Võng Du Chi Dâm Đãng Nhân Sinh
|
|
CHƯƠNG 10 : HỌC TRƯỞNG, NGƯƠI MUỐN LIẾM CHỖ NÀO
Thế là, Lương Tu Ngôn dính theo Mạc Tuấn Ninh về phòng Mạnh Phủ của hắn. Vốn Lương Tu Ngôn nghĩ rằng tài phùng thì cùng nấu ăn giống nhau, lôi ra chút thực đơn cái bắt đầu thì tốt rồi, nhưng Mạc Tuấn Ninh lại nói cho cậu, muốn chế tác ra một kiện y phục thuộc tính tốt, thì cần tuỳ cơ ứng biến.
Mội cái trò chơi không có việc gì làm được như thế thì thật sự là làm cái gì, không phải cho người chơi tìm phiền toái thôi sao.
Lương Tu Ngôn trong lòng oán giận, nhưng vẫn ngoan ngoãn dựa theo chỉ thị Mạc Tuấn Ninh, đem áo cởi.
“Nhất định phải như vậy sao?” Lương Tu Ngôn nhịn không được hỏi, thước dây ở trên người trượt đến vòng quanh, hơn nữa thỉnh thoảng đụng tới da thịt Mạnh Tuấn Ninh, này nhất lãnh nhất nhiệt làm cho cậu cả người nổi da gà.
Mạc Tuấn Ninh tay không ngừng hạ xuống, đo xong chiều dài cánh tay, để cho hai tay cậu ổn định, chính mình đứng ở mặt sau, đo ngực cậu. “Không có biện pháp, ngươi cũng không hy vọng da cá sấu cấp 40 kia lãng phí đi.”
Tuy rằng đối phương vừa có lực lại vừa có tiền tại, Lương Tu Ngôn vốn không nên lại chọn tam lấy tứ, nhưng hành động đo thể này xem sao đều càng như vuốt ve tình sắc, cậu không khỏi bắt đầu vì người anh em phía dưới của mình mà lo lắng.
“Chốc nữa ta vẫn nên cùng GM đề nghị bàn bạc, này…… A……”
Nói đến một nửa, đột nhiên cảm thấy đầu vú bị ngón tay cố ý xoa nắn, cảm giác tê dại như một dòng điện lưu, làm Lương Tu Ngôn không hề phòng bị lập tức rên rỉ ra.
“Xảy ra chuyện gì?” Đầu sỏ gây nên biết rõ còn cố hỏi.
Lương Tu Ngôn vội lắc đầu, “Không có gì.” Cậu có thể nói chính mình bị đo mà ra đến cảm giác sao?
“Nếu có chỗ nào không đúng nhất định phải nói với ta, làm như vậy y phục tạo ra mới có thể là cực phẩm.”
Lương Tu Ngôn gật đầu tỏ vẻ chính mình hiểu được, cũng không biết có phải hay không tự mình lỗi giác, thân thể học trưởng so với vừa rồi sáp gần hơn, chính mình đều cảm nhận được nhiệt lượng thân thể hắn truyền đến, nói chuyện cũng mạnh hướng kề sát bên lỗ tai mình, hơi thở nóng rực phả ở bên tai, cảm giác ngứa ngáy, đặc biệt quái dị.
“Tốt lắm, đo xong rồi.”
Lương Tu Ngôn như được đại xá, vội nghĩ đem y phục mặc vào.
“Hiện tại đem quần cũng cởi ra, đo nửa thân dưới.”
“Cái gì!” Lương Tu Ngôn kháng nghị, “Vì cái gì còn muốn cởi quần?”
“Y phục với quần đương nhiên là một bộ , ta chính là tài phùng cấp đại sư.”
“Nhưng mà……” Lương Tu Ngôn biết đối phương nói có đạo lý, cũng không biết chung quy vì sao cảm thấy địa phương có cái gì không thích hợp.
“Thẹn thùng cái gì, ngươi đã quên thời đại học, chúng ta thường xuyên cùng nhau tắm rửa sao?”
Lương Tu Ngôn ngẫm lại cũng đúng, đều là nam nhân, có cái gì phải sợ xem trần trụi, thế là liền theo lời cởi quần.
“Thực ngoan.”
Trong thanh âm ôn nhu mang theo ý cười vang lên ở bên tai, giống như dây D đàn Cello (0), thấp trầm ái muội, lại làm cho Lương Tu Ngôn không khỏi đánh cái giật mình.
“Học trưởng?” Lương Tu Ngôn phát hiện tay Mạc Tuấn Ninh vẫn đi xuống, cuối cùng dừng ở trên dương vật mình.
Lúc trước ở trong sơn động nam nhân cũng là như vậy đưa tay đặt ở trên dương vật mình, độ ấm nóng rực ấy, khoái cảm mãnh liệt ấy. Cho dù chỉ trải qua một lần, thân thể vẫn là rõ ràng nhớ kỹ. Nó dường như không hề bị bản thân mình khống chế, nó khẩn cấp cương lên ở trong tay nam nhân, chờ đợi lại một lần nữa được thủ dâm.
“Ha ha,” Lương Tu Ngôn nghe được nam nhân tại bên tai cười khẽ, nói, “Thực nhiệt tình a, thật lâu chưa có phát tiết qua sao?”
Thân thể phản ứng thành thực khiến Lương Tu Ngôn cảm thấy thẹn gấp bội, cậu đỏ mặt, nói: “Đo được chưa? Tôi mặc quần áo ”
Nhưng đợi lâu như thế Mạc Tuấn Ninh hiển nhiên sẽ không cho cậu cơ hội đào thoát.
“Ta phải đo kỹ kích thước, ngươi có biết, thứ này thời điểm cương cùng lúc nhuyễn xuống kích thước khác biệt rất nhiều, ta phải biết rõ kích thước nó nhuyễn xuống,” Mạc Tuấn Ninh bên nói, bên nắm lấy dương vật bắt đầu cao thấp bộ lộng,“Rồi mới…… biết rõ kích thước khi nó cứng rắn, ngươi nói đúng không?”
Đúng khỉ mốc a! Lương Tu Ngôn căm giận nghĩ. Nhưng đôi tay Mạc Tuấn Ninh được trời sinh chính là dùng để đánh đàn dương cầm, hiện tại ở trên dương vật cậu bộ lộng, cũng giống như đang đàn tấu một nhạc khúc tuyệt vời, rõ ràng là tiết tấu thong thả, lại khiến cậu chìm đắm trong đó, thích đến hai chân như nhũn ra.
“uhm ha…… Học trưởng, học trưởng……”
Lương Tu Ngôn một tiếng gọi hắn, tựa hồ lại thúc giục hắn mau hơn một chút. Nhưng Mạc Tuấn Ninh không suy nghĩ như cậu mong muốn, làm cậu dễ dàng như thế liền bắn tinh. Nam nhân một bên dùng loại tốc độ tra tấn người này âu yếm dương vật cậu, làm cho cậu chậm chạp không thể tới cao trào, một bên tại cổ cậu hạ xuống vài nụ hôn khẽ,“Ngươi thường xuyên tự an ủi sao?”
Lương Tu Ngôn không nghĩ tới vấn đề đáng khinh như thế sẽ từ trong miệng học trưởng trước sau tao nhã nói ra, nhất thời không biết nên trả lời như thế nào.
Nam nhân hiển nhiên không tính cứ như thế buông tha cậu, mà là tiếp tục nói: “Sau này không thể một mình tự an ủi, trừ khi nhớ ta mới có thể sờ sờ nó, đã biết chưa?”
Nhược điểm đều bị ngươi nắm trong tay bảo ta trả lời sao, có bản lĩnh ngươi buông ra trước! Đang lúc Lương Tu Ngôn ở trong lòng thầm oán, đột nhiên dương vật truyền đến một trận đau nhức, đau nó lập tức nhuyễn xuống.
“hửm? Đã biết chưa?” Mạc Tuấn Ninh lại hỏi, thanh âm kia như là ở đối người yêu thân mật, mà bạo lực vừa rồi hoàn toàn không phải hắn làm.
“Đã biết, đã biết.” Lương Tu Ngôn lập tức gật đầu, trong tiếng nói đều hàm chứa khóc nức nở. Thực không phải cậu yếu đuối, mà là thật sự rất đau, cậu đều lo lắng nó muốn không giương lên được nữa.
“Thực ngoan.” Mạc Tuấn Ninh thế này mới vừa lòng, cười nói.
Nam nhân ngữ khí vẫn trước sau như một ôn nhu, ôn nhu làm cho người ta tưởng chết chìm tại trong thanh âm này, nhưng giờ phút này Lương Tu Ngôn chỉ cảm thấy hắn là đồ ác ma không hơn không kém ác ma!
Mạc Tuấn Ninh đem thân thể cậu quay lại đối mặt với chính mình, chống lại ánh mắt bất mãn của cậu, trấn an cậu:“Tốt lắm, đừng tức giận , ta liếm sẽ không đau nữa.”
Liếm? Lương Tu Ngôn thề cậu thật sự không nghĩ tới phương diện ấy!
Nói đúng ra, cậu còn chưa kịp tưởng tới, thì nhìn đến Mạc Tuấn Ninh ngồi phía trước hạ thân cậu, thời điểm thứ ấy bị đùa giỡn ngậm vào trong miệng, đại não cậu trực tiếp đình chỉ vài giây.
Trời ạ, nam nhân mà toàn bộ nữ sinh trường học vẫn luôn cảm nhận là bạch mã hoàng tử thế nhưng tự mình khẩu giao!
“A a! Học trưởng, không cần……” Khoái cảm như thủy triều theo vĩ chuy chạy khắp toàn thân, thình lình xảy ra cảm thụ kịch liệt làm cậu thiếu chút nữa đứng thẳng không nổi, “Um a…… dễ chịu quá……” (Vĩ chuy – vĩ: đuôi, chuy: gậy)
Dương vật ở trong khoang miệng ấm áp, đạt được khoái cảm cực hạn. Đầu lưỡi linh hoạt khi thì liếm trên dương vật, khi thì đùa bỡn đỉnh mã nhãn (1), tuy rằng động tác đối phương còn phi thường trúc trắc, nhưng đối với Lương Tu Ngôn mà nói, chỉ là khoái cảm trên tâm lý có thể làm cho cậu cao trào.
Đặc biệt lúc nam nhân hấp lấy tinh nang cậu, Lương Tu Ngôn cảm thấy ngay cả linh hồn đều muốn bị miệng mở kia hút ra, kích động kêu to:“A! thích quá! Thích chết mất! Trời ạ!”
Đang lúc thời điểm Lương Tu Ngôn vô cùng hưởng thụ, dương vật đột nhiên ly khai khỏi bao bọc nóng ẩm, điều này khiến Lương Tư Ngôn mau đạt tới cao trào lập tức trôi theo đám mây. Cậu nhìn đến Mạc Tuấn Ninh đã muốn nhả ra côn thịt cậu, ngẩng đầu đối cậu nói: “Nếu ngươi bắn ra, ta sẽ ăn toàn bộ.”
Lương Tu Ngôn chỉ cảm thấy trong óc dây đàn “Oanh” một tiếng chặt đứt!
Cậu vội vã đem côn thịt mình nhét vào miệng Mạc Tuấn Ninh, tuy rằng nhìn thấy Mạc Tuấn Ninh vẻ mặt có chút khó chịu, nhưng giờ phút này cậu làm sao còn chú được chứ. Dục vọng trong thân thể cậu càng không ngừng kêu gào, tìm kiếm lối thoạt. Cậu theo bản năng, điên cuồng mà đong đưa thắt lưng, cho dương vật trong khoang miệng nam nhân ra vào, hưởng thụ cảm giác được khoang miệng nóng ẩm kia gắt gao bao lấy.
“Nga nga, thích chết mất! Tuấn Ninh, tôi muốn bắn! Tôi muốn bắn cho anh!”
…………………………………………………………….
(0) dây D đàn Cello
|
CHƯƠNG 11 : HỌC TRƯỞNG DẠY DỖ
Mãnh liệt khoái cảm làm Lương Tu Ngôn rất nhanh bắn ra, sau bắn tinh là một trận thất thần, cậu nhìn thấy Mạc Tuấn Ninh đứng lên, trên khuôn mặt cực tuấn mỹ ấy nhìn không ra có gì khác thường, không chút nào để ý khóe miệng còn dính chất lỏng màu trắng ngà, Lương Tu Ngôn lại nhanh đỏ mặt.
Vừa rồi cậu làm cái gì? Cậu thế nhưng bắn ở miệng học trưởng! Hơn nữa học trưởng vậy mà đều ăn hết!
Lương Tu Ngôn bị chuyện này làm khiếp sợ đến nói không nên lời, cậu chỉ có thể lắp bắp giải thích: “Ta…… Thực xin lỗi…… Ta không phải cố ý …… Ta……”
“Không quan hệ,” Kẻ đương sự khác trái lại thực thản nhiên, một chút cũng không để ý, “Ta lần đầu tiên giúp người khác khẩu giao, khả năng làm không được tốt.”
Lương Tu Ngôn nghe lời như thế lập tức cảm động rối tinh rối mù, học trưởng thật sự là rất ôn nhu! “Sao vậy chứ, ngươi đã muốn làm tốt lắm rồi.”
Thế là, Mạc Tuấn Ninh ý cười càng tăng lên, mà mặt của Lương Tu Ngôn thì đỏ bừng cứ như trứng tôm nấu chín, hận không thể một phát tát chết mình, kêu ngươi ăn nói lung tung, lúc trước giao tiếp thì nhanh mồm nhanh miệng đều đi nơi nào!
“Nếu ngươi đã vừa lòng, ta có thể yêu cầu đáp lễ chứ?”
Đáp lễ? Lương Tu Ngôn sửng sốt một chút, rồi ánh mắt mới không khỏi hướng phía dưới Mạc Tuấn Ninh, lần trước từng an ủi nơi đó, nhớ rõ nét nơi bé nhỏ ấy, phỏng chừng đâm sâu yết hầu sẽ rất thống khổ. Lương Tu Ngôn nghĩ vậy, nuốt nuốt nước miếng, có chút khẩn trương, giữa khẩn trương không hiểu còn mang hưng phấn.
“Ta hi vọng ngươi bây giờ hôn ta.”
Mạc Tuấn Ninh miệng nghiêm túc cùng trong ánh mắt thầm gợi tình, khiến Lương Tu Ngôn hoảng hốt cảm thấy bọn họ là một đôi tình nhân, họ cần cho nhau nụ hôn để biểu đạt tình yêu. Nhưng lý trí lại càng không ngừng nhắc nhở cậu, bọn họ bất quá là đang chơi trò chơi.
“Nếu ngươi không muốn, vậy……”
Để ta hôn ngươi.
Đáng tiếc không cần chờ Mạc Tuấn Ninh nói xong lời, tên ngốc kia cũng đã khẩn cấp hôn lên.
Nga không, có lẽ này không thể xem như nụ hôn, trẻ con mẫu giáo đều so với cậu làm tốt hơn. Môi là chạm vào cùng một chỗ, nhưng Đừng Tuấn Ninh bị cậu đụng sinh đau.
Mạc Tuấn Ninh nghĩ, không kỹ thuật thì không kỹ thuật đi, ít nhất đối phương cuối cùng cũng chủ động. Còn chưa chờ hắn hé miệng đưa lưỡi hôn, đứa ngốc kia liền thối lui, chính là ngượng ngùng nhìn hắn.
Mạc Tuấn Ninh bật cười, xem ra phải dựa vào chính mình nha.
Thân thể hắn nghiêng về trước, cúi đầu hôn lên môi đối phương, cậy mở miệng cậu, rồi mới đem đầu lưỡi vói vào khoang miệng đối phương, tinh tế liếm qua lợi, hàm trên, cảm nhận rõ ràng được khi liếm lộng hàm trên thì khối thân thể trong lòng này tại hưng phấn mà sợ run. Hắn dẫn dắt đối phương vươn đầu lưỡi, bởi hắn hấp duẫn, rồi mới vừa lòng nghe được đối phương phát ra giọng mũi ngọt nị.
Mạc Tuấn Ninh thế mới buông cậu ra, lúc này Lương Tu Ngôn mặt phiếm hồng, trong mắt như bịt kín một tầng sương mù, ánh mắt nhìn mình, ái muội mà lại cơ khát. Mạc Tuấn Ninh bị nhìn như vậy, chỉ cảm thấy phía dưới cứng rắn phát đau, nhưng vì làm cho người trước mắt hoàn toàn thần phục mình, hắn chỉ có thể tiếp tục nhẫn.
“Hiểu chưa, hiện tại ngươi phải hôn lại ta, tựa như ta mới hôn ngươi vừa rồi.”
Giống như chiếm được ân chuẩn, Lương Tu Ngôn thành kính về phía quốc vương của cậu dâng lên môi mình. Cậu không học theo tao nhã và tinh tế của nam nhân, cậu vội vàng hôn đối phương, muốn vì dục vọng tìm lối phát tiết.
Này không thể trách cậu, muốn trách chỉ có thể trách đôi tay đánh đàn dương cầm kia của nam nhân, như đưa ra ma lực, tại trên người cậu di động, mơn trớn lưng cậu, thắt lưng cậu, xoa xoa nắn nắn cái mông, mang theo hương vị tình dục. Mỗi một tấc da thịt đều bị điểm hỏa, làm cậu dục hỏa đốt người.
Dưới sự khích thích, dương vật Lương Tu Ngôn vừa mới được bắn giờ lại cứng lên, hai tay cậu ôm lấy cổ nam nhân, dính sát vào thân thể đối phương không ngừng vặn vẹo, giống như chỉ có vậy mới làm dục vọng dịu bớt.
Mạc Tuấn Ninh đồng dạng khó chịu, dù cho ý chí mạnh mẽ có trở lại người, thì giờ phút này cũng sẽ bị câu lên khí huyết. Dạy dỗ cái gì sau này lại tiếp tục là tốt rồi, Mạc Tuấn Ninh nghĩ, nếu không động thủ hắn sẽ không là nam nhân .
Mạc Tuấn Ninh hơi hơi đẩy cậu ra, đối mặt ánh mắt bất mãn của Lương Tu Ngôn, Mạc Tuấn Ninh giống như an ủi hôn lên bờ môi của cậu, “Ta biết này có thể hơi đau, nhưng ta nhịn không được, ngươi cũng vậy, có phải không?”
Đã sớm chìm đắm giữa dục vọng Lương Tu Ngôn làm sao còn có thể nghe rõ hắn đang nói cái gì, cậu chỉ cảm thấy một chân bị nâng lên, rồi hạ thân lại truyền đến một trận đau đớn, khiến Lương Tu Ngôn nháy mắt thanh tỉnh lại.
“A!” Lương Tu Ngôn đau đến thầm muốn mắng, nhưng hiện tại rõ ràng là tình huống địch mạnh ta yếu, cho nên đành phải hướng hung thủ cầu xin tha thứ, “Học trưởng, đau quá……”
Đáng tiếc cậu hiện tại bộ dạng nhăn mi ủy khuất, trong mắt còn mang sương, chỉ biết càng gợi lên dục vọng thi ngược của Mạc Tuấn Ninh.
“Biết không, năm đó lúc tại phòng tắm trường cùng nhau tắm rửa, ta đã muốn làm ngươi như thế này trước mặt mọi người.” Mạc Tuấn Ninh bên ghé vào lỗ tai cậu nói lời dâm loạn, bên hung hăng húc lên, “Ngươi thật chặt như trong tưởng tượng của ta.”
Dù cho tại loại thời điểm này, thanh âm nam nhân vẫn trước sau như một tao nhã ôn nhu, không nhanh không chậm, mang theo hơi hơi thở dốc, ngược lại càng thêm gợi cảm. Lương Tu Ngôn nghĩ đến bản thân cho tới nay tôn kính học trưởng như thế vậy mà đối chính mình hàm chứa loại ý tưởng này, liền giận không thể đánh tới.“Mạc Tuấn Ninh, ngươi…… Con mẹ nó…… Hỗn đản!” Nhưng vẫn cứ bị hỗn đản này chọc tới không có cách nào mắng được.
Mạc Tuấn Ninh dường như nhìn ra cậu thật sự đau, dù rằng tiểu huyệt sít chặt gần như khiến lý trí hắn hoàn toàn biến mất, nhưng vẫn ngừng lại, ngược lại trừng phạt cắn lên vành tai cậu.“Còn có khí lực mắng chửi người?”
“Đừng cắn, đau!” hạ thân không bị tra tấn, Lương Tu Ngôn lại lập tức sinh khí dồi dào, “Mạc Tuấn Ninh, ngươi mẹ nó loài cẩu?”
“Loại thời điểm này, ta càng thích ngươi bảo ta học trưởng.” Mạc Tuấn Ninh cười ghé vào lỗ tai cậu dụ hoặc,“Chỉ cần ngươi kêu tiếng học trưởng, ta khiến cho ngươi thích lên trời.”
Lương Tu Ngôn mau cắn môi không mở miệng, đã muốn thượng rồi Lương Tu Ngôn mới không tin lời gia hỏa này đâu.
Thấy cậu như vậy, Mạc Tuấn Ninh cũng không gấp. Mà là hai tay đỡ lấy thắt lưng Lương Tu Ngôn, đem dương vật thối lui khỏi huyệt khẩu, nhìn đến Lương Tu Ngôn vô thức xoay thắt lưng, Mạc Tuấn Ninh như định liệu trước càng bật cười. Hắn đem dương vật mình hoàn toàn rời đi tiểu huyệt Lương Tu Ngôn, rồi mới thừa dịp tiểu huyệt còn chưa hoàn toàn khép kín, lại đột nhiên lập tức đâm vào.
“A a a!” thân thể giống như sẽ bị đâm thủng, Lương Tu Ngôn sợ hãi kêu to lên,“Sâu quá!”
Mạc Tuấn Ninh làm như không nghe thấy, một chút lại một chút nặng nề mà chọc đến nơi sâu nhất tràng đạo.
Lương Tu Ngôn gắt gao ôm cổ Mạc Tuấn Ninh, trọng lực của cơ thể mình khiến trừu sáp tiến nhập thế này đến chiều sâu khó có thể tưởng tượng, cậu đã muốn không hề bận tâm cảm giác thẹn cái gì, lớn tiếng khóc kêu cầu xin tha thứ,“Không cần húc nữa……Muốn hỏng rồi…… Học trưởng, học trưởng…… Tha ta đi!”
“Sớm như vậy không phải tốt sao.” Mạc Tuấn Ninh thế này mới vừa lòng, thả chậm tốc độ va chạm cùng độ mạnh yếu.
Không có đau đớn, chính là trở thành một loại hư không, côn thịt thật lớn càng không ngừng cùng trong vách tường ma sát, sinh ra khoái cảm, đồng thời cũng sinh ra từng trận ngứa ngáy.
“um…… Học trưởng, dùng sức……” Bị kịch liệt trừu sáp vừa rồi, tốc độ như bây giờ ngược lại càng thêm tra tấn người. Dục vọng không được thoả mãn Lương Tu Ngôn chỉ có thể đem chân quấn trên lưng Mạc Tuấn Ninh, xoay mông phối hợp va chạm của dương vật, “Dùng sức thao ta!”
Mạc Tuấn Ninh thấy cậu vừa rồi còn khóc kêu từ bỏ, hiện tại lại cầu hắn lại dùng lực, không khỏi có chút phì cười: “Ngươi thật khó hầu hạ.”
Chìm đắm giữa bể dục Lương Tu Ngôn làm sao còn quản hắn nói cái gì, lúc cậu như nguyện phát hiện dương vật trong thân thể càng dùng sức đâm vào, cậu không quan tâm lãng kêu lên.
“Aha! Đâm tới rồi! Đâm tới rồi! Thích chết ta !”
Nhưng mới thích vài cái, dương vật nam nhân lại chậm lại, khiến Lương Tu Ngôn cao trào gần trong gang tấc lại bị sinh ra áp chế.
Cùng Mạc Tuấn Ninh làm tình quả thực chính là tại trong đau đớn cùng khoái hoạt không ngừng bồi hồi, so với Hắc vân áp thành đánh thẳng về phía trước, Mạc Tuấn Ninh luôn gây cho cậu kích thích kịch liệt, sau lại nhợt nhạt sáp vài cái. Khiến cậu một hồi thiên đường một hồi địa ngục, chậm chạp không thể cao trào.
“Học trưởng, học trưởng……” Lương Tu Ngôn thật sự chịu không nổi tra tấn như vậy, Cậu chủ động hôn lên mặt Mạc Tuấn Ninh, cố gắng kẹp chặt mông, lấy lòng nam nhân, “Nhanh thao ta…… Đem ta thao bắn…… Van cầu ngươi……”
Nào có nam nhân chịu được khiêu khích như vậy. Lương Tu Ngôn mới vừa dứt lời, liền cảm giác được quy đầu thật lớn một chút lại một chút nặng nề va chạm vào điểm mẫn cảm nhất trong cơ thể, giống muốn đem cậu đang sống thao chết đi.
“A a a! Ta muốn bị đại điểu thao chết!” Lương Tu Ngôn ném đi ý thức, càng không ngừng kêu to, “um a…… Dùng sức, lại dùng sức thao ta……”
Nghe nói như thế, Mạc Tuấn Ninh càng thêm mãnh liệt thao lên, hận không thể đem hai cái tinh nang cùng nhau thao tiến vào tao huyệt gắt gao cuốn lấy hắn.
“Nga nga! Học trưởng muốn đem ta thao bắn! Ta muốn bắn!” Lương Tu Ngôn không bị làm vài cái liền thét chói tai bắn ra.
Mạc Tuấn Ninh bị tiểu huyệt Lương Tu Ngôn kẹp chặt thích cực kỳ, lại nhanh chóng sáp vài cái, mới cảm thấy mỹ mãn bắn tại trong cơ thể cậu.
|
CHƯƠNG 12 : THUỘC TÍNH DÂM ĐÃNG, ĐÓ LÀ CÁI GÌ
Sau một trận tình ái, trong phòng còn tràn ngập thối nát, hơi thở ái muội.
“Lương Tu Ngôn, ta nghĩ……”
Khi Mạc Tuấn Ninh gợi cảm tình nồng nàn chân thành thầm kín, mới phát hiện thân thể người trong lòng đang chậm rãi biến trong suốt.
Logout?
Sát! Điều này khiến cho Mạc Tuấn Ninh trước sau bình tĩnh đều nhịn không được chửi bậy.
Lương Tu Ngôn cảm thấy việc này thực không thể trách cậu. Vừa rồi còn đang thảo luận trang bị mà, không quá một lát, mơ hồ đã làm yêu xong xuôi.
Này muốn đổi cá nhân rồi chưa hề có cái gì, giống Hắc vân áp thành. Dù sao là trong trò chơi, rời khỏi ai cũng không nhận thức ai.
Nhưng Mạc Tuấn Ninh không giống vậy, bọn họ quen thuộc nhiều năm a, tắm rửa cùng nhau, ngủ một gian. Hiện tại ngươi nói cho cậu, hai người bọn họ nửa người dưới đều ghé vào nhau, Lương Tu Ngôn nhất thời thực không tiếp thu được, cho nên cậu quyết định lựa chọn logout.
Vì thế, Lương Tu Ngôn rối rắm cả đêm không login, nằm ở trên giường trằn trọc, thẳng đến ngày hôm sau dựng đủ tâm lý mới đăng nhập một lần nữa.
Đã nói nhất thời ý loạn tình mê, dù sao nam nhân chung quy tại loại thời điểm này, tin tưởng Mạc Tuấn Ninh cũng sẽ không nhiều lời gì.
Nghĩ thế, Lương Tu Ngôn lại một lần nữa xuất hiện ở trong phòng.
Nhìn quanh bốn phía một cái, phòng vẫn như cũ, nhưng người không thấy.
Lương Tu Ngôn sửng sốt một chút, lập tức mạnh vỗ đầu mình, ngươi cho người ta ngốc a, tại đây chờ cả đêm!
Rõ ràng là thở dài nhẹ nhõm một hơi, nhưng tâm lý lại vẫn có chút mất mát.
Lương Tu Ngôn buồn bã ỉu xìu ra cửa phòng, có lẽ đến thời điểm tiếp nhận nhiệm vụ sư môn Mạnh Lãng Đình phái cho.
Vừa bước ra cửa, chợt nghe có người gọi cậu.
“Thiếu hiệp, người có nhớ thiếp.”
Lương Tu Ngôn không cần nhìn, cũng biết thanh âm nũng nịu này là của tiểu lolita. Bình thường cậu không có việc gì chung quy liếc mắt đưa tình tiểu lolita, an ủi tâm hồn otaku tịch mịch của cậu, nhưng hiện tại cậu lại hoàn toàn không có sự hưng trí ấy.
Chẳng lẽ là bởi Mạc Tuấn Ninh? Lương Tu Ngôn cảm thấy, này hình như không phải điềm báo tốt.
Lương Tu Ngôn lắc đầu, ném đi ý tưởng kỳ quái, ngược lại hỏi tiểu lolita:“Chuyện gì?”
“Chủ nhân gọi ngươi vào phòng tìm hắn.”
Bình thường nhiệm vụ sư môn cũng sẽ không phái người đến thông tri cậu, đều là tùy ngươi tiếp hoặc không tiếp, xem ra lần này là nhiệm vụ lớn, Lương Tu Ngôn bèn chạy nhanh tới.
“Sư phụ, ngươi tìm ta?” Lương Tu Ngôn đẩy cửa vào, cung kính hỏi.
Không có biện pháp, trong trò chơi này NPC trí năng đều cao, nói không chừng một câu nói sai sẽ không cho ngươi nhiệm vụ. (trí năng: trí tuệ và năng lực)
“uhm, ngươi đã đến rồi.” Mạnh Lãng Đình hơi hơi vuốt cằm, một điệu bộ đại hiệp.
Lương Tu Ngôn quy củ đứng đó, chờ Mạnh Lãng Đình ban bố nhiệm vụ.
“Tu Ngôn a, ngươi theo ta học tập kiếm pháp cũng được khoảng thời gian, bình thường tôn sư trọng đạo, ta cực kì vừa lòng.”
Thế là, Lương Tu Ngôn ở trong lòng đắc ý, chính mình cũng không có việc gì liền làm nhiệm vụ sư môn.
“Hơn nữa ngươi bình thường luyện kiếm cũng phi thường cố gắng.”
Đương nhiên, chính mình đã nhanh thuần thục mỗi một chiêu thức đến độ thoả mãn.
“Bất quá……”
Lương Tu Ngôn tinh thần tỉnh hẳn, trọng điểm nhiệm vụ đến rồi.
“Ta phát hiện kiếm pháp của ngươi không có hình dạng, chỉ chưa được sự tinh túy ấy.”
Cái gì, còn muốn tinh túy? Ta là đến chơi trò chơi, cũng không phải đến suy nghĩ. Bất quá cậu vẫn hỏi: “Không biết sư phụ có cao kiến gì?”
“Ta mấy ngày gần đây đều đang cân nhắc việc này, ta truyền thụ cho ngươi Mạnh Lãng mười ba kiếm, mấu chốt là hai chữ dâm loạn. Ta có mấy quyển sách này, hy vọng sau khi xem xong, ngươi có thể sâu sắc hai chữ dâm loạn.”
Ngươi mới dâm loạn, cả nhà các ngươi đều dâm loạn.
Bất quá Lương Tu Ngôn vẫn vô cùng thành khẩn nói: “Đa tạ sư phụ.”
“Uhm.” Mạnh Lãng Đình gật gật đầu, tỏ vẻ đối thái độ của đồ đệ thực vừa lòng, rồi mới từ dưới sàng lấy ra một chồng sách.
Ngươi muốn hỏi đến tột cùng có bao nhiêu cuốn?
Nhìn xem Lương Tu Ngôn đi, cậu ta chỉ có thể bê đống sách này trở lại phòng mình, bởi vì cậu ta căn bản không có biện pháp đem chúng toàn bộ bỏ vào trong bao y phục của cậu.
Lương Tu Ngôn tức giận ở trong lòng mắng không ngừng, hệ thống đây là đùa giỡn người chính đùa giỡn người vẫn là đùa giỡn người mà, cậu là đến trò chơi giải trí cũng không phải đến học tập!
Mà khi Lương Tu Ngôn mở sách ra, cậu phát hiện hệ thống dâm đãng quả nhiên là không ai có thể lường trước .
Mấy sách này vậy mà đều là đông cung đồ!
Nhìn bút vẽ ấy, thần sắc người nọ, tư thế phức tạp kia, trông rất sống động, giống như sôi nổi trên giấy, vào cổ đại tuyệt đối là bí thư cung đình.
Lương Tu Ngôn nhìn đến mặt đỏ tai hồng, tuy rằng cậu không có việc gì thích yy mỹ nữ, nhưng cậu thề, lớn như vầy chưa từng coi qua play boy chân thực hay phim hành động tình yêu nê oanh.
Lương Tu Ngôn bên mắng bên bằng tốc độ nhanh nhất đem sách lật từ đầu đến cuối, khép lại sách, ngoài ý muốn nghe được thanh âm hệ thống.
“Đinh, người chơi Lương Tu Ngôn đọc xong một quyển đông cung đồ, gia tăng dâm đãng thêm 1.”
Đây là cái gì đây là cái gì? Lương Tu Ngôn vội vàng điều ra menu hệ thống, quả nhiên phát hiện ở trên thuộc tính nhân vật của mình xuất hiện một cột dâm đãng, độ mẫn cảm và độ mềm mại của thân thể khi ảnh hưởng tình ái.
Sát, ta mới không cần loại thuộc tính này đâu! Lương Tu Ngôn trong lòng nghĩ.
Xuống xem tiếp, phía dưới thuộc tính “Dâm đãng” còn thêm một hàng chữ nhỏ, số lần chịu ảnh hưởng tình ái.
Mà phía trên số lần tình ái của Lương Tu Ngôn thế nhưng viết 0.
Sát, đây là rõ ràng kỳ thị a, nam nhân cùng nam nhân làm tình cũng không phải làm tình sao!
“Ngươi đang nhìn cái gì?”
Lương Tu Ngôn hoảng sợ, vội vàng tắt giao diện ngẩng đầu vừa thấy, ở trước mặt cậu cười đến mê người như vậy, không phải Mạc Tuấn Ninh là ai.
“Học trưởng, sao ngươi đến đây vậy?” Lương Tu Ngôn bên nói, bên luống cuống tay chân nghĩ đem sách giấu đi, nhưng cậu bi kịch phát hiện, nhiều sách như thế, cậu giấu thế nào a!
“Trong trò chơi còn đọc sách? Trước kia không phát hiện ngươi còn chăm chỉ như vậy.” Mạc Tuấn Ninh nói liền đưa tay đoạt lấy một quyển, mở ra nhìn nhìn, lại nhìn Lương Tu Ngôn, “Ngươi đang coi đông cung đồ?”
Lương Tu Ngôn thật muốn tìm một chỗ đem chôn mình đi, thôi rồi,“Không phải, là Mạnh Lãng Đình cho ta xem! Thật sự!”
“Ngày hôm qua ta chưa thỏa mãn ngươi?”
Lương Tu Ngôn bị Mạc Tuấn Ninh nhìn chăm chú trong lòng chột dạ, ánh mắt đó a, nhìn sao đều giống như muốn đem cậu ăn sống nuốt tươi.
“nhiệm vụ sư môn, ta thề!”
“Chúng ta hôm nay thử tư thế này xem.”
Lương Tu Ngôn mắt nhìn trang Mạc Tuấn Ninh chỉ, không nhìn không lo, vừa thấy lại càng hoảng sợ. Trong hình hai người đều trần như nhộng, một người quỳ rạp trên mặt đất, cái mông nhếch lên cao cao, tên còn lại thì tay đặt trên cái mông người nọ, dương vật hướng bên trong trừu tống.
Lương Tu Ngôn lập tức mặt đỏ bừng dời ánh mắt, nam nữ nhiều như thế, sao lại cố tình cho hắn lật đến bản nam nam vậy chứ!
“Yên tâm, hôm nay nhất định sẽ không cho ngươi cảm thấy đau .”
“Không phải! Ngươi……”
Lời phía sau đều bị Mạc Tuấn Ninh phủ kín trong miệng.
Năng lực hôn của học trưởng thực con mẹ nó giỏi, nhất định là cùng rất nhiều nữ nhân luyện qua, Lương Tu Ngôn trong lòng căm giận nghĩ. Bất quá rất nhanh cậu liền thần phục tại kĩ năng hôn cao siêu này, chỉ còn lại phần rên rỉ.
……………………………………………….
|
CHƯƠNG 13 : HỌC TRƯỞNG, THỰC XIN LỖI
“Mạc Tuấn Ninh…… Không cần………”
Lương Tu Ngôn ra tiếng ngăn lại, nhưng lúc này Mạc Tuấn Ninh giống như quyết tâm chính là không dừng lại. Mắt thấy tình thế lại không khống chế được chiều hướng phát triển, Lương Tu Ngôn dưới tình thế cấp bách, mạnh đem người trên mình đẩy ra.
Đột nhiên rơi vào cự tuyệt Mạc Tuấn Ninh sắc mặt có vẻ cực kỳ không tốt, thanh âm đều lạnh vài phần: “Ngươi không muốn?”
Nhìn đến học trưởng ngày thường đều vẻ mặt ôn hoà giờ sắc mặt cứng ngắt, Lương Tu Ngôn nhớ tới tình cảnh lúc đại học Mạc Tuấn Ninh từng một lần duy nhất phát hỏa, không khỏi trong lòng một trận khẩn trương. Cậu nuốt ngụm nước miếng, cố gắng làm cho mình gật đầu.
“Vì cái gì? Ta nghĩ ngày hôm qua chúng ta ở chung thực vui sướng.”
Được rồi, cho dù Lương Tu Ngôn không muốn thừa nhận điểm ấy, nhưng ngày hôm qua trải qua quả thật cực kỳ tuyệt vời, đặc biệt cái loại càm giác phù hợp với cơ thể này.
“Vậy tại sao hiện tại cự tuyệt ta chứ?”
“Ta……” Ta nào biết chứ, nếu ta biết hôm qua đã không cần ngủ rồi! Lương Tu Ngôn nghĩ.
“Hử?” Mạc Tuấn Ninh từng bước đến gần, tiếp tục ép hỏi.
Mạc Tuấn Ninh trưng khuôn mặt anh tuấn phóng đại xuất hiện ở trước mặt mình, Trái tim Lương Tu Ngôn lại “Bang bang” Bắt đầu loạn nhảy, tâm hoảng ý loạn hết sức, thốt ra: “Ta cho rằng làm tình chỉ có thể cùng người yêu mến, tùy tiện loạn phát tình đó là động vật.”
Nói xong, Lương Tu Ngôn cẩn thận nhìn chăm chú sắc mặt Mạc Tuấn Ninh, đáng tiếc không nhìn ra manh mối gì.
“Cho nên ngươi không thích ta?”
“Không phải!” Lương Tu Ngôn không chút suy nghĩ liền trả lời.
“Vậy thích ta?”
Đối mặt Mạc Tuấn Ninh ép hỏi, Lương Tu Ngôn chỉ gục đầu xuống, không dám nhìn ánh mắt hắn, thấp giọng nói:“Ta không biết.”
Trong chốc lát, trong phòng một mảnh trầm tịch.
Qua một lát, mới nghe được thanh âm Mạc Tuấn Ninh: “Ta đã biết.”
Dường như đằng sau còn mang một tiếng thở dài khẽ, Lương Tu Ngôn không nghe rõ ràng.
Lương Tu Ngôn cảm thấy chính mình thật sự là tự làm bậy không thể sống a, kêu ngươi khai ra làm chi, kêu ngươi nghĩ ngợi lung tung làm chi, học trưởng có nhiều người con gái theo đuổi như thế, ngay cả tai tiếng với nữ minh tinh đều nhiều đến không đếm được, ngươi không nên cùng hắn nêu cảm tình, người ta không chừng ngoảnh đầu liền cười muốn chết…… Ngươi xem, đây không phải là bấy nhiêu ngày đã có.
Lương Tu Ngôn cái kia ảo não a, cái kia rối rắm a, đừng nói là buổi tối không ngủ, ngay cả ban ngày trò chơi đều không có tinh thần.
Đùa giỡn tiểu lolita? Không có hứng thú; Bồi mỹ nữ làm nhiệm vụ? Thôi dẹp.
Đánh quái mất hồn mất vía, đi đường không mang mắt. Sau lần thứ chín đâm vào bức tường, Lương Tu Ngôn lại bất hạnh bị một con bồ câu đạp trúng đầu.
Bồ câu đưa tin?
Vì trò chơi thể hiện tính chân thật, cho nên ở trong trò chơi đối thoại đường dài đều là dùng phương thức bồ câu đưa tin, mà trong túi đeo của mỗi vị người chơi đều có một con bồ câu hệ thống đưa tặng.
Bất quá đây là Lương Tu Ngôn lần đầu tiên nhận được thư, cậu chơi trò chơi chưa được bao lâu, biểu thượng nhóm bạn tốt tổng cộng mới ba người.
Học trưởng?
Nghĩ vậy, Lương Tu Ngôn không khỏi tim đập dồn dập như nai con loạn đâm vào.
Cầm lấy thư cột trên đùi bồ câu, mở ra vừa thấy.
Bị trục xuất sư môn chưa? luyện kiếm mạnh giỏi, chờ ta xử lý xong việc sẽ tìm ngươi.
Xuống chút nữa xem kí tên, là bốn chữ to “Hắc vân áp thành” .
Vốn có tin tức của Hắc vân áp thành, Lương Tu Ngôn hẳn vui vẻ mới đúng, nhưng cậu hiện tại chính là mất mát chưa đến. Nhìn bồ câu đưa tin còn trên mặt đất đập phình phịch, Lương Tu Ngôn linh quang vừa hiện, bỗng nhiên ra chủ ý. Đối phương không đến tìm, chính mình có thể viết phong thư qua a.
Thế là, cậu lập tức lấy ra bồ câu đưa tin của mình, bổng chốc đắn đo tìm từ, viết tốt, gửi cho Mạc Tuấn Ninh.
Bồ câu đưa tin vỗ cánh bay xa, Lương Tu Ngôn trái tim cũng thấp thỏm theo đến giữa không trung.
Học trưởng sẽ đáp cái gì? đáp cái gì?
Chẳng được bao lâu, bồ câu lại đập cánh bay trở về. Lương Tu Ngôn chạy nhanh mở ra vừa thấy:
Thực xin lỗi, thư ngươi gửi đi không thể chuyển thẳng đến người dùng, có thể người đó đã đem ngươi kéo đen.
Sát! Lương Tu Ngôn trái tim còn treo ở giữa không trung rơi bịch xuống đất, vỡ vài miếng.
Mạc Tuấn Ninh, ngươi đây là hành vi công cặn bã ăn sạch sẽ còn không chịu trách nhiệm!
Lương Tu Ngôn tức giận đến vo giấy thành một cục, hung hăng ném xuống đất.
“Đinh, người chơi Lương Tu Ngôn ác ý công kích hệ thống bồ câu đưa tin, bị phán bỏ tù hai giờ.”
Cái gì? Đang nổi nóng Lương Tu Ngôn nghe được hệ thống nhắc nhở đần mặt, nhìn coi lại con bồ câu đưa tin kia, vừa rồi còn đập phình phịch mà, hiện tại đã muốn nằm trên mặt đất bất động, hung khí chính là cục giấy cậu ném ban nãy.
Uy, mày bồ câu này, là giấy sao!
Lương Tu Ngôn có loại cảm giác phun máu, còn chưa phun, cậu trước mắt liền tốt sầm, người tới ngục giam.
Ngục giam này coi như rộng rãi sáng sủa, đương nhiên không thể thực tạo cùng thiên lao tựa như âm u ẩm ướt, bằng không không bị người trách cứ chết mất. Hơn nữa Lương Tu Ngôn còn hưởng thụ đãi ngộ cao cấp, phòng đơn.
Người gian khác tụ cùng một chỗ đánh bài tám bậy nhau để giết thời gian, mà Lương Tu Ngôn chỉ lẻ loi một mình nằm trên mặt đất đối trần nhà ngẩn người.
Trong đầu cậu, một thanh âm nói: “Mạc Tuấn Ninh ngươi bằng cái gì đem ta kéo đen?”
Một thanh âm khác lại phản bác: “Mạc Tuấn Ninh bằng cái gì không thể đem ngươi kéo đen?”
“Bởi vì ta với hắn phát sinh quan hệ, hắn chịu trách nhiệm!”
“Ngươi cùng Hắc vân áp thành cũng phát sinh quan hệ, ngươi sao không cần y chịu trách nhiệm vậy?”
“Bởi vì……”
Thế là, tại trong hai giờ này nói dài cũng không dài lắm bảo ngắn cũng không ngắn lắm, Lương Tu Ngôn khắc sâu nhận thức một vấn đề.
Cậu trên con đường nhỏ từ thẳng biến cong này đã muốn một đi không trở lại .
Hai giờ sau, Lương Tu Ngôn ra tù, nghênh đón cậu, là một tin tức lớn khác.
Mạnh Làng Đình thu nhận người đồ đệ mới, cậu đột nhiên ra người sư đệ, kêu Tô Mạc Già.
Lương Tu Ngôn đối cậu ta ấn tượng đầu tiên là ── vận may.
Chính mình tân tân khổ khổ đánh phó bản, ngàn dặm xa xôi chạy tới, thông qua kỳ môn độn giáp, khảo nghiệm sắc đẹp dụ hoặc, mới chiếm được tán thành của Mạnh Lãng Đình, này Tô Mạc Già đây? Liền cho khất cái ven đường một cái bánh bao, người ta liền cảm ơn rơi nước mắt giúp cậu ta viết thư đề cử.
Lương Tu Ngôn đối cậu ta ấn tượng thứ hai là ── kiêu ngạo.
Lương Tu Ngôn chỉ kiếm khách áo trắng bên cạnh cậu ta ba bước không rời xung quanh, hỏi: “Bằng hữu của ngươi hả?”
“Không, bảo tiêu của ta.”
Lương Tu Ngôn đối cậu ta ấn tượng thứ ba là ── dâm đãng.
Lương Tu Ngôn nói:“Ta đến chơi trò chơi chính là muốn tìm người bạn gái, bất quá hiện tại xem ra không có hy vọng.”
Tô Mạc Già nói:“Ta muốn lập một cái hậu cung khổng lồ, tất cả trai đẹp đều quỳ gối tại quần âu phục của ta.”
Vừa mới dứt lời, đã bị bảo tiêu đại ca bên cạnh cậu ta đè hôn.
Lương Tu Ngôn xem hai người ấy hôn khí thế ngất trời, hoàn toàn không để ý đất trời sáng sủa này còn có quần chúng vây xem, cái gì! Đã muốn bắt đầu xé quần áo !
Thói đời ngày sau a…… Lương Tu Ngôn than thở tránh ra, cậu mới không thừa nhận chính mình muốn tìm bất mãn đâu.
…………………………………………………
|
CHƯƠNG 14 : NHIỆM VỤ XUẤT SƯ
Bất quá, có sư đệ cũng có chỗ tốt, chính là có người giúp mình xem đông cung đồ.
Lương Tu Ngôn là loại bị ép buộc mới đành phải nhìn, dường như thuộc tính dâm đãng bản thân cần phải đạt tới trị số nhất định mới có thể xuất sư, mà Tô Mạc Già thì hoàn toàn là người ham thích ba loại tạp chí hủ bại này, tổng thể Lương Tu Ngôn đợi trong phòng thấy kinh khủng.
“Ta nói Lương Tu Ngôn, ngươi đã thở dài tiếng thứ năm mươi tám, ngươi không thể cho ta yên tĩnh xem sách một lát sao?”
“Quay về phòng ngươi mà coi, lại chỗ ta để làm chi.” Lương Tu Ngôn không thanh tức giận trả lời, từ khi biết được Mạc Tuấn Ninh đem cậu kéo đen, sau khí của cậu vẫn cứ không thuận.
“Hắc hắc.”
Tô Mạc Già cười gượng vài tiếng, biểu tình kia Lương Tu Ngôn lập tức hiểu ý, không phải là nếu cậu ta trở về phòng xem, sẽ xảy ra chuyện lúc trước chính mình cùng học trưởng nghĩ muốn phát sinh nhưng lại không phát sinh đó thôi. Nghĩ vậy, Lương Tu Ngôn lại một trận lòng chua xót.
Tô Mạc Che chịu không nổi cậu bộ dạng trách móc, chủ động vỗ ngực nói:“Sư huynh chuyện phiền não gì cứ nói thẳng, tiểu đệ nhất định giúp ngươi giải quyết.”
“Đừng bận tâm, ta đang suy nghĩ chuyện gì.” Thứ nhất Lương Tu Ngôn cho rằng đây là chuyện khó có thể mở miệng, thứ hai cho rằng Tô Mạc Già bộ mặt trẻ con chưa trưởng thành, thật sự không đáng tin cậy.
“Nhớ người đi.” Tô Mạc Già để sát vào hỏi, cười gian hề hề .
“Nói bậy!” Lương Tu Ngôn đập bàn phản bác.
“Chột dạ đi.”
Ai…… Bị nói trúng tâm sự Lương Tu Ngôn lại mất khí thế, cúi đầu xuống.
Tô Mạc Già thấy cậu bộ dạng vậy, cũng nhịn không được thở dài, “Xem ra là thích thật.” Rồi mới nghĩ nghĩ, còn nói,“Thích liền nói với người ta đi chứ, chính mình ở phòng thở dài có ích sao?”
“Hắn đem ta kéo đen.” Lương Tu Ngôn thanh âm càng thấp.
“Vì cái gì?”
“Ai,” Lương Tu Ngôn lại thở dài, mới nói, “Bởi vì ta không chịu cùng hắn làm tình.”
“Ân, này quả thật là một vấn đề lớn,” Tô Mạc Già sờ sờ cằm, bộ dáng như có chút đăm chiêu ,“Tình ái là phương diện quan trọng ảnh hưởng cảm tình hai người, nếu người nọ không được, sư huynh không bằng liền theo ta đi, ta cam đoan mỗi lần đều cho ngươi thích đến chết đi được.”
Tô Mạc Già nắm tay Lương Tu Ngôn, nói chân thành nồng nàn, Lương Tu Ngôn thì trả lời cậu ta một chữ.
“Cút!”
Ngay tại trong cuộc sống như vậy, Lương Tu Ngôn đâm đầu xem đông cung đồ, không quá vài ngày, thuộc tính dâm đãng của Lương Tu Ngôn đột phá 50, Mạnh Lãng Đình cuối cùng gọi cậu qua ban bố nhiệm vụ xuất sư.
Ở trong trò chơi, đạt tới yêu cầu sư môn sẽ xuất hiện nhiệm vụ xuất sư, hoàn thành nhiệm vụ xuất sư sau mới tính chân chính xuất sư, chưa xuất sư trước không thể hành tẩu giang hồ, tựa như Lương Tu Ngôn hiện tại chỉ có thể ở xung quanh trấn nhỏ Tức Mạc hoạt động.
Mà yêu cầu sư môn của các môn phái cũng không giống, tựa như Thiếu Lâm là sức mạnh, Vũ Đương là nhanh nhẹn, mà Mạnh Lãng Đình thì yêu cầu dâm đãng.
Trở lại chuyện chính, Mạnh Lãng Đình khen phồng Lương Tu Ngôn một trận sau, nói ra mấu chốt nhiệm vụ:
“Kỳ thật năm đó võ công vi sư đại thành là lúc, ta cũng thu qua một đồ nhi, hắn tư chất thông minh thiên phú hơn người, đáng tiếc trời sanh tính phóng đãng, gian dâm đáng hổ thẹn, không chuyện ác nào không làm. Vi sư bất đắc dĩ, chỉ có quân pháp bất vị thân, đưa hắn nhốt bên trong sơn động sau núi. Chớp mắt một cái, mười năm trôi qua, vi sư luôn cảm thấy đối hắn rất thiếu nợ, nếu ta năm đó cẩn thận giáo hóa, có phải hay không sẽ không như vậy. Lương Tu Ngôn a, ngươi thay vi sư đi sau núi một chuyến, nhìn xem sư huynh ngươi khoẻ chứ.” (quân pháp bất vị thân: vì việc nước quên tình nhà, vì đại nghĩ không quản người thân)
“Đinh, người chơi Lương Tu Ngôn có hay không nhận nhiệm vụ xuất sư , vấn an sư huynh Thạch Hoài Nhơn?”
“Có.”
Lương Tu Ngôn lập tức đáp ứng, người khác nhiệm vụ xuất sư đều giống trải qua chín chín tám mốt nạn, không nghĩ tới chính mình chỉ chạy cái chân, xem ra hệ thống đại thần cũng rất không bạc đãi mình.
Lương Tu Ngôn vui rạo rực nghĩ, cũng không tiếp viện, trực tiếp chạy ra sau núi.
Nơi này cậu thường đến đánh quái làm nhiệm vụ sư môn, cũng quen, không bao lâu tìm đến cửa hang.
Đáng tiếc, cậu không bao lâu liền hối hận.
Bởi cậu đi vào, còn có vài con dơi vây sang đối cậu phát động công kích, rất nhanh đã bị vây đánh cho đến chết.
Kháo, hệ thống đại thần nhân phẩm quả nhiên không thể tin tưởng! Lương Tu Ngôn đứng tại điểm sống lại chửi ầm lên, cái gì vấn an, kia căn bản chính là một cái phó bản loại nhỏ cấp 30!
Lương Tu Ngôn mắng xong tỉnh táo lại, bằng cậu hiện tại trình độ cấp 23, khẳng định không có biện pháp một mình hoàn thành. Bất đắc dĩ, cậu đành phải lục ra menu bạn tốt.
Tô Mạc Già ── mới thái điểu hơn cấp 10.
Bảo tiêu đại ca ── hắn có thể sai bảo không nhúc nhích.
Hắc vân áp thành ── đệ nhất cao thủ có việc bận, không dễ ý tới cậu.
Đừng tuấn ninh ── bị mắc kéo đen, không nói rõ lý do.
Vương Ngữ Yên ── xem ra chỉ còn lại có mỹ nữ này.
Thế là, Lương Tu Ngôn dùng bồ câu đưa tin cho Vương Ngữ Yên, Vương Ngữ Yên cũng rất nhanh đáp thư, tỏ vẻ cứ hai người bọn họ thì phỏng chừng nguy hiểm, cô có thể hay không mời cao thủ công hội tham gia vào, Lương Tu Ngôn tự nhiên đáp ứng.
Lương Tu Ngôn đúng hẹn tới cửa hang, mỹ nữ Vương Ngữ Yên đã chờ ở kia , bên cạnh có lẽ là cao thủ cô ta mang đến .
Ngô…… Xem tấm lưng kia có điểm nhìn quen mắt……
Chờ cao thủ xoay người, Lương Tu Ngôn nhìn chính mặt, khiếp sợ há to miệng, đều có thể nuốt vào một cái trứng gà.
Hắn ── hắn sao vậy tại đây?
“Hắc, ngươi tới rồi,” Vương Ngữ Yên thấy Lương Tu Ngôn liền hướng cậu chào hỏi,“Ta cho giới thiệu ngươi , đây là hội trưởng tụi ta, tuyệt đối cao thủ, kỹ thuật hạng nhất.”
Kỳ thật Vương Ngữ Yên nói cái gì Lương Tu Ngôn căn bản không có nghe vào, cậu chính là hơi giật mình nhìn Mạc Tuấn Ninh, trong lòng có kinh hỉ có phẫn nộ, giống như đánh đổ bình ngũ vị, trong lòng là các loại tư vị. Mà khi cậu thấy Mạc Tuấn Ninh chỉ hướng cậu mỉm cười gật gật đầu, cậu há mồm, lại đem lời muốn nói này đều nuốt trở vào. Bởi vì cậu quen thuộc Mạc Tuấn Ninh hơn hết, tươi cười như vậy, rõ ràng là học trưởng bình thường đối người xa lạ theo lễ phép tươi cười, tuy rằng nhìn như cây trong gió xuân, kì thực để lộ sự hờ hững. (ngũ vị: ngọt, chua, cay, đắng, mặn)
Quay lại Vương Ngữ Yên còn nói chút gì, Lương Tu Ngôn đều tùy tiện ứng phó vài câu, ánh mắt vẫn dừng lại tại Mạc Tuấn Ninh nơi đó. Giờ phút này mỹ nữ xinh đẹp linh động, cũng không bằng lực hấp dẫn Mạc Tuấn Ninh đối cậu.
“Uy, uy, phát ngốc cái gì chứ, tổ đội a!”
Vương Ngữ Yên kêu to mới làm cho Lương Tu Ngôn lấy lại tinh thần, cậu quăng lời mời tổ đội, đem nhóm hai người tiến vào đội ngũ, rồi mới đi vào huyệt động.
……………………………………….
|