Bộ Tam Siêu Quậy
|
|
Chương 34: Kế hoạch bắt đầu ♚♔♚♔♚♔♚♔♚♔♚♔
Trong một căn phòng khách nguy nga, lộng lẫy... Có 6 con người đang ngồi cười đùa với nhau rất vui vẻ....
-Uầy, nói nghe nè!! Tao thấy con My nó sao sao ấy?? -Minh Anh
-Khi không lại nhắc chuyện đó làm gì?? -nó nhíu mày
-Ờ thì tò mò thôi!! Mà con My gì đó ấy...nó hiền không?? -Minh Anh
-Con đó mà hiền gì em!? Nó mới vào nó đã cãi với Khanh một trận rồi, em không nhớ à? -Tuấn Anh
-Tao nghĩ nó đang âm mưu gì hại mày á Khanh?? -Lam
-Điên hả má?? Âm mưu gì là âm mưu gì?? -nó
-Chứ mày nói thử coi cái cuộc nói chuyện điện thoại mà mày nghe được trong WC ở trường là như thế nào?? -Lam
-..... -nó chả nói gì chỉ nhún vai nhẹ
-Dù sao thì mày với Quân ráng đề phòng đi nha!! Con đó, tao nghĩ nó không phải dạng vừa đâu...!! -Minh Anh
-Ờ ờ -nó với hắn gật đầu lia lịa
Khoảng 7h30phút tối, hắn nhận được một tin nhắn từ nhỏ My, khi đọc xong tin nhắn đó, hắn đã nhanh chóng thay đồ, rồi phóng nhanh qua nhà nhỏ My mà không nói một lời nào... Nội dung tin nhắn "Qua đây với tôi một tí!! Tôi có chuyện muốn nói với anh!! Về Khanh..."
Xuống xe, đi thẳng vào nhà, đập ngay vào mắt hắn bây giờ là một người con gái xinh đẹp, cùng chai rượu và 2 cái ly trước mặt, mặc đồ thì phải nói là...quá hở hang =.=
-Có chuyện gì? Nói mau....tôi còn phải về!! -hắn lạnh tanh
-Ngồi xuống đây nói chuyện với em tí đã!! Em yêu anh mà.... -nhỏ My thì thầm vào tai hắn
-Tránh ra... Cô gạt tôi à?? Cô không có bất cứ chuyện gì hết đúng không?? Cô chỉ muốn dụ tôi đến đây thôi đúng không?? -hắn nói, mặt vẫn không biến sắc
-Phải!! -nhỏ My nhếch môi rồi cầm chai rượu ực một hơi (O-o uống ghê hồn!!)
-Hừ, được lắm!! Thế tôi về... -hắn
-Khoan đã... Chờ tôi tí!! -nhỏ My nói rồi đứng dậy, chạy lên lầu thay nguyên cây đen rồi đứng trước mặt hắn cười...
-Anh đi tới đây bằng xe gì? Môtô or Ôtô..? -nhỏ My
-Ôtô!! -hắn
-Thế anh đua với tôi!! Dám không? -nhỏ My
-Tôi không hứng thú!! -hắn lạnh tanh
-Sao cũng được!! Nhưng tôi đua đấy!! -nhỏ My
Mặc cho lời nhỏ My nói thế nào, nhưng hắn vẫn một mực kiên quyết không đua... Nhỏ thì chạy với tốc độ ánh sáng trên đường, còn hắn thì chỉ chạy qua loa, không màng đến việc xem nhỏ chạy thế nào, nhưng trong đầu vẫn luôn vang dõi theo câu hỏi... "Cô ta uống rượu mà cũng đua xe!? Muốn chết chắc!!" Vừa nghĩ vừa nhếch môi cười khinh bỉ...
(Đọc khúc tiếp theo, Yuu viết có hơi buồn cho nhỏ My, nhưng đừng vì thế mà m.n lại cho rằng nhỏ My là người tốt nhá :3 giả tạo hết ấy =]] )
Dừng chân đứng lại giữa một bãi đất trống gần đó... Nhỏ My bước xuống xe, đứng giữa làn gió lạnh buốt, nhỏ cười cay đắng, nước mắt từ khóe mi nhỏ đã chảy ra từ khi nào... Hắn thấy thế cũng xuống xe, đứng phía sau nhỏ My và nghe nhỏ...tâm sự =.=
-Xin lỗi vì đã về và chen ngang giữa cuộc tình của anh và Khanh... -nhỏ My
-.......- hắn
-Dù sao thì em cũng có còn sống được bao lâu nữa đâu nên cứ phá hoại tí rồi đi cũng chưa muộn nhỉ!? -nhỏ My cười nhạt (diễn hay thật :>)
-Ý cô là sao?? -hắn nhíu mày, khó hiểu
-À, thật ra em bị tim!! Giai đoạn cuối rồi... Cách đây cũng lâu rồi nhỉ..! Kể từ cái lúc mà em chia tay anh rồi sang Mỹ sống ấy!! -nhỏ My (bịa quá hay :> quá giỏi :> quá hư cấu =]] )
-Sao lại...lại như thế?? -hắn giọng bắt đầu run lên
-Không sao đâu!! Anh đừng lo... Em về đây cũng chỉ có một nguyện vọng thôi!! Anh giúp em được chứ.... -nhỏ My quay qua hắn rồi nở một nụ cười nhẹ
-Được!! Nguyện vọng gì?? Cô nói đi... Giúp được tôi sẽ giúp!! -hắn
-Anh có thể...thân thiết lại với em và bảo vệ em như ngày xưa không?? -nhỏ My (ATSM :3)
-Là sao...??? -hắn nghiêng đầu tỏ vẻ đăm chiêu
-Anh đừng hiểu lầm!! Anh chỉ cần thực hiện nguyện vọng ấy của em trong vòng 3 tháng thôi!! Anh làm được không?? -nhỏ My
-Được rồi!! Tôi sẽ giúp!! -hắn
-Cảm ơn!! Cảm ơn rất nhiều!! -nhỏ My
|
Chương 35: Hư ảo ♚♔♚♔♚♔♚♔♚♔♚♔
Sau cuộc trò chuyện ấy giữa mình và nhỏ My thì bây giờ, hắn đã lái xe về nhà, trong đầu thì quay mòng mòng về cái chuyện mà nhỏ đã nói... Nhỏ My bị tim thật sao? Là thật hay chỉ là một trong những chiêu trò mà nhỏ bày ra!? Thật sự bây giờ thì hắn rối lắm, không biết phải nghĩ rồi giải quyết như thế nào!?! (*đập bàn* Ngu.... Nhỏ My bị tim thòng thì có!! -_- )
﹏﹏﹏﹏﹏﹏﹏﹏﹏﹏
Sáng hôm sau, tại trường, khi tụi nó và tụi hắn đang ngồi trong căntin ăn sáng thì nhỏ My đi tới, miệng nở nụ cười nhìn nó và hắn, nói...
-Chào buổi sáng!! Cho tôi ngồi chung với mọi người nhé... -nhỏ My
-Này, bàn này chật rồi, không đủ để cho cô ngồi cùng đâu!! -Minh Anh
-Thôi được rồi, cô ngồi đi!! -hắn đứng dậy, rồi nhường chỗ ngồi của mình cho nhỏ My -Cô ăn gì không? Tôi đi mua cho.... (Nhường làm cái nồi gì thế cha!?? -_-)
-Anh cho em ly sữa nha!! Cảm ơn anh! -nhỏ My cười
-Uầy, mày cho nhỏ đó ngồi đó rồi mày ngồi đâu? -Tuấn Anh nhíu mày
-Ờ thôi!! Tao ăn no rồi... -hắn
-Ra là thế!! -nó nhếch môi -Thôi, tôi lên lớp trước, mọi người cứ ăn đi!!
-Ê...ê, Khanh!! -Lam
-Này thằng điên, mày làm cái trò gì thế!?? Khanh giận rồi kìa... Đi theo đi -Bảo tức, lấy chân đá vào chân hắn
-Ờ ờ -hắn gật gật đầu rồi chạy thật nhanh về phía nó =.=
Nhỏ My ngồi đó, nhìn thấy rồi lại khẽ nhếch môi lên... Mọi chuyện mới chỉ bắt đầu thôi!!! (Con điên :>)
-Này, Khanh!! Em sao vậy? -hắn chạy tới, kéo tay nó quay mặt về phía mình rồi hỏi
-Sao đâu... Em bình thường mà!! -nó nhún vai rồi khẽ nhếch môi lên cười
-Chuyện hồi nãy.... Cho anh... -hắn
-Không sao!! Không sao thật mà... Anh chỉ muốn giúp cô ấy thôi nhỉ!! Em hiểu, em không giận anh -nó khẽ cười
-Vậy tại sao em không ở lại ăn với mọi người? -hắn
-Em no rồi!! Hì, ăn nhiều rồi mập mất body!! -nó đùa
-Thế anh lên với em nhé!! -hắn cười rồi nắm tay lấy tay nó
-Ừ!! -nó
Thế là hai người lại vui vẻ, dắt tay nhau đi tung tăng lên lớp...
Sau khoảng thời gian ngồi miệt mài với mấy tiết học thì tiếng trống ra về cũng đã được vang lên...
-Cuối tuần này, mọi người đi chơi với tôi nhé!! -nhỏ My bước đến gần tụi nó và tụi hắn, cười tươi, nói
-Hả...?? -Minh Anh ngạc nhiên
-À không có gì đâu!! Nếu mọi người bận thì thôi! Tôi không ép đâu... Hihi.. -nhỏ My cười mỉm (càng cười càng ghét -_-)
-My mời thì mình đi đi!! -hắn bất chợt lên tiếng
-Hả...?? -Tuấn Anh (2 anh chị này thay phiên nhau "hả" :>)
-Hả gì?? Mình đi nha Khanh!! -hắn quay sang nó
-.....sao cũng được!! -nó lạnh tanh, khẽ nhún vai
-Vậy quyết định vậy nha!! Thứ bảy này nha mọi người!! -nhỏ My -Thôi tôi về trước đây!!
-Cô có muốn tôi chở về giùm không?? -hắn (điên cmnr -_-)
-Thôi, em tự về được!! Em cảm ơn anh!! -nhỏ My cười mỉm rồi leo lên taxi, phóng đi luôn
-Ơ... Cái thằng này, nay mày bị sao vậy!! Chưa hỏi ý tụi tao mà tự quyết định luôn vậy?? Tại sao lại phải đi chung với mụ đó...?? -Bảo tức
-...... -hắn chả nói gì, cứ thế mà kéo tay nó vào xe rồi chạy về nhà
-Hình như có gì không ổn!! -Lam
-Thằng Quân hôm nay nó sao sao ấy?? Sao mà giúp đỡ rồi nghe lời mụ Mia như điên thế?? -Tuấn Anh
-Nó điên thật rồi!! -Bảo
-Thôi về!! Về rồi muốn điều tra gì thì điều tra... Bực mình hà!! -Minh Anh
-Cơ mà... Thứ bảy này, có đi với mụ đó không?? -Bảo
-Đi chứ chồng!! -Lam
-Đi để xem con mụ ấy bày trò gì nữa chứ!! -Minh Anh
↭↭↭Trong xe nó và hắn↭↭↭
-Này vợ, sao hôm nay em không nói gì vậy? Em giận anh à?? -hắn mếu
-Không có!! -nó -Mà em hỏi anh câu này được chứ!??
-Em hỏi đi!! -hắn
-Thứ bảy này anh tính đi chơi với My thật sao?? -nó
-Ừ!! Em không muốn đi hả? Không muốn thì thôi, vậy anh ở nhà với em!! -hắn cười
-À thôi, đi thì đi!! Em sợ gì!! Hì hì, đi cho khoay khoả đầu óc tí... -nó
-Ừ!! -hắn nói rồi lấy tay vẹo má nó
Nó cười nhẹ, quay đầu ra phía cửa sổ, trong lòng nó bây giờ đang rất buồn... Hôm nay, sao hắn kì lạ thế?? Không như bình thường nữa... Hắn của hôm nay khác hẳn với hắn của mọi ngày!! Điều đó khiến nó rất buồn!! Quan tâm, giúp đỡ người con gái khác trước mặt nó, bảo sao nó không buồn!? Phải chăng nhỏ My đã bày ra trò gì để gài hắn thuộc về mình???
|
Chương 36: Nghi ngờ!! ♚♔♚♔♚♔♚♔♚♔♚♔
Vào sáng thứ 7, ngày mà tụi nó và tụi hắn được nhỏ My mời đi chơi thì mọi người đều đã đứng đông đủ trước cổng trường... (Mẻ mời người ta mà bắt người ta đợi mẻ :v)
-Chào mọi người!! Mọi người chờ lâu không?? Cho tôi xin lỗi vì đến trễ nhé... -nhỏ My bước xuống xe, cười mỉm
-Ờ... -Lam
-Vậy mình đi nhé!! -nhỏ My
-Ờ... -Minh Anh (nhanh, gọn, lẹ =]] )
-À mà cô chạy xe một mình à?? -hắn
-Vâng!! -nhỏ My
-Thế cô chạy được không? Nếu không được thì qua chung xe với tôi và Khanh luôn này!! -hắn
-Mụ này mà qua bên xe Quân thì...thì...Khanh, mày qua xe tao với Bảo đi!! -Lam kéo tay nó qua một bên, rồi hất mặt nhìn nhỏ My theo kiểu thách thức
-Lam bị sao thế? -hắn nhìn Lam, nghiêng đầu khó hiểu
-Hì, em chạy xe được mà!! Đâu có sao đâu... Cảm ơn anh đã quan tâm!! -nhỏ My vừa dứt lời thì liền đưa mắt liếc xéo Lam
-Cái con điên này!!? Mày dám chọc bà à →_→ bà quyết không nương tay với mày!! -Lam lèm bèm rồi hai tay nắm chặt thành nắm đấm, nhìn nhỏ My bằng ánh mắt hình viên đạn :>
-Thôi được rồi!! Đi lẹ đi, kẻo trưa thì nắng nóng lắm!! -nó lên tiếng
-Ừ đúng rồi!! Mình đi biển nha mọi người -nhỏ My cười
4 chiếc mui trần chạy băng băng trên đường với tốc độ phải nói là hơn cả ánh sáng khiến người đi đường phải tấp vào một bên, nhường đường cho 4 chiếc siêu xe này chạy, với mục đích là...tránh tai nạn, xảy ra thương tích (-_- chạy thấy ghê)
Tới nơi, cả bọn đều xuống xe, mặt lơ ngơ lơ ngơ chiêm ngưỡng cảnh đẹp ở cái khách sạn hạng sang, to bự này (mặc dù là khả năng của tụi nó và tụi hắn thì dư sức đi mấy cái khách sạn như vầy :>)... Khách sạn này được trang trí khá là cổ điển, sân phía trước, góc bên phải khách sạn có hồ bơi và các hàng ghế, góc bên trái thì có một cái thác nước nhân tạo cao, to, hùng vĩ, trông rất đẹp. Ngoài ra, đối diện với khách sạn còn có một bãi biển, trong xanh và mát mẻ...
Suốt cả buổi đi không ai mở miệng nói một lời nào, kể cả Lam và Minh Anh, không hiểu sao, hôm nay 2 nhỏ cảm thấy trong người rất bức rức và khó chịu, không được thoải mái... Vào tới quầy tiếp tân, nhỏ My tiến lại gần rồi lấy 4 xâu chìa khóa, đưa cho mỗi người trong tụi hắn...
-Đây, chìa khóa phòng của mọi người đây!! -nhỏ My cười mỉm
-Ờ!! -Tuấn Anh
-Hì, mọi người về phòng đi!! Tôi cũng về phòng của mình luôn đây... -nhỏ My
-Cô...cô ở một mình à? Có ổn không?? -hắn
-Em không sao!! Em khỏe lắm... -nhỏ My cười
-Không ổn thì gọi cho tôi liền nhé!! -hắn (tức quá >< *đập bàn*)-Em biết rồi!! -nhỏ My nháy mắt (móc mắt nhỏ đó -_-)
-Mình đi lên đi chồng!! Ở đây ngứa mắt quá... -Minh Anh nói rồi xách tay Tuấn Anh kéo lên lầu với khuôn mặt không mấy vui vẻ
-Khanh!! Lên với tao.. -Lam một tay thì kéo nó, tay còn lại thì kéo Bảo -Anh lên với em luôn!! Không ở đây nữa...
-Ơ.. từ từ vk à!! Té Khanh kìa -Bảo chỉ nó
-À quên, xin lỗi mày nhé!! Đau không?? -Lam
-Không sao!! -nó
-Buồn à?? -Lam nhíu mày
-Không có!! Tại sáng dậy sớm nên giờ buồn ngủ thôi.. -nó cười nhẹ
-Kìa Quân kìa!! -Bảo
-Sao vậy?? Sao vợ chồng mày kéo vợ tao đi!? -hắn
-Ờ thì.... -Bảo đang nói thì bị Lam chặn họng
-Tại thấy Quân QUAN TÂM bạn Mia kia quá nên tránh đi một bên đó mà!! -Lam nhấn mạnh
-Này vợ!! Ghen à?? -hắn nhìn nó
-Ghen gì?? Mà tại sao phải ghen!?? -nó chớp mắt
-Mày dạo này kì cục quá!! Đi với Khanh mà cứ quan tâm, lo lắng cho con mụ đó là thế nào?? Giỡn với tụi này à?? -Bảo nhăn mặt
-Đừng kêu Mia là mụ này mụ nọ!! Kì lắm... Bạn bè thì quan tâm nhau thôi!! -hắn
-Ờ, bạn bè thế đấy!! -Lam nhếch môi -Thôi Bảo, mình lên phòng đi!!
-Ừ!! -Bảo
-Bye cưng nhá Khanh.. -Lam vẫy tay
-Bye -nó
-Lên phòng nha vợ!! Thôi đừng giận nữa mà... Anh không như thế nữa mà!! Nha nha nha.. -hắn năn nỉ
-Ừ!! Nay có kiểu năn nỉ mới nữa hả?? -nó cười
-Hì.. -hắn
Ai về phòng nấy, mãi đến chập tối thì nhận được điện thoại từ nhỏ My, bảo xuống ăn tối, hôm nay nhỏ chơi sang, thuê hết cả khách sạn cho riêng mình và cho cả cuộc đi chơi này, hơn hết, chính nhỏ hôm nay sẽ vào bếp, nấu ăn cho tụi nó và tụi hắn ăn (-_- mụ này nấu là sẽ triệu hồi thuốc độc O-o chắc chết!!)
↭↭Phòng Bảo - Lam
-Này chồng, nhỏ My gọi điện bảo xuống ăn tối kìa!! -Lam ngồi trên giường, tay thì cầm điện thoại bấm liên tục, nói
-Nghe nhỏ còn nói là chính tay nhỏ nấu đó!! -Lam
-Hở?? Khách sạn này mà cho nhỏ vào bếp như nhà mình á?? Anh không tin đâu!! -Bảo lắc đầu
-Dân chơi thuê luôn cái khách sạn này đó chồng!! -Lam
-Đầu tư dữ!! Chắc có âm mưu đen tối nè... -Bảo
-Thôi xuống trước đi rồi tính!! -Lam vươn vai một cái rồi leo xuống giường, lại gần Bảo rồi lôi Bảo đi luôn...
↭↭Phòng Tuấn Anh - Minh Anh
-Đói bụng quá!! Có gì ăn không anh?? -Minh Anh than
-Có chỗ có đồ ăn nè!! Em đi không? -Tuấn Anh
-Đi sao không!! Ở đâu? -Minh Anh-Nhà bếp khách sạn kìa!! -Tuấn Anh ôm bụng cười
-Hâm hả chồng!?? -Minh Anh chớp mắt
-Giỡn thôi!! Này vợ, nói nghe nè!! -Tuấn Anh
-Sao?? -Minh Anh
-Mụ Mia gọi điện, bảo xuống ăn tối kìa!! -Tuấn Anh
-Tốt ghê hồn!! -Minh Anh
-Tốt cái gì mà tốt!! Nói cho em biết luôn này... Bữa tối hôm nay là chính tay mụ đó nấu đấy!! -Tuấn Anh
-Bộ..bộ nấu dở lắm hả?? -Minh Anh
-Dở thì không có!! Nhưng mà cái điều mà anh đang lo là.... -Tuấn Anh
-Là mụ Mia bày trò chơi xỏ Khanh phải không?? -Minh Anh cười khẩy
-Biết mà còn giả ngu hả vợ!? -Tuấn Anh
-Minh Anh mà... Thôi kệ, xuống ngồi đi, rồi chống mắt lên xem có trò gì hot!! -Minh Anh
-Ok bấy bề ~~~ -Tuấn Anh
↭↭Phòng hắn - nó
-Xuống ăn tối đi chồng!! My bảo ấy... Hôm nay hình như My tự tay nấu đó!! -nó cười khẩy
-Ô kê vk!! -hắn cười
(Nhanh vãi ~~~ :v)
↭↭↭↭↭↭↭↭↭↭↭↭
Tại phòng ăn của khách sạn, trong nhà bếp, nhỏ My đang đứng cấm cấm cuối cuối bên mấy dĩa thức ăn, tụi nó và tụi hắn vừa xuống lầu thì lao ngay vào ghế ngồi luôn, Lam với Minh Anh vì không ưa nhỏ My nên cũng chả đếm xỉa gì tới nhỏ, ngồi nói chuyện, tâm sự với chồng mình còn sướng hơn!! Riêng nó thì lại vào bếp cùng nhỏ My, phụ nhỏ dọn đồ ăn ra cho mọi người... Đúng như kế hoạch của nhỏ rồi còn gì...
-Tôi giúp cô nhé!! -nó cười mỉm
-Cảm ơn nhé!! Cô đem 2 dĩa này lên dùm tôi nha -nhỏ My cười
-Ừ!! -nó cầm 2 dĩa đồ ăn, để lên bàn rồi lại quay lại bếp với nhỏ My
-Đây là phần thức ăn, tôi làm riêng cho mỗi người đó, mấy dĩa này là của cô, Minh Anh và Lam ấy!! Hihi... -nhỏ My
-Hai dĩa này là của Bảo và Quân... -nhỏ My -Cái này là của Tuấn Anh
-Ồ!! Còn của cô đâu?? -nó
-À, của tôi đây!! Cô đem dĩa này ra dùm tôi nhé!! Tôi đi rửa tay tí.. -nhỏ My
-À, ừ!! -nó
-Này Khanh, có độc không?? -Lam
-Đừng điên!! Chắc không có đâu... -nó
-Mọi người ăn thử đi, xem tôi nấu có ngon ko nhé! -nhỏ My bước ra rồi ngồi xuống ghế
-Cô cũng ăn luôn đi My... -hắn
Nhỏ không nói gì, lấy đũa gấp đồ ăn trong dĩa của mình, bỏ vào miệng, ăn được một lúc thì nhỏ ôm cổ rồi hét lên... Tiếng hét ấy làm cho tụi hắn và tụi nó hốt hoảng, không biết đã xảy ra chuyện gì với nhỏ, với dĩa thức ăn mà nhỏ đang ăn... Nhỏ bị...trúng độc!??
-Này My, cô sao vậy?? My... My... -hắn hốt hoảng
-Tôi...đau...cổ... -nhỏ My thều thào rồi ngất liệm cùng với cái cổ đang đỏ lên từ từ
-Gọi cấp cứu...gọi cấp cứu ngay... -hắn hét lên
-Cô nhanh lắm!! Khá lắm!! -nó lẩm bẩm
-Có chuyện gì à Khanh?? -Lam
-Không có!! -nó
-Này Bảo, Tuấn Anh... Nhờ hai đưa bây đưa My vào bệnh viện đi nhé!! Tao điều tra tí!! -hắn
-Ừ!! -Bảo nói rồi cùng tụi nó và Tuấn Anh đưa nhỏ My vào bệnh viện, hắn thì đứng đó, ngẫm nghĩ rồi dò tìm gì đó trong dĩa thức ăn
"Là loại độc flumill (Yuu chém chứ Yuu cũng chả biết loại độc này là loại độc gì =]] ), hạng nhẹ nên không có gì phải lo lắng..." -hắn nghĩ hồi lâu rồi lại lấy muỗng, múc từng muỗng thức ăn, để qua một bên... Đang múc thì phát hiện...một chiếc bông tai gai màu đen của nó đang đeo...
"Nhưng mà...đây là bông tai của Khanh mà?? Tại sao lại có trong dĩa thức ăn của My?? Chẳng lẽ....?? Không, không phải, Khanh không phải người như thế!!" -hắn nghĩ, cầm chiếc bông tai đó của nó lên, rửa cho sạch mùi thức ăn rồi bỏ vào túi áo khoác của mình, dọn dẹp đống chén dĩa đó...
Hắn đang nghi ngờ nó!? Chẳng lẽ nó là người đã bỏ độc vào dĩa thức ăn của nhỏ My sao?? Sự việc ngày càng rối lên rồi đây...
|
Chương 37: Hiểu lầm ♚♔♚♔♚♔♚♔♚♔♚♔
Sáng hôm sau, tại bệnh viện...
-Cô có sao không?? -hắn
-Em không sao!! Chỉ hơi đau đau, rát rát một tí thôi!! -nhỏ My cười
-Lát cô xuất viện đấy!! Cô đi chung xe với tôi và Khanh nhé.. Được không?? -hắn
-Hì, cảm ơn anh và Khanh nhiều lắm!! -nhỏ My
-Ừ!! Thế cô nghỉ đi... Tôi ra ngoài đây... -hắn nói rồi đứng dậy, bỏ đi ra ngoài
-My sao rồi? Có bị gì nghiêm trọng không?? -nó thấy hắn ra thì đứng dậy hỏi
-À, cô ấy không sao đâu nên em đừng lo!! -hắn cười
-Vậy thì tốt rồi!! -nó
-Chừng nào nhỏ đó xuất viện được?? -Tuấn Anh
-Bác sĩ nói tình trạng ổn nên bây giờ xuất viện cũng được, không sao cả!! -hắn
-Ờ... Mà mày chở nhỏ đó về à?? -Bảo
-Đi chung xe với tao và Khanh cũng được mà -hắn
-Này, mày ổn không Khanh!! -Minh Anh quay sang nó, nhíu mày
-Hì, lo xa... Tao bình thường!! -nó cười nhẹ
-Thôi, đi về đi!! Tao dị ứng với mùi bệnh viện quá -Lam vươn vai
-Ừ... Trễ rồi, đi về!! -Minh Anh
↭↭↭Xe nó, hắn và nhỏ My↭↭↭
-My, cô khỏe chưa?? -hắn quay đầu, hỏi nhỏ My (hỏi quài -_-)
-Khỏe rồi!! Cảm ơn mọi người đã giúp đỡ em... -nhỏ My
-Ừ!! -hắn
-Quân ơi!! Cho em xuống đi... -nó đột nhiên lên tiếng
-Sao vậy vợ?? Em có chuyện gì à?? -hắn
-Nhỏ bạn cũ của em gọi bảo nó đang ở đây nên rủ em đi chơi á mà!! -nó cười
-Em định đi à?? -hắn
-Ừ!! Anh chở My về khách sạn trước đi... Lát em đi taxi về!! Em đi chơi tí rồi về!! -nó
-Anh chở em đi nhé!! -hắn
-Thôi, anh chở em đi thì ai chở My về?? Em đâu phải con nít đâu... -nó
-Vậy em đi phải về sớm đó!! Có gì gọi cho chồng nhé, vợ yêu ~~~ -hắn
-Ok!! Bye chồng ~~ -nó
Xe hắn tấp vào bên trong lề đường, nó bước xuống xe với gương mặt, hầu như là rất ngượng nghịu, không mấy vui vẻ... Đi dọc trên con đường, nó cảm thấy buồn lắm... Hình như hôm nay, ánh mắt của hắn nhìn nó không còn ấm áp như xưa, miệng thì nói "vợ này, vợ nọ" nhưng ánh mắt rất sắt bén và lạnh lẽo...Phải chăng hắn đã chuyển sang nghi ngờ nó về cái dĩa thức ăn mà nhỏ My hôm qua đã ăn sao?? Hắn hết tin nó rồi sao?? Tổn thương nhau quá đấy!!
"Alô..." -nó
"Alô, xin chào cô chủ!! Cô việc gì cần căn dặn ạ??" -đầu dây bên kia một người đàn ông trả lời"Cho tôi biết tên, gia thế của chủ khách sạn Fall, ở gần bờ biển phía Tây... Và điều tra luôn cho tôi, loại chất độc có trong dĩa thức ăn cũng như ai là thủ phạm đã gây ra sự việc ngày hôm qua!!" -nó
"Thưa cô, làm sao để điều tra được ạ!??" -người đàn ông
"Trước tiên, ông điều tra cho tôi biết ai là chủ khách sạn, sau đó, tôi sẽ tiến hành lấy đoạn băng được ghi lại trong camera ở khách sạn rồi sẽ gửi cho ông, để ông thực hiện bước kế tiếp..." -nó lạnh tanh
"Tôi hiểu rồi ạ!!" -người đàn ông
"Tôi cần kết quả sớm nhất có thể!!" -nó
"Vâng, thưa cô chủ!!" -người đàn ông
Sau cuộc điện thoại vừa rồi, gương mặt nó đã trở thành một gương mặt vô cảm xúc, lạnh tanh... Vẫn vóc dáng đó, nó bước đi từng bước nặng trĩu, từng bước trên con đường vắng....một mình và chỉ một mình
Khoảng 10h30phút trưa thì nó cũng đã bắt taxi, phóng về khách sạn, trên tay là một cái bìa màu vàng, bên trong là một sấp giấy tờ, hình ảnh có liên quan đến chuyện hồi tối hôm qua (làm việc, điều tra nhanh vãi hồn *×*)
Vừa bước vào cổng thì nó đã thấy nhỏ My đang ngồi bắt chéo chân trên chiếc ghế gỗ ở gốc hồ bơi, tay thì cầm ly nước cam vừa uống vừa hát theo đoạn nhạc nằm trong tai phone... Bước từng bước đi tới, nó khẽ nhếch môi cười khinh bỉ vì hành động quá ư là vô tư của nhỏ...
-Chào My!! Cô khỏe chưa mà ra đây thế?? -nó cười khẩy
-À, tôi khỏe... Cô mới đi chơi về à, vui quá nhỉ!!? -nhỏ My
-Cũng ko hẳn là đi chơi, tôi chỉ đi ĐIỀU TRA về chuyện bữa ăn tối ngày hôm qua thôi!! -nó nói rồi nhếch mép lên cười
-À... Thế...thế..cô có điều tra..được gì không?? -nhỏ My tái mặt
-Tôi biết cô có liên quan đến vụ tối hôm qua, mà cô nghe tôi nói cô không biết nhột à?? Hay tại cô bị chai lì rồi!?? Cô đừng giả vờ nữa... Đừng có mà cáo già đội lốt thỏ non nhé!! Tôi khinh kiểu người như thế lắm... Muốn gì nói thẳng đi!! -nó nhìn nhỏ My với ánh mắt lạnh không thể nào lạnh hơn
-Ha, cô nói như cô đúng vậy!! Đừng buộc tội tôi như thế, đau lòng tôi lắm!! -nhỏ My nhếch môi -Bằng chứng đâu??
-Tôi cũng chả thèm nói nhiều với cô làm gì!! Đây... Muốn bằng chứng, có bằng chứng -nó nói rồi quăng sấp giấy trên tay mình lên tay nhỏ My
-Hờ, cô biết thì cũng có được gì?? Phải, chính tay tôi làm hết đấy!! Sao nào..? -nhỏ My
-Cô dám bỏ độc vào dĩa thức ăn của mình để lừa mọi người sao?? À quên nữa, cô cũng bỏ luôn chiếc bông tai của tôi vào dĩa thức ăn của cô luôn mà... Đổ lỗi cho nhau à?? Chơi xấu vậy cô gái!?? Lí do để cô làm như thế?? -nó cười khẩy
-Tôi yêu Quân, tôi muốn dành Quân lại từ tay cô!! -nhỏ My
-Yêu à?? Yêu thế nào?? Yêu đến nổi bỏ Quân để theo người con trai khác rồi lại bất chợt quay về để nhắm thẳng vào khối lượng tài sản của Quân à!?? Tình yêu của cô coi bộ "vĩ đại" quá nhỉ!!? -nó-Chuyện đó không liên quan đến cô!! Tôi sẽ làm tất cả để anh Quân mãi mãi thuộc về tôi!! -nhỏ My nói nhảy cái tủm xuống hồ bơi
Khi nhỏ nhảy, nó cũng khá là sững sốt nhưng vẫn lấy lại phong độ như bình thường... Đứng trên thành hồ, gương mặt nhìn xuống hồ ko hiện lên một thái độ, cảm xúc nào, lạnh tanh... Đúng lúc hắn từ phòng đi xuống đã chứng kiến được cảnh...nhỏ My bị té xuống hồ bội, nó thì đứng trên thành hồ, đứng nhìn một cách vô cảm... (Đuma >"< tức cha này quá >< thấy thì thấy hết đii...thấy gì mà có một khúc >"<)
Không chần chừ, hắn đã nhanh chóng nhảy xuống hồ bơi để cứu nhỏ, vì nhỏ My biết thế nào hắn cũng xuống bởi tin nhắn mà nhỏ đã gửi từ trước lúc cãi nhau với nó nên đã bày ra trò này... Vờ như không biết bơi để tự mình chìm xuống và đổ toàn bộ lỗi lên đầu nó... Quả thật, nhỏ My rất ranh ma...
Kéo nhỏ My lên tới bờ, hắn để nhỏ nằm ở đó rồi bước lại gần nó, ánh mắt thể hiện rõ những tia tức giận...
-Khanh!! Thế này là thế nào?? Anh cần lời giải thích!! -hắn nắm chặt vai nó nói
-Như anh thấy!! -nó nhún vai -Ả tự nhảy xuống hồ bơi, không phải lỗi do tôi!!
-Khụ khụ... Em..xin lỗi..anh... Khụ khụ...chắc em lỡ chọc..giận Khanh... Nên Khanh giận...lỡ tay xô em...xuống hồ!! Anh..đừng trách Khanh... -nhỏ My thở dốc (phải đóng đúng kịch bản bị tim của mẻ -_-)
-Hừ... -nó cười khẩy, trong lòng thì tức vì tài năng diễn xuất của nhỏ My phải nói là đỉnh -_-
-Cô làm cái trò gì thế?? Tại sao lại đẩy My xuống hồ bơi?? Cô có biết là My đang bị tim giai đoạn cuối rồi không?? HẢ?? -hắn
-Tim!?? Ờ thì tim... -nó nhếch môi, khinh bỉ
-Cô dẹp cái thái độ đó đi!! Được không?? Tôi cần cô cho tôi một lời giải thích!?? Tại sao... Cô đẩy My?? -hắn
-Tôi nói tôi không đẩy ả!! Tin hay không tùy anh!! -nó nói bằng giọng lạnh tanh
-Cô quá quắt lắm rồi... Thế tôi hỏi cô luôn!! Cô là người đã bỏ độc vào dĩa thức ăn của My...phải không?? -hắn
-Có thì sao, mà không có thì sao?? Tôi không bao giờ làm những chuyện dơ bẩn đó!! -nó
"Chát" âm thanh chua chát ấy được vang lên, hắn thật sự không kìm chế được hành động của bản thân mình được nữa... Tại sao?? Tại sao vậy?? Chỉ cần thú nhận rồi sử dụng 2 chữ "xin lỗi" thôi mà?? Tại sao nó lại không thực hiện?? Những lời nói, những câu trả lời đó của nó đã khiến hắn cảm thấy rất bực tức... Người con gái hắn yêu thương tại sao lại thành ra thế này?? Đau, đau quá...Cảm giác đau này dường như đã lan tỏa khắp người hắn và cả nó... (Đánh Khanh của Yuu là coi như ngươi xong đời -_- hiểu lầm rồi đánh con người ta kìa -_- đồ Quân hâm >"<)
-Anh dám tát tôi?? -nó cười đau xót
-...... -im lặng
-Niềm tin, sự yêu thương ,tình cảm của tôi...hình như đặt sai người rồi!! Vốn dĩ từ đó tới giờ...chưa bao giờ anh tin tôi cả!! -nó nhếch môi
-Đó là lỗi do cô... -hắn
-Mình....CHIA TAY... Coi như tôi và anh chưa từng quen, tất cả các quá khứ tươi đẹp cũng như những kỉ niệm hạnh phúc của chúng ta....sẽ không còn nữa!! -nó cười chua xót, rồi lấy trong túi ra cái máy chụp hình, cùng chiếc nhẫn mình đang đeo trên tay... Ném tất cả xuống hồ bơi, quay mặt đi vội vã....
Hắn đứng đó, gương mặt vô cảm, miệng nở nụ cười gượng, không có hồn, nhìn nó ra đi, nhìn vóc dáng, nhìn đôi vai nhỏ ngày nào đang run lên từng hồi...
"CHIA TAY LÀ CÁCH TỐT NHẤT CHO ĐÔI TA.... ĐAU QUÁ RỒI!!"
Mùi cũ, là thứ mùi quyện lẫn giữa ba cảm xúc, ngọt ngào, đớn đau và cay đắng.
Ngọt ngào vì những giây phút đã có cùng nhau, đớn đau khi những vụn vỡ đã đẩy thứ hạnh phúc đó trôi xa, và đắng cay khi lòng lại cứ muốn nghĩ về....
|
Chương 38: Quyết định đi!! ♚♔♚♔♚♔♚♔♚♔♚♔
..................
"Alô, chế nghe!! Sao cưng??" -Lam
-Tao về Thành phố trước nhé!! -nó
"Ế ế, sao vậy?? Sao về??" -Lam
-Tao muốn về thôi!! Mày với Minh Anh ở đây chơi đi!! -nó
"Mày về thì tao với Minh Anh về luôn á nha!!" -Lam
-Tùy mày... Tao cúp máy!! -nó nói rồi cúp máy cái rụp để lại bạn Lam ở đầu dây bên kia ngơ ngơ ngác ngác ko biết chuyện gì đã xảy ra
-Chồng~~~ Về Thành phố đi!! -Lam quay qua Bảo
-Em muốn về hả?? -Bảo chớp chớp mắt ngây thơ :>
-Khanh nó về rồi nên em cũng không muốn ở lại đây đâu!! >< Ở đây nhìn mặt mụ My quài là em tuột cân á!! Về đi chồng... -Lam mếu
-Rồi xong... Khanh với Quân có dụ gì nữa rồi nè -.- mệt ghê!! -Bảo
-Vậy về nha!! Nha nhà nhá nha... -Lam :>
-Vâng!! Thưa cô nương... -Bảo cười
-À quên, để em gọi kêu Minh Anh về luôn... Coi bộ kì này Khanh với Quân căng lắm á!! Nghe giọng nhỏ Khanh buồn thiu hà!! -Lam vừa nói vừa lấy điện thoại bấm số của Minh Anh
-Minh Anh, về Thành phố đi!! Con Khanh nó bị gì á!! Nó đòi về với lại hình như đang buồn ấy... -Lam
"Ừ!! Mày không gọi thì vợ chồng tao cũng chuẩn bị về nè -.- ở đây nhìn mặt mụ My, tao không thoải mái!!" -Minh Anh
-Thế giờ đi luôn ha!! Gặp dưới tần trệt nha... Bye cưng!! -Lam cúp máy
"Ôkê!!" -Minh Anh
15phút sau, 2 chiếc mui trần của Bảo và Tuấn Anh đã lên đường đi về Thành phố với tốc độ cao ngất ngưỡng (lúc nào cũng vậy =.=).... Sau khoảng thời gian ngồi trên xe thì cuối cùng, Bảo, Lam, Minh Anh và Tuấn Anh cũng đã về tới nhà, nhưng khi vào trong thì chả thấy một bóng người... Lam thấy thế nên đã lấy điện thoại ra và gọi cho nó...
-Này Khanh, mày đang ở đâu thế?? Nói về Thành phố mà sao không có ở nhà?? -Lam
"Ra bar đi!! Ở đây có bà Như nữa nè..." -nó
-Không nói sớm... -Lam nói rồi cúp máy, cùng Minh Anh và 2 tên kia phóng ngay đến bar
↭↭Trong bar Night -tại bàn nó ngồi
-Hey!! -Minh Anh chạy tới vỗ vai nó
-Ờ... -nó nói, tay cầm ly rượu uống liên tục
-Mày với Quân có chuyện gì rồi phải không?? -Lam
-Ờ... -nó trả lời nhưng tay vẫn không ngừng đưa ly rượu lên uống
-Này, đừng uống nữa coi!! Nói chuyện đàng hoàng với tụi này nè... -Minh Anh giật lấy ly rượu từ trên tay nó rồi ực một hơi
-Hừ, sao?? Muốn biết chuyện gì?? -nó
-Quân với Khanh có xích mích à?? Sao không thấy Quân chở Khanh về đây?? -Bảo-....Chia tay rồi!! -nó nhếch môi, cười nhạt
-Gì chứ?? Mày nói lại tao nghe coi?? Mày với Quân chia tay à?? Đang yên đang lành mà... -Lam
-Hờ... -nó cười nhạt
-Tại con mụ My phải không?? -Tuấn Anh
-Sao biết hay thế!?? -nó
-Không phải mụ đó thì ai dám phá hạnh phúc của 2 người!! -Tuấn Anh nhếch môi
-Lại là cái con đó à.... -Lam tức, 2 tay nắm chặt thành nắm đấm
-...... -nó
-Mà con đó nó làm gì em thế?? -Như lên tiếng
-Thôi, em không muốn nhắc chuyện đó nữa đâu!! -nó
-Vậy thôi... -Như
-Mà này, mai chị về Mỹ phải không?? -nó
-Ừ!! Chị có hẹn kí hợp đồng với đối tác nên mai chị về... Mà có việc gì à?? -Như
-À không có gì!! Thôi, tao đi công việc tí... Lát mọi người về sau ha!! -nó nói rồi đứng dậy, đi thẳng ra ngoài
-Sao kì vậy trời?? -Bảo
-Chả hiểu nổi nhỏ này... -Lam
Suốt đêm hôm đó, nó bỏ đi biệt tăm, không về nhà, còn đám người kia thì do ăn uống say quá nên cũng chả biết gì, về đến phòng là nằm lăng ra ngủ cho tới sáng.... (Bái phục mấy ông bà này =.=)
Sáng hôm sau, lúc 9h30phút cũng là lúc mà Như lên đường về Mỹ... Mọi người đều tập trung đầy đủ tại sân bay, chỉ thiếu nó và hắn... Hắn thì chắc chắn là đang ở cùng nhỏ My rồi nhưng con nó, vẫn không ai biết nó đang ở đâu cả...
-Con này... Nhắn tin thì không trả lời, gọi điện thì không bắt máy... Biết hôm nay là ngày chị Như về Mỹ mà không ra tiễn... Nó đang nghĩ cái gì vậy không biết nữa!!? -Minh Anh
-Thôi, kệ Khanh đi em!! Nó đang buồn đó... Để nó yên tĩnh đi!! -Như
-Dạ!! Chị về bển rồi nên cho gửi lời hỏi thăm 2 bác nhá!! -Lam
-Ừ!! Cảm ơn em nhé!! -Như cười mỉm
-Khi nào chị rảnh nhớ về đây chơi với bọn em nha!! -Tuấn Anh
-Biết rồi, biết rồi!! Mấy cô cậu ở đây vui vẻ... Nhớ vào lớp xin cô dùm chị nha mấy đứa!! -Như
-Ok chị!! Bye chị -Bảo
-Bye!! -Như vẫy tay rồi bước đi vào bên trong
-Chiều nay có 4 tiết ở trường đó vợ!! Có nên đi học không?? Hay cúp? -Tuấn Anh
"Bốp..." -Ui da đau!! Sao mày quánh tao thằng kia?? -Tuấn Anh ôm đầu, mếu
-Mày tối ngày cúp cúp!! Thôi đi học đi... Dạo này mình cúp quá trời rồi!! -Bảo
-Ừ!! Thôi chiều đi học đi!! -Minh Anh
-Mà Quân về chưa?? -Lam
-Hôm qua thấy nó chở mụ My về nhà mụ đó rồi mà!! Cơ mà nhìn biểu hiện của nó thân với mụ My một cách lạ thường luôn á!! -Tuấn Anh-Hừ!! Tên điên.... -Lam
↭↭↭↭↭↭↭↭
Tại trường....
Nó dường như đã biết rõ lịch học của chiều nay nên đã một mình đi tới trường từ rất sớm... Hôm nay, nó sẽ tập làm quen với mọi thứ khi chỉ có...một mình... Bước xuống chiếc mui trần của mình, trên gương mặt không một chút cảm xúc, cả cơ thể toát lên vẻ lạnh lẽo và cô đơn... Hearphone luôn là người bạn thân nhất của nó mỗi khi nó buồn, đeo hear phone vào một bên tai, bên còn lại thì được che đi bởi mái tóc dài, suôn mượt của nó... Bước vào lớp với biết bao sự bàn tán vây quanh...
-Đấy, nói rồi mà không nghe!! Tình cũ không rủ cũng tới... Khanh bị đá rồi!! -nam sinh 1
-Quen hot boy làm gì cho khổ!! Đá là đáng mà!! -nữ sinh 2
-Hừ, nhìn thảm hại thế!! Bình thường còn quen thì nắm tay nắm chân gì tùm lum mà!! -nữ sinh 3
-Nhìn Khanh buồn tội quá!! -nam sinh 4
...........................
Bỏ ngoài tai những lời nói vô bổ đó, nó vẫn thế mà đi thẳng lên lớp!! Lên tới lớp thì đã gặp cảnh không mấy là đẹp đẽ, ngứa mắt không chịu được..... Hắn và nhỏ My đang ngồi tâm sự với nhau và điều đáng nói ở đây chính là...nhỏ My đang ngồi ngay chỗ của nó. Khó chịu lắm những cũng có làm được gì đâu... "TA BÂY GIỜ, ĐÂU CÒN LÀ GÌ CỦA NHAU!!" Bước từng bước đến chỗ của mình, nó khẽ nhếch môi cười nhạt rồi bắt đầu lên tiếng...
-Chỗ tôi!! -vỏn vẹn chỉ 2 từ thôi nhưng cũng đủ làm cho con người ta toát cả mồ hôi
-À, xin lỗi!! -nhỏ My đứng dậy rồi bước lại chỗ mình ngồi, hắn thấy thế cũng đi theo, ngồi kế, tâm sự như bình thường (đuma ức chế -.- )
Nó ngồi xuống ghế, đặt cặp lên bàn, cuối đầu xuống, kê đầu mình trên cái cặp rồi ngủ luôn.... Khi Lam, Minh Anh, Bảo và Tuấn Anh vào tới, đi ngang qua cái bàn của nhỏ My, cả đám như bơ luôn, khẽ nhếch môi cười khinh vì cái bản mặt nai tơ của nhỏ cùng cái điệu bộ khó ưa của hắn... Thấy nó đang nằm ngủ thì cả đám bay lại, hỏi tùm lum...
-Khanh em yêu ~~~ tối qua đến giờ cưng đi đâu thế!?? -Lam
-Đi đâu đâu!! Mà sao bây ồn thế? Để tao ngủ cái coi... -nó ngáp ngắn ngáp dài
-Sợ mày luôn á!! Thôi dậy đi bà... Cô Lan vào kìa!! -Minh Anh
-Ừa ừa... -nó
Vào tiết học, ai về chỗ nấy, hắn cũng thế, tiến về chỗ của mình với một cảm xúc không khác gì nó, lạnh tanh... Hai con người với hai tính cách, đã từng chung đôi với nhau nhưng giờ đây lại chia nhau ra thành 2 hướng, 2 trái tim như đang quặn thắt trong lòng ngực, làm khổ nhau làm gì cho giờ phải khó xử. Ngồi cùng nhau như 2 người xa lạ...
Đang học tiết 1 thì nó nhận được tin nhắn từ sân bay về thông tin các chuyến bay sẽ cất cánh trong ngày hôm nay. Chuyến bay của nó về Mỹ là chuyến bay lúc 16h... Hết tiết 1 thì cũng đến 14h30' rồi nên nó quyết định hết tiết 1 rồi lên đường tới sân bay luôn...
Tiếng trống hết tiết 1 đã được vang lên và hiện giờ, nó đang thu dọn tập vở và đồ dùng của mình... Bước đi không một lời nói của nó cũng khiến cho hắn cảm thấy vô cùng ngạc nhiên...
-Thưa cô, sắp tới giờ em cất cánh về Mỹ rồi nên em xin cô cho em nghỉ 3 tiết còn lại ạ!! -nó
-Em về Mỹ sao?? -cô Lan
-Dạ vâng!! -nó
-Thế em sẽ quay lại lớp chứ!! -cô Lan
-Em cũng không biết nữa!! Nhưng khả năng là không cô ạ!! Cảm ơn cô và các bạn đã giúp đỡ em trong thời gian qua ạ!! -nó
-Này Khanh, mày bay sao không nói cho tao và Minh Anh biết!! -Lam tức giận, đứng lên nói
-Xin lỗi nhé!! Tao có một số việc đột xuất phải bay về liền với cty!! Hai bây cứ ở đây!! Khi nào rảnh tao sẽ về chơi... -nó cười mỉm
-....... -im lặng
-Thôi, chào cô, chào mọi người em đi!! -nó nói rồi quay lưng bước ra khỏi lớp, trước khi đi nó còn quay lại chỗ của hắn đang ngồi rồi nhếch môi của mình lên, cười nhạt...
"TẠM BIỆT ANH, NGƯỜI CŨ ĐÃ TỪNG THƯƠNG!!"
|