Đúng Là Đồ Đáng Ghét, Khó Ưa Mà !!!
|
|
49. Chú đẹp trai Buổi sáng thức giấc, Mỹ Vân nhìn cậu con trai đang ngủ say bên cạnh, miễm cười. Ngày hôm qua sau khi Nhất Anh ra về Sumo cứ khóc miết, bây giờ nhìn nhóc ngủ trông thật hiền biết bao, thở dài, Mỹ Vân nghĩ nếu sau này không sống chung với Nhất Anh nữa thì không biết thằng bé sẽ thế nào??? Mỹ Vân chòm người hôn vào trán Sumo, cô hoảng hốt.. - Sumo sao con nóng vậy nè Cố gắng lây người Sumo nhưng cậu nhóc vẫn không chịu mở mắt ra, Mỹ Vân chạy xuống nhà gọi Thanh Tuấn nhưng chẳng có ai ở nhà cả, tay run run bấm số của Nhất Anh, Nhất Anh thấy số của Mỹ Vân liền trả lời - Anh nghe - Anh…Sumo… - Mỹ Vân khóc nấc lên - Sumo làm sao? – Nhất Anh đang đau đầu vì ngày hôm qua dầm mưa, cố gằng bật dậy - Sumo nóng quá, nhà lại không có ai…em sợ quá - Em bình tĩnh nào, anh đến ngay Tắt điện thoại Nhất Anh chạy ra xe, mẹ gọi nhưng Nhất Anh chẳng kịp trả lời rồi phóng xe đi mất. Đến nhà Mỹ Vân, Nhất Anh bế thốc Sumo trên tay đến thẳng bệnh viện Các bác sĩ nhanh chóng đến phòng cấp cứu có cả Thiên Vũ, Thiên Vũ nhìn tâm trạng lo lắng của Nhất Anh cậu biết đứa bé này rất quan trọng đối với Nhất Anh. Sau gần một giờ trong phòng cấp cứu, Thiên Vũ cùng các bác sĩ ra ngoài, lòng nhẹ hơn hẳn - Sumo thế nào rồi? – Nhất Anh và Mỹ Vân chạy đến - Cháu bé không sao rồi, cũng may người nhà đưa đến kịp lúc. Bé bị sốt do tinh thần không ổn định, thêm vào đó việc thay đổi khí hậu bé chưa quen nên mới phát sốt, mọi người cứ yên tâm vào chăm sóc bé đi - Cám ơn bác sĩ – Mỹ Vân nhìn Thiên Vũ - Cám ơn…em - Không có gì đây là nhiệm vụ của em. Thôi em đi đây Nhất Anh cùng Mỹ Vân bước vào phòng, nhìn thằng nhóc Sumo đang nằm đó mà đau cả lòng. Mỹ Vân ngồi bên cạnh, vuốt mái tóc Sumo nghẹn ngào đến rơi nước mắt - Con không sao đâu, em đừng lo lắng quá – Nhất Anh an ủi Mỹ Vân - Dạ, em biết…chỉ tại hôm qua nó khóc quá nên mới sinh bệnh thế kia Nhất Anh nhìn thằng bé, Nhất Anh cũng yêu nó lắm, xem nó như con của mình vậy. Cánh cửa phòng mở ra Tuyết Nga đi vào - Em cần tiêm thuốc cho bé - Uhm, em làm đi Đứa bé mở mắt ra, nhìn thấy mũi kim tiêm, thằng bé sợ ngồi bật dậy - Mẹ… - Có mẹ đây con đừng sợ, để cô tiêm thuốc cho con con mới mau khỏe lại chứ - Con sợ huhu…ba..ba… - Sumo ngoan, không đau đâu…Sumo ngoan ba thương - Ba đừng bỏ con nữa nha ba! Con muốn ở với ba với mẹ Mỹ Vân nhìn Nhất Anh, cả Tuyết Lam cũng nhìn Nhất Anh, bên ngoài cánh cửa cũng có một người đứng nhìn Nhất Anh…Nhất Anh khẽ gật đầu - Uhm ba đồng ý, vậy con phải ngoan nằm xuống để cô y tá tiêm thuốc nha! - Dạ Dù đau nhưng thằng bé vẫn cố gắng không la, nó muốn ba với mẹ nó sống cùng nhau như hồi bên Mỹ. Tiêm thuốc xong nó ngồi dậy ôm lấy Nhất Anh - Con không khóc, ba nhớ giữ lời hứa nha - Uhm ba nhớ – Nhất Anh xoa đầu Sumo miễm cười Tuyết Nga đi ra, nhìn thấy Thiên Vũ, Thiên Vũ vội quay mặt bỏ đi - Thiên Vũ – Tuyết Nga gọi nhỏ nhưng đủ làm Nhất Anh và Mỹ Vân nhìn lại - Cậu ấy có lẽ đã hiểu nhầm anh rồi, để em giải thích cho cậu ấy hiểu – Mỹ Vân đứng lên - Không cần đâu…như vậy có lẽ tốt hơn Tuyết Nga nhìn Nhất Anh lắc đầu, cô không hiểu vì cớ gì mà hai người họ lại dày vò nhau đến thế? Cô bước ra ngoài… Ba mẹ Mỹ Vân và Thanh Tuấn đến thăm Sumo, thằng bé được mọi người quan tâm ra vẻ nhõng nhẻo làm cả nhà cười phá lên - Bà ngoại ba hứa về sống với mẹ con con rồi đó! Mọi người nhìn về phía Nhất Anh - Mọi người đừng nghe Sumo, nó không hiểu chuyện… – Mỹ Vân - Em nghĩ Sumo nói đúng dù gì anh chị cũng đã có con với nhau rồi, thì sống cùng nhau có chuyện gì là lạ đâu – Thanh Tuấn - Tuấn, em nói gì thế…anh chị… - Em con nó nói đúng đấy, chúng ta nên có một lễ cưới mới phải – Mẹ Mỹ Vân - Kìa mẹ…mẹ biết là con và anh ấy…. Bà không nhìn mặt Mỹ Vân, bà cảm nhận được Nhất Anh là một người tốt bà muốn con gái bà có một bờ vai vững chắc để nương tựa, bà lãng tránh cái nhìn của Mỹ Vân còn ba Mỹ Vân thì không ý kiến gì cả - Nhất Anh con có đồng ý không? - Con…con… - Anh mau trả lời đi chứ, chẳng lẽ anh không muốn chịu trách nhiệm – Thanh Tuấn - Ba…ba đồng ý đi ba…. Trước sự thúc ép của gia đình, trước cái nhìn đầy hy vọng của Sumo, trước sự đau đớn khi nhìn Thiên Vũ chạy theo người con gái khác…có lẽ…Nhất Anh nên buông tay….khẽ gật đầu, đôi mắt cúp xuống…mọi người đều mừng rỡ còn Mỹ Vân nhìn Nhất Anh với một cảm giác chính cô là người gây tổn thương cho Nhất Anh, chính cô là người chia rẽ Nhất Anh và Thiên Vũ…Cô sẽ tìm cơ hội thích hợp để giải thích mọi chuyện, đem Nhất Anh trả về lại cho Thiên Vũ… Song Thu và July bắt đầu thực hiện kết hoạch của mình, đầu tiên Song Thu gọi điện cho Tuyết Lam - Alo chị nghe, hôm nay có chuyện gì mà gọi cho chị thế? - Chị, chủ nhật này mình tổ chức đi biển đi chị, từ khi anh Bin về bọn mình chưa đi chơi với nhau ngày nào cả - Ok, để chị gọi cho Lệ Quyên và Thanh Tuấn cùng đi - Dạ, chị gọi chị Tuyết Nga luôn nha! Em sẽ nói anh Bin và anh Nhất Anh - Uhm, vậy nhé! Chào em - Dạ, chào chị Tắt điện thoại Song Thu nhìn July cười hí hửng. Tuyết Lam tắt điện thoại, bên cạnh có một tên con trai đang nhìn cô thắc mắc - Em đi đâu thế? Cho anh đi với được không? - Tuỳ anh, muốn đi thì đi - Hihi vậy nhé! Gia Huy nở một nụ cười làm trái tim ai kia xao xuyến, đôi má ửng hồng vội quay sang chỗ khác Đầu giờ buổi sáng Thiên Vũ đến phòng Sumo khám cho bé, mở cánh cửa bước vào nhìn thấy Nhất Anh đang đùa với Sumo trông thật đáng yếu, Thiên Vũ đứng đó nhìn Nhất Anh cậu quên luôn cả nhiệm vụ mình vào đây để làm gì… - Chú đẹp trai – Sumo gọi Thiên Vũ, Nhất Anh quay lại nhìn ánh mắt Thiên Vũ đang nhìn mình một cách trìu mến làm cậu bối rối - Em….em vào khám cho Sumo ah - Uhm – Thiên Vũ đi lại giường bệnh – Con đã ăn uống được chưa? - Dạ được ạ…Chú đẹp trai hơn ba con nữa Thiên Vũ xoa đầu thằng bé, miễm cười quay nhìn Nhất Anh làm Nhất Anh lúng túng vội đứng lên - Em…khám cho Sumo đi, anh ra ngoài một chút - Anh…xuống nhà thuốc mua theo toa này cho bé nha! Thiên Vũ đưa toa thuốc cho Nhất Anh, Nhất Anh cầm lấy, tay Nhất Anh vô tình chạm vào tay Thiên Vũ như có một luồng điện xẹt ngang, Nhất Anh vội rút tay ra, Thiên Vũ miễm cười trước thái độ bối rối của Nhất Anh, nắm lấy tay Nhất Anh Thiên Vũ bỏ toa thuốc vào - Anh…anh đi rồi về ngay – Nhất Anh lúng túng bỏ ra ngoài, trên môi Thiên Vũ vẫn còn nụ cười tinh nghịch - Chú…ba con bị sao vậy? - À không có gì đâu con, con vén áo cho chú khám nào - Dạ - Con rán ăn nhiều cho mau hết bệnh nha! - Dạ, chú đẹp trai – Thiên Vũ xoa đầu thằng bé - Con khen chú không sợ ba giận con sao? - Dạ không có đâu ạ - Mà mẹ con đâu rồi? - Dạ mẹ về nhà lấy đồ chơi cho con rồi ạ - Chú cho con cái này, nằm ở đây con buồn lắm phải không? – Thiên Vũ lấy cái máy chơi game ra cho Sumo, Sumo thích cười típ mắt - Con cám ơn chú, ba con cũng có cái máy chơi game giống cái này mà bị hỏng rồi…nhưng mà ba không có cho con đụng tới, đụng tới ba la…con sợ lắm, con qua phòng của ba con muốn chơi gì ba cũng cho mà có cái máy đó là ba không cho thôi… - “Máy chơi game bị hỏng?” “Phòng của ba”….Con nói sao? Phòng của ba? - Dạ…phòng của ba đó chú - Ba mẹ con không ngủ chung với nhau sao? - Dạ… - Sumo gãi đầu – Con toàn ngủ với mẹ, lâu lâu sang phòng của ba - Vậy ba mẹ con không ngủ cùng nhau sao? – Thiên Vũ hỏi một lần nữa - Đương nhiên là ngủ chung rồi – Nhất Anh vừa vào - Ba…ba đâu có ngủ chung với mẹ đâu… Sao ba nói dối…. - Ba…ba… - Nhất Anh ấp úng còn Thiên Vũ thì miễm cười - Thôi con nằm nghỉ nha, chú phải đi khám cho bệnh nhân khác khi nào rảnh chú qua chơi với con chịu không? - Dạ chịu Sumo hôn chụt lên má Thiên Vũ, Nhất Anh nhìn thấy nụ cười của Thiên Vũ ngượng ngịu quay đi chỗ khác.
|
50. Thực hiện kế hoạch Sau giờ làm việc Thiên Vũ trở về nhà vừa về đến nhà đã bị Song Thu kéo vào phòng. - Em làm gì vậy? Ủa mọi người ở đây cả sao? - Anh Bin chủ nhật này mình đi biển đi, em đã rủ chị Lam, chị Nga, chị Quyên, anh Tuấn rồi đó – Song Thu - Sao tự nhiên lại đòi đi biển – Thiên Vũ ngồi xuống ghế - Đi đi anh Thiên Vũ, em với anh hai về đây chưa được đi đâu cả - July - Cậu bảo bọn tớ về đây cậu dẫn đi thăm quan mà suốt ngày cậu cứ trong bệnh viện còn tớ và July phải ngồi ở nhà chờ cậu – Andy - Bin đi đi em – Thiên Minh - Anh Bin – Song Thu - Em có nói là không đi đâu – Thiên Vũ - Yeahhhh….vậy là quyết định rồi nha! Giờ chỉ còn anh Nhất Anh nữa thôi – Song Thu - Có Nhất Anh nữa sao? - Uhm…uhm… Song Thu & July gật đầu. Thiên Vũ chau mày nhìn họ không biết họ định giở trò gì đây - Nhất Anh hả? Thiên Minh đây, cuối tuần này cậu rãnh đúng không? - Cậu có chuyện gì thế? - Cuối tuần cậu đi biển với bọn tớ không? - Đi biển ak? - Uhm, đi nha…vậy nhé! Chào cậu - Nhưng mà…alo…alo… Thiên Minh tắt máy cười đắc ý. Nhất Anh thở dài….Sumo còn nằm đây làm sao mà đi…. - Anh định đi biển sao? – Mỹ Vân - Uhm Thiên Minh vừa gọi anh - Ba…cho con đi với Miễm cười xoa đầu Sumo, Nhất Anh nói - Con ăn nhiều vào mau hết bệnh rồi ba đưa con đi - Dạ…mẹ ơi cho con ăn đi…con đói - Đây…cái thằng nghe đi chơi là vậy đó - Hihi mẹ cùng đi với ba luôn nha - Mẹ… - Mỹ Vân nhìn Nhất Anh - Uhm em cùng đi đi Mỹ Vân gật đầu, Sumo vỗ tay cười khoái chí Do tình trạng sức khoẻ của Sumo tốt hơn nhiều nên Sumo được ra viện ngay ngày hôm sau. Ở nhà cậu nhóc được mọi người đặc biệt quan tâm nên sau cơn bệnh không những không ốm mà béo tròn hơn hẳn. Nhất Anh đưa Mỹ Vân và Sumo trở về nhà mình, tạm thời như thế vì cậu lỡ hứa với Sumo…ba mẹ Nhất Anh thì có niềm vui nào bằng khi nhìn thấy một cậu nhóc lăng xăng trong nhà. Hai ngày sau, ba mẹ Mỹ Vân đến nhà Nhất Anh, thứ nhất là để thăm con gái và Sumo, thứ hai là nói về chuyện đám cưới dù là bên nhà gái có một chút gì đó không hợp lý cho lắm nhưng vì con gái ông bà đành hành động như thế - Chúng nó đã đồng ý rồi, tôi mong anh chị hãy chấp nhận –Mẹ Mỹ Vân - Chuyện này…thôi được rồi, nếu Nhất Anh nhà tôi đồng ý thì tôi cũng không cấm cản chúng làm gì – Mẹ Nhất Anh Hai gia đình gặp nhau và cuối cùng đưa ra ngày cưới…sau hai tháng nữa. Nhất Anh đi làm về được mẹ nói lại sự việc…bần thần như người mất hồn đi vào trong phòng, Mỹ Vân bước theo sau - Anh không cần phải lo lắng thế đâu, em sẽ nói lại với ba mẹ - Không cần đâu em…anh đã quyết định rồi… - Nhưng anh và em…hai chúng ta… - Anh sẽ cố gắng làm một người chồng một người cha tốt - Em xin lỗi… Mỹ Vân ra ngoài, Mỹ Vân không muốn mình trở thành gánh nặng của Nhất Anh vì Nhất Anh đã giúp cô quá nhiều vả lại cả cô và Nhất Anh không có tình cảm với nhau thì làm sao có thể nên duyên vợ chồng được kia chứ….Dù như thế nào cô cũng không thể làm cho Nhất Anh thêm gánh nặng từ cô nữa… Ngày chủ nhật mong chờ cuối cùng cũng đã đến. Thiên Minh cùng Song Thu, Thiên Vũ, Andy, July đến nhà từng người để đón họ ra biển. Đến nhà của Lệ Quyên, Thanh Tuấn rồi đến nhà Tuyết Lam - Hey…lên xe đi hai người – Thiên Minh gọi Tuyết Lam, Tuyết Nga bước lên xe - Xin giới thiệu với chị Nga đây là Andy và July, họ là bạn của anh Bin – Song Thu Tuyết Lam, Tuyết Nga gật đầu chào, Andy thì đứng hình với nụ cười của Tuyết Nga - Anh hai, anh sao vậy – July - Hả…? - Hihi anh hai bị trúng tiếng sét ái tình rồi – July cười khúc khích, mặt Andy thì đỏ ửng
|
Chiếc xe dừng lại tại nhà của Nhất Anh, mọi người đều ngạc nhiên trừ Thiên Vũ, Thanh Tuấn và Tuyết Nga. Mọi người bước xuống xe - Ai thế Nhất Anh – Thiên Minh - Đây là Mỹ Vân, còn đây là Sumo….Sumo chào cô chú đi con - Dạ con chào cô chú….Ba mình lên xe đi ba - Ba…cậu có vợ con khi nào đấy? – Thiên Minh bất ngờ - Anh rễ lên xe đi, đó là chị hai của mình, anh chị ấy sẽ tổ chức đám cưới sau hai tháng nữa - Sao? – Mọi người đều bất ngờ, có lẽ người bất ngờ nhất chính là Thiên Vũ Nhất Anh lén nhìn Thiên Vũ, gương mặt đanh lại của Thiên Vũ làm Nhất Anh thấy xót xa. Bước lên xe, chiếc xe đi về hướng có biển, Tuyết Lam vội lên tiếng - Anh Minh quay xe lại đi, em còn một người bạn nữa Tuyết Lam thẹn thùng, nghĩ tự nhiên lại muốn hắn ta đi làm gì kia chứ…Chiếc xe dừng lại ngay nhà của Gia Huy, Gia Huy nhìn thấy Tuyết Lam vui vẻ bước lên làm quen với mọi người. Chiếc xe quay đầu, hướng thẳng ra phía biển… Đến biển, mọi người vui vẻ bước xuống xe, Sumo nhìn thấy biển mà thích thú cứ đòi Nhất Anh dẫn ra biển - Ba…ba…mình ra biển đi - Uhm con đợi mọi người cùng đi chứ – Nhất Anh bế Sumo trên tay - Anh để nó tự đi không cần phải bế đâu – Mỹ Vân - Nhìn hai anh chị ấy hạnh phúc chưa kìa – Thanh Tuấn, Lệ Quyên và mọi người đều nhìn Thanh Tuấn với ánh mắt kỳ lại còn Thiên Vũ cảm thấy hơi ngột ngạt nên ra biển trước - Anh Thiên Vũ/ Bin đợi em – July & Song Thu chạy theo Thiên Vũ - Tuấn em nói bậy gì thế? – Mỹ Vân - Em nói gì sai sao? - Anh nói thế mà nghe được ah? – Lệ Quyên giận dỗi, bỏ chạy theo Thiên Vũ, Thanh Tuấn bực mình mặc kệ Lệ Quyên - Thôi mọi người cất đồ vào đi, bọn mình ra biển – Thiên Minh giãn hòa không khí - Chị Tuyết Nga…mình cùng ra biển chứ? – Andy nhỏ nhẹ, Tuyết Nga gật đầu, đi ra biển cùng Andy - Mình cũng đi chứ Tuyết Lam - Chứ chẳng lẽ ra đây lại không ra biển – Tuyết Lam nói rồi bỏ đi không thèm đợi Gia Huy, Gia Huy miễm cười chạy theo sau, cậu cũng quen với thái độ của Tuyết Lam nên thiếu cũng cảm thấy không vui Nhất Anh thay bộ quần áo khác cho Sumo rồi dẫn Sumo ra biển còn Mỹ Vân, Thanh Tuấn, Thiên Minh ngồi lại bên trong - Anh Bin/ Anh Thiên Vũ đợi bọn em với - Hai em gọi anh có chuyện gì không? - Anh buồn sao? – Song Thu - Cậu đừng buồn Thanh Tuấn nhé! Anh ấy không cố ý đâu – Lệ Quyên - Uhm tớ biết mà, không sao đâu…mọi người ra tắm đi - Cậu cùng đi chứ? - Tớ muốn ngồi ở đây thôi - Vậy bọn mình đi thôi – Lệ Quyên kéo Song Thu, July chạy ra phía biển nghịch nước Thiên Vũ nhìn theo miễm cười rồi nụ cười nhanh chóng tắt đi - “Anh rễ lên xe đi, đó là chị hai của mình, anh chị ấy sẽ tổ chức đám cưới sau hai tháng nữa” - “Nhìn hai anh chị ấy hạnh phúc chưa kìa” Nhớ lại lời nói của Thanh Tuấn, Thiên Vũ nhếch mép cười mà trong lòng đau nhói - Là thật sao? Nhất Anh sẽ cưới vợ sao? Là thật sao…..?????? Thiên Vũ đứng dậy hét lớn. Có lẽ bây giờ chỉ có trời, chỉ có biển, chỉ có cát…là thấu hiểu nỗi đau đang âm ỉ trong trái tim Thiên Vũ. Có gì đau hơn khi người mình thương đang trước mặt mình mà mình không thể ôm, không thể nói lời yêu, không thể trau nhau những vị ngọt liệm của tình yêu. Có gì đau hơn khi biết người mình yêu sắp cùng ai kia bước đi trên con đường hạnh phúc chỉ có hai người…nghĩ đến đây thôi, trái tim Thiên Vũ như bị bóp nghẹn, như bị ngàn mũi kim châm vào…đau đến nhức nhói cả trái tim Thiên Vũ… - Ba…chú đẹp trai kìa…mình lại chú đẹp trai đi – Sumo kéo Nhất Anh đi về phía Thiên Vũ Nhất Anh nhìn Thiên Vũ từ phía sau, Nhất Anh chua xót…thầm nghĩ liệu trái tim Thiên Vũ có còn duy nhất một người là Nhất Anh không? - Chú đẹp trai – Sumo khều tay Thiên Vũ, Thiên Vũ giật mình quay lại những giọt lấp lánh trên đôi mắt Thiên Vũ, Nhất Anh đã nhìn thấy trước khi Thiên Vũ kịp lau đi - Em khóc sao? - Không!! – Cuối xuống xoa đầu Sumo – Sumo thích tắm không? - Dạ có - Vậy chú cháu mình cùng tắm nha! - Dạ Thiên Vũ bế Sumo ra nghịch nước, bế Sumo nhảy lên khi có những con sóng xô đến, Sumo cười hấc hấc…cười đến chạy cả nước mắt…Nhất Anh đứng trên bờ cát nhìn hai người họ ngịch nước thật đáng yêu, lâu lâu lại lén nhìn nụ cười của Thiên Vũ làm trái tim Nhất Anh lỗi nhịp, lấy tay sờ lên ngực mình Nhất Anh thầm nghĩ - “ Trái tim này chỉ thuộc về một người là Bin thôi! Nhất Anh xin lỗi, nếu Nhất Anh buông tay làm Bin thấy nhẹ nhàng hơn…Nhất Anh sẽ làm dù chỗ này của Nhất Anh rất đau…chúc Bin và người con gái ấy hạnh phúc” - Ba…ba ra với con đi, vui lắm – Sumo kéo Nhất Anh ra Sumo tạt nước lên người Nhất Anh, Nhất Anh hất nước lại Sumo, Sumo kéo Thiên Vũ ra trước mình hứng chịu, nhìn thấy Thiên Vũ đôi tay Nhất Anh không hất nước nữa, Nhất Anh đứng khựng người - Kìa ba, ba tạt nước tiếp đi ba, vui lắm… - Ờ…ờ…ba tạt… - Chú đẹp trai, chú cũng tạt nước ba cháu đi, cháu với chú cùng tạt ba cháu hihi Sumo vừa nói vừa hất nước vào Nhất Anh, Nhất Anh đành ngượng ngùng làm theo Sumo, Thiên Vũ nhìn Nhất Anh miễm cười…. - Nào đánh úp ba con thôi! – Thiên Vũ tạt nước vào Nhất Anh - Hihi ba ướt hết rồi kìa…chú đẹp trai tấn công ba thôi… - Này sao con không về phe ba mà về phe người khác hả, cho con ướt nè - Hihi tại ba không đẹp trai bằng chú…Cho ba ướt nè - Dám bảo ba không đẹp trai bằng chú hả…xem ba xử con nè Nhất Anh rượt theo Sumo, Sumo cười bỏ chạy, lấy Thiên Vũ ra làm bia đỡ đạn mỗi khi Nhất Anh tạt nước vào…Thiên Vũ bế Sumo chạy qua hướng này, chạy sang hướng kia tránh cho Nhất Anh bắt được. Sumo thích quá cứ cười là cười. Mỹ Vân ngồi bên trong miễm cười nhìn ba người họ đùa giỡn, Thanh Tuấn nhìn chị rồi nhìn ba người kia trong lòng có chút gì đó nghi ngờ, Thiên Minh cũng giống như Thanh Tuấn. Tuyết Nga cùng Andy dại quanh bờ biển, họ nói chuyện rất vui dường như họ rất ăn ý nhau. Andy thì bị cuốn hút ngay lần Tuyết Nga bước lên xe…cậu đang tìm cách chinh phục trái tim của Tuyết Nga, Tuyết Nga thì cảm thấy Andy rất hài, đi một lúc bên Andy mà cô đã cười không biết bao nhiêu lần, cô cảm thấy quý Andy nhiều hơn…. Tuyết Lam và Gia Huy cứ cãi nhau suốt chặng đường trên biển tuy vậy mà trong lòng họ đã có bóng hình của đối phương từ lâu nhưng chỉ có một bên chịu thừa nhận còn một bên vẫn cố chấp…. - Ba không bắt được con đâu hihi - Haha bắt được rồi xem ba xử con nè Nhất Anh ôm lấy Sumo từ phía sau lưng Thiên Vũ, Nhất Anh vô tư không để ý đến Thiên Vũ bây giờ đang đứng như pho tượng, trái tim Thiên Vũ đập mạnh liên hồi. Khi Nhất Anh cảm nhận được nhịp đập của trái tim Thiên Vũ cũng là lúc cậu không còn kiểm soát được trái tim của mình nữa….Buông tay ra, Nhất Anh không dám nhìn mặt của Thiên Vũ vì giờ đây hai má Nhất Anh đang ửng đỏ vì ngượng… - Chú đẹp trai thả con xuống đi – Sumo làm Thiên Vũ tỉnh, thả Sumo ra - Cứu…cứu… Tiếng hét của Lệ Quyên và Song Thu làm Thiên Vũ & Nhất Anh quay lại, không thấy July đâu Thiên Vũ chạy nhanh về phía họ, lao mình vào dòng nước biển tìm kiếm July. Mọi người bên trong nghe tiếng kêu cứu chạy ra. Đưa July vào bờ, Thiên Vũ tiến hành sơ cứu…Nhất Anh nhìn thấy hành động của Thiên Vũ, Thiên Vũ lo lắng đến thế sao?... July nôn hết nước ra ngoài, mở mắt ra ôm chầm lấy Thiên Vũ khóc tức tưởi - Anh Thiên Vũ, em sợ…huhu - Không có chuyện gì rồi…lần sau đừng ra xa quá nghe không? - Dạ - Có chuyện gì thế? – Thiên Minh - Không sao rồi, mọi người cứ tiếp tục đi, em đưa July vào trong nghỉ Thiên Vũ bế thốc July trên tay, đưa July vào trong….đi lướt qua người Nhất Anh. Sống mũi cay cay, Nhất Anh cảm thấy tim mình thật khó thở…Mọi người đi theo sau Thiên Vũ, Lệ Quyên cũng bỏ vào không thèm nhìn mặt Thanh Tuấn, Thanh Tuấn chạy theo nắm lấy tay Lệ Quyên - Anh buông tôi ra mau - Em nghe anh nói - Nói gì nữa chứ, tôi đã nhìn lầm anh rồi. Anh biết Nhất Anh và Thiên Vũ họ rất khốn khổ rồi vậy mà anh còn có thể nói ra những lời như thế? - Nhưng sự thật thì Nhất Anh và chị anh họ đã có bé Sumo, anh nói như thế có gì là sai nào? - Dù vậy đi chăng nữa em cũng không muốn trước mặt Thiên Vũ mà anh nói những lời làm cậu ấy thêm buồn - Em sợ nó buồn, sợ nó buồn nên em khó chịu với anh vậy em đi yêu nó thì đúng hơn chứ đừng nên yên anh - Bốp… - Lệ Quyên tát vào mặt Thanh Tuấn, nước mắt giàn giụa hai bên má, Lệ Quyên nhìn Thanh Tuấn – Được, nếu anh nói thế… - Lệ Quyên bỏ đi, Thanh Tuấn trút tức giận vào cát, sút chân vào cát cho thỏa nỗi bực tức trong lòng Mỹ Vân nhìn thấy Thanh Tuấn cãi nhau với Lệ Quyên, cô đi về phía họ, cô nghe những gì họ nói, cô muốn giải thích cho Thanh Tuấn hiểu mọi chuyện nhưng mà cô không đủ dũng khí….Cô quay mặt bỏ vào trong…
|
51. Sự sắp đặt cố ý - Ba…con đói bụng - Uhm ba dẫn con đi ăn, mọi người cùng đi chứ? - Uhm mọi người đi thôi, cũng trễ rồi, ăn xong chúng ta tìm khách sạn đặt phòng Mọi người đứng lên đi về phía nhà hàng, chọn món và gọi thức ăn…Chuyến đi biển này nằm trong kế hoạch của Song Thu và July muốn mọi người có một ngày cuối tuần vui vẻ và muốn mối quan hệ của Thiên Vũ và Nhất Anh tốt hơn nhưng dường như trái ngược hoàn toàn với những gì họ nghĩ…không khí nặng nề đang vây lấy bọn họ…Lệ Quyên và Thanh Tuấn không nhìn mặt nhau, Thiên Vũ và Nhất Anh vẫn không có tiến triển gì khả quan cả…Có lẽ người vui nhất chính là Andy anh của July và người hạnh phúc nhất chính là Gia Huy…Song Thu nhìn July thở dài…. - Mẹ…con muốn đi tè…. – Sumo xấu hổ làm mọi người bật cười - Để ba đi với con - Anh ngồi ăn đi em đi với con được mà Mỹ Vân đưa Sumo vào nhà vệ sinh, cho Sumo vào trong Mỹ Vân ra ngoài đứng đợi - Cô gì ơi! Cho tôi hỏi… Người đàn ông phía sau Mỹ Vân gọi, Mỹ Vân quay lại, cả hai đều ngỡ ngàng, xúc động, đôi môi bấp bấy không nói nên lời, trái tim quặng thắc, cố gắng che đi cảm xúc của mình, Mỹ Vân lên tiếng - Anh gọi tôi sao? - Em…là Mỹ Vân - Xin lỗi…ông nhầm người rồi – Mỹ Vân quay mặt đi - Không…anh không nhìn lầm…em chính là Mỹ Vân – Người đàn ông đi về trước mặt Mỹ Vân, nắm lấy hai bã vai Mỹ Vân nói - Anh kia…mau buông cô ấy ra Nhất Anh nghĩ Sumo cần Nhất Anh nên sau khi Mỹ Vân đưa Sumo đi, Nhất Anh đã theo sau. Người đàn ông buông Mỹ Vân ra nhìn Nhất Anh - Anh là ai? Chuyện của tôi liên quan gì đến anh - Anh ấy là chồng tôi - Sao? Em… - Bây giờ tôi đề nghị anh để cho vợ tôi được yên Nhất Anh kéo Mỹ Vân về phía mình vô tình để một người phía sau trong thấy. Thiên Vũ thấy Nhất Anh bỏ đi, cậu cũng bỏ đi theo nên những gì Nhất Anh làm, Nhất Anh nói Thiên Vũ đều nghe thấy tất cả, Thiên Vũ lặng lẽ bỏ đi - Mẹ ơi…con xong rồi – Sumo đi ra - Đây là… - Người đan ông nhìn Sumo, Mỹ Vân kéo Sumo về phía mình - Con chào chú, con tên Sumo - Có phải nó là… - Người đàn ông đi đến gần Sumo, Mỹ Vân kéo Sumo lùi về sau Nhất Anh - Xin lỗi anh nhưng nếu anh còn có những hành động quấy rối vợ con tôi, tôi sẽ gọi bảo vệ đấy - Được…tôi sẽ không bỏ qua chuyện này… - Người đàn ông đó bỏ đi, Mỹ Vân lúc này không kiềm nén được nước mắt nữa rồi - Mẹ...sao mẹ khóc…chú đó bắt nạt mẹ hả? - Không có đâu con… - Có phải người đó là… - Nhất Anh nhìn Mỹ Vân - Phải, đó chính là Quốc Hùng, người đã bỏ rơi mẹ con em - Không việc gì em phải khóc vì anh ta…thôi mình vào với mọi người thôi Khi Nhất Anh và Mỹ Vân đã đi khỏi, người đàn ông lúc nãy bước ra nhìn Mỹ Vân với ánh mắt đầy hối lỗi - Anh xin lỗi Mỹ Vân, lúc đó anh không còn sự lựa chọn nào khác...còn bây giờ anh nhất định phải giành lấy em về bên cạnh anh Mọi người ăn uống xong liền đi tìm khách sạn đặt phòng. Chạy quanh một vòng cuối cùng cũng tìm được khách sạn như ý. Mọi người vào trong đặt phòng còn Thiên Minh đi gửi xe. - Chị cho em 6 phòng – Song Thu - Em cho chị xin CMND của mọi người Cô tiếp tân nhập số CMND của mỗi người rồi đưa chìa khóa phòng cho Song Thu, Song Thu phân phòng cho mỗi người - Thanh Tuấn cậu chung phòng 102 với Gia Huy nha! Anh Thiên Minh chung phòng 105 với anh Andy, Chị Tuyết Lam với chị Tuyết Nga phòng 108, Chị Lệ Quyên với chị Mỹ Vân phòng 103 nha, em với July phòng 106, còn anh Thiên Vũ với anh Nhất Anh phòng 107 nha! - Gì cơ? – Nhất Anh và Thiên Vũ đồng thanh - Hai anh chung phòng – July - Sao? – Lại đồng thanh - Sao anh Nhất Anh không chung phòng với chị Mỹ Vân, dù gì họ cũng… - Thanh Tuấn nói, Lệ Quyên liếc xéo Thanh Tuấn đành im lặng - Hai anh chung phòng với nhau, không bàn cải nữa…mọi người mau về phòng tắm rửa đi rồi bọn mình đi hát karaoke - Uhm uhm…mình tán thành – July và Song Thu giơ tay lên đập vào nhau Mọi người nhìn hai con nhóc, một đứa sắp lên xe bông…một đứa đã là cô giáo mà cứ như hai đứa con nít….thiệt hết biết
|
52. Uất ức của Nhất Anh - Anh tắm trước đi – Thiên Vũ đang xếp quần áo - Uhm Nhất Anh cầm quần áo vào trong nhà tắm, vẫn cái gương mặt lạnh lùng không biểu cảm nhìn Thiên Vũ, Nhất Anh đóng cánh cửa nhà tắm lại, đôi mày Thiên Vũ chau lại - Anh thật sự muốn chúng ta như thế này sao? Một lúc sao, Nhất Anh bước ra trông một chiếc quần kaki xám ngắn kết hợp với một chiếc áo thun màu trắng, Thiên Vũ nhìn một cách ngất ngây, nhìn Nhất Anh đáng yêu vô cùng…thấy Thiên Vũ nhìn mình thế làm Nhất Anh bối rối - Em…tắm đi - Uhm Thiên Vũ bước vào trong, một lúc sau Thiên Vũ bước ra với cái khăn trắng quấn nữa người, khuôn ngực trần rắn chắn, mái tóc còn ướt, một vài giọt nước rơi xuống bờ ngực săn chắc đó làm Thiên Vũ càng thêm hấp dẫn, Nhất Anh trân trân nhìn Thiên Vũ, Thiên Vũ nhếch mép…đi lại gần Nhất Anh. Đôi mắt Nhất Anh càng mở to hơn, Nhất Anh như bất động, Thiên Vũ càng lúc càng gần Nhất Anh, mùi hương từ cơ thể Thiên Vũ toát ra làm Nhất Anh điêu đứng, cái mùi quen thuộc đầy nam tính mà Nhất Anh ngày nhớ đêm mong, muốn quên nhưng không thể nào làm được, muốn xóa bỏ nó ra khỏi suy nghĩ của mình nhưng nó lại đeo đuổi cậu đến từng phút từng giây… Nhất Anh đứng bật dậy do lúng túng nên mất đà ngã nhào về phía Thiên Vũ, cánh tay rắn chắc của Thiên Vũ ôm lấy Nhất Anh, từng nhịp tim của Nhất Anh dường như tăng lên thì phải, Nhất Anh cảm thấy thân người như rã rời không còn sức lực nữa, muốn đẩy Thiên Vũ ra nhưng trái tim Nhất Anh không cho phép Nhất Anh làm điều đó. Thiên Vũ ôm Nhất Anh, siết chặc Nhất Anh trong vòng tay của mình… - Đừng rời xa Bin có được không? Đừng cưới Mỹ Vân có được không? – Thiên Vũ thỏ thẻ bên tai Nhất Anh, Nhất Anh vội đẩy Thiên Vũ ra - Bin nói thế là thế nào? Bin thấy đó…Nhất Anh và Mỹ Vân đã có Sumo…còn Bin…bây giờ Bin còn có July chẳng phải thế sao? Hai chúng ta…không thể nào…. - Bin và July thì liên quan gì nhau…còn Mỹ Vân, chẳng phải Sumo bảo Nhất Anh không hề ngủ chung với Mỹ Vân hay sao? Nhất Anh định nói dối Bin đến bao giờ…Bin biết Nhất Anh không bao giờ làm ra chuyện đó được…Có đúng không? Nhất Anh hãy nhìn thẳng vào mắt Bin mà trả lời – Thiên Vũ để Nhất Anh đứng đối diện với mình - Nhất Anh…. – Nhất Anh lúng túng khi nhìn vào mắt Thiên Vũ vì đôi mắt đó khiến Nhất Anh không thể nào nói dối được - Nhất Anh thế nào…mau trả lời Bin đi - Vậy còn July…chẳng phải Bin lo cho cô ấy sao? Khi cô ấy nhìn thấy hai chúng ta ngoài công viên chẳng phải Bin đã bỏ Nhất Anh lại mà đuổi theo cô ấy sao? Khi thấy cô ấy mém bị chết đuối không phải Bin đã rất lo cho cô ấy sao? – Nhất Anh nói một lèo, Thiên Vũ thì phì cười - Cười…cười cái gì hả? – Nhất Anh ngượng đỏ mặt, cuối xuống không dám nhìn thẳng vào mắt Thiên Vũ - Nhất Anh đang ghen đúng không? - Thiên Vũ cuối xuống sát mặt của Nhất Anh - Ai thèm…. Nhất Anh ngước lên, môi Nhất Anh chạm vào môi Thiên Vũ, Thiên Vũ được dịp lấn tới vòng tay ôm lấy Nhất Anh, đôi môi Thiên Vũ tham lam chiếm lấy đôi môi Nhất Anh, Nhất Anh không phản kháng ngược lại còn đáp trả nụ hôn ấy…Thiên Vũ hôn đến lúc Nhất Anh muốn nghẹt thở mới nhẹ nhàng buông Nhất Anh ra, miễm cười Thiên Vũ nói: - Bin đuổi theo July là vì khi July bỏ chạy như thế Bin sợ sẽ có chuyện gì không hay xảy ra. Lúc bắt kịp July, Nhất Anh biết July đã nói gì với Bin không? Cô ấy nói: “Đã từ lâu em đã thích anh nhưng em biết trái tim anh chỉ có duy nhất một người đó là anh Nhất Anh, em xin lỗi vì hành động vừa rồi nhưng khi anh đuổi theo em em biết anh vẫn rất quý em. Từ nay em sẽ làm một người em gái của anh có được không? Em hy vọng anh và anh Nhất Anh sau một thời gian xa cách hai người có thể hạnh phúc bên nhau mãi mãi” - Vậy còn lúc ngoài bờ biển thì sao? – Nhất Anh vặn hỏi một cách vô tư không biết là mình vừa làm Thiên Vũ rất…rất hạnh phúc. Thiên Vũ miễm cười nói tiếp - Vì Bin là một bác sĩ, bác sĩ thì có nghĩa vụ cứu sống người, bất kể đó là ai Bin cũng sẽ làm thế!!! - …………… Nhất Anh nghe những lời nhẹ nhàng từ Thiên Vũ, e thẹn, cuối đầu, tay vò vò cái áo muốn rách luôn….Thiên Vũ nhẹ nhàng nâng cằm Nhất Anh lên, hôn nhẹ lên đôi môi Nhất Anh - Trái tim của Bin nhỏ lắm, trái tim của Bin chỉ có thể chứa đủ một người là Nhất Anh thôi!!! Nhất Anh cuối đầu che đi cái gương mặt đang ửng đỏ vì vui sướng của mình, khẽ miễm cười, Nhất Anh lí nhí: - Thật sao? - Thật!!! Thiên Vũ ôm lấy Nhất Anh trao cho Nhất Anh những vị ngọt liệm từ tình yêu của mình. Nhất Anh nồng nhiệt đón lấy, bàn tay Thiên Vũ không chịu định vị một chỗ mà di chuyển khắp cơ thể Nhất Anh, Nhất Anh khẽ rùng mình. Thiên Vũ bế Nhất Anh lên giường, đặt cơ thể mình trên cơ thể Nhất Anh, Thiên Vũ thỏ thẻ - Bin rất yêu Nhất Anh, rất nhớ Nhất Anh…Nhất Anh có biết không? - …….. – Nhất Anh khẽ gật đầu – Nhất Anh cũng thế, cũng rất yêu Bin, cũng rất nhớ Bin… - Vậy hứa với Bin đừng rời xa Bin, đừng cưới Mỹ Vân có được không? Như trong cơn say Nhất Anh bừng tỉnh hẳn, đẩy Thiên Vũ sang một bên…. - Nhưng còn Sumo…Nhất Anh không thể nhìn nó phải khóc - Bin hiểu, chúng ta sẽ thường xuyên đến thăm nó được không? – Thiên Vũ nhẹ nhàng ôm Nhất Anh - Cho Nhất Anh một thời gian để giải quyết chuyện này có được không? - Bao lâu? Chỉ hai tháng nữa thôi…Nhất Anh muốn Bin phải đau đớn nhìn Nhất Anh cùng người khác bước lên lễ đường sao Thiên Vũ xúc động lớn tiếng, khoé mắt Nhất Anh cay xè, Nhất Anh cuối đầu im lặng…một lúc Nhất Anh nói - Nếu không thể…thì Nhất Anh xin lỗi… - Nhất Anh đang nói gì thế hả? Nhất Anh làm vậy biết trái tim của Bin đau lắm không hả? – Thiên Vũ mất bình tĩnh giật mạnh bã vai của Nhất Anh - Ba ơi! Chú đẹp trai ơi! Ba với chú đẹp trai tắm xong chưa? Mọi người đợi lâu lắm rồi – Tiếng Sumo ngoài cửa - Ba…ba ra ngay – Đẩy Thiên Vũ ra, Nhất Anh bước xuống giường – Bin mặc đồ vào đi rồi mình cùng xuống với mọi người Thiên Vũ bước xuống, lấy quần áo để trên giường, tay nắm chiếc khăn trắng giật phăng ra trước mặt Nhất Anh. Nhất Anh đỏ bừng cả mặt, vội quay đi hướng khác…Thiên Vũ nhếch mép bước đến ôm Nhất Anh từ phía sau - Bin sẽ đợi, bao lâu Bin cũng đợi! - B…Bin…mau mặc quần áo vào đi - Nhất Anh ngại sao? - N..Nha…Nhanh…đi – Nhất Anh bối rối Thiên Vũ buông Nhất Anh ra, với lấy chiếc quần sọt ngắn màu xanh lụt sậm và cái áo thun đen. Nhìn Thiên Vũ trông thật ngầu - Mình đi thôi – Thiên Vũ kéo cánh tay Nhất Anh, Nhất Anh đứng nhìn Thiên Vũ chết trân, Thiên Vũ miễm cười - Nhất Anh, mình đi thôi - Uhm…uhm Mở cánh cửa ra, Sumo chạy đến ôm Nhất Anh - Ba với chú đẹp trai tắm gì mà lâu thế? - Hai người lâu quá đấy, mau đi thôi – Thiên Minh cùng mọi người đi trước - Tại ba con chứ không phải tại chú đâu – Thiên Vũ véo gò má phúng phính của Sumo - Ba làm gì mà tắm lâu vậy? - Ba…ah..ba…. - Mình đi thôi – Thiên Vũ nhìn Nhất Anh nháy mắt bảo, bé Sumo nhìn hai người gãi đầu thầm nghĩ: “Ba với chú đẹp trai đang làm gì vậy ta? Vui không sao không rủ mình” nghĩ là nói - Ba - Sao con? - Ba với chú đẹp trai lúc nãy làm gì vậy? Sao không rủ con? Có vui không ba? - Hả? – Nhất Anh lại đỏ mặt, Thiên Vũ nhìn Nhất Anh miễm cười - Chú với ba con làm chuyện bí mật…làm sao cho con biết được - Chú đẹp trai, nói cho con biết đi con hứa sẽ giữ bí mật Thiên Vũ miễm cười xoa đầu Sumo - Sang chú bế, chú nói cho nghe Sumo liền đòi sang Thiên Vũ, Nhất Anh nhìn Thiên Vũ bằng đôi mắt cảnh cáo “Cấm Bin nói bậy…!!!”, Thiên Vũ cũng đáp trả bằng một ánh mắt dễ thương “Bin chỉ nói sự thật thôi…!!!” Thiên Vũ nhếch mép miễm cười, Nhất Anh thì nhăn mặt không biết Thiên Vũ định giở trò gì nữa - Chú, chú nói con nghe đi - Con nhớ phải giữ kín nhé! - Dạ, con hứa - Ba con đi tắm mà quên mang quần vào nhà tắm, phải gọi chú lấy giúp đấy - Hả? Ba quên mang quần hả? – Sumo hét lớn, Nhất Anh nghe thấy quê độ nhìn Thiên Vũ - Suỵt!!!…đã bảo là bí mật mà – Thiên Vũ nói nhỏ - Dạ…con biết rồi…bí mật chỉ có con và chú biết thôi hihi Sumo thì cười khúc khích khiến những người đi phía trước cũng phải quay lại nhìn khó hiểu. Thiên Vũ nhìn Nhất Anh miễm cười còn Nhất Anh thì trừng mắt nhìn Thiên Vũ ý bảo “Bin hãy đợi đấy….!!!”
|