Vịt Nhỏ Xấu Xí, Em Đừng Hòng Thoát Khỏi Ta
|
|
- Ừ! - Anh nhàn nhạt đáp.
- Chuyến bay lúc 2h. - Tuấn Anh lại nói.
- Cậu nói với tôi điêu ấy làm gì. - Hàn Thế Bảo đưa mắt nhìn Tuấn Anh.
- Chỉ là tiện thể nói ra… - Tuấn Anh nói xong liền lảng đi. - À, Lục tiểu thư vẫn đang ở Hàn gia đợi anh quay về.
- Cô ta muốn đợi cứ để cô ta đợi đi. - Hàn Thế Bảo nhắm mắt lại tựa lưng ra chiếc ghế dựa. - Rồi cũng sẽ tự động rút lui thôi.
- Vâng. - Tuấn Anh khẽ đáp. - Hàn tổng, lần trước anh bảo tôi điều tra về Kelly… tôi đã có thông tin một năm qua của cô ấy. Cô ấy không sống cùng Hoàng Thiên Ân và sống cùng một cô gái khác là bạn học đại học của mình, cô bạn học này chính là người đã giới thiệu Kelly vào trong thời trang E.L. Còn về Hoàng Thiên Ân, anh ta hình như cũng tìm kiếm Kelly nhưng cô đang bỏ sang tiểu bang khác… nước Mỹ rộng lớn, anh ta mò kim đáy bể.
Hàn Thế Bảo nghe xong liền mở mắt ra, nhìn Tuấn Anh mà nói:” Cô ta không phải bỏ đi cùng Hoàng Thiên Ân sao, lại bỏ trốn khỏi hắn ta.”
- Đúng vậy, cô ấy bỏ đi cùng hắn nhưng khi sang Mỹ lại không sống cùng hắn ta… Cô ấy thay đổi hình dạng nên Hoàng Thiên Ân không thể ngờ tới… anh ta truy lùng cô bằng hình ảnh thậ. - Tuấn Anh nói. - Cũng giống chúng ta… không thể ngờ Kelly lại thông minh như vậy.
- Cậu nói chuyến bay lúc mấy giờ. - Hàn Thế Bảo bật đứng dậy.
- Là 2h. - Tuấn Anh đáp.
Đồng hồ đã là 1h45p… Hàn Thế Bảo cầm trên tay chiếc áo vest nhanh chóng lao ra khỏi văn phòng tổng giám đốc… Tuấn Anh lo lắng theo sau, anh không muốn Hàn Thế Bảo vì mất bình tĩnh đuổi theo KElly mà xảy ra tai nạn như lần trước.
- Hàn tổng, để tôi lái. -Tuấn Anh ngăn anh lên vị trí lái xe.
Hàn Thế Bảo hiểu suy nghĩ của Tuấn Anh, cũng không còn nhiều thời gian mà nhường vị trí tài xế kia cho Tuấn Anh… chiếc xe rời khỏi The Win tiến thẳng về sân bay…
Cô ta rõ ràng không sống cùng Hoàng Thiên Ân, nhưng không hề một lời giải thích với anh, trong lòng cô ta là đang suy nghĩ điều gì… đang muốn làm việc ngu ngốc gì nữa.
Điện thoại của Thế Bảo vang lên, anh nhấc máy.
- Hàn tổng, tôi là nhân viên của khách sạn Ciz. Hôm qua ngài có đến khách sạn của chúng tôi, khi dọn dẹp phòng chúng tôi phát hiện ngài có để quên đồ, chúng tôi thông báo để ngài không phải lo lắng về việc đánh mất đồ vật khi ở khách sạn chúng tôi.
- Là đồ vật gì. - Hàn Thế Bảo hỏi
- À, là một tờ giấy… là kết quả xét nghiệm ADN.
- Kết quả xét nghiệm ADN sao…
- Đúng vậy, nếu nó quan trọng Ciz sẽ gửi đến nhá riêng cho ngài.
- Không cần, sẽ có thư kí của tôi đến nhận lại ngay lập tức. - Hàn Thế Bảo nói, xét nghiệm ADN sao, là của Kelly ư.
Hàn Thế Bảo gọi cho Tú Anh đến nhận phiếu kết quả kia…sau đó lái xe đến sân bay gặp Hàn Thế Bảo.
- Chia ra tìm Kelly. - Hàn Thế Bảo nói.
Trên tay anh cầm phiếu kết quả xét nghiệm minh chứng anh và cô không có quan hệ ruột thịt… nếu như cô đả biết hai người không hề có ràng buộc như vậy, tại sao còn chọn quyết định bỏ đi.
Tiếng phi cơ bay cao vút trên trời xanh đầy nắng… Hàn Thế Bảo tức giận vò nát tờ giấy trên tay tức giận, phía sau là Tuấn Anh và Tú Anh cũng hướng mắt nhìn về chiếc máy bay đang vút bay đi.
- Đặt vé cho tôi sang Mỹ. - Hàn Thế Bảo nói.
- Hàn tổng…- Tuấn Anh khẽ nói nhưng Tú Anh ngăn lại.
- Vâng… đã lâu rồi không sang Mỹ… hay chúng ta cùng nhau du lịch một chuyến. - Tú Anh liền nói, không thể ngăn cản được Hàn Thế Bảo… mặc dù biết rằng Hàn phu nhân sẽ ra tay khi Hàn Thế Bảo bước chân sang Mỹ
|
Vịt Nhỏ Xấu Xí, Em Đừng Hòng Thoát Khỏi Ta Chương 80
Máy bay cất cánh, Kelly nhìn ra bên ngoài chỉ nhìn thấy những tản mây mù mịt. Cuối cùng thì cô cũng đã tự mình bắt đầu con đường đi tìm sự thật... cô không còn là một cô bé 10t ngày nào, cũng không còn ngu ngốc mà tin tưởng vào Thiên Ân. Cô nhớ mẹ cô đã từng căn dặn, không được tin vào bất kì ai dù là người thân quen nhất, mẹ cô đã nói đúng... là cô phải tự mình tìm ra mọi thứ và không cần nghe theo bất cứ lời nào.
- Henry, chúng ta chia tay ở đây vậy. - Kelly xách valy rời khỏi sân bay New York La Guardia tạm biệt HEnry. - Anh mang họp đồng đến E.L một mình nhé, tôi có việc phải đi trước.
- Cô không về công ty sao, có lẽ bọn họ đang làm tiệc đợi chúng ta. - Henry hỏi.
- Gửi lời xin lỗi đến mọi người giúp tôi, tôi đi trước nhé. - Kelly kéo valy của mình ra khỏi sân bay, lên một chiếc taxi.
Henry đứng nhìn chiếc taxi rời đi một lúc sau đó cũng lên một chiếc taxi khác mà quay về công ty thời trang E.L để báo cáo về hợp đồng với The Win. Tuy trong lòng vô cùng thắc mắc, cô gái ấy có thể bỏ Tiểu Hân ở lại cùng cha con bé để sang Mỹ một mình ư... chẳng phải Jenny từng nói rằng Kelly rất khó khăn và làm mọi thứ để kiếm tiền lo cho Tiểu Hân những thứ tốt nhất. Anh lại nhớ trước khi bước vào quầy kiểm vé khi còn ở VN, Kelly đã quay lại nhìn về phía sau như tìm kiếm gì đó... sau đó cô lại nói một câu tiếng Việt khiến anh không thể hiểu nỗi, nhưng trong ánh mắt cô có nét buồn bã đến rung người.
- Jenny, mình muốn nhờ cậu một việc. - Kelly gọi điện cho cô bạn thân của mình.
- Kel, sao cậu không đi cùng Henry… mọi người rất vui khi cậu quay về đó, nhờ có hợp đồng lần này với đối tác lớn nên sếp tổng đang muốn lên chức cho cậu. - Jen vui mừng nói. - Nghe nói tổng tài The Win có quen biết cậu ư?
- Jen… cậu nghe mình nói trước đã. - Kelly không thề ngăn nổi cái miệng nói hoài không ngớt của Jenny.
- Cậu nói đi… -
- Trong két sắt của mình có một tập hồ sơ màu trắng… cậu hãy bảo quản nó giúp mình. Ms4 số là 2605.
- Kel, nó rất quan trọng sao… vì sao cậu lại nhờ mình việc này, cậu không về nhà ư. - Jenny có cảm giác bất an.
- Mình sẽ tìm cậu và lấy lại nó sau… nó là một thứ rất quan trọng với cuộc đời của mình. - Kelly nói. - Cảm ơn cậu đã giúp đỡ mình thời gian qua, nhờ cậu giúp mình từ chức tại E.L, mình có việc quan trọng phải làm. JEn, nếu như mình không quay lại nữa… cậu hãy mang hồ sơ đó gửi cho Hàn Thế Bảo, tổng giám đốc tập đoàn The Win.
- Kel, cậu làm mình rất lo lắng, cậu đi đâu chứ.
- Hãy nhớ những gì nãy giờ mình nói, Jen, mình rât biết ơn cậu. - Kelly cúp máy, cô không muốn Jen lo lắng cho cô hơn… trong tập hồ sơ kia chính là bảng danh sách đã đi theo cô suốt hơn mười năm qua… Lần đó đưa cho Thiên Ân chỉ là bảng cô coppy và xáo trộn thứ tự bên trong, còn bảng gốc cô vẫn luôn giữ bên mình… đây là di vật cuối cùng mà cha mẹ cô để lại, cô đâu thể dễ dàng giao nó cho ai…
Tại cao ốc The Win, mọi người đang xầm xì bán tán và dồn mắt vào cô gái đang đứng ngay trung tâm ở tầng 1, cô ta nhất quyết muốn gặp Hàn tồng nhưng Hàn tổng hiện đang họp khẩn cấp không thể gặp mặt, ấy thế mà cô ta nhất quyết không tin và làm trận làm thượng vô cùng đáng xấu hổ.
- Các người không biết tôi là ai ư, tôi là vợ sắp cưới của tổng giám đốc các người… các người dám không cho tôi lên ư.
- Lục tiểu thư, Hàn tổng thật sự không có ở văn phòng… nếu cô thật sự muốn gặp hãy đợi chúng tôi báo cáo.- Một nhân viên nhã nhặn nói. - Đây là bộ mặt của The Win, nếu như Lục tiểu thư gây náo loạn… buộc lòng chúng tôi phải gọi bảo vệ.
- Cô không muốn làm việc ở đây nữa sao, dám hù dọa tôi. - Lục An tức giận, từ lúc hủy bỏ hôn lễ cô luôn đợi anh ta giải thích nhưng anh ta còn không buồn về Hàn gia… làm sao mà gặp mặt để hỏi cho ra lẽ, Lục An cô đâu thể dễ dàng bị xem thường như vậy.
- Lục tiểu thư, mời cô sang bên kia ngồi đợi… nếu cô cứ làm loạn chúng tôi sẽ không nể mặt nữa. - Vị nhân viên đã bắt đầu khó chịu. - Đã có rất nhiều cô gái đến đây tìm Hàn tổng và bị tôi vứt ra khỏi The Win… và hiện tại vị trí của tôi vẫn không hể lung lay.
Lục An nhìn xung quanh, mọi ánh mắt ái ngại đều đổ dồn lên người cô. Chưa bao giờ cô cảm thấy xấu hổ đến mức này, nhưng cô muốn gặp Hàn Thế Bảo, anh ta phải có một lời nào đó với cô chứ, vì sao mãi tránh né cô.
Win và Hạ Tuyết từ bên ngoài bước vào… Win hiện tại đã chuyển ra ngoài sống mà không sống ở Hàn gia nữa. Anh muốn sống một cách tự lập mà không dựa vào Hàn gia, chí ích có thể học hỏi được nhiều kinh nghiệm vững trãi bên ngoài để mai sau tiếp quản The Win, và Hàn Thế Bảo cũng ủng hộ điều đó.
- Win, cô ấy không phải là mẹ kế của anh sao… nhưng hình như lại bị cha anh trêu đùa. - Hạ Tuyết khẽ nói nhỏ vào tai Win, ánh mắt nhìn Lục An cảm thấy cô ấy thật đáng thương.
- Em đừng quan tâm đến việc của bọn họ, anh hiểu ba của anh… ông ấy làm việc gì cũng có tính toán riêng, chúng ta không thể hiểu được đâu. - Win nắm tay Hạ Tuyết đi ngang qua Lục An.
- Hàn thiếu gia, anh đến tìm Hàn tổng sao? - Co nhân viên nhìn thấy Win liền mỉm cười đi tới.
Win chỉ gật đầu không đáp.
Lục An nghe bọn họ gọi Win là Hàn thiếu gia liền đứng bật lên… thì ra đây là đứa con trai của Hàn Thế Bảo mà cô chỉ nghe nói qua mà chưa từng gặp mặt. Bên ngoài cậu thanh niên này thật khôi ngô tuấn tú, đúng là hổ phụ sinh hổ tử mà.
- Con trai, gặp ta lại phớt lờ không chào. - Lục An đi tới phía Win mà nói. Ánh mắt bắt đầu nhìn qua Hạ Tuyết.
- Xin lỗi, tôi không quen cô. - Win tỏ vẻ không quen không biết.
- Con thật vô tình, lại không quan tâm đến cha con như vậy… ta là người cha con sẽ kết hôn. - Lục An tự đắc nói.
Win cười nhếch môi lên nhìn Lục An đáp:” Đợi đến lúc cô bước được vào Hàn gia rồi tính đi.” - Nói xong kéo tay Hạ Tuyết đi.
- Vì sao các người nói Hàn thế Bảo không có trong văn phòng… vậy lại cho bọn họ lên trong khi lại ngăn cản tôi. - Lục An vừa nói vừa bước tới gần phía Hạ Tuyết, vô tình kéo tay Hạ Tuyết quá mạnh khiến cô ngã xuống sàn.
- Hạ Tuyết. - Win nhanh chóng đỡ Hạ Tuyết đứng lên. - Em có sao không.
Hạ Tuyết khá đau ở cổ tay nhưng vẫn lắc đầu tỏ vẻ không sao. Win tức giận nhìn về phía Lục An, cô ta dám động vào bạn gái anh ư.
- Gọi bảo vệ đuổi cô ta ra khỏi đây. - Win nói.
Hạ Tuyết ngăn Win lại, cô ấy dù sao cũng có mối quan hệ với Hàn tổng… cũng từng là người ở bên cạnh của Hàn tổng… đâu thể vì dứt tình mà đối xữ như vậy, huống hồ gì cô cũng không bị làm sao, có lẽ Lục An cũng chỉ vô tình đẩy ngã cô.
- Win. - Hạ Tuyết lắc đầu. - Dù sao cô ấy cũng là người của cha anh, không nên đối xữ với cô ấy như vậy. - Sau đó Hạ Tuyết đi lại phía Lục An mà nói. - Cô Lục, tôi sẽ nhắn với Hàn tổng rằng cô cần gặp ông ấy… vậy nên cô hãy quay về biệt thự đợi ông ấy, ở đây là nơi làm việc cô Lục hành động như vậy chỉ khiến cô và Hàn gia xấu hổ.
Lục An nghe giọng nói êm ái của Hạ Tuyết trong lòng cũng bớt cơn giận, đúng là lời nói ngọt ngào luôn dễ nghe như vậy. Lục An đáp:” Xem như tôi tin cô, hãy nhắn với anh ta rằng nếu anh ta không nói rõ ràng với Lục An tôi, tôi sẽ không để yên.”
Tại phòng tổng giám đốc của tập đoàn The Win, Hàn Thế Bảo kết thúc cuộc họp quay về thì nhìn thấy Win và Hạ Tuyết đang ngồi đợi anh tại bàn tiếp khách. Đứa trẻ ngày nào nay đã khôn lớn, lại còn có bạn gái luôn kề bên…
|
- Ba tìm con có việc gì sao? - Win đưa mắt nhìn về phía Hàn Thế Bảo.
- Ừm, ta cần con thời gian tới hãy đến The Win thay ta quản lý.
- Ba đi đâu sao?
- Ta cò việc phải sang Mỹ, chuyến đi này có lẽ không ngắn. - Hàn Thế Bảo nói.
- Nhưng… - Win bâng khuâng, đây thật sự không phải là điều anh thích, công việc kinh doanh ở The Win quá khô khan.
- Win… con phải nhớ The Win trước sau gì cũng là của con, con phải từ từ nắm bắt và quản lý nó. Win- con là con trai duy nhất của Hàn gia con phải nhớ trọng trách của mình.
Tú Anh từ bên ngoài tiến vào bên trong văn phòng tổng giám đốc với gương mặt nghiêm trọng, nhìn thấy Win liền đi đến phía Hàn Thế Bảo khẽ nói nhỏ:” Hàn tồng, có chuyện rồi.”
- Win, ta có việc cần bàn bạc với Tú Anh… thời gian tới con hãy đến The Win, thời gian không còn nhiều để con rong chơi bên ngoài nữa.
Win không đáp cùng Hạ Tuyết ra ngoài, thật sự đối với anh The Win không quan trọng vì anh không thích trờ thành một ông chủ lớn nhờ công sức của cha mình. Anh muốn tự mình làm nên sự nghiệp, tự tay mình tạo dựng một cơ ngơi… dù nó không thể bằng những thứ có sẵn kia.
Hạ Tuyết bước ra tới cửa liền quay lại nói với Hàn thế Bảo:" Hàn tổng, Lục An cô ấy tìm người, con mong người có thể gặp cô ấy để cô ấy có thể giải quyết được những thắc mắc trong lòng."
Hàn Thế Bảo khẽ gật đầu nói:" Đã để con chê cười rồi."
Đợicà hai ra khỏi phòng làm việc, Hàn Thế Bảo đưa mắt nhìn về phía Tú Anh, chưa bao giờ nhìn thấy trên gương mặt cậu ta nghiêm nghị như vậy, chuyện gì đã xảy ra ư.
- Hàn tổng, một người bạn của tôi làm ở viện kiểm soát nói rằng bọn họ đang có nghi vấn về việc chúng ta trốn thuế và làm ăn bất hợp pháp, trong chiều nay sẽ đến đây và tiến hành kiểm tra các tài liệu.
- Vì sao lại có việc vô lý như vậy. The Win luôn làm mọi việc dựa theo pháp luật. - Hàn Thế Bảo đập bàn tức giận.
- Vì lần này chúng ta kí kết hợp đồng với E.L nên bọn họ nghi vấn về sự hợp tác đó… hoặc có ai đó đã từ bên ngoài tác động. - Tú Anh đáp. - Hàn tổng, anh cũng đã có lệnh cấm xuất cảnh từ phía cảnh sát.
- Cấm xuất cảnh ư. - Hàn Thế Bảo lần này là tức giận muốn lất tung bàn làm việc, vì sao lại trùng hợp như vậy…
- Hàn tổng, sắp tới anh đừng nên xuất hiện. Tôi và Tuấn Anh sẽ thu xếp việc này, anh hãy về Hàn gia đi. - Tú Anh nói. - Vả lại, Tuấn Anh đã nhờ Jame lặng lẽ đi theo KElly rồi, anh hãy an tâm.
Hàn Thề Bảo ngối xuống ghế, bàn tay nắm lại thể hiện sự tức giận trong lòng đang dâng cao. Anh đưa mắt nhìn Tú Anh khẽ nói:” Tú Anh, cậu nghĩ xem The Win trước giờ vẫn làm ăn hợp pháp, đóng thuế đầy đủ lại bị điều tra… chẳng phải có thế lực khác muốn dẫm lên The Win mà đi lên ư.”
Tuấn Anh từ bên ngoài mở tung cửa đi vào giọng khẩn cấp:” Hàn tồng, Jame nói rằng Kelly hiện tại đang ở gần biệt thự của Hàn phu nhân, tuy nhiên cô ấy không vào trong mà cứ từ xa nhìn vào… bộ dạng như đang suy tính việc gì đó.”
- Ngu ngốc. - Hàn Thế Bảo đứng lên hét. - Cô ta nghĩ mình là ai, dám đi tìm bà ta…
Kelly đứng trước căn biệt thự khang trang của Hàn phu nhân tại Mỹ… cô không đến gần nhưng đứng ở một vị trí đủe để quan sát toàn bộ căn biệt thự này. Trong đầu cô lại đang tính toán chổ hở của nơi này, cô muốn đột nhập vào bên trong để uy hiếp bà ta… hoặc tìm kiếm bất cứ thứ gì có thể tìm ra bí mật mà mọi người đang che giấu.
Cái chết của mẹ cô, người cha đã nuôi cô khôn lớn… vì sao cô lại là con gái của Hàn gia… vì sao anh Thiên Ân liên tục lừa gạt cô, anh ấy có liên quan đến cái chết của mẹ cô hay không?
Bên trong căn biệt thự lớn, người của Hàn phu nhân tiến vào thông báo.
- Phu nhân, có một cô gái đang ở phía xa nhìn vào nơi này khá lâu rồi, rất đáng nghi.
Hàn phu nhân đang ngồi trên chiếc ghế lông, sau đó đứng lên đi về phía ban công đưa ống kính quan sát. Bà ta khẽ cười:” Ra lệnh cho mọi người, nếu cô ta có làm cách gì đột nhập vào hãy mặc kệ xem như không biết gì cả, hiểu chưa.”
- Vâng, thưa phu nhân.
- Đúng là trời giúp ta rồi. - Hàn phu nhân cười đầy thủ đoạn. - Thế Bảo ơi là Thế Bảo, ta xem lần này con chọn phụ nữ hay địa vị.
|
Vịt Nhỏ Xấu Xí, Em Đừng Hòng Thoát Khỏi Ta Chương 81: Hàn Thế Bảo… anh say rồi… chóng cự được tôi ư.
Viện kiểm soát xong vào tập đoàn tài chính The Win mà thu giữ tất cả tài liệu liên quan đến việc làm ăn hợp tác của The Win dưới sự kinh ngạc của tất cả nhân viên. Báo chí liên tục đưa tin về vận đen của The Win đã tới, cổ phiếu The Win liên tục rớt giá và khủng hoảng từ bên trong nội bộ khiến Hàn Thế Bảo vô cùng khó khăn trong thời điểm này.
Hàn Thế Bảo ngồi trong phòng làm việc của mình, trên tay cầm một điếu thuốc chưa kịp tàn. Rất ít khi anh phải sử dụng đến thứ này, chỉ vì hiện tại anh chưa thể tìm ra được hướng giải quyết, anh nhớ cô đến điên đảo… biết cô ở đâu nhưng không thể nào đến được, vì sao những khi anh gặp khó khăn nhất cô đều rời bỏ khỏi cuộc sống của anh như vậy. Hàn Thế Bảo có chút hối hận, nếu anh giữ cô lại bên cạnh mình, đừng quá sĩ diện mà hạ thấp bản thân mình xuống thì có lẽ đã giữ được Kelly bên cạnh.
- Hàn tông, Jame báo về là đã mất dấu Kelly rồi. - Tuấn Anh chạy vào báo cáo. - Nhưng chắc chắn cô ấy chưa bước vào biệt thự của Hàn phu nhân.
- Tuấn Anh cậu sang Mỹ tìm Kelly cho tôi đi… tôi cần Kelly ngay lúc này. - Hàn Thế Bảo đưa ly rượu còn dở trên bàn uống cạn. - Mất hết cũng được, chỉ cần Kelly bên cạnh tôi.
- Thế Bảo, xin cho phép tôi gọi anh là như vậy. - Tuấn Anh đi tới cầm chai rượu trên bàn rót vào ly rồi nâng lên miệng mình uống. - Tôi sẽ không bỏ anh mà đi đâu, mọi việc ở đây đang rối tung lên… dù anh có sa thải tôi cũng nhất quyết không rời đi.
Hàn Thế Bảo đưa mắt nhìn Tuấn Anh, đúng là một người anh em tốt nhất mà anh có được. Nếu như Hàn Thế Bảo này không có những người bạn là Tuấn Anh và Tú Anh, anh cũng không nghĩ mình có được thành công ngày hôm nay.
- Jame hứa sẽ nhờ bạn bè tím Kelly giúp, sẽ nhanh chóng tìm ra thôi… - Tuấn Anh nói tiếp.
Hàn Thế Bảo không đáp, anh đừng lên nhìn ra bầu trời kia có một đàn chim đang tung cánh tự do bay lượn. Anh liên tưởng đến Kelly, cô cũng giống hết như bày chim kia, cô chỉ cho anh nhìn ngắm… và cô luôn tự do tung bay khắp nơi không thể ở bên cạnh một mình anh được ư.
Tiếng reo của điện thoại trong phòng Hàn Thế Bảo vang lên, anh thôi không nhìn ra bầu trời kia nữa mà quay lại bàn làm việc.
- Hàn tổng, có cô Lục An đến tìm anh… có để cô ấy lên không ạ?
Hàn Thế Bảo suy nghĩ đôi chút, sau đó khẽ nói:” Nói tôi không có ở đây.”
- Vâng, tôi đã nói rồi nhưng cô ấy nói là có một việc rất quan trọng muốn thương lượng.
Cô gái này có việc gì cần đến thương lượng với anh, đối với anh Lục An chính là một cô gái khá tham vọng… tham vọng của cô ta còn nhiều hơn là Hàn phu nhân.
- Để cô ta lên. - Hàn Thế Bảo đáp, để xem cô ta có điều gì muốn nói.
- Là Lục An. - Tuấn Anh hỏi.
Hàn thế Bảo khẽ gật đầu. - Cô ta nói muốn thương lượng.
- Thương lượng. - Tuấn Anh tỏ ra khó hiểu.
- Để xem. - Hàn Thế Bảo nhúng vai.
Lục An được nhân viên mời lên tầng mười văn phòng tổng giám đốc liền cười nhoẻn miệng, cuối cùng cũng có cơ hội được gặp Hàn Thế Bảo.
- Tôi nghe nói cô muốn thương lượng với tôi… vậy cô Lục muốn thương lượng về vấn đề gì? - Hàn Thế Bảo từ bàn làm việc đi đến ngồi vào bàn tiếp khách đối diện Lục An.
- Thế Bảo, anh quả là người làm ăn nên thích nói thẳng vấn đề, chỉ là em không thích thái độ xa cách của anh. - Luc An đáp.
Hàn Thế Bảo hơi nhúng vai, miệng đưa ra tia cười nữa miệng:” Tôi thật sự không có nhiều thời gian.”
- Là thế này, cha tôi có quen biết thân thiết với một người làm trong viện kiểm soát… Tôi biết là anh tự tin The Win không làm ăn phi pháp, nhưng anh biết đó dính đến tai tiếng sẽ rất khó trong kinh doanh, càng để họ điều tra lâu tự ắc sẽ phát sinh ra vấn đề… không có gì là hoàn hảo 100% cả. - Lục An nhoẻn cười nhìn anh. - Nếu như chúng ta có mối quan hệ đặc biệt, tôi lại có cái cớ để nhờ cha tôi ra mặt nhờ vả.
Hàn Thế Bảo nghe xong có chút suy nghĩ. Cô gái Lục An này đúng là không phải hàng tậm thường lại biết tận dụng cơ hội như vậy, nhưng nếu cô ta thật sự có thể giúp đỡ The Win để việc điều tra kia kết thúc sớm thì mọi vấn đề đều được giải quyết.
- Quan hệ đặc biệt mà cô Lục nói ở đây, là mối quan hệ gì. - Hàn Thế Bảo hỏi.
- Tất nhiên là quan hệ vợ chồng. - Lục An đưa bàn tay mình nắm lấy tay Hàn Thế Bảo. - Anh nghĩ thế nào, Thế Bảo?
Bàn tay của Lục An động chạm vào anh khiến anh cảm giác ghê tởm loại phụ nữ này hơn, anh không thể hiểu cô ta biết rõ ràng anh không có tình cảm lại nhất quyết muốn kết hôn với anh, vậy đối với loại phụ nữ này có thể đem hôn nhân ra để đánh đổi hay sao?
- Tôi sẽ suy nghĩ về đề nghị của cô Lục. - Hàn Thế Bảo rút tay mình ra khỏi tay Lục An. - Tôi có việc cần phải làm, Lục tiều thư đi thong thả.
Lục An đứng lên mỉm cười, sau đó lại khẽ nói:” Hai hôm nữa baba của tôi sẽ đến thăm tôi, tôi hy vọng anh biết nắm bắt cơ hội.”
Đợi đến khi Lục An ra ngoài, Tuấn Anh mới nhìn về phía cửa mà lắc đầu. Năm đó nghĩ rằng cô ta là người có ơn vì đã giúp anh, nghĩ rằng cô ta chỉ muốn sang đây tham quan du lịch ngờ đâu trong tâm trí người con gái nhỏ nhắn kia lại có nhiều âm mưu như vậy.
- Hàn tổng, chuyện cuả Lục An anh tính sao?
- Cậu điều tra về mối quan hệ của cha cô ta trước, nếu thật sự có thể giúp The Win được… cô ta không sợ thiệt, Hàn Thế Bảo tôi lo sợ điều gì.
- Còn Kelly.
- Tuấn Anh, cậu biết vì sao tôi có thể leo lên vị trí này hay không… đó là phải tách riêng hai vấn đề phụ nữ và công việc ra hai khía cạnh khác nhau. Đối với Kelly là vấn đề tình cảm, còn Lục An chỉ là công việc… Năm đó Hàn Liên Chi bỏ đi cùng Hàn phu nhân, tôi đã tự mình phân chia rõ ràng như vậy.
Hai hôm sau,...
- Đúng là con gái tinh mắt, chọn đúng người đàn ông lý tưởng như vậy. - Lục Ân nhìn Hàn Thế Bảo hài lòng… ông không hề hay biết việc con gái mình bị từ hôn trước đó vì Lục An không thông báo, cô muốn đưa Hàn Thế Bảo sang Mỹ chào gia đình trực tiếp.
- Chú Lục quá lời. - Hàn Thế Bảo chào hỏi.
- Baba à, lần này baba qua đây thật đúng lúc… con và anh ấy đang dự định đi tới hôn nhân nhưng gặp một vài vấn đề. - Lục An nũng nịu.
- Là chuyện gì, ta có thể giúp các con không?
- Baba… con từng nghe nói cha có một người bạn thân làm trong viện kiểm soát, chức quyền của ông ấy không nhỏ phải không?
- Ừ, quả thật ta và ông ấy rất thân thiết.
- Lần này công ty của anh ấy không biết vì sao bị viện kiểm soát kiểm tra… bạn trai con tất nhiên con hiểu, anh ấy là một người đàn ông tốt không bao giờ làm việc sai trái pháp luật. Chỉ là viện kiểm soát họ cứ giữ không công bố, sẽ ảnh hưởng rất lớn đến công ty… và Thế Bảo cũng âu lo phiền muộn… nếu chúng con cưới lúc này e là mất vui.
- Con muốn ta làm gì đây?
- Baba, baba vì con mà đi nói với ông ấy một câu… The Win được trong sạch, con gái của baba cũng kết hôn vui vẻ.
Lục Ân thương con gái hơn bất cứ điều gì trên đời… cả đời chỉ sinh ra một đứa con gái ngoan ngoãn… lại chọn người đàn ông tốt làm chồng ông là cha nếu có thể giúp được thì làm sao có thể từ chôi. Vả lại gia thế ông và Hàn gia này rất không xứng, nhưng nếu lần này ông ra mặt giúp thì con gái ông sau này ở Hàn gia cũng có tiếng nói.
- Ta sẽ giúp các con. - Lục Ân đáp.
- Cảm ơn baba, baba thương con nhất mà. - Lục An mừng rỡ… lần này anh ta không còn lý do gì mà có thể từ hôn với cô.
Hàn Thế Bảo nhoẻn cười… lần này có thể cứu được The Win là một điều tốt, còn Lục An đã có lòng giúp anh, lại muốn kết hôn như vậy anh cũng chẳng ích kỉ mà không cho cô ta một cái đám cưới vô nghĩa.
Chỉ trong ngày hôm sau báo chí liên tục đưa tin viện kiểm soát đã thông báo không tìm thấy bất cứ bằng chứng nào để kết tội Hàn Thế Bảo và The Win được giải vây khỏi nguy cơ phá sản… cổ phiếu liên tục tăng lên và mọi thứ đều trở lại hoạt động bình thường.
- Lần này là phải cảm ơn cô rồi, Lục tiểu thư. - Hàn thế Bảo đọc tờ báo buổi sáng trên tay mà nói.
|
- Chúng ta có giao hẹn… chì hy vọng anh không lật lọng. - Lục an đưa ly sữa lên môi mà uống.
- Chỉ là kết hôn thôi mà, rất đơn giản. - Hàn Thế Bảo nhếch môi cười, đặt tờ giấy trên bàn quay lưng bỏ đi…
- Anh còn chưa ăn sáng mà. - Lục An nói lớn.
- Hôm nay tôi đến đón Tiểu Hân… hy vọng trên bàn ăn sẽ không bao giờ xuất hiện trứng nữa. - Anh khoác chiếc áo vest lên người bò đi không nhìn lại.
Lục An nhìn món trứng opla mà cô đã thức dậy chuẩn bị cho anh… anh ta lại không động đến một miếng. Con người đó vô tình lạnh lùng như vậy, nhưng cô phải cố gắng chịu đựng… vì cô muốn vị trí Hàn phu nhân cao quý kia.
Tiểu Hân được xuất viện quay về biệt thự Hàn gia, tình trạng của Tiểu Hân đã ổn định sức khỏe hồi phục bình thường.
- Baba, cô Kelly đâu ạ. - Tiểu Hân hỏi.
- Cô Kelly đã nghĩ việc rồi, Tiểu Hân ở nhà ngoan chơi với cô nhé. - Lục An nắm tay Tiểu Hân nói.
- Không. - Tiểu Hân ôm chặt chân anh. - Con muốn baba, muốn mẹ, muốn cô Kelly.... không thích cô Lục.
Hàn Thế Bảo thấy vậy liền bế con gái trên tay, hôn vào má Tiểu Hân cưng chiều.
- Tiểu Hân ngoan ở nhà chơi, baba phải đến công ty làm việc.
Tiểu Hân khóc thét lên, đôi mắt đỏ hoe không buông Hàn Thế Bảo… lại nhìn sang Lục An càng khóc to hơn.
Chiếc xe hơi màu trắng từ bên ngoài lái vào biệt thự Hàn gia,Win và Hạ Tuyết cùng nhau bước xuống… đi vào bên trong liền nghe tiếng trẻ con khóc liền bước vội tới.
- Ba, có việc gì vậy… sao Tiểu Hân khóc như vậy. - Win nhìn Tiểu Hân đang khóc lớn liền hỏi.
- Con bé đòi ta, không muốn ở nhà. - Hàn Thế Bảo nói.
Hạ Tuyết nhìn Tiều Hân mỉm cười, sau đó ngồi quỵ xuống ngang mặt Tiểu Hân nhìn cô bé một cách dịu dàng nhất. Sau đó đưa bàn tay vuốt lấy mái tóc con trên đầu Tiểu Hân mà nói:” Đáng yêu quá.”
Tiểu Hân nhìn thấy Hạ Tuyết liền buông Hàn Thế Bảo ra mà chạy vào trong phòng khách tìm kiếm thứ gì đó khiến mọi người đưa mắt tò mò nhìn con bé. Sau đó, Tiểu Hân cầm một tờ tạp chí điện ảnh chạy về phía Hạ Tuyết.
- Người này là cô phải không?
- Tiểu Hân gọi chị là chị nhé. - Hạ Tuyết khẽ cười - Ù, đó là chị.
Tiểu Hân vui mừng ôm chầm lấy Hạ Tuyết mà nói:” Chị ơi, lớn lên em cũng sẽ xinh đẹp như chị đó.”
Cả Win và Hàn Thế Bảo đều cười, xem ra đã có cách để con bé chịu buông Hàn thế Bảo để anh đến công ty rồi. Tiểu Hân cứ đeo theo Hạ Tuyết không rờì, Hạ Tuyết cũng vui vẻ chơi đùa cùng cô bé. Chỉ là ánh mắt của Lục An nhìn về phía bọn họ không vui nhìn về phía hai người bọn họ đang cười đùa.
- Ba, con đọc báo nhìn thấy tin tức tốt với The Win… không ngờ mọi chuyện giải quyết nhanh như vậy? Ba có sang Mỹ nữa không, con nhận ra mình cần phải phụ giúp ba nhiều hơn.
- Ta cũng không muốn ép con… nhưng con nghĩ như vậy là tốt. Trước mắt The Win đang có hợp đồng cùng E.L, con hãy là đại diện của chúng ta để thực hiện hợp đồng này.
- E.L không phải là hãng thời trang lớn sao… ba tin tưởng con như vậy.
- Yên tâm đi, ta sẽ không giao cho con nếu biết con không thể làm đâu. - Hàn Thế Bảo vỗ vai Win. - Ta đến The Win đây, con cũng nên thân thiện với Tiểu Hân hơn… con dọn ra ngoài ở lại ít tiếp xúc với con bé.
- Vâng, con hiểu rồi.
Một ngày làm việc căng thẳng, Hàn Thế Bảo không muốn quay về lại biêt thự Hàn gia… nơi có quá nhiều phiền muộn. Anh nhớ Kelly nhưng liệu khi tìm ra cô cô có muốn quay lại cùng anh hay không, vả lại anh không thể rời The Win lúc này.
Hàn thế Bảo chán nản tìm đến Ciz bar giải sầu… anh càng uống nhiều càng nhớ đến Kelly. Trên chiếc bàn VIP kia chỉ có một mình anh lẻ bóng ngồi đó… những cô gái đều bị anh đuổi đi tất cả.
Từ phía xa có một cô gái mang một chiếc mặt nạ hình bướm rặc rỡ, trên người mặc một bô váy vô cùng sexxy táo bạo bước đến bàn của Hàn Thế Bảo… cô ta không nói gì chỉ đưa ly về phía anh mà cụng.
Anh đã uống quá nhiều mà ngấm men say… nhìn cô gái trước mặt có chút bí ẩn cũng cảm giác thú vị… anh cũng không mở lời cả hai chỉ biết cụng ly mà uống… đến khi anh gục xuống bàn không còn biết gì nữa… cô gái kia liền nhếch môi cười nham hiểm đỡ anh ra khỏi Ciz bar mà đi xuống tầng 2.
Bàn tay cô mớn trớn trên thân xác nóng hừng hực của anh...khiến toàn thân anh đê mê ham muốn… từng chiếc nút áo trên người anh bị cởi bỏ, cô ta đưa lưỡi mình chạm vào bờ ngực rắn chắc…
Đôi môi cô gái kia cắn nhẹ vào bờ tai anh, thổi hơi nóng vào đôi tai của kẻ say rượu kia.
- Buông ra… cô là ai. - Hàn Thế Bảo kìm chế ham muốn đẩy toàn thân cô gái kia ra khỏi thân mình. - Tôi đã có bạn giá rồi, đừng động vào tôi.
Cô gái kia bật cười, sau đó đi ra gần cửa tắt đèn đi…
- Hàn Thế Bảo… anh say rồi… chóng cự được tôi ư.
|