Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi
|
|
Chương 1463: Tả hộ pháp Minh Phủ 2
" Nếu tin tức không có sai mà nói, Thiên Nguyệt đế quốc lần này lấy ra giải thưởng chính là Nguyệt Linh thảo." Hiện tại, bên ngoài thành Thiên Nguyệt đế quốc, mấy đạo thân ảnh trên hư không dừng lại. Chỉ thấy trong những thân ảnh đó, dẫn đầu chính là bạch y nữ tử, dung mạo nàng thanh tú, ngũ quan tinh xảo, mặt mày hàm chứa thần sắc thanh lãnh. Chẳng qua so với khí chất thanh lãnh của Cố Nhược Vân, thanh cao của nàng chính là do cố ý tạo thành, mang theo một tia dối trá. " Hộ pháp, một gốc cây Nguyệt Linh thảo hèn mọn mà thôi, vì sao chúng ta lại chạy đến địa phương xa sôi như thế?" Phía sau, một nữ tử mặc thanh bào có chút khó hiểu hỏi. Nghe được lời này, bạch y nữ tử được xưng là hộ pháp lãnh đạm quay đầu nhìn nàng một cái, trong âm thanh lạnh nhạt lộ ra mười phần cao ngạo: " Mấy ngày trước cho tới bây giờ thiếu chủ vẫn luôn tìm kiếm Nguyệt Linh thảo này, nghe nói là vì cứu người, nếu ta có được Nguyệt Linh thảo này, tất nhiên sẽ làm cho thiếu chủ rất vui mừng, như thế ta mới đi một chuyến tới đây." Từ sau khi thiếu chủ bước vào Minh Phủ, liền ngầm phái người tìm hiểu tin tức của Nguyệt Linh thảo, cho dù hiện tại Nguyệt Linh thảo đối với tu luyện của bọn họ không có tác dụng, nhưng lại có thể trợ giúp một người sắp biến thành con rối trở về bản chất ban đầu! Cho nên, rất hiển nhiên, có người bên cạnh thiếu chủ bị luyện chế thành con rối, nhất định phải dùng Nguyệt Linh thảo mới có thể giải trừ! " Đi!" Nghĩ đến đây, bạch y nữ tử muốn cướp đi Nguyệt Linh thảo càng thêm kiên định, nàng ổn định tinh thần, liền dẫn theo mọi người hướng tới hoàng cung Thiên Nguyệt đế quốc nhanh chóng đi qua, tốc độ các nàng quá nhanh, xẹt qua hư không...... Hoàng cung. Bê ngoài cửa cung, vài tên hộ vệ đang canh giữ, đúng lúc này bọn họ nhìn thấy vài vị khách không mời mà đến xẹt qua trên hư không, vội vàng quát lên: " Đứng lại, các ngươi là người phương nào? Dám can đảm tự tiện xông vào hoàng cung!" Nhưng mà, âm thanh hộ vệ còn chưa dứt, lại thấy một đạo âm thanh từ trên hư không truyền xuống, lực lượng cường đại làm đau đớn cả tai. " ĐI nói cho hoàng đế bệ hạ của các ngươi, tả hộ pháp Minh Phủ có việc cầu kiến." Minh phủ? Tả hộ pháp? Mấy chữ này chui vào tai làm cho các hộ vệ nhìn nhau, chợt một người trong đó cung kính củng củng nắm tay: " Thỉnh chờ một lát, hiện tại ta liền đi thông báo bệ hạ." Dứt lời, người nọ cùng đồng bạn thì thầm với nhau vài câu, vội vàng hướng trong hoàng cung mà đi.... " Hoàng cung này thật đúng là phiền toái!" Nữ nhân phía sau tả hộ pháp nhăn lại mày liễu, đáy mắt hiện lên một đạo không kiên nhẫn: " Tốt xấu gì chúng ta cũng là đến từ Minh Phủ, thế nhưng lại đem chúng ta ngăn bên ngoài cửa! Nhưng người này quả thực to gan lớn mật!" " Ít nói nhảm!" Nghe vậy, tả hộ pháp một thân bạch y lạnh lùng nhìn người phía sau, âm thanh lạnh lẽo nói: " Bên ngoài vẫn là nên ít gây chuyện, tuy nói thế lực Minh Phủ chúng ta mạnh hơn Thiên Nguyệt đế quốc, nhưng tốt xấu gì hôm nay hoàng đế Thiên Nguyệt cũng là một cường giả Cửu Chuyển, nếu làm khó dễ hắn, hôm nay chúng ta cũng không rời đi khỏi địa phương này được!" Thế lực Minh Phủ mạnh mẽ, nhưng bọn họ không phải là chủ phủ Minh Phủ, cho nên trong lòng tả hộ pháp tương đối nhận thức được tình thế! " Vâng, hộ pháp đại nhân!" Nghe thấy hộ pháp quát lớn, người nọ vội vàng cúi đầu, cung kính nói. Không đến một lát, hộ vệ lúc trước đi vào thông báo đã vội vàng đi tới, đứng trước mặt các vị nữ tử cung kính nói: " Các vị đại nhân, bệ hạ cho mời." " Đi." Bạch y nữ tử phất ông tay áo, cất bước đi vào cửa cung.
|
Chương 1464: Tả hộ pháp Minh Phủ 3
Trong chính điện, hoàng đế Thiên Nguyệt ngồi ngay ngắn trên long ỷ, bất quá sau khi hắn nhìn thấy hộ vệ dẫn các người Minh Phủ tiến vào, liền đứng lên. Trong mắt thế nhân, hiện giờ Minh Phủ đã không còn là thế lực đệ nhất ở Minh Giới, mà hơn nữa hiện giờ lại cùng Thiên Nguyệt đế quốc, Linh Võ học viện cùng nhau đứng đầu! Nhưng mà, chỉ có cấp bậc như hoàng đế Thiên Nguyệt mới thấy rõ ràng, Minh Phủ cường đại như vậy, sao lại có thể ngang hàng cùng Thiên Nguyệt đế quốc? Chỉ là năm đó sau khi chủ nhân Minh Phủ mất tích, mấy cường giả cùng đi theo hắn cũng đều ẩn cư, không còn xuất hiện trong mắt thế nhân. Cho dù bây giờ chủ phủ của Minh Phủ không có mấy vị cường giả kia, nhưng cũng đã đột phá đến cảnh giới Cửu Chuyển, như vậy Minh Phủ sao có thể là cấp bậc để hắn cùng ngồi cùng ăn? cho dù đối phương chỉ là hộ pháp Minh Phủ, hắn cũng không thể ra oai trước mặt các nàng. " Các vị, không biết các ngươi có chuyện gì muốn gặp trẫm?" Hoàng đế Thiên Nguyệt nhàn nhạt cười, ngữ khí không cao ngạo không siểm nịnh. " Bệ hạ, nếu ngươi cũng đã hỏi thẳng vấn đề, ta đây cũng không muốn vòng vo, mục đích ta tới đây rất đơn giản đó chính là vì Nguyệt Linh thảo, đây là vật thiếu chủ Minh Phủ chúng ta muốn có, không biết bệ hạ có nguyện ý tặng nó cho chúng ta hay không?" Tả hộ pháp khách sáo nói. " Này............." Hoàng đế Thiên Nguyệt sửng sốt một chút, hiển nhiên không đoán trước được nguyên nhân những người Minh Phủ đến đây, hắn nhíu chặt mày kiếm nói: " Cái này không phải là ta không cho các ngươi, mà ta đã đem Nguyệt Linh thảo làm phần thưởng tỷ thí, huống chi Nguyệt Linh thảo chỉ có tác dụng với người dưới ba mươi tuổi, hơn nữa nhân tài thân là cảnh giới Siêu Phàm mới dùng được, một khi đã đến cấp bậc Chí Tôn là không có tác dụng, không biết thiếu chủ Minh Phủ muốn dùng Nguyệt Linh thảo này vào việc gì?" " Thiếu chủ chúng ta dùng Nguyệt Linh thảo để cứu người, nếu bệ hạ nguyện ý đem Nguyệt Linh thảo cho chúng ta, Minh Phủ chúng ta tất nhiên sẽ mang ơn đội nghĩa, quan trọng hơn là sẽ thiếu ngươi một cái ân tình." Tả hộ pháp nhàn nhạt nâng lên khóe môi, ánh mắt một mảnh thanh lãnh. " Tả hộ pháp, nếu các ngươi tới sớm hơn một chút nói không chừng ta còn có thể tặng Nguyệt Linh thảo cho các ngươi," hoàng đế Thiên Nguyệt lắc lắc đầu, thở dài một tiếng nói, " Đáng tiếc, ta đã đem Nguyệt Linh thảo làm vật tỷ thí, hơn nữa mọi người cũng đều đã biết, nếu hiện tại ta lấy lại sợ là Thiên Nguyệt đế quốc mang danh bất tín với mọi người, không bằng như vầy, chờ sau khi tỷ thí kết thúc thì người Minh Phủ các ngươi tự ra mặt, lấy ra một phần trân bảo đổi láy Nguyệt Linh thảo, như thế nào?" Ngay từ đầu, sau khi tả hộ pháp nghe hoàng đế Thiên Nguyệt nói thì trên mặt nhịn không được lộ ra thần sắc thất vọng, nhưng mà khi nghe đến đoạn sau ánh mắt lập tức sáng lên, tươi cười bên môi cũng không nhịn được mà tăng lên. " Xác thật là một cái biện pháp không tồi, vậy đa tạ bệ hạ, mặt khác nói vậy mấy ngày nay ta sẽ ở lại quấy rầy ngươi một chút, không biết bệ hạ có ý kiến gì?" Đối với trao đổi vật phẩm, tả hộ pháp vẫn có tự tin rất lớn, quyền thế Minh Phủ không kém, người mà có cơ hội làm cho Minh Phủ thiếu một ân tình, phỏng chừng không ai có thể cự tuyệt! Càng quan trọng hơn là Minh Phủ bọn họ cũng không bạc đãi thiên tài, sẽ lấy ra một phần trân bảo còn quý hơn so với Nguyệt Linh thảo để trao đổi. " Tả hộ pháp, xin ngươi yên tâm, Minh Phủ các ngươi quấy rầy mấy ngày cũng không vấn đề gì, hiện tại trẫm liền phái người đi thu thập phòng dành cho khách." hoàng đế Thiên Nguyệt cười cười. Tuy nói Minh Phủ quyền thế ngập trời, nhất định đều nhờ đến mấy cái lão gia hỏa lánh đời không chịu rời núi kia. Nếu không có mấy lão gia hỏa đó, hắn còn cần phải sợ Minh Phủ sao. Cho nên, hắn sẽ không ngớ ngẩn đến nỗi vì Minh Phủ mà thất tín với người khác, bất quá Nguyệt Linh thảo cuối cùng có thuộc về bọn họ hay không, cũng không làm hắn phải nhọc lòng. " Đúng rồi," bỗng nhien hoàng đế Thiên Nguyệt tựa như nhớ tới cái gì, hỏi, " Minh Phủ các ngươi có thiên tài nào tên Cố Nhược Vân hay không?" " Cố Nhược Vân?" Tả hộ pháp giật mình, lắc lắc đầu: " Minh Phủ chúng ta cũng không có người này." Không có? Hoàng đế Thiên Nguyệt nhăn lại mày kiếm, đáy mắt mang theo một mạt suy nghĩ sâu xa. Vỗn dĩ hắn cho rằng, chính mình không thể điều tra ra bất luận tin tức gì về Cố Nhược Vân, khẳng định là nàng cùng Minh Phủ có quan hệ! Phải biết rằng, người Minh Phủ từ trước đến nay đều rất thần bí, ngay cả thiếu chủ tân nhiệm hiện giờ cũng là từ đâu xuất hiện, không có kẻ nào biết lai lịch hắn. Nhưng hắn lại không nghĩ tới, Cố Nhược Vân này cũng không phải là người Minh Phủ, rốt cuộc nàng đến từ nơi nào? Vì sao Thiên Nguyệt đế quốc không thể tra ra một tin tức nào? " Các vị, hiện tại trầm liền mang các ngươi đi nghỉ ngơi," nhìn tả hộ pháp trước mặt lộ ra thần sắc nghi hoặc, hoàng đế Thiên Nguyệt vội vàng lấy lại bình tĩnh, cười khẽ nói, " Có thể làm cho Minh Phủ các vị tới quấy rầy Thiên Nguyệt đế quốc ta, cũng là vinh hạnh của trẫm, ngày mai cử hành tỷ thí hy vọng vài vị khách nhân Minh Phủ có thể đảm nhiệm chức trọng tài cùng trẫm, không biết ý các vị như thế nào?" Tả hộ pháp gật gật đầu, nhàn nhạt cười: " Được! Ta cũng muốn xem một chút thiên tài của Thiên Nguyệt đế quốc có trình độ dạng gì."
|
Chương 1465: Tả hộ pháp Minh Phủ 4
Bởi vì tỷ thí được cử hành vào ngày thứ hai, hiện tại sau khi báo danh chấm dứt, những người dự thi sẽ rời khỏi hoàng cung. Chờ tới ngày kế tiếp, toàn bộ người thi đấu sẽ tiến đến hoàng cung tham gia tỷ thí, có không ít các đệ tử trẻ tuổi không trúng cử cũng đều tới, để tham gia cổ vũ cho tỷ thí Thiên Nguyệt đế quốc! huống chi, bình thường hoàng cung Thiên Nguyệt chính là một cung điện thần bí, duy nhất chỉ có mấy ngày nay mới có thể cho phép người tiến vào. Đương nhiên, cổ vũ cùng báo danh cũng không giống như nhau, bất luận kẻ nào muốn báo anh đều có thể tiến đến, nếu muốn xem thi đấu nhất định thông qua thẩm tra của hoàng cung, cũng không phải người nào cũng vào được. Lúc này, trong lôi đài hoàng cung đã kín hết chỗ, tiếng sôi nổi nghị luận vang vọng khắp nơi, mà chuyện được thảo luận nhiều nhất chính là Cố Nhược Vân cùng Tô Lâm cùng ký xuống giấy sinh tử! " Ta tin tưởng thực lực của ngươi." Tá Thượng Thần quay đầu nhìn về phía Cố Nhược Vân, yêu nghiệt cười: " Ngươi trước nay đều sẽ không thua." Trên thực tế, không phải Cố Nhược Vân không có lúc thua, mà chính là nàng chưa bao giờ làm ra những chuyện không có nắm chắc! Cho nên liền tạo ra những trận tý thí của nàng cùng những người khác, chưa bao giờ thua qua! " Hoàng đế bệ hạ đến, Dung quý phi đến!" Theo âm thanh bén nhọn vang lên, toàn bộ lôi đài đều an tĩnh lại, ánh mắt mọi người nhất trí nhìn về phía hai người ngồi kiệu mà đến. Nữ tử được thái giám xưng là Dung quý phi, đó chính là tiểu dì của Tô Lâm, cũng là người hôm qua tranh phong cùng Cố Nhược Vân. " Xem ra người trúng tuyển cũng không ít," hoàng đế Thiên Nguyệt cười cười, mặt mũi trước sau vẫn giữ nghiêm khắc lãnh khốc, " Các vị, hôm nay ta hướng tới các ngươi giới thiệu những vị này một chút, những vị này chính là cường giả đến từ Minh Phủ, tham gia làm trọng tài trận tỷ thí lần này." Xôn xao! Nháy mắt hoàng đế Thiên Nguyệt nói ra, bên trong đám người nhấc lên một trận song sto gió lớn. Minh Phủ? Đó chính là thế lực thần bí nhất Minh Giới, không nghĩ tới hôm nay tỷ thí của Thiên Nguyệt đế quốc liền mời người Minh Phủ tham dự, bọn họ thế nhưng lại may mắn gặp được cường giả Minh Phủ! Thời điểm mọi người đang nghị luận sôi nổi, mấy đạo thân ảnh xẹt qua không trung, dừng trên ghế trọng tài. Chỉ thấy cầm đầu mấy người kia là một bạch y nữ tử, đối với nàng cúi đầu xưng thần, bởi vậy có thể thấy được địa vị của bạch y nữ tử ở Minh Phủ như thế nào. Cho nên, có một số người đã bắt đầu suy nghĩ làm như thế nào để nịnh bợ cường giả Minh Phủ. " Tả hộ pháp," hoàng đế Thiên Nguyệt xoa xoa vạt áo, ngồi xuống bên cạnh bạch y nữ tử, nói, " Những thiên tài trong này, có hai người có khả năng đạt được thắng lợi nhất." Tả hộ pháp nhíu mày một chút, hỏi: " Không biết là hai người nào?" " Một người là thiên kim Tô Lâm của Quận Vương phủ, cho dù Tô Lâm này cao ngạo tùy hứng nhưng thiên phú cũng cao khác thường, hiện giờ chưa tới ba mươi tuổi đã đột phá đến Siêu Phàm trung kỳ, cách hậu kỳ cũng không còn xa, còn người còn lại chính là một con hắc mã." Hoàng đế Thiên Nguyệt cười một tiếng: " Hắn cũng không phải là thiên tài trong thế lực lớn nào cả, mà chính là đến từ thế lực thấp nhất, bất quá nam tử kia cũng đã tới Siêu Phàm hậu kỳ, nếu không có bất ngờ gì xảy ra, quán quân chính là bọn họ." Tả hộ pháp gật gật đầu. Đương nhiên, thiên phú của những thiên tài này nàng cũng không để vào mắt, nàng chỉ quan tâm đến cuối cùng Nguyệt Linh thảo sẽ thuộc về ai. " Còn có......" hoàng đế Thiên Nguyệt dừng một chút nói, " Trải qua khảo nghiệm, một nữ tử có thực lực ta không rõ, ta không thể điều tra ra rốt cuộc nàng ở cấp bậc nào, nhưng ta có thể nhìn ra khẳng định năng lực của nàng cũng không đơn giản, càng quan trọng hơn là ta phái người đi điều tra tin tức nàng, cuối cùng lại không tra ra cái gì, bởi vậy hôm qua ta mới hỏi ngươi, nàng có phải người Minh Phủ hay không, nếu không phải thì người nào có khả năng che dấu toàn bộ tin tức? thậm chí ta đã phái ra thám tử Thiên Nguyệt đế quốc cũng không điều tra được gì." Lời nói của hoàng đế Thiên Nguyệt làm cho trong lòng tả hộ pháp khẽ động, trong mắt hiện lên một đạo ánh sáng khác thường. Có lẽ người ngoài không rõ, nhưng mà nàng thân là hộ pháp Minh Phủ đương nhiên biết lai lịch thiếu chủ Minh Phủ, nghe nói thiếu chủ là đến từ đại lục bên ngoài cũng không thuộc về Minh Giới này, hiện tại thế lực khác trong Minh Giới cũng tra không ra bất luận tin tức gì của thiếu chủ. Chẳng lẽ nữ nhân kia cũng đến từ đại lục bên ngoài? Tả hộ pháp gắt gao nắm tay, đáy mắt hiện lên một tia lạnh lẽo, rất nhanh liền biến mất. " Không có khả năng, hẳn là ta suy nghĩ nhiều." Trừ bỏ thiếu chủ ra, còn ai có thể từ đại lục bên ngoài có thể tiến vào? Nhất định là chính mình đã suy nghĩ nhiều. " Làm sao vậy?" hoàng đế Thiên Nguyệt bắt giữ được ánh mắt lóe lên khác thường của tả hộ pháp, hỏi, " Tả hộ pháp biết lai lịch của nàng." Tả hộ pháp lắc lắc đầu: " Ta không rõ lắm, có lẽ nàng vẫn luôn tu luyện ẩn cư với núi rừng, vì vậy mới điều tra không được tin tức trước kia của nàng." Vô luận như thế nào, chuyện thiếu chủ đến từ đại lục bên ngoài, nhất định không để những người khác trong Minh Giới biết được, bằng không tất nhiên sẽ mang đến tai ương cho thiếu chủ.
|
Chương 1466: Tỷ thí 1
" không nghĩ tới, tỷ thí của Thiên Nguyệt đế quốc lại có sự tham gia của người Minh Phủ." Tá Thượng Thần nhướng nhướng mày, đáy mắt hiện lên một đạo thần sắc khác thường: " Chỉ là không biết Minh Phủ này rốt cuộc tới đây có mục đích gì, chỉ cần mục đích của bọn họ không phải là Nguyệt Linh thảo là được, nếu bọn họ cũng muốn có được Nguyệt Linh thảo, chỉ sợ lúc này chúng ta sẽ gặp khó khăn." Từ khi Cố Nhược Vân nhận thức Tá Thượng Thần cho đến nay, nam nhân này luôn luôn không biết sợ hãi, lại là lần đầu tiên nói ra những lời như vậy. Đến Tá Thượng Thần cũng sợ hãi thế lực này, chứng minh thế lực Minh Phủ thật sự không thể khinh thường. " Bất quá, hẳn sẽ không như vậy," sắc mặt Tá Thượng Thần dần dần khôi phục bình tĩnh, bên môi lại lần nữa dâng lên tươi cười yêu nghiệt như cũ, " Cường giả Minh Phủ xuất chúng, Nguyệt Linh thảo đối với bọn họ cũng không có tác dụng gì, hơn nữa thực lực của những người Minh Phủ này đều là cảnh giới Chí Tôn, một nhánh Nguyệt Linh thảo mà thôi, không đáng cho bọn họ động tay chân." Cố Nhược Vân không nói gì, ánh mắt lẳng lặng nhìn tả hộ pháp ở ghế trọng tài, trong ánh mắt hàm chứa ánh sáng thanh lãnh. Tả hộ pháp cùng nói chuyện với hoàng đế Thiên Nguyệt tuy nhiên vẫn cảm nhận được tầm mắt của nàng, không nhịn được nhìn lại, nhíu mày hỏi: " Bệ hạ, không biết vị cô nương này là....." " Nàng chính là Cố Nhược Vân," hoàng đế Thiên Nguyệt có chút kinh ngạc, vẫn thật thà trả lời nàng. " Cố Nhược Vân?" Tả hộ pháp nhàn nhạt cười: " Hóa ra nàng chính là người mà ngươi nói đến." Không biết vì sao, lần đầu tiên khi nhìn thấy ánh mắt của Cố Nhược Vân, tả hộ pháp liền đối với nàng không có hảo cảm gì, lại xuất hiện một tâm tư chán ghét. Ngay cả tả hộ pháp cũng không hiểu chính mình, không biết loại cảm giác này từ đâu mà đến. " Thời gian cũng không sai biệt lắm," hoàng đế Thiên Nguyệt cũng không nói gì nhiều, ánh mắt hắn nhìn những thiên tài dự thi bên dưới, nhàn nhạt nói, " Chư vị, hôm nay trẫm thật sự vinh hạnh khi Thiên Nguyệt đế quốc có nhiều thiên tài trẻ tuổi như vậy, cho nên mới tổ chức trận tỷ thí này, nếu người nào thắng lợi đương nhiên sẽ đạt được phần thưởng phong phú mà Thiên Nguyệt đế quốc đã lấy ra! Đương nhiên cho dù đao kiếm không có mắt, trẫm vẫn là hy vọng các ngươi có thể biết điểm dừng, Thiên Nguyệt đế quốc của trẫm không muốn mất đi một nhân tài nào!" Lời nói này của hắn, rõ ràng chính là nói với Tô Lâm cùng Cố Nhược Vân, bởi vì giữa hai người đã làm ra chuyện to lớn lập giấy sinh tử như thế, hắn không có khả năng không biết. Nghe được ý tứ trong lời nói của hoàng đế Thiên Nguyệt đế quốc, Tô Lâm hừ lạnh một tiếng, ánh mắt khinh thường nhìn về phía Cố Nhược Vân cách đó không xa, nâng lên khóe môi: " Cố Nhược Vân, lúc trước là có cha ta chống lưng cho ngươi, nhưng trong tỷ thí này không có bất luận người nào có thể giúp ngươi, đến lúc đó ngươi quỳ xuống cầu xin ta hoặc là chết!"
|
Chương 1467: Tỷ thí 2
Ngày đó, sau khi nàng cùng Cố Nhược Vân lập giấy sinh tử, trở về liền bị Quận Vương giáo huấn một trận. Quận Vương đương nhiên biết thực lực của Cố Nhược Vân, mới giáo huấn Tô Lâm, phải biết rằng Tô Lâm đáp ứng Cố Nhược Vân cùng với tìm chết không có gì khác nhau. Nhưng mà, trong suy nghĩ của Tô Lâm lại cho rằng Quận Vương thiên vị Cố Nhược Vân, sợ mình làm nàng bị thương mới mắng nàng một trận. Cũng từ sau khi ngày đó qua đi, hình tượng Quận Vương trong lòng Tô Lâm đã sập đổ, càng âm thầm ghi hận trên người hắn. Đáng thương cho Quận Vương, một phen khổ tâm còn bị người khác hiểu lầm, hơn nữa đến nữ nhi cũng hận hắn! " nếu như các vị đã chuẩn bị tốt, hiện tại tỷ thí của Thiên Nguyệt đế quốc chuẩn bị bắt đầu!" âm thanh của hoàng đế Thiên Nguyệt mang theo hùng hậu nghiêm túc, dung nhan anh tuấn vẫn lạnh lùng, " Kế tiếp, trẫm sẽ giải thích một chút quy tắc tỷ thí cho các ngươi!" Trên mặt hoàng đế Thiên Nguyệt đế quốc hàm chứa sắc bén, hắn nhìn quét bốn phía, sau khi toàn bộ lôi đài an tĩnh lại, mới tiếp tục nói: " Trận đầu là vòng đào thải! Tiếp theo mỗi tổ sẽ có số lượng ngươi tham gia bằng nhau, các thành viên trong một tổ sẽ đi đến núi Ác Linh, bảy ngày sau nếu có thể thuận lợi trở về liền được tính thông qua vòng đào thải, đương nhiên thành viên trong mỗi tổ thiếu một người cũng không được, nếu thiếu một người coi như thất bại." Theo âm thanh lãnh khốc của hoàng đế Thiên Nguyệt đế quốc rơi xuống, mọi người xôn xao nghị luận. Phải biết rằng, vòng đào thải hiện tại không chỉ dựa vào năng lực của mỗi người, còn muốn toàn đôi phải phối hợp! Nếu như bọn họ bất hạnh lựa chọn trúng kẻ yếu, cho dù lực lượng bản thân có mạnh cũng không thể thông qua vòng đào thải này! Bởi vậy, đây mới là trọng điểm khiến mọi người lo lắng nhất! nhìn thấy âm thanh nghị luận bên dưới, sắc mặt hoàng đế Thiên Nguyệt không có biểu tình, ngôn ngữ lạnh lẽo: " Bởi vì lần thi đấu này có tính chất nguy hiểm, nếu gặp phải linh thú hung mãnh, các ngươi có thể lớn têngs kêu cứu! Tự nhiên cao thủ của Thiên Nguyệt đế quốc sẽ nghĩ cách cứu viện, nhưng như vậy tất nhiên sẽ coi là từ bỏ tỷ thí, toàn bộ thành viên trong đội sẽ bị đào thải, cho nên muốn cầu cứu trước tiên phải suy xét cho rõ ràng, mặt khác ta có thể cho các ngươi thời gian nửa canh giờ để chuẩn bị, sau khi chuẩn bị tốt liền theo trẫm xuất phát, đi núi Ác Linh!" Núi Ác Linh là hung hiểm nhất Thiên Nguyệt đế quốc, cực kỳ nguy hiểm, nếu gặp được linh thú hung mãnh, cho dù cường giả đột phá đến Chí Tôn cũng không thể thuận lợi chạy thoát. Tất nhiên, hoàng đế Thiên Nguyệt mới phái cao thủ âm thầm theo dõi. " Nếu không có ý kiến gì, hiện tại bắt đầu rút thăm," hoàng đế Thiên Nguyệt nhàn nhạt nâng lên khóe môi, " Các ngươi đều là niềm kiêu ngạo của Thiên Nguyệt đế quốc, cho nên nếu như đi núi Ác Linh, ngàn vạn lần đừng đi vào chỗ sâu nhất, đi càng sâu càng nguy hiểm, các ngươi đã hiểu?" " Tuân chỉ, bệ hạ!" Trong lòng mọi người rùng mình, cung kính nói. Hoàng đế Thiên Nguyệt cũng không nói them cái gì, hắn phất phất tay để cho Lý công công đem rương rút thăm đi lại đây, tiếp theo những thiên tài trẻ tuổi đã thông qua báo danh liền bước lên rút thăm theo thứ tự, vì thấy toàn bộ trên quảng trường thường xuyên nghe thấy âm thanh kích động, đương nhiên có người vui vẻ cũng có người tuyệt vọng. " Trời ạ, thế nhưng ta lại có thể ở cùng tổ với Lãnh Thương, nghe nói Lãnh Thương này sớm đã tới cảnh giới Siêu Phàm hậu kỳ, khoảng cách tới Chí Tôn cũng không còn xa, nếu có thể cùng hắn ở chung một tổ, ít nhất an toàn của chúng ta vẫn được đảm bảo." " Ta dựa vào, ngươi tiểu tử này thế nhưng có vận khí tốt như vậy, cư nhiên cùng một con hắc mã Lãnh Thương này ở chung một tổ, không giống như ta thế nhưng ở cùng một tổ với Lý Thanh ngu ngốc, người ngu xuẩn như vậy căn bản là cản đường toàn đội!" Nam tử được so sánh thì hạnh phúc đầy mặt, người vừa nói hiển nhiên lộ vẻ tuyệt vọng. Trong lần tỷ thí Thiên Nguyệt đế quốc lần này, cho dù muốn báo danh nhất định phải khảo nghiệm thực lực cũng chỉ là đối với người khác, tỷ như người giống như Cố Nhược Vân có thân phận không rõ ràng, thậm chí sau lưng cũng không có thế lực cường đại chống đỡ, nhất định phải thông qua khảo hạch để báo danh. Nhưng một ít nhóm thanh niên quý tộc trong Thiên Nguyệt đế quốc, hoàn toàn có thể trực tiếp báo danh thành công, cũng giống như thanh niên tên là Lý Thanh này. Chuyện đúng là như vậy, cho nên lúc trước Tô Lâm mới đi cửa sau nhằm vu oan hãm hại việc báo danh của Cố Nhược Vân. " Phụ thân Lý Thanh là tướng quân, cho nên quyền thế nhà hắn rất lớn, nhưng Lý Thanh này cũng quá mức phế vật, căn bản là một kẻ đầu gỗ! Đến bây giờ cũng chỉ dừng ở cảnh giới Võ Thánh hậu kỳ, loại người này nếu không phải đi cửa sau, căn bản không thể báo danh!" Đối với chuyện nhóm thanh niên quý tộc đi cửa sau, hoàng đế Thiên Nguyệt đều biết được, nhưng hắn lại một mắt nhắm một mắt mở cho qua. Nguyên nhân bởi vì, ai kêu Lý Thanh này là thanh niên quý tộc Thiên Nguyệt đế quốc bọn họ? hơn nữa Lý tướng quân cũng đã nói chính là để con của hắn tới rèn luyện một chút, không thèm để ý thắng bại, hắn đương nhiên sẽ không sự tuyệt sự thỉnh cầu đó.
|