Hoàng Hậu Ngỗ Nghịch
|
|
Chap 4: Hoàng thượng Nàng ngạc nhiên tột độ, ở nơi này chỉ có nàng và thái giám lấy đâu ra hoàng thượng ! -" Này này, các ngươi mau đứng lên đi, hoàng thượng đâu mà hoàng thượng , các ngươi định hù chết ta àk !!"- Bách Lệ Băng hét to tướng làm cho đám cung nữ đang quỳ sợ đến tái mặt , hoàng thượng đang ở trước mặt đó đấy thôi , hoàng phi mắt người để đi đâu vậy ! -" Bình thân, các ngươi lui ra "- Mạc Phong Thần uy nghiêm nói Bách Lệ Băng càng ngạc nhiên hơn khi thấy cung nữ đứng dậy rồi lui xuống đầy cẩn trọng, uy! sao tên thái giám này có quyền to thế nhỉ -" Này này ....ngươi rốt cuộc là ai vậy ! dám lừa bổn cung ta đây , muốn chết ak "- Bách Lệ Băng ra giọng côn đồ nói . Mạc Phong Thần nhìn nữ nhân trước mặt , dám to tiếng với trẫm , xem ra nàng ăn phải gan hùm rồi ! -" Trẫm chính là người mấy người kia vừa chào "- Mạc Phong Thần lạnh nhạt nói nhìn sắc thái của nàng . -" Gì chứ, ở đây chỉ có ta với người, hoàng thượng đâu ra......á.... đừng bảo..đừng bảo..ngươi là..là..hoàn..g..thư..ợng"- Bách Lệ Băng kinh sợ nói .. -" Đúng , trẫm chính là lão công của nàng , là hoàng để râu ria lùm xùm, già nua, háo sắc ..."- Mạc Phong Thần gằn giọng nói, sát khí lại tỏa ra . -" CÁI GÌ ! Á ...Hoàng thượng..lão công ..ối giời ơi "- Bách Lê Bằng hét to giả vờ choáng mà ngất . Mày kiếm của Mạc Phong Thần nhíu lại thật chặt , để xem tiếp theo nữ nhân này sẽ làm gì .. Bách Lệ Băng đột nhiên giữ lại bình tĩnh, tự nhiên quay qua nhìn Mạc Phong Thần nở một nụ cười tươi như nắng ban mai làm hắn lỡ mất một nhịp tim -" Ngươi , tại sao lại nói dối ta là thái giám , đường đường là hoàng thượng vậy mà dám nói dối"- Bách Lệ Băng trách mắng .. Mạc Phong Thần ngạc nhiên , biết hắn là hoàng thượng sao vẫn giữ cái thái độ đó là thế nào ! -" Trẫm hỏi nàng , trẫm đã từng nói mình là thái giám chưa !"- Mạc Phong Thần nhìn nàg -" Tất nhiên là...chưa..nhưng sao ta nói ngươi ko phản bác?"-Bách Lệ Băng, ngỡ ra đúng là hắn chưa thừa nhận , là tự nàng nghĩ vậy, tự nhiên nàng nhớ đến nụ hôn lúc này , mặt đỏ bừng lên nhìn Mạc Phong Thần ... Mạc Phong Thần thấy bộ dạng của nàng lúc này tự dưng thấy buồn cười , miệng khẽ nhếch lên một đường cung tuyệt đẹp .. -" Hoàng phi , nàng có nên giải thích chút được không ?"- Mạc Phong Thần lấy lại uy nghiêm hỏi -" Giải..giải..thích cái gì ?"- Bách Lệ Băng mặt đỏ nhưng vẫn cố cãi lắp bắp -" Có cần trẫm nói hẳn ra là nàng vừa hôn trẫm không, nàng có biết như thế là phạm thượng ko ?"- Mạc Phong Thần nín cười hỏi nàng , nụ hôn nàng giành cho hắn làm hắn rung động . -" Ách...cái gì!!...ngươi vừa nói là phạm thượng "- Bách Lệ Băng ngạc nhiên hỏi, nàng tưởng đó chỉ là tên thái giám nhưng thực sự hắn rất đẹp trai, là người làm nàng lần đầu tiên rung động lên nàng mới liều một phen , ai ngờ lại là lão công của nàng thực chứ ... -" Nàng dám phạm vào thân thể trẫm như thế không phạm thượng thì sao, trẫm chưa trách tội nàng là còn nhẹ cho nàng !" Mạc Phong Thần giải thích , từ trước đến giờ hắn chưa bao giờ động chạm nữ nhân , hắn không thích vì hắn nghĩ toàn là những nữ nhân ham danh lợi, tiền bạc, hắn nạp về một đám phi tần chẳng qua để cho có, chứ thực sự hắn còn chưa liếc qua, ngay cả nàng , bây giờ hắn mới gặp lần đầu, nhưng Bách Lệ Băng này gây cho hắn một niềm hứng thú ..nụ hôn lúc này hắn rất thích ( háo sắc nha!) -" Này nhớ, lão nương đây đã dâng tặng nụ hôn đầu cho ngươi mà ngươi còn dám nói ta phạm thượng , hôn chồng mình mà cũng là phạm tội thì ta thà ra ngoài hôn nam nhân khác cho rồi "- Bách Lệ Băng bực mình quát lên tay chống nạng . Mạc Phong Thần trợn trừng mắt nhìn nàng, lửa giận bắt đầu bốc lên, nữ nhân này đúng là khiến hắn tức chết , ở trước mặt trẫm đường hoàng công khai ra ngoài tìm nam nhân khác, nàng quá to gan ! -" Nàng dám "- Mạc Phong Thần tức giận -" Tại sao ta không dám, ngươi đường đường là hoàng thượng hậu cung ba ngàn mĩ nhân , ta đương chỉ là hoàng phi , ngươi có nhiều phụ nữ thế, ta đây cũng phải có nhiều nam nhân, thế mới cân bằng "- Bách Lệ Băng không sợ , cố cãi làm cho hắn tức muốn chết -" Nàng cứ thử, nàng đến gần nam nhân nào ta lập tức giết người đó, không tin nàng có thể thử"- Mac Phong Thần lên tiếng cảnh cáo, tỏa ra đầy sát khí . -" Này này , tính chiếm hữu của ngươi tại sao lại tăng lên vậy ?"- Bạch Lệ Băng cố ý trêu tức hắn -" Nàng là hoàng phi của trẫm đương nhiên cũng chỉ mãi là của trẫm , ai dám đụng vào thì kẻ đó coi như chết "- Mạc Phong Thần nói rồi mới giật mình bởi lời nói của hắn, sao tự dưng hắn lại để tâm đến nàng nhiều thế . -" Ta không thích ở trong cung ta muốn ra ngoài làm nữ hiệp , hành tẩu giang hồ....."- Bách Lệ băng nói Mạc Phong Thần ngạc nhiên, không phải nữ nhân chỉ thích tiền bạc, xa hoa sao nàng lại ngược đời vậy, quả thật nàng không giống như nữ nhân bình thường, là một người trong sáng , lương thiện , ngây thơ không màng danh lợi , sau một hồi quan sát hắn rút ra kết luận ( cứ thử sau này rồi biết nàng có lương thiên , trong sáng ko ha !). -" Nàng tên Bách Lệ Băng "- Mạc Phong Thần hỏi, có chút ngơ ngẩn , ngay cả tên hoàng phi của mình cũng ko biết -" Này đừng bảo ngươi không biết tên ta, ta là hoàng phi của ngươi nha !"- Bách Lệ Băng ngạc nhiên hỏi . -" Trẫm biết "- Mạc Phong Thần nói dối.. -" Ách ...ta quên ...ngươi tên gì "- Bách Lệ Băng ngượng ngùng hỏi, tên tướng công mà cũng ko biết ra thể thống gì -" Gọi trẫm là Phong Thần "- Mạc Phong Thần có chút tức giận nhưng rồi cũng bỏ qua, vì hắn cũng có biết tên nương tử của mình đâu, nói rồi phất tay áo rời đi...trong lòng bỗng tự dưng thanh thản đi phần nào, hình ảnh của nàng cứ quanh quẩn trong đầu hắn -" Ách....có thân thiết quá ko...kệ gọi là Phong Thần cũng được "- Bách Lệ Băng tự nói, hắn lão công của nàng nên cũng chẳng sao, nàng ko biết tên Mạc Phong Thần hắn không ai dám gọi ngay cả mẫu hậu cũng không được phép gọi như thế ..mà hắn lại cho nàng gọi... Bách Lệ Băng tiếp tục vui vẻ, vì nàng đã gặp lão công ,cũng tương đối hài lòng, đẹp trai , tuấn tú , ưa nhìn , tính tình thì có hơi lạnh lùng chút , nhưng nàng thích ...ha..ha..ha
|
Chap 6: Yến tiệc Trong một buổi sớm mai nóng nực, Bách Lệ Băng đang nằm rũ rượi trên ghế bên ngoài đình viên.. -" Nóng quá đi thôi, người quạt nhanh lên, nóng quá "- Bách Lệ Băng cáu gắt quát lên với tên thái giám đang đứng bên cạnh mình phe phẩy cái quạt quạt Mọi người thì đang chảy mồ hôi ròng rã mà nàng thì đang thản nhiên , ung dung ngồi nghỉ còn kêu ca. Hôm nay trời quả thực rất nóng, Bách Lệ Băng bắt đầu chán ngắt với thế giới này, chẳng có điều hòa đã thế còn phải mặc cái bộ y phục nóng nực này , bực chết người ! Nàng đứng phắt dậy làm mọi người giật mình đánh thót một cái : -" Hoàng phi , người có gì không vừa ý ..."- tên thái giám mồ hôi chảy nhễ nhại nói . -" Không có gì, ta muốn đi dạo một chút "- Bạch Lệ Băng nói rồi chuyển bước đi Nàng đi đến ngự hoa viên để dạo mát , chợt nhớ đến hôm gặp hoàng thượng cũng là lão công của nàng, sao mấy hôm nay chẳng thấy hắn đâu vậy ? Vừa nhớ đến tào tháo thì tào tháo đến... Nàng đang ngồi bẻ hoa thì thấy có bóng lưng ai đó trên mặt đất , lập tức ngửa mặt lên nhìn cũng đúng lúc bắt gặp ánh mắt sắc bén như chim ưng của lão công nàng.. -" Nàng ngồi đây làm gì ?"- tiếng nói trầm ổn của Mạc Phong Thần vang lên , vừa nãy hắn đi ngang qua đây thấy có bóng dáng nhỏ nhắn của nàng liền kìm không được bước chân lên đến đây xem nàng làm gì , ai ngờ nàng đang ngồi bẻ hoa của hắn . -" Hoàng.... Mạc Phong Thần "- Bách Lệ Băng đang định gọi hắn là hoàng thượng nhưng nhớ đến tên của hắn liền gọi ra mà không kiêng nể , vừa nói vừa đứng dậy , tay bẩn xóa vào y phục trắng ngần của mình làm ra một vết loang lổ trên váy .. Mạc Phong Thần nhíu mày kiếm thật sâu, nữ nhân này không biết phép tắc , đứng trước mặt hắn mà không hành lễ, đã vậy hành xử còn không chút uy nghi...Nàng vừa gọi tên của hắn khiến trái tim hắn có hơi hơi rung động ... -" Ngươi đến đây làm gì ?"- nàng mỉm cười hỏi hắn -" Trẫm hỏi nàng trước "- Mạc Phong Thần mấy hôm nay bận việc triều chính lên chưa đến thăm nàng được , xem ra hôm nay phải dành thời gian để tìm hiểu nữ nhân này thôi ... -" Ách.....ta đến đây đi dạo "- Bách Lệ Băng trong tay nàng mấy đóa hoa đã bị bóp nát .... -" Vậy sao vừa nãy trẫm thấy nàng nàng ngắt lá bẻ hoa "- Mạc Phong Thần thấy nàng đang bơ thì càng hỏi kĩ hơn -" Đâu có nha! Ta đang chăm sóc cây cảnh đó ngươi thấy không, phải bẻ hoa đi thì hoa mới mới có thể mọc đẹp được , ngươi nghĩ có đúng không !"- Bách Lệ Băng cứu chữa cho lỗi lầm của mình không quên nở nụ cười nhìn hắn Mạc Phong Thần buồn cười nhưng nén lại, có ai giải thích như nàng không cơ chứ, thôi thì đã không nhận cũng không bắt ép nàng làm gì nữa .. Trước kia , hắn đã điều tra có tin tức là nàng chỉ là một nữ nhân yếu đuối , hiền lành , lễ nghĩa , sao lúc hắn gặp lại trái chiều thế này ! -" Nàng là Bách Lệ Băng "- Mạc Phong Thần bỗng dưng chuyển chủ đề , hỏi một câu có hơi ngớ ngẩn -" Ngươi bị thần kinh ak, vậy thì ngươi nghĩ từ nãy đến giờ người nói chuyện với ma ak "- Bạch Lệ Băng chẳng thèm để ý nét mặt của hắn mà cứ nói thản nhiên Mạc Phong Thần hiện tại mặt đang xám đen, gân xanh trên trán nổi lên, nữ nhân này dám nói hắn bị thần kinh , quả là không muốn sống nữa mà ..Nhưng hắn sẽ nhẫn.. -" Mấy hôm nay người làm gì mà mà chẳng thèm đến đây chơi gì vậy ,hại ta suýt chết vì chán "- Bạch Lệ Băng bỗng dưng nổi như quở trách hắn làm hắn có hơi giật mình Nàng là đang " nhớ " hắn ... -" Nàng nhớ trẫm sao ?"- Mạc Phong Thần cười nói -" Nhớ cái đầu ngươi ấy "- Bách Lê Băng nổi nóng quát Mạc Phong Thần nghe xong vừa bực vừa buồn .... -" Tối nay có yến tiệc , nàng không lo chuẩn bị còn ra đây chơi nữa "- Mạc Phong Thần mặc dù vốn biết là nàng sẽ không ham mấy thứ kia nhưng hắn vẫn muốn hỏi .. -" Thế à ,có yến tiệc , sao ta không biết , Phong Thần tối nay ngươi cũng sẽ đi chứ "- Bách Lệ Băng mừng rỡ, cuối cùng cũng có cái chơi rồi, nàng đã từng xem trên TV yến tiệc thời xưa , chắc phải xa hạo ,lộng lẫy lắm -" Trẫm đương nhiên phải đi , nàng có đi không ?"- Mặc Phong Thần thấy điệu bộ của nàng có hơi buồn cười vì tính trẻ con nhưng hắn có biết tối nay sẽ là tối làm hắn mất mặt nhất . -" Tất nhiên phải đi, hôm nay người đi cùng hoàng hậu đúng không ?"- nàng có hơi tò mò không biết hoàng hậu sẽ là người như thế nào nhỉ ? -" Đúng , nàng muốn đi cùng trẫm "- Mạc Phong Thần thấy vậy cũng vui vẻ lên, từ trước đến giờ hắn chưa đến gần nữ nhân nào, hoàng hậu lấy về chỉ trên danh nghĩa chứ gặp mặt cũng chỉ vài ba lần, nhưng gặp nàng hắn lại thấy khác , hắn muốn tiếp xúc với nàng nhiều hơn ... -" Đúng vậy , ta muốn đi cùng lão công của ta ,Phong Thần hôm nay ngươi nhất định phải đi cùng ta , ngươi mà đi cùng hoàng hậu kia , ta đảm bảo sẽ không gặp lại người lần nào nữa "- Bách Lệ Băng nói ra đầy kiên quyết nghĩa là hắn không đi không được , mọi giá phải đi cùng nàng, tính chiếm hữu nàng cũng cực kì cao đó Mạc Phong Thần vừa bực mình vừa buồn cười, nữ nhân này chưa gì đã tranh giành hắn như vậy rồi , còn đảm bảo sẽ không gặp mặt hắn nữa , hắn tuyệt đối không để chuyện đó xảy ra .. -" Được, trẫm sẽ đi cùng nàng , nàng cũng phải đền ơn trẫm chút gì đó chứ "- Mặc Phong Thần cười gian nhìn nàng ,bắt đầu ép sát vào người nàng -" Phong Thần, ngươi rõ là tướng công của ta mà còn muốn nương tử của mình đền ơn , có phải độc ác quá không hả ?"- Bách Lê Bằng giải thích , người cùng giật lùi về phái sau .. -" Nàng đền ơn cái gì nhẹ nhàng thôi , giống như lần trước vậy ?"- Mạc Phong Thần cười gian , nghe lời nàng nói cũng thấy ngọt lòng, " tướng công và nương tử " -" Lần trước "- Bạch Lê Bằng bỗng ngớ người nhất thời chưa nghĩ ra , lúc nghĩ ra rồi thì đã muộn .. Mạc Phong Thần cười rồi cúi xuống, bắt lấy đôi môi của nàng mà hôn , hắn bạo gan hôn môi của nàng mà như muốn ăn xương nuốt vào bụng vậy.... Cả người Bạch Lê Bằng như có dòng điện chạy qua ..... Khi cả hai đều ngộp thở, hắn mới buông nàng ra .. -" Phong Thần , ngươi dám hôn trộm ta "- Bạch Lệ Băng tức giận nói tay hung hăng tiến về phía hắn -" Trẫm là đường hoàng hôn hoàng phi của mình , là một việc thiên kinh địa nghĩa ( việc hiển nhiên không sai )"- Mạc Phong Thần vừa cười vừa nói, quả thật môi nàng rất ngọt nha , đây là lần đầu tiên hắn hôn nàng, còn lần thứ nhất đã bị nàng cướp mất rồi ... -" Mạc Pong Thần .."- Bách Lệ Bang tức giận hét to , dám ngang nhiên hôn nàng muốn chết rồi! kể cả hắn có phải hoàng thượng hay không , nàng trực tiếp lấy tay đấm một nện vào bụng hắn .. -" Hự....Bách Lệ Băng nàng to gan "- Mạc Phong Thần không ngờ nàng sẽ làm vậy, mặc dù chẳng tổn hại gì đến thân thể hắn nhưng hắn vẫn giả vờ đau bụng -" Ngươi đau làm sao ?"- Bách Lệ Băng ra vẻ mặt lo lắng đến bên hắn ... Mặc Phong Thần nghĩ đã lừa được nàng đang định nở nụ cười thì nghe tiếp câu sau .. -" Đáng đời ngươi "-Bách Lệ Băng nói xong quay ngoắt đi , bỏ về tẩm cung của nàng -" Bách Lệ Băng ..."- mấy chữ này là hắn rặn ra từ kẽ răng, mặt hắn đen xì lại, có thể nói bây giờ hắn đang vô cùng tức giận Để xem , tối nay yến tiệc sẽ như thế nào ?
|
Chap 7 : Yến tiệc (2) Dòng người như nêm kéo xô vào thành, ai nấy đều vận y phục vô cùng cao sang và rực rỡ, ai cũng muốn mình trở thành người đẹp nhất .. Các tiểu thư khêu các, vận váy áo thướt tha , thân hình liễu yếu đào tơ uyển chuyển bước vào khiến nhiều nam nhân trầm trồ khen ngợi.. Cả hậu cung cũng trở nên náo loạn, các phi tần thì nhau chuẩn bị sao cho đẹp nhất yến tiệc đêm nay vì muốn nảy lòng vị hoàng đế lạnh lùng kia, kể cả hoàng hậu cũng ráo riết sai người chuẩn bị tươm tất .. Chỉ riêng có một người - Bách Lệ Băng đang vô cùng ung dung , thảnh thơi.. -" Hoàng phi, người mau thay y phục, yến tiệc sắp bắt đầu "- tiểu Hằng đang vô cùng sốt ruột chờ vị hoàng phi của mình, những phi tử khác đều chuẩn bị xong hết rồi , riêng có Hoàng phi là chưa chuẩn bị bất cứ thứ gì . -" Cần gì, tí nữa ta thay ù một phát là xong ngay ấy mà "- Nàng vẫn còn thời gian chống cằm suy nghĩ cái gì đó ! Đám hạ nhân bên ngoài cũng đang lo thay cho vị Hoàng phi của mình Đột nhiên lúc này , một giọng nói uy nghiêm vang lên: -" Hoàng thượng giá lâm "- lôi vừa dứt thì tất cả hoảng hốt đến suýt nữa thì rụng tim, đùa gì chứ , hoàng thượng đến vào lúc này ư . Một thân long bào, gương mặt lạnh lùng tỏa ra một vẻ đẹp rạng ngời như thần tiên hạ phàm khiến tất cả phải ngừng hô hấp , quỳ rạp xuống . Khi tất cả hành lễ còn chưa kịp hô thì đã nghe thấy tiếng nói lạnh như băng cứ người nào đó -" Bình thân "- Mạc Phong Thần tiêu sái bước vào , và cảnh tượng mà hắn nhìn lúc này là Hoàng Phi của hắn đang ngủ gục trên bàn , quần á xô xệch đầu tóc bù xù chứng tỏ nàng chưa chuẩn bị tí gì! Tiểu Hằng vừa run vừa sợ nhìn , lo lắng vô cùng cho Hoàng Phi của mình Đúng lúc này thì Bách Lệ Băng bỗng dưng mở to mắt, khi đã xác định người trước mặt là người nào thì vô cùng vui mừng , đứng chồm dậy -" Phong Thần , ngươi đến rồi "- thấy hắn giữ lời , đến đi cùng nàng , nàng vô cùng vui vẻ Mặt của Mạc Phong Thần đang xám xịt bỗng lộ ra vẻ ôn nhu nhìn nàng .. -" Sao nàng còn chưa chuẩn bị, đã đến giờ "- Mạc Phong Thần nói, giọng như hòa đi rất nhiều khiến nhiều người phải kinh hãi Đám người phía ngoài khi nãy thấy Hoàng phi xưng thẳng tên hoàng thượng đã thế còn không hành lễ đã sợ hãi lắm rồi, bây giờ còn nghe thấy giọng nói ôn nhu của hoàng thượng còn kinh hãi hơn nữa, có ai nói cho họ biết đây là ai ko? Hoàng thượng của họ nổi tiếng là lạnh lùng ,tàn nhẫn cơ mà .. -" A, đến giờ rồi sao , đi thôi "- nàng chưa kịp bước ra khỏi tẩm cung thì đã bị một bàn tay to chặt giữ lấy -" Người đâu, vào chuẩn bị cho Hoàng phi "- Mạc Phong Thần lạnh giọng ra lệnh, lập tức một đám cung nữ bước vào , bắt đầu chuẩn bị cho nàng Mạc Phong Thần đứng đợi ở ngoài , chưa đầy ít phút sau Bách Lệ Băng đã chuẩn bị xong, vừa bước ra khiến cho toàn bộ tứ phía kinh ngạc, ngay cả hắn Vẻ đẹp của nàng phải nói là khuynh quốc khuynh thành, mái tóc đen óng ả thả nhẹ xuống, phấn điêu mày ngọc, thân thể như băng , như tuyết , đôi môi anh đào đỏ thắm , không trang điểm mà màu sắc như ánh ban mai ... Quả thật không thể diễn tả nổi được ... Mạc Phong Thần cố đè nén tâm can , -" Đi thôi " -hắn lạnh lùng nói Tất cả quỳ xuống , sợ sệt tung hô -" Cung tiễn hoàng thượng , hoàng phi " Bách Lệ Băng mặt đang cau có vì bị bắt ép mặc y phục nóng bức này, Mặc Phong Thần cũng để ý thấy hành động của nàng nhưng không nói gì Hai người đi song song với nhau, đằng sau là một hàng dài cung nữ và thái giám cúi đầu theo hầu. Vừa bước vào sảnh yến tiệc, lập tức tiếng hô vang lên : -" Hoàng thượng giá lâm, hoàng phi nương nương giá lâm " Lập tức tất cả mọi người quỳ rạp xuống hành lễ -" Hoàng thượng vạn tuế vạn vạn tuế, hoàng phi nương nương vạn tuế vạn vạn tuế " Ai nấy cũng rất ngạc nhiên khi thấy hoàng thượng đi cùng hoàng phi, khoảng cách lại gần như thế, đây là chuyện trăm năm mới gặp một lần, hoàng thượng nổi tiếng không gần nữ sắc mà , hoàng phi này ngoại lệ chắc chắn có ẩn tình . -" Chúng khanh bình thân "- Mạc Phong Thần uy quyền nói -" Tạ hoàng thượng " Bách Lệ Băng rất có hứng thú không ngờ ở cổ đại lại nhiều người đẹp thế này, nàng liếc từ nãy giờ đã có biết bao mỹ nữ và soái ca rồi, nhưng thật tiếc chẳng ai vừa mắt nàng, riêng có nam nhân bên cạnh mình gọi là tạm được . Hoàng hậu, nàng nhìn thấy rồi , một thân hồng y rực rỡ, quả nhiên là mỹ nữ đối ngược hoàn toàn với nàng một thân bạch y . Nhưng Mạc Phòng Thân lại chẳng để tâm , liếc mắt lạnh lùng nói -" Yến tiệc cũng đến lúc bắt đầu , ban ngồi "- nói xong thì đi đến ngai vàng ngồi xuống, mọi người sau đó mới ngồi theo Ai cũng nơm nớp lo sợ trong lòng, chỉ cần sai sót điều gì lập tức có thể đến với cái chết Theo thứ tự thì hoàng hậu phải ngồi cùng hoàng thượng nhưng hôm nay Mạc Phong Thần phá lệ để cho hoàng phi là nàng ngồi bên cạnh Hoàng hậu chính là Diệp Mị Như - con gái của tể tướng Diệp Khúc, đồng thời còn là cháu gái nuôi của thái hậu Diệp Mị Như trong lòng vô cùng ghen tị , nàng là hoàng hậu mà chưa từng được ân sủng đến vậy..trong lòng vô cùng căm tức ..rất nhiều phi tần khác cũng đang nảy sinh lòng ghen tị .. Phải nói là khi nãy nhìn thấy nàng, mọi người đã vô cùng ngạc nhiên Hoàng Phi trước giờ nghe nói là hiền nữ, đoan trang , lễ nghĩa, sao hôm nay lại mang vẻ đẹp phong trần đến lạ thường .. Bách Lệ Băng sau khi nhìn thấy ánh mắt của vô số người, trong lòng thầm khinh bỉ.. Mạc Phong Thần đưa bàn tay ngọc ngà cầm đũa gắp một miếng sơn vị cho nàng dùng, hành động này đã vô cùng đả kích mọi người, nhiều đại thần còn suýt nữa thì nghẹn -" Ta ăn cái gì để tự ta gắp là được "- Nàng lập tức tránh lấy đôi đũa trong tay Mạc Phong Thần gắp một miếng thịt nhét vào mồm Tất cả mọi người kinh hãi, trong lòng thầm cầu nguyện cho nàng , dám mạo phạm hoàng thượng tội chỉ có thể chết .. Một viên quan dõng dạc nói -" To gan, ngươi dám mạo phạm hoàng thượng , tội thật chỉ có thể chết, người đâu đem ả này giam vào ngục " - lời vừa dứt thì một đám thị vệ tiến lên kéo nàng Mạc Phong Thần mặt còn đang đen xịt, hắn lần đầu tiên quan tâm đến người khác mà dám làm thế này, xem ra phải dạy dỗ nàng cho tử tế mới được .. Thấy người đến bắt nàng , hắn cũng muốn xem nàng xử trí thế nào .. Thôi xong, lần này thì tanh banh thật rồi, Bách Lê Băng nổi giận đùng đùng .. Một phát đã phi ngay đôi vào ngực tên quan kia, khiến hắn phải bất tỉnh nhân sự , mọi người bắt đầu kinh hãi , Mạc Phong Thần thì nhíu mày xem tiếp -" Ngươi là ai mà dám bắt ta, ta cho ngươi chết "- Nàng vô cùng bực mình, đang ăn ngon thì bị quấy rầy , thấy thái độ của tên hoàng thượng kia thì càng tức hơn .. -" Người đâu, mau bắt lấy ả tiện nữ này "- tiếng của một vị quan nữa vang lên, một đám thị vệ xông tới . -" Đúng là thích chết mà "- nàng nói xong thì giơ chân đá một nhát vào tên thị vệ tiếp đó lại thêm người nữa, chưa đầy ít phút đã nằm liệt dưới chân nàng, tất cả hóa đá tại chỗ .. Nàng đường đường là bang chủ ở thế giới của nàng , thì mấy tên nhãi nhép này đã là gì ! Nàng phủi tay, mặt đằng đằng sát khí chỉ tay về phía Mạc Phong Thần tức giận hét -" Phong Thần , ngươi đúng là chẳng ra gì thấy nương tử của mình bị ức hiếp như vậy mà dám ngồi yên không nhúc nhích, nhớ đấy từ bây giờ đừng hòng ta gặp lại ngươi "- nói xong tức giận bỏ về Mọi người vô cùng kinh ngạc , nghĩ rằng hoàng thượng chắc chắn phải xử tử hoàng phi kia, các phi tần thì cười nhạo trong lòng .. Nhưng mà Hoàng thượng đã đi đâu mất rồi !
|
Chap 8 : Hả giận -" Đúng là bực chết ta , bực chết ta "- Bách Lệ Băng vô cùng khó chịu trong lòng , đi đi đi lại đã thế còn lấy chân hất tung mọi thứ nữa chứ. Hạ nhân đứng bên ngoài mà mồ hôi chảy ròng ròng, chưa từng thấy vị phi tử nào dám làm càn ngay trước mặt hoàng thượng như thế ... Các quan đại thần trong triều nghe tin còn sợ run người , chỉ sợ hoàng thượng nổi giận mà liên lụy đến bọn họ .. -" Tên hoàng thượng chết dẫm, Mạc Phong Thần thối tha, ...v...v "- Sau một hồi trút ra bực tức , nàng bực bội nằm ra giường trên mặt còn hiện rõ vẻ hờn giận Người đứng ngoài thì đang thầm cầu nguyện cho chính mình mau chóng chết đi , chứ đứng dậy bên cạnh vị hoàng thượng đang đen xì của họ thì thà chết cho rồi ... Mạc Phong Thần đứng ngoài cửa mặt đen xì, gân xanh nổi rõ mồn một trên trán, người toát ra sát khí lạnh băng .. Nữ nhân này ,làm hắn tức chết mà .... -" Hoàng thượng , hoàng phi chỉ tức giận, mong người thứ tội "- Tiểu Hằng quỳ xuống mà tạ lỗi thay hoàng phi của mình . Mạc Phong Thần chẳng để vào tai trực tiếp bước vào khiến mọi người kinh sợ, thôi xong hoàng phi lần này chết chắc rồi ! -" Không biết tên hoàng thượng mà hoàng phi đang nói tới là ai ?"- Mạc Phong Thần lạnh lùng nói -" Còn ai vào đây , chính là tên Mạc Phong Thần chết dẫm kia chứ ai ?"- Nàng vẫn luôn miệng nói không thèm để ý đang nói với ai -"Không biết người đó có phải trẫm không ?"- Hắn chỉ hận bản thân không thể bóp chết nữ nhân này -" Không phải ngươi thì l...a.."- Đang định nói mới giật mình ,từ nãy đến giờ mình đang nói chuyện với ai nhỉ ? Qyau đầu lại, cha mẹ ơi! Mạc Phong Thần đó ! -" Hoàng thượng .."- Nàng có hơi sợ sệt nói . -" Nàng thật to gan , đại náo yến tiệc rồi quay về tẩm cung buông lời đại nghịch bất đạo, xem ra lần này trẫm nhất định phải trừng phạt nàng thật nặng mới được "- Mạc Phong Thần đè nén cơn giận bước chân càng lúc càng nhanh bước đến Bách Lệ Băng . Vừa nãy thấy nàng đã đánh mấy tên thị vệ hắn có hơi kích động , con mắt hắn càng tinh tường hơn, rõ ràng nàng đã thay đổi, không phải tiểu thư khêu các trước kia, ôn nhu lễ phép . Mặc dù biết nàng có võ công nhưng chỉ là vài chiêu mèo cào thôi, những người có nội lực nói rõ hơn là có võ công thực sự thì liếc mắt cũng có thể nhìn ra nàng ko có nội công. Nàng lần này có hơi hoảng , mặc dù nàng có võ thật đấy nhưng đây là cổ đại a, người có thể bay như chim còn có nội lực, võ công của nàng cũng chỉ có thể hạ được mấy kẻ yếu kém mà thôi đừng nói đến nam nhân này . -" Ách ta..không có ý , ai kêu mấy kẻ đó dám khi dễ bản cô nương đây , ngay cả ngươi cũng thế, còn trơ mắt nhìn "- Nàng bỗng nhớ lại, cơn tức xông thẳng lên mà chống tay hếch cằm mà nói . Mạc Phong Thần đúng là không đấu lại được nữ nhân này, đang chuẩn bị dạy dỗ nàng thì thấy vẻ mặt tức giận hầm hầm đỏ lừ của nàng thì lại thấy buồn cười . Cuối cùng hắn lại ngừng lại, kế đó bất ngờ sủng nịnh kéo lấy nàng ôm vào lòng -" Vậy nàng muốn trẫm làm gì, bọn họ giao cho nàng toàn quyền quyết định "- Mạc Phong Thần nhẹ giọng nói trong lời có đôi chút ôn nhu Lần này Bách Lệ Băng thật sự sock đó, ai dám nói hắn là tảng băng sơn ngàn năm không chảy hả, ai bảo hoàng đế này không gần nữ sắc, nàng mà biết ai nói thì chắc chắn sẽ ấy nhát . Nàng lại được hoàng thượng cho toàn quyền xử lý, Mạc Phong Thần rốt cuộc bị làm sao vậy hả ? -" Thật không, ngươi cho ta quyết định "- Nàng khúm núm nói, bị hắn ôm vài lần nên quen rồi, mà trong lòng hắn ấm áp thật đấy Mạc Phong Thần không nói gì chỉ ôm lấy nàng nhẹ nhàng gật đầu , tiếp đó không ngờ bị nàng một lực đẩy mạnh ra, chớp mắt đã thấy nữ nhân tinh quái này đi ra ngoài : -"Bách Lệ Băng ...."- Hắn nghiến răng nghiến lợi nói rồi cũng nhanh chóng khai triển khinh công đuổi theo, chớp phát đã đến chỗ nàng . Hình tượng của nàng phải gọi là quá giống mấy nữ tặc phong trần đi cướp bóc người dân .. -" Các người mau nộp ra đây mười vạn hoàng kim , hoàng thượng đã cho ta toàn quyền xử lý "- Bách Lệ Băng lớn giọng nói trong khi tất cả các quan đại thần cùng cả phi tần vẫn đang ngự yến tiếc cho dù hoàng thượng vắng mặt . -" Lớn mật !Dám giả thánh chỉ tội không thể tha , ngươi quả thật thật coi sống chết ra gì, Mạc quốc không thể tồn tại một nữ nhân đại nghịch như này , người đâu mau bắt nữ nhân to gan này lại cho ta !"- Quan tể tướng đại nhân hầm hầm tức giận đứng dậy nói -" Hoàng phi, tỷ thật không coi quốc pháp ra gì "- Một phi tần thấp giọng nói -" Quốc pháp, ta đây chính là Quốc pháp, mấy người các ngươi mới là kẻ không coi sống chết ra gì , để cho bản cô nương phải tốn lời , tốn sức ra tay "- Bách Lệ Băng hống hách nói , lời chưa dứt đã bị một lời nói sắc bén xuyên thủng -" Hỗn xược, dám ở trước mặt bản cung mà náo loạn , mau tới bắt ả tiện nữ này lại cho ta "- Hoàng hậu sau cùng lửa giận cùng lên ngút trời , mà hét to Khi tất cả chưa kịp động thủ thì .. -" Hoàng thượng giá lâm " Mạc Phong Thần hùng dũng bước vào mang theo bộ mặt sắc lạnh ,Bách Lê Bằng cảm nhận được ánh mắt kia xẹt qua mình, người có hơi run run -" BÌnh thân " -" Tạ ơn hoàng thượng "- Mọi người cẩn trọng đứng lên -" Hoàng thượng, hoàng phi nàng quả nàng to gan, dám lấy danh nghĩa mà hống hách nơi hoàng cung, mong hoàng thượng xét phạt làm gương răn đe "- Hoàng hậu chí lý nói ,các quan viên nghe xong cũng thầm tán thưởng Nhưng Mạc Phong Thần vẫn bộ mặt lãnh khốc thấy ánh mặt như nói lên ý " Ngươi phải giữ lời " của Bách Lệ Băng , môi khẽ mở mang theo vài lời ngắn gọn -" Tùy Hoàng phi của trẫm quyết định " Lời vừa dứt như sét đánh ngang tai tất cả mọi người, kế tiếp nghe thấy tiếng cười gian sảo của Bách Lê Băng toàn thân như cứng đờ -" Ha..Ha..Ha..nghe thấy chưa, hoàng thượng nói rồi đó, mau mau nộp tiền mười vạn lượng hoàng kim "- Bách Lệ Băng quả thực giống nữ tặc cướp bóc dân lành , đẩy đẩy cánh tay trước mặt mọi người Tất cả đồng loạt khéo miệng giật giật vài cái , ngay cả Mạc Phong Thần cũng phải co quắt khéo miệng , chẳng lẽ châu báu trong cung chưa đủ cho nàng tiêu . Và kết cục cuối cùng đó chính là Bách Lệ Băng thu được bao nhiêu rương vàng của các quan viên , trừ các phi tần vì họ không có nhiều vì tiền thường được chia theo bổng lộc nên cũng không dư giả lắm . Yến tiệc kết thúc , ai cũng ra về trong tình trạng thê thảm vô cùng, tiền mất tật mang phải gọi là quá thê thảm trừ cái người đang ngồi cười kia .. -" Nàng có nên bồi thường trẫm cái gì không ?"- Mạc Phong Thần nói Bách Lệ Băng đang mải đếm tiền cũng không để ý cứ gật đầu qua loa .. Bỗng dưng người bị nhấc bổng lên , Bách Lệ Băng hoảng sợ vội ôm cổ người nào đó -" Mạc Phong Thần ngươi mau buông ta ra "- Nàng vừa nói vừa tức giận đấm vào lưng người kia nhưng hình như không có chút hiệu lực Sau một hồi kéo co , cuối cùng Mạc Phong Thần thỏa hiệp trước, mệt mỏi quay về chính điện của mình -" Lần sau mặc kệ nàng có viện lý do gì thì ta cũng phải có được nàng ". Bên kia Bách Lệ Băng vẫn đang mỉm cười thỏa mãn, hôm nay là nàng hả giận rồi
|
Chap 9 : Quan tâm -" Hoàng phi nương nương, người xem hôm nay trời tiết tốt đẹp thế này , sao người không ra ngự hoa viên thưởng ngoạn cho khuây khỏa "- Tiểu Hằng nói . Bách Lệ Băng mấy hôm nay lúc nào cũng ở lì trong phòng , làm cái gì đó bí mật lắm, có lúc còn quên ăn quên ngủ.. Đám hạ nhân bên ngoài sốt hết cả ruột nhưng vẫn không tài nào mới được vị hoàng phi của họ ra.... Đúng lúc đó .. -" Hoàng thượng giá lâm " - tiếng truyền vang lên, tất cả kinh sợ quỳ xuống hành lễ ... Mạc Phong Thần vận long bào tiêu soái bước đến hắn vừa khẩn cấp từ trên triều về đây vì nghe tin hoàng phi của mình cấm cửa không ra ngoài -" Bình thân , hoàng phi đâu ?"- Hắn hỏi trong lòng có hơi sốt ruột mà không thể hiểu được mình đang bị làm sao, đây là cảm giác lo lắng vì người quan trọng với mình ư? -" Dạ ,thưa bệ hạ, mấy ngày hôm nay hoàng phi nương nương đều không bước ra khỏi phòng, phận làm nô tì không thể gọi được người "- Tiểu Hằng nói . Mạc Phong Thần mất hết kiên nhẫn , mọi người có thể cảm nhận được hoàng thượng đang tức giận lên thức thời lui ra.. Hắn đang chuẩn bị tinh phá cửa đi vào thì đã thấy cánh cửa mở tung sau đó có một nữ tử mà đúng hơn giống ma nữ thì hơn , mặc bạch y tóc thì xõa lung tung tùy ý , mặt tái nhợt đi ... Hắn suýt nữa không nhận ra nàng , may là nàng nhanh chóng mở miệng ... -" Mạc..Phong.. Thần.."- Bách Lệ Băng khó nhọc mở miệng..mấy ngày hôm nay nàng đã quản mọi việc để chế ra vài loại độc dược ... Ở thời hiện đại nàng giỏi nhất là việc sử dụng độc , may thay thời nay cũng có vài nguyên liệu mà nàng tìm được, nên cũng có thể điều chế ra , phòng lúc gặp nguy hiểm... Mạc Phong Thần sững sờ ngay sau đó lập tức ôm nàng nàng vận khinh công ngay lập tức về tẩm cung .. Nàng đã mệt lắm rồi lên thấy có hơi ấm mềm mại lập tức ngả mình thiếp đi... Khiến cho Mạc Phong Thần càng thêm lo lắng tức tốc về cung... Cung nữ bên ngoài thấy hoàng thượng đột nhiên xuất hiện lại thấy hoàng phi nương nương lại được hoàng thượng bế trong lòng thì càng khiếp sợ Từ trước đến giờ , chưa từng thấy hoàng thượng bệ hạ gần nữ nhân nào, mà nay lại ngoại lệ... Điều này thật khiến cho người ta khó có thể tin được .. Mạc Phong Thần lạnh lùng nói một cách khẩn cấp , khôi phục tinh thần của các nàng -" Truyền thái y " Lời ban ra, ngay lập tức quan thái y khẩn trương đến, ông làm trong cung nhiều năm chỉ chữa bệnh cho các phi tần chứ chưa từng diện kiến hoàng thượng, phải nói là hoàng thượng vô cùng an khang, từ bé đến giờ , số lần nhiễm bệnh chỉ đếm trên đầu ngón tay , thật khiến cho người ta kinh ngạc... Nhưng ông không ngợ lần này, hoàng thượng truyền ông đến để chuẩn bệnh cho hoàng phi, nhưng nghe lệnh bệ hạ ông ngay lập tức khẩn trương .. Sau một hồi trầm ngâm, cuối cùng ông cũng xong , phải nói vừa rồi ông chạy biết bao mồ hôi lạnh vì có hoàng thượng đang nồng lộng sát khí đứng bên .. -" Nói "- Mặc Phong Thần trong lòng khẩn trương nhưng bên ngoài lại lạnh lùng vô cùng, nhìn thấy sắc mặt tái nhợt của Bách Lệ Băng , mặt hắn lại càng xám hơn... -" Thưa bệ hạ, hoàng phi nương nương chỉ do thân thể suy yếu nên mới ngủ thiếp đi, không có chuyện gì , chỉ cần tĩnh dưỡng vài ngày thân thể sẽ khôi phục khỏe mạnh "- Quan thái y nói -" Được rồi, lui đi "- Mạc Phong Thần đã để được tảng đá trong lòng xuống, truyền mọi người lui xuống hết .. Giờ chỉ còn hắn với nàng.. -" Nữ nhân ngu ngốc này!"- Hắn bực mình trách cho dù chẳng ai có thể nghe .. Chưa bao giờ hắn dành nhiều thời gian cho người khác như vậy, đây là lần đầu tiên hắn biết quan tâm đến người khác là như thế nào... Ngồi ở đầu giường , Mạc Phong Thần như ngẫm nghĩ điều gì đó rồi quay về phía bóng tối, lạnh lẽo phát ra từng tiếng -" Ra đi "- lời vừa dứt , thì 5 người mặc hắc y ( y phục màu đen) lập tức xuất hiện , xung quanh không khí dường như trầm xuống đến 0 độ -" Chủ nhân , ngài có việc"- Năm người kính cẩn quỳ xuống.. -" Sau này, bảo hộ hoàng phi cho tốt , đừng để ta thất vọng "- Mạc Phong Thần lạnh lùng nói, sau việc hôm nay hắn không thể để như vậy được nữa, hắn không chịu được khi thấy nàng như thế .. -" Vâng "- Năm người nhận lệnh ngay lập tức biến vào không trung... Mạc Phong Thần từ lạnh lùng bỗng dưng như nhu hòa đến lạ thường nhìn Bách Lệ Băng đang chìm vào trong giấc ngủ say... ........Sáng hôm sau......... -" A...đã quá đi thôi, cuối cùng cũng có thể ngủ rồi "- Bách Lê Băng tinh lực dồi dào, nhảy xuống giường vươn vai vài cái bỗng dưng từ đâu có tiếng truyền đến ... -' Hoàng thượng giá lâm" Ngay lập tức thân thể nàng cứng đờ rồi hồi phục, phi như bay lên giường quấn lấy chăn giả bộ ngủ.. Không biết chứ nàng vẫn còn nhớ hôm qua xảy ra điều gì, đúng hơn là nàng biết hôm qua Mạc Phong Thần đã bồng mình về tẩm cung .. Mạc Phong Thần bước vào nhíu mày kiếm khi thấy hành động của nàng , chẳng lẽ nàng không muốn gặp hắn đến thế ... Nếu nàng thích chơi đùa, vậy hắn sẽ chơi đùa cùng nàng .. Từ từ từ từ Mạc Phòng Thân đến gần rồi đột nhiên hất tung chăn mặt cũng sát vào mặt nàng... Bách Lệ Băng kinh sợ mở to mắt nhìn khuôn mặt đang phóng đại trước mặt mình,mắt cũng tự động đỏ lên.. -" Ngươi ..ngươi..làm gì vậy ?"- Bách Lệ Băng ấp úng nói Mạc Phong Thần đã khôi phục thần thái, đứng thẳng đầy uy nghiêm , mở miệng nói -" Nàng còn giả bộ ngủ được ?" -" Đâu có, ta giờ mới dậy mà "- Bách Lệ Băng nhanh chóng phản bác -" Trẫm hỏi, suốt mấy ngày hôm nàng làm gì trong phòng?"- Mạc Phong Thần nghiêm túc hỏi, rốt cuộc hắn vẫn không điều tra được , nàng làm gì trong phòng kia -" Ta ...làm gì là làm gì...ta chẳng làm gì cả "- Nàng tỉnh bơ trả lời Thấy vậy Mạc Phong Thần cũng chẳng hỏi thêm, chỉ cần nàng ổn là được rồi.. -" Nàng nghỉ ngơi cho tốt, đừng để trẫm thấy tình trạng này lần nữa !"- Mạc Phong Thần nói rồi bước ra cửa quay về chính điện . Bách Lệ Băng ngớ ra, hắn là đang lo lắng ình ư ?
|