Thiếu Gia Lạnh Lùng và Tiểu Thư Dễ Thương
|
|
Chương 90: Thoát Nạn ( 2 ) Đường đi ở dãy núi này không phải là dễ . Những hàng cây đã rậm rạp lại còn không thẳng hàng nhau .Hiện giờ chân nó đang sưng tấy lên vì sỏi đá .
Tuy rất đâu nhưng cũng chẳng thể dừng lại . Nó phải tìm người giúp ...nếu nó không tìm thì hắn mãi mãi sẽ biến mất khỏi tầm mắt của nó.
Nó sẽ không được nghe giọng nói đầy ấm áp kia .Nỗi sợ hãi dườn như đã chiếm lấy con người nó .
Bước chân như ngày 1 chậm
Con tim cứ thế mà rung lên
Đôi mắt bắt đầu mờ đi Cuối cùng nó ngất đi trong sự lo lắng và ân hận .______________
Cộp Cộp Cộp Cùng lúc đó Lãm cũng đang đi tìm Long và nó .
Tay vẫn giữ bộ máy liên lạc với Lục Vương
'' cậu vẫn chưa tìm ra họ sao Lãm , lâu như vậy mà vẫn chưa có tin tức gì sao ? ''
Giọng nói có vẻ gấp gáp Lục Vương ra sức mắng mỏ anh bạn ở đầu dây bên kia .
'' chuyện gì cũng phải từ từ mới được chứ , anh nghĩ rằng dễ lắm hả ? ''
'' từ từ ? mạng người có thể từ từ được hay sao ? '''' dù sao tôi cũng đang cố tìm cho ra họ , anh làm ơn im c...''
Đang nói bỗng nhiên lãm dừng lại khi nhìn thấy thứ gì đó đang nằm ở cạnh gốc cây phía đằng kia , cách chỗ Lãm không xa
Chạy nhanh đến phía đó mà Lãm quên mất chuyện trả lời điện thoại .
Lúc đến đó thì thấy 1 người con gái chân có nhiều vết xước , đầu tóc bù dù đang nằm quay vào trong .
Lãm sờ vào người cô gái đó và quay người cô gái đó ra .
'' Cô ơi , cô có...''
Đang nói bỗng nhiên Lãm khựng lại khi phát hiện ra người con gái đang nằm trên đó là nó .'' Xuân , tỉnh lại , đã có chyện gì xảy ra ? ''
Đang trong cơn mơ màng nó như bắt được 1 sợi dây thức tỉnh cho tâm hồn .Dần mở mắt ra và nhìn thấy Lãm .
Nó đã vội đứng bật dậy kéo tay Lãm đi thật nhanh .'' chuyện gì ...''
'' anh đừng nói thêm gì cả , anh Long đang gặp tình trạng khẩn cấp , phải mau cứu ảnh '''' nhưng chân em ...'''' CÁI ĐÓ GIỜ CÒN QUAN TRỌNG SAO ?''
Nó chỉ nói thế , không nói thêm gì mà chỉ lặng lẽ nhìn cử chỉ vội vàng của nó , lo lắng của nó , sốt sắng của nó ...và điều đó cũng chỉ vì Long .
Đến giờ nhận ra điều đó thì còn có ích gì ...vô dụng cả thôi .
Căn nhà hiện giờ đã cháy rất to nhugnw Lãm vẫn xông vào trong để cứu lấy Long .
Cuối cùng Long được đưa ra bên ngoài .
Nó vui mừng định chạy đến ôm lấy hắn nhưng lúc đó xe cứu hỏa và xe cứu thương đến , cùng 1 dội cảnh sát đến để điều tra hiện trường và vụ bắt cóc .
Hắn được đưa lên xe cấp cứu trong sự mê man bất tỉnh .
Ngồi trên xe nó nắm lấy tay hắn cầu mong cho mọi chuyện sẽ trở lại như bình thường
|
Thiếu Gia Lạnh Lùng Và Tiểu Thư Dễ Thương Tác giả: linh suri Chương 91: Ca phẫu thuật Sau khi được đưa về thành phioos thì hắn được đưa vào phòng cấp cứu của bệnh viện ngay lập tức . Nó chạy chiếc giường có hắn mà lòng không ngừng gào thét tuyệt vọng .
Tất cả là lỗi của nó .
chỉ vì nó ...hắn phải nói ra lời chia tay trong đau khổ
chỉ vì nó ...mà hắn phải quay đầu lại để tìm người mà hắn yêu thương
Giá như nó không xuất hiện trong cuộc đời hắn thì bao nhiêu sóng gió sẽ đi qua .
Nước mắt chảy dài trên gương mặt tái mét mà không thể kìm được .
Trước khi đưa vào phòng cấp cứu nó tháo sợi dây truyện ra và đeo vào cổ hắn .
'' anh phải vượt qua vì em vì mọi người và vì tương lai của chúng ta .
Cửa phòng phẫu thuật mở ra ...đèn trong phòng bắt đầu được bật lên .
Chiếc vòng cổ lóe sáng trong sự tuyệt vọng .
Ngoài Hành Lang nó ngồi khuỵu xuống nền đất , nước mắt vẫn chảy dài .
Nhìn tháy cảnh đó Lãm thật sự không đành lòng .
'' mọi chuyện sẽ ổn thôi ''
Dang rộng vòng tay ôm lấy nó Lãm cố gắng truyền hết sự mạnh mẽ của mình cho nó
Bỗng từ hành lang phía đằng xa vang lên tiếng guốc lạch cạch .
Đó là 1 cô gái mặc bộ váy khá nhã nhặn , tay cầm theo 1 chiếc túi sách .
Nhưng đột nhiên bước chân cô dừng lại khi nghe thấy tiếng khóc của nó
Đứng nép vào 1 góc tường cô lặng lẽ quan sát mọi chuyện
Đôi mắt mở trừng lên , miệng không thốt được nên lời .
Quay đầu lại phía hành lang cô chạy thật nhanh đi
Nghe thấy tiếng bước chân quen thuộc nó liền ngẩng mặt dậy và ẩn Lãm ra .
'' Tiểu Mễ ? ''
nó nói
'' tiểu Mễ ? cô ấy đâu chứ ? '' Lãm
'' mau , tiểu mễ cô ấy đã chạy đi rồi , anh mau đuổi theo cô ấy đi ''
Cộp cộp
nhìn nó với ánh mắt luyến tiếc Lãm tuy rất muốn ở lại nhưng cơn đau trong tim anh mách bảo anh phải đi ngay bây giờ để tìm lại được những gì mà mình có .
Cộp cộp Cộp
anh không tin , anh không tin rằng Tiểu Mễ sẽ không tha thứ cho mình . Cô ấy yêu anh , vậy nên nhất định 2 người sẽ có thể trở về như lúc xưa .
Chạy thật nhanh ra ngoài thì Lãm thấy tiểu Mễ đứng ở cửa bệnh viện và chuẩn bị bước đi
'' MỄ MỄ ''
gọi thật to tên của Tiểu Mễ để cô ấy có thể nghe thấy
Đúng như Lãm đoán Tiểu Mễ quay đầu lại nhìn anh , lắc đầu và rồi cô lại tiếp tục chạy đi .
Nhưng cô đâu để ý , bên cạnh mình có 1 chiếc xe tải đang lao đến với tốc độ rất nhanh .
'' MỄ MỄ , CẨN THẬN ''
Lao ra thật nhanh với 1 tốc dộ không thể nhanh hơn Lãm ẩn Tiểu Mễ sang 1 bên
và rồi..chuyện gì đến rồi cũng sẽ đến
RẦM
chiếc xe tải đó đã tông vào Lãm .
Máu từ trên đầu chảy xuống mặt đất
'' KHÔNG ''
Trong sự sợ hãi tột cùng Tiểu Mễ ngồi bệt xuống 1 cách run sợ .
Lại 1 bệnh nhân nữa được chuyển đến phòng cấp cứu ...
|
Chương 92: Tôi hận bà ( 1 ) Tai nạn đó xảy ra Lãm được đưa vào phòng cấp cứu bên cạnh phòng cấp cứu của Long .
Tiểu Mễ thất thần bước đến chỗ cửa phòng phẫu thuật giống như nó hiện giờ cũng đang ngồi cạnh góc tường mà tự nuốt lấy nỗi đau vào lòng
2 phòng phẫu thuật chỉ cách nhau 1 bức tường
nhưng đâu ai có thể nghe thấy tiếng khóc của nhau vì hiện giờ đây tai họ ...đã điếc vì những tiếng khóc gào thét . tim họ ...đang đau lên vì người mình yêu đang phải nằm bên trong phòng phẫu thuật .
CỘP CỘP CỘP
Bỗng có tiếng bước chân nhanh tiến đến chỗ nó .
'' XUÂN ''
1 tiếng nói quen thuộc vang lên .
Ấm áp ,nhưng không giống người ấy
ngọt ngào nhưng không bằng người ấy
'' chuyện gì đã xảy ra ? ''
1 tiếng nói nữa mà nó không muốn nghe lại vang lên
Ngẩng mặt lên đôi mắt sưng húp lên vì khóc nó hỏi cha mình 1 câu :
'' giờ ông đã hài lòng chưa ? ''
'' con ...đang nói gì vậy ? ''
'' người tôi yêu đang nằm trong đó sống chết ra sao cũng không rõ mà ông còn mặt mũi để đến đây nữa sao ? ''
chạy thật nhanh đến chỗ ông ta nó đẩy ông ta ra đằng sau và nói những lời thật sự quá cay đắng với 1 người làm cha .
'' bình tĩnh đi Xuân ''
Hàn Minh vội chạy đến ngăn cản
'' ANH BUÔNG EM RA . CHỈ VÌ ÔNG TA ...CHỈ VÌ ÔNG TA MÀ EM PHẢI MẤT MẸ ... CŨNG CHỈ VÌ ÔNG TA MÀ NGƯỜI EM YÊU ĐANG NẰM TRONG ĐÓ ...VÀ CŨNG CHỈ VÌ ÔNG TA MÀ EM SỐNG 1 CÁCH ĐẦY ĐAU BUỒN TRONG SUỐT BAO NHIÊU NĂM QUA . CƯỜI À ? CHẲNG NHẼ ÔNG TA NGHĨ EM CƯỜI ĐƯỢC THÌ CÓ NGHĨA LÀ VUI HAY SAO ? HUHUHU ...HỨC...HỨC ...HUHU ''
nÓI RỒI NÓ ÔM MẶT CHẠY ĐI THẬT NHANH
Ra đến cửa đón nhanh 1 chiếc taxi rồi đi luôn
Cho đến lúc Hàn Minh đuổi kịp thì đã mất dấu chiếc xe
'' cô đi đâu ? ''
Tài xế hỏi
'' cứ đi thẳng rồi rẽ trái . tóm lại cứ sang bên thành phố kia cho tôi ''
'' uk ''
hơn 1 tiếng sau chiếc xe dừng lại tại 1 con phố nhỏ , nó đi bộ vào trong 1 con hẻm rồi cầm chìa khóa mở 1 căn nhà .
Bước vào bên trong là 1 màu tối om . Thấy thế nó mới bật công tắc đèn .
Quanh ngôi nhà toàn là vũ khí , dao , súng lớn , súng nhỏ , đao , kiếm ..v...v
nó đi đến 1 cái ngăn kéo tủ , rút ra 1 con dao rất sắc .
vỏ bên ngoài được làm bằng vàng có đính mấy viên kim cương rất đẹp
Cầm nhanh con dao đó chạy ra ngoài cửa nó tiếp tục bảo tài xế đi đến con phố số 3 trong ngoại thành này .
Ánh mắt nó hiện giờ đầy giận dữ , như muốn đốt cháy mọi thứ .
Khi lần đầu tiên gạp mẹ hắn thì nó không nói nhưng khi biết được Lâm Tuyết Phi đó chính là mẹ hắn thì nó băt đầu tìm nơi thường ngụ của bà ta .
Ban đầu biết rồi thì không có việc gì cần nói nhưng còn bây giờ thì...đã đến lúc cần đến.
|
Chương 93: Tôi hận bà ( 2 ) Chiếc xe ta-xi dừng lại ngay 1 con phố vắng người .
Nó trả tiền ta-xi rồi bước đi thật nhanh vào 1 ngã ba đường , sâu trong đó có 1 căn nhà không to lắm .
Gần như xa hoa nhưng lại có 1 vẻ gì đó không được bình thường .
Quanh căn nhà đó là các đường dây báo hiệu rất nhạy
Không những thế bảo vệ còn đứng đầu quanh đó .
Cũng may nó trang bị không thiếu , súng ở đây có 2 khẩu .
Dao cắt dây tín hiệu nó cũng đã tích tiền mà mua được từ 2 năm trước lúc mới ra , bây giờ thì đã có cơ hội để dùng rồi .
Đầu tiên cứ phát ra tiếng súng cho đội cảnh vệ để ý đã rồi tính tiếp .
PẰNG ...
Tiếng súng nổ thật to trong không giân yên tĩnh khiến cho 1 nửa đội cảnh vệ phải đi sâu vào trong phía đoạn đồi bên kia .
Địa điểm ở đây thật khó xác định , tuy là thị trấn nhỏ nhưng nó lại gần 1 đồi núi .
Hơn nữa quang cảnh khiến cho người ta có cảm giác như mình đang ở trong 1 lâu đài quỷ ám .
Tốt !!!
1 nửa đội đã đi giờ đây chỉ còn đống này nữa thì chỉ cần mấy phát súng là xong .
Nó cầm 2 khẩu súng trên tay néo tạm vào 1 cái cột gần đó , nhân lúc đội bảo vệ để ý đi chỗ khác chỉ còn lại mấy thằng không có vũ khí đang quan sát chỗ thì nó liền bước ra nổ súng thật nhanh vào mấy thằng có vụ khí .
PẰNG PẰNG PẰNG ...ĐOÀNG..PẰNG ...
'' có ...''
Ngay khi có let hét lên chuẩn bị báo tin cho mấy thằng cảnh vệ đã đi ra kia thì nó liền quay họng súng chĩa vào tên đó .
1 phát bắn đâm xuyên qua cổ họng .
Tên đó còn chưa kịp nhìn viên đạn bay như thế nào thì đã nhắm mắt mà ra đi .
Chỉ còn 20 phút nữa để hành động .
Ném 1 quả bom có cài giờ vào chỗ mấy tán lá .
Giờ nổ của nó là 20' sau
mấy tên cảnh vệ kia khi quay lại ít nhất cũng phải mất 30'
với số thời gian này thì còn dư để cho nó hành động .
Cầm con dao và cắt đi sợi dây tín hiệu .
Nó lẻn thật nhanh vào trong căn biệt thự với con dao sắc nhọn trên tay .
Mùi máu tanh sặc lên khắp nơi
Bóng tối bao trùm lấy con người của nó
Đôi mắt nó hiện giờ chỉ hiện lên 2 chữ trả thù ...
|
Chương 94: Sự trả thù Con đường đi trên hành lang của căn nhà này không rộng mà nó rất nhỏ và hẹp
Thậm trí nếu có nhiều người đi thì nhất định phải dàn thành hàng dọc mà đi từng người 1
cố không tạo ra các tiếng động nó bước thật nhẹ nhàng
Cộp
bỗng nhiên chân nó dẫm phải 1 vật gì đó rất cứng rồi từ phái trước những con dao sắc phi thẳng đến chỗ nó
Theo phản ứng nó né sang phía bức tường bên trái để tránh những con dao đó rồi lưng nó lại tiếp tục đập phải 1 hòn đá
từ phía trên rơi xuống 1 cái lồng sắt không to lắm vừa đủ để nhốt 1 người .
Dường như có thể xác định được rõ hình dạng của chiếc lồng nên nó cố tình chạy ra để chiếc lồng ụp vào người mình .
Nếu hiện giờ nó mà cứ tránh thì còn xơi mới gặp được Lâm Tuyết Phi
chi bằng nếu bà ta muốn lộ diện bằng cách phải bắt được nó thì cứ để chiếc lồng này đi đến chỗ bà ta rồi cắt lồng sau vẫn chưa muộn
Rồi bỗng nhiên chiếc lồng đó xuất hiện 1 miếng lót phía dưới và nó tự di chuyển đi đến 1 căn phòng sáng bừng những là ánh điện màu trắng xóa .
'' quả nhiên , con gái kẻ thù có khác . Giám cả gan tới tận nơi này mà tìm ta ''
'' vấn đề ? ''
'' đương nhiên là vấn đề rồi , ta đã hao công để giết ngươi vậy mà giờ này ngươi vẫn có thể sống sót mà đến được đây ''
Vừa nói bà ta vừa cắn lấy đôi môi .Vẻ không cam tâm
'' VẬY THÌ BÂY GIỜ BÀ HỐI HẬN CŨNG ĐÃ QUÁ MUỘN RỒI ''
Nói rồi 1 nhát dao xuất hiện xuyên qua chiếc lồng sắt
khiến cho nó đứt đôi .
Kinh ngạc trước những gì nó làm Lâm Tuyết Phi vừa sợ vừa lo thế nên cứ đi giật lùi về phía sau .
'' mày ...mày ...''
'' mày làm sao ? ''
''sao mày giám ? ''
'' sao tôi không giám ?''
''...''
'' bà thử nghĩ xem lí do tôi đến tìm bà là gì ?''
Nó vuốt tay vào con dao sắc nhọn như xuyên thủng bất cứ thứ gì nó đang nhìn thấy trước mắt
Vãn không có câu trả lời khiến cho nó tức giận
'' LÀ ĐỂ GIẾT BÀ ĐẤY , BÀ HIỂU KHÔNG . TÔI HẬN BÀ TỚI TẬN XƯƠNG TỦY VÌ TẤT CẢ NHỮNG CHUYỆN BÀ ĐÃ GÂY RA CHO LONG VÀ TÔI ''
'' MÀY .... ''
'' mọi chuyện...kết thúc rồi ''
PẰNG
1 PHÁT SÚNG ĐỂ CHẤM DỨT MỌI THỨ
1 TIẾNG NỔ ĐỂ BIẾT ĐƯỢC AI ĐÃ CHẾT
1 ÁNH MẮT CỦA NGƯỜI ĐỐI DIỆN ĐỂ BIẾT ĐƯỢC SỰ CẦU XIN THA THỨ
bỗng...1 giọt nước mắt chợt lăn dài trên má .
Chảy vào miệng mà có cảm giác mặn chát
'' em xin lỗi ''
chính đôi tay này đã cầm súng để giết hắn
chính đôi tay này đã kết liễu mạng sống của người sinh ra hắn
liệu sau này nó còn mặt mũi nào dể nhìn hắn .
hiện giờ ...nó chỉ mong hắn có thể bình an vô sự thoát khỏi kiếp nạn này .
Định bước ra khỏi căn phòng thì đột nhiên 1 bàn tay nắm lấy cổ chân nó .
Ngoảnh mặt lại ...nó nhìn thấy Lâm Tuyết Phi với bộ dạng yếu ớt , đang cố gắng nói gì đó với nó .
'' chuyện gì ''
'' gửi lời xin lỗi ...đến con trai của tôi ''
Nói rồi bà ta nhắm đôi mắt kia lại .
'' bà vẫn còn tình mẹ nữa sao ? huh ''
Ngẩng đầu lên rồi nó tự cười với bản thân mình ...
chuyện hôm nay ...xem như ...không còn gì để luyến tiếc nữa
|