Độc Y Thần Nữ: Phúc Hắc Lãnh Đế Cuồng Sủng Thê
|
|
Chương 120: Thiên tài tụ tập, bất phàm (3)
Ngày kế tiếp, Đông Nhạc đánh với Nam Phong. Nam Phong là một quận quốc có rất nhiều Triệu hoán sư hệ Mộc, ba tuyển thủ tham gia thì có hai người là hệ Mộc, lực công kích không cao, nhưng dựa vào năng lực khôi phục cường đại, có thể khiến cho địch nhân tiêu hao mà chết. Đông thúc tìm hiểu triệt để thông tin đưa cho bọn họ, Nhạc Kỳ Nhân lên đài, lại càn quét ba người, hoàn toàn đạt được 3 điểm, chấn kinh tứ tọa ( bốn phía chấn kinh). Mấy vạn người xem đều nghị luận, đây là Đông Nhạc muốn vùng lên! Kiềm nén nhiều năm như vậy, lúc này đây phải chân chính trở thành đại hắc mã. ”Đông Nhạc Quận Vương, hổ phụ vô khuyển nữ (cha tài giỏi đương nhiên không thể sinh ra đứa con chẳng ra gì), nữ nhi của ngươi thật đúng là thiên tư hơn người.” Vài vị quan hệ cùng Đông Nhạc Quận Vương không nhiều lắm cũng không nhịn được nói lời tán dương. ”Quá khen, quá khen, nó còn kém xa lắm, chỉ là tu luyện được chút bề ngoài mà thôi.” Đông Nhạc Quận Vương vui mừng cười to, thể hiện thái độ khiêm tốn, trong giọng nói lại tràn đầy kiêu ngạo. ”Sa Hoằng, thống lĩnh Đông Nhạc. Nhạc Kỳ Nhân, nữ nhi của Đông Nhạc Quận Vương. Đúng thật là đều rất lợi hại.” Bách Lý Vân Diễm vô cùng không vui nói. ”Hừ, chút tài mọn mà thôi, Mạn Thủy Quận Quốc chủ yếu dựa vào độc, chỉ cần phòng bị ngăn cản độc, đánh bại bọn họ cũng không phải là việc gì khó, thực lực của Nam Phong cũng không đủ mạnh.” Bắc Thần Phong không cho là đúng, nhìn về phía Bạch Vũ vân đạm phong khinh, mặt nhăn lại, “Nhưng Bạch Vũ đến bây giờ còn chưa lên đài.” Bách Lý Vân Diễm sắc mặt trầm xuống, khinh thường cười lạnh, “Nàng ta phỏng chừng chỉ là được thêm cho đủ số, ai biết nàng ta có dùng biện pháp quá quắt gì cứng rắn chen được vào đợt tuyển chọn lần này.” ”Cũng đúng.” Bắc Thần Phong cũng không nghĩ nhiều, chỉ là một phế vật bị hắn vứt bỏ mà thôi, điều duy nhất có lực hấp dẫn với hắn chính là máu của Bạch Vũ có chỗ dùng. Vận khí của Đông Nhạc quả thực rất tốt, ba trận trước thực lực của đối thủ cũng không cao, trận thứ ba bọn họ đánh với Tây Trần, Nhạc Kỳ Nhân lên đài giành được 3 điểm. Thời điểm tỷ thí chấm dứt, Bắc La đánh với Viêm Võ vừa lúc tiến đến chỗ mấu chốt nhất. Bắc Thần Phong mở đầu, đánh bại người mở đầu của Viêm Võ Đế Quốc. Ngay sau đó, đội trưởng Viêm Hạo Thiên của Viêm Võ lên đài, đánh với Bắc Thần Phong. Đây là trận quyết đấu của hai đại thiên tài nổi danh nhất Vân Vũ Thần Châu, toàn bộ con mắt của mấy vạn người đều nhìn không chớp mắt vào lôi đài. Triệu hoán thú của hai người đã được gọi ra, đứng sát bên người Viêm Hạo Thiên là một con Cực phẩm Hỏa hệ Lưu Tinh Lôi Báo, Triệu hoán thú của Bắc Thần Phong là một con Tử Văn Huyết Hổ một đầu. Hai Triệu hoán thú đối chọi gay gắt, vừa xuất hiện liền phóng xuất ra một cỗ cảm giác áp bách khiến kẻ khác hít thở không thông, bắt đầu khởi động uy thế ngập trời. ”Sa Hoằng ca, huynh nói hai người bọn họ ai sẽ thắng?” Nhạc Kỳ Nhân nâng cằm hỏi. ”Hẳn là Viêm Hạo Thiên. Hắn là Triệu hoán sư sơ giai, Bắc Thần Phong chẳng qua vẫn còn là một Triệu hoán sĩ, hơn nữa Triệu hoán thú hai bên tư chất giống nhau, Hỏa Hệ sẽ khắc chế Kim hệ.” Sa Hoằng nói chen vào. ”Không đúng! Tử Văn Huyết Hổ tư chất rất cao.” Bạch Vũ đột nhiên nói. Oanh —— Trên lôi đài, hai Triệu hoán thú đã đụng vào nhau. Trường thi đấu nhất thời chấn động kịch liệt, hổ báo tranh chấp, Tử Văn Huyết Hổ tuyệt không yếu hơn Lưu Tinh Lôi Báo, phía trên điên cuồng oanh tạc Lôi Hỏa loạn xạ, móng vuốt sắc bén đâm vào lưng Lôi Báo. ”Hai lực công kích cũng không kém nhau nhiều lắm, tại sao lại có thể như vậy? Trên thông tin ghi rõ Tử Văn Huyết Hổ của Bắc Thần Phong là Cực phẩm Triệu hoán thú tư chất 8 điểm, cùng là Nhị giai, Tử Văn Huyết Hổ làm sao có thể mạnh như thế?” Sa Hoằng kinh ngạc vạn phần. ”Thông tin cũng có thể không chính xác, tư chất của Tử Văn Huyết Hổ đã đạt tới 9 điểm.” ”Tư chất 9 điểm? Vũ tỷ tỷ, tỷ nói giỡn! Tư chất còn có thể cải biến?” Nhạc Kỳ Nhân nuốt một ngụm nước bọt, nàng nghĩ có thể đến được tư chất 8 điểm cũng đã là rất Cực phẩm rồi. ”Tư chất đương nhiên có thể cải biến, không phải có rất nhiều dược liệu làm tăng tư chất của Triệu hoán thú đó sao? Chẳng hạn như...... Du Linh Thảo.” Khóe miệng Bạch Vũ xẹt qua một chút lãnh ý, tư chất của Tử Văn Huyết Hổ tăng lên nhất định là do Bắc Thần Phong đã sử dụng Du Linh Thảo 3000 năm.
|
Chương 121: Thiên tài tụ tập, bất phàm (4)
Edit: V.O ”Cực phẩm trong Cực phẩm! Bắc La Quận Vương, Triệu hoán thú của nhi tử ngươi cũng không tệ.” Vô Trần Cung chủ vô cùng tán thưởng, cho dù không cần thủy tinh thí nghiệm, lão cũng có thể cảm giác được thực lực khủng bố của Tử Văn Huyết Hổ. ”Ha ha, Cung chủ quả nhiên rất tinh mắt! Tư chất Tử Văn Huyết Hổ của con ta đã đạt tới 9 điểm, so ra ngay cả ta cũng kém hơn.” Bắc La Quận Vương đắc ý nói. Vài vị Quận Vương sắc mặt cũng không tốt. Triệu hoán thú tư chất cao tới 9 điểm ở Vân Vũ Thần Châu đã qua vài ngàn năm chưa từng xuất hiện, đều đã trở thành truyền thuyết, vì sao Bắc La lại xuất hiện một con, còn vừa khéo là người thừa kế tương lai của Bắc La? Nếu không có chuyện gì xảy ra ngoài ý muốn, Bắc La Quận Quốc sẽ có một trận đại quật khởi với xu thế không thể cản nổi, điều này đối bọn họ mà nói cũng không phải là chuyện gì tốt. Đông Nhạc Quận Vương uống một ly rượu vào bụng, bĩu môi không nói chuyện. Tại sao hắn lại cảm thấy Tử Văn Huyết Hổ còn không lợi hại bằng Hỏa Diễm Thanh Điểu của Bạch Vũ? Nói chuyện như kiểu hắn không biết tư chất Triệu hoán thú của Bạch Vũ. ”Cho dù tư chất của Tử Văn Huyết Hổ có vẻ cao thì thế nào? Viêm Hạo Thiên là Triệu hoán sư chân chính, còn Bắc Thần Phong vẫn còn là Triệu hoán sĩ đỉnh cấp, ai thắng ai thua còn chưa nói chính xác được đâu.” Tây Trần Quận Vương giọng điệu có chút khó chịu nói. Hắn vừa mới dứt lời, tình thế hai thế lực ngang nhau trên đài đột nhiên nổi lên biến hóa. Khí thế của Bắc Thần Phong đột nhiên tăng vọt, lắc mình tới bên cạnh Viêm Hạo Thiên, một chưởng đánh trúng vào ngực Viêm Hạo Thiên. Viêm Hạo Thiên lảo đảo lui về phía sau, miễn cưỡng ổn định thân thể, phun ra một miệng đầy máu, “Ngươi là Triệu hoán sư?!” ”Mới vừa đột phá, so ra vẫn kém Viêm thái tử.” Bắc Thần Phong khiêm tốn mỉm cười, nhìn qua vô cùng đáng đánh đòn. Viêm Hạo Thiên nổi trận lôi đình, một quyền vung mạnh vào trên mặt Bắc Thần Phong, “Ngươi tìm chết!” Toàn trường đột nhiên một trận ồ lên, Bắc Thần Phong cũng đột phá Triệu hoán sư, lúc này Viêm Hạo Thiên không hay rồi. Vài vị Quận Vương vốn là sắc mặt không tốt càng thêm âm trầm, Tây Trần Quận Vương gương mặt thối hoắc, tỏ vẻ chỉ lo uống rượu. Bắc La Quận Vương đắc ý nhìn về phía Viêm Võ Đế Vương, “Viêm huynh, lần này chính là Thần Phong của ta thắng.” Viêm Võ Đế Vương nhìn thoáng qua tình huống trên lôi đài, trầm mặc không lên tiếng. ”Xem ra lần này là Bắc Thần Phong thắng.” Nhạc Kỳ Nhân thở dài. Nhạc Kỳ Nhân tình nguyện để cho Viêm Hạo Thiên thắng, còn hơn Bắc Thần Phong, ít nhất Viêm Hạo Thiên cũng không đáng ghét như vậy. Bạch Vũ nâng cằm, lưu quang xẹt qua đáy mắt, lắc đầu, “Cũng không hẳn.” Ầm ầm —— Viêm Hạo Thiên đột nhiên giống như nổi điên tạo ra hơn mười đạo Lôi Hỏa, bổ toàn bộ về phía Bắc Thần Phong, Bắc Thần Phong sợ tới mức cuống quýt tránh né, lại bị Viêm Hạo Thiên tóm chặt không buông. Cuối cùng, Viêm Hạo Thiên quả thực kéo theo Bắc Thần Phong hai bên cùng lưỡng bại câu thương. Sa Hoằng ngạc nhiên, “Bắc Thần Phong quả nhiên vẫn không thắng, mà là ngang tay.” ”Đáng tiếc Viêm Võ Đế Quốc vẫn thua.” Bạch Vũ có chút tiếc hận. Việm Hạo Thiên tuy rằng kéo theo Bắc Thần Phong cùng nhau chịu chung số phận, nhưng người tiếp theo đi lên đài chính là Bách Lý Vân Diễm, thực lực so với tuyển thủ cuối cùng của Viêm Võ Đế Quốc không chỉ mạnh hơn có một chút, thế cục thất bại của Viêm Võ Đế Quốc đã định, Bắc La Quận Quốc đạt được 2 điểm. Trận này tỷ thí này không chỉ là Bắc La Quận Quốc thắng một trận đơn giản như vậy, đây là đại biểu cho Bắc La Quận Quốc vượt qua Viêm Võ Đế Quốc, đánh vỡ vị trí đứng đầu mà Viêm Võ Đế Quốc độc chiếm vài thập niên qua. Dương như tất cả mọi người đều cảm thấy cái tên đứng thứ Nhất trong lần Triệu hoán đại hội này khẳng định chính là Bắc La Quận Quốc, trong năm năm tới, Bắc La Quận Quốc sẽ trở thành Quận Quốc đứng đầu sáu quốc, vận mệnh của cả Vân Vũ Thần Châu cũng bị cải biến theo. Bách Lý Vân Diễm dễ dàng đánh bại tuyển thủ cuối cùng của Viêm Võ Đế Quốc, đi xuống lôi đài, khi đi ngang qua chỗ ghế ngồi của Đông Nhạc, một đôi con ngươi mị hoặc như hồ ly hèn mọn nhìn về phía Bạch Vũ, bàn tay ngọc ngà dính đầy máu tươi hướng trên cổ vẽ một cái, làm một cái động tác giết người. Phối với một thân quần lụa mỏng màu đỏ của nàng ta, càng cực kỳ có vẻ đẹp đẽ đáng sợ. Ánh mắt Bạch Vũ trầm xuống, trên mặt hiện lên sát ý lạnh như băng.
|
Chương 122: Bày ra thực lực, lên đài (1)
Edit:V.O Bách Lý Vân không đợi được khiêu khích, Bạch Vũ một chút cũng không để trong lòng, chưa chắc ai đánh rớt ai đâu. Từng bị vu hãm và đuổi giết, nàng đều nhớ kỹ từng chút từng chút một, nhưng rất nhanh nàng sẽ trả lại toàn bộ! Nhưng trận đấu ngày mai Đông Nhạc sẽ đấu với Viêm Võ Đế Quốc, thực lực của Viêm Hạo Thiên không thể khinh thường được, vẫn phải chuyên tâm chuẩn bị một chút. Sau khi trở về, Đông thúc tổng kết lại tình hình chiến đấu hôm nay cho các nàng phân tích chiến thuật, người lợi hại nhất Viêm Võ Đế Quốc chính là Viêm Hạo Thiên, chỉ cần có thể đánh bại hắn, hai người khác không cần phải lo. Đông thúc quyết định vẫn để cho Sa Hoằng lên đầu tiên, Nhạc Kỳ Nhân thứ hai, Bạch Vũ vẫn ở trận cuối như trước. Nhạc Kỳ Nhân vốn tưởng rằng Đông thúc sẽ không để cho nàng lên đài, bởi vì dựa theo tình huống hôm nay thực lực của nàng cùng Viêm Hạo Thiên kém rất nhiều, không nghĩ tới Đông thúc vẫn an bài nàng lên đài. Nhạc Kỳ Nhân một mực kích động, một đêm ngủ không ngon giấc, ngày hôm sau đôi mắt đen như gấu mèo đi đến trường thi đấu, khiến cho Bạch Vũ hoảng sợ. Hôm nay đã là ngày tỷ thí thứ tư, theo lệ thường của Triệu hoán đại hội từ trước đến nay càng về sau càng kịch liệt, nhiệt tình của khán giả cũng ngày càng tăng cao, toàn trường sớm đã an vị, nghị luận biểu hiện của vị thiên tài ngày hôm qua khiến cho bọn họ sáng mắt, hôm nay vị ấy lại sắp sửa đại triển thần uy, người ở quận quốc nào có thể thắng...... Trận này là tình hình chiến đấu trọng đại của thiên hạ, một chút chi tiết nhỏ cùng chuyện bát quái gì cũng sẽ bị truyền ra cho thiên hạ đều biết. Sa Hoằng đi lên đài, rất không lưu tình, nhanh gọn đánh bại hai đối thủ lên trước. Viêm Hạo Thiên vô cùng không vui mắng hai người là phế vật, mang khuôn mặt thối đi lên đài. Hắn mới vừa bước lên đài, giữa sân thi đấu liền bộc phát ra một trận hoan hô cố lên kinh thiên động địa, trong đó tiếng thét chói tai của nữ tử phá lệ điên cuồng, có thể đâm thủng màng tai người. Triệu hoán đại hội lần này Viêm Võ Đế Quốc tổ chức, dù sao cũng có ưu thế sân nhà, người xem một nửa đều là người Viêm Võ Đế Quốc. Lúc trước các nàng cùng Quận Quốc khác tỷ thí cũng không có cảm giác gì, hiện tại mới phát hiện khán giả Viêm Võ Đế Quốc, đặc biệt là khán giả nữ, ủng hộ Thái tử bọn họ cỡ nào. Nhạc Kỳ Nhân rất không vui lầm bầm, “Có cái quỷ gì hay mà kêu? Không phải chỉ là một hoa hoa công tử không có chút nào dễ coi sao?” ”Người ta không chỉ có bộ dạng đẹp mắt, mà còn là Thái tử, có quyền thế có thực lực.” Bạch Vũ mở miệng cười nói. Viêm Hạo Thiên quả thật rất có thực lực, Phi Sa Tẩu Thạch của Sa Hoằng cũng không ngăn cản được hắn, ngược lại làm cho Lưu Tinh Lôi Báo của hắn dễ dàng ứng phó. ”Nguyên lai là Thần Đồng (mắt thần)!” Bạch Vũ nhận ra được điều này, buồn bực đích thở dài. Linh thuật bị động của Lưu Tinh Lôi Báo của Viêm Hạo Thiên là cái gì vẫn không ai biết, mấy ngày nay chiến đấu hình như hắn chưa từng thi triển, cho đến hôm nay Bạch Vũ mới phát hiện đó chính là Thần Đồng có thể nhìn thấu bản chất sự vật. Thần Đồng là Thượng phẩm Linh thuật bị động, sau khi Triệu hoán thú tu luyện không chỉ có thể nhìn thấu cát bụi, sương mù, sự ngăn cản của ngọn lửa, còn có thể chuẩn xác nhìn ra năng lực của đối thủ, nhược điểm, tiến hành theo kiểu lợi dụng (ý xấu), có thể nói là sự tăng cường của Minh Đồng, Sa Hoằng gặp loại Linh thuật này, chỉ có thể bị khắc chế. Nhưng Sa Hoằng cũng không phải ngồi không, cho dù bị khắc chế, Kim Cương Nộ Viên cũng không sợ cùng Lưu Tinh Lôi Báo mặt đối mặt, lực phòng ngự của Kim Cương Nộ Viên chống lại lực công kích của Lưu Tinh Lôi Báo, Phi Sa Tẩu Thạch đối địch với Lôi Quang Tứ Xạ (lôi quang bắn ra bốn phía), hai người đích quyết đấu khiến cho không gian địa hình bị hủy đến không còn bộ dạng gì. Hại trận tỷ thí khác đã xong, hai người này vẫn còn giao phong kịch liệt. Mọi người khẩn trương quan sát cuộc chiến, ngay cả hoan hô cũng quên mất. Cuối cùng, thể lực của Kim Cương Nộ Viên cũng không thể so được với Lưu Tinh Lôi Báo, sức chịu đựng hao hết, bị đánh bại. Kết cục, Sa Hoằng có chút suy yếu tiêu sái đi xuống, hắn tuy rằng bị đánh bại, nhưng không ai dám nói thực lực của hắn không tốt, một Triệu hoán sĩ có thể cùng Viêm Hạo Thiên liều thành như vậy, dựa vào thực lực bản thân cũng đã mang Đông Nhạc tiến vào ba vị trí đầu, thực lực tương đối cường hãn.
|
Chương 123: Bày ra thực lực, lên đài (2)
Edit:V.O ”Để cho ta lên đài đi.” Bạch Vũ nói với Đông Thúc. Nhạc Kỳ Nhân rõ ràng không phải đối thủ của Viêm Hạo Thiên, đi lên cũng không có chỗ dùng. Đông thúc lại lắc đầu, “Không, vẫn nên để cho Quận Chúa lên đài, ít nhất nàng cũng có thể tận lực tiêu hao linh khí của Viêm Hạo Thiên.” ”Được rồi.” Bạch Vũ cũng không quan trọng, kỳ thật nàng cảm thấy Nhạc Kỳ Nhân cũng không tiêu hao được bao nhiêu linh khí của Viêm Hạo Thiên, người ta chỉ cần ăn Linh quả 300 năm, trừ phi Nhạc Kỳ Nhân có thể làm Viêm Hạo Thiên trọng thương, nếu không có tiêu hao thế nào cũng sẽ được bổ sung lại. Nhạc Kỳ Nhân đương nhiên không có biện pháp làm Viêm Hạo Thiên trọng thương, thực lực của Nhạc Kỳ Nhân so với Sa Hoằng còn kém một đoạn, rất nhanh liền bại trận. ”Thái tử điện hạ thật là lợi hại!” ”Cái này còn nói nữa sao, nếu không đồng đội toàn là một đám rách nát, ngày hôm qua chúng ta sao có thể bại bởi Bắc La?” ”Viêm Hạo Thiên hôm nay nhất định có thể lấy một địch ba, tuyển thủ cuối cùng của Đông Nhạc đến bây giờ vẫn chưa từng lên đài, phỏng chừng là chỉ tới để góp cho đủ số.” Mọi người thất chủy bát thiệt (bảy miệng tám lưỡi, hình dung nhiều người lời nói hỗn tạp) thảo luận, thậm chí cũng không chú ý tình hình chiến đấu trên đài nữa. Bạch Vũ bỏ qua một mảnh nghị luận đi lên giữa lôi đài, Dạ Quân Mạc ánh mắt không quan tâm xẹt qua một đạo ý cười không phát hiện, Bạch Vũ không lên đài, hắn đối với trận tỷ thí này nọ của mấy tên nhóc một chút hứng thú cũng không có. Viêm Hạo Thiên không chút để ý tựa vào Lưu Tinh Lôi Báo bên cạnh, có chút tò mò đánh giá nàng, “Ngươi chính là Bạch Vũ? Cũng thật đúng là ngoại tộc.” Tuyển thủ tham gia Triệu hoán đại hội, người nào mà không muốn thể hiện ra thực lực mạnh nhất, lưu lại một ấn tượng tốt cho Vô Trần Cung? Vị này khen ngược, đại hội đã tiến đến ngày thứ tư, nàng thế nhưng còn chưa từng lên đài. Bạch Vũ mỉm cười, “Viêm thái tử chẳng lẽ không biết bình thường người cuối cùng lên đài đều là áp trục sao?” ”Nói như vậy nghĩa là ngươi rất lợi hại? Mang khăn che mặt, nhìn thực chán ghét.” Viêm Hạo Thiên không vui nhíu mày, “Kéo khăn che mặt của ngươi xuống, để cho ta nhìn mặt của ngươi.” Bạch Vũ cũng không tức giận, “Có thể, ngươi nhận thua ta liền lấy xuống.” Viêm Hạo Thiên khóe miệng trừu rút, làm bộ chưa từng nói qua, “Bản Thái tử hôm nay tâm tình không tệ, không muốn đánh người, một chiêu định thắng bại đi.” Vừa mới dứt lời, Lưu Tinh Lôi Báo liền giống như tên rời cung chồm lên, cả người phóng xuất ra Lam Tử Lôi Hỏa (lôi hỏa màu lam), ở trong không khí không ngừng phát ra tiếng nổ, sát khí bốn phía, giống như nước lũ đánh về phía Bạch Vũ. Bạch Vũ nháy mắt gọi ra tiểu Thanh, Bạo Liệt Lưu Hỏa không chút khách khí nện xuống, kéo theo ánh lửa hủy diệt bao phủ toàn bộ trường thi đấu, khiến cho mỗi người ở đây đều cảm thấy được một cỗ cảm giác áp bách trước nay chưa từng có. Hai cỗ lực lượng khủng bố lực lượng ở giữa va chạm kịch liệt, chỉ một thoáng thiên địa biến sắc, khí thế cuồng bạo hoành tảo thiên quân (càn quét), Hỏa Diễm Phong Bạo giả thiên tế nhật (che lấp), một cỗ hơi thở tử vong không thể cản được thổi quét toàn trường. ”Không tốt, mau ngăn lại!” Thương trưởng lão cùng Tửu trưởng lão phát hiện không ổn, cuống quít kết xuất một đạo linh khí kết giới, bảo vệ khán phòng. Khóe miệng Dạ Quân Mạc gợi lên ý cười tà mị, lười biếng nghiêng người dựa vào trên ngai vàng, thắng bại đã phân, tiểu Vũ của hắn quả nhiên không cần hắn phải lo lắng. Răng rắc —— Kết giới bị Linh lực cường ngạnh va vào sinh ra vết rách, khí thế ngập trời rốt cục cũng có chút yếu đi. Thời điểm đài thi đấu lại xuất hiện trước mắt mọi người đã hoàn toàn thay đổi, toàn bộ không gian vỡ nát. Bạch Vũ đứng ở bên cạnh lôi đài, cách Viêm Hạo Thiên một khoảng rất xa, tiểu Thanh ở bên cạnh cũng có không ít dấu vết cháy đen, đáng thương cọ cọ lên người Bạch Vũ, sức chịu đựng còn thừa lại cũng không nhiều lắm. Da lông của Lưu Tinh Lôi Báo cũng bị bỏng một mảng lớn, nhưng hiển nhiên trạng thái nếu so với tiểu Thanh thì tốt hơn, nhưng Viêm Hạo Thiên nhìn Lưu Tinh Lôi Báo lại cau mày. “Lần này là ngươi thắng.” Viêm Hạo Thiên bỗng nhiên thu hồi Lôi Báo vào trong linh mạch, xoay người nhảy ra khỏi lôi đài, bỏ lại một câu, “Đừng quên ngươi đã đáp ứng ta phải gỡ xuống khăn che mặt, ta đây chờ nhìn thấy dáng vẻ của ngươi.” Bạch Vũ không nói gì nhìn trời, nhận thua thế nhưng còn muốn tìm cớ, thật sự là chết mà vẫn còn sĩ diện.
|
Chương 124: Bày ra thực lực, lên đài (3)
Edit:V.O Toàn trường yên tĩnh, mấy vạn người xem trợn mắt há hốc mồm, Viêm Hạo Thiên nhận thua? Rõ ràng chiếm ưu thế vì sao lại nhận thua? Đây là thả nước sao? Triệu hoán đại hội mà cũng có người thả nước? Đầu óc bị nước vào rồi hả! ”Không phải Viêm Hạo Thiên bị mê hoặc bởi nhan sắc, vì muốn gỡ xuống khăn che mặt của Bạch Vũ mà thật sự nhận thua?” ”Không phải! Thái tử của chúng ta là hạng người như vậy sao? Ta thấy người hẳn là không đủ linh khí, bất đắc dĩ mới nhận thua.” ”Có đạo lý, vừa rồi Viêm Hạo Thiên cùng Sa Hoằng đánh nhau hung hãn như vậy, lại còn phải đánh bại Đông Nhạc Quận Chúa, tiêu hao sức lực quá lớn.” ”Đông Nhạc thật đúng là âm hiểm, dùng mưu kế như vậy để tiêu hao sức lực của Viêm Hạo Thiên, ba người đánh bại một mình hắn, đê tiện!” ”Ai bảo đây là thi đấu đoàn thể? Người ta có dùng kế cũng không có biện pháp.” ...... Mọi người phục hồi tinh thần lại, đều cảm thấy Bạch Vũ có thể đánh bại Viêm Hạo Thiên chỉ do may mắn, là kết quả Đông Nhạc tính kế, nàng bất quá chỉ nhặt được cái tiện nghi. ”Viêm Võ Đế, con trai ngươi thật đúng là thương hương tiếc ngọc, tạo sao lại không giống một chút nào như ngày hôm qua, nói không chừng còn có thể thắng?” Bắc La Quận Vương châm chọc khiêu khích. Viêm Hạo Thiên dễ dàng khiến cho Bạch Vũ thắng trận tỷ thí này như vậy, hắn cảm thấy rất không dễ chịu. Cỗ lực lượng kinh khủng vừa rồi hắn cũng cảm giác được, không phải một mình Viêm Hạo Thiên có thể bộc phát ra được, nếu Bạch Vũ không thể cùng Viêm Hạo Thiên địch nổi lực lượng đó thì đã sớm bị nổ thành mảnh vụn. Sự thật này làm cho hắn có một loại cảm giác rất không yên tâm, một phế vật bị hắn vứt bỏ nên sống hèn mọn giống như một con kiến mới đúng, tại sao vẫn còn xuất hiện ở trước mắt hắn, còn trở thành đối thủ của hắn? Bạch Vũ biểu hiện càng tốt, hắn lại càng cảm thấy bất an. Viêm Võ Đế Vương nhìn Bắc La Quận Vương như thấy tên ngốc, mọi chuyện đều nhìn thấy rõ ràng như vậy? Nếu không thắng được, cần gì phải lãng phí khí lực? Nếu có cơ hội Viêm Hạo Thiên đương nhiên sẽ không buông tay, nhưng trên thực tế Viêm Hạo Thiên nhìn như chiếm ưu thế, nhưng hỏa diễm của Bạch Vũ mang theo lực cháy rất mạnh, Lưu Tinh Lôi Báo bị tổn thương. Bạch Vũ chỉ cần kéo dài thời gian, là có thể khiến cho Lưu Tinh Lôi Báo tiêu hao mà chết, trừ phi Viêm Hạo Thiên có thể tốc chiến tốc thắng Nhưng Bạch Vũ không cho hắn cơ hội này, sau khi một kích va chạm chấm dứt, cũng đã tránh đi thật xa, tạo thành một khoảng cách. Viêm Hạo Thiên muốn chính diện đánh bừa cũng đã không còn kịp rồi, Bạch Vũ có đầy đủ không gian để cùng hắn đọ sức, kéo dài thì vẫn thua, còn không bằng sớm buông tha, mang theo Lưu Tinh Lôi Báo trở về dưỡng thương. Bên cạnh lôi đài, Bắc Thần Phong cũng cảm giác được cỗ lực lượng va chạm vừa rồi kia, nhìn Bạch Vũ ở xa xa, thần sắc âm trầm, “Nàng ta thật đúng là có chút bản lĩnh.” Bách Lý Vân Diễm cực kỳ khinh thường cắn răng, “Nàng ta thẳng qua cũng chẳng có cái gì? Chỉ cần là Triệu hoán sĩ đỉnh cấp cũng có thể dễ dàng làm được. Nàng ta trong khoảng thời gian ngắn như vậy nhảy lên được Triệu hoán sĩ đỉnh cấp, nhất định là dùng dược để đi lên, căn bản là không có thực lực gì. Ngày mai nếu gặp phải ta, ta nhất định sẽ làm cho nàng ta chết ở trên lôi đài!” ”Không cần phải hành động theo cảm tính, Bạch Vũ chỉ là một tiểu nhân vật, tùy tiện bất cứ khi nào cũng có thể xử lý, mấu chốt là Sa Hoằng.” Ánh mắt Bắc Thần Phong lóe lên, hiện ra một tia lo lắng, “Đông Nhạc xuất hiện một phế vật như vậy, sớm hay muộn cũng sẽ trở thành tâm phúc đại họa (thân tín bên cạnh gây ra họa lớn).” ”Ý của người là......?” ”Diệt trừ hắn! Ngày mai, nàng lên trước.” Ánh mắt Bắc Thần Phong lộ ra hung quang, giọng nói vân đạm phong khinh tràn ngập một đạo sát khí âm tàn. Viêm Võ Đế Quốc tạm thời không cần động, nhưng Đông Nhạc hắn sẽ không buông tha! Phụ Vương hắn tiêu phí thời gian năm, sáu năm để thâm nhập vào Vương triều Đông Nhạc, sắp đặt chuyện Chu gia đoạt quyền, lại trong một lúc bị mất sạch, kế hoạch vài năm trù tính đều tiêu tan, Minh Độc Vương trước khi chết phát đi tin tức nói Đông Nhạc Quận Vương là được Sa Hoằng cứu sống lại. Lần Triệu hoán đại hội này, Bắc La không chỉ muốn đoạt được Viêm Võ, mà còn muốn bước chân bắt đầu xưng bá Lục quốc!
|