Võng Du Chi Dâm Đãng Nhân Sinh
|
|
CHƯƠNG 15 : XÚC TUA
Huyệt động âm u ẩm ướt, tầm nhìn rất thấp, có phải hay không lại có dơi đến đập vào mặt.
Nơi này dơi đều cấp 20, huyết ít thủ thấp, nhưng nhanh nhẹn cao, né tránh cao, còn có thể hút máu. Cũng may mắn có Mạc Tuấn Ninh, tiến đánh coi như dễ dàng, bằng không chỉ dựa vào Lương Tu Ngôn với Vương Ngữ Yên, hai người phỏng chừng rất nhanh phải mở đường hồi phủ.
Trong đội ngũ, Mạc Tuấn Ninh làm chủ lực phát ra, Vương Ngữ Yên làm trị liệu, mà Lương Tu Ngôn, cơ bản chính là chân sau kéo theo. Ai làm cho tâm tư cậu đều tại bên cạnh trên mình người nọ chứ, đặc biệt người nọ vẫn giống như lấy cậu làm người xa lạ, không nói lời nào, không nhiều hơn một cái liếc mắt, Lương Tu Ngôn trong lòng thật sự vừa tự trách vừa ủy khuất.
“Uy, Lương Tu Ngôn, ngươi hồng huyết!” Làm trị liệu Vương Ngữ Yên thời khắc chú ý sinh mệnh của người trong đội, nhìn thấy Lương Tu Ngôn chỉ còn lại có một phần năm máu, lập tức kêu to.
“Thêm máu thêm máu!” Lương Tu Ngôn bên sát quái bên kêu.
“Ngươi đã chạy ra phạm vi của ta sao mà thêm? Gặm dược a!”
Lương Tu Ngôn nghe vậy mở ra bao phục vừa thấy, kinh hãi,“Dùng hết rồi!”
“Ngươi đến phó bản mà không mang theo dược a!” Vương Ngữ Yên hổn hển quát, “Từ từ!” Đáng tiếc việc trị liệu này của cô, thật sự là cái chân ngắn.
Lương Tu Ngôn lại giết chết một con dơi, nhưng chung quanh vây lên đây càng nhiều dơi, mà bản thân cũng chỉ còn lại một phần mười máu.
Chính thời điểm khẩn trương, Lương Tu Ngôn nhìn thấy trên người mình sáng lên một đạo hào quang, thấy đáy huyết cũng lập tức thêm đầy tám phần, nhưng trên mặt bên đội ngũ, tên Vương Ngữ Yên lại mờ dần.
Lương Tu Ngôn quay đầu, quả nhiên thấy thi thể Vương Ngữ Yên nằm trên mặt đất, ở trên đầu cô một con dơi lượn tròn.
Trị liệu rồi ngã xuống, Lương Tu Ngôn nhìn máu mình lại ào ào tụt xuống mà tuyệt vọng.
Đang lúc này, chỉ thấy một bóng người nhảy qua, nhanh xuất hiện theo một mảnh quang mang loá mắt, thân giữa con dơi toát ra vòng sáng một cái lại một cái thương tổn hoa lệ lệ, không kiên trì vài giây liền “Ba ba” rơi trên mặt đất bị thay mới.
Sau hào quang, cầm kiếm đứng ở trung tâm, chính là Mạc Tuấn Ninh.
“Cẩn thận một chút.” Mạc Tuấn Ninh nói xong, liền lại không để ý đến cậu, xoay người tiếp tục đi phía trước.
Mặc dù đối phương tuy để vẻ mặt hờ hững, nhưng hắn quan tâm, vẫn làm cho Lương Tu Ngôn trong lòng nổi lên một tia ngọt ngào. Lương Tu Ngôn ngây ngô cười, cầm kiếm trong tay, bước nhanh chạy lên.
Hai người lại đi một hồi, trước mặt xuất hiện hai con đường. Bởi vì ánh sáng mờ tối, cũng nhìn không ra đến tột cùng đường nào là tử lộ.
Hai người ở trước mặt lối rẽ do dự một chút, Mạc Tuấn Ninh nói:“Ta trái ngươi phải.”
“uh.”
Lương Tu Ngôn gật đầu, nhấc chân liền hướng bên trái đi *em nó là bên phải mà =.=*, đi chưa được mấy bước, phía sau lại truyền đến thanh âm: “Trên đường cẩn thận, có chuyện thì hô to.”
Nghe được hắn nói thế, Lương Tu Ngôn khóe miệng nhịn không được nhếch lên, quay đầu nói: “Ngươi cũng vậy.”
Bởi một câu quan tâm đơn giản của người nọ, Lương Tu Ngôn tâm tình lại vẫn sung sướng, đều nhịn không được khẽ hát, do đó hoàn toàn xem nhẹ một đường quỷ dị.
Một con quái cũng chẳng đụng tới, ngươi không phải nên đề cao cảnh giác sao?
Đáng tiếc Lương Tu Ngôn đã muốn một đầu đắm chìm trong ảo tưởng nóng bỏng ngọt ngào.
Ước chừng lại quẹo mấy vòng, đẩy ra một cánh cửa gỗ, Lương Tu Ngôn đi tới một căn phòng không lớn. Phòng bố trí thập phần đơn sơ, chiếc bàn chờ đơn giản, nhưng thật ra ngoài ý muốn có một giá sách.
Mượn ánh nến, Lương Tu Ngôn quét mắt lên sách trên giá sách.
[ Long Dương mười tám kiểu ],[ cung đình đông cung đồ ]……
Đây đều là mấy sách gì a! Lương Tu Ngôn nghĩ, xem ra phòng ở này nhất định của gã sư huynh kia, chỉ có Mạnh Lãng Đình dạy dỗ đệ tử, mới có thể thu thập nhiều sách báo đồi truỵ như thế. Nhưng sư huynh người đâu?
Ngay lúc Lương Tu Ngôn đứng trước giá sách phỉ nhổ, mấy rễ đằng điều lặng lẽ theo phía sau giá sách chui ra, chậm rãi bò lên mắt cá chân cậu. Vài rễ cây cuốn lấy chân cậu, mặt khác một ít tiếp tục hướng lên trên, tới cánh tay cậu. (đằng điều: cây mây)
Lương Tu Ngôn nhìn sách trên giá, hy vọng có thể tìm được điểm manh mối nhiệm vụ, nhưng không hiểu sao, cậu đột nhiên sinh ra một loại dự cảm không ổn. Bên tai tựa hồ vẫn truyền đến thanh âm “Tất tất tác tác”, cậu xoay người đánh giá bốn phía, lại không có phát hiện khác thường.
Nhưng Lương Tu Ngôn không dám thả lỏng cảnh giác, nguy hiểm nhất định ần núp một vài chỗ. Lương Tu Ngôn nắm kiếm trong tay, chú ý động tĩnh chung quanh, có quái gì xuất hiện cậu liền một cái đại chiêu đi lên.
Cứ giằng co như thế, thẳng đến ngay cả Lương Tu Ngôn đều hoài nghi có phải hay không chính mình cảm giác nhầm, đột nhiên Lương Tu Ngôn chỉ cảm thấy tay chân kéo chặt, trên người thoát ra hơn mười rễ đằng điều, đem bản thân cố định tại trên giá sách.
“Phanh!”
Lương Tu Ngôn không kịp sử dụng kiếm chém, kiếm liền rơi xuống mặt đất, chỉ có thể tùy ý đằng điều đem mình buộc thành hình chữ đại. Lương Tu Ngôn dùng sức giãy dụa, lại phát hiệm đằng điều này đặc biệt cứng cỏi, hơn nữa càng giãy dụa ngược lại càng buộc chặt.
“Thằng nào! Đi ra!”
Lương Tu Ngôn bên giãy dụa bên hô to, đằng điều này có linh tính như vậy, nhất định có người ở phía sau điều khiển.
“Tên hỗn đản nào nham hiểm tiểu nhân không biết xấu hổ, có gan thì quang minh chính đại đi ra cho ta!”
Di, không có phản ứng, Lương Tu Ngôn nghĩ lại nghĩ, theo lý thuyết trong phó bản này không nên có người chơi khác, cho nên công kích cậu chỉ có thể là gã sư huynh kia, gã đây gọi là NPC đương nhiên không có phản ứng.
“Ngươi không phải là Thạch Hoài Nhơn sư huynh? Ta là sư đệ ngươi a! Sư phụ Mạnh Lãng Đình sai ta đến thăm ngươi!”
Lương Tu Ngôn vừa kêu xong, đột nhiên cảm thấy trên người có điểm ngứa, cúi đầu vừa thấy, rốt cuộc mới phát hiện một rễ mây men theo cổ áo y phục cậu chui vào trong.
A! Lương Tu Ngôn chỉ cảm thấy cả người không ngừng nổi da gà, đáng tiếc cậu tay chân đều bị buộc gắt gao, lại kịch liệt giãy dụa thế nào đều vô ích.
Đằng điều chui vào dưới y phục, Lương Tu Ngôn không nhìn thấy, nhưng cậu có thể cảm giác rõ ràng thứ kia dừng trên đầu vú mình.
“Um……”
Đằng điều tinh tế đảo qua nhũ tiêm, làm cho Lương Tu Ngôn giật mình một cái, không khỏi rên rỉ ra.
Lương Tu Ngôn bị thanh âm bản thân hù dọa, bị loại yêu vật này khiêu khích phát ra tiếng khiến cậu cảm thấy vạn phần thẹn. Cậu mau cắn môi dưới không làm cho mình phát ra thanh âm đáng xấu hổ nữa.
Không biết có phải hay không bởi khủng hoảng, hết thảy cảm giác đều trở nên đặc biệt rõ ràng. Bề ngoài thô ráp của đằng điều ma sát qua lại xung quanh quầng vú, làn da dường như cũng bị ma phá. Rõ ràng hẳn là cảm thấy đau đớn, nhưng là giữa đằng điều lại ẩn ẩn sinh ra một loại khoái cảm kỳ quái.
|
CHƯƠNG 16 : MÊ DƯỢC, MỘNG NAM KHA
Lương Tu Ngôn nhíu mày, cậu không muốn thừa nhận bản thân lại dâm đãng như thế, dưới tình huống này cũng sinh ra khoái cảm.
Tựa như nhìn ra cậu chống cự, lại một rễ đằng điều chui vào miệng cậu, vuốt ve bờ môi cậu.
Nhìn đằng điều ngay tại trước mặt mình, Lương Tu Ngôn cảm thấy sợ hãi và vô lực thực sâu, cậu không có biện pháp trốn, cậu không thể trốn, cậu chỉ có thể gắt gao cắn môi dưới, không cho yêu vật xâm nhập khoang miệng mình.
Thế là, đằng điều ấy tăng cường khi dễ đầu vú cậu. Đầu vú hai bên đồng thời bị tình dục khiêu khích, khoái cảm gấp hai lần khiến Lương Tu Ngôn toàn thân mềm yếu, nếu không phải có đằng điều quấn lấy, phỏng chừng cậu đã sớm tê liệt ngã xuống trên mặt đất.
Đầu vú trở nên cứng rắn, đứng thẳng trước ngực. Cũng trở nên càng thêm mẫn cảm, ma sát do đằng điều mang đến, nóng rực càng thêm mãnh liệt.
Không cần…… Không cần cọ nữa …… Muốn hư rồi!
Lương Tu Ngôn ở trong lòng quát to, cậu lần đầu tiên biết đầu vú mình chính là mẫn cảm như vậy. Bất luận cậu ở trong lòng kháng cự như thế nào, tại nơi yêu vật trêu đùa, hạ thân cậu đang dần dần ngẩng đầu lên.
Giữa hai chân nổi lên lều trại, phía trước vải dệt cũng rõ ràng một mảnh ẩm ướt.
Đối với bản thân biểu hiện dâm đãng thế này, tự trong lòng Lương Tu Ngôn cũng phỉ nhổ chính mình.
Lúc này, đằng điều dường như đã chơi chán đầu vú cậu, ngược lại men theo bụng Lương Tu Ngôn một đường trượt xuống.
Cái loại cảm giác này cứ giống như có một con rắn chậm rãi bò sát trên người, Lương Tu Ngôn cả người nổi đầy da gà lên. Bất quá chung quy so với bị đùa bỡn đầu vú thì tốt hơn, Lương Tu Ngôn tự an ủi mình.
Nhưng cố tình cậu mới nhẹ thở ra, lại mạnh cả kinh, không khỏi kêu ra tiếng.
“A!”
Đằng điều đó thế nhưng bò lên dương vật cậu!
Không có độ ấm và mềm mại của bàn tay con người, xúc cảm cứng rắn lạnh như băng dạo chơi trên dương vật, cảm giác duy nhất của Lương Tu Ngôn đó là sợ hãi, thật sâu khủng bố, điều này làm cậu không khỏi cứng còng lưng.
“Học trưởng! Cứu ta! Học trưởng……”
Lương Tu Ngôn gần như mang theo khóc nức nở kêu lên, cậu thật sự không thể chấp nhận bị thực vật đụng chạm vào loại địa phương này.
Nhưng cậu vừa kêu xong, đằng điều luôn luôn tại phía trước miệng cậu vận sức chờ phát động, lập tức chui vào khoang miệng cậu.
“Ngô…… Ngô……”
Đằng điều ở trong khoang miệng khuấy phá, Lương Tu Ngôn không thể nói chuyện, chỉ có thể phát ra âm tiết đơn giản kháng nghị.
Cậu lay động đầu, ý đồ quăng rớt đằng điều, nhưng đằng điều này như có linh tính quấn cậu không tha, đè tại đầu lưỡi cậu. Cảm giác này so với cùng học trưởng hôn môi không sai biệt lắm, Lương Tu Ngôn chỉ cảm thấy dạ dày mình quay cuồng, ghê tởm muốn nôn.
Khoang miệng bị người xâm phạm, đồng thời, Lương Tu Ngôn nửa người dưới đã bị dâm loạn chơi đùa.
Đằng điều dài nhỏ không thể cao thấp bộ lộng, nó chỉ có thể càng không ngừng ma sát dương vật, hoặc dùng đỉnh trêu đùa quy đầu.
Hừ, cái này so với kỹ thuật của học trưởng quá kém xa!
Lương Tu Ngôn trong lòng nghĩ vậy, vừa vặn thân thể vẫn là phản bội cậu. Dục vọng của nam nhân luôn dễ dàng bị khiêu khích nổi dậy, nhất là thời điểm tinh nang bị đằng điều đảo qua, cường độ an ủi kia, làm cho cậu tại giữa đau đớn lại tràn ngập vui thích.
Không đủ! Lương Tu Ngôn biết, này còn chưa đủ! dục vọng cậu đang kêu gào, muốn bị nam nhân xỏ xuyên qua quá, thân thể cần thứ gì đó vừa thô lại vừa cứng đến nhồi cậu.
Đắm chìm giữa bể dục Lương Tu Ngôn theo bản năng, không tự giác xoay thắt lưng.
Đằng điều cũng muốn biết ý tứ của cậu, từ trong miệng của cậu rút khỏi. Mấy rễ đằng điều cùng nhau trút bỏ quần cậu tới mắt cá chân, vuốt ve huyệt khẩu, rục rịch.
Lúc Lương Tu Ngôn cảm thấy cái mông truyền đến từng trận cảm giác mát, cậu hoảng sợ, lập tức thanh tỉnh vài phần. Yêu vật kia vậy mà muốn tiến vào thân thể cậu? Nhận thức được điểm này, Lương Tu Ngôn sợ hãi , cậu xoay thân muốn chạy trốn. Nhưng do tay chân đều bị trói buộc, làm thế một chút cũng đều vô ích.
Đằng điều ngay tại huyệt khẩu chậm rãi vuốt ve nếp uốn nơi đó, cũng không vội, giống nhau đang đợi cậu thả lỏng cảnh giác.
Khẽ vuốt như vậy, mang một chút đau đớn, ngược lại càng dễ dàng kích thích dục vọng. Lương Tu Ngôn chỉ cảm thấy bị chơi đùa như thế, trong cúc huyệt ngược lại càng thêm ngứa. Tựa như bên trong có trăm ngàn con kiến đang bò, huyệt khẩu cậu nóng lòng được yêu vật kia lập tức đâm vào, giải thoát ngừa ngáy cho cậu.
Nhưng lý trí nói cậu không thể, cậu không thể cứ như vậy mà bị yêu vật đùa bỡn.
Ngay tại giữa loại mâu thuẫn, rễ đằng điều đầu tiên vẫn thử tính chui vào.
Kích thước không khác biết lắm với ngón tay, đau đớn tiến vào, cũng không có mang nhiều đau đớn lắm, ngược lại có loại cảm giác phức tạp nói không nên lời, khẩn trương, cảm thấy thẹn, chờ mong, sợ hãi.
Lương Tu Ngôn một cử động cũng không dám, toàn bộ cảm giác đều tập trung ở tại nơi đó, cậu có thể rõ ràng cảm giác được thứ ấy trong tràng đạo của mình thong thả tiến lên.
Rất nhanh, rễ thứ hai, rễ thứ ba, rễ thứ tư đi vào, bọn chúng đem tiểu huyệt mở cực rộng, rồi mới bắt chước động tác giao hợp của nhân loại, bắt đầu dùng sức trừu sáp.
Lương Tu Ngôn chỉ cảm thấy tiểu huyệt mình bị nhồi trước nay chưa từng có, đó không phải trình độ mà nhân loại có khả năng đạt tới. Không có dương vật nóng rực của nhân loại, xúc cảm nội bích tiếp xúc thứ lạnh như băng ấy, ngược lại sinh ra khoái cảm khác thường.
“Um hừ……”
Lương Tu Ngôn kìm lòng không được phát ra rên rỉ, cậu rõ ràng ý thức được chính mình đang bị yêu vật thao, bởi vậy mà sinh cảm giác nhục nhã, chỉ làm khoái cảm càng thêm mãnh liệt.
“Um…… sâu quá…… Aha……”
Đằng điều lại chui vào tràng đạo, đó là chiều sâu Lương Tu Ngôn khó có thể tưởng tượng được, cậu sợ hãi chính mình cứ như vậy thật sự bị đâm xuyên.
Tại giữa nhiều lần trừu sáp, đằng điều cũng tìm ra bí quyết, bốn cái rễ đằng điều tập trung hỏa lực hướng một điểm gồ lên điên cuồng đâm chọc.
Tại kiểu thao mãnh liệt đây, Lương Tu Ngôn lập tức tước vũ khí đầu hàng, hoàn toàn chìm đắm trong bể dục.
“A a a! Thích chết mất!”
Lương Tu Ngôn vô ý thức mở lớn miệng, lớn tiếng thét chói tai.
Đằng điều không cố kỵ thể lực với bắn tinh, chúng nó chính là càng không ngừng thao, khiến Lương Tu Ngôn cũng sợ hãi chính mình cứ bị thao như vầy, nhất định sẽ bị thao hỏng mất.
“A! Sáp chết ta mất! Không cần đâm nữa!”
“Học trưởng! Học trưởng…… Cứu ta……”
Lại nói tại bên kia, Mạc Tuấn Ninh ở trên con đường khác, lại còn tiểu quái không ngừng, trước sau kéo tới đem hắn vây quanh, nếu không phải hắn cấp bậc cao hơn nhiều, phỏng chừng đã sớm chết quay về điểm sống lại. Bởi vậy khi hắn nghe được tiếng Lương Tu Ngôn cầu cứu, phản ứng đầu tiên chính là đi lầm đường rồi, boss ở bên kia!
Thế là, Mạc Tuấn Ninh vội vàng quay lại đường cũ, cũng không bận tâm tiêu hao nội lực nữa, trực tiếp vận khinh công, hy vọng Lương Tu Ngôn có thể kiên trì đến lúc hắn chạy về.
Không cần hồi lâu, Mạc Tuấn Ninh liền cũng đồng dạng đi tới trước cánh cửa gỗ nọ.
Hẳn chính là chỗ này, Mạc Tuấn Ninh nghĩ, mà trong kênh đội ngũ tên của Lương Tu Ngôn còn phát sáng, xem ra boss này thực lực bình thường.
Mạc Tuấn Ninh đẩy cửa đi vào, làm hắn kinh ngạc là phòng trong không có cảnh tượng kịch liệt đánh nhau như hắn lường trước, ngược lại phi thường hương diễm.
Phòng trong, Lương Tu Ngôn dựa vào giá sách ngồi dưới đất, vạt áo rộng mở, lộ ra làn da trắng nõn, tôn lên trái ngọt trước ngực, càng thêm hồng diễm ướt át. Quần cậu đã muốn lùi đến tận mắt cá chân, hai chân bày mở chữ M cực lớn, một bàn tay an ủi dương vật phía trước, ngón tay của bàn tay kia thì tại trong tiểu huyệt bản thân trừu sáp.
“Aha…… thích quá…… Học trưởng……”
Trong phòng im lặng , chỉ nghe được thấy Lương Tu Ngôn dâm ngôn uế ngữ. Lương Tu Ngôn vô ý thức mở rộng miệng, nước miếng men theo hàm dưới chảy xuống, đọng lại trên ngực, lộ ra sắc tình vô cùng.
“Không cần…… Tha ta đi…… Học trưởng…… Học trưởng……”
Mạc Tuấn Ninh nhìn không chuyển mắt cảnh tượng như vậy, bộ dáng đối phương kêu tên mình tự an ủi, làm cho hắn huyết mạch bành trướng, hận không thể lập tức nhào lên thay thế ngón tay, tự mình đâm chọc vào trong tiểu huyệt ấm áp ấy.
Nhưng hắn vẫn nhẫn, bởi vì trong phòng còn có một người thanh niên.
Thanh niên đối diện Lương Tu Ngôn, ngồi trên cái ghế tròn duy nhất trong phòng, một khuỷu tay chống bàn, thưởng thức cảnh đẹp trước mặt. Ánh sáng ngọn nến trên bàn làm nổi bật khuôn mặt y, có vẻ nhu hòa, lại càng thêm yêu diễm.
Bởi vậy, Mạc Tuấn Ninh nhận định y là NPC, đó là vẻ mĩ diễm gần như không có người nào có thể đạt được.
Biết có người xâm nhập, thanh niên cũng không liếc mắt nhìn tên xâm nhập một cái, ngược lại tự cố tự nói: “Không nghĩ tới tự mình chơi cũng có thể kịch liệt như vầy, nhìn sự nhạy cảm này coi, chậc chậc.”
Mạc Tuấn Ninh ánh mắt vẫn lạnh lùng, Lương Tu Ngôn hành động hiện tại lộ rõ quỷ dị, huống chi nam nhân trước mắt này vậy mà xem cậu hết từ đầu đến chân, lúc trước vì muốn đem Lương Tu Ngôn làm tới tay mà nhẫn nại thật lâu. Mạc Tuấn Ninh tự nhiên trong lòng khó chịu, trầm thanh hỏi:“Ngươi đến tột cùng là người nào?”
Thanh niên thế mới nhìn về phía Mạc Tuấn Ninh, nhếch lên khóe miệng, nói: “Đừng khẩn trương, ta cũng không phải là người xấu, ta gọi là Thạch Hoài Nhơn.”
Thạch Hoài Nhơn? Không phải là người sư huynh Lương Tu Ngôn muốn tìm sao? “Vậy ngươi đến tột cùng đối cậu ta làm cái gì?”
“Ha ha,” Thạch Hoài Nhơn cười khẽ đứng lên,“Hắn bất quá là trúng mê dược của ta, xuất hiện ảo giác thôi. Ta đặt tên cho thuốc này, kêu mộng Nam Kha, bởi vì sẽ xuất hiện ảo giác thứ mà ngày nghĩ đêm muốn,” Hắn nói xong nhìn mắt Lương Tu Ngôn, mới tiếp tục đối Mạc Tuấn Ninh nói, “Xem ra cậu ta hình như muốn tìm bất mãn a.”
Giờ phút này ánh mắt Mạc Tuấn Ninh nhìn Lương Tu Ngôn lại mang theo dục vọng nồng đậm, ngay cả nói chuyện thanh âm cũng có chút khàn khàn,“Giải dược đâu?”
“Không cần giải dược, nguyện vọng đạt thành tự mình tỉnh lại.”
Mạc Tuấn Ninh không biết có phải tự mình lỗi giác hay không, lúc nói lời này, trong giọng điệu của Thạch Hoài Nhơn lại mang theo vài phần phiền muộn.
“Tốt lắm, ta nghĩ các ngươi có một số việc cần một mình giải quyết, giải quyết xong rồi lại đến mật thất tìm ta đi.”
Nói xong, Thạch Hoài Nhơn đứng dậy đi đến vách tường, tùy tay sờ lên trên vách tường, trên vách tường liền xuất hiện một cánh cửa, chậm rãi mở ra, đợi y tiến vào, sau đó lại chậm rãi khép lại, nhìn không ra có gì khác thường.
Bên kia, Lương Tu Ngôn chút không chịu ảnh hưởng từ hai người, còn chìm đắm trong ảo tưởng bản thân.
Dương vật phía trước cậu cao cao ngẩng đầu, đã muốn tới bên bờ bùng nổ, tốc độ dưới tay cũng trừu sáp nhanh hơn, rồi mới bên kêu to tên Mạc Tuấn Ninh, bên bắn ra.
Lương Tu Ngôn sau khi bắn ra, vô lực xụi lơ, lại không biết có cầm thú đói khát đang hướng cậu đi tới, như hổ rình mồi.
……………………………………………………………………
|
CHƯƠNG 17 : TRÌ ĐẾN CÁO BIỆT
Lương Tu Ngôn phục hồi tinh thần lại, sau phát hiện mình đang dựa vào giá sách, nửa ngồi dưới đất. Đằng điều trên người không biết từ lúc nào đã bỏ chạy, lặng yên không một tiếng động, tựa như chưa bao giờ xuất hiện. Nhưng sau khi bắn tinh, cảm giác mỏi mệt và bụng dính đầy chất lỏng mầu trắng ngà, đều đang nhắc nhở cậu hết thảy những điều phát sinh vừa rồi.
Chính mình vậy mà bị yêu vật trêu đùa, Lương Tu Ngôn tay đang phát run, hoặc là nói, toàn thân đều đang phát run, bởi cảm thấy thẹn, ghê tởm đồng thời tức giận. Cậu đưa tay nhặt kiếm lên, nắm chặt, âm thầm nghĩ, gặp lại đồ yêu vật kia, nhất định phải đem nó bầm thây ngàn khúc!
“Lương Tu Ngôn?”
Nghe được thanh âm quen thuộc, Lương Tu Ngôn ngẩng đầu, nhìn thấy người mong nhớ ngày đêm đang đứng trước mặt mình, trên mặt còn mang theo nụ cười ôn nhu. Đối lúc này Lương Tu Ngôn mà nói, nụ cười ấy giống như ánh mặt trời toả ra đầu tiên sau bão tố, làm cho tâm cậu nhất thời cảm thấy ấm áp.
“Mạc Tuấn Ninh?” Lương Tu Ngôn không xác định hỏi, học trưởng đã bao lâu rồi chưa từng có kiểu cười như vậy.
“Ừ, là ta.”
Mạc Tuấn Ninh đáp, ngồi xổm xuống, hai chân đặt hai bên chân Lương Tu Ngôn. Thân thể nghiêng về trước, tại trên mặt Lương Tu Ngôn hạ xuống một nụ hôn, theo trán đến hai má rồi môi.
Lương Tu Ngôn nhắm mắt lại, hưởng thụ nụ hôn mềm nhẹ này. Càng được đối đãi ôn nhu như vậy, nhớ tới sỉ nhục vừa rồi, liền càng cảm thấy ủy khuất.
Cậu dùng lực ôm lấy Mạc Tuấn Ninh, đầu vùi vào bờ vai hắn, gần như cầu xin không ngừng thân mật: “Học trưởng, không cần lại bỏ ta, học trưởng……”
“Uhm, ta biết.” Mạc Tuấn Ninh khẽ vuốt lưng cậu, trấn an cậu ta.
“Không, ngươi không biết, vừa rồi có đồ thụ yêu, nó dùng đằng điều của nó đối ta……” lời sau khiến Lương Tu Ngôn khó có thể mở miệng.
Đằng điều? Xúc tua bám? SM? Mạc Tuấn Ninh nhíu mi, không ngờ có loại tưởng tượng tầm bậy này, xem ra là chê ta lúc trước rất ôn nhu rồi.
“Kia rất ghê tởm, rõ ràng cảm thấy làm tình với ngươi thực thoải mái, ta thích cùng ngươi làm tình.”
“Phải không? Trước ngươi đâu phải nói như vậy.”
“Kia không giống, bởi vì……” Lương Tu Ngôn tạm dừng một chút, nói, “Ta thích ngươi, lúc trước ta không rõ, đối với ngươi hiện tại đã suy nghĩ cẩn thận.”
“Ta thích ngươi, Mạc Tuấn Ninh.” Lương Tu Ngôn thấp giọng lặp lại, trong giọng nói lộ ra sự kiên định. Cậu không hề băn khoăn, không hề lo được lo mất, cậu thẳng tới đích thực tại giữa vô tri vô giác, thích nam nhân này.
“Ta thích ngươi……”
“Ta thật cao hứng ngươi có cùng ý nghĩ với ta.”
Tuy rằng ngữ điệu của Mạc Tuấn Ninh vẫn là bình thản trước sau như một, nhưng Lương Tu Ngôn vẫn là từ đó nghe ra loại tình cảm vui sướng, cậu cảm thấy kinh hỉ lại khó có thể tin, học trưởng sao có khả năng sẽ thích cậu?
Lương Tu Ngôn nhìn đối phương, gắt gao nhìn chăm chú vào đôi mắt mà không biết đã mê đảo bao nhiêu người rồi, sợ lỡ mất một chút tin tức.
“Thật sự?” Lương Tu Ngôn hỏi, thanh âm ngay cả chính cậu đều không ý thức được đang phát run, do khẩn trương và kích động.
“Đương nhiên, quên sao, năm đó ngươi có thể làm người nhà của ta tham gia tốt nghiệp lữ hành.”
“Cái đó…… Cái đó……” Lương Tu Lgôn còn đang chìm đắm trong lời thổ lộ của Mạc Tuấn Ninh, chưa kịp hoàn hồn, tốt nghiệp lữ hành? Người nhà? sớm vậy?
Mạc Tuấn Ninh cũng không rãnh rỗi giúp đứa ngốc thiếu gốc rễ này đi nhớ lại năm đó, chính mình xem ra ái muội vô cùng, với hắn chuyện xưa xem ra vô cùng bình thường.
“Tốt lắm, hiện tại nói cho ta biết, thụ yêu đã đối với ngươi làm cái gì?”
Lời nói trêu chọc của Mạc Tuấn Ninh làm cho Lương Tu Ngôn lập tức đỏ mặt, bình thường học trưởng đều là người hiểu ý, sao lại hỏi tới loại vấn đề này chứ.
“Nó có chạm vào nơi này của ngươi không?”
“Nơi nào?” Lương Tu Ngôn không rõ nguyên do, bất quá rất nhanh cậu liền hiểu ra, bởi vì môi đối phương rất nhanh phủ lên trên môi mình.
Lần này, Lương Tu Ngôn nhu thuận khẽ mở môi, tùy ý đầu lưỡi đối phương xâm nhập thẳng vào.
“Ngô…… uhm……”
So với đằng điều cứng rắn lạnh như băng, đầu lưỡi mang đến cảm giác hiển nhiên tốt hơn nhiều, Lương Tu Ngôn nhiệt tình hôn lại, khẩn cấp hy vọng mượn điều này tiêu trừ cảm giác đằng điều lưu lại trong khoang miệng mình.
“Học trưởng…… Ngô……”
Nụ hôn vừa chấm dứt, Lương Tu Ngôn thấp giọng kêu, đổi lại một nụ hôn nóng bỏng .
Bất đồng ôn nhu và khiêu khích trước kia, lần này Mạc Tuấn Ninh có vẻ càng thô bạo, hắn tại giữa khoang miệng tiến công, Lương Tu Ngôn bị hôn cả người như nhũn ra, đầu lưỡi run lên, càng vô lực phản kích.
Thời điểm Lương Tu Ngôn cảm thấy chính mình sắp hít thở không thông, Mạc Tuấn Ninh cuối cùng cậu buông ra.
“Nó còn đụng chạm ngươi chỗ nào?”
Ước chừng là bị hôn đến đầu óc thiếu dưỡng, Lương Tu Ngôn cả người đều mơ màng trầm trầm, đã sớm bỏ qua cảm thấy thẹn tâm. Cậu kéo tay Mạc Tuấn Ninh, đặt trên đầu vú bên phải của mình, nói, “Nơi này.”
Đối với Lương Tu Ngôn hành động phóng đãng như vậy, Mạc Tuấn Ninh hiển nhiên thực vừa lòng, hắn dùng ngón tay tùy ý chơi đùa khối quả đứng thẳng ấy.
“uhm……” Sao lại thoải mái như vậy, đầu vú chính là bị xoa nhẹ vài cái, khiến cho Lương Tu Ngôn cảm thấy một trận tê dại.
“Hy vọng ta liếm nó sao?”
Lương Tu Ngôn sao có thể cự tuyệt dụ hoặc này, chỉ nghe thấy đề nghị đã khiến cho dục vọng cậu tăng vọt. Cậu cố ưỡn ngực, hận không thể đem đầu vú đến trong miệng nam nhân.
“Uhm…… Liếm nó, nhanh lên……”
Lương Tu Ngôn dứt lời, liền cảm thấy áp lực trên đầu vú biến mất, chiếm lấy chính là đầu lưỡi ướt át.
“Aha……”
Đầu lưỡi nam nhân quá lợi hại, vừa liếm lại vừa hấp, chưa bao giờ bị đùa bỡn qua như thế Lương Tu Ngôn sao chịu được, cậu cảm giác chính mình cũng sắp điên rồi, bị khoái cảm kích thích cuồn cuộn không ngừng làm điên rồi.
“A! Học trưởng…… Từ bỏ……”
Nam nhân siêng năng hấp vào làm Lương Tu Ngôn nhịn không được cầu xin tha thứ, cậu sợ nếu lại bị hấp tiếp, thật sự sẽ bị hấp ra sữa mất.
“Như vậy lại không được ?” Mạc Tuấn Ninh buông cậu ra, đứng thẳng dậy hôn lên vành tai cậu, ghé vào lỗ tai cậu dụ hoặc nói, “Được rồi, ta đây đổi phương thức ha.”
Lương Tu Ngôn còn chưa kịp phản ứng lại, đầu vú đã bị người cắn một ngụm, giống như muốn đem thứ đó cắn xuống. Đầu vú vốn đã bị hấp vừa hồng lại vừa sưng, bị cắn một ngụm như vậy, đau đớn làm cậu cong lưng, không ngừng xin khoan dung.
“Đau quá……”
“Chỉ có đau sao?” Mạc Tuấn Ninh nói, búng một cái lên dương vật vểnh cao cao của Lương Tu Ngôn.
“A……” Dương vật nhận được kích thích như vậy, khiến Lương Tu Ngôn thích đến hít một ngụm lãnh khí.
Đầu vú tiếp tục bị nam nhân tùy ý đùa bỡn, khi thì bị hấp “Chụt chụt” Rung động, khi thì lại bị răng nanh nhẹ nhàng ma sát, giữa đau đớn, khoái cảm ngược lại càng thêm mãnh liệt, cậu thậm chí cảm thấy còn như vậy nữa, chỉ là bị hấp đầu vú, chính mình sẽ bắn ra mất.
Nhưng chỉ có đầu vú bên phải được vuốt ve, nam nhân không hề chạm vào bên trái, ngược lại khiến đầu vú bị lạnh nhạt này càng cảm thấy ngứa ngáy. Lương Tu Ngôn không khỏi ưỡn ngực lên, khát vọng đầu vú bên kia cũng bị ngược đãi giống vậy.
Mạc Tuấn Ninh chú ý tới động tác nhỏ của cậu, không khỏi cười cười, kéo tay Lương Tu Ngôn, đưa ngón tay cậu đặt trên đầu vú bên trái, nói: “Ngoan, tự mình chơi đi.”
Ngón tay chạm vào khối đậu đỏ ấy, Lương Tu Ngôn giống bị phỏng một cái, vội vàng muốn trốn, nhưng nam nhân nắm tay cậu, làm cậu không thể đào thoát.
Lương Tu Ngôn không còn cách nào, đành phải ủy khuất tự mình đùa bỡn. Cậu học theo bộ dáng Mạc Tuấn Ninh, dùng ngón trỏ xoa nắn đầu vú.
Lương Tu Ngôn lớn như thế chưa từng chạm qua đầu vú mình, cậu cho rằng chuyện này phi thường dâm đãng. Nhưng hiện tại, chính ngón tay mình cảm thụ rõ ràng tiểu đậu đỏ đó dần cứng rắn, loại cảm giác này thực kỳ diệu .
“uhm…… Aha……”
Rất nhanh Lương Tu Ngôn từ đó cảm nhận được khoái cảm, cậu dần dần tăng thêm lực đạo, hoặc dùng ngón trỏ và ngón út lôi kéo đầu vú, cảm thấy đau thì lại buông ra.
Lương Tu Ngôn híp mắt lại, hưởng thụ sự đau đớn và sung sướng này, rõ ràng là biết động tác dâm loạn thấy thẹn, nhưng giữa cảm thấy thẹn ấy là khoái cảm như thuỷ triều, làm cậu dừng không được.
|
CHƯƠNG 18 : NAM NHÂN KEO KIỆT
Lương Tu Ngôn tự mình chơi đùa thích không dừng được, Mạc Tuấn Ninh một bên xem lại bị hấp dẫn đến hạ thể phát trướng.
“Tự mình chơi đầu vú mình cũng thích như thế?”
“Ta…… Ta không biết……”
“Vậy như vầy sao?”
Mạc Tuấn Ninh nói, tách ngón tay Lương Tu Ngôn, nhẹ nhàng cắn lên trên đầu vú cậu.
“A!” Lương Tu Ngôn thích đến cao giọng lãng kêu, “Thích chết mất! Ta muốn bắn!”
Lương Tu Ngôn kêu to muốn bắn tinh, lại đột nhiên bị người đè mã mắt lại, loại cảm giác muốn bắn nhưng không được bắn này làm cậu vạn phần khó chịu.
“Học trưởng, cho ta bắn……” Lương Tu Ngôn khó chịu vặn vẹo thân thể, khẩn cầu nói.
“Không được,” Mặc cho Lương Tu Ngôn khóc cầu, bộ dáng của cậu thoạt nhìn đặc biệt đáng thương, nhưng lần này Mạc Tuấn Ninh lại phi thường kiên định cự tuyệt, “Bắn nhiều đối thân thể không tốt.” *quan tâm gớm =)))*
“Nhưng mà……”
Lương Tu Ngôn còn muốn nói nữa, khi cậu nhìn thấy Mạc Tuấn Ninh đi tới cầm ngọn nến trên bàn qua, cậu bỗng nhiên hiện lên ý niệm không tốt trong đầu.
“Không cần, học trưởng……” Lương Tu Ngôn lắc đầu cự tuyệt, nhưng nam nhân vẫn cầm ngọn nến từng bước tới gần, Lương Tu Ngôn kinh hoảng nghĩ lùi về sau, lại phát hiện phía sau là cái giá sách chết tiệt, hiện tại cậu căn bản không chỗ để trốn.
Lương Tu Ngôn sợ tới mức cả người không ngừng co lại, “Mạc Tuấn Ninh, ngươi, ngươi không cần quá phận!”
“Đừng lo lắng, này chẳng qua là gia tăng chút tình thú.” Mạc Tuấn Ninh mỉm cười trấn an cậu.
“Ta mới không cần thứ tình thú này!” Lương Tu Ngôn mắt thấy ngọn nến chói lọi ngay tại trước mắt, vội vã lôi bảng điều khiển, chọn logout.
“Đinh, do người chơi đang bên trong phó bản, không thể logout.”
Sát! Ngay cả một chút hy vọng chạy trốn cuối cùng của cậu đều bị hệ thống đại thần làm sụp đổ.
“Lần này ngươi không có biện pháp chạy thoát ha.”
Mạc Tuấn Ninh cười như định liệu trước, Lương Tu Ngôn trong lòng lại hận chửi mẹ nó, “Mạc Tuấn Ninh, đồ nam nhân keo kiệt người, ta đã logout một lần, ngươi con mẹ nó thế nhưng…… A a a!”
Lương Tu Ngôn còn chưa mắng xong, giọt nến đột nhiên nhỏ trên mã mắt, đau đớn xảy ra thình lình làm Lương Tu Ngôn nhịn không được khóc thành tiếng.
“Mạc Tuấn Ninh, ngươi……” Lương Tu Ngôn vừa muốn mắng, đã thấy ngọn nến còn tại phía trên dương vật mình, giọt nến ấy tùy thời đều có thể nhỏ lên, vội vàng sửa miệng, “Học trưởng, tha ta đi……”
Nhưng cố tình khi cậu nói chuyện, lại một giọt nến rơi trên dương vật.
Hung thủ nọ còn vẻ mặt vô tội, nói:“Ta nghĩ ngươi thích SM.”
Con mẹ nó ngươi mới thích! Lương Tu Ngôn đau đến không ngừng hít khí, nói không ra lời, chỉ liều mạng lắc đầu, bộ dáng hai mắt đẫm lệ rưng rưng, thoạt nhìn thật đáng thương.
“Không sao, vậy ngươi sau này sẽ thích .”
Nghe thấy đối phương nói nhẹ nhàng bâng quơ như thế, Lương Tu Ngôn thiếu chút nữa tức giận đến bất tỉnh.
Mạc Tuấn Ninh thấy không sai biệt lắm, liền đem ngọn nến để qua một bên, bắt đầu cắn bụng Lương Tu Ngôn.
Lương Tu Ngôn dáng người cân xứng, bụng bằng phẳng, thắt lưng tinh tế, Mạc Tuấn Ninh nhìn thấy mà tâm dương khó nhịn, nhịn không được ngắt một phen.
“uhm……”
Lương Tu Ngôn mau quên đau đớn, dười kỷ xảo khiêu khích đỉnh cao của Mạc Tuấn Ninh, rất nhanh liền tước vũ khí đầu hàng.
Thật sự quá mẫn cảm, xem ra sau này có thể chơi rất nhiều kiểu. Mạc Tuấn Ninh nghĩ vậy, lại tiếp tục hôn xuống. Nhiễu qua vùng rậm rạp, rồi nâng hai chân Lương Tu Ngôn, hiện ra hình chữ M, rồi mới cắn cắn da thịt đùi trong của cậu.
Lương Tu Ngôn vốn do dương vật không được chiếu cố đến mà có chút bất mãn, nhưng làn da nơi đùi trong mềm mại nhẵn nhụi như vậy lại bị vừa cắn vừa liếm, Lương Tu Ngôn chỉ cảm thấy thân thể bị từng đạo điện lưu đánh trúng, cảm giác tê dại từ vĩ chuy dọc men theo tới đại não.
“Aha…… Học trưởng……”
Mạc Tuấn Ninh buông chân cậu, ngược lại lại hôn lên trên, bên vào lỗ tai, liếm lộng khung tai cậu.
“Nói cho ta biết, nó còn chạm ngươi chỗ nào?”
Loại bộ vị này, cậu làm sao mở miệng được, nhưng Lương Tu Ngôn đã sớm bị khiêu khích dục hỏa đốt người, như thế nào lại chịu được hậu huyệt trống rỗng, cậu do dự một chút, nhẹ giọng nói: “Nơi đó.”
“Nơi nào?” Mạc Tuấn Ninh tiếp tục truy vấn, hơn nữa bắt chước động tác tính giao, dùng đầu lưỡi ra vào trong lỗ tai của Lương Tu Ngôn .
Lương Tu Ngôn nhận được động tác ám chỉ như vậy, nhớ tới cảm thụ khi vũ khí vừa thô lại vừa cứng ấy ở trong cúc huyệt mình ra vào, trở nên như cơ khát, “Um…… thí của ta …… Nó còn làm thí của ta……”
“Hy vọng ta cũng làm như nó sao?”
Nghe thấy lời ấy, Lương Tu Ngôn làm sao còn chịu được, vặn vẹo thắt lưng dán lên thân nam nhân, “Muốn…… Ta muốn học trưởng làm thí ta……”
“Được, vậy tự mình quỳ trên mặt đất, đem mông nhếch lên nào.”
Lương Tu Ngôn lập tức liên tưởng đến hình ảnh trên đông cung đồ, tư thế như vậy nhất định có thể đi vào rất sâu nha. Thế là, Lương Tu Ngôn lập tức nghe theo, tựa như cẩu quỳ rạp trên mặt đất, vểnh cao cao mông mình.
“Ba!”
Một bàn tay dừng trên mông, Lương Tu Ngôn cảm thấy đau, nhưng lại thích đến vặn vẹo mông.
“Không đủ, nâng cao một chút nữa.”
Lời nói của nam nhân dâm loạn ngược lại làm cậu ý loạn tình mê, Lương Tu Ngôn trầm hạ thắt lưng mình, cố gắng làm cho mông mình vểnh càng cao.
“Tốt lắm, hiện tại lại tự mình tách mở mông ra nào.”
Động tác như vậy Lương Tu Ngôn bình thường vô luận là như thế nào cũng không thể nhận, nhưng hiện tại lại làm cậu hưng phấn muốn chết.
Lương Tu Ngôn lấy tay bài khai mông mình, cậu có thể cảm nhận được bộ vị đáng thẹn kia của mình đang bị nam nhân nhìn rõ từ trong ra ngoài.
“Nó hé ra co lại, giống như thực hoan nghênh ta nhỉ.”
Nam nhân thị gian trắng trợn làm cho Lương Tu Ngôn cảm thấy chính mình sẽ bị dục hỏa thiêu chết mất, cậu nhịn không được đong đưa mông, hướng nam nhân phát ra lời mời: “Thao ta…… Học trưởng, mau thao ta……”
“Nếu nó hoan nghênh ta như vậy, ta cũng có thể đưa lên chút lễ vật.”
Nghe được Mạc Tuấn Ninh nói vậy, Lương Tu Ngôn có dự cảm đại họa lâm đầu.
Quả nhiên, lập tức trên mông truyền đến đau nóng rát, Lương Tu Ngôn nhìn lại, phát hiện Mạc Tuấn Ninh thế mà đem giọt nến nhỏ lên phụ cận tiểu huyệt mình.
“A a a!” Lương Tu Ngôn kêu to, cậu đã muốn phân không rõ kia đến tột cùng là đau hay là thích, kích thích kịch liệt thế này, nếu không phải mã mắt bị lấp kín, Lương Tu Ngôn đã sớm bắn ra.
“Ngươi xem, xinh đẹp thế này.”
Trắng nõn da thịt xứng lên trên một chút màu đỏ, ở dưới ánh sáng ngọn nến thoạt nhìn quả thật là phi thường yêu dã. Nhưng Lương Tu Ngôn hiện tại làm sao có tâm tình thưởng thức, ý niệm muốn bắn tinh tràn ngập trong toàn bộ suy nghĩ cậu.
“Học trưởng, cho ta bắn, cho ta bắn……”
“Từ từ, chúng ta cùng nhau, được chứ?” Mạc Tuấn Ninh nói, chế trụ thắt lưng của Lương Tu Ngôn, nhắm ngay huyệt khẩu liền hung hăng tiến vào.
“A! thích quá!” Khát vọng đã lâu, côn thịt cuối cùng cũng sáp vào, cảm giác nháy mắt bị lấp đầy làm đầu óc Lương Tu Ngôn trống rỗng, ngẩng đầu lên, lớn tiếng lãng kêu, “Nga nga, đại điểu thực thô thực to!”
Tiểu huyệt vừa ẩm lại vừa nóng gắt gao bao lấy dương vật mình, nội bích tựa như có vô số cái miệng nhỏ nhắn, ở hấp hút lấy dương vật. Hưởng thụ đỉnh cao như vậy làm cho Mạc Tuấn Ninh nhịn không được phát ra một tiếng gầm nhẹ, “Là muốn ta làm ngươi thế này sao?”
“Đúng, đúng!” tư thế này quả nhiên có thể tới chiều sâu trước nay chưa có, Lương Tu Ngôn xoay mông nghênh hợp va chạm của nam nhân ,“Học trưởng, lại dùng lực làm ta! Dùng sức!”
Hành động phóng đãng của Lương Tu Ngôn đối với dục hỏa của Mạc Tuấn Ninh mà nói chính là thêm dầu vào lửa, hắn như đóng cọc một chút lại một chút làm tới tận sâu trong ruột, hận không thể đem người dưới thân thao chết.
“Mông kẹp chặt vào, lại xoay nhanh một cái nào.”
“Um……” Lương Tu Ngôn phát hiện lúc làm tình này đây, mỗi câu nói tuỳ ý của nam nhân, mỗi động tác đều có thể làm cho cậu hưng phấn không thôi.
“A a a!” Trên mông đột nhiên truyền đến đau đớn, càng thêm kích thích khoái cảm, làm Lương Tu Ngôn không tự chủ được kẹp chặt mông, “Thích chết ta ! Ta không cần sống! Thao ta! Học trưởng thao chết ta đi!”
Mạc Tuấn Ninh lại đem giọt nến nhỏ lên mông Lương Tu Ngôn, quả nhiên dưới đau đớn hậu huyệt gắt gao co rút lại, cũng khiến Mạc Tuấn Ninh thích cực kỳ.
“Aha…… Học trưởng mạnh quá…… Đại điểu muốn giết chết ta !”
Dưới kích thích lặp đi lặp lại nhiều lần của Mạc Tuấn Ninh, Lương Tu Ngôn đã sớm đạt tới cao trào, đáng tiếc quy đầu bị lấp, sao cũng không thể bắn ra được. Nỗi thống khổ không thể bắn tinh tra tấn cậu nhiều lần, làm cậu lớn tiếng khóc cầu xin tha thứ: “Học trưởng…… Ta không được…… cho ta bắn, van cầu ngươi……”
“Không được, chờ ta cùng nhau.”
“Học trưởng…… Học trưởng…… Tha ta đi……” Lương Tu Ngôn mau bị tra tấn điên rồi, dương vật không thể bắn tinh đang trướng phát đau, cảm giác sắp bùng nổ.
Nam nhân một chút cũng không mềm lòng, cố định giữ thắt lưng Lương Tu Ngôn , từng chút liều mạng chọc vào điểm mẫn cảm nhất của Lương Tu Ngôn. “Kẹp chặt vào, ta sẽ bắn sớm một chút.”
Lương Tu Ngôn đành phải dùng sức kẹp chặt mông, hy vọng nam nhân có thể bắn sớm một chút.
Nhưng Mạc Tuấn Ninh sức lực kéo dài ngoài dự kiến của cậu, Lương Tu Ngôn bị thao hai chân như nhũn ra, hung khí còn trong cơ thể cậu thao kiền.
“Học trưởng…… Từ bỏ…… Ta sẽ bị chơi tới phá hư mất……” Lương Tu Ngôn đã muốn kêu không được, lúc này đây yết hầu cậu đã sớm khàn khàn.
“Nhịn chút nữa, rất nhanh thôi.” Mạc Tuấn Ninh, bên tốc độ trừu sáp hạ thân nhanh hơn, bên cúi xuống hôn môi Lương Tu Ngôn, trấn an cậu.
“Mạc Tuấn Ninh, ngươi là đồ bại hoại!” Lương Tu Ngôn nhìn hắn, trên khuôn mặt anh tuấn bởi khoái cảm mà sinh ra biểu tình sung sướng, nức nở nói, “Ta thích ngươi.”
Mạc Tuấn Ninh hiển nhiên do câu này mà sửng sốt một lát, hắn hôn lên môi Lương Tu Ngôn, nói: “Ngươi thực giảo hoạt.”
“Học trưởng……” Lương Tu Ngôn cảm thấy mê hoặc, nhưng sau đó giọt nến trên dương vật đột nhiên bị bong ra từng mảng, tinh dịch lập tức dâng trào.
“A a a!” Tích lũy khoái cảm đã sớm tới cực hạn, giờ phút này lập tức bộc phát ra, Lương Tu Ngôn thích tới hai mắt trắng dã, trực tiếp hôn mê bất tỉnh.
…………………………………………………..
|
CHƯƠNG 19 : HỌC TRƯỞNG PHÚC HẮC
Lương Tu Ngôn tỉnh lại lần nữa, phát hiện mình nằm trên mặt đất, lúc này mới ý thức được mình còn đang trong trò chơi. Tay cậu chống lên sàn nhà, làm bản thân ngồi xuống dựa vào giá sách, kết quả vừa động liền cảm thấy cả người đau nhức, giống bị xe nghiền qua một lần, bộ linh kiện đều lỏng lẻo. Hơn nữa hậu huyệt vừa tê lại vừa đau, nếu không phải còn trong phó bản, cậu đã trực tiếp logout .
Bên cạnh còn có ngọn nến chết tiệt tra tấn phía trước cậu xong rồi lại tra tấn mặt sau cậu, Lương Tu Ngôn nhìn tên đầu sỏ đó liền hận nghiến răng nghiến lợi.
Con mẹ nó, lão tử thế nào cũng phải……
“Thực xin lỗi, dường như đã làm quá phận rồi.”
Nghe được người yêu thành khẩn giải thích như thế, Lương Tu Ngôn làm sao còn vậy nữa, chỉ có thể đem oán khí đều nuốt trở về, mạnh cười nói: “Không quan hệ, không đau mà.”
Mạc Tuấn Ninh kéo tay Lương Tu Ngôn, tựa như kỵ sĩ hành lễ với công chúa, hôn hôn mu bàn tay cậu, nói: “Yên tâm, ta lần sau sẽ không như vậy nữa.” Lần sau nhất định phải chơi càng kịch liệt thêm.
Lương Tu Ngôn đương nhiên sẽ không biết ý tưởng trong tâm của Mạc Tuấn Ninh , nếu biết, cậu hiện tại nhất định sẽ không một lòng cảm động khi được nam nhân săn sóc.
“Kỳ thật…… Kỳ thật ta cũng cảm thấy thực thích.” Lương Tu Ngôn nói xong, phát hiện ánh mắt Mạc Tuấn Ninh nhìn mình thay đổi, lập tức ý thức được không ổn, vội vàng ngăn đề tài, “Chúng ta vẫn là mau tìm thạch Hoài Nhơn đi.”
Giỡn chắc, tới một lần nữa còn không phải muốn mạng nhỏ của cậu sao!
“Từ từ……”
Cái gì? Lương Tu Ngôn cảnh giác chăm chú nhìn hắn, theo bản năng che mông, trong lòng lại vì bản thân mà bi ai, học trưởng nếu lại yêu cầu một lần nữa chính mình thật sự sẽ cự tuyệt sao? Ai, đương nhiên sẽ không……
“Lặp lại lời thổ lộ với ta lúc trước coi.”
“Ta không có thổ lộ!” Lương Tu Ngôn chẳng chút suy nghĩ thốt ra, cậu mới không muốn nhớ tới màn đó đâu, thực mất mặt.
“Không có?”
Mạc Tuấn Ninh sắc mặt lạnh lùng, Lương Tu Ngôn liền lập tức đầu hàng, bất đắc dĩ nói: “Được rồi được rồi, ta thích ngươi.”
“Thật sự?”
Không nghĩ tới học trưởng để ý mình như vậy, Lương Tu Ngôn âm thầm đắc ý,“So với trân châu còn muốn hơn.”
“Vậy ngươi nhất định hy vọng lại một lần nữa nhỉ.”
“Uy, uy!”
Đây là thứ ngụy biện gì, đáng tiếc không đợi Lương Tu Ngôn cự tuyệt, lại được nam nhân dốc sức một lần nữa.
“Mạc Tuấn Ninh, ngươi con mẹ nó hỗn đản!”
“Đừng cắm vào mà…… um a……”
“A! Đại điểu làm ta thích quá! Lại dùng lực làm ta!”
“Học trưởng, bắn cho ta…… Bắn trong tao huyệt của ta!”
“A a a! Nóng quá! Bắn chết ta mất!”
Thế là, trong phòng thanh âm khiến người ta mặt đỏ tim đập qua một hồi lâu mới dừng lại.
Lúc này, Lương Tu Ngôn đã chả còn sức lực tự mình đứng lên, hoàn toàn dựa vào Mạc Tuấn Ninh dìu cậu đứng dậy. Mạc Tuấn Ninh dìu ai đấy nụ hoa bị ăn tới một mẫu nhỏ cũng không chừa. Lương Tu Ngôn đăm chiêu ủ dột, ngay cả đi từng bước mà hậu huyệt cũng bị liên luỵ đau nhức theo.
Ai, ai biểu là mình tự nguyện chứ, ai biểu mình còn đặc biệt phối hợp chứ, ai biểu mình thích hắn chứ.
Lương Tu Ngôn đang âm thầm thở dài, Mạc Tuấn Ninh thì thuần thục tìm được cơ quan lúc trước Thạch Hoài Nhơn đụng vào, nhẹ nhàng nhấn một cái, cửa đá liền mở.
“Nguyên lai bên trong còn có cái phòng,” Lương Tu Ngôn thấy từ bức tường liền biến thành một cánh cửa như vậy, ngạc nhiên không thôi, “Học trưởng, ngươi sao biết vậy?”
Mạc Tuấn Ninh đương nhiên sẽ không nói, này chính là cớ để sau đó chơi mấy kiểu đa dạng, dùng để gia tăng tình thú khi làm tình, thế là liền tùy tiện tìm cái lấy cớ có lệ cho qua.
May mắn Lương Tu Ngôn cũng không truy kĩ, một lòng thầm nghĩ mau hoàn thành nhiệm vụ, rời khỏi huyệt động, nhanh chóng logout.
Hai người mỗi suy nghĩ, tiến vào mật thất.
Mật thất với phòng bên ngoài quả thật hoàn toàn bất đồng, nơi này bố trí phi thường xa hoa, ngoại trừ sự âm u chỉ có thể dựa vào ngọn đèn chiếu sáng là như nhau, có thể nói hoàn toàn giống sương phòng bọn nhà giàu.
Một người thanh niên hai lăm, hai sáu tuổi an vị ở đấy, áo trắng tóc đen, trong tay cầm một con dao nhỏ, đang cúi đầu khắc một khối mộc. Cảnh tượng ấy, tựa như một bức tranh thuỷ mặc.
Hình ảnh xinh đẹp thế này, Lương Tu Ngôn có chút không đành lòng phá hỏng, bất quá nói sao thì nói, vẫn là trước hoàn thành nhiệm vụ quan trọng hơn. Lương Tu Ngôn ho nhẹ một tiếng, thăm dò hỏi: “Thạch sư huynh?”
Thanh niên phảng phất như chưa nghe thấy, ngay cả đầu cũng chưa từng ngẩng.
Lương Tu Ngôn đành phải tiếp tục nói: “Thạch sư huynh, ta là đệ tử sư phụ mới thu nhận, sư phụ phái ta đến xem ngươi ở đây sống khoẻ không.”
Thạch Hoài Nhơn thế mới ngẩng đầu lên, hỏi: “Mạnh Lãng Đình còn nhận thức đồ đệ ta đây sao?”
“Đương nhiên, sư phụ vẫn nhắc ngươi với ta, nói ngươi thiên phú rất cao, là kỳ tài của võ học, đối với chuyện năm đó, ông cũng là bức bách nên đành vậy, đến nay vẫn áy náy trong lòng.”
“Ha ha,” Thạch Hoài Nhơn nhếch khóe miệng, giữa nụ cười có sự châm chọc không nói thành lời,“Bức bách nên đành vậy? Lòng mang áy náy?”
Di, hình như có ẩn tình gì đó? Lương Tu Ngôn nghe ngữ khí của y, giống như có hàm ý khác, bất quá cậu cũng chẳng còn thời gian phân tích, nên thuận theo lời của thạch Hoài Nhơn nói: “Vậy đó, cho nên sư phụ chẳng phải cố ý phái ta đến thăm ngươi sao, sư huynh ngươi có cái gì không hài lòng cứ việc nói, ta thấy nơi này không tốt, quanh năm không xuất hiện ánh mặt trời……”
Lương Tu Ngôn đúng là chạy tiếp thị, đây gần như theo thói quen, lưu loát nói một đống, sư huynh cái gì, kêu lang lảnh như đọc thuộc lòng ấy.
Thạch Hoài Nhơn nghe cậu nói, trên mặt không thấy chút vui vẻ, ngược lại sâu kín thở dài, nói: “Hắn đến nay cũng không chịu tới xem ta sao? Ai, thôi.”
Nghe cái giọng điệu ai oán này, Lương Tu Ngôn có ngốc cũng hiểu được, này rõ ràng chính là đa tình yêu nha! Nhìn không ra Mạnh Lãng Đình hình tượng đại hiệp chính phái bình thường, không nghĩ tới đã nợ một người rồi lại tới một người, đùa nam rồi đùa nữ ! Phi! Lương Tu Ngôn ở trong lòng phỉ nhổ ổng.
“Sư đệ, chẳng biết có thể giúp sư huynh một việc được chứ?”
“Sư huynh ngươi cứ việc nói, ta nhất định giúp.” Hiện tại Lương Tu Ngôn nhận định Mạnh Lãng Đình là Trần Thế Mĩ, đối Thạch Hoài Nhơn là thông cảm vô tận, tuy rằng cậu còn chưa rõ đến tột cùng ai mới là bên thứ ba.
“Ngươi trở về liền nói cho sư phụ, nói ta đã tạ thế, ngươi chỉ thấy được hài cốt của ta.”
“Không thành vấn đề, chuyện nhỏ.” Lương Tu Ngôn vỗ ngực cam đoan, cậu đương nhiên cho rằng, đây là Thạch Hoài Nhơn và kẻ bạc tình kia ân đoạn nghĩa tuyệt, bắt đầu nhân sinh mới.
Đáng tiếc sự tình phát triển sau đó chứng minh rõ cậu suy nghĩ đơn giản, đương nhiên, đây là nhiệm vụ ẩn tàng khác, cùng cậu không quan hệ .
Sau khi Lương Tu Ngôn đáp ứng, Thạch Hoài Nhơn vì tỏ vẻ cảm tạ nên tặng lễ vật cho cậu. Lương Tu Ngôn không nghĩ tới chuyển lời lại có thể có thưởng cho, với lại còn có một ít vật phẩm trang sức, phấn khích vô cùng, vội vàng xem thuộc tính.
“Khi cùng người yêu phát sinh quan hệ, gia tăng thuộc tính dâm đãng 50%.”
Lương Tu Ngôn phẫn nộ rồi, ai muốn loại thưởng cho này chứ! Cậu hận không thể ném ngay tại chỗ, nhưng ngẫm nghĩ lại dù sao cũng là kiện trang bị, vẫn bỏ vào bao phục.
Nói không chừng ngày nào đó cần nha, Lương Tu Ngôn chăm chú nhìn Mạc Tuấn Ninh, trong lòng định ra tính toán nhỏ nhặt.
Mà Thạch Hoài Nhơn bên này, còn nói chút lời cảm tạ sau đó, vặn ngọn đèn trên bàn, trên vách tường đột nhiên xuất hiện một cánh cửa.
Hiện tại Lương Tu Ngôn đối thứ này đã không còn thấy quái dị, cùng Mạc Tuấn Ninh song song ly khai phó bản.
Ra huyệt động, sau đó do Mạc Tuấn Ninh nhận được bồ câu đưa tin nói công đoàn có việc phải quay về, Lương Tu Ngôn đành phải tự mình về chỗ Mạnh Lãng Đình giao nhiệm vụ.
Tạm thời không đề cập tới chuyện Lương Tu Ngôn bên đấy giao nhiệm vụ xuất sư, lại bàn tới Mạc Tuấn Ninh cái gọi công đoàn có việc là chỉ ──
Vương Ngữ Yên vừa thấy Mạc Tuấn Ninh tới liền chạy lên tranh công: “Hội trưởng, lúc nãy ta biểu hiện được hen, chết cũng chết tự nhiên như thế, hoàn toàn không có chậm trễ các ngươi nói chuyện yêu đương đâu.”
Mạc Tuấn Ninh gật gật đầu tỏ vẻ tán thành,“Thứ gì trong kho tàng, ngươi tùy tiện chọn đi.”
“Hắc hắc, này ta đều không cần, lưu cho người khác đi,” Vương Ngữ Yên cười đến vẻ mặt quỷ dị, chỉ thấy từ trong bao phục lấy ra mấy tờ giấy, nói,“Hội trưởng, ngươi chỉ cần làm cái đề này thì tốt rồi.”
Mạc Tuấn Ninh tiếp nhận, nhìn lướt qua, nhíu mi hỏi: “Một trăm câu?”
Vương Ngữ Yên nghe ra giọng điệu hội trưởng không tốt, vội vàng nói: “Năm mươi câu cũng được a.”
“Năm mươi câu a,” Mạc Tuấn Ninh nhìn giấy, nói, “họ tên của ngươi ……”
“Không phải, không phải!” Vương Ngữ Yên vội gào lên,“Là năm mươi câu mặt sau.”
“Ngươi sao chẳng nói rõ ràng a, ta bắt đầu làm, năm mươi câu mặt sau lần tới nói tiếp.”
“Ai u, hội trưởng, ngài không phải như vậy a, xem ta như địch quân xâm nhập ấy, xin tuân theo chỉ thị tối cao của ngài, không phát sinh tiếp xúc thân thể, không phát sinh ngôn ngữ ái muội, tùy thời tùy chỗ cung cấp vị trí tọa độ địch nhân, làm năm mươi câu hỏi phía sau nhé!”
|