47 Bé thỏ tỉnh dậy phát hiện mình ở trong giỏ hoa, lão hổ đang mang giỏ hoa không biết muốn đi đâu. Bính Bính bám vào bên mép giỏ hoa hỏi. -Hổ ca ca chúng ta đi đâu a? -Tuần tra hạ giới! -Uh! Bé thỏ nhỏ biến thành người tựa vào trong giỏ hoa ôm củ cà rốt thật lớn bắt đầu gặm, thỉnh thoảng giơ lên hỏi lão hổ. -Ca ca có muốn ăn không? Lão hổ chỉ đối với bé cười cười. Lão hổ tiếp nhận nhiệm vụ hết một năm, năm sau tới lượt thỏ Thần Quân, thỏ thần hỏi. -Thời điểm ngươi nhận nhiệm vụ ở Quan Âm môn đã làm gì? -Lời này nghĩa là sao? -Ta từ trong nam sơn luận đạo trở lại dọc đường đi nghe người ta nói mua một bộ mãnh hổ phúc đồ thì năm nay sinh một tiểu hài tử khỏe mạnh. Ta còn mang về một bộ. Thỏ Thần Quân mở bức họa ra, phía trên có một con mãnh hổ uy mãnh trong miệng tha một lẵng hoa, bên trong có một tiểu hài tử khả ái đang ngồi. -Buổi tối đến nhà ta, ta sẽ cho ngươi xem tại sao, cái phúc đồ này đưa cho ta đi. Lão hổ đem bức họa này treo ở bên trên tượng thần của mình, buổi tối thỏ Thần Quân đến, bé thỏ nhỏ xung phong đi mở cửa, nghe giọng nói là một người lạ, trước đem cửa hé ra một chút, hỏi. -Ai đó? -Ta là thỏ gia cùng Khiếu có hẹn, kỳ quái Khiếu từ bao giờ có thêm đệ tử. Thỏ Thần Quân cố gắng từ khe cửa ghé đầu vào xem, Bính Bính cũng ghé đầu đi ra nhìn, thỏ Thần Quân cúi đầu, Bính Bính ngẩng đầu hai người thấy nhau. -Con thỏ nhỏ. -Thỏ thần tiên! Bính Bính rất hưng phấn, trước kia nghe mụ mụ nói về chuyện xưa của thỏ thần tiên, bé cũng thấy qua trước kia con trai của chủ quán cầm trong tay một con búp bê nhỏ, nói cái đó là thỏ tiên, trang phục giống như người trước mắt. Thỏ nhỏ mở cửa ra, đi ra nhảy vòng quanh thỏ Thần Quân. Thật sự có thỏ thần tiên, Bính Bính xoay người lại kéo Khiếu. -Hổ ca ca, thật sự có thỏ thần tiên. Thỏ gia mắt thấy bé thỏ nhỏ nhào tới trong ngực đại lão hổ, thân thiết biết bao. Hảo một lão hổ đụng đến tiểu tộc nhân của hắn, quên đi, bọn họ hạnh phúc là được rồi. ( Hoàn )
|
|
Hết j lãng nhách z bây. Ta thấy chưa đâu vào đâu mà
|