#Cá Basa
Từ Vân Mộ cảm thấy thật may mắn vì Trầm Phiên luôn phải ở bên trong phòng kín với quân y, cậu ta sẽ không biết gì về biến chuyển ở thế giới bên ngoài nếu như cô không nói cho cậu ta nghe.
Bên ngoài bây giờ quá hỗn loạn, cô không chắc sau khi Trầm Phiên nghe xong, cậu ta có còn giữ được bình tĩnh nữa không, cho nên lựa chọn tốt nhất của cô sẽ là im lặng.
"Chúng ta đã về tới Liên Bang rồi sao?"
Mỗi lần Từ Vân Mộ vào thăm Trầm Phiên cũng đều phải đeo mặt nạ, nếu như Trầm Phiên nhìn thấy khuôn mặt của Tạ Hiểu Hàm thông qua cô, thì tâm lý sẽ lại
trở nên bất ổn.
Lâm Nặc và Từ Vân Mộ đồng ý, Trầm Phiên ngoại trừ trường hợp bất khả kháng, nếu không bọn họ sẽ không để cho Trầm Phiên ra ngoài, để anh có thể tuyệt đối tĩnh dưỡng và chữa trị tâm lý.
"Đúng vậy quân đội đang được nghỉ ngơi."
Cô rất bất đắc dĩ nói.
Bởi vì khuôn mặt bị che phía sau mặt nạ, cho nên Trầm Thiên không thể thấy được biểu cảm của cô, Từ Vân Mộ thành công nói dối trót lọt một lần.
Rời khỏi khu vực trị bệnh của Trầm Phiên, cô lại phải tới gặp mặt Lâm Nặc. Tên này dạo gần đây rất coi trọng thực lực của cô, đã bắt đầu xuất hiện trạng thái ỷ lại vào cô rồi.
"Lâm Nặc."
Lâm Nặc gật đầu với Từ Vân Mộ, hắn cất tiếng nói:
"Lại làm phiền chị rồi, chỉ là hiện tại ngoại trừ chị ra, tôi chẳng còn biết phải tin tưởng vào ai nữa. Bên trong làm tướng quân cũng có kẻ ham sống sợ chết, chưa gì đã muốn đầu quân vào người máy. Những người còn lại mặc dù không nói ra, nhưng chưa chắc tầm tư đã không suy nghĩ về việc đó."
Từ Vân Mộ biết lo lắng trong lòng Lâm Nặc, giữa lúc mọi chuyện nghiêm trọng như thế này quân tâm chia năm sáu bảy là điều kiêng kị nhất. Nhất là bên trong một số phe cánh, bọn chúng vẫn chưa chịu tin phục vào Lâm Nặc, Trầm Phiên người mà có thể trị được tất cả bọn chúng lại không có mặt.
Nếu như Trầm Phiên có thể ra mặt thì mọi chuyện đã dễ dàng rồi, sức mạnh áp đảo của Trầm Phiên sẽ tạo ra nỗi sợ hãi, và sự thần phục. Nhưng bởi vì Lâm Nặc không có thứ đó, Từ Vân Mộ sẽ không ngại đưa cho cậu ta mượn.
Cô muốn bảo vệ những thứ mà Tạ Hiểu Hàm muốn bảo vệ.
"Tôi có thể thực hiện mọi mệnh lệnh của cậu, nhưng tôi mong muốn những mệnh lệnh đó có thể có ý nghĩa của chúng. Và tôi không muốn những quân nhân chết vô ích thêm nữa."
"Tôi hiểu."
Lâm Nặc gật đầu. Mục đích của cậu ta chỉ có thế, mượn sức mạnh áp đảo của Từ Vân Mộ, đối phó với những con cáo già ở bên trong quân đội, những kẻ cổ hủ và những kẻ sợ chết, quân đội trước những khó khăn cần có một cuộc thanh trừng.
Từ bây giờ bọn họ sẽ bảo vệ những người cần bảo vệ và những thứ cần bảo vệ, những kẻ ích kỷ chỉ muốn trốn vào phía sau và hưởng thụ thành quả của kẻ khác thì tốt nhất nên thanh trừng chúg trước khi tổn thất trở nên quá lớn.
Trầm Phiên xây dựng sự thống trị của hắn dựa trên sức mạnh áp đảo, còn Lâm Nặc thì sẽ xây dựng một chế độ sạch sẽ, và sáng suốt đầy lý trí giống như tính cách của hắn.
Đã không còn lại nơi để trở về, cho nên những người lính - những con người còn sót lại sẽ phải cần một sự lãnh đạo sáng suốt nhất từ một con người tỉnh táo nhất, cô sẽ giao việc đó lại cho Lâm Nặc.
"Chúng ta chỉ có hai lựa chọn đó chính là chạy trốn, hoặc chiến đấu. Tôi tin là câu lựa chọn như thế nào khi bọn họ cũng sẽ nghe cậu. Bởi vì cậu đã đủ sức để khiến cho tôi tin tưởng cậu."
Từ Vân Mộ đặt một bàn tay lên ngực trái, cúi gập người theo nghi lễ với nguyên soát trước mặt Lâm Nặc.
"Tôi sẽ tin tưởng giao lại đội quân này cho cậu xin hãy dẫn dắt chúng tôi đi đến chiến thắng cuối cùng!"
Lâm Nặc gật đầu.
"Chắc chắn chúng ta sẽ vượt qua được thời kỳ đen tối này, và một lần nữa xây dựng được một ngôi nhà mới cho tất cả chúng ta!"
Đêm hôm đó quân đội đã xảy ra một cuộc thanh trừng trong câm lặng, tất cả những kẻ có chủ trương hèn nhát, hoặc là những kẻ đã từng mở miệng ủng hộ vì thiếu tướng ngu ngốc kia, toàn bộ sáng sớm đều bị chặt đầu ở ngay trên giường.
Không một ai còn dám nghi ngờ về thanh kiếm sắc bén mà Lâm Nặc nắm trong tay. Sát thủ sẽ nghe lệnh của Lâm Nặc, thủ tiêu bất cứ ai cản đường hắn.
Sau khi đã hoàn toàn nắm giữ được quân đội trong tay, Lâm Nặc bắt đầu vạch ra kế hoạch kiếm lấy nguồn năng để cung cấp cho đội quân của hắn, với một kế hoạch là cướp phá nhà máy năng lượng của chính phủ lâm thời hiện tại do cỗ trí năng nhân tạo kia và một cỗ người máy đứng đầu.
Cướp đoạt là cách duy nhất lúc này để quân đội của hắn có thể tiếp tục sinh tồn bên ngoài, dưới sự rèn giũa tư tưởng của Lâm Nặc, quân nhân đều đã hiểu tình trạng của mình lúc này, nếu con muốn sống thì phải đứng lên cứu rỗi một dân tộc đã bị diệt chủng.
======
Phía dưới chỉ là quảng váo, ai đọc chán rồi cứ việc pass qua nha nha nha ^^
======
Tác giả mặt dày lại ra nằm ăn vạ hố mới, hoan nghênh các ngươi nhảy hố đây :3
Tiêu đề hấp dẫn: Sổ tay hướng dẫn làm một boss phản diện mẫu mực
Văn án aka:
Tạ Tiểu Thiến làm một nữ phụ độc ác suốt 28 năm, sau khi bị người phát hiện ra thân phận nữ phù thủy thì bị ném lên giàn thiêu sống, trước khi chết còn bị vẻ đáng thương tỏa ra hào quang chói lòa của Audrey chọc cho thổ huyết trợn mắt tắt thở. Chết đi nàng mới biết, hóa ra cái gọi là “cuộc đời bi thống” của nàng, chỉ là một tràng hài kịch cho cuốn tiểu thuyết viết vê Audrey và hậu cung của cô ta.
Sau đó nàng sống lại.
Cái gì mà rời xa nữ chính, cái gì mà ác nữ cải tà quy chính một lần nữa làm người?
Tạ Tiểu Thiến ngủ mơ cũng bị cười tỉnh, bàn tay xấu xa động tay khiến cho Audrey ngã lăn xuống từ trên cầu thang, một mặt sưng vù nổi đầy mụn nhọt trong ngày lễ nhập học trường ma pháp hoàng gia, khiến cho thái tử điện hạ nhìn thấy người liền buồn nôn tránh xa 5 mét!
Làm phù thủy? Phải trở thành nữ phù thủy âm hiểm nhất!
Làm pháo hôi? Không không, nàng phải làm phản diện đáng sợ nhất trong lịch sử, đùa bỡn con nữ chính chỉ biết khóc thút thít kia như món đồ chơi rách nát!
Bắt đầu từ cái ngày nàng ở trong vườn hoa nhà mình nhặt được tiểu hoàng tử bị người nguyền rủa cùng truy sát kia, nhân sinh của cả 2 con người đã thay đổi rồi.
- Đoạn trích nho nhỏ làm quà:
Thứ xinh đẹp nhất, cao quý như một viên bảo thạch độc nhất…
[Ngài hỏi ý nghĩa sinh mệnh là gì, nếu như thắc mắc nhiều như vậy, vậy thì ngài hãy tự mình tìm kiếm nó đi.]
Ý nghĩa sinh mệnh… à…
Nghe tiếng dụ dỗ lấy lòng non mềm của cô bé, khóe miệng thiếu niên hơi cong lên một độ cong vặn vẹo kì quái, mang theo một loại hắc ám khó tả hoàn toàn không phù hợp với ánh mắt trong suốt ngây thơ trên mặt.
Cảm ơn ngươi, ta tìm thấy rồi.
=> Truyện có dàn harem hùng mạnh cho nữ chính đại nhân, nhưng nam chính đáng sợ đến vô địch, các anh trong harem chỉ có thể khóc lóc chịu đánh thôi a ha ha ha
=> Tháng 5 bắt đầu có chương mới