Vợ Gui Ơi ! Chồng Wang Yêu Vợ
|
|
Anh thấy thằng bé nó giận dỗi.Nhưng trong lòng thấy hơi xót xa 1 tí nhìn khuông mặt bầu bĩnh búng ra sửa kia.trong đó có 1 nét buồn bã của thằng bé.Anh tự nhiên không muốn đứa trẻ này buồn nên vội vàng xin lỗi_Thôi chú thật sự xin lỗi.Chú hứa sẽ không có em bé được chưa cháu ?_Anh lấy tay ôm nhẹ hai má nó là nựng 1 cái nhẹ bên má trái
_Thằng bé nhanh quay lại nhìn anh.Nó ríu rít cười khút khích_Thật không chú đẹp trai nói thật chứ.
_Người lớn không nói dối bao giờ mà._Anh lộ ra vẽ mặt nghiêm túc.
_Nhưng cháu vẫn không tin.Chúng ta làm 1 cái gì đó như dao kèo đi_Thằng bé cũng không kém gì nghiêm túc.
_cháu cứ nói đi.
_Chúng ta cụng đầu nhau nhen chú_Thằng bé dùng 2 mắt tròn xoe nhìn anh.2 con mắt sáng lên như có 1 niềm vui khó tả.
_Tại sao phải cụng đầu nhau chứ cháu_Anh cũng thật khó hiểu đứa trẻ này nó đang muốn gì nữa đây.
_Tại mẹ nói nếu cụng đầu sẽ thể hiện lời hứa chắc hơn_Thằng bé ngây thơ nói.
_Anh thật khó hiểu.Người ta thường ngóe tay.thằng bé này thì cụng đầu là sao_Chú không hiểu.
_Mẹ nói là Cái đầu là sự thệ hiện sự thông minh của 1 người con trai đúng không chú đẹp trai_Nó thấy anh gật đầu và nó nói tiếp_Cháu thì nghĩ vì thế nên lời hứa phải nhớ trong cái đầu và cái đầu thì có 1 bộ nhớ ,như thế cái đầu phải nhớ lấy lời hứa.Nên cháu mới thích cụng đầu nhau.Lời hứa sẽ chắc chắn hơn.
_Anh cũng hiểu được rồi.Thằng bé này đúng là thông minh không kém mà._Thì ra là vậy
_Vậy chúng ta cụng đầu nhau được rồi đó nhen chú đẹp trai_Thằng bé lém lĩnh nói.
Thằng bé cùng anh cụng đầu với nhau.1 cách nhẹ nhàng anh sợ làm nó đau.
_Thằng bé nó đứng lên nhảy tưng tưng lên _Oh hay quá_Nó la lớn và vỗ tay bốp bốp.
Anh không biết tại sao thằng bé này nó mừng thế nhỉ.Anh không biết là mình có thể yêu 1 đứa trẻ và hứa với nó là sẽ không có con là sao.Dù thằng bé này nó đâu phải là con mình đâu mà sao mình phải làm vậy chứ.Nhưng anh lại cảm thấy vui sướng trong lòng
Sao khi anh và thằng bé ăn hết cây kem.Anh đưa thằng bé đến 1 bãi cỏ
Đố cháu bắt được chú nè_anh giởn với thằng bé.ở bên thằng bé anh luôn cảm thấy vui
_Cháu sẽ bắt được chú đẹp trai_nó nhanh chân chạy đuổi theo anh.
Hai chú cháu giởn với nhau trên bãi cỏ đến khi cả hai đã thấy mệt. Hai chú cháu ngã người trên bãi cỏ nhìn trời.và nó cùng anh nằm dài xuống bãi cỏ đó.anh cùng thằng bé nhìn lên trên bầu trời có những đám mây nhẹ nhàng lướt qua.
_Kia phải 3 nguời không chú đẹp trai _thằng bé chỉ vào đám mây nói.
_uhm_anh nhìn theo ngón tay nhỏ bé một đám mây trắng hình 3 người.
_Kia là ba mẹ giữa là cháu _Thằng bé ngây thơ nói.Thằng bé nó chỉ tay vào đám mây trên trời.
_Anh cũng nhìn chằmv ào đám mây trôi lơ lững anh cũng mong ước có được một mái ấm gia đình._Tại sao cháu lại nói như thế.Nhưng mà cháu không có ba mà_Anh đột nhiên nói ra câu này.Anh cũng thấy nét mặt buồn bã của thằng bé.anh đã rút lại lời nói không kịp nữa rồi.
_Nhưng cháu rất muốn có ba_Thằng bé ngừng lại lời nói buồn hơn_Cháu đã nghe mẹ kể ba là 1 người rất tốt và rất đẹp trai.Cháu rất mong có ba như chú đẹp trai và đẹp trai như chú đẹp trai nè_Nó hôn lên mặt anh 1 cái ''chút''
|
_Cháu nghe mẹ nói ba rất tốt ba rất yêu mẹ.Ba cũng rất đẹp trai và,ba là một người tài giỏi.Cháu thật ngưỡng mộ ba cháu_Thằng bé nó liu lo nói_
_Anh im lặng không nói gì.Anh chỉ nhìn theo hướng những đám mây đang bay lơ lững.
Cháu rất thích chú đẹp trai.Nhưng dù chú đẹp trai có hứa với cháu là chú đẹp trai không có con.Nhưng cháu biết thế nào chú đẹp trai cũng sẽ có con thôi.hihi_Thằng bé cười ngượng;
_Anh im lặng không nói gì hết.Anh cũng biết thằng bé này rất thông minh.1 đầu ốc nó rất lém lĩnh mà.Nhưng anh biết cứ im lặng như vậy mãi sẽ làm nó buồn thêm_Vậy cháu có muốn chú làm cha cháu không.
_Vâng cháu rất muốn làm con của chú đẹp trai_Yeah ha.Vui quá_Nó ríu rít nói.
_Cháu vui thật sao_Anh nhìn nó cười 1 cái nhẹ mê hồn người.
_Thằng bé khẽ gật đầu
_Vậy cháu có thể gọi chú đẹp trai là ba rồi đúng không?
_Anh khẽ gật đầu_cháu cứ gọi.
_Papa đẹp trai_Thằng bé ôm lấy người anh và hôn 1 cái vào má anh
_Hai tiếng pa pa của thằng bé làm tâm trí anh sôi lên từng cơn.hạnh phúc thật sự làm anh mơ hồ trong ảo mọng nhưng đây đứng là sự thật mà.Anh ôm nó trong lòng nhẹ nhàng vuốt mái tóc nó_Con tên gì.
_Con tên là Ku Kin_Thằng bé ôm tấm lưng anh dù nó rất nhỏ.
Anh và thằng bé nằm trên bãi cỏ đến khi trời đã về chiều.
_Chúng ta về thôi _anh lên tiếng nói nhìn thằng bé âu yếm.
Hai chú cháu đứng dậy nhìn nhau cười. Anh bồng thằng lên.
_pa pa đẹp trai ơi chơi cái này đi _thằng bé vừa nói vừa trị cổ áo
_Thôi tối rồi mẹ con sẽ chờ đó _anh nhìn thằng bé nói .
_Chơi , chơi ,chơi cơ –thằng bé hét lên nước mắt lại sắp trào ra đôi gò má xụ xuống.
_hu hu hu _thằng bé khóc lên.
_Thôi chơi pa cho con chơi nhưng chỉ trò này thôi đấy_anh dịu dàng nói.
Thằng bé nín khóc ngay nhìn anh triều mến. Đôi má căng tròn hồng hào lại trỏ lại.
vui lắm anh ơi _cô vãy tay cười với anh.
_anh thấy ngại lắm nhiều người nhìn anh cười _đũng là trẻ con thật.
Có cái gì lay lay tay anh. Nhìn xuống anh đã thấy thằng bé đứng bên mình
_chúng ta về được chưa_anh nói
_papa đẹp trai đưa con về nhé _hihi
|
_papa đẹp trai đưa con về nhé _hihi_Thằng bé nó lay lay cánh tay của anh.Nó hí hửng cười.2 con mắt có 1 niềm vui khó tả được.
_thôi hôm nay 2 bà cháu tôi làm phiền anh quá rồi tôi sẽ tự đưa nó về.(từ lúc đến công viên đến giờ bà chỉ ở ngoài chỗ giữ xe mà đợi.Vì bà nghĩ mình đã quá tuổi rồi mà còn đi vào mấy chỗ này nữa đễ cho bọn trẻ nó cười sao)
_không sao cháu sẽ đưa bà và bé về. giờ này đón xe khó lắm bà ơi_Anh nhẹ giọng nói trong lòng vui sướng không thể buồn bực được khi nhận 1 thằng bé dễ thương này làm con.Anh đâu thể buồn bực được.Hai tay anh để nhẹ xuống gần người thằng bé bàn tay xèo ra như biểu thằng bé đưa tay cho anh bế.Anh nhắc bổng thằng bé lên người mình và đưa nó lên xe.
anh đưa hai bà cháu về. Thằng bé dựa đàu vào thành ghế ngủ ngon lành . có lẽ nó mệt cho một ngày chơi dài . Trên môi vẫn nở nụ cười
: _tới rồi cậu cho tôi xuống ở kia _bà chỉ tay vào ngôi nha trước mặt.1 căn nhà nhỏ 1 trắng tinh khiết.
ở đó cũng có một xe ô tô đang đổ.Khi anh đổ xe trước nhà thì có 2 người trên xe bước xuống .1 người con trai bước xuống và chay qua cửa bên kia.Anh ta chạy lại mở cửa ra.1 hình bóng quen thuộc trong con mắt anh cô đang bước xuống xe.
ở đó cũng có một xe ô tô đang đổ.Khi anh đổ xe trước nhà thì ở xe bên cững có 2 người trên xe bước xuống. _mẹ mẹ _thằng bé kêu lên khi nhìn thấy cô qua cửa xe.
Khi cô đang bước xuống xe được vài bước thì nghe được tiếng gọi mẹ ngọt ngào quen thuộc của con mình.Gui vội quay lại nhìn chiếc xe bên cạnh và gần như chết đứng khi nhìn thấy anh. _Sao anh lại chở ku kin về chứ sao có cả bà nữa_cô suy nghĩ. _Cả người cô run lên vì lo sợ.Cô cảm thấy mình như đang làm chuyện rất có lỗi với anh.Dù iết anh và cô chả là gì của nhau nữa.2 vai của cô run lên vì sợ và lo lắng.
_Anh không bất ngờ vì gặp gui nhưng anh cảm thấy khó chịu khi người đàn ông gặp ở quán lần trước chở gui về . Khuôn mặt anh tối sầm lai cả bầu trời như có những đám mây đen kéo đên trong người anh.Cảm giác cả cơ thể như có 1 vị chua ở trong lòng,
_mẹ _Thằng bé gọi cô khi nó thấy cô không trả lời. Anh và cô chợt tỉnh lại sau tiếng gọi thằng bé.
Cô bước lại gần xe anh mở cửa xe nhất bổng thằng bé ra. Cô nhìn thằng bé âu yếm hỏi. _Hôm nay con đi đâu vậy_Cô nhìn thằng bé hỏi . Cô giả vờ bỏ lơ ánh mắt khó chịu của anh đối với mình.
_hihi _con đi chơi với chú đẹp trai vui lắm .Chú đẹp trai chở con đi chơi công viên chơi hiều trò lắm ma ma ạ_thằng bé cười gương mặt thể hiện rỏ niềm vui trả lời cô. 2 má nó hồng lên.
_anh nhìn cô và thằng bé suy nghĩ rất nhiều _Thật ra ku kin quan hệ như thế nào với cô sao họ thân thiết thật vậy. Mà sao còn gọi cô là mẹ nữa chứ.Anh khó hiểu mói quna hệ này
_Ma ma.Hôm nay mama bệnh sao?_Thằng bé trong vòng tay của cô nó cứ xoắn mấy cộng tóc của cô vào tay nó.
_Mãi suy nghĩ cô không để ý đến khuôn mặt của thằng bé đang lo lắng vì nãy giờ cô cứ đứng im mãi.Chợt nghe nó kêu nên tỉnh lại_Mẹ không sao đâu con trai_Cô lấy tay xoa xoa đầu nó nhẹ nhàng._Nãy giờ cô cúi đầu xuống.giờ lại ngước lên nhìn anh_Cảm ơn anh thằng bé đã làm phiền anh quá_Cô nhìn anh nói trong lòng Cô nghe thằng bé cô lúc này rất khó vui khi nhìn thấy anh và thằng bé đi chơi với nhau vui như vậy buồn vì cô không thể nói cho anh biết thằng bé là con anh. Buồn vì thằng bé đứng trước cha mình mà không biết.trong lòng cô lúc này rối lắm. Hình như nãy giờ có người bị lãng quyên anh thấy mình bị coi như là không khí nen phải lên tiếng.
_Anh nãy giờ quan sát những hành động bối rối của cô.Anh phá ra 2 chữ lạnh lùng nói_Không gì.
_Cảm ơn anh đã đưa ku kin về_phó giám đốc lên tiếng. Anh ta cũng cảm thấy khó chịu vì cử chị lạ thường của 2 người này. anh biết người trước mặt mình là ai không ai khác là Vương tử là người rất nổi tiếng trên thương trường hay đúng hơn là 1 người thừa kế tập đoàn vương thị.Thật khó hiểu từ trước đến giờ anh chưa nghe cô nhắc hay nói đến tổng giám đốc công ty vương thị. Nhưng anh có 1 câu hỏi to lớn trong đầu mình là 2 người này có mói quan hệ gì.Thằng bé lại còn đi cùng Vương tự nữa chứ.
_giờ anh mới chú ý có người nãy giờ bị lãng quên_Anh nhìn anh ta bằng con mắt sắc lạnh,nhưng muốn đâm 1 nhát dao vào người đối diện mình vậy_không có gì tôi rất vui khi chơi với thằng bé.
_chú bồng cháu vào nhà nhé_phó tổng giám đóc nhìn thằng bé âu yếm.Hai tay anh đưa ra trước mặt thằng bé.
_Thằng bé không thèm nhìn anh ta lấy 1 cái.nó quay qua anh giơ 2 tay ra trước mặt anh nó đồi anh bế nó.khi nó đang trong vòng tay của cô._Chú đẹp trai vào nhà kukin chơi đi nhen Chú đẹp trai _Thằng bé chợt nhớ lại cái gì đó rồi nói lại_à không.phải là pa pa đẹp trai chứ _2mắt nó sáng lên và mong đợi sự dồng ý của anh._Pa pa đẹp trai vào nhà con chơi nhen
_thằng bé giơ tay ra đồi anh bồng và nói. _gui gần như chết sững bởi tiếng gọi của thằng bé. _Cô quay qua nhìn anh chằm chằm và anh ta cững nhìn anh không biết nói gì
_Cô nghe thằng bé kêu anh là pa cả người cô như cứng lại.1 cảm giác vui mừng và 1 cảm giác lo lắng nó lẫn lộn trong đầu cô.Thật không biết tại sao thằng bé lại kêu anh là ba?nhưng sao họ lại quen nhau?không lẽ anh là 1 thần tượng của thằng bé.Nó luôn nói về anh hay là nhớ anh những cái đó nó luôn kể cho cô nghe.Nhiều câu hỏi không có câu trả lời từ mình.Mà lại từ miệng của 2 người mình thương yêu nhất.
_Thôi giờ pa bận rồi con trai khi khác ba lại đến
_Ba vào nhà con chơi đi_thằng bé đang được Gui bế 1 tay nó đưa ra dằng trước muốn nếu lấy tay anh.Nhưng vì cách xa qua nên không được.
_Anh không biết phải giải thích như thế nào với mọi người đây.Nhưng anh nghĩ mình có gì đâu cần phải giải thích họ muốn nghĩ sao thì nghĩ đó là chuyện của họ.Nhưng anh bây giờ không có tâm trạng gì để suy nghĩ chuyện này.hai tay anh nựng thằng bé_Khi khác đi pa sẽ đến.đừng có mà khóc không pa giận đó_Anh thấy nó chuẩn bị khóc lớn lên nên giả vờ hơi giận_Thôi pa pa về khi khác lại thăm con_2 chân anh xoay lại về phía chiếc xe của mình.Anh lên xe và khởi động máy và chạy đi.
Thằng bé luyến tiết không muốn cho anh đi.Thằng bé muốn khóc vì phải rời xa anh nhưng nó lại sợ anh giận sẽ không đến thăm nó nữa.
Bà đã đi vào nhà.Chỉ còn lại 2 người lớn và 1 đứa trẻ.1 người không hiểu gì về tất cả mọi chuyện vui mừng lẫn lộn trong tâm trạng của người đó
.Còn 1 người thì cảm thấy khó chịu vì thằng bé chưa bao giờ luôn gần Vỹ mọi lúc Vỹ lại gần thằng bé thì nó lại tránh xa Vỹ ra.Dù anh có làm nhiều cách nào đi nữa nó vẫn không thèm để ý đến anh.Làm như thằng bé có mói thù truyền kiếp với anh vậy.Nhưng anh lại cảm thấy khó chịu vô cùng thằng bé cứ rếu rít với 1 người mà anh nghĩ là người lạ.Thằng bé nó lại gọi người đó là pa nữa.Anh cảm thấy mình như 1 kẻ thừa vậ.Cảm giác như muốn đấm vào mặt người đàn ông trước mắt mình lúc nãy 1 cái cho ngui đi cơn giận vậy.
|
_ma ma ơi con lạnh quá_Thằng bé thấy 2 người cứ đứng mãi mà trời tối rồi nó cảm thấy lạnh người,
_Cô xót xa vội bước vào_Thôi chúng ta vào con ơi.Anh có vào chơi không_Cô quay lại hỏi Vỹ đang đứng phía sao mình.
_À Ừ.Em vào trước đi_Vỹ chợt bình tỉnh lại sau mọi suy nghĩ
Thằng bé quay lại liếc anh 1 cái khi nó đang nằm trong vòng tay của cô.Vỹ thì cứ đứng đó nhìn nó liếc xéo mình.Anh cũng cảm thấy giận thằng bé vô cùng nhưng vì tình yêu của mình nên anh chấp nhận tất cả.
_Vỹ ngồi trên ghế sofa.Thằng bé thì đã đi vào phòng cho bà tấm rửa_Anh ta là ai vậy_Vỹ dù biết rất rõ người đàn ông hoài nãy nhưng vẫn muốn hỏi lại.Anh hơi kh1o chịu.
_Anh đã biết Anh ấy là ai rồi hỏi em chi nữa_Cô luôn giữ khoảng cách với người ngồi đối diện mình.
_Nhưng mà tại sao thằng bé lại kêu anh ta là cha_Hai con mắt của anh đỏ lên vì tức giận.
_Cô lắt đầu_Em không biết chuyện này là sao_Cô còn khó hiểu láy gì đi giải thích cho anh chứ.
_Em không muốn nói thì anh về đây_Anh đứng lên và bước vài bước.Anh muốn quay đầu lại nhưng không thể được anh cũng có lòng tự trọng của mình.Anh cũng muốn cô kêu anh lại nhưng đổi lại đó là sự im lặng của cô.
Cô ngồi đó cứ im lặng .cô không muốn người khác đau khổ vì mình.Cô cũng đã ním được mùi vị của sự đau nên không muốn người khác lặp lại bản sao của mình.Cô ngồi thở dài ra những buồn phiền trong lòng cứ dân lên.Cô không hiểu tại sao lại có truyện trùng hộp như vậy.Tại sao anh lại là chú đẹp trai của con mình.Tại sao con trai lại kêu anh là 3.Hai anh đã biết hết mọi chuyện hai sự sắp xếp của cô.Trong lòng cô cũng có phần rất lo lắng.Không biết anh sẽ làm gì khi biết sự thật là cô chỉ dối gạt anh.Lúc này anh sẽ làm gì cô không thể tưởng tượng được mọi chuyện sẽ ra sao nữa.Cô phải đi hỏi bà về mọi chuyện,
Cô đã biết tất cả là Thằng bé bị đi lạc khi nó trong siêu thị của nhà Anh.Nhờ anh mà thằng bé không có mệnh hệ gì.Anh đã đưa nó đi ăn kem và đi công viên.Qua lời bà là thằng bé rất yêu quí anh và anh cũng rất thương nó.Anh chăm sóc nó như nó là đứa con của anh.Anh luôn chìu nó.Cô đang nghĩ nếu như thế thì mói gấn kết của cha con anh sau này rất dễ dàng/Nhưng anh là 1 người rất tự cao tự đại không biết khi anh biết đứa trẻ là con của cô thì anh sẽ làm gì.Dù gì anh rất hận cô mà vì thế chắc anh sẽ không để ý đến thằng bé nữa quá.Cô sợ nếu như anh lạnh nhạt với thằng bé thì chắc nó sẽ buồn lắm.
Anh quay về nhà mình.Anh lái xe vào nhà.Anh bước lên những bậc thang mà trong lòng thì có những thất mắt vô cùng khó tả.Anh nằm lên chiếc giường quen thuộc của mình.Những câu hỏi tại sao cứ quay quanh đầu anh.Tại sao cô lại đi với thằng cha phó giám đốc đó.Không lẽ trong thời gian qua cô lại sống buôn thả như thế hả Gui?_Anh cảm thây ghen vô cùng như đang ăn dắm chua vậy_Nhưng đều anh bận tâm nhất chính là thằng bé_Tại sao lại có thằng bé này.???Tại sao ông trời nghiệt ngã cho anh gặp nó???Và tại sao nó lại là đứa con nghiệt chủng???.Nếu tính ra đứa con trong bụng của cô lúc trước cũng bằng tuổi của thằng bé này.Không lẽ đây là con cô sao???.Anh nhận ra tình mẹ con thiên liên trong những bậc cảm xúc hay đúng hơn là trong ánh mắt của cô và thằng bé đã làm cho anh nhận ra đều đó.Nếu như vậy mọi chuyện cô đã bị hư thai đều là sự dối trá hay sao???.Vậy bây giờ mình phải làm gì với thằng bé này.??? dù có hận cô hay câm ghét cô đi nữa .nhưng thằng bé thì anh không thể nào trách nó được nó rất dễ thương và gây thơ.1 đứa trẻ thì không có tội nhưng nó lại là con của người khác không phải con của anh.Mà tại sao anh lại yêu thương nó và xem nó như con ruột của mình vậy.???Anh quyết định sẽ đều tra vào cái ngày mà cô bị hư thai trong bệnh viện.Anh nghĩ trong đó phải có nội tình thì phải.Cả người anh mệt nhừ và Anh cũng bước vào giấc ngủ nhanh chống.
Trong đêm đó cả 4 người có nhiều tâm trạng rất khác nhau.
Thằng bé vui vẻ nằm ngủ 1 giấc đến sáng.
Anh thì mệt quá vì đi chơi cả ngày và còn gặp nhiều thất mắt.
Cô thì cứ lo sợ anh biết sự thật và không biết anh sẽ làm gì nữa đây.
Vỹ thì cứ quay qua quay lại trên giường mà muốn trả thù thằng bé ghê,
tại văn phòng của Anh.
_Cho tôi gặp bác sĩ Trương được không_Anh đang nghe điện thoại.
_<Bác sĩ Trương đã về hưu cách đây 1 năm rồi.>_1 giọng nữ khoảng 25 tuổi.
_Vậy tôi cảm ơn_tut tut.anh cúp máy và tiếp tục gọi cho ai đó.
_điều tra cho tôi ông bác sĩ họ Trương ở bệnh viên X.10 phút sau là thời gian cuối cùng đây_Anh không đợi người đó alo hay nói lời nào anh đã cúp máy.Anh dựa lưng vào ghế bành.Anh nhắm mắt thật chặc lại suy nghĩ về mọi chuyện.
_Chưa được 10 phút thì đã có người điện thoại lại_<Thưa cậu tôi đã điều tra ông ta đang nghĩ hưu ở tại 1 khu resort XXX_>
_được rồi_Anh cúp máy và đứng lên vớ tay lấy chiếc áo khoát ở trên chiếc ghế.Anh lấy chìa khóa và bước ra ngoài.Anh chạy xe đến 1 khu resort XXX.Khoảng 30 phút là anh đã đến đó.Anh đến quầy tiếp tân của khu resot XXX.
_Anh bước vào phòng của ông ta.Khi được sự cho phép của ông ta.Anh không để ý đến những cử chỉ lịch sự.Anh tự mình ngồi xuống ghế sofa_ông còn nhớ tôi chứ._Anh nhìn ông ta mà nói.
_Anh đến đây tìm tôi có việc gì._người ông ta hơi run 1 tí vì lo sợ_Tôi nhớ tôi chẳng quen anh.
_Không quen sao_Anh lạnh lùng nói.-ông quá phủ phàng rồi nhỉ.
_Anh muốn ám chỉ gì cứ nói đi_Người ông ta run lên nhiều hơn lúc trước.
_Tôi muốn hỏi ông về ca phẩu thuật cho 1 người mẹ có thai.ông chắc không quên đâu_Anh lạnh lùng nói.
_tôi không biết từ đó đến nay tôi đã phẩu thuật rất nhiều ca phẩu thuật cho người có thai.Anh muốn nói ca nào_ông tỏ ra không hiểu anh muốn ám chỉ ca phẩu thuật nào.
|
Tại phòng của vị bác sĩ già.
_tôi không biết từ đó đến nay tôi đã phẩu thuật rất nhiều ca phẩu thuật cho người có thai.Anh muốn nói ca nào_ông tỏ ra không hiểu anh muốn ám chỉ ca phẩu thu
_ông đừng giả vờ nữa chứ.Nếu ông không nói rõ vấn đề ra thì tôi không tha cho ông đâu_anh hơi giận dữ.
_Tôi nói rồi anh không hiểu sao.Anh không nói thời điểm hay người hụ nữa mang thai đó là ai sao tôi biết được.
_Nếu ông vẫn còn cố chấp.Tôi nghĩ công ty nhỏ bé của đứa con trai hay con gái của ông sẽ biến mất mãi mãi.ông không tin sao_Anh chậm rãi nói.Trước khi anh đi anh cũng biết thế nào cũng có tình trạng là ông ta sẽ chống đối lại anh.Anh đã đi tìm hiểu rõ ông ta rồi.
_Hai bờ vai của ông ta run lên.Lời nói của ông ta hơi run .ông ta biết nếu mình mà chống đối lại thì chỉ thiệt cho mình nhưng thiệt cho ông thì không sao.Mà lại liên lụy đến con của mình thì đều đó không thể được.Thà ông hy sinh người khác không thể để con cháu ông sao này chết đối được_ông kể lại mọi chuyện cho anh nghe._Người của ông ta vẫn còn run vì sợ.
Khuôn mặt anh biến sắc từ đỏ đến xanh và sau đó thì tối sầm lại.Anh không ngờ trong những thời gian qua mình bị lừa dối đến tàn nhẫn.Lúc trước anh cũng cảm thấy mình có lỗi vì cái chết của đứa bé trong bụng cô.Anh đã không tri đuổi cô Anh cho cô sống 1 cuộc sống yên bình và hạnh phúc.Nhưng mà sự thật thì lúc nào cũng là dối trá và làm đau lòng người.Hai tay anh ôm lấy cái đầu của mình.Khuôn mặt anh tím lại không 1 chút máu.Anh đúng là 1 kẻ gốc khi bị cô gạt bấy lâu nay.Anh không thể nào tha thứ cho cô được.Nhưng còn đứa bé thì sao.???đứa bé đó anh phải đối xử với nó như thế nào đây???đối xử 1 cách thường với nó hay là ngược lại sự bình thường đó?Nếu 1 ngày nào đó anh phải xa nó thì anh sẽ thấy xót xa lắm.Anh cũng không muốn xa nó 1 tí nào.Lúc nào anh cũng nhớ thương nó và cô.Anh gào thét trong đầu mình.Tại sao mẹ con cô luôn ám ảnh tôi hả??????Cô hãy nói cho tôi nghe đi?ah ahahahahah????Làm thế nào để mà tôi quên hai mẹ con cô hả????
Sao khi anh rời khỏi khu resort đó thì anh lái xe lại nhà cô.Anh biết giờ này là giờ cô đi làm nên anh mới đi lại.Anh muốn gắp đứa bé để hỏi 1 chuyện.
reng reng reng.tiếng chuông cửa nhà Gui vang lên.Bà vội chạy ra ngoài mở cửa.Thằng bé lon ton chạy theo sau.
_thằng bé reo lên vui sướng.Khi nó thấy anh đang đứng ngoài cửa rào_Papa đẹp trai đến thăm con sao.
_Anh nhìn thằng bé vui cười với mình.Mọi cảm giác hận thù biến mắt
_Bà mở cửa cho anh vào_Mời cậu vào nhà chơi.
_Cảm ơn bác_Anh cúi nhẹ người xuống gần thằng bé nó đang đứng dưới chân anh cầm lấy ống quần của anh.Anh đưa hai tay ra bế thằng bé lên.
_Anh để nhẹ thằng bé xuống ghế sofa.Thằng bé rếu rít nói_Papa đẹp trai muốn uông gì không papa đẹp trai?_Thằng bé kể ra đủ loại nước trong nhà nó_Nhà con có nước ngọt,bia.rượu,nước cam,sữa....
_Bà nghe thằng bé kể những loại nước uống mà cảm thấy tức cười.giờ bà mới lên tiếng_Cậu uống gì tôi đi lấy cho?
_Anh nhìn bà lễ phép nói_sao cũng được hết bác àh!!!
_Bà bưng ra 1 ly nước_mời cậu uống.Cứ tự nhiên đi tôi đi làm vài việc.Cậu và thằng bé cứ nói chuyện với nhau đi nhen_Bà chớp chớp mắt với thằng bé.
Thằng bé toe toét cười
_Cảm ơn bác nhen_Anh nhẹ giọng nói.
sau khi bà đi vào trong nhà thì anh quay sang thằng bé nói chuyện
_hôm nay con không đi chơi sao?_Anh nhẹ nhàng sờ lên má nó 1 cách âu iếm nhất.
_Thằng bé lắt đầu hai má phùng phình đỏ lên_Con phải ở nhà vì hôm nay trời nắng quá mẹ không cho con đi ra ngoài
_Thật đúng hôm nay nhiệt độ cao lên 32 độ c lận_Vậy con định làm gì vào hôm nay.
_Thằng bé tiếp tục lắt đầu_Con cũng không biết nữa pa pa đẹp trai ơi.
_Anh chợt nhớ lại ý định của mình khi đến đây_Con Tên thật là gì vậy con trai_Anh xoa xoa cái đầu của thằng bé.
_Thằng bé liu lo nói_Con tên Vương Trọng Quân.
_Cả người anh xửng sốt.Hai con ngươi đen lại.Khuôn mặt không 1 tí mau xanh lên.Anh không phản ứng được gì nữa.Anh không thể nào tin được tại sao thằng bé lại mang họ giống họ của anh.??Không lẽ cha thằng bé nó lại trùng họ của anh sao.???.Nhưng anh lại nhớ đến cái ngày
-----------------------
Anh cùng cô đi siêu âm xem đứa con là con trai hay con gái.Trong lòng anh con trai hay con gái gì cũng được.Nếu là con của anh và cô thì con trai hay con gái anh đều yêu nó.
Sau khi vị bác sĩ nói đứa bé là con trai thì cô vui mừng nói với anh.
_Cô kề bên tay anh nói_Anh này.Mình biết đứa bé là con trai rồi mình đặt tên thằng bé là gì anh nhỉ
_Anh trầm tư suy nghĩ.khuôn mặt hơi đâm chiêu 1 chút_hay mình đặt tên con là Vương Trọng Quân đi em.
_Mà tại sao anh lại đặt tên con như thế_Cô thắc mắc hỏi anh.
_trọng là trọng nghĩa khí .Quân là quân tử._Anh nói đến đây cô dã hiểu nên gật đầu 1 cái
*The end*
Anh từng mong mỏi con mình trở thành người trọng nghĩa khí là một người đàng ông quân tử.
Thằng bé thấy anh không nói gì nên nó cố gắng tiếp tục nói
|