Tình Nhân Của Ta Có Gì Đó Không Đúng
|
|
CHƯƠNG 24:
Kết quả hành trình ở Paris của tôi liền chôn vùi trong khách sạn.
Sau khi về nước, tôi liền lập tức bắt đầu làm việc, khi tôi nhận được số liệu thống kê kinh doanh một hai tháng trước, tôi mới biết tại sao Hoàng Lỗi vào đêm giao thừa đã nói rằng thật giống có người nhằm vào công ty.
Tờ danh sách số liệu một hai tháng trước không khỏi quá ít điểm, tỉ mỉ điều tra một chút, nguyên bản có một ít khách hàng cố định cùng công ty chúng tôi hợp tác, cũng không hiểu tại sao lại đi tìm công ty khác mà hợp tác.
Tôi cầm số liệu thống kê đi tìm Hoàng Lỗi.
“Tôi mấy ngày trước đã tìm người tìm hiểu qua, đều nói là cấp trên tạo áp lực.” Hoàng Lỗi một mặt nghiêm túc, dụi tắt thuốc lá trong tay.
Tôi cau mày: “Gần đây trong công ty không có chuyện gì.”
“Đúng vậy, tôi cũng cảm thấy việc này không đúng. Chúng ta lại không đắc tội với người nào, làm mọi việc đều là hợp pháp, lại nói hai năm đầu đều không việc gì, thế nào lúc này đột nhiên lại xảy ra như thế?” Hoàng Lỗi nghĩ mãi mà không ra.
Lòng tôi hơi động, không hiểu tại sao lại nghĩ đến người mẫu tiên sinh, mà suy nghĩ kỹ một chút, người mẫu tiên sinh cũng theo tôi rất lâu, không lý nào trong thời gian ngắn lại gây ra chuyện như vậy.
Vừa nghĩ như thế, hơi hơi an tâm một chút.
“Người bên cạnh cậu thật sự không có chuyện gì?” Hoàng Lỗi cũng liên tưởng đến người mẫu tiên sinh.
Tôi đàng hoàng trịnh trọng: “Lý Thiệu… Niên cũng theo tôi hơn hai năm , không có chuyện gì. Hơn nữa tôi cũng chưa bao giờ đem công việc mang về nhà, hắn không biết chút nào.”
“Tiểu tử cậu, cư nhiên nhớ kỹ tên của hắn? Nhớ khi chúng ta mới vừa biết bò liền chơi với nhau, mãi đến tận tốt nghiệp đại học cậu mới nhớ kỹ tên của tôi!” Hoàng Lỗi một mặt kinh ngạc.
… Quen biết quá lâu, tôi cũng quên tôi nhớ tên của hắn .
Hoàng Lỗi cào cào tóc: “Tôi xem cậu đúng là gặp khó khăn rồi, bất quá, bên người không có chuyện gì là được, việc này vẫn là xem xét lại một chút đi, cũng có thể chỉ là trùng hợp.”
Nói là nói như vậy, bất quá chúng từng người bọn tôi trong lòng đều rõ ràng, trùng hợp tính khả thi thực sự quá thấp.
Tôi cau mày trở lại văn phòng, gặp phải tiểu thư ký đang trong trạng thái hưng phấn.
“Tổng tài tổng tài chào buổi sáng! Tổng tài, chuyện kia đến cùng là đã xảy ra cái gì a, ngài tại sao lại ngắt điện thoại của tôi cơ chứ? Tôi vốn là nghĩ muốn điện thoại lại cho ngài, thế nhưng ngài lại ở nước ngoài, tiền gọi điện thoại quá mắc, ngài không sao chứ?”
Tôi cảm thấy được vị tiểu thư ký này đã hoàn toàn không còn sợ ta.
“Không có chuyện gì.” Tôi lạnh lùng nói.
Tiểu thư ký thần thần bí bí tiến đến bên cạnh tôi: “Tổng tài, gần đây công ty có phải là xảy ra chuyện gì ? Tôi tuyệt đối tuyệt đối không có nghe trộm thương mại cơ mật của công ty, chỉ là tiểu thuyết đều giống nhau đều là như thế này mà phát triển thành.”
Tiểu thuyết thật thần kỳ.
Tôi đối với cái nhìn về hình tượng của tiểu thuyết mạng tiến thêm một bước.
“Tình huống như thế, khả năng có hai loại nguyên nhân, một là Lý Thiệu Niên tiếp cận ngài chính là vì phá hủy công ty, loại thứ hai chính là Lý Thiệu Niên cùng ngài một chỗ bị người nhà của hắn biết, sau đó người nhà hắn muốn cảnh cáo ngài. Tiết lộ một chút đi, ngài cảm thấy loại nào được?” Tiểu thư ký hai mắt tỏa sáng, thật giống bác sĩ.
Tôi nghĩ nghĩ, đề cao mức độ có thể tin của một cô nàng, mặt không hề cảm xúc nói với tiểu thư ký: “Hắn chưa từng nói với tôi về chuyện trong nhà.”
Tiểu thư ký suy tư một lúc, nghĩ kế cho tôi: “Không phải có thể tìm thám tử tư điều tra sao?”
Tôi sâu sắc cảm thấy được hành động này tuyệt đối, chắc chắn cùng với khẳng định sẽ triệu hồi người mẫu tiên sinh đáng sợ.
Bất quá tôi vẫn là quyết định thử một lần.
Là một kim chủ, tôi thế nào lại có thể sợ tình nhân do mình bao dưỡng đây?
Lão Thụ: Liệu có ngược không chời ~~ hy vọng ngược nhẹ T^T
|
CHƯƠNG 25:
Tôi tan tầm về đến nhà, người mẫu tiên sinh vẫn chưa về.
Bình thường lúc tôi trở lại, người mẫu tiên sinh đã có mặt tại nhà, hơn nữa còn chuẩn bị kỹ càng cơm nước nóng hổi. Ngày hôm nay hắn không có nhà, ngược lại trong phòng càng có vẻ trống rỗng.
Tôi gọi điện thoại cho người mẫu tiên sinh, kết quả không cách nào kết nối được.
Tôi thật không cao hứng, người mẫu tiên sinh gần đây cũng bắt đầu lười biếng làm việc, hắn trước đây đối với tôi cũng không có vô tâm như thế.
Bất quá người mẫu tiên sinh không có ở đây, chỗ tốt chính là tôi có thể tự do ăn mì, còn có thể thêm một cái trứng chần cộng với lạp xưởng, như một món ăn xa hoa. Bất quá người mẫu tiên sinh vẫn đối với mì lại tồn tại sự phiến diện, hắn cho rằng mì không đủ dinh dưỡng, không đủ khỏe mạnh.
Thời điểm vừa ăn xong mì, cửa truyền đến tiếng chuông cửa, tôi nhìn qua mắt mèo, hình như là một người đưa thư.
Tôi chưa bao giờ gửi thư hay đồ vật gì đó tới nơi này, bất quá tôi tưởng có thể là của người mẫu tiên sinh, liền mở cửa ký nhận .
Người nhận: Trần Dục An.
Tôi?
Tôi nhìn đồ vật thật mỏng trong tay một lúc, mơ hồ cảm thấy được bên trong có thể là bức ảnh hay cái gì đó.
Tôi đem bưu kiện đặt trong thư phòng, mở ra vừa nhìn, bên trong quả nhiên là vài bức ảnh.
Mấy tấm ảnh này so với mấy tấm ảnh lần trước rõ nét hơn , rõ ràng đều là hình tôi và người mẫu tiên sinh ở nước ngoài, hình năm nay tại Pháp cũng có, hai năm trước tại những nơi nghỉ phép khác cũng có. Mặt trên rõ ràng lộ ra mặt của tôi và người mẫu tiên sinh.
Tôi giũ giũ bưu kiện, bên trong liền rơi ra một tờ giấy, tư liệu về tôi, liền tư liệu về ba tôi cũng có.
Sau khi xem hết, tôi không biết rõ đối phương rốt cuộc là có ý gì.
Bất quá thoạt nhìn đối phương là nhằm vào tôi mà tới.
Lần trước tựa hồ là nhằm vào người mẫu tiên sinh, như vậy xem ra, cả hai việc này đại khái là những người đó làm việc không thống nhất.
Tôi nghĩ rất lâu, vẫn là đem bưu kiện khóa lại trong ngăn kéo, cũng chưa cùng người mẫu tiên sinh nói nửa chữ.
“Em thoạt nhìn thật không quá thoải mái?” Người mẫu tiên sinh ôm tôi giúp tôi cắt móng tay, vừa hỏi.
Tôi nhanh chóng thu hồi tạp niệm trong lòng, mặt không thay đổi trả lời: “Công việc, mệt.”
Người mẫu tiên sinh nở nụ cười: “Ở trước mặt anh, em thời điểm trong lòng có chuyện mới nói như thế.”
Tôi bị sự nhạy cảm của hắn làm cho sợ hết hồn, lập tức làm bộ như không có chuyện gì xảy ra nói sang chuyện khác: “Anh buổi tối đi nơi nào, tôi gọi điện thoại anh cũng không tiếp.”
Người mẫu tiên sinh tự nhiên trả lời: “Buổi tối làm việc quá muộn, xin lỗi. ”
Tôi không biết rốt cuộc là trong lòng tôi không đúng, hay là người mẫu tiên sinh không đúng, ngược lại tôi cảm thấy người mẫu tiên sinh có chút không đúng.
“Anh gần đây làm việc có tốt không?” Tôi hỏi.
Người mẫu tiên sinh chăm chú cắt móng tay, thuận miệng trả lời: “Tốt vô cùng.”
Tôi nghĩ, ít nhất người gửi bưu kiện cho tôi không có đối với người mẫu tiên sinh ra tay.
“Tháng sau đừng tiếp nhận công việc.” Tôi xem ti vi nói.
Người mẫu tiên sinh liếc mắt nhìn tôi một cái: “Tại sao?”
Hắn trước đây chưa hề hỏi tại sao, đều là nghe tôi an bài.
Tôi thuận miệng trả lời: “Một nhà Hoàng Lỗi gọi chúng ta cùng ra ngoài du lịch.”
Kỳ thực không có, Hoàng Lỗi chỉ là thuận miệng nói một chút, phỏng chừng hắn cũng đã quên mất.
Trong lòng tôi như thế nào nghĩ tới?
Tôi cũng không rõ.
Tôi chẳng qua là cảm thấy nếu như Hoàng Lỗi vẫn luôn chờ ở công ty, sớm muộn gì hắn cũng phát hiện không đúng. Hơn nữa bất luận chuyện này có phải hay không liên quan tới người mẫu tiên sinh, tôi đều phải cùng hắn tách ra một quãng thời gian, có thể là tạm thời, cũng có thể là vĩnh viễn.
Việc quan hệ tới công ty, tuyệt đối không thể tùy hứng.
Nhìn hai má xinh đẹp của người mẫu tiên sinh, trong lòng tôi buồn buồn.
Tôi không biết hắn đến cùng là có chuyện gì mà không chịu cho tôi biết, cũng không tiện trực tiếp hỏi hắn những chuyện này cùng hắn có quan hệ hay không.
Vào lúc này tôi cảm thấy, tôi cách hắn, thật sự rất xa.
|
CHƯƠNG 26:
Trong một tháng này, người gửi chuyển phát nhanh cho tôi không có động tĩnh gì, công ty hoạt động cũng rất bình thường, ít nhiều gì cũng có vài khách hàng cùng công ty chúng tôi hợp tác một lần nữa.
Chỉ là hỏi tại sao cuối năm ngoái lại đột nhiên chuyển sang hợp tác cùng những công ty khác, nhóm khách hàng đều có vẻ lúng túng, không hẹn mà cùng cho một cái đáp án không rõ ràng.
Tối thiểu, thoạt nhìn xem như là gió êm sóng lặng.
“Hai ngày nữa ra ngoài chơi một chút đi.” Sau cuộc họp, tôi giữ lại Hoàng Lỗi, thương lượng với hắn chuyện đi ra ngoài du lịch.
Hoàng Lỗi có vẻ rất kinh ngạc: “Tên cuồng công việc cư nhiên chủ động đưa ra đề nghị đi chơi? Quy tắc tổng tài của cậu đều quá hạn a?”
“Không có.” Tôi nói một câu khô khan.
Hoàng Lỗi dùng tầm mắt quét từ trên xuống dưới, lập tức mập mờ cười rộ lên: “Không phải là bởi vì tiểu tình nhân cậu bao dưỡng?”
Tôi không lên tiếng.
“Cậu xong rồi…Cậu, nói thật, lần trước tôi thấy cậu đem người mang tới phòng làm việc liền biết cậu có gian tình rồi, bất quá không nghĩ tới cậu còn thật ngã xuống triệt để như vậy.” Hoàng Lỗi híp mắt cười nói: “Hoàn hảo là ba của cậu đã mất, nếu không với cái tính khí kia của ông ấy, nhất định đánh gãy chân của cậu a.”
Tôi không muốn nói, một tháng đầu khi tôi bao dưỡng người mẫu tiên sinh mỗi ngày đều mơ tới ba tôi, ngoại trừ đuổi theo đánh tôi chính là đuổi theo tôi mà khóc, thực sự rất đáng sợ.”Có đi hay không?” Tôi lạnh lùng hỏi.
Hoàng Lỗi thảnh thơi thảnh thơi nhìn tôi nửa ngày, mới dứt khoát đáp ứng.
“Đi, đương nhiên đi, tôi mang con gái bảo bối cùng con trai đi. Cậu cũng đừng quá sốt sắng, ngược lại hiện tại trong nhà của cậu chỉ có một mình cậu định đoạt, không phải là cùng tiểu người mẫu tại một chỗ, chỉ cần cậu đừng giết người phóng hỏa làm trái pháp luật, anh em cũng không nói cái gì.” Hoàng Lỗi chế nhạo tôi.
Tôi thực sự rất khó mở miệng nói tôi đến bây giờ còn không rõ lai lịch thân phận của người mẫu tiên sinh, còn có, hắn rất có thể có mục đích khác.
Tôi trầm mặc trở lại văn phòng, mở ra xem tin nhắn do thám tử tư gởi tới cho tôi:
Nhân vật mục tiêu không lớn lên ở Trung Quốc, năm 2004 tại Pháp ngẫu nhiên quen biết nhà thiết kế Farrell, sau đó tiến vào giới người mẫu, mãi đến tận ba năm trước mới về nước phát triển, sau đó cơ hồ cố định mà phát triển ở trong nước.
Tôi xưa nay cũng không biết người mẫu tiên sinh cư nhiên là người ngoại quốc, hắn nói là tiếng Trung chánh tông, cũng viết, hơn nữa đối với văn hóa Trung Quốc cũng rất quen thuộc, hơn nữa thoạt nhìn bề ngoài ngoại trừ cao hơn một chút, ngũ quan của hắn hoàn toàn không nhìn ra nơi nào không giống người Trung quốc.
Lòng tôi rất phức tạp, gọi tiểu thư ký ngoài cửa tiến vào, cũng cho cô xem tin nhắn, tiểu thư ký sắc mặt liền trắng bệch.
“Tổng tổng tổng tổng… Tổng tài, ngài có phải là rất thích hắn a?” Tiểu thư ký run rẩy chỉ chỉ điện thoại di động của tôi.
Tôi cau mày: “Cô không thích?”
Rõ ràng mấy tháng trước cô ta còn khóc sướt mướt nói nhớ người mẫu tiên sinh.
Tiểu thư ký liều mạng gật đầu: “Tôi đương nhiên thích hắn, tôi siêu cấp siêu cấp thích hắn, thế nhưng tôi thích là thích cái kia… Cũng không giống nhau, tôi là loại yêu thích đối với thần tượng, tôi hỏi chuyện… Ngài đối với hắn rốt cuộc là có cảm giác gì a?”
Người mẫu tiên sinh lớn lên rất đẹp trai, làm cơm cũng rất ngon.
“Tôi cũng thích hắn.” Tôi mặt không cảm xúc nghiêm trang trả lời.
Tiểu thư ký miệng giật giật: “Tổng tài ngài thật giống như không hiểu tôi đang nói cái gì… Ý của tôi là, tính toán một chút… Ngài khi đó tại sao bao dưỡng hắn a? là cái loại nhất kiến chung tình sao?”
Tôi thành thực trả lời: “Bởi vì kỹ thuật xoa bóp của hắn rất tốt, hơn nữa bao dưỡng hắn tương đối có lời.”
“Kỹ thuật xoa bóp?” Tiểu thư ký vỗ bàn : “Ngài liền vì vậy mà bao dưỡng hắn? Này cùng tiểu thuyết hoàn toàn khác nhau a, ngài thật không phải là nhất kiến chung tình?”
Tôi cẩn thận suy nghĩ một chút: “Xác thực vừa bắt đầu liền cảm thấy hắn lớn lên thật đẹp trai.”
Tiểu thư ký bày ra khuôn mặt khóc tang: “Nếu như tôi cho ngài tìm một tên thật soái thật đẹp trai, đặc biệt xoa bóp còn miễn phí bắt ngài đổi Lý Thiệu Niên, nguyện ý không?”
“Hắn biết làm cơm sao?” Tôi hỏi.
“Biết, hơn nữa nấu ăn như bếp trưởng.” Tiểu thư ký hữu khí vô lực nói.
Tôi cảm thấy rất có lời.
“…”
Thế nhưng cuống họng tôi thật giống như xảy ra vấn đề, không nói ra được chữ nguyện ý.
Tiểu thư ký đột nhiên nở nụ cười: “Tổng tài ngài có phải vẫn là muốn Lý Thiệu Niên?”
Tôi nghĩ tới nghĩ lui, ngẫm lại người mẫu tiên sinh ôm rất ấm, còn có hắn sau khi nấu một bàn các món ăn, liền sẽ theo tôi mà xem phim, thời điểm híp mắt nhíu mày lại rất soái, tự động quên hắn hơi có chút quá phận khống chế ham muốn cùng khủng bố nhân cách,* chậm rì rì gật gật đầu.
(*) câu này ta không hiểu lắm ak T^T
Nguyên văn QT: tự động quên hắn hơi có chút quá phận khống chế dục cùng người khủng bố cách Tiểu thư ký cao hứng nhiều hơn: “Vậy là được rồi, tổng tài ngươi yên tâm, bất luận Lý Thiệu Niên là từ đâu tới và tại sao lại đến, hai người nhất định sẽ HE, quá trình không trọng yếu, ngài cứ tùy tiện mà trải nghiệm trải nghiệm đi.”
Tôi: ….
|
CHƯƠNG 27:
Tôi không dấu vết liếc mắt nhìn kính chiếu hậu, vẫn cảm thấy chiếc xe màu đen phía sau kia cứ đi theo chúng tôi.
Ngày hôm nay ra ngoài, một nhà Hoàng Lỗi một chiếc xe, tôi và người mẫu tiên sinh một chiếc xe, tôi lái xe.
Mục đích của chúng tôi hôm nay chính là làng du lịch mà Hoàng Lỗi vẫn thường đi, chúng tôi chuẩn bị đi tới đó tắm suối nước nóng.
Chúng tôi dừng lại nghĩ ngơi một giờ trong một trạm trên đường cao tốc, nguyên nhân là do con gái của Hoàng Lỗi bị say xe, trong lúc đó tôi vô tình phát hiện phía sau có một chiếc xe ô tô màu đen cũng theo sát mà ngừng lại, hơn nữa cũng không có người đi ra. Tôi thỉnh thoảng quan sát, phát hiện nó vẫn là không gần không xa mà theo chúng tôi.
Hoàng Lỗi trên xe còn có trẻ con, trẻ con thì lại vô cùng hào hứng muốn ra ngoài chơi, tôi sợ hù đến bọn họ, vẫn không có nói cùng Hoàng Lỗi, chỉ nói tôi không biết đường, để cho hắn lái xe đi phía trước.
Tôi không chắc có muốn hay không cùng người mẫu tiên sinh nói chuyện này, người mẫu tiên sinh quay đầu về phía sau nhìn mấy lần, tôi không biết được hắn đến cùng có phát hiện hay không, nói chung hắn bề ngoài không có cái gì khác biệt.
Chiếc xe kia một đường theo tới làng du lịch, vẫn không thấy có người ra khỏi xe.
“Dục An!” Hoàng Lỗi tinh thần rất tốt, trung khí mười phần kêu một tiếng: “Chúng ta trước tiên đi ăn cơm, buổi chiều leo núi ngắm phong cảnh, buổi tối lại đi tắm suối nước nóng?”
Tôi gật đầu biểu thị tán thành.
Thời điểm ăn cơm tôi còn đang suy nghĩ chuyện về chiếc xe kia, có chút mất tập trung.
Người mẫu tiên sinh đột nhiên lấy tay đặt ở trên đùi của tôi, tôi hoảng hốt tỉnh lại, phát hiện một nhà Hoàng Lỗi ăn vô cùng hòa thuận vui vẻ, các món ăn trong bát trước mặt của tôi, tôi một chút cũng đều không động.
“Có phải là lái xe quá lâu nên không thoải mái?” Người mẫu tiên sinh hơi nhíu mày hỏi.
Trước khi xuất phát, người mẫu tiên sinh là muốn đảm nhiệm làm tài xế, bất quá tôi cảm thấy tôi là một kim chủ, tôi nhất định phải bảo trì phong độ của kim chủ, cho nên không đồng ý.
“Hoàn hảo.” Tôi tính qua loa trả lời một chút.
Người mẫu tiên sinh liên tục nhìn chằm chằm vào tôi.
Cơm nước xong, chúng tôi phải đi leo núi.
Hoàng Lỗi là người mập mạp, hơn nữa còn là một tên béo rất không am hiểu vận động, so sánh với hắn, vợ của hắn ôm con trai đi so với hắn còn muốn thoải mái hơn nhiều.
Con gái bảo bối của hắn hoàn toàn trầm mê dưới mị lực của người mẫu tiên sinh, vẫn luôn lôi kéo tay của người mẫu tiên sinh.
“Chú a, chú thật là đẹp trai.” Tôi phát hiện cô bé chỉ có biết nói câu này.
“Chú kia cũng thật là đẹp trai.” Bé gái chỉ chỉ tôi.
Người mẫu tiên sinh liếc mắt nhìn tôi một cái, cười nói với cô bé: “Con đừng nhìn chú đó nữa, nhìn nữa sẽ biến thành quái thú a.”
Bé gái a một tiếng, rất ngây thơ lấy tay che lại đôi mắt, sau đó nãi thanh nãi khí hỏi: “Vậy chú thế nào còn nhìn?”
Người mẫu tiên sinh một mặt bình tĩnh: “Chú không sợ quái thú, cho nên chỉ có chú mới có thể nhìn.”
Cứ như vậy làm cho cô bé vẫn luôn không dám cùng tôi đối diện, chỉ lén lén lút lút giống như chuột nhỏ mà thật nhanh liếc mắt nhìn tôi một cái.
Tôi bị bọn họ làm cho tâm tình cũng thả lỏng hơn rất nhiều
Lão Thụ: Bé con vợ của chú chỉ chú được nhìn không ai được ngó =)))))
|
CHƯƠNG 28:
Đợi đến khi tắm suối nước nóng xong tôi đã mệt đến không chịu được, trở lại khách sạn tôi liền đi tới nằm lên giường.
Người mẫu tiên sinh cũng theo tới mà nằm xuống bên cạnh tôi.
Tôi nhắm mắt lại theo thói quen rút lại trong ***g ngực của người mẫu tiên sinh, cọ cọ hai lần, chuẩn bị ngủ.
Người mẫu tiên sinh cằm đặt trên đầu của tôi.
“Em ngày hôm nay lại trốn tránh anh.” Người mẫu tiên sinh nhàn nhạt nói, một tay đặt bên hông của tôi.
Tôi tê cả da đầu: “Không có.”
Bao dưỡng một tình nhân nhạy cảm đến đáng sợ thực sự quá bất an.
Trên thực tế, tôi chính là đang thử rời xa người mẫu tiên sinh, tuy rằng tôi phát hiện, tầm mắt của tôi vẫn không tự chủ mà dõi theo hắn.
Tôi không nhìn thấy biểu tình của người mẫu tiên sinh, mà tôi đoán biểu tình trên mặt hắn khẳng định có điểm lạnh, ánh mắt chính là loại sâu kín kia, âm thầm.
“Ngày mai chúng ta làm gì?” Người mẫu tiên sinh hỏi, khẩu khí khôi phục lại bộ dáng bình thường.
Tôi không xác định trong lòng hắn đến cùng là đang suy nghĩ cái gì, bất quá tôi vẫn là nói đàng hoàng: “Tôi cũng không biết, Hoàng Lỗi không nói cho tôi, có khả năng hắn đã an bài hết rồi.”
Người mẫu tiên sinh ôm chặt một chút.
“Em gần đây quá bận rộn, buổi tối ngày mai đến thưởng cho anh.”
Tôi thong thả, tôi chỉ là cố ý khôi phục lại thời gian làm việc và nghĩ ngơi lúc trước khi chưa bao dưỡng người mẫu tiên sinh, cho nên thời gian làm việc càng dài hơn mà thôi.
Tôi rất buồn ngủ, mí mắt rất nặng, bất quá nghe được người mẫu tiên sinh nói: “Ngày mai sẽ tốt.” Thời điểm, tôi theo bản năng cảm thấy được lời này có hàm nghĩa đặc biệt gì đó.
“Cái gì ngày mai sẽ tốt?” Tôi buồn ngủ mà hỏi hắn.
Người mẫu tiên sinh nở nụ cười trầm thấp, cuống họng hơi rung động.
“Ngày mai sẽ làm em.”
Tôi còn muốn hỏi lại, kết quả lại thiếp đi, cũng không biết có hay không đem nghi vấn trong lòng nói ra.
Sáng sơm ngày thứ hai, tôi là bị âm thanh tin nhắn làm cho thức giất.
Tôi sờ sờ bên cạnh, trống không, người mẫu tiên sinh chẳng biết tung tích. Tôi ngáp một cái, cầm điện thoại di động lên mở ra tin nhắn.
Không biết tên: Mục tiêu là người Mỹ, có thế lực rất lớn đang ngăn trở tôi tiếp tục điều tra được.
Tôi sửng sốt một chút, nhắn lại một cái tin nhắn: Không cần tra xét nữa, tuần này đều chuyển giao hết cho anh.
Để điện thoại di động xuống, tôi cả người đều tỉnh táo lại.
Người mẫu tiên sinh hắn… Thật sự không chỉ là một người mẫu.
Đầu tôi bây giờ rối như tơ vò, không thể nói được đây là cảm giác gì, tôi cũng không muốn phỏng đoán lung tung, cuối cùng tôi cho người mẫu tiên sinh một cơ hội giải thích.
Tôi mặc quần áo vào, chuẩn bị đi tìm người mẫu tiên sinh.
Một nhà Hoàng Lỗi còn đang ngủ, người mẫu tiên sinh không thể ở đó.
Nhà ăn chỉ có lác đa lác đác mấy người, cũng không có người mẫu tiên sinh.
Tôi vừa kỳ quái tự hỏi người mẫu tiên sinh đi nơi nào vừa đi ra khỏi nhà trọ, nhìn thấy một chiếc xe màu đen cửa xe đột nhiên mở ra, có mấy người đàn ông mặc trang phục màu đen đi ra.
Nhìn kỹ một chút, chính là cái xe theo dõi chúng tôi rất lâu kia.
Một người đàn ông thể trạng đặc biệt khỏe mạnh trong đó tiến lên phía trước, một bộ giọng điệu không cho cự tuyệt hỏi tôi: “Lão gia tử nhà tôi muốn gặp tiên sinh, có thể không?”
Thật giống như tôi nói không thể hắn ta liền sẽ xông lên bắt tôi mang đi .(chém câu này ak T^T)
Là một tổng tài thích xem điện ảnh, tôi vẫn duy trì vẻ mặt không hề cảm xúc, lạnh lùng nói: “Dẫn đường.”
Tên to con kia sửng sốt một chút mới mở cửa xe để tôi ngồi vào.
Lão Thụ: Gặp rồi cuối cùng cũng ra mắt cha chồng ak~~~~
|