Tình Nhân Của Ta Có Gì Đó Không Đúng
|
|
☆, Chương 29:
Sau khi lên xe, tên to con ngồi ở bên cạnh tôi, bởi vì hắn thực sự quá… lớn, dẫn đến sau khi tôi lên xe, sắp xếp chỗ ngồi thì chỉ ngồi được hai người chúng tôi, làm cho tên gầy yếu mặc đồ đen bị mạnh mẽ đuổi xuống .
Lúc này tôi mới ý thức tới, nguyên lai vẫn luôn có hai chiếc xe theo chúng tôi.
Xe khởi động, tên to con đột nhiên hai mắt sáng lấp lánh nói với tôi: “Tổng tài tiên sinh! Người người người chính là đại tẩu của chúng tôi à!”
Hắn quá lớn giọng, nói nội dung quá đáng sợ, tôi trong nháy mắt không có gì để nói.
Đại tẩu là cái cái gì…
Tên to con hấp háy mắt: “Tổng tài tiên sinh người không nên hốt hoảng, tôi là đại ca! Nha không, không phải nói phương diện kia, tôi là nói tôi là đại ca của cái đám này!”
Tôi trầm mặc nhìn một tên tráng hán bày ra chân thành cùng vẻ mặt vô tội.
“Kỳ thực tôi là fan của đại ca, đại ca thật sự là quá suất rồi!” Tên to con đột nhiên hỏi: “Đại tẩu, các người thời điểm lên giường đến cùng ai ở phía trên?”
Tôi không biết tại sao tất cả mọi người rất thích hỏi cái vấn đề này.
Tôi nghiêm mặt, đối diện đôi mắt sắp phát sáng của tên to con.
“Hắn đã từng ở dưới.” Tôi lạnh lùng nói.
Tên to con biểu tình biến đổi: “Trời ạ, đại ca cư nhiên lại ở phía dưới! Đại tẩu tôi quá bội phục người, người thế nào lại có thể đem đại ca đè ở phía dưới ? Có phải là có kỹ năng chiến đấu đặc biệt?”
Thật ngại quá, tôi không có bất kỳ kỹ năng chiến đấu nào cả.
Ghế phía trước, bên cạnh tài xế, một người đàn ông thoạt nhìn có chỉ số IQ tương đối cao mang mắt kính gọng vàng xoay đầu lại: “Tiểu Ngũ.”
Một loại khí thế không giận mà uy làm cho tên to con sợ run, giống như nàng dâu nhỏ tội nghiệp mà núp ở bên cửa xe, không dám mở miệng nói chuyện nữa.
Người đàn ông đó đối với tôi nở nụ cười, giống như hồ ly, gây cho tôi một loại cảm giác giảo hoạt.
“Trần tiên sinh chào ngài, tôi tên Lý Tam.”
Tôi hỏi: “Các người muốn mang tôi đi nơi nào?”
Lý Tam mỉm cười: “Lão gia tử dặn dò chúng tôi mang ngài tới, đây là dặn dò nhất thời, cho nên tiểu thiếu gia không biết, bất quá giống như Tiểu Ngũ nói, chúng tôi đều là người của tiếu thiếu gia, nên chúng tôi sẽ không gây thương tổn đến ngài.”
Tôi suy nghĩ một chút, hỏi: “Lão gia tử là ai?”
Lý Tam trả lời: “Là ông ngoại của tiểu thiếu gia.”
“Mọi chuyện lúc trước đều là ông ấy làm?” Tôi lập tức nhớ tới chuyện lúc trước.
Lý Tam ánh mắt lóe lên mấy phần ý cười chân chính: “Bắt đầu từ scandal của tiểu thiếu gia đều là ông ấy làm, còn lão gia tử tại sao lại làm như thế, tôi không nói được, hôm nào ngài hỏi lại tiểu thiếu gia đi.”
Tôi không nói gì thêm.
Bọn họ đem tôi mang tới biệt thự giữa sườn núi, bọn họ không cho tôi nói chuyện, đem tôi mang tới một căn phòng ở lầu hai, sau đó liền rời đi.
Tôi đi tới bên cạnh cửa sổ, nhìn thấy bên trong đình viện dưới lầu có hai người đang chơi cờ.
Một lão nhân gia tôi không biết, người còn lại là người mẫu tiên sinh vừa quen thuộc vừa xa lạ, cho dù không nghe được thanh âm của bọn họ, mà chỉ từ khí thế ác liệt trên người của người mẫu tiên sinh liền biết bọn họ không phải đang tiến hành một cuộc đàm phán trong hòa bình.
“Người kia, là ông ngoại của tôi.”
Tôi quay đầu, nhìn thấy người mẫu tiên sinh số 2.
Người mẫu tiên sinh số 2 đối với tôi nở nụ cười, nghiêng nước nghiêng thành.
“Lý Thiệu Niên, là anh họ của tôi.” Hắn chỉ chỉ người mẫu tiên sinh.
Tôi khống chế nội tâm kinh ngạc, liếc hắn một cái.
Người mẫu tiên sinh số 2 đi lên phía trước: “Lão gia tử muốn anh họ quay về nước Mỹ đi, bất quá anh họ vẫn luôn không chịu, xem ra là bởi vì anh a.”
Tôi trầm mặc.
“Lão gia tử đã đáp ứng với tôi, nếu như tôi có thể bắt anh họ quay về Mỹ, ông ấy liền đem một phần tư cổ phần trong tay cho tôi.”Người mẫu tiên sinh số 2 nhíu mày: “Đây là một món làm ăn lớn a.”
Tôi trầm mặc.
“Bất quá, tôi cũng rất thích anh, chẳng bằng, anh theo tôi đi.” Người mẫu tiên sinh số 2 cư nhiên nắm cằm của tôi.
Quả thực là đang làm nhục tôn nghiêm của một tổng tài a.
Tôi hung hang hất tay của hắn.
“Tôi không thích cậu.” Tôi nghiêm túc nói: “Vừa nhìn cậu liền biết là loại người không biết nấu cơm, không biết xoa bóp.”
Lão Thụ: Thật sự thì ta mong chờ một lý do cẩu huyết hơn cơ =))))))
|
CHƯƠNG 30:
Người mẫu tiên sinh số 2 đột nhiên cất tiếng cười to: “Ha ha ha ha ha, anh thật thú vị.”
Tôi không nói, cậu mới thú vị.
Đại khái là cảm thấy được có chút tẻ nhạt, người mẫu tiên sinh số 2 rất mau dừng lại, một tay nắm thành quả đấm đặt ở bên miệng, làm bộ ho khan hai tiếng, khôi phục lại bộ dáng chững chạc: “Mọi người đều là vì làm ăn, anh cũng đã từng nghe qua họ Wilson phải không?”
Tôi xác thực có nghe qua, nổi danh nhất là gia tộc Wilson, nghe nói là một đại thế lực tại Mỹ, bất quá tôi tôi lúc làm ăn, bình thường cũng không vượt qua biên giới, cho nên đối với Wilson hiểu biết không sâu.
Người mẫu tiên sinh số 2 nhẹ nở nụ cười: “Ý của lão gia tử chính là hi vọng anh biết khó mà lui, cho anh một khoản tiền cũng không thành vấn đề. Nếu như anh không biết điều, lão gia tử sẽ hạ thủ.”
Tôi trầm tư một chút, cảm thấy được người mẫu tiên sinh số 2 còn có lão gia hoả kia không có chút hiểu biết kinh doanh nào, theo lý mà nói, rõ ràng nếu tôi tiếp tục giữ lại người mẫu tiên sinh thì tương đối kiếm lời. Hơn nữa, vạn nhất tôi đáp ứng để người mẫu tiên sinh rời đi, tôi nhận được một số tiền, nhưng mà người mẫu tiên sinh nào có cho tôi một tấm chi phiếu để trống. Hơn nữa, nếu như người mẫu tiên sinh nhân cách phân liệt đáng sợ xuất hiện, tôi rõ ràng là không có kết quả tốt.
“Không thể.” Tôi kiên định trả lời.
Người mẫu tiên sinh số 2 nghiền ngẫm nhìn tôi: “Anh đối với tình cảm của anh họ cư nhiên cũng có thể sâu đậm như thế? Tôi còn tưởng rằng chỉ có anh họ tương tư đơn phương mà thôi.”
Tôi trầm mặc.
“Bất quá, kỳ thực tôi vốn là cũng không chuẩn bị bắt anh họ quay về.” Người mẫu tiên sinh số 2 chuyển đề tài, chậm rãi nói:“Anh họ quay về, thế lực của lão gia tử trăm phần trăm chính là của anh ấy, tôi chỉ có thể lấy được một phần tư tổng cổ phần của công ty. Vậy không bằng đừng để anh họ quay về, tôi sẽ kế thừa gia tộc, nếu như thành công, đương gia của gia tộc Wilson chính là tôi.”
Xem ra người mẫu tiên sinh số 2 vẫn có chút đầu óc.
Tôi hơi hơi sửa lại một chút hình tượng vô dụng của hắn trong lòng tôi.
“Cho nên?” Tôi lạnh lùng hỏi, trong lòng nghĩ người mẫu tiên sinh số 2 đại khái muốn hợp tác, đại loại như vậy.
Người mẫu tiên sinh số 2 nói: “Nước Mỹ bên kia rất nhanh liền có động tác nhỏ, lão gia tử ở đây đương nhiên sẽ không đủ sức, tôi sẽ tận lực ngăn cản lão gia tử, hi vọng anh cũng có thể lưu lại… Ân… để anh họ xoa bóp, nấu cơm. ”
Tôi quả là không tiện nói kỳ thực tôi hoàn toàn không cần lưu lại người mẫu tiên sinh, tôi cảm thấy cho dù cậu tìm đến một tên đại lực sĩ cũng không tha đi được người mẫu tiên sinh đáng sợ.
Bất quá bề ngoài tôi nhàn nhạt hỏi: “Có lợi gì không?”
Người mẫu tiên sinh số 2 sững sờ: “Thực sự là suýt chút nữa đánh giá thấp anh, anh muốn cái gì?”
Tôi suy nghĩ một chút: “Một phần tư cổ phần.”
Người mẫu tiên sinh số 2 mặt cứng đờ.
“Cậu cảm thấy, nếu như tôi nói tôi rất ghét hắn, biểu hắn đi càng xa càng tốt, hắn sẽ ra sao?” Tôi lần đầu tiên dùng khẩu khí uy hiếp để nói chuyện, cảm giác thật giống tình tiết trong phim Hollywood, cực giỏi.
Người mẫu tiên sinh số 2 không biết suy nghĩ cái gì, rất bất đắc dĩ đáp ứng.
Kỳ thực tôi phát hiện hình như người mẫu tiên sinh trong lòng mọi người cùng người mẫu tiên sinh mà tôi quen biết không giống nhau, dựa theo hiểu biết của tôi, nếu như tôi làm như vậy, người mẫu tiên sinh nhất định sẽ chuyển đổi nhân cách giết chết tôi, nếu không làm được còn có thể giống như khi ở Paris không cho tôi ra khỏi cửa.
Bất quá dễ dàng kiếm được một món hời, lòng tôi coi như chuyện rất tốt.
“Anh thật sự không suy nghĩ một chút a?” Người mẫu tiên sinh số 2 cười yêu mị: “Kỳ thực tôi cũng có thể học nấu cơm cùng xoa bóp.”
Tôi không chút do dự trả lời: “Không.”
“Tại sao?”
“Bởi vì cậu là một tên bại gia.”
|
CHƯƠNG 31:
“Đại tẩu tạm biệt! Đại tẩu người phải cố gắng đối tốt với đại ca a ~ ”
Tôi mặt không thay đổi trong tiếng căn dặn vang dọi của tên to con mà xuống xe.
Tôi chậm rì rì trở về phòng, không ngạc nhiên chút nào khi nhìn thấy gương mặt u ám của người mẫu tiên sinh Khi tôi ý thức được, người mẫu tiên sinh đã rời đi trước tôi một bước, tôi liền biết chắc có việc , đều do người mẫu tiên sinh số 2 kéo dài thời gian, nhất định phải cùng tôi tranh luận xem hắn có phải là một tên bại gia tử.
Người mẫu tiên sinh như gió mà đi lên phía trước, tỉ mỉ trên dưới phải trái nhìn tôi một vòng, mới mở miệng: “Ai đã mang em đi?”
“Một tên to con cùng một người đeo kính mang tôi đi.”
“Hoàn hảo.” người mẫu tiên sinh lập tức ôm tôi, cơ thể thật ấm áp, nhưng tay lại lành lạnh.
Tôi nghĩ hắn bị dọa sợ rồi, do dự một chút, vươn tay ôm lấy hắn.
“Bọn họ nói cái gì với em?” Người mẫu tiên sinh trầm giọng hỏi Tôi thành thật nói: “Tôi thấy… A… Lần trước lúc tết người bạn mà anh mang tới, hắn nói với tôi ông lão kia muốn anh quay về Mỹ đi.”
Người mẫu tiên sinh cả người đều rất căng thẳng, bộ dáng rất bất an.
“Những chuyện khác, anh hãy nói với tôi được không?” Tôi nhẹ nhàng hỏi.
Nói thật, tôi không hề thích cảm giác bị người gạt chút nào, thế nhưng đối với người mẫu tiên sinh, tôi liền không có cách nào phát hỏa.
Người mẫu tiên sinh hôn nhẹ lên mắt của tôi, kéo tôi đến bên giường ngồi xuống.
“Rất nhiều thứ quá phức tạp, anh không muốn nói cho em biết.” Người mẫu tiên sinh sắc mặt thả lỏng nhu hòa: “Chuyện này, anh sẽ xử lý.”
Quả nhiên còn không chịu nói cho tôi biết.
Tôi không cao hứng.
Người mẫu tiên sinh đặc biệt am hiểu về việc quan sát vẻ mặt của tôi, lập tức nói: “Em chỉ cần biết rằng, anh sẽ luôn bên cạnh em, làm một tiểu người mẫu được em bao dưỡng rất tốt không phải sao?”
“Thế nhưng anh cái gì cũng không nói với tôi, tôi cái gì cũng không biết.” Tôi trong lòng vẫn là không thoải mái, cảm thấy người mẫu tiên sinh đem tôi xem như là một tên vô dụng, xem ra hình tượng tổng tài mà tôi xây dựng trước mặt người mẫu tiên sinh thật sự là quá thất bại.
“Nếu như trước đó anh nói cho em biết, anh sẽ mang nguy hiểm đến cho công ty của em, em nhất định sẽ rất khó khăn. Coi như là hiện tại, em biết điều này, anh còn rất sợ em không còn muốn anh nữa.” Người mẫu tiên sinh thần sắc ảm đạm: “Ở trong lòng em, công ty mới là trọng yếu nhất.”
Tôi vô lực phản bác.
Dù sao tôi từ nhỏ đến lớn tiếp nhận giáo dục đều là việc vây quanh công ty, so với công ty, chính tôi cũng không tính là cái gì, tôi cũng không biết, nếu như đem công ty cùng người mẫu tiên sinh so sánh với nhau, tôi sẽ chọn bên nào.
“Anh sẽ xử lý tốt tất cả mọi chuyện, sẽ không làm liên lụy đến công ty của em.” Người mẫu tiên sinh liền ôm chặt lấy tôi.
Tôi ưu buồn thở dài một hơi: người mẫu tiên sinh yếu ớt cũng có lực sát thương siêu cấp cao, tôi hoàn toàn không nói ra được lời đả thương người nào cả.
“Ông ấy từ lúc nào bắt anh quay về?” Tôi hỏi, đổi chủ đề.
“Một năm trước.” Người mẫu tiên sinh nói: “Lần kia anh nói đi Hương Cảng, có nhớ không?”
Tôi trí nhớ lúc làm việc vô cùng tốt.
“Nói là muốn đi một quãng thời gian, sau đó đột nhiên hủy bỏ lần đó?”
Người mẫu tiên sinh gật gật đầu: “Đúng, kỳ thực lần đó anh vốn là chuẩn bị trở về Mỹ, thế nhưng thời điểm anh lên máy bay, anh đột nhiên cảm thấy anh không thể đi.”
“Không thể đi?” Tôi khó hiểu hỏi hắn.
“Đúng.” Người mẫu tiên sinh nở nụ cười: “Bởi vì em.”
Tôi nháy mắt một cái: “Anh yêu tôi?”
“Đúng.” Người mẫu tiên sinh đem đầu chôn ở trên bả vai của tôi, thanh âm thật thấp: “Rất yêu, rất yêu.”
Cả phòng an tĩnh một chút.
“Tôi cũng thích anh, mặc dù không có giống như loại yêu thích của anh… A…”
Người mẫu tiên sinh của tôi giống như lại bắt đầu phát tình.
|
CHƯƠNG 32:
Người mẫu tiên sinh quyết định không làm người mẫu nữa, hắn nói nếu làm người mẫu quá dễ dàng bị ông ngoại ra tay gây rắc rối, cho nên hắn quyết định làm một tổng tài, thuận tiện còn có thể cùng người mẫu tiên số 2 sinh hợp tác.
Từ khi người mẫu tiên sinh cười híp mắt nói cho tôi biết tin tức này, tôi cả người đều cảm thấy không được bình thường.
Trong ấn tượng của tôi, mẹ tôi nói sâu sắc nhất chính là: Đàn ông có tiền sẽ thay đổi.
Tôi nghĩ nghĩ thời điểm làm ăn chung quy phải ra vào nơi giải trí, hơn nữa người mẫu tiên sinh lớn lên soái như thế, còn hiền lành như thế, trong lòng dù có như thế nào cũng đều là bất an.
Hơn nữa tôi biết người mẫu tiên sinh là một tiểu người mẫu, nếu như hắn biến thành tổng tài, thì không phải là nguyên bản của người mẫu tiên sinh.
Nhưng mà tôi không thể cứ như vậy nói với người mẫu tiên sinh, bất quá tôi cảm thấy người mẫu tiên sinh có năng lực quan sát mạnh như vậy, nhất định sẽ chủ động thay đổi chủ ý.
Thực tế thì.
Ngày thứ nhất: Người mẫu tiên sinh tràn đầy phấn khởi cùng tôi thảo luận chuyện thành lập công ty.
Ngày thứ hai: Người mẫu tiên sinh hưng cao thải liệt (hung phấn mãnh liệt) cùng tôi thảo luận tên cùng hàm nghĩa của công ty.
Ngày thứ ba: Người mẫu tiên sinh sức sống bắn ra bốn phía cùng tôi thảo luận hướng đi của công ty.
Tôi rất không cao hứng.
Đặc biệt đặc biệt đặc biệt không cao hứng.
Mẹ tôi nói đúng, thời điểm người mẫu tiên sinh sắp lên làm tổng tài liền trở nên không chút nào quan tâm đến tôi, vậy sau khi hắn lên làm tổng tài khẳng định sẽ hoàn toàn lơ là tôi.
Ngày thứ tư tôi không cùng hắn thảo luận bất kỳ vấn đề nào liên quan đến công ty, tôi dậy rất sớm, so với người mẫu tiên sinh thức đêm xem xét chuyện công ty còn sớm hơn, không ăn điểm tâm mà đi đến công ty.
Đã tới giờ tan việc , tôi không muốn về nhà.
“Tổng tài, ngài và Lý Thiệu Niên cãi nhau sao?” Tiểu thư ký từ ngoài cửa lộ ra một cái đầu hỏi.
Tôi trầm mặc.
“Tổng tài, nói với tôi một chút đi, tôi nghĩ kế cho ngài! Tin tưởng tôi, tôi đã xem qua tiểu thuyết khẳng định so với ngài ký văn kiện còn nhiều hơn.” Tiểu thư ký thật giống như một quân sư, rất cao hứng tự đề cử mình.
Tôi suy nghĩ một chút, dùng từ ngữ đơn giản nhất miêu tả một chút chuyện đã xảy ra.
Tiểu thư ký nghiêm túc nói với tôi: “Chiến tranh lạnh đi.”
Tôi mờ mịt.
“Cãi nhau, chiến tranh lạnh cũng là một phần của sự phát triển câu chuyện, chính là phải làm lạnh một lần, sau đó mới có thể càng ngọt ngào.” Tiểu thư ký lời thề son sắt nói: “Ngài nhịn xuống, không cần nói chuyện cùng hắn, bảo đảm hắn rất nhanh liền thỏa hiệp.”
Tôi quyết định thử một lần.
Cho nên tôi đến một nhà hàng ăn cơm tối rồi mới về nhà
Đồ ăn bên ngoài không tốt đẹp gì, quá nhiều dầu mở, tôi chỉ thích người mẫu tiên sinh làm cơm.
Bất quá tôi đối mặt với người mẫu tiên sinh cùng một bàn món ăn thớm ngát, bảo trì vẻ mặt lạnh nhạt.
Tôi bước vào cửa, đặc biệt soi qua gương, vẻ mặt này biểu hiện tâm tình của tôi khống có gì đặt biệt.
“Không ăn cơm sao?” Người mẫu tiên sinh hỏi tôi.
Tôi cần phải lạnh lùng không ăn, thế nhưng tiểu thư ký nói chiến tranh lạnh, thế là tôi mặt không thay đổi liếc hắn một cái, tự mình tiến vào thư phòng .
Người mẫu tiên sinh! Không! Có! Cùng! Tiến! Vào!
Hắn đúng là không có chút nào quan tâm tôi.
Tôi khổ sở mở ra ngăn kéo, lấy ra một bao khoai tây miếng bắt đầu cắn.
Răng rắc răng rắc dùng sức cắn, hung hăng cắn.
Tôi ghét người mẫu tiên sinh! Tôi vẫn luôn chờ, đợi đến lúc đi ngủ hắn cũng không có đến thư phòng.
Tôi rất tức giận đánh răng xong thay đổi áo ngủ liền ngủ, tôi nằm ở trên giường, cho dù người mẫu tiên sinh lên giường tôi cũng không lăn tới.
Tối hôm nay, tôi muốn ngủ một mình.
Kết quả người mẫu tiên sinh chính mình lại gần, trước sau như một mà ôm tôi.
Tôi đẩy tay hắn.
Hắn lại ôm.
Tôi lại đẩy.
Sauk hi lập lại nhiều lần, người mẫu tiên sinh đột nhiên lên tiếng.
“An An, quay lại đây.”
Âm thanh trầm trầm, dấu hiệu đáng sợ quen thuộc.
Tôi sẽ không nghe theo, tôi là kim chủ a.
“Còn không quay lại, anh sẽ nổi giận.” Người mẫu tiên sinh khí thế đại biến.
Tôi lòng không cam tình không nguyện xoay qua chỗ khác .
“Em có phải là không muốn anh thành lập công ty? Hả?” Người mẫu tiên sinh ôn hòa hỏi, đầu hạ xuống dưới, đem trán của hắn kề sát tới trên trán của tôi.
Tôi không nói lời nào.
Người mẫu tiên sinh nhìn thấu chiêu số của tôi dễ như ăn cháo, nhàn nhạt nói: “Không nói chuyện với anh? Tưởng được tha sao?”
Tôi theo bản năng run một cái.
Bình tĩnh.
Tôi điều tiết một chút trạng thái tâm lý, rất lạnh nhạt mở miệng: “Muốn tôi nói cái gì?”
“Em muốn nói cái gì?” Người mẫu tiên sinh biết rõ còn hỏi.
Tôi không nói lời nào.
Người mẫu tiên sinh nhíu nhíu mày: “Em ngày mai không cần đi làm.”
Tôi không có phản ứng lại, hắn đột nhiên đè lên trên tôi.
Liền muốn phát tình.
Tôi đẩy hắn ra, tôi còn đang xoán xuýt có muốn nói hay không, tôi thật sự không quen nói với người khác lời nói tự đáy lòng.
Người mẫu tiên sinh liền lại gần ——
“Tôi không muốn anh mở công ty.” Ngàn cân treo sợi tóc, tôi nói ra, nói ra câu thứ nhất, sau đó liền một cách tự nhiên nói ra.”Anh làm người mẫu không được sao? Tôi có tiền nuôi anh mà.”
Người mẫu tiên sinh nở nụ cười: “Tại sao?”
Tôi không nói lời nào.
Người mẫu tiên sinh cười đến đôi mắt đều cong cong, đặc biệt xinh đẹp.
“Sợ anh chạy? Hả?” Người mẫu tiên sinh hôn một cái lên mặt của tôi.
”Em là kim chủ, em nói gì là cái đó, vậy anh cũng chỉ là một người mẫu.” Người mẫu tiên sinh vừa nói vừa bắt đầu táy máy tay chân.
“Tôi đã nói mọi chuyện với anh.” Tôi bắt lấy tay hắn.
Người mẫu tiên sinh rất bình tĩnh nói: “Vừa nãy là bởi vì tức giận mới muốn làm, bây giờ là vì tâm tình tốt, điểm xuất phát không giống nhau.”
Tôi không nói.
Nói chung, người mẫu tiên sinh hay là tôi phát tình, hỉ nộ của người mẫu tiên sinh rất vô thường.
Đương nhiên, tôi còn là một kim chủ độ lượng.
|
CHƯƠNG 33:
Tổng tài (mặt lãnh khốc): Tạm biệt.
Người mẫu tiên sinh (mỉm cười): Chúng tôi đã trải qua những ngày hạnh phúc khoái nhạc.
Bác sĩ (gào khóc): Anh anh anh đến cuối cùng chúng ta toàn bộ đều vô ích.
Tiểu thư ký (kiêu ngạo): Xin gọi tôi là thần trợ công # bàn luận cùng xem tiểu thuyết nhiều sự thật tất yếu là đều có lợi #.
Người mẫu tiên sinh số 2 (tà mị cười): Tôi sẽ không nấu cơm cũng sẽ không xoa bóp, mà tôi có kỹ xảo trên giường đặc biệt.
Hoàng Lỗi (bình tĩnh): Tôi biết các người đều không nghiêm túc mà quan tâm đến tôi.
Vợ Hoàng Lỗi (cực kỳ bình tĩnh): Tôi giống như chỉ nói được một câu lời thoại.
Con gái của Hoàng Lỗi (cao hứng cười): Con thích chú đẹp trai.
Hoàng Lỗi nhi tử (… ): …
Thư ký A: Tại sao bác sĩ lại không đến? Hắn đúng là pháo hôi thụ sao?
Thư ký B: Quả nhiên bác sĩ là pháo hôi thụ.
Thư ký C: Tổng tài manh manh. (Ta khoái tỷ thư ký C nà =)))))
Tiểu Ngũ: Tuy rằng tôi rất to con, nhưng tâm hồn tôi là thiếu nữ.
Lý Tam: Tên của tôi hảo qua loa.
Lão gia tử: Tôi ngay cả ngay miêu tả gương mặt đều không có? Ngốc manh ngọt văn thì không cho nhân vật phản diện đại BOSS phần diễn nhiều một chút sao?
Rạp chiếu phim: Tại sao tổng tài manh manh lại chán ghét tôi?
Tiểu bánh qui gấu Pooh: Bởi vì tổng tài yêu thích ổ nha!
Kênh mua sắm: Đến cùng tại sao tổng tài tiên sinh lại chán ghét tôi? Tôi thật là vô tội.
Bạch trảm kê: Nghe nói tổng tài tiên sinh cũng không thích tôi? Nhưng là tôi ăn rất khỏe a?
Chao & vịt nấu cay: Chúng tôi được tổng tài tiên sinh thực yêu thích a
HOÀN.
|