Băng Nữ Sủng Phu
|
|
Chương 39: Tin tức làm cho người ta kinh ngạc
Bình thản cùng kích tình là có thể cùng nhau dung nhập vào cuộc sống. Cuộc sống của Mạnh Phi Vũ cùng Tử Uyên chính là như vậy, hai người cùng một chỗ thường nói rất ít, nhưng là, hai người lại đồng thời tản ra kích tình giống nhau, không khí yêu thương càng ngày càng quay xung quanh hai người, thế nhưng, có thể là ông trời còn cảm thấy hai người bọn họ ngẫu nhiên kích tình còn chưa đủ kích thích, cho nên, lại cho bọn họ một kinh hỉ lớn hơn nữa. Vào một ngày, giữa tháng sáu, Mạnh Phi Vũ cùng Tử Uyên ở cùng một chỗ vào ngày thứ hai…… Sáng sớm, Tử Uyên cảm giác được một trận khó chịu, không biết vì sao, đã nhiều ngày đến hắn đều có cảm giác như vậy, hơn nữa còn giống như càng ngày càng nghiêm trọng. Tử Uyên là người luyện võ, đối thân thể của chính mình luôn luôn đều thực hiểu biết, từ nhỏ đến lớn, hắn bởi vì luyện võ nên rất ít khi bị bệnh, không biết lần này là làm sao vậy, nhưng mà, hắn không muốn mang phiền toái cho Mạnh Phí Vũ, cho nên, không có nói ra. Nhưng là liên tục mấy ngày đầu, người thông minh như Mạnh Phi Vũ lại làm sao có thể không phát hiện ra. “Làm sao vậy?” Vào một ngày, ở Tử Uyên lần thứ năm sáng sớm tỏ thái độ khó chịu, Mạnh Phi Vũ rốt cục lạnh lùng nói, hơn nữa là dị thường lãnh, nàng có chút tức giận! Nàng là không thích phiền toái, nhưng là nàng cũng không cho rằng người hay bị bệnh là phiền toái a, nhưng là, Tử Uyên ngu ngốc thế nhưng vẫn sẽ không nói, xem ra, nàng hẳn là nên từ từ dạy dỗ hắn, cái gì là nên nói, cái gì là không nên nói. “Ta không có việc gì, ta đi làm điểm tâm, nàng đi tắm rửa trước đi.” Tử Uyên cười có chút miễn cưỡng, nhưng là hắn vẫn là hết sức làm cho chính mình cười tự nhiên chút, hắn là thật sự không hy vọng để Mạnh Phi Vũ phát hiện. “…… Lại đây.” Nhìn Tử Uyên, Mạnh Phi Vũ lạnh lùng nói. Tử Uyên bị ngữ khí lạnh như băng của Mạnh Phi Vũ làm cho hoảng sợ, hắn thế này mới cảm giác được Mạnh Phi Vũ thay đổi, nàng tựa hồ tức giận…… Sao lại như vậy? Là phát hiện hắn bị bệnh sao? Tử Uyên vừa nghĩ vừa nghe lời hướng Mạnh Phi Vũ đi rồi đi qua. Mạnh Phi Vũ nhìn chằm chằm Tử Uyên một lúc, sau đó lại dùng tay sờ đầu Tử Uyên…… Hắn tựa hồ không có vấn đề gì , bộ dạng cũng không giống như là bị bệnh, như vậy, hắn là làm sao vậy? Mạnh Phi Vũ mặt không chút thay đổi suy đoán vấn đề của Tử Uyên “Phi Vũ……” Tử Uyên mang theo một ít đắn đo. Mạnh Phi Vũ nhìn về phía hắn, bởi vì không biết thân thể hắn rốt cuộc có cái vấn đề gì, cho nên, mặt hơi hơi nhăn, điều này làm cho Tử Uyên nghĩ là Mạnh Phi Vũ là đang giận hắn. “Phi Vũ, ta không phải cố ý bị bệnh, ta cũng không biết là mình bị làm sao, nhưng mà, không có vấn đề gì, không có cái gì phiền toái, nàng không cần tức giận được không?” Thanh âm Tử Uyên có chút kinh hoảng cùng ủy khuất, hắn thật sự không phải cố ý làm cho chính mình bị bệnh, mặt khác cái này tựa hồ cũng không phải bị bệnh! Nghĩ đến đây, Tử Uyên đột nhiên nghĩ tới một ý nghĩ đáng sợ, hắn kinh ngốc nhìn Mạnh Phi Vũ! “Làm sao vậy?” Nhìn đến sắc mặt chưa từng có của Tử Uyên, Mạnh Phi Vũ mặt nhăn càng nhiều hơn một chút, Tử Uyên đây là làm sao vậy? “Phi…… Phi Vũ, nếu, ta nói là nếu, nếu chúng ta có con thì nàng nghĩ sao?” Tử Uyên thực gian nan mới đem câu hỏi này nói xong, hắn có chút sợ hãi lại có chút chờ mong nhìn Mạnh Phi Vũ. Mà Mạnh Phi Vũ lại bị vấn đề này này của hắn hỏi có chút phản ứng không kịp, bọn họ vừa mới nãy không phải đang nói đến bệnh của hắn sao, như thế nào hiện tại liền nhắc tới vấn đề có con. “Ta tạm thời không muốn có con.” Mạnh Phi Vũ cau mày nói. Nàng tuy rằng đã 29 tuổi, vừa vặn là thời kỳ sinh con đẻ cái, nhưng là nàng cũng không có tính muốn một đứa con, nàng nghĩ rằng vài năm nữa sẽ có mới tốt , cho nên, nàng vẫn thường xuyên dùng thuốc tránh thai. “Không…… muốn!” Tử Uyên nghe xong đáp án của Mạnh Phi Vũ, mặt nháy mắt liền biến trắng bệch, cả đầu đều là thanh âm lạnh như bang và hai chữ KHÔNG MUỐN của Mạnh Phi Vũ…… Nàng không muốn, nàng không muốn có, kia hắn nên làm cái gì bây giờ? Tay hắn nhẹ nhàng đặt ở dưới bụng của hắn. Có lẽ, ở trong này, đã muốn có một sinh mệnh bé nhỏ đang lớn dần…… (S: ôi mẹ ơi hahahah =))) Đã lâu không edit cảnh này nên ta có hơi sốc chút =)) Tuy rằng đây chỉ là phán đoán của hắn, nhưng là hắn đã xem nhẹ một vấn đề, hắn sẽ không phải không đi lựa chọn đối mặt. Hắn không phải người của thế giới này, thân thể khác biệt so với người của thế giới này, nhất là, nam nhân nơi này không thể mang thai, mà hắn lại có thể! Ở chỗ của hắn, việc mang thai sinh con đều là nam nhân làm, nam nhân cũng không cần làm một chuyện gì, chỉ cần cùng nữ nhân sinh hoạt vợ chồng còn có khả năng mang thai, nhưng là, không có sự cho phép của thê chủ, nam tử cũng là không thể mang thai, cho nên, bọn họ sau khi trải qua chuyện phòng the sẽ uống một chén thuốc tránh thai, chính là, ở nơi này, hắn lại xem nhẹ điều đó…. Như vậy, phản ứng dị thường của hắn hiện tại rất có khả năng là đã mang thai…… Mà Phi Vũ lại nói nàng không nghĩ muốn đứa nhỏ…… Không muốn?…… Như vậy, hắn nên làm cái gì bây giờ, đứa nhỏ trong bụng của hắn lại nên làm cái gì bây giờ? “Anh rốt cuộc làm sao vậy?” Ngữ điệu lạnh như băng ẩn chứa sự tức giận, Mạnh Phi Vũ vốn là bởi vì Tử Uyên giấu diếm mà có chút tức giận, hiện tại lại đối Tử Uyên khác thường có chút bất mãn, trực giác Mạnh Phi Vũ nói cho nàng, có một việc gì đó nàng không biết đã xảy ra. “Ta…… Ta……” Tử Uyên nhìn mặt càng nhăn càng sâu của Mạnh Phi Vũ, thật sự không biết nên nói cái gì cho tốt, hắn muốn nói cho Phi Vũ, có lẽ hắn đã mang thai…… Mà hắn nói rồi, Phi Vũ là có lẽ sẽ muốn xóa sạch đứa nhỏ này đi…… Hoặc là, Phi Vũ rõ ràng sẽ không muốn hắn nữa, bởi vì hắn thế nhưng phạm vào sai lầm như vậy! Một mình mang thai! Đây là biểu hiện của một loại làm trái ý thê chủ, là sẽ bị trừng phạt. (S: anh ơi =( ai dám phạt anh chứ, anh cứ lo, haha, nhưng mà em thích =)))) “Nói!” Thật sự chịu không nổi Tử Uyên ấp a ấp úng, Mạnh Phi Vũ càng thêm lạnh như băng. Tử Uyên thân thể chấn động, có chút đau thương nhìn Mạnh Phi Vũ, sau một lát, thản nhiên nở nụ cười…… Hắn có cái gì không thể nói, của hắn hết thảy đều là Mạnh Phi Vũ, nếu nàng thật sự không cần hắn, nhưng lại nguyện ý để hắn đem đứa nhỏ sinh ra, như vậy hắn sẽ tìm một chỗ, hảo hảo đem đứa nhỏ nuôi lớn, mấy ngày trước đây Nhạc lão sư cũng nói qua, lấy trình độ của hắn chắc là đi diễn tấu sẽ là không có vấn đề gì, hắn có thể nuôi chính mình cùng cục cưng của mình. Nhưng là, nếu Mạnh Phi Vũ không muốn hắn sinh đứa nhỏ, kia hắn cũng sẽ nghe lời đem đứa nhỏ này xoá sạch, tuy rằng hắn cũng sẽ đau lòng, nhưng là Phi Vũ ở trong lòng hắn vĩnh viễn đều là không thể thay thế, hắn đã nói qua hắn sẽ vĩnh viễn nghe lời Mạnh Phi Vũ….. “Phi Vũ, ta cũng không xác định, nhưng là có lẽ là ta mang thai.” Thản nhiên, Tử Uyên ngữ khí thản nhiên, biểu tình tuy rằng cũng có chút khẩn trương cùng bất an, nhưng là so sánh với lúc nãy, Tử Uyên đã muốn bình tĩnh rất nhiều. Hắn nói xong liền đứng ở nơi đó, cũng không nhìn Mạnh Phi Vũ, như là một tội nhân chờ phán xét. Mà Mạnh Phi Vũ thật lâu không nói nên lời! Chính là dùng ánh mắt kinh ngạc không thể tin nổi nhìn Tử Uyên! Hắn vừa mới nói gì đó? Hắn nói hắn có lẽ mang thai ? Mang thai…… Mang thai…… Này, làm sao có thể! Mạnh Phi Vũ luôn luôn là bình tĩnh, cho dù là lúc lấy mạng người khác, nàng đều là bình tĩnh đến dọa người, nhưng là, lúc này đây, Mạnh Phi Vũ là thật đã bị dọa! (PP: có phải mình chị bị dọa đâu, e còn sốc hơn đây này T^T *lật đật uống thuốc trợ tim*) Nàng tuy rằng biết Tử Uyên không phải người của thế giới này, màTử Uyên đến từ nơi rất khác so với nơi này, nhưng là nàng còn không thể tưởng tượng được, Tử Uyên sẽ mang thai, hơn nữa, càng không nghĩ đến là, Tử Uyên lại mang thai đứa nhỏ của nàng! “……”
|
Chương 40: Nam nhân của ta mang thai
“Tử Uyên, anh mang thai ?” Mạnh Phi Vũ biểu tình lạnh như băng tựa nhưng lại có vết rách, tựa hồ có thể nghe được thanh âm gì đó vỡ tan. “Ta không xác định, nhưng là ta biết ta không có bị bệnh, hơn nữa dấu hiệu của ta cũng rất giống khi mang thai.” “…… Đợi chút!” Mạnh Phi Vũ nói xong bấm một dãy số gọi một cuộc điện thoại.. …… “Phi Vũ à? Bạn có chuyện gì tìm ta sao?” Dường như người nào nhận được điện thoại của Mạnh Phi Vũ đều biết Mạnh Phi Vũ là có việc mới tìm các nàng. “Bác sĩ, ta cần bác sĩ khoa sản.” Không có vô nghĩa, Mạnh Phi Vũ trực tiếp đi vào chủ đề. “Bạn mang thai ?” Thanh âm trong điện thoại mang theo thản nhiên kinh ngạc, nhưng vẫn là có vẻ có chút bình tĩnh. “Không phải!” Mạnh Phi Vũ nhìn nhìn Tử Uyên, sau đó nói. “Bạn của bạn mang thai ?” Xử nữ Mặc Sĩ Tĩnh có một đặc điểm rất lớn là phải là người trong sạch, nhưng đồng thời nàng còn có một đặc điểm rất lớn khác, đó là dong dài, nàng vốn là người rất bình tĩnh, trên thực tế nàng đối với việc nhỏ cũng rất dong dài, thật sự làm cho người ta chịu không nổi. “Cũng không hẳn như vậy” Mạnh Phi Vũ lại nhìn nhìn Tử Uyên, sau đó nói. Mạnh Phi Vũ nghĩ rằng, nàng cùng Tử Uyên hẳn là không phải quan hệ bạn bè đi. “Không phải bạn bạn? Vậy đó là ai? Có thể làm Mạnh Phi Vũ gọi điện thoại tìm người hẳn là không phải người bình thường a.” Mặc Sĩ Tĩnh là bác sĩ, đối rất nhiều chuyện đều có giải thích độc đáo, nhưng là đối với hành vi như vậy của Mạnh Phi Vũ, nàng nghĩ không chỉ có là nàng sẽ nghĩ như vậy, chỉ cần là người quen biết Mạnh Phi Vũ liền đều đã nghĩ như vậy. “…… Hẳn là nam nhân của ta.” Mạnh Phi Vũ lại nhìn về phía Tử Uyên, sau đó hồi đáp. “……” Mặc Sĩ Tĩnh không nói gì, bởi vì nàng hoài nghi chính mình nghe lầm, bằng không chính là hiểu lầm. Mặc Sĩ Tĩnh là con gái độc nhất của gia tộc Mặc Sĩ, mà gia tộc Mặc Sĩ còn lại là đứng đầu về y học, có được rất nhiều bệnh viện trên thế giới, nhưng là, Mặc Sĩ Tĩnh có thể cam đoan, lấy kỹ thuật hiện tại nói, nam nhân là không thể mang thai, tuy rằng, tương lai có thể có khả năng này, nhưng là hiện tại là thật không có khả năng ! “……” Mặc Sĩ Tĩnh không nói lời nào, Mạnh Phi Vũ cũng không có nói chuyện, hai người cầm điện thoại đều biết giây trầm mặc. “Phi Vũ, bạn nói lại một lần nữa cho ta, là ai mang thai ?” Biết cùng Mạnh Phi Vũ giằng co nữa, cuối cùng thỏa hiệp vẫn sẽ là chính mình, cho nên, Mặc Sĩ Tĩnh trước mở miệng lại hỏi một lần. “Ta nói là, nam nhân của ta mang thai.” Lần này Mạnh Phi Vũ không có nhìn về phía Tử Uyên, mà là thật sâu hít một hơi, gằn từng tiếng đối với điện thoại nói. “Nam nhân của bạn mang thai? Nam nhân của bạn mang thai? Bạn chờ một chút…… Phi Vũ, không thể không nói cho bạn, hôm nay không phải ngày 1/4, cho nên, mời bạn không cần đùa giỡn với ta như vậy nha.” Nhìn một chút ngày trên lịch, Mặc Sĩ Tĩnh thực còn thật sự đối với điện thoại nói. “…… Chuẩn bị một chút, ta bây giờ sẽ mang người qua.” Mạnh Phi Vũ không có tiếp tục giải thích, mà là nói một câu công đạo xong liền trực tiếp cúp điện thoại! Đây mới là tính cách cya3 Mạnh Phi Vũ. Mà Mặc Sĩ Tĩnh bị gác điện thoại có một lát trầm mặc, sau đó liên tục gọi hơn chục cú điện thoại…… Vô luận như thế nào, trước tiên cứ đem người tới đã…… …… “Theo ta đi.” Mạnh Phi Vũ đối với Tử Uyên nói một câu, sau đó hai người đi ra cửa, một đường chạy như bay, tới bệnh viện của Mặc Sĩ Tĩnh. …… “Chuẩn bị tốt chưa?” Mạnh Phi Vũ nhìn Mặc Sĩ Tĩnh hỏi, mà Mặc Sĩ Tĩnh còn lại là gắt gao nhìn chằm chằm Tử Uyên. “Bạn thật sự định cho hắn làm kiểm tra sao? Phi Vũ, bạn hẳn là biết, nam nhân là không thể mang thai, bạn là không phải bị mắc chứng ảo tưởng đi chứ, ta là bác sĩ, bạn muốn hay không để cho ta xem.” Thu hồi ánh mắt, Mặc Sĩ Tĩnh có chút lo lắng nhìn Mạnh Phi Vũ. “Cho hắn kiểm tra!” Mạnh Phi Vũ thanh âm bắt đầu rớt xuống mấy độ! “……” Mặc Sĩ Tĩnh lần này không có nhiều lời, mang theo Mạnh Phi Vũ cùng Tử Uyên đến một phòng kiểm tra. (S: Ai cũng sợ Vũ cả =)) …… “Ta không cần!” Tử Uyên thanh âm kiên trì cự tuyệt. “Vì sao?” Mạnh Phi Vũ thanh âm lạnh như băng hỏi. “…… Ta không cần nữ nhân nhìn ta.” Mang theo ngượng ngùng quật cường trả lời. Mạnh Phi Vũ liền hiểu rõ, Mặc Sĩ Tĩnh ngạc nhiên! “Đổi bác sĩ.” Mạnh Phi Vũ nói với Mặc Sĩ Tĩnh. “……” (S: hahahaha anh dễ thương quá à=)))) …… 20 phút sau, một nam bác sĩ đến đây, hoàn hảo hiện tại có rất nhiều nam nhân lựa chọn khoa phụ sản. Một loạt kiểm tra qua đi…… “Kỳ tích a, thật là kỳ tích a……” Nam bác sĩ không thể tin thốt ra thanh âm kinh ngạc. “Thật sự mang thai sao?” Mặc Sĩ Tĩnh cũng là biểu tình không thể tin được. “Thật sự, lấy trạng thái mang thai của nữ giới đối chiếu, vị tiên sinh này đã muốn mang thai một tháng, hơn nữa, các phương diện đều thực bình thường, điều này sao có thể đâu, viện trưởng, này quả thực chính là kỳ tích a……” Nam bác sĩ càng nói càng kích động. “Ta đã biết, ngươi có thể đi ra ngoài, nhưng là phải nhớ kỹ, chuyện này không cho phép ngươi nói với ai, bằng không…… Ngươi mắc tội thì sẽ biết hậu quả xử phạt của tập đoàn Mặc Sĩ.” Mặc Sĩ Tĩnh thanh âm thản nhiên, nhưng là uy hiếp ý cũng rất rõ ràng, cái nam bác sĩ kia bỗng nhiên cảm giác một trận gió lạnh thổi tới, vừa mới kích động đều bị đông lại. “Được được được, ta biết, ta sẽ không nói ra.” …… Theo sau, Mặc Sĩ Tĩnh mang theo Mạnh Phi Vũ lại tới văn phòng của nàng. “Phi Vũ, bạn định làm gì?” Mặc Sĩ Tĩnh rất là tò mò, Phi Vũ rốt cuộc sẽ làm thế nào, nàng tuy rằng biết Tử Uyên khác biệt, nhưng là khác biệt như vậy không biết Mạnh Phi Vũ suy nghĩ như thế nào. Mạnh Phi Vũ nhìn về phía Tử Uyên, mà Tử Uyên cũng là vẻ mặt khẩn trương nhìn Mạnh Phi Vũ, như là phạm nhân đang chờ tuyên án. “Về nhà.” Không có trả lời câu hỏi của Mặc Sĩ Tĩnh, Mạnh Phi Vũ kéo qua Tử Uyên, nói hai chữ bước đi ra ngoài. Lưu lại Mặc Sĩ Tĩnh với mặt cười quỷ dị. Mặc Sĩ Tĩnh hiểu biết bạn tốt nên có thể cam đoan nói, Mạnh Phi Vũ đối Tử Uyên là thực khác biệt, đứa nhỏ kia…… Nàng thật chờ mong một tiểu sinh mệnh được sinh ra……
|
Chương 41: Không cho phép xóa sạch con của chúng ta
Hai người về tới nhà. Mạnh Phi Vũ ngồi ở trên sô pha, mà Tử Uyên có chút lo lắng đứng ở một bên, không dám ngồi xuống. “Ngồi xuống.” Mạnh Phi Vũ nhìn bộ dáng của Tử Uyên giống như là con dâu nhỏ bị khinh bỉ, có chút bất đắc dĩ thản nhiên nói. Tử Uyên sợ nàng, Mạnh Phi Vũ là biết đến, nhưng là miệt mài suy nghĩ một chút, Mạnh Phi Vũ kỳ thật cũng không có đối Tử Uyên làm cái gì. Tử Uyên theo lời ngồi xuống, bất quá là ngồi ở nơi cách Mạnh Phi Vũ xa nhất, sau đó cúi đầu, không biết suy nghĩ cái gì. Mạnh Phi Vũ mắt hơi hơi nâng lên, để lộ ra một tia hơi thở nguy hiểm…… Nàng không thích, thực không thích, Tử Uyên cách nàng xa như vậy, Tử Uyên hết thảy đều phải là của nàng! “Lại đây, ngồi ở đây!” Lại một lần nữa mở miệng, Mạnh Phi Vũ biểu tình làm cho Tử Uyên có chút sợ hãi, hắn biết Mạnh Phi Vũ là tức giận, là vì đứa nhỏ sao? Bởi vì không có trải qua sự cho phép của nàng, hắn liền mang thai đứa nhỏ…… Nhưng là, hắn là thật sự là quên…… Tử Uyên nhẹ nhàng đứng dậy, đi rồi đi qua, ngồi ở bên người Mạnh Phi Vũ, không dám ngẩng đầu. …… “Suy nghĩ cái gì?” Một tay nâng lên cằm Tử Uyên, Mạnh Phi Vũ lạnh lùng hỏi. “…… Thực xin lỗi.” Tử Uyên không biết nên nói cái gì, nhưng đây nhất định là sai, cho nên, trước hết phải nói thực xin lỗi. Mạnh Phi Vũ nhíu mày. “Anh làm sai cái gì?” Ngữ khí lạnh như băng không có lay động, làm cho người ta không biết nàng suy nghĩ cái gì. “Ta không có trải qua sự cho phép của nàng liền mang thai con của nàng, ta thật sự không phải cố ý, ta chỉ là nhất thời quên không có uống thuốc, ta biết nàng không muốn đứa nhỏ này, ta chính mình sẽ xử lý !” Nói xong câu cuối cùng, Tử Uyên như là hạ quyết định gì đó, cắn răng một cái ,vẻ mặt kiên quyết nhìn Mạnh Phi Vũ. “Xử lý?” Mạnh Phi Vũ lặp lại hai chữ này, sau đó, nhìn Tử Uyên kiên quyết, ánh mắt càng ngày càng lạnh! “Anh muốn xử lý con của chúng ta như thế nào?” Mạnh Phi Vũ dùng tầm mắt nguy hiểm nhìn chăm chú vào Tử Uyên, chẳng qua Tử Uyên bởi vì thương tâm không có ngẩng đầu, cho nên không có nhìn đến. “Ta…… Ta sẽ đi xoá sạch, sẽ không để cho đứa nhỏ này ảnh hưởng đến nàng.” Tử Uyên có chút gian nan khi nói ra những lời này, là một người cha, là một người cha sinh đẻ nuôi dưỡng đứa nhỏ, hắn là thật sự luyến tiếc tiểu sinh mệnh trong bụng, nhưng là…… Đứa nhỏ, không phải ba ba không cần ngươi, thật sự không phải…… “Xoá sạch? Anh muốn vứt bỏ con của chúng ta?” Thanh âm càng ngày càng lạnh, Tử Uyên rốt cục phát hiện chỗ không thích hợp, ngẩng đầu nhìn về phía Mạnh Phi Vũ…… “Phi Vũ, nàng còn tức giận sao? Ta về sau sẽ chú ý, nếu không muốn…. nếu không muốn ta sẽ……”
“Không cho phép!” Thanh âm Mạnh Phi Vũ lạnh như băng , trong giọng nói mang theo tức giận, cắt ngang lời hối hận của Tử Uyên. Tử Uyên kinh ngạc nhìn Mạnh Phi Vũ, không biết lời của nàng rốt cuộc có ý gì….. “Ta không cho phép anh xoá sạch con của chúng ta.” “…… Phi Vũ, nnàng là muốn ta sinh hạ đứa nhỏ này sao?” ánh mắt của Tử Uyên trong phút chốc liền lộ ra kinh hỉ, tựa hồ toàn bộ phòng đều bị chiếu sáng! Mà Mạnh Phi Vũ vẫn quan sát Tử Uyên bị ánh mắt của hắn hấp dẫn v. Mạnh Phi Vũ cúi người, ôm lấy Tử Uyên, cho hắn một cái hôn thật sâu. “Phi Vũ, Phi Vũ, nói cho ta biết, ý của nàng là để cho ta sinh đứa nhỏ này sao? Phi Vũ.” Mang theo bức thiết cầu xin, Tử Uyên trong thanh âm tràn đầy kỳ vọng. Mà thanh âm như vậy nghe vào trong lòng Mạnh Phi Vũ lại cảm giác được có chút lòng chua xót. Lần đầu tiên, Mạnh Phi Vũ bởi vì ý thức của người như Tử Uyên mà cảm thấy chua xót cùng đau lòng. “Sinh ra đi.” Thản nhiên, Mạnh Phi Vũ ôm lấy Tử Uyên, nam nhân này đáng giá để cho chính mình yêu. …… Mặc dù có Mạnh Phi Vũ đáp ứng, nhưng là đối với chuyện chính mình mang thai, Tử Uyên vẫn là cảm giác được thực áy náy, thực có lỗi, cho nên, vẫn thật cẩn thận làm việc như cũ. Đối với điểm này Mạnh Phi Vũ cũng là đã nhận ra, nhưng mà, nàng cũng không có nói thêm cái gì, đối với thái độ Tử Uyên như vậy, Mạnh Phi Vũ chỉ là yên lặng chú ý nhiều một chút thân thể Tử Uyên. Tử Uyên mang thai chỉ có một tháng, thân thể trừ bỏ một ít nho nhỏ không khoẻ bên ngoài, cũng không có bệnh trạng khác, cho nên, vẫn là mỗi ngày cứ theo lẽ thường đi đến trường, thế nhưng, Mạnh Phi Vũ đều săn sóc hắn rất chu đáo, mỗi ngày đi đón hắn, làm cho Tử Uyên mỗi ngày đều cảm giác được chính mình thực hạnh phúc. Như vậy ngày qua ngày hơn nửa tháng, thời gian cũng đi tới tháng 7. …… Vào một ngày, Mạnh Phi Vũ lại ở bên ngoài cổng trường chờ Tử Uyên, sau đó nghe được có tiếng bước chân hướng xe của nàng tới gần, làm một sát thủ, Mạnh Phi Vũ cảm giác cùng thính giác đều là sâu sắc làm cho người ta sợ hãi. Mạnh Phi Vũ nhìn lại, một nam nhân quen thuộc đứng ở nơi đó. Mạnh Phi Vũ không xuống xe, mà là mở cửa kính xe ra. “Mạnh tiểu thư, thật cao hứng lại nhìn thấy cô.” Đông Phương Dật Văn cười ôn hòa, nhưng là trong mắt mặt nhưng cũng để lộ ra một tia nóng bỏng. Trong thời gian ngắn này hắn sở dĩ chưa có tới tìm nàng, là vì một bệnh viện nước ngoài mời hắn đi làm chỉ đạo, hơn nữa viện trưởng của bệnh viện kia là bạn tốt của hắn, cho nên, không có cách nào cự tuyệt. Mà hắn hôm nay sáng sớm vừa xuống máy bay, liền khẩn cấp đi tới trường học, tuy rằng không có tiết của hắn, nhưng là hắn như cũ ở trường học ngây người một ngày, liền vì có thể ở phía sau nhìn thấy nàng, nhìn thấy nữ nhân làm cho hắn mong nhớ hai tháng này. …… Mạnh Phi Vũ nhìn Đông Phương Dật Văn, nàng gặp nam nhân này là lần thứ tư, Mạnh Phi Vũ biết nam nhân này đối nàng có hứng thú, nhưng là nàng lại đối nam nhân này không có chút hứng thú, thế nhưng, nam nhân này tựa hồ không hiểu chính mình đã bị trầm mặc cự tuyệt, mà nhiều lần xuất hiện lặp đi lặp lại trước mặt mình. Mạnh Phi Vũ nghĩ, nam nhân này nhất định là chờ ở nơi này là vì thấy nàng, bằng không làm sao có thể khéo như vậy. Nghĩ xong, Mạnh Phi Vũ nhẹ nhàng nhíu mày. “Mạnh tiểu thư, cô tựa hồ có phải không thích nhìn thấy ta không?” Đông Phương Dật Văn nhìn thấy bộ dạng này của Mạnh Phi Vũ, cũng là có chút thương tâm, nhưng mà, hắn không phải người dễ dàng bỏ cuộc. “Đúng” Mạnh Phi Vũ thực thành thực cho hắn đáp án, điều này làm cho Đông Phương Dật Văn kinh ngạc cười cười. Nữ nhân này thật đúng là thành thực a, nhưng là, không biết hắn vì sao chính là thích nàng như vậy. “Kỳ thật, ta cũng không muốn làm cho cô chán ghét, nhưng là, ta thật sự rất muốn nhìn thấy cô, cô không thể cho ta một cơ hội sao?” Mang theo ngữ khí tự giễu, Đông Phương Dật Văn thật sự là không có cách nào với Mạnh Phi Vũ, nữ nhân này tựa hồ cứng mềm không ăn, lạnh như băng mà lại rất thuần thục. “Phiền!” Mạnh Phi Vũ lạnh lùng phun ra một chữ, sau đó đi ra cửa xe, túm lấy Tử Uyên đang ở một bên nhìn một hồi, sau đó lên xe, nghênh ngang mà đi, lưu lại Đông Phương Dật Văn một mặt mất mát. …… “Về sau, gặp được tình huống như vậy, anh không được không nói lời nào đứng ở một bên!” Thanh âm thực nghiêm túc lạnh như băng, sau khi về nhà, Mạnh Phi Vũ đối với Tử Uyên nói! Tử Uyên có chút mờ mịt, hắn lại làm sai sao? “Phi Vũ, ta đây phải làm cái gì?” Hắn là thật sự không biết nên làm như thế nào, cho nên mới hỏi ra miệng, trong tư tưởng của Tử Uyên, khi thê chủ của mình cùng nam nhân khác nói chuyện, chính mình là không thể xen mồm. “Muốn làm cái gì thì làm cái đó!” Mạnh Phi Vũ kỳ thật cũng không biết nên để cho Tử Uyên làm cái gì, nhưng là chỉ khi nàng nghĩ đến cái biểu tình nhẫn nhục chịu đựng này của Tử Uyên, nàng liền nhịn không được muốn tức giận. “Ta… Phi Vũ, nàng thích hắn sao? Nếu nàng thích hắn là không cần băn khoăn đến ta, hơn nữa, ta đang mang thai, qua đoạn thời gian này sẽ không có thể hầu hạ nàng, nàng nếu tìm nam nhân khác, ta sẽ không để ý !” Tử Uyên trầm trầm nói xong, ngữ khí bình tĩnh nhìn không ra đến hắn rốt cuộc suy nghĩ cái gì. Mà nghe được những lời này của Tử Uyên, Mạnh Phi Vũ lại cực kỳ khó chịu nhìn Tử Uyên! Nam nhân chết tiệt này!
|
Chương 42: Chương Nhạc tới chơi
…… Ngoan đem đứa nhỏ sinh ra, không cần phải suy nghĩ linh tinh”. Đây xem như là Mạnh Phi Vũ nói ra lời an ủi đi. “Ta biết.” Tử Uyên gật gật đầu, hắn cố gắng đem cục cưng sinh ra thật tốt, đối với chuyện tình của Mạnh Phi Vũ, hắn là sẽ không quản nhiều, hắn là một người có tri thức và hiểu lễ nghĩa, là một nam nhân tốt, hắn muốn học tập giống phụ thân của hắn , hắn muốn khoan dung rộng lượng, muốn ôn nhu ngoan ngoãn, hắn sẽ dựa vào Mạnh Phi Vũ làm hy vọng cho bản thân. Aiz, nhận thức của Mạnh Phi Vũ cùng Tử Uyên vẫn là khác biệt nhau, không biết phải bao lâu về sau mới có thể có chung một cách nghĩ đây? ……… Một lát sau . Mạnh Phi Vũ nhìn Tử Uyên vẫn như cũ là bộ dáng đang bị giáo huấn, có chút bất đắc dĩ. Nàng nhẹ nhàng ôm lấy Tử Uyên, cho hắn một cái hôn khẽ. “…… Phi Vũ, nàng muốn sao? Ta, ta có thể.” Tử Uyên có chút ngượng ngùng hỏi ra nói như vậy, đã phải vài ngày Phi Vũ không có chạm qua hắn, mà Phi Vũ không chủ động, hắn cũng là ngượng ngùng không dám . Mạnh Phi Vũ kinh ngạc nhìn Tử Uyên, không nghĩ tới hắn sẽ nói ra như vậy, Tử Uyên ở trên giường luôn luôn là ngượng ngùng, trừ bỏ lúc làm, bình thường là sẽ không nói gì. Bất quá, hắn đã rất khó khăn mới nói ra được, nàng làm sao lại có thể cự tuyệt đây…… …… Cuối tháng 7 , Tử Uyên mang thai đã hơn hai tháng, vừa vặn là thời điểm được nghỉ hè, cho nên, Tử Uyên cái gì cũng không làm mà ngoan ngoãn ở nhà nghỉ ngơi. Mà thời điểm hai người đang cùng nhau xem Tivi, không lâu sau thì điện thoại của Tử Uyên liền vang lên. Tử Uyên nhìn Mạnh Phi Vũ liếc mắt một cái, sau đó tiếp điện thoại. “Ta là Tử Uyên.” Khẩu khí cùng người nào đó thật giống nhau. (S: =)) còn giống ai được nữa đây) “Ta là Chương Nhạc, trò hiện tại có thời gian không? Ta có một việc muốn cùng trò bàn luận một chút.” Nghe được là Chương Nhạc, Tử Uyên cũng không kinh ngạc, nhưng số điện thoại này trừ Mạnh Phi Vũ biết, người bên ngoài hắn cũng chỉ nói cho giáo sư của hắn là Chương Nhạc. “…… Thầy chờ một chút.” Tử Uyên trước vừa hạ điện thoại, sau đó nhìn về phía Mạnh Phi Vũ. “Phi Vũ, thầy của ta muốn tìm ta nói chuyện, ta có thể đi ra ngoài không?” Trừ bỏ đến trường, hắn chưa từng có một mình ra ngoài, cho nên, đột nhiên có người tìm hắn, hắn cũng không biết nên làm cái gì bây giờ. Mạnh Phi Vũ có chút lo lắng, nàng không ngại Tử Uyên ra ngoài, nhưng là Tử Uyên hiện tại đang có bầu, nàng tất nhiên là không yên tâm. “Anhcó thể cho hắn tới nơi này” Đây là đáp án cuối cùng của Mạnh Phi Vũ . “Ah, được…… Nhạc lão sư, ta không có tiện đi ra ngoài, thầy đến nhà của ta nhé, đến đây đi.” Hắn cũng biết mình mang thai, tuy rằng không có bệnh trạng rõ ràng, nhưng vẫn là tốt nhất không cần đến chỗ đông người đi. “…… Nhà trò còn có trưởng bối ở phải không? Ta đến có gì không tiện hay không?” Chương Nhạc có chút nghi ngờ, hắn nghĩ, nhà Tử Uyên nhất định không phải gia đình bình thường , cho nên, hắn mạo muội tới chơi như vậy chắc hẳn là quá không lễ phép. “Sẽ không.” “Vậy được rồi, trò nói cho ta biết địa chỉ đi.” “……” Tử Uyên nói địa chỉ, sau đó, buông điện thoại rồi đi thay đổi một bộ quần áo, chờ Chương Nhạc. …… Ước chừng một giờ sau, tiếng chuông cửa vang lên. Tử Uyên nhìn cửa, Mạnh Phi Vũ cũng đứng lên. “Mời vào.” Lúc này Tử Uyên thoạt nhìn so với lúc ở trong trường học trông hiền hoà hơn. Chương Nhạc đi đến, đầu tiên đưa mắt nhìn đến chính là Mạnh Phi Vũ đứng ở trước sô pha. Nữ nhân rất lạnh a! “Xin chào, ta là lão sư của Tử Uyên là Chương Nhạc, mạo muội tới chơi khiến mọi người thêm phiền toái, xin hỏi cô là?” Đầu tiên là một tiếng chào hỏi, Chương Nhạc lịch sự hướng Mạnh Phi Vũ giới thiệu. “Xin chào, ta là Mạnh Phi Vũ, là bạn gái của Tử Uyên.” Mạnh Phi Vũ thanh âm tuy rằng vẫn lành lạnh như cũ, nhưng đã được xem như rất khách khí. “A, Xin chào .” Chương Nhạc thanh âm mang theo một chút kinh ngạc. Chương Nhạc trừ bỏ âm nhạc bên ngoài, đối những chuyện khác thực sự là không quan tâm, cho nên, thời điểm có yến hội, hắn là không có đi, nhưng truyền thuyết về bạn gái của Tử Uyên hắn vẫn biết đến, không nghĩ tới nàng sẽ là một người con gái như vậy, thật làm cho người ta kinh ngạc , hơn nữa xem ra bọn họ là đã sống chung rồi. “Các ngươi nói chuyện đi.” Mạnh Phi Vũ không có ý tứ muốn nghe bọn họ nói chuyện , cho nên, không có tiếp tục khách sáo, chính là thản nhiên quay đầu lấy một quyển sách đứng ở một bên đọc . Không phải Mạnh Phi Vũ không muốn tránh đi chỗ khác, mà là nhà Mạnh Phi Vũ chỉ có phòng tắm là được ngăn cách, còn lại những nơi khác là hoàn toàn thông nhau. “Mời ngồi.” Tử Uyên đối với Chương Nhạc có chút xấu hổ nói,sau đó rót một ly trà mời Chương Nhạc. “Uh, cám ơn.” “Không cn62 khách khí.” Tử Uyên đã ngồi xuống ở một bên. “Tử Uyên, ta tới tìm trò là có một việc cũng muốn hỏi một chút ý kiến của trò, năm nay thời điểm vào tháng 9, sẽ có một buổi diễn tấu đàn cổ do các danh sư đàn cổ trên thế giới đến biểu diễn, ta lo lắng nghĩ cho trò một chút, không biết trò có thể tham gia hay không, cái này đối với trò mà nói tuyệt đối là cơ hội tốt có thể thành danh”. Chương Nhạc là có chút hưng phấn, một buổi diễn như vậy đã rất hiếm có, mà có thể giới thiệu Tử Uyên với những người kia, liền càng làm cho hắn cảm thấy hưng phấn. Chương Nhạc cho rằng, Tử Uyên là một thiên tài cực kỳ hiếm có trong giới đàn cổ. “Thực xin lỗi, ta không thể tham gia.” Tử Uyên từ chối không một chút lo lắng. Tháng 9 đã là lúc hắn mang thai 4 tháng, hắn thực sự không có khả năng tham gia. “Vì sao?” Vốn Chương Nhạc là cho rằng Tử Uyên nhất định sẽ đáp ứng, không nghĩ tới đáp án dĩ nhiên là từ chối, cơ hội như vậy là ngàn năm có một là có muốn mà không thể cầu a. “Ta có việc riêng.” Tử Uyên thản nhiên nói. “Nhưng là, cơ hội như vậy thật sự rất khó, hơn nữa, cũng đáng tiếc cho cầm nghệ của trò, trò chẳng lẽ không muốn cho mọi người đều biết đến trò sao?” Chương Nhạc không muốn đểTử Uyên buông tha cho cơ hội tốt như vậy, cho nên, tiếp tục khuyên bảo. “Thực xin lỗi, ta thật sự không thể tham gia.” Đối với Chương Nhạc, Tử Uyên vẫn là có chút tôn kính, bằng không cũng sẽ không đem số điện thoại nói cho hắn, lại càng sẽ không kiên nhẫn cùng hắn nói chuyện như vậy. “Tử Uyên, trò tốt nhất nên suy nghĩ cho kỹ, đây là cơ hội thành danh tốt nhất , hơn nữa……” Nói tới đây, Chương Nhạc nhìn về phía Mạnh Phi Vũ vẫn một mực yên lặng không ra tiếng “…… Hơn nữa, ta nghĩ, Mạnh tiểu thư cũng sẽ hy vọng bạn trai của nàng là nghệ sĩ cổ cầm tuyệt nhất thế giới đi.” Tuy rằng, khuyên bảo như vậy có chút vô duyên, nhưng mà, Chương Nhạc nói cũng là sự thật, hắn là thật sự hy vọng Tử Uyên có thể nắm chắc được cơ hội này, hắn có thể cam đoan, Tử Uyên nhất định sẽ nổi danh. Mạnh Phi Vũ nghe được Chương Nhạc cùng nàng nói chuyện, ngẩng đầu lên nhìn về phía Chương Nhạc. “Hắn chắc chắn sẽ không đi.” Mạnh Phi Vũ lạnh lùng phun ra câu này, khiến Chương Nhạc có chút xấu hổ. “Vì sao vậy? Đây là một cơ hội cực tốt a, thật sự cái việc riêng đó không thể sắp xếp lại một chút sao?” Tuy rằng nghe được lời nói của Mạnh Phi Vũ, nhưng Chương Nhạc vẫn chưa từ bỏ ý định .
|
Chương 43: Nam tử học nghệ chỉ vì một người
Vì sao vậy? Đây thực sự là một cơ hội tốt lắm a, thật là cái việc riêng gì đó không thể sắp xếp lại một chút sao?” “Hắn sẽ không đi !” Mạnh Phi Vũ lạnh lùng lập lại câu nói này một lần nữa. “…… Tử Uyên,thực sự rất khó có được cơ hội như thế này, trò thật sự không đi sao? Không cần bởi vì một ít việc riêng tư mà chậm trễ sự nghiệp phát triển a.” Đối với thái độ lạnh lùng cự tuyệt của Mạnh Phi Vũ , Chương Nhạc có chút ngạc nhiên, hắn cho rằng Tử Uyên sở dĩ không đi là vì Mạnh Phi Vũ, cho nên lại dùng lời nói thấm thía đối với Tử Uyên. Ngụ ý là hy vọng, Tử Uyên không cần nhi nữ tình trường, không cần bởi vì một nữ nhân mà buông tha cho thời cơ tốt để phát triển sự nghiệp. Nghe được lời nói của Chương Nhạc ,Mạnh Phi Vũ chỉ là cười lạnh lùng . “Ta không cho phép, hắn sẽ không đi.” Lạnh lùng, Mạnh Phi Vũ đem vấn đề chuyển hướng tới bản thân mình. Chương Nhạc bởi vì câu nói này của nàng mà cảm thấy Mạnh Phi Vũ càng ngày càng nguy hiểm. Ý tứ trong lời nói của nữ nhân này là cái gì? Hai người nhìn nhau, nội lực phía sau Chương Nhạc, ánh mắt tất nhiên là sáng ngời hữu thần, mà Mạnh Phi Vũ tuy rằng không có nghiên cứu luyện tập nội lực, nhưng một thân lạnh lùng sát khí cũng làm cho Chương Nhạc có chút kinh hãi! Nữ nhân này tuyệt đối không phải người thường! “…… Quên đi, nếu như vậy, ta cũng sẽ không cưỡng cầu, bất quá, Tử Uyên ta hy vọng trò có thể thận trọng suy nghĩ một chút, ta cũng sẽ không quấy rầy nữa.” Nói xong, Chương Nhạc đứng lên, hướng ngoài cửa mà đi , lãnh khí nơi này đã bắt đầu nâng lên, nếu không đi hắn sẽ chịu không nổi. “Lão sư đi thong thả.” Tử Uyên nói một câu xem như khách khí. …….. “Muốn đi sao?” Sau khi Chương Nhạc đi rồi, Mạnh Phi Vũ làm như tùy ý hỏi một câu. “…… Mẫu thân từng nói, nam tử học nghệ, chỉ vì một người, cho nên, ngay từ lần đầu tiên ta bắt đầu học cầm, liền nói cho bản thân mình, cầm tốt nhất, khúc tốt nhất , đều là vì một người nào đó trong tương lai.” Tử Uyên còn thật sự gằn từng tiếng nói , sau đó rõ ràng sáng tỏ đem những lời này khắc ở trong lòng của Mạnh Phi Vũ! Mạnh Phi Vũ nhìn Tử Uyên cái loại thâm tình này , ánh mắt không hối hận , để lộ ra một nụ cười thản nhiên. Núi băng cũng có thể hòa tan, cũng không phải là không có khả năng, chỉ là phương pháp của ngươi như thế nào mới có thể làm cho tảng bang trong lòng của nàng tan ra mà thôi. ……….. Cuộc sống của Mạnh Phi Vũ cùng Tử Uyên xem như rất bình thường, nhưng là, có lẽ là ông trời xem hai người sống quá mức hạnh phúc , cho nên, phái một ít người không nên đến, cho bọn họ một chút phiền toái đi. Đầu tháng 9, Tử Uyên đã xin trường học tạm nghỉ, an tâm đứng ở trong nhà. Nam nhân mang thai cùng nữ nhân là có chút bất đồng, nữ nhân bình thường là 10 tháng sinh sản, mà nam nhân là thời kỳ mang thai lại chỉ có 6 tháng! Cho nên, đã sắp được 4 tháng thì bụng của Tử Uyên đã rất là lớn. Hắn mỗi ngày chính là ở nhà nghỉ ngơi, cái gì Mạnh Phi Vũ cũng không cho hắn làm, hơn nữa, chỉ cần là Mạnh Phi Vũ ở nhà, nàng sẽ nhìn chằm chằm bụng Tử Uyên rồi ngẩn người, làm cho người ta không tìm thấy một chút hơi thở lạnh băng nào. Đôi khi, Mạnh Phi Vũ còn có thể ghé vào trên bụng của Tử Uyên, sau đó chậm rãi lộ ra một nụ cười ôn nhu , thời điểm này đối với Tử Uyên mà nói là thời điểm hạnh phúc nhất, nhìn thấy nụ cười của Mạnh Phi Vũ, hắn sẽ cảm thấy thỏa mãn. Nhưng là, ngày hôm nay, Mạnh Phi Vũ phải đi ra ngoài công tác thì lại gặp phiền toái. Từ trong nhà xuất phát, Mạnh Phi Vũ lái xe đi viện tư pháp, nhưng là khi nàng đi đến ngã tư thứ nhất , liền lập tức phát hiện đằng sau có hai chiếc xe đang theo dõi nàng! Nhấn mạnh chân ga, xe của Mạnh Phi Vũ mạnh mẽ tăng tốc, ở trong những đoàn xe xen kẽ vượt lên trên, xe đằng sau cũng tăng tốc theo sát phía sau, nhưng mà, vẫn là thua Mạnh Phi Vũ rất nhiều. Nhìn 2 cái xe ngu ngốc bị đá ở phía sau, Mạnh Phi Vũ cười lạnh lùng , kỹ thuật như vậy còn muốn theo dõi nàng, thật là không biết tự lượng sức mình! …….. Đến viện tư pháp, xe đằng sau đã không còn thấy bóng dáng, Mạnh Phi Vũ cũng không để ý ở trong lòng, nàng là quan toà, lại xuất than từ danh gia, sống trên đời nhiều năm, kẻ thù nhiều vô số kể, nhưng là không ai có thể tạo ra uy hiếp đối với nàng, cho nên, nàng rất kiêu ngạo không đem những người này để ở trong mắt. Mạnh Phi Vũ đến văn phòng liền cầm lấy một văn kiện lên nhìn …… Mà lúc này, Tử Uyên lại gặp phải chuyện nguy hiểm không thể tưởng được! Mạnh Phi Vũ đi rồi, Tử Uyên ở trong nhà xem bộ sách “nuôi con” , cái này đều là do Mạnh Phi Vũ mua về, nhưng Mạnh Phi Vũ ít khi xem , mua cho hắn xem là chủ yếu. Nhớ rõ có một lần, Mạnh Phi Vũ ghé vào bụng của hắn nói “Đứa nhỏ anh sinh, anh phải chiếu cố”! Tử Uyên ôn nhu cười, sau khi mang thai , hắn cười như vậy càng ngày càng nhiều. Hắn tuy biết rằng Mạnh Phi Vũ rất lạnh lùng, nhưng cũng cùng hắn rất chờ mong tiểu sinh mệnh này được sinh ra. “Cục cưng, ba ba nhất định sẽ đem con bình an sinh ra.” Đúng vậy, nhất định phải bình an, nam tử bọn họ ở nơi đó sinh sản rất là nguy hiểm, có rất nhiều hồng nhan bạc mệnh nam tử chính là bởi vì khó sinh mà chết, nhưng là, đây là số mệnh bọn họ , bọn họ nguyện ý dùng sinh mệnh của chính mình đi đổi lấy đời tiếp theo kéo dài liên tục. Mà ngay tại lúc này, đột nhiên có tiếng đập cửa vang lên. Tử Uyên có chút nghi hoặc, căn nhà này trừ bỏ ngày ấy Chương Nhạc đến, hầu như là không có người khách nào khác tới. Sẽ là ai đây? “Trong nhà có người không? Ta là bảo vệ bảo an, có một số việc muốn tìm ngài.” Một người nam nhân đứng ở ngoài cửa, thoạt nhìn có vẻ hung ác. Tử Uyên nhíu mày, hắn mặc dù đang ở nhà, nhưng là cũng không thể mở được cửa, bởi vì cái dạng này của hắn căn bản là không thể gặp người khác được, Mạnh Phi Vũ đã nói qua, nơi này không có nam tử mang thai, nếu bị người khác biết được, sẽ có rất nhiều phiền toái. Cho nên, Tử Uyên chính là im lặng, không để ý đến người bên ngoài , nghĩ là, có lẽ người bên ngoài nếu biết trong nhà không có người thì sẽ tự động rời đi. Nhưng là, cái người gõ cửa kia không chỉ không đi, ngược lại bắt đầu phá cửa! Bọn họ muốn làm cái gì! Tử Uyên cả kinh, cầm lấy điện thoại di động liền gọi cho Mạnh Phi Vũ. Nhưng là điện thoại lại chậm chạp không có ai tiếp, mà phía sau, tên người lạ đã mở cửa vào được, hơn nữa, không phải chỉ một người, mà là một nhóm người. Tử Uyên rất nhanh đi đến hướng tủ quần áo, phủ thêm một cái áo gió màu đen mà Mạnh Phi Vũ cố ý vì hắn chuẩn bị, hắn không thể để cho người khác nhìn thấy hắn mang thai ! “Các ngươi muốn làm cái gì?” Tử Uyên bình tĩnh nhìn vào một người nam nhân âm lãnh đi ở phía trước, đằng sau là 8,9 đại nam nhân khác người nào người nấy thân thể cao lớn, tất cả là một thân hắc y, rõ ràng không phải người tốt. “Lão đại, chúng ta tra ra được chính là người này .” Một người nam nhân chỉ vào Tử Uyên rồi nói với nam nhân đứng ở phía trước . “Ân, mày chính là bạn trai của Mạnh Phi Vũ ?” Ngữ khí của nam nhân này có chút âm lãnh, làm cho người nghe thực không thoải mái. “Các ngươi rốt cuộc muốn làm cái gì?” Tử Uyên cau mày, tự nói cho chính mình phải bình tĩnh, điện thoại trong tay cũng liên tục gọi cho Mạnh Phi Vũ …… ****
|