Mang Theo Bánh Bao Đi Tróc Quỷ
|
|
Quyển 1 - Chương 50: Bắt hung thủ[EXTRACT]Địch Hạo trừu trừu khóe mắt, vỗ vỗ mông Thất Thất,” bảo bối, hôm nay chúng ta về nhà.” ”Ân?” Thất Thất quay đầu nghi hoặc nhìn Địch Hạo,” Tại sao vậy, ba ba?” ”Không vì sao cả.” Địch Hạo trả lời, sau đó nhìn cũng không nhìn Tần Chí một cái, liền đi trước. Tần Chí cau mày không nói một lời theo ở phía sau. Thất Thất gãi đầu nhìn hai người —— bé cảm thấy hai người có chút kì quái a. ”Hạo Hạo...” Tần Chí lời vừa ra khỏi miệng, đã bị Địch Hạo quay đầu trừng mắt nhìn một cái. Oa nga, thúc thúc kêu ba ba là Hạo Hạo nga —— Thất Thất lấy tay vo cằm, tò mò nhìn hai người. Cuối cùng Tần Chí vẫn là không mở miệng giữ Địch Hạo lại, chỉ là nói,” Ít nhất để anh đưa hai người về đi.” Địch Hạo lắc đầu muốn cự tuyệt, liền thấy Thất Thất lôi kéo cổ áo của mình, vẻ mặt lo lắng hỏi,” ba ba, ba cùng thúc thúc cãi nhau sao?” Nói những chuyện này ở trước mặt Thất Thất thì không tốt, Địch Hạo chỉ trầm mặc lắc đầu, Tần Chí mở miệng nói,” thúc thúc không cãi nhau với ba con, chẳng qua hôm nay thúc thúc có chút việc, cho nên con với ba con không cần tới bồi thúc thúc Thất thất gật gật đầu,” nga” một tiếng. Địch Hạo trầm mặc nhìn thoáng qua Tần Chí, sau đó đi tới chỗ xe đậu, Tần Chí thở phào nhẹ nhõm một hơi, chở hai người về nhà. Ở trong xe nhìn Địch Hạo bế Thất Thất lên lầu, đến khi trên lầu ánh đèn ấm áp sáng lên, Tần Chí cũng không có rời đi, trên lầu ánh đèn ấm áp như vậy, Tần Chí thở dài một hơi, không muốn quay về nhà mình, vẫn là đi công ty tăng ca đi. Trên tầng cao nhất của Hoa Đỉnh, trong văn phòng của tổng giám đốc, Tần Chí ngồi ở bàn làm việc nghiêm túc phê duyệt văn kiện, sau một lúc lâu, ngừng bút, ngẩng đầu nheo lại đôi mắt —— trong phòng độ ấm bắt đầu giảm xuống, Tần Chí buông bút, dựa vào lưng ghế, muốn nhìn một chút thứ kia luôn tìm đến hắn rốt cuộc có mục đích gì. ”Thùng thùng.” Tiếng đập cửa vang lên, Tần Chí đứng dậy đi tới cửa mở ra, ngoài cửa vẫn không có gì, chỉ có một bãi nước, quỷ dị chính là, vết nước ở đó chậm rãi kéo dài, Tần Chí suy tư một chút, lập tức liền nhấc chân đi theo vết nước, đi đến cầu thang, đi theo xuống lầu, vết nước phảng phất như dẫn hắn đến tầng lầu của công nhân, quả nhiên, sau khi xuống ba lầu, vết nước ấy dẫn hắn tới trước một bàn làm việc, Tần Chí nhìn một chút thẻ công tác trên bàn, trên đó là hai chữ Liễu Diễm, Tần Chí nhíu mày —— là người phụ nữ chết sáng nay, bởi vì người chết chưa bao lâu, cho nên đồ vật trên bàn vẫn chưa có người tới dọn đi. ”Bang ca” một tiếng. Tần Chí trấn định ngẩng đầu, liền thấy trên bàn máy tính Liễu Diễm đột nhiên mở ra, sau đó nhanh chóng vận hành, Tần Chí nheo lại đôi mắt nhìn kỹ, bên trong văn kiện mã hóa được mở ra, nội dung xuất hiện trên màn hình. Thấy rõ ràng nội dung, Tần Chí hừ cười một tiếng, ở trên bàn Liễu Diễm tìm kiếm một chút, tìm thấy một USB, sau đó đem tất cả văn kiện trên máy tính chép vào. Ngày hôm sau, Địch Hạo sau khi đưa Thất Thất đi học, cọ tới cọ lui, vẫn là đi tới văn phòng Tần Chí. Vừa vào cửa, liền thấy Tần Chí ở sau bàn làm việc, cà phê đặt trên bàn trà đang tỏa hơi ấm cho buổi sáng, Tần Chí thấy Địch Hạo tới, cười một chút,” Anh cho người mua tới, em ăn chút đi. Ăn xong anh có chuyện muốn nói với em.” Thất Thất lúc trước đã nói với Tần Chí, mỗi lần đi học, tới trường đều sớm một chút, cho nên Thất THất sẽ ăn sáng ở trường, vì thế Tần Chí nghĩ, Địch Hạo mỗi lần đưa Thất Thất đi học, nhất định còn chưa có ăn sáng. Sau khi nói xong, Tần Chí liền cúi đầu tiếp tục phê duyệt văn kiện, cũng không tiếp tục nhìn chằm chằm Địch Hạo, để tránh hai bên xấu hổ, nhìn đến Tần Chí như vậy, Địch Hạo thở dài nhẹ nhõm một hơi, ngồi vào trên sô pha ăn xong sớm một chút. Sau khi ăn xong, Địch Hạo nhìn Tần Chí,” khụ khụ, tôi ăn xong rồi, anh có chuyện gì cần nói với tôi?.” Tần Chí ngẩng đầu, từ trên mặt bàn cầm lấy hai xấp tư liệu, sau đó đi đến sô pha bên cạnh, nhìn nhìn biểu tình Địch Hạo, sáng suốt lựa chọn ngồi xuống đối diện Địch Hạo, đem tư liệu đặt trước mặt Địch Hạo,” Ngày hôm qua lúc anh ở văn phòng, âm linh kia lại tới tìm.” Địch Hạo cầm lấy tập tư liệu, lập tức ngẩng đầu nói,” vậy anh...” Tần Chí gợi lên khóe miệng,” Anh không có việc gì.” ”Khụ khụ, ai lo lắng anh, tôi là hỏi anh, ngày hôm qua có phát hiện gì không?” Tần Chí nhìn thoáng qua Địch Hạo, cúi đầu giấu khóe miệng tươi cười, sau đó ngẩng đầu,” Thật sự có phát hiện, ngày hôm qua âm linh kia dẫn anh tới văn phòng của Liễu Diễm, sau đó còn mở máy tính.” Địch Hạo nhíu mày,” chẳng lẽ âm linh này tìm anh, chính là mục đích này?” Tần Chí gật gật đầu,” Có lẽ vậy, bởi vì anh ở trên máy tính của Liễu Diễm phát hiện một ít tư liệu.” ”Tư liệu gì?” ”Có quan hệ với một ít kế hoạch của công ty anh, thậm chí là còn là kế hoạch bị đình chỉ, Liễu Diễm đem những tư liệu đó tập hợp, nếu cho những người khác, như vậy Hoa Đỉnh nhất định sẽ có tổn thất lớn, đương nhiên, anh không xác định Liễu Diễm giao nhưng tư liệu đó cho người khác là có mục đích gì.” ”Kia... Những tư liệu đó có bị tiết lộ hay chưa?” ”Trước mắt hẳn là không có, có lẽ đây là nguyên nhân âm linh đến tìm anh.” Địch Hạo nhướng mày,” chẳng lẽ nó là người tốt? Lại đi nhắc nhở anh chuyện này.” Tần Chí lắc đầu,” Không biết được, có lẽ nó cũng là vì mục đích của chính mình.” Tần Chí chỉ chỉ phần tư liệu còn lại trên bàn trà,” Em xem thử đi.” Địch Hạo cầm tới lật xem một chút, sau đó kinh ngạc hỏi,” Tiêu Tiêu? Trợ lý Liễu Diễm?” ”Ân.” Địch Hạo tiếp tục xem xuống,” Tiêu Tiêu này thế nhưng là tiểu tam giữa Liễu Diễm và chồng cô ấy? Oa, loạn như vậy.” Tần Chí gật gật đầu,” Còn chưa hết, Tiêu Tiêu này lúc trước có đoạn thời gian xin nghỉ việc, anh hôm qua phái người điều tra một chút Tiêu Tiêu này hiện ở chỗ nào, buổi sáng hôm nay thu được tin tức, không tìm thấy Tiêu Tiêu.” Địch Hạo buông tư liệu,” Anh hoài nghi âm linh kia chính là Tiêu Tiêu?” ”Không sai.” ”Chẳng lẽ Liễu Diễm bởi vì Tiêu Tiêu là tiểu tam, cho nên giết Tiêu Tiêu?” Địch Hạo bĩu môi,” Nữ nhân ghen tuông thật đáng sợ.” Tần Chí lắc đầu,” Anh cảm thấy người động thủ có lẽ không phải là Liễu Diễm, bởi vì Tiêu Tiêu trước khi rời đi, cũng không có hành vi xung đột cùng Liễu Diễm.” ”Cho nên... Anh có đối tượng nghi ngờ khác sao?” Địch Hạo mở miệng hỏi. ”Anh hôm nay sau khi nhận được tin tức, lại kêu người đi điều tra chồng Liễu Diễm một chút.” Tần Chí chỉ chỉ văn kiện khác trên bàn trà,” Em mở ra nhìn xem đi.” Địch Hạo lật xem,” Chồng cô ấy không làm việc ở Hoa Đỉnh.” ”Ân, người này tên Hà Chí Cương, đang làm việc ở một công ty không tính là nhỏ, thời gian trước vừa được thăng chức.” ”Ân, trên đây có viết nguyên nhân hắn được thăng chức, chẳng lẽ cùng Hoa Đỉnh có quan hệ?” Địch Hạo nghi hoặc hỏi. Tần Chí gật gật đầu,” không sai, Hà Chí Cương được thăng cấp là nhờ một dự án, mà dự án này của hắn là cái Hoa Đỉnh đã bỏ đi không thực hiện.” ”Hoắc, dự án mấy người vứt đi cũng đủ để người khác thăng chức.” Địch Hạo kinh ngạc hỏi. ”Đương nhiên, Hoa Đỉnh hội tụ nhân tài cả nước, rất nhiều người giỏi đều muốn tiến vào, một dự án tùy tùy tiện tiện cũng có thể vượt xa các công ty bên ngoài.” Địch Hạo bĩu môi, thầm nói,” Đồ khoe mẽ... Vậy anh hoài nghi hung thủ là Hà Chí Cương sao? Động cơ giết người của hắn là gì?” ”Khả năng chính là bởi vì trong máy tính Liễu Diễm có những tư liệu đó đi, nhưng mà cụ thể như thế nào anh cũng không biết.” Tần Chí lắc đầu nói. ”Nếu thật sự cùng Hà Chí Cương có quan hệ, âm linh kia chắc chắn vẫn chưa từ bỏ, hơn nữa Hà Chí Cương nếu là hung thủ, nhất định cũng là kẻ xử lý thi thể, chúng ta có thể phái người theo dõi hắn, tới đó bắt ba ba trong rọ.” Đêm đến, Hà Chí Cương mỏi mệt về đến nhà, cái chết của Liễu Diễm cho hắn đả kích rất lớn, hắn không nghĩ ra, một người phụ nữ ở bên mình mấy năm cứ như vậy mất rồi, tại sao lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn như vậy? Ở trên sô pha mỏi mệt xoa đôi mắt, Hà Chí Cương thật sâu thở dài một hơi, cầm lấy túi để ở một bên, bên trong là di vật của Liễu Diễm lấy từ cục cảnh sát về, từng cái từ trong túi lấy ra, bày biện trên bàn, nhìn nhẫn đá quý trong tay, hắn còn nhớ rõ cái này là hắn mua cho Liễu Diễm sau khi được thăng chức, hơn nữa còn hướng cô ấy bảo đảm, về sau sẽ cho cô ấy cuộc sống tốt hơn, Liễu Diễm lúc ấy cười thực vui vẻ, cũng thực hạnh phúc, mà hiện tại hết thảy như chưa từng xảy ra. Đang nghĩ mọi chuyện, đèn trong phòng khách đột nhiên tắt hết, Hà Chí Cương hoảng sợ, sau khi phản ứng lại, vừa định đứng lên, liền cảm giác một mảnh lạnh lẽo từ trong tay cầm nhẫn, như dòi bám trên xương, chậm rãi leo lên trên người mình, Hà Chí Cương sợ tới mức một cử động nhỏ cũng không dám, trên người lập tức đổ mồ hôi lạnh, bên tai truyền đến tiếng hít thở, hơi thở lạnh lẽo truyền đến mắt. Hà Chí Cương run rẩy lên tiếng,” Diễm... Diễm Diễm, là... Là em sao?” ”Ha hả... Mới vừa đây, thế mà anh đã nhận sai người rồi sao.” ”A...” Hà Chí Cương hít một ngụm khí lạnh, sau khi nghe ra âm thanh này là của ai, hắn trắng mắt, té xỉu. Địch Hạo gọi điện thoại khẩn cấp cho Khâu Viễn, kêu hắn phái Từ Tử Hạo cùng Tiêu Kiền theo dõi Hà Chí Cương, ai ngờ tới nhận được điện thoại, nói Hà Chí Cương hôm nay căn bản không đi làm, tới nơi hắn ở cũng không phát hiện người. Địch Hạo nghĩ nghĩ, kêu bọn họ tới Hoa Đỉnh, nhìn xem Hà Chí Cương có tới đây hay không. Sau khi Hà Chí Cương tỉnh lại, nghĩ đến chuyện tình phát sinh đêm qua, không thể lưu lại lâu hơn được nữa, hắn ở bên ngoài hốt hoảng một ngày, rốt cuộc hạ một quyết định. Buổi tối, công nhân Hoa Đỉnh không sai biệt lắm đều tan tầm, một bóng người trộm đi tới kho hàng, mở cửa một kho hàng, trái phải nhìn xem không có ai, liền chui vào. ”Như thế nào không có... Tại sao lại không có?” Cho dù nhiệt độ đang âm, Hà Chí Cương đầy đầu đều là mồ hôi. ”Anh tới tìm thi thể sao?” Phía sau một đạo thanh âm đột nhiên truyền đến, Hà Chí Cương hét lên một tiếng, ngã trên mặt đất, quay đầu lại thấy được ở ngoài cửa có vài người. Sau khi bị đám người Khâu Viễn tra hỏi, Hà Chí Cương rõ rang đã nhụt chí. ”Người chết là Tiêu Tiêu sao?” Địch Hạo mở miệng hỏi. Hà Chí Cương gật gật đầu. ”Anh cùng Liễu Diễm cùng nhau giết cô ấy?” Khâu Viễn mở miệng nói. ”Không, không phải!” Hà Chí Cương đột nhiên kích động ngẩng đầu lên,” Diễm Diễm kỳ thật không biết Tiêu Tiêu đã chết, cô ấy vẫn luôn cho rằng Tiêu Tiêu bị tôi ép rời đi Hoa Đỉnh mà thôi, cho nên chỉ giả làm tin Tiêu Tiêu từ chức.” Mấy người Địch Hạo nhìn nhau,” vậy anh tại sao lại muốn giết Tiêu Tiêu?” Hà Chí Cương nhấp môi không nói, Tần Chí đột nhiên mở miệng nói,” là bởi vì Tiêu Tiêu đã biết Liễu Diễm ngầm đưa cho anh dự án của Hoa Đỉnh?” Hà Chí Cương ngẩng đầu, sau đó nhắm mắt lại gật gật đầu. ”Chỉ sợ còn không chỉ có như vậy.” Tần Chí lại mở miệng nói. ”Cô ta sau khi biết Diễm Diễm làm chuyện đó, lấy chuyện này uy hiếp tôi, kêu tôi cùng diễm diễm ly hôn, sau đó cùng cô ta ở bên nhau, bằng không liền đem sự tình tố giác ra ngoài.” ”Anh chính là vì chuyện này mà giết người sao?” Địch Hạo cau mày hỏi. ”Tôi... Tôi không phải cố ý.” Hà Chí Cương thống khổ nói,” Ai kêu nữ nhân kia một hai muốn tôi và Diễm Diễm ly hôn, ban đầu chúng tôi rất tốt, chỉ là bạn giường ngẫu nhiên mà thôi, là cô ta muốn quá nhiều, tôi mới vừa thăng chức, không thể để cô ta phá hư sinh hoạt hiện tại của mình” "Anh nếu không muốn cùng Liễu Diễm ly hôn, đó chứng tỏ anh còn yêu Liễu Diễm, tại sao còn muốn phát sinh quan hệ với Tiêu Tiêu?” Từ Tử Hạo nhịn không được nói. Hà Chí Cương trầm mặc không nói. Tần Chí hừ cười một tiếng,” Thói hư tật xấu của nam nhân, ăn trong chén còn muốn xem trong nồi, vĩnh viễn không biết thỏa mãn. Nếu yêu một người, liền phải trung thành với người ấy.” Mấy người còn lại nhìn Tần Chí – làm như hắn không phải nam nhân vậy. Địch Hạo bĩu môi, cảm thấy câu cuối của hắn nói —— giống như có điểm tự luyến nga. Hà Chí Cương chần chờ mở miệng hỏi,”Diễm Diễm thật sự là chết ngoài ý muốn sao?” Địch Hạo ha hả cười hai tiếng,” Cô ấy là bị anh hại chết. Nữ nhân ngốc ấy đến chết cũng không biết, nguyên lai người cô ấy yêu đã sớm phản bội cô ấy.” Lúc này, Hà Chí Cương hoàn toàn sụp đổ, hối hận không thôi. ”Tiêu Tiêu dung phương thức tàn nhẫn nhất trừng phạt Hà Chí Cương.” Tần Chí nhìn bộ dáng Hà Chí Cương mở miệng nói.
|
Quyển 1 - Chương 51: Chu Diệu[EXTRACT]Không đợi Tần Chí nghĩ ra biện pháp hữu hiệu để tiếp cận Địch Hạo, liền nhận được tin tức ——cha mẹ hắn từ nước ngoài đã trở lại, Tần Chí phải mang theo Tần Hiểu đi sân bay đón người. Sân bay kinh đô rất lớn, mỗi ngày tới tới lui lui không biết bao nhiêu người, lúc này, một đứa trẻ khoảng 5 6 tuổi xuất hiện trong đám người, mang giày da thủ công, trên người là bộ tây trang màu đen, bên trong là sơ mi trắng, cổ phía trước còn đeo một cái nơ, xách theo một va li nhỏ của trẻ em, va li đã cao gần nửa người của đứa trẻ, hơn nữa đứa nhỏ này còn có một khuôn mặt tinh xảo nhưng lạnh lùng, cả người toát ra bộ dáng của một tiểu đại thần. Đứa nhỏ không nhanh không chậm mà ở trong đám người đi tới, hấp dẫn ánh mắt của biết bao người, đứa nhỏ giống như không nhìn thấy ánh mắt của người khác mà vẫn nhìn thẳng, nghiêm trang hướng phía trước đi tới, những người muốn trêu chọc véo cái má phấn nộn của cậu nhóc đều hướng bé cười một cái. Bất quá người cẩn thận đều có thể phát hiện, ở phía sau đứa nhỏ năm sáu bước, luôn có một đôi nam nữ đi theo, nhìn khoảng ba mươi tuổi, bảo dưỡng không tồi, nam thanh nữ tú, thật sự là một cặp xứng đôi, nữ nhân thân thiết kéo cánh tay nam nhân, cùng nam nhân nhìn đứa bé trai phía trước, thỉnh thoảng còn khe khẽ nói nhỏ, nhìn dáng vẻ tình cảm rất tốt, nhưng mà ánh mắt hai người vẫn luôn dán chặt lên người đứa trẻ. Đôi nam nữ này tuy rằng nhìn còn trẻ, chỉ mới đầu ba mươi, nhưng trên thực tế bọn họ đã là cha mẹ của hai đứa con, hai người họ chính là cha mẹ của Tần Chí và Tần Hiểu —— Tần Nghiêu Thiểm cùng Chu Uyển, mà đứa trẻ phía trước, là cháu của anh trai Chu Uyển, anh trai Chu Uyển, Chu Tu Đức lớn hơn Chu Uyển 10 tuổi, tình cảm anh em họ rất tốt, con trai của Chu Tu Đức là Chu Kiều, cũng chính là anh họ của Tần Chí, lớn hơn Tần Chí 10 tuổi, hơn nữa đã sớm kết hôn có hài tử, mà đứa nhỏ nghiêm trang đi phía trước chính là con của Chu Kiều, Chu Diệu, Chu gia khi Trung QUốc xây dựng đất nước liền dọn đi nước ngoài, vẫn luôn định cư đến bây giờ, tuy rằng Chu gia chưa từng vong bản, nhưng sản nghiệp của Chu gia có căn cơ ở nước ngoài, cũng không thể chuyển về trong nước, cho nên Chu Diệu từ nhỏ ở nước ngoài lớn lên, trở về Trung Quốc số lần có thể đếm trên đầu ngón tay, đương nhiên, cha mẹ Chu Diệu vẫn dạy cho bé rất nhiều văn hóa Trung Hoa, nhưng tiếp xúc vẫn là không sâu, lần này sinh nhật lão gia Tần gia, Tần Nghiêu Thiểm cùng Chu Uyển trước tiên trở về, đã lâu không cùng con trai ở chung, hai vợ chồng liền quyết định ở lại Trung Quốc nhiều hơn, cũng để phụng dưỡng cha mình. Chu Tu Đức bởi vì tiếp quản sản nghiệp Chu gia, thật sự rất bận, chỉ có thể vào ngày mừng thọ lão gia Tần gia bay về chúc thọ, hơn nữa vợ của Chu Tu Đức cũng rất bận, con trai cùng con dâu phải đi công tác, vì thế vấn đề liền tới rồi, Chu Diệu không có người chăm sóc, bởi vì ngày thường đều là Tần Nghiêu Thiểm cùng Chu Uyển giúp đỡ chăm sóc Chu Diệu, hiện tại bọn họ đi rồi, Chu Diệu cũng không có ai làm bạn, hai vợ chồng Chu Kiều không phải là người vì công tác mà xem nhẹ việc chăm sóc con cái, chủ yếu là Chu Diệu tính tình cũng không biết giống ai, ngày thường đều không muốn cười nói, nếu lại không ai bồi bé, vậy không phải sẽ trở thành tự kỷ sao, cho nên bọn họ thương lượng một chút, cuối cùng Chu Tu Đức quyết Định, để vợ chồng Tần Nghiêu Thiểm mang theo Chu Diệu về nước, thuận tiện cũng tiếp thu một chút giáo dục quốc nội, trở thành người Trung Quốc, cơ sở giáo dục trẻ nhỏ vẫn là ở quốc nội tốt, vì thế Chu Diệu cứ như vậy bị mang về nước. Chu Uyển cười nhìn thân ảnh nhỏ phía trước," ai, khi nào Tiểu Chí có thể sinh cho em một đứa nhỏ đáng yêu giống Diệu Diệu thì tốt rồi." Tần Nghiêu Thiểm cười cười," Nhưng tính hướng của Tiểu Chí..." "Có sao chứ, hiện tại khoa học kỹ thuật phát triển như vậy, Tiểu Chí đi thụ tinh một chút liền sinh được" Chu Uyển bất mãn nhìn Tần Nghiêu Thiểm nói. "Ai, em nhìn em xem, anh còn có thể nói gì." Tần Nghiêu Thiểm nhìn Chu Uyển trừng mắt nhìn hắn, nhanh chóng trấn an," Quan trọng là Tần Chí đã lớn tuổi như vậy, hẳn cũng nên tìm cho mình một tri âm." "Cũng đúng, đều tại Hiểu Hiểu, lớn như vậy còn không giúp anh trai nó, làm cho Tiểu Chí cũng không có thời gian yêu đương." Chu Uyển bất mãn nói con trai út của mình. "A thu!" Tần Hiểu xoa xoa cái mũi," Anh, nhất định là ba mẹ đang nhắc tới em." Tần Chí nhìn cửa ra sân bay," nhất định không phải lời hay gì." Tần Hiểu bĩu môi," ba mẹ như thế nào còn chưa ra." "Ân?" Tần Chí nhìn phía trước nhướng mày," Chu Diệu sao cũng ở đây" "A? Ở nơi nào? Cháu trai nhỏ của chúng ta ở nơi nào?" Tần Hiểu duỗi cổ nhìn qua, liền thấy rõ một thân ảnh nhỏ ở cửa ra sân bay nhìn quanh, đi theo phía sau là ba mẹ của bọn họ. Ba mẹ đã nhìn thấy hai người, vì thế Tần Hiểu liền thấy Chu mẫu chỉ cho Chu Diệu chỗ của bọn họ, Chu Diệu xoay đầu thấy bọn họ, ánh mắt sáng lên, bất quá vẫn là thực rụt rè cười cười, hướng về phía bọn họ đi tới, chẳng qua bước chân rất nhanh, Tần Hiểu cảm thán một câu, đứa nhỏ này thật là từ nhỏ đã giống anh trai cậu, anh trai cậu khi còn nhỏ chính là muộn tao như vậy. Quả nhiên, Tần Hiểu liền nhìn Chu Diệu đi đến bên người anh trai cậu, cất tiếng chào hỏi, liền chạy đến bên người Tần Chí ngửa đầu nhìn hắn, ngoan ngoãn kêu một tiếng," Chú." Trong mắt tràn ngập sùng bái cùng ngưỡng mộ. Tần Chí nhìn cháu trai hắn đang ngẩng cổ nhìn mình, nghĩ nghĩ, xoa đầu Chu Diệu," Ba cùng ông nội cháu vẫn khỏe chứ." Cũng chính là anh họ và cậu của Tần Chí. Chu Diệu gật gật đầu," bọn họ đều rất khỏe, phải chờ tới sinh thần của lão thái gia mới có thể đến." "Ân." Tần Chí nghĩ nghĩ, thật đúng là không biết tiếp tục nói cái gì. Cũng may Tần Nghiêu Thiểm cùng Chu Uyển lúc này đã đi tới. Tần Hiểu lập tức qua đi làm nũng," ba mẹ, hai người cuối cùng đã trở lại, con trai nhớ hai người muốn chết." Chu mẫu cười tủm tỉm nhéo mặt Tần Hiểu, giống một bên lôi kéo," Vẫn là con ngoan nhất." "Ân ân ngạch, mẹ, mẹ nhẹ tay thôi..." Tần Hiểu xoa xoa mặt," Tiểu Diệu Diệu sao lại theo hai người trở về? Anh và chị dâu có thể cho nó đi theo hai người sao?" "Ba mẹ cháu kêu cháu theo bà và ông về nước đi học mẫu giáo." Chu Diệu đứng ở bên người Tần Chí nghiêm trang mà trả lời. "Ân?" Tần Chí nhìn nhìn Chu Diệu," Cháu muốn đi học ở nhà trẻ trong nước?" "Ân." Chu Diệu gật gật đầu, khẳng định nói. Tần Chí nhìn về phía cha mẹ hắn," Anh họ muốn đem sản nghiệp Chu gia phát triển ở quốc nội sao?" Chu mẫu lắc đầu," trước mắt còn không có quyết định này, chỉ là muốn đơn thuần để Diệu Diệu tiếp xúc với văn hóa trong nước, nhưng mà lấy tính tình yêu con như mạng của anh họ và chị dâu con, khẳng định sẽ nghĩ cách về Trung QUốc công tác, việc phát triển sản nghiệp của Chu gia trong nước cũng là sớm muộn" "Được rồi, đi về trước lại nói." Tần Nghiêu Thiểm lên tiếng, vì thế Tần Chí lái xe chở mấy người trở về biệt thự. "Tiểu Chí a, con biết nhà trẻ nào tốt không? Nhanh lên hệ cho Diệu Diệu, bằng không để thua quá nhiều lớp thì không ổn." Chu mẫu ở trên phụ vẫn là nhịn không được hỏi. Tần Chí bất đắc dĩ nói," mẹ, nhà trẻ có thể học tri thức gì chứ, nói trắng ra là, nhà trẻ chính là cái nhà giữ trẻ, có thể học tập tiếp xúc cũng chỉ là một chút đồ vật thường thức, những thứ đó Diệu Diệu hẳn là sớm biết. Mẹ không cần quá sốt ruột." Chu Diệu nghe đến đó, đĩnh đĩnh tiểu bộ ngực, còn rất cao hứng. Chu mẫu không tán đồng nói Tần Chí,"Sao có thể nói như vậy, toán học thì sao, nhà trẻ nhiều tiểu bằng hữu như vậy, sớm một chút cũng có thể giao du với nhiều bạn tốt, Diệu Diệu cũng có thể cùng các bạn đồng trang lứa chơi đùa, như vậy tính tình mới có thể rộng rãi, bằng không cứ như vậy sớm hay muộn cũng giống như con lúc nhỏ, ba gậy cũng không thể phóng một cái rắm." (nguyên văn thực sự là vậy._. có thể hiểu là nhàm chán, muộn tao) "Phốc......" Tần Hiểu che miệng cười trộm, bị Tần phụ đạp một chân, thấy Tần phụ chỉ chỉ kính chiếu hậu, Tần Hiểu nhìn qua, liền thấy anh trai đang xuyên qua kính chiếu hậu âm u nhìn cậu, lập tức liền cười không nổi, ngồi nghiêm chỉnh. Tần Chí bất đắc dĩ thở dài, mở miệng nói," Mẹ anh minh, mẹ quyết định thế nào đều được." "Ân, như vậy mới ngoan, trở về đem những nhà trẻ tốt nhất ở kinh đồ sắp xếp cho mẹ." Chu mẫu vỗ vỗ bả vai Tần Chí, vừa lòng nói. Tần Chí làm việc hiệu suất luôn luôn cao, chẳng qua tư liệu bày trước mặt Chu mẫu chỉ có một. "Nhà trẻ Thần Tinh?" Chu mẫu kỳ quái nhìn Tần Chí, cầm tư liệu hỏi," Sao chỉ có một cái?" "Một cái là đủ rồi, mẹ, đây là nhà trẻ tốt nhất kinh đô, để Chu Diệu đi nhà trẻ này tuyệt đối không thành vấn đề, con có thể hỗ trợ liên hệ." Tần Chí mở miệng nói. Chu mẫu còn không hiểu đứa con trai này sao, vừa thấy Tần Chí làm như vậy, liền tuyệt đối có vấn đề, vì thế Chu mẫu buông tư liệu trong tay, cười như không cười nhìn Tần Chí," Nói thật với mẹ, Tiểu Chí, con sao lại một hai đòi đến nhà trẻ này, còn chính mình chủ động nói muốn hỗ trợ liên hệ?" "Khụ khụ... Mẹ, mẹ suy nghĩ nhiều rồi, chỉ là con có một người bạn có con đi học ở nhà trẻ này, để Diệu Diệu học ở đây có thể chiếu cố lẫn nhau." "Nga..." Chu mẫu gật gật đầu, cũng không hỏi lại," Vậy nhà trẻ này đi, con liên hệ đi." "Ân." Tần Chí gật gật đầu, cầm tư liệu liền chạy lên lầu. Tần Nghiêu Thiểm ngồi ở sô pha đối diện trông Chu Diệu nhìn bóng dáng của con trai mình," tiểu tử này tuyệt đối có âm mưu." Chu mẫu gật gật đầu," ân, nhưng mà con trai quá muộn tao, không tiện mở miệng hỏi rõ ràng a." Vừa nói vừa lắc đầu thở dài, bộ dáng rất là đáng tiếc. Tần Nghiêu Thiểm cười cười," một ngày nào đó sẽ biết." Hôm nay phòng đặc biệt lại nghênh đón người mới, thuộc đội của Địch Hạo bọn họ, người mới này mọi người đều biết, chính là pháp y thực tập ở cục cảnh sát Viêm Minh, nhờ một câu nói của Tần Hiểu, Địch Hạo kêu Khâu Viễn bất luận như thế nào đều phải đem Viêm Minh điều lại đây, vì thế Khâu Viễn vừa nói Viêm Minh có Âm Dương Nhãn có thể sử dụng, cục trưởng liền vung tay lên đem Viêm Minh phái đến phòng đặc biệt, thuận tiện từ thực tập sinh phê chuẩn thành nhân viên tại chức. Viêm Minh nhéo nhéo ấn đường —— hắn hiện tại không chỉ xử lý những thi thể của những án kiện bình thường, còn phải xử lý thi thể cho phòng đặc biệt, không còn thời gian nhàn hạ, bất quá, nhìn tiền lương khá cao, hắn nhịn. Tựa hồ không có thời gian rảnh rỗi, mới vừa xử lý xong án tử ở công ty Tần Chí chưa lâu, Khâu Viễn lại nhận được nhiệm vụ —— tra tìm hung thủ bệnh viện Đệ Ngũ. Chuyện này đã sớm đã xảy ra, Khâu Viễn nhìn nhìn thời gian lần đầu tiên xảy ra vụ án, phát hiện là phát sinh lúc bọn họ đang xử lý chuyện ở công ty Tần Chí, lúc ấy một thai phụ chết trong bệnh viện Đệ Ngũ, hài tử trong bụng bị người ta lấy ra, chẳng biết đi đâu, thai phụ ở là phòng đơn, lúc ấy người nhà không ai ở bên, kết quả ngày hôm sau tới, người đã không còn, còn một người hai mệnh, đứa trẻ không thấy đâu, vốn dĩ án mạng này, không phải tổ trọng án của Khâu Viễn tiếp nhận, nhưng sau đó lại tiếp tục xảy ra án mạng, hơn nữa phòng của thai phụ ở không còn là phòng đơn, buổi tối hôm đó bên người thai phụ còn một người phụ nữ mang thai nữa, kỳ quái chính là, người phụ nữ mang thai kia tối đó không cảm nhận được bất cứ thứ gì, thẳng đến sáng hôm sau mới thấy thi thể, lúc ấy liền sợ tới mức sinh non, sinh hài tử lúc sau còn không dám ở lại bệnh viện. Bởi vì chuyện lần này khá nghiêm trọng, cho nên cục cảnh sát lập tức đem án kiện giao nhân viên tổ trọng án, hy vọng có thể mau chóng tìm được hung thủ. Viêm Minh ở một bên nhìn báo cáo vụ án, thuận tiện nói một câu," Hai thai phụ bị mổ bụng còn ở phòng đông lạnh không, tôi còn chưa xem, anh muốn cùng tôi qua đó xem sao không?" Khâu Viễn nhăn lại mi," Án mạng lớn như vậy sao lúc đó cậu không kiểm tra thi thể?"
|
Quyển 1 - Chương 52: Mổ bụng[EXTRACT]Viêm Minh nhún vai,” Tôi cũng muốn khám nghiệm hai cỗ thi thể kia, nhưng trước đó còn mấy thi thể vẫn chưa khám nghiệm xong, dù sao vẫn phải có thứ tự trước sau.” Khâu Viễn gật gật đầu,” Vậy cậu với tôi qua đó nhìn xem.” Viêm Minh gật đầu, mang theo Khâu Viễn đi tới phòng lưu giữ thi thể, đi lên một lầu là được. Viêm Minh đi ở phía trước Khâu Viễn, đột nhiên quay đầu lại nhìn thoáng qua Khâu Viễn,” Anh xác định muốn cùng tôi đi khám nghiệm tử thi sao? Vậy phải chuẩn bị tâm lí thật tốt.” Khâu Viễn nhướng mày,” Tôi cũng từng gặp qua rất nhiều tử thi.” Viêm Minh ý vị không rõ cười cười,” Hai cỗ thi thể kia nhìn thoáng qua một chút, hừm... Có chút cảm giác quỷ dị.” ”Quỷ dị?...” Khâu Viễn nghi hoặc hỏi. ”Chính anh tự mình xem là biết.” Khi nói chuyện đã tới trước cửa phòng đông lạnh, Viêm Minh đẩy cửa đi vào. Phòng đông lạnh vì bảo tồn thi thể không bị phân hủy, nhiệt độ trong phòng luôn rất thấp, Khâu Viễn tuy rằng ở cục cảnh sát nhậm chức đã lâu, nhưng kỳ thật tới phòng đông lạnh vẫn là lần đầu tiên, mới phát hiện thì ra phòng đông lạnh rất lớn, ba mặt vách tường đều là từng hàng chứa thi thể, ở giữa là hai giường để giải phẫu, giữa hai giường là một cái bàn, phía trên đặt các loại công cụ, gần cửa có một sô pha, gần sô pha là một cái kệ sách, bên trong có rất nhiều tư liệu, còn lại thì không có gì, bên trong phòng khá trống trải. Viêm Minh đi đến bên trái kệ đông lạnh, nhìn nhãn dán trên đó, rốt cuộc ở một cái kệ đứng lại, hướng về phía Khâu Viễn vẫy tay,” Hai cỗ thi thể ở đây này.” Khâu Viễn đi qua, Viêm Minh vừa lúc kéo ngăn tủ chứa thi thể, thi thể bên trong cũng không phải trực tiếp đặt vào, bên ngoài thi thể có khoác một túi màu đen, Khâu Viễn nhìn Viêm Minh kéo khóa túi, bên trong lộ ra một gương mặt nữ trẻ tuổi. ”Ân?” Khâu Viễn nhướng mày, nhìn thoáng qua Viêm Minh. ”Anh cũng phát hiện đi?” Viêm Minh chỉ thi thể bên trong,” Khuôn mặt thi thể rất an tường, ở trên mặt cô ấy căn bản không có cảm giác thống khổ khi bị mổ bụng... Anh nhìn thi thể kia.” Viêm Minh vừa nói, một bên kéo một ngăn tủ khác, kéo khóa túi ra. ”Thi thể này cũng như vậy.” Khâu Viễn kinh ngạc nhìn thi thể bên trong kệ đông lạnh, cũng là khuôn mặt an tường, hai cái thi thể song song nằm ở bên trong kệ đông lạnh, Khâu Viễn vuốt cằm,” Cả hai người đều giống như không có cảm giác đau đớn, thống khổ. Kỳ quái a...” ”Răng rắc” Viêm Minh cùng Khâu Viễn đang suy nghĩ vấn đề, đột nhiên nghe được âm thanh như vậy vang lên giữa phòng đông lạnh im lặng, trống trải, hai người đều không hẹn mà cùng hoảng sợ, sau đó nhìn về phía nơi âm thanh phát ra. Địch Hạo đẩy cửa ra tiến vào,” Di? Khâu huynh, anh cũng ở chỗ này a.” Khâu huynh... Khâu Viễn trừu trừu khóe miệng,” Cậu tới đây làm gì?” ”Nga, tôi tìm Viêm Minh có chút việc.” ”Chuyện gì?” Viêm Minh đem hai ngăn đông lạnh đóng lại, sau đó hỏi. ”Tôi có chuyện cần hỏi cậu chút, cậu ở đây tiếp nhận thi thể, có thai phụ hay không? Hơn nữa là thai phụ một người hai mệnh?” Khâu Viễn cùng Viêm Minh kỳ dị nhìn thoáng qua, đều không hẹn mà cùng đem ánh mắt đặt ở hai ngăn đông lạnh vừa rồi. Khâu Viễn mở miệng hỏi,” làm sao vậy?” ”Vừa rồi Bành Vũ gọi điện cho tôi nói cậu ấy có một người bạn, vợ đã sinh ở bệnh viện, đứa trẻ tuy rằng thuận lợi sinh ra, nhưng là cô ấy bị dọa đến tinh thần có điểm hoảng hốt, Bành Vũ nói lúc cậu ấy đi thăm hai người họ, phát hiện đứa bé kia có điểm không thích hợp, Phật châu có phản ứng, trên người đứa trẻ dường như có âm khí. Theo bạn của Bành Vũ nói, vợ cậu ấy lúc sắp sinh ở cùng một thai phụ khác, ngày hôm sau không biết ai dùng phương thức tàn nhẫn lấy đứa bé ra đưa đi rồi, tôi cảm thấy sự tình có chút cổ quái, liền nghĩ đến hỏi Viêm Minh một chút, gần đây có thi thể nào như vậy không” Viêm Minh gật gật đầu, chỉ chỉ hai ngăn đông lạnh vừa đóng,” ở bên trong, tổng cộng có hai cỗ thi thể.” Địch Hạo kinh ngạc nhìn hai người,” nói như vậy, vừa rồi hai người đang xem hai cỗ thi thể đó” Khâu Viễn gật gật đầu,” không sai, bởi vì thủ pháp giết người tàn nhẫn, cho nên lần này án tử giao cho tổ trọng án chúng tôi, vốn đang nghĩ là án tử bình thường, nghe cậu nói như vậy, án tử này chỉ sợ phải giao lại cho phòng đặc biệt rồi. Cậu cùng tôi lên trên xem tư liệu đi.” Địch Hạo gật gật đầu. Viêm Minh mở miệng nói,” vậy hai người đi lên đi, tư liệu dù sao tôi cũng xem qua, tôi ở đây giải phẫu hai thi thể kia một chút, nhìn xem có thể phát hiện manh mối nào không.” Hai người gật gật đầu, liền rời đi. Biệt thự Tần gia, Tần Chí sau khi đón cha mẹ, lo liệu một chút chuyện rồi liền đi làm, Tần tiểu đệ bởi vì không có tiết học, cũng bị Tần Chí lôi kéo đến công ty. Chu Uyển ngồi ở trên sô pha, ôm Chu Diệu mở miệng hỏi,” Diệu Diệu a, chú của cháu đã tìm cho cháu một nhà trẻ rất tốt, chúng ta ngày mai liền đi học được không? Hay cháu vẫn muốn ở nhà một thời gian để thích ứng.” Chu Diệu lắc đầu,” Đi nhà trẻ ạ.” ”Được a, Diệu DIệu của chúng ta thật ngoan.” Chu mẫu lôi kéo tay nhỏ của Chu Diệu,” Đi nhà trẻ, nếu cháu kết bạn với ai nhất định phải nói cho bà nha, đến lúc sinh nhật thái gia gia, Diệu DIệu cũng có thể mời bạn tới đây chơi.” Chu Diệu nghĩ nghĩ, vẫn là gật gật đầu, tuy rằng bé không cho rằng những đứa trẻ ấu trĩ ở trường mẫu giáo có thể kết bạn với bé. Buổi chiều, Viêm Minh khám nghiệm xong thi thể, tìm Địch Hạo cùng Khâu Viễn, muốn nói cho hai người kết quả nghiệm thi. ”Có cơm không, tôi đói bụng, muốn vừa ăn vừa nói.” Viêm Minh ngồi ở ghế của mình, gõ gõ cái bàn, ý tứ là —— nếu không có cơm, liền không nói. Khâu Viễn kêu Từ Tử Hạo đi mua một phần cơm trở về, sau đó đặt ở trước mặt Viêm Minh,” ăn đi.” Viêm Minh cầm lấy đôi đũa, quả nhiên một bên ăn một bên nói,” Lúc tôi khám nghiệm thi thể, phát hiện hai cỗ thi thể kia thật sự có điểm cổ quái.” Nói xong ăn một muỗng cơm to. ”Cổ quái ở đâu?” Địch Hạo mở miệng hỏi. Viêm Minh nhai xong, tiếp tục nói,” Hai thi thể kia đều là từ trong bụng bị phá ra ngoài.” Tiếp tục múc một muỗng cơm. Khâu Viễn nhíu mày,” từ bên trong phá ra?... Chẳng lẽ là đứa trẻ trong bụng tự mình đi ra?” Viêm Minh đang ăn cơm gật đầu, sau đó nuốt xuống tiếp tục nói,” Tôi nhìn bụng của hai thai phụ, bên ngoài hoàn hảo, nhưng là bên trong có rất nhiều dấu răng nhỏ.” ”Dấu răng!...” Từ Tử Hạo kinh ngạc gọi vào,” sao có thể, hài tử còn chưa sinh ra sao lại có răng!” Đám người Địch Hạo ngó Từ Tử Hạo —— việc này là trọng điểm sao. Tiêu Kiền có chút không thể tin hỏi,” chẳng lẽ đứa trẻ trong bụng tự mình đi ra, đem mẹ của mình giết sao?” Viêm Minh mở miệng nói,” Tôi cũng không hiểu tại sao lại như vậy. Nhưng bụng của hai thi thể bị cắn chỉ còn một tầng da, nếu đứa trẻ bên trong muốn đi ra, chỉ cần nhẹ nhàng chọc thủng là có thể đi ra.” ”A!...” Từ Tử Hạo cùng Tiêu Kiền đều hít khí lạnh, hiển nhiên đây là chuyện khủng bố nhất họ từng tiếp xúc khi nhận thức mấy chuyện thần quái. ”Sao lại thế này? Đứa trẻ trong bụng hai thai phụ sao lại xuất hiện chuyện này?” Khâu Viễn nhăn chặt mày hỏi. Viêm Minh ăn xong một ngụm cơm, nói tiếp,” hơn nữa tôi xem xét một chút thân thể của họ, phát hiện trên người hai thai phụ không có bất kỳ giấu vết giãy dụa, khuôn mặt an tường, thật giống như chết trong lúc ngủ mơ, hoàn toàn không có cảm giác gì.” Địch Hạo gật gật đầu,” Thật rất kỳ quái, Bành Vũ nói cho tôi, vợ bạn cậu ấy nằm ở bên cạnh thai phụ bị sát hại kia, toàn bộ buổi tối không nghe được bất kì động tĩnh gì.” ”Hơn nữa mọi người có thấy kỳ quái không.” Từ Tử Hạo vuốt cằm nói,” lúc ấy thai phụ thứ hai bị giết, không phải ở phòng đơn, bên cạnh còn có thê tử bạn Bành Vũ mà Địch đại ca nói.” Mọi người nhìn Từ Tử Hạo —— nói chuyện dư thừa. Từ Tử Hạo vỗ vỗ cái bàn,” không cần biết tôi có nói dư thừa không, trọng điểm a! Mọi ngươi vẫn chưa phát hiện sao?” Tiêu Kiền nghi hoặc hỏi,” phát hiện cái gì?” Từ Tử Hạo thở dài,” đội trưởng anh cũng không biết sao! Anh thế nhưng đều không có phát hiện?” Khâu Viễn mắt trợn trắng, gõ đầu Từ Tử Hạo một cái,” được rồi, đừng khoe khoang, nhanh nói.” Từ Tử Hạo thanh thanh giọng nói,” Tôi nói, mọi người đều tập trung vào hai người chết, nhưng mọi người có phát hiện không, hai người chết đều không quen biết đối phương, nói cách khác hung thủ là tùy ý chọn người...” ”Hung thủ không phải đứa trẻ trong bụng sao?” Tiêu Kiền kỳ quái hỏi. Từ Tử Hạo lắc đầu,” Cậu ngốc a, cho dù là đứa nhỏ trong bụng, thì khẳng định cũng có người dùng tà thuật.” ”Nga.” ”Tiếp tục nói.” Địch Hạo mở miệng nói. ”Nếu hung thủ có thể là tùy ý giết người, thứ hắn muốn là đứa trẻ trong bụng, vậy tại sao lúc ấy thai phụ ở cùng với nạn nhân thứ hai lại không bị gì? Hơn nữa cuối cùng còn thuận lợi sinh hạ hài tử.” Khâu Viễn gật gật đầu,” Thật sự rất kỳ quái, chúng ta thế nhưng đã quên chuyện này, nếu mục đích của hung thủ là đứa trẻ trong bụng, vì sao vợ của bạn Bành Vũ không bị gì?” ”Cũng không nhất định là không xảy ra việc gì, vợ của bạn Bành Vũ khả năng cũng bị ảnh hưởng, ít nhất Bành Vũ phát hiện con của bạn cậu ấy có âm khí.” Địch Hạo nghĩ nghĩ,” chúng ta vẫn nên đến xem đứa trẻ đó, tìm manh mối.” ”Ân, tốt nhất là như vậy.” Khâu Viễn gật gật đầu,” Tôi đi điều tra thân phận hai nạn nhân một chút, khả năng có phát hiện thêm.” ”Ân.” Sau khi mọi người giải tán, Địch Hạo sớm tan làm, liền đi đón Thất Thất, bởi vì phòng đặc biệt không có quy định thời gian tan làm, hơn nữa Địch Hạo còn phải chăm sóc Thất Thất, cho nên Địch Hạo đều tan tầm lúc đón Thất Thất. Đi đến bãi đỗ xe, vừa định mở cửa xe, Địch Hạo dừng một chút, nghi hoặc nhìn về phía sau —— vừa rồi trong nháy mắt, cậu đột nhiên phát giác có người đang theo dõi cậu. Cũng không biết có phải ảo giác hay không. Địch Hạo quay đầu nhìn nửa ngày, không có phát hiện cái gì, vì thế lên xe lái đi. Đi vào nhà trẻ Thần Tinh, Địch Hạo trái phải nhìn nhìn —— không có xe của Tần Chí, cậu liền thở phào một hơi, nhưng trong lòng vẫn có chút rầu rĩ, đóng cửa xuống xe, cùng bảo vệ thông báo một chút, đăng ký qua cổng, Địch Hạo liền vào nhà trẻ, lúc này nhà trẻ đã có rất nhiều phụ huynh tới đón con, nhìn bọn nhỏ hoặc cười hoặc khóc bộ dáng thiên chân (ngây thơ, trong sáng), Địch Hạo cười cười, nói thật, án kiện lần này khiến cậu có cảm giác không dễ chịu, bởi vì người bị hại không chỉ có thai phụ mà còn có thai nhi, vẫn còn là một sinh mệnh chưa ra đời, thậm chí có khả năng những đứa trẻ bị người tra tấn, bị người lợi dụng. Thở dài, Địch Hạo đi tới phòng học ban nhất, xuyên thấu cửa sổ nhìn qua, Thất Thất cùng hai bạn nhỏ đang chơi xếp gỗ, trên khuôn mặt nhỏ tròn tròn đều là tươi cười. Đi vào gõ cửa, Thất Thất liền phát hiện cậu, lập tức chạy như bay lại đây, Địch Hạo cùng Ôn lão sư chào hỏi, liền mang theo Thất Thất rời đi. ”Bảo bối, hôm nay chơi vui không?” ”Vui ạ.” Thất Thất tươi cười,” Hôm nay thầy Ôn còn khen con, bởi vì con sau khi ăn cơm trưa xong, đem bàn học quét tước sạch sẽ.” ”Oa, bảo bối Thất Thất của chúng ta thật tuyệt.” Địch Hạo cười tủm tỉm khen ngợi Thất Thất. Thất Thất ưỡn bộ ngực nhỏ —— đó là tất nhiên a. ”Đúng rồi, ba ba, hôm nay giữa trưa thúc thúc tới thăm con.” Thất Thất nâng đầu đối Địch Hạo nói.
|
Quyển 1 - Chương 53: Thuật dưỡng tiểu quỷ[EXTRACT]”Cái gì?” Địch Hạo kinh ngạc hỏi,” Tần Chí giữa trưa tới thăm con sao? Hắn tới làm gì?” Thất Thất gãi gãi đầu,” thúc thúc nói chú vừa lúc đi làm, thuận đường lại đây nhìn con, còn nói ngày mai có một người sẽ tới làm bạn với con, kêu con và bạn ấy trở thành bạn tốt.” Địch Hạo nhướng mày,” Bạn nhỏ?... Tần Chí có nói là ai không?” Thất Thất lắc đầu,” không có nga.” ”Chậc, ngày mai con xem thử đi, có lẽ là người nhà Tần Chí.” ”Ân ân.” Vì thế trước khi Thất Thất ngủ, đều chờ mong người bạn mới của mình, trông như thế nào, nam hay nữ a? Đáng tiếc Tần Chí thúc thúc không nói tỉ mỉ cho bé Ngày hôm sau, Thất Thất gấp không chờ nổi đi nhà trẻ, muốn nhìn xem hôm nay người tới là ai. Ôn Ngọc đi vào phòng học, kêu tất cả bạn nhỏ giữ trật tự, Thất Thất mở to hai mắt —— chẳng lẽ thầy muốn giới thiệu bạn mới sao? Quả nhiên, sau khi Ôn Ngọc ổn định bọn nhỏ liền nói,” hôm nay có bạn mới tới lớp chúng ta, tất cả mọi người đều phải hòa đồng với nhau nha. Hiện tại bạn mới cùng các bạn trong lớp làm quen chút đi.” Nói xong liền hướng về phía ngoài cửa vẫy tay. Thất Thất mở to hai mắt nhìn người tiến vào, sờ sờ cằm —— oa, không tươi cười gì nha, cậu ấy là thẹn thùng sao? Chu Diệu mặt vô biểu tình đi vào, đứng ở bên cạnh Ôn Ngọc, nhìn phía trước một đám trẻ, kéo kéo khóe miệng, vốn dĩ chỉ nghĩ nói một chút tên của mình, nhưng nghĩ đến bà hai (mẹ Tần Chí, Chu Diệu gọi Chu Uyển là nhị nãi nãi nên tớ dịch là bà hai) trước đó có ngàn dặn vạn dặn nên Chu Diệu phải nghiêm túc giới thiệu, Chu Diệu âm thầm thở dài một hơi, nghiêm trang nói,” Tôi tên Chu Diệu, chào mọi người, ân.” Nói xong còn gật gật đầu, tỏ vẻ như vậy là được. Ôn Ngọc ho khan một tiếng,” Được rồi, bạn Chu Diệu đã giới thiệu xong, bạn nào nguyện ý cùng bạn Chu Diệu ngồi chung?” Đám trẻ hai mặt nhìn nhau, lại xem vẻ mặt vô biểu tình của Chu Diệu, đều nhất trí lắc đầu —— mới không cần cùng mặt than chơi chung, thật đáng sợ QAQ. Thất Thất trái phải nhìn nhìn, thấy tất cả mọi người đều không có mở miệng nói chuyện, liền nghĩ đến ngày hôm qua Tần Chí thúc thúc lại đây nói với bé, vì thế giơ tay nhỏ lên. Chu Diệu vốn dĩ thấy một đám hài tử không có nguyện ý cùng chính mình ở bên nhau chơi cũng không có cảm giác gì, bé đã sớm thành thói quen chơi một mình, chỉ trừ bỏ có điểm nhàn nhạt mất mát —— ít nhất đây là lần đầu tiên bé nhìn thấy nhiều tiểu hài tử cùng tuổi mình như vậy. Ai ngờ khi Chu Diệu đang định nói Ôn lão sư mình có thể ngồi một mình, liền nhìn thấy một cái tay nhỏ bụ bẫm giơ lên, Chu Diệu đôi mắt mang theo một chút tò mò nhìn qua, lập tức liền khóa chặt tầm mắt —— đó là một đứa trẻ mập mạp hồng hào, thập phần đáng yêu, diện mạo rất là tinh tế, một đôi mắt đen láy to tròn đang nhìn mình, thấy Chu Diệu nhìn qua, còn tặng một gương mặt tươi cười. Chu Diệu cảm thấy chính mình lập tức bị nụ cười này bắt làm tù binh —— bé cảm thấy đây nhất định là một em trai rất ngoan nha. ”Nga, Thất Thất muốn ngồi với Chu DIệu sao, thật ngoan.” Ôn Ngọc nở nụ cười, sau đó vỗ vỗ bả vai Chu Diệu,” Con có muốn qua ngồi chung với Thất Thất không?” Chu Diệu gật gật đầu, vừa đi, vừa nghĩ —— Thất Thất... Tên thật hay là nhũ danh sao? Chu Diệu mang theo ba lô ngồi cạnh Thất Thất, lúc này khoảng cách với Thất Thất càng gần, Chu Diệu nhìn càng thêm rõ ràng. Thất Thất hỗ trợ bạn bỏ cặp sách xuống, Chu Diệu gật gật đầu cám ơn —— quả nhiên là một đệ đệ đáng yêu, ngoan ngoãn. ”Cậu tên Thất Thất sao?” Chu Diệu mở miệng hỏi —— để nắm chắc được đệ đệ đáng yêu, nguyên tắc đầu tiên phải biết mọi thứ về em trai. Thất Thất gật gật đầu,” nhũ danh là Thất Thất, tên thật là ĐỊch Húc, chào anh.” ”Chào.” Chu Diệu gật gật đầu, nhìn Thất Thất đột nhiên sát vào, Chu Diệu mở to hai mắt nhìn,” Làm sao vậy?” ”Anh là người nhà Tần Chí thúc thúc sao?” Thất thất tò mò hỏi. ”Ân? Cậu quen chú họ của tôi?” Chu Diệu kinh ngạc mở miệng hỏi. Thất Thất chu miệng nhỏ,” Chú họ?” Chu Diệu gật gật đầu,” ân, đó là chú của tôi, sao cậu lại quen chú ấy?” Thất Thất cười tủm tỉm mở miệng nói,” Thúc thúc là bạn của ba em nha, ngày hôm qua thúc thúc đến đây thăm em, sau đó nói cho em biết hôm nay sẽ có một tiểu ca ca đến, cùng em làm bạn tốt.” Chu Diệu mở to hai mắt nhìn Thất Thất,” thật vậy chăng?” Mạc danh kì diệu cảm thấy thật hạnh phúc nga. Thất Thất nghiêm túc gật gật đầu,” thật sự.” ”Ân.” Tiểu đại nhân Chu Diệu vỗ vỗ bả vai Thất Thất,” nếu chúng ta có duyên như vậy, kia về sau tôi nhất định sẽ bảo vệ cậu, cậu chính là bằng hữu tốt nhất của tôi.” Thất Thất chớp chớp mắt,” Được a.” Khâu Viễn đem tư liệu điều tra được đặt ở trên bàn,” Đây là thông tin chi tiết về hai nạn nhân, tôi nhìn qua cũng không có gì dị thường.” Địch Hạo mở miệng hỏi,” Là người thế nào?” Khâu Viễn chỉ chỉ tư liệu trên bàn: “Cậu không tự nhìn được sao?” Lúc này Từ Tử Hạo cùng Tiêu Kiền mua trà bánh trở về, Địch Hạo duỗi tay lấy một ly trà sữa trân châu, sau đó xua xua tay,” Tôi còn uống trà sữa, không rảnh, anh nói cho tôi nghe một chút đi.” Khâu Viễn thở dài, lấy cà phê đen Từ Tử Hạo đưa qua,” Nạn nhân ở phòng đơn là vợ con trai Triệu gia, bởi vì dưỡng thai, cho nên không có chức nghiệp, ở nhà làm nội trợ, tôi thấy cô ấy gần đây cũng không đắc tội người nào.” Viêm Minh ăn một phần món điểm tâm ngọt,” Triệu gia lại là ai? Sao tôi chưa từng nghe nói qua?” Khâu Viễn sờ sờ cằm,” Là chủ một công ty mấy năm gần đây mới nổi, quy mô không lớn, nhưng kiếm tiền cũng khá được” ”Nạn nhân thứ hai thì sao?” Địch Hạo mở miệng hỏi. Tiêu Kiền tiếp tục nói,” Nạn nhân thứ hai càng không thể chọc tới người nào, cô ấy chỉ là một công nhân, bởi vì cũng sắp sinh sản, cho nên đã sớm xin nghỉ phép ở bệnh viện chờ sinh.” ”Nga? Cô gái này là công nhân ở công ty nào? Cũng là Triệu gia sao?” Địch Hạo nhai trân châu hỏi. Từ Tử Hạo lắc đầu,” không phải, cô ấy là công nhân công ty Lương gia.” Địch Hạo nhíu nhíu mày, mạc danh nghĩ đến ở vị Lương tiểu thư đã gặp ở văn phòng Tần Chí, không biết Lương tiểu thư này có phải là người của Lương gia, có lẽ phải đi, lắc lắc đầu, Địch Hạo bĩu môi —— cậu nghĩ đến chuyện này làm gì a. ”Hai người kia tám thước cũng không có quan hệ với nhau cũng không có xung đột hay thù hận với ai, vì cái gì bị sát hại?” Viêm Minh nghi hoặc nói,” lại còn dùng thủ đoạn tàn nhẫn một thi hai mệnh, hài tử còn chưa sinh ra đã chết.” Tiêu Kiền nghi hoặc mở miệng nói,”Cậu lúc kiểm tra thi thể không phải nói, đứa trẻ trong bụng là tự đi ra sao? Như vậy đứa trẻ phải còn sống đi?” Địch Hạo xua xua tay,” thoát ly cơ thể mẹ, đứa trẻ chưa sinh ra căn bản không sống được, huống chi đứa trẻ mới sinh ra không có khả năng làm việc gì, chỉ có thể nói hai đứa bé đã chết kia, bị người thao túng... Sách, nói tới đây, tôi nhớ ra một khả năng chúng ta chưa nghĩ đến.” ”Khả năng gì?” Khâu Viễn mở miệng hỏi. Địch Hạo cau mày,” có lẽ mục tiêu của hung thủ không phải hai cô gái kia, mà là đứa trẻ trong bụng” ”Muốn đứa trẻ làm gì?” Từ Tử Hạo cau mày hỏi, hiển nhiên không thể lý giải loại hành vi sát hại hai bào thai. ”Có nhiều tác dụng đấy.” Địch Hạo nhướng mày,” Ví như thuật dưỡng tiểu quỷ của Trung Quốc cổ đại” ”A? Dưỡng tiểu quỷ dùng làm gì?” Tiêu Kiền một bộ không thể tưởng tượng,” Dùng trẻ nhỏ thì là tà thuật đi.” Địch Hạo lắc đầu,” tuy rằng đại đa số đều là tà thuật, nhưng là cũng không nhất định. Ban đầu, Đạo gia của Trung Quốc xa xưa tu ở vùng núi, đều có thuật luyện linh đồng (trẻ nhỏ) có khả năng trợ giúp trong việc tu tập, chờ Đạo gia tu đạo thành công, như vậy linh đồng cũng có thể cùng tu tiên đắc đạo, mà ở Đông Nam Á, cực kỳ phổ biến chính là dưỡng Cổ Mạn Đồng, Cổ Mạn Đồng này là dùng đứa trẻ sinh non hoặc là chết non, hoặc là hài cốt của những đứa trẻ ngoài ý muốn mà chết luyện thành thi du, cái này cũng cùng loại với dưỡng tiểu quỷ, sau khi luyện thành, lấy điều kiện trao đổi tương ứng, chủ nhân có thể sử dụng để hoàn thành những mục đích khó mà thực hiện được.” Địch Hạo nói xong, liền thấy vẻ mặt phản cảm của mọi người. Viêm Minh lắc đầu,” Cho dù đứa trẻ là ngoài ý muốn mà mất, cũng không thể trở thành công cụ cho việc này chứ.” Địch Hạo gật gật đầu,” Đúng vậy, cuối cùng linh hồn vào vòng luân hồi mới là chính đạo, phải là siêu độ mà không vi phạm thiên lí tuần hoàn, mưu toan đem linh hồn giữ lại nhân gian là sai” Khâu Viễn nghi hoặc hỏi,” chẳng lẽ cậu cho rằng có người muốn những đứa trẻ này để dưỡng Cổ Mạn Đồng sao?” Địch Hạo sờ sờ cằm, sau đó lắc lắc đầu,” tôi không chắc chắn, bởi vì tuy rằng Cổ Mạn Đồng vi phạm Thiên Đạo tuần hoàn, nhưng cũng không thể coi là tà thuật, vì Cổ Mạn ĐỒng chỉ dùng những đứa trẻ chết ngoài ý muốn, loại Cổ Mạn Đồng này ở Đông Nam Á rất phổ biến, chủng loại nhiều, tên cũng nhiều, cũng không phải tà thuật, nhưng hai thai phụ kia chết chắc chắn do tà thuật làm, dù sao cũng là đứa nhỏ tự mình mổ bụng mẹ mà đi ra ngoài, nói cách khác hai đứa nhỏ ở lúc trong bụng mẹ là vẫn chưa chết, đứa bé là bị người hại chết, loại hài tử chết như vậy mang theo oán khí rất lớn, rất là đáng sợ, căn bản là không thể để người sử dụng nuôi tiểu quỷ, nếu như khống chế không được, liền có thể tự hại bản thân, thậm chí mang đến nhiều nguy hại hơn nữa.” ”Khủng bố như vậy?” Tiêu Kiền kinh ngạc hỏi. Địch Hạo sắc mặt ngưng trọng gật gật đầu,” Hài tử còn chưa rời bỏ nhân gian đều có chứa linh khí cùng sinh khí rất lớn, nhưng nếu là đứa trẻ tử vong không bình thường, hoặc là bị người dùng tà thuật khống chế, như vậy linh khí cùng sinh khí trên người đứa trẻ sẽ chuyển hóa thành oán khí cùng âm khí vô tận.” Khâu Viễn thở dài,” Nếu đúng như vậy, liền thảm, loại người này thật là tạo nghiệt a.” Địch Hạo gật gật đầu,” hôm nay tôi muốn về sớm một chút.” ”Về làm gì?” Viêm Minh mở miệng hỏi. ”Hôm nay tôi hẹn Bành Vũ đưa tôi đi thăm con của bạn cậu ấy, đứa bé kia nói như thế nào cũng sẽ bị ảnh hưởng, tôi đi hỗ trợ nhìn xem, giải quyết một chút vấn đề.” Địch Hạo mở miệng trả lời nói,” thuận tiện nhìn xem có manh mối hay không.” ”Ân, chúng ta điều tra mặt khác đi, án tử này một chút manh mối đều không có, cũng không biết kế tiếp còn phát sinh án mạng hay không.” Khâu Viễn gật gật đầu nói. Địch Hạo gọi điện thoại cho Bành Vũ, kêu hắn đưa cậu đến nhà bạn mình, Bành Vũ thực nhanh liền tới đưa Địch Hạo đến một tiểu khu, điều kiện của tiểu khu cũng không tệ lắm, là loại khu dân cư bình thường, đại khái là mới xây, nhìn vẫn còn rất mới. ”Ai nha, Địch Tiểu Hạo, Thất Thất bảo bối thế nào rồi, gần đây tớ vội đến chân cũng chưa chạm đất, cũng không gặp được Thất Thất bảo bối mấy lần.” Bành Vũ đi ở bên cạnh Địch Hạo lảm nhảm,” Ông trời ơi, yêu cầu của giáo sư cũng quá nghiêm khắc, cả ngày kêu tớ vội cái này vội cái kia, sửa chữa cái này sửa chữa cái kia, tớ cũng chưa thời gian đi xem Thất Thất bảo bối...” Địch Hạo nhanh chóng ngắt lời,” Tí nữa cậu cùng tớ đi đón Thất Thất không phải được rồi sao” thuận lợi ngăn chặn lời Bành Vũ. Bành Vũ mang theo Địch Hạo đến trước một tòa nhà, lên lầu hai,” tới rồi, chính là nơi này.” Nói xong ấn ấn chuông cửa. Chỉ chốc lát cửa liền mở, mở cửa là một nam nhân tiều tụy, tuổi không lớn, cùng Bành Vũ không sai biệt lắm, nam nhân vừa mở cửa ra, thấy là Bành Vũ, nhếch môi cười cười,” Cậu đã đến rồi a.” Bành Vũ vỗ vỗ bả vai nam nhân,” Quách Tử, đây là bạn tớ ĐỊch Tiểu Hạo, hôm nay tớ dẫn cậu ấy đến thăm vợ và con cậu.” Nam nhân trước mời hai người vào trong, sau đó mở to hai mắt nhìn nhìn Địch Hạo, nghi hoặc mở miệng nói,” Cậu ấy là bác sĩ sao? So với cậu còn lợi hại hơn?” ”Nga, không phải.” Bành Vũ lắc đầu,” Cậu ấy không phải bác sĩ, cậu ấy là cái đạo sĩ.” ”Đạo sĩ?!” Nam nhân kinh ngạc nhìn Địch Hạo, lại nhìn nhìn Bành Vũ.
|
Quyển 1 - Chương 54: Muốn gọi ca ca[EXTRACT]Sorry mọi người tuần vừa rồi mình chỉ up được 1 chương do ôn thi. Tuần này sẽ trở lại 3 chương/ tuần nhé:)) - ------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- Bởi vì tính đặc thù của nghề nghiệp ĐỊch Hạo, cho nên Bành Vũ trước nay đều không nói với người khác, hơn nữa cho dù nói ra, phỏng chừng người khác cũng sẽ khịt mũi coi thường —— tỏ vẻ hiện tại đã là thời đại nào, còn ai có thể tin quỷ thần sao. Cho nên hiện tại người nam nhân này nghe Bành Vũ giới thiệu Địch Hạo như vậy, còn kêu Địch Hạo đến xem vợ và con của hắn, mới có thể kinh ngạc như thế. Chẳng qua trong khoảng thời gian này nam nhân đã mang vợ cùng hài tử khám bệnh rất nhiều lần, đều không có kết quả gì, lúc này nghe thấy Bành Vũ giới thiệu bạn mình như vậy, trừ bỏ kinh ngạc cùng khó hiểu, nhưng cũng không có nhiều cảm giác chán ghét, đại khái cũng là vì Địch Hạo là do Bành Vũ mang lại đây, dù thế nào hắn cũng tin tưởng Bành VŨ sẽ không làm điều bất lợi với hắn. Địch Hạo nhìn nam nhân trừ kinh ngạc cũng không có cảm xúc phản cảm gì, lập tức vươn tay, mở miệng nói," Chào anh." Nam nhân thu hồi biểu tình kinh ngạc, bắt tay Địch Hạo," Xin chào, tôi tên Quách Hựu, cậu có thể kêu tôi là Quách Tử giống Bành Vũ." Địch Hạo cười tủm tỉm gật gật đầu, sau đó nhìn thoáng qua Bành Vũ. Bành Vũ hiểu ý, quay đầu cùng Quách Hựu mở miệng nói,"Vợ và con cậu đâu rồi, để Địch Hạo đi nhìn xem." Quách Hựu nhìn Địch Hạo liếc mắt một cái, sau đó gật gật đầu," Họ ở trong phòng, hai ngươi đi theo tôi." Quách Hựu mang theo hai người đi đến một gian phòng, đẩy cửa ra, Địch Hạo cùng Bành Vũ thấy cảnh tượng bên trong cánh cửa, không khỏi nhìn nhau liếc mắt một cái —— khó trách Quách Hựu thoạt nhìn tiều tụy như vậy, lúc này tình hình trong phòng xác thật có chút quỷ dị. Một nữ nhân đang tựa trên giường, tóc dài rối tung, ánh mắt dại ra, hai mắt vô thần nhìn chằm chằm bụng mình, trong miệng không biết đang thì thầm gì, mép giường có một cái nôi nhỏ, bên trong xem ra là đứa trẻ, đứa trẻ trong nôi cũng không ngủ, trợn tròn mắt nhìn, chẳng qua đứa nhỏ này rất an tĩnh, phảng phất như không cảm giác gì với chung quanh, không khóc không nháo, có chút ngây dại giống mẹ mình. Quách Hựu nhìn thoáng qua vợ và con, bất đắc dĩ thở dài," Sau khi vợ tôi ở bệnh viện bị dọa sợ, liền biến thành dạng này, tôi biết cô ấy là bị kích thích, tuy rằng tôi không chứng kiến cảnh tượng lúc ấy, nhưng nghe người ta nói cũng thực khủng bố, tôi đã mang cô ấy khám nhiều bác sĩ, đều không khám được gì... Đứa trẻ cũng... Ai." Địch Hạo đi đến mép giường, vươn tay vẫy vẫy trước mặt nữ nhân, nữ nhân không có phản ứng gì, sau đó Địch Hạo quan sát cô ấy thật gần, lại quay đầu nhìn nhìn đứa trẻ trong nôi," không có việc gì, chỉ là bị yểm thôi, rất dễ giải quyết." Quách Hựu nghe xong lúc sau mở to hai mắt kinh ngạc hỏi," Thật vậy chăng?" "Ân." Địch Hạo gật gật đầu, sau đó vươn tay trái, ngón trỏ cùng ngón giữa đặt gần nhau, đặt lên trán đứa trẻ, lấy linh khí biến thành linh lực, quấn lấy âm khí trong đứa trẻ, đem âm khí dẫn ra lòng bàn tay, linh khí triệt tiêu âm khí, Quách Hựu và Bành Vũ liền nhìn thấy sau khi ĐỊch Hạo bỏ tay ra, đứa trẻ khóc rống lên, Quách Hựu vội vàng tiến lên bế con, run rẩy ôm vào trong ngực, cũng không biết là nên khóc hay cười. Địch Hạo ngón tay đỡ đỡ môi, hướng về phía Bành Vũ nhướng mày —— nha, là con gái a. Nam nhân giỗ được con, lại nôn nóng nhìn về phía vợ mình, phát hiện vợ vẫn ở trạng thái cũ, không khỏi nhìn về phía Địch Hạo," kia... Cái kia, vợ của tôi..." Địch Hạo nhìn về phía nữ nhân trên giường," Con của anh dễ giải quyết, chỉ cách bụng bị ảnh hưởng mà thôi, nhưng vợ anh lại tiếp xúc gần với nhưng thứ không tốt lành gì, hơn nữa còn tận mắt nhìn thấy, nếu làm cô ấy thanh tỉnh, cần có một giọt máu của con anh, dù sao trẻ con có linh khí thuần khiết nhất, thuần khiết vô cầu, hơn nữa là máu huyết thống chí thân có thể đánh thức thần chí vợ anh, để vợ anh tỉnh táo lại." Quách Hựu nhìn thoáng qua con mình, sau đó đối với Địch Hạo hỏi," Chỉ cần một giọt máu là được sao?" Địch Hạo gật gật đầu," ân." "Kia... Lấy ra như thế nào, trẻ con nhỏ như vậy, ở đây tôi cũng không có công cụ" Nam nhân khó xử nói, chỉ một giọt máu mà thôi cũng không có gì khó, chính là không có công cụ lấy máu. "Tôi có biện pháp, hơn nữa sẽ không khiến con anh bị thương... Tuy rằng phương pháp này có chút chậm." Địch Hạo mở miệng nói, sau đó đi đến bên người Quách Hựu, nhẹ nhàng cầm tay đứa trẻ, chậm rãi xoa bóp, từ cánh đến đầu ngón tay, dùng linh khí dẫn máu trong tay đứa trẻ, sau một lúc lâu qua đi, Quách Hựu mở to hai mắt nhìn ngón trỏ của con mình có một giọt máu rơi xuống, Địch Hạo vội vàng dùng ngón trỏ tiếp được, đối với Quách Hựu giật mình không biết nói gì," Được rồi, phương pháp này tuy là lâu một chút, nhưng là không đau, không cần lo lắng con của anh, sẽ không có ảnh hưởng gì." Quách Hựu ngây ngốc gật gật đầu, liền thấy Địch Hạo nâng ngón trỏ đi đến bên người vợ mình, sau đó đem máu bắn lên người vợ mình, sau khi giọt máu kỳ dị thấm qua da, vợ hắn run run một chút, Địch Hạo làm một thủ quyết chụp lên đầu vợ Quách Hựu. Quách Hựu kinh ngạc kêu một tiếng —— bởi vì vợ hắn ngất đi rồi. Địch Hạo xua xua tay," không có việc gì không có việc gì, chờ cô ấy tỉnh lại thì tốt rồi." "Nga." Quách Hựu ngây ngốc gật đầu, trong ánh mắt tràn ngập sùng bái đối với Địch Hạo. "Làm phiền anh một chuyện được chứ?" Địch Hạo mở miệng hỏi. Quách hựu vội vàng nói," Anh nói đi, chuyện gì cũng được." Địch Hạo cười cười," cũng không phải chuyện lớn gì, chính là chờ vợ anh tỉnh lại, phiền anh giúp tôi hỏi cô ấy một chút, nữ nhân cùng cô ấy ở chung có hành vi gì khác lạ không? Nếu có, phiền anh gọi điện thoại cho tôi thông báo một tiếng." "Nga, không thành vấn đề, bất quá, ý các anh là, chẳng lẽ kẻ giết hại thai phụ kia..." Bành Vũ vỗ vỗ bả vai Quách Hựu," Quách Tử, những việc này cậu không cần suy xét, cũng đừng hỏi, dù sao vợ và con gái cậu cũng không có việc gì, cậu cứ lo thật tốt sinh hoạt của mình, có một số việc biết càng ít càng tốt." Quách Hựu trầm mặc một chút, sau đó gật gật đầu," Tớ đã biết, mọi ngươi yên tâm, sau khi tôi hỏi vợ mình sẽ thông báo cho hai người" "Ân, làm phiền anh rồi." Địch Hạo cùng Bành Vũ đi khỏi nhà Quách Hựu, Bành Vũ vỗ bả vai Địch Hạo," Có tìm được manh mối gì từ vợ và con của cậu ấy không?" Địch Hạo lúc này sắc mặt có chút không tốt, gật gật đầu," tuy rằng âm khí trên hai người họ rất ít, nhưng khiến cho tôi cảm thấy tà tính rất cao, cũng may hai người họ không trực tiếp tiếp xúc với thứ đó, nếu không có thể sống hay không rất khó nói, nhìn dáng vẻ, có khả năng rất lớn là có người dưỡng tiểu quỷ, tà tính trên âm khí rất lớn." Bành Vũ nghi hoặc nhìn Địch Hạo," nếu thật sự có người dưỡng tiểu quỷ, vì sao vợ và con của Quách Tử không có vấn đề gì?" Địch Hạo cũng hoang mang lắc đầu," tôi cũng không rõ ràng lắm." "Chẳng lẽ có mục đích nào đó?" Bành Vũ nói thầm nói. "Mục đích?" Địch Hạo quay đầu nhìn về phía Bành Vũ, sau đó gật gật đầu," có lẽ là xuất phát từ mục đích nào đó, tôi..." Địch Hạo đột nhiên dừng lại, ngẩng đầu nhìn về phía đường cái đối diện. "Làm sao vậy?" Bành Vũ thấy Địch Hạo nói chuyện nói một nửa, còn dừng bước chân, không khỏi mở miệng hỏi. Địch Hạo cau mày —— vừa rồi lại cảm giác ở đường cái đối diện có người theo dõi cậu, chính là khi ngẩng đầu cũng không có điểm gì bất thường. Thấy Bành Vũ còn đang nhìn mình, Địch Hạo lắc đầu," không có gì... Chúng ta đi đón Thất Thất đi." Nói rồi dẫn đầu đi. Bành Vũ gãi gãi đầu," Sao cứ kỳ kỳ quái quái như vậy, khẳng định có chuyện gạt mình..." Chu Diệu ngồi xếp bằng trên tấm thảm mềm, ở giữa hai đùi là một quyển sách, nhưng mà lúc này Chu Diệu cũng không có đọc sách, mà hai tay đặt trên đùi, nhìn đứa trẻ đối diện —— Thất Thất, lúc này Thất Thất đang chơi trò xếp hình, Chu Diệu nhìn thoáng qua còn chưa ghép được một nửa, nhìn thoáng qua phần đầu liền có thể thấy được là dê lười biếng (Cái con dê trong bộ phim "Cừu vui vẻ và sói xám" ấy). Tuy rằng sống ở nước ngoài, nhưng bé thường xuyên bị người trong nhà bắt xem hoạt hình đặc biệt là hoạt hình Trung QUốc, tuy rằng mỗi lần đều ghét bỏ phim hoạt hình ấu trĩ, nhưng là Chu Diệu cũng không thể không xem vì sự bắt ép của người lớn, lúc này Chu Diệu thấy vạn phần may mắn vì mình đã xem phim hoạt hình, bằng không thật sự không biết Thất Thất hiện tại đang ghép cái gì. Thất Thất ngẩng đầu nhìn nhìn Chu Diệu, phát hiện Chu Diệu không có đọc sách, mà là đang xem mình chơi ghép hình, vì thế cầm lấy một mảnh hỏi," Diệu Diệu,anh muốn chơi ghép hình cùng em sao?" Chu Diệu nghĩ nghĩ, gật gật đầu, sau đó đem sách đặt ở một bên, một bên đi đến bên người Thất Thất," Tôi muốn em gọi là ca ca, không được gọi là DIệu Diệu." Thất Thất nghiêng đầu," Vì sao a?" "Bởi vì tôi lớn hơn." Chu Diệu ghép một mảnh xếp hình "Nga, được rồi." Thất Thất nhớ Chu Diệu trước đó có hỏi sinh nhật của mình thì ra là vì lí do này a. Chu Diệu vỗ vỗ đỉnh đầu Thất Thất," thật ngoan." Tần Chí lúc đến đây, nhìn đến hình ảnh Chu Diệu đang thân mật cùng Thất THất chơi ghép hình, tuy rằng dặn dò Thất Thất làm bạn cùng Chu Diệu, nhưng là Tần Chí thật sự không nghĩ tới hai đứa nhỏ có thể thân tới vậy, bởi vì Chu DIệu từ nhỏ đã già dăn hơn những đứa trẻ khác, đều rất khó chơi chung với những đứa trẻ cùng lứa, không nghĩ tới có thể cùng Thất Thất ở chung tốt như vậy. Tần Chí cười cười, đi vào. Chu Diệu ngồi vị trí đối diện cửa, cho nên liền phát hiện Tần CHí, tức khắc thu liễm biểu tình trên mặt, nghiêm trang hô," biểu thúc." Khóe miệng Tần Chí khẽ trừu trừu —— đứa nhỏ này rốt cuộc giống ai? Thất Thất nghe được Chu Diệu gọi, cũng quay đầu lại, cười tủm tỉm hướng về phía Tần Chí vẫy tay," thúc thúc hảo." Tần Chí đi đến bên người hai đứa trẻ, ngồi xổm xuống hỏi Thất Thất," Ba con còn chưa tới đón sao?" Thất Thất gật gật đầu," Ba ba chưa tới nhưng rất nhanh sẽ tới thôi." "Vậy ra ngoài cửa chờ ba cùng thúc thúc đi, trong xe chú có bánh kem mới mua." Thất Thất mắt sáng rực lên, dùng sức gật đầu," hảo a hảo a." Sau đó đối với Chu Diệu mở miệng nói," Diệu Diệu, chúng ta đem trò chơi ghép hình dọn đi, ngày mai lại chơi" Chu Diệu gật gật đầu, thu dọn cùng Thất Thất, chờ sau khi dọn xong liền nhớ đến một chuyện, lúc này Thất Thất đã chạy đến bên người Tần Chí, Chu Diệu ở phía sau nhỏ giọng nói thầm," Đã kêu gọi là ca ca mà." Tần Chí nghe được lời Chu Diệu, quay đầu lại kéo Chu Diệu qua, nhướng mày hỏi," như thế nào, cháu rất thích Thất Thất sao, muốn em ấy làm em trai sao?" Chu Diệu gật gật đầu," ân, cháu thích Thất Thất, muốn em ấy làm em trai." Tần Chí cười cười," Vậy ca ca phải chăm sóc đệ đệ nha" "Ân, tất nhiên rồi." Chu Diệu vỗ vỗ bộ ngực,"cháu nhất định sẽ chăm sóc cho đệ đệ." Thất Thất cũng ngẩng đầu nói với Tần Chí," Cháu cũng sẽ chăm sóc DIệu Diệu." Chu Diệu âm điệu đề cao một chút," Đã nói là gọi ca ca." Tần Chí cúi đầu, liền thấy Thất Thất hắc hắc hắc cười không ngừng, rõ ràng là đang trêu chọc Diệu Diệu. Còn chưa đi tới cửa, liền thấy hai người đối diện đi tới, Tần Chí nheo nheo mắt. Thất thất buông tay Tần Chí ra, hoan hô một tiếng chạy tới," Cha nuôi!" Bành Vũ ôm chặt Thất Thất, dùng sức cọ," ai u, Thất Thất bảo bối, cha nuôi nhớ ngươi muốn chết." "Cha nuôi sao lại tới đây?" Thất Thất ôm cổ Bành Vũ hỏi. "Cha nuôi đã lâu không gặp con, lại đây thăm con nha" Bành Vũ ôm Thất Thất, lấy mũi mình chạm mũi THất Thất. Thất thất cười hì hì," cha nuôi bận sao, ba ba cũng nói, cha nuôi gần đây có rất nhiều việc Thất Thất sẽ không trách ba." "Ha ha, bảo bối nhà ta chính là tri kỷ a." Bành Vũ cười hì hì hôn khuôn mặt nhỏ của Thất Thất một cái.
|