Gian Phòng Ngọt Ngào
|
|
Chương 5: Mật yêu trong phòng tắm Tùng Trạch vừa run rẩy dứt lời, Mục Dã liền đến gần cắn vào hai hạt đậu ở trước ngực anh. Đầu tiên hắn dùng sức mà mút vào một cái, tiếp đó bắt đầu dùng hàm răng nhẹ nhàng gặm nuốt, bàn tay đangbận rộn vân vê một bên còn lại, lòng bàn tay thô ráp không ngừng xoay tròn, lôi kéo xung quanh hai khỏa đậu.
“A…” Trước ngực và hậu huyệt đồng thời bị kích thích cảm giác đê mê thoải mái xông lên não, Tùng Trạch không nhịn được cao giọng rên rỉ, trước mắt xuất hiện một mảnh ảo giáckhiến người ta choáng váng mê ly.
Thời điểm đang bị nam nhân tiến vào bên trong thân thể, ngoại trừ hậu huyệt, Tùng Trạch mẫn cảm nhất chính là hai viên nhũ hạt trước ngực, chỉ cần dùng sức xoa một lát liền có thể làm cho anh muốn đạt tới cao trào.
Mục Dã liếm láp một lúc, nghe thấy âm thanh Tùng Trạch càng ngày càng gấp gáp: “Dùng, dùng sức… Cắn cho tôi!”
Mục Dã lấy môi dùng sức nhấp một hồi, viên đậu nhỏ cứng rắn bất ngờ nổi lên, dừng động tác lại, lôi kéo Tùng Trạch đứng dậy. Cậu để Tùng Trạch nắm lấy bồn rửa mặt, cúi người xuống, lưng đối diện với chính mình, lộ ra tiểu huyệt hồng hào non mịn.
Mục Dã dùng hai ngón tay trái phải đâm đâm, mang ra một mảnh thủy dịch trơn trợt. Hắn ưỡn thân một cái, đem côn th*t một lần nữa nhét vào, sau đó dùng hai ngón tay dính đầy dâm dịch tóm chặt đầu v* Tùng Trạch, dùng sức nhào nặn.
Bị vướng bởi tư thế, nên khi nãy Mục Dã không thể va chạm mãnh liệt với Tùng Trạch, nhưng mà khi nhìn anh đang chuẩn bị đạt tới cao trào, Mục Dã cũng không muốn tiền bối bởi vì đầu v* bị âu yếm mà kích thích cao trào, anh ấy phải nên bị xuyên đến cao trào a.
Đúng, hắn muốn đem tiền bối thao đến cao trào.
“A! Mục Dã, Mục Dã…” đầu v* mẫn cảm bị người ta nắm đến phát đau, đồng thời hậu huyệt lại phải nghênh đón từng trận đánh cắm điên cuồng, kích thích song song khiến cho trước mắt Tùng Trạch biến thành một mảnh đen kịt, hai chân run run, trong miệng nói năng lộn xộn, chỉ có thể không ngừng kêu tên Mục Dã.
Trong tiềm thức anh vẫn luôn nghĩ Mục Dã thực sự rất là lợi hại, lại có đem mình làm đến cao trào một cách chân thật. Mục Dã nghe được anh kêu tên của mình, hắn hạnh phúc đến muốn gào khóc, hắn điên cuồng cắm vào hậu huyệt mềm mại ướt át của Tùng Trạch, liều mạng đâm vào vị trí mẫn cảm nhất, thân thể ưỡn một cái, đem toàn bộ tinh hoa của chính mình bắn hết vào bên trong.
Hậu huyệt Tùng Trạch không ngừng co giật, gần như muốn đem côn th*t Mục Dã cắn đứt, phía trước đứt quãng – phun ra tinh thủy, dư vị cao trào thật lâu vẫn chưa tan đi.
Mục Dã ôm eo Tùng Trạch, nằm sấp trên lưng anh thở dốc một lúc, cuối cùng từ trong cơ thể anh lui đi ra. Hắn vừa rời đi, thân thể Tùng Trạch lập tức mềm nhũn, suýt chút nữa ngã xuống. Mục Dã vội vã ôm anh, hai người ngã ngồi ở phòng tắm trên sàn nhà.
Trên sàn nhà nước và tinh dịch của hai người hòa lại nằm bê bết, cảm giác nhớp nháp dinh dính làm cho người khác chán ghét. Mục Dã đẩy Tùng Trạch ra vừa nhìn đến bờ mông bị đâm đến đỏ chót, tiểu huyệt bị làm trong thời gian dài vẫn đang mở ra, d*m thủy cùng tinh dịch vì lẽ đó thuận đường chảy ra bên ngoài.
Hắn cúi đầu nhìn Tùng Trạch uể oải, có chút đau lòng không nhịn được hôn một cái lên môi của anh, cõi lòng đầy hổ thẹn – nói: “Tiền bối, xin lỗi, em lại bắn ở trong thân thể anh rồi.”
Tùng Trạch nghỉ ngơi một lúc, hơi mở mắt ra, có chút suy nhược mà nở nụ cười: “Không sao.”Mục Dã vẻ mặt đầy áy náy: “Em giúp anh tẩy.” Nói rồi, hắn tách ra hai chân Tùng Trạch, đưa ngón tay dò vào huyệt động vẫn còn hơi co rút lại, nhẹ nhàng lấy ra tinh dịch còn lưu lại bên trong.
Huyệt động cơ hồ bị thao đến hỏng, sưng đỏ một cách lợi hại, lại còn phải ăn thêm một cỗ tinh dịch, thế nhưng nó giống như vẫn chưa đủ thỏa mãn, vô ý thức cắn nuốt ngón tay Mục Dã.
Thân thể như vậy… Mục Dã thực sự rất là thích.
Hắn đem tinh dịch đào ra bên ngoài miệng huyệt, cũng không biết vì sao, trong nháy mắt đó lòng lại có một luồng kích động, nghĩ bụng muốn đem chúng nó nhét trở lại, khiến cho tinh dịch của mình vĩnh viễn ở lại trong cơ thể Tùng Trạch. Có điều hắn sợ Tùng Trạch không thoải mái, nên không thể làm gì khác hơn là đưa chúng nó ném đi mất.
Kỳ thực Tùng Trạch từng vì hắn làm khẩu giao, khi ấy là làm trong lúc đóng phim.
Đó là một tình tiết ba người, Tùng Trạch quỳ trên mặt đất, hậu huyệt bị một nam nhân khác cắm vào, miệng anh thì lại ngậm lấy côn th*t của Mục Dã, cố gắng hấp liếm nuốt vào. Mục Dã bắn ở trong miệng anh, Tùng Trạch đem toàn bộ số tinh dịch ấy nuốt vào. Bọn họ đều là nam ưu nên thân thể luôn được kiểm tra định kỳ, nuốt tinh hoặc là bắn ở trong người cũng sẽ không ảnh hưởng lớn đến sức khỏe.
Nói như vậy, hắn đã lưu lại dấu ấn của chính mình ở trong thân thể Tùng Trạch rồi chứ? Nhưng là, Mục Dã luôn cảm thấy, vào lúc ấy Tùng Trạch cùng với hiện tại không giống nhau. Tùng Trạch ở trước máy quay, không thuộc về mình hoàn toàn.
Mục Dã rất buồn khổ, hắn không biết làm thế nào cùng Tùng Trạch kể ra tâm tình phức tạp ở trong lòng.
Tùng Trạch không biết hắn đang nghĩ cái gì, chỉ là cứ để hắn tùy ý dằn vặt. Mục Dã đem hai người đều tắm rửa sạch, sau đó đem Tùng Trạch ôm lên giường.
|
Chương 6: Ôn tồn trong chăn Hai người để thân thể trần truồng nằm ở trên chiếc giường lớn mềm mại, Tùng Trạch ở trong lồng ngực Mục Dã nhắm hai mắt lại. Mục Dã nhìn dung mạo yên tĩnh khi ngủ của anh, tâm tư đang xao động cũng dần dần bình tĩnh lại.
“Tiền bối, em thật sự rất thích anh…” Một lúc lâu, Mục Dã lầm bầm mở miệng.
Trong phòng rất yên tĩnh, hắn vốn tưởng rằng Tùng Trạch đã ngủ, không nghĩ tới một lát sau, từ trong ngực truyền đến một giọng nói trầm thấp trả lời: “Tôi biết a.”
“Hử? Tiền bối, anh vẫn chưa ngủ sao?” Mục Dã kinh hãi.
Tùng Trạch bất đắc dĩ: “Cậu lại cương lên rồi, còn đặt ở giữa bắp đùi của tôi, tôi làm sao mà ngủ được đây?”
“A! Xin lỗi xin lỗi…” Mục Dã đem thân thể dời đi một chút, nhưng là nửa người trên lại không nhịn được muốn ôm anh, thực sự là vô cùng mâu thuẫn.
“Em… Em thực sự là… Em thật sự là chỉ cần vừa nhìn thấy thân thể tiền bối thì phía dưới sẽ tự động cương…” Mục Dã có chút nói năng lộn xộn – nói, “Thời điểm anh mới vào nghề, thì em vẫn còn đọc sách, ngẫu nhiên nhìn thấy bộ phim của anh, hầu như lập tức liền yêu thích anh. Mấy năm đổ lại đây, anh chính là đối tượng mộng tinh duy nhất của em, chỉ có một mình anh. Thời điểm điên cuồng nhất, ở mỗi buổi tối em đều sẽ mơ thấy anh nằm ở dưới thân em, bị em làm đến độ liên tục rên rỉ, gào khóc xin tha… Sau đó, em thực sự nhịn không được nữa, liền quyết định tới làm nam ưu, đương nhiên cũng là vì anh, em muốn nhìn thấy anh một cách chân thật nhất, muốn tự mình thể nghiệm cảm giác thao anh…”
“Vậy không phải bây giờ cậu đã hoàn thành tâm nguyện rồi sao?” Tùng Trạch cười, sau đó lại nghiêm túc suy nghĩ một chút, “Rên rỉ đúng là có thể, còn khóc thì… Quả thật tôi rất ít khi khóc trong lúc làm tình.”
“Đúng vậy… Cứ coi như là…” Mục Dã có chút ủ rũ, “Thực hiện giấc mơ được một nửa.”
Tùng Trạch cho rằng cậu nói nửa giấc mơ còn lại chưa thực hiện được là chưa đem anh thao đến mức khóc than, thì không khỏi cảm thấy người này quả thật là quá đáng yêu, không tránh khỏi việc hỏi nhiều thêm một câu: “Cậu thích nhất bộ phim nào của tôi?” “Ừm… Chính là bộ trắc nghiệm độ mẫn cảm trên cơ thể của anh…” Mục Dã thật không tiện – nói.
“Aha, hóa ra cậu yêu thích phong cách dạy dỗ?”
“Không… Không phải..” Mục Dã vội vàng giải thích, “Em không muốn xem tiền bối bị khổ hình, chỉ là… Cái bộ phim kia của anh quá thâm nhập lòng người, em…”
Bộ phim mà Mục Dã nói chính là bộ phim đã làm nên tên tuổi của Tùng Trạch, ở trong tác phẩm kia, Tùng Trạch bị buộc ở giữa không trung, trên người anh không ngừng bị kích thích ở các bộ vị nhạy cảm, để hậu huyệt của anh ăn đủ loại đồ vật.
Có máy quay phim vẫn ở ngay miệng huyệt anh quay đặc tả, ghi chép mỗi lần anh bị kích thích mà sinh ra phản ứng.
Nhà đầu tư làm theo motip mỗi một quãng thời gian ngắn sẽ ở ngay hậu huyệt anh để vào một tấm bảng nhỏ, vừa bắt đầu mặt trên viết chính là “thể chất mẫn cảm”, theo tập phim đầu tiên sản xuất ra, những tập sau nối gót nhau ra đời lần lượt có những cái tên như “thể chất dâm đãng”, “thể chất sỉ nhục” … Cuối cùng nhà đầu tư cảm thán rằng, hậu huyệt Tùng Trạch hẳn là mỗi người đàn ông đều muốn thử nghiệm, đúng là “vưu vật trời sinh”.Sau đó, Tùng Trạch ở trong vòng bạo hồng, thế nhưng công ty trái lại không có sắp xếp những series dạy dỗ cho anh nữa. Mà công ty cẩn thận từng li từng tí một – che chở cho gương mặt tinh xảo này, còn có cái tên thành tựu Tùng Trạch huyệt động trời sinh vưu vật kia, không chỉ chăm sóc cho anh chu đáo, mà đến cả phong cách khi đóng phim cũng dần dần chuyển thành thể loại ái tình nhẹ nhàng.
Quyết định này là muốn để cho Tùng Trạch thu hút được một nhóm lớn fan girl, đương nhiên, trong lòng rất nhiều người đều muốn tìm anh làm phim theo những phong cách thô bạo, lấy bộ phận thỏa mãn theo nhu cầu cho khán giả, nhưng vì chăm sóc những tâm tình fan girl hiếm thấy kia, công ty đều giúp anh từ chối. (Đúng thế, thụ là để yêu thương ư ư T0T)
Miệng huyệt hết sức mẫn cảm kia của Tùng Trạch không ngừng mà kích thích Mục Dã, vào lúc đó, hắn đã có ý nghĩ muốn tàn nhẫn mà thao người này.
Trên thực tế, lúc đó khi đang xem bộ phim này xác thực hắn cũng muốn tìm thứ gì đó đâm vào thật thô bạo, bởi vì hắn bị hậu huyệt Tùng Trạch làm cho như ăn trúng xuân dược vậy, chỉ bằng việc đi vào máy bay căn bản không có cách nào thư giải dục vọng trong lòng. Đáng tiếc khi đó bên người cái gì đều cũng không có, cuối cùng, cậu tìm được một thứ phỏng chừng đời này đều sẽ không nói ra là đồ vật gì, rồi miễn cưỡng phóng thích chính mình.
Cái bộ phim kia còn làm bầu không khí có điểm hồi hộp, vừa bắt đầu Tùng Trạch mang mặt nạ, khán giả không cách nào nhìn thấy mặt anh. Chờ thí nghiệm kết thúc, thời điểm mặt nạ anh bị tháo xuống, Mục Dã cùng thiên thiên vạn vạn fan của Tùng Trạch đồng loạt, động tâm.
Xin hỏi, ai có thể cự tuyệt được một mỹ nam tử đẹp đẽ như vậy? Lúc anh ấy mở to đôi mắt mê hoặc như vậy nhìn mình, đáy mắt sẽ có một tia điềm đạm đáng yêu, thật giống như khát cầu chủ nhân thiện lương thương yêu mình.
Một khắc đó, Mục Dã ở trong lòng phát ra lời thề tàn nhẫn, nhất định phải có được anh.
Hiện tại, cái hình dáng mỹ mãn tốt đẹp này đang nằm ở trong ngực của hắn, Mục Dã thực sự là vừa hạnh phúc lại vừa chua xót. Hạnh phúc chính là, hắn xác thực được hưởng dụng thân thể tươi đẹp của Tùng Trạch, còn chua xót chính là, thái độ Tùng Trạch đối với hắn cùng với những khác người căn bản đều như nhau.
Phải giải thích với tiền bối thế nào, mới có thể làm cho anh ấy hiểu rõ được Mục Dã nói “Yêu thích” và những người khác “Yêu thích” căn bản không giống nhau đây chứ?
|
Chương 7: Cắm vào khi ngủ “Ha ha…” Tùng Trạch đột nhiên nở nụ cười, “Sao tôi cảm thấy, cậu so với tôi còn hồi hộp hơn gấp bội vậy?”
“Em là rất hồi hộp a…”
“Nhưng tôi lại cùng cậu làm nha!” Tùng Trạch không rõ, “Tôi đồng ý cùng cậu làm, đồng ý khẩu giao cho cậu… Nói chung, chỉ cần có thể để cậu thoải mái, cậu muốn tôi làm cái gì cũng được, vậy thì tại sao cậu vẫn còn có thể căng thẳng như vậy?”
“Tiền bối…” Mục Dã khẩn cầu nhìn anh, “Anh đừng nói nữa, em, em lại sắp không nhịn nổi nữa rồi.”
Tùng Trạch dịch sát về phía bên cạnh, bật cười nói: “Được rồi, tôi không trêu cậu nữa.”
Cảm thấy Tùng Trạch đã rời xa chính mình, Mục Dã trong lòng liền dâng lên một luồng ảo não, không nhịn được lại xích tới gần, từ phía sau lưng đem anh ôm lấy.
Một cái tay cậu đặt ở trên thân thể Tùng Trạch, một cái tay khác thì lại ở trên người Tùng Trạch từ từ xoa nhẹ, tận lực không đưa tới phản ứng của đối phương.
Chỉ chốc lát sau, cái tay kia vẫn là bất chợt đi tới khe mông Tùng Trạch, không ngoài dự liệu, liền tìm thấy mông huyệt ẩm ướt.
“Tiền bối, anh ướt rồi.” Mục Dã nhẹ nhàng ở bên lỗ tai Tùng Trạch nói chuyện, một bên không biết vô tình hay cố ý dùng ngón tay phác hoạ vùng da nhăn nheo xung quanh.
“Ừm.” Tùng Trạch trả lời, thân thể bị ngón tay Mục Dã làm cho một trận run rẩy. Anh trần như nhộng bị một nam nhân mỗi lần đều có thể đem mình làm đến cao trào ôm vào trong ngực, hạ thân còn bị một cái côn th*t nóng bỏng đâm, sớm đã có cảm giác.
Mục Dã nhớ tới anh mang theo bên người vài cây gậy đấm bóp, giật mình, nói: “Tiền bối, em cắm vào khi anh ngủ có được hay không?”
“Đừng nghịch.” Tùng Trạch nói, “Cái kia của cậu rất lớn, cậu đây là muốn ngày mai đem tôi tới bác sĩ sao?”
“Chỉ một lúc thôi.” Mục Dã khẩn cầu.Bọn họ ngày hôm nay mới làm một lần, lấy thể chất cùng kinh nghiệm nhiều năm làm nam ưu của Tùng Trạch, đương nhiên là còn có thể chịu đựng. Mục Dã biết điểm mấu chốt của anh, mới dám đánh bạo yêu cầu.
Tùng Trạch cắn cắn môi, hỏi: “Vậy cậu có thể bảo đảm là sẽ không động suốt nguyên đêm hay sao?”
“Ừm, em bảo đảm.” Mục Dã như chặt đinh chém sắt – nói.
Tùng Trạch nghĩ một hồi, vẫn là điều chỉnh một cái tư thế thật thoải mái cho thân thể, nói: “Vậy thì cậu vào đi.”
Mục Dã không kiềm chế được tâm tình đang kích động, dùng tay tách ra mông thịt đang chồng lên nhau, đỡ hạ thân từ từ cắm vào.
Bởi vì vừa mới làm xong, nên không cần bất cứ thứ gì có thể bôi trơn, chỉ cần Tùng Trạch chảy ra dâm dịch của chính mình liền có thể làm cho côn th*t của cậu dễ dàng tiến vào.
Mục Dã cắm vào lút cán, gốc rễ âm mao dính sát vào giữa bắp đùi nhăn nheo của Tùng Trạch. Bên trong Tùng Trạch rất căng, vừa ấm áp lại vừa ướt át, khiến cậu thoải mái đến mức phải gầm nhẹ một cái. Tùng Trạch bị côn th*t hừng hực so với gậy đấm bóp to hơn gấp trăm lần đâm vào nơi sâu nhất, miệng huyệt trướng đến không nổi thể tưởng tượng được, đồng thời truyền đến cảm giác tê dại, nhưng lại thoải mái cực kỳ. Anh cắn chặt hàm răng, cố gắng nhịn xuống, mới không phát ra tiếng rên rỉ khi bị xen vào.
Sau khi tiến vào, Mục Dã quả nhiên tuân thủ lời hứa, chỉ thật thà ôm chặt Tùng Trạch, không nhúc nhích.
Hai người một bị côn th*t nhồi đến thỏa mãn, một bị hậu huyệt ôm chặt đến mức thoải mái, đúng là thật sự miễn cưỡng một lúc mới ngủ được.
Nhưng sau đó, Mục Dã quả thực có chút không nhịn nổi, liền len lén chuyển động thật nhẹ. Tùng Trạch đang ngủ, nên không có phản ứng gì.
Cậu ôm anh sượt lên sượt xuống, rồi ở trong cơ thể Tùng Trạch phóng thích chính mình, dương v*t cứng nửa ngày rốt cục cũng xụi lơ hạ xuống, cậu mới có thể cẩn thận mà ngủ một giấc.
Tỉnh dậy, Tùng Trạch thấy mình đang được ôm vào trong ngực, Mục Dã tự nhiên lại ở trong cái huyệt động căng mịn kia giải quyết dục vọng. Khi ấy Tùng Trạch đã tỉnh lại lầm bầm vài câu, cẩn thận mà để Mục Dã lui ra, một luồng nhiệt nóng bỏng từ miệng huyệt phun ào ra.
Mục Dã so với anh nhỏ hơn mấy tuổi, tinh lực cực kỳ dồi dào, Tùng Trạch ăn một bụng tinh dịch, miệng huyệt chua đến mức không có cảm giác tồn tại, thực sự là khó chịu đến không tả được, không thể làm gì khác hơn là kéo thân thể uể oải không còn tí sức lực đi tắm rửa.
Mục Dã mơ mơ màng màng, chỉ cảm thấy Tùng Trạch rời giường, chính mình lại không có khí lực đứng lên. Vì thế mà ngủ một giấc đến trưa, rốt cục cũng bị cái bụng sôi lột rột đánh thức.
Cậu ngồi dậy nhìn xung quanh, trong phòng trống rỗng, Tùng Trạch tựa hồ là đi ra bên ngoài.
Mục Dã nhanh chóng rửa mặt, đi ra ngoài tìm Tùng Trạch. Không nghĩ tới bên ngoài trời đã bắt đầu đổ mưa, tất cả du khách đều trở về khách sạn, ngoại ô mênh mông thế nhưng tứ phía toàn là người với người.
Gọi điện thoại, đối phương không có tiếp. Mục Dã vô cùng sốt ruột, bị mưa làm cho ướt rồi còn bị gió thổi tới làm lạnh, rốt cục cũng tỉnh táo lại vài phần.
Cậu nghĩ, Tùng Trạch là đến du lịch giải sầu, hiện bên ngoài trời đang mưa, vậy thì anh ấy sẽ đi nơi nào đây?
|
Chương 8: Kích động trong quán rượu Tìm hai vòng, Mục Dã đi tới quán bar nằm ở tầng cao nhất của khách sạn, thì nhìn thấy Tùng Trạch bưng một ly rượu màu đỏ ngồi ở trên ghế sa lông, vẻ mặt dịu dàng đang cùng với mấy nam nhân khác trò chuyện.
Ở hoàn cảnh náo nhiệt như vậy, anh thế nhưng lại yên lặng, ngồi đó thoải mái như đang ở nhà, chỉ có vẻ mặt nghiêm túc chăm chú, biểu hiện như anh đang lắng nghe người khác nói chuyện.
Mục Dã đi lên phía trước, vỗ vỗ bờ vai của anh: “Tiền bối.”
Tùng Trạch quay đầu lại, tựa hồ không có chút bất ngờ nào, nhưng cũng không có nhiều tâm tình. Anh cười híp mắt cùng Mục Dã chào hỏi: “Mục Dã, sao cậu còn chưa trở về?”
“Trở về?” Mục Dã ngẩn ra, “Về… Nơi nào?”
Tùng Trạch kinh ngạc: “Cậu không cần làm việc à?”
Mục Dã phản ứng lại, Tùng Trạch là khách du lịch, mà chính cậu đây… Ở trong mắt Tùng Trạch,lại bị xem giống như một fan hâm mộ vì thần tượng của mình mà không ngại đường xá xa xôi chạy tới đây để ngủ với anh một đêm chứ?
“Tiền bối, em đã xin nghỉ.” Nhìn Tùng Trạch cùng nam nhân khác nói chuyện, Mục Dã chỉ cảm thấy trong lòng đặc biệt phiền muộn, chỉ muốn lập tức tìm một chỗ nói rõ ràng mọi suy nghĩ trong lòng mình với anh.
“Ồ!” Tùng Trạch rõ ràng, tính thăm dò hỏi một câu, “Vậy cậu dự định là vẫn ở chỗ này với tôi?”
“Em…” Mục Dã đang muốn mở miệng, nam nhân bên cạnh Tùng Trạch tiến tới, cái động tác kia hầu như muốn đem Tùng Trạch nhốt lại vào trong ngực.
Mục Dã nhìn bọn họ, trong lòng bỗng nhiên dâng lên một luồng phẫn nộ không tên.
“Hiện tại mưa không lớn, chúng ta đi du thuyền đi! Tôi đảm bảo cậu sẽ thích!” Người đàn ông kia nói.
Tùng Trạch để chén rượu xuống, cười đáp lại: “Được.” Được nam tử đẹp đẽ đáp lại, xung quanh mấy nam nhân khác đều hài lòng không thôi. Nam nhân chủ động mời Tùng Trạch kia đứng lên, ra hiệu để Tùng Trạch đi trước, sau đó lập tức đi theo, tay phải không nhẹ không nặng đặt ở trên eo Tùng Trạch.
Mắt nhìn bọn họ muốn đi ra khỏi cửa lớn quán bar, Mục Dã không biết sức lực từ đâu tới, đột nhiên vọt tới chính giữa đoàn người, kéo lại tay Tùng Trạch, đem người giấu ra phía sau mình.
“Mục Dã?” Tùng Trạch nhất thời không phản ứng kịp, bị dọa cho hết hồn nhảy một cái.
Mục Dã ngẩng đầu lên, lạnh như băng nhìn thẳng nam nhân cao to đứng trước mặt cậu ngữ khí bất thiện nói: “Tiền bối gần đây rất mệt, thân thể cũng không được khỏe, không thể đi dầm mưa với các người.”
“Ai?” Các nam nhân đều là ngẩn ngơ, trên mặt lộ ra vẻ thất vọng.
Mục Dã cũng mặc kệ phản ứng của những người này, lôi kéo Tùng Trạch đi xuống lầu dưới.
“Mục Dã?” Tùng Trạch nhìn thấy cậu giống như là tức giận rồi, có chút không rõ vì sao.
Mục Dã cũng không quay đầu lại: “Em có chuyện muốn nói với tiền bối.”“Nói cái gì…” Tùng Trạch thấy rất kỳ quái, anh căn bản không biết mình nơi nào chọc tức Mục Dã. Mục Dã muốn cái gì, anh liền cho cái đó, không phải sao? Bất kể là trong công việc hay là sinh hoạt đời thường, anh vẫn luôn rất phối hợp với cậu nam nhân trẻ tuổi nóng tính này. Làm sao bây giờ lại nổi giận? Thực sự là không nghĩ ra được chuyện gì mà.
Mục Dã cũng nghĩ không thông.
Cậu tận mắt thấy Tùng Trạch ở trước mặt mình bị nam nhân khác làm đều liên tục phóng túng gọi, cũng biết anh bị rất nhiều nam nhân khác giữ lấy thân thể, nhưng không biết tại sao, cậu cảm thấy lần này chính là không thể được.
Cùng nam nhân khác làm, là yêu cầu công việc của Tùng Trạch, Mục Dã tôn trọng công việc của anh. Nhưng đây là trong thực tế, cậu không muốn Tùng Trạch cùng những tên đàn ông khác làm tình ngoại trừ cậu ra.
Vậy đại khái là do ý muốn sở hữu này quấy phá mình đúng chứ? Bởi vì cảm tình cậu đối với Tùng Trạch là “Yêu thích” a.
Mục Dã mở cửa phòng, đem Tùng Trạch đẩy vào, sau đó rầm một tiếng đóng cửa lại.
Tùng Trạch mới vừa xoay người, Mục Dã liền nhào tới, chặn lại môi cậu hôn một cách nồng nhiệt.
Tùng Trạch bị làm cho đầu óc mơ hồ, thuận thế đáp lại một hai lần. Anh mệt mỏi nghĩ, hóa ra Mục Dã là muốn làm tình, cho nên mới vội vàng mang mình trở về đúng không?
Anh chưa kịp cảm thán xong Mục Dã trong chuyện giường chiếu thật mãnh liệt, thì đối phương đã ngừng lại. Mục Dã ôm anh, cái trán chống đỡ trên trán của anh, mắt cũng không chớp – nhìn chằm chằm con mắt của anh, nhẹ nhàng hỏi: “Tiền bối, anh có biết yêu thích một người là cảm giác như thế nào không?”
“Biết.” Tùng Trạch nói, “Cậu đã nói, cậu yêu thích tôi.”
Mục Dã lắc lắc đầu, nói: “Nhưng em cảm thấy anh căn bản là không biết.”
Tùng Trạch ngẩn ra, dùng ánh mắt rất là tò mò nhìn cậu: “Vậy cậu nói cho tôi biết, cái gì gọi là yêu thích?”
|
Chương 9: Thân cùng tâm biểu đạt (thượng) Mục Dã lôi kéo anh ngồi xuống giường, sau đó lại đem anh ôm vào trong ngực, hôn thật chặt. Cậu cạy ra đôi môi Tùng Trạch, đầu lưỡi hừng hực ở trong miệng đối phương tàn phá một trận, không ngừng cướp lấy mật ngọt.
Tùng Trạch thuận theo – hé miệng, tùy ý cậu xâm chiếm, đầu lưỡi đang truy đuổi kia rất có tính xâm lược mà quấn lấy đầu lưỡi của anh, cả hai chiếc lưỡi như đang thể hiện rằng chúng nó rất gắn bó quấn quýt, ghi lòng tạc dạ.
Mãi đến tận một tia chất lỏng trong suốt từ bên trong miệng hai người chảy ra, dọc theo gò má Tùng Trạch chậm rãi mà rơi xuống, Mục Dã mới buông anh ra.
Thừa dịp Tùng Trạch thở dốc, Mục Dã lại duỗi ra đầu lưỡi, liếm đi sợi chỉ bạc đang chảy ra trên má anh, sau đó ghé vào lỗ tai anh thấp giọng nói: “Như vậy được gọi là yêu thích.”
Nói xong, cậu đưa tay mở áo sơmi Tùng Trạch ra, cậu ở trên chiếc cổ trắng nõn của anh dùng sức hút mấy cái, lưu lại mấy dấu hôn mới. Cậu hôn một cách tôn trọng thành kính, hôn qua hầu kết Tùng Trạch, xương quai xanh, lồng ngực, sau đó cắn một cái ở trên nhũ hạt nho nhỏ.
Tùng Trạch khẽ hừ một tiếng, dục hỏa trong cơ thể ngay lập tức bị châm lửa.
Mục Dã chuyên chú chăm sóc cái viên nhũ hạt nho nhỏ kia, vừa hấp vừa liếm rồi lại cắn, tay cũng không nhàn rỗi, mò qua viên nhũ hạt còn lại, dùng móng tay nhẹ khảy.
Giống như bị điện giật truyền khắp cơ thể khiến Tùng Trạch hết sức ngứa ngáy, cuối cùng tất cả khoái cảm tụ xuống hết phần cột sống. Anh không xong rồi, hậu huyệt một hồi lại một hồi co rút liên tục, còn chảy ra thật nhiều nước, bị Mục Dã làm như vậy, khiến anh rất muốn cứ như vậy mà bị người khác cắm đi vào.
Tùng Trạch mới vừa có loại kích động này, thì liền muốn cưỡi quần Mục Dã, muốn đem nhục bỗng của cậu móc ra, nhét vào bên trong tiểu dâm huyệt phía sau mình, nhét vào cái nơi chuyên tiếp nhận côn th*t, vì nam nhân mà sinh ra kia.
Mục Dã nắm chặt tay anh, ngăn lại động tác của anh. Cậu ngẩng đầu lên, nhìn Tùng Trạch bởi vì dục vọng mà mặt ửng hồng, từng chữ từng chữ – nói: “Như vậy cũng gọi là yêu thích.”
Nói xong, Mục Dã cúi người, cởi quần Tùng Trạch. thời điểm quần lót rơi xuống, có một chỗ đã ướt.
Tùng Trạch cắn môi, dung ánh mắt khát cầu nhìn Mục Dã.
Mục Dã vừa nhìn ánh mắt của anh liền biết anh muốn bị cắm vào, loại ánh mắt này đối với Mục Dã mà nói là có lực sát thương vô cùng lớn, suýt chút nữa nhẹ dạ cả tin đem côn th*t đi thỏa mãn hậu huyệt khát khao của anh. Mục Dã hít sâu một hơi, ép buộc chính mình tỉnh táo lại. Cậu nhảy xuống giường, tách ra chân Tùng Trạch, quỳ xuống.
Tùng Trạch làm nam ưu bên trong phải chịu đựng rất nhiều, công ty bắt buộc anh phải cạo sạch sẽ âm mao trước người, phía trước trơn bóng, hết thảy phong cảnh cũng có thể làm cho người vừa xem hiểu ngay.
Mục Dã nắm chặt gậy th*t Tùng Trạch, trìu mến – hôn mấy lần, sau đó mở miệng ngậm tiến vào. So với cậu, gậy th*t của Tùng Trạch chỉ có thể coi là thanh tú, bởi vì rất ít tiếp xúc với những người khác giới, nên nó có vẻ trắng mịn sạch sẽ.
Mục Dã dùng khoang miệng ấm áp bao vây lấy hạ thân của anh, chậm rãi phun ra nuốt vào, một tay nắm chặt nửa phần sau, không được ngậm vào trong miệng trượt động, một cái tay khác thì lại nâng đỡ trứng nang, lại nắm lại xoa đùa liên tục.
Tùng Trạch chỉ cảm thấy toàn bộ máu của cơ thể đều vọt tới dưới cây dương v*t này, anh bất an nắm chặt ga trải giường dưới thân, khó chịu – gọi: “Mục Dã, đừng đùa phía trước nữa, tôi sẽ rất muốn bắn…”
Mục Dã phun gậy th*t ra, ngẩng đầu lên nhìn Tùng Trạch nở nụ cười, trong ánh mắt tràn đầy sủng nịch: “Tiền bối nhịn không được thì đừng nhịn, muốn bắn thì cứ bắn đi.”
Nói xong, cậu dùng lưỡi đâm đâm mã mắt đang mở ra đóng lại của Tùng Trạch, sau đó hoạt động khoang miệng một chút, bỗng nhiên đem gậy th*t Tùng Trạch nuốt vào một đoạn dài. Quy đầu mẫn cảm chống đỡ ở nơi sâu nhất trong cổ họng của cậu, Tùng Trạch không khỏi hít vào một hơi.
Mục Dã nghe được phản ứng của anh, chậm rãi đem gậy th*t phun ra ngoài, liếm liếm, sau đó thử đem cả cây nuốt vào. Thời điểm làm chuyện này, ánh mắt của cậu luôn đặt trên người Tùng Trạch, liên tục nhìn chằm chằm vào anh.Cứ như vậy mà khẩu giao mười mấy lần, Tùng Trạch bị ánh mắt của cậu kích thích thân thể run lên, chưa kịp nhịn xuống, mã mắt đau xót, một luồng chất lỏng trong suốt bắn đi ra ngoài.
“Khụ khục…” Mục Dã bị sặc đến quay đầu ho khan, không thể không phun đồ vật trong miệng ra.
Tùng Trạch kinh ngạc đến ngây người, có chút không biết làm sao mà nhìn cậu: “A, tôi nhịn không được…”
Mục Dã vung vung tay, quay đầu lại nhìn anh nói: “Không sao, tiền bối.” Khóe miệng cậu còn mang theo một tia chất lỏng bạch trọc, phần còn lại đều bị nuốt vào.
Tùng Trạch đau lòng, cúi người xuống dùng ngón cái giúp cậu lau sạch sẽ tàn dư trên mặt.
Mục Dã thuận thế lôi kéo tay anh, một lần nữa ngồi lên trên giường, sau đó nâng mặt Tùng Trạch lên, còn dùng chiếc miệng mang theo mùi vị tinh dịch kia mà hôn anh.
Cậu một bên hôn môi Tùng Trạch, một bên dành thời gian ở bên tai Tùng Trạch nhắc nhở: “Tiền bối, vừa nãy như vậy cũng gọi là yêu thích.”
“Tôi biết rồi.” Tùng Trạch dở khóc dở cười, “Tôi biết cậu là thật sự yêu thích tôi.”
Mặc kệ là đồng tính hay là khác phái trong lúc quan hệ tình dục, khẩu giao đều là một phương diện trả giá. Nếu như không phải rất yêu thích đối phương, người bình thường sẽ không quá nguyện ý làm loại chuyện như vậy.
Công ty tuy rằng không có để Tùng Trạch quay phim có đề tài quá mức thô bạo, nhưng khẩu giao là chuyện không thể tránh được. Nhìn một nam nhân đẹp đẽ quỳ trên mặt đất, dùng miệng vì một người đàn ông khác mà phục vụ, mãi đến tận khi đối phương cao trào, cuối cùng thường thường sẽ bị bắn đến tinh dịch đầy mặt, cái cảnh dâm mĩ này cũng là một loại ham muốn chinh phục của nam nhân mà các khán giả thích xem.
Tùng Trạch có khuôn mặt đẹp đẽ, nam nhân khác cũng đồng ý vì anh làm, nhưng nói tóm lại, vẫn là anh vì người khác làm nhiều hơn.
Bây giờ nhìn Mục Dã cam tâm tình nguyện chỉ để nhìn thấy dáng vẻ thoải mái của anh, Tùng Trạch tin tưởng, người này nhất định rất yêu thích mình
|