Devil's Love (Tình Yêu Của Ác Quỷ)
|
|
*Chương 11: *Đi dạo Nó cùng Alen đi trên vỉa hè, lúc nó giải quyết xong công việc cũng đã chiều.Tiếng chuông điện thoại rengg “Alo”_Alen bắt máy “Anh ơi, em cần anh xử lí một việc”_người em gái bên đầu dây gọi “Anh sẽ tới ngay”_Alen cúp máy Alen quay sang nó “Chị, em gái gọi em về” “Cứ đi đi”_nó trở lại vẽ lạnh lùng “Nhưng để em đưa chị về”_Alen lo lắng cho nó “Không sao đâu, cứ đi đi, tí chị về khách sạn”_nó nói “Em biết rồi chị đi cẩn thận”_Alen nói Nó nhớ ra, chạy lại gần Alen “Đem cái này mua quà cho gđ”_nó đưa tiền cho ALen. : “Em không cần đâu”_Alen từ chối. “Cứ mua quà đi, tối nay ở lại nhà mẹ đi, không cần qua khách sạn đâu”_nó nói “Cám ơn chị”_Alen nói Nó vẫn bước đi, hít thở bầu không khí trong lành *Bíp bíp* Tiếng còi xe vang lên dữ dội, nó chợt tỉnh lại nhưng nó không chạy đi, chiếc xe vẫn cứ lao tới …… *Rầm* “Đi không nhìn đường sao?”_người tài xế hỏi “Xin lỗi”_giọng một nam vang lên “Cô không sao chứ” Nó lắc đầu « Là cô”_hắn la lên Nó nhìn hắn -Đồ biến thái_nó thốt lên -Cô chửi tôi, tôi cứu cô mà cô không cám ơn lại còn…. Nó không nói gì, mặc kệ hắn bước đi, hắn thấy vậy cũng đuổi theo nó. Hắn và nó sánh vai bước đi trên vỉa hè. Từng ánh đèn vàng xen qua lá cây chiếu xuống đường. -Cô nói gì đi chứ_hắn thấy khó chịu nhưng nó vẫn không nói gì -Nè, hôm bữa tôi chỉ muốn cứu cô thôi_hắn nói nhưng nó vẫn im -Đó là nụ hôn đầu của tôi đó_câu nói của hắn khiến nó quay lại nhìn nhưng nó vẫn quay lại bước đi -Chiếc vòng_hắn mới nói vậy nó đã liền quay lại nắm lấy tay hắn giơ lên cao -Nó đâu_nó lạnh nhạt hỏi -Ở nhà, mà cô thả tay tôi ra đi_ hắn nói Nó buông tay ra cùng hắn bước tiếp trên vỉa hè -Giờ cô muốn đi đâu ?_ hắn hỏi Nó vẫn im lặng -Chúng ta đến quán cafe bên đường đi. ở đó ngon lắm Nó gật đầu Hắn vui quá, nắm tay kéo nó đi, nó bất ngờ trước hành động của hắn, rút tay mình ra nhưng không được, hắn nắm chặt quá khiến bàn tay cô trắng nõn trở nên đỏ -Cô đừng bướng bỉnh nữa, cô đang đi với một thành quèn đó Nó thấy hắn vậy cũng thôi, mặc kệ hắn, để hắn nắm tay bước về phía cafe. -Chào mừng quí khách đến với L’Ebouillante_nữ phục vụ chào -Quý khách muốn dùng gì ? - chocolate nóng_nó lạnh lùng nói -Tôi thấy cô rất quen có phải là Florence Cristina không ?_phục vụ hỏi Nó lắc đầu -Nhìn cô rất giống cô ấy_phục vụ nhìn chằm chằm nó -Cho tôi chocolate nóng luôn đi_hắn cắt ngang -Anh là bạn trai cô ấy sao ?Nhìn hai người rất đẹp đôi_phục vụ hỏi Nó mặc kệ hắn bước về chỗ ngồi. Hắn đứng đó -Như cô nhìn _ hắn nhún vai -Chúc hai người hạnh phúc nha. Vậy cô ấy không phải là Florence rồi, tiểu thư ấy chưa có bạn trai mà_ phục vụ nói Hắn nghe được những lời đó rất mừng -Ừ_ hắn cũng bước về bàn Giới thiệu Quán café đậm chất cổ kính và lãng mạn L’Ebouillante là nơi có món chocolate rất nổi tiếng. Những tách chocolate nóng ở đây được làm từ 100% chocolate, do vậy hương vị của nó rất đậm đà và vô cùng đặc trưng, khác hẳn loại chocolate làm từ bột cacao ta thường uống Một cốc chocolate chẳng còn là gì lạ lẫm đối với chúng ta. Tuy nhiên, uống chocolate lại là một trải nghiệm ẩm thực Paris rất thú vị. Cốc chocolate đăng đắng xen lẫn vị ngọt, béo của sữa quả thực vô cùng hấp dẫn. Sau một ngày thăm thú tại Paris, một cốc chocolate nóng sẽ giúp những mệt mỏi của bạn tan biến trong chốc lát.
|
*Chương 12: * Daniel Frances -Cô là con gái của Cristina sao?_hắn ngồi đối diện với nó hỏi -Như anh thấy_ nó nói -Cô bao nhiêu tuổi_ hắn tò mò -18. Còn anh? -20 tuổi_hắn trả lời -Tên?_ nó lạnh lùng hỏi -Daniel Frances_ hắn trả lời -Frances?_nó nói -Cô biết Frances sao?_hắn ngạc nhiên hỏi Nó gật đầu. –Ngài Frances là một mafia trong thế giới ngầm, là một chủ tịch của ngành đá quý đứng thứ nhất thế giới, ngành thời trang đứng thứ ba, ngành khách sạn đứng thứ hai, là người nắm giữ tài chính đứng thứ ba_ nó nói mà khiến hắn bất ngờ -Vậy anh là con thứ hai của ông ấy, nếu tôi nhớ không lầm thì ông ấy có 1 đứa con còn đứa con thứ hai thì tôi chưa thấy bao giờ ?_câu nói đó của nó còn khiến hắn bất ngờ hơn, từ trước đến giờ không ai biết thân phận của hắn ,nó là người đầu tiên. -Không hổ danh là con gái quý của gia đình Cristina_hắn nói Tiếng của phục vụ cắt ngang cuộc trò chuyện -2 chocolate nóng của quý khách đây -Cám ơn_ hắn nói Phục vụ đi được một lát nó nói tiếp -Nếu tôi nhớ không lầm cậu có bằng đại học rồi nhưng vẫn đi học tại học viện Pari, cậu không muốn dựa vào gia đình nên sống ở Pari_nó càng nói lại càng khiến hắn bất ngờ hơn. Cậu là người anh gốc pháp. -Sao cô biết ?_hắn tò mò hỏi -Bà ngoại của ngài Frances từng là bạn thân của bà ngoại tôi_ nó nói tới đây ấp úng -Bạn thân ?_hắn hỏi Nó gật đầu. -Hồi nhỏ tôi có sống với bà tại Việt Nam một thời gian, trong buổi tiệc mừng tuổi bà có giới thiệu cho tôi bà anh_ nó nói -Ồ ! Tôi cũng biết đôi điều về cô_ hắn nói -Biết những gì ?_nó lạnh lùng hỏi -Bà ngoại có kể cho tôi nghe cô là một cô gái vui nhưng khi bà cô qua đời thì cô trở nên lạnh lùng. Cô có bằng đại học nhưng không chịu lo chuyện của công ty. Đặc biệt cô là nữ hoàng của thế giới ngầm mà không một ai biết_ hắn nói đến câu cuối thì hơi nhỏ, sợ người khác phát hiện Nó cười nhếch miệng, cầm chocolate nóng lên uống rồi đứng dậy -Đi thôi, về nhà anh lấy vòng_ nó nói rồi nắm lấy tay hắn, lôi hắn đi Một chiếc xe hơi có 105 trên thế giới dừng trước cửa. -Tiểu thư, chào cô_ tên tài xé lễ phép, theo sau đó là một đám vệ sĩ (thực chất là người do Alen cử đến để bảo vệ nó đấy- là người trong bang) -Tôi muốn tự lái xe_ nó nói -Nhưng…_tài xế ấp úng -Không sao đâu ?Đừng nói cho Alen biết_nó nói -Dạ_ tài xế ấp úng rồi đưa chìa khóa cho nó Nó quay sang hắn -Nè, cầm lấy lái đi_ nó ném chiếc chìa khóa về phía hắn Hắn lấy rồi mở cửa cho nó Chiếc xe độc nhất chạy trên đường khiến ai đi đường phải đứng lại nhìn. -Alen là ai ?_hắn tò mò hỏi -Vệ sĩ_nó lạnh nhạt -Cậu ta rất đẹp trai_hắn khen Nó không trả lời, hắn thấy vậy cũng đành im Nó ngó ra ngoài xe, nhìn con đường, hắn trở nó đi đến một bãi biển. Chiếc xe dừng trước một ngôi biệt thự. Xung quanh là cây cảnh, có cả bãi tắm nữa. Nếu đứng từ trên lầu nhà hắn có thể nhìn thấy bãi biển đẹp đến nhường nào.
|
*Chương 13: "Hình như tôi yêu em rồi..." -Tới rồi_ hắn bước xuống xe mở cửa cho nó. Nó không nói gì bước ra, đi theo hắn vào nhà. Nó nhìn xung quanh, rất đẹp , không khí lại rất trong lành. Nó ngó sang tên của biệt thự HAPPY HOUSE -Nhà do anh thiết kế sao ?_nó quay sang hắn hỏi -Cô thấy sao? -Không tồi_ nó nói một câu khiến hắn thấy…(không biết diễn tả sao, các bạn tự nghĩ đi nha) Ngôi nhà được thiết kế bằng cửa kính, phải đi cầu thang xuống mới vào nhà chính được. -Cô muốn uống gì? Nó không nói gì -Tủ lạnh đâu_ nó hỏi (nó vô duyên quá, không có quan hệ tự nhiên vô hỏi tủ lạnh nhà hắn ở đâu) Hắn chỉ tay, nó bước vào, nhìn lướt sơ căn bếp -Sống một mình?_nó hỏi -Không, còn một người bạn nhưng cậu ta qua Mĩ có chuyện rồi Nó mở cái tủ lạnh ra -Bia_ nó thốt một câu -Xin lỗi nha, nhà tôi chỉ có bia thôi_ hắn ngượng -Để tôi ra kia hái mấy trái chanh pha nước cho cô uống_ hắn nói rồi chạy đi Nó nhìn sơ tủ lạnh, cá hộp, bò hộp, toàn là thức anh đóng hộp, sao có thể ăn chứ. Nó bỗng thấy cái gì đó -Nè, cô tìm chai pesi ở đâu đó, tôi nhớ hết rồi mà_ hắn tò mò Nó chỉ vào cái tủ lạnh, rồi đưa cho hắn -Mở Hắn không nghi ngờ gì, mở ra 1…2….3 Người hắn bị dính nước ngọt rồi. Nó không biết gì hết cả, nó mở không được nên mới đưa cho hắn Nó thấy hắn dính nước, cười đểu hắn, nó nhìn hắn cười, hắn ngơ lun -Là cô sao?_hắn hỏi Nó xua xua tay “Không phải tôi” “Cô làm còn nói không sao?”_ hắn tức quá cầm đổ nước ngọt vào nó. Nó chạy, hai anh chị này chơi vui thiệt. Nó lấy được chai nước lại đổ sang hắn. “Nè, đừng chơi nữa. Dơ nhà tôi”_ hắn nói, tay đang cố lấy chai nước Nó vẫn không nghe cứ tiếp tục đổ Baby, tell me how can I tell you Than I love you more than life? Show me how can I show you Than I’m blinded by you light When you touch me I can touch you. Hắn cuối cùng cũng lấy được, chai nước bị rớt xuống nhà, lúc này hai anh chị ta đang ôm nhau đấy. Nó cảm thấy rất ấm áp , hắn cũng vậy. Hắn buông lỏng nó ra, nhìn nó, nó nhìn lại luôn. 1…2..3s đoán xem chuyện gì xảy ra nào “hình như tôi yêu em mất rồi”_nói xong hắn cúi đầu xuống kiss nó
|
*Chương 14: *Trách bản thân mình Nó bất ngờ quá, đứng đơ như cây cơ luôn. Một lúc sau hắn buông nó ra, nó kịp hoàng hồn lại -ướt hết rồi, nhà tắm đâu?_ nó hỏi Hắn ngại quá chỉ nó rồi đi lên phòng mình tắm rửa luôn. Một lúc sau A_ tiếng nó hét lên -Không nhìn đường à_ nó mắng -Là cô không nhìn mới đúng_ hắn mắng lại -Là anh _nó -Là cô_ hắn -Anh _Cô -anh -cô…. -Tôi không cãi với cô nữa_ hắn nói Nó liếc cái rồi xuống dưới nhà -Cô dẹp đi, là do cô gây ra đó_ hắn nói -Anh dẹp đi_ nó chỉ vào cây lau nhà -Vậy cô nấu ăn đi, tôi đói rồi_ hắn xoa xoa cái bụng đang đói Nó buớc vào nhà bếp nhìn xơ qua, toàn là đồ hợp sao nấu đây Lấy cái máy điện thoại ra -Alo, tôi sống tại….. làm phiền đem đến cho tôi…nó nói một loạt ra khiến hắn bất ngờ 5 phút sau Tít*Tít* -Cám ơn_ nó nói, đưa tiền rồi đóng cửa lại. hắn thấy nó bước vào -Cô mua gì vậy ?_hắn hỏi -Không phải chuyện của anh. Lo mà lau cho sạch, tôi ghét nhà dơ 30 phút sau Hắn bước vào bếp -Woa ! Là cô nấu sao ?_nó ngạc nhiên Nó gật đầu _Ăn thôi, tôi đói_ nó ngồi vào bàn cầm đũa ăn, hắn cũng vậy -Cô học nấu ăn_hắn hỏi -Một ít -Ngon thiệt đó, có thể sánh với nhà hàng 5 sao rồi đó_ hắn khen -Tức nhiên_ nó lạnh lùng nói (có phải nó hơi kiêu không, nhưng giỏi thì có quyền mà đúng không) ……. -Nè, của cô đây_ hắn đưa cho nó cái vòng Nó cầm lấy «Thanks » -Cái này có khắc tên cô_ hắn nói -Là bà tự tay làm tặng tôi_ nó nói -Tôi nghe nói bà cô mất do tai nạn_hắn nói tới đây thấy mình hơi lố -Xin lỗi, tôi không cố ý_hắn nói -BÀ tôi chết là do tôi, năm ấy là ngày mà tôi nhận được giải thưởng toàn quốc, bà đến dự cùng tôi nhưng do tôi chạy qua đường không cẩn thận thì bị té, chiếc xe cũng từ đó mà đi ra. Bà vì cứu tôi mà đã.._ nó nói tới đây nước mắt rơi, hắn thấy vậy đến bên cạnh ôm nó. -Không sao đâu _hắn an ủi nó Cũng chính vì thế mà lúc nảy khi gặp xe, nó đứng lại vì trong đầu nó nhớ lại lúc bà nó vì cứu nó mà qua đời đó -Anh biết không, tôi nghe nói cái chết bà tôi là do có người sắp đặt_nó nói -LÀ ai? Nó lắc đầu -Nhưng nếu tôi không chạy nhảy thì bà tôi cũng không vì tôi mà chết_nó nói, nước mắt rơi trên áo hắn -Không sao đâu_hắn nói Nó khóc rồi ngủ thiếp đi, ngày hôm qua nó mới tới đã giúp cảnh sát vận chuyển, lại còn lo chuyện của công ty. Nó rất mệt. Hắn bế nó lên phòng. Đặt nó trên chiếc giường rộng lớn của mình. Hắn nhìn nó (chắc chưa được thấy con gái ngủ bao giờ đó mà). -Em đẹp lắm_ hắn khen nó Ánh trăng chiếc xuyên qua cửa sổ, chiếc xuống nó, hình bóng hiện lên như một vị thiên sứ giáng trần. Ôi! Tuyệt sắc giai nhân.
|
*Chương 15: *Học viện Pari Sáng hôm sau Hắn dậy sớm, chuẩn bị thức ăn cho nó, hắn biết nó ghét đồ ăn hộp nên ngày hôm qua nó mới đi mua thức ăn về làm. Hắn chạy đi đâu đó không biết, nó thì vẫn nằm trên giường ngủ. 8h sáng Nó tỉnh dậy, thấy mình nằm trong căn phòng không giống phòng của mình, nó lấy cái điện thoại gọi cho Alen nhưng hết pin rồi. Vừa đặt chân xuống nền nhà đã thấy tờ giấy để ngay bàn “Tôi phải thức dậy sớm đi mua bánh mì cho cô đó. Tôi để dưới bếp cô ăn xong rồi uống sữa đi. Tôi phải đi học. Cô có thể dọn sang nhà tôi ở cho thoải mái, bạn tôi tháng sau mới về. HAVE A NICE DAY” (anh này thích chị thiệt rồi) Nó để tờ giấy xuống bàn, bước xuống bếp, nó rất ngạc nhiên vì bữa ăn sáng chính là Croissants (Bánh sừng bò). Croissant là một loại bánh mì nổi tiếng từ Pháp. Chúng được làm ra bằng vô số những lớp bột mỳ mỏng cuộn lấy nhau. Mùi bơ thơm lừng ẩn giữa các lớp bột này khiến chiếc bánh mang hương vị thơm ngon đặc biệt. Tại Việt Nam, croissant được biết đến với cái tên bánh sừng bò và được bán phổ biến tại các cửa hàng bánh ngọt Pháp. Tuy nhiên, món ăn này tại quê hương của nó lại có những đặc điểm riêng. . Những nghệ nhân làm bánh rất đề cao chất lượng của sản phẩm mình tạo ra. Họ có nguyên một bảng “quy trình để tạo nên một chiếc bánh croissant tuyệt vời”. Người ta nói “một chiếc bánh croissant ngon không phải là chiếc bánh được cuốn thật chặt”. Đúng như vậy, những chiếc bánh croissant ở đây tạo cho người thưởng thức cảm giác mềm mại khi cắn qua từng lớp bánh. Mùi thơm của những lớp bơ thượng hạng cũng sẽ làm ấm lòng những thực khách khó tính nhất. Nó thật không ngờ hắn lại đứng xếp hàng tại Pierre Hermé để mua cho nó. Nó ăn thử, đúng là rất ngon. Hồi ấy, mỗi khi nó đến pháp là Alen mua cho nó nhưng kể từ ngày nó đến đây Alen chưa hề mua. Nó chợt nhớ ra điều gì đó nên ăn xong cũng rời khỏi nhà hắn TẠI HỌC VIỆN PARIS. “Xin chào, tôi là giám thị 2 Cirstal Swith, mới các thí sinh ra ngoài để tôi xếp chỗ ngồi. Hôm nay chính là ngày thi của ngành thiết kế. “Tôi sẽ đưa giấy thi các em điền kí tên vào”_ GT 2 TẠI PHÒNG HIỆU TRƯỞNG “Chào tôi là chủ tịch của Dream”_ tiếng điện thoại vang lên “Chào chủ tịch”_ông thầy hiệu trưởng “Tôi nghe nói trường ông có tổ chức một cuộc thi thiết kế”_Chủ tivh5 Dream “Dạ” “Tôi muốn người điểm cao nhất trong cuộc thi lần này sẽ được chúng tôi lấy mẫu thiết kế ấy đồng thời người ấy sẽ là người mẫu cho chúng tôi trong lần này” “Vậy tốt quá rồi” “OK, chúng tôi sẽ cử người đại diện đến giám sát, bài thi sẽ do người đại diện của chúng tôi và giáo viên của các ông chấm bài”_chủ tịch Dream “Dạ, khi nào đaị diện bên chủ tịch đến ạ” “1 tiếng” “Dạ, chúng tôi sẽ thông báo cho các thí sinh” “Được, chúng tôi hi vọng rằng thí sinh của các ông không làm Dream thất vọng”_chủ tịch “Dạ”_HT (ông này nói ngọt sớt luôn, mà đúng rồi Dream là một ngành thời trang đứng đầu, mếu được Dream lấy mẫu thiết kế thì học viện PARIS sẽ có nhiều người chọn cho con mình hơn) Sau khi được thông báo các học sinh rất vui, được làm người mẫu cho Dream thật là tuyệt vời, có một người “Dream sao?” Một chiếc LAMBOGHINI đen, sang trọng đang dừng trước cổng trường, họ gồm 1 trai và 1 nữ bước xuống (đoán xem là ai) -Chào hai vị, tôi là hiệu trưởng của học viện Paris_ HT chạy ra đón -Xin chào, tôi là Alen trợ lí của tiểu thư”_ Alen đưa tay bắt với ông HT -Cho tôi hỏi tiểu thư Cristina là người đại diện của Dream sao? Nghe nói cô không tham gia” _ ông HT chưa nói hết câu Alen đã cắt ngang “Dream có hợp đồng với Angel nên họ muốn chúng tôi làm đại diện”_alen nói “DẠ, xin mời hai vị đi theo tôi”_ HT dắt họ lên phòng thi (Ở đây đi bằng thang máy không đó, xịn ghê) Cám ơn, thầy có thể về phòng_ Alen nói DẠ, tôi xin phép_ HT cúi đầu chào rồi đi luôn Trong lớp học, sau khi nghe được thông báo mọi người coi nhau là đối thủ ngay cả những đứa thân nhất cũng vậy Một bóng dáng đẹp bước vào “Woa! đẹp quá” Nó hôm nay mặc một quần Jeans bó, cái áo hồng có cố xòe. “Chào mọi người, tôi tên là Florence Cristina, còn đây là trợ lí của tôi”_ nó chào rồi chỉ qua Alen -Chào tôi là Alen Santa_ Alen cúi đầu chào -Tôi đại diện cho Dream chọn ra bài thiết kế đẹp nhất, sau đây nội dung cuộc thi sẽ cho Alen đọc_ nó quay sang Alen _Giám thị 2 cô có thể phát giấy thi cho mọi người giùm tôi được chứ_ Alen nhìn GT 2 cười -Tất nhiên rồi_ nụ cười tươi như hoa của Alen khiến bà cô này siêu lòng rồi, đám nữ cứ ngó Alen ngoài, còn nó thì đang để ý một người, hai ánh mắt đang nhìn nhau không chớp -Các bạn đang sở hữu loại giấy dùng cho nhà thiết kế, đề thi sẽ được chúng tôi chiếc trên máy chiếu. Trong vòng 1 giờ các bạn sẽ phải hoàn thành xong. Trong quá trình thi, chỉ cần 2 bài giống nhau sẽ out ngay lập tức. Sau khi thi xong chúng tôi sẽ công bố kết quả tại trường vào sáng ngày mai. Mẫu thiết kế được chọn sẽ được đem làm sản phẩm luôn.._ Alen nói, các học sinh nữ chăm chú vừa nhìn vừa nghe. -Tất cả trật tự, bài thi sẽ được công bố trên màn ảnh, thời gian sẽ hiển thị ở góc dưới.__Alen - Đề thi là THIẾT KẾ TRANG PHỤC CHO MÙA ĐÔNG THEO PHONG CÁCH ĐẶC TRƯNG CỦA MỘT TRONG BA QUỐC GIA SAU : Hàn quốc Bồ Đào Nha Italy Pháp New Zealand Sau khi đề hiển thị trên màn hình cũng là lúc thời gian được tính. Học sinh nào cũng ngậm bút, đề khá khó. Một phong cách đặc trưng của mùa đông, chỉ có Hàn có vẻ dễ nhưng am hiểu được thiết kế Hàn thì không đơn giản chút nào.
|