Manh Ái Thịt Yến Chi Tưởng Niệm Thiên
|
|
Chương 9: Do dự không có nghĩa là ta cự tuyệt. .
Tần Tư quay đầu liền đi, nụ cười trên mặt theo đó mà tan biến, cuối cùng thì chút kiên cường của hắn trong tám năm trời cũng đã đổ vỡ. Hai tay hắn giữ chặt tay nắm cửa, hai hàng nóng bỏng không biết là thứ chất lỏng gì chậm rãi theo mặt chảy xuống. Nước mắt ư? Nguyên lai hắn cũng biết khóc a.
“Tần Tư.” Phía sau truyền đến tiếng gọi ôn nhu bình thản, giống như không có chuyện gì từng phát sinh.
Lưng Tần Tư cứng ngắc, hơi hơi nghiêng mặt hàm hồ lên tiếng, dư quang nơi khóe mắt miết đến động tác của Bạch Niệm Phàm liền mạnh mẽ quay người không dám tin nhìn y.
Bạch Niệm Phàm đứng ở giữa phòng cách hắn không xa. Đôi tay chỉ dùng để dạy học giờ phút này thong thả mà kiên định rút xuống đai lưng áo tắm. Chiếc áo trắng chậm rãi rơi xuống đất. Bên trong Bạch Niệm Phàm cái gì cũng không mặc, thân thể trần trụi lộ trong không khí, khoanh tay đứng trước mặt Tần Tư, khuôn mặt không hề có vẻ do dự hay bang hoàng, có chăng chỉ là ý cười giải thoát ôn nhu vạn phần. “Tần Tư, ta do dự, không có nghĩa là ta cự tuyệt.”
Tần Tư kéo xuống kính mắt, lung tung lau hết nước mắt, gắt gao nhìn chằm chằm vào nam nhân khiến hắn vừa yêu vừa hận trước mắt. Sau một lúc lâu hắn như nổi điên chạy vội đến, ôm sát Bạch Niệm Phàm, lực đạo lớn như vậy trực tiếp làm cho hai người ngã nhào trên giường lớn.
Bạch Niệm Phàm cảm giác được bản thân ngã vào chiếc giường mềm mại, vừa định nói chuyện liền bị vây kín miệng. Tần Tư điên cuồng hôn Bạch Niệm Phàm, như là muốn nhập vào trong xương tủy liều mạng hôn môi y, đầu lưỡi không ngừng quấy trong khoang miệng nóng bỏng ẩm ướt, khi thì hút khi thì liếm quanh, hơi thở hai người quấn quanh, một dòng chất lỏng ấm áp chát chát thuận theo đôi môi ân ái của hai người lẫn vào trong miệng, hòa cùng nước miệng tạo nên một loại hương vị chua sót lại ngọt ngào.
“Tiểu Tư. . . Ngô. . . Ngươi chậm một chút. . . Ta không thể hô hấp . . .” Hai tay Bạch Niệm Phàm lung tung đẩy thôi ngực Tần Tư, khi tay đảo qua ga giường lại đụng tới một đống lạnh lẽo gì đó, y tùy tay bắt một ít muốn nhìn rõ là thư gì.
Tần Tư hôn nghiêng trời lệch đất, mãi đến khi hai người thiếu chút nữa đều tắt thở mới buông ra, hắn nâng mặt Bạch Niệm Phàm, từ mắt nhẹ hôn đến cằm, trên mặt còn đọng rõ hai hàng nước mắt, lại cười hì hì cau mũi: “Ta yêu ngươi, ta yêu ngươi, ta yêu ngươi. . .” Bạch Niệm Phàm bị khả năng biến sắc mặt so với lật sách còn nhanh hơn của Tần Tư làm cho bật cười: “Ha ha ha! Tiểu Tư, ngươi thế này mới giống một đưa nhỏ vừa mới trưởng thành!” Y giơ tay muốn niết mũi Tần Tư lại vô ý thức bắt nhằm một thứ khiến y sợ hãi lui đến cuối giường.
“Này. . . Này!” Bạch Niệm Phàm nhanh chóng ném đi thứ trong tay, mặt nóng bỏng như lửa đốt, cả người trần trụi lại hoàn toàn thanh tỉnh, thuận phương hướng nhìn lại y liền thật sự muốn trực tiếp nhắm mắt hôn mê ── một bên chăn đầu giường đặt đầy đủ các loại “đạo cụ tình thú”, chỉ nhìn thôi cũng khiến người ta mặt đỏ tai hồng.
“Tiểu Tư! Ngươi, ngươi không nên có nhiều thứ kỳ kỳ quái quái như vậy! Nhanh, nhanh chút thu hồi đi!” Bạch Niệm Phàm không dám nhìn lại, cuộn chăn che ở trước người, ánh mắt hoảng hốt, trong đầu chỉ còn lại một ý tưởng ── Tần Tư tuyệt đối sẽ đem toàn bộ những thứ này dùng trên người y!
“Ân hừ!” Tần Tư cười khẽ, không còn chật vật mất mát như vừa rồi nữa, giờ này khắc này hắn đã hoàn toàn không phải lo lắng về điều gì nữa hết , nói cách khác, hiện tại hắn đã có thể chậm rãi hưởng thụ “bữa tiệc lớn ngon lành ” này.
“Bạch lão sư, không thể làm như vậy a. Ta đã cho ngươi cơ hội , là chính ngươi cởi hết câu dẫn ta . . . Bạch lão sư. . . Ngươi như bây giờ. . . Là đang xấu hổ sao?” Tần Tư liếm môi, dần dần tới gần Bạch Niệm Phàm. Hai người một tiến một lùi, rất nhanh Bạch Niệm Phàm liền bị bức đến góc giường, Tần Tư vươn tay cầm mắt cá chân Bạch Niệm Phàm, nhẹ nhàng cắn một ngụm, Bạch Niệm Phàm bưng kín miệng, thiếu chút nữa kêu lên.
“Bạch lão sư, không cần nhẫn nại. Ta muốn nghe thanh âm của ngươi.” Tần Tư như đang vuốt ve mèo nhỏ, theo bàn chân Bạch Niệm Phàm một đường mơn trớn lên đến đùi, cảm thụ xúc cảm mềm mại run rẩy dưới lòng bàn tay, hắn hưng phấn đến muốn trực tiếp ăn Bạch Niệm Phàm.
“Tiểu Tư. . . Ngươi không cần gấp a! Cho, cho ta một chút thời gian! Ta hơi sợ! Ngươi, ngươi làm sao học được mấy thứ này. . .” Bạch Niệm Phàm kéo lấy góc chăn duy nhất có thể che lại bộ vị trọng điểm của y, nhưng mà càng kéo lại càng lộ ra nhiều hơn. Y đường đường là một nam nhân hai lăm tuổi, bị một thiếu niên mới lớn khi dễ như thế cũng liền thôi lại còn vô dụng lui vào trong góc! Điều này làm cho luôn ôn nhu Bạch Niệm Phàm cũng không thể chịu đựng được chính mình ── quá yếu đuối ! Nhưng là, có biện pháp nào khác sao? Ai bảo Tần Tư chính là người đặc biệt nhất đối với y đâu?
Bạch Niệm Phàm đang miên man xuất thần bỗng trước ngực thổi đến một trận gió lạnh, vừa hoàn hồn liền thấy Tần Tư thu chăn cười đến vẻ mặt gian trá, đầu óc y nổ tung, hoàn toàn trống rỗng ── cả người y trần trụi nửa nằm trên giường, hai chân còn bị giữ trong tay đối phương, bộ dạng này của y, thật là. . .
“Thực thẹn thùng?” Tần Tư lập tức liền vạch trần tâm tư Bạch Niệm Phàm, dùng sức thật mạnh gắt gao ngăn chặn Bạch Niệm Phàm: “Ta đương nhiên sẽ cho ngươi thời gian . . . Đây là lần đầu tiên của ngươi cũng là lần đầu tiên của ta, thời khắc đáng giá kỉ niệm như thế cũng không thể làm hỏng được . . . Thân ái , ta có thứ tốt muốn cho ngươi xem.”
Bạch Niệm Phàm bị hắn ôm gắt gao, cũng không dám lộn xộn, chỉ sợ vừa động lại càng khó thu thập. Y nâng mắt thấy Tần Tư tắt đèn, chỉ để lại chiếc đèn đầu giường, căn phòng nháy mắt liền tối mờ, Tần Tư từ trên giường lấy xuống một cái điều khiển từ xa, hướng đến màn hình đã chuẩn bị tốt trên bàn học nhấn một cái, màn hình cực lớn trực tiếp sáng lên. Bạch Niệm Phàm mở to hai mắt, gắt gao che miệng lại phòng ngừa chính mình kêu ra tiếng, y xấu hổ đến không biết đặt mắt ở nơi nào cho phải, Tần Tư lai cố tình bắt y “Thưởng thức” hình ảnh tình ái kịch liệt dâm mỹ trên màn hình.
|
Chương 10: Hầu hạ, hưởng thụ món ăn khai vị!
Tuy rằng không có thanh âm, nhưng những hình ảnh kia đối với Bạch Niệm Phàm hoàn toàn không xa lạ. Đây rõ ràng là hình ảnh trong toilet của dãy phòng học cũ, cả người y cắm đầy đồ dùng tình thú, bị Tần Tư bừa bãi đùa bỡn. Trên khuôn mặt quen thuộc kia treo đầy nước mắt, ánh mắt sương mù tan rã, đầy người đỏ ửng, nước miếng thuận theo khóe miệng giương lớn chậm rãi tích lạc, dâm mỹ nhất là nhục bổng dựng thẳng của y theo cái gậy màu đen trong tay Tần Tư rút ra chọc vào mà run lên run lên, giữa hai chân tách lớn rõ ràng có thể thấy được tiểu huyệt của y bị cây gậy thô to sáp hé ra hợp lại, dâm thủy dính đầy gốc đùi, chảy xuống trên sàn. “Mau, mau tắt đi!” Giọng nói Bạch Niệm Phàm run lên lợi hại, máu từ sau ót vọt xuống dưới thân, nhớ lại đau đớn xen lẫn mãnh liệt khoái cảm ngày ấy khiến thân thể cùng tư duy y đều hỗn loạn .
“Không không không!” Tần Tư hôn tay Bạch Niệm Phàm nói nhỏ “Chờ đến khi chúng ta tuổi lớn không thể làm tình, răng rụng hết không thể lại tâm tình với nhau, đây sẽ là nhớ lại đẹp đẽ nhất của chúng ta. Xem, tối nay, cũng sẽ như vậy.” Bạch Niệm Phàm thuận theo tầm mắt Tần Tư nhìn lại, trên bàn học là một chiếc camera đang mở chế độ tự động quay.
“A! Tiểu Tư! Ngươi, ngươi tắt nó nhanh đi!” Bạch Niệm Phàm quẫn bách nói năng lộn xộn, giãy dụa muốn xuống giường lại bị Tần Tư áp đảo trở lại, cổ tay chợt lạnh, keng một tiếng, giương mắt liền thấy một còng tay bằng cao su đem hai tay y khóa vào lan can đầu giường .
“Tiểu Tư! Ngươi buông! Ngươi, ngươi muốn làm cái gì?” Bạch Niệm Phàm sợ hãi lui lại hai chân, “Ngươi không thể, không thể, bình thường… bình thường một chút. . .” Y cắn môi, càng nói thanh âm càng thấp, mặt cũng càng ngày càng hồng. “Ân? Ta nghe không rõ. Bạch lão sư, cái gì bình thường chút?” Tần Tư cười xấu xa, hai tay dùng sức liền đem hai chân đang khép chặt của Bạch Niệm Phàm mở ra, cả người chen đi vào.
“A! Ngươi! Ngươi đừng xằng bậy!” Bạch Niệm Phàm vặn vẹo còng tay, nhìn bộ dáng Tần Tư hưng trí dạt dào, cắn răng nói: “Ngươi làm bình thường một chút không được ư? Tại sao cứ phải dùng mấy thứ đó! Ta, thật sự không biết, nên làm thế nào, làm thế nào đáp lại ngươi. . . Ngô ── “
Tần Tư cúi người hôn trụ Bạch Niệm Phàm: “Đứa ngốc, ngươi sợ hãi ta cũng sợ hãi, ngươi bất an ta lại càng bất an. Ngươi cần thời gian, ta cũng cần thời gian a! Niệm Phàm, ngươi không cần đáp lại ta, chỉ cần hảo hảo hưởng thụ, ta có thể hầu hạ ngươi . . .”
Bạch Niệm Phàm chủ động mở miệng, tùy ý Tần Tư cuốn lấy đầu lưỡi y, thân thể tự nhiên cong lên, nếu hai tay y tự do có lẽ cũng sẽ ôm chặt Tần Tư ── đều đến nước này, y cũng không cần lại do dự . . . Phải làm liền làm đi. Phải làm, liền làm cho hoàn toàn đi.
Thời điểm Bạch Niệm Phàm đang ngây người, một dòng chất lỏng lạnh lẽo theo lỗ nhỏ phía sau rót vào, y kinh hô: “Tiểu Tư, ngươi cho cái gì vào phía sau của ta? !” Tần Tư nâng lên thân thể Bạch Niệm Phàm, chuyên chú đem dược thủy trong suốt rót vào trong lỗ nhỏ hồng nhạt, mãi đến khi rót vào toàn bộ mới rút ra, tà cười: “Đương nhiên thứ làm cho thân thể lão sư khoái hoạt hơn rồi. . . Yên tâm, cái này không làm tổn hại đến thân thể, chẳng qua, gia tăng thêm một chút tình thú, sẽ không khiến ngươi cảm giác đau đớn trong đêm đầu tiên.”
“Rốt cuộc là cái gì. . . A. . .” Lúc Bạch Niệm Phàm còn muốn truy vấn đó là cái gì bỗng nhiên một trận hỏa lạt tê dại theo hạ thân đánh úp lại, nháy mắt liền lan tràn đến toàn bộ thân thể, y suyễn khí nói: “Thân thể, thân thể thật kỳ quái!”
“Đừng sợ, Niệm Phàm, Tiểu Tư làm sao có thể khiến ngươi thương tổn đâu, Tiểu Tư yêu ngươi còn chưa đủ nữa là. . .” Tần Tư cúi người hôn Bạch Niệm Phàm, hai tay không ngừng ở trên người Bạch Niệm Phàm làm quỷ.
Bạch Niệm Phàm chỉ cảm thấy cỗ kích thích nóng lạt kia làm cho y miệng khô lưỡi khô, ngay cả không khí thở ra cũng thực nóng, khi y đụng tới môi Tần Tư môi liền chủ động triền lên hôn liếm, tất cả những ý nghĩ rối loạn y đều trực tiếp bỏ qua.
“Ngươi thật đúng là nhiệt tình a! Sớm biết rằng thứ này dùng tốt như vậy ta đã cho ngươi dùng lâu rồi!” Tần Tư vừa lòng thưởng thức “Kiệt tác” của mình nói.
“Ân. . . Tiểu Tư!” Bạch Niệm Phàm mở mắt ra mới nhìn đến tình huống trên người mình, la hoảng lên. Trên đầu vú y kẹp hai cái cặp, lỗ rốn đính lên một cái vòng mềm, hạ thân đã hơi ngẩng đầu cũng bị buộc lại bởi một ít dây nhỏ!
“Đừng sợ! Lần này sẽ không khi dễ ngươi như lần trước. . . Yên tâm, thực thoải mái . . .” Tần Tư nửa lừa nửa thật nói, nhấn một cái chốt mở, những thứ kia liền đồng loạt chấn động. Bạch Niệm Phàm chỉ cảm thấy đầu vú bị hai cái cặp kia làm cho vừa sưng đau vừa tê dại, nơi bụng co rút lên, thân thân của y cũng nhanh chóng cương lớn, thân thể đi thuận theo chấn động run run , điện lưu tê rần truyền khắp tứ chi bách hải, vừa thoải mái vừachết lặng.
“Ân. . . Thật ngứa. . . Thân thể nóng quá. . .” Bạch Niệm Phàm vặn vẹo hai chân, thân thể bị dược hiệu cùng những đạo cụ này khiến cho tình dục tăng vọt, y khép hờ mắt, ngưỡng đầu rên rỉ . “Ngoan, đem chân mở ra, đúng, lại mở ra một chút. Lão sư thật ngoan, đợi lát nữa liền thưởng cho ngươi!” Tần Tư quỳ gối giữa hai chân Bạch Niệm Phàm, lấy gối lót dưới mông y, quan sát cúc động đã bắt đầu bị ảnh hưởng bởi dược hiệu. Lỗ nhỏ kia đã dần ươn ướt, Tần Tư vươn ra ngón tay thử tham nhập rút ra chọc vào một chút, Bạch Niệm Phàm lập tức phản xạ có điều kiện khép lại hai chân, Tần Tư dùng đầu gối đỉnh , ngón tay tiếp tục rút ra chọc vào, lại lấy thêm dược bôi trơn, trực tiếp rót vào cửa động.
“Lão sư, có thoải mái hay không?” Đầu ngón tay Tần Tư chọc sâu vào, tại trong tiểu huyệt cơ khát khấy động.
Bạch Niệm Phàm như là bị điện dật kêu lên: “A ── đừng, đừng như vậy, thật kỳ quái. . .” “Ân hừ. . . Lão sư thật hay thẹn ngùng a, đây mới chỉ là chút khai vị thôi.” Tần Tư cười ra tiếng, ngón tay dùng sức tại trong lỗ nhỏ ướt át nóng bỏng kia thật nhanh rút ra chọc vào.
|
Chương 11: Tán tỉnh. Tiểu ác ma bốc đồng!
“Ân. . . Ân. . . Thật ngứa. . . A! Hảo trướng!” Bạch Niệm Phàm cong người, liều mạng lắc đầu, động khẩu nguyên bản nhỏ hẹp nuốt trọn hai ngón tay, cảm giác vừa trướng vừa ngứa lại có chút đau đớn, điều này khiến y sợ hãi lại mang đến không hiểu khát vọng.
“Lão sư, đừng áp lực chính mình ! Muốn hô thì hô lớn lên đi, nơi này cách âm rất tốt. . .” Tần Tư thấp giọng ở bên taii Bạch Niệm Phàm trấn an, thuận tay đem dây nhỏ buộc ở dương vật Bạch Niệm Phàm kéo đến tận gốc, đầu ngón tay linh hoạt ở hai túi cầu tròn trịa buộc thành một cái nơ con bướm xinh đẹp.
“Tiểu Tư. . . Ta, ta biến thật kỳ quái. . .” Bạch Niệm Phàm ưỡn ngực, hai chân không ngừng vặn vẹo , đầu lưỡi vươn ra theo bản năng liếm quanh môi, thiêu đốt cực nóng trong cơ thể làm y trở nên thật cơ khát.
“Đừng nóng vội, lão sư. Sao ngươi lại có thể nóng vội hơn cả ta đâu?” Tần Tư cười khẽ, lấy đến một cây mát xa bổng ấn động chốt mở, cây gậy liền ong ong nhảy lên ,
“Lão sư, há mồm, nó cần ngươi làm ướt, nếu không sẽ thực khô cứng. . .”
Hai mắt Bạch Niệm Phàm che kín sương mù, chỉ cảm thấy lời nói của Tần Tư mang đến một cỗ dụ hoặc trí mạng, không tự giác mở ra miệng nhỏ, chiếc dương cụ đang không ngừng chấn động cứ như vậy bị nhét vào miệng y, “Ngô ── ngô ── “
Ngón tay Tần Tư tiếp tục ở trong cúc động Bạch Niệm Phàm rút ra chọc vào, tràng vách kia cũng đã bắt đầu xốp mịn, không còn chặt chẽ khô khan như vừa rồi, chỉ cần một chút nữa thôi giấc mộng của hắn sẽ trở thành sự thật . . . Nghĩ đến đây, động tác trong tay hắn lại càng nhanh chóng hơn, một bên tăng tốc rút ra chọc vào các ngón tay, một bên ở trong miệng Bạch Niệm Phàm quấy mát xa bổng.
Đùi Bạch Niệm Phàm chậm rãi đại mở ra, đôi chân thon dài câu đến trên lưng Tần Tư, eo nhỏ thuận theo động tác ngón tay của Tần Tư mà run lên đón ý nói hùa, khuôn miệng đỏ mọng của y cũng liều mạng nuốt căn dương vật giả kia, nước miếng từng chút một chảy ra làm gối đầu đều ẩm ướt một mảng lớn.
Tần Tư thấy đã chuẩn bị không sai biệt lắm liền rút mát xa bổng trong miệng Bạch Niệm ra, mở rộng hai chân Bạch Niệm Phàm, đối động khẩu đang hé ra hợp lại kia thử đẩy mạnh. Khi những nếp uốn non nớt nơi cúc động chạm phải cây mát xa bổng kia liền bị rung động kéo căng thành một vùng hồng nhạt .
“A. . . A. . .” Bạch Niệm Phàm suyễn khí, nhìn Tần Tư chuyên chú đem dương vật kia chọc vào tiểu huyệt y, hai tay bị trói buộc cũng không tự chủ được lắc lư theo thân thể khiến còng tay đinh đương đinh đương kêu ra tiếng.
“Dễ dàng như thế liền nuốt được vào a, lão sư, nơi đó của ngươi cắn thật gắt gao, ngươi thật dâm đãng na!” Tần Tư tiến đến bên môi Bạch Niệm Phàm, ôn nhu gợi lên đầu lưỡi y hôn môi thật sâu .
“Tiểu, Tiểu Tư. . . Nơi đó, nơi đó hảo trướng. . . Giống như đi vào. . . Nó… Nó đang rung, rung thật là lợi hại. . .” Bạch Niệm Phàm hàm hồ nỉ non , hoàn toàn chìm đắm trong nụ hôn của Tần Tư.
“Ân. . . Tạo ra. . . Ân. . . A! A ── ” Tiếng thét chói tai của Bạch Niệm Phàm nháy mắt bị Tần Tư nuốt vào trong miệng, hóa thành nức nở liên mien không dứt, Tần Tư thừa lúc Bạch Niệm Phàm mơ hồ đẩy mạnh một cái, thuận tay ấn chốt mở lớn nhất, cả căn mát xa bổng thô to liền hoàn toàn tiến vào cúc động non mềm kia.
“Ngô ngô ──” Làn da cả người Bạch Niệm Phàm đều run lên, phân thân nguyên bản đang nửa cương lập tức bị kích thích dựng thẳng lên, tinh thần chấn hưng lắc lư trước mặt Tần Tư, hai viên cầu căng tròn bị trói cũng sưng lên vài phần, bị dây nhỏ mang dòng điện nhẹ kéo theo rung động.
Tần Tư buông môi Bạch Niệm Phàm, hai tay xoa nắn tinh hoàn dưới gốc phân thân dựng thẳng của Bạch Niệm Phàm, vân vê khiến nó khi méo khi tròn, nhếch miệng cười, chui đầu vào giữa hai chân y, há mồm liền đem thứ kia hàm tại trong mồm phun ra nuốt vào.
“A ── Tiểu Tư. . . Tiểu Tư. . . Ta, ta không được. . . Dòng điện kia sẽ… sẽ giết chết ta mất . . .” Bạch Niệm Phàm nuốt vài ngụm nước miếng, nghẹn ngào : “Chịu không nổi . . . Muốn bắn . . .”
Tần Tư ra sức liếm duyệt dương vật sớm đã sưng đỏ kia, bàn tay vuốt ve kéo xuống lớp da hồng nhạt để lộ ra nhục hành diễm lệ, quy đầu nhàn nhạt đã sớm thấm ra một ít chất lỏng trong suốt. Hắn vươn đầu lưỡi liếm liếm lỗ nhỏ ở giữa quy đầu, răng nanh cà đi cà lại nộn thịt bên cạnh nó.
Kích thích giống lông chim mềm nhẹ lướt qua này khiến Bạch Niệm Phàm đang ở bên cạnh vực sâu tình dục khóc hô lên đến: “A ── Tiểu Tư! Tiểu Tư! Nơi đó, ngươi nhanh chút, nhanh chút làm cho nó bắn đi! Trong bụng thật là khó chịu! Không, không được. . . Cầu ngươi. . .”
“Ân. . . Bộ dạng này của lão sư thật đẹp. . . Thanh âm cũng thật dễ nghe. . .” Tần Tư liếm liếm môi, “Nếu lão sư đã cầu ta như thế, ta liền làm một chuyện tốt đi.” Hắn cúi đầu ngậm lấy côn thịt y, răng nanh khẽ cà vào quy đầu, đầu lưỡi vừa liếm quanh vừa dùng sức hút.
“A ── a ──” Bụng Bạch Niệm Phàm một trận run rẩy, từ trong côn thịt bắn ra không ít tinh dịch, theo trong miệng Tần Tư phun đi ra, có chút còn dính lên kính mắt hắn.
“Thoải mái đi? Lão sư, có phải hay không cảm giác phi thường tốt?” Tần Tư nuốt xuống chỗ tinh dịch kia, ghé sát vào Bạch Niệm Phàm nhẹ giọng nói.
Bạch Niệm Phàm đang ở trong cao trào ánh mắt tan rã, khóe môi mấp máy suyễn khí, bản năng gật gật đầu.
Tần Tư nhìn đến đầu lưỡi câu nhân kia đang hé ra rụt lại liền nhắm thẳng vào hôn sâu. “Lão sư, ta sẽ cho ngươi càng thoải mái . . .”
Tần Tư rút mát xa bổng trong cơ thể Bạch Niệm Phàm ra, áp lực đã lâu cuối cùng cũng nháy mắt bùng nổ! Hắn nhanh chóng thoát quần áo, quần lót cũng bay đến trong góc, lộ ra thanh xuân cường kiện khí lực.
“Lão sư. . . Niệm Phàm. . .” Tần Tư tiến đến trước mắt Bạch Niệm Phàm, nâng mặt y mềm nhẹ hôn môi.
“Ân. . . Tiểu Tư. . . Ngươi thật, ngươi thật đúng là. . . tiểu ác ma bốc đồng! Ta, ta thật sự không có biện pháp với ngươi, mới để ngươi đùa bỡn cơ thể của ta như thế! Ngươi cũng đừng quên, ngươi là… của ta. . .” Bạch Niệm Phàm đón ý nói hùa nụ hôn của Tần Tư nói nhỏ .
“Ân hừ. . . Ca ca của ta. . .” Tần Tư tiếp nhận lời nói của Bạch Niệm Phàm, cắn lấy môi y nói rõ “Ca ca. . . Ca ca tốt của ta, từ hôm nay trở đi, ngươi sẽ hoàn toàn thuộc về ta, thuộc về Tiểu Tư . . .”
|
Chương 12: Kích ái. Là ngươi làm cho ta điên cuồng. . .
“Tiểu Tư. . . Chỉ cần ngươi ở lại bên người ta thì ta làm gì cũng đáng giá. . .” Bạch Niệm Phàm chủ động hôn Tần Tư.
Tần Tư mừng rỡ như điên, đây rõ ràng là Bạch Niệm Phàm tất cả hoàn toàn tiếp nhận hắn! Nhục bổng phía dưới đã sớm nghẹn đến mau sung huyết nổ mạnh dựng thẳng, cọ cọ phân thân vừa mới phóng thích còn cương cứng của Bạch Niệm Phàm, bắt chước động tác tính giao nhanh chóng ở trên côn thịt Bạch Niệm Phàm tới tới lui lui ma sát hơn mười lần, dục vọng nghẹn đã lâu lập tức tiết ra chỗ dương vật hai người gắn bó. “Ca ca, ta vào được, được không?” Thân dưới của Tần Tư vẫn tiếp tục cọ nhục hành cùng viên cầu ẩm ướt của Bạch Niệm Phàm, tinh hoàn căng tròn đánh vào dương vật Bạch Niệm Phàm khiến cả người y đều nổi lên da gà. Tình huống tên đã trên dây không thể không bắn này làm cho Bạch Niệm Phàm nuốt nước miếng, gian nan gật đầu: “Tiến, vào đi!”
Tần Tư nghe vậy một phen nhấc lên hai chân Bạch Niệm Phàm, nâng đến trên vai hắn, nhục bổng thô to thẳng tắp vuốt ve động khẩu non mềm ướt át, Tần Tư giữ lấy nhục bổng của mình, chậm rãi chen vào lỗ nhỏ mềm mại ấm áp kia.
“Ân. . .” Hai người đồng loạt kêu rên ra tiếng, tiếp xúc nỏng bỏng như thế thật sự là quá kích thích! Tần Tư vốn đang ở trong thời kì trưởng thành tinh lực tràn đầy, được đến người âu yếm thỏa mãn kích thích thân thể làm cho hắn thật sự không thể nhịn xuống, lưng thẳng tắp liền vọt tới tận cùng bên trong Bạch Niệm Phàm, phù một tiếng, trơn dịch trong suốt lập lức bị chèn ra, phun ở tại địa phương ái ân của hai người.
“A! ! Đau! A ──” Nhục bổng của Tần Tư so với cây mát xa tình thú kia còn lớn hơn một vòng, Bạch Niệm Phàm lần đầu bị người ta sáp nhập mặc dù trong lòng có chuẩn bị cùng đã khuếch trương từ trước nhưng mà vẫn bị đau đến hô to.
“Nhịn một chút, ca ca, ngươi thả lỏng chút đi! Thật chặt ! Ngươi sẽ chịu không nổi ! Chân thả lỏng! Ngoan, rất nhanh sẽ không đau !” Trán Tần Tư nhỏ xuống vài giọt mồ hôi lạnh, cúc động của Bạch Niệm Phàm gắt gao cắn lấy côn thịt của hắn, tuy hấp lực mạnh mẽ kia khiến hắn vừa sướng lại vừa đau, nhưng hắn vẫn là không muốn khiến Bạch Niệm Phàm bị thương, chỉ có thể chờ y hoàn toàn thích ứng chính mình.
Khóe mắt Bạch Niệm Phàm chảy xuống hai hang nước mắt, việc đến nước này y có hối hận cũng vô dụng! Cảm giác bị đệ đệ, bị đệ tử, bị nam nhân nhỏ hơn mình bảy tuổi, không, là nam hài xỏ xuyên qua vừa thẹn lại cực kì kích thích. Đó là một loại cấm kỵ , trầm luân , hắc ám , trắng trợn, lại thực chân thật.
Tần Tư cảm giác được Bạch Niệm Phàm thả lỏng hơn, lấy chìa khóa mở ra vòng tay, hai tay giữ chặt tay Bạch Niệm Phàm, mười ngón gắt gao vòng vào nhau: “Ta tự mình động, rất nhanh sẽ tốt hơn thôi! Những thứ khác ta có thể làm tốt thì việc này cũng vậy!”
“Ân. . .” Bạch Niệm Phàm hơi hơi mở chân, nâng mông lên, động tác mang tính chất cổ vũ như vậy cho Tần Tư thật lớn tin tưởng! Tần Tư hơi hơi rời khỏi một ít, lại chậm rãi đẩy vào, như thế lặp lại mấy lần, chờ sau khi tràng vách trở nên xốp mịn liền đem nhục bổng rút ra, ấn tay Bạch Niệm Phàm lại một lần nữa hung hăng đâm đi vào!
“A! Bị kéo căng! Tiểu Tư! Nơi đó của ngươi. . . Thật lớn. . . Thật thô! Sẽ đem ta thao chết mất!” Bạch Niệm Phàm ngẩng đầu lên, nhìn địa phương hai người ân ái, mặt đỏ đến cơ hồ xuất ra máu.
“Ca ca, là ngươi khiến ta điên cuồng như thế!” Tần Tư nhìn sắc mặt vừa rồi còn bị đau đớn làm cho tái nhợt của Bạch Niệm Phàm khôi phục hồng nhuận, liền biết hắn đã thành công ! Kế tiếp chính là xem biểu hiện của mình! Từ nhỏ đến lớn hắn đều là đệ tử tốt vạn dặm mới tìm được một, chút chuyện nhỏ này làm sao có thể khiến cho ca ca thất vọng đâu?
Thời điểm Tần Tư đang muốn ra sức giao tranh, di động đầu giường lại không hợp hoàn cảnh “Đinh đương đinh đương” vang lên. Đó là tiếng chuông huynh đệ hai người đều rất quen thuộc.
Ý nghĩ vốn bị dục vọng cuốn đi của Bạch Niệm Phàm bỗng thanh tỉnh bảy tám phần, bất chấp tư thế xấu hổ của hai người muốn vươn tay đi tiếp điện thoại, hạ thân lại bị Tần Tư nặng nề sáp một cái.
“A!” Bạch Niệm Phàm rên rỉ ra tiếng, tay run lên, di động liền rơi xuống trong tay Tần Tư. Hắn để điện thoại ở đầu giường, mở chế độ loa ngoài, nhục bổng không ngừng nghỉ tại trong cúc động chậm rãi rút ra chọc vào . Bạch Niệm Phàm cắn mu bàn tay mình, phòng ngừa bản thân rên rỉ ra tiếng, khóe mắt bởi vì sợ hãi mà lóe ra nước mắt.
“Uy , Niệm Phàm, đang nghe sao? Ngươi dạo này thế nào? Mấy ngày nay gọi điện cho ngươi cũng thực khó khăn, có phải ở trường xảy ra chuyện gì không?” Đầu bên kia điện thoại truyền đến một giọng nữ bao hàm quan tâm cùng thầm oán.
“Tần ma ma! Ca ca đang dạy học cho ta! Mấy ngày nay y có chút bận! Nhưng giờ ta đã lên làm lớp trưởng ! Sau này khẳng định sẽ giúp ca ca phân ưu, như vậy lần sau y cũng có thời gian nghe điện thoại nhiều hơn! Ngươi nói đúng không, ca ca?” Tần Tư đối đầu kia điện thoại làm nũng , dưới thân lại hung hăng ấn xuống mông Bạch Niệm Phàm, mãnh lực rút ra chọc vào . Dương vật thô to đánh sâu vào nhục bích non mềm, khuếch trương lúc trước cùng kích thích tình dục tăng vọt làm cho tiểu huyệt của Bạch Niệm Phàm lấy sức mạnh trước nay chưa từng có co rút nuốt chặt căn nhục bổng kia, dâm mỹ phát ra thanh âm phốc xuy phốc xuy.
Bạch Niệm Phàm gắt gao cắn mu bàn tay, chỉ sợ bản thân không nhịn được thất thanh kêu lên, đau đớn lần đầu kết hợp sớm bị sợ hãi cùng với khoái cảm tê dại thay thể, dần dần khiến toàn bộ lý trí của y đều bị chôn vùi! “Niệm Phàm? Ngươi đứa nhỏ này, lúc nào cũng thích ngẩn người là sao? Tiểu Tư đang hỏi ngươi đấy! Ta nói cho ngươi a, hảo hảo chiếu cố tốt tiểu Tư, hắn còn là một đứa nhỏ, chúng ta cũng không ở bên người các ngươi, ngươi nên dành nhiều tâm tư hơn cho hắn!” Đầu kia điện thoại liên miên cằn nhằn không dứt.
Tần Tư dừng động tác, kéo xuống bàn tay Bạch Niệm Phàm, ý bảo y nói chuyện. Bạch Niệm Phàm thở hổn hển, run miệng nói: “Mẹ, ngươi yên tâm, ta đây không phải đang phụ đạo cho hắn sao! Một thời gian nữa tiểu Tư sẽ được đại diện cho trường chúng ta tham dự cuộc thi toán học! Ân a!”
“A? Niệm Phàm ngươi sao vậy? Hơn nửa đêm rồi còn kêu cái gì?”
|
Chương 13: Chìm đắm, dục vọng giữ lấy khủng bố.
“Không có việc gì không có việc gì! Tần ma ma, vừa rồi ta nghịch ngợm cắn ca ca một ngụm! Ai bảo y luôn nghiêm túc như thế, tiểu Tư chán ghét học tập ! Tần ma ma, ta không muốn đi học!” Tần Tư một bên ra sức làm nũng, một bên lại bắt đầu mãnh liệt cày cấy.
Bạch Niệm Phàm cũng không thể trả lời thêm cái gì, ôm mu bàn tay che mặt, nếu như mẹ phát hiện huynh đệ hai người đang làm loại hoạt động này. . .
Đang lúc y sắp hỏng mất trong tình trạng nước sôi lửa bỏng này, điện thoại cuối cùng cũng “Đô ──” một tiếng cắt đứt, khớp hàm buông lỏng, cả người đều cong hẳn lên, hai tay kháp thân thể đang không ngừng kích thích của Tần Tư, thật dài thét chói tai đi ra “A! ! A! ! A!”
Theo Tần Tư liên tục mãnh lực rút ra chọc vào, thân thể Bạch Niệm Phàm trước sau cọ xát ở trên giường, thanh âm phát ra cũng đều nhịp theo biên độ động tác mà vang vọng, dâm huyệt bị ngoại lực liên tục xỏ xuyên qua vừa tao vừa ngứa, vách tường trắng mịn bị sáp dần dần mềm xốp lại, cảm giác đau đớn lại mang một tia kỳ diệu ngọt ngào tê dại càng ngày càng tập trung mãnh liệt ở nửa người dưới.
Tần Tư cất điện thoại xong liền giữ chặt cánh mông căng tròn của Bạch Niệm Phàm, hai vừa nhu niết vừa chà xát, nhục bổng vừa thô vừa cứng tại trong lỗ nhỏ hồng nhạt kia giống như một con rắn uốn lượn vào ra, trơn dịch mang ra dịch ruột non bán trong suốt, theo động tác rút ra chọc vào thật sâu của hắn đem địa phương hai người ái ân đều thấm ướt hoàn toàn.
“Thế nào? ! Ca ca, ân ── ân ── lại dùng lực một chút được không? ! Để ta cắm sâu vào, cắm sâu vào một chút!” Tần Tư đẩy mạnh phần eo, dùng mười phần lực đạo va chạm cúc động của Bạch Niệm Phàm, tiểu huyệt ấm áp mang hấp lực thiên nhiên đem nhục bổng của hắn hấp gắt gao, nếu không phải vừa rồi mới phóng thích, khẳng định tiểu đệ đệ tràn đầy tinh hoa của hắn đã nhanh tước vũ khí đầu hàng!
“A! Không cần sáp ! Không cần sáp ! Thật là khủng khiếp! Quá sâu ! Tiểu Tư! Cầu ngươi tha ta đi! A ──” Bạch Niệm Phàm liều mạng lắc đầu, nước mắt giàn giụa, mày ủy khuất nhăn lại, ánh mắt nhộn nhạo sương mù, bộ dạng đáng thương bị khi dễ này làm cho nhục bổng Tần Tư lại trướng lớn vài phần, sức mạnh rút ra chọc vào chỉ có tăng chứ không giảm.
Tần Tư quỳ thẳng người, đẩy thân thể Bạch Niệm Phàm hướng lên trên vài phân. Cặp đùi thon dài của Bạch Niệm Phàm theo bản năng bắt lên cổ Tần Tư, hai tay bám vào thành giường để không bị ngã xuống. Tần Tư cố định mông Bạch Niệm Phàm, từ trên xuống dưới vọt vào tiểu huyệt đã hoàn toàn xốp mịn kia, giống như xe đua tốc độ đột nhiên ở bên trong rút ra chọc vào.
Tiếng nước nơi giao hợp càng lúc càng lớn, trừ bỏ tiếng thở dốc chính là tiếng nước dâm mỹ cùng tiếng thân thể va chạm, tinh hoàn của Tần Tư từng nhịp vỗ mạnh vào mông Bạch Niệm Phàm, thời điểm rút ra chọc vào mãnh liệt hai viên cầu kia cơ hồ cũng muốn vọt vào cửa động.
“Ca ca. . . Lúc ta sáp nơi này của ngươi. . . Có phải hay không đặc biệt có cảm giác. . .” Tần Tư tới gần Bạch Niệm Phàm chọc sâu vào, trên nhục bích trơn mượt rõ ràng có một chỗ gồ lên nho nhỏ, mỗi lần đỉnh tới nơi này, người dưới thân sẽ luôn khóc kêu đặc biệt lớn tiếng.
Thân thể Bạch Niệm Phàm run rẩy, liều mạng suyễn khí gật gật đầu lại lắc đầu, nước mắt lại chảy ra càng nhiều, y đã không còn khí lực để nói chuyện nữa, chỉ có thể tích góp từng chút một khí lực chống đỡ thân thể của mình, thừa nhận Tần Tư một lần so với một lần mãnh liệt xâm phạm.
“Vậy là được rồi. . . Hôm nay không có tốn công vô ích . . .” Tần Tư rút ra nhục bổng, kịch liệt hoan ái vừa rồi làm cho hắn nếm đến khoái hoạt chân chính từ việc mây mưa, phần khoái hoạt này hẳn là cùng ca ca thân ái của hắn chia sẻ mới đúng.
Bạch Niệm Phàm được đến một ít thời gian thư hoãn, xụi lơ ở trên giường, run run kéo tay Tần Tư nói: “Tiểu Tư, ca ca. . . Không chịu được. . . Hôm nay, hôm nay cứ như vậy được không? Ngày mai lại, lại cho ngươi tiến vào. . .”
Tần Tư cúi người hôn môi Bạch Niệm Phàm: “Ca ca, nếu như không cho ngươi nếm đến tư vị chân chính của tình yêu, ngày mai ta cũng không còn mặt mũi để làm ngươi . . . Rất nhanh sẽ đến Thiên đường . . . Ca ca, ta yêu ngươi!”
Hắn nâng cao một chân Bạch Niệm Phàm đặt trên vai, làm cho Bạch Niệm Phàm nằm nghiêng, từ bên cạnh đem nhục bổng đẩy vào. Tư thế không hề trở ngại làm cho cả cây dương vật của hắn đều đâm vào huyệt động, tư thế thay đổi khiến Bạch Niệm Phàm kêu lên sợ hãi, “Quá sâu a. . . Đỉnh đến, đỉnh đến trên bụng! Tiểu Tư. . . A ── “
“Ca ca, an tâm hưởng thụ đi! Ngươi sẽ yêu loại tư vị này!” Tần Tư bắt đầu động tác đâm chọc điên cuồng của hắn, hung khí thô to nổi đầy gân xanh, dùng động tác đơn thuần đều nhịp nhất liên tục trừu đưa ở trong động khẩu bị sáp đến sưng đỏ của Bạch Niệm Phàm. Nếp uốn xung quanh tiểu huyệt đã hoàn toàn biến thành màu đỏ diễm lệ, mị thịt theo nhục bổng kéo ra phun lên bọt biển, cấp tốc ma sát đem địa phương hai người kết hợp tạo ra một đoàn lửa nóng, khoái cảm từng đợt từng đợt đánh úp vào. “A. . . Ân. . . Thật nhanh. . . Nơi đó. . . Giống như bị đốt! Tiểu, Tiểu Tư, ngươi, ngươi giỏi quá. . . A ──” Bạch Niệm Phàm vặn vẹo mông, đón ý nói hùa động tác xâm nhập của Tần Tư, khoái cảm dần dần theo phía sau rơi vào trên nhục hành sưng đỏ phía trước, quy đầu ứa ra chất lỏng trắng đục, tùy thời tùy chỗ đều có khả năng nổ mạnh.
“Ca ca. . . Ngươi thích là tốt rồi. . . Ta sẽ cho ngươi càng nhiều !” Tần Tư buộc chặt bụng, phòng ngừa chính mình bởi vì khoái cảm quá độ mà bắn trước, ôm đùi Bạch Niệm Phàm càng thêm ra sức rút ra chọc vào . Cả chiếc giường lớn đều rung mạnh, lò xo phát ra thanh âm kẽo kẹt, ga giường sớm đã nhăn thành một đoàn, đạo cụ lộn xộn trên giường cũng đều rơi vãi xuống đất. “A ── không được! Ta không được! Muốn. . . Muốn bắn! Ân ── a ──” Bạch Niệm Phàm ngẩng mặt, bắt được cánh tay Tần Tư, dâm huyệt phía sau bị sáp đến đều là nhiệt khí cùng hỏa diễm, nhục hành sớm sưng đỏ đứng thẳng, thịt cầu cũng cứng rắn nảy lên . Sau khi bị Tần Tư công kích mãnh liệt thêm mười lần, Bạch Niệm Phàm cảm giác từ nhục bích ở chỗ sâu trong cúc hoa một cỗ khoái cảm nóng bỏng mãnh liệt đến tê dại đánh úp lại, nháy mắt liền vọt tới đỉnh dương vật.
|