Sủng Thiếu Gia, Tuyệt Đối
|
|
Chương 5 Edit: Dạ Nguyệt. Beta: Dạ Nguyệt. Mk ko rành về nhạc cụ cho lắm nên có gì sai mọi người bỏ qua cho mình nha. Đem đàn vi-ô-lông giáp đến trên cổ, Cali mới phát giác đàn vi-ô-lông kia thiếu vài thứ. Cali không nói gì buông đàn vi-ô-lông, hướng Vistor muốn hai khối khăn mặt không tính quá dầy, đem một khối trong đó đệm ở bên cổ. Nha, nguyên lai niên đại này không có kiên nhờ a? ( kiên nhờ: phụ kiện dành cho đàn vi-ô-lông) " Cầm, ngươi thử xem." Cali đem một khối khăn mặt khác gắp mấy gắp, nhón cao đầu ngón chân để lên tới bên cổ Vistor. Vistor cảm thấy không hiểu ra sao cả, nhưng vẫn là phục tùng mệnh lệnh của Cali, đem đàn vi-ô-lông để lên. Này... Cảm giác có chút bất đồng, dạng giáp cầm thoải mái hơn. Vistor chơi đàn vi-ô-lông đã có mấy trăm năm, nhưng không nghĩ tới đem khăn mặt đệm ở dưới đàn không cho nó cấn cổ. "Thiếu gia, ta dạy người nhận thức phổ." "Ách, không cần, trước kia ta có học qua, trực tiếp bắt đầu đi. Đúng rồi, đàn vi-ô-lông do ngươi điều âm." Cali đem đàn vi-ô-lông đưa cho Vistor. Tuy rằng cậu có tuyệt đối âm cảm, nhưng vẫn là muốn nghe xem trình độ "Lão tiền bối" đàn vi-ô-lông mấy trăm năm như thế nào. Sau khi Vistor điều âm trong chốc lát liền đem cầm đưa cho Cali. Thử thử âm, ân, còn rất chuẩn a! Cali rất vừa lòng gật gật đầu. "Trước kéo một thủ khúc cho ta nghe đi." Cali chỉa chỉa Vistor. "Vâng, thiếu gia." Vistor bắt đầu kéo cầm... Cali đỡ trán: thủ khúc này lại là 《 Little star 》! Thật sự là nhớ lại thời thơ ấu a... "Cái kia, có thể đổi một thủ khúc khác sao..." == "Như vậy, thiếu gia muốn nghe bài gì? Ta không phải đang biểu diễn nha. Làm sơ học giả, thỉnh kiên nhẫn nghe." ^_^ "Vậy có phải hay không nếu ta kéo cầm, ngươi liền biểu diễn cho ta xem?" Cali làm bộ như thực đáng yêu, thực khờ dại nói. "Đúng, thưa thiếu gia." "Thật sự bài gì cũng có thể?" "Vâng, chỉ cần thiếu gia nghe hiểu được." Cali lặng lẽ. Ni mã đây mới là điều ngươi muốn nói a... "Hảo!" Cali thực sảng khoái giáp cầm bắt đầu kéo. "..." Vistor lặng lẽ. Như thế nào có cảm giác giống như bị người khác tính kế? "!" Rõ ràng hỏi thăm qua, thiếu gia chưa từng học qua đàn vi-ô-lông! Cậu nói học qua thì xem bản nhạc coi như xong, nhưng hiện tại như thế nào kéo cầm tựa như kéo rất nhiều năm? Thiếu gia mới mấy tuổi? Vì cái gì ta sẽ cảm thấy được thiếu gia kéo thủ khúc 《 Little star 》này rất êm tai?! Không hề phòng bị Vistor lần đầu tiên bị kinh hách. "Ha ha ha..." Cali một bên ôm bụng một bên vỗ bàn cười. Thật không nghĩ tới chính mình sẽ có may mắn chứng kiến Vistor trừ bỏ mỉm cười còn có diễn cảm khác! "Thiếu gia muốn nghe thủ khúc gì?" Vistor mỉm cười, một phát bắt được hai tay của Cali đang vỗ bàn cùng che vào bụng, một bàn tay khẽ vuốt bụng đau đớn vì cười của Cali. "Ngô, ngươi thích kéo bài gì thì kéo đi, ta không biết nên nói bài gì." Cali cười. "Vâng, thiếu gia." Vistor đem đàn vi-ô-lông đặt ở trên khăn mặt bên cổ, bắt đầu kéo cầm. Cali nâng cằm lên, nhắm mắt lại nghiêm túc nghe. Cali vs Vistor ngươi, hiệp 1, Cali thắng! -- khóa kiếm thuật -- "Thiếu gia thỉnh lấy." Sau khi Vistor dạy xong tư thế đấu kiếm cho Cali, đưa thanh kiếm cho cậu. Oa liệt, còn rất nặng a. Cali tiếp nhận kiếm, dùng sức vẫy mấy cái. "Thiếu gia, thỉnh chăm chỉ luyện tập." ^_^ Một lát sau." Mệt mỏi quá nga, Vistor, ta không luyện!" Cali đặt thành kiếm lên trên bàn, ghé vào trên ghế sa lon hoa lệ tuyệt luân. "Thiếu gia, nghỉ ngơi mười phút đi." Vistor ngồi xổm xuống, xoa cánh tay cùng đôi chân nhỏ bé yếu ớt của Cali. "Ngô..." =v= thoải mái ~Khóe miệng Vistor cong lên. "Thiếu gia, thời gian nghỉ ngơi đã qua." "555555..." Cali lắc đầu, ba ba nhìn Vistor. "Thiếu gia, thỉnh!" Vistor cầm lấy kiếm đấu ở trên bàn, nhét vào trong tay Cali. Vistor là bại hoại... TAT Cali vs Vistor, hiệp 2, Vistor thắng!
|
Chương 6 Edit: Dạ Nguyệt. Beta: Dạ Nguyệt. —— khóa khiêu vũ —— "Cùng nam nữ khiêu vũ là môn bắt buộc của mỗi vị thân sĩ. Thiếu gia, xin người đỡ eo của ta như vậy, để ta làm nữ cho ngài luyện tập." Vistor cười híp mắt. Nữ?! Có người nữ nào cao như ngươi sao?! Cali đầu đầy hắc tuyến. Đích xác, lấy chiều cao của Cali cùng Vistor ra so ( Vistor: 1m 89, Cali: 1m 21), tay Cali chỉ có thể đỡ đến bàn tọa của Vistor... Thật ra Vistor không quan tâm việc đó, cầm lấy bàn tay nhỏ bé của Cali, khoát lên thí thí của chính mình. "Ách..." Cảm nhận được ấm áp dưới quần tây buộc chặt, mặt Cali đỏ lên quay mặt sang một bên. "Thiếu gia, thỉnh đi theo nhịp của ta... Thiếu gia, ngài đạp đến ta!" "A a, thực xin lỗi!" "Thiếu gia, ngài lại đạp đến ta!" "Thực xin lỗi a a!" Quýnh. Cali vs Vistor, hiệp 3, ngang tay! —— phân cách tuyến —— "Ta thích ăn tất cả những thứ bên trong, sau này lúc ngươi nấu cơm liền làm nhiều những thứ này!" Cali đưa cho Vistor một tờ giấy. Vistor tiếp nhận, đầu đầy hắc tuyến. Đầy giấy là bút tích tao nhã non nớt: loại thịt, ăn ngon đều được. Loại cá, ít xương, cá hồi. Đồ ăn, không khó ăn đều được, khó ăn là không cần. Món tráng miệng, không cần vị ô mai, socola là nhất định! Trà, muốn trà sữa, cái khác không muốn! Nên nói thiếu gia là kén chọn hay là không kén chọn đây... == "Đúng rồi, sau khi ngươi làm gì đó phải làm hai phần, chúng ta cùng nhau ăn." Cali cười, sáng lạn như ánh nắng mặt trời. Vistor cười, đồng tử mắt như máu tinh hồng. "Vâng, thiếu gia." —— phân cách tuyến —— "Vistor, cho ngươi, căn cứ những gì viết trên tờ giấy này đi làm đi. Tiền, chính mình đi ngân hàng." Cali đưa cho Vistor hai khế đất cùng tờ giấy tràn ngập chữ. Sau khi Vistor xem qua, trong mắt hiện ra rõ tia kinh nghi: thiếu gia thật sự chỉ mới tám tuổi viết sao? "Như thế nào, có vấn đề gì sao?" Cali ở trên một trang giấy vẽ một ít tranh vẽ. Đây là bản thiết kế một vài vật phẩm. "Không có, ta đi trước." Vistor khom mình hành lễ rồi rời đi. Hai tháng sau —— "Thiếu gia, bản thiết kế của tháng này có chưa vậy ạ." ^_^ "Ân, chờ một chút đưa cho ngươi." Cali mải miết vẽ. Công ty KALI, công ty trang phục Anh quốc. Quần áo được thiết kế thoải mái và đẹp hấp dẫn tầm mắt quý tộc, lượng tiêu thụ ở ngành trang phục là đứng đầu. ( mỗi bộ y phục đều chỉ có sản xuất một lần, tuyệt đối không xuất bản nữa) thiết kế sư của công ty KALI, cũng là chủ của công ty KALI, Cali Tư Mễ Nặc Á. "Hoàn thành!" Cali "Ba" buông bút, "Chúng ta cùng nhau cầm qua đưa cho hắn đi!" "Vâng, thiếu gia." Khu sản phẩm của công ty KALI ở vùng ngoại thành gần thành thị, tổng diện tích đạt tới 400 km vuông, chỉ dùng một bộ phận di sản cha lưu cho tiểu Cali nhi tử của hắn kiến thành. Bên trong có năm mươi cái máy may tọa lạc trong khắp các ngõ ngách của khu sản xuất cùng một trăm người chế tạo vải dệt. Cali một bên tuần sát một bên cười thầm: ta nên may mắn niên đại này có điện tử sao? Đi ra khu sản xuất, Cali đứng ở phụ cận khu sản xuất nơi những tên khất cái tụ tập. Cali cùng Vistor thẳng tắp nhìn một người. "Vị tiên sinh này, xin hỏi ngài có thể đi cùng chúng ta sao?" Cali cười híp mắt vươn tay với một nam nhân quần áo rách nát. Người nam nhân kia rõ ràng ngây ngốc một chút, sau đó cũng chìa bàn tay bẩn ra, chuẩn bị đặt lên bàn tay nhỏ bé kia. "Thiếu gia, ta tới." Vistor nhanh chóng vươn tay nắm tay người nam nhân kia, lập tức đem hắn kéo lên. "Nga, đi thôi." Cali thu hồi bàn tay nhỏ bé tuyết trắng, đi ra khỏi nơi đó. "Ác ma, đừng dùng lực mạnh như vậy cầm tay ta!" Nam nhân nói. "Hảo, tử thần tiên sinh." Vistor cười buôn tay, từ trong ngực xuất ra một khối khăn tay, liều mạng lau tay. Nam nhân lặng lẽ. Ác ma này, đả kích người cũng không nên quá đáng như vậy a!
|
Chương 7 Edit: Dạ Nguyệt. Beta: Dạ Nguyệt. "Vị tiên sinh này là tử thần đi." Cali ngồi ở trên ghế sa lon bình tĩnh nói. Nam tử ngồi đối diện cậu cùng Vistor đứng ở bên người Cali kinh hãi! "Cali bá tước làm sao mà biết được?" Nam tử hỏi. "Trực giác." Cali dùng tươi cười thường ngày của Vistor mỉm cười. Chuyện kể rằng, sau khi tử thần này tắm rửa xong, chân diện mục thật đẹp a: tóc dài màu vàng kim hiền thục rối tung ở trên vai, làn da trắng nõn, đôi mắt màu vàng nhạt, đôi môi hồng nhạt, quả nhiên là một mỹ nam a! Tử thần, Vistor nhìn trần nhà, như thế nào có cảm giác quạ đang kêu, phía sau còn có sáu cái chấm to đi theo. "Cái kia, Cali bá tước, ta gọi là Tư Nại Khoa De Ath." "Sau này Tư Nại Khoa cũng không cần gọi ta là Bá Tước, gọi ta là thiếu gia đi. Nhà Tư Mễ Nặc Á quyết định mời Tư Nại Khoa tiên sinh làm gia phó." Cali cười, "Bởi vì ta cảm thấy hứng thú với ngươi rồi đó nga, Tư Nại Khoa." Cậu đưa cho Tư Nại Khoa một tờ giấy. Sau khi Tư Nại Khoa tiếp nhận xem xong, ánh mắt nhìn về Cali đã muốn thay đổi. Hắn gật đầu, "Cám ơn thiếu gia." "Như vậy, sau này hoa viên trong nhà liền nhờ ngươi." Cali cười đi ra đại sảnh. "Đây là cái gì?" Vistor đoạt lấy tờ giấy trên tay Tư Nại Khoa. "Bản vẽ a. Chuyện kể rằng, Ma Vương ngươi vì sao lại theo tiểu hài tử này kí kết khế ước? Loại chuyện này hẳn là không cần ngươi tự thân xuất mã a." Dù sao Ma giới của ngươi nhiều Ác Ma như vậy, tùy tiện phái một cái đến là được rồi. "Không biết, dù thế nào đi nữa linh hồn cậu ấy thực đặc biệt." Vương giả Ác ma giới Vistor dùng tươi cười dĩ vãng của hắn nói. "Còn Tử thần Tư Nại Khoa, tại sao ngươi không trở về Tử thần giới mà chờ đợi ở nhân gian?" "Hừ, đây là một bí mật!" Tư Nại Khoa cầm lấy bản vẽ đi ra đại sảnh. Buổi sáng -- "Thiếu gia, đây là thư nữ hoàng gửi cho người." Vistor đem một phong thư được bịt lại bằng sáp đưa cho Cali. "Tiểu bá tước trẻ tuổi, nhiệm vụ lần này là điều tra sự kiện thi thể kỳ quái ở mộ trang bình dân." Dựa vào, cô gái vương chân này muốn một lần chém tận giết tuyệt sao?! Cali hỏa lớn. "Thiếu gia, muốn đi sao?" Vistor hơi lo lắng ( linh chi: lo lắng?!). Thông thường tiểu hài tử chứng kiến hai chữ "Nghĩa trang" này đều sợ hãi. "Đi, đương nhiên đi! Đây chính là Nữ hoàng bệ hạ "kính yêu" uỷ thác!" Cali khôi phục bình tĩnh. "Ta cũng đi!" Tư Nại Khoa không biết từ chỗ nào xông ra. "Hảo, cùng đi!" Cali cười nói. "Bất quá... Tư Nại Khoa nhiệm vụ hôm nay của ngươi đã làm xong sao?" "Thực xin lỗi thiếu gia! Ta hiện tại lập tức đi hoàn thành liền!" Tư Nại Khoa đi về phía hoa viên. Buổi chiều -- "Nơi này chính là địa điểm phát sinh sự kiện sao?" Cali gắt gao cầm lấy góc áo Tư Nại Khoa, có chút khẩn trương. Nghĩa trang thật sự là một mảnh hoang vắng a... Vistor không dấu vết mà đem góc áo Tư Nại Khoa từ trong tay Cali rút ra, thay góc áo của mình. "Tiểu bằng hữu, nơi này cũng không phải là địa phương con nên tới a." Một bà nội trợ đi qua nơi đây khuyên bảo bọn hắn rời đi. "Nơi này rất nguy hiểm a, mau rời đi đi!" "Xin hỏi vị a di này, nơi này đã xảy ra chuyện gì?" Cali mở to đôi mắt giống ngọc bích, thập phần đáng yêu nói. Nga, hài tử này có bao nhiêu đáng yêu a! Bà nội trợ nháy mắt bị manh tới. "Là như vậy, gần nhất trong trấn chúng ta có mấy người ở ban đêm mất tích, cuối cùng tại trong phiến nghĩa trang này phát hiện thi thể của bọn hắn! Biết không, những thi thể này liền giống như bị hút cạn máu, cả người trừ bỏ xương cốt cũng chỉ còn lại có một lớp da!" Thanh âm của bà nội trợ bắt đầu run rẩy. "Các ngươi cũng mau rời đi đi! Nơi này khẳng định có quái vật!" Bà nội trợ nói xong cũng vội vàng rời khỏi. "Đi, chúng ta đi nhìn những thi thể đó!" Cali lôi kéo tay của Vistor cùng Tư Nại Khoa, đi vào trong nghĩa trang.
|
Chương 8 Edit: Dạ Nguyệt. Beta: Dạ Nguyệt. "Người không sợ sao? Thiếu gia?" Tư Nại Khoa nhỏ giọng hỏi. "Đương nhiên sợ a! Nhưng không phải còn có các ngươi sao?" Cali quay đầu lại cười nói. Được tín nhiệm... Tư Nại Khoa cùng Vistor cong cong môi. "Oa oa, cũng thật đủ ghê tởm." Cali ngồi xổm xuống quan sát một cỗ thi thể. Chỉ thấy làn da thi thể có màu xám, da dính sát vào khung xương. Đôi mắt thi thể nổi lên, biểu cảm thập phần hoảng sợ. Cali chú ý tới, toàn bộ trên cổ thi thể đều có hai cái lổ nhỏ. Là Dơi? Hoặc là...Vampire?! "Đã có Ác ma cùng Tử thần tồn tại, như vậy trên thế giới này có Vampire cũng không tính là lạ đi..." == Nghĩa trang âm trầm, ánh mắt trắng bệch... Thật là khủng khiếp a! Cali ghé vào trong lòng Vistor, ba người tránh ở phía sau một mộ bia hơi lớn. Không biết qua bao lâu, trong nghĩa trang xuất hiện một tiếng lại một tiếng tiếng kêu thảm thiết. Thanh âm từ lớn đến nhỏ, dần dần yếu đi. "Không cần tiếp tục thương tổn người vô tội... Chúng ta là sẽ không thuận theo!" Hai cái thanh âm khác biệt không lớn đồng thời nói. "Hai quái vật các ngươi không được nói! Nơi này không có chỗ nói chuyện của các ngươi! Thật không biết hoàng thất của chúng ta như thế nào sẽ xuất hiện hai ngoại tộc như các ngươi!" Một cái âm thanh lanh lảnh chói tai chửi rủa. "Chúng ta không phải ngoại tộc!" Hai thanh âm cùng kêu lên, trong thanh âm lộ ra kiêu ngạo bẩm sinh, còn có không cam lòng cùng phẫn nộ. Làm cái gì? Tránh ở phía sau mộ bia ba người nghi hoặc nhìn nhau, lặng lẽ ló ra. Chỉ thấy trong nghĩa trang có năm người, đều mặc áo choàng đen cao cổ. Trên mặt đất có mấy người, người sống bị trói cùng mấy thây khô mới mẻ, phối cùng không khí lúc này, có vẻ đặc biệt quỷ dị. "Không nên thương tổn bọn hắn!" Hai thanh âm khác biệt từ hai người bị đè bả vai trong năm người truyền ra. Màu mắt của bọn hắn không giống với màu mắt ba người khác, diện mạo của bọn hắn giống nhau, đôi mắt là màu vàng, mà diện mạo ba người khác mới có một chút tương tự, đôi mắt là đỏ như máu. Đôi mắt đỏ như máu? Cali theo bản năng nhìn nhìn Vistor. Vistor lắc đầu, là ý nói: bọn hắn không phải Ác ma. Thật là Vampire?! Ánh mắt xanh thẳm của Cali tràn ngập tò mò. Không phải đóng phim Vampire ôi chao! "Là phụ hoàng cho chúng ta chỉ đạo các ngươi như thế nào làm một Vampire đủ tư cách a, Tứ đệ Ngũ đệ, cho nên thỉnh học cho tốt! Bằng không các ngươi sẽ bị khu trục!" Hai Vampire mắt đỏ thấm thía thuyết. "Hai quái vật các ngươi! Còn không mau hút máu những người này! Nhạy cảm quả nhiên không xứng có được tên!" Vampire mắt đỏ đứng ở trong đống thây khô một cước đạp hai người sống đi đến bên Vampire mắt vàng. "Không! Chúng ta không cần!" Vampire mắt vàng liều mạng giãy dụa, "Chúng ta tình nguyện hút máu động vật khác cũng không cần hút máu người!" "Máu người dễ uống hơn so với máu động vật." Một cái Vampire mắt đỏ khuyên bảo. "Không cần!" Vampire mắt vàng nhất trí lắc đầu. "Không cần cũng phải cần! Đại ca Nhị ca, các ngươi đè bọn hắn, hôm nay bất kể như thế nào ta cũng phải làm cho bọn họ uống hết!" Mắt đỏ lão Tam cầm lấy cánh tay một người sống trên mặt đất, dùng sức xé một cái, toàn bộ cánh tay đã bị hắn giật xuống! Máu một giọt một giọt tích lạc trên mặt đất, mùi máu tươi tràn ngập không khí. Trong ánh mắt đỏ của lão Đại, lão Nhị hiện lên một tia khát vọng, đây là bản năng không thể thay đổi của Vampire. Vampire mắt vàng nhắm mắt lại, cắn chặt môi. Môi bị cắn phá, máu, chảy ra. "Nha nha, hai đại ca ca này không thích ăn mấy thứ kia, các ngươi ép buộc hai người bọn hắn để làm chi nha?" Một đứa bé trai từ phía sau một mộ bia đi ra, cười khờ dại nhìn bọn hắn. "Tiểu bằng hữu, đi nhanh lên!" Nghe thấy tiếng cười của tiểu hài tử, Vampire mắt vàng mở to mắt, cùng kêu lên.
|
Chương 9 Edit: Dạ Nguyệt. Beta: Dạ Nguyệt. Mắt đỏ lão Tam liền thừa dịp vung vài giọt máu của cánh tay cụt vào trong miệng hai Vampire mắt vàng. Máu tươi là mỹ vị! Trong đầu hai Vampire mắt vàng liền tối sầm lại. "Nguy rồi, Vistor, Tư Nại Khoa, mau ra đây!" Cali hô. “Vâng, thiếu gia. ” Hai bóng người nhanh chóng từ phía sau mộ bia đi ra. “Đem Vampire mắt đỏ đều đánh nằm đi! ” Cali ra lệnh. “Tuân mệnh, thưa thiếu gia. ” Vài giây, cũng chỉ là vài giây đồng hồ, ba Vampire mắt đỏ đã bị Tư Nại Khoa cùng Vistor chế phục. “Uy uy, các anh không sao chứ? ” Cali đến gần hai Vampire mắt vàng, phát hiện dung mạo của bọn hắn rất ưa nhìn. Ân, là một đôi soái ca Vampire song sinh bị bỏ đi. “Máu... ” Hai Vampire mắt vàng nhắm chặc mắt, cau mày, tựa hồ rất thống khổ. Máu a, Cali vươn ngón tay ra, dùng dao nhỏ rạch một đường, máu tươi lập tức tuôn ra. Ahhh, đau quá a. “Há to miệng ~” Cali nhẹ nhàng nói. Thực nhất trí, hai cái miệng nhất tề hé to ra. Cali đem ngón tay đặt trên đầu lưỡi bọn hắn, máu theo cổ họng chảy vào trong cơ thể của bọn họ. Cảm giác được trên ngón tay bỗng nhiên ướt sũng, Cali nhìn hai Vampire mà y đang uy máu. Một Vampire mắt vàng mở mắt, đang dùng đầu lưỡi ấm áp liếm miệng vết thương đang chảy máu. “Ta nguyện ý cả đời thủ hộ linh hồn của người này!” Sau khi Vampire mắt vàng nói xong, liền ngẩng đầu lên, hôn thật sâu lên trên cổ non nớt của Cali. Một khế ước kim hoàng sắc thiểm hiện ở vị trí mà hắn vừa hôn qua. “Huyết khế hoàn thành, ngài chính là chủ nhân của ta. ” Vampire mắt vàng quỳ một chân trên mặt đất, “Sau này, thực ăn của ta chính là máu của chủ nhân. ” “Thiếu gia, ngài không có sao chứ? ” Vistor cùng Tư Nại Khoa chạy tới, “Không có bị thương đi? ” “Không có, ta không sao. Đúng rồi, mau đưa hai người bọn về. ” Cali theo bản năng đem bàn tay có vết thương dấu phía sau, nói sang chuyện khác. Vistor mắt sắc, thấy được động tác của y. Hắn ôn nhu cầm lên tay bị thương của Cali, nhìn chằm chằm ngón tay đang chảy máu kia. “Như thế nào lại rạch sâu như vậy a, thiếu gia cũng không quá cẩn thận. ” “Ách..... Đi thôi.... ” Cali thuận thế nằm úp sấp trong lòng Vistor. Buồn ngủ quá, mệt mỏi quá.... “Thiếu gia, thiếu gia.... ” Vistor nhìn người trong lòng, nở nụ cười. Thiếu gia, lại ngủ rồi. “Ngô... ” Cali mở to mắt. “A, hắn tỉnh. ” Một âm thanh quen tai vang lên. “Đệ đệ, nhỏ giọng chút. ” Vampire song sinh ngồi bên giường Cali. “Ôi chao! Tại sao các ngươi lại ở chỗ này? ” Cali kinh ngạc. “Chủ nhân, sự tình là như vậy. Hắn là đệ đệ song sinh của ta, là Vampire hoàng tộc, nhưng bởi vì trời sinh đôi mắt của chúng ta không giống người khác, quan niệm cũng khác với quan niệm Vampire, cho nên chúng ta thường xuyên bị bài xích cùng giáo dục, tựa như những gì ngài nhìn thấy hôm qua. ” Vampire ca ca nói. “Bá tước, xin người trở thành chủ nhân của chúng ta! Ta muốn cùng ca ca thủ hộ ngài! ” Vampire đệ đệ lớn tiếng nói. “Ha?” Cali còn không có hoàn toàn lấy lại tinh thần, Vampire đệ đệ nói xong hứa hẹn, liền hôn lên cổ y. Lại một huyết khế hoàn thành. Cali sờ sờ khế ước hai bên cổ, liền thi triển thuật che dấu đem hai cái gì đó chướng mắt làm mất đi. “A liệt? ” Hai Vampire mộng. “Chủ nhân, ngài không thích khế ước của chúng ta với ngài sao? Vì sao phải đem khế ước làm biến mất?” Hai Vampire uỷ khuất. "Ách... Cái kia... Các ngươi không biết là có hai cái khế ước ở trên cổ của ta nhìn qua rất quái dị sao? Giống như là... Dấu hôn..." Cali. "Chủ nhân... Đây không phải là giống dấu hôn, kia vốn là dấu hôn!" Vampire song sinh cười ha ha.
|