Cha Gã Anh Cho Em Rồi
|
|
Câu truyện tôi định kể cho các bạn đây nói về một chuyện tình yêu ngang trái giữa hai người bạn từ thuỡ ấu nhi. Nó là một bi kịch được kéo dài từ khi hai người phát hiện tình cảm của mình cho đối phương là bao la to lớn không gì có thể thay the và hoán đổi được. Bắt đầu từ thời thơ non nớt cho tới khi khôn lớn trưỡng thành tình cảm đó không hề vơi đi mà còn đong đầy và trãi rộng, dù cho bao ngăn cản, bao cách trở, bao khó khăn đang đè nặng trên đôi vai nhỏ bé và những khó khăn đang chờ đón họ trên đoạn đường chông gai trắc trở phía trước. Bằng tình yêu chân chính bằng nhiệt huyết của tuổi trẻ, hai người có vượt qua được tất cả để bên nhau trọn đời. + truyện của mình có dùng phương ngữ nam bộ mong các bạn thông cảm Chap 1 sự khởi đầu! Ông tư Tỵ và ông ba Hoang là bạn bè chí cốt với nhau từ thuở hàn vi cơ cực, từ tiền giang xa xôi hai người rủ nhau nam tiến đến vùng u minh này lập nghiệp, nghe đâu cũng gần 20 năm rồi. Ông tư Tỵ có một thằng cu tên là Tiến mà đi làm giấy tờ cái kiểu gì mà người ta ghi lộn thành Tiên luôn, ổng thấy là lạ ngồ ngộ nên cũng đễ vậy luôn mắc công lần sửa lần khó. Ổng ở có một mình hà vợ ổng má thằng Tiến mất sớm hồi thằng tiên còn đỏ hỏn, bửa đó má nó đi ra ngoài hè gom ba mớ củi dừa vô chụm ai dè trái dừa chuột ăn rớt ngay đầu bã rồi bã bệnh rề rề khoãng hai ba tháng sau bã đi theo ông bà ngoại thằng Tiến luôn. Từ đó ba nó gà trống nuôi con thui thủi một mình, được cái ba nó hiền hậu bà con ai cũng thương nên người ta cho thằng nhỏ bú thép. Năm nó được hai tuổi ba nó với vợ chồng ông ba Hoang cùng nhau về miệt U Minh này sống luôn. Ông ba Hoang quê gốc ở miệt U Minh này nè, hông biết sao ổng lên tới xứ tiền giang ở đây gặp vợ ổng rồi mọc rể ở đó luôn từng ấy năm. Hai ông bà lây nhau đâu cũng gần hai năm gì đó mà chữa có một mụn con. Chuyến này ổng chuyển về U Minh sống cũng tại vì làm lụng vất vả bao lâu nay mà không thấy dư dả gì, nên lại rủ cha con thằng tiến đi cho có bạn. Ở miệt U Minh này thì dễ sống lắm, sản vật phong phú vô cùng chỉ mổi tội "hơi bị" muỗi với đỉa thôi, ở đây ngủ trưa cũng phải giăng mùng chứ không muỗi tha đi mất, còn ra đồng thì ống quần phải nịch chặt, đem theo lọ vôi ăn trầu để thoa vô chân cho đỉa bớt bu. Ở đây thi ca người ta tặng co cái câu vầy nè "muỗi kêu mà như sáo thổi đĩa lềnh tựa bánh canh" công nhận nó đúng không sai một xíu nào. Vậy đó mà dân ở đây ngta đôn hậu thật thà tối lửa tắt đèn có nhau cái gì hễ san sẻ được là chia tam chia tứ mọi người cùng vui, ban ngày làm lụng mệt nhọc tối về ôm đàn ca hát lai rai thi vị lắm. Mà cớ sự cũng bắt đầu từ cái lần nhậu xỉn như vậy nè, âu... cũng là do định mệnh an bày. - anh tư... bữa rài e có một chuyện vui mà... ứ... ư... hỗng có dịp nói với... anh. - chuyện chi... mà chú hớn hở... á... quá vậy... - anh xắp lên chức bác.... tư rồi đà... haha - sao? Ý của chú là... - dạ vợ em... ứ... ư...cấn bầu rồi anh,em mừng hết lớn vậy đó... hà hà... - chúc mừng chú..á...ư... ba xắp làm cha người ta ha ha ha... Hai anh em nói đủ thứ chuyện trên trời dưới đất cũng gần nữa đêm - chú tư... ơ...i...hay ...là sau này anh em mình làm xuôi... Chú coi được không hè hè... - em... ứ... ư... thấy được đó!... Sau này con em lớn lên em... cưới con anh cho nó - bậy... chú bậy quá... chú xỉn rồi, chú phải nói vày nè: sau này con chú.... lớn chú xin tui gã thằng... tiến cho con chú mới đúng, không hỏi ý tui tui đâu chịu hà hà... - anh nói phải... em thiếu sót quá em phạt anh... một...ư... ly. - chú lại sai nửa... rồi hết rựu mất tiu rồi lay gì mà phạt hà hà... cho tui nợ đi. - không được... em thấy không được chút nào hết. - chổ nào không được? - nói không sao tin được lở mai a hết xĩn anh quên rồi sao, làm tờ cớ đi nói là anh gã thằng tiến cho con e đi. - làm thì làm chú viết đi tui ký tên, chuyện gì khó chứ ký tên dễ ợt hà hà... - anh tài quá biết ký tên luôn e không có biết ký tên em biết vẽ tên thôi...hê hê....
|
giọng văn hay đó chứ
|
Thể loại tớ thích. Ngóng chap @@
|
Hai ông xỉn quắt cần câu nói chuyện đâu có biết trời trăng gì chưa biết đứa bé trong bụng là gái hay trai mà đòi làm xuôi tíu tít, còn ông tư đòi gã thằng con trai của mình nửa mới ghê bởi thế mới nói rượu làm con người ta u muội và lú lẩn nửa. Thế rồi thời gian thấm thoắt trôi qua vợ ông ba cũng đến ngày khai hoa nở nhụy hôm đó mưa dầm dề sấm chớp liên hồi, bà ba đau bụng từ tối hôm qua đến trưa hôm nay vẫn chưa sinh được. Bà mụ nói là bà ba sinh khó vì e bé chưa quay đầu dù mụ có sửa cách mấy cũng không được. - ai người nhà của sản phụ Đồng Thị Đẹt? - dạ tụi tui nè bác sỉ! Cổ sao rồi bác sỉ sao lâu quá mà... - người nhà hãy chuẩn bị tinh thần hiện tại sản phụ đang trong tình trạng nguy kịch do mất máu và kiệt sức, người nhà hãy chuẫn bị tâm lý chúng tôi sẻ cố gắng cứu đứa nhỏ còn sản phụ chúng tôi sẻ cố gắng hết sức. Ông ba quỵ người xuống nền gạch nước mắt rưng rưng. - bác sĩ làm ơn cứu vợ con tui, tui lạy bác sĩ... - chúng tôi sẻ cố gắng hết sức! Lần đó bà ba không qua khỏi và hạ sinh một bé trai kháu khỉnh với đôi mắt đen láy chân mày rậm da vẻ hồng hào đó là món quà mà bà để lại cho ông ba và cho cuộc đời này.
Chap 2 tiến triển_Tập 1 ************* 18 NĂM SAU ************** Tiến bây giờ là một anh chàng cực điển trai cả khối cô theo đuổi nhưng Tiến từ chối khéo là đã có hôn ước từ trước, mắt một mí kiểu mơ màng ý môi mỏng và đỏ hồng mặt góc cạnh nhìn rất phong trần, học xong cấp ba Tiến không học đại học mà ở lại quê phụ ông tư việc đồng án. Còn Huy thì đang học lớp 12 nghe nói học rất là giỏi còn là hot boy của trường nủa chứ chân mày rậm mắt to và đen mũi cao môi mọng gương mặt cực baby, các cô nàng trong trường ai cũng bị cậu ấy hút hồn và sẵn sàng đỗ khi Huy mở lời. Nhưng huy chẵng thèm đói hoài vì Huy biết Huy yêu ai rồi. Đang trong giờ ngủ trưa điện thoại của Tiến có một tin nhắn tỏ tình từ một số điện thoại quen thuộc đó là út Nương - anh Tiến hôm nay em có một chuyện rất quan trọng muốn nói với anh! Hẹn anh 5h tại quán chè Ngọc! Không gặp không về. Dù chưa gặp nhưng Tiến cũng đoán được phần nào trước giờ Tiến chỉ xem Nương là em gái nên quan tâm giúp đỡ trong nhiều việc có lẽ vì thế mà Nương hiểu lầm tình cảm của Tiến dành cho Nương, chiều nay Tiến không biết phải nói sao cho Nương hiểu ra mà không bị tổn thương vì Tiến cũng quý cô em gái này lắm. Đang thả hồn suy nghĩ thì nghe tiếng gọi cũa Huy làm Tiến giật mình. - Tiến ơi ông có ở trỏng không? Sao hứa qua phụ tui coi vuông tôm mà sáng giờ mất biệt vậy?_ Huy đứng ngoài rào gọi như trách móc, quần áo tèm lem mặt mũi bê bết nhìn hài hước chết được - á chết tui quên rồi ông ngoại ơi! Tui ra liền_ hôm qua có hứa qua phụ Huy mà Tiến quên bẵng - con lạy ông nội sáng giờ con mệt muốn chết! Có một mình mà lo bốn cái máy bơm muốn học gạch._ thấy quần áo mặt mũi như cái nùi lao vậy cũng hĩu rồi hiii - xin lỗi mà! Tại ông anh họ yêu quý của ông kìa qua bắt tui qua bễn nhậu nhẹt kìa_ Tiến vừa nói vừa gãi đầu mỏ chu chu nhìn yêu đến vô cùng như vậy ai mà giận được chứ. - yếu mà bày đặt ra gió!_ cái kiểu vừa nói vừa cười - giờ sao có muốn tui qua bễn phụ không!_ Tiến vừa nói vừa hất hất cằm lên chọc tức Huy nhà ta - vô lấy quần dài, áo tay dài, nón nãy gì đi qua bễn phụ tui. - ôkê em yêu! Chờ anh năm phút kkkk... - khỉ! Ai em ông mà yêu_ vừa nói xong câu Huy khẻ cười nhẹ một cái Huy thầm nghỉ sao có người gì mà trẻ con như vậy không biết. Leo lên xe cho Huy đi Tiến thấy vui vui sao đâu á, không biết sao mà hai đứa lại chơi thân với nhau vậy không biết hơn cả anh em ruột nữa, đi đâu hai đứa cũng kè kè ít khi nào ra đường mà Tiến không đi cùng Huy và ngược lại. Vuông tôm của nhà Huy không ở gần nhà mà phải đi một đoạn đường tầm hơn cây số ở đó vắng nhà lắm chỉ toàn vườn chuối với dừa thôi. Tiến rất thích được đến đó vì tha hồ mà uống nước dừa mà khỏi phải trèo leo để hái như mấy cây ở nhà tại dừa ở đây giống lùn tè à chỉ đứng và hái thôi, 1m65 như Tiến còn hái được mà hiii.... - ủa? Sao khô qeo rồi kêu tui ra đây làm gì - thì hái dừa ăn đi, chỉ vét mấy cái lung cho cạn là được rồi - ủa rồi anh Tiến đẹp trai của chúng ta xuất hiện ở đây làm gì?_ lại chu mỏ chau mày đáng yêu cực - hihi... tại một mình chán quá nên... hihi_ Huy đỏ mặt ngập ngừng nói không nên lời - thiệc là quỡn mà hay là nhớ tui đó cha kkkkk_ câu nói đùa của Tiến hình như trúng tim đen ai đó thì phải - khùng quá ông cố ơi mặt tui mà nhớ ông hả làm như ông đẹp kkkk_ chống chế vạy thôi chứ Huy mặt đỏ bừng bừng rồi Tiến không thèm đôi co với bọn trẻ mới lớn này kẻo nó khùng lên nó đập một phát nhũng não mắc công, ai thì Tiến không biết chứ Huy thì Tiến rành quá mà lúc Huy nổi nóng thì có trời mà cứu. Đợi Tiến đi ra ngoài hàng dừa lùn xum xuê tái Huy mới lèm bèm "như vậy hoài sao mà người ta không nhớ chứ". Huy không biết từ khi nào mà Huy lại có cảm giác như vậy chỉ cần thấy Tiến lỡn vỡn xung quanh là Huy thấy không còn mêt mỏi, chắc vì Tiến như một người anh một người bạn từ thời ấu nhi nên Huy mới có cảm giác như vậy_ huy nghĩ thầm - nè... con trâu sình kia uống dừa không tui cho một trái_ Tiến đứng trên bờ vuông nói vọng ra vì lúc này Huy đang loay hoay gì đó ở giữa vuông - đem ra... anh khát quá em yêu ơi_ Huy vừa nói vừa cười - con khỉ móc xì... nhỏ tuổi hơn tui mà xưng anh hả cho thành con trâu chết khát luôn_ nói vậy chứ Tiến cũng xoắn quần lội ruộng đem dừa ra cho Huy coi bộ cũng tình cảm lắm chứ hiii... - nè uống cho ngày năng động đi - ủa sao giống quảng cáo trên tivi vậy? - tui mượn chút có sao, giờ có chịu uống hông hông ấy tui đem vô à! - uống chớ! Mà tay tui dơ hèm vậy sao uống được ông kê vô miệng dùm tui coi - haiz... con trâu sình lắm trò hiii Chủ yếu là Huy làm nũng Tiến vậy thôi chứ uống dừa tươi xong rồi vứt vỏ chứ ai giữ lại bao giờ mà sợ dơ, vậy mà cũng có người tin theo hiiii
|
Mình nghĩ ko nên quá lạm dụng từ địa phương nam bộ đâu tg, như vậy làm văn của bạn thô lắm. Dù sao cũng đặt chân hóng cháp, mau ra cháp kế nga ~
|