Ái Thượng Nhất Cá Nhân
|
|
Chương 18.
Lâm Quý Chi phun ra một vòng khói đẹp : “Ta chỉ muốn hỏi ngươi một câu,ngươi vẫn tiếp tục định làm cái bóng đèn sao ? Hay là ,ngươi đã tỉnh ngộ rồi?”.
“Bóng đèn ? Giác ngộ?”.Ta gần như nở nụ cười bớt hung hăng một chút : “Ngươi nói ta sao ? Ta thế nào lại cảm thấy nên dùng với ngươi hoặc là người phụ nữ tên là Y Lâm kia chứ ? Ngươi thấy người đàn bà kia có chỗ nào tốt , khiến nàng ta quyến rũ cha ta,hoặc có thể nói , người đàn bà kia cũng đã thềm mến cha ta , vừa vặn tìm được cơ hội mà thôi ?”.
“Ngươi cũng quá không biết suy xét rồi đấy !! ”. Lâm Quý Chi đem điếu thuốc trong tay ném mạnh xuống đất : “Ta chỉ là có lòng tốt mà thôi,ngươi thích cha ngươi là chuyện của một mình ngươi,chung quy lại không phải là hai người nguyện ý mới được sao. Là chính bản thân Hạo nhờ ta giới thiệu Y Lâm cho hắn,ngươi chẳng lẽ nghĩ ta muốn tùy tiện đem Hạo giao cho một người phụ nữ tầm thường hay sao?”.
Ta cười lạnh một tiếng, hôm nay thù giữa ta và Lâm Quý Chi cũng đến hồi kết rồi,ta cũng không cần thủ hạ lưu tình với hắn bởi vì ta không có lưu tình chút nào phản bác lại : “Đúng vậy sao ? Nguyên lai là như vậy a~”. Ta cố ý kéo dài âm điệu, sau đó không nhanh không chậm nói tiếp : “Ta còn tưởng ngươi thầm mến không có kết quả cho nên sinh đố kị với ta mới làm như vậy.Xem ra ta lấy lòng tiểu nhân đo bụng quân tử rồi . Thật xin lỗi , tổng giám đốc Lâm ~~”.
Ta vừa nói xong mấy câu đó,mặt Lâm Quý Chi lúc trắng lúc đỏ, qua một hồi lâu hắn mới bình tĩnh trở lại ,”Ta chính là thích Hao đấy thì làm sao,nhưng không ích kỷ giống ngươi . Tất cả mọi người là đàn ông , ta không muốn kẻ khác đem ta ra như quái vật mà nhìn.Đàn ông cùng đàn ông …dù thế nào cũng không có khả năng a…”.
“Hừ !”. Đối với lời nói của hắn ta khinh thường mà quay mặt đi : “Vậy thì đã làm sao, hai người đều là đàn ông thì đã làm sao ,cái đó và ta chẳng có quan hệ gì , ta chỉ quan tâm đên một việc,đó chính là : ta yêu cha ta , hắn có yêu ta hay không thôi”.
Lâm Quý Chi giống như lập tức ngẩn người ra,nửa ngày sau mới cười khổ nói : “Đây là chỗ khác biệt giữa thiếu niên và trung niên a !! Ngươi chỉ cần dựa vào tình yêu của ngươi mà ta lại có quá nhiều chuyện lo lắng,thật sự là không công bằng a !!”.
“Chỉ là ngươi không nghĩ thế mà thôi”.
“Ta và cha ngươi là bạn học”.
“Hả ? bạn học ?”.
“Đúng ,chúng ta là bạn học từ cao trung lên tới đại học”.
“Hả ?”.
Lâm Quý Chi cười gật đầu : “Thực giật mình sao ? Thời điểm ta học cao trung đã yêu mến Hạo rồi , chỉ có điều hắn là một kẻ hết sức trì độn , ta rõ ràng ra ám hiệu không dưới mười lần,sau đó rốt cuộc cũng phải từ bỏ . Nhưng ta vẫn còn thích hắn , cho nên chúng ta mới cùng nhau học tại một trường đại học , ta vẫn ở bên cạnh hắn lặng lẽ bảo vệ hắn không thì hắn đã bị những kẻ có ý xấu làm tổn thương rồi”.
“Sau khi chúng ta tốt nghiệp đại học rồi , ta vốn muốn nhân cơ hội hướng phía hắn bày tỏ , chính là …Aizzzz…Dù sao cũng không thành công ,ngươi cũng có thể nghĩ đến,thổ lộ với Hạo là một chuyện cực kỳ khó khăn . Có đôi khi nghĩ không ra , vì cái gì lúc học tập và làm việc thì thông minh nhanh nhẹn như vậy còn những chuyện ở bên ngoài lại trì độn như vậy . Quả thực là xứng với danh hiệu ngu xuẩn” Lâm Quý Chi không biết làm cách nào đành thả lỏng tay . “Dù sao không thành công cũng là không thành công , Sau đó …Ta muốn thừa kế gia sản còn Hạo lại đang muốn tìm việc làm, cho nên ….”.
“Cho nên là ngươi đương nhiên sẽ làm cho cha ta vào công ty của ngươi”.
“Đúng”.Lâm Quý Chi gật đầu.
“Tiểu Khải, Quý Chi, sao các ngươi chậm như vậy a , nhanh lên một chút”.
Thời điểm ta đang nghe hăng say,cha ta ở phía trước gọi chúng ta .Lâm Quý Chi trả lời ngay : “Biết rồi, Hạo , ta và Tiểu Khải tâm sự thêm lúc nữa”.
Có lẽ do cùng Lâm Quý Chi đồng bệnh tương lân , nghe xong như vậy , lòng thù địch của ta đối với Lâm Quý Chi giảm đi không ít : “Sau đó thì sao ?’.
“Sau này? Ta nhất định phải kết hôn , ta cũng không giống như ngươi hoặc Hạo , Bản thân hai người các ngươi, một người là thông minh lớn mật , không coi luân thường đạo đức ra gì , một kẻ thì trì độn tê liệt đến không có cảm giác . Ta chỉ là một người bình thường mà thôi ,ta còn không có dũng khí vì một phần yêu đơn phương trong lòng mà dám vi phạm luân thường,nhưng khi đó ta cũng ra một quyết định”.
“Quyết định gì ?”.
Ta thực rất hứng thú nên tra hỏi đến cùng.
“Ta a , nếu ta kết hôn nhất định phải kết hôn sau cha ngươi”.
“Ngươi vẫn là chưa từ bỏ ý định?”.
“Cứ coi như là thế đi, thế nào , thời điểm đó cũng muốn có một chút hi vọng mới buông tay được a”.
Ta hiểu rõ ràng liền nở một nụ cười : “Thì ra là thế ,vậy hiện tại ngươi thì sao ?”.
“Ta muốn biết các ngươi đã phát triển đến mức độ kia chưa ? Ngươi đã ra tay với hắn chưa ?”.
“Ừm ~~ ”.Ta cân nhắc một chút rồi nghiêm túc gật đầu.
“Ta biết”.Lâm Quý Chi không nhẫn nại mà túm lấy áo ta : “Ta biết sẽ như vậy , bất quá nói đi cũng phải nói lại , là Hạo nhờ ta nên ta mới làm như vậy a, cho nên ngươi muốn trách thì trách cha ngươi ấy .Ta không muốn ngu ngốc đi thêm nữa , ta về trước đấy , muốn làm bóng đèn hay không tùy ngươi”.
Lâm Quý Chi có chút tinh thần không ổn định , hắn cáu kỉnh nói xong mấy câu đơn giản đánh một cái chào hỏi cha ta rồi vội vàng tiêu sái bước đi . Ta đem nguyên nhân là do ta nói cho hắn biết ta cùng cha ta đã xảy ra quan hệ kia , bất quá không phải Lâm Quý Chi đã tự mình biết rồi sao.
Ta đi theo phía sau cha ta cùng Y Lâm vừa đá cục đá trên đường,nghe hai người bọn họ nói chuyện phiếm . Cha ta nói được rất ít , phần lớn thời gian đều là Y Lâm nói,cha ta đang nghe . Ta dám cam đoan,Y Lâm nói nói như vậy nhưng cha ta nghe không được bao nhiêu, vẫn phải làm ra vẻ hứng thú với câu chuyện, thỉnh thoảng lại còn gật gật tỏ vẻ mình đang chăm chú lắng nghe,chính là đôi khi vẻ tươi cười có chút miễn cưỡng và xấu hổ. Ta ở phía sau bọn họ ,sau đó phỏng đoán có phải thời điểm cha và mẹ ta ban đầu quen nhau cũng như vậy hay không , cũng như vậy mà lừa mẹ ta vui lòng.Có lẽ tám chin phần là do người khác dạy,chỉ dựa vào cha ta ,một người như hắn mười năm cũng không nghĩ ra cách lấy lòng một cô gái là như thế nào.
Ngày hôm nay vừa mới lập thu,cái nóng vẫn còn chưa hết , nhưng ánh nắng mặt trời cũng không còn mãnh liệt nữa ,nhất là lúc chạng vạng tối.Gió nhẹ khẽ lướt , khí hậu hợp lòng người,bên cạnh chuồn chuồn đang lướt nước , dương liễu phe phẩy trước mặt , không ít các đôi tình nhân ở bên ngoài tay nắm tay đi dạo , ta thật sự là hâm mộ bọn họ , đòng thời đau lòng hạ quyết tâm ,nếu ta sau này có thể cùng cha ta sống với nhau , cũng nhất định cùng hắn tay trong tay ra ngoài tản bộ.
“Này , ta đã mua rồi , không muốn nữa các ngươi không nên như vậy a”.
Trước mặt ta một tiếng ồn ào lớn , tập trung nhìn vào trung tâm đám ồn ào lớn đấy là cha ta cùng Y Lâm.
Hết chương 18.
|
Chương 19.
“Này , ta đã mua rồi , không muốn nữa các ngươi không nên như vậy a”.
Trước mặt ta một tiếng ồn ào lớn , tập trung nhìn vào trung tâm đám ồn ào lớn đấy là cha ta cùng Y Lâm.Cha ta đang vô cùng lo lắng nhìn bốn xung quanh , hình như là muốn tìm kiếm một sự trợ giúp nào đó , mà Y Lâm cũng ôm chặt lấy cánh tay của cha ta .Loại tình huống này hiển nhiên là ta không thể bỏ mặc , lập tức đẩy người đang vây quanh xem ra hai bên , ra sức mà chen vào trong đám người.
“Đã xảy ra chuyện gì?”.Ta hỏi cha ta.
Cha ta giống như nhìn thấy cứu tinh : “Tiểu Khải, ngươi xem….”.Hắn khẩn trương kéo tay ta , chỉ về phía trước.
Ta chăm chú nhìn vào , một bé gái tầm khoảng 7 ,8 tuổi , ăn mặc sạch sẽ gọn gàng , thế nhưng biểu lộ đôi mắt mong chờ mà lôi kéo áo của cha ta không buông , tay của bé gái còn cầm một cái giỏ , bên trong có không ít hoa hồng.
Ta khó hiểu mà hỏi cha ta : “Làm sao vậy?”. Bé gái lôi kéo cha làm gì, cha ta trước sau như một rất hiền lành, lại tỏ ra thân thiết ,ta không tin tưởng muốn hỏi hắn làm ra chuyện kì quái gì .
Cha ta một mực khẩn trương , ngay cả nói cũng không rõ ràng : “Ngươi xem a , Tiểu Khải , vừa rồi có một đứa nhỏ mời ta mua hoa , ta liền mua ,kết quả đứa nhỏ này cũng mời ta mua hoa, ta nói ta không mua mà nó cứ như vậy , Tiểu Khải ngươi xem , đứa bé này , làm sao lại như vậy a”.
Ta nghĩ trong lòng, ngươi và đứa nhỏ đều không nói rõ ràng , không phải là đàn gảy tai trâu sao ? Dù gì ngươi cũng là một người đàn ông trưởng thành , không lợi hại một chút được sao !.
Ngay tại lúc ta và cha ta đang nói một hai câu về bản lĩnh , đứa nhỏ kia bất thình lình ‘phịch’ một tiếng quỳ trên mặt đất ôm lấy chân cha ta.
Cha ta lắp bắp kinh hãi , lui về phía sau một bước , nhưng mà bị đứa nhỏ kia ôm chân , bời vậy thiếu chút nữa ngã sấp xuống . May ta ở bên cạnh hắn , một phen đỡ lấy hắn.
“Không có việc gì chứ”. Ta hỏi.
Cha ta lắc đầu, lập tức dùng vẻ mặt cầu xin mà nhìn ta : “Tiểu Khải ~~~”.
Trong lòng ta thở dài một tiếng , những vẫn bước về phía đứa nhỏ đang ở trước mặt kia.
“Ngươi đứng lên đi , hoa của ngươi ta mua”.
Đứa nhỏ kia dùng vẻ mặt không tin nhìn ta . Ta từ trong ví lấy ra một tờ 100 nhân dân tệ đưa cho nó : “Được rồi , ngươi sang bên kia chơi đi”.Ta đem tiền đưa vào tay nó.
Đứa nhỏ có chút giống như không biết phải làm gì mà nhìn ta một hồi lâu ,mới do dự nhận tiền từ trong tay ta , sau đó xoay người chạy mất.
Ta lập tức xoay người nói với cha ta “Đi mau”.
Cha ta và Y Lâm đều có vẻ không hiểu nguyên nhân , hai người đều không có phản ứng gì , cha ta còn hỏi ta : “Có chuyện gì cấp bách vậy”.
Những lời này còn chưa nói hết , bên cạnh chúng ta liền xuất hiện một đám trẻ con , mỗi đứa đều liều mạng giữ chặt bọn ta mà kêu : “Chú ơi chú , mua hoa của bọn cháu đi chú ~”.
Ta bất đắc dĩ nhìn qua phản ứng trì độn của cha ta và Y Lâm.
“Tiểu Khải ~~~ làm sao bậy giờ a ?”.
Ngay cả cha ta cũng sợ thiên hạ chưa đủ loạn, ở phía sau kéo tay áo ta.
Ta quay đầu lại , cho hắn một cái nhìn cực kỳ khinh thường.
“Tất cả câm miệng hết cho ta”.Ta hướng đám trẻ con kia gầm to lên , bọn nó sợ đến mức run cầm cập , không dám hướng về phía chúng ta mà trắng trợn kêu gào nữa . Ta là ra vẻ hung thần ác sát , càng thêm hung hăng nói với đám nhỏ : “Kéo làm gì , buông tay ra !!”.
Đám nhỏ này quả nhiên sợ hãi , tay của đám nhỏ thật cẩn thận mà buông quần áo của chúng ta ra.
“Tất cả tránh hết ra, có muốn ta gọi cảnh sát tóm cổ cả lũ không ?”.
Ta tiếp tục dọa dẫm những đứa trẻ kia , đem những thứ bực mình hôm nay ra mà phát tiết.
Quả nhiên, ta vừa nhắc đến cảnh sát bọn nó liền sợ, mang theo vẻ mặt hoảng sợ nhìn chúng ta , sau đó tất cả quay người lại chạy mất tiêu.
“Tiểu Khải”. Lần này là cha ta ở phía sau nói : “Ngươi sao lại đối xử thô bạo với trẻ con như vậy , người làm cho bọn chúng sợ hết cả rồi , bọn chúng còn nhỏ mà , nếu không có nguyên do bọn chúng cũng không làm như vậy a , ngươi thật sự hơi quá đáng rồi”.
“Vậy ngươi muốn làm sao a , ta mua hết số hoa của bọn chúng , rồi chúng ta có thể đổi nghề mở cửa hàng hoa được rồi đấy ,hơn nữa cửa hàng hoa chỉ có lỗ chứ không có kiếm được gì”.
Ta và cha ta nói như vậy thành thói quen rồi , cũng không cảm thấy có cái gì không hợp lý , thế nhưng Y Lâm hiên nhiên là không thể hiểu được loại quan hệ này của chúng ta.Nàng nhìn ta rồi lại nhìn cha ta , bỗng nhiên cười ra tiếng : “Hai người các ngươi thật không giống cha con ni”. Nàng cười nói : “Ta cuối cùng cũng hiểu được Tiểu Khải nói chăm sóc là có ý gì rồi”.
Cha ta rất khẩn trương nhìn Y Lâm , vội vàng hỏi : “Ngươi hiểu cái gì rồi ? Tiểu Khải chính là con ta a , về điểm này là có thể khẳng định được”.
Y Lâm hiển nhiên không đoán được cha ta sẽ hiểu nhầm như vậy , ánh mắt nàng chớp chớp nửa ngày mới tiếp tục nói : “À ~~~ không … ta không phải là có ý đó ,ý ta nói là , ta cảm thấy quan hệ cha con hai người không giống bình thường”.
Ta nhìn người phụ nữ trước mặt một cái , nghĩ thầm : nói nhảm , chúng ta vốn dĩ không phải là quan hệ cha con bình thường rồi , nếu như ngươi biết quan hệ thật của chúng ta còn có thể hù chết ngươi .Nếu không phải cha ta sĩ diện cao, ta thật muốn đem biểu hiện của hắn ở trên giường chụp cho ngươi xem , cho ngươi một cơ hội quyết định có hay không cùng hắn chung sống với nhau. Bất quá , nếu ta làm như vậy thật, ta thực sự sợ cha ta xấu hổ và giận dữ mà đi tự sát , cho dù hắn không tự sát ,tối thiểu cũng làm ra chuyện khiến người ta giật mình vì không đoán được.
Nghĩ đến đây ,ta đột nhiên cảm thấy , ta thà ở chỗ này đi theo bọn họ còn hơn.Đã thế không bằng ta về trước , để cha ta cùng Y Lâm cùng đơn độc ở chung một chỗ với nhau , có thể Y Lâm sẽ càng thêm ‘biết rõ’ tình hình về đêm của cha ta cũng không chừng.
“Vậy các ngươi cứ chậm rãi trò chuyện đi , ta về trước ”. Chào bọn họ xong sau đó ta một mình đi về nhà trước.
Nói là người ở trong nhà ,nhưng thực tế tròng lòng ta vẫn lo lắng cho cha ta , không biết hắn hiện tại thế nào . Ngàn vạn lần cũng không nên để cho ma nữ kia lừa gạt cho rối tinh rối mù lên , cái gì cũng nói cho người ta biết , sau đó bị ăn không còn lại cái gì . Bất quá , từ hôm nay phải xem tình hình như thế nào, nếu không may cha ta thật sự muốn chung sống cùng Y Lâm , nhất định phải trông coi gắt gao mới được.
Ta chờ rất lâu, đến khuya cha ta mới về đến nhà , hơn nữa nhìn qua thấy hình như đã tràỉ qua khoảng thời gian rất vui vẻ . Hắn vô cùng vui sướng mà hỏi ta có đói bụng không , rồi đưa ra bữa ăn khuya mang về.
“Là Y Lâm mua cho ngươi , nàng nói sợ ngươi sẽ đói ! Ngươi ban ngày ăn ít như vậy”.Cha ta đắc ý hướng phía ta khoe rồi bắt tay vào dọn bữa ăn khuya.
Ta dù có chết đói cũng không ăn thức ăn của người phụ nữ kia mua.
“Ta không ăn”.
Ta cố gắng dùng lời nói lạnh như băng mà trả lời lại , ta tỏ vẻ không hài lòng . Nhưng ta quả nhiên đã đánh giá thấp khả năng trì độn của cha ta , đối với sự không hài lòng của ta , hắn cũng không có bất luận phát hiện nào, mà còn hát lên rồi đi tắm.
Ta oán hận nhìn chằm chằm bữa ăn khuya hắn đặt trên bàn , do dự 5 phút sau , cầm nó quẳng vào thùng rác.
Hết chương 19.
|
Chương 20.
Ta bình tĩnh suy nghĩ một chút, quyết định cùng cha ta hảo hảo nói chuyện một lần.
Nhớ rõ những lời Lâm Quý Chi nói qua , muốn đi gặp cha ta thổ lộ là một chuyện hết sức khó khăn .Ta thừa nhận điểm này, trong lúc cùng cha ta trò chuyện , hơi có một chút ẩn ý , cũng như nói chuyện với gà vịt ; cho dù ngươi cùng hắn nói chuyện rõ ràng , hắn cũng đem ngươi làm cho hồ đồ , thế nhưng nói cho cùng , muốn giải quyết tình trạng mơ hồ kia người thích hợp vẫn là ngươi. Cho nên cùng hắn nói chuyện chủ đề nhất định phải rõ ràng , trọng điểm . Trên cơ bản mà nói là càng đơn giản càng tốt.
Sau khi suy nghĩ kĩ càng điểm này , ta ngồi trên giường chờ cha ta đi ra.
“Ngươi làm gì vậy?”. Tóc của cha ta ướt sũng khó hiểu mà nhìn ta : “Không tính đi ngủ sao ?”.
“Chờ ngươi”.
“Chờ ta ?”. Cha ta ngạc nhiên mở to hai mắt : “Vì sao?”.
“Ta muốn cùng ngươi nói chuyện”.
“Hả ~~~ nói chuyện ? Tiểu Khải muốn cùng ta tâm sự ?”.
“Sao ngươi lại kích động như vậy a ? Có cái gì kì lạ sao ?”.
“Tiểu Khải từ nhỏ chưa có bao giờ cùng ta nói chuyện a , cho nên mới ngạc nhiên như vậy”.
Đây không phải là bởi ngươi quá ngu ngốc sao.Ta ở trong lòng nói một câu thật to : “Ta muốn cùng ngươi nói chuyện của chúng ta”.
“Chuyện của chúng ta ? Chúng ta có cái gì có thể nói được ?”.
Cha ta ngồi sát gần ta , ta ngửi thấy được mùi hương vừa mới tắm xong của hắn , trong lòng rung động : “Ngươi đây là dụ dỗ ta sao”.Ta nở một nụ cười ám muội , hỏi hắn.
“Không phải”.Cha ta cắt ngang lời ta , xoay người lại làm bộ dạng tức giận . Ta liền ôm lấy thắt lưng hắn : “Ta thật sự có chuyện muốn cùng ngươi nói”.
“Không nghe”.Cha ta cố tình làm mình làm mẩy có một chút hương bị khác biệt , ta ngậm lấy vành tai hắn , nhẹ nhàng dùng răng cắn một chút : “Hãy nghe ta nói , ta không muốn dây dưa cái kiểu này nữa , ngươi đưa cho ta một câu trả lời thuyết phục”.
“Ngươi muốn câu trả lời thuyết phục gì ?”. Cha ta có chút kì quái hỏi ta.
“Ngươi thử nói xem ?”.
Cha ta lắc đầu , hiện ra vẻ mặt vô tội : “Ta không biết a , cho nên mới hỏi ngươi”.
Ta suýt nữa thì không nhịn được cười , từ kẽ răng thoát ra vài câu : “Ba , ta hi vọng trước mặt ta đừng giả bộ hồ đồ . Ta nhẫn nại ngươi đã lâu rồi”.
Cha ta hơi hơi cười một chút , nằm xuống giường , làm ra vẻ mặt lười biếng : “Đúng vậy sao ? Vậy ta sao lại không biết , ngươi muốn nói cái gì a ?”.
“Ta và Y Lâm ngươi thích người nào ?”.
“Đều thích”.Cha ta trở mình một cái , đưa lưng về phía ta : “Ta muốn đi ngủ rồi , ngày mai còn phải đi làm nữa”.
Ta dùng sức đem người hắn quay lại : “Không được , tối hôm nay ngươi nhất định phải nói rõ ràng , ta và Y Lâm ngươi chọn người nào ?”.
“Ta không phải đã nói rồi sao , hai người ta đều thích , ngươi còn muốn ta chọn cái gì a ?”.
“Hiện tại vấn đề không phải là thích hay không thích . Ngươi cần phải chọn một người trong hai chúng ta , nếu ngươi chọn ta , thì sẽ không được cùng Y Lâm gặp gỡ nữa , nếu ngươi chọn Y Lâm ta sẽ lập tức rời khỏi ngươi”.Ta trừng mắt cha ta , rất hồi hộp đợi câu trả lời của hắn.
“Là như thế này a ~~~ ưm ~~~ để cho ta nghĩ….ưm ….Ta đây không thể chọn cả hai sao ?”.Cha ta ngẩng đầu lên hỏi ta.
“Ngu ngốc ! Chuyện đó làm sao có thể , ngươi rốt cuộc là chọn ai , nhanh nói rõ ràng cho ta”.
“Rất khó a…”.Cha ta bất mãn mà vò tóc : “Cũng không thể không chọn sao ?”.
Ta gần như cười gằn hỏi hắn : “Đó chính là nói ngươi cả hai đều không muốn phải không ?”.
“Không phải…chỉ có điều , ta nên làm gì để giữa hai người chọn ra một a ! Ngươi không nên bắt ta chọn a”. Hắn đưa tay xoa xoa tóc ta : “Có phải ghen tỵ ngày hôm nay không ? Yên tâm a , ta là cha ngươi , bất luận thế nào , điều này chắc chắn không thay đổi”.
“Cho nên nói , ta chán ghét nhất chính là điểm này”.
“Hả ~ ?”.
Nhìn thấy ta có vẻ phiền não , cha ta giống như bình thường rất vui vẻ , hắn ôm cổ ta , ở một bên tai thấp giọng hỏi ta : “Làm sao vậy ,Tiểu Khải , vẫn chưa muốn đi ngủ sao…ta cũng mệt rồi…”.Âm thanh của cha ta mềm mại , nghe đầy hấp dẫn.
“Ngươi là ám chỉ cái này sao ?”.
“Không có”.
“Muốn đi ngủ ,vậy nói rõ ràng rốt cuộc ngươi yêu ai”.
“Ta đã nói rồi”.
“Vậy mà gọi là nói sao”.
“Chính là nói a”.
Ta cuối cùng cũng không kìm nén được lửa giận trong lòng nữa , một phen túm lấy cổ áo hắn : “Ta nói ,n ngươi không muốn bây giờ ta phát hỏa , tốt nhất là ngoan ngoãn nói rõ ràng. Nếu không…hừ…”.
“Này ,ngươi sao lại có thể như vậy , ta dù gì cũng là ba ba của ngươi”.
“Vậy lúc cùng ta trên giường ,sao ngươi không nói ngươi là ba ba của ta ?”.
“…Đều là ngươi không tốt , là ngươi cưỡng ép ta , cũng không phải ta nguyện ý”. Cha ta bũi môi , vẻ mặt ủy khuất : “Ta mới không muốn cùng ngươi trên giường ấy , ai thích cùng đàn ông làm a ! Làm tình thì phải cùng phụ nữ làm mới tốt , không giống như đàn ông , toàn bộ thân thể đều rắn chắc, tuyệt không có một chút thoải mái”.
“Ngươi nói cái gì ? Là ta cưỡng ép ngươi ? Ta lúc nào ép buộc ngươi ?”.
“Ta mặc kệ , chính là cưỡng ép ta, chính là thế chính là thế!!”.
“Ngươi nói lại một lần nữa xem!!”
“Nói thì nói , chính là ngươi cưỡng ép ta ,ta đâu có muốn chứ”.
“Được, ngươi đã nói như vậy , ta liền làm một lần cho ngươi xem , làm cho ngươi biết thế nào gọi là cưỡng ép !!!”.Ta cầm lấy đai lưng áo ngủ ,ở trong tay dùng sức kéo ra , đai lưng phát ra tiếng ‘vút’ . Lúc này cha ta mới cảm thấy có chút sợ hãi , hắn lui về phía sau một chút khẩn trương hỏi ta : “Này, ngươi muốn làm gì?”.
“Muỗn làm gì , ngươi chút nữa liền biết”.
Ta nhào tới , cưỡng ép hắn đem xoay người lại , làm cho hắn mặp úp xuống , dùng chân chặn thân thể hắn , cầm dây lưng trói hai tay hắn lại : “Hôm nay chúng ta hảo hảo chơi một chút , coi như chơi SM đi , cha ngươi rất giống như rất thich cưỡng ép phải không ?”.
“Không phải như vậy , Tiểu Khải , không cần đùa nữa , ta không thích một chút nào !”.
“Chính là ta thích”.Chúi đầu xuống, đầu lưỡi ta nhẹ nhàng liếm trên da cổ trắng tuyết của cha ta , vừa lòng khi nghe hắn phát ra một tiếng kêu nhỏ
“Thoải mái phải không , nơi này của ngươi thật rất nhạy cảm ,nhẹ liếm một chút liền có cảm giác rồi ”.
“Không cần…Tiểu Khải…tay bị trói đau quá…cởi nó ra đi…”.
|
“Ngươi bắt đầu hưng phấn sao,ngươi coi , đã thành như vậy rồi”.
Kéo quần cha ta xuống , làm cho dương vật hắn phơi bày ra , nhưng mà cũng không cởi áo ngủ, để cho hắn như vậy nằm trên giường.
“Đừng a, Tiểu Khải…Ngươi cời trói ra đi…ta không trọc ngươi tức giận nữa…”.
“Hiện tại nói những lời này âu cũng đã muôn rồi, ngươi là chưa thất quan tài chưa đổ lệ a ! Hôm nay ta không nên để cho ngươi hảo hảo thích một chút”.Nói xong câu đó , ta ưỡn người , đem dương vật đã trướng từ sớm của chính mình đâm vào bí huyệt của cha ta.
“A !!”.
Cha ta hét lên một tiếng , bởi vì khẩn trương nên cúc huyệt kịch liệt co lại , hút dương vật của ta càng tiến vào chỗ sâu nhất trong thân thể hắn , làm ta thiếu chút nữa là bắn.
Lúc này cha ta ở dưới người ta khóc lên : “Không muốn , đau quá …không tốt chút nào …đau quá…”.
Ta không để ý đến hắn , một mực đem dương vật vùi sau vào cơ thể hắn , tìm kiếm điêm nhạy cảm cua hắn , sau đó nhắm vào chỗ đó liên tục công kích.
“Aaa ~~~ không ….Aaaa !”.
Cha ta kêu lớn tiếng lên , toàn thân hắn co lại , bị ta kích thích liên tục run lên , tiếng kêu của hắn vừa đau đớn vừa sung sướng , tràn đầy mâu thuẫn.
“Với thân thể rất dâm đãng này, ngươi như thế này làm sao thỏa mãn nữ nhân đây ?”. Ta cười lạnh hỏi hắn.Cha ta đã không quan tâm đến sự châm chọc của ta, cái của ta tiến sâu vào làm cho hắn không thở nổi , miệng phát ra tiếng rên rỉ mơ hồ , toàn bộ cơ thể đã hoàn toàn hưng phấn rồi.
Hết chương 20.
|
Chương 21.
Ta không thể ở lại trong nhà nữa , nếu ta còn ở lại chỗ này , ta nhất định sẽ muốn điên lên mất .Giống như mẹ ta nói , cha ta người này căn bản là không hiểu cái gì gọi là tình yêu , hơn nữa hắn cũng không cần tình yêu . Thứ hắn cần chính là một người có thể ở bên cạnh hắn nghe hắn nói chuyện , về phần người này là ai đối với hắn không có quan trọng.
Ta đã từng cố gắng qua ,phi thường phi thường cố gắng qua ; ta đã từng rất cố chấp , hết sức hết sức cố chấp . Bởi vì ta dù sao vẫn cho rằng chỉ cần ta luôn bên cạnh hắn , một ngày nào đó hắn sẽ không rời bỏ ta , cho rằng ta là duy nhất của hắn.Nhưng ta đã sai rồi , mặc dù ta làm như vậy, mặc dù ta có được thân thể hắn .Thế nhưng ta vẫn không thể trở thành người hắn không thể thiếu.
Đối với cha ta mà nói , thứ duy nhất không thể thiếu đó chính là công việc.
Ta mỉm cười nhìn cha ta còn ngủ ở trên giường.
Trải qua một đêm tra tấn, cơ thể cha ta đã sớm mệt mỏi không chịu nổi , ở phần thân thể không được chăn chùm lên , lộ ra nhiều vết tím đỏ , đó là tình cảm mãnh liệt của ta vì hắn mà để lại những dấu vết đó , tóc đen mềm mại dán trên gò má của hắn , làm ta không nhịn được muốn dùng tay vuốt ve tóc hắn một phen.
Ưu điểm lớn nhất của con người ta chính là lý trí , nhưng yếu điểm lớn nhất cũng chính là lý trí . Ta yêu cha ta nhưng không có nghĩa là ta mãi mãi không được đáp lại mà vì hắn mà hiến dâng mọi thứ ta có , hi sinh mọi thứ ta sở hữu . Ta thương hắn , ta cũng chờ mong hắn yêu ta. Ta sẽ cố gắng hết sức yêu hắn,quan tâm hắn, nhưng là kiểu đợi chờ hắn cho ta một câu trả lời.
Nhưng mà bây giờ,ta thất vọng rồi . Ta cũng không còn mong cha ta yêu ta giống như ta yêu hắn , nhưng ta hi vọng ít nhất hắn cũng có thể chú ý đến hết những nỗ lực của ta .Dù thế nào ta cũng chỉ là một thiếu niên chưa đến 17 tuổi a.
Thu dọn xong đồ cá nhân của ta, ta đơn giản để lại trên bàn một tờ giấy.
Cha thân mến : Ta đi học đây.
Tiểu Khải.
Hôn nhẹ lên đôi môi của cha, ta dắt theo hành lý rời khỏi nhà.
Ta rời nhà cũng đã bốn tháng rồi,đối với trường học mới cùng với hoàn cảnh mới ta căn bản là đã hoàn toàn thích ứng được . Mỗi ngày sau khi học xong cùng chơi đùa ầm ĩ ,có đôi lúc nhớ đến cha ta , nhưng mỗi lần đến thời điểm đó ta chỉ có cười khổ mà thôi.
Thời điểm vừa mới khai giảng,cha ta gọi điện đến hỏi ta chuyện tiền học phí với sinh hoạt phí , còn chất vấn ta vì sao muốn ở trường nội trú, gia đình rõ ràng ngay ở gần. Ta nghe ra trong lời nói của cha ta bao hàm ý nghĩa sâu xa.Sau đó nhiều lần ta nói cho hắn là không cần phải xen vào chuyện của ta , cha ta cũng liền không gọi điện thoại tới , chỉ là cứ đúng hạn hàng tháng đều gửi tiền sinh hoạt phí cho ta . Đồng thời ta tự cũng nhắc nhở mình , hãy quên những chuyện đã xảy ra đi , một lần nữa bắt đầu cuộc sống.
Trong khoảng thời gian này ta quen được không ít người , nhưng ta vẫn là trước sau như một không có bạn bè . Ta phải báy lạy bản tính ác liệt được ban tặng của ta , khai giảng cũng không lâu lắm , ta liền trở thành nhân vật nồi danh trong trường học, ta sớm đã quen cuộc sống như thế , cũng không ảnh hưởng gì đến cuộc sống bình thường của ta , ta vẫn như trước tự đi tự về , làm những chuyện mà mình thích.
Chỉ chớp mắt đã đến cuối tháng 11 rồi, bên ngoài gió đã hiu hiu lạnh, thời tiết cũng đang lạnh dần . Ta vội vội vàng vàng từ thư viện chạy về kí túc xá mặc thêm quần áo rồi đi ăn cơm, vừa mới đến tầng 2,trước mặt đụng ngay phải Giang Đào bạn ngủ chung phòng với ta.Hắn có chút kì quái mà nhìn ta một cái , hình như vừa muốn nói gì đó lại như không muốn nói ra . Ta mặc dù cảm thấy kì quái , chính là ta cũng lười để ý đến hắn , liền làm bộ như chưa có phát hiện cùng hắn gặp thoáng qua.
“Trương Tư Khải”.
Ta đang đi tới phía trước , nhưng hắn lại ở phía sau gọi ta, ta xoay người hỏi hắn : “Chuyện gì a ?”.
“Cái này , ngươi quay về kí túc xá phải không ?”.
“Ừ”.Ta không về kí túc xá thì lên tới đây làm gì a.
Giang Đào thoạt nhìn có chút do dự , nói : “Có người đến thăm ngươi đấy , chúng ta không biết hắn là ai .Hắn chỉ nói đến tìm ngươi ,cái gì cũng không nói rõ ràng lắm , chúng ta không biết hắn muốn làm gì nên không có cho hắn vào phòng , ta vừa xuống phía dưới nhìn thấy người giống na ná hắn đang đợi ngươi ở hành lang…”.
“Bao nhiêu tuổi ?”.
“Thoạt nhìn còn rất trẻ , hơn hai mươi tuổi thôi”.
Trong lòng ta mơ hồ có chút thất vọng, lập tức bình thường trở lại .Chẳng lẽ đến bây giờ ta vẫn còn mong chờ cha ta đến thăm ta ? Chờ mong có thể cùng hắn gương vỡ lại lành sao ? Nghĩ đến đây, ta lại cảm thấy một trận uất ức.
“Trương Tư Khải ?”.
“Không có gì , ta biết rồi , cám ơn”.
Ta đối với người tìm ta cũng không có bao nhiêu hứng thú ,những vẫn tiếp tục suy nghĩ quay về ký túc xá xem thử.Đến cổng ký túc xá , quả thực nhìn thấy một người đi tới đi lui ở hành lang .Ánh sáng ở hành lang rất yếu , ta không nhìn rõ bộ dạng của người kia.
Thời tiết ngày hôm đó rất lạnh, có lẽ chỉ có 2 ~ 3 độ , chính là trên người của người kia chỉ mặc mỗi bộ áo sơ –mi mỏng manh , hắn lạnh đến nỗi run cầm cập , hai tay ôm lấy khuỷu tay mà đi đi đi lại trong hành lang . Ta càng đi tới gần càng cảm thấy nghi ngờ , thân hình người này sao lại giống cha ta như vậy.
Quả nhiên ta mới đến gần , người nọ đã bổ nhào lên phía trước : “Tiểu Khải, ngươi đã về , ta tưởng ngươi không về luôn chứ ?”.
“Ba , ngươi tại sao lại ở đây”.Cảm giác của ta thực sự là kinh ngạc , căn bản cũng không nghĩ tới cha ta sẽ đến trường học của ta.
“Ta tới tìm ngươi , nhưng bọn chúng không cho ta vào phòng , ta lạnh quá a”.Cha ta ủy khuất giống như đang tố cáo với ta.
Ta nhìn cha, hắn chỉ mặc một bộ sơ-mi, lạnh đến mức toàn thân phát run , thoạt nhìn có vẻ bị sợ hãi .Ta không kịp nghĩ nhiều,đem hắn kéo vào trong phòng ở kí túc xá.
“Ngồi lên giường đi”.
Nguyên nhân có thể vì quá lạnh, cha ta ngay cả động tác có chút chậm chạp . Ta ngồi xổm trên mặt đất giúp hắn cởi giầy , sau đó dùng một tay nhét hắn vào trong chăn , đưa hắn chùm kín trong chăn, sau đó mới bắt đầu hỏi hắn : “Ngươi xảy ra chuyện gì vậy ? Mặc ít như vậy, chạy loạn khắp nơi là thế nào ?”.
“Tiểu Khải , ta muốn uống nước”.
Ta rót một chén nước ấm đưa cho hắn.
“Hôm nay, lúc từ công ti quay về nhà,để quên áo trên xe taxi , sau khi xuống xe mới phát hiện ra. ”.
“Vì sao lại phải ngồi xe taxi , xe của ngươi đâu rồi ?”.
“Sáng nay thức dậy không tìm thấy chìa khóa xe”.
“Vậy sao ngươi không về nhà chạy đến đây làm gì ?”.
“Chìa khóa cửa cũng đánh mất”.Cha ta đáng thương hề hề uống một ngụm nước sau đó trả lời.
“Ngươi sao không tìm Y Lâm a,không nên tới trường học rất xa như vậy”.
“Điện thoại di động cũng đánh mất , ta cũng không nớ số điên thoại”.
“Sao ngươi không đem ngươi đánh mất luôn đi !!”.
Ta nhịn không được mà châm chọc hắn .Cha ta lập tức như có chút giống như sợ hãi mà rụt vào trong chăn ,nhỏ giọng than thở một câu : “Ta sao lại rơi mất chứ ? Một người lớn như vậy sẽ rơi mất sao? Tiểu Khải thật quá đáng”.
Ta trừng mắt hắn một cái , cha ta lập tức ngoan ngoãn câm miệng , nhưng mà đôi mắt vẫn không an phận mà đảo tới đảo lui.
“Ngươi sao lại tìm được nơi này ?”.
|