Tiểu Yêu Tinh lạnh lùng
|
|
Thể loại:xuyên không, đầu hơi ngược,sau thì sủng,HE Nhân vật chính: Lâm Kiều Vy và Hàn Vũ Quang
|
Văn Án:
AAAAAAAAAAAAAA! Chuyện gì đang xảy ra với nàng vậy ? Sao đang đi dự tiệc lại bị chui vào cái hố kì lạ này! Trên người cư nhiên lại mặc bộ y phục lạ lẫm này! Rốt cuộc là ý gì ? Lão thiên muốn đùa giỡn với nàng sao? ………………………………………………………… Lâm Kiều Vy chính xác là 1 tiểu yêu tinh. Bề ngoài nàng cực kì lãnh đạm, ít nói nhưng luôn hành động cực kì có chủ ý làm ai cũng khiếp sợ;trên thương trường nàng lại càng lạnh lùng lãnh khốc khiến các đối thủ kính nể vài phần. Tuy nhiên chính là mỗi người luôn luôn có một bí mật riêng biệt . Tính cách nàng chẳng phải đã rõ ràng ? Nhưng đó có thật là tính cách nàng không ? ……………………………………………………………… Hàn Vũ Quang trước kia nổi tiếng là 1 thái tử hiền lành nhân hậu.Thế nhưng từ khi mẫu hậu và muội muội từ trần,hắn trở nên lạnh lùng ,lãnh khốc,ghét nứ nhân .Đặc biệt là từ sau khi đăng cơ làm vua,tính tính càng lúc càng khó đoán , lạ lẫm Vì sao vậy? ……………………………………………………………… Vy Vy VS Vũ Quang, 2 thái cực trái ngược nhau,ở 2 thế giới khác nhau…..liệu giữa họ sẽ có chuyện j xảy ra đây!!!!
|
Chương 1:Khi yêu tinh chưa thành tinh^^ -Mẹ,mẹ tha cho con đi,con không muốn đi xem mặt nữa đâu mà!!! -Hừ! Cha bố cô,có lần nào có đi cho ra hồn đi đâu mà bảo ko đi nữa.Hồi bé thì cứ leo lẻo leo lẻo đòi lấy chồng sớm , không thích đi học;bây giờ cho đi xem mặt lấy chồng thì lại toàn phá phách,không chịu đi. -Không có nói nhiều, từ giờ đến cuối năm mày bắt buộc phải lấy chồng cho tao-Một giọng nói đanh thép vang lên.Giọng nói đó ko ai khác là của papa của Vy Vy. -Ba,ba ko thể ép con thế được. -Hừ,học mày không học,lấy chồng mày không lấy,thế mày muốn làm gì? -Con muốn kinh doanh. -HẢ- Cả ba mẹ Vy Vy cùng mắt chữ 0 mồm chữ A nhìn cô. Hazz,nàng biết ngay mà,gia đình nàng phong kiến như vậy,nghe chuyện này không sốc tới mức bị “nội thương” đã là tốt lém rùi.Ngay sau đó tất nhiên là 1 trận “phong ba bão táp hơn cả ngữ pháp Việt Nam’’của ba Vy Vy rùi.Nhưng mà lần này nàng thật sự đã quyết tâm,bằng mọi giá nàng phải chứng minh cho ba nàng thấy là con gái không phải chỉ biết lấy chồng sinh con.nàng sẽ không để ba coi thường nàng nữa!!! Lấy lại dũng khĩ xong,Vy Vy lạnh lùng nói: -Ba cứ coi như là cho con vay tiền làm ăn đi, sau này con nhất định sẽ trả cho ba cả vốn lẫn lời. ………………………………………………………………Sau hôm đó tất nhiên là sẽ còn rất nhiều chuyện nữa xảy ra trong gia đình họ Lâm.Nhưng cuối cùng thì Vy Vy cũng thuyết phục được cha mẹ và tập đoàn A5 bắt đầu hình thành ………………..2 năm sau…………………………………. -Mọi người thấy hợp đồng này thế nào-Vy Vy buông giọng làm phá tan không khí im ắng của phòng họp. -Nếu như hợp đồng này thành công thì sẽ là bước tiến mới của công ty chúng ta.Nhưng nếu thất bại thì sẽ là 1 tổn thất ko nhỏ chút nào,có thể sẽ phá sản.Theo tôi chúng ta không nên kí – Lâm Hạo phân tích Mọi người bắt đầu nhao nhao như chợ vỡ,mỗi người một ý kiến,nhưng đa phần là ko muốn mạo hiểm kí. -Vy Vy, sao hôm nay kín tiếng thế,bà là giám đốc mà ko nói gì sao -Mọi người có coi tôi là giám đốc ko?-Vy Vy lạnh giọng nói -Bà nói cái gì thế? Sao tự nhiên hỏi thế,bà không làm giám đốc thì làm gì? -Nếu tôi là giám đốc thì hợp đồng này tôi bảo ký!!!!!!!!!!! Im……lặng…..3 phút………. -Không được,tôi không đồng ý -Tôi cũng thế,tôi không đồng ý -Sao lại không cơ chứ.Tôi đồng ý.Tôi đồng ý -Mọi người dừng lại,chúng ta biểu quyết-vẫn là Lâm Hạo nhanh chí giảng hoà.Thế nhưng kết quả lại là 50:50.Công ty tuy nhỏ nhưng giám đốc vẫn lớn.Giám đôc đã nói 1 câu kiên định như vậy thì ai chả có phần lung lay.Thế là 1 trận hỗn chiến lại xảy ra…. Phần này tạm đăng là tiết tử thui naz,chưa vào chuyện được đâu Đây tuy chỉ là tiết tử nhưng lại hơi mang hơi hướng giới thiệu nữ chính,các bạn ko đọc cũng được,vì sau này ở kết thúc truyện cũng sẽ dẫn lại về tiết tử để làm sáng tỏ 1 s
|
Sr mn na mình có thay đổi chương. 1 lại như sau.mn ủg hộ mình na!!!
Chương 1: Đi dự tiệc Hazz,tiệc vs chả tùng, nàng đợi đến cà nửa ngày mà vẫn ko thấy nhân vật chính mang tên “lãng tử lạnh lùng” đâu cả; mà hắn ko xuất hiện thì thôi, bảo ba hắn tự khai tiệc đi chứ, sao lại bắt bao nhiêu khách đợi lâu như vậy; báo hại nàng từ tối đến giờ chưa ăn gì nên cái dạ dày biểu tình dữ dội tạo thành ban nhạc trong bụng nãy giờ. Thế này thì có cố lạnh lùng lịch sự cũng ko được nữa rùi. Nàng đành phải lẻn trốn ra hoa viên chơi vậy. Phải công nhận hậu hoa viên nhà này được thiết kế rất đẹp,rất có phong cách và mang một nét gì đó rất cổ kính nhưng không kém phần sang trọng.Nhìn qua cứ như là vườn thượng uyển của Hoàng thượng ngày xưa chiếu ở trong phim vậy,quả thật là rất đẹp. Vy Vy tò mò nên đi vào rất sâu thì phát hiện ra ở đây có 1 cái hồ, điều lạ là cái hồ này ko giống hồ bơi bình thường; nước rất trong và tự nhiên chứ ko phải nước nhân tạo như ở những hồ bơi hay bể bơi khác.Nàng tò mò khoả tay xuống dòng nước. Oa! nước thật sự là rất mát nha, thật là thích đó; Vy Vy mải nghịch nước 1 cách thích thú mà ko nhớ rằng với đôi giày cao 15 phân và bản tính nghịch ngợm của nàng thì việc chơi đùa gần hồ nước là vô cùng nguy hiểm.Và thế là …….. TÙM,đôi giày của nàng đã thành công với việc cho chủ nó một vé bơi miễn phí tại cái hồ trong xanh này!!! Vy Vy theo đà ngã rơi tỏm xuống nước.Nàng cố gắng bơi lên vào bờ nhưng ko được,cái hồ này sâu hơn nàng tưởng và dường như có cái gì đó đang hút nàng xuống dưới. Vy Vy mơ hồ nhìn xuống dưới thì phát hiện ra dưới đáy cái hồ này ko phải là nước là một cái lỗ hổng rất lớn hình xoắn ốc và điều cần chú ý là cái lỗ này nó đang hút nàng xuống. Ôi Khô…ô..ngggggggggggg Oạch! Ui da!Đau quá đi!Theo đà hút của cái lỗ đó,Vy vy rơi ngay xuống 1 cái hố.Nàng thuận miệng chửi rủa: -Mk ( là j tự hiểu nhá^^)! Sao lại xui thế cơ chứ,quạ đen bay đầy đầu ta rùi! Sau một hồi xỉ vả cái số phận đen như hòn than chưa cháy này,Vy Vy bắt đầu đưa mắt nhìn xung quanh xem rốt cuộc cô đang ở đâu. Đây hình như là 1 cái hố rất sâu. Thoạt nhìn cứ như là 1 cái bẫy vậy.Nhưng bẫy con j mà lại cần 1 cái hố vừa to vừa sâu như vậy chứ, báo hại nàng ngã đau cả đít. Vy Vy vô thức nhìn ra đằng sau thì bỗng thấy 1 cậu bé đang ngồi co rúm ở trong góc đưa ánh mắt tò mò nhìn nàng . Chả lẽ cậu bé này cũng bị hút vào cái lỗ hổng đó giống nàng sao. Ý !Mà cậu bé này ăn mặc kiểu j kì vậy, cứ như là trang phục cổ trang trong mấy bộ phim cổ vậy.Vy Vy nhẹ giọng hỏi: -Nhóc! Đây là đâu? Sao cậu lại ở đây? Bố mẹ cậu đâu? ………………Một hồi im lặng……..kéo dài 3 phút………. -Ê nè, tui đang hỏi cậu đó.Sao người lớn gọi lại ko thưa,hỏi ko trả lời lại nhìn trằm trằm là sao? -Bà cô đang nói tôi? -Ở đây chỉ có mỗi tôi với cậu, tôi ko nói cậu thì nói ai.Mà sao ai dạy cậu ăn nói hỗn lão thế hả?Ai là bà cô của cậu? Vy Vy ấm ức nói.Nàng cùng lắm mới chỉ có 25 tuổi thôi mà,đâu đến mức bị gọi là bà cô chứ. Cậu bé kia kiêu ngạo trả lời: – Hứ! Tôi ko phải tên là nhóc, tôi tên Hàn Lâm Thừa,là hoàng tử đương triều.Hơn nữa nhìn bà cô già như vậy,ko gọi là bà cô thì gọi là j? Hừ, nàng thực sự tức giận rùi nha.Ở đâu ra một tên nhóc đã bé lại còn điêu,đã điêu lại còn kênh kiệu thế này ko bít.Vy Vy từ trước đến giờ nổi tiếng là yêu quý và thích trẻ con thật đấy,nhưng chưa bao giờ nàng gặp một thằng nhóc quái gở thế này.Đã thế lại còn mắc bệnh hoang tưởng nặng nữa chứ.Ý, mà khoan, nhìn trang phục của nó thì có vẻ như là nó đang đóng phim chăng.Vy Vy tò mò lại gần thằng bé, sờ vào quần áo của nó. -Nè nè tên dân nữ to gan người làm j ta đó, ngươi có ý đồ j?- Cậu bé tự nhiên thấy Vy Vy lại gần mình nên dãy nảy lên. Sờ soạng quần áo của nó một hồi chán chê, Vy Vy mới hỏi -Cậu bé,quần áo này cậu lấy đâu ra?- Dựa vào kinh nghiệm bao lâu nay nàng học từ chị em nhà Trúc Ly, Lưu Ly thì quần áo trên người cậu bé này quả thật là rất tốt nha. Vy Vy quả thật rất ít khi thấy được loại vải quý hiếm này; trang phục làm phim cổ trang nàng chưa phải chưa từng xem qua, nhưng quả thực ko thể nào dùng loại vải quý hiếm và đường may tinh xảo thế này. Nàng nhất định phải hỏi cho ra cậu bé này lấy áo ở đâu ra để có j còn chôm chứ.>_< -Hừ! Vải này tất nhiên là chỉ trong cung mới có rồi. Loại dân nữ thường dân như bà cô thì sao có được!- Thằng bé thấy vẻ mặt nàng liền đắc chí cười huênh hoang. Hazz, nàng thực sự tức giận rùi nha! Hừm! bé này ko những gọi nàng là bà cô mà giờ còn gọi là dân nữ nữa (mèo lười và quỳnh dương:gọi từ nãy rùi mà, chả qua là tại tỷ tỷ mải mê ý đồ đen tối nên mới thế thui!) thật là vô lễ mà.Vy Vy hôm nay mà ko xử tội nó thì nàng ko còn là Lâm Kiều Vy lẫy lừng nữa nha. Nghĩ là làm, Vy Vy liền chuẩn bị xắn tay áo lên đánh thằng bé.Thằng nhóc nhanh ý đoán được là nàng định đánh nó nên vụt chạy, đã thế còn quay đầu lại khiêu khích: -Định đánh ta ak!Haha,mơ đi nhá.Bổn hoàng tử ta ko dễ đánh thế đâu.Đúng là bà cô vừa già vừa đanh đá mà! Lêu…lêu…lêu, đến đây mà bắt ta nè. -Hừ! Tên nhóc to gan dám thách ta à! Hãy đợi đấy!!!!!!-vừa nói Vy Vy vừa chạy đuổi theo thằng bé. …………….1 lúc sau…………………………………… -Ôi Ôi mệt quá,ta ko chạy nữa!!-Vy Vy vừa thở phì phò vừa nói.Phải công nhận là tên tiểu tử này chạy rất nhanh a! Đến giải nhì điền kinh của công ty như cô cũng đến chào thua với nó.Vừa lấy tay định quết mồ hôi thì Vy Vy bỗng phát hiện ra.AAAAAAAAAAAAAA!!quần áo của nàng. Đây thật sự ko phải quần áo của nàng lúc đi dự tiệc mà. Bình tĩnh nhìn lại bộ quần áo mình đang mặc,Vy Vy phát hiện ra, bộ quần áo này cũng là của thời cổ đại,chính xác hơn thì đây đích thực là quần áo của nữ nhân thời cổ đại. Rốt cuộc thì chuyện quái quỷ j đang xảy ra vs nàng và cái lỗ hổng chết tiệt kia vậy. Muốn biết chuyện này thì trước hết phải tìm thằng nhóc kia hỏi cho ra đây là đâu đã. Đang nhìn quanh tìm kiếm thì Vy Vy phát hiện ra cậu bé kia cũng đang thở hổn hển ở phía trước không xa.Không muốn gây sự nữa nên VyVy nhẹ nhàng cất tiếng hỏi: -Cậu bé! Cho ta biết đây là đâu đi, ta cho kẹo. -Hứ! Ta ko phải tên cậu bé.Ta đường đường là hoàng tử Hàn Lâm Thừa của Hoàng Triều Đại Tống nha. -Được rồi! Được rồi!Vậy xin hỏi hoàng tử đây là đâu ạ? -Đây tất nhiên là Đại Tống của ta rồi! Có điều cụ thể cái hố này ở đâu thì ta ko biết a.Ta chỉ vô tình đi chơi nên lọt vào đây thôi. Vy Vy lấy lại vẻ lãnh đạm như trước chậm rãi suy nghĩ những điều cậu bé vừa nói.Theo như j nàng dc học về lịch sử thì nước Đại Tống nhấtt định phải được ra đời trước công nguyên, chả lẽ……………..cái lỗ đó đi xuyên qua t/g sao. -Được, vậy Hoàng tử có thể cho ta biết hôm nay là ngày nào ko ạ-Vy Vy nhẹ nhàng hỏi. -Hôm là ngày Quan ngọ,tháng Đinh Lâm, năm Dung Tích. Nghe xong một tràng dài của thằng bé thì Vy Vy thật sự choáng. Nói vậy thì nàng thật sự đã đi xuyên thời gian sao.À ko,theo như trong những tiểu thuyết mà cô vẫn hay dấu mọi người đọc thì nàng rõ ràng là đã….XUYÊN KHÔNG sao !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! !!!!!!!!!
|
Chương 2: Nhân tài có đất rụng võ
Không thể thế được,Vy Vy thật sự ko thể chấp nhận cái số phận chết tiệt này được.Chả lẽ ông trời muốn trêu ngươi nàng hay sao!?Grừ!Sau này khi chết đi ta nhất định sẽ hỏi tội ông ta cho rõ ràng, ko cho xuyên không thì thôi,đã cho nàng xuyên không thì nhất định phải gặp được 1 mỹ nam anh tuấn,tiêu sái,đậu phụ có đủ 6 miếng chứ; sao lại ném cho nàg 1 thằng nhóc miệng còn hôi sữa thế này thì làm ăn dc j chứ.Đậu phụ của nó nàng sờ 1 lần là hết,chán ngắt ak (hắc hắc,vừa nãy sờ xem quần áo tiện thể sờ người lun ý mà).Cũng may là nàng vẫn còn giữ thói quen trốn mọi người đọc ngôn tình nên mới tiêu hoá đc cái thể loại hoang đường thế này, chứ nếu ko đọc chắc có đánh chết nàng cũng ko tin quá.Nhưng mà rõ ràng là hiện thực của nàg ko có giống như trong ngôn tình a.Người ta xuyên ko toàn là gặp hoàng thượng,vương gia,đệ nhất cao thủ giang hồ…sau đó yêu nhau rùi cưới rùi mới có tiểu hài tử mà.Sao nàng chưa j đã có ngay 1 tiểu hài tử nghịch ngợm thế này.Chả lẽ nàg đặc biệt đến mức lão thiên cho nàg nhảy cóc qua bước gặp gỡ-yêu- cưới mà có luôn tiểu hài tử sao!!!??? Mà thui, Vy Vy nàng đã là sớm ko còn hứng thú vs đàn ông, ko gặp mĩ nam cũng ko sao.Nhưg ít nhất sau khi xuyên ko cũng phải cho nàg rơi vào chỗ nào cao quý,sạch sẽ,thoáng mát 1 chút như hậu hoa viên của hoàng thượng chẳng hạn, thân phận thì ít nhất cũng phải tiểu thư,công chúa hay quận chúa danh giá chứ sao lại thành ra thế này. Rơi thì rõ là đau,lại còn rơi vào 1 cái hố sâu nữa chứ.Danh phận thì ko có,đã thế còn gặp 1 thằng nhóc tự xưng là hoàng tử nữa chứ. Thật là ko công bằng vs nàg mà. -A! Đau quá! Con rắn chết tiệt dám cắn ta! Đang miên man suy nghĩ Vy Vy bỗng nghe thấy tiếng kêu của thằng bé.Có chuyện j thế nhỉ.Nàg nhanh chóng chạy đến chỗ nó thì thấy cậu nhóc đang ôm chân nhảy lò cò và bên cạnh là 1 con rắn!! AAAAA! Trên đời này nàg ghét nhất là rắn,nhanh chóng đập nát đầu con vật đáng ghét, Vy Vy chạy đến gần cậu bé, cúi đầu hút nọc độc ra. -A! Đau quá đi,bà cô tính làm j vậy? -Im mồm!Hút nọc độc ra chứ lm j. Xoẹt! Vy Vy tiện tay xé luôn cái áo nàng đang mặc, cố định vết thương để ko cho nọc độc lan ra. Ủa,sao thằng nhóc tự nhiên im vậy.Chả lẽ chết rồi!! Nàng vội vành quay ra nhìn mặt nó.Phù! Vẫn thở! Chắc chạy mệt quá nên thiếp đi rùi. Vy Vy bắt đầu quan sát xung quanh.Việc đầu tiên nàng cần làm là thoát khỏi đây đã. Nếu như trong các tiểu thuyết ngôn tình bình thường nàng vẫn đọc thì sau khi xuyên ko phải có 1 ông tiên hoặc cô tiên j đó đến giải thích cho nữ chính về tất cả mọi chuyện kì lạ này chứ! Chả lẽ mấy ông bà tiên đó chết hết rùi hay sao? Hay là biết nàg hay đọc tiểu thuyết xuyên ko nên nghĩ nàg sẽ hiểu hết,lười đi giải thích!!A! Nếu nàg thực sự là nữ chính thì nàg thật sự là nữ chính đáng thương a!Làm sao để thoát ra khỏi cái hố chết tiệt này đây,còn có cậu nhóc này nữa chứ.Mọi việc quả thật ko dễ dàng mà. Ngồi quan sát, suy nghĩ miên man 1 lúc,cuối cùng Vy Vy quyết định sẽ bế thằng nhóc đi tìm đường thoát thân. Thằng nhóc ngang tàn này lúc ngủ trông còn đẹp trai,dễ thương thế thì nhất định ở đây còn có rất nhiều trai đẹp. Trai ở hiện đại nàng ngắm nhiều rồi,nhưg còn mỹ nam cổ đại thì nàng chưa ngắm bao h nha! Đằng nào cũng xuyên ko rồi, ko ngắm đc hết các mỹ nam ở cổ đại này chả phải rất phí sao (hắc hắc). Đằng nào ở đây cũng đâu ai pít nàng đâu.Nàng sao phải lạnh lùng nữa. Xem ra kinh nghiệm về nghiệp ‘ăn đậu hũ of mỹ nam’ của nàng có đất rụng võ rùi (hắc hắc ^^)
|