Phong Mang (Sài Kê Đản)
|
|
"Kháo, anh thật sẽ chơi ?"
Hàn Đông ngoài miệng mắng, nhưng âm cuối kéo dài kia rõ ràng muốn truyền đến Vương Trung Đỉnh một tín hiệu bất đồng ---- ta thích.
Vương Trung Đỉnh hung hăng kéo dây lưng Hàn Đông, lực đạo kia phải gọi là tinh chuẩn. Quần da vừa vặn cởi ra một cúc, lộ cũng chưa lộ hết, như ẩn như hiện.
"A ...."
Hàn Đông cảm giác có thứ gì đó dày đặc đâm vào da, đau đớn kèm theo ngứa ngáy như dòng điện xông thẳng lên trung khu thần kinh đại não, chọc hắn đến eo lưng run rẩy.
Đó là răng nanh Vương Trung Đỉnh đang tàn sát bừa bãi viên thịt trên mông hắn, nếu đã luyến tiếc cái đá kia thì cắn đi, hung hăng cắn, răng nanh khóa lại ở bên ngoài, đầu lưỡi thì phát lộng bên trong, lúc mạnh lúc nhẹ, lửa giận cùng yêu thương.
"Trung Trung .... xuống một chút ...."
"Quần còn nguyên đi xuống như thế nào?"
Hàn Đông đành phải tự mình đem quần đang kẹt một nửa hoàn toàn cởi khỏi mông.
Một lát sau ....
"Trung Trung .... vào trong đi ...."
"Em kẹp chặt như vậy tôi vào trong như thế nào?"
Hàn Đông muốn tách chân ra, bất đắc dĩ quần lại kẹt chặt trên đùi. Hắn định cởi toàn bộ quần, lại bị Vương Trung Đỉnh giữ chặt cổ tay.
Hàn Đông nháy mắt minh bạch Vương Trung Đỉnh có ý gì rồi.
"Bà nội anh, lại còn làm trò này...."
Từng là lưu manh, hiện nay cũng chỉ có thể ngoan ngoãn tự mình tách giang rộng hai tay, tùy ý "chính nhân quân tử" này hành hạ.
Vương Trung Đỉnh móc ra vật cứng đã thẳng tắp như trụ, quật vào khe rãnh trung tâm chỗ ngứa của Hàn Đông.
Hàn Đông lập tức chịu không nổi nữa, hai cẳng chân thon dài hung hăng định trụ tại đầu gối Vương Trung Đỉnh, cái mông nhún nhún đụng đụng cái "Cán súng" phía sau kia.
"Nhanh lên chút ...."
Vương Trung Đỉnh bình thường kỹ tính, ở trên giường lại càng cằn nhằn.
"Muốn bị làm chỗ nào?" Hỏi Hàn Đông.
Hàn Đông giả vờ rụt rè, xấu hổ trả về một câu:"Đều đã ở trước họng súng của anh, còn phải hỏi?"
Vương Trung Đỉnh càng muốn hỏi, không nghe được đáp án cứ không động.
Hàn Đông miệng rụt rè nhưng mông không rụt rè, giương lên một tư thế muốn nuốt đại điểu. Nhưng eo lưng đang bị treo, vừa đụng một cái liền bị kéo trở về. Cuối cùng nhịn không được nữa tất lộ nguyên hình, lời thô tục lập tức ra khỏi miệng.
"Cúc hoa muốn bị anh làm .... làm em mau lên ...."
Vương Trung Đỉnh sau khi làm công tác chuẩn bị sẵn sàng, nháy mắt thúc vào.
Hàn Đông được thỏa mãn sau một hồi bị đè nén liền phát ra rên rỉ thật lớn, trong âm điệu tràn ngập mùi vị huân tanh cùng tình dục.
|
"Tiểu tiện nhân ..."
Vương Trung Đỉnh tuy rằng ngoài miệng mắng, trong mắt lại là cuồng nhiệt cùng mê luyến cực điểm. Đây là đối tượng bao nhiêu người mơ tưởng, hiện tại lại chỉ thuộc về y, đặc biệt cho một mình y hung hăng đâm chọc.
"A ---- Trung Trung ----"
Vương Trung Đỉnh vừa vặn thống lên cái điểm kia, nghiền áp một phen không lưu đường sống, đâm Hàn Đông nháy mắt phát ra ngao ngao mang theo tiếng khóc nức nở.
"Còn muốn không?" Vương Trung Đỉnh hỏi.
Hàn Đông khẩn cấp cầu xin:"Muốn .... muốn ...."
"Muốn như thế nào?"
Hàn Đông loại thời điểm này vẫn còn bán manh, dùng trình độ tiếng Anh sứt sẹo năn nỉ nói:"Fuck me harder...."
Ngươi đủ rồi.... Vương Trung Đỉnh hơi kém đem hắn nuốt vào trong bụng.
Thời gian sau đó liền là một trận kích tình, Vương Trung Đỉnh liên tiếp thô bạo dâm vào dũng đạo nhỏ hẹp, ở bên trong phiên vân phúc vũ. Mông tròn của Hàn Đông bị dây thừng treo lên làm thành hình cung xinh đẹp, hai cái đại chân dài tuyệt mỹ tự do đung đưa, trực tiếp kích thích thị giác Vương Trung Đỉnh đến đào rỗng mạch máu.
Hàn Đông lại vẫn ngại chưa đủ, ngoài miệng còn chưa dâm đãng xong.
"Đại vương .... sủng hạnh em đi .... em chính là tiểu tiện nhân của anh.... chỉ thích anh hung hăng làm ...."
Vương Trung Đỉnh nháy mắt càng hưng phấn, hai tay nắm chặt đầu gối Hàn Đông kéo ra phía ngoài, điên cuồng đâm vào tử địa yếu ớt kia.
"A a a .... mẹ nó muốn chết ...."
Hàn Đông đang ngao ngao kêu thích, đột nhiên một ngón tay lớn thò đến phía trước người hắn thưởng thức, khoái cảm nháy mắt như bom nổ thẳng vào tâm trí, bức bách Hàn Đông rên rỉ không dứt, mĩ mông chợt đổ một tầng mồ hôi, bạch trọc phun ra.
"Không được .... nghỉ một lát ...."
Vương Trung Đỉnh lại không cho một cơ hội dịu xuống Hàn Đông, lần nữa xông vào phiên vân phúc vũ.
Đổi lại bình thường, Hàn Đông sớm đã thả hai chân dán trên giường rồi, hôm nay eo bị treo lên, chỉ có thể giơ cao mông tiếp tục được Vương Trung Đỉnh chiến đoạt, thích đến gào khóc điên loạn.
"Suốt ngày bắt tôi lo lắng đề phòng, em nói, em có nên bị chỉnh không?"
"Nên, nên, chỉnh chết em đi ...."
Vương Trung Đỉnh siết chặt eo Hàn Đông, hung hăng dùng hạ thân đánh tới, theo tiếng ba ba ba hung hãn, rốt cuộc gầm nhẹ một tiếng nặng nhọc lại gợi cảm.
Tiếp, Vương Trung Đỉnh tháo dây thừng trên eo Hàn Đông, Hàn Đông lập tức giống như bãi bùn nhão chảy xuống giường, thở hổn hển một trận.
Vương Trung Đỉnh cẩn thận hướng đầu Hàn Đông lại đây, yên lặng nhìn hắn.
Hàn Đông cũng trừng mắt to nhìn y.
Qua một đoạn thời gian thật dài, Vương Trung Đỉnh mới mở miệng hỏi:"Mông là làm sao?"
"Mông? Mông làm sao?" Hàn Đông cố ý giả ngu.
|
Vương Trung Đỉni gõ một cái lên đầu hắn:"Xem bộ dạng này."
Hàn Đông cười hắc hắc, cánh tay ôm chầm đến lấy cổ Vương Trung Đỉnh, nị oai hết một trận mới thừa nhận.
"Hắn đánh em."
Cơ bắp toàn thân Vương Trung Đỉnh rõ ràng cứng đờ, sắc mặt nhanh chóng trầm xuống.
"Hắn đánh vào mông?"
Hàn Đông gật gật đầu.
"Dùng cái gì đánh?" Vương Trung Đỉnh hỏi.
"Dây lưng."
Ngữ khí Vương Trung Đỉnh không tốt hỏi:"Là đánh thật?"
Hàn Đông vội gật đầu:"Không phải tán tỉnh."
"Ai hỏi em có phải là tán tỉnh hay không? Tôi là hỏi em đánh có nặng hay không?"
"Nặng, nặng."
Vương Trung Đỉnh lập tức đen mặt:"Mẹ nó! Cư nhiên dám động thủ với người của ta?"
Hàn Đông cho rằng Vương Trung Đỉnh sẽ chất vấn hắn vì cái gì Nguyên Trạch chọn đánh mông? Vì cái gì không đánh chỗ khác? Có phải là lại trêu chọc hắn linh tinh hay không? Kết quả Vương Trung Đỉnh nửa điểm chỉ trích cũng không có, vỏn vẹn chỉ bởi vì Hàn Đông bị đánh mà đau lòng.
"Trung Trung .... anh hiện giờ vì sao đối với em tốt như vậy?" Hàn Đông nhịn không được hỏi.
"Tôi lúc trước đối với em không tốt?"
Vương Trung Đỉnh vừa nói vừa nằm sấp lên người Hàn Đông, hai tay vò vào trong tóc, yên lặng nhìn hắn.
Hàn Đông có tật xấu, chỉ cần mặt Vương Trung Đỉnh cách hắn không đến 2cm, liền sẽ không chút do dự hôn lên. Quả nhiên, Vương Trung Đỉnh vừa ghé sát vào, Hàn Đông liền cái gì cũng không hỏi, trực tiếp cạy khớp hàm thâm nhập vào.
Vương Trung Đỉnh cũng có tật xấu, chỉ cần y đè Hàn Đông xuống, liền muốn bắt hai cái chân kia cuốn lấy eo mình. Quả nhiên, hon hôn liền đưa tay nâng chânHàn Đông lên, dứt khoát bắt chéo vòng lên thắt lưng của mình.
Không khí rất nhanh lại nóng lên.
Môi Vương Trung Đỉnh rời khỏi miệng Hàn Đông, di chuyển xuống hầu kết, xương quai xanh của hắn, ngay sau đó liền đến chỗ tiểu nhũ hoàn kia, dùng răng trêu đùa.
"Ngô ...." Eo Hàn Đông run rẩy một trận.
Nói đến xuyên cái nhũ hoàn này, hồi ức của Vương Trung Đỉnh đến nay còn như mới. Nguyên bản y không yêu cầu loại này, là Hàn Đông tự mình nhất định muốn chơi kích thích, nói như vậy rất cool rất gợi cảm. Vương Trung Đỉnh không lay chuyển được hắn, đành phải đáp ứng.
Bởi không muốn để người khác đụng vào vị trí này, Vương Trung Đỉnh chỉ có thể tự mình động thủ. Lúc ấy chọc qua một cái, tiếng tru của Hàn Đông so với lúc cao trào bình thường còn hăng hái hơn, Vương Trung Đỉnh đau lòng đến mức suốt mấy đêm đều mơ ác mộng.
Bất quá sự thật chứng minh chút chịu tội ấy không vô ích, Vương Trung Đỉnh quả nhiên thích hơn cái bên cạnh kia.
Đầu lưỡi đảo qua cái bụng bằng phẳng, lại đến mặt trong hai chân.
Vương Trung Đỉnh tách hai cái đùi thẳng tắp của Hàn Đông ra, chiều dài vừa vặn với giường lớn. Nếu có độ dẻo dai của Du Minh, hai mũi chân Hàn Đông đã có thể thò ra ngoài giường rồi.
Tiêu chuẩn cao như thế. Lực dụ hoặc lớn như thế, người nào có thể không tâm động?
Vì thế từ bắp đùi đến mắt cá chân, đầu lưỡi Vương Trung Đỉnh uốn lượn xoay hơn hai mét, đến khi không chỗ nào là không có vết hôn cùng dấu răng.
Hàn Đông lại bị treo lên, bụng nâng lên cọ cọ dưới khố Vương Trung Đỉnh
"Còn muốn ...."
Vương Trung Đỉnh cố ý đùa hắn, "Tôi không còn sức."
"Không có việc gì, em tự mình đến." Giọng điệu đàn ông chân chính.
Vương Trung Đỉnh quyết đoán thỏa mãn hắn, "Một gậy" vừa xuống liền nghe thấy tiếng Hàn Đông thích kêu sảng khoái lâm ly.
Tiếp, Vương Trung Đỉnh lại xuống phía dưới người Hàn Đông, để Hàn Đông tự mình ngồi trên hạ thân mình. Bụng kia xoay đến phải gọi là phấn thích, gương mặt dâm đãng tự cấp tự túc cho Vương Trung Đỉnh xem đến vui vẻ.
"Cười cái gì?" Hàn Đông hỏi.
Vương Trung Đỉnh không nói gì, hai tay nắm chặt hai đầu gối Hàn Đông hung hăng ép xuống, nâng cả mông khỏi ra giường. Lập tức Hàn Đông quên trời quên đất, va chạm kình bạo như nhịp trống, bắt đầu tàn sát bừa bãi.
"A a a a...... Thích nhìn anh như vậy...... Thích nhìn đại điểu làm tiểu cúc hoa......"
Hàn Đông thô tục nháy mắt chọc trúng điểm H của Vương Trung Đỉnh, ánh mắt Vương Trung Đỉnh hiện lên hùng quang, gân xanh trên cánh tay bạo nổi, lực đạo hung bá như là muốn xỏ xuyên qua cả người Hàn Đông. Tay Hàn Đông năm giữ vòng khóa, tránh cho cổ không bị lực va chạm quá lớn làm bị thương.
Vương Trung Đỉnh còn ngại như vậy không tận lực, dứt khoát trực tiếp đặt cẳng chân Hàn Đông lên trên vai, tay nâng phiến mông hắn hung hăng va chạm. Đâm đến vòng eo Hàn Đông loạn chiến, mông cũng rung chuyển theo giường lớn xóc nảy.
"Làm em...... Làm em...... Dùng đại điểu dụng sức làm......"
"Dùng đại điểu của ai?" Vương Trung Đỉnh hỏi.
Hàn Đông không chút khách khí, thốt ra lời buồn nôn.
"Của anh...... lão công của em......"
Vương Trung Đỉnh kích động đến không thể khống chế, một phen luật động có thể nói là hung tàn khiến hai người tiến lên "Thiên Địa Đồng Xuân".
Sau khi xong việc, Vương Trung Đỉnh chỉ vào bạch trọc trên ngực chất vấn Hàn Đông: "Nên làm sao đây?"
Hàn Đông đặc biệt tự giác vươn ra đầu lưỡi, bằng phương thức dâm đãng lại xinh đẹp liếm pháp khiến Vương Trung Đỉnh lại lần nữa "Động thân ".
"Anh muốn làm gì?" Hàn Đông rõ ràng có chút không tiêu rồi.
Vương Trung Đỉnh cố ý ghé sát đến mặt Hàn Đông, nói:"Là em câu dẫn tôi."
"Ai câu dẫn anh ?" Hàn Đông vừa nói xong liền hôn lên Vương Trung Đỉnh.
Vương Trung Đỉnh cũng không chút khách khí ra lệnh:"Đưa chân lên trên thắt lưng tôi."
Hàn Đông âm thầm tự nói: Còn nói không ăn dấm chua......
...
|
Phiên ngoại: Trung Đông (1C)
Hôm nay cũng là H nha (╥﹏╥)
Úp xong đống phiên ngoại này chắc tôi bị report luôn mất ಠ~ಠ
Tập đoàn Trung Đỉnh nhờ có [ Phong Mang ] này mà ổn định ngồi trên cái ghế công ty giải trí hàng đầu nội địa, Hằng Vũ truyền thông cũng không cam chịu lép vế, cuối tháng ba chính thức niêm yết, ngay ngày đầu tiên giá cổ phiếu liền bạo tăng 168.74%, Thái Bằng làm cổ đông lớn nhất tự nhiên cầm quyền, trải qua ngày tốt đẹp "Ngồi nhìn vạn dặm giang sơn, cười ngắm giai lệ ba ngàn".
Bất quá cái gì cũng có giá của nó, giống như Hàn Đông vậy, thân phận thay đổi cũng khiến Thái Bằng mất đi không ít thời gian cá nhân. Các loại vấn đề cần giải quyết khi niêm yết, thói quen ngày thường phủi tay cho cấp dưới, hiện nay cũng không thể không tự thân vận động. Sau một thời gian dài, ngay cả hán tử cứng cáp như Thái Bằng này cũng có chút ăn không tiêu.
May mà nghệ sĩ nữ trong công ty rất "chăm sóc" gã, hôm nay đưa tới một đĩa DVD, ngày mai đưa tới một đống ảnh nóng, ngày mốt dứt khoát đưa tới một đoạn video khỏa thân, cung cho chủ tịch tiêu khiển giải trí.
Thế nhưng có câu "không chiếm được mới là tốt nhất", Thái Bằng tuy rằng duyên với nữ nhân rất tốt, thế nhưng vẫn không nhịn nổi tâm tư bất chính. Chủ tịch nhà người ta đều đem tâm tư đặt ở trên người nghệ sĩ của mình, gã thì hoàn toàn ngược lại, trên mặt bàn, trong hộp thư, lịch sử tìm kiếm tất cả đều là các loại động thái của đối thủ lớn nhất.
Trợ lý vừa đưa lên trailer phim của một nhất tỷ, Thái Bằng không thèm nhìn một cái, liền chuyển hướng mở ra một tin tức về Hàn Đông. Mẩu tin không đến hai trăm chữ, ước chừng nhìn đến nửa giờ có hơn.
"Tiểu tử này gần đây bận rộn cái gì?"
Trợ lý nói: "Nghe nói qua lại rất thân thiết với Lý Thượng."
"Hắn không đâu liên lạc với cái tên tàn phế kia làm gì?" Thái Bằng nhắc tới Lý Thượng vẫn là đầy vẻ khinh thường.
"Nghe nói Lý Thượng gần đây muốn ghép chân giả, Hàn Đông vì chuyện này mà chạy đông chạy tây."
Thái Bằng hừ một tiếng:"Không có việc gì ăn no rửng mỡ."
Bất quá chưa đầy một lúc, Thái Bằng lại nghĩ đến cái gì, ánh mắt hơi nheo lại.
"Vương Trung Đỉnh có đi cùng hắn không?"
Trợ lý nói:"Hình như không có đi, Vương tổng vốn đã không thích Lý Thượng, như thế nào lại làm gì cho hắn?"
"Bên phía Lý Thượng tiến triển thế nào ?"
"Cái này...... Tôi cũng không rõ lắm, có cần hỏi thăm chút không?"
"Nhanh đi."
Sau khi trợ lý đi, Thái Bằng ngửa người tựa trên ghế nhắm mắt nghỉ ngơi, chưa đầy một lúc liền ngủ.
Không biết qua bao lâu, tiếng đập cửa vang lên.
Thái Bằng cố sức đem mí mắt mở ra, hừ nói:"Vào đi."
"Chủ tịch, điều tra ra rồi, Lý Thượng hôm nay sẽ giải phẫu, Hàn Đông vẫn luôn bồi ở bên đó."
"Vương Trung Đỉnh đến không?" Thái Bằng hỏi.
|
Trợ lý lắc đầu:"Không, tôi đã hỏi rồi, Vương tổng hôm nay đi họp."
Mệt mỏi trên mặt Thái Bằng bỗng hoàn toàn biến mất, nháy mắt đứng lên, vung tay với trợ lý: "Mang theo vài người, đi theo tôi."
"Chuyến tham ban buổi chiều......"
"Không đi !" Thái Bằng hừng hực bước ra cửa.
Trên đường, trợ lý cảm khái cùng Thái Bằng:"Anh nói, cùng là chủ tịch kiêm tổng giám đốc, vì cái gì Vương tổng nhàn nhã như vậy? Mỗi ngày cùng Hàn Đông chạy đông chạy tây, chuyện công ty không cần phải làm sao?"
"Lão tử nếu bên cạnh có Hàn Đông, lão tử cũng nhàn như vậy!"
Trợ lý vốn là định thông qua mắng xéo Vương Trung Đỉnh làm việc không đàng hoàng để nịnh hót Thái Bằng, nào nghĩ đến Thái Bằng thế nhưng lại nghiêng về Vương Trung Đỉnh, vì thế không cam lòng lại thêm một câu.
"Tôi chỉ là cảm thấy Vương tổng bám sát Hàn Đông quá chặt chẽ."
"Như vậy đã chặt chẽ? Lấy độ nổi tiếng của hắn hiện tại, đổi là tôi đã sớm nhốt trong lồng sắt ."
Được rồi...... Trợ lý yếu ớt đáp lại: "Coi như tôi chưa nói gì."
Hai mươi phút sau, Thái Bằng đi tới bệnh viện nơi Lý Thượng làm phẫu thuật.
Hàn Đông đang chờ bên ngoài phòng giải phẫu, bên cạnh một bảo tiêu cũng không có, vừa nhìn là biết gạt Vương Trung Đỉnh mới tới được.
Thời điểm Thái Bằng đi đến, Hàn Đông còn đang vùi đầu chơi di động, một chút cũng không ý thức được một con quái vật lớn đang tiến về phía mình.
"Thật là rất trọng tình nghĩa nha." Thái Bằng đứng ngay bên cạnh Hàn Đông.
Hàn Đông cả kinh:"Anh như thế nào lại chạy đến đây?"
Thái Bằng u u trả lời:"Tốt xấu cũng từng là nghệ sĩ công ty tôi, tôi đến quan tâm hắn không được sao?" Dứt lời liền ngồi xuống bên cạnh Hàn Đông, nhìn chằm chằm vào hắn như hổ rình mồi.
Hàn Đông không chút nào ý thức được nguy hiểm cận kề, còn chỉ Thái Bằng uy hiếp:"Tôi nói cho anh biết, anh nếu dám thừa dịp lại xuống tay với Lý Thượng, lão tử tuyệt đối không khách khí !"
Thái Bằng cười, "Ai nói tôi đến vì Lý Thượng?"
Mặt Hàn Đông hơi hơi biến sắc.
Thái Bằng rất không phúc hậu vươn móng vuốt giữ hai bên má Hàn Đông, "Tôi là tới vì cậu."
"Cả nhà ngươi ! Cút xa một chút, a a a a......"
Hàn Đông trực tiếp bị Thái Bằng vác ra khỏi bệnh viện, khiêng đến phòng xe của mình.
"Cậu biết lão tử đợi cơ hội này bao lâu rồi không?"
Hàn Đông lớn tiếng:"Ngươi nếu dám cưỡng ép, ta sẽ hận ngươi cả đời !"
Thái Bằng hừ nói:"Tôi sớm đã nhìn ra, tôi nếu là không cưỡng ép cậu, cậu cũng sẽ không bao giờ vừa ý tôi, không bằng tự cho mình thống khoái một phen, cũng không uổng phí một hồi si mê."
|