Sau Khi Giết Ông Xã Trong Game 5 Lần
|
|
Chương 50
Quý Dương bỏ rác vào thùng rác dưới lầu, phủi phủi tay xoay người muốn lên lầu.
“Quý Dương?”
Giọng nói có phần xa lạ, Quý Dương dừng bước quay đầu lại, nhìn thấy một người bước tới từ nơi không xa: “Đúng là cậu à Quý Dương, tình cờ thật đó.”
Nếu như không nhờ dáng vẻ gần như không khác hồi cấp 2, ngoại trừ chiều cao của đối phương, Quý Dương cơ bản đã quên mất anh ta là ai.
“Giang Bằng Bác, ” Cậu cũng có chút giật mình, “Sao cậu lại ở đây?”
Giang Bằng Bác không phải ai khác, chính là cái cậu bánh bèo mà Quý Dương từng thích hồi cấp 2, sau đó còn lớn mật tỏ tình kết quả bị cậu ta báo cho giáo viên mời phụ huynh tới. Lúc đấy Giang Bằng Bác đẹp trai học giỏi, thể thao cũng giỏi nữa, có rất nhiều người thích cậu ta.
Quý Dương là một trong số đó, chỗ đặc biệt thì có thể chỉ có giới tính cậu cũng là nam mà thôi. Nhiều năm qua, Giang Bằng Bác vẫn rất đẹp trai, dáng người xấp xỉ Quý Dương, một anh chàng nhìn qua rất có tinh thần. Nhưng Quý Dương đã chẳng còn cảm giác đặc biệt gì với cậu ta từ lâu.
“Nhà tôi chuyển tới mấy tháng trước, không ngờ là gặp lại cậu ở đây, nhà cậu cũng ở đây à?” Giang Bằng Bác như đã hoàn toàn quên đi dáng vẻ bị Quý Dương làm sợ đến mức đỏ cả mặt, cả năm lớp 9 đều không dám nói chuyện với Quý Dương năm đó, bây giờ trò chuyện với Quý Dương vô cùng tự nhiên.
Quý Dương chỉ tay ra sau: “Nhà tôi ở đây, ở nhiều năm rồi, tình cờ thật, lần sau có cơ hội có thể ra ngoài đi chơi chung.”
Câu “Đi chơi chung” này thuần túy chỉ là khách sáo, hoàn toàn không có ý đó thật, đợi lát nữa lên lầu Quý Dương đảm bảo sẽ quên chuyện này đến tận chân trời.
“Được đó, vậy thêm WeChat đi, tiện liên hệ.” Ai ngờ Giang Bằng Bác liền tiện tay móc điện thoại ra, “WeChat cậu số mấy?”
Quý Dương không nghĩ tới đối phương thật sự không khách sáo với cậu, mặc dù hơi bất ngờ, nhưng nghĩ nghĩ thêm WeChat chắc cũng không sao.
Nhiều nhất chỉ là để trong danh bạ mục nát theo vạn năm, Quý Dương chẳng hề để ý, thế là trao đổi WeChat với Giang Bằng Bác.
Chút yêu thích mà cậu dành cho Giang Bằng Bác, giờ nhớ lại cũng thấy hơi ngu. Quý Dương từ lâu đã không để nó vào lòng nữa rồi.
Ai mà biết khi đang tạm biệt Giang Bằng Bác muốn đi, Giang Bằng Bác lại gọi cậu.
“Chuyện đó, Quý Dương, ” Cậu ta tiến lên một bước, rốt cuộc lộ ra chút xấu hổ, “Chuyện hồi lớp 9 là tôi không đúng, cậu đừng để ở trong lòng nhé.”
Bầu không khí vốn cũng không tệ lắm, cố tình lại nói tới cái tra này, bỗng chốc lúng túc max điểm.
“Yên tâm đi, tôi đã quên lâu rồi.” Quý Dương trên mặt thì cười hì hì, trong lòng lại đê mờ, “Vậy, tôi về trước nhé.”
Đúng là hết chuyện để nói.
Giang Bằng Bác hình như còn muốn nói gì nữa, Quý Dương đã quay đầu lại không để ý cậu ta muốn nói lại thôi nữa, vui vẻ lên lầu chờ bạn trai ăn xong rồi chat video.
Trong thang máy, Quý Dương cúi đầu vuốt đầu ngón tay mình, phát hiện lúc nãy khi vứt rác không cẩn thận dính chút nước canh trên túi rác, thôi thối có hơi mắc ói.
Cậu về nhà tiện tay đặt điện thoại trên bàn ăn, tới phòng vệ sinh rửa tay, rửa tay xong thì kéo quần chuẩn bị đi tiểu.
Đúng vào lúc đó, chuông điện thoại cậu reng.
Mẹ Quý Dương vừa lúc đi ngang qua bàn ăn, thuận tay cầm điện thoại Quý Dương lên: “Dương Dương, là số lạ gọi tới đó?”
Số lạ? Vậy thì không phải Tần Lộ Dịch rồi, những người khác cũng sẽ không có tin tức nhạy cảm nào.
“Vậy mẹ nghe giùm con xem là ai đi.” Quý Dương đổ nước ào ào ào.
Mẹ Quý Dương cầm điện thoại, nói mấy câu, chờ Quý Dương ra khỏi phòng vệ sinh thì vừa khéo cúp điện thoại.
Quý Dương rút khăn giấy lau nước trên tay, không chút để ý hỏi mẹ cậu: “Ai gọi điện vậy, lừa đảo à?”
“Bạn cấp 2 của con, ” Mẹ Quý Dương nói, “Giang Bằng Bác còn nhớ không, trong mẹ nhớ lúc trước quan hệ của tụi con rất tốt mà, nói là hẹn con mai ra ngoài chơi, mẹ đồng ý giùm con rồi.”
“Mẹ đồng ý làm gì!?” Quý Dương cầm lại điện thoại của mình, cả người đều không thoải mái, “Con và cậu ta không quen, bạn học tám trăm năm trước rồi.”
Mẹ Quý Dương lườm: “Cả ngày con đều lười ở nhà sắp lười thành một con sâu rồi, bạn học hẹn con ra ngoài chơi thì sao? Đám con trai tụi con ra ngoài đá banh chơi game đều được, tóm lại tốt hơn là con ở trong nhà nhiều.”
“Ai nha mẹ cũng không hiểu, ” Quý Dương không thể giải thích cho mẹ mình biết về mối quan hệ lúng túng khó nói giữa mình và Giang Bằng Bác, bây giờ lời mời ra ngoài chơi đã đồng ý rồi, cậu mà từ chối nữa thì có vẻ không được.
Lại nói, thật ra ngoại trừ sau lần tỏ tình chuyển thành lúng túng năm đó, quan hệ giữa cậu và Giang Bằng Bác cũng khá tốt, chỉ là trở nên rất nhạt qua nhiều năm mà thôi.
Mình không thích Giang Bằng Bác, Giang Bằng Bác giờ cũng không thể có ý với mình, bằng không nỗi sợ tám trăm năm trước là gì? Quý Dương xây dựng tâm lý cho bản thân, tóm lại là nhận mệnh việc đi chơi ngày mai rồi.
Giờ Tần Lộ Dịch còn chưa ăn cơm xong, Quý Dương tính thời gian, mở diễn đàn game đọc post giết thời gian trước.
Hệ thống kết hôn mà XX đẩy ra chưa đầy một tháng, đã chào đón việc thay đổi quy tắc. Hiệu ứng lóa mắt của vợ chồng tăng cấp hai, nhưng damage increase về không, chỉ có chút gia tăng phòng ngự có thể xem nhẹ, nhưng phải là lúc hai người đứng chung với nhau.
Chẳng qua phong trào mà hệ thống kết thông đẩy ra vẫn không thay đổi như nào, tuy nói kháy không ít, nhưng vẫn có CP show tình cảm ở trong game như thường.
Trong mắt mọi người, một đôi rất đáng cao điệu cũng rất nổi tiếng bây giờ còn rất điệu thấp.
【 Dội nước 】 Rất muốn xem hiệu ứng game đặc biệt của CP nam nam ~~
Mở bài post này đương nhiên không tránh phải sẽ thảo luận đến Quý Dương và Tần Lộ Dịch.
Tui là ào ào ào: Rất muốn @Louie và Dương Dương, tại sao sau khi họ kết hôn trái lại không show tình cảm chứ. Họ coi như là một cặp thanh lưu, là cặp đôi tui muốn xem show tình cảm nhất. Lúc live stream ở chung rất tự nhiên, hơn nữa Louie hoàn toàn rất muốn bảo vệ Dương Dương, nhiều lần chơi chung với nhau, vậy mà âm thanh cũng không nghe thấy.
Trái lựu đã vậy còn quá rẻ: Lầu trên nói cứ như khi họ chưa kết hôn đã show tình cảm rồi, show tình cảm? Không tồn tại. Hai người sống được thanh tâm quả dục, thật sự không hỏi thế sự.
Ăn nhiều trái cây mới có lợi: Thật ra tui rất thích xem Dương Dương và Louie ghép đôi, kỹ thuật của Dương Dương mỗi lần đều tiến bộ rất rõ ràng, hơn nữa chỉ cần có Dương Dương, Louie rõ ràng nói chuyện tốt hơn nhiều, còn có thể giảng thêm chút thao tác của anh hùng, tuy đều là giảng cho Dương Dương, nhưng mỗi lần tui đều có thể học được rất nhiều.
Trái cây ở nhà chất thành núi: Lúc trước tui từng nhìn thấy hiện ứng CP nam nam trên mạng, nhưng đó là phiên bản trước khi thay đổi, phiên bản sau khi thay đổi thì không nhìn thấy, nhưng theo thay đổi của CP nam nữ mà nói, hiệu ứng của CP nam nam cũng thay đổi rất lớn, có lẽ sẽ lóa mắt không chừng.
Mỗi lần đều quên ăn: Tui rất tò mò Louie ở ngoài đời rốt cuộc như thế nào…
Không ăn là thối rữa: Lần trên, đề nghị thím đi xem bài post động sát vách 【 Link 】
Post động sát vách cũng là up trên diễn đàn game, chỉ là đã bị chủ post xóa, trong đó có người đúng lúc cắt hình lưu lại mấy lầu trước, để lộ một ít thông tin mịt mờ. Chủ bài post có lẽ cũng vì sợ lộ thông tin ngoài đời, mới xóa bài post.
May mà lúc đấy có người up lại hình, những lầu khác nhanh chóng nổi lên nhiệt độ mới.
【 Động 】 Tui và đại thần nào đó dĩ nhiên là bạn học!!!
Chủ post: Như chủ đề, sau khi chủ post nghe tám xong đến giờ còn chưa kịp phản ứng lại, tui vậy mà chung trường với đại thần đó! Làm đàn chị năm ba, càng không ngờ rằng đại thần đó cũng chỉ là một đàn em năm nhất mới nhập học, nếu không phải đã bắt đầu nghỉ đông, tui thực sự hận không thể lập tức ngồi xe đi quan sát đại thần!
Có người hỏi chủ post học trường nào, có thể tiết lộ đại thần là ai hay không vân vân.
Chủ post: Sẽ không lộ thông tin thật, dù sao cũng là đại học hàng đầu, tui cũng không thể lộ thông tin của đại thần nữa, không thể ảnh hưởng việc học bình thường của cậu ấy được. Nhưng thật ra trước khi thông tin ngoài đời của đại thần được mọi người biết đến thì đã rất nổi tiếng ở trường rồi, bởi vì thật sự là quá đẹp trai.
Nếu như nói lúc nãy vẫn không thể giải mã, đến đoạn này của chủ post thì đã khá rõ ràng. Đại thần công khai gương mặt ngoài đời cực kỳ đẹp trai và tuổi tác gần đầy chỉ có một mình Louie mà thôi.
Bên dưới lại có người lập tức hỏi chủ post tình huống tình cảm của đại thần, cùng với có thông tin gì về người yêu của hắn hay không.
Chủ post: Chuyện này thật ra thì biết rất ít, vì không chung một khu, nên tui chỉ biết chút chút, nghe nói hình như là bạn trai đại thần theo đuổi đại thần, đại thần được rất nhiều người theo đuổi ở trường, chẳng qua tuy được theo đuổi thật, nhưng đại thần và bạn trai cậu ấy ở chung cũng rất thuận lợi, đúng rồi, bạn trai hình như là đại học năm hai, lớn hơn đại thần một tuổi.
Thông tin ngoài đời liên quan tới Louie và Dương Dương trên mạng thật sự là ít đến mức không thể ít hơn được nữa, bỗng nhiên gặp phải bài post như vậy, mặc dù nói rất không rõ, cũng không biết thật hay giả, vẫn dấy lên tò mò của rất nhiều người.
Câu hỏi từng cái đến từng cái đập về phía chủ post, như Dương Dương có đẹp trai không, hai người ở chung thế nào, tính cách ngoài đời thực của đại thần như thế nào vân vân.
Chủ post: Tui chỉ trả lời mấy câu tui biết rõ, không rõ thì thật sự khó mà nói. Vấn đề có đẹp trai hay không, tui cảm thấy là ngoại hình không tệ, hơn nữa nghe đâu là tính cách rất tốt, nhìn qua là một người rất nhẹ nhàng khoan khoái. Ở chung giữa hai người!? Chuyện này thì sao tui biết được. Tính cách ngoài đời à, thật ra cũng không khác ở trên mạng là mấy, tui chưa từng ở chung qua, không quá hiểu một người quá cao lãnh, cũng không phải kiêu ngạo, chỉ là không nói nhiều, trên mạng không phải có một từ, từ gì nhỉ? A, đúng rồi, đóa hoa cao lãnh, thật sự rất hợp với cậu ấy.
Hình chỉ tới đấy, sau đó bài post đã bị chủ post tự xóa.
Nhưng mọi người nhìn thấy hình trong bài post xem náo nhiệt không bao lâu liền phát hiện hình đã bị xóa, thật sự là bên dưới để lộ quá nhiều manh mối về đại thần, vì vậy đã bị admin chuyên nghiệp xóa bỏ.
Đọc tới đây, Quý Dương thở phào một hơi.
Khoảng một tiếng sau Tần Lộ Dịch mới gửi lời mời chat video cho Quý Dương.
Sau khi mở chat video, hình ảnh trong màn hình lắc lư, rồi mới lộ ra khuôn mặt của Tần Lộ Dịch.
“Dương Dương, ” Dù chỉ nói hai chữ, nhưng giọng nói của Tần Lộ Dịch rõ ràng là rất khác lúc nãy, Quý Dương lập tức nghe ra chỗ không đúng.
“Có phải em uống rượu không?” Quý Dương nhìn kĩ mắt của Tần Lộ Dịch trong màn hình, quả nhiên có chút mơ màng sau khi say rượu.
“Ừm.” Tần Lộ Dịch lấy một tay nới lỏng nút áo sơmi của mình.
Bọn Lưu Nhiên không quen nhìn cái dáng ngược tó của Tần Lộ Dịch, người một bàn kết hội nhau cố ý trút cho hắn mấy ly rượu.
Quý Dương ngồi trên giường, đổi thành một tư thế thả lỏng.
“Tửu lượng của em như thế nào, anh trai anh và ba của anh đều rất uống được.” Từ nhỏ cậu đã được hun đúc ở nhà, thật ra bản thân cũng rất uống được.
Tần Lộ Dịch thì lại không quá biết uống rượu, cơ bản thuộc về mấy ly là đã say ngã, chỉ là hắn say mà nhìn không có dáng say, vẫn là cái điệu bộ đứng đắn đấy, trừ khi là người rất thân mới có thể nhìn ra chút khác biệt của hắn, thí dụ như Quý Dương.
Tần Lộ Dịch không trả lời câu hỏi của Quý Dương, ngược lại nói: “Dương Dương trên mặt anh hình như có gì đó.”
“Có gì?” Quý Dương sờ sờ mặt mình.
“Anh đưa mặt lại gần chút cho em xem.”
Quý Dương không nghi ngờ hắn, đưa mặt mình đến gần, Tần Lộ Dịch thừa cơ dựa gần màn hình, bẹp hôn một cái.
|
Chương 51
Uống say còn có thể miệng theo đường cũ 800 năm trước nữa.
“Em đưa đầu em qua đây, anh nhất định sẽ không ra sức đánh em.” Quý Dương nhíu mày, giơ tay lên đặt ở trước màn hình.
Do say rượu, tất cả phản ứng của Tần Lộ Dịch đều chậm hơn bình thường. Đầu hắn đi xuống chút, đập lên điện thoại phát ra tiếng cạch, cứ như một con ngỗng ngốc. Sau đó không biết hắn nghĩ tới chuyện gì, thấp giọng cười, tiếng cười sang sảng.
Quý Dương bị bầu không khí kỳ quái, nhưng lại ấm áp mềm mại này cảm hoá, cái tay làm dáng muốn đánh Tần Lộ Dịch lúc đầu đã để xuống, cậu khẽ hôn micro một cái, đôi môi chạm vào phát ra một tiếng vang yếu ớt rất đặc biệt, sau khi hôn xong bản thân Quý Dương cũng không nhịn được mà cười theo.
Có cảm giác như hai tên ngốc đang chat video, tuy nghĩ vậy, Quý Dương lại thấy ngọt ngào trong lòng.
“Em uống rượu say thì ra lại ngốc như vậy, ” Đầu ngón tay cậu xẹt qua gương mặt gần trong gang tấc của Tần Lộ Dịch trên màn hình, nơi tiếp xúc màn hình dường như sinh ra dòng điện yếu ớt, có chút tê dại, “Cảm thấy rất dễ bắt nạt.”
Cảm xúc nhớ mong vào giờ phút này càng trở nên sâu nặng.
Quý Dương hoàn toàn ngã lên gối, ánh đèn màu quýt trên tủ đầu giường chiếu lên mặt cậu, chiếu cậu thành một mặt trời nhỏ tỏa ánh sáng ấm áp.
Cậu quên sau đấy cậu đã ngủ mất vào lúc nào, cũng không đếm được hết những lời hai người nói hôm qua, chỉ biết khi tỉnh lại trong tai cậu vẫn còn đeo tai nghe, điện thoại đã tắt máy vì hết pin.
Bên ngoài phòng truyền tới tiếng ăn sáng của người nhà, Quý Dương mò đồng hồ báo thức bên cạnh liếc xem, bên trên chỉ rõ tám giờ.
Quý Dương sạc pin điện thoại, mới khởi động máy một lát là trong WeChat đã có rất nhiều tin nhắn nhảy ra.
Tần Lộ Dịch: Tối qua anh ngủ chảy nước miếng kìa.
Giang Bằng Bác: Cậu dậy chưa? Chờ cậu chơi bóng chung nhé. 【 Chào buổi sáng 】
Bé bí ngô: Ở nhà hả? Đúng rồi, nếu Địch Tử Triết hỏi ông lấy tài liệu, thì tuyệt đối đừng cho ảnh 【 Dao 】
Viên Tuệ Tuệ: Ai! Chơi game chung đi, kêu Lộ Dịch nữa 【 Mắt long lanh 】
Địch Tử Triết: Dương Dương, tài liệu lúc trước tui phát cho ông ông còn không, tui quên mang về nhà rồi, rảnh thì gửi cho tui nhé 【 Cảm ơn 】
Cậu trả lời từng tin nhắn.
Tục tưng Dương Dương: Anh là quỷ mới tin em! Sáng dậy có đau đầu không? 【 Link web cách giải rượu tốt nhất 】
Tục tưng Dương Dương: Mới dậy, ngại quá, điện thoại hết pin nên tắt máy, mới nhìn thấy tin nhắn thôi.
Tục tưng Dương Dương: Tui sợ bây giờ tui đảm bảo phát sáng mù mắt bà, tài liệu? Bà đã nói vậy tui phải tìm để gửi đi mới được.
Tục tưng Dương Dương: Tối nhé? Ban ngày tao phải ra ngoài rồi, không biết em ấy có thời gian không nữa.
Tục tưng Dương Dương: Tui không có đem máy tính ở trường về, ông tập trung đi hẹn hò đi! Khó có được ngày nghỉ.
Chờ trả lời xong hết, Quý Dương đẩy một cái ngồi dậy, ra ngoài rửa mặt.
“Dương Dương, mấy giờ con ra ngoài, lát nữa ghé siêu thị mua giùm mẹ mấy bao lì xì với câu đối về nhé?” Mẹ Quý Dương đang đút cơm cho Quý Văn Văn, tranh thủ hỏi Quý Dương.
Bây giờ Quý Dương vẫn còn hơi phiền chuyện hôm qua bà đã tự ý đồng ý người ta để mình đi chơi hôm nay, nên buồn phiền nói: “Dạ…”
Ba Quý Dương cầm đầu mốt xem tin thời sự, nhìn không chớp mắt nói: “Tôi đã nói hôm qua bà đừng đồng ý cho nó mà, cũng không biết là ai, may mà không bán con bà đi luôn. Chết mất.”
Mẹ Quý Dương thật sự cảm thấy đuối lý: “Tôi không phải là thấy nó ở nhà cả ngày à…”
Quý Dương chỉnh lý một lát rồi nhận được hồi âm từ Giang Bằng Bác.
Giang Bằng Bác: Không sao, tôi cũng mới dậy không lâu.
Ba nội, WeChat ba nhắn cho tui là vào hai tiếng trước đó.
Tục tưng Dương Dương: Chơi bóng thì có thể tôi không đi được, lát nữa tôi phải đi siêu thị mua chút đồ Tết, nếu không lần sau đi đi?
Quý Dương cảm thấy đây coi như là một lời từ chối vừa uyển chuyển vừa tự nhiên.
Giang Bằng Bác: Tôi cũng phải đi siêu thị mua ít đồ, đúng lúc cùng đường, chơi bóng cứ để lần sau đi, tôi lái xe một mình cũng rất nhàm chán.
Quý Dương kinh ngạc.
Sao cậu lại không kỹ xảo nói chuyện như vậy chứ!? Không chỉ làm người ta không thể từ chối, còn thuận lợi hẹn lần sau gặp lại?
Xã hội xã hội, vì thế Quý Dương không thể không thỏa hiệp.
Tục tưng Dương Dương: Được, vậy mấy giờ đi?
Giang Bằng Bác: Khi nào cậu xong thì nói với tôi một tiếng là được, tôi đi lúc nào cũng được cả.
Bởi vậy lúc ăn cơm Quý Dương cũng không nhịn được mà có chút oán giận mẹ cậu.
Nhìn mẹ làm gì cho con đây này.
Mẹ Quý Dương không dám nhìn Quý Dương, trước khi ra cửa thì nhét thêm cho cậu mấy trăm đồng.
Quý Dương và Giang Bằng Bác sau năm lớp 9 thì đã cắt đứt liên hệ, cậu chỉ biết đối phương đi học ở trường cấp ba trọng điểm khác, một người thành đông một người thành tây, sau đó nữa thì tất cả thông tin đều cắt đứt, cậu cũng không cố ý đi tìm hiểu, lâu dần thì người này là ai cũng quên sạch sành sanh.
Hai người như vậy thì nhất định sẽ không có chủ đề nào chung cả, cho nên chờ khi Quý Dương ngồi vào ghế phụ, bầu không khí trong xe bỗng im lặng rất lúng túng.
Lúng túng đến mức làm cậu nổi da gà khắp người.
Tần Lộ Dịch cũng bất thường mà không trả lời tin nhắn cho cậu, Quý Dương nhiều lần nhấn vào khung chat giữa hai người rồi thoát ra ngoài.
Có lẽ là điện thoại hết pin, hoặc là tạm thời không đặt bên người, Quý Dương tạm thời không để ở trong lòng.
“Tôi nghe nói cậu ở đại học S, bên đó thế nào?” Giang Bằng Bác mở miệng bắt chuyện.
“Cũng không tệ lắm, bây giờ đã thích ứng rồi, cậu thì sao, giờ đang học ở đâu?” Quý Dương lễ phép tiếp tục chủ đề.
Ngoại trừ lúng túng, cậu thật sự không có bất kỳ ác cảm nào với Giang Bằng Bác, dù sao giữa hai người ngoại trừ một lần tỏ tình thất bại, cũng không có lục đục gì.
“Tôi ở thành phố A, tôi nghe nói thành tích của cậu rất tốt, sao không tới thành phố A?”
“Thành phố S cũng rất tốt mà, gần nhà, hơn nữa trình độ của ngành tôi thích cũng tốt hơn trường ở thành phố A, suy xét tổng hợp đi.”
“Cũng đúng, ” Giang Bằng Bác gật đầu, “Vẫn phải xem sau này, sau này tôi cần phải ở lại thành phố A để phát triển, không gian phát triển bên đó lớn hơn bên chúng ta nhiều, thành phố J thật sự không quan trọng bằng thành phố A.”
Quý Dương nói: “Trình độ kinh tế và nguyên nhân địa lý không thể so sánh được, một bên hạng hai một bên hạng nhất, sau này phát triển ở đâu thì tôi thực sự chưa nghĩ tới.”
“Vậy không bằng tới thành phố A đi, cậu có suy nghĩ về thành phố A không?”
“Có chứ, ” Với câu hỏi này Quý Dương gật đầu rất nhanh, “Thành phố A thì tôi nhất định sẽ đi.”
Tần Lộ Dịch là người thành phố A, không nói tới phát triển sau này, sau này ngẫn nhiên tới thành phố A là nhất định sẽ không chạy khỏi lịch trình mỗi ngày.
Giang Bằng Bác cười cười: “Ừm, thành phố A là nơi rất không tệ, tuy áp lực lớn, nhưng tiềm lực cũng lớn.”
Sau đó là một ít tán gẫn lúc có lúc không, nói nhiều hơn bầu không khí giữa hai người có chiều hướng tự nhiên lại, dù sao đều là người trẻ tuổi, thật sự muốn tán gẫu thì vẫn sẽ có chủ đề.
Nam sinh mua đồ nhanh hơn nhiều, nửa tiếng sau hành trình siêu thị hoàn toàn kết thúc.
Ở dưới lầu nhà Quý Dương, khi Giang Bằng Bác nhắc lại chuyện ra ngoài chơi bóng, Quý Dương cũng gật đầu đồng ý.
Cậu vừa nhấn nút đi lên trong thang máy, vừa lấy điện thoại ra, lúc này mới phát hiện Tần Lộ Dịch vẫn không trả lời tin nhắn nào cho cậu. Quý Dương cảm thấy có hơi kỳ quái, suy nghĩ một chút, trong lòng không khỏi lo lắng, vì thế dứt khoát gọi điện qua.
Giờ phút này, nhà họ Tần.
Tiếng chuông điện thoại bất ngờ vang lên phá vỡ bầu không khí căng thẳng, rồi ngay sau đó lại làm cuộc xung đột mâu thuẫn trở nên trầm trọng hơn nữa.
Tần Lộ Dịch nhặt điện thoại bị quăng xuống sàn nhà đã nát cả màn hình điện thoại, thấy là Quý Dương gọi, vẫn cúp điện thoại trước.
Tần Lễ đứng trước người hắn, giận dữ nhìn hắn: “Mày bỏ điện thoại xuống cho tao, nghe không hả?”
Tần Lộ Dịch ngẩng đầu hờ hững nhìn ông, mở miệng thản nhiên nói hai chữ: “Không bỏ.” Rồi thả điện thoại vào trong túi mình lại.
Tần Lễ đi máy bay về suốt đêm, ngay cả nghỉ ngơi cũng không nghỉ, về tới nhà chuyện đầu tiên làm là gọi Tần Lộ Dịch vào phòng làm việc, quở mắng hắn chuyện hắn “làm loạn quan hệ nam nữa” ở bên ngoài một trận, bảo Tần Lộ Dịch lập tức cắt đứt qua lại với Quý Dương, không thì sẽ phạt Tần Lộ Dịch.
Nhưng nhiều năm qua Tần Lộ Dịch đâu hề chịu thua ông một lần, hai cha con đối đầu gay gắt tự nhiên là không ai nhường ai, luôn căng thẳng cho tới giờ, lúc nãy bác gái trong nhà cũng bị làm sợ phải lén ra ngoài gọi điện cho Trần Uẩn.
Tần Lễ bị hai chữ vừa nãy của Tần Lộ Dịch làm tức đến té ngửa: “Mày muốn làm tức tao không sao, mày có thể đổi cách khác, cần gì phải uất ức bản thân đi tìm đàn ông?”
“Tôi không uất ức, tôi là sợ uất ức anh ấy.” Tần Lộ Dịch cắm hai tay vào trong túi, sống lưng thẳng tắp.
Coi như Tần Lễ có giận đi nữa, ông vẫn rất hiểu cân lượng của con trai mình, điều kiện của Tần Lộ Dịch thì có thể uất ức ai chứ? Trong mắt Tần Lễ, câu nói vừa nãy của Tần Lộ Dịch vẫn không thể nào là xuất phát từ đáy lòng, mà rõ ràng là đang làm trái ông.
“Mày tìm đàn ông, trong nhà này sẽ không có một phần của mày nữa, mày cút ra ngoài cho tao!” Tần Lễ mặc dù biết lời này sẽ không gây khó dễ được Tần Lộ Dịch, nhưng cũng muốn nói ra để trấn lại, trong lòng ông vẫn âm thầm hi vọng Tần Lộ Dịch có thể vì vậy mà nghe lời khuyên, thay đổi lại tính hướng.
Trần Uẩn đúng lúc vội vã chạy về, nghe thấy câu này thực sự là sợ hết hồn, lúc trước hai cha con không phải là không cãi nhau, nhưng câu nói cút ra ngoài như này tuyệt đối là không nói qua. Cô ngay cả áo khoác cũng không kịp cởi, bước nhanh vào phòng làm việc lầu hai: “Lão Tần, ông nói nhảm gì thế? Ông mới về nước mà còn có sức đi làm khổ người khác hả, mới sáng sớm đã dạy người, coi căn nhà này là công ty của ông hả?”
Trần Uẩn vừa tới, cơn giận của Tần Lễ đã thu lại rất nhiều, nhưng tạm thời không thể nghẹn lại hoàn toàn, đành phải quay đầu nghiến răng nghiến lợi.
“Lộ Dịch con về phòng trước đi, đừng nghe ngươi ba nói nhảm.” Trần Uẩn vươn tay đẩy nhẹ Tần Lộ Dịch.
“Tôi mặc kệ ông có thái độ gì, nhưng có vài lời tôi muốn nói rõ cho ông biết một lần, có tin hay không thì tùy ông, ” Tần Lộ Dịch nhìn thẳng mặt ba hắn, nói rõ từng chữ: “Tôi rất nghiêm túc trong chuyện tình cảm, sẽ không bắt đầu vì cái gọi là giận dỗi, càng sẽ không kết thúc vì ý kiến của ai khác, ông muốn nhúng tay cũng được, không nhúng tay cũng được, cũng không ảnh hưởng gì với tôi cả.”
Tần Lễ phẫn nộ nhưng không thể làm gì khác hơn là nhìn Tần Lộ Dịch sải bước rời khỏi phòng.
|
Chương 52
Tình huống điện thoại không ai nhận này trước giờ chưa từng xảy ra, kết hợp với chuyện Tần Lộ Dịch không hồi âm WeChat lúc nãy, màn kịch trong đầu Quý Dương liền nổ tung.
Như là lúc ra ngoài không cẩn thận bị tai nạn giao thông, hẹn hò với chị gái xinh đẹp không rảnh nghe điện thoại trả lời tin nhắn, hoặc là điện thoại bị người ta trộm? Đủ loại tưởng tượng quái lạ không ngừng xoay quanh trong đầu Quý Dương, khi cậu đang muốn gọi lại, điện thoại lại được gọi về.
“Alo, ” Quý Dương lập tức nghe điện thoại, vừa không nhịn được lo lắng vừa có ý thở phào nhẹ nhõm.
Tần Lộ Dịch cũng không tính nói vụ cãi nhau hồi nãy cho Quý Dương, hắn vừa lấy túi ra dọn quần áo, vừa nói chuyện bình thường: “Alo, lúc nãy em mới ra ngoài, để quên điện thoại trong phòng.”
Dù hắn có nói vụ sức cản của ba hắn cho Quý Dương, tạm thời cũng sẽ không giúp đỡ giải quyết được vấn đề gì, trái lại còn làm trong lòng Quý Dương thêm nhiều chuyện, chẳng bằng để hắn tự gánh một mình.
“Thì ra là vậy, ” Quý Dương thở dài nhẹ nhõm trong đầu, quăng hết mấy cái tưởng tượng kỳ quái ra sau đầu, nói với Tần Lộ Dịch chuyện ra ngoài trò chuyện lúng túng với Giang Bằng Bác vừa nãy, cuối cùng nói, “Anh cũng không biết bạn học cấp hai hồi xa lắc xa lơ lại chuyển tới căn cạnh đây ở nữa.”
“Quan hệ hồi trước không tốt à?” Tần Lộ Dịch đã nghe ra có chút không đúng, bởi vì theo tính cách của Quý Dương, bạn học cấp hai hoàn toàn sẽ không mang đến bối rối trên việc giao lưu cho cậu.
“Cũng không phải không tốt, chỉ là, ai, dù sao rất xấu hổ.” Quý Dương cảm thấy mình không tiện nói rõ chuyện Giang Bằng Bác ở trước mặt Tần Lộ Dịch, không thì sẽ càng xấu hổ khó giải thích hơn nữa.
Dù Giang Bằng Bác là trai thẳng sắt thép.
Động tác lấu áo trong của Tần Lộ Dịch dừng lại: “Vậy là quan hệ lúc trước rất tốt à?”
Hắn đã có chút phát hiện.
Cùng lúc đó Quý Dương nhấn mật khẩu mở cửa, đặt đồ trong phòng khách như gió xoáy, rồi chạy về phòng mình tiếp tục nói chuyện với Tần Lộ Dịch: “Ai, thì là, ” Cậu thấy chuyện này cũng không giấu được nữa, che giấu trái lại còn có vẻ như mình chột dạ, nên dứt khoát nói thẳng, “Quan hệ cũng được, nhưng thì là đó, không phải anh có nói với em chuyện hồi trước anh có tỏ tình với người ta à, thì là người đó đó.”
“Nhưng cậu ta là trai thẳng sắt thép.” Quý Dương bổ sung một câu, cho mình chút bù đắp.
“Nên mấy hôm nữa hai người còn muốn ra ngoài chơi bóng?”Giọng nói của Tần Lộ Dịch rõ ràng thay đổi.
Quý Dương thoáng cái cảm thấy mình không phải đi mua câu đối lì xì với trai thẳng sắt thép mà mình tỏ tình thất bại năm đó, mà cứ như gặp lại người yêu cũ đau khổ không thể yêu bị bắt quả tang.
Rốt cuộc vì sao lại có cảm giác kỳ quái như vậy chứ!
Quý Dương phiền muộn suy nghĩ lăn lộn trên giường, nhưng phiền muộn chốc lát rồi vẫn nói: “Vậy, vậy anh không đi.”
Giọng nói này mang theo chút đáng thương và chút tủi thân, mềm nhũn khiến Tần Lộ Dịch muốn xoa xoa cậu.
“Dương Dương, em rất khó không đi để ý người anh đã từng thích xuất hiện bên cạnh anh lần nữa.” Tần Lộ Dịch giải thích, “Em sẽ lo lắng.”
Chỉ với chuyện người đó đã từng hấp dẫn Quý Dương qua, đã rất khó làm Tần Lộ Dịch không ghen tị, chứ đừng nói bây giờ hai người còn đang yêu xa ngắn hạn, không khỏi làm hắn lo lắng hơn một phần.
“Anh rõ rồi.” Quý Dương bị câu nói này của Tần Lộ Dịch thông não.
Thay đổi vị trí mà xem, nếu như người Tần Lộ Dịch đã từng thích qua, người đó quay về tìm Tần Lộ Dịch ra ngoài chơi, cậu cũng không thể hoàn toàn không thèm để ý.
Hơn nữa nhìn theo góc độ người yêu, chuyện như vậy trái lại có vẻ kỳ quái hơn.
Nghĩ thế, lúc nãy đi siêu thị mua đồ với Giang Bằng Bác đúng là ngu quá mà. Quý Dương thầm mắng mình vài tiếng.
“Sau này không chơi với cậu ta nữa, với lại anh vốn đã không thích chơi bóng.” Quý Dương nghiêm túc bảo đảm với micro, sau đó hôn micro mấy cái.
“Ừm, Dương Dương thật ngoan.” Tần Lộ Dịch xách túi đi ra ngoài, lúc đi ngang qua cửa phòng làm việc thì nghe thấy cha hắn đang nói chuyện với Trần Uẩn.
“Anh không thể đồng ý, em có khuyên cũng vô dụng…”
Quý Dương rõ ràng nhận thấy cảm xúc của Tần Lộ Dịch vẫn không cao, cậu cho rằng là vì chuyện của Giang Bằng Bác. Quý Dương có phần làm khó, nên rất muốn động viên cảm xúc Tần Lộ Dịch.
“Lộ Dịch, ” Cậu mở miệng giọng nho nhỏ, nghiêm túc thổ lộ, “Bây giờ anh thích là em, chỉ thích em.”
Bước chân Tần Lộ Dịch đúng lúc bước ra khỏi nhà, nghe thấy câu nói này lại quay đầu nhìn nơi đây, “Em cũng thích anh.”
Hắn rời đi bước chân thoải mái.
Hôm sau là Tết, Tần Lộ Dịch qua nhà ông bà nội mình, hai cụ lập tức liền biết vì sao.
Hai người gọi điện lải nhải cằn nhằn Tần Lễ hơn 800 câu, nhưng vẫn không khuyên được con trai mình. Lại bảo Tần Lộ Dịch có thể lùi hai bước không, Tần Lộ Dịch cũng không chút nào dao động.
Hai người xem như rất cố chấp, người ngoài thật sự hết cách.
Mà ở nhà Quý Dương, chuyện mẹ cậu tự đồng ý vụ ra ngoài chơi cho Quý Dương bị người cả nhà cùng phản đối trên bữa cơm cuối cùng trước Tết.
“Giang Bằng Bác đúng không?” Quý Hạo là người đầu tiên gai mắt cậu ta, “Thằng bánh bèo đó, đừng để Dương Dương chơi chung với nó, thằng nhóc này năm đó con đã thấy ngứa mắt, giờ thấy nó vẫn còn thấy ngứa tay.”
Nghĩ mình có bao nhiêu cân lượng, được em trai hắn tỏ tình miễn phí rồi còn đi mách lẻo, đúng là thiếu đánh.
Mặc dù đã là chuyện 800 năm trước, Quý Hạo vẫn mất hứng.
Trương Lâm cũng khuyên mẹ chồng mình: “Mỗi người tính cách khác nhau, Dương Dương không thích ra ngoài cũng không sao, bây giờ Internet phát triển, càng ngày càng giảm số lần cần ra ngoài, lần sau mẹ đừng làm thế nữa.”
Quý Dương có người làm chỗ dựa, cực kỳ thoải mái, thêm cho mình một chén cơm.
Hôm sau Giang Bằng Bác lập tức hẹn Quý Dương đi chơi bóng trong tiểu khu, bị Quý Dương lấy lý do trong nhà có rất nhiều chuyện phải làm để từ chối. Chẳng qua đây cũng không tính là lừa gạt, dù sao lúc này trong nhà thật sự có rất nhiều chuyện phải làm. Lịch năm nay đã xé tới phần cuối, Quý Dương nhìn tờ sau cùng viết số 11, tính tính thì còn ba ngày nữa là Valentine.
Chỉ là bây giờ nhìn lại, cậu và Tần Lộ Dịch bên nhau lễ Giáng Sinh đầu tiên thế nào cũng phải xa nhau.
Nỗi nhớ mong đang trở nên dài dòng trong mỗi ngày chia li, hiện giờ càng ngày càng rõ ràng. Trước khi đi sao không ôm Tần Lộ Dịch nhiều hơn chút, hôn Tần Lộ Dịch nhiều hơn một cái chứ, Quý Dương khó chịu hối hận.
Đánh mặt Dương lạnh lùng đến sưng phù lên.
Bầu không khí Tết không mãnh liệt, ngay cả pháo trúc cũng không vang một tiếng, ăn xong bữa tối với lượng thức ăn nhiều hơn bình thường gấp đôi, cũng coi như là qua một nửa rồi.
Quý Hạo và Trương Lâm bình thường tuy không ở đây, mà ở căn khác trong tiểu khu, bận công việc không ngừng được, nhưng cơm tối mỗi ngày đều sẽ tới. Đối với gia đình cả năm mỗi ngày đều gặp nhau, sự cảm động ý nghĩa đoàn tụ ngày Tết cũng sẽ không sâu sắc.
Mùng một và mùng 2 đầu năm đều trôi qua không gợn sóng, nhà Quý Dương không có bao nhiêu thân thích phải đi thăm, đời ông bà đều qua đời sớm, còn lại chủ yếu đều là tiểu bối đến nhà họ, vô cùng thỏa mãn nguyện vọng lười biếng ăn Tết của Quý Dương.
Điều duy nhất làm Quý Dương có hơi thất vọng đó là, buổi tối một ngày trước Valentine, Tần Lộ Dịch hình như không nhớ chuyện hôm sau là Vanlentine, nói chuyện hoàn toàn không nghĩ tới.
Lúc đầu Quý Dương cảm thấy không nghĩ tới chuyện này cũng có thể thông cảm được, không quá cưỡng cầu.
Hôm Valentine không sắp xếp hoạt động nào, vậy chẳng bằng ngủ một giấc ở nhà. Cậu mới nghĩ vậy xong, hiện thực liền làm trái cậu. Lớp trưởng năm cấp 2 liên hệ cậu, đầu tiên là hỏi cậu hôm sau có rảnh không, còn nói hôm Valentine có sắp xếp họp lớp năm cấp 2, mọi người có thể gặp nhau, sau đó không nói gì hết liền kéo cậu vào một group chat mấy chục người.
Trong group đã có rất nhiều bạn học cấp 2 đang nói chuyện, nhìn thấy Quý Dương đến, lập tức hỏi cậu có đi không.
Hôm sau Quý Dương không có việc, mọi người lại có vẻ đang rất phấn khích, có người yêu còn nói muốn dắt người yêu đi, mọi người liền ồn ào nói cho phép ngược tó. Quý Dương dè dặt đồng ý trước, cũng đưa phần tiền, vì cuộc nói chuyện ngược tó này lại nhớ tới Tần Lộ Dịch, vì vậy sau khi qua 12 giờ, lập tức nhắn một câu Valentine vui vẻ.
Không ngờ sau khi Tần Lộ Dịch nhìn thấy câu đó, cũng chỉ thản nhiên bình thường trả lời một câu: “Valentine vui vẻ.”
Bên dưới ngay sau đó vậy mà là một câu chúc ngủ ngon.
Ngủ ngon cái dưa, một chút tình cảm cũng không có!
Quý Dương nhét điện thoại xuống dưới gối, ở trên giường xoay vài vòng như bánh rán, rồi mơ màng mang theo bực bội ngủ thiếp đi.
Sáng hôm sau, Quý Dương thay quần áo, trang phục rất có sức sống. Dù sao cũng phải gặp lại rất nhiều bạn học trước đây, cậu vốn đã là người thích cái đẹp, mặt mũi lúc nào cũng phải tranh.
Giang Bằng Bác từ sớm đã hỏi Quý Dương có muốn đi chung không, Quý Dương từ chối, nói là anh cậu tiện đường, sẽ đưa cậu đi. Giang Bằng Bác còn ám ảnh với dáng vẻ khí phách của anh Quý Dương năm đó, tức thì không ép Quý Dương đi với cậu ta nữa.
Quý Dương bấm điện thoại trên xe, nhấn vào khung chat của mình và Tần Lộ Dịch rồi thoát ra. Lặp lại nhiều lần như vậy, không nhịn được lại mắng Tần Lộ Dịch là đầu heo ba lần trong lòng.
Tên đầu đất này, từ sau cái chúc ngủ ngon hôm qua đến giờ cũng không nhắn tin qua, Valentien mới bắt đầu đã có ý mây đen ngập đầu với Quý Dương rồi.
Không ngờ chuyện càng làm Quý Dương trố mắt cạn lời không biết nói gì còn ở sau nữa.
Họp lớp đúng là họp lớp, nhưng những người cuối cùng xác định sẽ tới thì chỉ có hai mươi mấy người, thêm cả người thân cũng chưa tới ba mươi người nữa. Nhà hàng là đặt ở một nhà hàng hạng trung trong nội thành, trong phòng ăn lớn có đặt hai cái bàn.
Mọi người tới đều coi như sớm, vì thế theo đề nghị của lớp trưởng ra ngoài khách sạn tự đi dạo ở công viên.
Thời tiết bên ngoài còn rất lạnh, Quý Dương đeo một chiếc khăn quàng cổ bự, hai tay đặt trong túi, hận không thể chỉ lộ ra đôi mắt. Giang Bằng Bác đi sau cậu, thấy Quý Dương đang nghiêng đầu nói chuyện với một bạn nữ, chỉ đi theo không xa không gần.
“Ai, Quý Dương, tôi nhớ hồi cấp hai không phải ông thích Giang Bằng Bác à?” Bạn nữ này là người ngồi cùng bàn với Quý Dương năm đó, hai người chơi rất thân, lòng dạ thiếu nam của cậu lúc trước đối phương đều biết, “Thật ra bây giờ ông vẫn còn cơ hội mà.”
Chuyện này tuy đã qua nhiều năm, cũng không thể nói công khai ra ngoài vậy đâu nhỉ? Chuyện này nhiều lắm là không nói. Bây giờ có cơ hội, sao không giương mắt theo đuổi người ta lại lần nữa? (*)
(*): Đoạn này nếu mình nghĩ không lầm thì sẽ là đoạn nói tiếp theo của bạn nữ bởi vì nếu để riêng ra thì mình không hiểu đoạn này đang nói gì nhưng nếu gộp chung lại nói với câu trên của bạn nữ thì dễ hiểu hơn. Đây chỉ là suy nghĩ của mình.
Lúc này vẻ mặt của Quý Dương đã có chút không nhịn được.
Tiếng chuông điện thoại của cậu đúng lúc vang lên, Quý Dương lấy điện thoại ra, liếc nhìn người gọi, là Tần Lộ Dịch điện.
“Xin lỗi, tôi đi nghe điện thoại cái.” Vẻ mặt cậu đã khó coi, nói xong câu này cũng mặc kệ người khác phản ứng thế nào, trực tiếp quay đầu đi về phía đường khác.
“Alo.” Quý Dương nghiêng cổ, mắt nhìn chằm chằm cỏ khô cạnh hồ nhỏ đằng trước, trong lòng không nén được có chút bực bội.
“Dương Dương, em đang ở sân bay thành phố J, địa chỉ bên anh là gì?” Tần Lộ Dịch ập xuống một câu làm Quý Dương sửng sốt.
“A?” Quý Dương đổi tay nghe điện thoại, mắt mở to, “Giờ em đang ở thành phố J?!”
“Ừm, mới xuống máy bay.”
Niềm vui gần như nổ tung trong lòng cậu, mây đen ngập đầu lúc nãy đã biến mất không còn tăm hơi. Quý Dương bước chân lên, lại không biết đi đâu, chỉ có thể xoay hai vòng tại chỗ: “Giờ anh không ở nhà, đang ra ngoài họp lớp, nếu không em tới đây đi, anh cũng chỉ ăn bữa cơm, hơn nữa có thể dắt theo người thân.”
Quý Dương báo địa chỉ qua, trong lòng thả lòng một hơi lớn, cả người đều thoải mái.
Quý Dương ôm cảm xúc hoàn toàn khác với khi đi quay về giữa đám bạn học.
“Ai, thật ra điều kiện của Giang Bằng Bác thật sự rất tốt, bây giờ hoàn toàn không xấu trai, ông có thể theo đuổi lại mà, bạn trai có điều kiện như vậy ông không dễ tìm được đâu.” Bạn nữ vẫn còn đang xúi giục.
Quý Dương thoáng nhìn ánh mắt Giang Bằng Bác tình cờ nhìn qua phía này, hiểu rõ bạn nữ này chỉ sợ là được Giang Bằng Bác gợi ý, mới lại đây nói nhiều thứ quái lạ đến thế.
Thời gian qua nhiều năm hoàn toàn tỉnh ngộ? Quý Dương bị mạch não thối nát tầm thường của Giang Bằng Bác làm tới sởn da gà cả người.
“Sau đó thì sao?” Cậu lười biếng hỏi bạn nữ đó, thẳng thắn đi thuận theo lời nói của cô ta, “Không bằng tôi theo đuổi Giang Bằng Bác lần nữa?”
Ánh mắt bạn nữ mang theo ý cười ranh mãnh, giọng nói của Quý Dương lúc nãy cũng không cố ý đè thấp, mấy người đều nghe thấy câu nói này của Quý Dương, có vài người lén liên hệ với Giang Bằng Bác đều biết lần họp lớp này chỉ là Giang Bằng Bác muốn theo đuổi Quý Dương, mới liên lạc lớp trưởng giúp đỡ cùng làm. Bạn học gặp nhau chỉ là một mục đích nhỏ trong đó thôi.
Giờ nghe thấy Quý Dương nói vậy, đều nghĩ là chuyện này có hi vọng, ngay cả Giang Bằng Bác đi theo cũng căng thẳng hơn chút.
“Quý Dương ông biết nói ghê, thịt thiên nga bây giờ ông ăn chắc có thể thuận lợi ăn vào miệng rồi.” Lại có người vây qua, đùa giỡn vớ vẩn.
Thì ra tôi là con cóc á. Cóc nào?
Quý Dương bật đầu lưỡi, chậc một tiếng, thực sự có chút không muốn đối phó loại đối thoại này, chỉ một lòng muốn chờ Tần Lộ Dịch qua đây: “Lạnh quá, mình vào nhà uống trà đi.”
Nói rồi đi, cũng mặc kệ những người khác, làm người ta không phần không đoán được ý của cậu.
Dù sao cũng đều tới để bỏ hố cậu, nói trong nói ngoài đều có ý cậu trèo cao, để ý cái bíp, trong mắt Quý Dương khách sáo cũng lược bớt đi được rồi. Bây giờ cậu ngay cả cơm cũng hoàn toàn chả muốn ăn, chỉ vì Tần Lộ Dịch lát nữa sẽ tới nên vẫn duy trì cảm xúc rất tốt, chuyện khác so với việc cậu gặp lại bạn trai đã xa cách lâu, đều là mây bay.
Cả đám người lục tục cùng về phòng.
Trong phòng riêng mở máy điều hòa, có hơi nóng, Quý Dương cởi áo khoác và khăn quàng cổ của mình ra, tay nâng một ly trà nóng, lấy điện thoại ra nhắn WeChat.
Giang Bằng Bác đến gần ngồi cạnh cậu, những người khác đều không ý ngồi gần, mà là ngồi xuống cái bàn khác, giữ lại hai người họ tựa như thân thiết.
“Quý Dương, hồi cấp 2 là tôi không hiểu chuyện, cậu đừng để ở trong lòng.” Giang Bằng Bác do dự tìm từ.
“Đã quên lâu rồi.” Quý Dương cúi đầu, đầu ngón tay không ngừng bấm màn hình điện thoại, gửi rất nhiều trái tim nhỏ bé cho Tần Lộ Dịch.
Giang Bằng Bác chỉ nghĩ cậu chơi điện thoại là vì che giấu cảm xúc, nên nói tiếp: “Lúc đó là tôi không hiểu lòng mình, sau này lên cấp ba chậm rãi suy nghĩ rất nhiều, mới phát hiện thật ra lúc ấy tôi cũng rất thích cậu, tôi sợ không nói thì sẽ hối hận, nên muốn hỏi cậu, bây giờ cậu còn có thể chấp nhận tôi không?”
Quý Dương vốn đã không đếm xỉa, nghe thấy câu này suýt nữa không rơi nước trà trên tay.
“Tôi đã có bạn trai rồi.” Quý Dương thật sự không hiểu, trước khi theo đuổi người ta mà không hỏi xem chuyện này à?
Giang Bằng Bác hiển nhiên không tin lời này, hồi nghỉ hè hắn có hỏi thăm về Quý Dương, đều nói cậu vẫn còn độc thân, lại than phiền không tìm được người yêu trong trường, mới qua bao lâu, hay là cái trường đó còn có thể bật ra bông hoa nào à.
Nói cho cùng Giang Bằng Bác vẫn là quá tự tin, cảm thấy điều kiện mình rất tốt, Quý Dương không có lý do không thích mình.
“Nếu cậu cần thời gian suy nghĩ, tôi có thể chờ.”
Mắt Quý Dương cũng sắp rơi ra rồi, ba nội, hình tượng nam phụ si tình này là từ đâu tới vậy, người qua đường thôi có thể đừng cưỡng ép thêm phần diễn của mình hay không?
Lúc này các bạn học tự biên tự diễn bên cạnh lại người này một câu người nọ một câu xúm qua nhao nhao khuyên Quý Dương, muốn làm bà mai.
“Giang Bằng Bác là người tốt bao nhiêu, còn là người trong vùng nữa, người mà mọi người hiểu rõ, rất tốt cho một đoạn nhân duyên, năm đó không theo đuổi được là vì mắt cậu ta cao, bây giờ vất vả lắm mới có cơ hội, ông còn nắm chắt nhanh nhanh đi?”
“Lúc đó ông thích Giang Bằng Bác như vậy, bây giờ chẳng lẽ thật sự không thích chút nào à?”
“Bên nhau bên nhau, cuộc sống này đúng là ông trời cố tình mà.”
Quý Dương cười vì tức, cậu nâng ấm trà rót cho mình một ly trà, cũng không nói chuyện mình có bạn trai, trái lại vươn tay cầm menu: “Ai, gọi món đi, không chọn để tôi chọn nhé.”
“Cậu chọn đi, dù sao cũng là Giang Bằng Bác mời khách, tiền tối qua tôi cũng không thu, lúc đó trả lại đường cũ.” Lớp trưởng nói.
Mọi người đều cho rằng Quý Dương đây là có ý ngầm thừa nhận quan hệ này, thoáng cái cười càng mập mờ.
Dù sao giải thích cũng vô ích, tất cả mọi người ở đây đều đùa giỡn vớ vẩn thêm việc cảm thấy chuyện bây giờ Giang Bằng Bác có thể thích Quý Dương là may mắn của cậu.
Quý Dương cũng cười ha ha theo, mở menu chọn theo sở thích của mình, cậu cúi đầu xác nhận lộ trình với Tần Lộ Dịch trên điện thoại.
Lúc này thành phố J cũng rất thoáng, sân bay qua đây chỉ cần hơn nửa tiếng, Tần Lộ Dịch chỉ còn dư lại chặng đường khoảng mười phút.
Tục tưng Dương Dương: Phòng riêng 208, lát nữa em trực tiếp vào là được.
Tần Lộ Dịch: Được.
Bên này trên bàn cơm vẫn còn đang nói.
“Giang Bằng Bác, ông ở trường có phải được rất nhiều người theo đuổi không?”
Giang Bằng Bác cười cười: “Cũng được, không có quá nhiều.”
“Vậy là có không ít rồi, ” Bạn học vừa nói vừa nháy mắt với Quý Dương, “Quý Dương ông phải chú ý nhiều hơn đó.”
“Ha ha, đúng, đúng.” Quý Dương đáp ngoài cười nhưng trong không cười.
Chú ý cái con khỉ.
Bạn học đó lại hỏi Quý Dương như đang tán dóc: “A, Quý Dương, ông ở trường thì sao?”
Quý Dương rất thành thật uống một hớp trà: “Tôi à, không ai theo đuổi tôi hết.”
“Ha ha ha, tôi biết mà, vậy ông phải nắm chặt hơn đó, Giang Bằng Bác dễ bị cướp lắm đó nhen.”
Dễ cướp cái đầu chú.
“Ừ ừ ừ.” Quý Dương cười ha ha gật đầu, vô điều kiện hù theo đắp nặn sự tự tin vốn đã có chút bùng nổ của Giang Bằng Bác.
Chỉ năm, sáu phút trôi qua, rốt cuộc bắt đầu lên đồ ăn đúng sở thích, Tần Lộ Dịch nhắn WeChat tới.
Tần Lộ Dịch: Em xuống taxi rồi, chuẩn bị lên lầu.
Hai bàn còn sót lại hai ghế dư, nhân viên phục vụ muốn dời đi, Quý Dương mở miệng: “Giữ lại một cái.”
Trong ánh mắt khó hiểu mà mọi người nhìn về phía cậu, Quý Dương bình tĩnh giải thích: “Lát nữa bạn trai tôi sẽ tới.”
Tần Lộ Dịch vội lên máy bay giữa trưa, giờ còn đói bụng, nếu hắn đói, vậy ở lại ăn cơm cũng được.
Điều này khiến cho bạn học đùa giỡn Quý Dương và Giang Bằng Bác lúc nãy đều sửng sốt: “Bạn trai ông?”
Cửa phòng riêng bị người theo tiếng đẩy ra, một gương mặt tuấn tú lạnh nhạt, mang theo ánh mắt sáng rực tương phản liếc mắt một cái đã tập trung vào Quý Dương trên bàn cơm.
“Dương Dương.” Tần Lộ Dịch mặc chiếc áo bành tô được cắt xinh đẹp rất thể hiện dáng người cao thẳng đó, trang phục gọn gàng sạch sẽ bất ngờ thêm rất nhiều cảm giác xa cách, chiếc khăn quàng trên cổ hắn hiển nhiên là cùng kiểu với Quý Dương, khi chân dài một bước bước vào phòng, vẻ ngoài đẹp trai quá phận đã khiến cho mọi người ngoại trừ Quý Dương ngây dại.
Hắn đi vào trong hai bước, càng ngày càng tới gần Quý Dương, trong mắt chỉ nhìn thấy một mình Quý Dương.
Quý Dương đứng dậy: “Em đói không?”
Lời này hỏi là hỏi Tần Lộ Dịch.
Tần Lộ Dịch đói, nhưng giờ phút này là một loại đói khác, ánh mắt hắn nhìn chằm chằm Quý Dương hận không thể lột sạch quần áo cậu.
“Em không đói.” Tần Lộ Dịch nắm chặt tay Quý Dương, đầu ngón tay hai người tự nhiên tách ra mười ngón nắm chặt lại với nhau.
Ngón tay vuốt khẽ, làm lòng bàn tay càng ngày càng dán chặt vào nhau, không nói lấy một câu, chỉ cần một động tác hai người cũng đã cảm nhận được nỗi nhớ dành cho nhau.
Quý Dương cầm áo khoác treo trên giá áo bên cạnh, rụt rè gật đầu với mọi người: “Vậy mọi ngươi ăn trước, chúng tôi có việc đi trước.”
Ánh mắt Tần Lộ Dịch lia một vòng trong đám người, dừng trên mặt Giang Bằng Bác có vẻ mặt không dễ nhìn nhất, nhớ kỹ mặt mũi người này. Hắn vốn đã là người không nhiệt tình, huống chi thái độ của Quý Dương rõ ràng là khác thường, Tần Lộ Dịch càng không tính mở miệng chào hỏi.
Dưới cảm xúc muốn một mình, muốn thân thiết thúc đẩy, bước chân Tần Lộ Dịch gần như nổi gió.
Điều kiện của Giang Bằng Bác có tốt đi nữa, so với Tần Lộ Dịch trước mắt thì nào có thể đặt chung với nhau so sánh được. Lúc nãy cố ý đùa giỡn và xúi giục Quý Dương bây giờ nhìn lại thì tựa như là trò cười.
Cửa phòng riêng mở ra, để lại người cả phòng yên lặng xấu hổ. Chẳng qua mọi người xấu hổ cuối cùng cũng chớp mắt là qua, chỉ có mình Giang Bằng Bác là giữ lại một cái bóng không nhỏ.
|
Chương 53
Phương nam lạnh ẩm vào đông càng thêm lộ rõ, nhiệt độ nhìn qua đáng yêu lại mang đến trải nghiệm đau thấu tim gan lạnh cắt da cắt thịt, Quý Dương cho rằng Tần Lộ Dịch sẽ không thích ứng.
Nhưng tay Tần Lộ Dịch rất nóng, sau khi bao bọc tay Quý Dương trong lòng bàn tay làm hắn hoàn toàn không thấy lạnh. Hắn gần như vội vàng kéo Quý Dương lên xe taxi đợi sẵn ở cửa, rồi trầm giọng báo địa chỉ của một khách sạn cao cấp ở thành phố J cho tài xế.
Quý Dương vừa nghe thấy giọng hắn, trái tim như nổi trống, liền biết sau khi đến khách sạn thì sẽ làm gì. Thân thiết sau khi chia cách ngắn ngủi khiến Quý Dương bỗng căng thẳng hơn chút, cậu đứng ngồi không yên lại muốn tìm chủ đề để phá vỡ sự im lặng lúng túng.
“Sáng em bay lúc mấy giờ?”
“Tám giờ rưỡi.”
“Hôm qua sao em không nói với anh một tiếng chứ, nếu nói anh một tiếng thì anh đã tới đón em rồi.”
Với lại cũng không cần tham gia buổi họp lớp quái lạ vừa nãy, ăn một bụng không khí và bực mình.
Tần Lộ Dịch vẫn nắm thật chặt tay Quý Dương, lúc bị hỏi câu này thì rốt cuộc quay đầu lại nhìn thẳng Quý Dương. Hắn không nhìn còn được, hai người mới đối mặt nhau liền phát hiện mắt Tần Lộ Dịch đều là cảm xúc muốn phát điên, cực dọa người.
“Em sợ anh không cho em qua đây.” Nói đến câu này, Tần Lộ Dịch rõ ràng có ý tủi thân.
Lúc trước khi chưa nghỉ đông Tần Lộ Dịch có hỏi Quý Dương qua, ví dụ như Tết có cần đến thành phố J chúc Tết không. Quý Dương luôn nói không cần, đây là cậu rút kinh nghiệm từ Quý Hạo, Quý Hạo và Trương Lâm năm đầu tiên bắt đầu hẹn hò cũng đâu có dắt người về nhà, luôn phải chờ tới sau này khi hai người xác định sẽ kết hôn, mới đưa người đi thăm hỏi lẫn nhau vào những ngày lễ.
Về phần loại hẹn hò mới nửa năm như họ, nhìn sao cũng không đáng để phiền phức từ thành phố A đặc biệt sang đây chúc Tết, vì vậy Quý Dương liền nghiêm cấm Tần Lộ Dịch xếp lại suy nghĩ đi.
Không ngờ Tần Lộ Dịch vẫn còn nhớ chuyện này.
“Ý anh là không cần đặc biệt tới chúc Tết, cũng không phải nói là không cho.” Quý Dương hơi chột dạ, nhấp miệng cùng nhét tay Tần Lộ Dịch vào trong túi áo bành tô của mình.
Hai người ngầm hiểu ý nhau không nói nữa, nhưng cơ thể càng dựa vào càng gần, cuối cùng gần như là dính chặt vào nhau.
Quý Dương lén liếc nhìn gương chiếu hậu, phát hiện tài xế taxi cũng không chú ý đến họ, vì vậy giơ tay kéo khăn quàng cổ, cố ý nói: “Khăn quàng cổ này đeo hơi nóng nhỉ.”
Khăn quàng cổ bị kéo ra phất lên, thành một vật che chắn tự nhiên, Quý Dương thừa dịp lúc này đến gần nhanh chóng hôn một cái trên miệng Tần Lộ Dịch, rồi hài lòng chỉnh lại khăn quàng cổ, giả bộ cái gì cũng không xảy ra ngồi thẳng lại lần nữa.
Đằng trước có một người xa lạ ngồi gần trong gang tấc, lại một thân thiết một cái nho nhỏ mang theo cảm xúc lén lút như khoái cảm.
Quý Dương là giả nóng, Tần Lộ Dịch lại bị cậu hôn đến cả người nóng lên, thật sự cảm thấy nóng. Hắn quay đầu muốn hong gió qua cửa sổ, nhưng lại sợ Quý Dương lạnh, hắn bị Quý Dương dụ dỗ sắp không chịu được, giờ đây không thể chạm vào Quý Dương, bằng không sẽ nghĩ đông nghĩ tây, hận không thể xử Quý Dương một trận trong xe taxi.
Tần Lộ Dịch hết cách, chỉ có thể đổi tư thế ngồi, chồng hai chân lên nhau để che giấu vị trí dần dần bất tiện khác lạ của mình, rút tay bị Quý Dương nắm vào trong túi của mình ra, dùng vẻ ngoài nhìn rất lạnh lùng bỏ vào túi mình.
Quý Dương sửng sốt, cho rằng cái hôn này làm Tần Lộ Dịch mất hứng, ở trong lòng nói thầm Tần Lộ Dịch nhỏ mọn, nhưng cậu cũng quan tâm cảm xúc của đối phương, không táy máy tay chân nữa.
Da mặt mỏng thế, vậy lát nữa em đến nơi không người cũng đừng có mà hôn anh đó, Quý Dương xấu xa nghĩ.
Đúng là hận không thể giết chết anh ấy, Tần Lộ Dịch nghĩ thầm, cái hôn lúc nãy thật sự làm hắn ngọt từ đầu đến chân.
Hai người mỗi người mỗi ý, mặt ngoài thì lại tường an vô sự một đường ngồi tới khách sạn, ngay cả tài xế taxi cũng âm thầm kỳ quái, cặp đôi bé nhỏ trước khi lên xe rất tình cao sao lên xe lại như người xa lạ rồi?
Thật vất vả xuống xe.
Quý Dương phủi mông muốn đi, lại thấy Tần Lộ Dịch vòng ra sau xe taxi lấy ra một chiếc vali 28 inches, nhìn trông rất nặng, cậu muốn đưa tay ra nhận, Tần Lộ Dịch không cho cậu cầm.
Đợi đến lúc Tần Lộ Dịch quý chữ như vàng giải quyết việc vào ở trước bàn khách sạn, ở cửa thang máy hắn mới lộ ra chút cảm xúc khác thường, vội vã không nhịn nổi mà kéo người vào trong thang máy, chỉ có điều trước khi Quý Dương ở sau lưng đụng vào tường thì vẫn nhớ rõ săn sóc lấy tay che cho cậu.
Ngày Valentine nhất định là rất khó đặt khách sạn, nhưng bởi vì khách sạn mà Tần Lộ Dịch đặt thực sự rất đắt, cũng không đầy khách. Khách của khách sạn này bây giờ không coi là nhiều, cửa thang máy vẫn chưa hoàn toàn đóng lại, Tần Lộ Dịch nâng đầu hôn Quý Dương kịch liệt.
Quý Dương nghĩ thầm: Ha, đuôi sói to không giả bộ được nữa đi? Kết quả giương mắt liền nhìn thấy camera quay trên đầu mình.
Vừa nghĩ tới trong phòng quản lí không chừng sẽ có biết bao nhiêu con mắt có thể nhìn thấy, Quý Dương cũng rất xấu hổ. Cậu định lên tiếng nói cho Tần Lộ Dịch biết chuyện camera, nhưng há miệng ra Tần Lộ Dịch lại thừa dịp động tác chủ động của cậu mà đẩy đầu lưỡi vào, dùng sức mút, đưa tay ra chỉ, lại bị Tần Lộ Dịch nắm chặt trực tiếp đặt trên vách thang máy lạnh băng, hoàn toàn xem nhẹ.
“Ai ai ai, chờ lát đã!”
Nhưng lúc này ngoài thang máy có giọng nói của một người đàn ông trung niên vang lên, trong phút chốc cửa thang máy muốn đóng lại, người đàn ông trung niên rốt cuộc chạy tới nhấn nút đi lên, không thì Tần Lộ Dịch và Quý Dương trong thang máy hoàn toàn không thể chờ ông ấy thật. Quý Dương nghĩ hai người cũng là hữu tâm vô lực, căn bản không nhấn nút mở cửa thang máy, mà Tần Lộ Dịch thì hận không thể một cước đá người này ra cửa khách sạn.
Cửa thang máy theo lệnh lần nữa chậm rãi đi lên.
Tần Lộ Dịch không thể không nhanh chóng buông Quý Dương ra, ngón tay cái rất nhanh lau khóe miệng cậu, lau sạch chút nước bọt ướt át ấy. Môi hai người đều hơi đỏ, không nhìn kỹ sẽ không phát hiện ra khác lạ.
Tần Lộ Dịch đứng sau Quý Dương, một tay như vô ý đặt trên vai Quý Dương, mặt ngoài nhìn thì thấy tư thế bình thường, nhưng chỉ có Quý Dương biết, suýt nữa đã trực tiếp nắm xương cậu.
Tần Lộ Dịch nhìn chằm chằm đỉnh đầu rụng tóc của người đàn ông trung niên trước người mình, mới hôn một cái đã bị cắt đứt trong lòng vô cùng bực bội.
Quý Dương nghiêng đầu liếc nhìn Tần Lộ Dịch, thấy hắn cau mày vẻ mặt thiếu kiên nhẫn, ánh mắt nhìn người đàn ông trung niên như nhìn kẻ thù mấy đời.
Cái thái độ khác thường này của Tần Lộ Dịch, rõ ràng rất muốn làm chút chuyện thân thiết nhưng bị vướng phải người đàn ông trung niên mới vào cửa, phải làm dáng đạo mạo, khiến Quý Dương không nhịn được có chút buồn cười.
Cậu đưa tay kia ra, ở nơi bí ẩn ôm lấy ngón tay Tần Lộ Dịch, khẽ cạo hai cái trên lòng bàn tay hắn, vô cùng tác quái.
Bàn tay Tần Lộ Dịch bỗng nhiên nắm chặt, câu đầu ngón tay tác quái của cậu vào trong, trong khi ánh mắt trầm lắng khóa chặt gò má Quý Dương, mang theo chút bất đắc dĩ vì nhẫn nại quá mức mà không thể không nghiến răng nghiến lợi: “Đừng nghịch.”
Quý Dương chầm chậm thu tay lại, nhàn nhã bỏ vào túi. Hai má cậu trong trắng lộ hồng, còn có mùi nhàn nhạt, Tần Lộ Dịch từ cái nhìn đầu tiên đã thấy lòng ngứa ngáy đến giờ, hận không thể cắn một cái ăn một miếng thịt của cậu.
Nếu Quý Dương biết suy nghĩ của Tần Lộ Dịch giờ phút này, thế nào cũng bị hù chết.
Đến tầng thứ mười, người đàn ông trung niên rốt cuộc vừa gọi điện thoại vừa chậm rãi đi ra ngoài.
Lên ba tầng nữa chính là tầng của hai người, thang máy chỉ khoảng mười giây, có lẽ là vì thời gian quá ngắn, Tần Lộ Dịch cũng không động vào Quý Dương. Chờ thang máy tới nơi, Quý Dương vui vẻ đẩy hành lý bước ra thang máy trước, sau đó đẩy vali đến cửa phòng.
Tần Lộ Dịch im lặng lấy thẻ ra quẹt mở cửa phòng khách sạn, không nhìn ra có gì khác thường, Quý Dương nhẹ nhàng bước vào trước, phòng rất lớn, phong cách trang trí ngược lại không có gì đặc biệt.
Quý Dương để vali qua một bên, hơi ngạc nhiên: “Em mang bao nhiêu quần áo tới đây thế, sao nặng vậy?”
Cậu vừa nói xong, đằng sau liền truyền đến tiếng cửa phòng lách cách khóa lại. Tiếp đó không chờ Quý Dương quay đầu lại, tay Tần Lộ Dịch đã nhanh chóng ôm lấy cậu, đặt Quý Dương lên trên cửa tủ điên cuồng hôn.
Quý Dương còn cười khúc khích, nhưng chút tiếng cười này hoàn toàn bị Tần Lộ Dịch nuốt vào miệng, cúc áo khoác chất lượng tốt nhất như chẳng là gì với Tần Lộ Dịch, dùng sức một cái liền nứt rớt một cái.
Mịa nó, 3888! Nếu mẹ cậu nhìn thấy rớt núi như vậy chắc sẽ tẩn cậu một trận mất.
Quý Dương không cười được nữa, cậu phát ra tiếng hừ kháng nghị từ trong lỗ mũi, biết bây giờ không thể nào ngăn cản động tác của Tần Lộ Dịch, nên nhanh chóng chủ động tháo nút áo, tránh nút áo đáng thương còn lại sẽ gặp bất trắc trong tay Tần Lộ Dịch.
Tần Lộ Dịch dưới sự phối hợp của Quý Dương cởi áo khoác cậu ra, nhanh chóng cởi áo khoác mình tiện tay ném xuống đất, như không có gì. Hắn vừa hung mãnh mút môi Quý Dương, vừa luồn hai tay vào trong áo len của Quý Dương.
Hai tay trực tiếp duỗi đến duỗi đi trong áo len Quý Dương, dọc theo đường eo trực tiếp nắm chặt hai cái mông thịt của Quý Dương, dùng sức xoa nắn, cũng kìm vị trí đã sưng lên từ lâu của mình.
“Ưm…” Quý Dương bị động tác thô bạo của hắn làm cho có chút không thoải mái, nhưng sau không thoải mái thì là một trận sảng khoái kích thích, cảm giác hai tầng, cả người Quý Dương đều trở nên mê mang.
Cậu — vừa chủ động mút đầu lưỡi Tần Lộ Dịch — vừa lấy hai tay mò tới cơ bụng rắn chắc của Tần Lộ Dịch, vuốt nhẹ qua lại, mang theo từng trận khoái cảm thật sự muốn hoàn toàn ép điên Tần Lộ Dịch.
Tần Lộ Dịch lúc rảnh — một tay qua lại bên trên, dán vào ngực Quý Dương tìm hạt đậu nhỏ của cậu, ngón tay cái và ngón tay trỏ nắm lấy nhanh chóng xoa nắn.
Cơ thể Quý Dương — bên dưới mềm xuống nửa bên, thứ bên dưới cũng ngày càng có cảm giác dựng lên.
“Ừm…” Cậu thấp giọng thở dốc, trong khe hở nụ hôn thấp giọng gọi tên người yêu mình, “Lộ Dịch…”
Tần Lộ Dịch — ôm lấy Quý Dương, cởi quần cậu ra, sau đó ném người lên giường, máy điều hòa trong phòng mới thổi không lâu, nửa người dưới không được giữ ấm — ở dưới có hơi lạnh, Quý Dương chủ động kẹp lấy vòng eo Tần Lộ Dịch, càng ngày càng ôm chặt lấy hắn.
Lúc này quần áo trên người cậu đã bị Tần Lộ Dịch cởi hết bảy tám phần, chỉ còn vướn ở trong cổ. Truyenfull.vn Tần Lộ Dịch không kiên trì cởi nữa, lồng ngực lộ da trơn nhẵn của Quý Dương đã hấp dẫn toàn bộ lực chú ý của hắn, hắn đỡ vai Quý Dương, mở miệng ngậm ngực cậu, đầu lưỡi nhiều lần đâm đâm đâm nụ hoa đã cứng của cậu, thò tay đến tủ đầu giường lấy ra BCS và thuốc bôi trơn mà khách sạn đã chuẩn bị sẵn.
Đầu ngón tay Tần Lộ Dịch và thuốc bôi trơn cắm vào hậu huyệt Quý Dương có cảm giác cực kỳ rõ ràng, Quý Dương không nhịn được hơi co lại phía sau, tuy nhiên chẳng thể trốn đi đâu cả, tay Tần Lộ Dịch đã đè eo cậu xuống.
Quý Dương tốn sức cởi áo kẹt trên cổ mình ném xuống, đến gần hôn môi Tần Lộ Dịch, bây giờ cả người cậu đều mềm nhũn nóng hổi, xoang mũi phát ra âm thanh vô cùng thoải mái.
Ngón tay Tần Lộ Dịch chậm rãi đẩy lên tuyến thể, chậm rãi bôi chà mang đến cảm giác khoái cảm đã lâu không gặp, kéo dài quen thuộc, khiến Quý Dương không nhịn được rên rỉ thật dài, cơ thể cũng càng chủ động đến gần.
Tần Lộ Dịch tới giờ đã sắp nổ tung, nhưng cơ thể Quý Dương vẫn chưa mở rộng xong, hắn chỉ có thể nắm chặt tay Quý Dương đưa xuống côn thịt sưng to dưới thân mình, giọng khàn khàn: “Dương Dương, xoa giùm em.”
Hai người ôm chặt nhau — gần như không có kẽ hở, đầu ngón tay Quý Dương xẹt qua quy đầu nhạy cảm của Tần Lộ Dịch, cảm thấy bên trên chảy ra một chất lỏng dinh dính, vì thế càng ra sức hầu hạ, ngay cả hai viên cầu bên dưới cũng không bỏ qua, dùng chút kỹ xảo xoa một trận.
Tần Lộ Dịch suýt chút bị cậu làm bắn ra, hắn lấy ngón tay mình ra, chỉa thứ đó vào cửa hậu huyệt Quý Dương, chậm rãi vào hơn nửa, rồi chờ Quý Dương thoáng thích ứng một lát, mới có đẩy vào lấy ra có quy luật.
“Ưm…” Quý Dương ôm vai Tần Lộ Dịch, khóe mắt bị hắn va chạm hơi đỏ, như muốn khóc, trên mặt lại mang theo sắc xuân.
“Dương Dương, Dương Dương, ” Tần Lộ Dịch nỉ non ôm chặt Quý Dương, theo đó — bên dưới dùng sức va chạm càng sâu, “Thích không?”
“Thích.” Quý Dương nghiêng đầu chủ động hôn, mang theo thở dốc nói, “Thích chậm — chút…”
Hai người kết hợp động tác chậm rãi, lúc đỉnh dương cụ của Tần Lộ Dịch xẹt qua tuyến thể thì sẽ bị kéo dài hơn nhiều, loại khoái cảm kéo dài ấy lại làm con người ta thả lỏng, không như lúc đẩy quá nhanh, khoái cảm gấp bội lại kịch liệt đến mức Quý Dương thấy hơi sợ.
Nhưng động tác chậm rãi như món khai vị này chẳng qua chỉ là để Quý Dương thích ứng thôi, đâu phải nhịp điệu mà Tần Lộ Dịch có thể thỏa mãn thật sự chứ. Nhất là bây giờ trong lòng hắn hận không thể nhai nát Quý Dương ăn không còn một mảnh.
Nhịp điệu giữa hai người lập tức tăng nhanh, Tần Lộ Dịch làm mạnh một trận khiến Quý Dương suýt chút nhịn không được thét chói tai, hơi nước trong mắt cậu hoàn toàn bị đẩy thành giọt nước mắt, cả người theo Tần Lộ Dịch đẩy vào lấy ra không thể khống chế mà phát ra — tiếng kêu dài, cơ thể càng ngày càng mềm nhũn, đỏ ưng ửng tất cả đều có vẻ bị thương yêu qua.
Tần Lộ Dịch làm — một nửa, rút thứ của mình ra, đổi một BCS khác xoay người Quý Dương lại, hai người dùng động tác tiến vào từ sau, eo Quý Dương hết sức ngã xuống, mông bị Tần Lộ Dịch nâng theo, động tác cả người có vẻ — dâm mỹ, khiến cái mông cực kỳ đáng yêu của cậu càng có vẻ mê người, động thịt ở giữa càng làm Tần Lộ Dịch càng không thể, hận không thể chết ở trển.
Sau đấy là va chạm kịch liệt mang đến khoái cảm vô hạn, hai tay Quý Dương đặt ở hai bên gối, đầu vô lực vùi vào trong gối, cậu nhắm chặt hai mắt hai gò má đỏ ửng, hoàn toàn bị làm đến mức có chút mê say.
Tần Lộ Dịch nắm dương vật Quý Dương như thưởng thức, theo sự co rút của mình nhanh chóng xoa, Quý Dương vốn đã đắm chìm trong khoái cảm muốn ngất đi liền bị kích thích này kích hoạt, hai tay dùng sức nắm nhăn ga giường, đầu hơi chuyển động tựa như muốn bỏ qua khoái cảm quá mức này.
Nhưng cơ thể không thể nào kiềm chế đón ý nói hùa theo động tác của Tần Lộ Dịch.
Theo động thịt không ngừng co rút lại, dương vật của Tần Lộ Dịch cũng bị kích thích liên tục mà nhiệt liệt, tiếng rên của Quý Dương lọt vào tai Tần Lộ đốt cháy cây đuốc trong lòng, đốt cháy tất cả ham muốn trong cơ thể hắn.
Hắn nhào lên lưng Quý Dương, nâng đầu cậu lại, đầu lưỡi đẩy vào, Quý Dương ngoan ngoãn mút đầu lưỡi Tần Lộ Dịch, tay mơ màng ra sau, xoa lưng Tần Lộ Dịch.
Đầu lưỡi Tần Lộ Dịch tê dại, khoái cảm dưới thân cũng lan ra toàn thân từng cơn, cuối cùng sau khi Quý Dương bắn ra trước một bước, cả người đều xụi lơ, Tần Lộ Dịch làm mấy chục lần cuối nữa, cũng nặng nề bắn vào trong BCS.
Hai người ai cũng không muốn động đậy, cứ vậy mà thịt dính dán thịt ôm nhau.
Thể lực của Quý Dương vốn đã không bằng Tần Lộ Dịch, mà Tần Lộ Dịch đã lâu không ăn, cũng quên mất đủ loại cách mà hai người nghĩ ra lúc ở chung, vừa lên là dùng hết sức không hề có kết cấu, thêm buổi sáng đi máy bay một đường, thật sự rất mệt, nên ôm chặt Quý Dương cứ vậy mà ngủ ở trên giường.
Hai người từ giữa trưa ngủ thẳng tới bốn, năm giờ chiều, vẫn là Quý Dương đói bụng tỉnh trước.
Sáng sớm cậu chỉ ăn hai chén cháo và một cái bánh bao ở nhà, còn qua một trận hao thể lực, sao có thể không đói bụng được chứ.
Tần Lộ Dịch ngủ rất sâu, đầu hắn nằm trên nửa gối, cách mặt Quý Dương rất rất gần, Quý Dương không nhịn được lấy tay chọt chọt gò má hắn, đến gần hôn Tần Lộ Dịch một cái.
Tần Lộ Dịch bị quấy nhiễu, cũng tỉnh lại.
“Dương Dương…” Hắn nhìn thấy Quý Dương, lập tức dán người vào, giọng nói gợi cảm mê người gọi tên Quý Dương một tiếng.
Hai người đều không mặc quần áo, vừa gần sát là muốn có chuyện, Tần Lộ Dịch thật sự có ý làm thêm lần nữa, nụ hôn đã từ cổ Quý Dương dời xuống, tay cũng đi xuống.
“Chờ đã, ” Quý Dương về sau rút lại, nhịn ngứa và tê dại, giãy dụa nói một câu hoàn chỉnh, “Anh có nói với ba mẹ anh tối sẽ về nhà ăn cơm, giờ anh sắp đói chết rồi.”
Cậu cố móc điện thoại ra từ phía sau, đưa đồng hồ bên trên cho Tần Lộ Dịch xem: “Giờ đã bốn giờ năm mươi rồi.”
Nếu giờ Tần Lộ Dịch đã đến, Quý Dương đương nhiên sẽ không để hắn ở khách sạn một mình.
“Cái đó, em có muốn qua nhà anh ăn tối không?” Cậu mời Tần Lộ Dịch, nghĩ thầm nói một tiếng với bên gia đình cũng được rồi.
Tần Lộ Dịch đương nhiên là sẵn lòng, hắn vô cùng sẵn lòng.
“Được.” Tần Lộ Dịch đáp ứng lời ít mà ý nhiều, nhưng hắn hiển nhiên không có chút nào là miễn cưỡng.
Tần Lộ Dịch nhảy xuống giường, mặc kệ cơ thể trần truồng rét lạnh, trực tiếp mở cái vali bự mà mình đem tới, đưa đồ bên trong cho Quý Dương xem.
Thì ra bên trong cũng không phải đựng quần áo gì, mà là một vali đầy quà cáp, Tần Lộ Dịch nếu tới đây thì đã sớm có dự mưu, lần đầu gặp mặt sao có thể đi tay không được chứ. Đồ trong đây đều nhớ kỹ đủ loại sở thích của người nhà cậu khi hỏi thăm Quý Dương mỗi ngày, bây giờ dụng tâm mang tới từ thành phố A.
Tần Lộ Dịch thật sự rất dụng tâm rất nghiêm túc.
Quý Dương nhảy xuống giường theo, nhào tới leo lên người Tần Lộ Dịch, hai chân ôm lấy eo hắn, cho hắn một nụ hôn, Tần Lộ Dịch bị động tác mập mờ này biến thành thất thường, nhưng Quý Dương không cho hắn có thời gian suy nghĩ đẹp đẽ gì nữa, hôn xong là vứt mặt không nhận người, lập tức đẩy Tần Lộ Dịch vào phòng tắm.
“Vậy thì đi tắm nhanh đi.” Quý Dương cương quyết đẩy mạnh người vào, mình thì ở ngoài lấy điện thoại ra chuẩn bị thông báo cho người nhà một tiếng.
Giờ Quý Dương mới nhìn thấy WeChat mà bạn nữ ban ngày nhắn tới hồi chiều.
Giữa ngày rằm: Quý Dương, xin lỗi nhé, hồi sáng tôi không có ý đó. Tại lúc trước Giang Bằng Bác nói với tụi này là cậu ta muốn đuổi theo ông, nói là hồi trước hai người có hẹn ra ngoài đi chơi qua, cậu ta nói là cảm thấy ông còn thích cậu ta, cho nên tôi đoán mọi người đều bị cậu ta ảnh hưởng, thêm nữa dù sao cũng là cậu ta mời khách ăn cơm, còn tưởng ông thích Giang Bằng Bác thật, vì thế lúc đùa giỡn có thể hơi quá phận một chút.
Giữa ngày rằm: Tụi này đều nghĩ ông còn thích cậu ta, nên mới muốn hợp hai người thành một đôi, thấy hai người cũng rất hợp nhau, nếu biết ông thật sự đã có bạn trai rồi, tôi tuyệt đối sẽ không dính vô chuyện này. Ai, Giang Bằng Bác đúng là làm tôi cạn lời mà.
Giữa ngày rằm: Bạn trai ông rất tuấn tú, sau đấy Giang Bằng Bác ăn cơm chẳng hề nói câu nào, dù sao mọi người đều rất xấu hổ, cảm thấy lúc trước cứ như đồ ngốc vậy. Ai, tôi biết ông chắc chắn vẫn còn giận, xin lỗi xin lỗi.
Ngoài ra có hai nam sinh khác gửi WeChat tới cũng có ý gần như là vậy.
Quý Dương mới biết thì ra Giang Bằng Bác cuồng tự kỉ nói với các bạn học cấp hai là mình còn thích cậu ta, trực tiếp làm rất nhiều người lầm đường, thêm chuyện hồi cấp 2 Quý Dương tỏ tình không thành công bị mời phụ huynh có rất nhiều người biết, họ tự nhiên là thấy Giang Bằng Bác mặc dù cũng có ý với Quý Dương, nhưng vẫn là Quý Dương thích đối phương nhiều hơn chút, vì thế đùa giỡn ngôn từ không thích hợp liền xuất hiện.
Nói cho cùng thì loại náo nhiệt này đừng tùy tiện dính vào, không thì rất dễ làm chuyện xấu.
Còn có người mắt sắc nhận ra Tần Lộ Dịch, kích động xác nhận với cậu đối phương có phải là Louie không. Lúc này ngoại trừ bạn nữ gửi WeChat cho Quý Dương, những người khác đều không nói ra làm sao, Quý Dương chọn mấy người thờ ơ trả lời hai câu, không nói chuyện thêm.
Về phần cả chuyện buổi họp lớp ngắn ngủi này, cảm giác không thích mang đến cho Quý Dương đã hoàn toàn bị chuyện Tần Lộ Dịch xuất hiện hòa tan. Hiện giờ Quý Dương chẳng hề để ý nữa, cậu xóa WeChat và số điện thoại của Giang Bằng Bác, hoàn toàn ném người này ra khỏi vòng cuộc sống.
Trong phòng tắm vang lên tiếng nước ào ào ào, Quý Dương nhấn vào group chat của người nhà dò hỏi ý họ.
Tục tưng Dương Dương: Con khoảng sáu giờ về nhà, ở nhà có khách không?
Mẹ: Khách hồi trưa đi hết rồi, tối không có ai khác.
Tục tưng Dương Dương: 【 Cúi đầu được 】
Tục tưng Dương Dương: Vậy, Tần Lộ Dịch em ấy muốn qua, mọi người chuẩn bị tâm lý đi…
Ba: A?
Anh trai: 【 Kinh hãi 】
Chị dâu:?? Thiệt hả! Trời ơi, nhưng tối nay chị với anh em còn phải đãi khách nữa, nếu không chị đã về nhà ăn cơm rồi.
Mẹ: Vậy mẹ phải đi mua đồ ăn rồi, đồ ăn ngon hồi trưa ăn sắp hết, giờ con đang ở chung với cậu ấy, nếu không kéo dài thời gian chút, chờ mẹ đi siêu thị một chuyến?
Tục tưng Dương Dương: Ai nha đừng mua thức ăn nữa, ở nhà còn nhiều đồ chưa ăn mà, mua cũng phí, mẹ cứ tùy tiện làm đi, em ấy không để ý đâu.
Chuyện muốn dắt bạn trai về nhà này Quý Dương rất xấu hổ, lại thấy may mà đêm nay ở nhà không có khách khác. Người nhà của Quý Dương cũng không có vẻ không thích khi Tần Lộ Dịch bất ngờ tới, lập tức tiến vào chuẩn bị.
Mà Quý Dương và Tần Lộ Dịch dọn dẹp xong ở khách sạn rồi chuẩn bị đi.
Trong thang máy.
Quý Dương nhớ tới hỏi: “Ai, em đặt ở khách sạn này mấy buổi, rút lại hết đi.”
Tần Lộ Dịch thật sự ôm suy nghĩ ở thêm mấy ngày để tới, khách sạn đặt khoảng năm ngày, giờ nghe Quý Dương nói thế, đương nhiên là vui vẻ chiếm đa số. Rất sảng khoái đi trả phòng khách sạn.
“Em ở chung với anh ư?” Tần Lộ Dịch hỏi.
“Nhà anh có phòng cho khách mà, ” Quý Dương nói, “Lễ Tết mẹ anh đều đặc biệt dọn dẹp qua, nếu có người sang chúc Tết có thể phải ngủ lại, nhưng bình thường thì không có ai ngủ, lúc trước mẹ anh đã đổi ga giường đệm chăn qua rồi.”
Quý Dương biết Tần Lộ Dịch có chút bệnh sạch sẽ nhỏ, ở mặt ngoài xem như không hiện, nhưng thật ra thì rất để ý sạch sẽ.
Trên mặt Tần Lộ Dịch không tránh khỏi có chút thất vọng.
Hắn còn tưởng có thể ngủ chung với Quý Dương chứ, nhưng nghĩ lại liền thấy thoải mái. Chỉ cần chung một nhà là được rồi, cùng lắm thì buổi tối chuồn qua. Tần Lộ Dịch mưu đồ trong lòng, trên mặt thì đều là ngay thẳng.
Quý Dương liếc nhìn thấy dáng vẻ ngoan ngoãn của hắn, lại không nhịn được ám chỉ Tần Lộ Dịch: “Buổi tối ba mẹ anh ngủ rất ngon…”
Tần Lộ Dịch nghe vậy cười khẽ, vươn tay xoa xoa đầu Quý Dương, đè người lên vai mình hôn một cái lên mặt.
|
Chương 54
Sắc trời tối đen, đèn đường kéo dài như một dãy que diêm, chiếu sáng đầy đất.
Quý Dương kéo tay Tần Lộ Dịch, dọc theo đường rộng hai xe (1) của tiểu khu đi vào trong.
(1): Đường dành cho hai xe hơi chạy đều được.
“Ba mẹ anh rất dễ nói chuyện, anh trai anh chị dâu anh hôm nay không ở đây, chỉ có bốn người mình ăn cơm, ” Quý Dương nói những chuyện vụn vặt cho Tần Lộ Dịch, lại sợ hắn căng thẳng nên động viên hắn, “Ba mẹ anh đều rất tùy ý, em gọi người, ăn một bữa, là tắm rửa đi ngủ được rồi.”
Quý Dương nói lần gặp mặt này thành giản dị, là vì cậu thật sự cho rằng ba mẹ mình sẽ không phô trương, hay làm phức tạp người có khí chất loại này như Tần Lộ Dịch.
Ai mà biết mới đẩy cửa nhà ra thôi bản thân Quý Dương đã ngây ngẩn cả người đầu tiên. Đầu tiên là thảm lông cạnh tủ giày được đổi thành một cái mới tinh, thảm trải sàn quanh ghế sô pha phòng khách vốn để đủ loại đồ chơi và búp bê của Quý Văn Văn cũng không còn một cái, cực kỳ sạch sẽ ngăn nắp.
Mà khiến cho Quý Dương trố mắt cạn lời nhất là khi bước vào trong hai bước, đã thấy ba cậu đang làm bộ pha trà, ngồi giữa hơi nước mịt mờ tựa ông tiên.
Mẹ Quý Dương đang nấu cơm ở phòng bếp, nghe thấy tiếng mở cửa là lập tức nhô đầu ra, ba Quý Dương cũng mắt sáng như đuốc mà nhìn về phía Tần Lộ Dịch, hận không thể đốt cháy một cái lỗ trên mặt hắn.
“Con chào chú dì.” Quý Dương còn đang ngây người, Tần Lộ Dịch đã buông lỏng tay cậu ra trước, đứng đắn gọi người.
Mẹ Quý Dương nhanh nhẹn giảm lửa trên bếp, vừa lên tiếng trả lời vừa vội rửa tay trong máng nước. Ba Quý Dương cũng đứng lên, bắt chuyện với Tần Lộ Dịch: “Tới đây tới đây, tiểu Tần, ngồi ở đây này.”
Ông tiên mới mở miệng đã phá công.
Trong nhà hiển nhiên đã được dọn dẹp một lần, Quý Dương vốn cũng không quá căng thẳng, bị họ làm cho nghiêm túc như vậy, cũng thấy nên làm tốt lần gặp mặt này.
“Ba mẹ, con đưa Lộ Dịch tới phòng khách để đồ trước nhé.” Quý Dương kéo valy, kéo tay Tần Lộ Dịch, đưa người tới phòng khách.
Phòng khách đối diện phòng ngủ chính, cũng vừa lúc đối diện phòng của ba Quý mẹ Quý, cách phòng Quý Dương một phòng khách. Sau khi Quý Dương nói cho Tần Lộ Dịch biết kết cấu căn phòng xong, trên mặt hắn rõ ràng lộ ra chút thất vọng.
Quý Dương giả bộ không nhìn thấy, lập tức chạy ra ngoài.
Trong ấn tượng đầu tiên ba mẹ Quý Dương rất hài lòng về Tần Lộ Dịch, dù sao chỉ nhìn từ bề ngoài, Tần Lộ Dịch đã là người không bới ra được chút khuyết điểm, mà thái độ hắn khiêm tốn nhã nhặn, đối xử với Quý Dương rõ ràng cũng rất coi trọng, một mắt là nhìn ra được.
Cứ thế, khi Tần Lộ Dịch lấy quà cáp, mỗi một thứ đều thật sự rất tri kỷ mà mình dày công chuẩn bị từ trong valy ra, họ lại càng có thiện cảm với hắn hơn.
Tính của con trai mình họ biết rõ, Quý Dương hơi hiểu đạo lí đối nhân xử thế nhưng cũng không cẩn thận, quà biếu quan trọng vẫn là tự Tần Lộ Dịch để bụng mới có thể chuẩn bị tốt đến vậy, xem ra là một đứa bé có tâm.
Ăn một bữa cơm, nói chuyện không ít, ba mẹ Quý Dương hỏi cái gì thì Tần Lộ Dịch trả lời cái đó, khiến Quý Dương cũng biết thêm không ít những chuyện bình thường mà cậu không biết.
Ví dụ như nhà ông ngoại Tần Lộ Dịch.
Lúc trước Quý Dương chỉ biết mẹ ruột của Tần Lộ Dịch qua đời rất sớm, nên cậu sợ chạm phải nơi đau lòng của Tần Lộ Dịch nên không hay hỏi về mặt này, hôm nay trên bàn cơm mới biết, nhà ông ngoại Tần Lộ Dịch thật ra có quan hệ rất tốt với hắn.
“Lúc trước khi nghỉ hè đều đi nước M, nhất là khi mẹ con còn sống, sau này mẹ con qua đời sức khỏe của ông ngoại cũng kém đi, không thể gặp người, ngoại trừ thăm hỏi hàng năm, đi cũng ít rất nhiều.”
Hỏi cũng chỉ là mấy vấn đề này, hơn phân nửa đều là chung sống với người nhà linh tinh, còn vấn đề gia cảnh như thế nào, ba mẹ Quý Dương không để ý nhiều, cũng hiểu là còn chưa tới phần đó. Ngoại trừ biết nhà Tần Lộ Dịch tự mình kinh doanh, ngoài ra thì không nói nữa.
Tán gẫu sau khi cơm nước xong chính là về cuộc sống chung bình thường của Tần Lộ Dịch và Quý Dương.
Mẹ Quý Dương biết rất rõ con trai mình, nên đối mặt với Tần Lộ Dịch, rõ ràng là tổn hại nhưng vẫn âm thần muốn khích lệ đối phương: “Tính của Dương Dương nhà cô chú từ nhỏ đã được chiều quen, bình thường lúc tụi con ở chung không biết nó có tính xấu gì không?”
Nói là nói tính xấu, nhưng bây giờ Tần Lộ Dịch rất chiều tính xấu của Quý Dương, nên chắc chắn không như mẹ Quý Dương mong muốn.
Quý Dương ở cạnh bóc hạt dưa, cậu ăn hạt dưa không thích từng hạt từng hạt, lúc này bóc hết nhân dưa màu trắng ra bỏ vào trong một đĩa nhỏ, xếp chồng thành một đỉnh núi nhỏ khá đồ sộ, phần lớn là Tần Lộ Dịch bóc.
Nghe thấy mẹ cậu nói thế, thì hơi không vui cau mũi một cái: “Tính của con rất tốt.” Quý Dương nói.
Tần Lộ Dịch đang bóc hạt dưa giùm cậu, cũng cười nói: “Tính của Dương Dương thật sự rất tốt, hai tụi con vừa khéo có thể phù hợp nhau.”
Mẹ Quý Dương cười càng vui vẻ: “Dương Dương chỉ là lười biếng, tính thật sự là tốt, nhưng tiếc là cái thói lười biếng này không chữa được, bình thường con cứ để nó làm nhiều việc hơn đi, không thì nó nằm ngủ da mặt rất dày.”
Quý Dương không thể phản bác điểm này, chỉ có thể hừ một tiếng không hài lòng.
Ba Quý Dương ngồi cạnh tình cờ bênh vực giùm Quý Dương đôi lời, nhưng tính hai cha con cũng hệt nhau, bị mẹ Quý Dương nói đều chột dạ, cuối cùng vẫn là mẹ Quý Dương thắng lợi hoàn toàn, thích thú lải nhải với Tần Lộ Dịch chuyện hồi bé của Quý Dương.
Hào hứng lên cao còn lấy album hồi nhỏ của Quý Dương ra cho Tần Lộ Dịch xem. Trên album có rất nhiều ảnh của Quý Dương hồi bé, nhưng cậu muốn cản đã không kịp, mẹ Quý Dương tìm thấy album dưới bàn trà tựa như là biết ảo thuật.
Album mở ra, trang đầu tiên là bé Dương Dương cong cái mông trơn bóng trong bồn tắm, thịt khắp người dồn thành ngó sen, gương mặt thịt đô đô và đôi mắt tròn vo trừng với người cầm camera, kháu khỉnh bụ bẫm vô cùng dễ thương.
“Dễ thương nhỉ?” Mẹ Quý Dương sờ hình qua lại hai lần, bùi ngùi nói, “Lúc trước còn nhỏ như một viên thịt, chớp mắt cái đã dắt bạn trai về rồi.”
Quý Dương hơi xấu hổ, mặt đỏ rần, giơ tay muốn đóng album lại, ảo não nói: “Mẹ, mẹ lấy cái này ra làm gì.”
Tần Lộ Dịch lại rất giống mẹ Quý Dương trên nhận thức đáng yêu của Dương Dương, hai người thật sự ăn nhịp với nhau, hận không thể đầu chen đầu xem hết mấy tấm ảnh sau.
“Sao không xem được chút?” Mẹ Quý Dương lật album ra sau hai trang, lại lộ ra một bức ảnh lúc Quý Dương đi công viên chơi đứng trước bồn hoa hình tròn hai tay chống nạnh đầu nhỏ ngẩng lên, “Bức này là chụp hồi ba tuổi đi thành phố F chơi, từ nhỏ đã như ông cụ non.”
Tần Lộ Dịch nhớ tới nick name weibo của Quý Dương, cảm thấy bức hình này có thể nói là rất thích hợp làm avatar (ảnh đại diện) cho Quý Dương.
“Tấm này đẹp nhỉ? Dương Dương hồi nhỏ rất được người thích.” Mẹ Quý Dương lấy ra bức ảnh cất kỹ mặt sau, giọng điệu tự biên tự diễn làm Quý Dương cảm thấy mất mặt như kiểu bà Vương bán dưa vậy, nhưng cố tình Tần Lộ Dịch lại rất ăn kiểu như vậy, hơn nữa chấp nhận sâu sắc.
“Vâng, bây giờ cũng rất được người thích.” Lời nói hoàn toàn để ý, không chút nào qua loa.
Thật sự là đáng yêu đến nổ, thì ra từ nhỏ đã đáng yêu như thế. Tần Lộ Dịch tranh thủ liếc nhìn Quý Dương ngồi trên ghế sô pha bên cạnh ngăn cản không có hiệu quả nên dứt khoát bỏ cuộc đi uống sữa chua, mang theo sống không thể yêu khi bị công khai lịch sử đen, trong lòng thực sự rất muốn đi nặn cậu một trận, lại hôn người từ đầu đến chân một lần, chắc chắn ngọt chết người.
Chén đũa trên bàn ăn đã được ba Quý Dương dọn dẹp, lật hết một quyển album, mẹ Quý Dương cũng phải đứng lên đi rửa chén.
Tần Lộ Dịch đi theo bà vào phòng bếp trò chuyện tự nhiên.
“Dì, Dương Dương hồi nhỏ có kiêng ăn gì không?”
“Từ nhỏ miệng đã rất kĩ, không thích cái gì là tuyệt đối lừa cũng không lừa vô miệng được, ” Mẹ Quý Dương thân thiện trò chuyện với Tần Lộ Dịch, không chú ý hắn cũng đưa tay vào trong bồn rửa chén.
“Ừm, bây giờ cũng có chút, nhưng không quá nghiêm trọng.”
Chờ sau khi phát hiện, hai người đã rửa chén sắp xong rồi.
Mẹ Quý Dương rất lúng túng, vội bảo Tần Lộ Dịch đi lau tay.
“Dì vừa phải nấu cơm vừa phải rửa chén rất mệt, thật ra bây giờ máy rửa chén rất tiện dụng, sau khi con mua một bộ thì việc rửa chén cực kỳ đỡ lo.” Tần Lộ Dịch nhớ kỹ vụ bị ép rửa chén đau khổ của Quý Dương, nên suy nghĩ trong lòng, vừa nghe theo đi lau tay, vừa tự nhiên nhắc tới tra này.
Lúc nãy Tần Lộ Dịch nói với bà nhiều như vậy, hai người quay quanh Quý Dương rất hợp ý nhau. Bây giờ Tần Lộ Dịch nói theo góc độ của mình, mẹ Quý Dương thật sự có hơi động tâm.
“Vậy à? Vậy chờ qua tháng giêng, để lão Quý theo dì đi xem sao.”
Ngay sau đó, Tần Lộ Dịch nói về cách sử dụng và công năng của máy rửa chén, nói đến mức mẹ Quý Dương càng ngày càng động tâm, vẻ mặt trở nên nhất định.
Tần Lộ Dịch thở phào nhẹ nhõm trong lòng, giành được chiến thắng giai đoạn nhỏ trong tiến trình bảo vệ cặp móng mềm của Quý Dương.
Đêm khuya dân lên.
Sau khi hai người đánh răng rửa mặt xong, ba Quý Dương vẫn còn đang ngồi xem ti vi trong phòng khách, vì thế Quý Dương và Tần Lộ Dịch liếc nhau, chỉ có thể ai về phòng nấy nằm trên giường nhắn WeChat.
Bình thường giờ này ba cậu đã ngủ từ lâu, giờ không ngủ rõ ràng là biết giữa họ có thể có giao địch PY không nói ra, với việc này Quý Dương không có năng lực phản bác, chỉ có thể khó chịu lăn qua lăn lại.
Tục tưng Dương Dương: Em sao nói chuyện với mẹ anh được vậy chứ, còn nói nhiều hơn là nói với anh.
Lời này bản thân Quý Dương không biết, thật ra có chút ý chua, sao bình thường không nói nhiều với anh vậy chứ.
Tần Lộ Dịch: Thế à?
Tần Lộ Dịch: Bởi vì nói về chuyện hồi đó của anh, thấy rất thú vị, không nhịn được muốn biết nhiều hơn chút, thì ra từ bé anh đã đáng yêu vậy rồi.
Tần Lộ Dịch: Rất muốn cắn anh một cái.
Câu này làm Quý Dương vốn đã thấy tốt đẹp trong lòng càng trở nên tăng thêm.
Đúng, đúng là vậy, Quý Dương mặt lớn như chậu đồng ý trong lòng mình.
Tục tưng Dương Dương: 【 Heo lẩm bẩm 】
Tục tưng Dương Dương: Thiếu niên em rất có mắt đó nha.
Quý Dương thoải mái trong lòng, nói chuyện với Tần Lộ Dịch em một câu anh một câu tới hơn mười giờ, mới thấy hơi mệt mỏi. Chờ đến lúc này cậu rốt cuộc cũng nghe thấy tiếng ba mình đứng dậy khỏi ghế sô pha vào phòng ngủ.
Quý Dương ngáp một cái dụi dụi mắt ngồi xuống, rón ra rón rén đi tới cửa phòng muốn mở cửa, cửa đã bị người mở từ bên ngoài trước rồi. Cậu vội lui về sau một bước nhường đường.
Tần Lộ Dịch đi đường không tiếng động tựa mèo, người chợt lóe đi vào từ trong khe cửa. Hắn cẩn thận đóng kín cửa, trên đường không phát ra chút tiếng động, rồi ôm lấy Quý Dương một cái, đè người lên giường, vòng chăn lăn thành một con nhộng to.
Quý Dương bị hắn ôm buồn cười khì khì.
Hai người mặt đối mặt ôm trong chăn, chu môi em hôn anh một cái anh hôn em một cái, động tác cũng không vào sâu, nhưng mùi vị thân thiết cũng không giảm. Sau khi hôn xong cơn buồn ngủ cũng mất, liền trò chuyện về những ngày tới rảnh rỗi.
Trang trí trong phòng Quý Dương rất thú vị, Tần Lộ Dịch nhìn quanh một vòng. Có một cái giá đặc biệt để vài món đồ chơi phiên bản limited (giới hạn) được tích góp từ bé đến giờ, còn có một cái giá sách bên trên có đủ loại sách thậm chí còn có truyện H nữa, đều tùy tiện để ở ngoài, xem ra ba mẹ Quý Dương quản lý cậu rất thoáng. Tủ quần áo rất lớn, chắc là vì tính cách làm đẹp của cậu, bên trong nhất định chứa rất nhiều quần áo. Trên bàn sách cũng để không ít thứ thú vị, thấy đầy nhưng cũng không có vẻ loạn, trái lại đập vào mặt nghênh đón một luồng hơi thở cuộc sống.
Nằm trong chăn, tay Tần Lộ Dịch chậm rãi mò tới mông Quý Dương, nhớ tới lúc nãy xem ảnh bé Dương Dương chờ tắm ở trang đầu, không nhịn được nhéo một cái, rồi cười nói: “Xem ra chỗ này từ nhỏ đến lớn chưa từng thay đổi nhỉ.”
|