Bé Thỏ Con Của Hổ Thần
|
|
Be tho nho that dang yeu, uoc mo cua be cung that de thuong nha... Chung nao be moi lon nhi???
|
39 Bảo nhi đi tới gần nhìn bé thỏ ngốc trong ngực lão hổ, chết cũng không biết, Bảo nhi thương hại nhìn bé. Chẳng trách số mệnh nhất định phải bị người ăn thịt, lão hổ dẫn bé lên đây không biết là đúng hay sai. Bảo nhi đứng ở bên cạnh bé nói. -Ta nghĩ ngươi sau này cũng không cần ăn cái gì. Bính Bính chớp chớp mắt to, không rõ ý tứ của hắn. -Đem tay của ngươi giơ lên, che mắt nhìn ta. Bảo nhi nói Bé thỏ nhỏ làm sao bé liền làm như vậy. Sau đó liền nghe một tiếng hét thảm. -A! Bé thỏ nhỏ thẳng tắp ngã xuống đất. -Bảo nhi! Ngao ở bên cạnh bất đắc dĩ kêu một tiếng, Bảo nhi rất thích trêu cợt bé thỏ nhỏ. -Quỷ hồn cũng té xỉu sao? Lần đầu tiên thấy đấy. Lão hổ đem bé thỏ nhỏ ôm về nhà. Bé thỏ nhỏ tỉnh lại, dựa vào trên bụng lão hổ, bắt đầu hết nhìn đông tới nhìn tây, Khiếu hỏi. -Bính Bính ngươi đang làm gì? -Chung quanh đây có quỷ. -Không cần tìm, quỷ chính là ngươi a. -Ta! Bính Bính giơ hai tay lên, xuyên thấu qua hai tay lại thấy được mặt đất. -Ta chết ta chết. Bé thỏ nhỏ bắt đầu nhảy loạn khắp nơi trong thần điện, liên tục nhảy đi nhảy lại như chạy trốn điều gì đó rất đáng sợ. Có thể thấy được Bính Bính rất hoảng loạn. Bính bính nhảy loạn như vậy làm Khiếu nhìn đến hoa mắt, không chịu nổi bèn kêu bé dừng lại. -Bính Bính dừng lại, hãy nghe ta nói, biến thành quỷ không quan trọng, ngươi vẫn có thể ở nơi này cùng ta tu tiên. -Ô ô, Nhưng Bính Bính đã chết. Đột nhiên Bính Bính nhớ lại cái gì. -Bính Bính đã chết, tại sao hổ ca ca còn có thể thấy ta? Lại là một vấn đề ngu ngốc. -Ta là thần tiên, nơi này là thiên đình, cho dù ngươi biến thành như vậy, cuộc sống so với trước kia cũng không có quá nhiều thay đổi. Bé thỏ nhỏ đem mình cuộn thành một khối, đang buồn bực nghĩ không ra, đợi rất lâu mới ngẩng đầu hỏi. -Vậy sau này hổ ca ca còn liếm ta được không? Lão hổ an ủi dùng đầu lưỡi liếm bé, bé thỏ nhỏ dùng móng thỏ cọ cọ mặt lão hổ vui vẻ chơi, thật không có khác nhau, bị liếm chính là cảm giác này đây.
|
40 Đương nhiên bị lão hổ liếm đến hạ thể cảm giác cũng giống nhau. Chỉ là bé thỏ nhỏ thủy chung không nghĩ ra, chỗ mình đi tiểu tại sao hổ ca ca lại đặc biệt thích. Lão hổ liếm hạ thể của bé đồng thời thân thể cũng đang biến nhỏ đi, bé thỏ nhỏ phát hiện hắn biến đổi lập tức xoay người muốn chạy, bởi vì bé biết tiếp theo bé sẽ bị đặt dưới thân, làm đau. Lão hổ trực tiếp đè trên người bé, hỏi bé. -Lại muốn chạy? -Bính Bính thích bị hổ ca ca liếm, không thích bị áp. -Nói với ngươi rất nhiều lần rồi, đây là bởi vì thích mới làm. -Thích không phải như vậy. Bính Bính quay đầu nhẹ nhàng ở bên miệng Khiếu hôn một cái, sau đó nói. -Như vậy mới là thích, thích muốn hôn hôn liếm liếm, khi dễ mới là áp áp. Trời ạ, thật là một sinh vật ngây thơ thuần khiết. -Bính Bính nhớ kỹ, cái này động vật gọi là giao phối, loài người gọi là yêu. -A! Bé thỏ nhỏ dùng sức giãy giụa hai chân sau cũng không thể đem Khiếu từ trên người đẩy xuống, cái đuôi ngắn ngủn nổi giận đến lông mao đều xù lên. -Hổ ca ca khi dễ Bính Bính là ca ca xấu. Lão hổ dùng đầu cọ cọ Bính Bính cố gắng trấn an bé. Bính Bính không cảm kích còn khóc lớn, lão hổ không có biện pháp, không thể làm gì hơn là dùng đầu lưỡi liếm khuôn mặt nhỏ bé, Bính Bính lúc này mới an tĩnh một chút, khóc rống đổi thành thút thít, sau đó mỗi lần thương yêu Bính Bính, Khiếu đều có cảm giác tội lỗi mãnh liệt, Bính Bính ngày thứ hai còn muốn trốn không để ý tới hắn. Ngày thứ hai Bính Bính theo lệ trốn phía dưới tượng thần không chịu đi ra. Khiếu kêu bé mấy tiếng, cũng nghe bé nói. -Hổ ca ca là ca ca hư, Bính Bính không để ý tới ngươi. Lão hổ than thở, hắn hôm nay phải đi gặp lão ngưu tiếp nhận nhiệm vụ, ngày mai sẽ bắt đầu năm con hổ, nên hắn phải đi tuần tra hạ giới, hắn rất muốn mang Bính Bính cùng đi ra cửa, có thể thấy tình huống này, Bính Bính vẫn còn giận hắn. Lão hổ đối với chuyện này nhẹ nhàng nói. -Bính Bính, ta phải đi làm ít chuyện, có lẽ tối nay sẽ trở về, thật không muốn đi với ta? Trong điện chỉ còn lại một mình ngươi.
|
41 -Hừ! Ca ca hư. Bé thỏ nhỏ chỉ nghĩ Khiếu đang gạt bé, Khiếu không có biện pháp, công việc không thể làm trễ nãi, không thể làm gì khác hơn là tự mình ra cửa, qua rất lâu, Bính Bính nghe bên ngoài thật lâu không có động tĩnh gì, lúc này mới luống cuống, từ dưới tượng thần bò ra, nhìn khắp thần điện, ra cửa sau xem một chút, đều không có hổ ca ca, mới biết lão hổ không phải là nói giỡn với bé. Bính Bính đi tới cửa chính, đem cửa hé ra một chút cẩn thận nhìn ra phía ngoài. Thình lình nghe bên tai có người hô to một tiếng. -Nhìn cái gì mà nhìn! -A! Bính Bính xoay người muốn chạy, liền nghe phía sau có người cười. -Ha ha! Là ta, Bảo nhi, ngươi vẫn còn nhát gan như vậy. Bé thỏ nhỏ từ từ quay đầu lại. -Nguyên lai là xương ca ca, ô ô. Bính Bính khóc nhào tới ôm lấy Bảo nhi. Làm Bảo nhi không giải thích được. -Làm sao vậy bé thỏ nhỏ? Ngươi vẫn không thể tiếp nhận chuyện mình trở thành quỷ sao? -Hổ ca ca không muốn ta, ô ô. -Sao lại như vậy, lão hổ không phải là làm gì cũng mang ngươi theo sao. -Ta mắng hổ ca ca là ca ca hư, hắn liền đi, không muốn Bính Bính nữa. Bảo nhi vào hổ thần điện nhìn một chút, lão hổ thật không có ở đây, trong này thật sự không có ai. -Nơi này là nhà hắn, hắn không muốn ngươi, cũng nên đem ngươi đuổi ra ngoài, làm sao có đạo lý này, ngươi cẩn thận suy nghĩ một chút, hắn lúc ra cửa trước có phải nói cho ngươi biết cái gì không? Bé thỏ nhỏ dùng móng vuốt dụi dụi mắt, nhớ tới, lão hổ nói là muốn đi ra ngoài làm việc. -Hổ ca ca nói đi ra ngoài làm việc. -Vậy thì đúng rồi. -Bảo nhi ca ca ngươi mang Bính Bính đi tìm hổ ca ca đi, tìm hắn nói xin lỗi. -Ngươi rất sợ lão hổ không để ý tới ngươi có phải không? -Ân! -Tính khí ngươi tốt như vậy, mà lá gan lại nhỏ a, nếu hắn không khi dễ ngươi, ngươi sẽ không mắng hắn, hắn làm gì ngươi? Bính Bính dùng móng vuốt cào cào đất. -Hắn ép Bính Bính đau quá. -Hắn khi dễ ngươi a, lần sau hắn làm đau ngươi nữa, ngươi liền mở miệng của hắn ra nhảy vào bên trong, nói cho hắn biết, có bản lãnh ngươi ăn hết ta luôn đi. -Có tác dụng không? -Tác dụng, ít nhất đối với Ngao rất hữu hiệu.
|
42 Bé thỏ nhỏ cố gắng chớp chớp hai mắt. -Uh! Bính Bính cái hiểu cái không nhớ kỹ. -Bảo nhi ca ca mang Bính Bính đi tìm hổ ca ca đi? -Tìm hắn làm gì? Chúng ta đi chơi không phải là tốt hơn. -Đi chơi? -Đi thôi ta dẫn ngươi đi phàm trì xem một chút. Bảo nhi mang Bính Bính đi phàm trì. Chờ lúc lão hổ trở lại phát hiện Bính Bính không có ở nhà, cũng biết Bính Bính nhát gan, ở trên trời chỉ có một người bạn là Bảo nhi, vậy nên đi ngay cẩu quân thần điện tìm, hắn thấy Bảo nhi núp trong miệng tượng thần, bé thỏ nhỏ đứng phía dưới tượng thần đau khổ cầu xin. -Bảo nhi ca ca, Bính Bính biết sai rồi, ngươi tha thứ cho ta đi. -Ngươi làm ta tức chết, ta sau này cũng không chơi với ngươi nữa. -Ân …… . Bé thỏ nhỏ thấy lão hổ giống như thấy được cứu tinh, nhảy lên trước ôm nửa ngày. -Hổ ca ca ngươi cuối cùng cũng trở lại, ta cho là ngươi tức giận Bính Bính? -Không có, chẳng qua là lúc ta ra cửa ngươi còn đang giận ta, không chịu đi cùng ta, ta vội đi gặp lão ngưu tiếp nhận nhiệm vụ, không thể làm gì khác hơn là đi một mình. -Ngươi cùng Bảo nhi đang làm gì? Bé thỏ nhỏ dựa vào bên chân lão hổ cọ cọ làm nũng. -Hổ ca ca giúp Bính Bính nói với Bảo nhi ca ca, ta biết sai rồi, để cho hắn đừng không để ý tới ta, đi ra cùng ta chơi. -Ngươi làm gì? Bảo nhi lại không để ý tới ngươi? -Cái đó ……. . Bính Bính dùng mắt to nhìn lão hổ, cúi đầu. Lão hổ vừa nhìn chỉ biết Bính Bính làm sai, ngượng ngùng nói. Lão hổ đối với Bảo nhi trong miệng tượng thần hỏi. -Bảo nhi nói cho ta biết, bé thỏ nhà ta đã làm gì để cho ngươi tức giận? -Ngươi hỏi hắn, tức chết ta, hắn rất ngốc ta nói sao cũng không nhớ được. -Bính Bính đã biết lỗi, ngươi nói cho ta biết đi.
|