điểm này cực kỳ hấp dẫn người khác, cảm giác da thịt của cậu ấy đều là lạnh giá như ngọc thạch, khiến người ta thật muốn chạm vào một cái.
Hơn nữa tôi với cậu cũng chỉ là mới quen biết, có phòng bị với tôi mới là phản ứng bình thường không phải sao? Dẫu sao thực tế cũng không phải tiểu thuyết, tôi bày tỏ hảo cảm cậu ấy liền thuận thế nằm ngang gì đó cũng quá lý tưởng hóa rồi.
Hôm qua vì xảy ra chút nhạc đệm, cuối cùng ăn qua loa bữa tối với Lam Sơn tại câu lạc bộ rồi về. Liên quan tới thái độ đối với đồng tính luyến, trên đường đưa cậu trở về tôi nói bóng nói gió hỏi cậu.
“Đàn ông chạm vào đàn ông, có phải khiến cậu phản cảm?”
Vừa hỏi xong tôi đã có phần hối hận, kỹ xảo đặt câu hỏi mấy năm qua tôi đã học được rất nhiều, mà tôi lại cố ý dùng loại bết bát nhất, này căn bản không có chút kỹ xảo nào!
Tôi muốn chuyên tâm lái xe, nên không có cách nào quan sát biểu cảm phản ứng của cậu, qua mấy giây cậu ấy mới trả lời tôi.
“Bất kỳ ai không được sự đồng ý đã chạm vào em, đều khiến em phản cảm, không chỉ đồng tính.”
Không biết có phải là ảo giác hay không, tôi luôn cảm thấy hai chữ cuối cùng cậu nói có phần nhấn mạnh, điều này khiến tôi càng thêm bất an.
Sau khi đưa cậu tới trường, tôi nói tạm biệt với cậu, cũng vì bất ngờ hôm nay cảm thấy có lỗi.
“Tại sao phải nói xin lỗi? Em hẳn phải cảm ơn anh, bể bơi rất đẹp.” Cậu rõ ràng là một người không hay cười, khóe miệng trời sinh có độ cong nhếch lên, thật giống như lúc nào cũng đang phát ra lời mời khiến bạn hôn cậu ấy.
“Cám ơn.” Vừa nói cậu đã đẩy cửa xe bước xuống.
Tôi đặt tay lên ngực, cảm nhận thứ trong lồng ngực động viên khích lệ, kêu gào yêu thích với Lam Sơn.
Tiếng đóng cửa xe giúp tôi lấy lại tinh thần, tôi mau chóng hạ kính xe xuống hô một câu với cậu: “Vậy ngày mai gặp!”
Cậu đưa lưng về phía tôi không quay đầu lại, vẫy vẫy tay coi như trả lời.
Sau khi về nhà rất khuya tôi cũng không ngủ được, trong đầu không ngừng xoay quanh hết thảy của Lam Sơn. Khuôn mặt của cậu, cơ thể của cậu, giọng nói của cậu, mỗi một dáng vẻ đều giống như ông trời vì tôi mà suy tính chế tạo, tôi yêu cậu ấy!
Sáng sớm hôm nay tôi vừa thức dậy đã đến công ty, tôi đã không kịp chờ đợi muốn cậu một ngày tám giờ thậm chí thời gian dài hơn ở bên tôi.
Chúng tôi chín giờ bắt đầu làm việc, đại khái trước thời hạn 15 phút cậu đến công ty, tôi nhiệt tình giúp cậu hiểu rõ hoàn cảnh làm việc, nói cho cậu biết chỗ ngồi của cậu ở trong phòng làm việc của tôi, sau này lấy tư cách là trợ lý đặc biệt của tôi mà tồn tại.
“Chỉ có hai người chúng ta?” Cậu nhìn phòng làm việc lớn như vậy hỏi tôi.
“Đúng vậy.”
Chắc chắn chỉ có hai người chúng ta. : )
Chờ khi mọi người đều vào làm việc, tôi lại dẫn cậu đi khắp nơi thăm một lần, giới thiệu thân phận của cậu cho mọi người.
Mặc dù họ che giấu rất tốt, nhưng khi nhìn thấy Lam Sơn, thấy cậu đều không xa lạ gì mọi người đều lộ vẻ có chút kinh ngạc. Họ làm sao cũng không nghĩ ra, soái ca là nhân viên phục vụ dưới lầu lại xoay một cái biến thành trợ lý đặc biệt của tôi.
Đến đây, tôi bắt đầu cuộc sống đồng nghiệp với Lam Sơn, mọi người chúc phúc tôi có thể nhanh một chút đánh hạ cậu ấy đi!
PS. Hôm nay toàn bộ cánh tay tôi đều rất đau, đau đến không giơ nổi, nhưng nghĩ rằng đây là vì Lam Sơn, lại cảm thấy hết sức hưởng thụ.
№432☆☆☆ Giây tốc mười cây số ☆☆☆ Đăng vào 2013-12-1 13:15:24 ?
Đuổi theo thiếp (topic) này đến tận giờ, tôi dần nhận ra hai sự thật… Đây là một thế giới nhìn mặt / tiền, ngoài ra lầu chủ bạn là một M!
№433☆☆☆ Ha ha ha ha ha ha ☆☆☆ Đăng vào 2013-12-1 13:16:02 ?
Luôn cảm thấy lầu chủ bạn ‘Lòng dạ Tư Mã Chiêu, người qua đường đều biết’, Lam Sơn thật sự không nhìn ra ư? Không nhìn ra thì thật sự quá thẳng.
№434☆☆☆ = = ☆☆☆ Đăng vào 2013-12-1 13:16:28 ?
Tại sao đàn ông đẹp trai lại có tiền trên thế giới này đều đi làm gay hết vậy!? Lầu chủ bây giờ thật là tâm nguyện đạt được hơn nửa, hợp tịch song tu trong tầm tay! Thật là muốn thiêu thiêu thiêu!
№432☆☆☆ Trái tim đóng kín ☆☆☆ Đăng vào 2013-12-1 13:16:34 ?
Lầu trên bạn chưa từng nghe qua câu này sao? Đẹp trai lại có tiền, không phải có chủ thì chính là GAY. : )
№435☆☆☆ Thủy thủ Mặt trăng ☆☆☆ Đăng vào 2013-12-1 13:16:56 ?
|
Chương 11 Rất nhiều người hỏi tôi nếu Lam Sơn là thẳng nam thì có thể kiên trì bẻ cong cậu ấy hay không, tôi chỉ muốn nói —— nếu có thể bị bẻ cong, thì cậu ấy không phải là thẳng nam.
Tất cả cong sau lại trở về thẳng, đều là hành động kiếm cớ để không chịu trách nhiệm vì chính bản thân mình, họ căn bản không biết mình đang làm gì, mình muốn cái gì. Thế giới này có một số người trai gái đều yêu, họ không quan tâm giới tính, được gọi là song tính luyến. Nếu như chỉ thích phái nữ là dị tính luyến, ban đầu làm sao chấp nhận cùng đàn ông ở bên nhau? Cho nên căn bản là không tồn tại cách nói “Chẳng qua là một thời mê mang nhưng vẫn yêu con gái tôi không phải là đồng tính luyến” này, bởi vì ngay từ đầu cậu đã không phải là thẳng.
Ngay từ khi mười tuổi tôi đã phát hiện mình không giống người khác, tôi thích đuổi theo con trai, nhìn họ tức giận, khóc lóc là một chuyện rất thú vị, tôi không có chút hứng thú nào với con gái. Lúc ấy tôi rất mê mang, không biết hành động như vậy là không bình thường, vì vậy tôi nói nghi vấn của mình với mẹ.
Bà không hề coi lời tôi là trẻ con càn quấy, đến giờ tôi vẫn rất cảm ơn bà đã nghiêm túc lắng nghe những gì tôi nói.
“Nếu con thích làm như vậy, thì cứ làm đi, cuộc sống của con do con làm chủ, chúng ta 100% ủng hộ con trải qua cuộc sống con muốn.”
“Con đã là một nam tử hán, ta và cha con đều cho rằng con có năng lực tự quyết định, mà chúng ta sẽ không vì quyết định của con mà dao động chút nào, chúng ta vẫn sẽ yêu thương con như trước.”
Sau đó bà nói với tôi như vậy.
Tôi nói thế cũng không phải muốn chứng tỏ cuộc sống của tôi không bị thất bại ở phương diện này, không gặp phải ác ý nhạo báng hoặc làm nhục của người khác, nhưng hết thảy những thứ này cũng không đả kích được tôi, vì tôi biết sau lưng tôi có người thân luôn ủng hộ, họ là trụ cột của tôi, cũng là sức mạnh của tôi.
Tôi cũng không chỉ muốn lừa gạt Lam Sơn lên giường thao cậu một lần là xong chuyện, tôi thích cậu ấy, muốn ở bên cậu ấy, muốn chăm sóc cậu ấy, muốn giới thiệu cậu ấy với người nhà của mình, đây chính là ý muốn của tôi.
Dĩ nhiên, muốn nhất chính là thao cậu ấy. : )
№486☆☆☆ Giây tốc mười cây số ☆☆☆ Đăng vào 2013-12-1 20:12:14 ?
Vừa định nói lầu chủ thật đẹp trai, lật đổ nhận thức si hán trong quá khứ của tôi, nhưng câu nói sau cùng là chuyện gì xảy ra a!!!!
№487☆☆☆ = = ☆☆☆ Đăng vào 2013-12-1 20:13:01 ?
Đẹp trai không quá ba giây hệ liệt.
№488☆☆☆ 233333 ☆☆☆ Đăng vào 2013-12-1 20:14:34 ?
Tất cả tình yêu không lấy kết hôn là tiền đề đều là đùa bỡn lưu manh! Lầu chủ thật là • đàn ông!
№489☆☆☆ Ngậm trẫm ☆☆☆ Đăng vào 2013-12-1 20:14:56 ?
|
Chương 12 Bây giờ tôi đang ở bệnh viện, tâm trạng tôi thực sự không tốt rất không tốt, lòng dạ tôi đều bị nỗi ưu tư tên là phiền muộn chiếm hết.
Chiều nay tôi ra ngoài có chút chuyện, buổi tối lái xe trở về tôi gửi WeChat hỏi Lam Sơn đã tan ca hay chưa, cậu nói rằng sắp tan ca, tôi bèn nói tôi có thể tiễn cậu.
“Anh quên đồ gì ở công ty à?”
Thật ra tôi không quên đồ gì, nhưng vì để Lam Sơn tin tưởng, tôi cố ý nói mình muốn cầm một phần văn kiện về nhà đọc, nhờ cậu mang xuống giúp tôi.
Không ngờ bị tắc đường, khi tôi đến dưới lầu công ty, đèn trong phòng làm việc trên lầu đã tắt, mà Lam Sơn lại không chờ ở nơi đã nói.
Tôi gọi điện cho cậu, nhưng điện thoại cũng không gọi được.
Lam Sơn sẽ không vô duyên vô cớ biến mất, tôi lái xe quanh công viên thương mại tìm cậu, sau đó dứt khoát nhảy xuống xe vào công viên tìm.
Khoảng mười phút sau, tôi tìm thấy cậu.
Cậu ôm một con mèo hoang gầy gò trong ngực, ngồi trên băng ghế trong vành đai xanh, mà lúc tôi đến gần, cậu cũng đúng lúc giương mắt nhìn lên.
Nửa bên mặt cậu đều là máu, máu tươi chảy xuống, theo cằm cậu rơi trên cổ áo, nếu như không phải cậu quá anh tuấn, cảnh tượng kia nhìn thật giống như đang chụp hình quỷ.
Lúc đó đầu óc tôi gần như trống rỗng, trong lòng tràn đầy vô số ưu tư, nhưng một câu cũng không nói được.
“Đầu em hơi choáng.” Cậu vì khó chịu mà lau vết máu bên khóe mắt.
Chân tôi cũng mềm nhũn, cảm giác đó vô cùng tệ hại, hóa ra trái tim thật sự có thể đau đớn đến mức không sao thở được.
№523☆☆☆ Giây tốc mười cây số ☆☆☆ Đăng vào 2013-12-2 21:34:23 ?
Tôi đệt! Đừng có ngừng ở đây a!!! Lam Sơn sao rồi?!! Mặt không sao chứ!!!
№524☆☆☆ ! ! ! ! ☆☆☆ Đăng vào 2013-12-2 21:34:39 ?
Đi vào xem đủ kiểu si hán một trăm ngày của lầu chủ, nhưng cảnh của tranh này rõ ràng không đúng a!!!
Ai đánh Lam Sơn đứng ra!! Tôi đặc biệt phải phế hắn!!
№525☆☆☆ = =c ☆☆☆ Đăng vào 2013-12-2 21:34:45 ?
Lầu chủ bạn đừng có ngừng ở đây a!!!! A a a a, điên mất!
№526☆☆☆ Che mặt ☆☆☆ Đăng vào 2013-12-2 21:35:27 ?
Lam Sơn không phải là dị ứng với mèo sao? Tại sao cậu ấy lại chảy máu đầu ôm mèo ngồi trên băng ghế giữa đêm khuya? Trời ạ cắt ở đây thật là sốt ruột a!!
№527☆☆☆ 555555 (1)☆☆☆ Đăng vào 2013-12-2 21:35:48 ?
|
Chương 13 Tôi cũng không muốn ác ý phỏng đoán người khác, xã hội này có tồn tại kẻ xấu, nhưng người tốt cũng không ít, tôi tin đại đa số là người thiện lương, cơ mà một số người vốn thiện lương lại trở thành tà ác, cũng quả thật hết sức đáng ghét.
Đêm qua tôi cơ bản trải qua trong hoảng hốt lo sợ, Lam Sơn mặt đầy máu, đó quả là hình ảnh quá mức đáng sợ.
Đời này tôi còn chưa từng chạy xe nhanh như vậy, may mà bên cạnh công ty có bệnh viện, tôi thậm chí không kịp hỏi Lam Sơn rốt cuộc là chuyện gì xảy ra đã đẩy cậu vào phòng khâu xử lý vết thương.
Trong bệnh viện không thể mang thú cưng vào, chúng tôi để con mèo nhỏ đã chịu đủ kinh sợ trong xe, mở chút khe hở cho thoáng khí.
Một mình tôi lo lắng chờ đợi trước cửa, thỉnh thoảng đi tới đi lui, mấy phút ngắn ngủi nhưng tôi cảm thấy dài đằng đẵng như cả thế kỷ.
Lúc Lam Sơn đi ra tôi tiến lên đón thật nhanh, thấy vết thương bên trái trán cậu chừng 1 cm đã được xử lý ổn thỏa. Ban đầu tôi còn cho là xương sọ của cậu bị đập bể, cái loại cảm giác kinh hoàng đó cả đời cũng không muốn nhớ lại! May mà cuối cùng chẳng qua là nhìn dọa người, khâu hai mũi, chăm sóc tốt cũng không để lại quá rõ ràng.
“Bây giờ có thể nói cho tôi biết rốt cuộc chuyện gì xảy ra được không?” Trở lên xe, tôi không vội cho xe chạy.
Trên mặt cậu còn có vết máu, biểu cảm lạnh giá lộ ra chút phiền muộn, giống như tướng quân chịu thiệt trên chiến trường, không kịp chờ đợi phải tìm ra người ám toán cậu đánh một trận tơi bời.
“Em phát hiện có một người đàn ông, mỗi lần xe gã xuất hiện ở vùng lân cận, ngày hôm sau công viên sẽ xuất hiện thi thể mèo hoang.”
Cậu dừng một chút nhìn về phía tôi, tôi tỏ ý cậu cứ tiếp tục.
“Hôm nay em thấy người đàn ông kia lại tới, liền lén đi theo sau gã. Em thấy gã dùng thức ăn dụ dỗ mèo con, lúc nó đến gần, thì bắt nó. Em xông lên hỏi gã đang làm gì, gã bị em dọa sợ, tiếp đó lại bảo em đừng xen vào chuyện của người khác. Em và gã xảy ra chút xung đột tay chân, sau đó đoạt lấy mèo con trong tay gã, rồi sau nữa… Em liền bị tập kích.”
Tôi an tĩnh nghe cậu nói, chân mày nhíu chặt chưa từng giãn ra. Thi thể mèo hoang trong công viên thương mại bị hành hạ đến chết, tôi từng nghe nhân viên nữ trong công ty nhắc tới, bởi vì buổi tối công viên rất khuất, chung quanh lại không một bóng người, cho nên vẫn chưa bắt được hung thủ, mọi người đều cảm thấy kẻ đó quả thực quá biến thái.
“Gã dùng cái gì đánh cậu?”
Cậu nghiêm túc suy nghĩ một chút: “Hình như là cục gạch. Em chỉ bảo vệ mèo con, không để ý đến…”
Tôi phát hiện một bên cổ cậu hình như hơi đỏ, dùng tay vạch cổ áo cậu ra nhìn một cái, nơi đó nổi lên chút mẩn đỏ.
“Cậu bị dị ứng!” Tôi không biết phản ứng dị ứng của cậu như thế nào, nghe nói có một số người sẽ xuất hiện phản ứng ngạt thở nôn mửa, đang định dẫn cậu xuống gặp bác sĩ lần nữa, cậu bèn kéo tay tôi lại.
“Em không sao, đừng để ý đến nó, nó sẽ tự biến mất.”
Tôi trừng mắt nhìn cậu: “Chuyện này không thể được!”
Cuối cùng tôi lại kéo cậu vào bệnh viện, may mà bác sĩ nói vấn đề không lớn, cho hai loại thuốc mỡ rồi cho chúng tôi đi.
Tôi cảm thấy chuyện này rất nghiêm trọng, trước tiên không nói đến người kia rốt cuộc có phải là tên biến thái hay không, nhưng gã làm người khác bị thương còn bỏ chạy, tôi hy vọng Lam Sơn có thể đến đồn cảnh sát báo nguy, người như vậy không nên nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật.
Sắc mặt cậu bởi vì trên cơ thể không thoải mái mà hơi tái nhợt, nhìn ra được cậu thật sự không ngờ tới phiền toái như vậy, nếu như không phải là tôi khăng khăng, cậu thậm chí sẽ không tới bệnh viện xử lý vết thương.
“Được rồi em đi là được… Mặc dù em không cảm thấy có thể bắt được người.” Cậu nói.
Sau khi ghi chép xong lời khai ở đồn cảnh sát đã muộn lắm rồi, kí túc xá của Lam Sơn đã khóa cửa từ lâu, mà trên xe tôi còn có cục cưng nhỏ đang kêu meo meo.
Tôi biết nhà Lam Sơn không phải ở đây, nên đề nghị để tối nay cậu đến nhà tôi ở. Tôi thề tôi cũng không có ý niệm gì xấu xa, tôi thật sự muốn chăm sóc cậu mới nói như vậy!
? Cậu ấy có chút chần chừ, tựa hồ cảm thấy như vậy quá làm phiền tôi.
“Chúng ta là bạn, cậu lại là nhân viên của tôi, tôi không thể vứt bỏ người không nhà để về như cậu ở lại.” Tôi định thuyết phục cậu.
Cậu suy nghĩ một chút, có vẻ cũng không có chỗ nào tốt hơn để đi.
“Vậy đành quấy rầy.”
Sau đó tôi liền mang cậu và mèo nhỏ cùng về nhà.
Phòng dành cho khách của tôi vẫn luôn bỏ trống, cũng có người thỉnh thoảng tới quét dọn, cho nên coi như gọn gàng sạch sẽ. Tôi hỏi cậu tối nay đã ăn chưa, cậu nói chưa, tôi nấu cho cậu một tô mì, cậu nếm thử một miếng vẻ mặt có chút kinh ngạc, mùi vị cũng không tệ lắm.
Tôi dẫu sao cũng là một người đàn ông độc thân sống trong nước một mình, biết nấu vài món đồ ăn thật sự kỳ lạ ư?
Sau khi cậu ăn xong, tôi lấy cho cậu một bộ đồ ngủ với quần lót tôi chưa mặc, để cậu tắm nhanh còn đi ngủ. Chuyện xảy ra hôm nay có chút vượt quá trách nhiệm, cậu vừa dị ứng vừa chảy máu, tôi lo lắng đến đêm cậu sẽ lên cơn sốt.
Sau khi hết bận, tôi ngồi xổm trong phòng khách dùng ánh mắt hồn nhiên ngây thơ đối mặt với mèo con trong chốc lát, tiếp theo nhấc nó lên mang vào phòng tắm, tắm sạch cho nó trong sự giãy giụa thê thảm, nó quá bẩn.
Tôi còn tìm cho nó một cái hộp giấy, lót một cái đệm thật dày, đặt trong phòng bếp. Trước cái hộp là một đĩa nước nhỏ với mấy miếng thịt bò hầm tôi ăn còn dư từ hôm qua, tôi định trước tiên ứng phó như vậy.
Vì sợ Lam Sơn bị sốt, cách một tiếng tôi lại vào phòng nhìn tình trạng của cậu một chút. Cậu bị ánh mắt buồn ngủ mông lung của tôi đánh thức nhiều lần, cuối cùng quả thực không chịu nổi ngồi dậy tức giận trừng mắt nhìn tôi.
“Ngủ chung hoặc là em khóa anh ở bên ngoài, chọn một.”
Tôi: “… Ngủ chung.”
Tôi thật sự không cố ý! Tôi cũng có thể tưởng tượng được các bạn đọc tới đây sẽ nói gì, tôi thật ra, chẳng qua là, muốn, chăm sóc cậu!!
Mặc dù ngủ chung đúng là rất tuyệt…
Hôm nay đến bảy giờ tôi liền tự tỉnh, sau đó gọi điện đến công ty xin nghỉ cho tôi và Lam Sơn, có thể đoán được tin đồn liên quan đến hai người chúng tôi trong công ty lại không biết sẽ nhiều thêm bao nhiêu phiên bản.
Đừng hỏi tôi và tiểu Sweetheart ngủ chung với nhau cảm giác thế nào hoặc là tôi có ra tay với cậu ấy hay không, tôi cũng không phải cầm thú, hơn nữa tôi đột nhiên ý thức được có thể sẽ không đánh lại cậu ấy… : )
Đến đây thôi, có tin tức mới tôi sẽ lên nói tiếp, tôi đi làm bữa sáng cho Lam Sơn đây ~
№578☆☆☆ Giây tốc mười cây số ☆☆☆ Đăng vào 2013-12-3 8:13:46
Yoooooooooooooo~~~~~~~ Chỉ cần mặt không sao, vậy là được rồi : ) ??
№579☆☆☆ Tôi cũng không biết yooo cái gì ☆☆☆ Đăng vào 2013-12-3 8:14:16
Lầu chủ thiên phú dị bẩm, tiến độ của phao hán tử một đêm ngàn dặm!
№580☆☆☆ Sáng sớm bị ói tỉnh ☆☆☆ Đăng vào 2013-12-3 8:14:34
Hôm nay, không có thức dậy, ở trên giường, ăn bữa sáng.
Hani! (1)
Em muốn ăn bánh kếp.
—— Tuyển tự 《 Ngày bình thường của một con mèo và một đôi cẩu nam nam 》
№581☆☆☆ Thiêu thiêu thiêu ☆☆☆ Đăng vào 2013-12-3 8:14:54
23333333 Tôi đệt lầu trên cái quỷ gì đấy!
№582☆☆☆ – – ☆☆☆ Đăng vào 2013-12-3 8:15:16
|
Chương 14 SHIT! Vừa nãy tôi đi gọi cậu ấy dậy ăn sáng, các bạn biết tôi nhìn thấy gì không?
Không phải mỹ nam đang ngủ, cũng không phải mỹ nam lõa thể, càng không phải là mỹ nam bị bệnh!
Lam Sơn cậu ấy đang làm Plank (2) trên giường, cậu ấy cho là ai ngày hôm qua mặt đầy máu a!
Tôi tình nguyện cậu ấy tự an ủi trên giường!
Cậu nhìn thấy tôi thì vô cùng hờ hững, đầu chuyển sang nhìn tôi một cái lại chuyển về, tôi không nhịn được nói cậu đôi câu, cậu ấy lại nói tôi giống như mẹ cậu!
Đáng ghét, một ngày nào đó phải cho cậu biết sự lợi hại của tôi!
№599☆☆☆ Giây tốc mười cây số ☆☆☆ Đăng vào 2013-12-3 8:47:25
Lần đầu tiên thấy lầu chủ phát điên, tò mò tìm kiếm xem PLANK là cái gì, hóa ra cũng là một loại phương thức vận động, sau đó… 30 giây, a a.
№600☆☆☆ = = ☆☆☆ Đăng vào 2013-12-3 8:47:56
1 phút 50 giây _(:3 ” ∠)_ ?
№601☆☆☆ Trên đỉnh núi thật cao ☆☆☆ Đăng vào 2013-12-3 8:48:26
Ba phút… ┐ “ε:)_ ?
№602☆☆☆ Lỗ mũi của Tống Tiểu Bảo (3) ☆☆☆ Đăng vào 2013-12-3 8:48:37
Lầu trên 30 giây chờ tôi chút!
№603☆☆☆ Lầu chủ trọng điểm của bạn sai rồi ☆☆☆ Đăng vào 2013-12-3 8:48:59
***
Mọi người có thể nói ra kỷ lục của mình, tôi là 40 giây : )
____
Chú thích:
(1) 哈尼 (Hāní) là âm dịch tiếng Anh của Honey, ý là thân ái, Sweetheart các thứ.
(2) Plank: Là một động tác giúp làm săn chắc cơ bụng, giúp cho cơ bụng bạn khỏe và săn chắc hơn, để bạn có thể tập các bài giảm mỡ bụng tốt hơn và lâu mệt hơn.
(3) Tống Tiểu Bảo: Là một diễn viên hài của Trung Quốc.
|