Ba Ba Môn Đích Tiểu Vương Tử
|
|
Chương 55[EXTRACT]Harry coi như là đần cũng tinh tường tình huống hiện tại — huống chi cậu không đần, cậu chỉ hơi chậm chạp chút mà không phải ngu ngốc, nếu như cậu hiểu rõ trạng huống của mình có gì là lạ thì cậu cũng không phải là Harry Potter Gryffindor mà là đứa ngốc Harry Potter. Nghe nói tim đập rộn lên với một người, mặt nóng lên thì rất có thể là thích người này — Harry nghe Hermione nói với cậu như vậy, đương nhiên cô bạn nói với các bạn nữ của mình nhưng cậu ở bên cạnh, vì sao lúc đó cậu ở bên cạnh? Ai biết! Nhưng không quan trọng, quan trọng là hiện tại tim cậu đập như trống khi đứng trước mặt Snape, mặt còn nóng nóng! Thích Snape?! Nếu như một năm trước có người nói với Harry như vậy, cậu nhất định sẽ đánh cho người kia răng rơi đầy đất, nhưng là hiện tại…… Harry rất muốn ai thán một tiếng bụm mặt rên rỉ — chẳng lẽ cậu thích cái người thích phun nọc độc…… Săn sóc khốn kiếp này? Rất kỳ quái a! Không hổ là cứu thế chủ, ngay cả người yêu cũng rất đặc biệt! Tuy Harry đã sớm tiêm dự phòng cho mình, đã kiến thiết tâm lý – ví dụ như cậu và Snape trong tương lai sẽ tạo thành một gia đình thế nào, nhưng đó là tạo thành một gia đình, cũng không phải…… Cũng không phải loại cảm giác này, nhưng cậu lại…… A! Merlin a! Dẫn cậu đi đi! Mặc dù nội tâm đang kêu rên nhưng đầu Harry cũng vận chuyển nhanh chóng — trong não không ngừng hiện ra hình ảnh của Severus Snape, trào phúng, bảo vệ, ôn nhu trấn an, đủ loại hình ảnh giống như một bộ phim chiếm cứ não Harry. Trước kia khi ghét Snape hoặc là Snape luôn tìm lỗi sai trừ điểm cấm đoán, cậu cũng không quên chuyện gì tưởng tượng mấy chuyện về Snape, phàn nàn, mắng chửi nhưng là bây giờ…… Harry không có cách nào phàn nàn, thậm chí nghĩ đến chuyện tốt gì cũng nghĩ đến Snape…… Càng nghĩ Harry lại càng thấy Snape là một người tốt, càng cảm thấy Snape là người tốt thì càng cho là mình thích Snape là một chuyện bình thường, nếu là chuyện bình thường thì sư tử Gryffindor không khách khí! Harry bắt lấy tay Snape đang để ở trên mặt mình, cặp mắt to ướt sũng nghiêm túc và nhiệt tình nhìn Snape giống như đang nhìn Golden Snitch mình thích nhất – ha ha, Harry, dũng khí, mình là Gryffindor – Harry tự nói với mình như vậy, sau đó cậu hít sâu một hơi rồi la lớn:“Severus Snape, em thích anh!” “A, đúng vậy, ta biết.” Snape nghe Harry tỏ tình thì rất vui, câu “Thích” này không giống vừa rồi, lúc này không phải là tình thầy trò, đúng vậy, anh thấy sự khác biệt. “Không, anh không biết!” Harry lớn tiếng nói,“Không phải thích giáo sư mà là…… với bạn gái, a, không, em không phải muốn nói anh là con gái, chỉ là so sánh, đúng…… Ưm, hoặc là em có thể làm ‘bạn gái’ của anh? A, có lẽ là bạn trai? Dù sao chính là loại thích này, không phải loại thích kia!” Làm tốt lắm Harry! Hoàng kim sư tử động viên mình, cậu cảm giác mình rất phong độ, dám tỏ tình với một người lớn tuổi hơn mình nhiều như vậy, còn dám lớn tiếng như vậy, a, mình nhất định là một Gryffindor rất có dũng khí – chả thèm quan tâm là nam hay nữ, Dumbledore còn có bạn trai đâu, cậu không sợ! Được rồi, kỳ thật lúc này tư duy Harry rất hỗn loạn, hiên tại cậu không có lý trí phân tích nguyên nhân xảy ra chuyện này và hiện tại thế nào…… cậu chỉ biết mình nên cho Snape hiểu mình thích Snape nên cậu hô lên:“Dù sao em thích anh! Em biết em không xinh đẹp không thông ming nhưng em thật sự rất thích anh! Em có trung thành và dũng khí, em có thể giúp anh xử lý những thứ làm độc dược…… Hoặc là anh thích em làm bánh cà phê? Mặc kệ!” Harry ôm cổ Snape,“…… Thử yêu nhau được không?” “Ta nghĩ……” đó là một đề nghị mê người. Snape thỏa mãn với tư thế này, anh kéo Harry vào trong ngực,“Có thể……” “Có thể?” Harry bất mãn nói, đương nhiên cậu biết rõ cái này gọi là cẩn thận, nhưng mặt cảm tình và cẩn thận không có chút liên quan,“Severus Snape, em nghĩ anh nên biết chúng ta đã ở chung gần một năm! Em hiểu anh, anh cũng hiểu em! Căn cứ vào điều kiện như vậy, em nghĩ chúng ta có thể nhảy qua một số thứ không quan trọng, a…… ví dụ như tặng quà trao đổi nhật ký đúng không?” A, một chủ ý tuyệt diệu! Sắp đặt nhiều như vậy, Snape cho là mình hoàn toàn nắm giữ bước phát triển, cũng lấy được thắng lợi cuối cùng — nhìn xem, tiểu sư tử của anh đã không thể chờ đợi được thổ lộ, lại đưa ra đề nghị mê người như vậy, đúng vậy, không sai, anh đã không còn trẻ không biết gì, hoàn toàn không có hứng thú với chuyện trao đổi nhật ký vớ vẩn, không tồi, người ở tại trước mắt, trao đổi nhật ký cái gì, chính là vẽ rắn thêm chân! Rất…… Hoàn mỹ. Snape ôm làm cho mặt Harry càng đỏ hơn, cậu rất vui – Ha ha, cũng không phải người nào thổ lộ cũng thành công! Harry tự nói với mình như vậy rồi vui tươi hớn hở chu miệng…… đương nhiên cậu rất cẩn thận, cậu chỉ cảm thấy mình nên làm như vậy, thân thể hành động trước lý trí –“Bẹp” Một tiếng, hôn lên mặt giáo sư độc dược lưu lại cảm giác mềm mại có thể hòa tan một núi băng to đùng. “Được rồi.” “Cái gì?” Harry chớp mắt, hình như cậu…… Nghe được trả lời? A, đương nhiên, dù cho không có trả lời cậu cũng sẽ không buông tay – cậu có một sự giúp đỡ lớn, Prince, con của bọn họ, ngay cả con đều có, Snape không thể nói “Không”, nếu không cậu sẽ vụng trộm bảo tiểu vương tử khóc cho xem! Cho là kế sách của mình thật tốt, Harry hoàn toàn không biết mình đã sớm là con mồi trong miệng xà vương đại nhân, a, tiểu sư tử đáng thương vĩnh viễn không trốn thoát lòng bàn tay của con dơi! “Ta nói,‘Được.” Snape cong khóe miệng một chút, nhẹ nhàng hôn một cái trên trán Harry, đây không phải lần đầu tiên anh làm như vậy nhưng đây là lần đầu tiên anh thành kính giống như là tín đồ thành kính nhất trên thế giới. Nụ hôn này rất nhẹ nhưng rất nóng, Harry cảm giác mình sắp bị chín, cậu hoàn toàn không biết cảm giác này kỳ diệu như vậy, giống như lần đầu tiên cưỡi chổi bay lượn, tâm tình bay lên……“S…… Sev……” Harry thẹn thùng, trán cọ cọ cằm Snape, ha, sư tử cũng không thể thoáng cái liền quen tiếp xúc thân mật với mình người yêu — được rồi, không phải hôn trán cũng là một loại phương thức biểu đạt thân mật sao? Dù sao cảm giác này…… hoàn toàn không giống nụ hôn của những người khác! Harry yêu cảm giác này. Snape cũng thích làm vậy — hiện tại cứu thế chủ giống như một con mèo nhỏ làm nũng trong ngực anh, có lẽ bọn họ có thể thử một nụ hôn chân chính? A, không. Không thể được, tiểu sư tử chưa có năng lực tiếp nhận mạnh như vậy, có lẽ…… Đúng vậy, có thể chậm rãi chỉ đạo những chuyện giữa hai người yêu nhau, đương nhiên, phải chờ tới khi Harry trưởng thành. Nhưng mà Harry không nghĩ nhiều như Snape, cậu biết mình hiện tại là người yêu của giáo sư độc dược, là một nhà đầy đủ, có lẽ cậu có thể dẫn Snape đi gặp dì, hoặc là…… cùng đi thăm bà Cori? A, không đúng, kỳ thật vẫn là tín nhiệm Dumbledore nhất vì người yêu giáo sư cũng là nam, cậu nên đi hỏi kinh nghiệm hai người ở chung! Vì vậy khi Prince ôm máy chơi game vừa mua và Cori thân ái trở lại, trông thấy là…… hình ảnh ấm áp như vậy. “A! Trời ạ!” Cori kinh ngạc — không cần nói hai người kia là tình thầy trò a, nhìn rõ ràng a, hoàn toàn không giống tình thầy trò, đừng tưởng rằng Cori là một bà già ngốc! Bà che miệng thiếu chút nữa ngã xuống xe lăn – thật may, bà nhảy dựng lên . “A!” Harry đắm chìm trong hạnh phúc nghe thấy Cori kêu sợ hãi thì sợ tới mức tỉnh táo lại, vội vàng nhảy ra khỏi ngực Snape, xấu hổ cười cười,“Hi Cori!” “A! Trời ạ! Ta không tốt!” Bà đi đến tát Snape,“Đồ khốn! Harry mới bao nhiêu! A, ta không nghĩ tới cháu lại yêu trẻ con!” Bà táo bạo kéo Harry ra phía sau mình,“Ta không cho phép cháu bắt nạt Harry, thằng cháu hư hỏng này, cho dù phù thủy cho phép đồng tính nhưng Harry vẫn còn nhỏ!” “Cháu biết, cháu cũng không tính toán làm gì.” Snape xoa mặt không tức giận. “Cái gì gọi là không tính toán làm gì bây giờ? Ta tính toán bây giờ làm gì cháu được chưa?!” Harry không bắt được trọng điểm kêu lên,“Là anh đáp ứng làm người yêu của em, không được đổi ý!” “Ta cũng chưa nói đổi ý.” Snape nói tiếp, biểu hiện vô tội nhưng rất chân thành. “Đúng, cháu không thể đổi ý!” Cori lớn tiếng nói rồi bà cảm thấy không bình thường,“A? Không đúng! Harry, cháu…… Là cháu yêu cầu?” Bà nhìn Snape,“Chỉ là làm người yêu?” “Vâng…… cháu vừa mới thổ lộ thành công!” Harry chạy tới bắt lấy tay Snape. “A, xin lỗi, Severus, cháu biết…… Ta còn tưởng rằng hai người đang làm chuyện xấu……” Cori giả ho hai tiếng,“Nếu như chỉ là vậy…… Severus, cháu phải chú ý, Harry hiện tại mới 14 tuổi, cháu cũng không thể bắt nạt Harry biết không?” Bà nhìn Prince, lại có chút do dự,“Nhưng…… Prince thì sao?” Bà nghĩ rất nhiều, đương nhiên bà không biết Prince chính là đứa con trong tương lai của hai người nên tự nhiên sẽ lo lắng cho cậu bé không có mẹ này — không phải đứa bé nào cũng nhận một cậu bé lớn hơn mình mấy tuổi làm “mẹ kế” của mình, huống chi…… Harry cũng còn quá nhỏ. Kỳ thật Cori cũng không phải không nhìn ra hai người có vấn đề, Giáng Sinh bà đã phát hiện ánh mắt cháu trai mình nhìn Harry đáng yêu không đúng nên vừa rồi bà xúc động liền đánh cháu trai đáng thương của mình, đương nhiên, cũng là bà nghĩ quá nhiều – còn phải nhìn tư thế hai người lúc đó a, ôm chặt như vậy, ai nhìn thấy cũng sẽ hiểu lầm! Cori cũng không muốn cháu trai mình thành tội phạm — còn là tội danh biến thái thích trẻ em! “Prince? Liên quan gì đến Prince?” Harry mơ màng nhìn tiểu vương tử một chút rồi lại nhìn Cori,“A, Prince a! Đúng rồi! Prince, đi rửa tay đi rồi mới có thể ăn cơm biết không?” Rất tự nhiên, Harry kéo con mình đi phòng tắm. “Trời ạ trời ạ, bọn họ……?” Cori há to mồm không biết nên nói cái gì nhưng với chuyện mình xúc động đánh Severus thì rất hối hận,“A Severus, cháu biết…… Ta không phải là…… A, ta chỉ có thể nói xin lỗi, tín nhiệm, đại khái là chưa đủ……” Bà thở dài một hơi,“Nhưng là Prince nên làm sao? Cháu tính cho thằng bé biết chuyện của cháu và Harry? Đừng gạt ta, cháu biết vào Giáng Sinh ta đã nhìn ra nếu không ta cũng sẽ không xúc động đánh cháu.” “Cháu không ngại.” Snape đương nhiên không ngại, lực tay của Cori cũng không lớn, bà yêu Harry nên mới có thể xúc động như vậy, huống chi…… Vừa rồi, chỉ cần là người bình thường thì sẽ đánh anh, Cori đánh cũng nhẹ ,“Hơn nữa…… Prince cũng sẽ không chú ý.” “Cháu xác định?” Tâm tư của trẻ con rất mẫn cảm, Cori cũng không dám cam đoan. “Đương nhiên.” Snape gật gật đầu kéo ghế ra cho bà,“Cùng ăn bữa tối đi bác, có lẽ bác muốn thử salad hoa quả Harry làm?” “A! Nếu như một Harry có thể khiến cháu bình thường như vậy, ta sẽ không chú ý thằng bé sớm ở chung với cháu– đương nhiên, khi đã trưởng thành!” Ha! Trưởng thành! Harry cười híp mắt đưa Prince đến ghế ngồi, lại rót cho Cori một ly rượu đỏ:“Cám ơn bà Cori nhưng không cần lo lắng, Sev là người tốt, cháu tin tưởng Sev.” “Được rồi, cháu tin tưởng Sev, ta cũng vậy tin nhưng ta không tin cháu Harry bé nhỏ, cháu…… Không hiểu nhiều điều.” Bà Cori quyết định nhất định phải tìm một vài quyển sách giáo dục cho bé trai thời kỳ trưởng thành cho Harry, a, bà tin tưởng người này nhưng bà không tin tưởng người kia…… đàn ông a — ít nhất không tin tưởng được trên phương diện nào đó! Đương nhiên, nếu như bà Cori biết rõ cháu trai mình đã bố trí nhiều như vậy, có lẽ bà không còn nói như vậy! “Yên tâm đi bà Cori, ba ba không hiểu, cha sẽ dạy!”
|
Chương 56[EXTRACT]Chấn kinh ngay cả tay cũng run, Cori không biết mình nuốt xuống rượu khai vị và thức ănnhư thế nào, dù sao bà vẫn nuốt xuống được, hơn nữa…… không làm sao?! Đúng vậy, cảnh tượng trước mắt không làm bà thấy có chỗ nào lạ — Harry thiện lương, là một cậu bé tốt và đáng yêu, bà cũng biết khát vọng và khả năng của cậu bé, đúng vậy, mới quen Harry, một cậu bé 13 tuổi có thể làm tốt việc nhà như vậy…… Harry có thể chăm sóc gia đình của mình tốt, cậu bé cũng là một người có tinh thần trọng nghĩa và tính tình nóng nảy, sẽ không giấu tâm tư ở trong bụng, mà vừa vặn Severus là một người đáng yêu…… thật xứng, ngoại trừ giới tính, bà không thể nghĩ được còn có người nào có thể thích hợp Severus hơn Harry! Đương nhiên là một người không giống người bình thường, Cori cũng không biết hai người đó ở chung có cái gì không tốt, năm đó bà cũng là chạy ra khỏi trường bỏ trốn với ông lão Baker, a, không gọi bỏ trốn, ai bảo người anh trai đáng sợ của bà cần đi làm ăn xa a, bà chỉ có thể ở trong ký túc xá của trường, đợi đến khi kết hôn với Baker, người anh trai tuổi cũng có thể làm cha bà đành phải mở một con mắt nhắm một con mắt! Baker là một Squib nhưng không cho Cori biết, mãi cho đến chết ông mới nói cho bà biết, mà con gái của bọn họ cũng là Squib, chỉ là ngoài ý muốn tìm được con rể là phù thủy, thực tế lúc ấy nếu như Cori và Baker biết chuyện của Severus thì nhất định đã sớm đưa Snape đi, không cần chờ Tobias chết rồi Severus biến mất…… Cuộc đời, đôi khi chính là như vậy. Bà Cori thở dài một hơi. Nhưng bây giờ còn không muộn. Bà rất vui khi Severus có thể tìm được một người yêu mình và Severus cũng yêu người kia — đương nhiên, bà cũng yêu, thật tốt. “Cori, buổi tối ở lại a.” Harry rất tự giác,“Thảm ở phòng khách rất dầy.” “Ta thấy ta nên ngủ chung với Prince, có lẽ thằng có hứng thú với chuyện Phương Đông.” Bà cười híp mắt nâng chén hồng trà uống một ngụm,“Cháu thấy thế nào Severus?” “Rất tốt.” Snape nhìn tiểu vương tử gật gật đầu thì nhanh chóng đồng ý. Màn đêm buông xuống, a không, phải nói là…… Đến thời gian bọn nhỏ ngủ, Harry uốn éo uốn éo đi tới chủ phòng ngủ, nhìn thoáng qua Snape còn đang đổi đồ ngủ trước tủ quần áo, cậu nhanh chóng ôm đồ ngủ của mình chạy vào phòng tắm — a, không thể trách con, trước đây cậu có thể thản nhiên đối mặt Severus…… a…… Thân cận, đó là vì bọn họ là “Người nhà”, nhưng hiện tại không giống, bọn họ không chỉ là người nhà, còn là…… Người yêu, quan hệ này thật ngượng ngùng! Sư tử Gryffindor dũng cảm ôm mặt nhảy vào bồn tắm lớn, cậu không biết mình nên làm như thế nào mới để Sev nguyện ý kết hôn với mình? Đúng là một nhiệm vụ gian khổ mà…… Merlin a! Cứu thế chủ đáng thương chưa trưởng thành cũng đã bắt đầu nghĩ kết hôn! Đương nhiên không thể trách Harry nghĩ quá nhiều, người đang trong mối tình đầu rất dễ dàng có những ảo tưởng thần kỳ, mà khi người đó còn biết tương lai thì… Nhưng biết là một chuyện, làm một người đàn ông, Harry vẫn cảm thấy không tốt, cậu cọ cọ xát xát rửa mình sạch sẽ rồi đi ra phòng tắm, nằm lỳ ở trên giường chờ Sev tắm xong. Rất xấu hổ! Vừa mới thổ lộ xong còn quyết định làm người yêu, còn nằm ngủ trên một giường, tiến triển như vậy có phải là quá nhanh không? Harry xoay người, a, không đúng, trước đây bọn họ cũng ngủ trên một giường cho nên không thể tính quá nhanh…… Như vậy có thể xem như ở chung trước rồi mới làm người yêu sao? A, cách nói này không tồi. Cho nên nói một đứa bé không được nhận giáo dục bình thường quá đáng thương, trong đầu chỉ ảo tưởng nên Harry hoàn toàn không trong sáng hóa vấn đề, cậu luôn sử dụng suy nghĩ của mình giải thích những chuyện chưa thấy qua, đương nhiên nếu như chuyện này không phải tình cảm thì cũng tốt, nhưng hết lần này tới lần khác là tình cảm! Khi Snape đi ra phòng tắm, Harry đã lăn rất nhiều vòng trên giường, thấy Snape ra, cậu liền lập tức hưng phấn ngồi dậy:“Sev, chúng ta nói chuyện a!” A! Merlin chết tiệt! Nói chuyện chết tiệt! Snape ác độc nguyền rủa trong nội tâm nhưng người lại rất tự nhiên đi đến, rất tự nhiên lên giường, đắp chăn. Làm xong anh mới mở miệng rất tự nhiên:“Được rồi, em muốn nói cái gì?” “Đương nhiên là tương lai!” Harry vui vẻ nằm bẹp bên cạnh,“Chúng ta có thể lắp đặt thiết bị trong này, a, có lẽ anh thích một căn nhà khác? Chúng ta cũng có thể mua một căn nhà khác nhưng em thích ở đây, có Muggle khu trục chú thì trong này rất yên tĩnh, cũng không có người nào quấy rầy, em không thích những ‘Người đứng đắn của xã hội thượng lưu’!” “Rất tốt, ta nghĩ ta cũng không thích những người kia.” Snape biết rõ Harry nói ai, là người nhà Dursley, nhất là Vernon Dursley “Chưa bao giờ tiếp xúc chuyện cổ quái” và một số người bạn của ông ta, anh đã dùng chiết tâm trí thuật xem trí nhớ của họ, những người quảng cáo rùm beng mình là “Người đứng đắn” không có vài người là thứ tốt, với Harry, bọn họ không có chút thiện lương, đương nhiên, bọn họ đều là người có “Thể diện” a. “Tương lai chúng ta ở chỗ này!” Harry vui vẻ khua tay,“Phòng của Prince cũng cần dọn lại, em muốn cho Prince một cái sân chơi thật to! A, được rồi, bé một chút cũng được, ít nhất phải có đu và thang! Anh không thể luôn bắt Prince học độc dược, sẽ làm Prince ngốc đi! Ưm…… Hoặc là…… Chúng ta có thể thử dẫn Prince đi khu vui chơi?” “Ta cho rằng……” Snape rất muốn cười to, Merlin biết rõ đã bao lâu anh chưa từng cười to,“Em phải biết chúng ta bây giờ ở chỗ này, mà sân chơi…… Prince đã qua tuổi cần.” “Vậy đi khu chơi, chúng ta có thể dẫn Prince đi!” Harry mở to mắt,“Em cũng muốn đi!” Được rồi, trên thực tế cậu rất muốn đi! Nghĩ đến Harry chưa đi qua nơi ấu trĩ và…… hấp dẫn tiểu cự quái, Snape nhẹ gật đầu, có lẽ đi khu vui chơi cũng được. Thấy Snape gật đầu, Harry vui mừng, tiểu sư tử nhào vào ngực xà vương đại nhân và ngay sau đó bẹp một cái hôn lên mặt giáo sư độc dược, đương nhiên cũng không quên nói “Em yêu anh”. Rất tốt, chỉ cần một ít nho nhỏ nhượng bộ có thể đổi lấy phúc lợi lớn như vậy — được rồi, cũng không lớn nhưng Snape cho rằng với sư tử trì độn đã rất khó được cho nên cho tiểu sư tử một chút ngon ngọt cũng không tồi? Snape cong khóe miệng vỗ vỗ đầu lông xù của Harry. Hành trình đi khu vui chơi rất thuận lợi, rạng sáng ngày thứ hai một nhà ba người đưa Cori về nhà rồi thay trang phục Muggle thẳng đến khu vui chơi. Kỳ thật đây là hẹn hò! Harry cho rằng như vậy rồi vui tươi hớn hở mua ba vé, kiên trì mua vé trưởng thành cho mình làm Snape thấy khóe miệng co giật nhưng không thể nói gì — thật sự là anh không có biện pháp nói, dù sao Harry cho là mình đã lớn. Đúng vậy nếu như Snape biết rõ ý tưởng trong đầu Harry thì anh nhất định sẽ dở khóc dở cười — với Harry Potter, trong đầu cứu thế chủ, cậu bây giờ có người yêu — Snape — còn ngủ cùng ở chung với người yêu — đã lâu – là một người đàn ông trưởng thành. Vào khu vui chơi Prince đã hưng phấn. Vô luận là thời điểm nào, chỉ cần vẫn còn là trẻ con thì đều yêu nơi này, dù cho đứa bé này tương lai sẽ là độc dược đại sư vĩ đại thì cũng không ngoại lệ. “Vòng đu quay khổng lồ!” Tiểu vương tử chỉ vào vòng tròn to to kêu lên, càng nhìn càng thích ,“Cáp treo!” A, bên kia còn có thuyền hải tặc, Merlin a, mình nên chơi cái nào đây? “Đi thôi.” Snape cũng không cho rằng những trò chơi Muggle này có thể làm mình khó chịu,“Cổng vào có bản đồ, chúng ta có thể dựa theo đó chọn trò chơi”. Anh quá am hiểu,“Như vậy có thể tiết kiệm thời gian, tiết kiệm thể lực.” “Ách…… Thật lý trí.” Harry nói xong liền cười ha ha, cười đến cả người đều dán vào Snape. Prince vỗ vỗ lưng Harry rồi vỗ vỗ bụng mình rồi lại đồng tình nhìn nhìn cha vĩ đại xà vương của mình. Vì vậy bọn họ ba người bắt đầu đi theo bản đồ, Harry mặc dù cười lớn nhưng cũng không phải cười nhạo nên Snape quyết định không so đo việc nhỏ ấy — cáp treo điên cuồng, rất tốt, rất giống xe của yêu tinh ở Gringotts, Thuyền hải tặc, không sai, là một cái thuyền có trôi nổi chú và hỗn loạn chú; Dòng nước xiết, Merlin a, Muggle không có “Không thấm nước”, quá đáng thương; nhà ma…… nhàm chán, Snape hoàn toàn không muốn bình luận — xà vương đại nhân oán thầm, hai cậu bé mắt xanh lại rất vui. A! Merlin! Sao anh lại ngốc nghếch đến đây chứ? Những trò chơi này cự quái cũng khinh thường! Snape ảo não lấy 10 bảng Anh thanh toán tiền kem cho hai cậu bé rồi cất tiền lẻ — quá ngu xuẩn , thà anh đi làm một trăm vạc sinh cốt còn hơn! Kỳ thật trong tương lai Prince chơi càng kích thích hơn nhưng như bây giờ cũng rất thú vị, chỉ cần hai ba ba cùng chơi đùa cậu cũng đã vui. Cắn kem, tiểu vương tử vui tươi hớn hở chạy tới vòng đu quay khổng lồ. “Chờ một chút!” Harry chạy đuổi phía sau nhưng cậu không nhanh như Prince — Prince trực tiếp ngồi cùng một người khác, cậu rất hiểu chuyện vẫy hai cha ý bảo bọn họ ngồi một gian. “Thật là…… hiểu lòng người.” Snape nhướng mày, kéo Harry vào một gian — khóa lại, rất tốt! “A Prince……” Harry còn đang cố gắng nhìn tiểu vương tử của mình. “Yên tâm, Prince rất ngoan.” Snape kéo Harry đến chỗ ngồi, cảm giác như vậy không tồi — không ai quấy rầy, chậm rãi di động, bầu trời đẹp,…… Gryffindor có vẻ thành thật. Snape thấy rất tốt, ít nhất với anh, Gryffindor có thể thành thật nghe lời ngồi đối diện không loạn lên không xuất hiện nhiều lắm. Harry dưới ánh nhìn soi mói của Snape giải quyết hết kem của mình rất nhanh — ánh mắt của Snape làm cho nhịp tim cậu gia tốc, thật là đáng sợ, sớm muộn nó sẽ đập quá nhanh mà chết mất! Nhưng cứu thế chủ đáng thương hoàn toàn không biết là mình liếm kem mới dẫn tới người đối diện nhìn cho nên không thể hoàn toàn trách giáo sư độc dược vĩ đại. “Có lẽ em nên nhìn quyển sách kia.” Snape xoa khóe miệng Harry. “Sách?” Harry chớp mắt mấy cái, cậu không nhớ rõ mình có sách gì cần xem — có lẽ là quên?“Là sách độc dược? phòng chống nghệ thuật hắc ám ?” “Không, không phải.” Được rồi, anh không nên đánh giá cao đầu Gryffindor, Snape tiếc nuối thở dài trong nội tâm,“Quyển sách cha đỡ đầu em đưa.” “A! Quyển đó…… Quyển đó!?” Gryffindor dũng cảm hét lên,“A! Nó…… Thật là đáng sợ! Quyển sách…… Quyển sách kia……” Harry nhớ ra cái gì đó, quyển sách kia cậu chỉ nhìn hai trang đầu,“A! Đúng rồi, Sev, quyển sách kia rất kỳ quái!” “Kỳ quái?” Hiển nhiên, những câu nói phía sau nhất định sẽ làm đầu anh đau. “Đúng a, rất kỳ quái !” Harry gật đầu,“Quyển sách có hình người hôn nhau! Còn cắn nhau!” Cắn nhau?! Được rồi, không thể trách Harry quá ngốc nghếch, Harry chỉ gặp qua vợ chồng chạm nhẹ môi đối phương trước mặt người khác mà quyển sách kia…… Thật sự quá kịch liệt, đương nhiên Harry sẽ không cho là hôn,“Có lẽ bọn họ đang hô hấp nhân tạo?” Harry cảm thấy có thể là cha đỡ đầu đưa cho mình một quyển sách cấp cứu nhưng cậu không biết phù thủy có cái hô hấp nhân tạo không. Hô hấp nhân tạo…… Đáng chết! “Đó không phải là hô hấp nhân tạo.” Snape ôm cứu thế chủ,“Đó mới là hôn.”
|
Chương 57[EXTRACT]Quidditch World Cup Lúc đi xuống Harry vẫn mơ mơ màng màng, mặt cậu vẫn rất nóng, đỏ hồng như quả cà chua, tim đập nhanh, đùi cũng run run — đây không phải lỗi của cậu, cậu không có làm gì cả, cậu chỉ là…… Chỉ là…… con mắt ướt sũng lặng lẽ nhìn Snape bình tĩnh, Harry rất muốn cắn mũi Snape, không, Harry, cậu không thể làm như vậy – Harry kêu rên với mình như vậy, sau đó lại càng muốn cắn mũi Snape. Prince đã sớm chờ như sớm đoán được nên cậu rất cẩn thận đi qua Harry đến bên cạnh Snape, con mắt xanh lóe sáng nâng lên hướng cha vĩ đại tranh công. Giáo sư độc dược vỗ vỗ đầu con mình rồi quyết định mua Prince một con báo có thể chơi đùa – có được giấy cho phép loại động vật này quá dễ dàng với độc dược đại sư, đúng vậy, rất dễ dàng, hơn nữa chỗ tốt lớn nhất là có thể làm cho Prince không lạc đường, có thể phân biệt người xấu, là người bạn trung thành và hữu dụng, về bông thoa lùn…… Được rồi, cũng có thể mua. Mà Harry đáng thương còn chóng mặt không phát hiện biểu tình làm cho người khác phẫn hận của Prince, đầu cậu đang quay vòng — hôn, hôn, hôn, sau đó cậu cảm giác người là lạ nên cậu chỉ có thể cúi đầu, chậm rãi cọ xát tại chỗ. “Harry, tới.” Snape đương nhiên không muốn tiểu sư tử của mình bị như vậy đã sợ,“Trưa, đi ăn.” “A…… A?A!” Harry sợ run cả người như mới thoát khỏi một giấc mơ, cũng không phải vì cậu sợ hãi, có cái gì phải sợ chứ ? Harry rất muốn đuổi cảm giác kỳ quái trong đầu ra, sau đó ngay trong quá trình đuổi ra lại bị dừng lại làm cho Harry run lên, mặt đỏ hơn,“Em…… Được, em nói, chúng ta đi ăn cơm.” Harry lập tức gật gật đầu rồi chạy tới bắt lấy tay Prince, như thế nào cũng không chịu đi bên kia cầm tay Snape. Rất tốt, sư tử Gryffindor thẹn thùng. Snape cong khóe miệng, anh biết rõ hiện tại tuyệt đối không thể sốt ruột cho nên phương thức tốt nhất chính là…… Làm cho Harry chủ động …… Yêu thương nhung nhớ? A, đó là một ý tưởng không sai. Khi mới trường Severus là người tự ti và kiêu ngạo, thật sự là quá tự ti nên anh không dám đi biểu đạt tình cảm của mình, nhưng anh cũng kiêu ngạo, kiêu ngạo cũng không cho phép anh đi cầu xin một phần cảm tình nhưng bây giờ không giống vậy, anh và Harry, giữa bọn họ không có trở ngại — Dumbledore vốn có thể trở thành trở ngại lớn nhất hiện cũng hận không thể ép hai người bọn họ lập tức đi bộ pháp thuật đăng ký kết hôn ngay cho nên là một Slytherin, Snape không sợ sư tử nhỏ của mình sẽ nhảy ra được lòng bàn tay mình. Chỉ có điều…… Không thể quá sốt ruột, đúng vậy, không thể quá sốt ruột! Vị Slytherin tóc đen mắt đen này đã sớm nghĩ kỹ một loạt kế hoạch, còn kém chưa áp dụng. Đừng tưởng rằng độc dược đại sư cũng không biết nên làm từng bước thế nào, kỳ thật cũng không có cái gì khác làm độc dược! Đầu tiên xác định mục tiêu — là muốn làm sinh cốt linh hay là muốn làm bổ huyết? Đúng, muốn sư tử Gryffindor hay cái gì khác? Sau đó lại chuẩn bị nguyên liệu cho tốt — ví dụ như yêu tiểu sư tử…… áo len mới, cái ôm ấm áp. Ngay sau đó có thể bắt đầu nấu tiểu sư tử — đúng, lửa nhỏ nấu ếch, không, là nấu sư tử, đợi cho sư tử đỏ mặt có thể cho vào bình thủy tinh — hoàn mỹ! Ăn bữa trưa xong, ba người lại đi dạo trong sân chơi rồi Prince mới đồng ý về nhà, mà vừa mở cửa ra cả nhà ba người đã nhìn thấy cha đỡ đầu ngu ngốc của Harry cô đơn ngồi ở trong phòng khách. “Sirius!” Harry vốn đang thẹn thùng lại chuyển sang kinh ngạc, cậu chạy tới cho cha đỡ đầu mình một cái ôm,“Sao chú lại tới đây?” “Nha, Harry của chú,” Sirius ôm lấy con đỡ đầu đáng yêu của mình, lập tức cảm xúc cô đơn biến mất,“Chú mang tới ba bộ vé Quidditch World Cup — kéo dài nửa tháng a! Đến xem a, Remus cũng đi!” “A……” Harry dừng lại rồi khó xử nhìn Snape – Quidditch, đương nhiên cậu rất thích nhưng là vì Quidditch mà rời khỏi người yêu và con mình nửa tháng…… Harry không yên tâm, cậu cũng rất lo lắng. “Uy! Snape! Anh không thể không cho Harry đi xem World Cup!” Sirius lớn tiếng nói, hiện tại anh chỉ có thể nói to, nếu ngay cả Quidditch cũng không hấp dẫn được Harry thì anh rất muốn quyết đấu để đoạt con đỡ đầu đáng yêu của mình. “Thật không thể trông cậy vào…… khuyển loại ngu xuẩn có não.” Giọng Snape lành lạnh rồi anh bắt đầu cân nhắc khả năng xem World Cup cùng Harry — đương nhiên Snape ghét World Cup nhưng Harry thích, như vậy nếu như có thể…… Anh nghĩ mình có thể làm được hoàn mỹ. “Snivellus anh nói cái gì!?” Sirius chính là pháo, một mồi lửa là nổ ,“Tôi chỉ muốn Harry nhìn cúp thế giới – anh cáii tên âm trầm không có lạc thú!” “Sirius, đừng nói vậy!” Harry đương nhiên biết rõ Snape có “lạc thú” không, cậu biết…… người này rất đáng yêu,“Sev chưa nói không cho con đi, là con…… Ưm…… Đúng vậy, A……” Harry gãi gãi đầu tóc lộn xộn,“Merlin a! Prince muốn đi xem World Cup không?” “World Cup?” Prince có hứng thú, không thể không nói cậu bé có huyết thống hoạt bát của Potter gia,“Cha, chúng ta cũng đi a!” Rất tốt, tiểu vương tử, làm tốt lắm! Prince trong lòng cho Slytherin thêm 10 điểm,“Chúng ta có thể đi cùng Harry! Ba ba Draco nhất định có thể lấy được vé, hơn nữa cha đi thì ở trong lều làm độc dược, khi có trận đấu thì ra nhìn — còn có thể bảo vệ Harry!” “Cậu bé, Harry có chú bảo vệ là đủ rồi!” Sirius còn kém làm tượng điêu khắc David bày ra cơ thể cường tráng của mình. “Sirius, cha cháu là đạo sư của Harry, cha có trách nhiệm bảo vệ Harry.” Tài ăn nói của tiểu vương tử gần đây tiến bộ rất nhiều, cãi nhau với Ron cậu chưa từng thua,“Hơn nữa Harry thích ở chung với cháu và cha a!” Prince chạy tới ôm lấy cánh tay Harry,“Chú nên đi với Remus mới đúng!” Một câu ngăn chặn miệng Sirius. Sirius xấu hổ vươn tay ra rồi lại rụt lại, khóe mắt liếc Snape rồi nói với Prince:“Cháu chỉ là một đứa nhóc, làm sao cháu biết chuyện của chú và Remus?” “Sirius, chú và Remus làm sao?” Harry hỏi. “Hai người bọn họ yêu nhau.” Prince nói trực tiếp,“Em nghĩ anh biết, hai người bọn họ thường xuyên ôm nhau — cho nên anh không thể ở cùng lều với bọn họ, rất đáng sợ!” “Có cái gì đáng sợ chứ!?” Sirius táo bạo, cuối cùng anh đã biết, dù là một cậu bé mắt xanh thích đùa dai, chỉ cần là Snape xuất phẩm thì chính là một sự tồn tại đáng sợ! “Như vậy, cha đỡ đầu của Harry tính cho…… Con đỡ đầu đáng yêu của mình tận mắt nhìn thấy cảnh tượng cha đỡ đầu và mẹ đỡ đầu ôm ấp nhau?” Snape cười lạnh túm Harry đến bên cạnh mình,“Black, anh nên có chút đầu óc — yên tâm đi, ta sẽ dẫn Harry xem World Cup.” Sirius hóa đá rồi vỡ vụn. Ai tới nói cho Sirius đáng thương Snivellus âm u đen như mực trước mắt thật ra là người khác giả trang?! Cha đỡ đầu kêu thảm trong nội tâm như vậy, ánh mắt cổ quái cao thấp đánh giá địch nhân từ nhỏ đến lớn của mình — tóc, không đầy dầu, mắt…… Rất bình thường; mũi, rất lớn; Sắc mặt…… âm trầm. Được rồi, ngoại trừ tóc, thấy thế nào cũng là tên Snape xấu xa! “Hiện tại, đi ra ngoài, trở lại ổ chó của mình đi.” Snape lành lạnh quơ quơ đũa phép cho Sirius một ác chú nhỏ nhưng không nhắm vào người mà chỉ đánh vào bên chân,“World Cup ta sẽ dẫn Harry đi.” Được Snape cam đoan, Sirius cũng không muốn quyết đấu với Snape, một chút bột Floo chạy về nhà Black — nhất định là hôm nay đi lò sưởi dùng bột Floo không đúng bằng không sao lại thấy một con dơi nguyện ý dẫn con đỡ đầu đáng yêu của mình đi nhìn Quidditch World Cup a? Thật là đáng sợ…… Thật là đáng sợ! Chẳng lẽ hôm nay Merlin nghỉ ngơi? Merlin a! Ba ngày sau Snape lấy được vé từ chỗ Lucius — hạng nhất, không sai! Harry biết rõ người yêu của mình không thích Quidditch nên khi cậu thấy vé thì cậu rất vui, vì vậy…… Nguyên bản co vào vỏ sư tử — A, đừng động sư tử có vỏ hay không — cứu thế chủ lập tức đã bị xà vương dụ ra, chủ động hôn hai cái lên môi xà vương — được rồi, chỉ là chạm nhẹ, không có thêm…… Thân mật trẻ con không nên thử nhưng cũng đủ làm cho xà vương đại nhân sung sướng. Đồng thời được Lucius hỗ trợ, Prince cũng lấy được quyền nuôi báo, bọn họ quyết định xem hết World Cup rồi đi chọn cho tiểu vương tử một con báo đáng yêu. Hai ngày sau, hai nhà – hai người nhà Black cộng thêm một gia tinh và ba người nhà Snape qua khóa cảng đi đến chỗ dựng lều. Không thể không nói Quidditch World Cup rất thú vị — Harry hứng thú nhìn những trang phục phù thủy cổ quái, đúng vậy, cậu thấy một ông phù thủy già mặc một cái váy dài, tay còn cầm một cái ô làm cho nhân viên quản lý bất đắc dĩ nhưng ông ta cho rằng loại “Hưởng thụ gió nhẹ” này rất tốt. Đi qua những cái lều, năm người và một gia tinh tìm được vị trí của mình — hiện tại cũng không phải trận chung kết nên không có quá nhiều phù thủy trong nước đến quan sát, phần lớn là fan cuồng nhiệt của đội bóng nào đó. Mà phù thủy trong nước cũng chỉ có Draco có tiền lại rảnh rỗi mới có thể tới quan sát trận đấu, đương nhiên, bây giờ còn thêm mấy người. “Harry!” Hermione đi tới,“Cậu đã đến rồi? Draco nói cậu sẽ đến mình còn không tin a!” “Sao cậu cũng ở đây? Mình còn tưởng rằng…… cậu chỉ đến xem trận chung kết.” Harry nhìn Draco đi cạnh Hermione, cười xán lạn – khi cậu còn ngây thơ thì không có gì, hiện tại khi thông suốt thì cách nhìn một số chuyện cũng khác. “Mình chỉ nhìn trận chung kết,” Hermione nhún nhún vai,“Nhưng Draco nói cậu sẽ đến nên mình cũng tới luôn. Mình nghĩ……” Cô không đồng ý nhìn Sirius một chút,“Mấy người cần một cô gái chỉ dẫn con đường ánh sáng.” “Không sai,” Draco lập tức dâng lên nước chanh Hermione thích nhất,“Những gì một tiểu thư nói, ta nghĩ…… Chúng ta cũng không thể hoàn toàn chăm sóc mình tốt, Kreacher cũng không thể như Hermione ra lệnh cho chúng ta đi làm việc chúng ta cần làm – lão chỉ là một gia tinh tốt đúng không, Kreacher?” “Đương nhiên, thiếu gia Draco, Kreacher là một gia tinh tốt nhất!” Lão Kreacher vỗ vỗ ngực, còn thi triển nhiều cái xem nhẹ chú,“Nếu cần gì, xin hãy phân phó Kreacher.” “Đương nhiên, Kreacher, ta sẽ cần lão, tất cả mọi người không rời khỏi lão được.” Một câu làm cho Kreacher kích động, lão quyết định ăn tối mời tiểu thiếu gia Malfoy và bạn gái nhỏ ăn, đương nhiên nhất định sẽ có gà nướng ngon nhất! Trên thế giới này sẽ không có chủ nhân nào bi thảm hơn Sirius, gia tinh của anh giống như là mẹ của anh! Nhưng cũng may lão Kreacher cũng không phải là một bức họa, lão nhanh chóng dựng hai lều cho hai chủ nhân — cạnh lều của Malfoy, thật hoàn mỹ! Lều của Black gia có cảm giác trầm trọng, tuy không xo hoa bằng lều của Malfoy gia nhưng rất uy nghiêm mà lều của Snape và Harry đơn giản hơn nhiều, hai người đều thích đơn giản ấm áp nên lều nhỏ có vàng nhạt và xanh, mà Prince thừa dịp hai ba ba không chú ý, lại vẽ một đống nguyên liệu độc dược lên! “Tốt.” Snape không giận, kỳ thật anh rất thích cách làm như vậy,“Tốt cho Prince, đây là bản vẽ tay của một độc dược đại sư.”
|
Chương 58[EXTRACT]Trận chung kết hỗn loạn Trận đấu luôn là Harry mang Prince xem, đương nhiên là có cha đỡ đầu của cậu và Remus hộ tống, mà bình thường Snape chỉ ở trong lều đọc sách hoặc là làm độc dược, đôi khi cũng có thể đi theo nhìn một hai cuộc tranh tài nhưng đối với độc dược đại sư thì hiển nhiên đó là việc lãng phí thời gian. Nhưng Harry đã sớm quen cho nên cũng không thấy mất hứng, về phần Sirius? Ha, một Snape sẽ không quan tâm ý tưởng của một con chó Gryffindor to! Trận chung kết, Snape thu dọn mọi thứ, bỏ thêm cho mình hai cái xem nhẹ chú mới mang Harry và Prince đi xem trận đấu, anh cũng không muốn biết là đội Bulgaria thắng hay đội Ireland thắng, không có có một chút liên quan gì đến anh. Snape không để ý sân Quidditch xảy ra chuyện gì, anh im lặng ngồi cạnh Harry, mắt khinh bỉ và trào phúng đảo qua Black cùng người sói– về phần biểu diễn của veela và quỷ lùn trong sân, nói thật, chỉ có đứa ngốc mới có thể bị bọn họ mê hoặc, mà đứa con út của nhà Weasley bị hoa mắt bởi những Galleons giả, không ngừng hô to — thật đúng là dọa người. Khi Veela xuất hiện anh chú ý tới tiểu sư tử Gryffindor bên cạnh mình cũng không có biến hóa gì quá lớn, chỉ là đỏ mặt cúi đầu, rất tốt, mà tiểu vương tử…… Trực tiếp bịt kín mắt không nhìn biểu diễn mị hoặc người — quả thật…… Thật tốt. Chỉ vậy thôi cũng làm cho Snape cảm thấy những người cưỡi chổi bay loạn trước mắt cũng không quá khó chịu, đương nhiên, đôi chó săn bên cạnh Harry thì khó có thể chịu được. Sirius duy trì đội Bulgaria cho nên ngay cả quần áo mình cũng biến thành ba loại màu của đội bóng Bulgaria, trên đầu còn có mũ cỏ 3 lá — nhìn rất thú vị, lại không biết mệt vứt lên trên đầu Remus một ít cỏ 3 lá mà Remus đành phải không ngừng vơ xuống. Rất ngu xuẩn, Snape hừ lạnh một tiếng rồi lại thay Harry chặn một người muốn nắm tay cậu — Merlin biết rõ sao lại có nhiều tên ngu xuẩn tồn tại như vậy! Trận đấu chính thức bắt đầu, tiếng hoan hô náo nhiệt làm cho Snape không kiên nhẫn nhưng là Harry thành thật, một tay cầm tay anh, tay kia vẫy hai lá cờ của hai đội, không có trò hề giống những cự quái cùng tộc kia làm anh hài lòng – lúc trước Harry mỗi lần ở trận đấu Quidditch đều là lên sân khấu, người xem không quan trọng, chỉ có Golden Snitch mới thứ cậu yêu nhất, mà khi quan sát Quidditch…… xem các loại kỹ xảo của Tầm thủ mới là mục đích của Harry, về phần hoan hô…… Nếu như chung quanh không có nhiểu người nhiệt tình như vậy, Harry cũng sẽ không nhiệt tình như vậy — a, ngoại trừ Sirius. Harry cũng thấy Sirius quá nhiệt tình, ngay cả Fred và George cũng không như Sirius, mà Remus ở bên cạnh rất thành thục — đương nhiên, cần bỏ qua một bó to cỏ 3 lá trên đầu Remus bị Sirius cố gắng vứt lên. Bay, đối với một phù thủy cũng không chiếm cứ bao nhiêu tinh lực của bọn họ nhưng với đội Quidditch, chổi cũng không khác đũa phép là bao. Trên trận hai đội bóng bay rất đặc sắc, có lẽ cũng không xinh đẹp nhưng làm người xem kích động, thỉnh thoảng sẽ có người đứng lên hét và té xỉu. Chỉnh thể đội Bulgaria cũng không bằng đội Ireland nhưng Tầm thủ của bọn họ rất giỏi, Harry cũng vẫn Tầm thủ nên cậu rất chú ý động tác của hai Tầm thủ — Victor Krum của đội Bulgaria dùng một động tác giả nhanh chóng hạ thấp độ cao, tầm thủ phía sau cũng không rút lui mà thẳng tắp lao đến nhưng Krum nhanh chóng né hướng bên cạnh mà Golden Snitch đang ở bên cạnh! Rất đặc sắc! Harry không thể không tán thưởng, tuy cậu bay cũng rất tốt nhưng tuyệt đối sẽ không điên cuồng như vậy. Vèo hạ xuống, hai tầm thủ bay qua trước mặt Harry giống như sao băng. “Bay thật đẹp!” Harry tán thưởng. “Đương nhiên, chổi cũng chiếm không ít phần.” Prince nghiên cứu không giống Harry,“Chổi của bọn họ không mua được trong cửa hàng, Nimbus 2001 cũng không có tốc độ nhanh như vậy, nhưng khống chế thiếu một ít, cần ma lực và thân thể phối hợp.” “A, tương lai con nhất định có thể làm cầu thủ tốt nhất.” Harry rất tin tưởng sức phán đoán của con mình nhưng là cậu vô cùng tự tin, không ngờ những lời này trên thực tế là tương lai cậu nói cho Prince, mà tiểu vương tử chỉ thuật lại một lần mà thôi. Đương nhiên tiểu vương tử thuật lại đưa tới vài người lớn bên cạnh đồng ý, thaamk chí bộ trưởng bộ thể dục Bagman cũng ngả mũ thăm hỏi Prince — quá choáng váng, Prince lén cười trong lòng. Quá trình coi như không tệ, ít nhất Harry cảm thấy lần này tới rất có ích nhưng kết quả trận đấu cũng không thú vị — đội Ireland tổng điểm chiến thắng nhưng đội Bulgaria bắt được Golden Snitch! Thật sự là quá…… Làm cho người ta không nói được lời nào…… Bagman dùng đũa phép chỉ vào cổ của mình phóng đại giọng nói bắt đầu tuyên bố kết quả trận đấu, pháo hoa nổ tung làm cả sân thi đấu rực rỡ. “Hiện tại, tôi tuyên bố –” Giọng Bagman phóng đại lên mấy lần nhưng hình như như vậy cũng không thể hoàn toàn ngăn lại tiếng huyên náo trong sân, có người hoan hô, thét lên, tiếng pháo hoa từng đợt ,“ –” “A –” Một tiếng thét lên rồi sau đó chính là một tiếng nổ mạnh, ngay sau đó chỉ có những tiếng hét, tiếng nổ mạnh một cái rồi một cái, còn có chú ngữ bay loạn! Phiền toái chết tiệt! Snape một tay giữ chặt Harry, tay kia ôm lấy Prince — loại tình huống này thật sự là quá ít thấy, ít nhất đã vài chục năm không xuất hiện. Những tiếng thét lên như muốn đâm thủng màng nhĩ của anh, lúc này Harry cũng nắm chặt cánh tay của Snape mà Prince chỉ có thể ôm anh bảo vệ chính mình. “Làm sao vậy?!” Tầm mắt của Sirius hoàn toàn bị sương mù che – tiếng nổ cứ liên tiếp vang lên, vô số tro bụi và sương mù xuất hiện, có lẽ còn có cái gì đó khác nhưng cũng không quan trọng, quan trọng là bây giờ có thể lập tức đi!“Đi bên này — bên này!” Sirius đi tìm Harry trong đám người bối rối,“Kreacher, tìm Harry — nhanh đi tìm Harry!” “Có chuyện gì vậy?!” Đương nhiên Harry sẽ không chạy loạn trong hoàn cảnh hỗn loạn như vậy, hoặc nên nói là cậu không có cách nào chạy loạn — Prince ở bên cạnh, Severus nắm chặt cậu, cậu không nhìn thấy các bạn của mình, sương mù che tầm mắt của cậu làm cậu rất lo lắng nhưng cũng rất hưng phấn,“Là cái gì?!” Trong tay đã cầm thật chặt đũa phép, cậu tùy thời chuẩn bị cho nguy hiểm không biết một cái “Expelliarmus” Hoặc là “Difindo”. Snape đã tăng thêm “Protego” cho ba người, thậm chí còn thêm cả chú ngữ bắn ngược — đúng a, chỉ cần không phải Avada, một lượt ác chú bắn ngược cũng sẽ không có hiệu quả nên có, đánh tới ai lại có liên quan gì đến anh? Anh chỉ phải bảo vệ người nhà của mình mà thôi. Harry không biết Snape làm cái gì, tâm tư của cậu đều bị hỗn loạn hấp dẫn — không, không thể nói là hấp dẫn, phải nói là bị quấy loạn. Đây là lần đầu tiên cậu thấy cái gì gọi là hỗn loạn chân chính. “Thi cốt hiện ra!” “Đáng chết!” Chú ngữ Snape biết rõ,“ Stupefy! Colloportus! Expelliarmus! Avis! Leg-Locker Curse (Lời nguyền trói chân)!” Liên tiếp vài chú ngữ giống như ma lực không cần tiền bay thẳng đến chỗ vừa phóng ra dấu hiệu đen. Đi theo Snape học một năm Harry cũng lập tức phản ứng được, cậu cũng bắt đầu không ngừng đặt chú giam cầm chung quanh cái chỗ vừa rồi, đồng thời lại để tung một ít chú ngữ đùa dai ra, như vậy một khi người này chạy thoát trên người cũng sẽ có ấn ký. Harry cũng không chú ý trên đỉnh đầu của mình có cái gì — đó là dấu hiệu khủng bố phù thủy Anh rất lâu, một cái đầu lâu lớn, trong miệng còn phun ra nuốt vào một con rắn! Hỗn loạn tới cũng nhanh đi cũng nhanh, hiển nhiên người đối phương cũng không nhiều mà cái dấu hiệu màu đen khủng bố cũng chỉ làm mọi người kinh sợ một lát, ngay sau đó có rất nhiều thần sáng xuất hiện khống chế. “Vừa rồi chính là trong chỗ này!” Một giọng nói nghiêm túc và lãnh khốc vang lên, sau đó là liên tiếp “Stupefy”, một thân thể phù thủy tầm 50 tuổi cứng đờ đi tới. “Là Crouch!” Prince nhỏ giọng nói, cậu hơi kém bị một Stupefy đánh trúng, cũng may cha cậu dùng hai Protego,“Một người đáng ghét!” “Vừa rồi là ai?” Crouch cứng ngắc đi tới rồi nhìn chằm chằm vào Snape cười, ngoài cười nhưng trong không cười,“A, đúng a, đúng a, tôi nhìn thấy ai? Snape — tử thần thực tử, đúng vậy, chính là mày! Nhất định là mày gọi ra dấu hiệu đen!” Lão cầm đũa phép chỉ vào Snape,“Mau tới! Bắt tử thần thực tử này!” “Ngu xuẩn.” Snape cũng không lo lắng việc Crouch lên án, một mặt anh ôm Prince vào trong ngực, tay kia cũng ôm Harry. “Ngài Crouch, trong chúng tôi không có ai gọi ra dấu hiệu đen!” Harry kéo tay Snape ra,“Vừa rồi bên kia có người nói môt chú ngữ kỳ quái, cháu cho rằng mấy người nên đi nhìn xem!” Harry chỉ chỉ nơi vẫn đang đầy khói bụi. “Không cần cố gắng nói dối, cậu bé.” Mắt Crouch mở thật to, rất đáng sợ,“Tôi muốn mang các người đi — xem ra, ha ha…… ha, rất tốt!” “Không! Barty, anh không thể!” Một nữ phù thủy chạy tới,“Hai cậu bé và một giáo sư — anh điên rồi!” “Bọn họ là tử thần thực tử!” Crouch hô to. “Ngài Crouch, đây là lên án — ông không có chứng cứ gì!” Tiểu vương tử nổi giận, cậu còn chưa 11 tuổi, cái gì tử thần thực tử, khi cậu sinh ra những người đó sớm đã bị tiêu diệt sạch sẽ! Chẳng có chút quan hệ gì với cậu cả!“Cháu muốn khống cáo ông vu oan!” “Xem a, đây là một tử thần thực tử!” Crouch hưng phấn, đũa phép chỉ vào Prince thét lên. “Expelliarmus!” Harry đánh bay đũa phép của lão,“Tôi không cho phép ông làm như vậy! Prince chỉ là một cậu bé — 10 tuổi! Dùng đũa phép chỉ vào một đứa bé, ông……” “Phạm tội.” Snape lập tức tiếp lời,“ Phù thủy chưa đủ tuổi đến trường bị phù thủy trưởng thành uy hiếp, cách làm của phù thủy trưởng thành thuộc về hành vi phạm tội.” Snape lạnh lùng nói, đũa phép quét sạch chướng ngại trước mắt — rất tốt, có người tìm cái thứ phóng ra dấu hiệu đen, Crouch bệnh tâm thần, hiển nhiên đã sớm điên rồi,“Tôi sẽ dùng trí nhớ của tôi làm bằng chứng, Barty Crouch, tôi sẽ lên án ông.” Trước mắt tình thế rất bất lợi với Crouch, đương nhiên lão biết rõ cho nên lão chỉ nhặt về đũa phép của mình, nhưng với ba người ở trước mắt này, lão vẫn mang mười phần cảnh giác — chỉ cần Snape động đậy, lão sẽ đi lên bắt.“Ha, ta biết! Thằng nhóc kia — rõ ràng ở bên ngoài sử dụng pháp thuật! Mày chưa trưởng thành!” Lão đột nhiên vui vẻ rồi lớn tiếng thét lên,“Mau lại đây — bắt lấy thằng nhóc đó! Bắt lấy!” Ngay khi lão vui vẻ thì lại nhìn thấy có người kéo một người bị ngất và một gia tinh té xỉu đi tới — người kia cùng gia tinh rất kỳ quái, trong tay gia tinh còn cầm một cái đũa phép đen sì! “Merlin a!” Nữ phu thủy mới ngăn cản Crouch hét lêm,“Là Barty Crouch con!” Bà hoảng sợ nhìn ông Barty Crouch,“Merlin a…… Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?!” “Là Winky!” Prince chỉ vào khăn của gia tinh lớn tiếng nói,“ Barty Crouch kia là tử thần thực tử! Winky là gia tinh của nhà ông Crouch!” Không sai, trên khăn còn thêu chữ Crouch! Vừa ăn cướp vừa la làng! Thần sáng vừa muốn hướng Harry động thủ lập tức khống chế lão Crouch, đương nhiên, cũng làm Winky và Barty Crouch tỉnh. “A…… Chủ nhân…… Chủ nhân! Winky không thấy tiểu chủ nhân……” Giọt nước mắt lớn rơi xuống, nó rất thương tâm,“Winky không phải gia tinh tốt!” “Không liên quan đến Winky!” Prince biết con gia tinh này — trong tương lai, cậu giãy tay Snape chạy tới ôm nó, tuy gia tinh không đẹp mắt nhưng rất ôn nhu và yêu trẻ con nên nó rất hưởng thụ tiểu vương tử an ủi nhưng lại không thể không trừng phạt chính mình, bởi vậy nước mắt rơi càng nhiều, còn không ngừng dùng đũa phép trong tay đâm vào đầu mình.
|
Chương 59[EXTRACT]Mang đi Winky được giải phóng, hiệu ứng danh nhân làm cho Harry tránh thoát được lần thẩm phán chết tiệt này — cái gì ở bên ngoài không thể sử dụng pháp thuật, đối mặt chúa tể hắc ám khủng bố, cứu thế chủ chính là thứ để sử dụng tốt nhất! Cho nên bộ pháp thuật sẽ không định tội cậu a, mà Barty Crouch con bị bắt cũng bị nói thành là hiệu quả của sự phối hợp giữa cứu thế chủ và thần sáng, kỳ thật chân tướng…… Thật là như vậy sao? Chúng ta quay ngược lại nhìn xem xảy ra chuyện gì! Tiếp nhận mệnh lệnh của Sirius, Kreacher vừa xuất hiện tại nơi hỗn loạn đã nhanh chóng tìm được tiểu chủ nhân Harry, tiểu chủ nhân Prince và ngài Snape nhưng lão nhạy cảm phát hiện một vấn đề — có người sử dụng áo tàng hình giá rẻ, còn có một gia tinh đang khóc làm cho lão Kreacher đề cao cảnh giác. Gia tinh cũng có đầu óc nên phản ứng đầu tiên của lão là phải biết cái người mặc áo tàng hình mắng gia tinh là ai — Kreacher là gia tinh Black gia, lão biết rất nhiều tử thần thực tử, cho nên…… Lão phát hiện Barty Crouch con! Đây chính là một phát hiện lớn! Lão Kreacher không thể sử dụng pháp thuật với phù thủy nhưng lão có thể sử dụng với gia tinh nên lão lập tức làm Winky hôn mê, sau đó khi Barty Crouch còn đang cười điên cuồng lão ném Winky lên trên người hắn ta, như vậy cũng không phải là lão một gia tinh có giáo dưỡng công kích phù thủy, không phải sao? Barty Crouch con đang đắc ý đã bị đập một cái, đang vui vẻ lập tức phẫn nộ, kéo áo tàng hình muốn mắng to Winky mà Kreacher thừa cơ hội này mặc áo tàng hình của Barty chuồn mất. Đương nhiên cái này làm cho Barty mất cơ hội chuồn đi vốn có, mà chú ngữ của Snape và Harry đánh trúng hắn. Mà Kreacher chuồn mất lại nhìn thấy lão Barty gây rối với tiểu chủ nhân Harry thì lão đã lập tức ảo ảnh di hình đến Hogwarts thông tri hiệu trưởng rồi đi tìm chủ nhân Sirius của mình — đây là nguyên nhân vì sao Harry sử dụng pháp thuật cũng được nói là vô tội, đừng tưởng rằng bao cỏ Fudge sẽ đối nghịch với Dumbledore, nhất là khi vừa mới xuất hiện động tĩnh lớn như vậy! Đương nhiên, lựa chọn của bộ trưởng Fudge rất sáng suốt. Kỳ vọng của dân chúng với cứu thế chủ càng cao, bộ trưởng cũng có vẻ cơ trí và hiểu được biến báo, không sai! “Lão Kreacher bảo vệ tiểu chủ nhân Harry!” Kreacher kiêu ngạo thò đầu ra — đây cũng không phải là áo Black gia cho lão, đây là lão nhặt được ,“Lão Kreacher là gia tinh may mắn nhất!” Lão lớn tiếng cười nhảy loạn trước mặt Sirius, nhảy đến mức Sirius cũng cảm thấy đau đầu — không sai, lão Kreacher rất may mắn, không, phải nói lão quá may mắn, còn rất thông minh, dựa vào lực lượng của mình giải quyết nhiều vấn đề như vậy, Sirius cảm thấy nên đem địa vị của Kreacher tăng lên cao hơn mình. “Kreacher là gia tinh may mắn nhất thông minh nhất.” Dumbledore không chút keo kiệt ca ngợi,“Ta nghĩ Kreacher sẽ thích dạy bảo một gia tinh đáng thương — Winky, quá đáng thương, nhận quần áo, hiện tại không có nhà để về, ta nghĩ Winky có thể giúp đỡ Kreacher vì có việc không thích hợp một quản gia thông minh như Kreacher.” Hai cha con Crouch đều bị ném vào Azkaban, mà lão Crouch ném cái mũ rách của mình cho Winky làm cho tinh thần nữ gia tinh yếu ớt sa sút. Nhưng Prince rất thích Winky nên Harry cũng muốn Hogwarts nhận nó nhưng Winky quá truyền thống , nó không muốn giống Dobby nên Dumbledore đã nghĩ ra phương pháp này, trước hết để Kreacher chỉ đạo Winky làm một ít việc rồi lại cho nó chọn lựa chủ nhân, với gia tinh thì đó chính là một vinh hạnh lớn lao! Lão Kreacher trung tâm với gia tộc Black, nguyện vọng lớn nhất của lão chính là trông thấy huy hoàng của Black gia xuất hiện, mà bây giờ Winky tới khiến lão nhớ tới Black gia khi lão còn bé — có rất nhiều gia tinh, rất nhiều phù thủy cao quý, vì vậy năng lượng của lão càng nhiều, đương nhiên, đôi khi đối mặt tuổi trẻ và xinh đẹp — mặc kệ nó rốt cuộc có xinh đẹp hay không, thẩm mỹ của phù thủy không giống gia tinh — Winky, lão Kreacher thích …… Tim thiếu nam cũng bắt đầu nhảy loạn, trực tiếp làm lão biến mình dễ nhìn hơn nhiều! Bên này gia tinh Black gia bắt đầu đi theo các chủ nhân bốc lên khí thể màu phấn hồng, mà ở Spinner’s End, mỗi ngày Harry và Snape rất vui vẻ, Prince càng không có chuyện gì thường xuyên đến nhà Black bắt Winky — Snape cũng không thấy kỳ quái vì anh nghĩ tới một khả năng rất lớn. “Prince lại đi tìm Winky?” Harry cầm 1 đồng Knut cho con cú đưa báo,“Prince rất thích Winky.” “Đúng vậy, nếu như……” Snape cầm báo, vẫn rất nhàm chán,“Ta nghĩ Prince là Winky chăm sóc.” “Cái gì?” Harry hoàn toàn không nghĩ tới vấn đề này, khi Snape nói ra, cậu sửng sốt một lúc lâu rồi mới phản ứng,“Nói cách khác…… Winky…… Là bảo mẫu của Prince? A, anh đừng nói…… em hiểu……” Harry vuốt vuốt mặt mình,“Trong tương lai khi Prince sinh ra là Winky chăm sóc? Merlin a, em còn tưởng rằng mình chăm sóc Prince!” “Đương nhiên, nhưng em không thể như Narcissa mặc váy nướng bánh tiêu khiển.” Snape cười,“Trên thực tế, gia tinh sẽ hỗ trợ chăm sóc trẻ con là bình thường, ví dụ như……” Anh đang suy nghĩ có nên nói tiếp không. “Ví dụ như cái gì?” Harry đương nhiên không rõ có cái gì không thể nói,“Em có thể tắm rửa, đổi tã……” “Đúng vậy, nhưng là có một chuyện em không làm được.” Giáo sư độc dược nghĩ nghĩ,“Cho bú sữa, cách hai giờ cần cho uống một lần, lúc này gia tinh sẽ rất đúng giờ chuẩn bị tốt.” “A! A a!” Harry hét lên, bị nói như vậy khiến Harry xấu hổ,“Làm sao anh có thể nói trắng ra như vậy a!! Sev! Anh thật là…… Merlin a! Em đi rửa mặt!” Mặt đỏ bừng, Harry cảm giác mình nhất định là bị độc dược của Snape làm choáng váng,“Sev đáng ghét! Cái đó…… A! Thật sự là quá……” Nước lạnh hất lên mặt, Harry cảm thấy mình tỉnh táo hơn chút — về chủ đề cho uống sữa, thật sự là rất ngượng ngùng! Huống chi cho dù cậu không có biện pháp cho bú…… Chẳng lẽ Snape có biện pháp sao? Thật là! Rõ ràng đều đồng dạng…… Vì saoo Sev nói tự nhiên như vậy? Từ từ! A! Dựa vào cái gì là cậu cho bú sữa?! Nghĩ đến vấn đề này, phản ứng đầu tiên của tiểu sư tử Gryffindor chính là rít gào với Snape, sau đó đương nhiên cậu làm như vậy — lau mặt xong Harry lao ra tìm Severus. Tiểu sư tử đáng thương, khi cậu thấy Snape bình tĩnh ngồi uống cà phê thì lại vứt tâm tình rít gào lên chín từng mây, trực tiếp nhảy đến ôm lấy cổ xà vương bệ hạ bắt đầu yêu cầu nụ hôn hôm nay. Không sai, sau Quidditch World Cup hỗn loạn, Harry được hưởng kề vai chiến đấu và sự bảo vệ — cảm giác này rất hay! Khi đối mặt lão Crouch kia, Snape còn không thèm để ý đũa phép của đối phương lại càng không quan tâm đối phương nói “Tử thần thực tử” mà chỉ cố gắng gạt cậu và Prince ra sau lưng ngăn cản chú ngữ, cảm giác này rất tốt. Về sau Dumbledore lại giải thích “Tử thần thực tử”, Harry lại cảm thấy tim đập như trống thêm lần nữa — a, loại nam nhân này thật sự là rất khó tìm! Khi hormone chiếm cứ lý trí mà hạnh phúc chiếm cứ đại não, Harry Potter đang yêu rồi dần dần tiếp xúc một ít sách về tình yêu, cậu đã yêu hôn nhau loại vận động hữu ích cho thể xác và tinh thần khỏe mạnh. Được rồi, đương nhiên, thẹn thùng cũng sẽ có nhưng cũng không ảnh hưởng chuyện cậu yêu loại vận động đó! Đối với tiểu sư tử chủ động, Snape rất vui, anh bỏ qua tờ báo nhàm chán ôm lấy Harry — rất tốt, tiểu sư tử rất chủ động đưa lên môi của mình, thật nên cho Gryffindor 10 điểm! Đáng tiếc, bây giờ là ngày nghỉ. Trên thực tế xà vương bệ hạ cũng không thấy đáng tiếc, cho Gryffindor thêm một điểm anh cũng thấy khó chịu, nhưng…… Có đôi khi có thể thêm một điểm, đương nhiên cũng cần hỏi khi nào thì anh trừ điểm. “Ngô……” Hoàng kim nam hài Gryffindor lui về sau, tuy hôn rất tốt nhưng không có không khí thì không phải như vậy,“Lưu manh, em không thể hô hấp!” “Để thở cần có kỹ xảo.” Snape dời mặt đi một chút nhưng tay cũng không rời Harry, một tay đặt sau đầu, tay kia vòng qua eo, ôm tiểu sư tử vào trong ngực,“Em có thể thử xem.” “Thử?” Harry liếm liếm khóe miệng rồi lại chủ động hiến dâng,“Lần này chậm một chút, em thử xem thở như thế nào.” Tiểu sư tử đưa lên miệng, không có đạo lý không ăn, Snape sung sướng nghĩ rồi nhẹ nhàng hôn lên môi Harry — được rồi, lần này chậm một chút nhẹ một chút, anh sẽ nhớ rõ – cái hôn nhu hòa rơi vào trên môi, mới bắt đầu chỉ là liên tục nhẹ nhàng ma sát, khi hô hấp của thiếu niên mắt xanh bắt đầu hỗn loạn, cái lưỡi linh hoạt cạy mở môi thiếu niên — lưỡi linh xảo thử xẹt qua răng, lại giống như một con rắn tìm kiếm bạn lữ trượt vào khoang miệng đuổi theo cái lưỡi nhỏ xinh không ngừng trốn tránh…… Snape lại quên yêu cầu cần chậm cần nhẹ, hoàn toàn bằng vào bản năng bắt đầu công thành đoạt đất. Hôn đến khi hai người đều có chút khó thở thì Snape mới lui lại một chút, kết quả lại vì tơ bạc mập mờ trên khóe miệng Harry mà chật vật tý nữa thêm một lần nữa. “Merlin! Đã nói là chậm một chút a!” Harry quyết định không tin “Thử” nữa nhưng chỉ chớp mắt cậu lại quên quyết định vừa rồi của mình — xác thực, hôn là một hoạt động hữu ích, cậu không có cách nào cự tuyệt cũng không cách nào ngăn cản mình nhiệt tình yêu thương hoạt động này. Vì vậy tại nhà Snape, mỗi sáng sớm Harry đều nhào vào trong ngực Snape hôn rồi đi chuẩn bị bữa sáng, gọi Prince dậy; Giữa trưa, Snape làm độc dược, Harry sẽ xông vào hôn rồi đi chuẩn bị bữa trưa, tóm tiểu vương tử chơi trò chơi điện tử đến bàn ăn; Buổi tối…… ha ha, ăn xong bữa tối rồi lại hôn! “Con có hai ba cuồng hôn.” Tiểu vương tử mỗi lần trông thấy môi Harry đỏ rực thì đều cười nhạo cậu nhưng kết quả sẽ là bị Snape ném tới phòng làm độc dược làm độc dược bổ huyết hoặc cảm mạo. Vì vậy nghỉ hè trôi qua nhanh chóng trong cuộc sống hạnh phúc của Harry Potter hôn môi cuồng, mà vì vậy, ngay cả sinh nhật mình Harry cũng không có cái gì đặc thù, sinh nhật cậu cũng không thể chui vào lòng Sev hôn hôn, cũng không thể níu lấy tiểu vương tử đi ăn — cho nên khi thư khai giảng gửi tới, Harry còn muốn kêu rên! Ron, Hermione, Draco nhất định sẽ đưa ra yêu cầu muốn cùng đi dạo nhưng cậu cũng không muốn đi cùng ba đứa trẻ chưa lớn a, cậu muốn đi cùng người yêu và con mình! Đương nhiên, quan trọng nhất là, đi với bọn họ thì cậu không thể tùy thời hôn xà vương bệ hạ của mình a! Kỳ thật cũng không thể trách Harry xuất hiện thuộc tính trạch a (trạch là chỉ những người chỉ thích ở nhà), là một người lâm vào tình yêu cuồng nhiệt, mặc kệ là nam hay nữ thì đều có chấp niệm rất sâu với việc ở chung cùng người yêu, huống chi Harry là một thiếu niên không có cảm giác an toàn, nếu như không thể đặt Snape ở nơi cậu có thể tùy thời hôn đến, cậu sẽ lo lắng — được rồi, trước kia cậu thấy nam nhân này âm u không có chỗ tốt nhưng khi yêu, Harry lập tức cảm thấy người kia rất có mị lực, gợi cảm, thần bí, mà nam nhân như vậy rất dễ dàng bị đoạt đi! Tại Harry không ngừng tỏ tình và…… Hôn, xà vương vĩ đại của chúng ta là người thắng lớn nhất — cho dù là xà vương, bình thường có vẻ lạnh buốt nhưng trên thực tế anh rất vui khi người yêu nhỏ của mình mỗi ngày đều phát biểu tuyên ngôn tình yêu. “Thật không đi Hẻm Xéo sao?!” Harry nhét thư vào túi,“Sev…… không cần bổ sung nguyên liệu làm độc dược sao?” “Ta nghĩ em biết mình đã nửa tháng không chưa ra khỏi cửa. Harry, em phải đi ra ngoài một chút.” “Được rồi.” Tiểu sư tử ôm cổ con trai mình đang chơi trò chơi,“Chúng ta còn có thể mua cho Prince trò chơi!” “Ba ba cuồng hôn vạn tuế!”
|