Tên Sở Khanh Ta Ghét Ngươi
|
|
C.5 - Dính Vào Tên Sở Kanh Đúng Là Rắc Rối!
Thời gian thấm thoát thôi đưa...tít tắc...tít tắc...
Hajzzz mới đây mà đã hết 1 tuần kể từ lúc nó vào học..ngày nào cũng thế ngày nào cũng z, sáng là phải đón xe buýt tới trường,Baba nó thật là...ổng đang có âm mưu gì z nhỉ???và rồi khi bước xuống trường nó lại nghe tiếng chỉ trỏ của tụi nữ sinh trong trường,họ đưa những ánh nhìn đầy thân thiện về phía nó và dùng những câu nói nó cực kì dễ xương như là Con cóc ghẻ mà đòi sánh với Thiên Nga à? Hay là câu Đã xấu mà còn tỏ ra nguy hiểm!..v.v..Ây da...nghe riết nhàm lun,mà lạ thiệt nghen!từ lúc chuyển vô trường này bị chỉ trỏ này nọ khiến nó cũng quên lun việc quậy phá nhưng mà cái bản tính kiêu ngạo thì không gỡ đc ùi!cụ thể như sáng hôm nay đi hc trễ nó vào lớp mà ngay tiết đầu cái tiết quái quỉ nốt không trôi của bà cô "Ế" dạy sử á!hiên ngang bước vào mà không quan tâm đến sự xuất hiện của bà cô khiến bả tức xì khói,bả hét
-e có phải là hs không z hả?
Nó quay lại nhìn cô,đáp tỉnh bơ
-không phải hs thì zô đây làm j hả cô?cô hỏi kì ghê á!
bà cô tức nghẹn cổ
-e...e không có phép tắc j hết hay sao?
nó nhướng mày
-có chi z cô?mà cái đó cô có không?bán cho e đi!
cả lớp trố mắt,có vài người thì mặt đỏ do nhịn Cười. Bà cô nói mà như hét
-e..e có còn coi tôi là gv nữa hay không hả??
-ây...da..nếu không xem cô là gv thì e đâu có rảnh đứng đây trả lời câu hỏi của cô
-e...e..-bà này cứng họng
-e khuyên cô,lời khuyên chân thành nhất....-nó khẽ nghiêng người,nói nhỏ nhưng đủ cả lớp nghe-cô nên ít nói lại đi!đàn ông không thích con gái nói nhiều đâu!nếu không thì cô sẽ....ý..ý...cả đời đó!
Cả lớp không nhịn nổi cười,cười rộ lên như chưa từng đc cười!cả trường này ai mà hôk ghét bà cô này chịu cho!.. Bà cô đỏ mặt tía tay bỏ lớp chạy xuống phòng HT, nó thì bước về chỗ ngồi,nó chả sợ,bà cô đó chẳng làm j đc nó đâu! Hắn lúc nãy đag nằm ngủ mà cũng ngước mặt lên xem kịch miễn phí,kịch hay quá mà!khi nó đã an tọa chỗ ngồi ngay ngắn, hắn ms nói
-cô hay quá há!
nó nghênh nghênh cái mặt lên trời
-chứ sao!tui mừ!
-hôm nay heo dám chọc tức sư tử lun!
-a ns cái gì?ai là heo!hứ!đồ sở khanh
-sở Khanh?chẳng phải cô cũng thích đó sao?
-thích cái đầu Anh ák!đồ tâm thần,bệnh hoạn!
-ngồi kế tâm thần,bệnh hoạn chắc cô cũng không bình thường!ha ha...
-a...hứ!( siêu cãi lộn mà cãi hôk lại tên này)
2 đứa này là thế đó!hễ gặp nhau là cấu xé như thế đó!từ nãy h ngồi cãi vs tên này nó đâu hay rằng có 1 ánh mắt thân thiện đang hướng về nó như nuốt sống nó!không ai khác chính là con Thảo tiểu thư đanh đá. Còn hắn,từ lúc ngồi gần nó hắn cảm thấy thoải mái,cảm thấy dễ chịu. Hắn là Nguyễn Hoàng Tú con trai giám đốc tập đoàn Nguyễn Gia nổi tiếng,từ lúc sinh ra mẹ hắn đã qua đời hắn ở vs cô giúp việc,cô ấy thương hắn lắm!vì hắn mún bà ta làm mẹ kế nên bố hắn đã cưới bà ta nhưng đâu ai ngờ sau khi trở thành bà chủ bà ta đi suốt,nào là shopping,làm đẹp,v..v..chẳng còn quan tâm hắn như ngày nào, nhưng hắn mặc kệ không dám ns cho bố vì ông còn phải lo công việc vất vả nữa! Và rồi khi nó 15 tuổi, chứng kiến cảnh bà ta đưa tình nhân về nhà lúc bố đi công tác,hắn không thể làm ngơ đc nữa!thì ra cái bà ta mún là gia tài này! Đêm hôm đó hắn nghe cuộc trò chn của bà ta, 1 câu nói sỉ nhục bố hắn,hắn và cả ng mẹ quá cố của hắn nữa "ông chồng và thằng con của ông thật ngu ngốc,haha..rồi gia tài này sẽ thuộc về ta, chắc ng vợ của ông ta cũng ngu ngốc lắm nên ms có thằng con trai như z!haha..." Và kết cục của câu ns đó là bà ta bị đuổi khỏi nhà. Ai khác ngoài hắn,hắn đã cố tình gửi cho bố hắn những bức ảnh ngoại tình và ông lập tức ly dị và tống cổ bà ta đi. Tuy nhiên, từ đó,hắn trở nên kiêu ngạo,chẳng còn tin vào những Người đàn bà cho rằng tất cả chỉ vì tiền mà thôi!hắn thay bồ như thay áo,nhiều cô đã khổ sở vì hắn nhưng vẫn biết là chết mà cứ đâm đầu vào!hajzzz..chả trách đc bởi hắn quá chi là đẹp trai,quá chi là hoàn mĩ,nhà giàu,đẹp trai,học giỏi,chỉ mỗi tội lăng nhăng!nhưng lo gì 3 cái kia sáng chói quá nên chả ai quan tâm tới cái này nữa!nhưng đối vs Ngọc thì ng con trai mà mình thích phải chung thủy không lăn
Quay lại hiện tại,hắn ngồi chơi game say sưa,còn nó thì tai phone ngủ,chắc có lẽ ngủ là sở thích nó chăng??5 tiết hc trôi qua nhanh chóng ( đối vs 2 ng này thôi)
nó xách cặp ra về,ra tới cửa thì con Thảo học chung nói nhỏ vào tai nó
-chị 2 tao mún gặp mày!ở sân sau trường!mày mà không ra thì đừng có trách!-nói rồi con thảo bỏ đi
Nó không muốn quan tâm nhưng ngặt nỗi tính tò mò trong ng nỗi dậy?ko biết tụi đó là ai và mún làm j nó nữa!thui đi cho biết!nó chả sợ! Nó bước ra và bắt gặp ngay 1 đám con gái khoảng 7, 8 đứa j đó! Nó nói giọng lạnh lùng
-tụi bây mún j?
-con này Láo!xử nó đi chị 2-nhỏ nhìn có vẻ du côn nói.
nhỏ ngồi giữa bước ra khoác tay cho nhỏ kia im lặng.nó nhìn con nhỏ mới bước ra,trong quen quen,gặp ở đâu rồi nè!à!con nhỏ hôm pữa ở phòng hội trưởng ....à à nhớ rầu!!nhỏ này là Hồ Như Yến con gái của Phó chủ tịch làm ở công ty chi nhánh nhỏ nhà Nguyễn Gia,thích Tú từ lúc mới lọt lòng..ý lộn từ lúc gặp Tú ở sinh nhật của nó(bố Tú dẫn đi ý mà)
-mày là con nhỏ nhà quê mới chuyển vô đấy à?-sau câu ns đó là 1 tràng cười của tụi phía sau
-thế thì có liên quan gì tới mày?!
-mày không liên quan tới tao!nhưng...hừ tao chỉ khuyên mày nên ránh xa Hoàng Tú của tao ra!không thì đừng trách tao không dạy dỗ mày!
Xa xa đằng kia có 1 kẻ đag theo dõi
-tui là của cô hùi nào chứ??asiii...kiến đâu ra thế này!chết tôi rầu!(đáng đời kẻ nhìu chn)
nó thản nhiên trả lời
-tao!!-gằng giọng-không liên quan gì đến mày mắc gì tao phải nghe lời mày!-quay lưng bỏ đi
Tụi phía sau định xong vào thì Yến khoác tay,nhỏ một mình xong vào nó tuy nhiên nó né người và sẵn chân tém cho con Yến té nhào xuống đất!tụi đàn e nhỏ chạy lại đỡ nó thì đứng cười ha hả
-yếu thế mà đòi dạy dỗ tao à?còn lâu đó bạn à!
con nhỏ đàn e định xông zô thì Yến khoác tay,đứng dậy
-mày chờ đó con ạ!nhất định tao sẽ bắt mày quỳ xuống xin lỗi tao!
-OK!tao sẽ chờ!
-đi tụi bây!
-nhớ nhanh nhanh nha!lâu quá mình chờ hổng nẩu đâu đó!-nó hét lên và quay lưng đi-xì...đúng là rõ điên!đầu năm zô hc mà dính tới cái tên sở Khanh đó đúng là xui xẻo mà!hajzzzz tên sở kanh chết tiệt,đáng ghét,...
hắn nằm trong bụi cười ngặt ngẽo vì nó thật thú vị!tò mò đi theo thử ai dè xem đc vở kịch hay!đứng dậy đi về thì
-hắc...xì!!!!! Híc híc...ai rủa mình z trời ??
|
C.6 - Rắc Rối Nối Tiếp Rắc Rối (1)
Từ lúc tụi kia kiếm chuyện với nó đã hơn 1 tuần mà chả thấy gì, sợ ùi chắc???hông đâu!dễ gì tụi kia sợ!hajzz chắc phải chờ thui!nó thì ngày ngày vẫn tới lớp và ngày ngày vẫn cãi nhau vs hắn và thấm thoát 1 tuần nữa lại trôi qua...
Tại 1 căn phòng trống
-chị 2 đã có thông tin về con nhỏ Bảo Ngọc đó rồi ạ!-con Vy nói (cái con Vy ở chap 1 ý)
con Yến ngồi vắt vẻo trên bệ cửa sổ nói nhưng chẳng quay đầu lại
-sao?nói xem!
-dạ con đó chính xác là nhà nghèo rớt mồng tơi ạ!(có cần nói quá thế hôk chị?) bố nó thì làm thợ sửa xe cho 1 công ty còn mẹ nó thì bán hàng ngoài chợ..hì..-con Vy nói xong không thể nhịn cười,khinh người đó mà!
-đúng là đã nghèo còn không biết điều!thế mà còn tỏ ra kiêu ngạo nữa chứ!chị phải cho nó 1 bài học vì tội vô lễ vs chị đó!-con nhỏ nhìn có vẻ du côn nói
-tao thật sự không nghĩ gia thế nhà nó bình thường!-con Yến nhảy xuống và chậm rãi bước ra ngoài!trongđầu không khỏi suy nghĩ " nếu gia cảnh nghèo thì phải biết điều chút chứ, cái dáng vẻ kiêu ngạo đó như có thế lực nào đó đứng phía sau,mình phải cẩn thận vs con Ngọc đó mới đc!hừ.. Phải nghĩ cách đối phó an toàn tuyệt đối..hừ.."-trong đầu nghĩ rồi khẽ nhết môi,ánh mắt đầy nham hiểm...
Hajzzz Hồ Như Yến con gái Phó giám đốc Hồ chi nhánh công ty Nguyễn Gia, khó khăn lắm bố nhỏ Yến mới đc cái chức đó!nhỏ thân phận là tiểu thư nên nhất định không thể gây tai tiếng ảnh hưởng tới bố nhỏ..từ lúc gặp Tú ở sinh nhật nhỏ, nhỏ đã thích Tú mất rồi,sau này lớn lên nhỏ nhất quyết phải làm cho Tú là của nhỏ. Sau này,khi chuyển đến học chung vs Tú nhỏ cố gắng tiếp cận nhưng hắn chỉ thích những cô gái đẹp, nhỏ buồn tủi,bỏ ra nước ngoài và khi trở về nhỏ đã hoàn toàn thay đổi,sau phẫu thuật nhỏ trở nên xinh đẹp (nhờ dao kéo thôi) và chuyển vào học viện Lam Viên trở thành hot girl. Chuyện tiếp cận hắn trở nên dễ dàng và nhỏ cứ lẽo đẽo theo hắn, hắn mặc kệ chỉ xem nhỏ như dụng cụ vui chơi z thôi!
Hiện tại,nó đang ngồi cãi nhau vs hắn mặc kệ lớp học..à không cả học viện này chứ, nhất là nữ sinh cứ nhốn nháo,nhôn nhao...cả lớp đang bàn tán cái gì đó xôn xao thì bỗng nhiên im bặt...
-chào các em!từ hôm nay tôi sẽ là gv tạm thời cho thầy Pester, tôi là Châu Hàn Phong cứ gọi là Kelvin!-tự nhiên ngoài cửa bước vào 1 chàng trai vô cùng đẹp trai với mái tóc vàng,từng cử chỉ của thầy Kelvin khiến tụi nữ sinh chết lặng đi,thầy chỉ mỉn cười và bắt đầu tiết học,còn tụi con gái thì cứ chằm chằm nhìn thầy ánh mắt hình trái tim, miệng chảy nước...đầy cả bàn,mặt thì hiện lên chữ hám trai rõ rệt. Hắn sau khi nghe thầy giới thiệu thì quay qua nó
-ủa???cô đâu rùi!??-hắn giật mình và nhìn xuống gầm bàn,nó đang ngồi co ro phía dưới bàn ngước nhìn hắn giơ tay ra hiệu im lặng
-suỵt!!làm ơn giữ im lặng giùm tui đi!nhak!
-cô làm gì dưới đó zậy??-hắn vẫn ngơ ngác nhìn nó
-suỵt!!!-nó giơ ngón tay lên
-ờ...!-hắn quay lên nhưng vẫn liếc nhìn nó-khó hiểu!!
Được 1 lúc thì thầy Kelvin của chúng ta cầm danh sách lớp lên và gọi tên trả lời 1 số câu hỏi của thầy,nó ngồi đó van xin trời,lạy chúa đừng kêu tên nó. Vừa cầu nguyện xong thì
-Mời e Châu Bảo Ngọc!-kẽ cười
-má ơi!sao mà linh dữ z nè!-nó nhăn mặt.đứng vậy cười, trưng cái mặt ngố hết sức-hề hề....thầy gọi e ạ?
-dẹp cái mặt ngố của cô vô đi!heo đã xấu rồi mà..-hắn nói rồi liếc nó
-a nói cái gì?(cha nội này mới bữa khen ta mà giờ...chặc..chặc..)ai là heo ha?hừ...
-thôi nào!Ngọc e trả lời câu hỏi đi-Kelvin xen vào
-Hà Hà....vâng thưa thầy!
Tiết học thấm thoát rôi qua.và cuối cùng cũng tới giờ ra về, nó nhanh chóng chạy về nhà. Vừa mở cửa bước vào
-về trể quá rồi đó em gái!-vâng,không ai khác chính là Kelvin a 2 nó!
-a 2..!!!sao a lại về?
-con bé này!nhà a mà a không có quyền về à?-vừa nói a nó vừa nhéo má nó?
-á!!!đau!...huhu..
-e mà cũng biết đau nữa hả?a nghe Baba ns e quậy lắm hả?đc rồi!từ nay a sẽ kề cặp trừng trị e!!
-huhu...-a2 nó là z đó!cứ hễ gặp mặt nó là mắng nó và nhéo má nó,tự nhiên bây h ổng xuất hiện trong trường nữa!chán ghê!!!
lên tới phòng,nó ngả người xuống chiếc giường vấu iu
-a..a..a thật là Rắc rối!!!!
|
Chương 7: rắc rối nối tiếp rắc rối (2)
Ông anh nó thật là lạ! Đang du học bên Anh tự nhiên nhảy về còn vô trường làm gv tạm thời gì nữa chứ!!ây da!!khổ ghê hôk!về rồi thì vào công ty phụ giúp Baba đi!rảnh rỗi sinh nông nỗi à!?hừ..kể cũng lạ nha!nó có thể mạnh mẽ trước ai chứ trước a nó thì nó vẫn là 1 con bé yếu đuối cần sự che chở,thật ra a 2 nó là con của người mẹ trước, bà qua đời do căn bệnh tim,bà là người Anh nên a nó mới sỡ hữu nét đẹp của bà, còn nó là con người thứ 2 hiện là bà mẹ vấu yêu bây giờ đó, bà là người Việt Nam nên nó không phải con lai như a nó,tuy là cùng cha khác mẹ nhưng 2 đứa thương nhau như a e ruột vậy,gia đình cũng rất hoà thuận. Hajzzz thôi đi,quay lại vấn đề chính nè! Nó đang rất khổ sở bởi ông a nó!ở nhà đã không yên vs ổng rồi mà zô trường cũng chẳng chạy thoát!như sáng hôm nay nè, thật là,nó đi học trễ vô lớp thì dính ngay cái tiết của ông thầy "Hói" dạy môn toán, ổng hỏi nó
-tại sao e lại đi trễ?
Nó thở dài:-thì tại ngủ quên nên đi trễ!thế mà thầy cũng hỏi!
-e..e không đc vào lớp!-ổng tức chỉ tay ra ngoài
-đó là thầy nói nha-nó cười nửa miệng và quay lưng định đi thì
-e theo tôi lên văn phòng-vâng không ai khác chính là ông a2 kính mến của nó,sáng nào cũng vậy!cũng triệu hồi nó lên mà xử tử như mắng, mà nhéo má nó
Nó hiện giờ mặt nhăn nhó rất khó coi, thử hỏi làm sao không sợ cho đc, ông a nó nhìn vậy chớ ác lắm, nói nhiều nhiều nhiều mà không ngừng nghỉ, nghe 1 lần tởn tới già!híc...mà ông này ngộ ghê!hồi hôm chính ổng bắt nó thức khuya coi phim ma vs ổng, nhất quyết không cho nó đi ngủ làm sáng nay nó dậy trễ thì lại mắng nó, lí nào như vậy cơ chứ!!!nó không biết làm gì hơn là lẽo đẽo theo a nó. Lên tới phòng, lúc này trong phòng chẳng có ai,a nói hỏi nhỏ nhẹ
- sao e lại đi trễ....-lên giọng hết cỡ- ĐÃ VẬY CÒN CÃI LỜI GV NỮA LÀ SAO???
-e...biết...-nó bịt tai lại
-tại sao chứ?e có biết như vậy là vô lễ với gv không hả??tại sao 3 năm e vẫn thế??e quả thật ngang bướng...a la e vì a thương e,e có biết không?e à!bố mẹ chúng ta nuôi ta lớn đến chừng này,chúng ta phải biết nghe lời chứ,e cũng lớn rồi đừng bướng bỉnh nữa,e nên ngoan ngoãn chăm học,e biết không,mai này sau khi ra đời e..
nó nhăn nhó!trời ơi!chịu hết nỗi rồi..lỗ tai nó sắp nổ tung ra lun ùi nè!
-vâng e biết rồi!e đi đây-nó chạy vọt đi không để a nó nói hết câu ,chạy tới gần cầu thang nó dừng lại thở dốc
-hơ...hơ...lỗ tai mình thà điếc thì tốt hơn!hơ...-a2 nó thật là, nhưng nó không trách a nó đc vì nó rất là thương a nó, nó chậm rãi bước ra sau trường, giờ này đang lúc ra chơi,nó chẳng muốn vào lớp, bởi giờ này trong lớp chắc không có chỗ cho nó ngồi đâu. Ngày nào cũng vậy, hắn đến trường là y như rằng có lễ hội vậy! Nhưng nó đâu hề biết rằng, trong lớp có 1 kẻ đang ngóng trông nó, hắn ngồi đó,hết cô này mang thức ăn nước uống tới cô khác, bực bội vì không thấy nó đâu!sáng nay vô lớp thì bị kêu đi tới giờ!bực bội,hắn đứng phắt dậy!làm cho mấy cô tiểu thư giật mình nhìn hắn chăm chăm ( trước h làm gì có vậy) hắn bỏ ra ngoài,hắn nghĩ nó sẽ đi đến thư viện vì mấy lần theo thấy nó vào đó tưởng nó đọc sách ai dè vô ngủ!hay thật!nghĩ là vậy nhưng chân hắn lại bước ra phía sau trường, hắn thoáng giật mình khi thấy nó ngồi đấy,im lặng, ánh mắt nhìn xa xăm, vô định, nhìn nó thật cô đơn,hắn không tiến lại hắn chỉ đứng nhìn nó từ xa mà thôi! Nhiều lần hắn nghĩ mình thích nó vì cứ suốt ngày cứ nghĩ về cái dáng vẻ lúc thì lạnh lùng lúc thì tinh nghịch. Hắn cười và gạt bỏ cái suy nghĩ đó ra!hắn không cho phép mình yêu thương người con gái nào thật lòng bởi không ai biết đc cái quá khứ đau thương của hắn ngày đó, sau cái chuyện của mẹ kế hắn, hắn đã tỏ ra hờ hợt,không muốn dính dáng tới những người con gái nữa nhưng hắn lại ngốc nghếch yêu 1 cô gái khá là tinh nghịch bởi cô đã kéo hắn ra khỏi sự cô độc nhưng lại 1 lần nữa hắn biết rằng cái cô gái muốn là gia tài kết xù nhà hắn, và hắn chuyển đến học viện Lam Viên này!nhưng hắn hoàn toàn thay đổi, cưa cẩm những cô gái xinh xắn dễ thương để khi họ ngục dưới chân hắn thì hắn cho là đồ bỏ đi!bởi 2 cú sốck ấy quá lớn đối vs hắn.
Thứ 2 đầu tuần. Hôm nay, mới sáng tinh mơ mà a nó đã lôi cổ nó xuống giường và tống nó lên chuyến xe buýt đầu tiên
-pipi e yêu!hẹn gặp lại ở trường!-a nó đứng dưới cười toe toét!vẫy vẫy tay chào nó
-mới sáng vô trường làm j hả a??- nó nhăn mặt nhìn a 2 đang đứng,trong lòng thì gào thét,đang ngủ ngon mà
-thì cho e khỏi đi trễ!-vẫn cười tươi nhìn nó
-e...ơ á..-chưa kịp trả lời thì xe lăn bánh,thôi đành chấp nhận số phận vậy!
nó nghiêng đầu nhìn ra ngoài,buổi sáng thật đẹp,không khí trong lành, xe cộ thưa thớt, 2 bên đường vẫn chưa đông đút như mọi ngày, nó ngồi đó, thẫn thờ,đâu hay biết rằng bên cạnh nó có 1 cậu con trai đã ngồi đó tựa khi nào
-Hey!hello you!-cậu bạn đó nhìn nó cười tươi Loading...
-cậu là ai?-nó nhìn cậu, cậu ta mặc đồng phục của trường nó, tóc nâu hạt dẻ, đôi mắt xanh, đôi môi nhỏ, khuôn mặt thon gọn nhìn sơ qua thì ngỡ như con gái vậy!
-mình làm quen nhé!mình là Vũ Minh cứ gọi mình là Jen!-vẫn nụ cười rất tươi cậu nhìn nó
-ờ...tôi là Bảo Ngọc!-nó nói rồi quay đi
Đến trường, cậu chạy đi và vẫy tay chào nó
- hẹn gặp lại cậu nhé!pye!
Nó không nói gì im lặng bước đi,trong lòng cảm thấy vui vui vì trước h đâu có ai làm quen và nói chuyện vs nó như vậy,nó cảm thấy Jen rất hợp vs nó,lúc nãy ngồi trên xe 2 đứa nói nhiều thứ hợp nhau lắm!trước kia những đứa tiếp cận nó là vì sợ thôi,không có đứa nào thật lòng,cho đến giờ nó mới cảm nhận đc chút ít gì đó về tình bạn, vào lớp tiết đầu là sinh hoạt của cô chủ nhiệm nó. Cô giáo nó cứ thao thao bất tuyệt về vấn đề j đó! Nó thấy sao hôm nay lạ lạ!à!thì ra là người ngồi trước nó không đi hc nên thấy trống, lúc này cô giáo nói
-các e!bạn Thư đã chuyển trường và lớp ta...
-cô!e chuyển lên chỗ này ngồi đc không?-nó đứng phắt dậy
Hắn nhìn nó rồi quay lên nhìn bà cô như muốn điều khiển bả nói là...
Bà cô đổ mồ hôi hột...lúc đó
-Hello!mình là Vũ Minh cứ gọi là Jen!từ hôm nay sẽ học ở lớp này!mong các bạn chỉ giáo nhiều!- Jen cười tươi hết cỡ, rồi thản nhiên xuống chỗ trống trước mặt nó và quay xuống cười vs nó
- lại gặp nhau rồi!
nó chỉ gật đầu rồi ngồi xuống, bọn con gái vẫn cứ thế, chỉ trỏ nó,tức quá mà!ngồi cạch Hoàng Tú sau Jen nữa cơ chứ!
Giờ ra chơi, nó bị Jen kéo xuống căn tin, nó không chịu đi vì nó ghét ồn ào nhưng Jen cứ kéo mãi
-đi!đi!chúng ta đi mua đồ ăn nào!
-cậu làm gì vậy!tôi không đi đâu!
-đi mà chúng ta là bạn mà!-Jen chưng cái bộ mặt thỏ con nhìn nó, nó phì cười,lâu lắm rồi ns mới cảm thấy vui như thế này!vui thật sự
-thôi đc rồi!đi thôi!cậu thật rắc rối!
Jen cười và dẫn nó về phía bàn ăn,còn cậu đi mua bánh!
|
C.8 - Chúng Ta Là Bạn
Từ lúc Jen chuyển vào học,nó cảm thấy vui lắm, cậu lúc nào cũng thao thao bất tuyệt, hết kể chuyện này rồi tới chuyện khác, khiến nó cứ cười suốt, mai ra nó cảm nhận đc cuộc sống này còn nhiều điều thú vị...Hôm nay, cũng như mọi ngày, cứ hễ ra chơi là bị Jen kéo xuống căn tin, bỏ mặc hắn ngồi đấy bị bọn tiểu thư bu kín. Hắn tức lắm, tại sao cái tên mới chuyển vô lại có thể thân mật với nó nhanh chóng như vậy chứ?? Đang bực mà gặp tụi này cứ dính dính sáp sáp khiến hắn không giữa đc bình tĩnh quát
-Mấy cô tránh ra dùm tôi có đc không hả??-nói rồi hắn bỏ đi, để lại nơi này những gương mặt ngơ ngác như con nai vàng.(cáo thì có)
nó và Jen vừa rời khỏi căn tin thì có 1 cậu bạn gì đó gọi Jen lên văn phòng, Jen bảo nó về lớp trước, nó gật đầu,lững thững bước đi. Nó rẽ vào thư viện, tới kệ sách nó chọn cho mình một quyển tiểu thuyết rồi rẽ bước, bất ngờ nó vất phải vật gì đó rồi té xuống, kẽ giật mình vì đó là 1 cậu con trai đang nằm ngủ, bất ngờ hơn khi quyển sách che khuôn mặt tuột xuống,không ai khác chính là hắn Hoàng Tú, nó nhìn hắn, ở khoảng cách gần này nó có thể nhìn rõ từng đường nét trên khuôn mặt hắn, một câu ngắn gọn thôi Rất hoàn hảo!lúc hắn ngủ trông thật tĩnh lặng, tựa mặt nước trong suốt không chút gợn sóng, gương mặt tên sở khanh lúc này đây không hề đáng ghét như mọi khi...bất giác tim nó khẽ lệch nhịp! Hắn lúc nó va phải đã thức nhưng giả vờ nằm im đấy, trong lòng dâng lên cái cảm giác thích thú,hắn kẽ châu mày, mở mắt, nó đang nhìn hắn bất giác thấy hắn mở mắt, mặt hơi ửng hồng, nó vội vàng đứng dậy thì hắn kéo tay nó,mất đà nó ngã vào vòng tay ấm áp của hắn, nó giật mình đẩy hắn ra và đứng dậy
-a làm j vậy?
Hắn không nói gì chỉ khẽ cười
-a..a đúng là tên sở khanh mà!
Hắn nhướng mày
-sao cô cứ thích gán ghép tôi vs cái từ sở khanh đó hoài vậy?
-thì chẳng phải a họ sở tên khanh sao!?
-cô thật là!
-tui thì sao hả?
-đúng là đồ heo mà!
-cái gì chứ!ai là heo hả?-nó tay chống hông, chưng bộ mặt rất chi là đáng ghét ra khiến hắn phì cười
-cô chứ ai!biết mà cứ hỏi!
-nói bậy nè!-vừa nói nó vừa tặng miễn phí 1 cú vào chân hắn khiến hắn la oai oái
-á..đâu!cái con heo này!-hắn ôm chân, nhăn mặt
-lêu..lêu..đáng đời tên sở khanh nhà ngươi!-nó nói rồi chạy đi mất!để hắn đứng đó ôm cục tức to đùng
-Con heo kia chờ đó!
phía cuối kệ sách có 1 đứa quan sát nãy giờ, tay nắm chặt thành nấm, ánh mắt đầy căm ghét xen lẫn tức giận
-mày chờ đó con ạ!!tao nhất định không để yên cho mày đâu!thời gian còn dài, cứ từ từ mà hưởng thụ đi!-không ai khác chính là con Yến, lúc nãy theo hắn thấy hắn nằm đó định bước ra thì nó xuất hiện, nhỏ tức lắm,nhất là lúc hắn ôm nó. Nhỏ trong đầu giờ bày mưu lập kế *** hại nó!
Còn Jen,cậu mở cửa bước vào, ngay lập tức ôm chầm lấy Kelvin
-a ui!a ui! Nhớ a quá đi mất!
-Jenny e về sớm vậy?còn chuyện học hành của e ở Anh thì sao?
-lo j!công chúa như e đâu cần học chi cho mệt!
-e nói kì vậy?phải học hành tử tế chứ!đâu phải công chúa là không cần học....
-vâng e biết rùi!chuyển về đây hc thì cũng có sao đâu!-cô cười tươi!(pà này cũng sợ cái tính nói không ngừng nghỉ của ông kia)
-ờ..nhưng sao e lại giả con trai vậy?
-không cải trang cho bọn nhà báo săn tin à?hôm sau lên trang nhất vs nội dung là Cô công chúa kính yêu của nước Anh vì chàng trai mà bỏ xứ à?
-thật sự là như vậy mà-Kelvin cười, chọc cô
-a thật là!
Vậy là đã rõ, cậu hs mới này chính là con gái, mà lại là cô công chúa của nước Anh nữa chứ! Cô thích Kelvin từ lần đầu gặp,và rồi cô cứ bám theo cậu suốt,khiến cậu thích cô thậm chí là yêu cô từ lúc nào không hay biết. Cô về là cũng vì ông Kelvin này đấy! Nói chuyện một hồi cô tạm biệt Kelvin để trở về lớp vì sợ B.Ngọc chờ lâu,cô không bết sao lần đầu gặp Ngọc trên xe buýt lại khiến cô muốn kết bạn, cô thật sự có thể nhìn thấu B.ngọc bề ngoài hơi lạnh và cứng cỏi nhưng tận trong trái tim cô rất cô đơn và yếu đuối...Jen trở về lớp, thấy B.ngọc đang nằm úp mặt xuống bàn,bèn chạy lại hù nó
-hù...làm j mà mệt mỏi dữ vậy?
Nó ngước lên,là Jen không biết từ lúc nào nó và Jen đã trở nên thân thiết vs nhau
-cậu đi lâu quá zậy?!
-hì...thông cảm nghen!
Nó cười,bất giác hỏi Jen
-giữa chúng ta có phải gọi là tình bạn không?
jen bật cười..
-không phải bạn chớ là gì?chúng ta là bạn!là bạn tốt!chịu hôk?
Nó thật sự cảm thấy vui lắm,cảm giác như đc sống lại, từ nay nó có bạn rồi!là bạn thân đấy!. Nó nở nụ cười tươi, nụ cười đầy sức sống...
"chúng ta là bạn!là bạn tốt!..."
|
C.9 - Thân Phận Thật Sự
Vẫn như mọi ngày....nó vẫn đến trường, đến lớp nhưng nó không còn cô đơn nữa vì nó đã có bạn, là bạn thật sự mà nó luôn tìm kiếm đó nha! Jen và nó giống như đã từng quen biết, sớm làm thân và nói chuyện 1 cách tự nhiên, trong lớp nó không còn ngục đầu xuống ngủ như mọi ngày nữa mà nó cùng với Jen buôn dưa bán lê..2 đứa cứ nói chuyện suốt suốt,thầy cô cũng đành bó tay, tụi con gái thì nhìn nó với ánh mắt thân thương hình viên đạn, nói sao thì nói, vẫn kẻ ngồi bên cạnh bị bỏ rơi là uất hận nhất!uất chớ sao hôk uất cho đc,mọi ngày là nó vs hắn ta điều tranh hết cái này lại cãi cái kia, giờ thì sao!giờ thì hắn nói gì nó cũng mặc kệ chả thèm tranh chấp vs hắn nữa, tức giận hắn bỏ ra ngoài, nó chỉ nhìn theo cho đến khi ra tới cửa rồi tiếp tục buôn chuyện cùng Jen.
-Jen này,tớ cảm thấy cuộc sống này cũng thú vị đấy chứ!tớ không còn cảm thấy cô đơn như ngày nào nữa!-nó chia sẻ những điều thật sự trong trái tim nó, Jen cười tươi
-cuộc sống này còn nhiều điều hay lắm!đến 1 lúc nào đó cậu sẽ thấy thật sự rất hạnh phúc, lúc trước tớ cũng nghĩ cuộc sống này vô vị nhưng kể từ lúc đó...-vừa nói cô vừa mơ màng quay lại kí ức lúc mới gặp Kelvin. Lúc đó,cô đang bị bọn vệ sĩ bắt trở vào trường học, vì ngán học nên cô định trốn nhưng không đc,đang lúc vùng vẫy cô thấy kelvin, từ người a phát ra một vầng hào quang sáng lấp lánh cứ khiến cô nhìn mãi,cô thích a ngay cái nhìn đầu tiên,Kelvin cậu là một người xuất sắc, cậu học khoa kinh tế,chính trị năm nhất còn cô thì mới học cấp 2, cũng vì cậu mà cô trở nên ham học lạ thường nên bố cô điều tra và biết là vì cô thích cậu, cô cứ suốt ngày bám theo cậu bắt cậu làm gia sư cho cô, vì nể bố cô cứ năn nỉ ( đức vua nước Anh năn nỉ đó) nên a mới chấp nhận,nhưng không biết từ lúc nào cậu thích cô mất rồi!3 năm trôi qua, cậu trở về nước, vẫn cái tính thích bám theo cậu (hay đó đã trở thành thói quen của cô) cô cũng theo chuyển về đây học!cô đang miên man nhớ lại những kí ức đẹp thì B.ngọc kẽ lay tay cô
-nè!kể từ lúc nào??sao tự nhiên đang kể cậu lại mơ tưởng đi đâu vậy??
cô cười:- rồi cậu sẽ biết thôi!khi tìm đc một nửa của cuộc đời mình!
-một nửa?là người yêu sao?cậu có bạn gái rồi à?ai mà xui dữ vậy nè?- cô chọc jen, Jen nghĩ thầm " là bạn trai cơ chứ!!" Nhưng cô không nói chỉ cười trừ
-xì..xui j chớ!mai mắn lắm đó!để rảnh rỗi tớ ra mắt cậu!nhất định cậu sẽ ngạc nhiên cho coi!
-đẹp lắm hay sao phải ngạc nhiên!
-chính xác!vừa đẹp lại vừa giỏi nữa chứ!
-woa!
Rồi 2 đứa cười đùa vs nhau! Thật ra Jen chưa cho B.ngọc biết cô là con gái vì muốn cho nó 1 bất ngờ! Còn hắn, bỏ lên phòng hội trưởng thì bắt gặp ngay con Yến đang ngồi vắt vẻo trên ghế!hắn chẳng thèm quan tâm, lạnh mặt khiến nhỏ tức cao máu
-a Tú!
-cút nhanh ra ngoài!tôi đang mệt!cấm làm phiền!-nói rồi hắn ngã người xuống ghế sa lông,nhỏ tức quá nhưng chẳng làm đc j nên ngậm ngùi bước ra ngoài! Ra ngoài nhỏ nghiến răng ken két
-chắc chắn lại là con nhỏ đó!chiết tiệt!tao không để yên cho mày được nữa!dù phía sau mày là thế lực mạnh đi chăng nữa!tao cũng cóc sợ!-nói rồi nhỏ bước đi, tiếng lạch cạch của giầy cao gót vang lên nghe đầy ngạo mạn
Trở lại nó,giờ ra chơi nên nó vs Jen đang ở căn tin, 2 đứa ngồi nói chuyện rôm rả, có biết đâu xung quanh là những nhìn đầy yêu thương dành tặng nó
-con nhỏ đó ỷ nó là ai??nghèo mà làm phách!xí..!-1đứa đứng gần đó chịu không nổi cảnh tượng trước mắt nên lên tiếng, thấy vậy xung quanh cũng đổ ầm ầm vào nhìu chuyện
-tao nghe nói con đó nghèo xác kiếp!thế mà cũng vô trường này học!hứ!-con kia nói và liếc nó
-úi!nghèo tỏ ra tiểu thư!xứ!
-...
-...
Lúc ở trường cũ có đứa nào dám hó hé vs nó,toàn là lũ nịnh bợ, nên giờ nghe tụi này **** rủa,trách móc trước mặt nghe cũng vui tai ( sở thích quái dị),nó vẫn cứ mỉn cười nói chuyện vs Jen, nhưng Jen chịu không nổi khi mấy đứa cứ nói nó, nó chịu hay thiệt!(đâu biết sở thích quái dị của bà kia) mấy lần Jen định đứng dậy ra mặt giùm nó nhưng nó cứ ngăn cản.
lúc này đây, con Yến bước ra cùng tụi con thảo,Vy ,trên tay con Yến đang cầm một ly nước lạnh tiến về phía nó, nhỏ lại gần đổ ly nước lên người nó rồi giả vờ cuống cuồng xin lỗi
Loading...
-á!trời ơi mình lỡ tay!xin lỗi bạn nha!có sao hông dạ??-giọng nhỏ như chăm chọc nó,còn tụi kia thì cười ha hả,(cười đi,cứ cười đi,rồi tụi bây sẽ chết hết thôi) đúng là, đổ nước lên người ta còn nói lỡ tay. Jen đứng dậy, định nói nhưng bị nó ngăn cản, ý muốn nói để nó tự giải quyết cho. Nó đứng dậy cười với nhỏ
-mình không sao!mà bạn à!-vừa nói nó vừa cầm lọ tương ớt trên bàn ăn lên-mình không biết là lọ này khi dính người có cay hông nữa!-nó gỡ nắp ra,vờ bước ra vấp ghế và bóp chặt lọ tương, hậu quả tương văng tung toé trên người nhỏ Yến, nó cũng vờ xin lỗi!-chết chưa!mình lỡ tay!ây da!lọ tương ớt hết rồi sao ăn phở với cậu đây Jen?-nó quay qua nhìn Jen, Jen ngẩn người
-hôm khác ăn cũng đc!
Còn con Yến,mặt đỏ vì tức, nhỏ lập tức chạy đi,nhỏ không muốn trước mặt mọi người làm mất hình tượng, nhưng lại bị 1 con nhóc như nó làm cho bẽ mặt!thật đúng là nhục nhã! Nó cùng Jen bước về lớp,trên đường đi Jen cứ cười suốt, nó không nói gì! Cái đó thì đáng gì, nó nổi tiếng là quậy mà!còn nhiều trò lắm! Đâu đó gần cuối căn tin cũng có một người dõi theo nó, mỉn cười và quay đi! Tối nay, nó với Jen hẹn đi xem phim, Jen đứng trước rạp phim chờ nó, nó bước xuống taxi, Jen ngạc nhiên, vì trong trường đồn rằng nhà nó nghèo, Jen không tiện hỏi chuyện gia đình sợ nó ngại, nhưng hình như không phải vậy, cô tin mắt lắm đó, bộ đồ trên người nó Không phải hàng thường, là hàng hiệu hiếm có!cả đôi giày nữa!phong cách này thì có xác định là không phải nhà khó khăn, Jen ngần ngại hỏi nó
-hey!tớ thật sự nghi ngờ về gia thế nhà cậu đó!
nó mỉn cười, cậu ấy biết rồi,dù sao nó cũng biết Jen chơi thật lòng vs nó nên nó cũng không ngần ngại kể chuyện gia đình nó, từ việc chuyển trường liên tục tới việc thật sự nó là con gái cưng của Châu gia, công ty bất động sản nổi tiếng trên thế giới! Jen giật mình, trong đầu nghĩ "Kelvin là con trai của Châu gia, a nói có đứa e gái, hông lẽ là B.ngọc!chắc là vậy rồi!thật trùng hợp làm sao!châu Hàn Phong,Châu Bảo Ngọc, sao mình không nghĩ ra nhỉ?há há.."
nó lay Jen :-này!mơ màng j đó!vào trong thôi!mà cậu chọn phim j vậy?
-phim tình cảm tâm lí chớ gì?-vừa nó jen vừa tiện tay mua bắp rang và nước ngọt! Và 2 đứa bước vào trong,nó không khỏi thắc mắc
-sao không xem phim kinh dị á!
-thôi đi!
-tớ thật sự nghi ngờ về giới tính của cậu đó!
-khỏi nghi ngờ chi cho mệt!-Jen cười và bước vào chỗ ngồi,hàng đầu tiên
nó hỏi thêm mà Jen không chịu nói, chỉ mải chăm chú xem phim. Phim kết thúc, bước ra ngoài ai cũng bàn tán về Bộ phim mới xem xong, về hoàn cảnh của cô gái bất hạnh trong phim
-híc..híc..tội nghiệp cô ấy quá à!-Jen vừa nói vừa lau nước mắt!
-Cậu có phải con trai không vậy!?-nó nói và nghĩ rằng Jen sẽ **** nó,ai dè,cậu phát ra một câu khiến nó giật nải mình
-híc...chứ còn gì nữa!
-cái gì??-nó nhìn chằm chằm vào Jen
-tớ là con gái mà!-Jen đưa cặp mắt tròn xoe nhìn nó
-cậu..cậu...
-hì...đi tớ kể cậu nghe!giờ chúng ta đi ăn kem
nói rồi cô kéo nó đi! vừa ăn cô vừa kể cho nó nghe thân phận thật của mình, nhưng cô không nói cô là bạn gái của a nó! Cái này từ từ hả cho nó biết, làm cho nó ngạc nhiên chơi! Và suốt buổi tối 2 đứa đi khắp nơi, chơi rất vui vẻ.
|