Dị Thế Chi Thú Nhân Bộ Lạc
|
|
Chương 25[EXTRACT]Sau khi Tắc Vạn trở về liền cùng Gia Á đi một chuyến tới bộ lạc Bội Tư, lấy RWAR gần khu vực đó xong trực tiếp đưa tới phi thuyền của Gia Á. Lúc trước Gia Á bắt đầu từ nơi đó xuất phát, phải vượt qua thủy lộ, đường bộ, sau vài tháng mới tới được cốc sông đỏ, kết quả Tắc Vạn bay vài ngày đã tới nơi, thực sự không thể so sánh được a.
Dọc theo đường đi, hai người còn ôn lại chuyện lúc đầu gặp nhau. Gia Á xấu hổ muốn chết, bởi vì thái độ của Tắc Vạn thực sự giống như đang ôn lại chuyện cũ trong chuyến đi hưởng tuần trăng mật a.
Không ngờ hai người gặp mặt lần đầu tiên lại là ở cốc sông đỏ, Gia Á nhớ lại, khi đó hắn hoàn toàn không có cảm giác bị theo dõi. Sau đó lại nghĩ ngay lúc đó Tắc Vạn đã nhắm trúng hắn, sau lại còn giả vờ anh em, lừa hắn mắc câu, hành vi lừa đảo xấu xa, không thể tha thứ được!
Nghĩ đến đây, Tắc Vạn lại đang ‘làm việc’ trên người hắn, nhìn thế nào cũng rất đáng giận a. Vì thế liền há mồm cắn một ngụm lên ngực người ta, không ngờ cái đau lại là răng mình.
Hiện tại hai người đang trên đường quay về, thu vây cũng đã chấm dứt, nhiệm vụ vận chuyển RWAR cũng hoàn thành, không còn chuyện gì quan trọng, Tắc Vạn quyết định chuyển lộ tuyến sang một vùng phong cảnh xinh đẹp, dắt Gia Á du lịch một phen.
Gia Á cảm thấy chuyến lữ hành rất thú vị, cảnh sắc rất kỳ lạ, Tắc Vạn thì hóa thân thành trung khuyển. Gia Á tới bây giờ vẫn chưa thấy qua những cây cối, sông ngòi và cả những dãy núi lơ lửng trên bầu trời hay những sinh vật phát sáng trong bóng đêm (Xin liên tưởng tới hình ảnh trong film Avatar) Tắc Vạn ngoan ngoãn theo phía sau, đảm nhiệm vai trò bảo vệ khiêm bảo mẫu, kiêm phương tiện di chuyển và còn nhiều nhiều vai diễn khác nữa, Gia Á không cần động tay làm bất cứ thứ gì, cơm dâng tận miệng chỉ việc há mồm, đi đường có người cõng trên lưng, ngủ có người lót cỏ, lúc đau lưng còn có người mát xa.
Cái giá phải trả chính là ngẫu nhiên sẽ bị ăn đậu hủ, bất quá Gia Á cũng bị luyện thành thói quen, hiện tại đã muốn quên đi việc phải chống cự.
Tối hôm nay, thức ăn do Tắc Vạn săn, lửa do Tắc Vạn đốt, giường là Tắc Vạn trải, con muỗi cũng do Tắc Vạn cưỡng chế ép rời đi. Gia Á chỉ phụ trách một công việc duy nhất là nằm lên đó sau khi ăn no, chuyện kế tiếp phải làm là……
Tắc Vạn nhìn Gia Á nằm lười trên tấm da thú, một ngọn dục hỏa liền bừng cháy trong cơ thể a!
Hai ngày nay Gia Á thực nhu thuận, phải nói là lười chống cự mới đúng, dọc theo đường đi Tắc Vạn ăn đậu hủ cũng no cả mắt rồi. Có điều có vài chuyện có lần một, sẽ có lần hai, có lần hai sẽ có lần ba, mà từ từ sẽ bắt đầu phát triển theo phương hướng không thể khống chế được.
Vì thế y áp người lên, đối phương chỉ hơi từ chối một chút sau đó liền có bộ dáng tùy ý ngươi. Hôm nay Tắc Vạn không hề có suy nghĩ sẽ đi tới bước cuối cùng nhưng không ngờ Gia Á lại đột nhiên ngẩng đầu cắn một ngụm lên ngực Tắc Vạn, lực đạo này ngang ngửa bị một con mèo con quào, nhưng cảm xúc mềm mại của đôi môi Gia Á, đầu lưỡi nóng bỏng làm làn da y phát run, đầu óc Tắc Vạn lâm vào một trận choáng váng, con ngươi dần chuyển sang màu đỏ. Còn Gia Á vừa làm chuyện xấu xong, nhìn thấy bộ dáng tức giận của Tắc Vạn, xoa xoa cằm liền lười biếng nằm oài ra. Bộ dáng kia quả thực làm người ta muốn chà đạp, Tắc Vạn lập tức có một quyết định sáng suốt, ăn trước thời hạn!
Gia Á choàng cánh tay qua cổ Tắc Vạn, đôi chân bị ép tách ra quấn quanh thắt lưng y. Bàn tay Tắc Vạn di chuyển trên cơ thể hắn, thời tiết cuối thu man mát dễ chịu làm hắn có chút buồn ngủ. Đột nhiên cảm giác được bàn tay Tắc Vạn tiến tới nơi chính mình đã lâu không ‘dùng’ tới.
“Tắc Vạn!” Cảm giác bộ phận yếu đuối bị người khác nắm trong tay làm hắn không biết làm sao, trợn tròn hai mắt nhìn Tắc Vạn.
“Đừng sợ……” Tắc Vạn hôn nhẹ lên vành tai Gia Á, nhẹ giọng trấn an.
Gia Á cắn chặt môi dưới, kỳ thực động tác của Tắc Vạn rất ôn nhu, nhẹ nhàng vuốt ve cậu nhỏ trong bàn tay nóng rực như lửa, cảm giác tê dại dần dần chạy lên thắt lưng. Thật ra từ lúc Tắc Vạn khơi mào hắn cũng đã có phản ứng, chính là cuộc sống cấm dục lâu năm làm Gia Á có thói quen mặc kệ dục vọng của mình. Chính là hắn cấm dục, cũng không phải một xác chết, hiện tại Tắc Vạn chơi đùa trong tay như vậy, loại nhu cầu bức thiết muốn phát tiết này làm Gia Á không thể xem nhẹ. Bàn tay Tắc Vạn thô ráp càng làm tăng cảm giác kích thích. Cánh tay muốn đẩy Tắc Vạn ra lại trở thành khoát lên vai y, cả người khẽ run rẩy thở hổn hển, Gia Á không thể không mặc niệm, chết tiệt, sao công phu Tắc Vạn lại tốt như vậy?
“Bảo bối, đừng cắn.” Tắc Vạn thân thiết hôn lên khóe môi Gia Á, nhanh chóng dùng đầu lưỡi tách ra hàm răng bên dưới cánh môi, đoạt lấy hương vị ngọt ngào.
“Tắc, Tắc Vạn………” Gia Á cảm thấy dục vọng sắp lên đến cực hạn, không khỏi uốn cong người, cố gắng đẩy về phía trước. Đây không phải lần đầu tiên của Gia Á, chính là lâu lắm rồi, đột nhiên bị kích thích mãnh liệt như vậy khó trách hơi nhanh một chút.
Phát tiết xong làm Gia Á hoàn toàn thất thần, hắn là một nam tử hoàn toàn khỏe mạnh, bởi vì chạy trốn mà suốt mười năm qua không hề làm. Đột nhiên bị một trận khoái cảm càn quét toàn thân, trên mặt vô thức xuất hiện biểu tình mê say, ngay cả ngón chân cũng có chút co rút.
Tắc Vạn nhìn cảnh đẹp trước mắt vô cùng hài lòng, Gia Á trải qua một trận phát tiết căn bản không hề chú ý tới một ngón tay Tắc Vạn đã bắt đầu thăm dò tới địa phương hẻo lánh ít người qua lại kia, mãi đến khi cảm nhận được một ngón tay lạnh lẽo tiến vào bên trong cơ thể, Gia Á mới hoàn hồn lại.
“Gì đó?” Gia Á biết chính mình hẳn là nên đẩy Tắc Vạn ra, sau đó công bằng đáp lại cho y một chút, nhưng thực sự hắn không còn đủ thể lực để làm chuyện đó, dư vị cao trào vẫn còn lưu động trong cơ thể chưa tan biến hết làm cả người hoàn toàn tê dại.
“Đừng lo lắng, là thuốc mỡ Mâu Đặc cho ta.” Tắc Vạn thực cẩn thận, ngay cả thuốc cũng mang theo bên người.
“Ta không phải nói cái đó! Ta là nói ngươi…..” Gia Á muốn nói, ý hắn không phải thuốc mỡ, là cái vật gì đang khuấy động trong cơ thể hắn! Rất rõ là ngón tay của Tắc Vạn, nhưng vì cái gì……..
“Tắc Vạn….. có thể hay không…….” Gia Á cũng hiểu được, Tắc Vạn từng trực tiếp thổ lộ với mình, mà hắn cũng không cự tuyệt, mối quan hệ của hai người sớm hay muộn cũng phải tiến tới bước này. Nhưng hiểu được là một chuyện, hiện tại đối diện với sự thật hắn vẫn không kiềm chế được sợ hãi, loại cảm giác bất lực khi nằm dưới thân Tắc Vạn mãnh liệt trào lên.
“Không thể.” Tắc Vạn biết Gia Á muốn hỏi cái gì, nhưng y không nghĩ tới việc dừng lại, y không phải thánh nhân, mỗi ngày đều nhìn thấy Gia Á nhưng cái gì cũng không thể làm, y đã nhẫn nhịn rất lâu.
“Gia Á, ta thực yêu ngươi vì thế đừng sợ gì cả, giao hết tất cả cho ta là tốt rồi.” Tắc Vạn nghiêm túc nhìn ánh mắt Gia Á, thổ lộ yêu ngữ, nhẹ nhàng hôn Gia Á, nhỏ giọng trấn an. Ở chung một khoảng thời gian lâu như vậy, Tắc Vạn dần dần cũng hiểu được cá tính Gia Á, nếu chính mình không chịu buộc hắn, quan hệ của họ nhất định sẽ không tiến triển được bước nào.
Câu ‘ta thực yêu ngươi’ kia đánh thẳng vào nơi mềm yếu nhất trong trái tim Gia Á, người cô đơn chính là như vậy, giống như con nhím, một khi có ai đó có thể phá bỏ được lớp gai nhọn cứng rắn bên ngoài, sẽ dễ dàng đánh chiếm.
Có người yêu ta, Tắc Vạn nói, y thực yêu ta…………Gia Á vô thức cong khóe môi, bất an trong lòng nhanh chóng biến mất. Đúng vậy! Người này chính là Tắc Vạn, vì sao phải lo sợ? Hai tay vươn lên ôm lấy cổ y.
“Nếu ngươi làm ta đau, ta sẽ dùng đạn bắn ngươi thành cái sàng.” Gia Á căm giận uy hiếp bên tai Tắc Vạn.
Tắc Vạn nghe vậy liền bật cười. Nguồn :
“Yên tâm, nhất định sẽ làm ngươi sung sướng đến hét chói tai.” Tắc Vạn biết Gia Á đã nghĩ thông suốt, lúc này không làm còn chờ tới bao giờ? Không một ai cho rằng Tắc Vạn là người không biết nắm bắt cơ hội, nhưng đại đa số người lại tin tưởng, y là một người tự biết tạo ra cơ hội cho mình.
Sự thật chứng minh đại đa số luôn đúng! Này còn không phải cơ hội y tự tạo ra sao……. về phần lúc sau Gia Á có khoái hoạt đến thét chói tai hay không, phải hỏi những vị hàng xóm ở trên cây bên cạnh, hai chú chim nhỏ đáng thương, cả đêm không được ngủ ngon.
|
Chương 26[EXTRACT]Kết thúc chuyến du lịch, thắt lưng Gia Á vô cùng đau nhức, hắn im lặng nằm im trên lưng Tắc Vạn, động một chút cũng không dám. Lúc về tới bộ lạc, Sophie vừa thấy Gia Á đi khập khiễng cơ bản cũng hiểu được.
“Bị ăn?” Sophie dựa người vào khung cửa, bộ dáng tựa tiếu phi tiếu.
“Ân, hừ! Ngươi nói xem……..” Gia Á nửa chết nửa sống nằm trên giường giả làm gốc cây, hắn vô cùng hối hận, vì cái gì thời điểm hắn đau chết đi sống lại quên đi chuyện đánh Tắc Vạn thành cái sàng cơ chứ.
“Ngươi có nói với y chuyện của chúng ta không?” Sophie hỏi, lúc trước Gia Á có nói phải thừa cơ hội Tắc Vạn đem hắn về phi thuyền, thẳng thắng nói chuyện lai lịch Gia Á một phen.
Gia Á cố trở mình, đối mặt với vách tường.
“Ta quên……..”
“Ai.” Xem ra lại chưa dám nói. Tắc Vạn ăn cũng ăn rồi, không lẽ Gia Á còn sợ y không giữ lời hay sao!
“Còn chuyện 9 loại năng lượng thì sao?”
“Tắc Vạn nói y sẽ tìm cách.”
Im lặng một trận, Sophie ôm bả vai lắc đầu.
“Gia Á, ngươi cái gì cũng tốt, chỉ là quá cố chấp.” Sophie đột nhiên nói: “Kỳ thật ngươi rất may mắn biết không hả, mặc kệ thế nào thì ít ra ngươi vẫn là một người sống, một con người thật sự.” Sophie mỉm cười thở dài.
Gia Á ngây ra một lúc, hắn biết rõ Sophie khát khao trở thành con người cỡ nào, bởi vì sinh ra cảm tình nên rất thống hận thân phận người máy của mình.
“Có một cơ thể sống thật tốt, có tư cách được yêu thương…….loại cảm giác đáng quý này.” Sophie thờ ơ nhún vai, cậu có cảm tình, nhưng có lợi ích gì cơ chứ? Còn không phải chỉ là một đống sắt thép sao! Cho dù cậu không ngại sống cùng thú nhân, nhưng cũng phải có thú nhân thích máy móc mới được a! Chính là có ai sẽ yêu một đống sắt chứ……. đúng là chuyện vô lý mà.
Gia Á nhìn bóng lưng Sophie, trong lòng không thể thầm than thở cho số phận của Sophie. Kỳ thật Gia Á có một nguyện vọng giống như Sophie, biến Sophie thành một con người chân chính! Bọn họ đi khắp hệ ngân hà để tìm kiếm khả năng này nhưng đáng tiếc cuối cùng hi vọng cũng biến thành thất vọng.
Gia Á không biết rốt cuộc trên thế gian này có khả năng này tồn tại hay không, hắn chỉ có thể đồng hành với Sophie đến khi hắn không thể cử động nữa mới thôi.
Sau đó một khoảng thời gian, trận tuyết đầu mùa đông đã đến. Xa xa nhìn lại, hoa tuyết bay lượn trên không trung một mảnh trắng tinh còn bên dưới là rừng cây xanh thẳm, hai sắc màu trái ngược cùng lúc xuất hiện tạo thành một bức tranh rung động lòng người.
Đối với Gia Á mà nói, mùa đông ở Thụy Bá đại lục thật sự rất rét lạnh, nhiệt độ giảm tới gần -50 độ. Gia Á có cảm giác mình sắp chết vì đông cứng, ngay cả Sophie cũng phải tiếp thêm dầu máy để tự làm ấm, ngăn ngừa không khí quá lạnh làm tâm phiến máy tính bị hư hỏng.
Gia Á kỳ thật rất sợ lạnh, bởi vì sau kỷ nguyên tận thế, khoa học kỹ thuật địa cầu phát triển tới đỉnh cao, trên không gian thành thị có thiết bị tái tạo không khí ôn hòa suốt năm, nên nhân loại không hề bị ảnh hưởng theo mùa. Cũng bởi thế Gia Á chưa bao giờ có cảm giác rét lạnh thế này, ngay cả cửa cũng không dám tiến ra một bước. Mỗi ngày đều nằm trên giường ôm noãn lô, trùm một cái chăn thật dày, dưới thân cũng lót một tấm da thú, trừ phi có chuyện cần thiết nếu không tuyệt đối sẽ không leo xuống.
Gia Á đáng thương như vậy, mỗi ngày đều như bị ốm nằm trên giường, mọi chuyện đều phải dựa vào Tắc Vạn, làm tự tôn nam nhân của y thỏa mãn vô cùng, vô cùng yêu thương chăm sóc Gia Á như một vị thánh.
“Tắc Vạn.” Gia Á tựa vào tường ngồi trên giường, hạ thân đắp tấm chăn dày, trên người khoác một tấm thảm, tay cầm noãn lô, đôi đồng tử trong suốt nhìn Tắc Vạn.
“Làm sao vậy?” Tắc Vạn nghe thấy hắn gọi liền trả lời.
“Ta muốn uống nước.” Gia Á chỉ vào chén nước gần sát bên cạnh, kỳ thật chỉ cần cử động một chút là có thể cầm lấy, nhưng chính là hắn không muốn động mà thôi, khó khăn lắm mới làm lớp chăn có chút độ ấm, động một chút lại lạnh băng.
Tắc Vạn vui vẻ bưng nước tới cho Gia Á, không hề cho là Gia Á lười biếng, ngược lại còn cho rằng Gia Á cuộn mình thành một cục bông như vậy rất đáng yêu.
Kỳ thật với vóc người 1m9 của Gia Á, lại suốt ngày cuộn mình trên giường, người bình thường sẽ cảm thấy hắn rất vô dụng, đáng yêu chỗ nào chứ. Nhưng Tắc Vạn lại cảm thấy như vậy, đúng là tình nhân trong mắt hóa Tây Thi mà.
“Đúng rồi.” Tắc Vạn dường như nhớ ra điều gì: “Sắp tới ngày giao lưu của tam đại bộ lạc rồi, ta có thể sẽ đi khoảng 10 ngày.”
“Giao lưu?” Gia Á vừa nghe thấy liền cảm thấy hưng phấn, ngồi thẳng dậy, hắn chưa nghe thấy việc này bao giờ!
“Là dạng giao lưu gì? Chính trị à? Quan hệ hữu nghị? Hay trao đổi buôn bán?”
Tắc Vạn không hiểu Gia Á nói chính trị lung tung gì đó.
“Mùa đông hàng năm là thời gian thanh nhàn nhất trong bộ lạc, nên tam đại bộ lạc sẽ nhân cơ hội này mà gặp nhau, trao đổi một chút.” Tắc Vạn giải thích. “Có cơ hội cho mọi người trao đổi hàng hóa, nhóm lỗ đạt còn có thể tham gia các trận đấu, v…v……”
“Nghe rất thú vị a! Ta cũng muốn đi!” Gia Á vô cùng phấn khích quên đi cả thời tiết rét lạnh.
“Có thể a, hoạt động giao lưu này khảm đặc cũng có thể tham gia.” Tắc Vạn chỉ lo lắng khả năng chịu lạnh của Gia Á quá kém thôi.
�
“Da!” Gia Á mới nhảy dựng lên được một chút, bị gió lạnh thổi qua lập tức co rụt trở vào chăn.
Tắc Vạn thấy vậy bất đắc dĩ cười cười.
“Ta định nhân dịp này nói chuyện RWAR với tộc trưởng bộ lạc Phong Thần và Ba Tắc Tư, năng lực lôi và điện chỉ có lộ đạt ở bộ lạc Ba Tắc Tư có, còn ám, mộc cũng chỉ có ở bộ lạc Phong Thần.
“Nga, ra vậy a.” Như vậy sẽ quy tụ được 9 loại năng lực kim, mộc, thủy, hỏa, lôi, phong, điện, ám, độc.
“Chờ chút!” Gia Á đột nhiên nhận ra một chuyện.
“Tắc Vạn, còn kim đâu?” Gia Á đột nhiên hỏi.
“Kim? Không phải là ngươi sao?”
“Chính là……….” Gia Á biết mình có năng lực khống chế kim loại, nhưng Sophie cũng nói chỉ có sinh vật tinh cầu này mới có thể khống chế được năng lượng của tinh thạch, hắn không phải người ở đây, không biết được không a.
“Thụy Bá đại lục không còn lộ đạt khác có năng lực kim sao?” Gia Á hỏi.
“Kỳ thật người có năng lực này rất hiếm, nghe nói bộ lạc Tát Đức nắm giữ năng lượng này, chính là …….” Tắc Vạn ngừng một chút: “Bộ lạc kia thực quỷ dị, những lỗ đạt chúng ta phái đi tìm hiểu đều không trở về nữa, dần dần chúng ta cũng không đề cập tới nơi đó nữa.”
Gia Á im lặng, hắn không xác định được mình có thể làm được hay không, đương nhiên, hắn hi vọng mình có thể………
|
Chương 27[EXTRACT]Gia Á hiếm khi xuất môn, mục tiêu là ngôi nhà nhỏ sát bên cạnh, trước kia là chỗ ở của hắn hiện tại đã biến thành nhà của Sophie.
“Ngươi muốn làm thực nghiệm?” Sophie kinh ngạc liếc mắt nhìn Gia Á.
“Đúng vậy, ta muốn thử xem mình có thể cảm ứng được tinh thạch năng lượng hệ kim hay không.” Gia Á kiên định nói.
Sắc mặt Sophie vô cùng nghiêm túc.
“Nói thật, ta hoàn toàn không đồng ý suy nghĩ này của ngươi. Sinh vậy trên tinh cầu này không giống chúng ta!” Sophie nhắc nhở. “Hơn nữa ngươi còn nhớ nước sông ở cốc sông đỏ không, ngươi làm loại thực nghiệm này cũng tương đương với việc uống nước tự bốc cháy kia!”
“Ta vẫn muốn….thử xem sao.” Gia Á đã suy nghĩ rất nhiều, trên đại lục Thụy Bá chỉ có người của bộ lạc Tát Đức có năng lực kim, nhưng việc tìm kiếm bộ lạc đó cũng không biết sẽ kéo dài tới bao giờ, hiện tại chỉ có mình hắn có khả năng.
“Gia Á, ta không đồng ý!” Sophie cự tuyệt, sắc mặt so với bão tuyết mùa đông còn lạnh hơn. “Ngươi đột nhiên muốn kết hôn, không sao cả. Ngươi nói không đi, ta đồng ý. Ngươi muốn tìm RWAR, ta giúp ngươi! Nhưng hiện tại hành vi của ngươi đã đi quá giới hạn rồi! Tùy tiện làm loại thực nghiệm này, ngươi muốn chết hay sao? Ngươi chết thì ta phải làm sao bây giờ? Ta biết ngươi thực để ý tới Tắc Vạn, tới bộ lạc, nhưng chẳng lẽ ngươi không thể nghĩ tới ta sao!” Khẩu khí Sophie rất nặng, Gia muốn làm gì cũng được, nhưng loại hành vi muốn tự sát, lấy sinh mạng mình ra để đùa giỡn, cậu không thể nào tiếp nhận được. Gia Á là người duy nhất ở bên cạnh cậu, không có Gia Á, cậu cái gì cũng không có! Cậu không thể để hắn làm chuyện mạo hiểm này.
“Sophie……….” Gia Á trầm mặc, Sophie chưa bao giờ nặng lời với hắn như vậy, có phải quyết định của hắn rất ích kỉ hay không? Hắn và Sophie nương tựa cùng nhau lâu như vậy, tuy hiện tại đã hòa đồng vào bộ lạc ở Thụy Bá đại lục, nhưng Sophie vẫn duy trì khoảng cách không xa không gần với mọi người. Sophie không có cách nào chân chính hòa hợp vào nơi này, phải nói là cậu ta không thể dung nhập được với thế giới sinh vật, bởi vì cậu ta là người máy. Hắn hiện tại có được Tắc Vạn, có tộc nhân….. có rất nhiều, nhưng Sophie chỉ có mình hắn…. quá khứ, hiện tại, có lẽ tương lai cũng chỉ có hắn.
Sophie tức giận, những ngày sau đó đều lơ Gia Á, dùng tất cả hành động để biểu đạt cậu bất mãn. Gia Á thật sự rất sợ Sophie giận mình, bởi vì Sophie bình thường luôn ôn hòa vui vẻ như thiên thần, khi tức giận thật sự rất đáng sợ. Gia Á tuy rất muốn dùng cơ thể mình làm thực nghiệm, nhưng nếu không có Sophie giúp đỡ, không có dụng cụ hỗ trợ, hắn cũng không dám ảo tưởng.
Hắn thực yêu quý Sophie, nhưng mà hắn cũng rất yêu quý bộ lạc, thực yêu Tắc Vạn. Hơn nữa cũng đâu nhất định phải chết đúng không! Còn có những khả năng khác nữa mà, có lẽ thành công thì sao! Nếu không phải bất đắc dĩ hắn cũng không muốn đem sinh mạng mình ra làm trò đùa. Chính là hắn đã rất nhiều lần hỏi Tắc Vạn, trong tam đại bộ lạc chưa từng xuất hiện kim năng lực , bộ lạc Tát Đức kia lại thần bí muốn chết, giống hệt như tuyệt mệnh cốc vậy có thể vào không thể ra.
Gia Á bám sát theo Sophie, giống như cái đuôi. Nhìn thấy bả vai Sophie cứng đờ lập tức giơ chân chó đưa dầu máy.
“Sophie, thực xin lỗi mà, ngươi đừng giận nữa…….” Gia Á thật sự thiếu thốn về mặt ngôn ngữ, hắn không thể nghĩ ra được câu nào hay hơn nữa.
Sophie liếc mắt nhìn Gia Á, hắn lập tức mỉm cười oan khuất. Sophie bất đắc dĩ thở dài, trong lòng cậu kỳ thật cũng rất mâu thuẫn. Sophie biết Gia Á rất để tâm tới Tắc Vạn, tới bộ lạc, bởi vì Gia Á tìm kiếm vất vả suốt mười năm mới gặp được nơi có thể tiếp nhận hắn. Chính là loại thực nghiệm này không thể làm lung tung, hiện tại chỉ có khoảng 70% Gia Á có thể hấp thụ được năng lượng nguyên. Nếu thất bại, kết quả thế nào cũng rất khó nói.
“Gia Á, ngươi thực sự không thể không làm sao?” Sophie quay đầu lại nhìn Gia Á nói.
“Ta thực rất muốn thử xem sao.” Gia Á cúi đầu.
“Nếu thực sự ta không có khả năng đó, thì phải đi tìm bộ lạc Tát Đức trong truyền thuyết kia…..” tóm lại, nhất định phải tìm ra biện pháp, hắn không thể buông tay bất cứ cơ hội nào.
Nói tới đây Sophie cùng Gia Á đều im lặng một lúc lâu.
“Ta biết rồi.” Sophie đột nhiên nói.
“Ngươi?” Gia Á có chút nghi ngờ nhìn sophie, ý tứ của cậu ta là?
“Ta giúp ngươi.” Tuy bất đắc dĩ nhưng Sophie cuối cùng cũng quyết định giúp Gia Á, đã giúp hắn nhiều như vậy, bây giờ cũng không thể ngoảnh mặt bỏ lơ.
“Sophie……….” Gia Á không biết làm cách nào để hình dung tâm tình của mình lúc này.
“Cám ơn ngươi!”
“Đừng vội cám ơn, nếu ngươi xảy ra chuyện gì không may, Tắc Vạn chắc chắn giết ta đầu tiên.” Sophie không khỏi than thở, thật là, sao cậu lại xui xẻo quen biết Gia Á cơ chứ?
Kỳ thật theo góc độ khách quan mà nói, Gia Á căn bản không có khả năng hấp thụ và chuyển đổi năng lượng từ tinh thạch, hai thứ dung hợp vào nhau căn bản không có phản ứng gì. Sau vài ngày chuẩn bị, Sophie chế ra một thiết bị có thể thông qua điện lưu để Gia Á liên kết với tinh thạch.
“Thông qua thiết bị này ngươi có thể khống chế tinh thạch năng lượng như đang điều khiển kim loại vậy.” Sophie ngồi phía sau màn hình vi tính, phía trước là Gia Á cùng tinh thạch năng lượng, giữa bọn họ là một dòng điện. Trên màn hình trước mặt sophie là số liệu cơ thể Gia Á, một khi xuất hiện phản ứng bài xích, Sophie sẽ lập tức đình chỉ thực nghiệm.
“Ta biết rồi, bắt đầu đi!” Gia Á có chút khẩn trương, hít sâu một hơi, bắt đầu thả lỏng cơ thể. Sophie bật công tắt, Gia Á cảm nhận được dòng điện lưu chầm chậm chạy vào cơ thể.
“Kết nối thành công, ngươi có thể bắt đầu khống chế tinh thạch.” Âm thanh Sophie vẫn bình tĩnh hệt như trước kia, nhưng chỉ có cậu mới biết được giờ phút này mình có bao nhiêu khẩn trương.
Đầu tiên Gia Á thử di chuyển tinh thạch thông qua dòng điện lưu, Gia Á có thể cảm nhận được năng lượng lưu động, giống như kim loại, nhưng vẫn chưa đủ, nó chỉ là một dòng khí vô hình.
“Sophie, còn chưa đủ, tăng điện lưu một chút.” Gia Á nói.
“…. ta biết rồi.” Sophie chỉnh dòng điện tăng thêm, Gia Á đột ngột cảm thấy cơn đau xâm chiếm vào từng ngóc ngách cơ thể, cảm giác điện lưu tăng cao mà xúc giác càng thêm mẫn cảm, hiện tại dòng khí này đã bắt đầu tiếp cận cảm giác kim loại.
Gia Á dùng ý niệm cảm nhận năng lượng trong tinh thạch lưu động, sau đó nhẹ nhàng vươn tay, tinh thạch trên bàn thực nghiệm chậm rãi bay lên không trung.
Bạn đang �
“Di động thành công, bắt đầu hấp thu.” Sophie điều chỉnh, bắt đầu tiến vào xung mạch, các dây điện bây giờ đóng vai trò ống dẫn, hỗ trợ Gia Á hấp thu năng lượng từ tinh thạch vào cơ thể mình.
“Gia Á, trong quá trình nếu có phát sinh cái gì, ta cũng không có biện pháp đoán trước được, ngươi phải cẩn thận.” Sophie chỉ có thể giúp tới đây, còn lại Gia Á phải tự mình cố gắng.
Sợ không có khả năng, trái tim đập thình thịch, nếu hấp thu năng lượng sẽ xảy ra chuyện gì? Không đến mức biến thành người thép đi? Gia Á cười tự giễu.
Cảm giác dòng điện xung động mãnh liệt, Gia Á cố gắng như đang điều khiển kim loại, chậm rãi hấp thu, thông qua xung mạch chảy về phía mình, trong nháy mắt tiếp xúc sắc mặt Gia Á trắng bệch, mồ hôi lạnh cũng chảy ra. Đó là một cảm giác rất khó tưởng tượng, giống như có một vật thể mấy trăm kg đột ngột nện lên ngực mình, mỗi lần hít thở đều đau đớn như trong không khí có hàng ngàn mũi kim, mỗi lần thở ra liền giống như đem máu và nội tạng cùng phun ra.
“Gia Á!” Âm thanh Sophie có phần hoảng sợ.
“Tim ngươi đập rất nhanh, huyết áp liên tục tăng cao, quá nhanh! Ta không khống chế được!” Sophie muốn lập tức đình chỉ thực nghiệm, lại bị Gia Á cản lại.
“Đã đi tới bước này rồi, hiện tại ngừng lại cũng không có ý nghĩa, để ta tiếp tục đi!” Gia Á khó khăn bật ra những lời này. Năng lượng cuồn cuộn không ngừng rót vào cơ thể, càng lúc càng nặng hơn, Gia Á cảm thấy kim loại chảy khắp cơ thể, rất nhanh, cảm giác áp bức làm cơ thể cứng ngắc, muốn động một ngón tay cũng không thể.
Đột nhiên, tinh thạch vô lực rơi trở lại mặt đất, Gia Á cũng ngã ra sau.
Năng lượng truyền xong! Toàn bộ năng lượng trong tinh thạch đã bị Gia Á hấp thu, Sophie nhanh chóng chạy tới bên cạnh hắn.
“Gia Á, ngươi có khỏe không? Hiện tại cảm giác thế nào?” Sophie liên tục hỏi làm Gia Á trả lời không xuể, đương nhiên, hắn vẫn chưa khôi phục hoàn toàn, ngay cả mở miệng nói chuyện cũng không nổi, sắc mặt trắng như tờ giấy, cả người cứng ngắc như sắt thép.
“Đã nói ngươi đừng làm loại thực nghiệm chết tiệt này!” Sophie nâng Gia Á tới bên giường, bắt đầu làm cấp cứu khẩn cấp.
Qua một hồi lâu, Gia Á mới dần dần khôi phục lại, hắn cảm giác như mình vừa làm một công việc vô cùng nặng nhọc, hoặc là không hề ngủ trong suốt một tuần, vô cùng mệt mỏi, cả người không còn chút sức lực.
“Gia Á, năng lượng đã tiến vào cơ thể ngươi toàn bộ, về sau có tình huống bất ngờ phát sinh, ta cũng không đoán được, từ giờ trong vòng một tuần, ta sẽ chú ý trị số cơ thể ngươi, ngươi cũng phải tự mình cảm nhận, có gì bất thường lập tức báo ta biết.” Sophie lấy một ít máu Gia Á làm mẫu, muốn so sánh với máu trước thực nghiệm có phát sinh biến hóa gì hay không.
Nghe thấy âm thanh Sophie, mí mắt Gia Á bắt đầu đánh nhau, cuối cùng nặng nề thiếp đi.
|
Chương 28[EXTRACT]Một tuần sau cơ thể Gia Á kì tích khôi phục lại. Trị số cơ thể hoàn toàn bình thường, chỉ có kết quả xét nghiệm máu vẫn chưa hoàn thành. Gia Á không khỏe mấy ngày làm Tắc Vạn có chút để ý, Sophie và Gia Á lấy cớ cảm lạnh để gạt y.
Lúc đó đã gần tới ngày tam đại bộ lạc giao lưu, trong tộc đã bắt đầu chuẩn bị. Sau khi cơ thể Gia Á khôi phục, mới được Tắc Vạn cho phép tham gia vào phái đoàn phu nhân trong bộ lạc để tham dự buổi giao lưu.
Đối với khảm đặc mà nói, ngày giao lưu thực chất giống như 1 khu chợ, giống như các đợt xả hàng cuối năm của nhân loại. Cũng có thể xem được thành quả cả năm qua của bộ lạc, cũng có thể đem những sản phẩm thừa trong nhà đổi lấy một số đồ vật hữu dụng, được biết như một chuyến ‘mua sắm lớn’!
Còn đối với lỗ đạt, giao lưu là trận đấu của các dũng sĩ, các bộ lạc sẽ tiến hành thi đấu hữu nghị, phái ra các lỗ đạt có năng lực, thi đấu nhiều hạng mục, có thể xem là Olympic ở Thụy Bá đại lục.
Đương nhiên, Gia Á không giống như khảm đặc bình thường, hắn hứng thú với trận đấu của các dũng sĩ hơn.
Bình thường, hành lý sẽ do khảm đặc chuẩn bị. Chính là có một nhà hoàn toàn bất đồng, lão công lại là tương đương thê tử, Tắc Vạn, Gia Á thật rất cảm khái, Tắc Vạn đúng là lão công mẫu mực a! Gia Á kì thật không phải không muốn làm mà hắn đã được tập làm thói quen, trước kia Sophie luôn chăm lo, hiện tại là Tắc Vạn. Nhìn Tắc Vạn trong cương vị tộc trưởng phải bận rộn chuẩn bị nghi thức, khi về nhà còn phải thu thập hành lý, làm gia vụ. Gia Á nghĩ nghĩ chính mình đụng vào lại làm thêm rắc rối…..
“Tắc Vạn!” Gia Á đột nhiên hăng hái đứng lên.
“Sao vậy?” Tắc Vạn nhìn người vợ nhỏ của mình, không biết hắn lại tính toán làm gì.
“Ngươi bận rộn như vậy! Chuyện trong nhà để ta quản là tốt rồi!”
“A……?” Tắc Vạn nhìn biểu tình của Gia Á, không khỏi bật cười.
“Ta vào trong tộc một chút, cơm để trên bếp, lúc ăn hâm nóng lại chút là được. Chuyện sắp xếp hành lý không cần lo, tối ta về dọn tiếp, không vội.” Tắc Vạn nói.
Trong tộc chuẩn bị rất nhiều gạo thóc, dự định trong ngày giao lưu sẽ trao đổi, Phỉ Tư Thắc bộ lạc nằm trên đại lục, đất đai phì nhiêu nên phát triển trồng trọt cao nhất trong số các bộ lạc. Đồng thời nhiều nhà còn chuẩn bị thêm một ít da thú quý hiếm, hay sừng thú v…v…. Gia Á cũng mang theo một vài con lợi uế thú mình dưỡng, dự tính phát triển thị trường thú sủng một chút, này cũng coi như là thành tựu của hắn đi……
Bởi vì đồ vật chuẩn bị khá nhiều, hơn nữa còn mang theo khảm đặc, phần lớn xuất phát cũng không tiện lợi như trước nên quyết định chọn đường bộ. Trong tộc chuẩn bị rất nhiều xe, một số để chất hàng hóa, một số để khảm đặc cưỡi, lỗ đạt sẽ hóa về hình thú kéo đi. Xe của khảm đặc độ ấm rất cao, hơn nữa còn lót rất nhiều lông thú mềm mại, rất thoải mái. Gia Á không phải không muốn ra ngoài đồng cam cộng khổ với Tắc Vạn, nhưng chính là bên ngoài lạnh quá, lâu lâu hắn cũng muốn hưởng thụ một chút đặc quyền của khảm đặc.
Nhóm khảm đặc tụm lại, đề tài nói chuyện cũng rất có hạn, đơn giản thường là về lỗ đạt, đứa nhỏ, mua sắm và vài việc vặt trong gia đình. Điều này làm Gia Á và Sophie ngồi chung có chút bất đắc dĩ.
Gia Á xem như thân thiết nhất với Bill và Mâu Đặc, Bill thì từ trước mùa đông đã gả cho Phổ Lỗ Tư, hiện giờ hai người là bầu bạn. Mâu Đặc cũng làm bầu bạn với một thú nhân hình dáng mãng xà có sừng.
“Lần trước ta thấy nước mắt nhân ngư ở bộ lạc Ba Tắc Tư!” Bill hưng phấn nói, cậu cũng là một người yêu thích náo nhiệt, hoạt động này năm nào cũng tham gia.
“Nhân ngư?” Gia Á không ngờ thế giới này cũng có sinh vật này.
“Đúng vậy, không biết thật hay giả, nhưng người trong bộ lạc Ba Tắc Tư từng khẳng định nói nó là nước mắt nhân ngư. Có được nước mắt nhân ngư có thể đạt được một nguyện vọng. Nhưng ca ta nói người nọ lừa đảo không được tin, nên ta cuối cùng cũng không trao đổi được.” Bill nói.
“Ca ngươi nói đúng, nếu thật thần kỳ như vậy vì sao người nọ không tự nguyện ước cho mình.” Gia Á cười cười, loại chuyện xưa này đại khái chỉ có thể lừa được người đơn thuần như Bill mà thôi. Bất quá không có lửa sao có khói, có người chào hàng nước mắt nhân ngư, chứng minh thế giới này thật sự có loài sinh vật trong truyền thuyết này.
“Ha ha, tẩu tử, ngươi chỉ biện hộ cho ca thôi.” Bill la ó lên.
“Ngươi đừng có trêu ta.” Gia Á bất đắc dĩ nói, bốn năm con lợi uế thú hắn mang theo đang không ngừng đùa nghịch trên người hắn.
Đi suốt ba ngày cuối cùng cũng tới một quảng trường cực lớn, nơi này là địa điểm tổ chức giao lưu hàng hăm. Phỉ Tư Thắc là bộ lạc tới muộn nhất, Gia Á nhảy xuống xe, Tắc Vạn quan tâm choàng thêm lông thú cho hắn. Quảng trường đã dựng rất nhiều lều trại, khảm đặc đang tụ tập quanh những đống lửa nói chuyện phiếm, một số lỗ đạt đang chuẩn bị thi đấu, người qua lại vô cùng náo nhiệt.
Gia Á lần đầu tiên nhìn thấy người của hai bộ lạc khác, nhìn sơ qua cũng có chút bất đồng lỗ đạt của bộ lạc Phỉ Tư Thắc, tỷ như làn da họ màu lam, lỗ tai dài nhọn giống như tinh linh, sọc vằn trên người có dạng tia chớp. Một số người lại có làn da màu xám tro, móng tay màu đen vô cùng sắc nhọn, ánh mắt hẹp dài giống như loài rắn hơi lồi về phía trước.
“Tắc Vạn!”
Nhìn thấy Tắc Vạn, một thú nhân da lam trên người có sọc vân dạng đốm tiến tới cười lớn.
“Rốt cuộc ngươi cũng tới!”
Thú nhân màu lam đánh một quyền chào hỏi, đó có thể thấy anh ta thực cao hứng khi gặp Tắc Vạn.
“Năm nay xuất phát hơi muộn.” Tắc Vạn cười giải thích.”Bởi vì bầu bạn ta muốn tới xem, nhưng trước đêm xuất phát lại phát bệnh.”
“Bầu bạn? Ta không nghe sai đi! Độc thân vạn năm cuối cùng cũng kết hôn!” Bàng Đốn rất kinh ngạc.
“Đúng vậy.” Tắc Vạn kéo Gia Á qua thân thiết ôm trước ngực.
“Hắn là bầu bạn của ta.”
Gia Á có điểm xấu hổ, dù sao đây cũng là lần đầu tiên Tắc Vạn giới thiệu bầu bạn với người ngoài bộ lạc.
“Xin chào, ta gọi là Gia Á.” Gia Á nghĩ, hắn có cần bắt tay không nhỉ? Hình như Thụy Bá đại lục không có phong tục này.
“Khảm đặc thoạt nhìn rất khỏe mạnh a, xin chào, ta gọi là Bàng Đốn, là bạn hữu của Tắc Vạn, năm trước vừa kế thừa chức tộc trưởng bộ lạc Ba Tắc Tư.” Bàng Đốn tươi cười giới thiệu.
“Có thể bắt được Tắc Vạn, ngươi rất có bản lĩnh a! Tên này rất được hoan nghênh, ta có thể kể cho ngươi nghe chuyện tình phong lưu của y, mỹ nhân đẹp nhất trong tộc ta vẫn còn truy đuổi y a.” Bàng Đốn không có hảo ý cố tình nhắc lại ‘chuyện cũ’ của Tắc Vạn.
“Phải không, ha hả.” Gia Á không quá quan tâm tới mỉm cười, đệ nhất mỹ nhân a, Gia Á liếc mắt nhìn Tắc Vạn, thật biết hưởng thụ!
“Đều là chuyện quá khứ.” Tắc Vạn vội vã giải thích, y thấy sắc mặt Gia Á liền biết không ổn.
“Hừ!” Ai thèm quản ngươi! Gia Á hung hăng giậm chân Tắc Vạn, vừa lòng nhìn khóe miệng người đứng sau có chút run rẩy.
|
Chương 29[EXTRACT]“Gia Á” Sophie bước tới.
“Có chút phát hiện, ngươi xem xem.” Sophie đưa tới dụng cụ dò RWAR, tín hiệu đèn đã bắt đầu phát ra màu đỏ.
“Phụ cận đây lại phát ra tín hiệu, đúng là thu hoạch ngoài ý muốn a.” Gia Á cười nói, thật không biết rốt cuộc có bao nhiêu tảng.
Bàng Đốn quan sát khảm đặc đột nhiên xuất hiện này, trên người cậu ta có hương vị rất kì lạ, biểu tình cũng lạnh như băng.
“Vị này chính là?” Bàng Đốn tò mò hỏi.
“Em trai ta, Sophie.” Gia Á giới thiệu.
“Xin chào, ta là Bàng Đốn, tộc trưởng bộ lạc Ba Tắc Tư.” Bàng Đốn cảm thấy có chút tò mò với vị khảm đặc nho nhỏ này.
Sophie tùy ý cười một cái với Bàng Đốn xem như chào hỏi, đối với Sophie mà nói, Bàng Đốn này hoàn toàn không liên quan đến cậu.
Bánh xe số phận đã bắt đầu quay, có một số chuyện con người không thể lý giải, chỉ là Sophie không bao giờ có thể nghĩ người tên Bàng Đốn này về sau sẽ mang tới biến hóa rất lớn về sinh mạng của cậu, đây là chuyện sau này.
Nhóm lỗ đạt bộ lạc Phỉ Tư Thắc nhanh chóng dọn dẹp một khu vực, bắt đầu dựng lều. Bill chuẩn bị một ít đồ vật sau đó nhanh chóng chạy đến khu chợ muốn tìm kiếm người bán nước mắt nhân ngư năm trước. Mâu Đặc và Gia Á cũng bị lôi theo, Gia Á còn thuận tay túm lấy một con lợi uế thú con.
Gia Á lần đầu tiên nhìn thấy ngày hội giao lưu ở Thụy Bá đại lục, thật sự náo nhiệt a! Trên đường đông đúc lỗ đạt và khảm đặc tới lui, dị thường huyên náo, vô số thương phẩm làm Gia Á hoa cả mắt, một số thứ rất kỳ quái, tỷ như máu của quỳ thú, rễ của thực nhân hoa, còn có một số ít vũ khí kim loại hiếm.
Hóa ra kim loại cũng có thể bán, Gia Á bắt đầu âm thầm tính toán.
“Ai, người năm rồi hình như không có tới.” Bill thực thất vọng, vất vả lắm mới lập gia đình, Phổ Lỗ Tư nói cậu có thể đổi nước mắt nhân ngư, kết quả người nọ lại không tới!
“Không cần thất vọng như vậy, chúng ta đi xem còn gì khác không. Đúng rồi, máu quỳ thú có tác dụng gì?” Gia Á hỏi.
“Máu quỳ thú có thể làm vết thương lành nhanh chóng.” Dược sư Mâu Đặc giải thích.
“Nhưng quỳ thú rất khó đối phó, nó có 9 cái đầu dài, hơn nữa ranh nanh còn có kịch độc.”
“Thế còn rễ thực nhân hoa?”
“Ân, ăn cái kia xong có cảm giác rất hưng phấn, lâng lâng, tựa như trôi trên mây.” Mâu Đạc nói.
“Thế là thuốc phiện à!” Gia Á chấn động.
“Không, nó không có độc, nó là loại dược vật có tác dụng rất kỳ quái, nhưng không làm hại cơ thể, chính là trong thời gian ngắn làm người ta sinh ra ảo giác, bỏ một chút vào rượu, hương vị sẽ rất đặc biệt.”
Đúng là rất kỳ lạ, Gia Á dùng một mũi tên bằng huyền thuyết đổi một cái rễ thực nhân hoa, định đem về dùng nó ngâm rượu.
Một số khảm đặc tộc khác nhìn Gia Á ôm tiểu lợi uế thú trong tay, lộ ra hiếu kỳ. Nên biết lợi uế thú là động vật ăn thịt, hơn nữa còn thường xuyên công kích khảm đặc.
“Ngươi đang ôm trong tay có phải là lợi uế thú không?” Rốt cuộc cũng có người lấy hết can đảm chạy tới hỏi Gia Á.
“Đúng vậy, ta là bộ lạc Phỉ Tư Thắc, đây là tiểu lợi uế thú ta dưỡng.” Gia Á trả lời, rốt cục cũng có người cảm thấy hứng thú với lợi uế thú của hắn.
“Nó không làm ngươi bị thương sao?” Người nọ rất hiếu kỳ.
“Nó đã trải qua huấn luyện, rất thân thiết với khảm đặc, hơn nữa còn rất nghe lời.” Gia Á đặt lợi uế thú xuống đất, lấy ra một mô hình bắt đầu thổi chỉ lệnh.
“Đứng lên.” Gia Á ra lệnh, tiểu lợi uế thú nghe lời giơ hai chân trước, đứng lên bằng hai chân sau, bộ dạng run rẩy vô cùng đáng yêu.
“Lộn vòng.” Gia Á tiếp tục, tiểu lợi uế thú quỳ rạp xuống bắt đầu lăn lộn trên mặt đất.
“Kẹo đường!” Tiểu lợi uế thú cuộn mình thành cục bông.
Người chung quanh đều tụ lại đây xem tiểu lợi uế thú biểu diễn, vô cùng kinh ngạc ồ lên.
“Trừ bỏ giải trí, còn có thể bảo hộ khảm đặc, giữ nhà.” Gia Á tiếp tục giới thiệu.
“Tỷ như trong thời gian canh tác, sẽ có xà và một ít côn trùng độc hại chạy vào nhà, lúc này có thể hạ lệnh công kích!” Gia Á ra lệnh một tiếng, tiểu lợi uế thú liền bày ra trạng thái công kích, bộ dáng hung ác.
“Oa! Thật lợi hại nga! Ngươi làm thế nào để thuần phục được nó a!” Khảm đặc thấy lợi uế thú nghe lời như vậy, trong lòng bắt đầu ngứa ngáy, hảo muốn một con a.
“Kỳ thực rất đơn giản, mua lợi uế thú, tặng dụng cụ huấn luyện.” Gia Á cầm mô hình trên tay đưa lên một vòng.
“Học thổi được tín hiệu ra lệnh, là có thể kết nối với lợi uế thú, ngươi cũng có thể hiểu được nó, lợi uế thú rất thông minh.”
“Ta muốn đổi!”
“Ta cũng muốn đổi!”
Mọi người tiến về phía trước, vô cùng sôi nổi.
W.e.b.T.r.u.y.e.n.O.n.l.i.n.e.c.o.m
“Không cần gấp, từ từ sẽ đến.” Gia Á quan sát thương phẩm khảm đặc muốn trao đổi, lấy cái gì mới tốt đây.
Cuối cùng, Gia Á dùng lợi uế thú đổi một tấm da thú quý hiếm trên cánh đồng tuyết, định lúc về sẽ may cho Tắc Vạn một bộ quần áo. Gia Á vô cùng thích thú quay về lấy thêm thiệt nhiều đồ vật tới trao đổi. Tới chiều lại ôm đi một đống đồ kì quái, Gia Á thỏa mãn quay về khu doanh địa, phía sau là Bill và Mâu Đặc một đầu hắc tuyến, kết quả người được nhiều lợi nhuận nhất buổi dạo chơi hôm nay dĩ nhiên là Gia Á……….
|