Ngày Tháng Năm Ấy!
|
|
Chap 5: Nhà tắm! Ngày hôm sau tới tận lúc hai phụ huynh về tôi mới dám vác mặt ra khỏi phòng, bụng cồn cào đói meo, vừa vào bếp lục chút cơm nguội thì nghe ngoài cửa có tiếng nói:
- Thằng Hy nhà anh chị hơn hai mươi tuổi rồi mà sao cứ để nó ở nhà làm lụng như nội trợ vậy? Con trai phải để nó đi đây đó trãi đời đã chứ!
"Cha người ta" đáp:
- Ngặt nỗi nó có dám bước ra đường đâu, chị coi...tôi cũng hết cách rồi.
Lâm Dương đang ngậm một que kẹo mút, ngồi trên lang cang, giọng điệu ko rõ đùa thật nói:
- Biết đâu nó muốn làm nội trợ thật, sau này ở nhà lấy chồng sinh con đẻ cái gì đó.
Trái tim tôi như treo lơ lửng, sợ tới mức mặt đầy mồ hôi, tôi sợ nó buồn buồn rãnh rãnh thì nói tuột ra cái bí mật động trời của mình. Cha người ta hahaha nhưng mặt rất ngượng đáp:
- Con nói gì vậy Dương, anh con là con trai mà.
- Biết đâu được!
Trưa hôm đó tôi bị mụ dì ghé xối nước lau nhà lên người. Chuyện là bả sai tôi lau nhà, nhưng sau khi nghe Lâm Dương nói chuyện gì đó với cha của người ta, tâm trạng tôi như mây bồng bềnh ko điểm tới. Hời hợt đem chai xà phòng đổ vào thay cho nước lao sàn, bả đi qua, sàn trơn làm bả té đập đít xuống sàn la thảm một tiếng rồi bả mang xô nước ập lên đầu tôi. Cả người tôi ước mem như chuột.
Lâm Dương đi vào nhìn tôi, kéo cây kẹo mút trong miệng nó ra rồi nói kháy:
- Trời nóng quá ha!
Mụ dì ghẻ liếc tôi một cái rồi đi qua chỗ của Lâm Dương, thay đổi 180 độ.
- Con trai cưng nóng hả? Vô phòng ngồi máy quạt đi, mẹ đi xay cho con ly sinh tố nha!
Lúc Lâm Dương đi qua đống nước, nó cố tình làm bộ té xuống, lăn lăn mấy vòng làm ướt sũng cả người, tôi nghĩ trời nắng quá cơn khùng của nó lại bộc phát nên chẳng chú ý nhưng mụ dì ghé sấn tới tát cho tôi cái bạt tay.
- Mày ko lo dọn dẹp đi, làm con trai tao té rồi thấy chưa? Cái thứ cô hồn như mày thế nào có ngày tao cũng đốt phong long đuổi đi!!!
Nó nằm trên đống nước, dựng khuỷu tay, chân duỗi thẳng chéo nhau, trông rất có dáng vóc người mẫu ảnh mà nhìn lên tôi kiểu khiêu khích rồi hahahaha cười, nói bằng giọng cực kì thản nhiên:
- Đùa tí mà!
Mụ dì ghẻ kéo nó dậy.
- Đùa kiểu gì kì vậy con, thôi đi tắm đi, đi rồi ra ăn cơm!
Hai mẹ con bọn họ bước qua, tôi ôm chặt cây lau nhà mà ko nói năng hay phải kháng gì, cứ như cái tượng vô tri ai muốn làm gì thì làm. Lâm Dương đi qua, nó có ngoái lại nhìn tôi, nó ko cười như ban nãy nữa mà đột nhiên nghiêm túc đến lạ, đôi mắt lạnh tanh như có nguyện vọng sắp lao vào đánh bể nát cái tượng vô tri trước mặt mình. Tôi chẳng để ý nó muốn làm gì nữa, dù gì thì kết quả cũng ko đáng bất ngờ.
Nó đi tắm, tôi đổ nước lau sàn mới, lau xong thì đem về phòng tắm đổ đi. Bình thường nhà tắm là không gian mở chỉ có mấy tấm bình phong chắn lấy từng phần sinh hoạt riêng, nhà vệ sinh, lavabo, sàn nước và vòi sen tắm. Bấy giờ vào trong có thể thấy được vóc dáng, những đường cong rắn chắc kiêu hãnh của Lâm Dương đang dưới vòi sen. Tôi ko làm nó chú ý, đổ nước lau sàn, vắt cây lao lên vách sau đó định đi ra. Nhưng một bàn tay kịp thời kéo tôi lại.
Nước lạnh đột ngột xối thẳng lên người, tôi rùng mình một cái đã bị Lâm Dương đẩy vào vách tường, nước vòi sen ko ngừng xối vào mặt khiến tôi bị ngợp nên liền đó vùng tay phản kháng, nó ấn hai cánh tay tôi vào vách tường ko cho động đậy rồi nói bằng giọng gầm gừ cực kì khó chịu:
- Tao rất gai mắt mày, biết vì sao ko? Vì mày...như con chó vậy!
Tôi ngáp thở, dưới dòng nước lạnh băng rất khó để hít thở bình thường nên lúc này đương nhiên ko trả lời nó, chỉ có thể ngước nhìn mong sự niệm tình nhỏ nhoi nào đó. Tôi thấy Lâm Dương rất gần mình, gương mặt nó được dòng nước bao phủ, tóc đen bết lại với nhau rũ trên gương mặt có làn da sáng, nó thực sự rất đẹp trai, khi nhìn gần thế này...tôi đảm bảo ko cô gái nào có thể cưỡng lại cái đẹp toát ra từ sự nam tính lạnh lùng. Có thể tưởng tượng, sau này khi nó lớn hơn, chững chạc hơn, nét đẹp này sẽ hướng thành loại quyến rũ chết người, như đóa hoa hồng đen có gai, đẹp đẽ, mị hoặc nhưng đầy đau đớn cho kẻ chạm vào.
Tôi ko thở được dưới dòng nước xối xả, tôi đoán Lâm Dương bấy giờ cũng thế, nếu cứ mãi như vậy thì chắc chắn một điều cả hai chúng tôi chẳng bao lâu cũng trắng mặt vì thiều khí. Cũng may Lâm Dương nó vẫn ko điên như tôi tưởng, nó nhanh chóng ném tôi ra sàn, tôi khụ khụ ho vài tiếng, ngồi phía dưới nhìn lên, nó vẫn tênh hênh như con nhộng đứng trước mặt tôi với sự đàn ông đã mem mom toát ra từ cơ thể 17.
Tôi biết ý nghĩa của ánh mắt đó, tôi có nói với nó:
- Lỡ như ai đó bước vào...
Nó ngắt lời tôi:
- Vậy thì làm trước khi ai đó bước vào.
Tôi run run quỳ rạp trước giữa hai chân đang dạng ra của Lâm Dương, ngậm vào miệng vật đã quen thuộc nhưng cực kì ko quen thuộc. Lâm Dương ôm lấy đầu tôi, cố gắng ma sát, tiếng thở ồ ồ của nó đã bị tiếng nước lấn áp, chỉ có tôi mới nghe được. Ko như thói quen nó sẽ ngửa cổ và nhắm mắt hưởng thụ, lần này nó đăm đăm nhìn tôi, nhìn cái của nó đang ra vào miệng tôi, nhìn đến say sưa, nhìn đến lúc tôi cũng thấy hổ thẹn. Ngực nó phập phồng, tiếng thở rất mạnh, nhiều lúc tôi sợ ai ở ngoài kia nghe thấy mà bước vào nhưng kì lạ càng hoảng sợ tôi lại càng có cảm giác kích thích, bàn tay tôi dần tìm về nắm vật ở giữa háng, tay còn lại sượt trên làn da đùi nhẵn nhụi của Lâm Dương rồi dần đi lên cơ bụng rắn rỏi của nó, ở đó mà sợ soạng một lúc lâu ko muốn dừng.
Tôi ngẩn lên nhìn thấy đôi mắt như ngập sương của Lâm Dương thì biết rõ nó sắp ko nhịn được, tốc độ ra vào càng nhanh hơn, nó đột nhiên siết lấy cổ tay tôi đặt ở cơ bụng như khuyến khích tôi sờ thêm lấy, tay còn lại ấn sau gáy tôi khiến cái của nó thâm nhập sâu trong vòm hầu, bàn tay ở đũng quần của tôi cũng duy trì cùng nhịp điệu, sau những đợt thúc vồn vã, Lâm Dương nén giọng gầm lên một tiếng rồi toàn bộ thứ đó đều chảy vào cổ họng tôi ko sót, đũng quần tôi vốn đã ướt cũng ko phát hiện đã ướt thêm.
Tôi ngã ra sặc ho, có nôn ra nhưng cảm giác thứ mình nuốt vào càng nhiều hơn. Cũng lúc đó giọng nói từ trên vọng xuống:
- Cút ra!
Tôi lặng lặng ngồi dậy, như con chó nhỏ nghe lời cút ra...
|
Chap 6: Món hàng mới! Đang trong thời gian nghỉ hè nên Lâm Dương chẳng phải đi học, nó lo nhiều cho chuyện chơi bời gái gú hơn. Nó với con Tú làm lành sau một tuần, hình như là con Tú năn nỉ dữ lắm nó mới chịu quay lại mà đương nhiên cảm xúc với con nhỏ cũng đã ko còn mặn mà như trước nữa, cũng ko đưa về nhà qua đêm nữa.
Nó có món hàng mới, là người đẹp trong sáng tinh khiết như pha lê tên Thúy nhà cách đây hai con đường. Tôi từng gặp Thúy, Thúy đúng kiểu con gái ngoan, hiền lành, học giỏi và còn xinh xắn. Cô là mục tiêu theo đuổi của nhiều thằng con trai quanh đây. Lúc nhìn thấy Lâm Dương đưa cô về nhà, tôi còn chưa tin được, thật ra tôi ko nghĩ thằng Dương thích loại "hoa đẹp để ngắm" nhưng Thúy chính là xác là loại "chỉ để ngắm". Cô quen Lâm Dương nhưng ko cho nó làm gì quá trớn hơn, có từng hôn hay ko thì tôi ko biết nhưng có lần tôi thấy Lâm Dương lén sờ đùi của cô, cô liền ngồi cách xa nó, làm vẻ mặt cực kì tức giận.
Lâm Dương dỗ dành. Tôi chưa từng thấy nó yêu chiều ai như đối với Thúy, có thể là món hàng ngon lành nên nó có nhiều kiên nhẫn hơn, hoặc như người xung quanh nói...nó yêu rồi. Thúy chỉ đến nhà một lần, còn về sau thì tôi nghĩ Lâm Dương mò đến tận nhà cô, nghe nói trước đó nó đã mọc rễ ở đó suốt một tuần liền để cưa đổ hoa khôi. Nó dành nhiều thời gian cho Thúy nên đương nhiên rút lại thời gian với Tú, nhưng tôi biết thỉnh thoảng chúng vẫn lên giường với nhau, ở nhà chúng tôi.
Thời gian sau đó Tú biết chuyện, làm căng lên lắm rồi Lâm Dương chịu ko nổi nên mới đá nó cái vèo, lại nghe đâu đánh cô ta thành đầu heo, "cha người ta" mỗi lần muốn đi mua bia cũng ko dám ghé tiệm đầu hẻm nữa mà phải chạy sang tận ba con đường. Chuyện của chúng nó chấm dứt ở đó, bước qua chuyện với Thúy.
Ai cũng nói Thúy là trường hợp đặc biệt với Lâm Dương, cô nói gì nó cũng nghe, ngay cả mụ dì ghẻ cũng cực kì ưng ý cô gái này, tôi thì chỉ cảm thấy mục đích rành rạnh của nó là xé váy con nhà người ta. Có yêu hay ko yêu tôi chẳng biết mà cũng chẳng bận tâm. Nhưng bất lợi khi Lâm Dương chọn Thúy mà đá con Tú chính là nó mất đi người để cùng mình lăn giường.
Đó là cơ hội của tôi. Phải, tôi nói chính là cơ hội. Cơ hội để biến Lâm Dương thành như mình, khiến nó mãi giữ bí mật đó mà ko thể nói ra, khiến mụ dì ghẻ, cha của người ta cùng tá hóa nếu phát hiện con trai cưng của họ đang theo "xu hướng mới". Tôi ko dám định nghĩa đó là trả thù vì tôi nghĩ những chuyện này nhẹ nhàng chán so với thứ bọn họ làm với tôi, nhưng mỗi lúc nghĩ tới chuyện dập tắt hào quang sáng chói của Lâm Dương, biến cả cái nhà này rơi vào lao đao thì trong lòng tôi có sự dễ chịu và thỏa mãn lạ kì. Tôi bắt đầu bằng nửa viên thuốc kích dục.
Chúng tôi ở cùng nhà nên có nhiều cơ hội ra tay, tôi làm thế là để chắc cú vì sợ Lâm Dương là trai thẳng nó sẽ ko chịu kiểu quan hệ này, nhưng cũng bởi vì vậy mà chiều ngày hôm đó tôi tưởng mình sắp chết rồi.
Tôi tắm rửa thơm tho, tự khuếch trương chỗ đó trước khi bước vào phòng nó và đóng cửa lại. Giai đoạn đầu là tôi chủ động bò lên người nó, trong mắt Lâm Dương có tám phần bị dục vọng chi phối và hai phần nhìn tôi bằng cảm giác kinh tởm, vài giây sau chỉ nghe bên tai là tiếng thở hồng hộc khi nó bị dục vọng chi phối hoàn toàn.
Tôi tự mình ngồi lên chỗ đó của nó, Lâm Dương ko ngăn cản nó chỉ mở miệng chửi thề một tiếng khi tất cả đều trót lọt. Ko biết qua bao lâu tôi đã ko còn là người chủ động, ở nơi nào đó sắp tê cứng vì sáp nhập hung hãn, tôi bị nó lật đè xuống giường rồi dạng hai chân thẳng. Tiếng rên rỉ quẩn quanh trong căn phòng cùng với tiếng lép bép ma sát va chạm, chúng tôi dùng một loại xà phòng nên khó trách khi ngửi thấy trên mùi đối phương là hương vị giống mình sẽ tăng thêm tình thú.
Lâm Dương đỏ mắt nhìn vào chỗ kết hợp sít chặt của cả hai, tôi ko biết lúc đó nó nghĩ gì, chắc nó ko thể ngờ tới đây là giây phút tôi khiến nó đi vào một con đường đen tối nhất cuộc đời nó.
Tôi mất lí trí còn nó cũng chẳng hơn, đã lâu rồi ko làm tình nên bản thân tôi cũng ko tránh một chút mong đợi vả lại Lâm Dương rất đẹp trai, mỗi lần tôi nhìn nó, nhìn giọt mồ hôi theo từng động tác nhún người mà chảy dài trên sườn mặt tuấn tú, vật phía dưới của tôi cũng thẳng tắp. Tôi co quắp chân ôm lấy hông nó, có lúc ưỡn sóng lưng, cong người lên như dâng hiến tất cả cho dục vọng.
Phải, chỉ là dục vọng và một ít cảm giác trả thù.
- Ah...ah...mạnh lên...a...giết tao đi...sướng quá!
Thỉnh thoảng tôi còn nói mấy câu như động viên thằng bé, nó nhìn tôi, thở ồ ồ, trong mắt bấy giờ toàn là dục vọng, vài cú thúc mạnh về trước cảm giác như nó muôn chen cả gốc rễ vào trong khiến tôi một phen giật nảy người hốt hoảng.
- Sâu quá...Dương...sâu quá...
- Dâm tiện!!!
Nó tự dưng nổi khùng nghiến răng mắng rồi tát cho tôi một cái lệch mặt đi. Có thể nói tôi máu M cũng được nhưng giây phút này chỉ thấy cái tát như một phần kích thích nhiều hơn, tôi chủ động xoay tròn mông, khiến vật kia ở trong mông mình va chạm đủ góc ngách và tìm đủ mọi cảm giác có thể. Một lúc sau, Lâm Dương đến thở cũng khó khăn, nó hít hà như kẻ lên cơn nghiện, hai bàn tay bấu chặt hai bên đùi tôi tím thẫm, nó ko đánh tôi nữa cũng ko mắng tôi câu nào nữa mà điên cuồng dạng chân tôi ra, tàn phá bữa bãi ở nơi nào đó một lúc rồi cúi xuống tìm vết cắn cũ trên cổ tôi, cắn nghiến lại lần hai cùng lúc đó bên dưới va chạm loạn xạ. Trước khi phóng chất lỏng nóng hổi vào bên trong tôi, nó gầm lên một tiếng thúc sâu đến ko thể sâu hơn, chạm đến điểm chí mạng bên trong làm tôi cũng co giật đồng thời bắn ra ướt cả bụng.
- Ah...mẹ nó!
Lâm Dương buộc miệng mắng một câu. Sau cao trào nó ngã lên người tôi thở hổn hển nhưng chỗ đó vẫn thít chặt ko rời, cảm giác vừa có cái gì tràn ra bên ngoài, chảy giữa khe mông khiến tôi ớn rợn. Chưa bao giờ tôi làm tình với con trai lại ko đeo bao và cũng chưa bao giờ có thứ gì xấu hổ hơn cảnh tưởng tượng trong mông mình có thứ của kẻ khác vừa chảy ra. Tôi úp mặt qua gối, Lâm Dương giật cái gối kéo ra bắt tôi nhìn nó, trong đôi mắt nó bấy giờ tôi thấy được sự hài lòng đến vui vẻ, hồ hôi tầng tầng lớp lớp khiến gương mặt nó trông quyến rũ chả kém một thằng con trai trưởng thành.
Nó nhìn tôi một lúc mà ko nói gì, tôi lại cảm giác cái đó vẫn còn ở trong cơ thể mình nên vội muốn đẩy ra nhưng nó ko cho, mới động đậy vài cái mà cảm giác thứ đó của nó trong nơi chật hẹp của tôi lại rục rịch to lên, tôi mở miệng muốn nói nhưng chẳng thốt lên được cái gì, Lâm Dương thay tôi nói:
- Nếu là con gái, chắc sau hôm nay có thể mày mang thai con tao rồi đấy. Tôi quay sang một bên ko nhìn nó, nó bấu mặt tôi kéo lại, ngữ điệu nghiêm túc kèm theo tức giận.
- Từ nay cấm mày ko nhìn tao! Sợ hả? Tự dâng lên rồi bây giờ muốn chạy hả? Trễ rồi con ạ!
Nó gập hai chân tôi lên phía trước, bắt đầu cuộc chiến tàn khốc thứ hai. Âm thanh rên rỉ quẩn quanh khắp căn phòng từ chiều đến tận giữa tối, mùi hương tình dục đầu tiên trong sự lén lút khiến đó là ngày ko ai có thể quên.
Tháng 2 dương lịch, không khí tết đã ngập tràn trên đường phố và mọi nhà. Tôi ngồi trong căn phòng ko có ánh sáng, nhìn ra ngoài cửa sổ đường xá đã thắp lên ánh đèn và những băng rôn chào mừng năm mới rực rỡ. Bên ngoài phòng khách là tiếng cười đùa ồn ào, ban chiều tôi thấy Lâm Dương vừa đưa Thúy về, hôm nay cô mặc đằm hồng xinh xắn, tóc búi cao, nụ cười rực rỡ mà thân thiện khiến ai nấy trong nhà cũng quý. Thúy làm tôi có mơ ước kiểu...nếu như mình sinh ra đã là con gái.
Ko biết bao nhiêu lần tôi tự hỏi nếu tôi là con gái, cuộc đời này có phải đã dễ dàng hơn rồi ko? Tôi cũng từng học giỏi, cũng từng là niềm tự hào của cha mẹ cho tới lúc tôi phát hiện mình chỉ thích con trai và bắt đầu những mối quan hệ đen tối. Stress vì chuyện học, vì các mối quan hệ, vì gia đình đỗ vỡ, vì cô đơn, vì ko ai san sẻ, vì bản thân hèn mọn và quá yếu đuối...cuối cũng tôi đã là tôi như hiện tại, tương lai chỉ là một bức tường đen u tối.
Mỗi lúc như thế này tôi thường nhớ tới mẹ. Hôm qua, mẹ đã gửi đến nhà một bức thư, bức thư đó ko đến tận tay tôi mà vô tình lúc cùng Lâm Dương làm tình xong tôi phát hiện tờ giấy bị vo tròn trong vỏ rác cuối góc phòng. Trong thư mẹ nhắn cho tôi đến gặp bà vào bảy giờ rưỡi tối nay tại một quán café cách đây một con đường, tôi đang phân vân ko biết có nên đi hay ko, vì lâu lắm rồi bà ko liên lạc hỏi han gì tôi. Lấy chồng rồi, bà biến mất như thể bà chưa từng có một đứa con trai, tôi thương bà nhưng tôi cũng hận bà, tôi hận vì ngày đó sao bà ko mang theo tôi, ko chịu nhận nuôi tôi mà đẩy tôi cho bọn người ko thương yêu gì tôi.
Ngoài kia vẫn là âm thanh gia đình ấm áp vọng tới, tôi giống như con chuột nhắt bên góc, lẳng lặng ngậm nhấm bóng đêm và sự cô đơn tột cùng. Nửa tiếng sau, tôi khoác lên người cái áo mỏng và bước ra khỏi cửa. Lâm Dương cùng lúc muốn đưa Thúy về nhà, tôi bắt gặp chúng ngoài cửa.
- Anh Hy chào anh!
Thúy vừa thấy tôi liền gật đầu chào lễ phép. Tôi nhìn nụ cười của cô, nhìn hào quang sáng chói toát ra từ Lâm Dương và cô, tôi lại cảm giác bản thân mình giống thứ gì đó ô uế hèn mọn ko xứng đứng cùng bầu không khí. Tôi ngừng một chút nhìn cô ko đáp trả, đi thẳng qua chỗ của hai người.
- Đi đâu?...
|
Chap 7: Mẹ tôi..! Lâm Dương gọi lại. Nó từng nói tôi là đồ chơi của nó, nó có quyền quản tôi và quản cả chuyện đi đứng của tôi. Tôi quay lại, ngoan ngoãn bình thường như một con cún đáp:
- Ra ngoài chút.
- Ko đi đâu hết, mày vô mà dọn dẹp rửa chén, hôm nay mẹ mệt ko làm được.
- Lát nữa về rồi làm.
- Ko là ko!
Thúy nhìn tôi, nhìn qua Lâm Dương sau đó kéo tay áo Lâm Dương, nói nhỏ:
- Sao anh nói với anh Hy kì vậy, ảnh có việc thì cho ảnh đi đi!
Nếu bình thường là con Tú, thế nào Lâm Dương cũng quay sang mắng một câu: "Chuyện này cô quản được à?" Nhưng đây là Thúy, như suy nghĩ của tôi, Lâm Dương muốn chiều theo ý bạn gái nên mới miễn cưỡng ko nói gì nữa, để cho tôi đi, nhưng đôi mắt lúc nó nhìn qua làm tôi có cảm giác mình như một tội nhân vượt ngục.
Tối đó tôi gặp mẹ, mẹ gầy đi nhiều và trên mặt bà có những vết thương tím thẫm, bà ngồi ở một góc quán café nhìn tôi đi tới với đôi mắt hiền hậu đã quá mệt mỏi để chống cự với đời. Ngoài mặt tôi bình thản nhưng tim tôi đang siết lại, đau đớn và chua chát.
Bà ngồi trước tôi hỏi tôi:
- Mấy năm nay con có sống tốt ko? Con gầy quá Hy...
Tôi như một đưa trẻ làm nũng muốn mẹ nó dỗ dành khi nó bị người ta đối xử tệ, định đáp: "Ko! Con ko sống tốt gì cả, bọn người đó ai cũng ăn hiếp con." Nhưng bà ko cho tôi cơ hội nói, bà rũ mặt nhìn xuống mu bàn tay xương xẩu của mình, nói với nụ cười nhàn nhạt:
- Mà...chắc là tốt hơn mẹ rồi...
- Ai đánh mẹ dữ vậy? Chồng mẹ hả? - Tôi hỏi khi nhìn những vết thương khác trên cổ bà.
- ...Chuyện làm ăn gặp chút khó khăn, dượng của con cũng khổ tâm lắm.
Bà trả lời ko đúng ý mà tôi, ý của tôi chỉ muốn nhấn mạnh có phải người đàn ông đã cưới bà bạo hành bà, nhưng bà lại trả lời cho tôi biết hoàn cảnh hiện tại của "bọn bà", thứ mà tôi chẳng buồn quan tâm.
- Hy...con có muốn sống với mẹ ko?
Hôm đó bà hỏi tôi câu đó, nhưng bà ko trông đợi câu trả lời của tôi là đồng ý hay ko đồng ý mà thứ bà trông đợi là chuyện tôi có thể giúp bà lấy trộm sổ đỏ khu đất mà "cha người ta" đang cho thuê trọ hay ko. Hôm đó tôi ko đồng ý, tôi chẳng có cái gan để nói tới chuyện trộm cắp vả lại tôi sợ nếu ko may bị phát hiện, cái mạng nhỏ này cũng toi luôn. Tôi ko đồng ý nên mẹ tôi rũ mắt buồn bã, bà nói trong vẻ tiếc nuối: "Nếu đã vậy thì thôi...!" "Thì thôi" có nghĩa là mày đừng có mơ được mẹ đón đi, sống vui vẻ với mẹ. Tối đó tôi thơ thẫn đi về nhà, ở trước cửa gặp nó đang đứng phì phèo thuốc lá.
Lâm Dương nheo nheo mắt nhìn tôi, rít vội một hơi thuốc mới hỏi:
- Đi gặp ai đấy?
- Mày biết rồi. - Tôi như cái máy đáp nó.
- Gặp mẹ mà sao mặt như đưa đám mẹ vậy?
- Đừng có trù ẻo bả!
Tôi ngẩn nhìn nó. Tôi muốn kể cho mẹ nghe rằng mỗi lúc có ai nói xấu bà, tôi luôn lấy hết can đảm của mình để ra mặt cho bà, muốn hỏi tại sao tôi thương bà đến như vậy nhưng nhất định phải có cái sổ đỏ thì bà mới chịu dẫn tôi đi, để tôi được ở cùng bà.
Lâm Dương đi tới, nó vừa hút thuốc vừa nhếch miệng cười đểu, xỉ vào bên ngực tôi nói bằng giọng khinh khỉnh:
- Tao vẫn nói như thế đấy, muốn làm gì nào? Đánh nhau ko?
Nó càng lấn tới, tôi càng bước lùi, tôi chỉ nhìn nó nhưng ai cũng biết tôi ko có can đảm để chống lại nó, ko chửi cũng ko thể đánh nó. Lâm Dương thấy chán, nó rít một hơi thuốc rồi ném ra đất sau đó phỉ một bãi bước bọt, quay đầu bỏ vào nhà. Lúc này tôi nhìn dưới đất, xung quanh đầy tàn thuốc và hơn bảy cái đầu lọc lả tả, tôi nhặt điếu thuốc đã tàn của Lâm Dương và vứt ra bãi đất sau.
Nếu như tôi có tiền, có thể lúc nãy đã đưa cho mẹ tôi hết, nói rằng bà đem tiền đó đi mua đồ ăn tẩm bổ và khám bác sĩ, trông bà gầy rạc, trông vết thương của bà chẳng phải chuyện nhỏ đâu. Nhưng đáng tiếc bây giờ tôi cũng đáng thương có thua gì bà? Giọt nước mắt tôi rớt trên mặt sân thành những vết sẫm màu. Lâm Dương đứng bên cầu thang, tôi nghĩ nó vào nhà lâu rồi và cũng đã về phòng nhưng ngạc nhiên thay nó vẫn đứng đó, nó nhìn tôi với đôi mắt nhìn cực kì đáng sợ. E là sự việc không lành sắp xảy ra với tôi.
Lâm Dương chạy như bay tới chỗ tôi, nó đứng sát lại và đẩy tôi vào vách tường. Thủ thỉ vào tay tôi:
- Lộc cộc, lộc cộc!
Rồi nó nắm cổ tay tôi thật mạnh rồi kéo vào phòng nó.Tình dục là thứ xoa dịu cơn đau trong lòng, tôi tin điều đó. Trong bóng đêm, chi có tiếng thở hổn hển, tiếng rên của tôi. Thể xác tôi và Lâm Dương quấn quýt nhau, cơn đau và khoái cảm hòa quyện, mỗi lần chìm đắm vào thì ko muốn tỉnh dậy nữa. Lâm Dương ở sâu trong cơ thể tôi liên tục thúc mạnh, tôi bấu chặt vào tầm lưng trần đã lấm tấm mồ hôi, nhịp nhàng ưỡn người phối hợp với nó, khiến da thịt cả hai thít chặt nhau tới mức như ko thể tách ra.
- Mạnh...mạnh chút nữa...giết tao...giết tao luôn đi...ah....ah...
Tôi rên rỉ cầu xin nó, nếu ai có có thể chết khi làm tình thì tôi ước người đó nên là tôi, cái chết của sung sướng khi bản năng quay lại hoàn toàn với mình. Tôi muốn chết, nhưng tôi sợ chết, những vết sẹo ở cổ tay là minh chứng cho sự yếu đuối và nỗi xung đột tột cùng trong quá khứ.
Hôm nay tôi muốn mạnh mẽ hơn, muốn mạnh mẽ để làm điều gì đó to lớn hơn.
Lâm Dương nắm lấy tóc tôi giật ngược khiến tôi ngẩn đầu lên, nó nhìn tôi bằng đôi mắt tàn khốc và ngập tràn tình dục, tôi cảm nhận được đêm nay nó có chút điên cuồng tuy những tháng vừa qua mỗi lần chúng tôi làm tình đều điên cuồng nhưng lần này nó đang điên cuồng hơn tất cả. Nó nhìn tôi trong bóng tối, mắt nó đảo xuống cổ và ngực tôi, trước giờ nó chưa từng vuốt ve cơ thể tôi dù khi đó đang trong cơn hứng phấn tột độ nhưng hôm nay nó làm thế. Nó cúi xuống mơn trớn bên cổ, xương quai xanh tiếp theo rãi đầu lưỡi đi qua hai điểm nhỏ nhô cao trên ngực tôi rồi bắt đầu gậm vào.
Tôi ko biết cảm xúc gì len vào lòng mình, một chút lạ lẫm nhưng cũng sướng rơn người, tôi lấy tay xoa vùng cơ bụng rắn chắc của nó. Cảm giác như những tháng này Lâm Dương hay gập bụng nhiều hơn, cơ ở đây càng ngày càng săn và lộ ra múi bụng nam tính, tôi thèm khát nhìn xuống, nuốt một ngụm nước miếng vào mà ko lường được động tác thình lình của Lâm Dương tiếp theo. Môi tôi bị cái gì phủ lấy, mềm mại, ẩm ướt, xúc cảm kì lạ.
Lâm Dương hôn tôi, điều khiến tôi vừa nghĩ tới cũng ko khỏi giật mình. Nó dám hôn tôi, nó chịu hôn tôi trong khi nói nói tôi là một thằng gay đáng kinh tởm. Nghĩ lại, có thể hôm nay gặp được Thúy nên nó hơi mất lí trí nên tôi cũng ko để tâm, còn chủ động đáp trả. Đầu lưỡi quấn quýt, hôn tới đầu óc chao đảo nhưng lạ thay đây gợi lên một cảm giác mới lạ khác, phải nói là...thỏa mãn một cách thần kì khi bên dưới chúng tôi đang thít chặt nhau và bên trên cũng đau giao triền nồng nhiệt.
Tôi và Lâm Dương như tìm được cùng xúc cảm, hơi thở của Lâm Dương ngày một gấp gáp, nó thúc đẩy thêm vài lần nữa trong lúc đang ngấu nghiến môi tôi.
- Ah...
Nó ngẩn đầu gầm lên một tiếng, phía dưới cũng ra ồ ạt, lần này nhiều bình thường một chút. Tôi với tay lấy khăn đầu giường lau đi chất lỏng trên bụng mình sau đó đem khăn nhét ra đằng sau lau đi vết tích đang chảy ra ồ ạt giữa khe mông. Lâm Dương đã ngồi dậy ở cuối giường, nó nhìn trong lúc tôi đang làm những điều đó, tôi thấy hạ bộ của nó lại dựng thẳng nhưng nó ko có nói sẽ tiếp tục chỉ lấy một điếu thuốc bỏ lên môi hút từng ngụm.
Đang là lứa tuổi học sinh nhưng nó còn sành hút thuốc hơn cả người lớn, làn khỏi mỏng vờn quanh gương mặt đang đọng tầng mồ hôi, tôi nhìn nó già dặn như là thằng con trai tầm 25 tuổi. Trên người nó còn có loại hơi thở quyến rũ của những thằng con trai trãi qua nhiều cuộc vui mà hãnh diện rằng ko phải con Tú, tôi mới là người khiến nó dần có loại hấp dẫn đó.
|
Chap 8: "Thằng khùng!" Tôi nghĩ tới "chút thành tựu", bâng quơ rồi tự cười, định mặc quần áo xong trở về phòng nhưng vài giây sau Lâm Dương đưa qua nửa điều thuốc. Nó ko nói gì, chỉ nhìn tôi rồi rũ mắt như thái độ san sẻ:
- Nè, làm thử đi, cho biết với người ta mày cũng 21, 22 rồi!
Tôi cũng ko nói gì, nhận lấy rít một hơi. Hút thuốc sau khi làm tình là một loại hưởng thụ ko đùa được, tôi mơ màng tựa lưng đầu giường ko muốn đứng dậy nữa, rít một hơi rồi lại một hơi. Lâm Dương lại ngẩn ngơ nhìn tôi, nhìn một lúc lâu chắc có lẽ nó nghĩ tôi là một thằng yếu đuối nên đách biết hút thuốc là gì.
Tôi cảm thấy dạo này nó rất hay nhìn tôi, bất kể tôi làm gì ở nơi có mặt nó thì nó đều chú ý tới mức ko sót một cử chỉ, nhiều lúc khiến tôi cảm thấy ko tự nhiên. Con trai ở tuổi này lớn rất nhanh, nhớ hồi ngày nào nó hở gặp tôi đi loanh quanh trong nhà tùy thời ko vừa lòng thì đè ra đánh nhưng gần đây cũng ko vậy nữa, ai cũng nói nó có chút thay đổi...chắc là kể từ khi quen Thúy, nó trông điềm đạm và trưởng thành hơn. Tôi ko biết đúng hay sai, nhưng ko bị ăn đòn nữa đương nhiên là chuyện tốt chỉ có điều nó chuyển sang chuyện hành hạ tôi về đêm. Hình như là mỗi đêm đều làm vài hiệp, có khi cả ban ngày.
Hôm nay có thể nói là đặc ân lớn vì chỉ làm một hiệp, tôi ngồi trên giường hút xong điếu thuốc, nhìn hạ bộ của nó vẫn thẳng tắp như vậy, coi như trả ơn điếu thuốc cũng được, tôi bò xuống sờ rồi ngậm lấy cái vật thô lớn.
Lâm Dương ko phải đứa non về tình dục nhưng so với tôi nó chỉ là cậu trai mới lớn. Với kĩ năng của một thằng gay "chuyên nghiệp", quãng thời gian qua tôi đã dạy cho nó rất nhiều "chiêu trò", chiêu khiến cho nó muốn ngừng cũng ko ngừng được. Lâm Dương lại bắt đầu thở dốc, nó nắm tóc tôi bắt đầu vận động bít-tông, tôi dùng đầu lưỡi đánh một vòng chẳng bao lâu thì khiến nó bắn thêm một lượt.
Tôi lau khóe miệng, nó thở hồng hộc sau cao trao nhưng nhanh chóng lấy lại ánh mắt cay nghiệt, rít khẽ mắng:
- Mày đúng là thứ đồng bóng dâm tiện! Từng làm tình với cả trăm thằng đàn ông mới thành thục như vậy hả?
Tôi đã mặc xong quần áo định ra ngoài, thành thật đáp nó:
- Tao ko phải đĩ điếm, ko tới số lượng đó đâu. Chỉ là vài người quen, "chơi" riết rồi cũng thành thục.
Tới hồi bị tát cắm đầu xuống sàn nhà tôi cũng chưa biết chuyện gì xảy ra. Đầu óc vẫn còn ong ong chưa tỉnh, bên má đau rát tưởng chừng tróc da. Lâm Dương đã trèo lên người bóp cổ tôi, vừa bóp cổ vừa gầm gừ như một con quỷ. Tôi tưởng tượng như thời gian đột ngột trở về năm nó 16, cái năm mà hễ gặp tôi là đè ra đánh đập túi bụi, nhưng bây giờ nó đang bóp cổ giống như muốn giết quách tôi luôn.
- Mày cố ý? - Nó tự nhiên nghiến răng hỏi một câu.
Tôi lẹt nghẹt la lên:
- M...mày muốn...nói gì???
Tới lúc tôi tím ngắt mặt mài nó mới buông tay khỏi cổ, tôi ôm cổ ho chết ho sống, nó vẫn giữ tư thế chống tay phía hai bên đầu tôi, từ trên nhìn xuống bằng đôi mắt bắn ra muôn vàn nguy hiểm.
- Mày cố ý để tao chơi mày, mày cố ý làm tao giống như mày?
- Mày nói gì chứ?
- Tao ko phải như mày, Hy...Tao đách phải thứ dơ bẩn ti tiện như mày đâu! Cút!!
Nó gầm lên một tiếng, có đường chạy tôi đương nhiên chẳng muốn ở lại với thằng khùng này, lòn xuống cánh tay nó rồi dong thẳng ra ngoài.
Mụ dì ghẻ ko biết đã đứng phía ngoài từ lâu hay mới vô tình bước qua thấy tôi chạy ra từ phòng thằng Dương thế là bả trợn mắt lên, xách lỗ tai tôi kéo lại rồi quát lên inh ỏi:
- Mày làm gì chạy từ phòng con trai tao? Mày ăn cắp cái gì đúng ko?
- Ko có! - Tôi cãi lại.
- Vậy chứ sao mày từ đó chạy ra hả? Dương! Nó lấy đồ gì của con rồi đúng ko? Kiểm tra lại đi con!
Mụ dì ghẻ ới giọng vào trong, tôi thấy Lâm Dương nó vẫn ngồi trên giường thù lù một đống ko động tịnh gì, bên trong ko mở đèn nên tôi cũng ko thấy rõ nét mặt chỉ là vài giây sau nó như con trâu điên mà lao ra quát:
- Cút hết cho tôi!!!
"RẦM!!!"
Một tiếng kinh thiên động địa. Mụ dì ghẻ giật mình, ngơ ngác nhìn cánh cửa phòng con trai cưng bả sau đó lẩm bẩm nói:
- Ơ cái thằng...hôm nay nó bị sao thế?
Thừa lúc bả thơ thẩn, tôi vụt một cái cũng chạy nhanh về phòng mình rồi đóng sầm cửa.
- Mày...Thằng Hy! Tao chưa nói chuyện xong với mày!!!
Bước về phòng, tôi thở phào nhẹ nhõm và thoáng nghĩ hôm nay sao nó lạ như vậy, những cũng chỉ là thoáng qua tôi chửi thầm:" Thằng khùng!"
|
Chap 9: Sắp bại lộ rồi!! Kể từ ngày hôm đó, cỡ một tuần sau nữa bên vách cũng ko có tiếng gõ "lộc cộc". Tôi và Lâm Dương trãi qua giai đoạn coi đối phương là ko khí mà chính xác hơn là nó coi tôi như ko khí, cảm giác giống như tôi và nó chưa từng xảy ra chuyện gì vượt giới hạn, như nó chưa hề biết bí mật tôi là gay, như giữa chúng tôi chưa từng tồn tại mối quan hệ sòng phẳng qua lại.
Nó lén lút sau lưng Thúy quen lại con Tú, ngoài hai chữ "thể xác" thì tôi ko biết mục đích mà nó với con Tú quấn quýt lại với nhau là gì. Nó ko ngủ với tôi nữa thay vào đó con Tú đến nhà thường xuyên hơn, miễn mụ dì ghẻ và cha của người ta đi ra ngoài là con nhỏ kia lại mò tới. Con Tú chẳng đòi hỏi gì, kiểu yêu quá hóa ngu, nó chấp nhận thỉnh thoảng bị bạn trai bạo hành, chấp nhận luôn trong tim bạn trai mình còn có một bóng hồng tinh khiết sạch sẽ khác, nó hài lòng với việc chỉ làm bạn giường với thằng Dương.
Thúy ko biết chuyện lén lút của bọn chúng cho tới một ngày nọ...
Mụ dì ghẻ xỉ móng tay vào trán tôi, nghiến răng mắng:
- Thằng chết tiệt này, tao đã nói với mày phải đặt lọ đường bên trái, muối bên phải, đầu óc mày có phải bị hư hay ko mà cứ để lộn hoài như vậy hả???? Làm tao pha lộn muối vào nước cam hết, bây giờ tao đổ vào họng cho mày uống hết nha???
Nói xong bả đem ly nước cam pha một tá muối qua nhéc cho tôi uống thật, tôi vùng ra, vô ý hất cái ly văng ra sàn vỡ tan, nước cam văng ra tung tóe, văng lên dép của kẻ vừa bước ra. Lâm Dương liếc tôi một cái sau đó nó nhìn qua mẹ mình.
- Lại chuyện gì nữa?
- Con coi nó lại để nhầm hủ muối với đường, làm mẹ pha nhầm, bây giờ nước cam cũng đổ hết rồi. Cái thằng ôn này ko đánh cho nó một chập thì nó ko khôn ra được!
Nói xong bả sấn tới xách lỗ tai tôi, đánh thùm thụp lên lưng tôi mấy cái đau như tróc phổi.
Lâm Dương cau mày thật lâu rồi chợt lớn tiếng nói:
- Có bao nhiêu chuyện đó thôi làm ơn đừng có ồn ào làm phiền bọn con được ko? Mẹ muốn đi đâu thì đi mau đi, khỏi cần pha nước cam nữa, để không gian riêng cho bọn con!
Nó nói xong thì quay ngoắc trở về phòng.Con Tú cũng đang ở trong đó.
Mụ dì ghẻ ở đây hầm hừ tự nói với mình:
- Dạo này thằng Dương nó làm gì cộc cằng thế thở? Hay con trai tuổi này đều như vậy?
Tự hỏi xong bả liền nhìn qua tôi bằng ánh mắt cay nghiệt, lớn giọng nói:
- Mày lo mà dọn dẹp hết cho tao, lúc tao về mà còn thấy bầy hầy thì đừng trách sao tao tống cổ mày ra khỏi nhà này thứ đồ con hoang!!
Bả đi rồi, tôi lẩn thẩn đi lấy cái mo với đồ quét. Từ phía phòng Lâm Dương lại vang ra âm thanh, do nó ko chịu đóng cửa phòng nên âm thanh bên trong tôi nghe càng rõ ràng, tiếng hí hửng chúng trêu chọc nhau rồi những tiếng động khác ngày một khó nghe hơn đối với người ngoài cuộc.
Tôi cắm cúi lau dọn nhà, lúc vừa lau xong thì thấy trước cổng có bóng người.
Thúy ghé sang đột ngột nên tôi đoán Lâm Dương nó cũng chẳng biết, cô mỉm cười chào rồi hỏi tôi:
- Anh Dương có nhà ko anh Hy? Em qua tìm ảnh có chút chuyện.
Ko rõ lúc đó tôi nghĩ gì mà liền miệng đó nói:
- Nó trong phòng.
Thế là hôm đó có chuyện lớn để xem. Tôi ngồi ở thềm cửa chờ đợi, Thúy đã vào trong chưa đầy một phút và tôi nghe tiếng bước chạy lạch bạch của cô cùng tiếng khóc nấc. Thằng Dương vừa trồng vội cái áo thun cũng lao theo như tên, luôn miệng giải thích:
- Thúy...em nghe anh nói...
- Nói cái gì? Bộ anh nghĩ tôi mù hay sao ko thấy hai người đang làm gì trong đó hả? Chia tay đi đồ đểu!!! - Thúy vừa khóc thương tâm vừa nói.
- Anh với cô ta chỉ là...chỉ qua đường thôi!
- Qua đường? Qua đường hả thằng tồi??? Như vậy cũng đủ với tôi lắm rồi!!!!
Cô chính là một đóa hoa bằng thủy tinh mong manh dễ vỡ, chính mắt nhìn bạn trai lên giường với người con gái khác...cái cảm giác đó thậm chí làm cô giận tới ngất đi. Thúy té ngất khi mới chạy ra sân, Lâm Dương hốt hoảng ôm cô đem vào nhà, nó đuổi con Tú về, con Tú trước khi đi qua còn liếc tôi một cái.
Chiều hôm đó Lâm Dương đưa Thúy về nhà cô, khi nó trở về nhà mình ko giấu được nét mặt mệt mỏi. Lần đầu tiên tôi nhìn thấy nó vì một người con gái mà trở nên "lao tâm khổ trí" như vậy, đúng như lời Thúy nhận xét, Lâm Dương nó là một thằng đểu chỉ có điều nó chừa từng đểu với cô, có thể như lời người ta nói, nó thích cô thật hay yêu cô hay gì gì đó nhưng mọi chuyện cũng thôi xong rồi, tôi ko tin Thúy dám tiếp tục quen thằng Dương trừ phi cô đã quá "nghiện" cái đểu của nó, như con Tú.
Trở lại chuyện của mình, tối đó khi thằng Dương về, nó tắm rửa xong xuôi rồi mới qua phòng "tính sổ" tôi. Đã lâu rồi nó ko bước vào đây, nó từng chê phòng của tôi dơ dáy bẩn thỉu nên ko muốn đặt chân vào nhưng hôm nay là ngoại lệ, vì nó có gõ tường cách mấy tôi cũng ko dám mò qua.
Thế là nó lấy chìa khóa dự phòng mở cánh cửa đã khóa trái. Tôi đang ngồi trên giường, giương mắt đen nhìn nó. Nó nghiến răng:
- Mày hay lắm!!! Lâu quá ko bị đánh nên ngứa mình rồi phải ko?
Nó sấn tới đè tôi xuống giường, giơ tay chuẩn bị tát xuống nhưng ko biết vì sao lại dừng nửa chừng ko hạ cái tát. Bấy giờ tôi nhìn thẳng nó, thật ra tôi ko sợ bị đánh nữa vì càng ở với mẹ con họ lâu ngày tôi đã luyện được "kim cang thủ", đau đớn dần trơ lì, nét mặt biểu cảm cũng trơ lì đi. Tôi bấy giờ đã như cái hình nộm vô tri vô giác, tôi nhìn nó, nó nhìn tôi, không gian lắng động đến quái dị.
Lát sau nó quyết định ko đánh tôi nữa mà chuyển qua mắng nhiếc nhục mạ thậm tệ, nó nghiến răng nói:
- Thật ra mày ganh tỵ vì tao ngủ với con Tú ko đụng tới mày chứ gì? Hah! Cái mặt xấu xí khát hơi đàn ông của mày càng nhìn càng thấy ghét, sao ko tự soi gương đi? Còn dám hết lần này tới lần khác bò lên giường đòi tao chọc vào chỗ đó của mày? Tao đách phải thứ đồng tính kinh tởm như mày, mày muốn thì đi mà tìm mấy thằng đui mù từng làm tình với mày, từng chơi rất thành thạo với mày ấy! Cả tuần nay chỗ đó rất ngứa hả? Mày giải quyết bằng cách nào vậy? Dùng ngón tay hay là cái gì?
Ngón tay lướt trên vải quần, nó bấu mạnh vào giữa khe mông, tôi đau đớn mà cựa quậy. Thà Lâm Dương nó đánh tôi, nó trút giận bằng nắm đấm còn khiến tôi thoải mái hơn là nghe những câu từ khó lọt lỗ tai ấy. Tôi nghiến răng nói với nó:
- Chơi cái gì cũng được, chẳng liên quan mày.
- Thật á? Khi mày sướng có nghĩ tới tao ko? Có phải lúc nào cũng nghĩ tới chuyện được tao xỏ qua hay ko thằng đồng bóng chết tiệt?!
Coi như rốt cuộc tự trọng cũng quay về một ít với kẻ hèn mọn như tôi, tôi thẳng thừng khiêu khích lại Lâm Dương:
- Tao thì mày khỏi bận tâm như đáng lo là mày đấy, mày thề lúc mày với con Tú...mày ko đi bằng "cửa sau" đi? Dương ơi là Dương...tiếng than thở của con Tú, tao nghe rõ hết...Chẳng có thằng con trai bình thường nào lại quan hệ với con gái bằng "cửa sau" cả...Có phải lỗi của tao, tao khiến mày có cái nhìn khác về tình dục rồi phải ko?
Mắt nó nổi lên tơ máu, nó bóp cổ tôi rồi gầm lên:
- Câm miệng cho tao! Tao đách phải loại như mày!!!
- Đách phải á? Kể từ cái ngày mày chơi tao thì mày đã giống tao, mày nghiện trò đó mất rồi! Mày ko muốn thừa nhận nhưng một năm qua...tao mới là người dạy cho mày biết mùi tình dục thực sự thế nào!
- Câm miệng cho tao, mày tin tao mách với ba mày chuyện mày là đồng tính ko hả?
- Trong khi mày là gay, mày vẫn thường xuyên mỗi đêm chơi gay đó hả? Mày định nói với ổng và bả thế nào?
Lâm Dương đứng dậy, nó nhếch miệng cười thật sâu trước khi cúi người nhặt mấy quyển tạp chí người mẫu đàn ông mà tôi giấu dưới gầm giường ra.
- Tao đách phải thứ giống mày! A...Nói vậy mày để tao chơi mày, mày muốn tao cũng thành gay rồi ko nói ra bí mật này nữa chứ gì?
- Thế mày dám nói?
Nó vỗ quyển tạp chí bạch bạch lên má tôi, cười ha hả nói:
- Ai tin tao đã chơi mày? Ai tin tao đã cưỡi một thằng gay suốt nửa năm? Mày nói là cả nhà này tin á? Nhìn đi Hy...tao đẹp trai, tao muốn gì cũng có, chỉ cần ngoắc tay là cả đám con gái bổ nhào chạy tới. Còn mày? Mày nghĩ mày là cái gì? Mày nghĩ mày đấu lại với tao á?
- Ý mày là gì?
- Mày biết mà? Hôm nay tao ko đánh mày chuyện mày chơi xỏ tao, nhưng Hy...quyển tập chí này mày nghĩ ông già thấy được sẽ làm sao?
- Mày ko đưa ổng đâu, mày ko đưa đâu!
Tôi nhìn vô ánh mắt hả hê của nó, cảm giác sợ hãi bằng đầu lan dọc sóng lưng, tôi biết mình vừa chọc vào dây thần kinh khùng của thằng Dương , tôi cũng rõ những lúc máu xông lên não, nó nói được thì sẽ làm được. Vừa nhảy qua định cướp lại quyển tạp chí thì bị nó tát ngã đỗ xuống giường, nó nhìn tôi, nghiến răng nói:
- Cái này là mày chọc tao trước, vậy thì đừng trách tao ác!
- DƯƠNG...!!!!
|