Người Vợ Bất Đắc Dĩ
|
|
Trường ôm lấy nó, anh bảo:
_Em lo gì chúng ta cứ làm lễ đính hôn đi, rồi anh chờ em đi học về mình làm lễ cưới…!!
Hồng nghe Trường nói tới đính ước và kết hôn, nó sợ quá, liền đẩy anh ra và bảo:
_Anh….anh nên nghe lời của em đi thì hơn vì sự thật bao giờ cũng đau lòng cả……!!
Trường bực mình hỏi:
_Lúc sáng em đòi hủy hôn ước với anh vì em không yêu anh và chỉ muốn trêu đùa trên tình cảm của anh thôi, nay em lại bảo em còn đi học, vậy cái nào mới đúng…???
Hồng khóc, nó bảo:
_Cả hai cái đều đúng, anh có biết là tại sao em lại ghê sợ khi ở gần anh không vì em không tin anh nên em mới như thế, anh sẽ không nhẫn tâm bắt một người ghê sợ mình ở bên anh cả đời chứ…???
Trường tái mặt, vậy là cô ấy ghê sợ anh vì cô ấy không tin anh và không yêu anh, anh bóp thật chặt vào cánh tay của Hồng và anh nhìn thật sâu vào mắt của nó, anh hỏi:
_Em hãy nói thật lòng cho anh biết, em đã yêu ai rồi đúng không…??
Hồng hất tay của Trường ra, nó cố nén đau khổ để đóng vai một kẻ ác, nó bảo:
_Vâng, em đã tìm được cho mình một tình yêu mới, anh ấy tuy không giàu bằng anh nhưng anh ấy trong sạch hơn anh…!!
Trường dơ tay lên, anh tát cho Hồng một cái vào mặt.
_Bốp………..!!
Anh đau khổ khi phải đánh nó, anh cười như điên, anh bảo:
_Xem ra tôi là một thằng ngốc khi tin cô, cô cũng đâu khác gì người đàn bà kia, chỉ có điều cô không tham tiền của tôi mà thôi, hay là cô cần tôi sẽ trả nó cho cô…??
Hồng trong lòng như có muôn vàn cây kim đâm vào, nó cố vênh lên, nó bảo:
_Tôi không cần những đồng tiền bẩn thỉu của anh, tôi chỉ cần anh hứa không tới đòi nợ tôi và con bạn tôi là được….!!
Trường mặc dù vậy, anh vẫn cố vớt vát lại lần cuối, anh hỏi:
_Tên Tuấn kia là gì của em…??
Hồng kinh ngạc sao anh ấy lại nó thế:
_Anh hỏi để làm gì….??
Nhìn thái độ của Hồng, anh đưa ra cho nó xem một xấp ảnh trong đó là cảnh nó đang ôm Tuấn trong lòng và cái cảnh cúi đầu được người ta chụp rất khéo như là đang hôn nhau, nó há hốc mồm, nó không hiểu là ai đã làm như thế này với nó.
|
Trường cười khẩy anh bảo:
_Sáng nay có người gửi cho tôi cái này, khi mở ra tôi chỉ muốn xé nát nó ngay thôi, nhưng tôi tin cô và tôi nghĩ biết đâu đây chỉ là ảnh ghép thì sao….!!
Anh đau khổ nói tiếp:
_Nhưng xem ra đây là ảnh thật và không hề có một chút giả rối nào, cô đã lừa rối tôi, cô không hề yêu tôi, cô chỉ coi tôi là trò chơi của cô thôi...!!
Hồng mặc dù bị oan ức nhưng đây là cơ hội tốt cho nó rời xa anh, nó nhắm mắt lại, giọt nước mắt của nó chảy ra, nó thì thầm với Trường:
_Anh ơi…!! Hãy tha lỗi cho em, em không thể cho anh biết anh là anh họ của em được, nếu anh mà biết được sự thật kia thì anh sẽ căm giận bố của anh và có thể vì anh mà bố của anh sẽ chết vì suy tim mất, em không muốn anh trở thành một con người bất hiếu, thà là anh cứ căm giận em đi, biết đâu anh có thể vì hận em mà tiếp tục cố gắng sống, em yêu anh, nhưng tình yêu của chúng ta trái ngang quá, anh hãy hiểu mà quên em đi, em không là gì cả, hãy coi em là cơn gió, chỉ là môt cơn gió mà thôi, gió chỉ thổi qua rồi nó lại đi, nó không dừng lại ở bất cứ nơi nào cả…..!!
Anh căm hận nhìn nó anh hỏi:
_Cô có gì giải thích cho tôi không…??
Hồng khinh khỉnh lên bảo:
_Tôi không có gì để giải thích cho anh cả, vì không phải là anh cũng biết rồi hay sao…??
Trường bóp mạnh vào tay của Hồng, làm cho nó nhăn mặt lại vì đau nhưng nó không kêu lên tiếng nào.
Trường cúi xuống anh định hôn nó, nhưng Hồng vội lảng tránh, làm sao nó có thể để cho anh làm điều đó khi nó biết anh là anh họ của nó chứ.
Trường kinh tởm nhìn nó, anh bảo:
_Bây giờ ngay cả hôn, cô cũng muốn tránh tôi nữa cơ à, xem ra cô giữ gìn cho anh ta kỹ quá, nhưng thôi tôi cũng không cần, tạm biệt cô, và chúc cô hạnh phúc…!!
Trường bước đi mà trái tim đã vỡ nát từ lâu rồi, từ lúc anh nghe nó nói, nó đã yêu người khác, mấy bức ảnh chụp nó và Tuấn vương trên đất, gió thổi làm cho mấy tấm ảnh bay lung tung.
Hồng nhìn theo, nước mắt của nó chảy ra, thế là hết, cuộc tình này sẽ không bao giờ còn nữa, hai anh em họ ư, ha ha ha, hay thật, nó là một con điên, nhưng bây giờ nó cần phải tỉnh táo, nó cần hỏi bố mẹ của nó, nó cần xác minh lại xem nó có phải là con nuôi của họ không, mặc dù nó biết điều đó là không thể nào sai.
Nó đi về nhà, nó mở cổng, nó nghe được tiếng cười đùa ở trong nhà, nó nhắm mắt lại, nó biết từ nay, tiếng cười kia sẽ không bao giờ còn nữa, khi sưthật kia được phanh phui, bố mẹ nó có khi vì nó mà đau buồn cũng nên, nhưng nó không thể sống yên được nếu nó không biết nó có thật sự là con của họ không…
|
Nhìn đôi mắt sưng lên vì khóc của Hồng, bà Hoa ngạc nhiên hỏi:
_Con bị làm sao thế, sao lại khóc đến nỗi mắt đỏ hoe thế kia…??
Hồng nhìn mẹ nó thật đau khổ, nó hỏi bà Hoa:
_Mẹ hãy nói cho con biết đi, con có phải là con đẻ của bố mẹ không…??
Bà Hoa, ông Hùng và cả Khoa nữa tái mặt, họ nhìn nó chằm chằm.
Bà Hoa run giọng hỏi nó:
_Sao tự nhiên con lại hỏi mẹ điều đó…??
Hồng buồn đau nói:
_Vì có người đã nhận con là người thân của họ, con cũng đã xem kết quả AND, và kết quả cho thấy con có quan hệ ruột rà với họ, mẹ hãy nói thật cho con biết đi, con là ai và con có phải là con nuôi của bố mẹ không…??
Bà Hoa nước mắt tuôn trào, bà ôm lấy mặt mà khóc, chỉ có ông Hùng là còn bĩnh tĩnh, ông nói:
_Con đã biết được bao nhiêu sự thật….???
Hồng chán nản, nó bảo ông Hùng:
_Con đã biết gần như là toàn bộ câu chuyện, nhưng con vẫn muốn xác minh lại….!!!
Ông Hùng buồn buồn bảo:
_Bố mẹ và anh Khoa của con lẽ ra không bao giờ muốn nói ra chuyện này và định giấu nó đến cuối đời, nhưng nay con đã biết rồi thì bố sẽ kể cho con nghe…!!
Ông Hùng bắt đầu kể:
_Bố mẹ sinh anh trai của con và khi nó được 13 tuổi, mẹ Hoa của con muốn có thêm một đứa con nữa, và mong lần này sẽ sinh được một đứa con gái, bố mẹ mừng lắm vì kết quả như ý muốn, bố mẹ mong chờ đứa bé ra đời từng ngày, nhưng đau đớn thay, cái thai lại bị chết ngạt và bố mẹ mất đi đứa con mà mình mong chờ hàng ngày, mẹ của con đã ngất đi khi đứa con mà bà yêu quý đã không còn.
_ Con cũng được sinh ra cùng ngày với đứa bé ấy, cô y tá đã bế con cho bố mẹ, cô y tá bảo mẹ của đứa trẻ vừa mới chết nên không có ai chăm sóc, nhìn con chúm chím cái miệng vì khát sữa và cái tay nhỏ xíu đung đưa, mẹ Hoa của con đã bật khóc, bà đã đồng ý nhận nuôi con, từng ngày bà yêu quý và thương yêu con như con ruột, mặc dù nỗi đau kia vẫn còn đó, nhưng nhờ có con mà mẹ con dịu bớt đi….!!
_Nay con đã biết được sự thật rồi, bố hy vọng sẽ không có gì thay đổi, nếu con muốn nhận lại người thân bố mẹ và anh Khoa của con không hề ngăn cấm, nhưng bố mong muốn con vẫn coi gia đình này là nhà của con, và con vẫn yêu quý anh trai của con và bố mẹ như xưa, và bố mẹ và anh Khoa của con cũng yêu quý con như vậy….!!!
Hồng ngồi nghe, mà tâm trí đã bay đi đâu rồi, nó lo cho Trường, nó hy vọng anh lái xe an toàn và hy vọng anh ấy không khóc.
Nó đau khổ nói:
_Con đã hủy hôn ước với anh Trường rồi….!!
|
Cả nhà kinh ngạc khi nghe Hồng hủy bỏ hôn ước với Trường.
Bà Hoa hỏi:
_Tại sao thế hả con, sao con lại hủy bỏ đính ước khi ngày cưới sắp đến gần rồi…???
Nó ôm lấy bà Hoa mà khóc, nó nói trong tiếng nấc.
_Mẹ có biết anh ấy là gì của con không, anh ấy là anh em con chú con bác với con đấy, mẹ nghĩ là hai em có thể lấy nhau sao…??
Bà Hoa, ông Hùng và Khoa ngồi bất động trên ghế, họ cảm thấy quá khủng khiếp, sao lại có chuyện oan trái như thế chứ, không thể nào, chuyện này làm sao mà xảy ra được.
Bà Hoa mặt tái lại, bà run run nắm lấy tay của Hồng, bà hỏi mà giọng nói đã gần hết hơi rồi.
_Con…. Con có chắc về điều đó không, nhỡ đâu có nhầm lẫn thì sao…??
Hồng cười buồn, nó nhìn mẹ của nó với ánh mắt biết ơn.
_Không đâu mẹ ạ, vì con đã xem hết tất cả những tấm ảnh, hồ sơ, lý lịch của họ rồi, đấy là chưa tính kết quả xét nghiệm ADN….!!!
Không đợi Hồng phải nói nhiều bà Thủy Tiên cũng đến ngay sau đó, bà tự giới thiệu là Dì của Hồng, bà đã cho họ biết bà đã tìm nó như thế nào và kể cả việc tại sao Hồng phải hủy bỏ cái đám cưới kia nữa.
Cả gia đình bà Hoa cảm thấy tai họa đã thực sự giáng xuống gia đình, họ lo sợ cho Hồng, vì thà rằng chúng nó chia tay nhau vì không hợp nhau và vì nguyên nhân khác còn hơn, đằng này lại là do chúng nó có quan hệ ruột rà máu mủ, thật là đau khổ.
Hồng còn trẻ quá, liệu nó có thể chịu được cú xốc này không, tất cả đều nhìn Hồng, họ muốn biết bây giờ nó đang nghĩ gì trong đầu, họ lo sợ nó vì chuyện này mà nghĩ quẩn thì khổ.
Bà Hoa an ủi nó:
_Con cũng nên quên đi con ạ, vì cuôc đời này hay có nhiều chuyện oái oăn, nhưng ta phải tiếp tục cố gắng để sống và phải tiếp tục vươn lên, con không vì mình thì hãy vì người thân mà phấn trấn tinh thần lên, con mà làm chuyện gì dại dột mẹ sẽ không sống được mất….!!
Hồng yên lặng không nói gì, nó không hề có định tự tử hay làm chuyện gì dại dột, nó không hề lo cho bản thân nó, mà nó lo cho anh, nó đang tự hỏi bây giờ anh Trường đang ở đâu, anh sẽ không vì nó mà uống rượu say chứ, rồi anh làm sao mà lái xe về, nhỡ có tai nạn thì sao, nó có nên gọi điện cho anh để hỏi thăm không .
Nhưng nó lắc đầu nó không nên làm thế, bây giờ nó nên tránh xa anh càng xa càng tốt, vì nếu ở gần anh lúc này, nó sẽ không kiềm lòng được mà gây nên tội thì sao, thôi thì tạm biệt anh, nó sẽ sống cả đời không yên ổn vì lo cho anh và vì nó yêu anh, một mối tình đau khổ và đây oan trái, trái tim của nó rỉ máu, tình yêu tuổi 17 của nó kết thúc trong đau đớn và trong hờn tủi.
Nó ngước mặt lên nhìn bầu trời, nó cảm nhận được hơi ấm của ánh sáng ban mai, nó cũng hy vọng ánh sáng ấy cũng gửi đến trái tim băng giá của Trường, và mong anh tìm được một người con gái yêu anh và làm cho anh quên được nó, mặc dù trong lòng nó không muốn một chút nào và đang ghen dữ dội nhưng bây giờ nó chỉ là em gái của anh thôi, nó cần phải thay đổi cách nhìn nhận cuộc sống theo hoàn cảnh mới.
|
Hồng nhìn người thân của mình, nó bảo:
_Con đã xin được một xuất học bổng, nên con sẽ đi du học….!!
Cả nhà nhìn nó, họ hiểu nó muốn ra đi để quên đi nỗi đau, mặc dù họ không muốn nó đi, nhưng không còn cách nào cả, chỉ cần nó có thể sống tốt là được, vì nó đi nó cũng sẽ về nhà, nó có đi luôn đâu mà sợ…
Bà Thủy Tiên bảo:
_Con chọn học ở đâu…??
Hồng buồn buồn bảo:
_Con muốn sang Anh du học, vì con thích thành phố này, và cả mấy trường đại học ở đấy nữa…!!
Bà Hoa khóc, bà hỏi Hồng:
_Bao giờ thì con đi….??
Hồng cười buồn bảo cả nhà:
_Con xin lỗi, lẽ ra là tháng sau, nhưng nay con muốn đi sớm hơn, có lẽ là trong tuần này, con muốn sang trước vì con muốn đi du lịch ở đâu đó rồi nhập học luôn….!!
Khoa hỏi Hồng vì anh lo lắng cho nó:
_Em có cần anh đưa em đi không, vì anh không yên tâm lắm…??
Hồng lắc đầu, nó nói:
_Không cần đâu anh, em có thể tự lo cho mình được…!!
Bà Thủy Tiên ở lại ăn cơm với cả nhà, Hồng xin phép về phòng trước vì nó hơi mệt, nó buồn quá, vậy là lần này nó sẽ đi xa thật, và nếu không có chuyện gì thì có lẽ năm năm sau nó mới về, nó đang chạy trốn chính bản thân mình, nó muốn học tập và công việc làm cho nó quên anh và quên đi mối tình oan nghiệt này.
Tuấn gặp cô gái ở trong quán rượu anh kinh ngạc vì anh thấy cô gái này sao lại giống Hồng quá thế, chưa hết từ cách ăn nói đến tính cách đều giống nhau, anh nghi ngờ hỏi:
_Cô có anh chị em sinh đôi hay không….??
Cô gái trả lời:
_Xin lỗi nhưng tôi không hề có anh chị em, tôi là con một…!!
Tuấn quan sát thật kỹ cô gái này, anh lắc đầu bảo nó:
_Xin lỗi cô, tại vì nhìn cô giống cô bạn của tôi quá, nhìn hai người như hai giọt nước vậy…!!
Cô gái kia cũng kinh ngạc không kém, cô ta vội hỏi:
_Anh nói thật chứ, không lẽ ở trên đời này lại có người giống hệt tôi sao…???
|