Nhị Thiếu Gia, Xin Anh Cách Xa Tôi Một Mét
|
|
Chương 23: Bar A.W
Kì Hân cảm thấy đầu óc choáng váng, không lâu sau ngất đi
(Au; Chương này có hắc bang nhé –^–)
=============
Buổi tối, Duy Khánh đích thân đưa cô ăn ở Royal Club. Cô và anh vẫn như thường lệ, một câu cũng không nói.
Ăn xong, anh lại lấy xe, phóng thẳng đến bar A.W.
…
Chiếc Bugatti Veyron màu xám bạc đậu lại trước cửa Bar. Duy Khánh mở cửa đi xuống. Sau đó đút tay vào túi quần, đứng đó chờ đợi…
Kì Hân không hiểu anh muốn làm gì, ngồi yên trong xe…
Duy Khánh không kiên nhẫn được nữa, mở cửa xe, lôi cô ra ngoài.
Cô “a” một tiếng, đau đớn xoa xoa tay, ngơ ngác hỏi anh:
– Đây là ở đâu?
Duy Khánh giữ thái độ im lặng là vàng, trên mặt hiện lên dòng chữ “cô không có mắt sao” để nhìn cô.
– Đến đây đẻ làm gì?
– Gặp bạn cũ. – Anh kéo cô đi. Bảo vệ thấy anh thì sợ hãi cúi người…
Bên trong bar vô cùng ồn ào. Nam nữ điên cuồng lắc mình theo tiếng nhạc. Ở những góc tối còn có vô số hành động mờ ám.
Kì Hân thấy vô cùng nhức mắt, lấy tay che mặt lại.
Nhưng mà… anh ta bảo là gặp bạn cũ? Gặp bạn cũ lôi cô đến đây làm gì? Hơn nữa bây giờ cô đang giả trai mà…
Duy Khánh kéo cô vào sát mình, cũng giống như Lý Hàn Minh che cho cô lúc đi xuống canteen.
Khoảng cách giữa hai người rất gần. Bàn tay lạnh lẽo của anh nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô. Mùi hương bạc hà nhè nhẹ bay vào mũi cô. Hai người cứ như thế, một trước một sau, không nói một lời. Kì Hân đi theo Duy Khánh. Đến trước cửa phòng VIP số 5 thì anh buông tay ra, trực tiếp mở cửa đi vào.
Trong phòng chỉ có duy nhất một bóng đèn vàng, là cho cả căn phòng mờ mờ ảo áo, vô cùng dụ hoặc. Có 3 người thanh niên đang ngồi trên sofa, mỗi người trên tay đều ôm một cô gái…
Kì Hân do dự muốn lùi lại, Duy Khánh lại cương quyết nắm lấy tay cô. Anh lạnh lùng ngồi xuống, kéo cô xuống theo..
– A~ Anh bạn lạnh lùng của tôi… Lên làm lão đại rồi nên không coi bọn này vào mắt rồi đúng không? – Người vừa nói là một anh chàng mặc áo hình đầu lâu, tóc bạch kim. Khuôn mặt anh ta có chút dữu dằn, nhưng lời nói ra lại trái ngược hoàn toàn.
– Nghiêu, im đi! – Duy Khánh nhíu mày nhìn người vừa nói.
Người vừa rồi là Vu Cảnh Nghiêu, là nghi trượng N trong bang của Kì Thất Nhật, ba Kì Hân.
Cô vừa nghe thấy từ “Nghiêu” thì quay đầu sang nhìn…
Vu Cảnh Nghiêu cũng nhìn lại cô…
– A~ Kì tỉ tỉ… – Một lúc sau anh ta mới nhận dạng được, cợt nhả cười cười.
Kì Hân cũng cười xã giao, sau đó im lặng, ngồi một góc nghịch điện thoại.
2 người còn lại cũng đều là bạn nối khố của Duy Khánh. Một người là An Vĩnh Phong (Au: ~~ Phong caca khỏi rồi hả? :v), lão nhị bang A.W. Người còn lại là An Vĩnh Huy, em của An Vĩnh Phong, lão tam của bang A.W.
An Vĩnh Phong vẫn còn nhớ lần trước mình bị cô hành hạ thế nào, hận không thể dùng chảo đập vào mặt cô ` (Au: Phong ca là nam tử hán mà >< Sao lại muốn đánh nữ nhi yếu đuối? >
|
Chương 24: Bẫy
Anh làm sao lại ngu ngốc đi cứu cô luôn chứ?…
==========
Duy Khánh nhìn thấy chiếc ô tô đen chở Kì Hân dừng lại trước một khu nhà bỏ hoang. Vài giây sau, người đàn ông vừa rồi đi xuống, trong tay bế Kì Hân, mở cửa nhà kho, sau đó vào trong.
Duy Khánh nhớ vị trí nhà kho, lái xe rời đi..
.
Anh làm soa lại ngu ngốc đi cứu cô luôn chứ? anh biết đây là bẫy, chỉ chờ anh cắn câu. Mà anh đâu có ngu ngốc như bọn chúng tưởng…
===========
Quả nhiên, sáng hôm sau, có người nhắn tin cho Duy Khánh.
” Nếu muốn cứu hôn phu của mày thì hãy đến nhà kho gần tổ chức Hắc Ảnh. Một mình mày, nếu không tao sẽ giết chết hôn phu của mày.”
Nhưng địa điểm trong thư lại hoàn toàn khác địa điểm hôm qua anh đến…
Duy Khánh cười khẩy, mặc khoác ngoài vào sau đó lên xe đi đến địa điểm trong thư.
=======
Kì Hân tỉnh dậy, cả người cô vô cùng đau nhức. Xung quanh vô cùng lạnh!
Cô mở to mắt nhìn xung quanh, đầu cô đau nhức tựa như bị ai đó đập vào. Tay và chân bị trói chặt đến mức không còn cảm giác.
Cô nằm co mình trên nền đất, thân thể gầy gò khẽ run lên.
Trên mặt vào trên áo cô có máu đã khô lại, nhìn cô bây giờ thực sự rất thảm!
Kì Hân bất đắc dĩ lắc đầu. Xem ra hôm qua cô bị đàn ông bế đi, trong khi ngất còn chảy máu mũi! Nhưng mà ai lại bắt cô đến đây cơ chứ? Bắt cô đi để làm gì chứ?
Cô đang thắc mắc thì có người tông cửa đi vào. Duy Khánh nhìn thấy cô thì trong mắt ánh lên một tia khác lạ.
Thật giống …~
Anh tiến lại gần, cởi trói cho cô, sau đó bế cô đến chỗ chiếc xe xám bạc đang đỗ ở đó.
Điều lạ là anh vào được đây mà không gặp bất cứ trở ngại gì, một tên lính canh cũng không có. Chứng tỏ là bọn chúng sẽ đón đầu lúc anh trở về, muốn lấy mạng của anh!
Duy Khánh tặc lưỡi. Xem ra tài đua xe lại phải khoe ra rồi.
Kì Hân ngồi vào trong xe, choáng váng ôm lấy đầu. Lúc này cô cảm thấy cả thế giới như đảo lộn.
Chắc là do cô bị mất máu đây mà. Chỉ cần ngủ một lúc là khỏi thôi ~
Kì Hân mệt mỏi thiếp đi…
Duy Khánh tăng tốc, lái như bay về phía trước.
Trước mặt anh là một đám người áo đen.. Chúng chặn tất cả lối đi, cầm súng nhắm thẳng vào chiếc xe màu xám bạc.
“Bùm bùm… choang!…”
Chiếc xe nhanh chóng bị bắn cho tơi tả, kính xe bị đạn xuyên qua. Duy Khánh điêu luyện tăng tốc, mở cửa sổ dùng súng bắn trả…
Anh phải rất chật vật để đi khỏi. Đám người áo đen kia có đến gần 30 người, anh chỉ có một, làm sao địch lại được?
– Anh ra tới khu vực an toàn, lại thấy đám người kia dùng ô tô đuổi theo. Anh đạp mạnh chân ga, chiếc xe lao vòn vọt về phía trước. Kim đồng hồ chỉ đến 252 km/h
Ra khỏi khu vực nguy hiểm, anh gọi điện cho An Vĩnh Phong cùng An Vĩnh Huy mở một cuộc họp trong bang A.W.
Anh thay một chiếc xe mới, đưa cô về nhà sau đó mới đến tổ chức…
======
An Vĩnh Phong cầm viên đạn trên tay, đôi mắt nheo lại.
– Là loại đạn M948, ở đây còn hiếm và rất đắt!
– Sao chúng còn sử dụng nhiều như vậy? Ở đâu sản xuất?
An Vĩnh Phong gãi đầu:
– Là một nghi trượng trong tổ chức của Kì Thất Nhật. Nhưng bây giờ đã bị đuổi rồi!
Duy Khánh nhếch môi:
– Là nghi trượng S đang hợp tác với bọn Hắc Ảnh đó sao?
An Vĩnh Phong gật đầu.
– Vậy thì không nên nương tay, đoạt toàn bộ địa bàn của Hắc Ảnh!
==========
|
Chương 25: Kế hoạch thuần phục Nghi Trượng
– Đối tượng đầu tiên, là nghi trượng H! Lợi dụng tất cả các điểm yếu của ông ta!
===========
Lúc Kì Hân tỉnh lại thì đã là tối…
Cô ở một căn phòng lạ, diện tích rất rộng, lớn gấp 3 lần phòng cô ở nhà Duy Khánh.
“Cốc cốc cốc..”
– Vào đi – Cô yếu ớt nói.
Một nữ giúp việc đi vào, cẩn thận đỡ cô dậy, chỉnh lại chăn gối cho cô.
– Thiếu phu nhân, người dậy rồi, là thiếu gia bảo em chăm sóc cho chị. Đây là nhà mới của chị.
Kì Hân gật đầu:
– Đây là ở đâu vậy? Em là ai?
Nữ giúp việc này nhìn rất trẻ, chắc cũng chạc tuổi cô.
– Đây là DH villa. Em là tiểu Nguyệt, người giúp việc cho chị.
– Ừ… – cô mệt mỏi day day huyệt thái dương. Còn tiểu Nguyệt đi lấy cháo cho cô.
Nhưng mà… DH Villa?
Có phải là… (Au: Duy Khánh- Kì Hân => DuyHân => DH)
Cô lắc mạnh đầu. Sao có thể chứ?
===========
Duy Khánh ngồi trong phong làm việc ở bang A.W (Au: Hay gọi là tổ chức A.W luôn đi :v). Đối diện với anh còn cón An Vĩnh Phong cùng An Vĩnh Huy.
– Việc nghi trượng S và Hắc Ảnh sao rồi?
An Vĩnh Phong mím môi:
– Địa bàn hoạt động ta đã chiếm được.. Còn Nghi Trượng S, hắn ta bị tổ chức xử theo qui định rồi.
An Vĩnh Huy hỏi Duy khánh:
– Còn kế hoạch, bắt đầu từ đâu trước?
– Đối tượng đầu tiên là Nghi Trượng H! Lợi dụng tất cả điểm yếu của ông ta!
============
Duy Khánh lái xe về DH Villa. Anh lên lầu, bước vào phòng của cô.
Kì Hân đang nằm chém Zoombie, thần sắc có chút uể oải.
Anh tiến đến chỗ giường cô, giật máy điện thoại đi, ngồi xuống mép giường
– Cô đang kiệt sức cơ mà. Sao lại chơi game rồi?
Kì Hân mệt mỏi nhắm mắt lại.
Duy Khánh thở dài, xoa đầu cô rồi chui vào trong chăn, vùi đầu cô vào ngực mình. Kì Hân cũng không phản kháng, ngoan ngoãn nằm im.
Duy Khánh động tác xoa đầu vô cùng ôn nhu dịu dàng. Nhưng trong mắt lại ánh lên mười phần nguy hiểm…
==============
Au: Viết từ trưa đến giờ ~~ Mệt quá rồi huhuu ~ Au đi nghỉ đã Sẽ nhanh chóng ra chap mới :))) Hôm nay đăng 4 chap liền rồi :)))
|
Chương 26: Chồng đi vắng
Chương 26: Chồng đi vắng
Không thể như vậy được!…
==========
Duy Khánh ôm cô ngủ cả đêm. Đến khi dậy, cô nhìn xung quanh lại không thấy anh đâu…
Tiểu Nguyệt từ ngoài đi vào, trên tay cầm bát cháo, thấy cô dậy rồi thì hoảng hốt chạy vào, nhanh chóng đặt bát cháo xuống, đỡ cô ngồi dậy.
– Tiểu thư, thiếu gia đi Italy 1 tuần để giải quyết công việc. Thiếu gia còn xin nghỉ học hộ chị 1 ngày, nói rằng khi nào chị khỏi ốm mới được đi học lại.
Kì Hân gật đầu, nhẹ nhàng “Ừ” một cái.. Trong đầu lại xuất hiện hình ảnh của Duy Khánh.
Cô lắc lắc mạnh đầu. Không thể như vậy được! Sao lại thế chứ?
Tiểu Nguyệt thấy biểu cảm của cô thì lo lắng hỏi:
-Chị sao vậy? Chị không khỏe ở đâu?
Kì Hân gượng cười, lắc đầu:
– Chị không sao. Em yên tâm.
===========
Trên máy bay tư nhân, Duy Khánh ngồi trên ghế, chân theo thói quen vắt lên.
Anh không chú ý đến xung quanh, hồn cũng bay về phương nào rồi ~~…
Máy bay hạ cánh ở một bãi đấy trống ở NewYork. Duy Khánh tao nhã bước xuống máy bay.
Anh đi về phía chiếc Maybach đỗ cách đó không xa, lên xe. Chiếc Maybach màu đen đi thẳng về phí trung tâm thành phố…
Duy Khánh rút điện thoại, bấm một dãy số:
– Chuyện ở Italy giao lại hết cho cậu!
(Au: Duy Khánh đi đâu thì mấy chap sau sẽ biết nhé các bạn :v)
======
Tối hôm đó, An Vĩnh Huy đến DH villa, còn còn nói với cô anh là người Duy Khánh nhờ đến trông chừng cô.
Trông coi cái gì chứ? Cô cũng dâu phải trẻ con!
Nhưng mà anh chàng An Vĩnh Huy này lại vô cùng thân thiện dễ mến. Tuy rằng anh ta là em họ của An Vĩnh Phong nhưng ít ra hai người phải giống nhau một chút chứ!
Trong mắt cô, hình tượng An Vĩnh Phong vô cùng tệ hại. Chính là một tên ẻo lả, não ngắn, biến thái. An Vĩnh Huy thì ngược lại, chính là idol trong lòng cô, đẹp trai, dễ bắt chuyện, vui vẻ hoạt bát ~~
Hôm đó, cô nài nỉ khản cả cổ mới có thể đưa được NYC sang DH villa.
NYC vừa nhìn thấy An Vĩnh Huy đã bị thu hút bởi vẻ đẹp của anh, còn cả cách nói chuyện và nụ cười tỏa nắng.
Đến lúc cả ba ngồi nói chuyện mới biết 3 người có sở thích vô cùng giống nhau, nói chuyện cũng rất hợp. Sau đó anh nhanh chóng trở thành BF của cô và NYC.
Mà An Vĩnh Huy càng chiếm được cảm tình cảu cô thì hình tượng An Vĩnh Phong lại càng tệ hại ~ (Au: Phong ca của em ~)
Thành ra đêm đấy cô mất ngủ vì bị Lăng Uyển làm phiền cả đêm. Ngay cả trong mơ, cô cũng mơ thấy Lăng Uyển đang nằm lảm nhảm về An Vĩnh Huy…
Kì Hân ôm đầu, ảo não kêu trời…
===========
|
Chương 27: Người trong lòng của Duy Khánh
Chương 27: Người trong lòng của Duy Khánh
Anh tìm được người rồi!…
========
Chiếc Maybach đen dừng lại trước cửa khách sạn 7 sao NLD, Duy Khánh đi xuống, đeo kính râm vào. Sau đó anh đi vào đại sảnh, trực tiếp dùng thang máy lên tầng 27 của khách sạn.
Khách sạn NLD này là do Trần gia xây dựng, nổi tiếng với chất lượng phục vụ đạt đến đỉnh cao.
Anh đi đến cuối hành lang, bấm chuông cửa phòng 1001.
– Ai đấy? – Một giọng nữ từ trong vọng ra, kèm theo đó là tiếng mở cửa.
Duy Khánh đút tay vào túi áo, khóe môi cong lên.
Cửa mở, từ trong phòng, một nữ nhân kiều diễm thoát tục bước ra. Nhìn thấy anh thì nữ nhân này nhảy cẫng lên, sau đó như gấu Koala ôm cổ anh, 2 tay 2 chân bám chặt vào người anh (Au: Chị à, anh ấy có hôn phu rồi đó -.-)
Duy Khánh để im cho nữ nhân kia ôm, ánh mắt cũng mang mấy phần cưng chiều.
– Tiểu Hy, em bỏ ra đã. Vào phòng rồi nói.
Mục Hy ngoan ngoãn bỏ ra, mỉm cười ngọt ngào rồi, đẩy anh vào phòng rồi khóa cửa lại.
Duy Khánh ngồi bên mép giường, mày kiếm dãn ra, nhẹ nhàng hỏi:
– Em đang bị bệnh. Sao không ở bệnh viện mà lại chạy ra đây rồi? Anh bảo khi nào em khỏi bệnh sẽ đón em về biệt thự cơ mà?
Mục Hy chu mỏ, đáng yêu nheo mắt:
– Ở bệnh viện chán muốn chết! Em thực sự là muốn điên lên.
Duy Khánh không hài lòng nhăn mặt:
– Em ngoan ngoãn một chút!
– Khánh à, anh bao nhiêu lâu mới sang thăm em một lần. Em thực sự rất nhớ anh.- Mục Hy giận dỗi nói.
Duy Khánh sủng ái xoa đầu cô ta:
– Được rồi, được rồi, tiểu bảo bối… Anh đã tìm ra người có chung nhóm máu với em rồi!
Mục Hy ngạc nhiên xen lẫn vui mừng hỏi:
– Ai vậy?
– Hôn phu của anh.
Cô ta nghe đến từ hôn phu thì mặt đen đi vài phần, quay đầu sang một bên:
– Hôn phu sao? Không phải anh nói…
– Ừ. Nhưng đây chỉ là hôn nhân thương mại. Anh và cô ta sẽ mau chóng ly hôn.
Mục Hy ngoài mặt thì tỏ vẻ đáng yêu gật đầu. Trong lòng lại liên tục đay nghiến. Anh muốn cô làm tình nhân? Để người ngoài lên làm Trần thiếu phu nhân?
Cô không muốn như vậy! Chức Trần thiếu phu nhân này, ngoài cô ra thì không ai được phép ngồi vào. Nếu không cô sẽ liều mạng với người đó!
================
|