Devil's Love (Tình Yêu Của Ác Quỷ)
|
|
*Chương 6: *Gặp mặt và bất ngờ Nó mặc kệ Alen giúp nó xử lí mà không thèm cảm ơn một tiếng. Trong đầu nó giờ chỉ là những trong chữ trên màn hình laptop, chạy qua chạy lại, không có điểm dừng, nó nhíu mày nhưng nó lại mở mắt to nhìn con số trên màn hình. Bỗng một tiếng rớt vang lên, không gì khác chính lá cái laptop được nó ném xuống đất ‘Cô chủ có chuyện gì sao ?’’ ‘Bay qua Pari gấp’’_nó nhìn Alen nói ‘‘Nhưng tí nữa, cô có buổi gặp mặt cậu Harry William’’_Alen nhắc nhở nó ‘‘VẬy sao ? Alen cậu về chuẩn bị hành lí đi. Giờ cũng gần tới giờ hẹn rồi, chị qua đó một lát rồi đến’’ ‘‘ Em biết rồi’’_Alen cất đống tài liệu rồi đi ra khỏi phòng, nó thì cầm một tệp tài liệu rồi đi luôn Tại nhà hàng ‘Con bé đến chưa ông’’_mẹ nó hỏi ‘‘ Con bé đang trên đường tới’’ Ba nó mặc bô vest trắng đuôi tôm còn mẹ nó thì một chiếc váy đen trông họ sang trọng và lịch lãm lắm. ‘‘ Cháu chào ngài và phu nhân Cristina , tên cháu là Harry William’’ ‘Rất vui được gặp cháu ta là mẹ của Florence’’_mẹ nó cười và cũng rất hài lòng đứa con trai này ‘ Xin chào ngài William »_ba nó bắt tay với ba của Harry ‘Chào ông, chủ tịch Angel’’ ‘À, mà con của các vị đâu’’_mẹ Harry nói ‘Florence, con bé đang tới’’_mẹ nó nói ‘ Thôi chúng tra ngồi xuống đợi con bé đi’’_ngài William ‘Được, mời ông bà ngồi’’_mẹ nó Cả hai bên gia đình ngồi xuống , phục vụ tự động rót rượu ‘Nghe nói con ông bà hiện đang làm chủ tịch King Dom’’_ba nó hỏi ‘Mọi việc tôi đều giao cho thằng bé này xử lí hết mà San đâu ?Sao không thấy thằng bé đến’’_ba Harry hỏi ‘Thằng bé qua Pari giải quyết một số công việc rồi’’_ba nó ‘Thằng bé giỏi thiệt’’_mẹ Harry khen ‘Con ông bà cũng giỏi đấy thôi’’_ba nó cười ‘Ngài quá khen rồi’’ Harry Harry William nổi tiếng là người không động lòng bất cứ cô gái xinh đẹp nào cả. Cạch Nó bước vào, trông nó như một vị thiên sứ khiến cho căn phòng sáng hẳn lên với chiếc váy màu trắng, ở giữa có đính những viên đá ruby. Đây chính là chiếc váy mới nhất của Dream. Nó bước vào mà khiến mọi người đều chăm chú nhìn. Harry chạy đến bên nó ‘‘ Chào em, anh tên là Harry William, 21 tuổi’’_Harry đưa tay ra Nó cũng nắm lấy tay Harry “ Xin chào, tôi tên là Florence Cristina, 18 tuổi” bàn tay cũa nó thon, dài, lạnh giá lồng vào bàn tay ấm áp, Harry cầm tay nó tặng một nụ hôn “Con ông bà quả là rất đẹp”_ngài William khen “Cám ơn bác”_nó nói “Cháu ngồi xuống đi”_phu nhân William “Cám ơn bác” Nó định kéo ghế ra thì đã bắt gặp một bàn tay đang kéo ghế cho nó “Cám ơn”_giọng ngọt ngào của nó vang lên Phục vụ thấy nó đến cũng đã dọn thức ăn ra “papa, ba cưới em ấy cho con đi, con sẽ thu về cho ba lợi nhuận gấp đôi”_harry nói nhỏ “Con thích con bé rồi sao?” Harry chỉ cười không nói gì “Được, ta sẽ giúp con”/ Nếu cưới được con gái của Cristina thì coi như ông ta đã có một nửa cổ phần trong Angel và còn có một bộ óc thông minh nữa chứ, mà khi có nó ông còn có thể tranh cử một cách thành công rồi “Tôi hi vọng hai đứa có thể kết hôn sớm”_ba Harry nói “Tất nhiên, ra đình chúng tôi rất vui làm thông gia với William”_ba nó nói “Con xin phép hai bác cho con cưới Florence làm vợ”_Harry đứng lên, thưa “Haha, ta rất vui”_ba nó cười Đang nói nhưng Harry đang nhìn nó, ánh mắt nó lạnh giá, gương mặt lạnh như băng nhường như là một cái xác không hồn ‘con có chuyện muốn nói’’_nó đứng lên khiến ai cũng bất ngờ ‘Con sao vậy ?’’_ba nó hỏi ‘Chaú cứ nói đi’’_ba harry ‘Cháu rất vui khi được anh Harry ngỏ lời”_nó nói “Ta rất vui khi có một con dâu như cháu”_mẹ Harry nói “Nhưng cháu sẽ hạnh phúc hơn nếu lấy anh ấy”_nó khen Harry hay là đã đồng ý rồi “Cám ơn em” “Vậy chúng ta sẽ cử hành hôn lễ thay cho đính hôn luôn đi”_ba nó nói “Ok!vào cuối tháng này đi”_ba harry “Nhưng cháu không thể” “Cháu nói gì cơ”: “em nói vậy là sao” “Cháu xin lỗi nhưng cháu không thể lấy vì đây là một cuộc hôn nhân không có tình yêu”_nó nói “Chúng ta có thể tìm hiểu nhau mà, anh rất thích em” “Cám ơn nhưng ba má à nếu ba muốn tìm kiếm đối tác con sẽ giúp ba mà”_nó quay sang ba nó “Con..nói vậy là sao” Nó mở một tệp hồ sơ ra ‘ Đây chính là hợp đồng của Dream’ ‘Dream là một công ty đứng đầu về ngành thời trang và du lịch, là người nắm giữ tài chính thứ hai thế giới’’_ba harry bất ngờ
|
*Chương 7: *Vận chuyển vũ khí‘ Bác nói đúng. Dream là một tập đoàn lớn nhất thế giới về ngành thời trang và du lịch, là công ty nắm giữ nền tài chính quan trọng đồng thời muốn kí kết hợp đồng với công ty này là rất khó cho dù là công ty đứng nhất đi nữa’’_nó nói ‘Sao con có được bản hợp đồng này’’_ba nó ngạc nhiên ‘Ba không cần biết mà con tin ba sẽ không từ chối hợp đồng này đâu’’_nó vẫn cứ lạnh nhạt nói ‘Ba..’’_ba nó ấp úng ‘Con có việc phải đi gấp đợi khi nào con về ba trả lời cũng được’’_nó bước ra cánh cửa, gia đình William bất ngờ vì nó, họ không tin nó có thể kí hợp đồng lớn như vậy. ‘Con đi đâu’’_mẹ nó chạy theo nó ‘Mẹ đừng lo, con sẽ về sớm thôi’’_nó nói Nó chạy đi, mẹ nó thì lắc đầu, ba nó thì đang xem xét bảng hợp đồng nó đưa, ông ta có thể nói chỉ cần có lợi nhuận là có thể đồng ý mà đây cũng chính là đối tác ông mong muốn cũng không được, vậy mà nó có thể đem về cho ông, thiệt không hổ danh là thủ lĩnh của thế giới bóng đêm. ‘Ba à, ba đem em ấy về cho con đi’’_Harry năn nỉ vì đây là người đầu tiên cậu ta thích đấy ‘Ông giúp thằng bé đi, lần đầu tiên nó thích một đứa đó’’_mẹ Harry cũng nói giúp ‘Nhưng con bé đã nói như vậy rồi’’_ba harry nói ‘Chúng tôi xin lỗi vì con bé nhưng chúng tôi không biết làm gì hơn’’_ba nó nói ‘Ông bà nói vậy là muốn hủy đám cưới sao ?’’_ba harry nói ‘Tôi thành thật xin lỗi ông bà, ta xin lỗi cháu Harry’’_mẹ nó cúi đầu ‘Không chắc ông bà được tại gia đình chúng tôi không có phúc có cô con dâu vừa tài giỏi lại xinh đẹp như Florence’’_mẹ Harry lại nắm lấy tay mẹ nó Tại sân bay ‘Chị thay đồ đi’’_Alen đưa cho nó một túi xách ‘Chuẩn bị xong chưa’_nó hỏi ‘Ok ! không ai biết chúng ta đi đâu hết, em đã lấy thân phận là..’’’Alen chưa kịp nói hết câu, nó đã ngắt ‘Tốt rồi, đợi chị một tí’’_nó bước vào phòng vệ sinh của sân bay, Alen thì ngồi đó đợi Tại nhà ‘Con bé đúng là giỏi, có thể lấy được một hợp đồng lớn đến như thế, mà họ còn kí tên nữa chứ, giờ chỉ cần mình kí tên là coi như có thể hợp tác rồi’’_ba nó cầm bảng hợp đồng vui mừng ‘Ông, chúng ta có cần đối xử với William vậy không ?’’_mẹ nó ‘Ta sẽ hợp tác với bên đó nhưng không phải lúc này, bà nhìn thử xem con trai họ rất thích con bé chúng ta nên sẽ có những điều tốt xảy ra, họ có thể sẽ tăng lợi nhuận cho hợp đồng’’_ba nó cười ‘Ông lấy hạnh phúc của con bé ra làm trò đùa sao ?’’_mẹ nó tức ‘Không, con bé là người ta yêu thương nhất, ta sẽ không cho con bé lấy người nó không thích đâu’’_ba nó lắc đầu với mẹ nó ‘Ông, tôi không biết nói gì hơn với ông nữa’’_mẹ nó đi ra khỏi phòng ‘Tìm hiểu con bé đi đâu chưa ?’’_ba nó cầm điện thoại gọi ‘Xin lỗi chúng tôi không biết tiểu thư đi đâu’’ ‘Sao không tìm được. Sân bay thì sao ?’’_ba nó mặt căng thẳng ‘Chúng tôi thấy tiểu thư đi với ALen nhưng không biết họ đã đi đâu. Chúng tôi đã hỏi hết ngay cả quản lý lẫn chủ tịch nhưng không biết tiểu thư đã đi đâu’’_đầu dây bên kia nói trong sự lo lắng ‘Tìm nó cho tôi, không đừng về đây nữa’’_giọng tức giận Nhưng bên nhà William cũng không kém ‘Ba, ba cưới em ấy cho con’’ ‘Con không thấy họ đối xử với mình sao?”_ba hắn tức giận “Mẹ, mẹ nói gì đi”_chuyển đối tượng sang mẹ “Mẹ…” chợt nhớ ra điều gì “Ông hay là chúng ta tăng lợi nhuận hợp đồng lên đi”_mẹ hắn “Nhưng công ty của ta sẽ lỗ”_ba hắn “ba yên tâm đi theo như con đoán thì Dream sắp có cuộc chơi đến rồi”_hắn tỏ đắc ý “Ý con là..?”_ba hắn ấp úng ‘Ba mẹ cứ đợi đó, con sẽ khiến em ấy thuộc về con, bằng mọi giá’’_hắn đắc ý ……… “Sao rồi, không chuyển được hàng”_một tên cảnh sát gọi “Chuyển được hàng không anh?”_một giọng nữ vang lên “Không, muốn qua được phải gặp rất nhiều khó khăn” “sao a ko lấy thân phận là cảnh sát?” “Trong sở cảnh sát có nội gián, anh không biết đó là ai nếu như để bọn chúng biết coi như chúng ta sẽ mất tất cả, nên anh nhận được lệnh của cấp trên vận chuyển chuyến vũ khí này. Họ biết anh là cảnh sát nếu anh chuyển thì bọn chúng có thể…?”_cảnh sát “Nhiều không?” “500 vũ khí” “Được, em sẽ giúp anh”_giọng nữ vang lên “Cảm ơn em nhưng phải cẩn thận, sẽ khó lắm”_cảnh sát lo lắng cho nó “Em không sao đâu.Alen chuẩn bị đi”_nó ra lệnh cho Alen “Em đã sắp xếp hết người của chúng ta rồi”_Alen báo cáo “Anh yên tâm đi, không sao đâu”_nó nói “Cẩn thận đó”_cảnh sát la lên Nó đã bước lên chiếc thuyền. Nó và Alen ngồi trong phòng . Còn ngoài kia là những tên canh. “Alen, chuẩn bị chưa”_nó hỏi “Tất cả sẵn sàng” “Chuẩn bị 1…2…3…xuất phát”_nó ra lệnh Chiếc du thuyền bắt đầu di chuyển. “Trạm đầu tiên là của ai?”_nó nói “Trạm này chúng ta có thể qua được một dễ dàng nhưng từ trạm đó trở đi thì em không chắc” Alen nói trong lòng đang rất lo lắng Nó không nói gì, gương mặt đang chăm chú nhìn vào màn hình laptop, nhìn vào bản đồ đường thủy. “Chị à, chúng ta đã qua xong”_Alen nhắc nhở nó ‘Sao’’_nó hỏi trong lòng nghĩ sao qua nhanh thế Alen thì lo lắng cho nó,không biết nó sẽ làm gì tiếp theo Nó nhấc cái điện thoại lên
|
*Chương 8: *Nguy hiểm & phiền phức‘ Chào chú, cháu là Florence, em gái của David Cristina’’_nó nhỏ nhẹ ‘Chào cháu, anh cháu vẫn khỏe chứ’’_người đàn ông hỏi ‘Anh ấy vẫn khỏe’’_nó nói ‘Cháu gọi ta có gì không ?’’_người đàn ông hỏi ‘Cháu đang giúp anh giao một số bộ đồ cho thời trang năm nay nhưng người ta nói phải giao trong 2 tiếng, bác có thể giúp cháu chứ’’_nó ‘À, ta sẽ nói, cháu cứ yên tâm’’ ‘Cám ơn bác nhưng có qua sẽ có lại’’_nó nói ‘Không cần đâu ta với anh cháu như cha con nuôi vậy đó ’’_ông nói ‘Cháu biết con bác rất muốn đi Hollywood cháu sẽ lo toàn bộ chuyến du lịch, việc hợp tác giữa chú với Newo sẽ thành công’’_nó nói ‘À, cám ơn cháu nhiều nha. Cháu cứ yên tâm’’ Tút…tút…tút…. ‘Xong rồi’’_nó nói làm Alen vui mừng ‘Trạm thứ hai qua xong’’_alen vui mừng báo ‘Còn bao nhiêu nữa’’ ‘3 trạm’’_Alen nói ‘Chị, chúng ta gần tới trạm kế tiếp rồi, làm gì đây chị’’ ‘Tiền’’_nó lạnh lùng vang lên ‘Em biết rồi’’ ‘Cho chúng tôi qua, đây là 50 triệu’’_giọng thuộc hạ ngoài du thuyền ‘Chúng tôi xin lỗi, cho chúng tôi xét bên trong’’_người thanh tra hỏi ‘Vậy cậu muốn bao nhiêu ?’’_người đó hỏi ‘Xin lỗi, chúng tôi không vì tiền mà bán rẻ lương tâm’’_Người thanh tra nói ‘Anh, bọn chúng không nhận tiền’’_tên đó gọi cho Alen ‘Chị, họ không lấy, đang đòi kiểm tra’’_ALen lo lắng hỏi ‘Đưa máy đây’’_nó lên tiếng ‘Kêu tên đó nghe máy đi’’_nó nói ‘ALo, tôi là thanh tra’’ ‘Chào thanh tra, tôi có một lô thời trang giao gấp hi vọng cậu có thể cho qua’’_nó phải nhỏ nhẹ với một người ‘Chúng tôi xin lỗi’’ ‘Tôi là Florence Cristina’’_nó bất lực khai tên, hồi nảy nó có gọi cho người chủ nơi này nhưng do ông ta đang chăm sóc mẹ chồng trong bệnh viện nên không bốc máy được ‘Chào tiểu thư, chúng tôi sẽ cho qua nhưng tiền thì không được’’_thanh tra kiên quyết ‘Cám ơn, con anh sẽ học được trường tốt nhất ở Pari’’_đây là lần đầu tiên nó phải nhức óc, mà còn phải ….. ‘Cám ơn tiểu thư rất nhiều, tôi sẽ gọi cho bạn tôi trạm kế tiếp tiểu thư sẽ qua nhanh chóng để kịp giao hàng’’_thanh tra nói Tút..tút..tút Trạm thứ 3, 4 nó qua một cách dễ dàng ‘Chị tới trạm thứ 5 rồi’’_Alen lo lắng Nó vẫn ngồi im trong đầu đang suy nghĩ ‘Chị sẽ xuống đó, em cứ ở trên đây đi’’_nó nói với ALen rồi bước đi. Ai cũng biết rằng đây là cửa ái khó qua nhất ‘Cho chúng tôi vào ?’’_tên thanh ta nói ‘Chúng tôi đang có chuyện, làm ơn cho chúng tôi qua đi’’_tên đàn em năn nỉ ‘Xin lỗi, chúng tôi cần phải thức hiện nghĩa vụ, vô kiểm tra đi mọi người’’_tên thanh tra nói, lập tức đám người xông vào Họ lấy máy xem xét khắp ngõ nghách, không có một khe hở, ai cũng đang rất lo nếu bị bắt không những họ có chuyện mà tiểu thư cũng có chuyện. Tít..tít..tít ‘Hi vọng anh mở hàng cho chúng tôi xem’’_tên thanh tra ‘Không có gì đâu, đây chỉ là những bộ thời trang thôi’’ ‘Người đâu, mở’’_thanh tra chỉ huy Bọn họ mở ra ‘LÀ quần áo’’ ‘Quần áo sao có tín hiệu, tìm xem bên trong’’_thanh tra ‘Xin lỗi, đây là mẫu thiết kế mới nhất, nếu bị hư sẽ không giao hàng được’’_đàn em nó nhanh trí ‘Chúng tôi cần phải kiểm tra’’_thanh tra cương quyết Alen ngồi ở trên lo lắng, không biết nó đã đi đâu, nó mới từ sân bay trở về đã gặp hết rắc rối này đến rắc rối khác. Làm sao nó có thể vượt qua cửa ải này đây. Đàn em nó vẫn cố sức ngăn cảng ‘Nè, sao cậu đến trễ thế’’_người thanh niên trách móc ‘Mình xin lỗi, mình có việc bận. Mà cậu chờ ở sân bay lâu chưa ?’’_người bạn nó hỏi ‘Mỏi cả chân’’ ‘Nè, tay cậu bị sao thế’’_bạn nó hỏi ‘À, xui ấy mà’’ ‘Kể nghe coi’’_bạn hắn tò mò Tại sân bay lúc 3 h sáng Một cô gái xinh đẹp bước ra, bên tay xách theo một chiếc vali, trên tai thì đeo tai phone nghe nhạc ‘Tránh ra…có nguy hiểm’’_một tên bị trượt tay, cái kệ đồ đang chạy rất nhanh nhưng cô ta không nghe gì nên vẫn đứng đó nghe nhạc Hắn thấy có nguy hiểm, lao ra cứu nó. Không ngờ hắn té ôm lấy nó nằm xuống sàn nhưng bất ngờ hơn là họ đang hôn nhau. NÓ ngơ người, hắn cướp nụ hôn đầu của cô ‘Tiểu thư, chị không sao chứ’’_Alen chạy lại kéo hắn ra, đỡ nó dậy Nó thì mặt tái mét, ALen thấy vậy đưa cho nó tờ khăn giấy lau môi, nó ghét nhất là ai chạm vào nó ‘Mày là ai, sao dám cướp nụ hôn đầu của cô chủ chứ ?’’Alen mắng ‘Nụ hôn đầu sao ?Cô ta xinh đẹp vậy mà chưa hôn hả, không dám tin đó’’_hắn ta nghênh ngáo Alen vung tay đánh hắn nhưng nó ngăn lại ‘Còn chuyện phải làm, đi thôi’’_nó nhớ ra chuyện quan trọng hơn nên kéo tay Alen ra, trước khi đi nó ném một con dao lam vào hắn, không ngờ nó chúng vào tay nên chảy máu. ‘Nè, cô ác vậy, đó cũng là nụ hôn đầu của tôi đó’_hắn hét lên Nó vẫn không quay lại, nắm tay ALen đi bên mình, lúc này Alen thấy ấm áp. Hắn định đi nhưng thấy một vật lấp lánh trước mặt. Là chiếc vòng đeo tay. Hắn nhặt chiếc vòng lên, nó lấp lánh như những ngôi sao. Bên trong có khắc chữ Florence Cristina. ‘Cô ấy tên là Florence’’_hắn bất ngờ Tại du thuyền «A…đau quá’’_một giọng nữa vang lên ‘Ai ?là ai ?’’_tên thanh tra hỏi
|
*Chương 9: *Đau ‘Cứu tôi’’ ‘Cô bị sao vậy’’ ‘Chân tôi đau đang băng bó vết thương nhưng không may trật khớp’’_hóa ra là cô chủ của bọn họ ‘Cô không sao chứ’’_thanh tra hỏi ‘Tôi băng nó vô, các anh đã hiểu lầm họ rồi, họ cho tôi đi ké’’_nó nói ‘Chúng tôi hiểu rồi, tín hiệu là cái cô đang băng nhưng chúng tôi cần phải xác thực, cô có thể mở ra không’’_thanh tra nói ‘Tôi rất đau’’_nó than Thanh tra không nói gì đi lại, mở băng ra, nó giả bộ la lên ‘Khoan đã, tôi đau lắm’’_nó ngăn lại ‘Cô không sao chứ’’_thanh tra hỏi ‘Đau’’ ‘cô chịu khó sắp xong rồi’’-Thanh tra mặc kế nó, cứ mở ra nhưng nhẹ nhàng ‘Cô ấy bị thương thật, cho họ qua đi’’_tên thanh tra nói nhưng đột nhiên nhớ ‘Sao lúc đầu không nói để khỏi phiền phức như vậy’’ ‘Các anh thấy rồi, trên đây chỉ là nam, tôi sợ các anh hiểu lầm’’_nó nói ‘Vậy sao ?Thôi chúng tôi không làm phiền nữa’’_thanh tra nói rồi bước ra cửa. Alen thấy nó qua băng ghi hình bị thương, vội vã đi xuống ‘Chị không sao chứ ?’’_Alen chạy lại đỡ nó ‘A, đau’’_nó la ‘Chân chị?’’ ‘ Chỉ đau tí thôi’’_nó nói ‘Vậy máu’’ ‘LÀ do mẹ sợ có chuyện gì nên cho một lọ giống máu để đề phòng chuyện không may xảy ra, chứ chỉ bị trật chân thôi’’_nó cười ‘Chị làm em lo quá’’_Alen đỡ hoảng sợ ‘Chị, chúng ta đã qua thành công.’’Tên thuộc hạ vui vẻ chạy vào Nó nghe được rất vui, ôm lấy Alen, đây là lần đầu tiên nó tốn nhiều chất xám nhất. Mọi người bất ngờ khi nó ôm Alen vui mừng như vậy. Alen thì cảm thấy rất hạnh phúc. Tiếng điện thoại của nó vang lên, là một bản nhạc dương cầm do nó sáng tác. Nó thả Alen ra nghe điện thoại ‘Cám ơn em’’_cảnh sát ‘em sẽ cất nó nơi an toàn’’_nó nói ‘Thanks’’ ‘Mọi người nghĩ ngơi, 15 phút nữa chúng ta sẽ chuyển nó vào hầm’_Alen ra lệnh ‘Rõ, thưa đại ca’’_tất cả yên tâm đi nghỉ ngơi Sáng hôm sau, tại căn nhà ngoại ô.Một thanh niên trẻ đang đứng ngoài cửa sổ không ai khác chính là con trai của gia đình William : Harry William. -Thiếu gia, chúng tôi đã lấy được rồi_một tên thuộc hạ trung thành kính cẩn nói -Tốt, phải chắc chắn rằng họ không biết tôi làm, bằng mọi giá phải lộ diện được chủ tịch của Dream_hắn nói -Chúng tôi biết rồi, có thể họ sẽ biết sớm thôi -Tốt, cứ theo kế hoạch mà làm ……… -Chủ tịch, chúng ta bị mất bản thiết kế rồi_trợ lí nói -Là ai ?_nó vẫn bình tĩnh -chúng tôi không biết, họ có để lại một cuộc điện thoại_trợ lí -tôi sẽ qua Dream ngay bây giờ. Chuẩn bị cuộc họp với tổ thiết kế ngay lập tức_nó nói -Dạ -Alen, chúng ta đến Dream ngay_nó nói -Em biết rồi Tại đường hầm bí mật vào Dream. Hai dáng người cao bước vào với cái mặt nạ, không ai khác chính là chủ tịch và trợ lí . -Chủ tịch_thư kí nữ kính cẩn chào -Mọi việc sao rồi_nó nói -Chúng em đã cho triệu tập cuộc họp gấp_thư kí Jun nói -Tốt_Nó nói rồi bước về phía phòng họp Phòng họp đã đông đủ -Kính chào chủ tịch_nhân viên đứng lên chào -Mọi người ngồi đi_nó nói Alen và thư kí đứng bên cạnh nó -Hai người cũng ngồi đi_nó nói -Cám ơn chủ tịch_đồng thanh vang lên -Mọi người nói đi. Tại sao để mất mẫu thiết kế_alen hỏi -Chúng tôi đem bản thiết kế đến xưởng nhưng không ngờ có bọn cướp giật, họ để lại cho chúng tôi một đoạn ghi âm nói rằng phải đưa cho chủ tịch_một người ở tổ thiết kế báo cáo và đưa cho nó cuộn băng, Alen nhận lấy mở cho nó và mọi người nghe -Chào chủ tịch che mặt. Bất ngờ lắm phải không, lúc cô nghe đoạn ghi âm này cũng là lúc báo chí biết công ty cô mất bản thiết kế. Nhưng không sao nếu cô mở cái mặt nạ đó ra để mọi người thấy mặt thì tôi sẽ trả lại. Nếu cô thiết kế lại giống những mẫu đó thì tôi sẽ tung ra trước cô. Cô suy nghĩ lại đi -Từ giờ đến ngày ra mắt sản phẩm còn bao nhiêu?_nó hỏi -2 tháng_Jun Thật khó cho nó. Hai tháng để thiết kế lại tất cả sẽ rất khó. Nó suy nghĩ -Được rồi, tổ thiết kế phải làm việc hết sức mình để kịp ra mắt trang phục mùa đông đúng thời hạn_nó nói -Chủ tịch, sẽ rất khó -Tôi tin tưởng mọi người, tôi cho hai người ở tổ thiết kế đi Lon don và Hàn trong 3 ngày. 3 ngày này mọi người nhất định phải có ý tưởng_nó nói -Chủ tịch, chúng ta sẽ_Jun nói ngập ngừng -Tổ trưởng và một nhân viên sẽ đi Lon Don, Tổ phó và một nhân viên sẽ đi Hàn. Mọi người làm đơn xin nghỉ phép để đi du lịch nhưng thực chất là đi làm. Ba ngày sau mọi người về, sẽ bắt tay vào việc thiết kế. Nhất định chuyến đi này không ai biết. Nghe rõ chưa_nó nhấn mạnh -Chúng tôi biết rồi -Thư kí Jun, cô giúp tôi lo báo chí, mọi người hãy làm việc cho tốt vào_nó nói -Dạ_tất cả đồng thanh Cách làm việc của nó khiến mọi người phải bất ngờ, nó không run sợ, cũng không mất bình tĩnh.
|
*Chương 10: *Dream bị uy hiếp -Chủ tịch, chúng ta bị mất bản thiết kế rồi_trợ lí nói -Là ai ?_nó vẫn bình tĩnh -chúng tôi không biết, họ có để lại một cuộc điện thoại_trợ lí -tôi sẽ qua Dream ngay bây giờ. Chuẩn bị cuộc họp với tổ thiết kế ngay lập tức_nó nói -Dạ -Alen, chúng ta đến Dream ngay_nó nói -Em biết rồi Tại đường hầm bí mật vào Dream. Hai dáng người cao bước vào với cái mặt nạ, không ai khác chính là chủ tịch và trợ lí . -Chủ tịch_thư kí nữ kính cẩn chào -Mọi việc sao rồi_nó nói -Chúng em đã cho triệu tập cuộc họp gấp_thư kí Jun nói -Tốt_Nó nói rồi bước về phía phòng họp Phòng họp đã đông đủ -Kính chào chủ tịch_nhân viên đứng lên chào -Mọi người ngồi đi_nó nói Alen và thư kí đứng bên cạnh nó -Hai người cũng ngồi đi_nó nói -Cám ơn chủ tịch_đồng thanh vang lên -Mọi người nói đi. Tại sao để mất mẫu thiết kế_alen hỏi -Chúng tôi đem bản thiết kế đến xưởng nhưng không ngờ có bọn cướp giật, họ để lại cho chúng tôi một đoạn ghi âm nói rằng phải đưa cho chủ tịch_một người ở tổ thiết kế báo cáo và đưa cho nó cuộn băng, Alen nhận lấy mở cho nó và mọi người nghe -Chào chủ tịch che mặt. Bất ngờ lắm phải không, lúc cô nghe đoạn ghi âm này cũng là lúc báo chí biết công ty cô mất bản thiết kế. Nhưng không sao nếu cô mở cái mặt nạ đó ra để mọi người thấy mặt thì tôi sẽ trả lại. Nếu cô thiết kế lại giống những mẫu đó thì tôi sẽ tung ra trước cô. Cô suy nghĩ lại đi -Từ giờ đến ngày ra mắt sản phẩm còn bao nhiêu?_nó hỏi -2 tháng_Jun Thật khó cho nó. Hai tháng để thiết kế lại tất cả sẽ rất khó. Nó suy nghĩ -Được rồi, tổ thiết kế phải làm việc hết sức mình để kịp ra mắt trang phục mùa đông đúng thời hạn_nó nói -Chủ tịch, sẽ rất khó -Tôi tin tưởng mọi người, tôi cho hai người ở tổ thiết kế đi Lon don và Hàn trong 3 ngày. 3 ngày này mọi người nhất định phải có ý tưởng_nó nói -Chủ tịch, chúng ta sẽ_Jun nói ngập ngừng -Tổ trưởng và một nhân viên sẽ đi Lon Don, Tổ phó và một nhân viên sẽ đi Hàn. Mọi người làm đơn xin nghỉ phép để đi du lịch nhưng thực chất là đi làm. Ba ngày sau mọi người về, sẽ bắt tay vào việc thiết kế. Nhất định chuyến đi này không ai biết. Nghe rõ chưa_nó nhấn mạnh -Chúng tôi biết rồi -Thư kí Jun, cô giúp tôi lo báo chí, mọi người hãy làm việc cho tốt vào_nó nói -Dạ_tất cả đồng thanh Cách làm việc của nó khiến mọi người phải bất ngờ, nó không run sợ, cũng không mất bình tĩnh. Giới thiệu -Thư kí Jun là một cô gái còn rất trẻ 20 tuổi. Thư kí này có hai bằng đại học của Pháp và Hàn. Là người đã giúp đỡ nó khi nó thành lập công ty Dream: là một công ty nó mở khi tốt nghiệp đại học ở London năm 16 tuổi, năm 17 tuổi cũng là lúc nó lấy bằng đại học ở Mĩ thì Dream cũng là lúc trở thành ngành thiết kế thời trang hàng đầu. Nó có 90% trong Dream, còn 10% còn lại do bạn nó hiện giờ là tổng giám đốc của Dream quản lí. Nó thành lập công ty nhưng gia đình không ai biết nên nó mới có danh hiệu là tiểu thư không quan tâm đến chính sự Dream thiết kế rất đặc biệt. Trong Dream toàn là thiết bị camera tiên tiến không ai có thể thấy và biết nó gắn ở đâu. Dream có một lối đi ngầm chỉ có nó và Alen biết nơi ra và vào. Nó xây dựng lối đi này để không ai phát hiện ra thân phận thật sự. Dream là một tập đoàn trả lương theo trình độ, năng lực và thái độ trong công việc. Có thể nói cách làm việc và trả lương rất cao và nghiêm túc hơn các tập đoàn khác. Vì vậy, Dream chính là sự lựa chọn tốt nếu kí được hợp đồng hay vô làm việc.
|