Chương 25:
KHÔNG KHOAN NHƯỢNG
Hoàng Dương lái xe đưa Minh Hàn và mẹ con Khánh Ly trở lại thành phố. Trong đầu Hoàng Dương thì vẫn còn rất nhiều nghi vấn nhưng anh thấy không tiện hỏi khi có mặt Khánh Ly nên thôi, anh biết chắc chắn Minh Hàn có dụng ý riêng của mình. Trước nay Minh Hàn vốn là một con người thâm trầm và lãnh đạm nên hành động của Minh Hàn cũng không hẳn là khác lạ.
- Anh sắp xếp cho chị Khánh Ly làm ở phòng kinh doanh nhé! Chị ấy đã từng làm trưởng phòng kinh doanh trong tập đoàn Khang Thịnh nên sẽ nhanh quen với công việc thôi.
Hoàng Dương dường như ngờ ngợ ra được điều gì đó. Tập đoàn Khang Thịnh chẳng phải là tập đoàn của bố Quỳnh Nga sao? Minh Hàn dùng Khánh Ly trong việc này là có mục đích gì? Hoàng Dương càng thắc mắc hơn là tại sao Minh Hàn lại biết rõ về Khánh Ly như vậy trong khi anh thì chẳng biết chút gì. Tuy nhiên, ngoài mặt anh vẫn thản nhiên, cười nói:
- Ừ! Nhưng em đã hỏi ý kiến của chị Khánh Ly chưa?
Quay mặt qua phía Khánh Ly, Hoàng Dương hỏi:
- Chị thấy sao?
Khánh Ly mỉm cười nhưng không được tươi lắm, dường như chị đang nhớ về thời quá khứ của mình thì phải:
- Chị cảm ơn hai người còn chưa hết, với chị, có công việc giúp chị nuôi Hải Đăng là hạnh phúc lắm rồi.
Minh Hàn gật đầu:
- Nếu chị không muốn sống ở trong công ty thì có thể đến ở với chúng em cũng được!
Khánh Ly xua tay nói:
- Hai mẹ con chị ở đó là tốt lắm rồi. Với lại như vậy sẽ tiện chăm sóc Hải Đăng và làm việc hơn.
Minh Hàn không nói gì nữa, ngả người ra xe và nhắm mắt dưỡng thần.
Hải Đăng thì đã ngủ rồi. Thỉnh thoảng Khánh Ly trò chuyện với Hoàng Dương để tìm hiểu thêm về công việc chị làm sắp tới. Song càng về gần thành phố thì chị lại càng trầm tư hơn bởi nơi này đã ghi dấu bao kỉ niệm của chị, cả hạnh phúc lẫn đau thương.
Hoàng Dương cho xe đến thẳng công ty. Minh Hàn xuống xe và nói:
- Anh thu xếp chỗ ở cho chị ấy rồi dẫn chị ấy đến nơi làm việc luôn nhé!
Hoàng Dương ngạc nhiên:
- Vậy còn em? Anh nghĩ chỉ ngày kia là đến Tết Nguyên Đán rồi, để chị ấy nghỉ ngơi, ra Tết nhận việc có phải tốt hơn không?
Minh Hàn lắc đầu đáp:
- Đây là thời gian tốt để đưa công ty thoát khỏi tình trạng hiện tại. Bây giờ em có việc phải ra ngoài một chút.
Quay sang Khánh Ly, Minh Hàn nói:
- Sẽ rất vất vả cho chị đó! Buổi chiều em về thì sẽ nói chuyện với chị về công việc sau nhé!
Khánh Ly mỉm cười:
- Em yên tâm! Chị nhất định không phụ lòng mong đợi của em đâu.
Hoàng Dương càng lúc càng không hiểu gì cả. Dường như Minh Hàn đang có kế hoạch gì đó. Thế nhưng, anh biết Minh Hàn chẳng bao giờ giấu anh điều gì, thời cơ đến Minh Hàn sẽ nói cho anh hay thôi. Vậy nên, anh cười làm theo lời Minh Hàn.
Minh Hàn hôn lên má Hoàng Dương trước khi đi làm anh ngượng chín mặt bởi hai người đang đứng trước mặt Khánh Ly. Nhưng Khánh Ly chỉ cười như không thấy gì, còn Minh Hàn thì thản nhiên như chuyện hai người con trai hôn nhau trước cổng công ty là rất bình thường vậy.
- Em đi đây! – Minh Hàn nói rồi lái xe đi.
Hoàng Dương nhìn theo bóng Minh Hàn khuất dần, nói:
- Chúng ta cũng vào thôi chị! Bé Hải Đăng được hơn ba tháng rồi chị nhỉ?
Khánh Ly cười:
- Cháu đầy ba tháng cách đây một tuần.
Thế rồi, hai người quay người đi vào trong.
Lúc này, Minh Hàn đang gọi điện thoại cho ai đó:
- Anh chờ tôi ở chỗ cũ. Mười lăm phút nữa tôi tới.
Đầu dây bên kia, một người đàn ông nói “OK” rồi tắt máy.
Minh Hàn cho xe chạy tăng tốc hơn nữa. Chẳng mấy chốc thì xe của Minh Hàn dừng lại trước một quán bar không lớn lắm. Minh Hàn ưa cuộc sống thanh đạm và yên tĩnh nên rất hiếm khi vào những nơi như thế này trừ phi có chuyện rất quan trọng.
Hiện tại đang là buổi sáng nên quán bar tương đối vắng vẻ, chủ yếu là nhân viên đi qua đi lại. Minh Hàn không buồn để ý đến họ mà đi thẳng đến chỗ hẹn.
- Anh biết nghe lời rồi đó! – Minh Hàn nói và ngồi xuống đối diện với một người đàn ông khoảng chừng ba mươi tuổi.
Người đàn ông kia cười khổ:
- Sinh mạng tôi là của cậu không nghe lời cậu được sao?
Minh Hàn gật đầu:
- Anh biết vậy thì tốt!
Người đàn ông đó không phải ai xa lạ mà chính là Hoàng Khải. Sau khi mưu đồ cướp đoạt tập đoàn Thiên An từ tay Hoàng Dương không thành, lại Minh Hàn đánh cho đến mức ba phần giống người, bảy phần giống quỷ, Hoàng Khải phải đi lánh nạn trị thương. Tất nhiên Hoàng Khải rất căm hận Hoàng Dương và đặc biệt là Minh Hàn nhưng hắn chẳng biết làm thế nào cả. Một thời gian sau khi thương thế đã lành hẳn, hắn đi dò la để tìm cơ hội trả mối thù hôm nào. Tình cờ hắn biết được Quỳnh Nga đang muốn điều tra về Minh Hàn và hắn nhân cơ hội đó vừa có thể kiếm được chút tiền từ Quỳnh Nga lại vừa có thể làm ngư ông đắc lợi, xem người chú Hoàng Thiên của hắn sẽ tức giận như thế nào khi biết Hoàng Dương là người đồng tính.