Hai Con Người Một Cuộc Đời
|
|
Bạn trai! ? Trần Khải Văn nghiêng đầu há hốc mồm nhìn Quan Long. Cho dù biết Quan Long giới thiệu như thế là để giảm bớt không khí xấu hổ, nhưng là giới thiệu thân phận thì có cả trăm ngàn loại, y lại nói là bạn trai của mình, Trần Khải Văn vô pháp khống chế nội tâm mừng rỡ như điên, thậm chí còn có chút suy nghĩ kỳ quái đối với lời này của Quan Long.
“Hắc hắc… Đúng rồi Khải Văn, số điện thoại của cậu là số mấy? Hai người chúng ta thật vất vả mới gặp lại, sau này nhất định phải thường xuyên liên hệ.” Nghe được Quan Long tự giới thiệu, Hình Nghiệp quay đầu sang hướng Kỷ Phong nhìn nhau cùng cười, biểu tình trên mặt hai người chính là “Thì ra hai người đó cùng chúng ta giống nhau” . Sau khi Hình Nghiệp quay đầu trở lại thì lấy điện thoại từ trong túi ra định lưu lại số điện thoại của Trần Khải Văn.
“13xxx.” Trần Khải Văn còn chưa kịp mở miệng, Quan Long liền đi trước một bước đọc ra số điện thoại, sau khi nói xong còn cuối đầu nhìn Trần Khải Văn, làm giống như vừa rồi Hình Nghiệp cùng Kỷ Phong, nhìn hắn mỉm cười. Nhưng Trần Khải Văn không dự đoán được Quan Long sẽ xài chiêu này, đại não nhất thời không kịp phản ứng. Biểu tình ngốc lăng nhìn vẻ mặt ôn nhu tươi cười của Quan Long.
” Bộ dạng ngốc thế!” Đối với phản ứng chậm nửa nhịp của Trần Khải Văn, Quan Long chẳng những không có sinh khí, mà ngược lại còn thân mật oán trách một tiếng, nâng cánh tay đang choàng vai Trần Khải Văn nhéo nhéo vào má hắn.
“Khụ khụ! Ban ngày ban mặt hai người kìm chế chút được không! ?” Hình nghiệp trêu đùa thật mạnh ho khan một tiếng.
Trần Khải Văn đỏ mặt, vội vàng quay đầu ngượng ngùng cùng Quan Long đối diện. Quan Long ngược lại còn đem người đang ngượng ngùng Trần Khải Văn ôm chặt thêm chút nữa.
Hình nghiệp dựa theo số điện thoại Quan Long vừa đọc gọi đi, di động Trần Khải Văn lặp tức vang lên hiện ra số của Hình Nghiệp. Sau đó hai người lại nói chuyện một lúc, tới gần giữa trưa Hình Nghiệp đói bụng, nôn nóng về nhà làm cá cho Kỷ Phong ăn, liền hướng Trần Khải Văn tạm biệt, nói chờ có thời gian hai người sẽ tụ hội một phen.
“Em chuẩn bị cảm tạ việc tôi vừa hỗ trợ như thế nào đây! ?” Kỷ Phong Hình Nghiệp đã đi xa, Quan Long vẫn chưa chịu buông cánh tay đang ôm lấy bả vai Trần Khải Văn, ngược lại còn kề sát đầu vào cười nhẹ trêu đùa hắn.
“Em… Em em… Em buổi trưa sẽ nấu mấy món ngon cho anh ăn.” Quan Long tới gần, tâm tình Trần Khải Văn còn chưa từ vui sướng khôi phục, lại bắt đầu kích động, đỏ mặt lắp bắp hơn nữa ngày mới giơ giơ giỏ rau trong tay hướng Quan Long nói.
“Cái này hồi sáng đã nói rồi nên không tính. Ân… Bằng không lấy thân báo đáp đi! ?” Quan Long sờ sờ cằm, ánh mắt không có ý tốt nhìn một lượt từ đầu tới chân Trần Khải Văn.
“… Ân.” Trần Khải Văn đỏ mặt gật đầu.
“Kia là hứa hẹn bằng trái tim! ?” Quan Long vừa lòng câu môi cười, giơ tay lên điểm vào vị trí ngực trái của Trần Khải Văn.
Hứa bằng trái tim! ? Quan Long tại sao lại hỏi như thế! ? Còn có việc “Tự xưng bạn trai” lúc nãy… Ngón tay Quan Long điểm vừa đúng vào chỗ trái tim của Trần Khải Văn, hắn thấy trái tim mình đập mạnh với tần suất sắp chịu không nổi, như thể tất cả đều rất gọi mời, vội vàng gật đầu đáp ứng.
“Thời gian không còn sớm, chúng ta cũng về nhà đi.” Quan Long không đợi Trần Khải Văn mở miệng, liền buông lỏng cánh tay đang ôm lấy bả vai, bất quá lại sửa thành cầm lấy bàn tay Trần Khải Văn, dắt hắn hướng về nhà.
Vừa rồi Hình Nghiệp cùng Kỷ Phong lúc rời đi, cũng không có dắt tay nhau cùng về nhà.
“Ân, về nhà.” Trần Khải Văn sóng mũi cay cay, ướt hốc mắt.
Về đến nhà, bởi vì thấy Quan Long hôm nay thái độ thân mật so với ngày thường bất đồng, Trần Khải Văn trong lòng rất vui mừng nhưng không biết biểu hiện như thế nào, chỉ có thể vì y tốn hết tâm tư chuẩn bị cơm trưa, thật sự là xuất tất cả các thế võ trên người, một bữa cơm ăn đến Quan Long khen không dứt miệng.
Cơm nước xong, Trần Khải Văn thu thập bàn ăn, Quan Long đi vào thư phòng xử lý công sự. Chờ Quan Long xử lý xong công sự ra khỏi thư phòng, đã là hai giờ sau, Trần Khải Văn đang vội vội vàng vàng dọn dẹp lại phòng.
“Đáp ứng tôi lấy thân báo đáp có phải hay không nên thực hiện một chút ! ?” Quan Long đi đến phía sau Trần Khải Văn, đem hắn đang ngồi xổm bên cái bàn chặn ngang ôm vào trong ngực.
“Chờ… Chờ một chút, lập tức liền dọn dẹp xong .” Trần Khải Văn xoay xoay thân thể, muốn tránh ra cái ôm của Quan Long.
“Đừng làm, cũng đã không còn một hạt bụi. Hôm qua không phải có mua một cái áo sơ mi sao, hiện tại mặc vào cho tôi xem, nhớ kỹ nhất định ‘Chỉ’ mặc áo sơmi. Được rồi, đi thay quần áo đi, thay xong trực tiếp đến phòng tôi.” Quan Long lấy cái khăn lau trong tay Trần Khải Văn ném qua một bên, kéo hắn đối diện với mặt mình, bỡn cợt cười cười nói hai câu liền buông Trần Khải Văn ra, đi vào phòng ngủ.
|
“Quan… Quan Long…” Trần Khải Văn mặc xong áo sơmi, lo lắng bước vào phòng ngủ. Trước khi vào phòng, hắn đã đứng ở trước gương, nhìn trước nhìn sau cả buổi, chỉnh chỉnh sửa sửa, sợ Quan Long sẽ cảm thấy cái áo y mua mặc trên người mình nhìn không bắt mắt.
“Không phải đã nói em ‘Chỉ’ mặc áo sơmi sao! ?” Quan Long đang dựa vào đầu giường đọc sách, nghe được tiếng của Trần Khải Văn thì ngẩng đầu lên, nhìn đến hắn quần tây áo sơ mi chỉnh tề, nhíu nhíu mày, bất mãn oán giận nói một câu.
“A! ? Em…” Trần Khải Văn không biết Quan Long tại sao lại mất hứng, lo lắng muốn giải thích rằng mình đúng là chỉ mặc áo sơ mi, bên trong cái gì đều không có mặc. Nhưng vừa nhìn thấy ánh mắt Quan Long vẫn luôn chăm chăm nhìn vào hai chân mình, hiểu được ý tứ trong lời nói của y, khuôn mặt bỗng chốc trở nên đỏ bừng.
Sau đó, Trần Khải Văn ngoan ngoãn cởi quần tây cùng quần lót để qua một bên, hạ thân hoàn toàn trần trụi, toàn thân cao thấp cũng thực “Chỉ” mặc mỗi cái áo sơ mi, ngượng ngùng khép lại hai chân đứng trước mặt Quan Long. Ngẩn đầu nhìn thấy y chăm chú nhìn mình, Trần Khải Văn mặt càng đỏ hơn, cũng may vạt áo sơmi đủ dài, che lại dương vật đã có chút cứng rắn, bằng không tuy nói Trần Khải Văn luôn đối Quan Long ngoan ngoãn phục tùng, y tùy tiện muốn sao thì cũng thỏa mãn y, nhưng Trần Khải Văn vừa nghĩ tới chính mình bị Quan Long nhìn chăm chú, dương vật liền vô pháp khống chế mà cương, thực hận không thể tìm một cái lỗ lập tức chui xuống.
Ánh mắt mông lung, hai má phiếm hồng. Hầu kết không nhô ra mấy phập phồng lên xuống, cổ áo hơi hơi mở rộng lộ ra cảnh oa lỗm xuống, áo sơ mi trắng rộng thùng thình làm thân hình thon gầy càng có vẻ đơn bạc.
Nửa người trên ăn mặc chỉnh tề, nửa người dưới lại hoàn toàn trần trụi, hai chân thon gầy thẳng tắp làm cho người ta mơ màng. Tuy rằng vạt áo sơmi dài tới đùi, nhưng chỗ khố gian lúc này đã nổi lên một chút, đại khái chỉ cần hơi di chuyển, dương vật cứng rắn sẽ lõa lồ hiện ra… Quan Long không chuyển mắt nhìn Trần Khải Văn, cảnh tượng trước mắt cùng lúc trước tưởng tượng giống nhau như đúc, nhưng khi chân thật nhìn thấy hắn hấp dẫn như thế đứng trước mặt mình, cảm giác huyết mạch sôi sục tưởng tượng kia căn bản là không thể sánh bằng.
Quan Long từ giường đứng lên đi đến trước mặt Trần Khải Văn, dùng ngón tay nâng cằm hắn lên, môi liền hôn lên đôi môi mềm nhuyễn của Trần Khải Văn.
Trần Khải Văn hé miệng, mặc kệ lưỡi Quan Long xâm nhập vào bên trong, đầu lưỡi còn chủ động cuống lấy y.
Trần Khải Văn nhu thuận dịu ngoan làm cho Quan Long trong lòng khẽ động, nếu như nói lần trước lúc ân ái Trần Khải Văn bất chấp đau đớn, dùng hậu huyệt chưa được khuếch trương muốn an ủi dương vật đang trướng đau của y, làm Quan Long hoài nghi hắn có phải hay không thích mình, vậy thì hôm nay lúc hắn cùng bạn học nói chuyện, y giả trang làm bạn trai Trần Khải Văn, một loạt phản ứng của hắn đã làm y xác định 100% hắn là thật sự thích mình.
Lúc bạn học của Trần Khải Văn hỏi thân phận của Quan Long, y nhìn thấy Trần Khải Văn xấu hổ không biết trả lời ra sao, mà đôi tiểu phu phu ở đối diện lại trắng trợn tay trong tay khoe khoang sự ngọt ngào của bọn họ. Quan Long trong lòng mềm nhũn, không nỡ để một mình Trần Khải Văn đối diện khó khăn.”Tôi là bạn trai của Trần Khải Văn, Quan Long” những lời này là Quan Long tự nhiên thốt ra, mà Trần Khải Văn sau khi nghe được, trên mặt nháy mắt xuất hiện nét kích động cùng vui mừng như điên hoàn toàn thu vào trong mắt Quan Long.
Nếu đã giới thiệu là bạn trai, Quan Long tự nhiên cũng biểu hiện thân mật một ít, cánh tay nhanh ôm lấy bả vai Trần Khải Văn, lại dịu dàng nắm lấy khuôn mặt người đối diện, người bạn học kia trêu bọn họ nên giữ ý tứ một chút, mặt Trần Khải Văn lặp tức đỏ bừng. Bộ dáng thẹn thùng ngọt ngào kia cũng không có nửa điểm che dấu.
Bạn học cũ đi rồi, Quan Long đùa Trần Khải Văn phải lấy thân báo đáp cho những hỗ trợ của y, bất quá còn dùng câu “Dùng trái tim để hứa” để thăm dò, bộ dáng Trần Khải Văn khẩn cấp gật đầu đáp ứng đã làm cho Quan Long hoàn toàn sáng tỏ, cũng sẽ không cần hắn phải chính miệng nói ra. Nếu Trần Khải Văn thật sự gật đầu đáp ứng, Quan Long ngược lại không biết nên xử lý tình cảm của hai người như thế nào. Liền cố ý không cho Trần Khải Văn có thời gian trả lời, lập tức nói sang chuyện khác dắt tay hắn cùng nhau trở về nhà.
Tính từ lúc bắt đầu bao dưỡng, thời gian hai người sống chung cũng chỉ hơn một tháng, phía trước hình như chưa từng tiếp xúc, Trần Khải Văn tại sao đột nhiên lại thích mình! ? Hơn nữa còn đối với mình phi thường tốt, tựa hồ tình cảm rất sâu sắc! ? Quan Long trong lòng hiện lên một tia nghi ngờ, bất quá cùng không suy nghĩ nhiều, dù sao bộ dáng y rất xuất chúng , gia thế tốt, lại là tổng giám đốc Quan thị, với lại lấy thái độ y đối với Trần Khải Văn, nhất định là khi hắn làm call boy chưa từng gặp qua người đàn ông nào tốt đến vậy, tất cả những đều này làm Quan Long cảm thấy, Trần Khải Văn sẽ thích mình cũng không có gì lạ.
|
Hiện tại Quan Long đã biết tình cảm của Trần Khải Văn. Trái lại chính là, bản thân mình đối với Trần Khải Văn là cảm giác gì! ? Quan Long nghĩ chính mình hẳn sẽ không đi thích một call boy đi. Trần Khải Văn cùng Ngô Lâm so sánh, điều kiện bên ngoài đều kém nhiều lắm, tướng mạo bình thường, gia thế phổ thông, hơn nữa còn là một call boy ai cũng có thể làm chồng.
Nhưng Quan Long lại không thể không thừa nhận, so với Ngô Lâm, y càng thích cùng Trần Khải Văn sống cùng nhau. Cùng tan tầm, cùng đi chợ mua thức ăn, những bữa cơm mỹ vị ngon miệng, nhà cửa được dọn dẹp sạch sẽ… Hai người thực giống như một đôi vợ chồng bình thường. Cuộc sống ấm áp làm Quan Long chân chính cảm nhận được từ ‘Nhà’, đây là điều mà trước kia cùng Ngô Lâm chưa bao giờ cảm thụ qua. Thậm chí cuộc sống quá mức tốt đẹp có khi còn làm cho tiềm thức của Quan Long xem nhẹ quan hệ bao dưỡng của hai người cùng thân phận call boy của Trần Khải Văn.
Quan Long có chút phân vân, hưởng thụ cuộc sống thoải mái do Trần Khải Văn mang lại, còn có cảm giác điên cuồng khi hai người hợp lại làm một. Nhưng lại cảm thấy Trần Khải Văn là một call boy, trong lòng ít nhiều có chút không được tự nhiên, trong nhất thời cũng không xác định được mình có thể tiếp nhận được tình cảm của Trần Khải Văn hay không.
Quên đi, vẫn là làm bộ như cái gì cũng không biết đi, dù sao Trần Khải Văn thích mình, trăm phương nghìn kế đối xử tốt với mình, đối với mình có lợi không hại, cho nên hai người duy trì tình trạng hiện tại cũng không có gì là không tốt.
Quan Long hôn môi Trần Khải Văn, bàn tay hướng sau lưng hắn không ngừng xoa nắn, áo sơ phẳng phiu màu trắng cũng bị niết thành nhiều nếp nhăn. Bàn tay Quan Long thuận theo đường cong trên lưng Trần Khải Văn dần dần trượt xuống cái mông. Vén lên vạt áo sơ mi, trực tiếp nắm hai bên cánh mông mạnh mẽ xoa bóp, hơn nữa một bên nhu một bên còn đem mông Trần Khải Văn dùng sức hướng khố gian của mình mà ấn, làm cho dương vật cùng đồng dạng cứng rắn của cả hai cách lớp quần Quan Long mà không ngừng ma xát.
“A!” Dù sao Trần Khải Văn vẫn đang trần trụi nửa người dưới, Quan Long lại ấn rất dùng sức, không biết là do bị dây lưng hay lớp vải quần thô ráp cọ sát trúng, Trần Khải Văn đau đớn kêu một tiếng.
“Có phải hay không đụng phải! ?”Quan Long lập tức buông Trần Khải Văn ra, nhìn thấy hắn đau đến mồ hôi lạnh đều toát ra, khuôn mặt nguyên bản hồng hồng cũng trở nên trắng bệch, thậm chí dương vật đang cứng rắn cũng vì đau đớn mà mềm nhũn.
“Không… Không có việc gì…” Trần Khải Văn nhanh chóng cắn môi, không để mình vì đau mà kêu lên nữa.
“Sao lại không có việc gì! ? Đều cọ đỏ…” Quan Long đột nhiên ngồi xổm xuống trước mặt Trần Khải Văn, vén lên áo sơ mi, nhìn đến dương vật bị quần cọ xát mà đỏ lên, đầu tiên là dùng môi nhẹ nhàng hôn lấy, rồi mới hé miệng đem dương vật ngậm vào, cũng không có phun ra nuốt vào, mà chính là dùng khoang miệng ấm áp vây trụ, nghĩ muốn giúp Trần Khải Văn giảm bớt một chút đau đớn.
Cho dù Quan Long đã tính sẽ vờ như không biết tình cảm của Trần Khải Văn, nhưng trong lòng ít nhiều đã có chút khác lạ. Nói sau thì Trần Khải Văn bị đau đến đổ mồ hôi cũng hoàn toàn là sai lầm của y, là Quan Long bảo Trần Khải Văn chỉ mặc mỗi áo sơ mi trần trụi nửa người dưới, lại nhất thời kích động dùng sức ấn người ta vào quần mình cọ xát. Hơn nữa Trần Khải Văn mặc kệ có bao nhiêu đau cũng sẽ không trách cứ Quan Long nửa câu, chính là cắn chặt răng cố nén.
Quan Long cũng không phải ý chí sắt đá, nhìn bộ dáng Trần Khải Văn đỏ hốc mắt nhẫn nhịn chịu đau, trong lòng mềm nhũn, cảm giác đau lòng trỗi dậy, muốn giúp hắn an ủi giảm bớt một chút, dù sau cũng không phải chưa từng giúp Trần Khải Văn khẩu giao, làm như thế cũng không có gì là ghê gớm.
“Quan… Quan Long…” Đối với Quan Long là không có gì, nhưng Trần Khải Văn cảm thấy dương vật mình không cẩn thận bị cọ, Quan Long liền ngồi xổm xuống ngậm nó vào trong miệng, cảm giác được Quan Long che chở làm Trần Khải Văn đến thanh âm cũng thay đổi, lập tức cảm giác một chút cũng không đau. Thậm chí bởi vì được Quan Long hàm trong miệng, đầu lưỡi mềm mại nhẹ liếm quy đầu, Trần Khải Văn liền khống chế không được lại dần dần cương .
“Lại vừa cứng ! Xem ra là không đau !” Quan Long buông ra dương vật lần thứ hai cứng rắn, mỉm cười nhẹ búng ngón tay, làm trụ thịt mất thăng bằng lung lay, Trần Khải Văn rên rỉ một tiếng, Quan Long liền lại há miệng đem dương vật ngậm lấy. Lần này hoàn toàn là dẫn theo cảm giác tình dục mà khẩu giao, bất quá không cố dùng sức mút, mà chỉ ôn nhu phun ra nuốt vào, ngẫu nhiên dùng đầu lưỡi khẽ liếm lên quy đầu vài cái.
“Aha… Quan Long Quan Long…” Dương vật tựa hồ ở trong miệng Quan Long lại trướng lớn một chút, quy đầu bị liếm càng ngày càng căng, hai chân Trần Khải Văn mềm nhũn không chút khí lực, chỉ có thể lấy tay vịnh vào bả vai Quan Long chống đỡ cơ thể sắp ngã. Có lẽ đối với Quan Long mà nói, lần đầu tiên giúp Trần Khải Văn khẩu giao là ở trên giường, bây giờ là ngồi xổm ở trước mặt hắn, chẳng qua là thay đổi tư thế cùng vị trí. Còn đối với Trần Khải Văn, là người mình thầm yêu mười năm, người trong cảm nhận vẫn luôn cao cao tại thượng Quan Long, cứ như vậy không một chút băn khoăn ngồi trước mặt mình phun ra nuốt vào dương vật của mình, chỉ vì muốn cho mình vui thích cùng khoái cảm. Có phải hay không là bởi vì thích mình mới làm đến bước này, “Ta là bạn trai của Trần Khải Văn, Quan Long” những lời này liên tục hiện lên trong đầu, Trần Khải Văn không thể không nghĩ đến, không thể không động tâm.
|
Dương vật hàm trong miệng lại cứng thêm vài phần, khi đầu lưỡi liếm qua quy đầu, chất lỏng trong suốt không ngừng theo lỗ nhỏ tràn ra. Bên tai Quan Long còn truyền đến tiếng rên rỉ đứt quản của Trần Khải Văn, thanh âm không lớn, còn dẫn theo giọng mũi không rõ ràng, một tiếng rên nhẹ khàn khàn triền miên câu lấy trái tim y làm nó phát run. Vốn nghĩ muốn giống lần trước để Trần Khải Văn bắn trong miệng mình, nhưng Quan Long thật sự là nhịn không được, buông ra dương vật rất nhanh đứng dậy, gấp gáp lột bỏ quần áo trên người, thuận tiện cũng đem cái áo sơ mi đã đầy nếp nhăn duy nhất trên người Trần Khải Văn xé xuống. Giờ y không có tâm tình nhìn ngắm bộ dáng chỉ mặc mỗi một cái áo của Trần Khải Văn, y chỉ nghĩ mau chống đem con người trần trụi kia nhanh kéo vào trong lòng ngực, bừa bãi âu yếm hôn môi.
Quan Long ôm hôn Trần Khải Văn ngã xuống giường, xoay người đặt hắn dưới thân. Khi ngẩn đầu, nhìn thấy Trần Khải Văn nhìn mình đầy si mê, tín nhiệm, ỷ lại, khát vọng… Quan Long trong lòng run động, cúi đầu đưa lưỡi trực tiếp xâm nhập vào trong miệng hắn, cuốn lấy chiếc lưỡi mềm mại của đối phương cố sức mút vào, tựa hồ như muốn đem người kia ăn luôn vào trong bụng.
Trần Khải Văn còn chưa từ khoái cảm của việc khẩu giao phục hồi lại, liền bị Quan Long hôn đến đầu óc choáng váng. Quan Long hung hăn mút, làm đầu lưỡi có cảm giác đau, nhưng Trần Khải Văn lại không muốn y rời đi môi mình, không cần biết có đau hay không, chỉ cần được y hôn đã ngập tràn hạnh phúc. Hai tay quàng lấy cổ Quan Long, ngẩng đầu lên chủ động đem môi của mình dán lại.
Trần Khải Văn ngoan ngoãn nghênh hợp làm nụ hôn của Quan Long cũng từ từ trở nên ôn nhu, không còn hung hăng mút, đầu lưỡi rời khỏi, liếm lên đôi môi vài cái, ở khóe miệng hạ xuống một nụ hôn dịu dàng. Kế tiếp môi y lướt qua cái trán Trần Khải Văn, lông mi, ánh mắt, chóp mũi… Mỗi một tất trên gương mặt Trần Khải Văn đều bị Quan Long dày đặc hôn xuống.
“Quan Long… Quan Long…” Hai người triền miên như vậy làm sóng mũi Trần Khải Văn đột nhiên thấy cay cay, lại dùng sức chui vào trong ngực của y.
“Sau này ngoan ngoãn theo tôi, đừng tìm gã đàn ông nào khác nữa, chỉ hai chúng ta thôi được không! ?” một tiếng khẽ gọi của Trần Khải Văn đã làm tận sâu đáy lòng Quan Long rún động, trong nhất thời tâm hồn liền ấm áp, kìm lòng không được thốt lời.
Chỉ hai chúng ta thôi! ! ! Nếu nói vừa rồi Trần Khải Văn còn bán tính bán nghi Quan Long có phải thích mình rồi hay không, thì giờ khắc này hắn lại nghĩ có phải tình yêu dấu kính mười năm của mình đã thành sự thật rồi hay không ! ?
“Hảo!”Trần Khải Văn gật đầu thật mạnh, cố gắng nở nụ cười, muốn để Quan Long nhìn thấy nụ cười hạnh phúc nhất của mình, nhưng nháy mắt, nước mắt lại tràn mi mà ra.
Quan Long không nói, chỉ cúi đầu hôn lên khóe mắt ướt sủng của Trần Khải Văn, rồi mới xê dịch thân thể xuống dưới, từ hai má Trần Khải Văn bắt đầu hôn xuống.
Sau khi nói xong, Quan Long mới ý thức được mình vừa nói cái gì, trong lòng cũng có chút hối hận, lời này sao giống thề hẹn quá, giống như sau này hai người sẽ sống cùng nhau vậy, nhưng làm sao có khả năng mình sẽ bao dưỡng MB này cả đời. Nhưng nhìn bộ dáng cao hứng của Trần Khải Văn, kích động đến rơi nước mắt, y lại không đành lòng sửa miệng, chỉ có thể lặng yên không nói.
Hầu kết, xương quai xanh, đầu vú… Mỗi chỗ trên thân đều được đôi môi ấm áp của Quan Long chạm qua, Trần Khải Văn vừa động tâm vừa động tình, hắn cảm thấy thân thể của mình sắp bị hòa tan bởi những nụ hôn của y rồi, chân tay không có nửa điểm khí lực, thân thể mềm nhũn nằm dưới thân Quan Long.
Quan Long càng hôn càng xuống phía dưới, dương vật giữa háng lại càng cứng rắn đứng thẳng. Tách ra hai chân Trần Khải Văn, môi liền hôn vào phần da thịt bên trong đùi non. Làn da Trần Khải Văn so với đàn ông bình thường trắng hơn nhiều, nên chỉ cần Quan Long nhẹ mút một chút, bên trong đùi non liền xuất hiện một dấu hôn mờ mờ. Y cảm thấy thú vị, liếm mút thêm một hồi lâu, làm cho hai bên đùi của Trần Khải Văn dày đặt một mảng hôn ngân.
“A a… Quan Long Quan Long…” Tầm mắt Trần Khải Văn chỉ nhìn thấy được đỉnh đầu màu màu đen của Quan Long không ngừng nhấp nhô ở giữa háng mình, nhưng hai chân bị y hôn đến ngứa ngái, khoái cảm như điện lưu lan tỏa toàn thân, làm thân thể không thể khống chế bất giác run rẩy.
Càng tới gần phần đùi trong, da thịt càng trắng nõn non mịn, cảm xúc mềm mượt làm Quan Long hôn đến nghiện, đem hai chân Trần Khải Văn tách ra đến mức tận cùng, cơ hồ sắp song song thành 1800, thậm chí ngay cả huyệt khẩu đóng kính cũng đã lộ ra một khe hở.
|
Chỗ huyệt khẩu được một màu hồng phấn phấn nộn bao phủ, hơi hơi tách ra, theo tần suất hô hấp của Trần Khải Văn mà hé ra hợp lại, sâu bên trong lỗ nhỏ như có lực hút làm cho Quan Long không tự chủ được mà nhích lại một chút, thậm chí chóp mũi đã cọ xát vào khe hở giữa đùi. Hơi thở nóng rực của y tiến vào trong hậu huyệt, làm thân thể Trần Khải Văn run rẩy càng thêm lợi hại .
Lúc đầu khi hai người sống chung, Quan Long cảm thấy Trần Khải Văn là một call boy, hậu huyệt dù có chặt chẽ ấm áp, bất quá cũng chỉ là nơi dùng để phát tiếc, cho nên tùy ý đích trừu sáp đảo lộng, chỉ cần bản thân thoải mái là được.
Sau này bởi vì Trần Khải Văn đối xử với y quá tốt, làm tâm y trở nên nhu hòa một chút, lúc ân ái cũng sẽ không đấu đá lung tung, tùy hứng vọt vào, mà mỗi lần sẽ dùng ngón tay dính nước miếng khuếch trương đến khi nó mềm mại ướt át, rồi mới chậm rãi cọ xát từng chút từng chút đi vào, Quan Long sợ làm đau Trần Khải Văn, nên luôn cố gắng cẩn thận.
Mà giờ khắc này là lần đầu tiên Quan Long ở khoảng cách gần như vậy nhìn đến bộ vị tối bí mật của Trần Khải Văn, trong lòng y không có nửa điểm phản cảm. Có lẽ từ lúc ân ái không mang theo bao hiểm, rồi đến việc giúp Trần Khải Văn khẩu giao, Quan Long bất luận là thân thể hay tâm lý, đều đã từng chút từng chút tiếp thu cùng thay đổi. Hiện tại y nghĩ nếu mình đã bao nuôi hắn, Trần Khải Văn cũng chỉ có một mình mình, dù sao cũng sẽ không tìm gã đàn ông nào khác, hai người lúc này bất luận có làm cái gì cũng không cần lo lắng băn khoăn,
“Quan… Quan Long… Không nên nhìn …” Trần Khải Văn cảm giác mông mình bị ánh mắt nóng rực của Quan Long nhìn đến bốc cháy, hai chân lại bị Quan Long tách ra không có biện pháp khép lại, trong lòng Trần Khải Văn vừa thẹn vừa khẩn trương, hậu huyệt co rút lại càng nhanh hơn.
Một cái động khẩu nhỏ như vậy, tựa hồ cắm vào một ngón tay còn cảm thấy khó khăn, nhưng mỗi lần đều là phun ra nuốt vào cự vật to lớn của mình, nhớ tới cảm giác chặt chẽ tiêu hồn kia, khố gian Quan Long lập tức lại khó chịu trướng đau. Nhìn chăm chú huyệt khẩu không ngừng co rút, đôi mắt Quan Long ánh lên sự nguy hiểm, không kìm lòng nổi liền đưa lưỡi liếm lên.
“A a… Không không…” Cảm giác được đầu lưỡi ướt át tiến vào hậu huyệt, thần kinh Trần Khải Văn lập tức căng thẳng, muốn né tránh Quan Long liếm lộng, nhưng lại khẩn trương co rụt lại hậu huyệt, ngược lại kẹp chặt lấy đầu lưỡi Quan Long.
Ngô… rất chặt! Nội vách tường thực mềm, đại khái do chưa khuếch trương, nên hơi có chút khô khan. Quan Long bài khai cánh mông Trần Khải Văn, đầu lưỡi lại liếm vào càng sâu, hô… Thực ấm, đầu lưỡi vốn dĩ đã ấm áp, mà hậu huyệt bên trong lại nóng hơn lửa. Khi y rời khỏi, huyệt khẩu đã ướt sủng nước miếng, Quan Long nghĩ muốn liếm cho ướt thêm một chút, để dương vật trướng đau của mình có thể nhanh chóng sáp nhập. Hiển nhiên dùng đầu lưỡi khuếch trương so với ngón tay sẽ mau hơn. Quan Long liền đem đầu lưỡi đỉnh lại vào hậu huyệt, bắt chước động tác trừu sáp của dương vật mà tiến tiến xuất xuất.
“Ô ô… Quan Long Quan Long…” Trần Khải Văn nhỏ giọng nức nở, nước mắt chảy dài, thân thể vui thích tâm hồn cũng rung động, lần đầu tiên cùng Quan Long hôn môi, lần đầu tiên cùng Quan Long không mang theo bảo hiểm làm tình, lần đầu tiên được Quan Long khẩu giao, lần đầu tiên được Quan Long liếm lộng hậu huyệt… Trần Khải Văn cả thể xác và tinh thần đều rơi vào tay giặc, ở trong thế giới của Quan Long mà vô pháp kiềm chế.
Đầu lưỡi Quan Long đích trừu sáp một hồi lâu, cảm giác bên trong hậu huyệt đã trở nên ẩm ướt mềm mại, liền rút ra, hậu huyệt ướt sủng trong suốt lại mấp máy co rút, câu dẫn y lại đem miệng đặt lên, bao trụ lấy hậu huyệt hung hăng hút một hơi.
“A!” Trần Khải Văn xé yết hầu kêu lớn một tiếng, dương vật đứng thẳng ở phía trước run rẩy, liều mạng nhịn mới không trực tiếp bắn ra. Đầu Quan Long còn đang chôn ở giữa chân hắn, Trần Khải Văn làm sao dám để tinh dịch phun khắp nơi.
“Hiện tại đi vào hẳn là sẽ không đau .” Quan Long cuối cùng cũng từ giữa hai chân Trần Khải Văn rời đi, hơi nằm úp, dương vật chậm rãi đỉnh tiến vào hậu huyệt. Bất quá trong lúc tiến vào, còn dùng bàn tay xoa nắn dương vật của Trần Khải Văn, giúp hắn giảm bớt cảm giác không thích ứng từ hậu huyệt.
“Không… Không đau… Nhanh lên tiến vào…” Trần Khải Văn vừa mới bị Quan Long làm cho sắp bắn, hiện tại chỗ nào cũng không thể khống chế được, chủ động nâng mông về phía trước, chỉnh dương vật đem nuốt vào hậu huyệt.
|