Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi
|
|
Chương 89: Mệnh Khởi Đông Phương (Bốn)
Nữ quyến Lăng gia kêu cha gọi mẹ, Lăng gia ban đầu vô cùng rực rỡ trong một đêm lại trở nên thê thảm như thế, thật làm cho người ta cảm thán.
"Quý Phi nương nương! Nhanh, chúng ta nhanh đi tìm Quý Phi nương nương!"
Nói lời này, là thân đệ đệ của Lăng Nghị, cũng đó là nhị thúc công Lăng Nhất Huy của Lăng Hi, hiện giờ Lăng Nghị đã chết, toàn bộ Lăng gia chính là lão đương gia tác chủ, chính là ngay tạilúc lão muốn đi tìm Quý Phi nương nương trợ giúp, một nữ tử áo xanh cầm trong tay lệnh bài xuất hiện tại Lăng gia.
"Chủ thượn nhà chúng ta có lệnh, việc hôm nay của Lăng gia cứ như vậy từ bỏ, không được tìm Cố Nhược Vân và La gia gây phiền toái, nếu không tự gánh lấy hậu quả!"
Sau khi nhìn thấy lệnh bài trong tay nữ tử áo xanh, Lăng Nhất Huy không nói lên lời…...
Thật sự là lão bị dọa đến đầu óc choáng váng!
Trời ạ, lệnh truy sát của Huyền Âm Điện? Chẳng lẽ nữ tử áo xanh này là người Huyền Âm Điện?
Ở trong đại lục ngươi có thể không biết tên của bốn quốc gia, cũng có thể không rõ ràng tông chủ Luyện Khí Tông họ gì, nhưng không ai sẽ không biết Huyền Âm Điện.
Thực lực của Huyền Âm Điện này có lẽ không cường thịnh bằng Luyện Khí Tông, nhưng vì Huyền Âm Điện là nơi thừa thãi sát thủ, hơn nữa bên ngoài tiếp nhận ám sát, bởi vậy làm nhiều người biết.
Nhất là, trước khi giết người thì người của Huyền Âm Điện, đều sẽ phát một cái lệnh truy sát, mà nếu bọn họ muốn đuổi giết, sẽ không có giết không được, càng quan trọng hơn là, cho đến nay, vẫn không có người biết Huyền Âm Điện ở chỗ nào.
Vì vậy người đại lục khi nhắc tới Huyền Âm Điện đều là lo lắng đề phòng.
Lão không nghĩ tới, La gia vậy mà sẽ quen biết người của Huyền Âm Điện.
Đúng vậy, ở trong lòng Lăng Nhất Huy, lL gia dám can đảm minh mục trương đảm (trắng trợn) đến Lăng gia bắt người, hoàn toàn là có hậu trường Huyền Âm Điện này! Về phần Cố Nhược Vân, hoàn toàn bị lão bỏ qua………...
Một tiểu nha đầu còn chưa có phát dục hoàn toàn, làm sao có thể quen biết chủ thượng của Huyền Âm Điện? Căn bản không có khả năng!!
"Nhị thúc công, người không thể nghe nàng!" Dung nhan xinh đẹp của Lăng Ngọc mạnh mẽ biến đổi, hai mắt màu đỏ nói: "Người phải đi tìm cô cô báo thù rửa hận vì gia gia và ca ca!"
Thanh Y lạnh lùng nhìn Lăng Ngọc, một cái liếc mắt kia giống như một thanh lợi kiếm xuyên thấu lòng người, làm cho trái tim của Lăng Ngọc run rẩy, cũng không dám tiếp tục mở miệng nói chuyện nữa.
"Vị cô nương này, ngươi yên tâm," Lăng Nhất Huy khẽ đảo mắt, nịnh nọt nói: "Đại ca của ta chết không có quan hệ với bọn họ, là hắn gieo gió gặt bão thôi, ta tuyệt đối sẽ không ghi hận bọn hắn!"
"Kẻ thức thời mới là tuấn kiệt, ta sẽ trở về bẩm báo chủ thượng."
Nữ tử áo xanh nâng kiếm trong tay, lạnh lùng nói: "Cáo từ!"
Nói xong, không cho Lăng Nhất Huy cơ hội phản ứng liền xoay người rời đi, nhìn bóng dáng rời đi của nàng, Lăng Nhất Huy trên người không tự chủ được toát ra một tầng mồ hôi lạnh......
Giống như không nghĩ tới lựa chọn của Lăng Nhất Huy, trên mặt Lăng Ngọc mang theo tuyệt vọng......
Không!
Nàng tuyệt đối không thể để cho Cố Nhược Vân và La gia tiếp tục ung dung tự tại! Nếu nhị thúc công không đồng ý ra mặt vì gia gia, vậy nàng sẽ tự mình tiến cung đi gặp mặt nương nương, nếu không, nương nương ở tại thâm cung đại viện, căn bản không cách nào phát hiện ra tình huống bên ngoài…...
Nghĩ đến đây, trong mắt nàng xẹt qua một chút tàn nhẫn.
Cố Nhược Vân, La Âm, các ngươi chờ! Lăng Ngọc ta tuyệt đối sẽ không để cho các ngươi tiêu diêu tự tại! Nợ máu trả bằng máu chính là việc thiên kinh địa nghĩa! Các ngươi phải đi địa ngục sám hối!
|
Chương 90: Thu Phục Quỷ Y (Một)
Edit: kaylee
"Tụ Khí cấp bảy."
Hô.
Trong sân, Cố Nhược Vân phun ra một ngụm trọc khí, mở ra đôi mắt, đúng lúc này, tiếng nói của Dư lão từ phía trước truyền đến: "Đại tiểu thư, ngoài cửa có người tìm ngài."
"Tìm ta?" Cố Nhược Vân khẽ nhíu mày: "Ai?"
"Hắn nói bản thân họ Liễu, lúc trước từng bán tổ trạch cho đại tiểu thư."
Nghe nói như thế, Cố Nhược Vân lập tức đứng lên, trên khuôn mặt thanh tú treo lên một chút ý cười: "Xem ra Quỷ Y đã đến đây, Dư lão, đi, mang ta đi gặp hắn."
Nói thật, đối với y thuật của Quỷ Y này, Cố Nhược Vân thật cảm thấy hứng thú, nếu có thể thu hắn vào môn hạ, Ma tông sẽ không buồn rầu lo lắng về phương pháp kiếm tiền.
Nếu Quỷ Y biết được suy nghĩ trong lòng Cố Nhược Vân, phỏng chừng sẽ lập tức đi lại giết nàng, muốn hắn đường đường Quỷ Y làm cho người ta nghe tin đã sợ mất mật, vậy mà sẽ trở thành một công cụ kiếm tiền?
Đây quả thực chính là đang vũ nhục nhân cách của hắn!
Ngoài cửa, Liễu tiên sinh đã đang sốt ruột chờ đợi, sau khi thấy Cố Nhược Vân nghênh bước mà đến, ánh mắt lập tức sáng ngời, cung kính tiến lên nói: "Cố cô nương, Quỷ Y đã đến đây, chính là nàng nguyện ý để cho cô nương xem quá trình cứu người hay không, ta không làm chủ được."
"Yên tâm đi, cho dù nàng không để ta đến gần, ta cũng không trách ngươi, hiện tại chúng ta đi thôi."
Cố Nhược Vân cười cười, nói. Nhưng mà, sau khi Dư lão nghe lời nói của hai người, vội vàng mở miệng: "Ngươi muốn đi gặp Quỷ Y? Vậy ta và người cùng đi, ta nghe nói Quỷ Y làm việc quái đản, tính cách cổ quái, am hiểu cứu người đồng dạng cũng am hiểu dùng độc, một mình người không quá an toàn."Cố Nhược Vân phất tay: "Dư lão ông không cần lo lắng, ta có chừng mực, Liễu tiên sinh, làm phiền ngươi, mang ta đi một chuyến đi."
"Được, Cố cô nương mời đi theo ta."
Liễu tiên sinh cung kính làm động tác mời.........
...............
Liễu gia.
Trong chính sảnh, một nữ tử nhẹ phẩm nước trà, động tác chậm rì rì, cực kì tao nhã.
Một thân hồng y yêu mị đến cực điểm, dáng người xinh đẹp làm cho bất kỳ nam nhân nào nhìn thấy cũng không tự chủ được huyết mạch bành trướng, nhưng mà, chờ sau khi nhìn thấy khuôn mặt kia, huyết mạch bành trướng nháy mắt liền đọng lại…....
Nói như thế nào đây? Mặt của nữ tử cũng không tính là rất xấu, chỉ là một nửa bên mặt có vô số vết sẹo, thậm chí có thể nhìn thấy thịt, những vết sẹo kéo thẳng từ dưới cằm lên tới khóe mắt, phá hủy vẻ đẹp của nữ tử.
Nghe được phía trước có tiếng bước chân, nữ tử khẽ nhíu mày liễu, nàng nâng cằm lên nhìn qua, sau khi nhìn thấy Liễu tiên sinh khoan thai đến chậm, giọng nói rõ ràng mang theo không kiên nhẫn, nhưng mà, cho dù giọng nói của nàng có bao nhiêu không kiên nhẫn vẫn là che giấu không được kiều mị trời sinh.
"Ngươi này tốc độ đến thật đúng là đủ chậm, Quỷ Y ta muốn cứu người chính là có lòng tốt, ngươi vậy mà còn để cho ta ở chỗ này chờ ngươi?"
Liễu tiên sinh lau lau mồ hôi lạnh, nịnh nọt cười nói: "Quỷ Y đại nhân, xin thứ cho tại hạ đến chậm, đúng rồi, ta giới thiệu cho đại nhân ngài một người, vị này là Cố Nhược Vân của Bách Thảo Đường, bởi vì kính ngưỡng y thuật của đại nhân, muốn đến xem một chút."
Quỷ Y giương mắt đảo qua dung nhan thanh tú của Cố Nhược Vân, trên môi đỏ tươi lộ một nụ cười trào phúng: "Ta đường đường Quỷ Y chữa trị cho ngời bất luận kẻ nào đều không thể đến gần! Huống chi người muốn lén học nghệ, tiểu nha đầu, nể tình ngươi tuổi không lớn ta sẽ tha cho ngươi một mạng, ngươi mau mau rời đi đi! Bằng tư chất của ngươi còn chưa đủ tư cách trở thành đồ đệ của ta."
Tuy rằng thực lực của Quỷ Y không phải rất mạnh, nhưng mà, nàng y thuật cao minh, cho dù là người sắp chết cũng có thể kéo trở về từ Diêm vương điện, cho nên, thế lực giống như Đông Phương thế gia và Luyện Khí Tông cũng cần cho nàng vài phần mặt mũi.
|
Chương 92: Thu Phục Quỷ Y (Hai)
Edit: kaylee
Dù sao thì ai không có lúc bệnh bộc phát nặng?
Nhưng Quỷ Y này làm việc quái đản, không thu đồ đệ, lúc chữa trị cho người càng không thích có người xem, nếu chọc giận nàng, mặc kệ ra giá tiền cao bao nhiêu nàng cũng không chữa! Càng là không gia nhập thế lực gì.
Cố Nhược Vân nở nụ cười: "Thì ra đường đường Quỷ Y cũng chỉ là người biết một chút lông gà vỏ tỏi, ta vốn còn tưởng rằng có bao nhiêu bản lãnh, không nghĩ tới chỉ là thế nhân khoác lác quá lợi hại, cho dù ngươi muốn nhận ta làm đồ đệ, ta cũng sẽ không nguyện ý."
"Phanh!"
Quỷ Y đột nhiên vỗ bàn đứng lên, vết sẹo trên mặt vặn vẹo vào nhau, dữ tợn khủng bố: "Con nhóc, ngươi thật to gan! Cũng dám trào phúng y thuật của ta? Lúc Quỷ Y ta công thành danh toại, ngươi còn không biết đang làm gì!"
"Hả? Phải không?" Cố Nhược Vân nhíu mày cười nói: "Ngươi đã lợi hại như vậy, vì sao ngay cả vết sẹo trên mặt ngươi cũng chữa không được?"
Vết sẹo trên mặt Quỷ Y, là đau nhục trong cuộc đời nàng, hiện giờ nghĩ đến vẫn không ngừng lo lắng như cũ, nhưng khi đó y thuật của nàng còn yếu kém, có thể chữa hết nọc độc cảm nhiễm trên miệng vết thương, nhưng không cách nào khôi phục dung mạo ban đầu, hiện giờ ngay cả y thuật tinh tiến không ít, cũng đã trôi qua lâu như vậy, miệng vết thương đều biến chất, nàng kia còn có thể tiêu trừ được?
Cho nên, khi miệng vết thương bị Cố Nhược Vân nhắc lại, khuôn mặt nháy mắt trở nên xanh mét, sát ý chợt tán phát ra, khuếch tán ở trong toàn bộ đại sảnh.
Liễu tiên sinh nóng nảy: "Cố cô nương, ngươi đừng lại đắc tội Quỷ Y đại nhân, nếu nói thêm gì nữa, bệnh của nàng dâu ta đây sẽ ngâm nước nóng (bị nhỡ, ý chỉ không được chữa trị)."
Hắn hối hận, thật sự hối hận. Sớm biết rằng Cố Nhược Vân sẽ nói loại lời này, thì không nên mang nàng đến, theo tính tình của Quỷ Y đại nhân, nếu chọc giận nàng, cho dù nàng không giết người, cũng sẽ không thể lại chữa bệnh........."Ngươi không cần lo lắng, cho dù Quỷ Y không chữa bệnh cho phu nhân của ngươi, ta cũng sẽ trả lại ngươi một phu nhân khỏe mạnh," Cố Nhược Vân cười cười: "Huống chi, ta xem Quỷ Y này cũng không có bản lĩnh gì, nếu không ngay cả vết thương trên mặt bản thân đều trị không hết."
"Ha ha ha!"
Quỷ Y điên cuồng cười, nàng cắn chặt hàm răng, tức giận và sát ý tràn ngập ở trong đôi mắt đẹp kia.
"Tiểu nha đầu thật sự là khẩu khí lớn, lần đầu tiên ta nhìn thấy con nhóc càn rỡ như vậy! Vết thương trên mặt ta ta quả thật trị không hết, đó là bởi vì thời gian quá lâu, mà ngay cả ta đều trị không hết, mảnh đại lục này, không ai lại có thể trị hết."
"Phải không? Nếu, ta có thể trị hết thì sao?"
Tiếng nói lạnh nhạt của thiếu nữ làm cho Quỷ Y sợ run một cái, tiện đà ha ha phá lên cười: "Tiểu nha đầu, ngươi quá cuồng vọng, ta đã nói, vết thương ngay cả bản thân ta đều trị không hết, sẽ không lại có người có thể trị hết!"
Khóe môi Quỷ Y mang theo một nụ cười trào phúng, ánh mắt châm chọc đảo qua khuôn mặt thanh tú của thiếu nữ, nàng cũng không biết là trên đời này có ai có y thuật có thể siêu việt hơn nàng, con nhóc chưa dứt sữa trước mắt này càng là không có khả năng!
Nhìn thấy Quỷ Y mắc câu, Cố Nhược Vân ý cười càng sâu: "Nếu ta có thể trị hết cho ngươi, ngươi có thể cho ta cái gì?"
"Hừ!" Quỷ Y hừ hừ: "Nếu ngươi chữa khỏi cho ta, ta sẽ nói cho khắp đại lục Quỷ Y ta không bằng ngươi."
Cố Nhược Vân mỉm cười nâng lên ngón trỏ khẽ lắc một cái ở trước mặt Quỷ Y, lắc đầu nói: "Không, ta không cần ngươi nói những lời này, ngươi vẫn là đệ nhất đại lục, nhưng mà, ta muốn từ đây về sau ngươi chỉ nghe mệnh lệnh của một mình ta, hiến cuộc đời của ngươi cho ta, vĩnh viễn không được rời bỏ phản bội! Nếu ngươi dám thề, ta dám chứng minh với ngươi."
Quỷ Y giật mình, cho tới bây giờ nàng đều hướng tới tự do, luôn cự tuyệt lời mời của tất cả môn phái, hiện giờ tiểu nha đầu này muốn làm cho nàng nguyện trung thành?
|
Chương 93: Thu Phục Quỷ Y (Bốn)
Edit: kaylee
Hận, nàng như thế nào có thể không hận? Đôi cẩu nam nữ kia một người lời thề son sắt đối với bản thân mình, một người là tiểu sư muội ỷ lại bản thân, cuối cùng liên hợp lại phản bội nàng, chỉ vì một cái y học bảo điển, lại còn làm cho nàng không cách nào trở về Y Môn.
Cười cười, Quỷ Y nước mắt chảy xuống.
Nhiều năm như vậy nàng chỉ lo thân mình, không gia nhập bất kỳ môn phái nào, một là vì hướng tới tự do, hai chính là vì Y Môn là gốc rễ của nàng, thế nhưng bị hủy dung mạo, đệ tử Y Môn không có khả năng lại nhận ra nàng là truyền nhân y bát năm đó sư phụ đắc ý nhất……....
Huống chi, hiện giờ Y Môn là thiên hạ của đôi cẩu nam nữ kia, nàng trở về chính là muốn chết!
"Nha đầu, ta tuân thủ hứa hẹn," Quỷ Y lau nước mắt trên mặt, trên khuôn mặt quyến rũ động lòng người kia mang theo kiên định: "Nhưng mà, ta nguyện ý làm việc cho ngươi, cũng không muốn gia nhập thế lực của ngươi, lúc trước sư phụ giao môn phái cho ta, ta thế nhưng không có thay ông bảo quản tốt, cho nên ngày sau có cơ hội ta phải đi về sư môn, dù sao, đó là tha thiết hi vọng sư phụ đối với ta, ta không muốn lão nhân gia ông chết không nhắm mắt!" Cố Nhược Vân cười cười, nàng không nghĩ tới Quỷ Y là người trọng tình trọng nghĩa như vậy, mà người như vậy, mới là người nàng cần.
"Ngươi nguyện ý ở bên người ta, cũng không tính vi phạm lời thề."
Quỷ Y trong lòng có chút cảm kích, nếu Cố Nhược Vân mạnh mẽ bắt nàng gia nhập thế lực, nàng cũng không có cách nào, cho dù ngày sau vi phạm lời thề, cũng cần phải trở về sư môn! Nhưng mà nàng (CNV) không có làm như vậy.... .......
Điều này cũng làm cho bất mãn trong lòng Quỷ Y đối với Cố Nhược Vân biến mất.
"Nha đầu, vậy viên Mỹ Dung Hoán Phu đan là ngươi luyện chế sao?"
Quỷ Y một mặt chờ mong nhìn Cố Nhược Vân. "Này.... ..." Cố Nhược Vân sờ sờ mũi, cuối cùng vẫn là gật gật đầu.
Mỹ Dung Hoán Phu đan chính là một trong ba phương đan (nguyên liệu, cách thức luyện đan) trong tầng thứ nhất của Thượng Cổ Thần Tháp, nàng nghĩ đến lời đồn về Quỷ Y trên đại lục, đã sớm chuẩn bị tốt đan dược này.
Cũng may, Quỷ Y cuối cùng vẫn là gia nhập dưới trướng của nàng.
"Nha đầu, thật là ngươi luyện chế ?" Quỷ Y hai mắt sáng lên: "Nếu ta không đoán sai, đó là đan dược trong truyền thuyết? Tuy rằng đan dược này đối với tu luyện giả không có chỗ dùng gì, nhưng nữ tử trên đời vẫn là thích làm đẹp, nếu có thể lấy đan dược kia đến bán đấu giá, khẳng định có một khoản thu vào không nhỏ."
Bán đấu giá?
Cố Nhược Vân trong lòng vừa động, nàng thế nào không nghĩ đến điểm này? Nhất là, gần đây nàng có vẻ có chút thiếu tiền.... ........
Đừng nhìn Bách Thảo Đường vào sổ không ít, nhưng mà bồi dưỡng nhân tài cần tiêu phí càng nhiều, cho nên, nàng cần càng nhiều tiền hơn.
"Đáng tiếc," Quỷ Y lắc lắc đầu, tiếc hận nói: "Loại đan dược thần kỳ này, có thể luyện chế ra một viên đã xem như may mắn, dù sao đã vạn vạn năm, không có người có thể luyện chế ra những thứ này."
Nhìn khuôn mặt thở dài của Quỷ Y, Cố Nhược Vân không nói gì, hai mắt suy nghĩ sâu xa.
Nhưng mà giống như nghĩ đến cái gì, quay đầu nhìn về phía Liễu tiên sinh đang dại ra ở một bên, lạnh lùng nói: "Nhớ kỹ, chuyện hôm nay không cho phép truyền ra, nếu không tính mạng của phu nhân ngươi khó giữ được! Ta có thể cứu nàng, cũng có thể trong bất tri bất giác giết nàng! Nếu ngươi tiết lộ một chữ, cho dù các ngươi chạy trốn tới chân trời góc biển, cũng trốn không thoát đuổi giết của ta!"
Liễu tiên sinh không khỏi rùng mình một cái, vội vàng nói: "Quỷ Y đại nhân ngài yên tâm, ta nhất định một chữ cũng không nói, tuyệt đối không có người biết tất cả những gì đã phát sinh hôm nay!"
Lúc này Quỷ Y mới vừa lòng gật gật đầu: "Hi vọng ngươi có thể nhớ kỹ hứa hẹn của bản thân, nếu không, ta sẽ làm cho Liễu gia một nhà gà chó không yên! Hôm nay ta còn có việc, ngày mai ta lại đến giúp ngươi trị liệu phu nhân của ngươi."
|
Chương 94: Thu Phục Quỷ Y (Năm)
Edit: kaylee
Đối với lời nói của Quỷ Y, Liễu tiên sinh chút không dám biểu lộ ra bất mãn, chỉ có thể cung kính hồi đáp: "Tất cả đều nghe Quỷ Y đại nhân."
"Nha đầu," Quỷ Y quay đầu nhìn về phía Cố Nhược Vân, biểu cảm mang theo một chút nịnh nọt: "Cái kia, Mỹ Dung Hoán Phu đan ngươi là thế nào luyện thành? Có thể dạy ta hay không?"
Nếu nói, ngay từ đầu Quỷ Y nguyện ý nghe theo Cố Nhược Vân là vì lời thề, hiện giờ sau khi biết được viên đan dược kia chính là Cố Nhược Vân luyện chế, thái độ hoàn toàn đã xảy ra biến hóa, giọng điệu cũng không dám có một chút vô lễ nào nữa.
Mà Cố Nhược Vân thừa nhận Mỹ Dung Hoán Phu đan xuất phát từ tay bản thân, chính là vì làm cho Quỷ Y cam tâm tình nguyện nghe lệnh!
"Này... Phải hỏi ý kiến của sư phụ ta."
Cố Nhược Vân sờ sờ mũi, đương nhiên, sư phụ này hoàn toàn là không giống như ý nghĩa bình thường, nhưng mà Quỷ Y không hoài nghi chút nào, lấy số tuổi của Cố Nhược Vân không có sư phụ, làm sao có thể luyện chế ra đan dược trong truyền thuyết?
Mà xem xét theo tuổi, sư phụ của nàng nhất định là lão yêu quái sống rất nhiều năm..... (L: vì đan dược thất truyền đã lâu đó) "Nếu không, nha đầu ngươi thu ta làm đồ đệ đi, có Quỷ Y ta làm đồ đệ của ngươi, ngươi cũng có thể thật tự hào." Quỷ Y ha ha cười, hiển nhiên ở trong mắt nàng, Cố Nhược Vân chính là một khối thịt béo lớn.
Cố Nhược Vân nhìn khuôn mặt tươi cười nịnh nọt của Quỷ Y, nhún vai nói: "Y thuật của ngươi không đủ tinh tiến, không cách nào làm đồ đệ của ta."
Nếu lời này nói ra từ trong miệng người khác, Quỷ Y khẳng định cười nhạt, nhưng nha đầu kia là loại người nào? Nàng chính là thiên tài luyện chế ra đan dược! So sánh với nàng, y thuật của bản thân quả thật quá kém….....
Sau khi nói xong lời này, Cố Nhược Vân liền cáo từ với Liễu tiên sinh: "Chuyện của ta đã hoàn thành, hôm nay thật cảm ơn sự dẫn dắt của ngươi, cáo từ."
Dứt lời liền xoay người đi đến ngoài cửa.
Nhìn đến Cố Nhược Vân sắp đi mất, Quỷ Y rốt cuộc không thèm quan tâm rụ rè, vội vàng đuổi theo.
"Tiểu sư phụ, đợi ta với, người đợi ta với……." (L: chuyển xưng hôn cung kính hơn)
... ...... ...... Lúc này, hoàng cung đại viện, Lăng Quý Phi lười nhác nằm ở trên ghế quý phi, có chút không chút để ý hỏi cung nữ bên cạnh.
"Hôm nay sau khi bệ hạ hạ triều đi nơi nào?"
Cung nữ cung kính đáp: "Nghe nói hình như là Tứ hoàng tử Chu Tước quốc tới chơi, bệ hạ đi tiếp đãi hắn."
" Tứ hoàng tử Chu Tước quốc?" Lăng Quý Phi nhướng mày, đúng lúc này, một giọng nói truyền vào từ ngoài cửa.
"Quý Phi nương nương, Lăng gia nhị tiểu thư Lăng Ngọc tiến đến cầu kiến."
"Lăng Ngọc nha đầu?" Lăng Quý Phi có chút đau đầu day day huyệt thái dương: "Nha đầu thích gây chuyện kia, không ít lần trêu chọc phiền toái cho Lăng gia, không biết hôm nay lại tới vì cái gì? Người tới, tuyên nàng tiến vào."
Tiếng nói vừa dứt, một tiếng khóc cùng với một làn gió thơm từ ngoài điện đánh tới.
Lăng Ngọc bỗng chốc gục ở trong ngực Lăng Quý Phi, thê thê thảm thảm nói: "Cô cô, người phải làm chủ vì gia gia và ca ca!"
"Gia gia và ca ca của ngươi xảy ra chuyện gì?"
Lăng Quý Phi nhíu đôi mi thanh tú, hỏi.
Bởi vì bệ hạ không thích hậu cung phi tử hỏi đến việc bên ngoài, vì vậy sau khi tiến vào hậu cung chẳng khác nào ngăn cách với bên ngoài, càng là không có gì tin tức truyền vào.... ...
Cho nên, Lăng Quý Phi còn không biết Lăng gia.
"Cô cô, gia gia bị Cố Nhược Vân hại chết! Nàng còn làm hại ca ca tàn tật, hơn nữa còn bị La gia mang đi!"
"Ngươi nói cái gì?"
Lăng Quý Phi đột nhiên đứng lên, nắm chặt nắm tay, từng câu từng chữ hỏi: "Ngươi vừa rồi nói, có phải sự thật hay không?"
"Là thật," Lăng Ngọc khóc vô cùng đáng thương: "Cố Nhược Vân để cho người bên người nàng đánh chết gia gia, chính nàng còn phế đi ca ca, nhưng mà nhị thúc công vậy mà không muốn báo thù vì gia gia và ca ca, sau khi gia gia đi, ông ta đoạt quyền, còn cho người ta giám thị ta, không cho ta vào cung thông báo với cô cô, ta là thật vất vả tránh đi cơ sở ngầm chạy tiến vào."
|