Lời tác giả: Ngoại truyện này đã tốn quá nhiều nước của tác giả vì double couple... Bạn tác giả yếu ớt lại phải đi tiếp nước đây... Chúc mn đọc truyện vui
,
Nhắc nhở chân thành: ai yếu trym vui lòng cbi quần trước khi đọc. Cảm ơn!
----------o0o----------
Vì cũng gần đến giờ tan làm của Dương Hỏa, Tiểu Quỷ chờ Vani ngồi lên yên vị trên xe, anh ta mới quay sang hỏi:
"Vani, em có muốn đển Studio đón Dương Hỏa luôn không?"
Vani vừa ngồi trên ghế sau vừa kiểm tra lại số lượng bao cao su trong túi, hóa đơn, giấy tờ, phiếu giảm giá... Đầu óc cậu vẫn còn thả trên mây sau cậu chuyện của Uông Mỹ, mất tập trung gật đầu trả lời: "À... Ừm..."
Mãi cho đến khi xe dừng đến trước của Studio, cậu mới phát hiện ra khi nãy đã đồng ý chuyện gì. Tuy không đến nỗi ác cảm với ngành nghề này và địa điểm làm việc của hắn, nhưng cứ nghĩ đến cảnh bước vào có thể bắt gặp cảnh tượng hắn đang động thân kịch liệt cày oành oạch vào tao huyệt của nữ nhân khác, lòng cậu có chút chua xót.
Vẫn là không nên vào thì hơn...
"Em muốn ngồi trong xe chờ à?"
"Vâng... Em không phải nhân viên, vào không tiện cho lắm..."
Vừa dứt lời, cậu đột nhiên thấy bác sĩ Tần từ cổng chính bước vào. Hôm nay anh vận chiếc áo khoác dạ màu da bò sẫm, trông rất đứng đắn. Anh đang nghiêm túc nghe điện thoại, không biết đầu dây bên kia là ai mà khiến anh nhíu mày thật chặt, bước đi mỗi lúc một nhanh. Nghĩ đến câu chuyện của Uông Mỹ khi nãy, đột nhiên Vani phóng xuống xe:
"Em nghĩ lại rồi, em đến gặp bác sĩ Tần một lát..."
Vani không biết rằng, quyết định này của cậu vô tình kéo hình tượng bác sĩ điền đạm "thương dân như con" rẽ sang một hướng khác.
-------o0o------
Vani vừa xuống xe đã đi nhanh đến sau lưng Tần Huy, nhận thấy bác sĩ Tần không chú ý xung quanh mà đi trực tiếp đến phòng khám bệnh, cậu toan đi theo đợi thì đã thây hai gương mặt quen thuộc đang đứng canh trước cửa khu vực khám sức khỏe của Studio. Đây chẳng phải là hai tên cận vệ của BJ hay sao?
Vừa thấy Tần Huy, hai người cận vệ nó kính cẩn gập người chào, anh khó chịu nói vài câu, xua tay đuổi họ đi thẳng.
Họ quả thật đã lịch sự rời khỏi. Không ngờ bác sĩ Tần lại có uy như vậy... Nhưng mà, đây chẳng phải thuộc hạ của BJ sao, bác sĩ Tần có quyền điều khiển, vậy giữa anh và BJ... chẳng phải có gì đó... bất bình thường ah?
Vani mon men đến bên ghế dài bên hành lang gần phòng khám nhất. Lúc này mọi người dường như đã gần tan ca, chẳng ai xuất hiện ở khu vắng vẻ này. Tần Huy vừa bước vào, khoanh tay trước ngực, khó chịu hỏi:
"Em tìm tôi có chuyện à?"
BJ ngồi chễm chệ trên ghế làm việc của anh, hai chân đặt lên bàn, nhếch môi cười:
"Gặp anh càng ngày càng khó đây, Bác sĩ Tần..."
Tần Huy tiến lại kéo chân gã xuống, không kéo gã dậy khỏi ghế mà đẩy luôn cái ghế khỏi khu vực làm việc của anh, ra lệnh:
"Đứng lên! Nói chuyện chính!"
"Cái Studio bé nhỏ này của bác sĩ Tần ah, phải tốn hơn 3 ngàn tệ để mua không gian 1 tiếng đồng hồ. Anh nói xem, có phải rất đáng không?"
Vani ngồi ở bên ngoài, nghe tới đây đã buộc miệng nói thầm:
Thì ra là dùng tiền mới bước được vào đây! Khoan đã, vậy tại sao khi nãy tôi vào đây không bị cản lại vậy? BJ khinh khỉnh rút từ trong túi một xấp tiền dầy cộm, ném ạch xuống bàn làm việc, giọng điệu cực kỳ ngạo nghễ:
"Tôi lại có hứng thú mua anh thêm vào đêm nữa! Bao nhiêu đây đủ không?"
Tần Huy liếc nhin hành động đó của gã, sau đó nghiến răng hỏi:
"BJ, em xem tôi là trai bao?"
BJ cười đau lòng, đứng dậy khỏi ghế làm việc rồi ngồi trên giường khám, đưa hai chân đong đưa. Gã lúc này vẫn mang lại cho người khác cảm giác gian manh đáng sợ:
"Nếu anh sẵn sàng không cần tiền... Tôi rất vui lòng..."
Tần Huy đi đến bên cạnh gã, thở dài một lượt, khi anh ngẩng lên nhìn vào đôi mắt của BJ, anh cảm thấy gã có chút mất mát. Tần Huy đành phải nói rõ mọi việc:
"BJ, sức chịu đựng của tôi có hạn. Cuộc cá cược của chúng ta đã chấm dứt rồi! Tôi đã cứu được Dương Hỏa, em đã có một đêm của tôi. Em đừng liên hệ với tôi nữa. Với số tiền này của em, sẽ có hàng tá nam nhân ngoài kia, chấp nhận ngày đêm thao em... Em đừng có quấn lấy tôi không buông được không? Em như thế này chẳng khác gì bọn kỹ nữ thấp kém ở mấy quán bar..."
Vani thất kinh khi nghe từng câu từng chữ rót vào tai mình. Cái gì gọi là...
"có được một đêm"? Bác sĩ Tần, với BJ?! Khi cậu còn chưa kịp định hình chuyện gì đang xảy ra thì...
*Bộp* BJ vung tay đấm một phát lên má trái của anh, đôi mắt hừng hực như đang chịu ấm ức. Bác sĩ Tần cúi đầu lùi lại ngồi xuống ghế làm việc. Anh không phản kháng, cũng không nói thêm điều gì.
BJ có chút hối hận vì đã đánh anh, khi vừa đến gần thì đã thấy anh chán ghét quay sang chỗ khác, chẳng thèm nhìn lấy gã một cái. Gã máy móc lặp lại lời anh nói:
"Kỹ nữ thấp kém? Anh tưởng mình là hạng người gì? Dám bàn điều kiện cá cược với tôi?"
Bác sĩ Tần xoa xoa chỗ đau, bước đến hộc bàn làm việc lấy ra một phần thuốc bôi, bắt đầu xoa nhè nhẹ. Anh ủ rũ nói:
"Hôm đó em đã đồng ý, chỉ cần tôi khiến em đạt tới cao trào trong 30 phút, em sẽ xóa hết ảnh nhạy cảm của Vani, để tôi đến biệt thự cứu Dương Hỏa. Tôi đã thắng và đạt được thứ mình cần, em hà tất gì lại gây chuyện với tôi?"
BJ bất lực lăn ra nằm thẳng trên giường khám, giọng nói đầy khiêu khích:
"Bác sĩ Tần, nếu không phải chứng kiến được vẻ mặt của anh hăng hái trên giường, tôi thật sự không thể tin được anh là người dâm đãng như vậy, thao vào cúc huyệt của người khác không chừa đường lui..."
Một tia máu xuất hiện trong đáy mắt Tần Huy, anh buông chai thuốc xoa đang dùng, sấn thân nhào đến đè gã xuống giường cứng:
"Em mở miệng ra là nói những lời tao tiện như vậy? BJ kiêu ngạo như vậy mà đang cầu xin tôi thao em sao?"
Tần Huy vung chân toan đạp anh cái nữa. Lần này Tần Huy nhanh tay hơn, tóm được cổ chân của gã, ép ngược về phía vai.
Vani đứng bên ngoài mà không khỏi cảm thán: không ngờ bác sĩ Tần bình thường nhìn nho nhã hiểu chuyện vậy không ngờ khi tức lên thì thân thủ nhanh nhẹn, và cũng... bạo liệt quá.
BJ bị khống chế không vùng ra được, gã vùng tay đấm vào mặt anh thêm một cái:
"Mẹ kiếp! Anh kiêu ngạo gì chứ..."
Hai cú đấm, cùng một chỗ. Hay thật!
Tần Huy lúc này không nhường nữa, anh đưa tay đấm lại, chỉ là lực đạo không đủ mạnh, lực giáng xuống nghe không lớn bằng của BJ. Vani đứng ngoài bất giác bối rối thầm kêu lên:
"Họ... Quả thật... đã đánh nhau rồi..."
Hai người lăn qua lộn lại trên bề ngang của chiếc giường. Tần Huy cởi thắt lưng của BJ ra, đưa tay trực tiếp vào quần con bên trong mà nhộn nhạo:
"Em đến chỗ làm việc của tôi, làm trận làm thượng như vậy chỉ vì thiếu thao hả?"
Tiếng đồ rơi vỡ trên nền đất loảng xoảng nhưng chẳng mấy ai quan tâm. Khu vực khám sức khỏe vắng tanh, chỉ có mỗi Vani nhìn thấy trên giường khám bằng kim loại, bác sĩ Tần cắn phập lên cổ gã bên dưới, gầm gừ như con thú hoang động dục, miệt thị nói:
"Chỉ cần em loãng thể ở tàu điện ngầm, rạp chiếu phim... Chỗ nào mà chẳng có đàn ông chịu thao em? Tại sao nhất mực lại đến chỗ tôi gây chuyện hả?"
BJ bên dưới tay chân cũng không yên phận, kéo quần của Tần Huy xuống, đưa tay mân mê cự vật đàn ông đang cương cứng kia, mỉa mai nói:
"Tôi muốn cho mọi người ở đây thấy... gương mặt thật của tên cầm thú như anh... Bác sĩ sao? Chẳng qua cũng chỉ là tên đạo đức giả mà thôi! Vốn dĩ làm việc ở nơi đây chính là để xem phim khiêu dẫm miễn phí, thỏa mãn dục vọng thú tính của bản thân. Anh suốt ngày cắm mặt vào giữa háng người khác, quả là chẳng dễ dàng gì!"
Tần Huy cởi phăng chiếc quần jeans lẫn quần con của gã, đối đáp sắc lẻm:
"Tôi thà cắm mặt vào giữa háng người khác điều trị bệnh, còn hơn là giống em, chổng mông vạch cúc huyệt đòi người khác đến thao."
Anh gần như không kiềm nén nữa, vớ tay đem một cái khung kim loại bốn chấu cắm phập vào hậu huyệt của BJ, đem phần cửa hậu tách mạnh ra hết cỡ. (*)
(*) ai chưa hình dung được có thể mở tab ẩn danh search key word anal stretching nha.
"Nếu em đã thèm khát tôi đến vậy, xem như hôm nay tôi phóng túng một lần, thỏa mãn cái dục vọng dơ bẩn này của em.Tôi nói cho em biết, tôi là bác sĩ nổi tiếng nhất của thành phố này. Tôi mà chơi nát em rồi thì chẳng ai cứu nổi em đâu!"
Vani từ ngoài nhìn vào, bên dưới ngay lập tức có phản ứng. Cái dụng cụ mở huyệt đó... Thật sự có thể đem miệng hậu huyệt mở rộng thành cái hố to như vậy sao?
BJ kích tình gào lên:
"Anh có ngon thì thao nát được tôi!"
-------o0o-------
Vani ngồi bên ngoài quan sát mà cơ thể nóng hừng hực, cậu vô thức đưa tay xuống sờ sờ bên ngoài đụng quần. Cậu míu môi kẹp hai đùi lại, ma sát nhè nhẹ mong có thể dập tắt chút lửa dục vọng đang bùng phát trong người. Lý trí cậu muốn rời khỏi, nhưng ham muốn cơ thể một góc nào đó lại như xiềng xích vô hình, đem ánh nhìn của cậu khóa chặt lên hai bộ phận nóng bỏng kia. Cậu cảm thán:
"Không ngờ bác sĩ Tần... kịch liệt vậy..."
Một cánh tay to lớn từ phía sau bịt miệng cậu, đem cậu áp sát vào phần ngực rộng lớn của hắn. Mùi hương nam tính của hắn bất giác bao trùm lấy cơ thể yếu ớt nóng bỏng của cậu. Hắn đưa lưỡi quét qua vùng phía sau tai nhạy cảm của ai đó rồi nhếch môi thì thầm:
"Sao vậy, Tiểu Dâm Đãng, ngắm nhìn người ta thao nhau nên hứng tình rồi?"
Dương Hỏa vừa tan làm, ra tới xe gặp Tiểu Quỷ. Cậu trợ lý ngớ người hỏi vặn lại: "Chẳng phải Vani vào tìm bác sĩ Tần rồi ghé rước anh luôn sao? Sao hai người không đi cùng nhau?"
Hắn vội đi tìm cậu, từ xa đã nhìn thấy cậu uốn éo quằn quại trên ghé dài của hành lang, đôi mắt hau háu nhìn vào phòng bên trong. Càng đến gần, hắn càng nghe rõ tiếng baba quen thuộc của mấy cặp đôi phát tiết, xem chừng cậu nhóc của anh đã đói đến không chịu được, phải đến đây xem trộm người ta thao nhau.
Vani như kẻ làm việc xấu bị bắt gian tại trận, sau khi hắn buông tay xuống khỏi miệng thì khẽ khàng gọi:
"Dương... Dương Hỏa..."
Hắn đưa tay mở khuy quần, vài ngón tay như con rắn nhỏ sớm đã trượt vào quần trong của cậu, tóm lấy côn thịt nhỏ nhắn cứng ngắc từ lâu, thì thầm đùa giỡn với giọng điệu mê người:
"Bên dưới này của em... xem chừng cũng ra không ít nước nhờn ha? Sao hả? Muốn được như tên BJ đó, nằm dưới thân Tần Huy đó hưởng thụ côn thịt căng cứng đâm vào cúc huyệt này hả? Nói anh nghe xem... em đã xem họ thao nhau bao lâu rồi?"
Vani bị hắn thành công thu hút sự chú ý, vừa muốn quay sang thì một bàn tay khác đã trượt vào khe mông, đem một ngón tay ấn vào:
"Em... Ư... Nhẹ thôi..."
Dương Hỏa tay trước mơn man côn thịt, tay sau lộng huyệt cho cậu nhóc, hứng thú trêu ghẹo càng đậm:
"Xem cảnh cưỡng dâm mà hứng thú như vậy... Có vẻ... Tiểu Dâm Đãng của anh, muốn được tương tự như vậy?"
Vani bấu lấy cổ tay hắn ở phía trước, muốn rút tay hắn ra. Nào ngờ hắn đem hai ngón tay đút vào hậu huyệt phía sau, ra vào rất mượt. Vani míu môi rên rỉ:
"Không muốn... Ư... Ah..."
Dương Hỏa dứt khoát rút ra, đè cậu xuống ghế dài, ngắm nhìn cậu nửa nằm nửa ngồi trong tư thế gợi dục kỳ lạ, quần kaki kia sớm đã bị mở khuy, phía sau quần con hiển nhiên là một vũng ướt át.
"Lần nào cũng cứng miệng, Tiểu Dâm Đãng, vừa nãy còn gọi điện thoại nói... Chờ anh về thao em... Nào ngờ... kiềm chế không được, chạy đến tận đây dâng huyệt tới? Hứng vậy sao?"
Hắn định kéo quần của cậu xuống ngang đùi thì lại nghe Vani thì thầm:
"Không được, ở đây... Có camera..."
Dương Hỏa ý cười rất đậm:
"Vani... Có một chục cái máy quay anh còn dám thao nát em chứ đừng nói là 1 chiếc camera nhỏ bé đó!"
Dứt lời xong chẳng kiêng kị ngại ngùng gì kéo phăng chiếc quần của cậu ra.
Nếu anh đã hứng tình thì giờ nào cũng là giờ tốt! Vani đỏ mặt, đưa tay che đậy phần hạ bộ trông trơn của mình, lắp bắp nói: "Rất nhiều người sẽ thấy ah~..."
Dương Hỏa lại đưa hai ngón tay vào lộng huyệt. Miệng huyệt sớm đã quen với dị vật kia, nhớp nháp mút lấy không buông. Hắn cực kỳ hài lòng với phản ứng của cơ thể cậu, cất giọng trêu ghẹo:
"Sao? Em sợ nhiều người thấy? Hay là mong muốn thật nhiều người như anh nhìn thấy... Họ sẽ kiềm chế không được mà chạy đến thao em?"
Vani mơ màng như người trên mây, hậu huyệt truyền tới một cảm giác khoan khoái.
Kỹ thuật của ngón tay anh ấy, quả là rất tuyệt... Tao huyệt thật sự muốn được ngậm côn thịt vừa to vừa dai rồi ah. Nghĩ đến việc có rất nhiều người đến bạo liệt cúc huyệt của mình, Vani cảm thấy không thể phục vụ nhiều người một lúc như vậy, cậu rụt rè kêu lên:
"Không... Đừng nha..."
Hắn đưa côn thịt cương cứng đến hậu huyệt, vẩy vẩy mạnh vào, nhất quyết không đâm vào vội: "Vậy thì nuốt ngược lại tiếng rên của em xuống, em sắp rên còn lớn hơn cả người bên trong nữa đấy."
"Anh... biết chuyện của BJ?"
Dương Hỏa lúc này chỉ muốn tìm chỗ phát dục, hoàn toàn áp chế được lửa dục vọng của mình. Hắn kích thích hai hạt ngọc của cậu, nhỏ giọng đáp:
"Anh không quan tâm... Anh chỉ quan tâm Tiểu Dâm Đãng của anh xem người ta thao nhau kích tình đến độ tự thủ dâm thôi. Để anh giúp em thỏa mãn... Côn thịt của Lão Tần không to bằng anh đâu, cũng không dai nữa... Cái cúc huyệt của em... sẽ không thỏa mãn được đâu..."
Vani thấy hắn mãi vẫn chưa động thân, rên rỉ nàn nỉ:
"Đút vào... đi mà... Ngứa chết mất... Hỏa Ca..."
Dương Hỏa đâm hai ngón tay vào rồi rút nhanh ra, đem côn thịt to lớn cắm phập vào hậu huyệt của cậu rồi nhẹ nhàng nhắc nhở:
"Tiểu Dâm Đãng, em tao lãng như vậy thì cúc huyệt sẽ không thể khép lại được đâu..."
Khi dị vật to lớn tiếng vào, Vani có chút chịu không được, uốn éo thân mình. Mấy ngón tay bấu chặt thành ghế, đem hậu huyệt ướt át của mình mở rộng ra. Cậu cảm thấy bên dưới co bóp thật mãnh liệt, hắn chỉ vừa đút vào thôi mà cậu gần như đến cao trào.
"Sâu quá... ah... đỉnh đến tao tâm rồi... Sướng... Sướng quá... Đem côn thịt của anh rút ra một chút... Sâu quá em chịu không được..."
Dương Hỏa vừa động thân đều đều vừa hỏi:
"Sao hả? Dễ chịu chứ? Em nhìn sang BJ ở đằng kia, cũng bị nhấp đến rên la không ngừng đấy. Cúc huyệt của hắn đang ngậm lấy côn thịt của Tần Huy kìa, thế nào? Tiểu Dâm Đãng, có phải kích tình lắm không?"
Vani chẳng còn kiêng dè nữa, dù gì cũng đã bị cắm nhiều lần rồi, có bị phát hiện cũng không sao cả. Cậu rên mỗi lúc một kích tình hơn:
"Thoải mái... Cực kỳ... Thoải mái... Đâm vào nữa đi... Thao nát em đi... Cúc huyệt có nát nhừ cũng không sao cả... Thúc vào sâu nữa cơ... Em muốn được phủ đầy bạch dịch của anh..."
------o0o-------
Tiếng bạch bạch ngoài kia nhanh chóng truyền vào trong này... BJ ngờ ngợ cất giọng nói:
"Hình như... ở bên kia... Cũng đang có người... nhìn..."
Tần Huy liếc nhìn gương mặt đê mê của BJ, anh mở miệng mỉa mai:
"Sao hả? Ngại người ta biết BJ là con mẫu cẩu tao lãng như thế nào sao?"
BJ hạ thấp giọng, nghe tiếng nhóp nhép bên dưới hạ bộ mình còn gợi tình hơn là tiếng mình rên rỉ nữa:
"Đau quá! Nhẹ chút!"
Tần Huy rõ ràng là đang chơi rất hăng, không quan tâm mấy đến mọi việc xung quanh. Anh chỉ biết kích động ra vào, đưa hai ngón tay cắm vào thêm, chỉ muốn đem cúc huyệt hư hỏng nọ cày cho thật lộng:
"Em bớt thói trịch thượng đi! Cũng chỉ là tao hóa háu côn thịt thôi! Bị thao bao nhiêu lần đến độ cúc huyệt lỏng lẻo vậy rồi. Còn đến đòi tôi thao làm, không biết xấu hổ! Nói xem, đêm qua chơi tập thể bị bao nhiêu nam nhân bắn dịch vào huyệt này rồi?"
BJ đưa chân quắp lấy hông anh, mong anh có thể đưa tiết tấu chậm lại một chút. "Không có! Từ sau hôm hôm cùng anh... tôi không ngủ với ai khác nữa..."
Tần Huy chẳng bị sức nặng của hai chân làm ảnh hướng, cả người và hai ngón tay vẫn như cái máy piston, trực tiếp thao vào không ngừng.
"Vậy tại sao cúc huyệt này rộng nhiều như vậy? Nhún trên dương cụ giả? Tự high?"
"..."
"Tự high không thỏa mãn bèn tìm tới tôi? Hử? Em xem tôi là gì? Công cụ phát dục giúp em?"
"..."
------o0o-----
Vani ở bên ngoài cũng được xem là tới hạn, trực tiếp kêu lên thật lãng:
"Hỏa Ca, rút ra đi... Em chịu không nổi nữa..."
Hắn ôm lấy cậu hết sức cưng chiều, đưa môi đến gần môi cậu, nhẹ nhàng khiêu khích:
"Bắn đi... Em cứ thoải mái bắn..."
Vani mếu máo: "Không được, ở đây... không được..."
Dương Hỏa áp môi xuống, đưa thân động nhanh hơn sau khi quăng lại một câu:
"Vớ vẩn, Chỗ này là địa bàn của anh, anh nói được không ai dám nói không!"
(Lời tác giả: Nhân quả nhãn tiền, nếu biết trước sẽ có kết cục như vậy, có phải bạn BJ sẽ ngoan hơn hăm?! :v)