Chương 20: bắt cóc Đã hơn nữa tiếng mà Linh vẫn chưa về, Bảo Châu và Cường bắt đầu thấy lo. Cả hai quyết định chia nhau ra tìm Linh ở những quán nước gần đó nhưng vẫn ko thấy. Bảo Châu lấy điện thoại gọi cho Linh Tút…tút…tút…mãi ko thấy Linh bắt máy - Alo- có người bắt máy nhưng ko phải Linh - Ơ…ai vậy???- Bảo Châu ngỡ ngàng - Mày ko cần biết tao là ai, nghe cho rõ đây, nếu muốn cứu con nhỏ này thì kêu thằng Long đến đây. Ko được báo cảnh sát, mày mà báo thì nhận xác con nhỏ này là vừa rồi đấy Nói xong tên đó cúp máy, Bảo Châu hoảng loạn - Alô…alô…trời ơi, Long là ai chứ mình đâu có biết ai tên Long đâu Cường chạy lại chỗ Bảo Châu - Sao vậy??? - chị Linh bị…bắt cóc rồi- Bảo Châu nức nở- tên đó nói bảo ai đó tên Long đến…em ko biết ai tên Long cả…làm sao đây Nghe tên Long, Cường khẽ giật mình, lẩm bẩm - Long…ko lẽ…cái thằng đó - Sao anh biết ai tên Long sao? - Ừ lớp anh có đứa tên Long nhưng…anh ko chắc có phải nó ko - Gọi cho anh ta đi, gọi thử đi Nghe lời Bảo Châu, Cường gọi thử cho Long Còn Long cùng lúc đó đang ở quán bar nào đó. Long cũng thuộc loại ăn chơi mà. Cậu đi cùng bạn nhưng bây giờ chỉ ngồi có một mình. Nhân cơ hội đó, có một cô gái đi đến chỗ Long - Anh, ra nhảy với em nha- Cô ta cố ve vãn Long Long im lặng ko nói gì, vẻ mặt thoáng chút bực mình. Thấy Long ko nói gì, cô gái đó ôm lấy tay Long - ra nhảy nào Long giựt tay lại một cách mạnh bạo, lườm cô gái kia, gương mặt Long lúc này trông rất dữ tợn - Biến, cô là con đỉa hay sao mà dai quá vậy Bị Long chửi, cô gái kia tái mặt, nhanh chóng bỏ đi Ring…ring…ring…điện thoại Long kêu lên - alo- Long bắt máy - Long…tao Cường nè…cô Linh bị bắt cóc rồi Nghe Linh bị bắt cóc, Long chẳng phản ứng gì - thì sao? Nghe Long nói vậy mà Cường xém chút bật ngửa, thật ko thể tin Long có thể bình tĩnh vậy - Tụi bắt cóc nói là cần người tên Long, có phải mày ko hả??? Long trầm ngâm suy nghĩ một hồi - Ừ là tao - Là mày thật hả??? Vậy mày đi cứu cô Linh lẹ lên - Ừm… để tao tính Ko cần nghe Cường nói gì nữa, Long tuyệt tình cúp máy. Cậu vẫn bình tĩnh ngồi đó, trông cậu chẳng có chút gì là muốn đi cứu Linh cả - Ê, Long Mỹ nam tiếp tục xuất hiện. Người vừa gọi Long là bạn thân của cậu, có thể nói đây là đứa bạn duy nhất của Long. Cậu ta tên Duy Anh, vẻ ngoài khá thư sinh nhưng có chút gì đó bụi bặm, da trắng, chỉ tội là mắt hí nếu ko là đẹp hơn Long rồi. Duy Anh chạy lại chỗ Long - Sao ko ra nhảy mày??? - Tao ko có hứng - Mày sao vậy, sao nhìn mặt mày bặm trợn quá vậy, muốn đánh nhau hả - ở đây ồn quá, về thôi Vậy là hai đứa rời khỏi quán bar Đi bộ một hồi thì Long lấy điện thoại ra, gọi cho Báo, tên cầm đầu bọn bắt cóc Linh Lúc đó, ở chỗ Linh bị đưa đến Linh tỉnh lại, mệt mỏi ngó xung quanh. Linh nhận ra mình bị đưa đến một cái nhà kho nào đó mà xung quanh toàn là gỗ với ống nhựa. Linh cố cựa quậy nhưng cả tay lẫn chân đều bị trói, đến miệng còn bị dán băng keo thì coi như hết hi vọng thoát - Sao thằng Long còn chưa tới???- Tiếng tên Báo Nghe thấy có tiếng người ngoài cửa, Linh cố lê người ra nghe. Nghe lén một hồi Linh nhận ra tụi nó bắt cô chỉ là để dụ Long tới. Tự dưng Linh cảm thấy lo lắng cho bản thân mình - Tỉnh rồi hả - tên Báo đột ngột đi vào Linh sợ hãi co rúm người lại, đang cầu mong Long sẽ đến cứu mình. Linh tự nhận bản thân mình thật xui xẻo, cô thật ko ngờ những việc chỉ xảy ra trên tivi lại diễn ra ngay với mình. Nếu Long mà ko đến cứu Linh thì chắc mồ chôn của cô là nơi đây rồi. Chợt, điện thoại của Báo kêu lên, kéo theo niềm hy vọng của Linh - alo, mày đó hả Long???- Tên Báo lên mặt Linh mừng rơn, mắt sáng lên muốn cười nhưng miệng bị dán băng keo nên ko cười được. Báo bật loa ngoài cho cả Linh nghe - Mày bắt bà cô kia rồi phải ko- Long nói Nghe Long nói mà Linh đau khổ muốn rớt nước mắt. “ mày bắt bà cô kia rồi phải ko” nghe như chính cậu là kẻ cầm đầu vụ này vậy, lại còn gọi “ bà cô” sao nghe xa lạ quá. - Đúng tao đã bắt bà cô của mày, muốn cứu nó thì mau tới đây - thứ nhất đó ko phải “bà cô” của tao… Đau lòng lần một - thứ hai chẳng việc gì phải tới chỗ mày… Đau lòng lần hai - Vì vậy muốn làm gì thì làm, tao ko quan tâm Tút..tút, Long cúp máy một cách phũ phàng Nghe mà như sét đánh ngang tai, nhìn mặt Linh lúc này trắng bệch ko còn chút máu. Ko thể tin được Long có thể tuyệt tình thế, dù sao Linh cũng là cô giáo của Long mà. - Nó ko chịu tới, làm gì con nhỏ này giờ, đại ca – một tên đàn em kêu lên Báo nhìn Linh một hồi - nhốt nó ở đây đến khi nào thằng kia chịu tới thì thôi Linh ngơ ra. Khi nào là khi nào, suốt đời nếu Long ko đến thì ko lẽ Linh chết già ở đây luôn sao. Cô là người ngoài cuộc, vô tội mà sao lại phải chịu cảnh như vậy chứ, thật ko công bằng Ở chỗ Long - Mày gọi cho tụi thằng Báo chi vậy- Duy Anh lên tiếng - Kêu tài xế đem xe lại đây- Long nói với Duy Anh Ko biết Long muốn gọi xe có việc gì nhưng Duy Anh vẫn làm theo. Xe đến, hai đứa vào - Mày tính về nhà sao??? - ko ,đi đánh nhau, mày đi trợ giúp tao- Long tỉnh bơ - Sao???- Duy Anh trợn mắt - Bọn thằng Báo bắt bà cô khờ khạo chủ nhiệm lớp tao rồi, tao phải đi cứu bả - À, cũng được, lâu rồi tao chưa đánh nhau Vậy là cả hai đều đi cứu Linh
|