Nơi Tình Yêu Xuất Phát
|
|
Chương 16:
Sáng hôm sau…
*Nhà NN*
Dưới nhà, người đàn ông quyền lực tay đung đưa ly cafe mắt vẫn hướng về tờ báo k dời. Tất nhiên ông pis nay là ngày con gái ông đi du học. Đây cũng chẳng phải lần đầu tiên NN ra nc ngoài hk nhưng k phải do nghe lời ông mà là chống đối ông. Con gái _ thậm chí chưa bh ông gọi cô thân mật nz cả. Cái giấc mơ xa vời đó có lẽ khó ns cả ở 2 người. Khi NN ra đời ông thực rất vui mừng nhưng sự ra đời của nó thực k phải chuyện quá tốt đẹp. Vì sự quyết định bướng bỉnh sinh cô ra mà phải chịu hậu quả bị căn bệnh quái ác đó ông thật k vui nhưng k có nghĩa là có ác cảm vs cô. Ông thương cô lắm chứ nhưng đáng tiếc ông k phải người cha bình thường nên cô cũng thể nào sống 1 cuộc sống màu hồng. Ngoài kia, cái thế giới ngoài kia thực sự rất đáng sợ. Chúng sẽ luôn răm re nhằm vào cô. Ông k muốn cô bị tổn hại mà cũng k thể bảo vệ cô mãi đc nên bắt buộc phải khiến cô trở nên mạnh mẽ, điều này có lẽ cô sẽ k bh hiểu. Du học, haizz,chuyến đi lần này có lẽ sẽ giúp cô trở nên hiểu rõ hơn về cái giá phải trả của việc đc sống.
Nhìn đồng hồ. Chuyến bay của cô sẽ cất cánh lúc 9h30 nhưng h đã 7h r mà cô chưa dậy thì đúng thật k theo lẽ thường. Uống cạn ly cafe, ông gấp tờ báo đứng dậy chỉnh âu phục chuẩn bị bước ra khỏi nhà đến công ty:
-Quản gia, ông lên gọi NN dậy đi.( hàm ý là bảo ông ns vs NN sắp đến h bay r còn k dậy chuẩn bị thì sẽ đi muộn mất)
Quản gia hiểu ý vội vàng vâng lời đi lên phòng cô.Ông pis chứ. Sao lại ông pis ông chủ thương NN như thế nào, sao lại k pis vì bảo vệ cô khỏi cạm bẫy của thiên hạ mà ông đã phải khổ tâm tư ntn khi nhìn thấy cô vì luyện tập mà đổ mồ hôi, bị thương và ốm. Nhưng tại sao ông chủ lại k chịu ns ra chứ.
Cốc cốc cốc..
-Cô chủ đã gần muộn r ạ.
Cạch. NN mở cửa cười tươi nhí nhảnh với bộ đồ ngủ nhăn nhúm nhìn là pis vừa nghe đến muộn ms bật dậy đây mà.
-Hihi! Cháu dậy r, bác cứ xuống nhà trước đi.
-Cô chủ k định đến trường chia tay bạn bè j sao???
-Tất nhiên là sẽ đến trường nhưng là để lấy giấy chuyển trường thui ạ.
-Vậy còn bạn bè lớp cô thì sao?? Họ sẽ buồn lắm đó. Ta thấy như vậy k được lịch sự cho lắm.
-Bác à…Họ là bạn học k phải bạn bè cháu, cần j phải hao tâm tổn sức chứ.
-Nhưng..
-Dược r..lát cháu đến trường sẽ ghé qua lớp gặp bạn bè mà._vừa nói NN vừa xoay người bác quản gia lại giơ 2 tay đẩy đẩy lưng bác nói được chưa được chưa. Quản gia nhìn thật muốn khóc, cô chủ nhỏ thật vẫn rất trẻ con z mà chẳng bh đc nhận ty thương của ba mẹ như các bạn cùng lứa cả. Thật đáng thương.
Cô VSCN xong thì chuẩn bị trang điểm xong rồi xuống nhà. Đưa mắt 1 lượt rồi cúi đầu cười khinh. Xem ra cô quá nực cười rồi. Còn hy vọng ông sẽ ban phát chút tg quý báu để tiễn mk. Cười nhạt. Cô bc đến ghế sofa r ngồi xuống, mắt nhìn lạnh về phía 3 tên người hầu đứng nghiêm chỉnh bên cạnh ra lệnh:
-Lên phòng tôi mang hành lý xuống.( Hu hu nàng có thể nào buông tha cho trái tim bé bỏng của những con người yếu tim như chúng tôi k???Hầu: gật gật gật)
Lát sau 3 tên mang xuống mệt nhọc 1 đống hành lí khổng lồ.Trước khi đi, quản gia ra tận cổng tiễn cô. Cảm động lắm chứ.Từ bé chỉ có người và mẹ là quan tâm và thương yêu cô nhất. Người luôn đến bên cô những lúc cô mệt mỏi chán nản nhất, những lúc bị bắt ép tập luyện quá mức mệt mỏi như muốn chết đi người sẽ đến bên xoa xoa tóc cô cười ôn nhu và đưa cho cốc nc ép cam, sẽ khẽ ns ‘k sao đâu, mọi chuyện sẽ giúp NN của bác trở thành người mạnh mẽ’. Nhưng tg dường như đã có sự thay đổi. Vẫn là sự ôn nhu trc đây nhưng sao cách xưng hô lại xa cách quá. Từ lúc 15 tuổi cô liên tục phải đến công ty để làm quen mọi thứ, tối phải trở lại bang để tập luyện và kiểm tra tình hình. Rõ là 1 cô gái nhưng chưa bh cô khóc lóc, yếu đuối, nũng nịu đòi yêu thương như những người tiểu thư khác.H nghĩ lại, thực muốn nghe thấy sự ôn nhu đó của người.
Cô mỉm cười đưa tay ra ôm lão vào mk khẽ vuốt lưng lão:
-Bác Hoàng! Thật mong khi con trở về sẽ đc nghe bác gọi 1 tiếng NN như ngày xưa. Cháu là cháu bác mà…_Giọng cô trở nên nũng nụi khiến lão cười cười hài lòng và cũng khiến bọn người xung quanh mắt chữ O miệng chữ A ngạc nhiên, đây là nữ hoàng băng lãnh thường ngày sao???Trời đất ơi tui mất máu…
-Đc r. NN cháu mà k đi nhanh là ta sẽ k kiềm lòng đc giữ cháu ở lại quây quần đến lúc nhắm mắt đấy_Lão ns đùa bâng quơ nhưng lại mang 1 giọng nhàn nhạt tiếc nuối.
-Hihi. Bác còn phải nhìn thấy con lấy ck sinh con nữa chứ_Cô cũng chỉ ns đùa lại nhưng xem ra có người đang đơ
-Con..con cũng có ý định lấy ck sao???_Lão vui mừng hỏi lại.
Nhìn lão như z cô thật buồn cười, miệng nhoẻn lên trêu chọc
-K đâu. Trở về con sẽ làm tiểu thư già sống vs bác lun
-Haizz..Chắc tui chết sớm.
Cô lên xe đến trường….Ngồi trên xe nhớ lại thì cô trong 1 tg ngắn đã thay đổi rất nhiều. Cười nhiều hơn.Khóc. Bạn bè cũng có.Hạnh phúc lắm chứ. Và bh còn có sự nuối tiếc chưa bh có vs ngôi trường này.
Cô gặp HN trc, ns tạm biệt. Cô nàng xem ra còn giận nhưng cũng k đành lòng rường rẫy nên cũng sướt mướt 1 ít r ns chắc chắn lúc trở về phải gặp cô ngay.Lấy giấy chuyển trường. Lên xe.Nhìn đồng hồ cũng đã 8h30 r.
-Lập tức đến sân bay.
Chiếc xe lao nhanh trong gió.Mới sáng nãy còn có nắng nhẹ mà bh trời trở mưa lâm thâm khiến con người ta khẽ siết vòng tay trước ngực để sưởi ấm.
Làm ơn đi cho tui ít động lực ạ
|
Chương 17:
*Sân bay*
TK cứ ngóng ngóng ra phía cửa sân bay mong thân ảnh nhỏ trong vô vọng, tay chân luống cuống hết nhìn đồng hồ rồi lại đi qua đi lại khiến TT k nhẫn nại phát cáu:
-Cậu có thể đừng đi đi lại lại trc mặt mk nữa đc k chóng hết cả mặt.
-Nhưng tại sao e ấy còn chưa đến. Thực giận đến mức k muốn gặp mk lần cuối trc khi đi s??
-Haizz.Chúng ta đang là trung tâm ánh nhìn đó. Cậu k thấy bộ dạng của cậu rất buồn cười hay sao.
Nghe TT ns xong TK giật mk nhìn ngó xung quanh mới pis m.n đang nhìn chằm chằm 2 người vs ánh mắt hình trái tim.Sởn gai ốc. Rùng mk.
“Xin quý khách chuyến bay đến Anh lập tức ….”Giọng nói ngọt lịm qua chiếc loa phóng thanh cất lên làm TK lúc này thật sự k còn 1 chút hy vọng nào nữa, xem ra NN k tới rồi.
-Đi thôi! Em ấy k đến đâu._Như khẳng định khiến bản thân k còn 1 chút hy vọng nào nữa TK quay người đến quầy soát vé.Nhìn thấy anh bạn của mk nz thì cũng chán nản ra lệnh để vệ sĩ kéo vali đi.
Cô quản lí mỉm cười ôn nhu với cậu hotboy mang ý gật đầu có thể qua nhưng những lúc như thế này thì thính nào cũng chẳng có hứng đớp.Quay đầu lại, Mĩ_nơi sẽ kết thúc thứ tình cảm đơn phương này.
Bịch..bịch…bịch…vừa chạy NN vừa thúc giục nhưng tên mang hành lí chậm chạp đằng sau.
Nhìn thấy rồi.Đợi..Đợi em lát….
-TK…TT…Khoan…_NN thở dốc vừa gọi vừa chạy với theo cái bóng phía trước.Quay đầu lại rồi…”phù, may quá”
Giây đầu tiên khi nhìn thấy NN là vui mừng nhưng đến giây sau khi nhìn thấy vali trên tay cô nàng thì từ vui mừng chuyển sang ngạc nhiên…Đừng nói là….
-Phù cuối cùng cũng đã đuổi kịp các anh rồi…
-Anh nghĩ em giận nên k tới chứ???_TK mặt vẫn đơ ra chẳng hiểu mô tê j
-Ý anh là sao???K muốn nhìn thấy em???_NN giả vờ giận dỗi môi chu lên đáng yêu vô (số) tội.
-Hả..Anh k có ý đó…Tại..Tại vì hôm qua anh gọi em muốn cháy máy luôn nhưng em k nghe nên anh nghĩ em còn giận chuyện đó…_TK hấp tấp trả lời
-Hihi..em pis mà…Tại tối qua em tắt máy nên k pis anh gọi.
-Nhưng …tại sao em cầm vali theo_Mặt TT cau lại nhìn chằm chằm vào NN như nghi nghờ điều j đó. Nghe z TK cũng thấy có lí liền đen mặt lại nhìn NN.Hơi rùng mk cô cười tươi hồn nhiên trả lời:
-Thì tất nhiên là để đi chung với các anh rồi. Ngốc._Xong cô rất tự nhiên khoác tay 2 anh vào phòng soát vé mặc kệ có người hình như đang đơ.TT tỉnh nhanh lại tiền giật tay lại ns 1 câu ra lệnh khiến cho người soát vé nổi hết da gà vì sợ
-Về đi._TK,NN ngơ ngác
-Tại sao???
-Em là cố tình k hiểu??? EM pis lí do anh rời đi mà.
-Nhưng…Huhuhu anh k thương em nữa huhu…Em k pis đâu…_NN thủ đoạn
-Haizz.Vô ích thôi, còn đeo bám nữa anh sẽ k từ bỏ đc em đâu.
-Nhưng..Em đâu có đeo bám anh..Em…em là đi du học mà.ple ple. Nói xong cô chạy luôn lên máy bay ngồi chờ.TT đành bất lực thở dài đi theo. Có lẽ, em đúng là 1 thử thách khó khăn mà anh phải bất lực từ bỏ rồi.NN..à…
Tk nãy h im lặng xong cuối cùng cũng tiêu hóa kịp, ngốc nghếch hỏi:
-Z là em ấy cũng đi theo sao???
-Cậu ngốc._Bỏ lại 1 câu lạnh băng, TT mặt liệt tiến vào khoang máy.Nói z nhưng vẫn phải ngồi cạnh NN chứ..(Khải ca, thương anh quá nhưng pis làm sao bh??Tại anh đến sau thôi..-Khải: Dẹp đi! Thật bất công. Tại sao hắn đc ngồi cạnh NN chứ!-TT: Tại vì cậu ngốc- Add: Em vô tội)
Máy bay cất cánh! Nước Anh thẳng tiến! Hình như có người uất ức thì phải.Cảm nhận đc phía sau có ám khí mù mịt, NN cười tươi bắt chuyện trc:
-Ưm..Đến Anh rồi các anh tính đi học luôn hay nghỉ vài buổi???
-Cũng chưa pis đc, có lẽ là sẽ đi luôn tại nghỉ cũng chẳng để lm j._TT trả lời dửng dưng như k khiến cái giọng khàn khàn trong cổ họng nghe thật rõ.
-Mặc kệ cậu ta đi. NN? Đến Anh rồi em tính hk luôn hay là…_TK nhướn người lên phía trước, nhìn NN ôn nhu hỏi.
-Em tính nghỉ vài ngày. Thực ra là vẫn muốn đi tham quan 1 vài nơi. Hồi bé cũng có 1 lần em đến đây du lịch rồi nhưng k có thời gian chơi nhiều vì phần lớn tg đó dành để thư giãn học.
-Ừm vậy đc. Lần này anh sẽ đi với em…
-Thật sao??Hay quá.Vậy cả ba chúng ta cùng đi nhé._NN mở to đôi mắt long lanh mong đợi thấy TT nhìn nhưng k có phản ứng j quay đi thì phụng phịu, chu môi:
-Em mặc kệ. Anh k có quyền quyết định. Hứ.Sau đó thì cô quay lưng lại với anh, nhìn ra phía cửa sổ.Lát sau thì cảnh vật xung quanh lại yên tĩnh. Dường như mọi người đều đã ngủ.
-NN. Em là tại sao lại chọn sang Anh???Thật k giống em tý nào_TT vẫn quay mặt nói.Nghe thấy câu hỏi NN giật mk mở to mắt quay lại nhìn bờ lưng bên cạnh, TK thấy phản ứng của NN như z thì khép mắt lại giả vờ như k nghe k nhìn thấy j cả.Suy nghĩ mông lung 1 lúc thì cô thở dài quay mặt ra cửa sổ nói bâng quơ:
-Em..à cái nhau vs ba nên ms sang đây nhưng cũng là vì k muốn xa các anh.
Thấy bên kia k có động tĩnh j pis câu trả lời chưa đáp ứng đc hết thứ anh muốn nghe liền nhắm mắt lại kể hết tất cả sự việc cho anh nghe…Ngay cả những lúc ntn mà cô cũng k thể rơi lấy 1 giọt nc mắt, k thể thút thít để đc anh ôm vào lòng che chở và an ủi.Cô…Thật sự rất thất bại.
-Thế nào??Có phải em rất đáng thương k???_Cô quay mặt lại cười nhìn anh.K phụ lòng cô, anh quay lại nhưng bằng đôi mắt phức tạp:
-NN? Em là đang tự lừa dối bản thân mk sao???
Cô ngạc nhiên. TK ngạc nhiên mở to mắt nhìn. Đúng z, có lẽ anh ns đúng nhưng cô chính là k muốn nghĩ khác. K ns j cô quay mặt vào trong, nhắm mắt coi như chưa nghe j và ngủ.
“TT có lẽ anh đúng! Nhưng em k muốn mk là người sai đâu”
|
Chương 18:
Tết này Gabi chúc tất cả mọi người 1 cái tết vv, mạnh khỏe, an khang. Nhà nhà làm ăn phát đạt. Đọc truyện vv nha.
Trên máy bay vẫn cái kk quỷ dị bao trùm chẳng ai nói cuyenj vs ai. NN sau khi ăn nhẹ thì cũng lẳng lặng quay ra cửa sổ, TK sau khi đọc xong cuốn tạp chí kinh doanh thì cũng chán nản liếc nhìn phía trên vài giây r cụp mặt ngủ còn mỗi TT băng lãnh của chúng ta thì đã quen vs cái kk này nên chả thấy có j là lạ mà thư thái lấy 1 cốc Wicky nhâm nhi r chợp mắt.
*Hội trường phỏng vấn tết*
Gabi: Nay là ngày tết (chỉ là đối vs ngoài đời thui) các nam nữ chính của chúng ta có lời nào gửi đến bạn đọc trước khi chúng ta vào vấn đề chính k nè.
TT:Tết vv.(mặt lạnh tanh như tờ)
NN: NN chúc m.n ăn tết vv,hp bên gđ, người thân, bb nha.(*tung hoa*hoan hô hoan hô nữ chính thật dễ thương mà)
TK: Tết vv nha,nhớ ủng hộ cặp đôi KN nha*nháy mắt*(trời ơi tính cho m.n ăn tết ở bệnh viện sao trời, mất máu quá)
Gabi: E hèm! Bây giờ chúng ta vào vấn đề chính.*nghiêm túc*
NN:Dạ!
TK: So Deep quá bà nội.*khinh bỉ*
Gabi: Cháu cũng k cần lật mặt bà trắng trợn z đâu nhe.Tương lai của cháu vs ‘NN nhà ta’ còn cần đến bàn tay vàng của ta có ythg cho k đấy*ánh mắt lóe sáng*
NN,T,Tk:Liếc nhìn
Gabi: Đc r, đc r. vậy h hỏi NN trước. *Nhìn về NN* NN chị có thấy hài lòng về cốt truyện của e k?*mỉm cười*
NN:*cười lại* ừm.Chị k có ý kiến j vs vai diễn của mk cả.
Gabi:Rất tốt.*quay nhìn TT*Vậy Tỉ ca băng lãnh có ý kiến j k??
TT: Nhàm chán.làm ơn mau chốt truyện đi để tui còn cưới NN nữa.
Gabi: Ha/! Nực cười,Tỉ ca lại quên người có quyền qđ ở đây là ai s???
TT*Khinh bỉ*
Gabi: Hình như có mùi thuốc súng,nguy hiểm quá*rùng mình*.*Nhìn về phía nhân viên hậu trường* Làm ơn cho người kiểm tra độ phóng xạ ở đây.
NV:*Méo mồm*
Gabi: TK a thấy thế nào?
TK: Rất tốt ngoại trừ việc đang bị ăn núi bơ nguyên chất trên máy bay.
Gabi:*Cười gượng* Haha.Truyện này thì chỉ mang tính chất ….
TK: Làm nổi bật lên tâm trạng của của cặp nhân vật TN chứ j*sắc lạnh*
Gabi: à há, Quả là thông minh
NN: Gabi nè! Có phải là e cũng đã nghĩ ra đc nam chính kết truyện r k???
TT,TK,NN nhìn Gabi bằng con mắt khác nhau.
*TT: Khéo mà trả lời k chuẩn bị điểm danh nhập viện đi là vừa*
*TK: Nếu k pải tui thì liệu_Trở mặt(CMN, cái bản mặt ôn nhu, hòa nhã lúc nãy vứt mẹ đâu r???)
*NN: Ánh mắt mong chờ*
Gabi: Ừm…À Ừ thì….
“Nói nhanh lên”
Gabi/: Thực ra thì…tui cũng chưa nghĩ ra…Haha haha
TT: Về.*quay người*
TK:Tui k muốn quay nữa*đứng z chỉnh lại áo*
Gabi: Vậy về cẩn thận nha.*Vẫy tay*
NN:Thật nhạt nhẽo*khinh bỉ*
Gabi: đang vẫy tay bỗng cương cứng người lại”hình như có cái j sai sai trong nhân vật ngày hôm nay”
Vậy hôm nay kết thúc tại đây nhé. Gabi đi sắm tết đây. Bye bye...
|
|
|